Chương 11: Hỗn Loạn Trên Thiên Cung
Tôn Ngộ Không chưa bao giờ biết sợ.
Hắn có thể một mình đại náo Long Cung, xông vào Địa Phủ xé nát Sổ Sinh Tử, phá tung Nam Thiên Môn không chút do dự.
Nhưng lần này...
Lần này hắn không phải vì chính mình.
Hắn vì Dương Tiễn.
ẦM!
Một luồng khí khổng lồ bùng nổ, thổi tung toàn bộ thiên binh trước cổng cung điện.
Tôn Ngộ Không hạ xuống giữa trận địa, đôi mắt hổ phách rực sáng trong bóng tối.
Lý Tịnh chưa kịp phản ứng, một quyền đã lao đến.
"Ngộ Không, dừng lại!"
RẮC!
Lý Tịnh bị đánh bay, đập mạnh vào bức tường đá phía sau.
Máu rỉ nơi khóe môi.
Nhưng ông không phản kháng.
— "Ngươi muốn cứu hắn sao?"
Tôn Ngộ Không không trả lời.
Hắn chỉ siết chặt nắm đấm, đôi mắt tối lại.
Lý Tịnh nhìn hắn rất lâu, rồi chỉ thở dài.
— "Vậy thì..."
"Ngươi phải chuẩn bị tinh thần, chống lại toàn bộ Thiên Đình."
Dương Tiễn bị nhốt ở đâu?
Hắn không biết.
Nhưng hắn cảm nhận được khí tức của hắn.
Hắn vẫn còn sống.
Vậy là đủ.
Tôn Ngộ Không xé toạc bầu trời, lao thẳng đến Thiên Lao.
Tiếng chuông cảnh báo vang lên khắp Thiên Cung.
Thiên Đình đã biết.
Họ đã chờ hắn làm điều này.
Họ biết hắn sẽ đến.
Bởi vì...
Hắn không thể không đến.
Trước Thiên Lao.
Ngọc Đế đã đứng sẵn.
Phía sau là bốn vị Thiên Vương, hàng trăm thiên binh, cùng một tấm phù chú phong ấn.
Tôn Ngộ Không dừng lại.
Lần đầu tiên trong suốt cuộc đời mình, hắn thấy bản thân bị vây kín đến mức không có đường lui.
Nhưng hắn cũng không định lui.
Ngọc Đế nhìn hắn, ánh mắt lạnh như băng.
— "Tôn Ngộ Không, ngươi thật sự vì một kẻ như Dương Tiễn mà phản lại Thiên Đình?"
Tôn Ngộ Không nhếch môi, gạt máu trên tay áo, giọng khàn đặc.
— "Ta phản Thiên Đình từ lâu rồi."
Ngọc Đế không tức giận.
Hắn chỉ nhấc tay.
ẦM!
Một luồng sức mạnh khổng lồ giáng xuống, cả không gian như rung chuyển.
Tôn Ngộ Không cắn răng, đón đỡ.
Hắn biết.
Lần này, hắn sẽ không dễ dàng rời khỏi đây.
Nhưng hắn không cần dễ dàng.
Hắn chỉ cần một thứ.
Dương Tiễn.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro