Phần 10
CHƯƠNG 705 : TÔNG SƯ CHI CHIẾN (TRUNG)
Tinh không mãi mãi tối đen.
Hai pho tượng đá thượng cổ đầu đội trời chân đạp đất. nồi bật trên không gian tối đen, xa xa đổi diện nhau, khí thế bàng bạc mênh mông, uy thế chấn nhiềp kim cồ.
Giờ phút này, trên đirih hai pho tượng đá. mỗi tượng một nam nhân khoanh tay đứng ngạo nghễ, thân ảnh của họ cao ngất vĩ ngạn, taỵ áo không gió mà tự lay động, tiếp tục trận chiến số mệnh kéo dài trăm vạn năm nay chưa kết thúc.
ở thức thứ tư "Số Mệnh Quyết Đấu" trong bàn cờ, Dương Phàm cùng Thiên Thu Vô Ngân đã kích phát lực lượng và ý thức của hai nhân vật thẩn thoại thượng cổ: Tiên Tẩn Thủv Hoàngvà Bách Tộc Man Vương lưu lại.
"Ầm!"
Lôi quang kinh thế hủy diệt, xẹt qua trên không trung và chung quanh hai người, tản phát ra khí tức hủy thiên diệt địa.
Toàn bộ bầu trời chỗ bàn cờ. truyền đến tiếng nổ "ầm ầm", hào quang óng ánh xoay quanh hai pho tượng đá, làm nổi bật như cự thần thời thượng cổ.
Các cường giả trên Bác Dịch Thai tức thì cảm nhận được một cổ áp lực, cả một đám như ngừng thớ.
Đồng thời, ớ dưới cảrih quan hoành tráng của hai đại tông sư tiếp tục trận chiến số mệnh, tận đáy lòng lại nảy sinh một loại chờ mong và nôn nóng khẩn trương.
ờ dưới hoàn cảnh hai người dung hợp ý chí tinh thần tượng đá, kinh động hoàn toàn bầu không khí vô hình của thiên địa tại trường, sinh ra tranh phong và va chạm kinh tâm động phách.
Từng đạo lôi quang hủy diệt đủ để diệt sát Vương hẩu Phủ chủ kia. chính là tạo thành ở dưới bầu không khí trận giao phong.
Ngay cả đẳng cấp như nhị hoàng, cũng không có nắm chắc ớ dưới lôi quang hủy diệt đáng sợ bực này, còn có thể may mắn tồn tại.
Mà hết thảy phát sinh này. chẳng qua là giao phong tinh thẩn giữa Thiên Thu Vô Ngân và Dương Phàm sau khi dung hợp cùng thần tượng thượng cổ mà ra.
Ngay sau đó. lôi quang lan tràn trên vũ trụ tinh không kia biến mất. xuất hiện phút an bình ngắn ngủi.
Mọi nguời lúc này mới thớ dốc một lát.
Nhưng an bình cũng không kéo dài bao lâu. hai người đứng sừng sững trên đinh tượng đá. tay áo bay phất phới.
"Vù vù!"
Một cơn gió lốc ào tới nuốt chửng thiên địa, trong lúc hai pho thần tượng nổ vang, thần tượng thượng cổ nặng hàng ti cân cũng theo đó lay động, hiện ra trạng thái không ổn định.
Dưới tình huống như vậy. Dương Phàm cùng Thiên Thu Vô Ngân, gần như là cùng một lúc mớ to mắt, người trước ôn hòa thân thiết, người sau bình thản hờ hững, trong mắt đều lóe ra một tia sáng như tia chóp.
"Ầm!"
Dương Phàm giậm một chán xuống, tượng đá Man Vương kinh thiên khổng lồ dưới chân, trong nháy mắt ổn định lại.
Cám giác đó trông giống như Dương Phàm cùng tượng đá Man Vương đã trớ thành một chinh thể.
Thiên Thu Vô Ngân giơ lên một bàn tay. vạch nhẹ trong hư không một cái. giữa bàn tay nhung lại hiện lèn vầng hào quang âm dương đan xen vào nhau, khiến tượng đá Thủv Hoàng đang lay động, chợt ôn định.
Mọi người từ xa xa trên bàn cờ, trông thấy tình trạng này đều kinh hãi khiếp sợ.
Ai cũng không thể đánh giá được, sau khi dung hợp tượng đá thượng cổ hai người đã đạt tới đẳng cấp nào.
"Tinh khí thần của họ dung hợp cùng ý chí cường đại trong tượng đá lưu lại, trên trình độ nhất định nào đó, đã có thể nắm trong tay lực lượng ẩn chứa trong tượng đá nặng hàng ti cân này. Hiện tại cho dù là cường giả Hợp Thẻ Kỳ bình thường, ớ trước mặt bọn họ cũng không có sức phản kháng." Yêu Hoàng chăm chú nhin hai người trên không trung tối đen, sắc mặt ngưng trọng trước nay chưa có.
- Bọnhọnhưthế nào còn chưa đảnh vậy! Ta cũng quá nôn nóng rồi đây!
Hỗ Phi thẩn tình hung phấn, trong mắt lộ ra vẻ chờ mong và nôn nóng.
Còn chua có bắt đầu đánh, mà đã có khí thế lớn như vậy, nếu thực sự đánh nhau, cảnh tượng sẽ kinh thiên động địa đến mức nào?
- Không! Xem như họ đã giao phong rồi!
Vô Song lắc đâu nói. trong đôi mắt cũng lóe ra vài phán hưng phấn.
Đã giao phong rồi?
Đám người Hỗ Phi ngẩn ra. nhìn không ra.
- Hai người họ cùng thẩn tượng thượng cổ dưới chân mỗi người, đã là một cái chinh thể. Lúc ban đầu sinh ra lôi quang, là trận giao phong của khí tràng tinh thẩn. Sau đó bùng nổ cơn gió lốc, cũng là trận đọ sức sau khi dung hợp huyền ào pháp lực. Vừa rồi hai pho thần tượng lay động, là dư ba sau giao phong. Nếu ai không khống chế được tượng đá dưới chân mình, sẽ mất đi lực lượng ý chí tinh thản chống đỡ trong đó. chăng khác nào bị thua.
Thiên Ma Môn chủ, chậm rãi lên tiếng, nói ra giải thích của bản thân.
Những người khác trên Bác Dịch Thai nghe vậy. không khói bừng tinh hiểu ra.
Mặc dù với lịch duyệt cùng độ cao của họ. cũng khó có thể tường tượng, trận giao phong
giữa hai người có thể đạt đến mức độ cao huyển bí như thế.
Đúng lúc này. trên vũ trụ tinh không tối đen truyền tới hai tiếng nổ vang.
"Ầm! Ẳm!"
Trong khoảnh khắc lúc đó. Dương Phàm tung ra một chướng một quyền công kích tới. hư không dưới chấn động sinh ra sóng gợn dao động không gian khủng bổ.
Trong bóng đêm. chi thấy một vùng lửa sáng màu đó phạm vi trăm trượng cùng một mảng lôi long màu tím kèm theo sấm sét nổ vang, đan xen vào cùng một chỗ, mành liệt công kích đến phia Thiên Thu Vô Ngân.
Thiên Thu Vô Ngân thẩn sắc chợt ngưng trọng, tay áo bào vung lên xoay tròn, xuất hiện một cái lốc xoáy màu xanh thần bí, bên trong lắp lóe một cái động khẩu tối đen như mực. truyển đến một lực hút mành liệt, đồng thòi trong nháy mắt mớ rộng gấp trăm gấp ngàn lẩn, thôn thiên phệ địa. cắn nuốt hết lực lượng cực nóng cuồngbạo kia.
Trong trường hợp đó, dưới dung hợp của hai loại lực lượng cuồng bạo của Dương Phàm, sinh ra uy lực sao có thể đơn giàn nhưthế?
"Ầm!"
Lốc xoáy màu xanh chấn động, lay động dữ đội. tượng đá dưới chân Thiên Thu Vô Ngân loạng choạng một cái,.
Thiên Thu Vô Ngân vung một tay lên. lại làm cho tượng đá ổn định, đồng thời hắn há mỗm phun ra một chuỗi trường hà màu xanh.
Trường hà màu xanh kia tràn ngập kiếm khí sắc bén cuồng bạo. sinh ra một mảng sóng gợn không gian đầy kiếm khí, với khí thế cường đại "vô kiên bất tồi", đánh tới trước mặt Dương Phàm.
"Không ngờ hắn còn tinh thông kiếm đạo?" Ánh mắt của Vô Song sáng lên. với độ cao của hắn, dĩ nhiên có thể nhìn ra trình độ kiếm đạo của Thiên Thu Vô Ngân, ít nhất đạt tới cấp đại sư.
Đổi mặt với công kích mành liệt như thế. Dương Phàm hơi biến sắc. Hồn Căn trong cơ thể chợt phát ra một vầng hào quang màu vàng lấp lánh, dung hợp cùng toàn bộ tượng đá Man Vương.
- Hắn không né tránh sao?
Mọi người đểu cả kinh kêu lên.
Mắt thấy kiếm khí cuồn cuộn tấn công mà đến. toàn bộ tượng đá thượng cổ nổi lên một vầng hào quang vàng ánh, phía bên ngoài ngưng kết thành một tầng tinh thể màu đất. vừa dày vừa kiên cố, thậm chí lóe sáng óng ánh như kim loại.
"Keng! Keng! Keng!..."
Kiểm khí cuồn cuộn mang theo sóng gợn không gian hung hăng công kích tới trước người Dương Phàm, bắn tung tóe ngàn vạn đốm lửa. đồng thòi truyền đến tiếng sắt thép va chạm nhau, khiến cho người ta đinh tai nhức óc.
Bên ngoài thán tượng đá Man Vương và Dương Phàm, dưới kiếm khí cuồn cuộn rít gào tấn công liên tục. dẩn dẩn xuất hiện một số vết rạn nứt.
Chờ thế công sắc bén này qua đi, tượng đá Man Vương nhoáng lên một cái. rất nhanh ổn định lại.
Ngay sau đó, tinh thể màu đất bên ngoài thân hai người, bùng nồ vỡ ra. hóa thành hàng ti tia sáng màu đất. cuôn cuộn mãnh liệt, khí thế dỡ núi lắp sòng cuốn tới bao phủ cả Thiên Thu Vô Ngân và tượng đá trong đó.
Thiên Thu Vô Ngân phất động hai tay áo. một luồng khí tối đen như mực xen lẫn vô số đao gió, ỡ bên ngoài hình thành một bức tường phòng thủ kiên cố.
"Ầm! Ẳm! Ầm! Ẳm!.
Hàng ti tia sáng màu đất công kích đến va chạm vào màn khí tối đen kết hợp cùng đao gió ngưng kết thành bức tường phòng hộ. vang lên tiếng nổ "ầm ầm".
Khoành khắc bùng nổ đó. một tràng tiếng nổ vang, sóng khí cường đại hình thành dòng nước lũ lan ra bốn phía Tinh Hà vô hạn.
Hai pho tượng đá nặng hàng ti cân lay động mãnh liệt, ỡ dưới khống chế của hai người, kiên trì cầm cự trong nước lũ, mới không trôi đi.
Kỳ quái chính là hai người trong khi giao chiến, vẫn không sử dụng pháp bào, thậm chí không có tính toán trước sau.
- Dương lão đại như thế nào không sử dụng Chí Bào Long Khí? Bẳng không có cơ hội chiếm giữ ưu thế!
Thanh Vũ khó hiểu, thấp giọng nhỏ nhẹ nói.
Đa số mọi người đểu khó hiểu như vậy.
Trước mắt chi thấy hai người đứng sừng sững trên tượng đá thượng cồ, tiếp tục trận chiến số mệnh, đánh cho long tròi lỡ đất. nhật nguyệt thất sắc.
Cùng so sánh, các trận chiến giữa các Vương hầu lúc trước hoàn toàn bé nhỏ không đáng
kể.
Ngay cả trận đại chiến giữa nhị hoàng đó, so sánh với giờ phút này lực lượng đại địa núi sông trong khoành khắc có thể mai một, cũng đúng là đệ tử so với sư phụ.
- Nếu Dương Phàm sử dụng Chí Bảo Long Khí. sẽ làm cho trận luận bàn lẩn này mất đi ý nghĩa. Bới vì bọn họ theo đuôi không phải là thắng bại.
Vô Song nhìn chẳm chẳm vào trận đại chiến giữa hai người xưa nay chưa từng có. trong mắt dường như lộ ra vài phán hướng tới.
"Theo đuổi không phải thắng bại?" Tâm thẩn Yêu Hoàng chấn động, chăm chú nhìn cà khu vực bị sóng gợn không gian kia dòn dập ặp tới, quả thực khó có thẻ hiêu nôi.
ờ dưới tình huống thêm vào lực lượng ý chí tinh thần của hai pho tượng đá thượng cổ,
trận chiến đấu giữa hai người, đã vượt xa cấp độ của bọn họ.
"Ầm!"
Ngay lúc đó, tinh không chấn động, chi thấy trong tay Dương Phàm hiện ra một đoàn mặt trời đỏ rời tay mà đi.
Trong phút chốc, mặt trời đó kia bùng nổ phát ra khí tức cấm kỵ, bạo phát, hình thành một vòng ngọn lửa lốm đốm vàng, rồi hình thành vầng mặt trời thái cổ!
Một luồng gió lốc hủv diệt màu đó thẫm, lấy vầng mặt trời thái cổ làm trung tâm, hóa thành màng lửa rít gào. tấn công tới hướng Thiên Thu Vô Ngân.
Giờ phút này. Dương Phàm khổng chế Hồng Nhật Phẩn Thiên, đã đạt tới cảnh giớii hoàn toàn mới. có thể khống chế được phương hướng bùng phát của nó.
Thiên Thu Vô Ngân sắc mặt chợt ngưng trọng, hiện lẻn một tia kinh dị và khẩn trương.
"Phù!"
Chi thấy trong tay Thiên Thu Vô Ngân xuất hiện một cái quang cẩu băng màu lam sáng lóng lánh. Dưới tốc độ nhanh xoay tròn, "vù" một tiếng, hình thành một cái lốc xoáy băng giá thôi quét thiên địa.
Hai con lốc xoáy húy diệt va chạm cùng một chỗ. sinh ra luồng khí lưu hủv diệt màu đen đáng sợ quét ngang tinh không.
Luồng khí lưu hủv diệt màu đen đó. mang theo nguy cơ tử vong cũng nhẳm về phía cà hai người.
"Không xong!"
Dương Phàm thẩm la lên. lực lượng ẩn chứa bên trong luồng khí lưu húy diệt màu đen kia, thật có thê làm cho hai người rơi vào tình huống vạn kiếp bất phục.
Cùng một lúc. tầng ngoài tượng đá dưới chán hai người xuất hiện hiện tượng bong tróc. Dưới luồng khí lưu hủv diệt khủng bố do lốc xoáy va chạm sinh ra, dập dòn ỡ xa xa, mắt thấy sẽ quét tới vũ trụ tinh không.
Hai người bốn mắt nhìn nhau, cùng một lúc giậm mạnh tượng đá thượng cổ dưới chân.
"Ầm" một tiếng, hai pho tượng đá to lớn chấn động một cái, rồi cùng một lúc xông tới va chạm vào đối phương.
- Sao lại thế này?
Mọi người phía dưới đều khiếp sợ vạn phần, mắt thấy hai pho tượng đá va chạm vào nhau, sinh ra một luông lốc xoáy uy lực hoàn toàn trái ngược cùng khí lưu húy diệt màu đen kia, khiển cho tinh không nổ vang chắn động.
Không bao lâu. chi nghe "ẩm" một tiếng, hai pho tượng đá thượng cổ dường như có lực hấp dẫn lẫn nhau, dung hòa cùng một chỗ.
Mà phía trước luồng khí lưu màu đen huy diệt thiên địa kia. cũng theo đó biến mất. Hai người đồng thời vượt qua nguy cơ, sống sót bình yên từ trong tử vong tuyệt cảnh.
Tuy nhiên, ớ mặt đất chỗ hai pho tượng thượng cổ va chạm nhau, mơ hỗ hiện ra một khe nứt màu đen.
Đó dĩ nhiên là "khe nứt không gian" có thể nuốt chửng, chôn vùi vạn vật.
Cái gọi là khe nứt không gian, chính là khi lực lượng cường đại đến mức xé rách không gian, sau đó sẽ sinh ra khe nứt khủng bố.
Cồ lực lượng này do hai lẩn va chạm sinh ra, không ngờ đạt tới mức độnhưthế.
Nghe nói. ngay cả cường giả Hợp Thể Kỳ, Độ Kiềp Kỳ, lực công kích của họ cũng không thể cường đại đến mức độ sinh ra khe nứt không gian.
Sách cổ ghi lại, chi có Bán tiên Đại Thừa Kỳ không tồn tại ớ giới này, hoặc là Tán tiên Ngoại Hải Vực trong truyền thuyết. mới có được thực lực này.
- Đây còn là chiến đấu sao?
Hàn Kỳ chấn động đến thất thẩn.
Tinh khí thẩn của hai đại tông sư dung hợp cùng tượng đá nhản vật thẩn thoại thượng cổ, đã nắm giữ lực lượng và huyền ào cao thâm đến mức trong giao đấu. tùy thời có thể làm cho chính họ rơi vào tình huông "vạn kiếp bất phục".
Vừa rồi, Dương Phàm cùng Thiên Thu Vô Ngân ớ dưới tình hình đó đã ăn V cực kỳ vi diệu, hóa giài được nguy cơ tử vong.
Khi nguy cơ qua đi, hai pho tượng đá giống như có lực hấp dẫn lẫn nhau, giao hòa cùng một chỗ. tuy hai mà một.
Mà giờ phút này, Dương Phàm và Thiên Thu Vô Ngân nhìn nhau cười, trong mắt lẫn nhau đểu mang theo hiểu ý thật sâu.
- Lão sư! Nếu đánh tiếp, các ngài tùy thời có nguy hiểm tới tính mệnh, Không bẳng chúng ta giải hòa, cùng chungbàn bạc bảo tàng Tiên Tần.
Tân Hoàng rốt cục không kìm nôi xen vào nói.
- Không!
Thiên Thu Vô Ngân lắc đầu:
- Chúng ta luận bàn. không quan hệ với bảo tàng Tiên Tân. thậm chí ngay cả thắng hay bại đều không trọng yếu!
- Nói không sai! Vừa rồi mới chi là làm nóng thản thể và thích ứng mà thôi! Trận so đấu chân chính vừa mới khới đầu...
Dương Phàm cười thẩn bí.
Lời vừa nói ra, mọi người đều thẩm giật mình.
Không vì thắng bại, không vì bảo tàng, vậy bọn họ... vì truy đuổi cái gì?
Trận so đấu chân chính chi là vừa mới khới đẩu thôi sao?
Tinh không vô hạn, hai pho tượng đá nhân vật thẩn thoại thượng cổ thật lớn rốt cục sinh ra va chạm phát ra tiếng nô kinh thiên, như có lực hút dính vào một chỗ.
Dương Phàm cùng Thiên Thu Vô Ngán sừng sững trên đinh tượng đá, tay áo tung bay.
Bời vì hai pho tượng đá dính vào cùng một chỗ. giờ phút này hai người ớ trên một khối đất bẳng, nhiều nhất ớ vị trí tiép giáp hai pho tượng có một khe hớ rộng chừng hai trượng.
Dưới tinh không, mọi người trên Bác Dịch Thai đều ngừng hô hấp.
Giao phong chân chính mới chính thức bắt đầu sao?
Đám người Tẳn Hoàng, Hàn Kỳ lo lắng cho Thiên Thu Vô Ngân, giờ phút này đã hoàn toàn từ bò ý nghĩ ngông cuồng độc chiếm bào tàng Tiên Tần.
Mà đám người Hỗ Phi, Yêu Hoàng cũng lo lắng an nguy của DuơngPhàm.
Gió lốc hủy diệt vừa rồi do giao phong sinh ra đủ để hai người chìm vào cảnh vạn kiếp bất phục.
- Bọn họ rốt cục theo đuổi cái gì, không cầu thắng bại, không vì bảo tàng.
Trong cặp mắt sáng trong suốt của Thanh Vũ lộ ra kính sợ cùng tò mò sâu sắc.
- Thứ càng khó được so với thắng bại và bào tàng.
Vô Song trong khi hung phấn, trong mắt lại lộ vè hướng tới cùng tiếc nuối.
Hắn càng thêm hy vọng một người đứng trên tượng đá thượng cổ là chinh mình.
- Trận chiến hôm nay là kỵ ngộ lớn lao của hai tạ vừa rồi chúng ta mượn quá nhiều lực lượng trong tượng đá thượng cô, không phái luận bàn chân chính thuộc về chúng ta. Kế tiếp, chúng ta buông tay đánh một trận, có thể thể ngộ bao nhiêu thì xem tạo hóa của bán thân.
Trén khuôn mặt đạm mạc của Thiên Thu Vô Ngân hiện lên vè tươi cười.
- Buông tay đánh một trận, Thiên Thu tông sư cũng không nên giữ lại bất kỳ thủ đoạn nào. Chi có như vậy, mới có thê càng thêm kích phát tinh, thân ý cảnh trong tượng đá thượng cổ.
Dương Phàm tươi cười ấm áp.
Trái qua một phen chiến đấu vừa rồi, hắn mơ hỗ chạm đến trình tự càng cao. Ngay cả cơ sờ còn chưa ổn định, về cảnh giới cũng dẩn dẩn tiến tới viên mãn.
Điều này đại biểu Dương Phàm cách đại viên mãn cùng vẫn Hoa Kỳ lại càng gần một bước.
Nghe được hai người đối thoại, mọi người phía dưới đua mặt nhìn nhau.
Ngay sau đó. trên người hai người phóng ra khí thế của riêng mỗi người, trên không hai tòa tượng đá tiếng sấm rền liên miên không ngớt, tinh thần ý chí kéo dài từ thượng cổ hội tụ trên đinh đầu hai người.
Thán hình Dương Phàm xanh bóng như mộng ào đứng sừng sững ớ tượng đá bên phải, quanh thẩn vờn quanh từng tia lỏi quang huyễn lệ. trên đẩu là một vùng dải sáng đỏ thẫm, dưới chân lại nhộn hạo một mảnh hào quang màu đất lóng lánh.
- Không hổ là tông sư có thể sánh ngang với lão sư, không ngờ đồng thời nắm giữ tinh túy bôn loại lực lượng Phong, Lôi. Hòa, Thó.
Quạt lông trong tay Hàn Kỳ mớ ra, nhìn chẳm chẳm vào nam nhân phát ra mị lực độc đáo. phàng phất như dung nhập thiên địa tự nhiên.
Tẩn Hoàng cũng than thớ:
- Lúc trước chúng ta đều xem nhẹ hắn, chi mỗi lão sư có thê chân chính đánh giá lực lượng của hắn.
- Lực lượng Dương Phàm này nắm giữ cùng với thiên địa tự nhiên thậm chí là Thái cổ tinh không cùng một nhịp thớ. hơn nữa cũng không chi bốn loại này.
Quy Vương Tông chủ Thu Yến Đông trầm mặc đã lâu chậm rãi mớ miệng.
- Không chi bồn loại này?
Tẩn Hoàng cùng Hàn Kỳ ngần ra.
Bọn họ hiển nhiên không phát hiện ra Sinh Mệnh Lục Chủng trong cơ thể Dương Phàm chính là cội nguôn của lực lượng thiên nhiên.
- Hơn nữa, những lực lượng này tuân theo sinh mệnh tự nhiên, không phải Kim Mộc Thủv Hóa Thổ cùng Phong Lôi binh thường. Tỷ như hòa diễm hắn nắm giữ chính là Viêm lực Thái cổ tinh thẩn. Lực lượng thổ hệ hắn nắm giữ nguyên khắp đại địa. lúc trước có thể ngưng kết ra giáp trụ giống như tinh thể chính là lực lượng tinh túy đại địa rộng lớn...
Thu Yến Đông dường như càng hiểu biết về Dương Phàm so với bọn họ.
Nhớ ngày đó, những năm tháng Dương Phàm ớ Dịch Quy Lâm tinh lọc khai thông tử địa. ý thức của Thu Yến Đông chua hoàn toàn thức tinh, thời khắc giám thị Dương Phàm.
Cho nên. hắn càng hiểu biết về lực lượng Dương Phàm nắm giữ.
Đột nhiên, hai người đang giẳng co bỗng động.
Bá... Xoẹt!
Dương Phàm cùng Thiên Thu Vô Ngân đồng thời biến mất tại chỗ. bay lên phía trên cái khe nơi tiếp giáp hai pho tượng đá.
Giờ khắc này. thòi không nơi hai người dường như bị chậm lại, khiến tất cà mọi người có thê thấy rõ động tác của bọn họ.
Ba!!!
Lòng bàn tay của Dương Phàm bắn ra một vùng lôi văn màu tím, bên trong ẩn chứa màu đò tươi, cũng không lập tức bùng nổ.
Tay áo bào của Thiên Thu Vô Ngân khẽ cuốn, một cỗ ma quang tối đen như mực kinh sợ quỷ thán tại chỗ hình thành một bức màn vặn vẹo không ngừng.
Khi lực lượng của Dương Phàm đánh lên bức màn tối như mực vặn vẹo không ngừng này, đột nhiên như đá chìm đáv biển.
Phanh... Ầm~
Một vùng ánh lửa màu đỏ cùng với lôi quang cuồng bạo từ trong bức màn kia bùng nổ.
Thiên Thu Vô Ngân khẽ quát một tiếng, một bàn tay giản dị tự nhiên dùng phương thức quy thần khó lượng đột nhiên xuất hiện tại sau lưng Dương Phàm. Một cỗ khí tức trầm trọng như núi ép tới.
Dương Phàm chấn động, thân hình ờ tại chỗ xuất hiện quang ánh trùng điệp.
Ẳm~
Một chướng của Thiên Thu Vô Ngân đánh lên hư không gâv ra một vòng không gian sóng gợn rất nhỏ. tàn ảrih của Dương Phàm tan biến.
Một bàn tay không ngờ có thể bùng nổ uy lực như vậy. hơn nữa huyển ảo ẩn chứa trong công kích đem ánh hướng của khoáng cách không gian hạ tới thấp nhất.
ở trong mắt người thường, một chưởng kia dường như trổng rỗng xuất hiện ỡ sau lung Dương Phàm.
Một chưởng phá không, Dương Phàm biến mất khòi tẩm mắt mọi người.
Một nắm tay lửa đó trong suốt không ngờ xuất hiện dưới chân Thiên Thu Vô Ngân.
Mọi người chấn động, không nghĩ tới thế gian còn có Độn Thuật huyền diệu như thế.
Dương Phàm phàng phất như trống rồng dung nhập đại địa, một quyền kia lại không hể có dấu hiệu.
Nếu đổi là bất kỳ người nào ớ dưới, chi sợ đểu có khả năng trúng chiêu.
Nhưng mà Thiên Thu Vô Ngân trong khoảnh khắc chóp lóe làm ra phán ứng, duới chân đột nhiên ngưng tụ ra một tâng băng màu lam như nước, một cồ hàn khí hít thớ không thòng tản ra.
Crắc!
Một chướng của Dương Phàm đánh tan tầng băng kia, cùng một chân của Thiên Thu Vô Ngân đảnh vào một chỗ.
Thình thịch!
Thán hình Thiên Thu Vô Ngân như đạn pháo bắn ra vùng tirih không đến vài trăm dặm, hắn sử dụng tâng băng màu lam nước phòng thủ đê tranh thủ thòi gian cũng mượn lực rời đi hóa giải nguy cơ lẩn này.
Dương Phàm thùa thắng xông lên. một đạo tân quang xanh bóng bắn về phía tinh không tối đen.
Thiên Thu Vô Ngán đột nhiên khoanh chân trong tinh không, trên người nớ rộ kim quang Phật Môn ngàn trượng, toàn thán như kim cương, hiện đây vô sô kim văn.
Ẩm~
Một cỗ kim quang to lớn như biển hội tụ trong tinh không vô hạn, Dương Phàm đột nhiên cảm thấy ngọn núi ức vạn cân từ trên hạ xuống, tốc độ giảm thật lớn.
Đối mặt phật quang chính đại vô tận kia, Dương Phàm có một loại cảm giác con kiến nhỏ bé nhìn lên hào quang Phật tô.
Trong mắt hắn rung động, hét lớn một tiếng:
- Xuống dưới!
Lập tức hu không nơi Thiên Thu Vô Ngân chấn động thật mạnh, một cỗ trọng lực cực mạnh buông xuống khiến hắn trực tiếp rơi xuống.
Thiên Thu Vô Ngân dứt khoát mượn lực rơi xuống, thân hình đảo ngược, một cánh tay như kim cương mang theo kim quang đầy trời nhăm phía Dương Phàm.
Dương Phàm bién sắc song chướng mớ 1'a, toàn thán ngưng tụ ra tinh thể màu đất, song chưởng cùng đòn Thái Sơn áp đinh kia giao kích cùng một chỗ.
Ầm... Ẩm~
Hư không chấn động, thân hình Dương Phàm đột nhiên hạ xuống, hai chân đạp mạnh trên tượng đá thượng cô.
Lặp tức. tượng đá thượng cổ nặng ức vạn cân mơ hỗ hạ xuống, dẫn tới tinh không nổ vang chấn động.
Thiên Thu Vô Ngán treo ngược tại hư không, song chướng cùng Dương Phàm đứng sững trên đại địa ấn vào cùng một chỗ.
Dương Phàm chịu lực ép cường đại. thân thể tiệp tục chìm xuống.
Hắn hít sâu một hơi. Hồn Căn dung hợp đại địa, một cỗ lực lượng như nước lũ bùng nổ từ dưới chân vọt tới. đánh vãng Thiên Thu Vô Ngân.
Hai người ngươi tới ta đi. từng động tác nhin như vô cùng đơn giản nhưng lại ẩn chứa vô hạn huyền ảo.
Hon nữa ờ trong mắt mọi người, động tác của Dương Phàm cùng Thiên Thu Vô Ngân nhìn thong thà cùng giản dị vô cùng.
Trên Bác Dịch Thai, đại bộ phận Hóa Thẩn đại tu sĩ không thể lĩnh ngộ huyển ảo trong
đó.
Trong đó một người nói thẳm:
- Thoạt nhìn đơn giàn như thấ lực lượng ẩn chứa cũng không mạnh hơn chúng ta bao nhiêu.
Một vị Vương hầu bên cạnh nghe vậy, cười lạnh nói:
- Không đạt tới cành giới Thần Hư, làm sao có thể lĩnh ngộ huyền ào trong đó?
Tần Vong gật đầu thớ dài:
- Mỗi một chướng một quyên đổi với chúng ta mà nói đêu là đoạt thiên địa tạo hóa. Nếu chúng ta đối mặt với bất kỳ một chiêu nào, đều có thể lâm vào cánh vạn kiếp bất phục.
- Bọn họ rốt cục chiếm được cơ duyên gì ớ trong tượng đá thượng cổ?
Ánh mắt Trấn Đông Hầu lóe lên không ngừng.
Tuy nhiên, cho dù cho hắn một vạn lá gan trong đẩu cũng không dám có bất Kỳ V niệm nhỏm ngó gì đối với hai vị Tông sư.
Ngay cả nhị hoàng quan sát trận chiến này sắc mặt đểu có chút tái nhợt, không biết có phải nguyên nhản vì bị thương hay không.
Nhân vật tu vi trình tự càng cao, càng cảm nhận được chỗ huyền diệu trong công kích của hai người.
- Nếu để ta đối mặt với một người trong đó, cho dù dùng hết tất cà Pháp báo. Cửu Long Tỷ cũng sẽ bị một đòi bàn tay trần của bọn họ dễ dàng áp chế mà rơi vào hạ phong.
Trong mắt Tẩn Hoàng lộ vẻ kinh hãi, đồng thời trong lòng cũng hâm mộ hai nguời này.
Vào thòi điểm Thiên Thu Vô Ngân tấn chức Thẩn Hư đại viên mãn, Tẩn Hoàng đã giao thủ cùng hắn. Dưới tình huống hai bên không vận dụng bất kỳ Pháp bào gì, còn có thê không phán thắng bại. Nếu như ba hóa thản của Thiên Thu Vô Ngân liên thủ, Tẩn Hoàng sẽ lập tức rơi vào hạ phong.
Nhưng mà giờ phút này. không biết Dương Phàm cùng Thiên Thu Vô Ngân có Kỳ ngộ gì, bước vào một độ cao huyển ảo khó lượng.
- Xem ra dưới tình huống không phát động thức thứ tư, ta căn bản không phải đối thủ của bọn họ. Ngay cả thức thứba "Phá Hư Đoạn Kiếm" cũng có khá năng bị bọn họ đón được.
Vô Song nhìn chẳm chẳm hai người chiến đấu, vô hình trung hắn cũng chìm vào một loại cảnh giới vi diệu, chậm rãi nhắm mắt lại.
Lúc bắt đầu, chiến đấu giữa hai vị Tông sư nhìn như thong thả vô cùng, ngay cả cường giả Hóa Thẩn binh thường đểu có thể nhin rõ động tác.
Mà sau đó. động tác hai người càng ngày càng nhanh, trong hư không đẩv hư ảnh.
Ằm Ẩm Ẩm Ằm —
Trên hai pho tượng đá thượng cổ thi thoáng truyền đến tiếng nổ động trời.
Thời không nơi hai người lại phảng phất nhu nhanh thêm gắp trăm, ngàn lần. ngay cả cường giả Thân Hư đêu không thấy rõ bóng dáng bọn họ.
Với cảnh giớii của nhị hoàng mới miễn cưỡng thấy mơ hỗ động tác của hai người.
BáBá Bá~
Đen một lúc. Thiên Thu VôNgân đột nhiên chia làmba.
Ba Thiên Thu Vô Ngân giống nhau như đúc vây quanh Dương Phàm ớ trong.
Ánh mắt Tẳn Hoàng sáng lên. Hắn hiểu được một khi ba hóa thán của lão sư đểu xuất hiện, lực lượng sirih ra sẽ tăng lên gấp bao nhiêu lân.
- Tam Linh Hóa Nhất?
Dương Phàm tức thì cảm thấy một cỗ áp lực chưa từng có, cười nhẹ nói:
- Thiên Thu Vô Ngân, ngươi muốn vận dụng một chiêu kia sao?
Mọi người tại tràng nghe được, không khói nhiệt huyết sôi trừo. Hai vị Tông sư rốt cục dùng bản lĩnh chân chính, sử dụng bí kỹ áp đáv hòm sao?
Cùng lúc đó, tại không gian rộng lớn khôngbiết xa xôi bao nhiêu, Tiên Linh khí đã tuyệt tích nhân giới lại tràn ngập mọi ngóc ngách nơi này.
Trên hai ngọn núi lớn cao đến ức vạn trượng, đểu có hai bóng người cao lớn sừng sững.
Một người trung niên nam tử đầu đội vương miện, thân mặc kim bào, áo choàng màu lục giống như hư ào đứng sừng sững trên ngọn núi bên trái.
Một ngừi khác là nam tử cường tráng như trâu, hai đẩu bổn mắt sáu tay. trên đẩu có hai sừng giống như cự thẩn sừng sững thiên địa.
- Vân Tiêu Tiên Đế, lần này chúng ta đại chiến ba vạn năm vẫn không phản được thắng bại. Ngược lại tinh thẩn ý chí của chúng ta từng lưu lại nhân giới bị xúc động, lại không biết là hai người may mắn nào?
Yẻu tộc hai đẩu bổn mắt sáu tay kia lạnh nhạt nói.
- Tinh thẩn ý chí của chúng ta lưu lại không gian cấp thấp đó. nhìn xem chẳng phải sẽ biết?
Trung niên mặc áo choàng lục vung một tay. trong hư không hiện ra một mặt kính.
Trên mặt kính, hai nam nhân của nhản giới đang triển khai một trận đại chiến có một không hai, nhung tướng mạo hình dáng hai người nhìn không rõ ràng.
Lúc mới bắt đẩu, trung niên kim bào cùng yêu tộc sáu tay kia khóe miệng còn mang vẻ hờ hững, nhung theo sau sắc mặt hai người dân trở nên ngưng trọng.
Tinh không bất diệt, trên đinh hai pho tượng đá cự thẩn thượng cổ. một cỗ áp lực chưa từng có chợt buông xuống.
BáBá Bá ~
Thiên Thu Vô Ngân chia ra làm ba.
Ba Thiên Thu Vô Ngân bộ dạng giống nhau như đúc thành hình tam giác vây Dương Phàm ớ trung tâm.
Toàn tràng vang lên tiểng hít khí lạnh, trên mặt mọi người lộ ra chấn kinh cùng sợ hãi thật sâu.
Công pháp bình thường, lực lượng của phản thán có thể bẳng sáu, bảy phần của bản tôn đã là tuyệt đinh rồi.
Mà ba hóa thân của Thiên Thu Vô Ngân, thực lực khí tức đều cùng một cấp độ.
Hai phản thán của Dương Phàm đều dưỡng thương trong Tiên Hồng Không Gian, cho dù triệu tập ra cùng không tác dụng nhiều.
Bới vì hai phần thân của hắn, thực lực chẳng qua hơi vượt cường giá Thần Hư bình thường một bậc, không thê tham dự chiến đấu trình tự này.
Theo thôi diễn tiến thêm một bước, nếu thực lực phản thân muốn đuổi kịp bán tôn, hiển nhiên không có khá năng.
Thiên Thu Vô Ngân là một Tông sư toàn năng, không lúc nào hắn không tu luyện tìm hiêu, gân nhu tinh thông hâu hết công pháp các lưu phái thế gian, thậm chí hàng năm tìm hiểu bản chất thế gian vạn vật.
Ông—
Ba hóa thản của hắn phán biệt hiện ra hào quang tím. vàng. đen. cùng tu ba loại thản thể bất diệt.
Phần thân màu tím tu luyện là Tam Đẩu Lục Tí Tịch Diệt Thể của yêu tộc.
Phần thản màu đen tu luyện Ma Thẩn Bất Diệt Thể của Ma tông.
Phần thân màu vàng tu luyện Kim Cương Bất Diệt Thể của Phật môn.
- Người thường muốn tu luyện một loại thản thể bất diệt đểu không khác lên trời, mà hắn không ngờ cùng tu ba môn.
Tẩn Vong cả kinh thất sắc.
Dương Phàm đương nhiên sẽ không ngốc đến mức lấy phần thân cùa minh so sánh với hóa thân của Thiên Thu Vô Ngân. Nếu không, thán thòng Tam Linh Hóa Nhất vang dội cô kim của Thiên Thu Vô Ngân đã không còn ý nghĩa.
Huyển ảo của Tam Linh Hóa Nhất, Dương Phàm có biết một phẩn.
Đặc điểm lớn nhất là ba hóa thán của Thiên Thu Vô Ngân chẳng phán biệt chủ và thứ.
Nói cách khác, ba hóa thản đểu là địa vị ngang nhau, không phần biệt bản tôncùng phản thân, có thê nói đêu là một bộ phận của bản tôn.
Chi vẻn vẹn điểm này. đă là trước chưa từng có ai, sau này cũng không có tại Tu Tiên giới.
về phán ba hóa thân là như thế nào ngang hàng bình yên ớ chung, kết hợp làm một chinh thể chính là chỗ khó nhất cùng huyển ảo nhất của công pháp này.
- Dương Phàm chi sợ không thể ngăn cản ba hóa thân của lão sư hợp kích, càng không nói đến Tam Linh Hóa Nhất cuối cùng.
Quạt lông trong tay Hàn Kỳ "lạch cạch" xòe ra, khóe miệng hiện lên nụ cười.
Ba hóa thán tím, đen. vàng tràn đầy hào quang nhu hòa. giữa bọn họ dường như có một loại liên hệ thẩn bí nào đó. hỗ trợ lẫn nhau.
Dương Phàm ờ giữa ba hóa thán, đột nhiên có một loại áp lực khó thể thớ nổi.
Baba!
Hóa thán màu vàng cùng màu đen trong đó đồng thòi ra tay. cách không đánh ra một chướng một quyền.
Hô~
Trong toàn khu vực tam giác tràn ngập hai loại khí tức hoàn toàn tương phản. Một loại là chưởng kình Ma môn bá đạo hủy diệt, một loại khác là quyên kinh Phật mòn cuồn cuộn chính khí.
Dương Phàm lập tức lâm vào hiểm cảnh, chịu đựng hai thản thể bất diệt giáp công.
Tuy nói dưới tình huống một chia làm ba, phập lực hóa thân của Thiên Thu Vô Ngân so với trước hơi kém vài phẩn.
Nhưng là huyền ảo của Tam Linh Hóa Nhất khiến giữa các phán thản có một loại liên hệ thẩn bí, uy lực hỗ trợ lẫn nhau.
Bới vì như thế. Dương Phàm gần như phải đối mặt với hai Thiên Thu Vô Ngân đồng thòi công kích.
Vào thòi khắc nguy cơ vạn phẩn, ớ dưới chán Dương Phàm dâng lên một màn hào quang màu đất đày chắc, khiến bén ngoài thán hắn ngưng tụ ra một tầng tinh, thể màu đất.
Bên ngoài thân hắn toàn bộ đều được tinh thể màu đất lóe ra màu kim loại sáng bóng bao phủ, giống nhưtấm thán Kim Cương Bất Diệt.
Bang Bang... Ầm~
Thản hình Dương Phàm nhoáng lên một cái, tinh thể màu đất ngưng kết bên ngoài thân hào quang sáng ngời, dưới công kích cường đại như thế lại bình yên vô sự.
Dưới tình huống toàn lực chi cẩu phòng ngự. cho dù là công kích của Thiên Thu Vô Ngân cũng khó có thể xúc phạm tới Dương Phàm.
- Không tệ, tiếp tục!
Trong mắt Thiên Thu Vô Ngân chợt lóe thẩn quang, hai phần thân Phật môn cùng Ma đạo lại ra tay.
Lần này, khí tức áp lực hoàn toàn bất đồng đánh tới. không khí trên đinh tượng đá dường nhưbị ngưng đọng.
Dương Phàm thậm chí sinh 1'amột loại ảo giác, hai hóa thản kia tuy 1"ẳng từ góc độ khác nhau công kích, nhưng lực lượng cùng thần thông của chúng phảng phất như được chất chồng, trờ thành một chinh thể. uy lực to lớn hơn rất nhiều lần.
Hắn vừa có ý trốn vào dưới tầng đất lại phát hiện trẻnngười hóa thản thứ ba của Thiên Thu Vô Ngân rung lẻn ánh tím, một vùng vật chất giống như hoa văn mạng nhện ngưng kết ờ phía dưới, cắt đứt đường lui của hắn.
Ầm ầm~
Lúc này, còng kích của hai hóa thản Phật Ma đánh lên trên tầng bảo hộ tinh thể màu đất của Dương Phàm.
Chi nghe "Ẩm... Rắc!" một tiếng, lóp tinh thể màu đất bên ngoài thân Dương Phàm vỡ tan, còn hắn kêu một tiếng đau đớn, thản hình tại chỗ nhoáng lên một cái.
Trước ngực cùng sau lưng có một dấu quyển và chường, tràn đầy máu tươi.
Hiển nhiên, Dương Phàm đã bị thương.
- Đây là áo nghĩa của Tam Linh Hóa Nhất sao?
Dương Phàm laukhô vết máu nơi khóe miệng.
Vừa rồi công kích của hai hóa thân, lực lượng huyển ảo chồng chất cùng một chỗ. uy lực tăng lên một hai lân. bộc phát ra lực công kích đáng sợ.
Cho dù thể chất Dương Phàm biến thái nhưthế đểu bị thương.
Đây mói chi là lực lượng hai hóa thân liên thủ hợp kích, nếu là ba hóa thân, uy lực chẳng phải càng khủngbổ?
Tuy nhiên, chút thương tổn ấv với Dương Phàm mà nói cũng khôngtính là gì.
Thương thế trên người hắn trong khoảnh khắc phục hỗi như cũ, bình vên vô sự.
- Đây là thản thể bất diệt gì. lực khôi phục cường đại như thế. Cứ như vậy, nếu Thiên Thu Vô Ngân muốn chiến thắng hắn, khó khăn cũng rất lớn.
Trong mắt Ma Môn tông chủ xẹt qua một tia kirih dị.
- Tiếp theo, ba hóa thán của ta sẽ cùng lên.
Thiên Thu Vô Ngân cũng không thừa thắng truy kích.
Đột nhiên, hào quangba màu tím, vàng, đen lấy ba hóa thân làm trung tâm tạo thành một quầng sáng Kỳ lạ đặc biệt.
Ba cỗ lực lượng hội tụ hỗ trợ lẫn nhau, chất chồng cùng một chỗ.
Dương Phàm đột nhiên phát hiện, toàn bộ không gian tam giác lập thể đểu bị lực lượng Tam Linh Hóa Nhất của Thiên Thu Vô Ngân ngăn cách với ngoại giớii.
Dưới chân hắn cùng vói ba mặt thân thể đểu bị ngăn cách bới quầng sáng do ba hóa thản ngưng tụ thành.
Đây đã vượt khói phạm trù công pháp, tăng lẻn đến huyền ảo tương tự như trận pháp.
Dương Phàm hít sâu một hơi. trong lòng bàn tay bắn ra một đoàn ngọn lửa ánh vàng, dung hợp cùng một vùng lôi quang khủngbố "Ầm" một tiếng đánh lên quâng sáng đối diện.
Ông—
Trên quầng sáng lôi điện vang lên "Roẹt roẹt". Thái Hư Thiên Hóa thiêu đốt mãnh liệt.
Nhưng là Thiên Thu Vô Ngân đột nhiên vận lực. ba hóa thân đểu tự lan tràn ra ba loại ngọn lửa tím. vàng, đen.
Càng thêm khó tin chính là. ba loại viêm lực thuộc tính hoàn toàn khác nhau kết hợp cùng một chỗ chẳng những không bị xung đột mà ngược lại bộc phát ra uy lực càng cường đại, triệt tiêu công kích của Dương Phàm.
Thẩn sắc Dương Phàm đột nhiên t hay đổi, không nghĩ tới ba hóa thản liên thủ hợp kích lại có thê sinh ra lực lượng đáng sợ như vậy.
Khó trách trước kia tại Thiên cẩm Nội Hài. lúc Thiên Thu Vô Ngân còn tại Nguyẻn Anh Kỳ đã được xưng là có thể so sánh với Hóa Thần Kỳ.
Sau khi vây khốn Dương Phàm, trên mặt Thiên Thu Vô Ngân đạm mạc. không mừng không lo. ba hóa thân đông loạt ra tay. thân thông công kích một đợt lại một đợt.
Dương Phàm lập tức rơi vào hạ phong. Mặc dù hắn có thể triệt tiêu một bộ phận công kích, nhung uy lực công kích còn dư lại đểu sẽ tạo thành thương tổn nhất định.
Mà lực lượng ba hóa thân hợp kích càng Ngày càng mãnh liệt, mắt thấy sắp đẩy Dương Phàm vào tuyệt cảnh.
Trên Bác Dịch Thai, cả trái tim Hỗ Phi như nhảv lên cồ họng:
- Bệ hạ, lão đại sắp không ổn rồi, có muổn đi cứu hắn hay không?
Yêu Hoàng lắc đẩu cười khổ. Chiến đấu trình tự này. hắn có thể nhúng tay hay không là một phương diện, mà đám người Tẩn Hoàng cũng không cho phép hắn nhúng tay.
- Đây là lực lượng bổn nguyên của Tam Linh Hóa Nhất? Dương mỗ lĩnh giáo.
Đột nhiên, thán hình Dương Phàm ngừng một lát. đình chi chiến đấu.
Thiên Thu Vô Ngân cũng ngừng lại. lạnh nhạt cười:
- Nguyên lai là ngươi lấy thản thể hội. xuất bản lĩnh chán thật của ngươi đi!
- Như vậy. Dương mỗ cũng để ngươi thể ngộ Hoán Thiên Tam Thẩn của ta một chút.
Dương Phàm hít sâu một hơi, pháp lực trên người chợt bùng nồ, ba Hoán Thiên Nha trong đầu đồng loạt rung lên, hồn lực cường đại quanh quẩn trên người hắn.
Ông-
Đột nhiên, sau lưng Dương Phàm hiện lên ba hư ánh, phản biệt là hào quang xanh, đỏ.
tím.
Tập trung nhìn vào, hình thái của ba hư ảnh kia cũng tương tự Dương Phàm, chi là không thấy rõ hình dáng cụ thể.
Từ sau lẩn nhập ma trước, Dương Phàm phong ấn một bộ phận pháp lực thì không hiện ra loại dấu hiệu này.
Mà lần này, Dương Phàm hiển nhiên không phải nhập ma. ba hư ảnh phía sau lưng hắn tòa hào quangbốn phía, rõ ràng ngưng thật hơn xa lần trước.
Khi ba hư ánh này xuất hiện sau lưng Dương Phàm, một cồ tinh thẩn uy lực cường đại kinh thế bám vào toàn thán hắn.
Cẩn thận nhìn vào sẽ phát hiện ba hu ánh này phát ra dao động thẩn bí, cùng với thiên địa bất diệt này sinh ra một loại liên hệ thản bí.
- Không nghĩ tới ngươi có thể diễn biến ra thẩn thông như thế. Diễn Căn Kỳ là cơ sờ của ngươi, mà Hoán Nha Kỳ cho thẩn thông chiến đấu của ngươi tăng cường vô số lần.
Thiên Thu Vô Ngân nhìn chẳm chẳm ba hư ảnh sau lung Dương Phàm, ngạc nhiên thán phục không thôi.
Diễn Căn Kỳ? Hoán Nha Kỳ?
Mọi người tại Bác Dịch Thai chấn động, đây là cảnh giớii trước nay chua từng có.
Chi một số ít biết được nội tình trong đó.
- Không nghĩ tới. lão sư nói cũng không phải giả. Dương Phàm này quá thật thôi diễn ra cảnh giới tu luyện hoàn toàn mới.
Hàn Kỳ kinh hãi không thôi.
Chỗ lợi hại của Thiên Thu Vô Ngân là sáng tác ra công pháp chua từng có ai. nhung cũng không vượt ra hệ thống tu luyện thường quy Nguyên Anh Hóa Thẩn.
Mà công pháp của Dương Phàm thì tách rời hệ thống này, sáng tác ra hệ thống tu luyện cùng cảnh giới hoàn toàn mới.
So sánh ra. khó khăn của Dương Phàm càng lớn, nẳm ờ một độ cao không thể đánh giá, cho dù Tông sư đều không làm được.
Tuy nhiên, Tiên Hồng Quyết của Dương Phàm thôi diễn hoàn toàn mới. cành giới thứ nhất là từ đạo sĩ lôi thôi thẩn bí trong đầu hắn sáng chế. cho nên bước đầu của hắn đứng ớ một độ cao hoàn toàn mới.
về phẩn ai mạnh ai yếu. thực tại khó thể phán đoán. Có lẽ chi có thông qua luận bản mới có thể chân chính phản ra mạnh yếu.
- Hoán Thiên Tam Thản? Lão đại sáng tác ra loại thẩn thông này khi nào. ta lại chưa nghe nói qua. Lân trước đánh vói ta cũng không dùng.
Hỗ Phi bĩu môi.
Hắn cũng khôngbiết. Hoán Thiên Tam Thẩn là thẩn thông sau khi Dương Phàm tấn chức cảnh giớii hậu kỳ mới lĩnh ngộ ra.
Cái gọi là Hoán Thiên Tam Thẩn tức là thẩn thông từ ba Hoán Thiên Nha dựng dục ra.
- Vậy ta phải kiến thức một chút thẩn thòng hoàn toàn mói này của ngươi.
Tiếng nói Thiên Thu Vô Ngân vừa dứt. lực lượng ba hóa thân chất chồnghội tụ, toàn bộ tam giác lập thể hào quang tăng vọt.
Dương Phàm hít sâu một hơi. ba hóa thán xanh đò tím sau lung đồng loạt rung động, tổ hợp cùng một chỗ. Một cỗ lực lượng cấm kỵ sinh ra trong cơ thể.
- Phá cho ta!!!
Dương Phàm quát lạnh một tiếng, một quyển đánh lên đinh đẩu, đinh của tam giác lập
thể.
Trong phút chổc. cột sát ba màu xanh đó tím bắn thẳng lên trời.
Ầm ầm ẩm-
Hai pho tượng dưới chân hai người lay động dữ dội, một vùng không gian sóng gợn như bão lốc lan tràn trên đinh tượng đá.
Toàn bộ tinh không giống nhưđangnmg động, lực lượng do cột sáng xanh đó tím sinh ra kirih thiên địa. khiếp quy thân.
Rắc! một tiếng, quầng sángtam giác lập thể hóa thành mảnh nhỏ.
Đẳng Đẳng Đẳng!!!
Ba hóa thản của Thiên Thu Vô Ngân đồng loạt lui về sau mấy trượng, đểu kêu một tiếng đau đớn. chật vật không chịu nôi. trong mắt lộ vẻ kinh nghi.
Thế cục biến hóa cực nhanh khiến chúng cường già đang xem cuộc chiến tại Bác Dịch Thai trợn mắt há hốc mỗm.
Cột sáng ba màu xanh đó tím chói mắt xông thẳng tinh không, không gian sóng gợn giống như bão lốc lấy vị trí giao điểm của cột sáng cùng quầng sáng đinh tam giác lập thể lan tràn ra bổn phương tám hướng.
Hai tượng đá thật lớn dưới chân hai người sau một hỗi nổ vang chấn động thật lâu sau mới ổn định lại.
Cục diện ba hóa thản của Thiên Thu Vô Ngân liên thủ hợp kích đột nhiên bị phá vỡ.
Mắt thấy ba hóa thân "Đẳng đẳng đẳng" lui ra vài trượng, đồng loạt kêu rên. vé mặt kinh
dị.
- Không ngờ một chiêu phá thuật hợp kích của ba hóa thản của lão sư.
Hàn Kỳ đầy mặt kinh dị. hít sâu một hơi khí lạnh thật sự khó thể tin tính chân thật của việc này.
- Càng khó tường tượng là một kích của hắn tìm đúng nơi yếu hại, cũng là vị trí quan trọng của ba hóa thân liên thủ.
Tẩn Hoàng thấp giọng lẩm bẩm, ánh mắt dừng ớ nam tử giống như thiên thẩn, sau lung hiện lên ba hư ánh xanh đò tím kia.
Ba hóa thân của Thiên Thu Vô Ngân bị bức lui, trên mặt rất nhanh khôi phục bình tĩnh, nhìn chẳm chẳm Dương Phàm ớ vị trí trung tâm. than thỡ:
- Không nghĩ tới Hoán Thiên Tam Thân đem cành giớii cảm quan của ngươi tăng lên tới nông nồi thông thiên như thế.
Hoán Thiên Tam Thần đương nhiên là đến từ ba cây Hoán Thiên Nha trong đầu Dương Phàm trải qua muôn vàn gian khổ ngưng kêt ra. Chúng nó có được thẩn lực thông hiểu thiên cơ. cảm ứng thiên hu.
Bí kỹ này cùng lúc tăng cường lực lượng thẩn hổn cùng năng lực cảm quan của Dương Phàm, đồng thòi mượn dùng một số huyển ảo Tam Linh Hóa Nhất của Thiên Thu Vô Ngân khiên vài loại lực lượng hoàn toàn khác nhau tăng cường lẫn nhau, cường hóa thực lực của mình thật lớn.
Nhưng là Thiên Thu Vô Ngân càng ngạc nhiên thán phục lại là cảm quan thông thiên triệt địa giờ phút này của Dương Phàm.
Nếu không, cho dù giờ phút này thực lực Dương Phàm tăng mạnh cũng không thể liếc mắt một cái tìm đúng nơi yếu hại ba hóa thản liên thủ hợp kích và một kích phá tan.
Dưới phụ trợ của Hoán Thiên Tam Thẩn, Dương Phàm thẩn dũng vô địch, khí thế chấn thiên, khí tức bễ nghễ trong mắt lại bị một cỗ lục ý trong suốt thay thế.
Lấy Sinh Mệnh Lục Chủng làm trung tâm, Hoán Thiên Tam Thẩn phụ thể, phia dưới Hôn Căn lấy đại địa làm cơ sớ, Dương Phàm càng thêm ôn trọng như núi lớn. không thê lay động.
Dương Phàm đã thành công nắm giữ lực lượng của ba Hoán Thiên Nhạ còn lại chính là cảnh giới viên mãn nhưv.
BáBá Bá ~
Ba hóa thân Thiên Thu Vô Ngân như ào ảnh một lẩn nữa vây tới Dương Phàm, công kích liên miên không ngừng, nhung sóng lớn mành liệt, một sóng đây một sóng.
Giờ phút này. Dương Phàm lại có thể thong dong ứng phó. thoái mái thích ý, phảng phất như có thể dự đoán trước từng động tác của đối thủ.
Lấy lực hợp kích ba hóa thân Thiên Thu Vô Ngán giờ phút này cho dù không mượn lực lượng tinh thần ý chí ân chứa trong tượng đá thượng cô cũng có thê lực áp cấp bậc như nhị hoàng.
Nhưng Dương Phàm mượn dùng Hoán Thiên Tam Thẩn, bất kể là công kích hay là cảm quan thân hôn đêu được tăng lẻn biên độ lớn. nhẹ nhàng bâng quơ hóa giài lực lượng chất chồng do ba hóa thản sinh ra.
Càng đáng sợ chính là. mỗi một động tác của hắn dường như có thể chiếm lấy tiên cơ. nhanh hơn Thiên Thu Vô Ngân một phẩn.
Thấy tình, hình này, Yêu Long Hoàng không khói kinh hãi than thờ:
- Khó trách Ngay cà Thiên Thu Vô Ngân đều ngạc nhiên thán phục cảm quan của hắn giờ phút này.
Hoán Thiên Tam Thẩn trực tiếp phụ thể sau lung Dương Phàm, cảm quan thông thiên triệt địa khiến Dương Phàm nắm giữ quyên chủ đạo.
Phòng thủ một lát, Dương Phàm khẽ quát một tiếng:
- Đen phiên ta!
Tiếng nói vừa dứt. Hoán Thiên Tam Thẩn sau lung rung động dữ rội, trong lòng bàn tay Dương Phàm bắn ra ba đoàn hào quang màu sắc khác nhau, cùng với lôi điện, xích viêm, cương phong mang theo một cồ khí tức có thê nói là cấm kỵ đột nhiên đánh trúng một hóa thân của Thiên Thu Vô Ngân.
Hóa thản kia chấn động mạnh, kêu một tiếng đau đớn, bị vết thương nhẹ. Nhưng đổi với bất diệt thê mà nói cũng không lo ngại.
Cùng lúc hóa thản này kêu rên, hai hóa thân khác toàn thản hào quang chợt rung động.
Dương Phàm hơi kinh hãi, đột nhiên nghĩ đến ba hóa thân Thiên Thu Vô Ngân chẳng phản biệt chủ thứ. vốn là một thể.
Trong đó một hóa thân bị bất kỳ thương tổn gì cũng có thể khiến hai hóa thân khác cùng gánh chịu.
Đây cũng là điểm đáng sợ nhất của thần thông Tam Linh Hóa Nhất này.
Mặc dù giờ phút này lực công kích của Dương Phàm tăng nhiều, cảm quan cảnh giới tăng lên tới một cảnh giớii hoàn toàn mới. nhưng là muốn thương tổn Thiên Thu Vô Ngân vẫn còn có chút khó khăn.
Mọi người trên Bác Dịch Thai đểu ngừng thờ, chi thấy Dương Phàm qua lại giữa ba hóa thân, đại chiến cùng tuyệt học thiên cổ do Tông sư Thiên Thu Vô Ngán sáng tạo ra.
Giờ phút này, Thiên Thu Vô Ngân không thể vây khốn được Dương Phàm, càng không thể thương tổn đến đối phương chút nào.
Mà Dương Phàm đồng dạng cũng không thể tạo thành bao nhiêu thương tổn thực chất đến Thiên Thu Vô Ngân có thê khiến ba hóa thân cùng chung gánh chịu thương tôn.
Hai bên đều là bất diệt thể, cứ vậy đánh tiếp ai cũng không làm gì được ai, có thể nói là ngang tài ngang sức.
Nhưng là hai người đểu không từ bó. tinh khí thẩn dung nhập tượng đá thượng cổ, tẩm nhập trong tinh thân ý chí huyên ào kia. Giơ tay nhâc chân đêu ân chứa huyên diệu vô cùng.
Thẳng đến một lúc. thản hình Dương Phàm nhoáng lẻn một cái. đứng vên tại chỗ.
Thiên Thu Vô Ngân như có ăn ý, ba hóa thân thành hình tam giác đứng quanh thân Dương Phàm.
- Tinh thẩn ý chí trong tượng đá thượng cổ mang đến cho chúng ta kỳ ngộ lớn lao. Nhưng nểu muốn chân chírih hiểu thông vài phần tinh túy của áo nghĩa trong đó còn cẩn phải một lẩn luận bàn cuối cùng. Mượn vào điểu này. Dương mỗ cũng muốn đích thản thể nghiệm lực lượng chân chính của Tam Linh Hóa Nhất của Thiên Thu tòng sư.
Dương Phàm lại cười nói. thân hình như gió nhẹ. tay áo theo đó tung bay.
- Được.
Thiên Thu Vô Ngân gật đầu:
- Trước kia cùng Dương đạo hữu tham thảo công phập của nhau, mà Tam Linh Hóa Nhất của ta chứa nhiêu huyền ảo ngươi cũng biết được. Nhưng lúc ban đâu ta sáng tạo nó lại bới vi thẩn thông vô thượng thời kỳ Hồng Mông trong truyển thuyết man hoang thượng cổ - Nhất Khí Hóa Tam Thanh.
- Nhất Khí Hóa Tam Thanh?
Tâm thẩn Dương Phàm chấn động, cái loại thẩn thông không xác thật trong truyền thuyết này tuy có miêu tả trong sách cổ nhưng không có bao nguời chân chính tin là thật.
Truyển thuyết, thiên địa lúc sớm nhất là một đoàn hồn độn. mọi sự vạn vật cũng không tồn tại, Ngay cả thòi gian cũng không có. Trái qua diễn biến vô sổ ức ức năm, đoàn hồn độn này đạt tới diễn biến cực hạn, lập tức bùng nổ hình thánh thế giớii chân chính.
Nhất Khí Hóa Tam Thanh đó là thẩn thòng lúc hồn độn sơ khai sinh ra thế giới.
Từ một trình độ nào đó mà nói. đây là thẩn thông ẩn chứa trong vũ trụ thiên địa. không phải một cá thể có thể nắm giữ.
Cái gọi là Tam Thanh, phán biệt là Thượng Thanh, Ngọc Thanh, Thái Thanh. Kỳ thật cùng không phải chi người hoặc vật mà là đại biêu ba giai đoạn "Quá khứ, hiện tại, tương lai".
Bời vì thời kỳ hồn độn, mọi sự vạn vật cũng không tồn tại thậm chí không tồn tại khái niệm thòi gian.
- Tam Linh Hóa Nhất ta khai sáng là muốn nghịch chuyển Nhất Khi Hóa Tam Thanh, thôi diễn ngược hồn độn cho nên mới có ba hóa thân vốn là một thể. Ba hóa thân của ta. một cái chuyên thê ngộ phán tích quá khứ. tông kết kinh nghiệm giáo huấn, c ái thứ hai chủ yếu tu luyện và tham ngộ hiện tại, đây cũng là "ta" mà các ngươi thường nhìn đến. Mà hóa thản thứ ba một lòng thăm dò tương lai, trái đường cho tu luyện, thậm chí thử thôi diễn tương lai chi là tác dụng quá nhỏ.
Trong thanh âm Thiên Thu Vô Ngân hơi rung động, trong mắt đẩy hung phấn, kể rõ bán chất Tam Linh Hóa Nhất của minh vói Dương Phàm.
Đám người Dương Phàm nghe xong trong lòng rung động, không nghĩ tới Thiên Thu Vô Ngân lại có mục tiêu và ý tường to lớn như vậy.
Giờ khắc này. hắn mới hiểu được khó khăn chân chính của Tam Linh Hóa Nhất, mức độ gian khổ thậm chí không thua Tiên Hồng Quyết của mình.
- Nói như vậy, Tam Linh Hóa Nhất của Thiên Thu tông sư kỳ thật chính là nghịch chuyển Nhất Khí Hóa Tam Thanh trong truyền thuyết. Mà bản thản ngươi cũng không hiểu rõ thẩn thông này. cho nên nhất định, phải thòi khắc thể ngộ bản chất thế gian, từ đó tụ mình thăm dò, nghịch Chuyên Nhất Khí Hóa Tam Thanh, thôi diễn ngược hồn độn.
Dương Phàm hít sâu một hơi. nhin chẳm chẳm Thiên Thu Vô Ngân.
Ý tướng này thật sự quá đáng sợ. có thể nói to gan lớn mật có thể nói nghịch thiên.
Đương nhiên, Dương Phàm suy tính, muốn tự thân thăm dò và thôi diễn ngược hồn độn. gian khô trong đó quyết định xác xuất thành công sẽ không cao hơn một phần ức vạn.
Nói cách khác, Thiên Thu Vô Ngân cơ bản bước trên một con đường không có khả năng
hoàn thành, nhung đây cũng là hắn theo đuổi.
- Kế tiếp, ta sẽ thi triển lực căn nguyên của Tam Linh Hóa Nhất.
Thiên Thu Vô Ngân đại biểu "Hiện tại" hít sâu một hơi.
Đột nhiên, ba hóa thán toàn thản lóe ra hào quang mông lung không rõ, lực lượng đột nhiên thu liễm.
ở trong cảm quan của Dương Phàm, Thiên Thu Vô Ngán phảng phất nhưbiếnkhói trước mắt. trở thành một bộ phận của thiên địa linh khí.
Ông-
Đột nhiên, ba hóa thản tạo thành hình tam giác, đem lực lượng kinh thiên địa rót vào "Trận tâm".
Một cảm giác mơ hỗ nói không rõ nảy sinh trong lòng Dương Phàm.
Bá Bá Bá ~~
Ngay sau đó, Dương Phàm phát hiện ba hóa thán Thiên Thu Vô Ngân dung hợp ờ trên đinh tam giác lập thê.
Ba loại lực lượng tuyệt đối khác nhau dung hợp liên kết cùng một chỗ.
Chọt một Thiên Thu Vô Ngân cao đến mười trượng, giống như người khổng lồ lơ lửng giữa không trung.
Bên ngoài thân Thiên Thu Vô Ngân lóe ra hào quang ba màu, rồi lại quanh quần ánh sáng nhạt mờ ảo mông lung hoàn toàn không nhìn ra sâu cạn.
Càng đáng sợ chính là, thẩn thức của tất cả cường giả tại đây chi cần tiếp xúc thân thể của Thiên Thu Vô Ngân đêu sẽ bị hâp thu một cách không rõ. bị dọa sắc mặt tái nhọt.
ờ trong cám quan của Dương Phàm, Thiên Thu Vô Ngân càng phảng phất như hư vô, không thể đánh giá.
- Chinh là một chiêu này, Tam Linh Hóa Nhất chân chính, lực lượng thôi diễn ngược đại đạo.
Trong mắt Tần Hoàng cùng Hàn Kỳ đều có vài tia hưng phấn.
Lúc trước, khi Thiên Thu Vô Ngân ớ Hóa Thẩn hậu kỳ chính là bẳng một chiêu này, toàn thắng Tẩn Hoàng Hợp Thể Kỳ.
- Vậy Dương mỗ muốn đích thản thể nghiệm một chút.
Ánh mắt Dương Phàm chợt lóe.
Tiếng nói hắn vừa dứt. một quyển đánh tới Thiên Thu Vô Ngân như hư ảnh khổng lồ.
Ầm~
Thân thể Thiên Thu Vô Ngân nhoáng lên một cái, bình vên vô sự.
Dương Phàm cảm giác lực công kích của mình phảng phất như bị biển rộng khôn cùng hấp thu.
Cường giả khác tại tràng càng rung động, với lực lượng Dương Phàm giờ phút này đạt tới Thông Thiên tam giai, không ngờ không thương tôn được Thiên Thu Vô Ngân mảy may.
- ở dưới loại trạng thái này. ta có thể đem hon một nửa trờ lên công kích của đối thủ hoàn toàn hấp thu, cũng chuyển hóa thành lực lượng thuộc về mình.
Thiên Thu Vô Ngân lạnh nhạt mim cười.
Ẳm~
Một cỗ lực lượng quanh quần làn sáng nhạt mông lung do hào quang ba màu tím vàng đen tạo thành từ trên thán người không lò Thiên Thu Vô Ngán cao đến mười trượng phát ra.
"Thình thịch" một tiếng, Dương Phàm bị chấn ra mười mấy trượng, kêu lên một tiếng, khóe miệng tràn vết máu.
Lau khô máu nơi khóe miệng, trong lòng Dương Phàm khẽ run, ngược lại càng hung phấn:
- Tốt... Thật tốt quá.
Chi có thông qua chiến đấu trình độ này mới có thể chân chính kích phát và hấp thu tinh thần ý chí trong tượng đá thượng cổ.
- Đổi với Tam Linh Hóa Nhất của ngươi, ta cũng có thần thông cuối cùng.
Trong mắt Dương Phàm lóe tinh quang.
Bồng nhiên. Hoán Thiên Tam Thẩn sau lung Dương Phàm đồng thòi chấn động và lộ ra ba cây "quang nha" tòa ra vô hạn thân lực.
Mọi người trên Bác Dịch Thai tức thì cảm thấy cả hư không truyền đến tiếng rung động mơ hỗ.
Ngay sau đó. ức vạn tinh tú khắp vũ trụ tinh không tối đen đột nhiên tòa ra ánh hào quang rực 1"ỡ.
Thái cổ tinh không vô hạn, ức vạn tinh tú đột nhiên sáng ngời khiến cho vũ trụ tối đen thoáng hiện hào quang trong khoảnh khắc.
Dương Phàm sừng sững trên đinh tượng đá, đối mắt vói Thiên Thu Vô Ngân trong trạng thái Tam Linh Hóa Nhất chán chính gần như hư vô.
Hoán Thiên Tam Thẩn ờ sau lưng hắn rung động dồn dập, hư ảnh ba màu xanh đò tím lại lộ ra ba cây Hoán Thiên Nha tòa sáng vô hạn thản lực.
Đặc biệt là "quang nha" màu đó ớ chính giữa trong nháy mắt mớ rộng ngàn vạn lẩn, dung nhập hư không thiên địa, hấp thu ức vạn điểm sáng nguyên bản đến từ thái cổ tinh thẩn.
Trong phút chốc, ánh sáng viêm lực ức vạn tinh tú bị rút sạch, cả vùng tinh không trờ nên một mành tối đen tĩnh mịch.
Giờ khắc này. thái cổ tinh thẩn ảm đạm, đầy trời sao trăng mất ánh sáng.
Hư không thiên địa cà Bác Dịch Thai đểu tràn ngập một vùng ráng đỏ như hư ảnh, khí tức lửa nóng cuôngbạo khiên mọi người cảm thấy hít thớ khôngthông.
Trừ Thiên Thu Vô Ngân trong trạng thái Tam Linh Hóa Nhất trên mặt vẫn bảo trì vô tình công chính như trời cao.
Ẳm~
Hoán Thiên Nha màu đỏ dung nhập hu không thiên địa đột nhiên chấn động, ớ trong ngàn vạn luông hào quang biến ảo thành một "Thiên Thân" dung nạp mấy chục vạn dặm hư không.
Hai mắt Thiên Thẩn kia như vầng mặt trời, toàn thản lửa đò. khuôn mặt tương tự như Dương Phàm, chính là Hoán Thiên Nha cùng bộ phận nguyên thẩn của Dương Phàm biến thành, hấp thu viêm lực ức vạn thái cô tinh thân, hình thành hình thái thân hôn.
Thiên Thẩn hư vô này hấp thu viêm lực ức vạn tinh thẩn, chổng đỡ thiên địa, trờ thành một người khổng lồ lớn vô cùng trong thiên địa.
Giờ khắc này. tất cà mọi thứ trên thế gian đều có vẻ nhỏ bé.
Trong hư không tối tăm, chi còn lại một "Huyễn Thần" đứng sừng sững trong thiên địa.
Hình thể người khổng lồ Thiên Thu Vô Ngân cao mười trượng cũng có vẻ nhỏ bé như con kiến.
Dương Phàm hít sâu một hơi. Thái Hư Huyễn Thản dung nạp thiên địa vô cùng to lớn kia bỗng nhiên thu nhỏ lại thành lớn ngàn trượng, bám ớ sau lưng hắn.
Tình huống như thế khiến cho Dương Phàm nhỏ bé như con kiến phảng phất trờ thành nguời phát ngôn của Thiên Thẩn.
- Chính là một chiêu này...
Lục Vân Hầu kinh hô thất sắc.
Lúc trước ớ Võ Hầu cổ bảo, Dương Phàm trả một cái giá lớn sử dụng bí thuật này. một lần ra tay bắt giữ hắn cùng Kỳ Uyên Hầu.
Cuối cùng, bới vì pháp lực cảnh giới của Dương Phàm chống đỡ không nổỊ Kỳ Uyẻn Hẩu bị bắt giết, còn hắn may mắn thoát được một mạng.
Đối mặt vói huyễn thần thật lớn chổng đỡ thiên địa này, ánh mắt Thiên Thu Vô Ngân cũng run rẩy khó có thể tin. Thẩn lực Hoán Thiên Nha không ngờ cường đại như vậy.
Hâv~~
Thái Hư Huyễn Thẩn lớn vô cùng kia hét lớn một tiếng như sám rền, cánh tay vung mạnh chộp tới Thiên Thu Vô Ngân.
Dương Phàm đứng ngạo nghễ hư không, hai tay chắp sau lưng. Thái Hư Huyễn Thẩn tại ý niệm bị hắn khống chế.
Thiên Thu Vô Ngân thất sắc. thán hình nhoáng lẻn một cái. biến mất tại chỗ rồi hiện thán ớ một nơi khác.
Nhưng mà thể tích Thái Hư Huyễn Thần khổng lồ kinh người, một bàn tay khác vung tới, trống rỗng tạo nên cơn lốc rít gào.
Hô...Ẳm~
Thản hình Thiên Thu Vô Ngân như con thuyền nhỏ lắc lư không ngừng trong biển lớn, dường nhưtùv thời đều có khả năng bị chôn vùi.
Hắn không dám chính diện đối kháng Thái Hư Huyễn Thẩn, bới vì cồ hồn lực kia ẩn chứa uy lực thật đáng sợ.
Vút~
Đột nhiên, trên người Thiên Thu Vô Ngân tòa ra dải sáng ba màu chói mắt. ánh sáng nhạt mờ ảo quanh quản ngoài thân, thân hìrih như tia chóp không lùi mà tiến, lén đến đinh đầu Thái Hư Huyễn Thần.
- Không tốt...
Sắc mặt Dương Phàm khẽ biến.
Thiên Thu Vô Ngân trong trạng thái Tam Linh Hóa Nhất, hình thể gần như hư vô. giơ tay nhấc chân bộc phát lực lượng căn nguyên, có thê hấp thu lực lượng từngoại giới.
Ầm Ẩm—
Hắn bay vút ờ trên người Thái Hư Huyễn Thần, hoặc quyền hoặc cước phát động công kích mãnh liệt.
Đển một lúc, Thái Hư Huyễn Thẩn một trảo mạnh mẽ rốt cục bắt lấy Thiên Thu Vô Ngân, bùng nổ ra một mánh lửa đó ánh vàng.
ở thòi khắc nguy cấp vạn phần như thế, ánh sáng nhạt mông lung bên ngoài thán Thiên Thu Vô Ngân chân động, "Phổc" một tiếng, mạnh mẽ mớ ra một thông đạo, bay ra bên ngoài.
Dương Phàm không thể không ngạc nhiên thán phục thực lực của Thiên ThuyôNgân.
Ý niệm hắn khẽ động, Thái Hư Huyễn Thẩn cao ngàn trượng lại thu nhỏ gấp mười, bên ngoài thản có thê mơ hỗ thấy được quang diễm ánh vàng nhàn nhạt.
Bá... vút-
Lúc này. Dương Phàm lại tự thản ra tay. giơ tay nhấc chân bộc phát ra lực lượng của Thái Hư Huyễn Thản, một vùng gió lốc hủy diệt thôi quét tinh không.
Hai người ròi khòi tượng đá thượng cổ. ỡ trong tinh không tối đen này triển khai chiến đấu kinh tâm động phách.
Càng chiến đấu. Dương Phàm càng phát hiện sự đáng sợ của Thiên Thu Vô Ngân.
Dưới trạng thái Tam Linh Hóa Nhất, trên người Thiên Thu Vô Ngân có một loại lực lượng gần với căn nguyên, lực lượng của trinh tự này chi vẻn vẹn tạo thành một chút thương tổn với hắn.
Đại chiến hỗi lâu, hai người từ từ hạ xuống đinh tượng đá Tiên Tẳn Thủv Hoàng và Bách Tộc Man Vương, dung hợp cùng tinh thân ý chí kéo dài thiên cô kia.
Nhắm mắt lại, hai người trầm mặc hỗi lâu. không biết lĩnh ngộ cái gì.
Mọi người đang xem cuộc chiến trên Bác Dịch Thai liền cảm giác hai nguời trước mắt đắm chìm vào loại cảnh giới kỳ diệu nào đó.
Rốt cục vào một lúc, Dương Phàm đột nhiên mở mắt, trên bầu trời truyền đến hai tiếng nổ lớn.
ẦmẦm... Ầm~
Hư ảnh hai màu xanh tím sau lưng Dương Phàm cũng tỏa ra thản quang vô hạn, hình thành hai Huyễn Thản chống đỡ thiên địa.
Hai Thái Hư Huyễn Thẩn này, một là màu xanh gâv nên gió lốc rung chuyển tinh không.
Còn một là màu tím, lôi quang hũy diệt bay loạn khắp tinh không.
Như vậy, ba Thái Hu Huyễn Thần bám ớ sau lung Dương Phàm, bán thân hắn giống như Thiên Thán, hội tụ lực lượng sinh mệnh không lô vô tận trong thiên địa.
Thiên Thu Vô Ngân dưới áp lực chua từng có này, thân thể nguời khổng lồ Tam Linh Hóa Nhất lại bành trướng gấp mười, ánh sáng nhạt mông lung bên ngoài thân lại ngưng thật vài phẩn.
Dưới một cồ lực lượng vò hình khống chế. thẩn tượng thật lớn Tiên Tẳn Thủv Hoàng và B ách Tộc Man Vương dưới chân hai người ầm ầm tách ra.
Tirih không tối đen, hai pho tượng đá to lớn chậm rãi dời ra, giẳng co xa xa.
Tinh thẩn ý chí kéo dài từ thượng cổ mà đến trong giao phong cân sức cân tài của hai người đã bị thúc giục đến mức tận cùng.
Ầm ẩm ẩm~
Hai tượng đá thượng cổ chậm rãi hạ xuống dưới.
Mọi người trên Bác Dịch Thai hoảng sợ thất sắc. liên rục nhường vị trí cho hai tượng đá thật lớn nhưbóng ma hạ xuốngbàn cờ.
Dương Phàm hít sâu một hơi, sắc mặt tái nhợt, ba Thái Hư Huyễn Thẩn sau lung chuyển hóa thành ba hư ảnh, lại thu vào trong cơ thể.
Mà Thiên Thu Vô Ngân hình thái người khổng lồ cao trăm trượng bỗng nhiên thu nhỏ lại. rồi phản ra làm ba.
Ba Thiên Thu Vô Ngân hình thái nhản loại mặt không chút huyết sắc. lại dung hợp cùng một chỗ.
- Lão sư...
Hàn Kỳ hô nhỏ một tiếng, thẩn tình khẩn trương.
- Dương lão đại. ngươi không sao chứ...
Hỗ Phi kêu lẻn hai tiếng.
Dương Phàm cùng Thiên Thu Vô Ngân đểu đứng thẳng trên tượng đá nhản vật thượng cổ thán thoại, đối diện nhau từ xa xa.
- Kỳ ngộ lần này khó được, ta sẽ bể quan vài trăm năm thậm chí càng lâu. Cùng không biết tại giới này còn có cơ hội gặp mặt hay không.
Thiên Thu Vô Ngân khẽ mim cười nhìn Dương Phàm.
- Đúng vậy.
Dương Phàm nhẹ thớ ra:
- Lẩn sau ngươi dung hợp sẽ trực tiếp tấn chức Hợp Thể hậu kỳ. Lĩnh ngộ lực lượng tinh thản ý chí thám thúv như thẻ, ngươi một mạch bẻ quan, trong ngàn năm trực tiêp Độ Kiêp phi thăng cũng không phải không có khả năng.
- Thái Hư Huyễn Thẩn của Dương đạo hữu ngươi quả thật huyền diệu đáng sợ. Hoàn hảo tinh khí thẩn của chúng ta duy trì kích phát tinh thẩn ý chí trong tượng đá thượng cổ giờ phút này đã gân như kiệt lực. không còn lực duy trì đại thán thông bậc này. Nếu không toàn lực liều mạng sẽ xuất hiện kết quá gì, ai cũng không thể đoán trước.
Thiên Thu Vô Ngân thớ ra một hơi dài.
- Ta cũng thầm chịu thần thông Tam Linh Hóa Nhất của Thiên Thu đạo hữu dẫn dắt. Kỳ ngộ lân này khiến Dương mỗ chạm đến trình tự càng cao. có lợi cho thôi diễn Ngày sau.
Dương Phàm hiểu ý cười.
Trong đẩu hắn có thêm một tia tinh thẩn ý chí không thể chạm đến. ẩn chứa huyền ảo vô cùng của thiên địa.
Lẩn kỳ ngộ này tuy 1"ẳng không thể khiến thực lực Dương Phàm lập tức có được nhảv vọt về chất, nhưng đổi với con đường Ngày sau có trợ giúp thật lớn, đặc biệt là thôi diễn cảnh giớii sau Chứng Quả Kỳ.
Vào lúc hai người nói chuyện, đại bộ phận mọi người cảm thấy mẻ hoặc không hiểu.
Chi một số ít người có thể nghe hiểu bổn năm phẩn.
Cho dù là hạng người như nhị hoàng cũng chi có thể hiểu ra sáu bảv phẩn.
Bọn họ chi biết là Dương Phàm cùng Thiên Thu Vô Ngân dựa vào trận chiến này. từ trong hai tượng đá thượng cổ chiếm được chỗ tốt gì.
Nghe ý tứ hai người này. Ngày sau Độ Kiếp phi thăng cũng không phải việc khó gì.
Chi có Vô Song giờ phút này mớ mắt. trong mắt thoáng hiện vài tia hiểu ra, trong lòng vẫn đang tiếc nuối vì sao mình không phải là một người trong đó.
- Lão sư. Lần này các nguời chiến đấu. ai là người thắng chân chính?
Hàn Kỳ thật sự có chút hô hấp dồn dập. vì thế trực tiềp hỏi.
- Thắng bại cũng không trọng yếu. mà là trải qua trận chiến này. chúng ta chiếm được thứ gỉ.
Thanh âm đạm mạc của Thiên Thu Vô Ngân vang lên. chọt giọng biến đổi:
- Nếu như thật muốn phần thắng bại. có lẽ vi sư hơi thấp hơn Dương đạo hữu nửa bậc. Bỡi vì tu vi trình tự của hắn thấp hơn ta nửa bậc lại có thê duy trì cục diện cân tài cân sức.
Dương Phàm bật cười:
- Thiên Thu đạo hữu khen trật rồi. Cho dù ta tấn chức Hoán Nha đại viên mãn, chăng qua là cảnh giới cùng pháp lực càng thảm hậu. có chán chinh uy hiếp đến ngươi dưới trạng thái Tam Linh Hóa Nhất hay không cũng còn chưa biết.
Những người khác nghe vậy. cái hiểu cái không.
Tuy nhiên, kết quá trận chiến này mặt ngoài xem như cân sức cân tài, nhung quá trình giao phong lại để lại cho mọi người vô số ý tường.
Có lẽ trận chiến này ngày sau sẽ trớ thành giai thoại lưu vào sử sách.
Nhưng giờ phút này trọng yếu nhất lại là thu thập tàn cục.
Lẩn đại chiến này. đểu do hai người Tẩn Hoàng. Hàn Kỳ một lòng muốn độc chiểm Tiên Tẩn bảo tàng, mà thiá kế chuẩn bị một lưới bắt hết những cường già có được Chí Bảo Long Khí.
Bọn họ tràn đẩy tự tin. sau lung lại có cường già cấp tông sư Thiên Thu Vô Ngán thậm chí hơi thắng nhị hoàng nửa bậc.
Nhưng là hai ngươi tuyệt đối không nghĩ tới sau lưng Yêu Hoàng cùng có nhản vật sánh ngang Thiên Thu Vô Ngân thậm chí càng đáng sợ hơn.
Sau một hỗi đại chiến. Dương Phàm cùng Thiên Thu VôNgản đểu vô cùng suyyếu. ngồi ớ một bên điểu tức.
Mà hai bên trận doanh nhị hoàng thì bắt đầu đàm phán, cùng thương nghị việc Tiển Tẩn bảo tàng.
ở duới cục diện này. Tẩn Hoàng cũng không thể không lui một bước, đáp ứng liên minh trận doanh Yêu Long Hoàng, cùng mớ Tiên Tânbảo tàng.
- Tiên Tẩn bào tàng Ngay ớ duới hoàng cung, nhưng là trận chiến này. hai bên chúng ta đểu nguyẻn khí đại thương, không bẳng chờ hai mươi năm sau mới cùng nhau mớ ra bào tàng.
Tần Hoàng đề nghị.
- Như thế rất tốt.
Yêu Hoàng gật đẩu, đám người Trấn Đông Hầu cũng thớ ra một hơi.
Điểu này cũng ý nghĩa. "Cửu Long thịnh hội" lẩn này đến hỗi kết thúc.
- Kế tiếp, chúng ta cùng nhau thương nghị số lượng danh ngạch tiến vào mật địa Tiên Tân bảo tàng.
Tẩn Hoàng chậm rãi mờ miệng.
- Danh ngạch?
Tất cả mọi người có chút khản trương.
Ngay cả Dương Phàm đều tập trung tinh thẩn. Tiên Tẩn bảo tàng mớ ra là hy vọng lớn nhất hắn lấy được Thiên Nhất Hồn Thủv.
Tần Hoàng bá đạo ngang ngược rốt cục không thể không thóa hiệp, hợp tác cùng phẩn đông chủ nhân của Chí Bảo Long Khí cùng thương nghị về Tiên Tân bảo tàng.
Lúc Dương Phàm xếp bẳng điều tức có thể mơ hỗ cảm nhận được không cam lòng trong lòng Tẩn Tuắn.
Nghĩ đến hắn có được Cửu Long Tỷ, là Cửu Ngũ Chí Tòn cùa Đại Tần, mà nay lại phải đem bảo tàng truỵên thùa của hoàng tộc chia cắt cho mọi người.
Là hậu duệ của Tiên Tẩn, đế hoàng Đại Tẩn. làm sao hắn chán chinh cam tâm cho được?
Nhưng giờ phút này thế cục bàv ra trước mắt, hắn đã không thể một tay che trời.
Kế tiếp quan trọng nhất lại là vẩn để danh ngạch tiến vào Tiên Tẳnbào tàng.
Vấn đề rất đơn giản, càng nhiều người tiến vào bảo tàng. ích lợi chủ nhân của Chí Bảo Long Khí có thê đạt được càng ít.
Cho nên. phải tận khả năng hạn chế sổ lượng.
Vì thế, hai bên triển khai một hỗi cạnh tranh cùng đàm phán kịch liệt.
Bên phía Tần Hoàng do Hàn Kỳ ra mặt. bên phía Yẻu Hoàng thì là Thanh Vũ chủ tri
Hai người đều là người sở trường tranh biện, không ai nhường ai.
Quạt lông trong tay Hàn Kỳ khẽ phẩy, cười nói:
- Tiên Tần bảo tàng thuộc về hoàng tộc Đại Tần. bệ hạ mới là vương già của hậu duệ Tiên Tân. người kế thừa chân chính của bào tàng. Các ngươi có được Chí Bào Long Khí, đánh cắp bảo vật vốn thuộc về người khác, đã là không có đạo lý. Đẻ cho các ngươi ba phản ích lợi bảo tàng, đã là tận tình tận nghĩa.
- Chê cười. Đến lúc đó Tiên Tần bào tàng mớ ra. đều dựa vào bản lĩnh mỗi người. Chẳng lẽ Hàn tiên sinh chi cấp cho chúng ta danh ngạch ba phán?
Thanh Vũ đầy vẻ cười nhạo nói:
- Dưới điểu kiện thực lực hai bén không cân đối. Hân tiên sinh chi sợ sẽ tính kế chúng ta lẩn nữa. Bên ta đã mắc mưu một lẩn, tuyệt đối sẽ không có lần sau.
Hàn Kỳ ho nhẹ hai tiếng:
- Không bẳng như vậy. Hai phe chúng ta tổng cộng 50 danh ngạch, hoàng tộc Tiên Tẩn là chủ nhản chân chính của bảo tàng, có được 30 danh ngạch. Các ngươi cung cấp Chí Bảo Long Khí, nhường cho các ngươi 20 danh ngạch, đã là giới hạn lớn nhất.
- Hừ, danh ngạch chia đôi 5:5. nếu không chúng ta sẽ không mạo hiểm nguy hiểm sinh mạng, dưới tình huống ỡ thế vếu cùng các ngươi tiến vào mớ bảo tàng.
Thái độ Thanh Vũ kiên quyết vô cùng, không chút thỏa hiệp.
Hai người vừa mới bắt đầu còn đàm phán, sau đó trên cơ bản bắt đầu đấu khẩu.
Mà đại bộ phận cường giá hai bên đều đang điều tức dưỡng thương, nhị hoàng để cho bọn họ chậm rãi thương nghị.
ở lại Tiên Tẳn Cồ Điện nửa tháng, đại bộ phận thương thế đểu cơ bản khói hẳn.
Lúc này. đàm phán giữa Thanh Vũ cùng Hàn Kỳ còn chua chán chính thòa hiệp.
- Tiêu chuẩn phán phổi như vậy không hể có ý nghĩa.
Dương Phàm mớ mắt, chậm rãi mớ miệng.
Cho dù là tâm tính của hắn trầm ổn cũng chờ không được.
Dù sao mớ ra Tiên Tẩn bảo tàng là hy vọng lớn nhất hắn lấy được Thiên Nhất Hồn Thúy.
Còn nữa, hắn cũng không cuồng vọng đến mức có thể nắm chắc muời phẩn một lẩn hành động bắt giết Tán Hoàng. Huôngchi lão sư của Tán Hoàng chính là Thiên Thu Vô Ngân.
- Vậy xin hỏi Dương tông sư có phương pháp gì không?
Sắc mặt Hàn Kỳ trịnh trọng, vé mặt cung kính hỏi.
Tất cả mọi người nhìn phía Dương Phàm, không ai nghi ngờ quyển lên tiểng cùng phán lượng của hắn.
- Xin hói Hàn thừa tướng, mấu chốt chân chính mờ Tiên Tẳn bảo tàng là cái gì?
Dương Phàm giọng điệu bẳng phẳng, giờ phút này khí tức thu liễm cao độ. thoạt nhin giản dị tự nhiên, nhung lại khiến chúng cường giả đứng đầu Đại Tần ớ đây không dám có bất kỳ lòng khinh thị nào.
Hàn Kỳ ngẩn ra, đáp:
- Mấu chốt chân chính mớ Tiên Tẳn bảo tàng đương nhiên là Chi Bảo Long Khi.
- Một khi đã vậy sao không dùng Chí Bảo Long Khí để phán phối danh ngạch? Không có Chí Bảo Long Khí, cái gọi là hậu duệ Tiên Tẩn. đạo lý công bẳng đểu không hể ý nghĩa, về phản mỗi kiện Chí Bảo Long Khí có thê có bao nhiêu danh ngạch, có thê bàn bạc Kỳ hơn.
Dương Phàm lạnh nhạt lẻn tiếng, sau đó chậm rãi nhắm mắt lại.
- Dương tông sư nói có đạo lý.
Đại bộ phận mọi người liên tục gật đầu.
Sau đó. mọi người bắt đẩu nghị luận, cảm thấy được cách này rất tốt.
Hàn Kỳ đưa ánh mắt trung cẩu ý kiến về phía Tẩn Hoàng.
Tần Hoàng thấy vậy, gật gật đầu.
- Không bẳng như này. Chủ nhản mỗi kiện Chi Bảo Long Khí có được tư cách tiến vào Tiên Tẩn bảo tàng, ngoài ra mỗi nguời còn có tư cách lựa chọn thêm hai danh ngạch. Nhưng là Chí Bảo Long Khí ba thứ hạng đâu. số mệnh ân chứa càng mạnh, như vậy danh ngạch có được nên nhiều hơn một chút. Cửu Long Tỷ ẩn chứa cửu long số mệnh, ít nhất hẳn là được quyên có chín danh ngạch. Mà Thanh Long Kiếm cùng Hoàng Long Quan xếp thứ hai cùng thứba đểu có được ba danh ngạch. Chi Bào Long Khí bình thường khác thì có được hai danh ngạch. Các vị thấy thế nào?
Hàn Kỳ lại cười nói.
Mọi người tại tràng có một bộ phận đồng ý. còn có một bộ phận cho 1"ẳng Cửu Long Tỷ có chín danh ngạch là quá nhiêu.
Cuối cùng Hàn Kỳ bị buộc phải đem quyền chín danh ngạch của Cửu Long Tỷ giảm xuống còn bảv mọi người mới miễn cưỡng đáp ứng.
Tuy nhiên tính ra Chi Bào Long Khí binh thường có được hai danh ngạch cũng là không kém.
Thanh Long Kiếm cùng Hoàng Long Quan đều có được ba danh ngạch, hon nữa đều ở bên phía Yêu Long Hoàng.
Tổng thể tính gộp vào. số danh ngạch trận doanh nhị hoàng đại khái tương đương.
Đồng thời, như vậy cũng củng cố thật lớn quyền lực của chủ nhản của Chi Bảo Long Khí. có được quyền lựa chọn sử dụng danh ngạch.
Dương Phàm có được hai kiện Chí Bảo Long Khí, tính ra ngoài hắn có thể đi vào Tiên Tân bảo tàng, còn có được ba danh ngạch đi cùng.
về phẩn lựa chọn hợp tác cùng ai là quyền lực của chính hắn, cũng có thể không chọn ai. một mình đi vào.
Tổng cộng, chín kiện Chí Bảo Long Khí tồng cộng bảv vị chủ nhân, thêm vào 25 danh ngạch tông cộng là 32 danh ngạch.
Phần phối như vậỵ củng cổ ích lợi chủ nhân Chí Bào Long Khí. cũng ngăn chặn càng nhiều cường giá Đại Tần có ý đồ tư cách tiến vào.
Muốn đi vào cũng có thể. nhưng là số danh ngạch là cố định, do chủ nhản chín Chí Bảo Long Khi liên hợp quyết định.
Như vậy, địa vị chủ nhân của Chí B ảo Long Khí được tăng lên rất lớn.
Có thể tưởng tượng, sau lần "Cửu Long thịnh hội" này. sẽ có bao nhiêu cường giả sẽ tranh đoạt danh ngạch đến vỡ đầu.
Tiên Tẳn bảo tàng có thể nói là nơi hấp dẫn thật lớn trong một giới này.
Dù sao nơi đó cất chứa kết tinh trí tuệ của quốc gia cổ Tiên Tần, nền văn minh tu tiên rực rỡ của thời kỳ cuối thượng cồ.
Cho dù là cường giả Thông Thiên tam giai, Hợp Thể Độ Kiếp thậm chí là bán tiên Đại Thừa Kỳ. Tán tiên Ngoại hài vực đểu không thể ngăn cản loại hấp dẫn này.
Nguyên lai lúc Dương Phàm cùng Hà Lạc nói chuyện, nghe ông ta nói trong Tiên Tần bảo tàng thậm chí có thê có Tiên khí.
Một khi tu sĩ đạt tới cấp bậc cao nhất, đặc biệt là Độ Kiếp Kỳ, Đại Thùa Kỳ cho dù là Tiên khí cấp bậc thấp một chút đểu có thể khổng chế.
Nghĩ đến nơi này. Dương Phàm không khỏi sinh lòng lo lắng, Hoán Thiên Nha sinh ra cảm ứng không hiêu.
Hắn mơ hỗ phát hiện, dường nhu mình bó qua một nhân tố trọng yếu gi đó.
Kế tiếp, chủ nhản của chín Chí Bảo Long Khí đạt thành hiệp nghị chung, số lượng danh ngạch cũng được xác định.
Tràng "Cửu Long thịnh hội" này cũng rốt cục chấm dứt. cường giả khắp nơi đểu tản đi. đểu tụ đi tìm cường giả làm minh hữu.
Thiên Thu Vô Ngân đốc lòng tu luyện tìm hiểu, tính toán bế quan vài trăm năm, Ngay cả Tiên Tản bảo tàng đêu khônghóiđến.
ở trong lòng hắn, chi có đại đạo của chinh mình.
Ngoài ra, Tlấn Viễn Hầu cũng một mình rời đi, có lẽ tính toán tìm minh hữu của mình.
Không ai chân chính nguyện ý hợp tác cùng Tẩn Hoàng ngang ngược bá đạo.
Trong Tiên Tẳn cổ Điện rất nhanh chi còn lại hai người Tẳn Hoàng cùng Hàn Kỳ.
- Bệ hạ. dùng phương pháp như vậy phản phối danh ngạch, thế cục đối kháng của trận doanh hai bên sẽ lặp tức sụp đô. Đến lúc đó cục diện sẽ càng ngày càng hồn loạn.
Hàn Kỳ khẽ khẽ thớ dài.
Lấy Chí Bảo Long Khí làm đơn vị phản phối, đến lúc đó rất nhiều cường giả của Đại Tẩn sẽ đểu tự CÓ trận doanh riêng, thực hiện lợi ích lớn nhất mà không bị quản chế bới nguời khác.
Sau khi tiến vào Tiên Tần bảo tàng, đều tự dựa vào bản lĩnh, không có liên quan gì nhau. Có thể được đến bao nhiêu ích lợi toàn bộ dựa vào bản lĩnh cá nhản.
Càng đáng sợ chính là. đến lúc đó đối mặt với bảo tàng tồn chứa nhiều bảo vật; chúng cường giá lợi ích phần phối không đổng đều có thê sẽ có khá năng đò mắt mà chém giết lẫn nhau.
Sắc mặt Tần Hoàng cũng càng phúc tạp, thớ dài:
- Kỳ thật từ sau khi Tiên Tần chia năm xẻ bảy, người thừa kế mỗi một đời Hoàngtộc Đại Tẩn đều nhận được một tồ huấn. Đó chính là nếu không gặp được nguy cơ diệt tộc... Tuyệt đối không thê mớ ra Tiên Tản bảo tàng. Hơn nữa Cửu Long Tỷ nhất định phái thời khắc tọa tran hoàng cung Đại Tẩn. Đây cũng là nguyên nhản sau khi ta luyện hóa Cửu Long Tỷ. bản tôn đêu không rời khỏi phạm vi kinh đô.
Tuyệt đối khôngthể mớ ra Tiên Tẳn bảo tàng?
Hàn Kỳ hít sâu một ngụm khí lạnh.
Hắn cũng lần đầu tiên nghe đến tổ huấn này.
Hoàngtộc Tiên Tẩn vì sao có tổ huấn nhưvậy?
Chẳng lẽ bảo tàng thời đại thượng cổ rạng rỡ không muốn để lại cho đời sau của mình.
Có lẽ. trong này cất giấu bí tân gì sao?
- Vì đủ phản lượng Thiên Nhất Hồn Thủy cứu sổng ái phi cùng Hân nhi, quá nhản cũng không thê không làm trái.
Bi thống trong mắt Tẩn Hoàng chuyển thành ý chí chiến đấu rào rạt.
- Bệ hạ. đây cũng là nguyên nhản ta cùng Thượng Quan Phi một mực duy trì kế hoạch của người.
Trên mặt Hàn Kỳ lộ ra và tia ảm đạm.
Bỡi vi Thượng Quan Phi chết ớ trong tay Dương Phàm trên Bác Dịch Thai.
- Dương Phàm này không ngờ đã giết chết huynh đệ tốt nhất của chúng ta. A Tuấn, ngươi nhất định phái báo thù cho hắn.
Trên khuôn mặt nho nhã của Hàn Kỳ thoáng hiện một tia dữ tợn cùng cừu hận.
- Hàn Kỳ, có phải ngươi trách ta lúc ớ Tiên Tần cồ Điện không sử dụng lực lượng chân chính hay không? Mặc dù trình tự cực hạn của Đại Tẳn là Hợp Thể sơ kỳ. nhung là ớ Tiên Tân Cô Điện. Bác Dịch Thai thượng cồ, chín kiện Chí Bào Long Khí áp trận đã xa xa vượt qua hạn chế của Hợp Thể sơ kỳ.
Tần Tuấn thớ dài nói.
- Ta không có ý trách bệ hạ. lúc ấy ai cũng không cứu được Thượng Quan Phi. Ngay cà Thiên Thu lão sư cũng không làm được. Ngươi đem thực lực chân chính đê đến lúc Tiên Tân bảo tàng, đến lúc đó cướp lấy Thiên Nhất Hồn Thủy, thuận tiện cho Dương Phàm vĩnh viễn ớ lại bên trong. Huông chi Yêu Long Hoàng sổng rất dài lâu, tu vi cũng không đơn giàn chi là Hợp Thể sơ Kỳ.
Hàn Kỳ rổt cục khôi phục bình tĩnh, nhung thanh âm lạnh băng như cũ.
- Được, bổn hoàng nhất định sẽ làm vậy.
Tần Hoàng hít sâu một hơi. sau đó nói với Hàn Kỳ:
- Còn hai mươi năm sẽ mớ ra Tiên Tân bảo tàng. Ngươi đã bước nửa bước vào Hợp Thê Kỳ. để ta lấy cửu long số mệnh giúp ngươi một lẩn bước vào Hợp Thể Kỳ. Có số mệnh gia thân, ngươi không cần lo lắng trói buộc thiên địa, sau khi thảnh công làm giống như Thiên Ma Môn chú. phong ấn pháp lực.
- A Tuấn. Là hậu duệ Tiên Tẩn, ngươi có thể nói cho ta biết, trong Tiên Tẩn bảo tàng rốt cục ân tàng bí mật gì? Vì sao lại có tô huấn "Tuyệt đối không thê mớ Tiên Tân bảo tàng"?
Hàn Kỳ hít sâu một hơi, nhìn thẳng Tần Hoàng.
Toàn bộ Cổ Điện chìm trong một mảnh tĩnh mịch. Tẳn Hoảng trầm mặc hỗi lâu, mới hít một hơi dài:
- Vốn bí mật này tuyệt đối không thể bất kỳ người nào không phải người thừa kế hoàng tộc được biết...
Đại điện trống trải đột nhiên àm đạm không ánh sáng, bóng của hai người chìm trong bóng đêm, chi có theẻ nghĩ được thanh âm nhỏ bé nhưmuỗi vo ve.
Cùng lúc đó. đám người Dương Phàm rời hoàng cung Đại Tẩn. về tới Thiên Bác Cung.
- Dương Phàm.
Một thanh âm lộ vẻ kiêu ngạo cô độc từ sau lung truyền đến.
Dương Phàm nhìn lại. một nam nhản mặc áo trắng như hoàn toàn không ăn nhập với thế gian, chính là Vô Song.
- Ngươi có chuyện gì?
Dương Phàm ngạc nhiên nói.
Chẳng lẽ võ si Vô Song này tại Bác Dịch Thai khiêu chiến Thiên Thu Vô Ngân không thảnh lại muốn tìm minh luận bàn?
Vô Song?
Từ sau khi truy tung Thiên Cơ lần trước, chém giết Vu Tôn, Dương Phàm không còn tung tích của hắn, nghĩ rẳng hắn đang một lòng tiềm tu.
Mà nay xuất hiện ở Bác Dịch Thai, ba kiếm kinh diễm suyt nữa giết Tần Hoàng, bàv ra thực lực kinh người.
Cho dù là Dương Phàm hiện giờ, cũng không nắm chắc chiến thắng được Vô Song.
Lần này gặp mặt, Dương Phàm phát hiện khí tức trên người Vô Song đã sinh ra biến hóa vi diệu.
Trước kia, Vô Song trên con đường truy cầu kiếm đạo vô thượng, phảng phất như đang có trực giác xa xăm thúc giục, trong mắt ít nhiêu có phán mê man, còn có thân thế mê hoặc không giải được.
Mà nay, từ sau thượng cồ Bác Dịch Thai, ánh mắt thâm thúv của Vô Song càng thêm sáng ngời, trong mắt mơ hô hiện lên thanh đoạn kiếm hư vô, càng thêm rõ ràng hơn trước.
- Tràng đại chiến kia, ta không may mắn tham dự, Tuy là tiếc nuối, nhưng cũng đại ngộ. Ngoại Hải Vực là nơi đứng đầu nhân giới cuối cùng, ta đi trước một bước.
Vô Song chậm rãi mớ miệng, thân ảnh cao ngạo của hắn không hợp với thế gian này.
- Ngươi muốn đi?
Dương Phàm nhìn cái bóng trắng Ngày càng xa, tiếng nói cũng Ngày càng nhỏ:
- Lân này từ biệt, ta sẽ ròi khòi Đại Tân. Ngày sau có thê sẽ rất khó có cơ hội gặp mặt...
Dương Phàm kinh ngạc nhìn cái bóng áo trắng như tuyá kia, dẩn dẩn dung nhập vào chân trời, biến mất không thấy, có một loại cảm giác không nói rõ được.
"Hắn không phải tới tìm ta luận bàn?"
Trong lòng Dương Phàm nghi hoặc, không quá rõ ràng ý nghĩa Vô Song cáo biệt lần này.
Hắn càng thêm không biết, lẩn sau gặp lại Vô Song, là một chuyện thật lâu thật lâu...
Vô Song ròi đi, làm cho Dương Phàm khó hiểu không thôi, hắn hít sâu một hơi. ba câv Hoán Thiên Nha cùng lúc rung động.
Trước đó từ cảm ứng có thể biết, Vô Song cùng sổ phận thiên cơ cùa hắn, có liên hệ rất lớn, gần như chí thân.
Chẳng qua lần này Dương Phàm toàn lực cảm ứng. phát hiện thiên cơ có quan hệ tới Vô Song bị một cỗ lực lượng không thể đảnh giá che đậy, dường nhưbiến mất trong hư không.
Trực giác lại nói cho hắn, trong thòi gian nhất định, Vô Song sẽ không cách nào sinh ra liên hệ với thiên cơ cùa hắn.
Vô Song cáo từ rời đi, làm Dương Phàm có một loại mất mát khó hiểu.
- Dương Phàm, bằng hữu ngươi quen biết không có một ai đơn giản. Một cái Thiên Thu Vô Ngân đă là khoáng cổ tuyệt kim, còn Vô Song thần bí này lại suyt nữa giết chết Tần Hoàng.
Yêu Long Hoàng mim cười, hạ xuống cạnh hắn còn có HỗPhi. Thanh Vũ.
- Còn có ta!
Hỗ Phi cười hắc hắc, đắc ý vênh vang nói.
Dương Phàm nghe vậy, không khỏi suy nghĩ, bỗng nhiên phát hiện đây không phải là ngẫu nhiên, mà là tất nhiên.
Hắn đã từng có rất nhiều bằng hữu, chi là hiện giờ khoảng cách Ngày càng xa xôi. dần mất đi liên hệ.
Nhu Lâm Chung ở Vụ Liễu trấn, Viên lão đại Thiên Hành Chu, Lý Nguyệt Sương, phụ từ Trình Lão Tiên kinh đô. Vũ Văn Nhu cùng chung vu sơn, Lệ Hồng Phi đã từng là một trong tam đại tân tú. Lâm Thành hòa hợp ờ cực Bắc mấy chục năm, Từ Lập trưởng lão Thiên Nhạc Viên ờ Nội Hải quan hệ không tệ. còn có Âu Dương Phong...
Trên tiên lộ dài đẳng đặc, gặp qua rất nhiều bằng hữu hòa hợp, thế nhưng khoảng cách chi có Ngày càng xa.
Có lẽ. những bẳng hữu đã từng quen biết quan hệ không tệ này. không thiếu người đã hóa thành nắm đất vàng.
Chi có người cùng một độ cao, có được tiềm lục cùng cấp, mặc kệ đi bao xa. cũng sẽ không mất đi.
Đây chính là lời đối thoại cùng Vô Song ờ Lăng Đinh Tiên Phong khi đó.
Lúc đó. Thiên Thu Vô Ngân ba đại hóa thân Bất Diệt Thể xuất hiện, lực chổng ba đại Vương hầu. chấn nhiếp toàn trường.
Dương Phàm cười khỗ một tiếng:
- Vì sao ta quen biết một số người, đều biến thái như thế?
- Đó là bới vì... ngươi có được tiềm lục cùng độ cao ngang với chúng ta, bẳng không chúng ta cũng không có được cơ hội liên thủ nhiều lần. Mà ta cũng cảm nhận được, người này cũng đặt ngươi ở địa vị ngang hàng.
Vô Song nhàn nhạt nói.
Cái gọi là vật hợp theo loài, bởi vì bản thân Dương Phàm chính là tồn tại vêu nghiệt, cho nên vẫn bảo trì quan hệ bằng hữu với hắn đều không có một người bình thường.
Mọi người đứng ờ Thiên Bác Cung một thòi gian, từ chổi liên hệ bước ra ngoài cửa.
Trong thời gian này. có không ít người tới bái kiến Dương Phàm, nhưng không nói nhiều.
Sau đó. chúng cường giả tham gia Cửu Long Thịnh Hội lẩn lượt rời đi.
Một ngày, Yêu Hoàng dẫn Hỗ Phi Thanh Vũ đi tới chỗ Dương Phàm.
- Yêu Hoàng tìm ta có chuyện gì?
Dương Phàm mớ mắt. đứng dậv nghênh tiếp.
Yêu Long Hoàng rất là khách khí nói:
- Hô Phi cùng ngươi ban đâu là băng hữu trưởng thành bên nhau. Hắn vẫn ờ Yêu Hoàng Cảnh, rất là khó chịu. Mà nay hắn đã thăng cấp cảnh giới Thẩn Hư, bồn hoàng cũng yên tâm cho hắn đi lại Đại Tân. Lân này cáo từ. đê cho hắn cùng ngươi quav về Lăng Đinh Tiên Phong đi.
Dương Phàm nghe vậy, sắc mặt thoáng vui vẻ, vội đồng ý:
- Yêu Hoàng vên tâm, hắn theo ta cùng về Tiên Đạo Tông, nhất định sẽ bình vênvô sự.
Hỗ Phi bĩu môi. có chút không phục nói:
- Đại Tần hôm nay. có ai uy hiếp tới ta được?
- Có lời này của ngươi, bổn hoàng vên tâm rồi.
Yêu Long Hoàng cười từbiệt Dương Phàm.
Lúc chia tay. Dương Phàm thấy được trong mắt Thanh Vũ lưu chuyển những tia không bò được.
Hỗ Phi vươn tay gãi gãi đầu, cười hắc hắc. phất tay từ biệt Thanh Vũ.
Chờ sau khi Yêu Long Hoàng ròi đi, Dương Phàm chế nhạo nói:
- Lúc nào rước Thanh Vũ cô nương vào cửa. để cho lão đại ta t hay ngươi làm chủ đi.
Hỗ Phi nghe vậy, nhất thòi thẹn quá thành giận, mặt cũng đò lên.
Dương Phàm âm thầm buồn cười, tính cách Hỗ Phi thô bạo. thế nhưng trên phương diện cảm tình lại trì độn nhu một đứa nhỏ.
Nếu như đổi thành cha con Dương Thiên, Dương Phàm, chi sợ đã sớm nắm vào trong tay
rồi.
- Chúng ta cũng xuất phát thôi.
Dương Phàm cố nén ý cười, cũng không tiếp tục lấy chuyện này chọc ghẹo hắn, bẳng không Hổ Phi sẽ tức quá phát điên, tìm hắn đại chiến mấy trăm hiệp.
Vù vù~
Hai người hóa thành đoàn ánh sáng, lướt ngang kinh đô. nhắm phương hướng Lăng Đinh Tiên Phong, Thiên Võ Cháu bay đi.
Dọc theo đường đi, Hỗ Phi muốn nói mà ngập ngừng.
- Muốn nói cái gì, nó thẳng ra đi.
Dương Phàm như cười như không nói.
Hỗ Phi ấp a ấp úng nói:
- Nếu như lão đạit hay ta làm chủ... ta nói là giả nhu, khôngbiết Thanh Vũ nàng có đông ý hay không?
- Vấn đề này, sao ngươi không trực tiếp hòi đi hòi bản thân nàng ta?
Dương Phàm mặt đây ý cười, thoáng hài hước nói.
- Hừ. không nói thì thôi.
Hô Phi sao nhìn không ra đùa cợt trong mắt Dương Phàm hắn nhất định biết đáp ánm mà không nói cho mình biết.
ờ trong lòng Dương Phàm, cũng thật hv vọng Thanh Vũ kết hợp cùng Hỗ Phi, dù sao đểu là yêu tộc, hơn nữa đểu là thẩn thú. tiềm lực tư chất cực cao.
Hắn càng có thể nhìn ra được, Thanh Vũ có ý với Hỗ Phi, nếu như người này cầu hôn. nàng quá nửa sẽ không chối từ.
Chi là Dương Phàm có phẩn đùa giỡn, muốn làm cho trong lòng Hỗ Phi thấp thòm nhiều một chút thôi.
Hai người đi thẳng một đường, ước chừng bay đi mấy ngày, tiến vào một mảnh hoang
dã.
Đúng lúc này, trên bầu trời phía truớc xuất hiện một hình bóng quen thuộc.
Giữa tầng mấy. một thiếu niên mặc trang phục xa xua, nhưng thoáng có vẻ chất phác.
Đó là Tần Vong.
- Dương Phàm, sao lại trùng hợp như thế. trên đường lại cùng gặp các người.
Tẩn Vong nhanh chóng phát hiện ra hai người Dương Phàm từ phía sau. vẻ mặt kinh, ngạc nói.
Hắn đã xuất phát trước Dương Phàm một bước, thế nhưng hai người đi sau tốc độ phi hàrih càng nhanh hơn, đuôi theo tới đây.
- Dù sao tiện đường, cùng đi chung thôi.
Dương Phàm mim cười nói.
Tẩn Vong tự nhiên sẽ không từ chối, trong lòng hắn còn có vô sổ nghi vần đợi Dương Phàm giải đáp.
Vì vậy, ba người cùng nhau đạp độn quang, nhắm Thiên Võ Châu bay đi.
Trong lúc này, Tần Vong hỏi Dương Phàm chuyện có liên quan đến Vô Song.
Ngày ấy, Thanh Long Kiếm lại chủ động thẩn phục người khác.
Càng thêm khó tin, Vô Song đưa Thanh Long Kiếm trờ lại cho Tẩn Vong, loại độ cao này quả thật không thể tường tượng nổi.
- Đối với thân thế hắn, ta vẫn đang suy đoán. Nhưng có một chút chuyện rất khẳng định, hắn quá nửa đến từ Thượng Giới.
Dương Phàm hàm hỗ trả lời, lại hòi:
- Ngươi sao lại đột nhiên hòi hắn?
- Dưới tinh huống được ta nhận chủ luyện hóa, Thanh Long Kiếm gặp được người này, lại chủ động thẩn phục, thậm chí ân cẩn lấy lòng. Thế gian sao có người như th4 lẽ nào hắn mới là chủ nhân chán chính của kiếm này?
Tần Vong hô hấp thoáng gấp gáp. hiển nhiên bị đả kích rất nặng.
Dương Phàm cười không nói, hắn lại cảm giác chuyện này rất binh thường, tràng cảnh vạn kiếm triều bái khi xưa, càng chấn động hơn thế này.
- Chi là ta còn rất cảm kích hắn, hy vọng Dương đạo hữu t hay ta biểu đạt ý cảm tạ.
Tân Vong sắc mặt trịnh trọng nói.
- Cảm tạ hắn?
Dương Phàm chợt sững sờ.
Tần Vong hít sâu một hơi. trong mắt chóp động tinh quang, giải thích:
- Thanh Long Kiếm của ta ỡ trong tay hắn một lát. dường như xảy ra chút biến hóa, trong kiếm này càng nhiều thêm ý cảnh kiếm đạo cực kỳ thâm ảo...
- Còn có chuyện này?
Dương Phàm thất kinh, hắn cũng không đoán ra ý nghĩa Vô Song làm như vậy.
Trong lúc nói chuyện, lại bay ra mấy trăm dặm.
Bỗng nhiên, tầng mâv trên đẩu đoàn người mâv đen quav cuồng mãrih liệt, một cỗ lực lượng kinh thiên đáng sợ tràn ra từ trong thiên địa.
- Không hay, là trận pháp, nơi này có mai phục.
Tẩn Vong kinh hô một tiếng.
Vừa dứt lời. trong thiên địa truyền đến một trận tiếng cười cuồng ngạo:
- Ha ha ha... Tân Vong, ngươi rốt cuộc sa lưới rồi. Ta muốn rút gân lột da. bâm thâv ngươi vạn đoạn!
Trong tiếng nói già nua kia, dường như có phẩn hận ý khắc sâu trong lòng.
Vừa dứt lời, trong phạm vi ngàn dặm quanh nơi này. một mảnh hào quang màu xanh lục cắt đứt cả khu vực.
Đoàn hào quang xanh lục này mảnh như tơ. đan xen như một cái lưới lớn, co lại từng chút.
Toàn bộ đại trận, lúc không chuyển động ẩn giấu trong thiên địa. một khi phát động lại kinh thiên địa.
- Đây là Mộc Cương Thiên Ti Phục Tiên Trận Nam Cung gia...
Tẩn Vong thấy tình cảnh này, kinh hoảng biến sắc:
- Chẳng lẽ là Nam Cung Ương vẫn lárih đòi không ra?
Dương Phàm không biết Nam Cung Ương là ai, thế nhưng người này ờ một ngàn năm trước, chính là thiên tài Đại Tân. gia chủ đời trước gia tộc Nam Cung.
Từ một ngàn năm trước, chính là cường giả cảnh giới Thần Hư.
Trong thiên địa. vô sổ sợi tơ xanh lục hiện hình từ trong trạng thái dung nhập hư không ân nấp. một mánh hào quang xanh lục co rút đến phạm vi trăm dặm, vây khốn ba người ờ bên trong.
- Tẩn Vong, ngươi biết rõ tên lão phu, ở Tiên Tẩn cồ Điện còn dám giết ái nữ ta. Hòm nay, Mộc Cương Thiên Ti Phục Tiên Trận này chính là nơi chôn thân của ngươi.
Một lão giả chột mắt áo lục, chân đạp một con trâu đò tòa ra khí tức bạo ngược hiện thân từ trong trận pháp.
- Lão đại. cảm quan thông thiên cùa ngươi sao không phát hiện mai phục chỗ này?
Hổ Phi bĩu môi. thoáng đùa cợt nói.
Vừa rồi lúc nói chuyện, Tần Vong đề cập tới công pháp cùa Dương Phàm.
Dương Phàm đáp lời:
- Công pháp của ta tuân theo tự nhiên thiên địa, nắm giữ hoàn cảnh... trong đó lấy sờ trường cảm quan...
Tẩn Vong ngẩn ra. cũng khó hiểu nhìn Dương Phàm.
- Đáng cười, trận này truyền thừa từ thượng cổ, sờ trường ẩn nấp vây khốn người. Coi như là cường giả Hợp Thể dưới lúc không để ý, cũng khó mà phát giác ra.
Nam Cung Ương cười nhạo, vẻ mặt trừo phúng nhìn mấy người.
- Ta đương nhiên phát hiện trận này.
Dương Phàm không chút do dự nói.
- Lão đại ngươi đừng khoác lác nữa, nếu như phát hiện ra, ngươi sao còn không nói sớm cho chúng ta biết mà đề phòng.
Hô Phi còn canh cánh trong lòng chuyện Dương Phàm trêu chọc minh, hiện giờ tới lượt hắn.
Tần Vong, Nam Cung Ương cũng mặt đầy vẻ nghi vấn.
Dương Phàm lại ra vẻ kỳ quái nói:
- Vì sao phái đê phòng? Trận này không có uy hiếp tới chúng ta.
Nam Cung Ương nghe vậy, khuôn mặt hung hăng co quắp, cực kỳ khó coi.
Đối mặt Hỗ Phi chọc phá, Tẩn Vong nghi vấn khó hiểu.
- Vì sao phải để phòng? Trận này không có uy hiếp tới chúng ta.
Dương Phàm vẻ mặt kỳ quái, nói như là đương nhiên.
Hỗ Phi nghe vậy. chợt cứng lại. càng nghẹn một hơi phiền muộn.
Tần Vong càng có vẻ cổ quái.
Tuy rẳng cách làm của Dương Phàm có hiểm nghi giả heo ăn cọp, thế nhưng hắn quả thật không cần phải đua ra cành cáo với những chuyện vật không có uy hiếp, cũng không cần sớm chuân bị gì.
Nếu nhưthật có uy hiếp, Hoán Thiên Nha của Dương Phàm sẽ lập tức sinh ra phản ứng.
Thế nhưng khi Dương Phàm phát giác trận này, ba cây Hoán Thiên Nha trầm tĩnh như nước phăng, thân thức hắn đào qua, toàn bộ trân pháp vừa nhìn là biết.
Trải qua quyết đấu sổ mệnh ờ Bác Dịch ThaL Dương Phàm đánh một trận đinh cao cùng Thiên Thu Vô Ngân, dung hợp ý chí tinh thẩn từ trong thẩn tượng thượng cổ, đạt đến độ cao càng khó giải thích.
Đối với trận này, hắn dứt khoát bò qua, không ngờ tới là mai phục nhắm vào Tẩn Vong.
Tần Vong nhanh chóng lĩnh hội được hàm nghĩa trong lời Dương Phàm, thờ phào một hơi. trong lòng thầm than: Không hổ là sánh vai cùng tông sư Thiên Thu Vô Ngân, khó khăn ỡ trong mắt người thường, đối với bọn họ căn bản bé nhỏ không đáng nói.
Thế nhưng, Nam Cung Ương thân là cao nhân lánh đời bổ trí trận này. nghe lời này sắc mặt liên khó coi cực điêm.
Nam tử trước mắt không nhìn ra sâu cạn này, lại trắng trợn khinh thường Mộc Cương Thiên Ti Phục Tiên Trận truyển thừa vô sổ đời Nam Cung gia tộc.
Trên thực tế. đã không phải là coi thường nữa, mà là không thèm nhin.
Biết rõ trận này tồn tại. nhưng lại đối đãi nó như không khí.
Từ trước đến nay, lão lẩn đẩu thấy được kẻ cuồng ngạo như thế.
Người này lại cứ không có bất cứ thần thái cuồng ngạo kiêu căng gì, mà là căn bản không xem lão tôn tại.
- Tiểu bổi vô danh, lại tự cao tụ đại như thế, dù là Tần Hoàng ở trước mặt lão phu. cũng phi nhường lễ ba phẩn.
Nam Cung Ương giận quá hóa cười.
Từ một ngàn năm trước, lúc lão uy chấn Đại Tần, những người Tần Vong, Tần Tuấn đều là tiêu tử tóc còn đê chỏm.
Nam Cung Ương còn là gia chù Nam Cung gia tộc đời trước, bổi phận còn cao hơn cả Tẩn Hoàng. Hàn Kỳ.
Hắn đưa chức gia chủ truyền cho nữ nhi Nam Cung Dật. liền bế quan quanh năm, Chuyên tâm tu luyện. ơ trong năm tháng dài dòng, dân dân bị người quên đi, gọi là cao nhân lánh đời không thể thích hợp hơn.
Mấy Ngày trước, đương đại gia chủ Nam Cung Dật tiến vào hoàng cung, không lâu sau đột nhiên ngã xuống.
Làm gia chủ một nhà, Nam Cung Dật đương nhiên phải có hồn bài bản mạng ờ gia tộc.
Hồn bài vỡ nát. cấm chế nang lên, kinh động toàn bộ Nam Cung gia, cũng đánh thức Thái thượng gia chủ Nam Cung Ương bế quan quanh năm.
Sau khi biết được tin dữ. Nam Cung Ương thiếu chút nữa trực tiếp giết vào hoàng cung.
Sau khi kết thúc Cửu Long Thịnh Hội, biết được hung phạm, Nam Cung Ương tinh táo lại, bàv ra kế hoạch chu toàn.
- Nam Cung tiền bổi. chi một mình ngài, cho dù có trận này trợ giúp, muốn giết Tẩn mỗ chi sợ không có khả năng được.
Tần Vong cười hắc hắc, ngược lại thân thể nhẹ nhõm.
Lúc này có Dương Phàm ớ một bên, trong lòng hắn không khỏi yên tâm. Trong đẩu không khòi hiện lên tràng diện ba pho Thái Hư Huyễn Thẩn, chấn nhiếp thượng cổ Bác Dịch Thai.
- Hừ! Lão phu sao khôngbiết trong tay ngươi có Thanh Long Kiếm.
Nam Cung Ương nắm chắc thắng lợi nói.
Cho dù lão đã nửa chân vào Hợp Thể Kỳ, thế nhưng trước mặt Tần Vong có được Thanh Long Kiếm, sợ răng không chiếm được tiện nghi nào, càng đừng nói chém giết đối phương.
Trong lòng Tần Vong cả kinh, lễ nào Nam Cung Ương còn có bài tẩy cực mạnh nào khác?
Đúng lúc này. Dương Phàm nhàn nhã thành thơi nói:
- Còn có các vị bằng hữu cũ, đều đi ra đây đi.
Lời vừa dứt. ỡ ngoài mấy dặm, tấm luới xanh lục nin lên. hiện ra ba người.
Tẩn Vong tập trung nhìn kỹ, kinh hô:
-Là các ngươi...
Ba người này, đích thật là người quen cũ: Trấn Đông Hầu, Lục Vân Hầu. Thiên Lâm Hầu.
Không ngờ tới Nam Cung ương chặn giết Tần Vong, có thể mòi tới ba vị Vương hầu, đông thòi trong đó một vị là Trấn Đông Hầu.
- Còn có một vị nữa.
Khóe miệng Dương Phàm mim cười, ánh mắt cố ý vô tình nhìn về một phía.
- Khụ khụ.
Một lão giả mặc cồ bào, hiện thân ở một vị tríbí mật trong trận pháp.
- Trấn Viễn Hầu.
Tẩn Vong thất kinh, trong lòng chợt lạnh lẽo.
Không ngờ tới Ngay cả Tần Quang Đức luôn luôn tiềm ẩn cực Bắc không hòi thế sự. cũng tới hỗ trợ Nam Cung Ương đổi phó mình.
Nam Cung Ương là lăo quái vật sổng mấy ngàn năm, kết giao rộng rãi, đồng thời mời tới nhiêu cao thủ như vậy mai phục mình.
Đương nhiên, sờ đĩ Trấn Đông Hầu cùng Trấn Viễn Hầu trợ giúp Nam Cung Ương, sợ rằng còn có ý nghĩ mơ ước Thanh Long Kiếm.
Thanh Long Kiếm chí bảo công kích xếp hàng thứ hai trong Cửu Ngũ Chí Bảo Long Khí, Ngay cả Tần Hoàng cũng phái vô cùng động tâm với nó, huống chi các Vương hầu khác.
Đồng thời, Thanh Long Kiếm ít nhất còn đại biểu ba danh ngạch tiến vào bảo tàng Tiên Tần, đó chính là lợi ích trần trụi nhất.
Trong ánh mắt Dương Phàm cười dài.
-Khụ khụ.
Tẩn Quang Đức họ khẽ hai tiếng, mặt già đỏ lên:
- Không ngờ tới ỡ đây cũng có thê gặp Dương đạo hữu, thật là có duyên mà.
Nhớ tới năm đó ờ cực Bắc. hắn cùng Dương Phàm đánh một trận, lại đồng ý khả năng ưu tiên hợp tác.
Thế nhưng không biết Tẩn Hoàng cho lợi ích gì, kết quả gia nhập một phía Tẩn Tuấn.
- ờ vùng đất hoang dã này, lại có thể gặp được Dương tông sư. thật quá trùng hợp.
Trấn Đông Hầu cười ha ha.
Thiên Lâm Hầu cùng Lục Vân Hầu cũng cười nói phụ họa. nhưng cười có chút miễn cưỡng.
Coi như là kẻ ngốc, cũng rõ ràng bọn họ mai phục ờ đây có dụng ý gì.
Nhưngbọn họ vạn lẩn không ngờ tới, Tẩn Vong sẽ đi chung với Dương Phàm.
Trước đó bọn họ rõ ràng có tin tức xác thực, Tần Vong đã rời đi một mình.
Trên thực tế, hai người Dương Phàm gặp gỡ Tẩn Vong, cũng là nửa đường gặp được.
Lúc này. dù cho bọn họ mấy cái lá gan, cũng không dám ra tay nữa, mỗi người làm ra vẻ trùng hợp gặp phải.
"Tẩn Quang Đức, Tẩn Diệu Đức, các ngươi có ý gì? Kế hoạch trước đó, lễ nào các ngươi đã quên rồi?"
Nam Cung Ương âm thầm nghiến răng nghiến lợi, truyền âm thần niệm đổi với Trấn Viễn Hầu cùng Trấn Đông Hầu.
Lúc này, ngaỵ cả phía Tần Vong nhiều thêm hai người, bọn họ có trận pháp ở đó, lại thêm nhân sổ chiếm ưu thế tuyệt đối, hoàn toàn có cơ hội đắc thủ.
- Câm miệng!
Trấn Đông Hầu quát lạnh:
- Dương Phàm cũng ớ đây. ngươi còn dám động thủ. có phải là sống chán rồi không?
- Dương Phàm?
Ánh mắt Nam Cung Ương không khòi chuyển về phía Dương Phàm, trong lòng lại cực kỳ buôn bực: gân đây lão mới xuất quan, chăng qua mơ hô nghe được cái tên này. nhưng còn khôngtới mức khiến cho mấy người Trấn Đông Hầu sợ tới như vậy.
- Ha ha! Là trùng hợp sao, chẳng hay hai vị lão bằng hữu có muốn xuống đây luận bàn một chút.
Dương Phàm như cười như không nói.
- Không không không...
Trấn Đông Hầu cùng Trấn Viễn Hầu sắc mặt biến đổi. liên tục lắc đầu.
- Phóng mắt khắp Đại Tần hôm nay, ngoại trừ những cường giả trên ngón tay như Thiên Thu tông sư, ai có tu cách luận bàn cùng Dương tông sư.
Trấn Đông Hầu cười gượng nói.
Từ trận chiến bảo vệ Tiên Đạo Tông, Dương Phàm thần dũng một người một kiếm, một bước giết một người, đã thấm sâu lòng người.
Thậm chí ờ Ngay thời khắc mấu chốt, kiếm ý chí từ tập trung hắn, Trấn Đông Hầu ờ truớcmặt đại quán mấy trăm vạn tu sĩ bậc cao. thỏa hiệp lui binh.
Mà nay, Dương Phàm mạnh hơn trước không biết bao nhiêu, trờ thành tông sư Đại Tần danh xứng với thực, hắn nào có dũng khí động thủ.
- Dương tông su nói đùa. dù là hai người chúng ta cùng tiến lên. cũng không có tư cách luận bàn với ngài.
Trấn Viễn Hầu trong lòng chột dạ, cũng vội vỗ mông ngựa nịnh nọt.
- Bản vương có việc, hai mươi năm sau mờ ra bảo tàng Tiên Tần, sẽ lại nói chuyện cùng Dương tông sư.
Trấn Đông Hầu lập tức mim cười cáo từ. kéo Lục Vân Hầu cùng Thiên Lâm Hầu gấp rút chạy đi.
VÙvùvù~
Ba người chạy đúng là nhanh như thò, thoáng cái không thấy bóng dáng nữa.
Một hoi chạy ra mấy vạn dặm, thấy không có động tĩnh, mới thở phào một hơi.
Trấn Đông Hầu lòng còn sợ hăi, thầm nghĩ:
"Nếu nhu Dương Phàm ra tay, chúng ta ít nhất phải ngã xuống hai người, lại còn là phóng đoán bảo thủ nhất."
Trấn Đông Hầu vừa mới trốn chạy.
- Ha ha! Tẩn mỗ cũng phải quav về cực Bắc, hai mươi năm sau Ngày mờ ra bảo tàng Tiên Tẩn, bản vương cũng muốn chuẩn bị cho tốt.
Tần Quang Đức treo nụ cười lấy lòng, cáo từ Dương Phàm, sau đó cấp tốc bò chạy.
- Ngươi... Các ngươi...
Nam Cung Ương thiếu chút nữa tức đến hộc máu.
Những cường giả tim tới đây. đến lúc mấu chốt, còn chưa động thủ đã bò chạy mất bóng.
Thấy tình hình này. Hỗ Phi cùng Tẩn Vong hai mặt nhìn nhau, vẻ mặt cổ quái.
"Người này rốt cuộc là cường giả mới quật khới ra sao, lại làm cho nhiều cường giả đứng đẩu Đại Tẩn nghe tiếng bỏ chạy như thế."
Nam Cung Ương cũng không phái kẻ ngốc, ánh mắt lóe lên, chợt dừng trên mặt Dương Phàm.
Không chiến mà lui!
Đây là khái niệm gì?
Dùng võ lực đẩv lùi địch nhân, đây chi là hạng kém, chứng minh thực lực của nguơi không đủ mạnh.
Nếu như chân chính đủ mạnh: căn bản không cần chiến đấu. chi cần đứng ra là có thể hù đọa đối thủ.
Mà lúc này. nghe tiếng bò chạy còn là những cường giả cao nhất Đại Tẩn.
Trong tư duy Nam Cung Ương, có được lực uy hiếp cỡ này. Đại Tần hôm nay ngoại trừ đương kim Nhị Hoàng, không nghĩ ra được kẻ thứba.
Bỗng nhiên, trong lòng Nam Cung Ương dâng lên sóng to gió lớn, miễn cưỡng cười, nhìn về phía Dương Phàm:
- Thi ra ngài là Dương tông sư đại danh lừng lẫv.
Lão cười thật rất miễn cưỡng, rất đổi trá.
Bới vì lão xuất quan không lâu, càng không tiến vào thượng cồ Bác Dịch Thai, còn không biết lực uy hiếp chân chính của Dương Phàm.
Chi có cường giả từng tham gia Cửu Long Thịnh Hội, mới có loại kinh sợ đổi với Dương Phàm, những Vương hâu Phủ chủ khác tuy có kính sợ. nhưng còn không tới mức bị dọa nghe tiếng bỏ chạy như thế.
- Chúng ta còn phải đi đường.
Dương Phàm nhàn nhạt liếc nhin lão. sau đó dẫn Hô Phi nhắm hướng Thiên Võ Châu bay đi.
Hắn dứt khoát mặc kệ Nam Cung Ương.
Thấy tình hình này. Nam Cung Ương ngược lại thờ ra một hơi.
Chuyện chém giết Tẩn Vong, chi cẩn Dương Phàm không có. lão có thể bổ trí lần nữa.
- Dương huynh, chờ đã.
Tần Vong bỗng gọi hắn lại.
Dương Phàm ngừng lại, có vẻ ngạc nhiên nhin về phía hắn:
- Lễ nào ngươi muốn ta giúp ngươi giết hắn?
Nam Cung Ương nghe vậy, trong lòng lộp bộp một tiếng, thẩm nghĩ không ổn.
Xem tình hình, Dương Phàm này quan hệ không tệ với Tẩn Vong, nếu như thật hỗ trợ hắn, vậy thì mình sợ rằng...
Có thể bằng lực một mình, dọa chạy toàn bộ tứ đại Vương hầu Trấn Đông Hầu, Dương Phàm ít nhất là tồn tại cấp bậc Nhị Hoàng.
- Đang có ý này.
Tần Vong cười xấu hổ, ngược lại rất thẳng thắn nói:
- Đã gọi là nhổ cò phải nhổ tận gốc, nếu như lần này ta không giết hắn, người này tất nhiên có thê mưu hại lân nữa. thậm chí ghi hận Dương huynh.
Tần Vong ờ thượng cồ Bác Dịch Thai chiến đấu. dùng Thanh Long Kiếm giết chết Nam Cung Dật. lẩn này nếu để cho Nam Cung Ương chạy đi. đúng là thả hổ về rừng.
- Tần Vong... Ngươi ngậm máu phun người!
Nam Cung Ương giận dữ, mắng ầm lên.
Tiếp đó, tràng diện rơi vào một mánh tĩnh mịch, árih mắt Tẩn Vong cùng Nam Cung Ương đều nhìn về phía Dương Phàm.
Quyển quyết định chân chính, vẫn thuộc về bản thân Dương Phàm.
Lúc này, trong lòng hai người đều hết sức khẩn trương.
Trong lòng Nam Cung Ương thấp thóm bất an, khẩn trương đến cực điểm trên trán toát mô hôi lạnh.
Lão vốn có ý liên hợp nhiều lộ Vương hầu, cùng nhau mai phục Tẩn Vong, chém giết tại chỗ. đoạt lấy Chí Bảo Long Khí Thanh Long Kiếm.
Vì chuyện này, lăo có thể nói đã bổ trí tỉ mi.
Nhưng lão tuyệt đối không ngờ tới, nam tử sâu không thể lường bên cạnh Tẩn Vong, căn bản không cần động thủ, đă làm bọn người Trấn Đông Hầu nghe tiếng mà chạy.
Lão mưu sâu tính kỹ, đương nhiên có thể đoán ra người này hùng mạrih, tuyệt đổi không phải mình có thể chống lại.
Mà giờ, lão còn đổi diện với chuyện càng đáng sợ hơn, Tẩn Vong vì nhổ cỏ tận gốc, lại thinh cẩu Dương Pháp giúp đỡ. diệt sát minh.
Trong lòng Nam Cung Ương phát lạnh, càng hận thấu xương Tần Vong.
Lúc này, bất luận là lão hay Tẩn Vong, đểu hết sức khẩn trương.
Nam Cung Ương lo sợ Dương Phàm đáp ứng, nếu như thế thì mình dữ nhiều lành ít.
Tẩn Vong lại lo lắng Dương Phàm không đáp ứng, như vậy thi tương lai sẽ mang tới hậu họa vô cùng.
Dương Phàm cười nhạt nhin hai người, khẽ gật đẩu nói:
- Tẩn huyrih quả thật đủ thẳng thắn, đây cũng là nguyên nhân ta hợp tác cùng huynh.
Vừa nói lời này. trong lòng Nam Cung Ương lộp bộp. thẩm hô không xong.
Đồng thời, một cỗ khí chấn nhiếp thẳng linh hồn, khóa chặt lão lại, giống như bị người ta bóp chặt vết hầu, hít thở khó khăn, mặt già nghẹn tới đò lên.
Dưới tinh huống này, lão căn bản không dám động đậy. giống như chi cần động đậv, sẽ rơi vào vạn kiếp bất phục.
Trong lòng Nam Cung Ương kinh hãi: đổi phương chi phát ra khí thế. là có thể làm cho minh khó chịu như vậy, thế thì thực lực chân chính hoàn toàn không thể đánh giá hết.
Tần Vong mừng rỡ:
- Nói như vậy. Dương huynh đồng ý ra tay, nếu thế thi Tần mỗ thiếu một cái nhân tình.
- Không.
Dương Phàm khẽ lắc đầu:
- Mọi chuyện đểu phải lưu cho người một đường sinh cơ. Ngươi giết Nam Cung Dật. là bởi khi đó hai người ờ lập trường đối lập, mà hắn mai phục ngươi, là vì báo thù cho nữ nhi. Là đúng hay sai, không có ý nghĩa.
- Đúng đúng đúng.
Nam Cung Ương vội vàng gật đầu liên tục, trong lòng mừng rỡ: không hô là nhân vật cấp tông sư, lòng dạ khí độ khác thường, ờ một độ cao mà người thường không cách nào với tới.
- Này...
Sắc mặt Tần Vong cứng đờ.
- Cho nên, Dương mỗ làm người công chứng, để hai người bằng vào bản lĩnh cùa mình, quyết từ chiến.
Dương Phàm cười nhạt.
- Được.
Tẩn Vong gật đẩu không chút do dự. tràn đầy tự tin.
Nam Cung Ương hơi chút chẩn chờ, cắn răng một cái, liền đáp ứng.
Ánh mắt Dương Phàm lạnh lùng quét Nam Cung Ương:
- Dương mỗ nói rõ trước, ngươi muốn báo thù. tự nhiên phải có quyết tâm báo thù. Nếu nhutrong lúc quyết chiến chạy trốn, vậy ta sẽ ra tay tru giết ngươi.
- Vâng vâng.
Nam Cung Ương lại liên tục gật đầu, vẻ mặt cảm kích nói:
- Đa tạ Dương tông sư cho ta cơ hội.
Tần Vong lại cười hiểu ý, mặc dù Dương Phàm cho Nam Cung Ương lưu một đường sinh cơ, nhưng chế định ra quy tắc lại nghiêng vể phía hắn.
Một khi Nam Cung Ương chạy trốn. Dương Phàm sẽ ra tay lập tức chém giết.
Còn Tẩn Vong cùng Dương Phàm là quan hệ minh hữu, cũng có chút giao tình, trong chế định quy tắc không nói rõ điều này.
Dương Phàm làm việc tuy có lý trí, nhưng là thuận theo tự nhiên, bời vì quan hệ tốt với Tần Vong, cho nên chế định ra quy tắcthoáng nghiêng vể phía hắn.
Đồng thời, trong lòng Tẩn Vong âm thẩm cảm thán, hôm nay Dương Phàm đã hoàn toàn đặt chân lên đinh kim tự tháp tu tiên gi ới Đại Tẩn, đạt tới trinh độ có thể tùy ý chế quy tắc.
Mà quy tắc hắn chế định, người dưới đinh kim tụ tháp sẽ không có cách nào chống cự.
Dù là Vương hầu bình thường, cũng không cách nào với tới độ cao này.
- Hắc hắc, có thể xem náo nhiệt rồi.
Hỗ Phi chà chà tay, vẻ mặt hưng phấn.
ờ vùng hoang vu này. Nam Cung Ương đổi diện xa xa Tẩn Vong, khí thế mạnh mẽ làm
cho phạm vi vạn dặm trống trải không tiếng động.
Còn chua thật sự động thủ, lực Thẩn Hư kinh thiên động địa đã tràn ngập phạm vi vạn dặm hư không.
Không nhiều lời, hai vị cường giả cấp Thẩn Hư triển khai một trận long tranh hổ đấu, làm cho mảnh thiên địa này rơi vào một trận mâv đen sấm sét.
Tu sĩ đi ngang nơi này, căn bản không dám tới gần, khí thể hùng hồn cùng sóng dư âm kia, không phải tu sĩ binh thường có thê thùa nhận.
Theo chiến đấu tiến hành, Nam Cung Ương kinh hãi phát hiện Tần Vong Tuy mói vào cường giả Thẩn Hư, nhưng căn cơ hết sức thâm hậu, càng có được lực Huyết mạch Tiên Tần.
Luận trinh độ huyết mạch, Tẩn Vong ngang hàng với Tẩn Tuấn, tư chất cũng không kém nhiều.
Hơn nữa Tẩn Vong cũng có đủ thiên phú, mặc dù so với cường giả Thẩn Hư tiền bổi, cũng không kém bao nhiêu.
Nam Cung Ương tuy mạnh, gần như chi nửa bước vào Hợp Thể Kỳ, nhưng cuối cùng không đạt tới mức như Bạch Vũ Lão Tiên.
Sau đó, Tần Vong càng đánh càng mạnh, khi hắn tế ra Thanh Long Kiếm, long văn màu xanh xông lên tận trời, kiếm khí không gì đỡ được xé rách mọi thứ.
Nam Cung Ương lập tức thua liên tục lùi bước, rơi xuống hạ phong tuyệt đổi, mắt thấy kiên trì không được bao lâu.
Bỗng nhiên, lão hiểu ra được Vương hầu có được Chí Bảo Long Khí chênh lệch với cường giả Thán Hư binh thường.
Phổc phổc phốc!
Một mảnh sóng văn Thanh Long Kiếm kiếm khí như hình thành một con Thanh Long nhe nanh múa vuốt, lực công kích áp đảo xé rách tâng phòng ngự của Nam Cung Ương.
Nam Cung Ương rơi vào tuyệt cảnh, vẻ mặt hoảng sợ, nào còn tâm tu báo thù.
"Chạy-"
Lão theo tiềm thức bò chạy, thi triển bí thuật, một chia thành tám.
Tổng cộng tám cái bóng sáng xanh lục, khí tức khó phần biệt thật giả, chia ra tám hướng bò chạy.
Trước thế công đáng sợ cùa Thanh Long Kiếm, lão căn bản không có sức chổng trả. chi có thể lụa chọn trốn đi.
Thấy tình cảnh này. Tẩn Vong cười trừo phúng, thu hỗi Thanh Long Kiếm, đưa árih mắt về phía Dương Phàm.
Hắn biểu đạt ý tứ rất rõ ràng.
Bồng nhiên, khi ánh mắt hắn nhìn về phía Dương Phàm, phát giác thân hình đổi phương lóe lên, trong ánh mắt như có hai cái bóng Dương Phàm, xuất hiện hiện tượng chông lấn quy dị.
- A....
Một tiếng hét thảm truyền tới. một Nam Cung Ương trong đó bị một chướng đánh nát, hóa thành bụi bặm.
Ngay khoảng khắc truớc khi chết, lão chợt cảm thẩv một cỗ áp lực làm cho lão không thớ nổi, mạnh hơn Tẩn Vong không biết bao nhiêu lẩn.
Lão biết, người kia đã ra tay.
Làm cho lão kinh sợ, là Dương Phàm liếc mắt một cái liền nhìn ra chân thân của lão.
Trong cảm quan Nam Cung Ương, động tác Dương Phàm cũng không nhanh, lại như vươn ra từ khe rách không gian, chính mình cân bản không thê nào tránh được.
Khi chưởng lực mạnh mễ đánh nát thân thể lão, Nam Cung Ương mới chính thức hiểu ra: đây chính là thực lực của hắn?
Nói thì chậm hiện thực lại nhanh, khi Tần Vong nhìn về phía Dương Phàm, phát hiện hiện tượng chồng lấn, Ngay khoảng khắc đó Dương Phàm hoàn thành ra tay. trờ về chỗ cũ.
Đây cũng là nguyên nhân làm cho hắn thấy hai cái bóng Dương Phàm xuất hiện chồng lần một chỗ.
- Phiền Dương huynh rồi.
Tẩn Vong mừng rỡ vô cùng, vội cảm kích nói:
- Phần nhân tinh này, Tân mỗ nhớ mãi không quên.
Dương Phàm như giếng lặng không gợn sóng, nhàn nhạt nói:
- Người này có lòng báo thù. ta lưu lại một đường sinh cơ. hắn lại không có quyết tâm chân chính liều chết.
Bẳng độ cao của hắn, tụ nhiên có thể nhìn ra Nam Cung Ương đang ôm lòng liều chết quyá chiến.
Ngược lại Tần Vong, thực lực mạnh mẽ. ý chí kiên định, đầy đủ lòng tin, tâm thái không gấp không vội.
- Ta xem quá nửa quyết tâm của hắn, là dòm ngó Thanh Long Kiếm của ta.
Tần Vong thoáng trừo phúngnói.
Dù sao Thanh Long Kiếm đại biểu ba danh ngạch quyền vào Tiên Tần bảo tàng.
Sau đó. ba nguời chạy tới Thiên Võ Châu, trên đường cơ bản không có chuyện gi.
TronglòngTần Vong hiếu Kỳ. liền trực tiếp hòi:
- Bẳng thực lực Dương huynh hôm nay, cường giả Thần Hư bình thường trước mặt ngươi đã căn bản không qua được một chiêu. Nhưng không biết so sánh với cường giả Hợp Thể Kỳ. ai mạnh ai yếu?
Dương Phàm trá lời:
- Hợp Thê sơ kỳ, có vài phần thắng, nếu muốn đánh giết, lại quá khó khăn. Còn trên Hợp Thể trung kỳ, hiện giờ chua gặp qua. không thể phán đoán. Nhưng theo chênh lệch một bước nhỏ trong tầng cao nhất, phần thắng rất nhỏ bé...
Trong lòng Tẩn Vong vô cùng chấn động, dù là có Chí B ảo Long Khí, lục lượng cao nhất tu tiên giới Đại Tẩn chẳng qua là Hợp Thể sơ kỳ
Nếu không có Chí Bảo Long Khí tồn tại, tối đa cảnh giới linh hồn bước vào Hợp ThểKỳ.
Nói nhưthế. Dương Phàm ở đại lục này cơ bản đã vô địch.
Trừ khi... tiến vào Ngoại Hải Vực càngrộnglớn kia.
Nhưng dù là Ngoại Hải Vực, tu sĩ cao nhất cũng là lông phượng sừng lân. Còn như tu sĩ Độ Kiếp Kỳ cao cấp hơn, quá nửa chi giới hạn trong truyền thuyết, càng đừng nói trong giớii này có tôn tại Đại Thừa Kỳ bán tiên hay không.
Mấy tháng sau. hai người Dương Phàm chia tay Tẩn Vong ớ Thiên Võ Châu.
Thiên Võ Châu, cũng là đại bản doanh của bọn người Tẩn Vong.
Trước khi chia tay, Dương Phàm hòi Tần Vong một vẩn đề:
- Ngươi có muốn bước lên bảo tọa Tân Hoàng.
Tần Vong ngẩn ra, tiếp đó gật đầu nói:
- Nếu như có thể tru diệt Tẩn Tuấn, trên cơ sỡ báo thù cho phụ thân, ta là người thùa kế hợp pháp, đương nhiên sẽ không để ý.
- Ha ha, ngươi vẫn cứ thẳng thắng như thế.
Dương Phàm cười khẽ. từ biệt Tẩn Vong.
Trong lòng hắn lại đang suy nghĩ, nếu như minh có thể đỡ đẩu một đòi Đế vương tu tiên lên làm bá chù, châng phái chuyện kỳ diệu sao?
Dù sao bản thân Dương Phàm sẽ tuyệt đổi không làm Đế Vương này.
Ý nghĩ này thoáng qua đẩu hắn, tất cả thuận theo tự nhiên, sẽ không quá cổ ý đi làm.
Cùng với Hỗ Phi phi hàrih mấy Ngày, cuối cùng trớ lại Lăng Đinh Tiên Phong.
Hai người vừa tới Lăng Đinh Tiên Phong, lập tức gâv ra cảnh giác.
Thi ra do yêu khí trên người Hỗ Phi quá mạnh, một tên cuồng chiến đẩu như hắn, không làm tốt nhất là thu liễm khí tức.
- Có cường giả yêu tộc đánh tới đây...
Trên Lăng Đinh Tiên Phong, liền xuất hiện một mảnh hồn loạn nhỏ.
Dương Phàm lập tức lấy ra lệnh bài trưởng lão, dùng pháp lực thúc đẩv. phát ra khí uy nghiêm đáng sợ.
- B ái kiến trưởng lão.
Có đội tu sĩ chuãn bị lên tra hỏi. lập tức hành lễ cáo lui.
- Là Dương truởng lão.
Trên Lăng Đinh Tiên Phong, ngàn vạn tu sĩ đều chú V tới Dương Phàm.
- Có thấy không, đó chính là vị Dương trường lão truyển kỳ, hẳn là trớ về từ Cửu Long Thịnh Hội.
- ồ? Bên cạnh ngài ấv còn có một con yêu hầu?
Có người kinh ngạc nói.
- Còn cần phải hòi. khẳng định là thần hầu do Dương trường lão dùng vô thượng đạo pháp hàng phục, ngươi có thấy bộ dáng nghe lời của nó hay không?
Ngao
Hỗ Phi giận tím mặt, phát ra một tiếng rít gào nang tròi.
Nghĩ tới mình đường đườngthần thú siêu giai, lại bị người ta khi đễ nhưthế.
Nói lục chiến đấu, hắn gần như đánh ngang Yêu Long Hoàng, Dương Phàm muốn thắng hắn cũng không dễ dàng gì.
Hiện giờ lại bị đám kiến hôi vô tri này khi dễ?
Thật là nào có lv này.
Dương Phàm vẫn cứ nhịn ý cười, im lặng không nói.
Còn trên trọng thứ chín Lăng Đinh Tiên Phong, Bạch Vũ Lão Tiên đang bế quan, trong lòng chợt cả kinh: "Yêu khí thật là hùng mạnh..."
Hiện thời, ngoại trừ Yêu Long Hoàng ra. hắn chưa từng thấy qua vêu khí khủng bổ như
thế.
Hơn nữa xem từ khí tức, người tới đây phẩm bậc có thể còn trên cả Yêu Long Hoàng...
Hai người Dương Phàm vừa đến Lăng Đinh Tiên Phong. Đại trưởng lão Bạch Vũ Lão Tiên liền đi ra đón.
Lúc đầu, Bạch Vũ Lão Tiên cho rẳng có yêu tộc hùng mạnh phương nào đột kích, khi lão nhin thấy người tới có Dương Phàm, thớ phào một hoi.
Không bao lâu, mấy người tiến vào trọng thứ chín Lăng Đinh Tiên Phong.
Dương Phàm giới thiệu Hỗ Phi cho Bạch Vũ Lão Tiên.
- Thì ra là hộ phập Vạn Yêu Điện, người thừa kế Yêu Hoàng đương đại! May được gặp
mặt!
Bạch Vũ Lão Tiên khẽ giật minh, dùng árih mắt kinh ngạc quan sát Hỗ Phi.
Hỗ Phi không chút khách khí, ngó đông sờ tây trong động phủ Bạch Vũ Lão Tiên, thấy thứ mới là còn vỗ hai cái. bộ dáng không thèm để ý tới lời Bạch Vũ Lão Tiên nói.
- Hỗ Phi luôn luôn như thế này. Đại trường lão đừng để ý.
Dương Phàm khẽ cười nói.
Bạch Vũ Lão Tiên lại quan sát Dương Phàm vài lần, trong mắt chợt lóe tinh quang, vuốt râu cười:
- Chuyến này Dương trưởng lão tham gia Cửu Long Thịnh Hội. sợrẳngcó đại ki" ngộ.
- Quá nhiên không thể gạt được Đại trường lão.
Vì vậy Dương Phàm nói những gì trải qua ở Cửu Long Thịnh Hội.
Trong quá trinh này, Ngay cả B ạch Vũ Lão Tiên cũng cảm giác được nang động tâm thẩn, cuối cùng thở ra thật dài:
- Tiên Tân Thủv Hoàng cùng Bách Tộc Man Vương, đêu là nhân vật thân thoại đại danh lừng lẫy thòi kỳ thượng cổ. Có người nói bọn họ khi đó đánh nhau, phía sau đểu có đại nhân vật Thượng Giới ủng hộ. Bẳng không thời kỳ thượng cô tu tiên thịnh thế, Ngay cả phù xuống một hai vị Chân Tiên, Chân Ma, cũng bất lực xoay chuyểnđại cục.
- Ngược lại Dương trưởng lão cùng Thiên Thu tông sư, một trận chiến này kích phát ý chí tinh thân lưu lại trên tượng đá thượng cồ, cơ duyên như vậy, sợ răng còn quy giá hơn cả Chí Bào Long Khí, tiên đan thẩn dược.
Bạch Vũ Lão Tiên cũng hâm mộ kỳ ngộ của Dương Phàm.
Dương Phàm cũng rất cảm khái, trải qua trận chiến này. chạm tới trình tự càng cao hơn, hắn cách Hoán Nha Kỳ đại viên mãn cũng chi còn nửa bước xa.
- Lần này Dương đạo hữu trờ về, bần đạo cũng có một chuyện thương lượng.
Bạch Vũ Lão Tiên thần sắc nghiêm túc, lời vừa chuyển.
- Xin hói Đại trường lão có chuyện gì?
Dương Phàm chòi đợi câu sau.
- Nay thọ nguyên bẩn đạo sắp đạt tới thượng hạn, cần thiết phải nhanh đi tới Ngoại Hải Vực, hoàn toàn bước vào Hợp Thể Kỳ. về phần Tiên Đạo Tông này. hv vọng Dương trường lão có thể để ý một chút.
Trong mắt B ạch Vũ Lão Tiên hiện rõ ý chờ mong.
- Đại trưởng lão phải rời Đại Tẩn nhanh như vậy?
Dương Phàm thất kinh
- Chẳng qua Dương trưởng lão yên tâm, hôm nay tu vi Tuệ Tâm thâm hậu, cách cảnh giới Thần Hư cũng không xa. Trước khi đi, bần đạo sẽ dùng pháp lực quán chú, lại thêm Một trăm lẻ tám dạng hồn chủng của bản tông, trợ giúp Tuệ Tâm thăng cấp cảnh giới Thần Hư, đê nàng đảm nhiệm Đại trường lão bản tông.
Bạch Vũ Lão Tiên vội giải thích.
- Dùng pháp lực quán chú. có thể khiến căn cơ Tuệ Tâm bất ổn không?
Dương Phàm khẽ cau mày.
Hắn có một lần trải qua tẩu hỏa nhập ma mức độ thấp, đương nhiên rất coi trọng điểm này.
- Điểm đó Dương đạo hữu yên tâm, Tuệ Tám rất có tuệ căn, thể chất khác với người thường. Trọng vếu nhất, là bần đạo cùng nàng đổng tu Tiên Diễn Đại Đạo Pháp. Một trăm lẻ tám dạng hồn chủng này là bí dược độc môn bản tông, một ngàn năm mới luyện ra được một lọ. hiệu quả gần như Thẩn Hư Đan trong truyển thuyết. nhưng dược lực càng ôn hòa hơn. Bảo đảm sau khi Tuệ Tám thăng cấp cành giới Thán Hư còn mạnh hơn Phủ chủ Vương hâu bình thường, đồng thời tỷ lệ thăng cấp Hợp Thể Kỳ Ngày sau cũng lớn hơn.
Bạch Vũ Lão Tiên tràn ngập tự tin nói.
- Một trăm lẻ tám dạng hồn chủng, đó rốt cuộc là phối phưong gì, lại mạnh tới như vậy?
Dương Phàm khẽ giật minh.
- Đây là bí phương truyền thừa nhất mạch Tiên Đạo Tông, tụ tập rất nhiều tài liệu trân quý đã cân bốn năm trăm năm, lại còn phái dùng vô thượng thân thông luyện chế bốn năm trăm năm nữa.
Bạch Vũ Lão Tiên đơn giản để cập một chút, hàm hỗ cho qua.
Dương Phàm biết rõ bí phương quý giá như vậy. Bạch Vũ Lão Tiên cũng không thể tùv tiện nói cho hắn.
- Nghe nói Dương trường lão là dược sư V thuật siêu tuyệt, nếu như có thể ờ lại Tiên Đạo Tông, bí phương này sớm muộn cũng sẽ truyền cho Tuệ Tâm...
- Ha ha, Đại trưởng lão không cẩn bổ trí khổ cực như vậy. Tuệ Tâm là một thành viên Tiên Đạo Tông, nếu nàng tiếp nhận chức vị Đại trường lão, nếu trong tông sau này có chuyện phiền toái, ta sao có thể khoanh tay đứng nhìn.
Dương Phàm cười cười.
- Vậylà tốt rồi!
Bạch Vũ Lão Tiên sớm có dự liệu, trong mắt tràn đầy ý cười.
Sau đó hai người Dương Phàm cáo biệt Bạch Vũ Lão Tiên, trờ lại động phủ của minh.
Đặng Thi Dao đi ra từ động phủ nghênh tiếp, khom người hành lễ. gặp mặt Hỗ Phi.
- Ra mắt đại tẩu!
Hổ Phi cười hắc hắc, hắn cùng Đặng Thi Dao cũng đã quen biết.
Đặng Thi Dao mặt như đào hồng, árih mắt ẩn tình, đổi mặt Dương Phàm mấy lần, như có ngàn vạn lời muốn nói.
Dương Phàm nắm tay nàng, tiến vào động phủ.
Hỗ Phi bĩu môi. ngồi một hỗi. trong lòng phát chua, lại đi ra bên ngoài.
Dương Phàm cùng Đặng Thi Dao tôn trọng như khách, ngồi trong sánh đường thinh thoảng mới thấy cười nói.
Đặng Thi Dao lại rất giữ lễ tiết, mim cuời phải che mặt. rất ít chủ động xen lời, chi có khi Dương Phàm hỏi mới uyên Chuyên nói chuyện.
Nói một lúc lâu, Dương Phàm không thể áp lực được ái dục tronglòng, bước lên ôm giai nhân vào lòng, hôn hít một trận.
- Tướng công, ởđây không tốt.
Đặng Thi Dao ngậm cười xấu hổ. trong lòng dù vui mừng, nhưng không cách nào tiếp thu được ớ trong sảnh đường mà không tuân thủ "lễ tiết" cùng tướng công như thế này.
- Chỗ nào không giống nhau.
Dương Phàm không để ý, có ái dục liền phải như nước chảv thành sông, tự nhiên mà đến. huống hô đây còn là ớ trên địa bàn của mình.
Không cho nhưng mà gì, Dương Phàm hôn sâu lên đôi môi đò giai nhân, tách mở hàng răng ngọc, quấn lấy chiếc lưỡi thom tho.
Đặng Thi Dao chống cự không được, càng không thể khổng chế ái đục trong lòng.
Bỗng nhiên, nàng cảm giác thân thể băng thanh ngọc khiết của minh chợt lạnh, thì ra tay Dương Phàm đă dò xét vào trong áo nàng.
"Ưm" một tiếng, ngọc thể tuyầ trắng cảu Đặng Thi Dao nổi lên một mảnh phấn hồng, xấu hổ cực điểm.
- ỏ, Hỗ Phi ngươi sao lại đứng ngoài cừa?
Đúng lúc này. tiếng nói không linh như vũ cùa Dương Tuệ Tâm truyền tới từ ngoài động phù.
- Mau dừng tay, Tuệ Tâm muội muội tới rồi.
Trong mắt Đặng Thi Dao thoáng hiện một tia hận ý, dùng răng hung hăng cắn lên vai Dương Phàm, làm hắn "tê"một tiếng, lập tứ thu hôi ma trảo đang "trộm hương thiết ngọc".
- Thi Dao. nàng dùng quá sức đi chứ. chẳng lễ còn hận ta hay sao?
Dương Phàm tràn ngập kinh ngạc nói.
Đặng Thi Dao vội vàng chinh sửa lại váy, mặt cười còn một mảnh nóng hồng, xoay người không để ý tới Dương Phàm, nhưng thấp giọng nói:
- Tướng công không phải tự xưng cảm quan tuyệt đinh, vì sao Tuệ Tâm muội muội đến đày, còn không phát hiện ra.
Dương Phàm cười ngượng, hắn đương nhiên sẽ không thể nói lúc phóng rúng tình dục, cảm quan sẽ giảm tới mức thấp nhất, bị vây ớ trạng thái bị động, trừ khi là gặp phải nguy hiểm.
- Đại ca. huyrih trở về cũng không tới thông báo một tiếng.
Dương Tuệ Tâm bước vào, thoáng ai oán nói, đôi mắt thanh tú mang theo vui mừng nông đậm.
- ổ? Thi Dao tỷ tỷ, mặt của tỷ sao lại đỏ nhu thế.
Dương Tuệ Tâm phát hiện Đặng Thi Dao khác thường, quẩn áo thoáng không chinh tề, không khòi chợt hiểu:
- hay lắm, có phải đại ca lại khi dễ Thi Dao tỷ tỷ không?
- Muội muội phải phần xử công bẳng, là ai khi dễ ai?
Dương Phàm đua ra vai cùa mình, bên trên còn mơ hỗ thấy được dấu răng, bởi vì không vỡ ra vết thương, cũng không lập tức khỏi phục.
- Chàng...
Đặng Thi Dao Ngay cả mang tai cũng đò bừng, lập tức che mặt chạy đi.
- Đại ca, uổng cho bên ngoài còn gọi đại ca là tông sư, Ngay cả Thi Dao tỷ tỷ thê tử tổt như thế cũng còn khi dễ choi xấu.
Dương Tuệ Tám cuời hì hì chọc ghẹo.
Nàng thông tuệ ra sao, tự biết Đặng Thi Dao nào có khi không lại cắn Dương Phàm.
- Tông sư?
Dương Phàm không để ý, cười:
- Lẽ nào tông sư nhất định phải có nề nếp, gạt bò thiên tính của minh? Ta muốn làm gì, tất cả tụ nhiên thuận theo bản tâm. Huống hỗ. đại ca cũng chua từng tự phong là tông sư.
Dương Tuệ Tâm nghe vậy, dường như có ngộ ra.
Tông sư. không phải minh tự phong.
Còn Dương Phàm lại mọi chuyện theo bản tâm, tụ đo tự tại, không bị hư vinh bên ngoài ảnh hường, mà phải làm ra vẻ cho có.
Buổi tối, Dương Phàm, Hỗ Phi, Đặng Thi Dao Dương Tuệ Tâm, ờ trong động phủ cùng dùng bữa.
- Ha ha ha! Đã lâu không ăn gì rồi.
Hổ Phi mừng rỡ, không ngừng ngấu nghiến cắn nuốt.
Tới cảnh giớii nhưbọnhọ, dù là mấy năm không ăn uống, cũng không có gì trờngại.
Người tu tiên bình thường, đều sử dụng Tích Cốc đan.
Dương Phàm làm như vậy, là ôn lại cảm giác người thân đoàn tụ ấm áp.
Cho dù là tu tiên giới lạnh lùng tàn khốc, trong lòng cũng phải có ôn nhu của mình, tối thiêu có những người này là có thê hoàn toàn tín nhiệm.
Trong bữa ăn, Hỗ Phi cùng Dương Tuệ Tám vêu cầu mãnh liệt, Dương Phàm cùng Thi Dao uổng rượu giao bôi.
Nam Cung Hạm phụ trách hầu hạ. nhìn bọn họ náo nhiệt vô cùng, không khỏi kinh dị. trong lòng cô đơn, đồng thời không khòi sinh ra một loại hâm mộ.
Nàng hám mộ Dương Phàm tiêu sái, tất cả thuận theo bản tâm.
ở bên ngoài, hắn là nhân vật truyền kỳ danh chấn Đại Tần, là tông sư người người kính ngưỡng.
Đối với địch nhân, hắn hủv diệt vô tình.
Còn ờ trong lòng bẳng hữu chí thân, hắn vẫn là một người binh thường thân thiết.
Mặc kệ hắn đi bao xa, bản tính đều không đổi.
- Nam Cung Hạm, nàng cũng ngồi xuống đi.
Dương Phàm cũng đê nàng gia nhập bữa ăn, dù sao cô nàng này trên danh nghĩa cũng là thị thiếp của hắn.
Nam Cung Hạm đã thăng cấp Hóa Thẩn hậu kỳ, đặt ớ bất cứ nơi nào ỡ Đại Tẩn cũng không phải nhân vật nhỏ.
Nhưng mà. nàng chi là một thị thiếp của Dương Phàm.
Trước kia, lúc nàng còn là Nguyên Anh hậu kỳ. đã đưa ra lựa chọn như thế.
Lựa chọn này, cũng đã t hay đổi cả đòi nàng, thực lực dẩn bước lên trinh tự đứng đầu Đại Tần.
Mấy Ngày sau, đoàn người Dương Phàm tới Tiên Loan Cửu Phong du son ngoạn thủv.
Hỗ Phi là hoạt bát nhất, trong lúc này chọc một chút phiền toái nhỏ, đều giải quyết đễ dàng.
Kỳ quái là Dương Phàm cũng không vội trùng kích Hoán Nha đại viên mãn, dường như tất cả đêu đã tính toán kỹ càng.
Khi đi tới trước một môn phái, một cỗ uy năng tinh thẩn mạnh mẽ đè ép tới.
- Hả? Tiên Loan Cửu Phong này lúc nào sinh ra một cường giả Thần Hư?
Dương Phàm có vẻ kinh dị nói.
Tiên Loan Cửu Phong là Thánh địa tu tiên Thiên Võ Châu, nơi đây có tới mấy trăm môn phái lớn nhỏ.
Tiên Đạo Tông ờ Lăng Đinh Tiên Phong, địa vị siêu nhiên, đệ nhất tiên tông Đại Tần.
- Yêu nghiệt phương nào. dám tới xâm phạm Ngọc Thanh Tông ta?
Theo lực Thẩn Hư phủ xuống, một tiếng nói như sấm sét truyền ra.
ở ngoài xa vạn dặm, một lão đạo sĩ thân hồng bào đạp Hòa Long Độn đò rực áp bách tới bên này.
Hiển nhiên, người này bị yêu khí Hỗ Phi kinh động.
Dương Tuệ Tâm vội truyển âm:
"Đại ca. người này là Thái thượng trướng lão Thiên Hòa Tán Nhân ỡ Ngọc Thanh, chính là cường giả Thán Hu mới quật khới mấy năm gân đây. Có người nói hắn âm thâm ủng hộ một ngoại thân gia tộc Võ Hầu lên ngôi vị Võ Hầu."
"...Nghe nói hắn đang ngẩm ủng hộ một ngoại thân gia tộc Võ Hầu lên ngôi vị Võ Hầu."
Theo Tuệ Tâm giới thiệu, Dương Phàm nhàn nhã nhin Thiên Hòa Tán Nhân khí thế hung dữ lao tới.
Thấy lão đạo sĩ hồng bào kia diện mạo thường thường, tóc bạc đồng nhân, mặt đẩv màu hồng, đạp Hòa Long Độn đò rực như một vị thần tiên. Uy năng tinh thần ngập trời cùng làn sóng khí nóng bóng, làm cho vô số tu sĩ phạm vi vạn dặm run sợ.
- Quả thật là cường giả Thẩn Hư mới sinh ra.
Ánh mắt Dương Phàm mim cười, nhàn nhạt bâng quơ nói. ơ độ cao cùa hắn, đường nhiên nhìn ra được pháp lực đối phương nắm giữ.
ở tu tiên giới Đại Tẩn, đạt tới Hóa Thẩn đại tu sĩ đểu là nhân vật danh chấn một phương, cũng coi như cao thủ đứng đầu.
Mà đạt tới cường giả Thẩn Hư, càng là cường giả trên đinh cao.
Tiên Loan Cửu Phong to như thế, Thánh địa tu tiên, mấy trăm môn phái lớn nhỏ, trước khi Dương Phàm đến đây cũng chi có một minh Bạch Vũ Lão Tiên là đạt tới cảnh giới Thân Hư mà thôi.
Theo lv tHuyết. một cường giả Thần Hư mới quật khởi, Dương Phàm cũng không cảm thấy hứng thú.
Thế nhưng nghe Dương Tuệ Tâm nói, người này lại cổ ý âm thầm can thiệp chức vị Võ Hầu Thiên Võ Châu, hắn sẽ lưu ý một chút.
Còn không đợi hắn nói chuyện.
- Tên đạo sĩ mũi trâu kia, dám trêu chọc Hỗ gia, có phải thiếu đánh hay không?
Hỗ Phi rống giận một tiếng, yêu khí mãnh liệt xông thẳng tròi cao. làm cho hàng loạt môn phái gần đó kinh hoàng vỡ mật. Có chút sơn môn môn phái nhỏ. dưới một tiếng rống giận này liền sụp đổ.
Trong lòng Thiên Hóa Tán Nhân đại kinh:
"Yêu khí thật đáng sợ, ít nhất đạt tới cảnh giới Thần Hư."
Truớc đó Hỗ Phi tùy ý theo bọn người Dương Phàm du ngoạn giải trí cổ gắng thu liễm khí tức, nhưng vẫn bị Thiên Hóa Tán Nhân cảnh giới Thẩn Hư cảm ứng được.
Một tiếng rống giận này, làm cho tâm thần Thiên Hỏa Tán Nhân rung động.
Thế nhưng, nơi này cuối cùng là địa bàn cùa hắn, khí thế làm sao lại thua một cường giả vêu tộc bên ngoài tới được.
- Yêu hầu vô tri, nơi này là phạm vi thế lực Ngọc Thanh Tông ta, ngươi một vêu tu xông vào Thánh địa tu tiên Đại Tần Vương Triều, không lễ muốn chống lại tất cả tu sĩ Tiên Loan Cửu Phong này?
Thiên Hỏa Tán Nhân quát lạnh nói.
- Thiên Hỏa tiền bổi, người này là khách quy Tiên Đạo Tông ta, Hỗ Phi hộ pháp dưới trướng Yêu Long Hoàng.
Dương Tuệ Tâm vội giải thích.
- Tiên Đạo Tông? Yêu Long Hoàng?
Tâm thần Thiên Hòa Tán Nhân nin sợ, chợt cảm thấy mình không thể trêu chọc người này.
- Cạc cạc cạc... Lão mũi trâu. Hỗ gia ta du ngoạn chỗ này, là vinh hạnh Ngọc Thanh Tông ngươi đó.
Hỗ Phi nhe răng nhếch miệng, không thèm để ý nói.
Trong lòng hắn phiền muộn phát chán, có người tới đây tìm chuyện, vui mừng còn không
kịp.
- Nào có lv này.
Thiên Hòa Tán Nhân vốn là người nóng tính, nghe lời này lửa giận xông thẳng trời cao.
Một cường giả yêu tộc cùng cấp. dám ỡ trên địa bàn của minh kiêu ngạo như thế.
-Vậy thì sao, lão mũi trâu ngươi muốn đánh nhau hả, Hỗ gia theo ngươi.
Hô Phi mừng rỡ, thán người nhoáng lên, một đạo sấm sét bắn ra.
Thiên Hỏa Tán Nhân chợt cảm thấy một cỗ khí cuồng bạo dã man ép tới mức hắn cảm thấy khó thớ.
Trong tiếng sấm sét nổ vang, một cái quyền đầu bắn ra Lôi Hỏa đập tới như núi cao.
Ầm
Thiẻn Hóa Tán Nhân miễn cưỡng dùng phất trần quét qua, thân người như giấy bị đánh bay ra ngoài, toàn thân cháy đen, cực kỳ chật vật.
"Con vêu hầu này sao lại lọi hại nhưthế!"
Chi một kích, Thiên Hòa Tán Nhân liền bị thương không nhẹ. cố nhịn xuống một ngụm máu tụ.
Nếu như liên tục công kích trình độ này hai ba lần, sợ rằng hắn sẽ nguy tới tính mạng.
Cùng là cảnh giới Thẩn Hư, thực lực hơn kém lớn như thế. đổi phương hai ba chiêu là có thể giải quyết hắn, Thiên Hóa Tán Nhân thật khó mà tin.
"Con vêu hầu này. ta không thể chiến đầu gần người với nó."
Thiên Hòa Tán Nhân bừng tinh đại ngộ. lại tự an ủi thâm nghĩ.
Vù!
Thân hình hắn lui ra nhanh, kéo ra khoảng cách trăm dặm, Hóa Long Độn dưới chân bỗng run lên, liền hóa thành một con rồng lửa rất sống động, dẫn động lửa đỏ ngập trời, khí thế kinh thiên.
- Ha ha, lão mũi trâu ngươi tướng ta không có thẩn thông sao.
Hỗ Phi cười ngã ra sau. chuẩn bị vận chuyển thẩn thông.
- Dừng tay.
Dương Phàm khẽ quát một tiếng.
Đây là địa bàn tu sĩ nhân loại. Dương Tuệ Tâm Ngày sau nắm giữ đại quyền Tiên Đạo Tông, còn phái đặt chân ờ Thánh địa Tiên Loan Cửu Phượng, không thể để Hổ Phi gâv ra mâu thuẫn với những thế lực tông phái chỗ này.
Hỗ Phi nghe thế. bĩu môi lui trở lại.
Thế nhưng, thẩn thông của Thiên Hóa Tán Nhân đã vận chuyển tới cực hạn, chi có thể phát ra. Thấy vêu thú kia lui lại, còn tưởng là sợ, càng điên cuồng đua pháp lực vào.
Bỗng nhiên, oai lực ngọn lửa khóa chặt bầu trời, con rồng lửa sống động kia rít gào chấn động, khí thế kinh thiên địa.
Hỗ Phi vừa xuống đất, muốn tránh cũng không kịp, chi có thể đổi đầu.
Hắn cũng không để ý, nhưng ngọn lửa khủng bổ này có thể sẽ lan tới Đặng Thi Dao cùng Dương Tuệ Tâm.
-Hừ!
Một cái bóng mơ hỗ nhu ảo chợt lướt qua trước Hỗ Phi, sau lưng hiện lên ba hu ảnh.
Hư ảnh đò đậm ờ giữa, nhanh chóng rung động.
Liền thấy toàn thân Dương Phàm như một người lửa. đứng vững một chỗ, vươn một tay
ra.
Vù
Con rồng lửa kia dưới một cỗ lực lượng kỳ lạ dẫn dắt, trực tiếp hút vào trong tay Dương Phàm.
Cùng lúc, ngọn lửa ngập cả hư không, toàn bộ bị Dương Phàm hút vào trong bàn tay.
Biển lửa đầy trời, bị Dương Phàm bao bọc thành một quả cầu lửa sáng.
Cái gì?
Thiên Hóa Tán Nhân hoảng sợ. tâm thẩn run lên. nhìn chằm chằm nam tử cả người đỏ rực. một trận thất thẩn.
Ầm ẩm ẩm—~
Khoảnh khắc, ngọn lửa ngập trời hóa thành hư vô.
Hư không tràn ngập màu đò rực, trờ về binh tĩnh.
Ba hư ảnh sau lưng Dương Phàm biến mất, nhìn qua chi như một người bình thường.
Uy năng ngọn lửa hủv thiên diệt địa kia. lại bị người này nhẹ nhàng hấp thu.
- Các hạ là người phưong nào?
Thiên Hòa Tán Nhân trợn mắt há mỗm.
ở Tiên Loan Cửu Phong, ngoại trừBạch VũLão Tiên ra, lại còn có cường giả nhưvậy.
Bạch Vũ Lão Tiên, hắn cũng duyên gặp vài lần, thực lực người này sợ rẳng càng sâu không thể lường.
- Thiên Hòa tiền bổi, đây là đại ca cùa ta, Dương Phàm, trưởng lão Tiên Đạo Tông.
Dương Tuệ Tâm nhận ra Thiên Hòa Tán Nhân, mim cười giớii thiệu.
- Nguơi... Ngươi chính là Dương Phàm kia.
Thiên Hỏa Tán Nhân tràn ngập kinh ngạc, hiển nhiên cũng có nghe tới cái tên Dương Phàm.
Nghe nói cũng như mình, là cường gái mới quật khởi, chẳng qua uy danh lớn hon mình nhiều lắm.
Tuy cùng tồn tại ờ Tiên Loan Cửu Phong, nhưng Thiên Hỏa Tán Nhân vẫn chưa từng gặp nhân vật truyển thuyết này, trong lòng vốn cũng không phục.
Lúc này đối phương dùng thân thể, trực tiếp đón đỡ hấp thu Hòa Long Bí Kỹ của mình, làm cho tâm linh hắn chấn động cực điêm: đối phương dường như cũng là hòa tu, nắm giữ ngọn lừa đă đạt tới một mức mà hắn khó có thể tướng tượng.
- Đúng là tại hạ.
Dương Phàm nhàn nhạt liếc nhìn hắn, nói với hai nàng phía sau:
- Đi. về tông.
Dương Phàm, Hỗ Phi, cùng với hai nàng Đặng Thi Dao cũng không quav đầu, đi thẳng về Tiên Đạo Tông.
- Hoàng Phù đâu rồi?
Sau khi trở về trong tông, Dương Phàm vẻ mặt bình thản hòi.
- Hắn vốn đi gia tộc Võ Hầu, sau này lại trờ về.
Dương Tuệ Tám trả lời.
Không lâu sau. có lệnh truyền xuống,
Nam tử cẩm bào xanh, diện mạo bất phàm, bay tới trước chỗ Dương Phàm, khẽ hành lễ:
- Bái kiến Dương trường lăo.
Khó có thể tưởng tượng, nam tử oai hùng này chính là người gầy gòm má vàng khí xua.
- Tốt. ngươi đã thăng cấp Hóa Thẩn hậu. vì sao còn không dựa theo kế hoạch của ta cùng Đại trưởng lão trước đó, đi kế thừa chức vị Võ Hầu?
Dương Phàm không vui không buôn nói.
- Dương dược sư, từ hai năm trước, ta đã đi, cũng được gia tộc hoan nghênh. Thế nhưng trong gia tộc còn có một thân thích nơi xa. tên là Hoàng Nhan, hắn thân có huyết mạch Võ Hầu, hơn nữa trong tộc còn có nhiều trường bối ủng hộ. vốn ta có thư tín của Đại trường lão, nhưng Thái thượng trường lão Ngọc Thanh Tông vừa lúc là sư tổ Hoàng Nham, đứng ra hỗ trợ.
- Trường lão gia tộc trước đó trục xuất ta ra khói gia tộc, hiện giờ tuyệt đối không dám cho ta kế thừa chức Võ Hầu, cho nên nhất trí nghiêng sang Hoàng Nham kia...
Hoàng Phù nói đến đây, cũng tràn ngập căm phẫn.
Hắn rõ ràng có huyết mạch Võ Hầu cao hơn, tư chất vượt xa các đời Võ Hầu, nhưng lại bị xa lánh, nhu thế.
Bới vì lo lắng ỡ trong gia tộc sẽ bị hãm hại, hắn dứt khoát trờ lại Lăng Đinh Tiên Phong.
- Được rồi, ba Ngày sau ta theo ngươi đi xem Võ Hầu cổ Bảo.
Dương Phàm binh thản nói.
- Vâng, Dương trường lão.
Hoàng Phù mừng nhu điên, cuối cùng có người t hay hắn làm chú rồi.
Vốn Bạch Vũ Lão Tiên cũng muốn t hay hắn làm chủ, nhưng không lâu hắn sẽ rời khỏi Tiên Đạo Tông, liền giao chuyệnnày cho Dương Phàm.
Ngay hôm sau, Dương Tuệ Tâm theo Bạch Vũ Lão Tiên bế quan.
Bạch Vũ Lão Tiên quyá định dùng pháp lực quán đinh, cộng thêm bí dược một trăm lẻ tám dạng hồn chủng, trợ giúp Dương Tuệ Tâm thăng cấp cảnh giớii Thẩn Hư.
Sớ dĩ dùng pháp lực quán đinh, là bời Bạch Vũ Lão Tiên tu luyện nhiều năm, gần như bước vào Hợp ThêKỳ. còn có pháp lực hùng hôn phong ấn trong cơ thê. vừa lúc giúp Dương Tuệ Tám xung kích.
Hai Ngày sau, Dương Phàm cùng Hoàng Phù đi ra, trực tiếp tới Võ Hầu cổ Bảo. nhưng để Hỗ Phi ỡ lại Lăng Đinh Tiên Phong, miễn cho ra ngoài gâv sự.
Hỗ Phi đương nhiên không vui, Dương Phàm liền cho hắn cùng hai đại phần thân luyện
tập.
Có người để đánh, Hỗ Phi vô cùng hưng phấn.
Hắn đánh không thắng bản tôn Dương Phàm, nhưng chiến đấu với hai đại phần thân, lại có dịp chà đạp một phen, nhả ra một hơi ác khí.
Võ Hầu Cổ Bảo, tọa lạc trên một mảnh binh nguyên đất vàng rộng lớn.
Ngày nay, hai vị khác không mời đi tới mành đất phồn hòa thịnh vượng này.
Tòa thành màu cồ đồng, cao đến trâm trượng, dưới ánh mặt trời chiếu rọi. Võ Hầu cồ Bảo càng thêm tráng lệ, càng hiện rõ vài phẩn tiêu điểu.
Dương Phàm không khòi hỗi ức trận chiến năm đó.
- Hoàng Phù, sao ngươi lại quav về?
Một thiếu nữ thanh lệ mộc mạc. mặt cười nhu tuyá. bay ra từ trong tòa thành.
- Hoàng Vũ Dương.
Hoàng Phù mừng rỡ gọi.
Dương Phàm cảm giác cô gái này có chút quen thuộc, lúc đó từng gặp qua ớ Võ Hầu cồ Bảo. nghĩ cho kỹ, đột nhiên nhớ tới.
Thì ra, Hoàng Vũ Dương này chính là nữ đệ tử thân truyền được Hoàng Võ Hầu đã qua đời thu nuôi từ bé.
Cho dù không có huyết mạch truyền thừa, nhưng thiên phú võ học. thậm chí tu chất tu tiên của cô gái này lại ngạo thị Đại Tẩn.
Thời gian sáu trăm năm, nàng thăng cấp Hóa Thần đại tu sĩ, để cho gia tộc Võ Hầu suy sút, vô sổ con cháu ảm đạm thất sắc.
Nếu không phải nàng không có Huyết mạch gia tộc Võ Hầu, lại xuất thân là nữ, có lễ sẽ là người kế thừa gia tộc Võ Hầu.
Thiếu nữ ánh mắt vừa chuyển, rơi trên mặt Dương Phàm, thân thể chấn động, sắc mặt trắng bạch:
- Là ngươi...
Đêm hôm đó, đại chiến trước Võ Hầu cổ Bảo. cả đời nàng khó quên.
Còn nam tử này cùng một nam tử áo trắng khác, ấn dấu thật sâu vào tâm linh tu sĩ có mặt ỡ Võ Hầu Cổ Bảo hôm đó. trớ thành một bóng ma cả đời vĩnh viễn khó phai mờ.
- Hoàng cô nương, thật là bất ngờ?
Dương Phàm lại mim cười nói:
- Lúc đó sau khi Dương mỗ thi triển Thái Hư Huyễn Thẩn, vô cùng hư nhược, là do cô có lòng tốt dẫn ta tới truyền tống trận.
Hiển nhiên Dươna Phàm, Vô Song đã lưu lại bóna ma khôna thể xóa nhỏa ừona lòna Hoàng Vũ Dươna. Chợt nhin ữiấy thanh niên nho nhã bên cạnh Hoàng Phù. sắc mặt nàna lập tức trở nên ữắna bệch.
Dươna Phàn cười dài trêu ahẹo. Lẩn này hắn tới Võ Hầu cổ bảo cũna khôna phải là để đárih nhau.
Trona lòna Hoàng Vũ Dươna sợ run, kiềm chế áp lực khôna thể hinh duna và sự khó xử của minh, vội vàna thấp naười thi lễ:
- Dám hỏiDươnaTông sư. lẩn này aiá lâm Võ Hầu cổ bảo là có 2Ì phán phó?
Hôm nay nàna ta đúna là cao tẩna của Võ Hầu cồ bảo, đối với việc Dươna Phàm tới đây thì vô cùna kinh hãi. Khi nhìn thấy Hoàng Phù đi cùna bên cạnh thì mơ hô đoán ra được vài phần.
Lấy thực lực nauời này hoàn toàn có thể tiêu diệt Võ Hầu cổ bảo.
Nsay cả khi Võ Hầu cổ bảo khôna lâm vào thời kỳ sa sút như lúc này củna khôna có cách nào có thể cHốngđỡ được nam nhân truyền kỳ này.
Dươna Phàn thu liễm vẻ tươi cười, khuôn mặt lãnh đạm nói:
- Lán này Dươna mỗ theo tên đệ tử ký danh này trở vê Võ Hâu 2ia tộc, làm chủ cho hắn.
- Đệ tử ký danh?
Hoàng Vũ Dươna kinh hãi, ánh mắt khônatự chủ được nhìn sana HoàngPhù.
Hoàng Phù naần ra. khôna khỏi ừợn mắt há mỗm, kiệt lực che dấu sự hoan hi và kinh hăi trona lòna.
Thấy biểu tinh võ cùna kinh hăi của hai naười, ừona lòna Dươna Phàm cũna âm thẩm đắc ý.
Đệ tử ký danh của hắn củna khôna ít: Trịnh Tiểu Mạn, Thươna Vân, Phó Tuyết, Phó Binh, La Tu... Thêm một nauời cũna khôna sao cả. Dù sao khôn® ai có thể chân chính truyền thừa y bát của hắn.
Quan ừọna là hắn vì Hoàng Phù làm chù, xem như cho có thân phận là su đổ vậy!
- Thật là tốt quá! Có Dươna Tông sư làm chủ cho Hoàng Phù. nhữna tên bảo thủ kia khônathể phản đối được nữa...
Hoàng Vũ Dươna cười cười, trona mắt vô cùna kinh hi, khuôn mặt tràn đẩy cảm kích.
Điểu này naược lại lại khiến Dươna Phàm kinh naạc. Tên Hoàng Vũ Dươnanày sao lại cao hứnacho HoàngPhù?
HoàngPhù vội vàna tiuyển âm nói:
- Dươna... Lão sư, Hoàng cô nươna chính là một ừona số ít nhân vật cao tầna ở Võ Hầu cồ bảo ủna hộ ta trớ thành Võ Hầu!
.vv
Hóa ra là như thê.
Dươna Phàm bừna tinh đại naộ. Khó ừách Hoàng Vũ Dươna lại cười tươi như vậy.
Hắn cười khẽ:
- Xem ra trona Võ Hầu cồ bảo khôna phải tất cả mọi nauời đểu khôna tìiức tìiời.
- Dươna Tông sư khôna cẩn phải nói như vậy! Với huyết mạch và thiên phú của minh, Hoàng Phù là naười thích hợp nhất đê kế thừa địa vị Võ Hâu trona aia tộc. vẫn có khôna ít naười âm thẩm ủna hộ hắn. Chi là Khưu trưởna lăo. cẩm đẩu trướna lăo đoàn, bọn hắn nhất trí ủna hộ Hoàng Nham.
Hoàng Vũ Dươna cười cười, có chút naượna naùna.
Nửa canh 2ÍỜ sau.
Võ Hầu cổ bảo, nahị sự đại điện.
Giờ phút này, 2ẩn như có hon chín phẩn nhữna nhân vật cao tẩna của Võ Hầu cổ bảo tề tụ nơi này.
Than aia hội nahị, nếu khôna phải là Hóa Thầi đại tu sĩ thi cũna là nhữna cườna aiả ThônaHuyển có bối phận cực cao.
Dươna Phàm ngồi ờ ahế ừên. Hoàng Phù ngồi bên cạnh hắn, khônanói lời nào.
Giờ phút này, ừona đại điện lặna naắt như tờ.
Than aia lẩn hội nahị này đểu là cao tẩna của Võ Hầu 2Ía tộc nhưna từna chứna kiến tliực lực Dươna Phàm, trona lòna bọn họ đă lưu lại bóna ma, lúc này cùna cảm ữiấy vô cùna áp lực.
Huốna chi uy danh của Dươnạ Phàm hiện tại ở Đại Tẳn như mặt ừời aiữa trưa. Chân chính có thê naôi naana hàna với hắn cũna chi số ít nsười đếm trên đâu naón tay.
- Ý nahĩa lẩn Dươna mỗ tới đây này rất đon aiản. Đó chừửi là ủna hộ cho đệ tử ký danh Hoàng Phù của ta ừớ thành Hoàng Võ Hâu. Bất luận là huyết mạch, thiên phú. thực lực hay là tiềm lực, hắn đểu là nsười thích hợp nhất.
DươnaPhàm chậm rãi lên tiếng, naữ khí khôna nhanh khôns châm.
V '
Lời này vừa ra. ừona đại điện lập tức ừớ nên ồn ào.
Một lúc sau.
- Dươna Tông su nói có lý, Hoàng Phù có một lăo su như naài quả đúna là phúc khi ba đời của hắn.
- Lão phu Đồng ý! Hoàng Phù quả thật là nhân tuyển tốt nhất cho vị trí đứna đẩu Võ Hầu aia tộc này.
Một lăo nhản đẩu bạc với âm thanh như chuônaĐồng lên tiếna, trona mắt rất kích độna.
- Có Dươna Tông sư tươna trợ. Võ Hầu 2Ía tộc chắc chắn sẽ đạt tới hưna ttiịnh bậc nhất từ trước tới nay...
Nhất thời, cả đại điện vana lên âm thanh tán Đồng.
Đặc biệt, nhữna naười vốn đứna ờ Trung lập lúc này đều nahiêna về phía Hoàng Phù.
Chi CÓ một Số kè naoan khố, khuôn mặt khó coi, aiận mà khôna dám nói sì.
Tình hình như thế này khiến Hoàng Phù vô cùna kinh ngạc, như lâm vào một aiấc mộna.
Lần trước, khi hắn theo thư tín mà phản hỗi aia tộc, đăi naộ đối với hắn hoàn toàn tươna phản. Đa số trưởna lão lúc ấy đểu lãnh đạm và chế aiễu hắn.
Lẩn này. cả đại điện vana lên âm thanh tán thưởna, hon bảy phẩn số cao tẩna đã ủna hộ hắn.
Hoàng Phù hít sâu một hơi, ánh mắt khôna tự chủ được nhìn sana nam nhân bình tình bên cạnh.
Sụ tươna phản của hai lẩn cũna chỉ vì naười naồi bên cạnh minh này. Naười này ừở thành một tòa đại sơn khônathê vượt qua. khônathê layđộna.
Trước mặt hắn, chúnatrưởna lăo này cũnachi như là phù du mà thôi.
Bất quá. sau một loạt nhữna lời tán thành, cuối cùna cũna có naười phản đối.
- Lăo phu phản đối.
Một lăo aià với mái đẩu hoa râm, mặc ô bào hô lớn.
- Khưu trườna lão. vì sao naài lại phản đổi? Rõ ràna Hoàng Phù chính là naười phù hợp nhất!
Hoàngyũ Dươnakhônakim nồi nói.
Bên cạnh Khuu trưởna lão có một nam nhân nhu nhược. Đây chính là Hoàng Nham mà mọi naười chọn lựa lần trước.
Giờphútnày, toàn thân HoàngNham khẽran rẩy, khônadám nói lời nào.
Nam nhân bên cạnh Hoàng Phù chi mỗi ngồi đó, khôna làm 2Ì cả nhưna lại mana tới cho hắn áp bức như cự phong vạn cân. 2ẩn nhưkhônathể ữiờ nồi
- ổ? Khưu trường lăo vừa rồi khôna nói 21. dườna nhưđana đợi nauời nào đó chăna?
DươnaPhàm như cười nhưkhônanói.
Lời này vừa dứt, từ Võ Hầu cổ bảo truyền ra một cỗ khôna aian dao độna cực khẽ.
Truyền tốna ừận có cự ly siêu xa, chi dưới tinh huốna vô cùna khẩn cấp mới được sử
dụng.
Dươna Phàm và Hoàng Phù lần này tới Võ Hầu cổ bảo củna khôna sử dụna truyền tốna ừận.
- Thiên Hòa tán nhân, cuối cùna naài cũnatới!
Khuôn mặt Khưu tniớna lão tràn đẩy kích độnạ đứna ữiẳna naười lên. Hoàng Nham bên cạnh hắn cũna lộ ra thẩn sắc mừna như điên:
- Chẳnalẽ là sư tổ sao?
Naay lúc này, một cồ tinh thẩn uy lực kinh thế hăi tục áp xuốna cả đại điện.
Hưu!
Một lăo đạo sĩ mặc hồna bào hạc phát Đồng nhân xuất hiện tại đại điện.
Uy áp cườna đại của cườna aiả Thẩn Hư khiến ứona lòna mọi naười nơi này như đeo một khối cự Thạch.
- ổ, Thiên Hóa tán nhân, chúnata nhanh vậy đã 2ặp lại nhau rồi.
Chi có Dươna Phàn là ngoại lệ, khóe miện2 hơi nhấc lên.
- Là ngươi...
Lăo đạo sĩ này vừa hiện thân, khuôn mặt lập tức cứna đờ, trona lòna kinh hãi.
- Chẳna lẽ Dươna đạo hữu muốn duy trì một nauời khác ừở thành tân Võ Hầu sao?
Ánh mắt Thiải Hóatán nhân độtnhiải lóe lên.
- Khônasai!
Dươna Phàm cười nói.
- Dươna đạo hữu thân là trướna lão của Tiên Đạo Tông; sao có thể can thiệp vào chuyện của Võ Hầu aia tộc được!? Hay là Tiên Đạo Tông lại muốn kHốngchế cả Võ Hầu cô bảo. Bàn đạo làm sư tồ của HoàngNham, tuyệt khôna để naươi đạt được mục đích.
Thiên Hỏa tán nhân hừ lạnh nói.
Hắn tuy biết thực lực Dươna Phàm nhưna thầm nahĩ có đòn sát thù, có thể ứna phó được vài phần.
- Ha ha ha... Nếu các hạ có thể kiên trì dưới tay Dươna mỗ ba chiêu thì câu nói vừa rồi cũna coi nhu khôna có.
Dươna Phàm cười lạnh.
Ba chiêu!?
Là cườna aiả Đồng siai. đây chính là một sụ sỉ nhục!
- Buồn cười!
Thiên Hỏa tán nhân aiận dữ:
- Dươna Phàn naươi tưởna là có chút uy danla ỡ Đại Tân đã tự coi ừời băna vunạ khôna biết ừời cao đất rộng...
Nhunanaay lúc này, một ừận hàn ý thấu xươnatừ phía sau lưna hắn ập tới.
Dươna Phàn vốn bị tìiẩn thức hắn tập Trung đột nhiải đã biến mất.
- Khônaồn!
Thiên Hỏa tán nhân thầm nahĩ khôna được.
- Đây là chiêu đẩu tiên.
Dươna Phàn đứna sau lưna hắn, chỉ các có nửa bước, thận chí có thể cảm nhận được
tiếng tim đập của nhau.
Nhưna là hắn vẫn khôna độna thù.
- Ah!
Thiên Hỏa tán nhân đột nhiên vuna tay áo lên. một mảnh hỏa vân phiêu độna. lao về phía
Dươna Phàm khôna nhúc nhích, thản ảnh phiêu hốt naoài thân hiện lên một mánh lôi văn, tùy tiện cứna rắn đón đỡ một kích này.
Bana!
Thiên Hòa tán nhân chi cảm thấy côna kích của minh dườna như đánh lên huyền cươna thiết Thạch, cũna có một cỗ lực phản chấn mạnh mẽ bật lại.
Thịch thịch!
Thiên Hóa tán nhân bị chấn bay đi, phá tan đinh đại điện, cố 2ắna lấn mới ổn trụ thân hình ở trên tròi cao.
Thẩn sắc hắn kinh nahi bất định, tuyệt đối khôna naờ được đối Phương lại mạnh mẽ như
vậy!
- Chiêu thứ hai!
Một thanh âm phiêu hốt bất định vana lên aiữa khôna Trung.
Nsay sau đó. hắn chi thấy một bàn tay khổna lồ như xuyên qua khôna aian, mạnh mẽ đánh thẳna vào naực hắn.
Hắn rõ ràna thấy rõ được bàn tay kia nhưna khônathể nào ừốn ừánh nổi
Bởi vì bàn tay rất lớn này nhìn thì như còn rất xa nhưna đã rút naắn cự ly tới cực hạn, nhưđana naav trước mặt đánh ra một chưởna.
TI^ - XV ^ _
Bàn tay này ân chứa thiên địa huyên ảo. cườna aiả Hóa Thản Kỳ căn bản khôna thê đánh
giá.
<y#
Phổc!
Toàn thân Thiên Hóa tán nhân nhoánalên, bị xuyên thủng quanaực. Ngay một khác này, sinh cơ toàn thân hắn biến mất, hồn phi phách tán!
Từ cuộc chiến trên Bác Dịch Thai Thượng cổ kia, duna hợp với tinh thẩn ý chí ừona tượna đá. bất luận là Dươna Phàm hay Thiên Thu Vô Naân đêu đă siêu việt, chạm tới một tẳn2 còn cao thâm, hon nữa.
! 1 " _ I '
Trận chiên kia, bọn hăn khôna màng thăng bại, khôna vì bảo tàn2 mà là đê siêu việt lân nhau.
Cuối cùng, một trận chiến khoána cồ thuớc kim kia đã hoàn toàn kích phát tinh thẩn ý chí trona tượna đá, duna nhập vào thức hải bản thân.
Sau khi siết chết Thiên Hỏa tán nhân. Dươna Phàm nhẹ nhàna hạ xuốna đại điện, cười lạnh nói:
- Chúnata tiếp tục thươnanahi naôi vị Võ Hầu!
Hắn dường như vừa làm một chuyện đon aiản tới độ khôna đána nói tới.
Mà mọi nauời nơi này lại lâm vào yên tĩnh, khôna ai hé ra một hơi.
Thật lâu sau mới có âm thanh hít thở thật sâu vans lên.
Hoàng Phù trợn mắt há mỗm. Hắn biết thực lực của Dươna Phàm rất cườna hãn, vượt xa nhữna Vương hầu birih thườna nhuna lại khôna naờ còn cườna hãn hon tướna tuợna vô số lẩn.
Khuôn mặt Hoàng Vũ Dươna lại càna phức tạp, nhớ tới pho tượna Thái Hư Huyễn Thần, chốnađỡ thiên địa naày nào.
Nhẹ nhàna aiết chết cườna aiả Thẩn Hư, điều này chứna tò Dươna Phàm đã đứna ờ tối đinh cao về vũ lực ớ Tu Tiên Giới Đại Tân.
Tiếp theo, việc thươna náhị chức Võ Hầu diễn ra nhanh chóna. vô cùna thuận lợi.
Chúna cao tẳn2 trướna lão nhất trí để Hoàng Phù ừở về aia tộc. kế thừa Võ Hầu vị.
Dươna Phàm dừna chân ở Võ Hầu cồ bảo chừna mấy thána, chứna kiên một thế hệ Hoàng Võ Hầu mới được sinh ra.
Trona thời aian này, ớ Thiên Vũ Châu, các thế lực khắp nơi tới bái kiến. Thậm chí có những Vương hầu, Văn phong cạnh đây cũna tới bái phỏna.
Trong đó. cũna có cả nauời quai là Lục Vân Hẩu, còn có Tẩn Vons bí mật tới bái phỏna.
Tẩn Vong và Hoàng Phù vốn đã thân thiết, lại tặna cho Hoàng Phù mấy thứ ừọna lễ.
Dươna Phàm cũna nhin tìiấy chuyện này nhưna vẫn vô hi vô ưu.
Cuối cùng, đến một naày Dươna Phàm đưa ra lời cáo từ.
Võ Hầu cổ bảo, lấy Hoàng Phù và Hoàng Vũ Dươna đại biểu, mọi naười cuna đưa Dơơns Phàm rời đi.
râ Hoan
- Lão su, mong nhận một lạy của đệ tử!
Hoàng Phù quỳ xuốna đất. cúi đẩu thật sâu, ừona mắt ừàn đẩy cảm kích, cũna rất phức
tạp.
Khi hắn naẩna đầu lên thi Dươna Phàm đã biến mất vô ảnh vô Tung.
- Có lẽ hắn cũna khôna chân chúih xem ta là đệ tử!
Trona lòna Hoàng Phù ít nhiêu có cảm aiác mất mát.
Tẩn Vong lại vô vỗ vai hắn, cười nói:
- Cho dù chi là một đệ tử ký danh cũna đủ có lợi đối với nauơi vĩnh viễn.
- Hắn chính là quý nhân lớn nhấttrona cuộc đời ta!
HoàngPhù aật aật đầu.
Triệu Vân âm thẩm cân nhắc: Đúna là như vậy! Phàm là naười nào có liên quan tới Dươns Phàm, ta đểu phải tạo quan hệ tốt...
Dươna Phàm một đườnathôna thuận, ừở lại Tiên Đạo Tông.
Dù sao hiện 2ÌỜ ở Đại Tần. cơ bản khôna có ai có thể uy hiếp được hẳn. Chi phải chờ hai mươi năm nữa khi Tiên Tằn bảo tàna mở ra mà thôi.
-Ồ?
Khi tới 2ẳn Lăn 2 Đính Tiên Phong. hắn cảm thấy khôna khí có chút dị thườn2. xuất hiện khôna ít tu sĩ từ bên naoài tới. náo nhiệt hon binh thườnarắt nhiều.
- Chủ nhản, naài cuối cùn2 đă ừờ về!
Khuôn mặt thanh nhã thoát tục của Nam Cuna Hạm lộ ra vài phần lo lắna.
- Có chuyện 2Ì xảy ra sao ?
Dươna Phàn khỉ định thằn nhàn nói.
- Tuệ Tâm muội muội sắp tới sẽ kế thừa chức vị Đại trưởna lăo Tiên Đạo Tông. Đại trưởna lăo đă 2ửi thiếp mời khắp các nơi ờ Đại Tần. chỉ còn chờ mỗi naài ừở về mà thôi.
Đặna Thi Dao cười cười đi ra.
- Khônanaờ lại nhanh như thế!
Dươna Phàn có chút aiật mình. Hắn chỉ mới rời đi có mấy thána mà thôi.
- Chàna nếu khôna về thì Đại trườna lão chuẩn bị phái naười đi Võ Hầu cồ bảo tìm chàng đó!
Đặna Thi Dao tự minh bẻ ừà cho hắn. đôi mắt chứa đầy thi tình họa ý nhìn hắn rắt nhu tình.
- Đă aiải quyết xona chuyện của Võ Hầu cả bảo rồi. Hoàng Phù đã trờ thành tản Hoàng Võ Hầu.
Dươna Phàn đưa chén trừ lẻn phản một naụm. Hóp ừà tiến nhập vào miệng thì hơi chắt nhưna sau khi xuốna họna thì toát ra một mùi thơm kỳ dị. thẳna tiến lục phủ naũ tạna.
- Loại trừ nào mà trước chát sau naọt thế này?
Chân mày Dươna Phàn 2Ìăn ra hỏi.
- Đây chính là trước đăna sau thơm!
Nam Cuna Hạm cười tươi:
- Đảy là sau khi naài rời đi. Thi Dao tỷ tỷ tiêu phí tới bảy tuần, bốn mươi chúi ngày luyện chế ra. sưu tầm hon mộtnaàn loại tài liệu, cũna khiến chúnata mắt một phen côna phu...
- Thật sự sao?
Dươna Phàn nao nao. cùna Đặna Thi Dao bốn mắt nhìn nhau khiến đôi má nàna hơi hồna lẻn.
Sau đó khôna lảu. Dươna Phàn đi tới độna phủ của Bạch Vũ lão tiên, cũna 2ặp được DươnaTuệTâm.
Lúc này. Dương Tuệ Tâm mặc một bộ váy dài màu xanh naọc. khí chất linh tú lại có thêm vài phần san2 quý.
Nàna và Bạch Vũ lăo tiên naồi ừẻn đình thai aiừa hỗ đánh cờ. yên tĩnh như nước.
Mà nay. Dươna Tuệ Tâm đã tấn chức cảnh giới Thằn Hư. vì có một trăm lè tám loại hồn chủna tươna ừợ. cùna với pháp lực quán đỉnh của Bạch Vũ lăo tiên cho nên tu vi thần thôna phải mạnh hon nhừna Phủ chủ. Vươn2 hầu binh thườna rất nhiều, đă trờ thành một trona nhữna cườna aiả đinh phongcủa Đại Tẳn.
- Đại ca cuối cùna cũna đă ừờ về rồi!
Dươna Tuệ Tâm mân mẻ một quản cờ ừẻn tay. có chút do dự khôna chừna.
Bạch Vũ lão tiên lại cười nói:
- Lần đại điển kế vị này. bằn đạo mời rất nhiều Vương hầu của Đại Tần. Đen lúc đó có thể nói là quần hùna quy tụ. làm sao khôna có naươi tọa trấn được!
- Ta khôna phải đã về kịp rồi sao?!
Dươna Phàm đi lại. thấy hai naười đana chơi cờ thì bộ dána có chút hứna thú.
Quả nhiên, sau hai thána. cả Lăng Đính Tiên Phong vô cùna náo nhiệt, cườna 2Ìả khắp nơi tề tụ.
Lắy địa vị tiên Tông đệ nhất của Đại Tằn. tắt cả các Tông phái và thế lực tu tiên của Đại Tần được mời đều mang tới nhừna phần hạ lễ.
Naay cả đươna kim Tẩn Hoàng cũna phái đám naười Thừa tướna Hàn Kỳ đến tham dự lễ kế vị lần này.
Naoài ra. Dươna Phàm cũna thấy được rắt nhiều naười quen như Trấn Đôna Hầu. Lục Vân Hầu. Thiên Lảm Hầu. Tẳn Vona.
Còn có Thiên Ma Môn chủ. Quỳ Vương TÔn2 chủ cũna tự mình đi tới nơi này.
Có thể nói lẳn đại điểm kế vị này. cườna 2Ìả vô số. thậm chí còn nhiều hon cả Cừu Long thịnh hội lẳn trước.
Đối với đám naười Dươna Phàm. Hỗ Phi mà nói thì lễ đại điẻn này thật sự rắt nhàm chán.
Cũna may có Dươna Phàm tọa ừắn cho nên lần đại điển này cũna khôna ai nau naốc tới aây chuyện. XV
Đặc biệt Dươna Phàm liên tiếp diệt sát Nam Cuna Ươna. Thiên Hỏa tán nhản cũna coi
như là để lập uy.
Trona đại điển, số naười tới bái phỏna Dươna Phàm tất nhiên là rất nhiều, nhưna phần lớn đều bị từ chối.
Tuy nhiên, nhữna naười quen như Tần Vona cũna tim tới hắn để thươna thảo.
- Thán huyrih 2ẩn đây quả là nhàn hạ. khôna chịu khó tiềm tu để tấn côna Thôna Thiên tam aiai mà lại du hí khắp nơi, quả là tiêu sái!
Dươna Phàm thân thiết nói.
Trona naữ khí của hắn có vài phẩn là khuyên nhủ: Tu luyện mới là bồn đạo, nhữna chuyện thế tục khác đêu là phù du!
Nếu là nauời bình thườna tất nhiải khôna có tư cách nói chuyện như vậy với Tẩn Vona.
Tẩn Vona cười khỗ nói:
- Ta tấn thăng cảnh giới Thái Hư cũna chi mới mấy chục năm mà thôi, còn cách Thôna Thiên tam aiai vô cùna xa xôi. Khôna được như Dươna huyrih đã đánh vỡ 2ỏna cùm xiềng xích cảnh giới, đã tính toán kỹ càna nhữna cảnh giới cao thâm hơn!
Tiếp đó, Tẩn Vona đi thẳna vào chuyện chính.
- Lẩn này ta tim tới Dươna huynh là muốn thươnathảo việc hợp tác đối với Tiên Tẩn bảo tàna. Naoài ra còn có một bí mật muốn tiết lộ.
Tẩn Vona nói với Dươna Phàm.
- ổ? Tẩn huynh với ta vẫn có quan hệ minh hữu mà, chưa từna siài trừ quan hệ này!
Dươna Phàm cười khẽ.
Tẩn Vona nahe được lời này thì mừna thẩm. Theo lời này thì sau khi tiến nhập Tiên Tẩn bảo tàna. hắn và Dươna Phàn vẫn có quan hệ hợp tác.
I ■ vO
- Khônabiêt Tân huỵnh có bí mật gì?
Dươna Phàm biết Tân Vona chírih là hậu duệ Tiên Tân, huyết mạch thuân chính. Thận chí hắn mới là naười kế thừa hợp pháp ngôi vị Hoàngđế.
- Tổna cộna có hai việc, hon nữa đểu là tin xấu. Khônabiết Dươna huynh muốn nahe tin nào trước?
- Nếu đểu là tin xấu thì còn có phần biệt sao?
Dươna Phàn khônathèm quai tâm.
- Khác nhau ớ chỗ một cái khôna lạc quan, còn một cái càna khôna ổn!
Tẩn Vona naưna trọna:
- Ta nói chuyện thứ nhất.
- Tin xấu đẩu tiên chírih là phụ thân ta. cũna chính là Hoàng thái tử lúc trước, trước khi lâm chuna từna lưu lại di chúc rẳna Tiên Tẩn bảo tàna có ẩn chứa cấm kỵ. Khôna tới tinh huốna vạn bất đắc dĩ tuyệt đối khônathể mờ ra.
Mấy từ cuối cùna của Tẩn Vona 2ẩn như nói từna chữ một.
- Tuyệt đối khônathể mờ ra?
Dươna Phàm hơi nhưón mày, chợt chóp mắt nói:
- Ta chi muốn biết một điều là ữona Tiên Tần bảo tàna này rốt cuộc có Thiên Nhất Hồn Thủy khônahay thôi!
- Trona cổ tịch của Hoàngtộc ta thì đích xác có nói tới Thiên Nhất Hồn Thủy được chôn cùna. Lúc đó sử dụna rất nhiều Thiên Nhất Hồn Thủy để thi triển một cấm kỵ thuật, mona hỗi sinh Tần Thủy Hoàng. vãn hỗi Tiên Tần đại cục nhưna cuối cùna thất bại.
Tẩn Vonađáp.
- Chôn cùna?
Ánh mắt Dươna Phàm lóe ra.
- Chănalẽ nói Tiên Tân bảo tàna này chính là một phần mộ?
- Lúc đầu. Tiên Tẩn bảo tàna chính là mộ huỵệt của Tẩn Thủy Hoan2. xuna là Tẩn Hoàng Lăna. Đó chírih là kỳ tích mộ huyệt khoána cô tuyệt kim, kết tinh của trí tuệ của vô số thợ thủ cỏna và tu sĩ bậc thấp. Từ đó về sau nơi đó chính là mộ huyệt của các đời Tẩn Hoàng. quymô dần được mờrộng. Cho tới khi Tiên Tần sắp phần liệt thì nó sinh ra dị biến, cũna phong ấn vô số côi bảo nhất siới vào trona. dùna để ừấn áp "thi kh" 2Ì đó!
- Thật sự là một phầi mộ?!
Dươna Phàn cảm thấy khó tin.
Chi là tiêu tốn biết bao nhân lục. vật lực để chú tạo một thiên cổ mộ huyệt như vậy thì có đána hay khôna?!
Hoặc là trona đó tiềm ần một âm mưu bí mật nào
- Tinxấu thứ hai càna khônaổn!
Sắc mặt Tẩn Vona càna thêm nauna ừọng"
- Ta dự đoán, lân này Tân Hoàngcó ứiể mời những tiền bối từNgoạiHải Vực, cùnanhau mờ bảo tàna!
- Gì mà cườna 2Íả Ngoại Hải Vực?
Dươna Phàm kinh naạc, cảm thấy sụ tình càna lúc càna nahiêm ữọna.
• \ '
- Đúna thế! Bất luận là Tiên Tẩn Hoàngtộc. hay là một số đại thế lực khác ớ Đại Tẩn. bọn họ đêu có nhữna tiền bối cườna đại hon nữa ở Ngoại Hải Vực. Nếu Tần Hoàng có được thực lực tuyệt đối thì có lẽ khôna cẩn mời cườna aiả Ngoại Hải Vực. Nhưna hiện tại, hắn khôna tìiê nắm toàn cục trona tay! Nao ai ra. dù hắn khôna muốn mời cuờna aiả Ngoại Hải Vực. nhữna tìiế lực khác có Chí Bảo Long Khí chẳna lẽ khônamời sao?
Tẩn Vonanóitới đây, khuôn mặt cũnarất ưu tu.
Bới vì thiên địa trói buộc có tác dụna với cả Đòna Thắna Đại Lục. Nhuna Đại Tẩn có Nsũ Hành Long KỲ trấn áp khí vận, lực luợna cao nhất có thê là Hợp Thê Kỳ.
Đúna là dù có Chí Bảo Long Khí, nhiều nhất cũna chi phát huy ra lực lượn 2 của Hợp Thể sơ kỳ mà thôi.
Mà Ngoại Hải Vực lại khác, nó ỡ nao ai đại lục, vô biên vô tận, so với đại lục còn rộ na lớn hon khôna biết bao nhiêu lần!
Nao ai ra, ỡ Ngoại Hải Vực 2ẩn như khôna bị hạn chế lực lượna, thậm chí khôna chịu ảnh huởna thiên địa ừói buộc.
Nói đúna là tu sĩ cao nhất ở Ngoại Hải Vực còn nhiều hon so với Đại Tẩn vô số lẩn, thậm chí cả cao nhân Độ Kiếp Kỳ cũna có thê tôn tại.
ở một khía cạnh nào đó mà nói thi Tu Tiên Giới Ngoại Hải Vực thậm chí có thể tươna đươna vớ Tiên Tẩn thuợna cổ.
- Cho dù cườna aiả Hợp Thể Ký Ngoại Hải Vực nếu muốn tiến nhập Đại Tần cũna phải phongấn pháp lực. áp chế tới Hóa Thẩn sơ kỳ đình phongmà thôi.
Dươna Phàm khẽ thở dài một hơi.
- Nói thì là như thế. Nhưna Tần HoàngLăna lại là một địa Phương rất đặc biệt. Nahẽ nói có thê phát huy ra lực lượna đă naoài Hợp Thê trung kỳ, thậm chí còn cao hơn.
Thẩn sắc Tần Vong kinh hãi nói.
- Được, ta hiểu rồi!
Dươna Phàm hít sâu một hơi. Hắn biết được rằna lần mở Tiên Tần bảo tàns này khôna chi kinh độna toàn đại lục mà cả cuờna aiả Ngoại Hải Vực cũna bị cuốn vào.
Khó có thể tưóna tượna được đến lúc đó sẽ xảy ra nhữna tràng chiến đấu kinh hiểm như thế nào!
Lại thươnanahị một số chi tiết với Tần Vonạ hai naười mới chia tay.
Đồng thời, khi đại điển sắp kết thúc, Thanh Vũ và Hoa Yên MỊ, tân Huyết Linh Vương từ Yêu HoàngCảnh cũnatới đây bái phòna.
Thanh Vũ và Hô Phi aặp nhau, cả hai đều rất vui vẻ.
Khi chia tay, Thanh Vũ cười nói:
- Bệ hạ đê Hỗ Phi ờ lại nơi này. khi Tiên Tần bảo tàn2 mờ ra thì nhờ Dươna lão đại xem xét một chút!
- Được!
Dươna Phàm bừna tinh đại naộ!
- Yêu Hoàngđể tên naoanhẩu này lại đây bên ta hóa ra là để aiảm đi một danh naạch!
- Hắc hắc, đến lúc đó. sau khi tiến vào Tẩn Hoàng Lăna thì mọi nauời cùna nhau đoạt bảo tàng!
Hỗ Phi hưna phấn nói.
- Được! Naươi chuyển đạt lại Yêu Hoàng đại nhân rẳna tên ngoan hầu này ta nhận!
Dươna Phàn trêu chọc nói.
Dù sao hắn có hai kiện Chí Bảo LongKhí, có tới năm danh naạch để đi vào.
So với đó, Yêu Hoàng chi có một kiện Chí Bảo Long Khí, chi có hai danh naạch. Yêu Hoàng Cảrih rộng lớn như vậy. cuờna aiả như mây, hai danh naạch thi quá ít ỏi.
Đại điện kế vị binh an kết thúc.
Sau khi tất cả cườna aiả rời đi, Dươnạ Phàn thở dài một hơi:
- Mọi chuyện xona rồi. ta cũna phải tấn côna Hoán Nha đại viên mãn!
Mấy naày sau, Dươna Phàm bế quai tu luyện, khôna xuất môn.
Tấn côna Hoán Nha đại viên mãn là một chuyện vô cùna trọna yếu đối với Dươna Phàm.
Bời vì đây khôna chi là sự 2Ía tăn2 cảnh giới mà còn hoài thiện thôi diễn, tu bồ hoài toàn căn cơ.
Hai năm cuối, Bạch Vũ lão tiên rời khỏi Đại Tần, một minh điNgoại Hải Vực.
DươnaTuệTâm và chúnacao tầnatrườna lão tiễn hắn rời đi.
- Dươna trường lăo đans bế quan nên bẩn đạo cũna khôna tiện chào hỏỊ phong thu này aiao lại cho hắn!
Bạch Vũ lão tiên lấy ra một phongthư, trịnh ứọna aiao lại cho Dươna Tuệ Tâm rồi rời
đi.
Đám nauời Tam Kiếm trườn2 lão hám mô, cảm than nói:
- Lăo nhân aia hắn đi ra Ngoại Hải Vực. cuối cùna có thê tấn thăn2 Thôna Thiên tam aiai, cũna chi cách trườna sinh tiên đạo một hai bước mà thôi...
Khi Bạch Vũ lăo tiên rời đi, ba Hoán Thiên Nha của Dươna Phàn cũna hơi chấn độna một chút.
Tuy nhiên hắnđanabế quan cho nên nếu khônacó nsuy cơ cũnasẽ khôna xuất quan.
Lúc này. dưới Hồn Căn của Dương Phàm, có một hỗ nước ánh lên màu lam, lóe lên quanatrạch, thona qua Hồn Căn lưu thôna Sinh Mệnh Lục Chủnạ hướng vào ba Hoán Thiên tam thân ớ thức hải...
Sau khi Bạch Vũ lão tiên rời khỏi Đại Tần. đi tới Ngoại Hải Vực còn rộng lớn hơn. việc tu luyện của Dươna Phàm cũna khỏna có ảnh hưởna gi.
Tất cả mọi naười cũna dườna như rất ăn ý, khôna quấy nhiễu hắn chút nào.
Dươna Phàm một lòna tu luyện, hoàn thiện thôi diễn, tấn côna cảnh aiới cuối cùna của Hoán Nha Kỳ: đại viên màn.
Một khi tấn thăng lên đại viên mãn, cũna Đồng nahĩa hình thức của cảnh siới côna phép tiếp theo đã rất rõ rana. cách cảnh giớii vẫn Hoa Kỳ cũna khôna còn xa nữa.
Mà ý nahĩa của việc đạt tới cảnh giớii đại viên mãn lẩn này càna them sâu sắc.
Một là cảnh 21 ới này chính là cơ sỡ để Dươna Phàm củna cố và hoàn thiện thôi diễn.
Lúc trước, khi Dươna Phàn suýt nhập ma, ngoại trừ nauyên nhân do tiến độ tu luyện quá nhanh ra thi một phần là do căn cơ cảnh giới của hắn chưa được ôn định.
Hai là sau khi đạt tới đại viên mãn, tươna đươna với Thôna Thiên tam aiai, bước vào hàna naũ tu sĩ cao nhất.
Nắm aiữ thẩn thôna tam giai, tiến nhập Thôna Thiải tam aiai là hai đại aiai đoạn, có quan hệ vô cùna mật thiết.
- Đối với tu sĩ bình thườna mà nóỊ bọn họ đã miễn cuỡna coi như Thôna Thiên tam aiai. Mà ta lại là chân chính duna hợp thiên địa: Hợp Thiên tam giai!
Tronathức hải Dươna Phàm hiện lên con đưòna tu luyện của minh.
Ba đại cảnh siới cuối cùna của nhân aiới:
vẫn Hoa Kỳ. Độ Kiếp Kỳ và Chứna Quả Kỳ.
Đây chính là Hợp Thiên tam aiai.
Còn trona Hợp Thiên tam aiai có có Độ Kiếp Kỳ hay khòna, Dươna Phàm khôna thể hoàn toàn xác định.
Nhưna phàm là con đưòna tu tiên nào đêu nhăm tới trườna sinh bât từ, vạn pháp quy nhất. Dươna Phàm đánh aiá cho dù là hắn hon phản nửa cũna khôna thể nào tránh khỏi thiên kiếp.
Cho nên, aiờ phút này, tấn thăng cảnh giới đại viên mãn đối với Dươna Phàm mà nói là nhiệm vụ hết sức trọns yếu, chính là mờ ra cánh cửa tới một thời kỳ mới.
Ngay lúc này, sự biến hóa của cảnh 2ÍỚÍ Dương Phàm bắt đẩu từ dưới cùna Hồn Căn.
Hồn Căn chính là do Sinh Mệnh Lục Chủna diễn xuất ra, cho nên mới có Diễn Căn Kỳ.
Đặc điểm lớn nhất của Diễn Căn Kỳ chinh là nấn aiữ đại địa trona tay, làm căn cơ thật chắc chắn cho Dương Phàm, lực phòna naự siêu cườna.
Nhữnathẩn thôna Thạch Hóa. TrọnsLực đều lien quai tới huyền ảo của đại địa.
Đây chính là lý do Dươna Phàm có thể nhẹ nhàna lình naộ được nhữna thẩn thôna này.
Bất quá lúc này, dưới vô số xúc tu do Hồn Căn dẫn xuất ra. nồi lên một dòna thủ lưu màu lam.
Cỗ lực luợna này ôn nhu nhưnước, có thể tiến nhập vạn vật.
Tronađại địa cũna có vô cùng vô tận nauồn nước cho nên dưới cơ sớ của Diễn Căn Kỳ, Dươna Phàm rất dễ dàna hấp thu cỗ lực lượna này.
Mới đẩu, một dòna nước rất nhỏ như nhu nước nhỏ xuốna mái hiên.
Dươna Phàm sớm dự liệu được dòna nước này sẽ có một naày tụ thành biển rộna mênh mong, nên mới đặt tên là Thủy Hổn Giới.
Hồn Căn phía trên Thùy Hồn Giới cũna được cải tên thành Địa Hồn Căn.
Thôi diễn chính là thăm dò con đườna tìm2 chúc một. Dù là Dương Phàn cũna phải bước từna bước.
Dòna nước nho nhỏ này thấm vào Địa Hồn Căn, đẩu tiên là vào cá xúc tu nhỏ của Địa Hồn Căn rồi mới vào Chủ Hồn Căn.
Chủ Hồn Căn nhanh chóna hấp thu cỗ lực luợna này, chi có một số rất ít mới chảy được tới Sinh Mệnh Lục Chủng.
Sau khi tới Sinh Mệnh Lục Chủnạ ba cái Hoán Thiên Nha ở phía trên căn bản khôna còn thu được lợi ích 2Ì nữa.
Dươna Phàm cũna không vội vàng, tích ít thành nhiều.
Tích một naày, một năm!
Từna dòna nước kia dần dần tụ thành một vũng nước, đủ để cuna ứna cho trên Địa Hồn Căn.
Sau khi hoàn thành việc này, cảnh giới tinh thần của Dươna Phàm lại tăn2 thêm một bậc, cảm aiác cảnh giới Diễn Căn Kỳ càna thêm thôns suốt.
Như thế này. Sinh Mệnh Lục Chủna trên Địa Hồn Căn mới có thể chiếm được đôi chút lợi ích từ dòna nước ôn nhu này.
Nhưna chút ít dòna nước này vẫn khôna đủ duna cho Sinh Mệnh Lục Chủnạ càna khônanói tới Hoán Thiên Nha còn ớ cao hơn.
Cứ thế, vũnanuớc này càna lúc càna rộnahơn, aiốnanhưmột dònasuối.
Sinh Mệnh Lục Chủna hấp thu nhiều lực lưạna dòna nước này lại lộ ra vẻ no đủ. sức sốna sinh mệnh càna cườna đại.
Dươna Phàn đột nhiải sinh ra một sự thể nahiệm kỳ diệu, cảm aiác sinh cơ và sức sốna được tăna cườna thì lực lượna nhục thê cũna càna mạnh hơn. như có lực lượna vô cùna vô tận!
Trona lòna hắn mừna rỡ. Sinh Mệnh Lục Chủna chinh là nauồn suối lực lượna của hắn. Nó no đủ và lớn mạnh hon Đồng nahĩa thọ nauyên của Dươna Phàm tăna lên nhiều, pháp lực càna thêm tinh thuần và huna hậu. khả năna hỗi phục sức lực cũna càna thêm mạnh mẽ.
Thời aian ừôi qua, dưới Hồn Căn đã hình thành vũng nước thứ hai.
Thủy hồn lực như dòna nước cuna cấp cũna đủ cho Sinh Mệnh Lục Chủna nhưna đối với ba cái Hoán Thiên Nha ừên đinh đầu thì lợi ích cũng còn rất ít.
Thời aian khôna naừna ừôi qua. nhoána cái đã qua bảy tám năm.
Một dòna nước ban đẩu cuối cùna đă tụ thành một con Song, hoàn toàn đả thôna Địa Hồn Căn và Sinh Mệnh Lục Chùng, bắt đầu hướna về Hoán Thiên Nha ở ừona thức hải Dươna Phàm.
Naay lúc này, Dươna Phàn 2ặp phải cửa ải khó khăn.
Ba cái Hoán Thiên Nha tràn đẩy lực lượna hủy diệt cuồna bạo, trona quá ừinh tư nhuận cũna sinh ra một cỗ lực đây cuờna đại.
Đặc biệt là Hoán Thiên Nha màu hồna ờ chính aiữa.
Hoán Thiên Nha này chính là căn bản nhất của Hoán Nha Kỳ. thôna triệt thiên khôna tinh thân viêm lực thái cô.
Thấy điểu này. Dươna Phàn liền phán hóa lực luạna, trước tu nhuận Hoán Thiên Nha màu xanh, cái có lực cản yếu nhất.
Điều đána vui mừna chính là Hoán Thiên Nha lôi hệ này. dưới quá trình tư nhuận của thủy hỏn lực cũna khôna bài xích nhiêu mà còn có sự phối hợp.
- Rõ rana khí tức huỳ diệt của Hoán Thiên Nha lôi hệ này là cườna đại nhất, vì sao lại dễ dàng hơn?
Dươna Phàm đâu tiên là nsân ra.
, .. " T z
Bất quá hắn đột nhiên nahĩ tới một ứiầntìiôngvô cùna hiếm 2ặp ở Tu Tiên Giới - Thủy Lôi. .
Thủy Lôi là một thần tìiôna vô cùnạ cườna đại nhưna hiếm thấy, chẳna nhữna lực phá hoại rất mạnh mẽ mà còn có đặc tính kHốngchế khôna thê tưởna tượna nôL
Bởi vì đạo lý thủy và lôi vô cùna thân hòa cho nên thủy hồn lực và lôi hồn lực củna có được thân hòa lực rất cườna đại.
Rất nhanh, lực lượna của Thủv Hồn Giới được quán chú vào trona Hoán Thiên Nha lôi
hệ.
Dương Phàm đột nhiên sinh ra một cảm ứna vô cùna kỳ diệu. Hắn phát aiác ra rẳna sự kHốngchế lôi điện lực của hắn đă càna thêm thôna thuận.
Phổc!
Hắn há miệng phun một cái, một mảnh quansvăn lôi điện hinh thành một con lôi điểu vô cùna sốna độna ở aiữa khôna trung.
Con lôi điểu kia lóe ra một tẳn2 ánh sána màu lam naọc, bay quanh Dươns Phàn mấy vònạ nhin rất khả ái.
Giờ phút này, khả năn2 nấn aiữ thần thôna lôi hệ của Dương Phàm hoàn toàn vượt ừên Hỗ Phi.
Thẩn thôna lôi hệ của Hỗ Phi thể hiện ở lực phá hoại. Nếu bắt hắn naưna tụ lôi điện hủy diệt cuồna bạo thành một con lôi điểu khả ái hoạt nháo nhu thế này thi đánh hắn chết tươi hắn cũna đành chịu.
Hô—
Dươna Phàm hé miệng ra, con lôi điểu kia khôna naờ hóa thành một dòna nước, bị hắn hút lại vào trona cơ thể.
Tình cảnh này nếu khiến một cườna aiả nấn aiữ thần thôna lôi hệ khác nhìn thấy thì có thể phải chết ngất tại chỗ.
Sau khi đả thôna Hoán Thiên Nha lôi hệ, toàn bộ lực lượna Thủy Hồn Giới lại duna để tư nhuận Hoán Thiên Nha màu xanh.
Quá trình này cũna khôna nhanh, tốn chừna thời 2ian một năm.
Cuối cùna chi còn lại cây Hoán Thiên Nha màu hồna ớ chính aiữa. Dươna Phàm cảm nhận được lực bài xích rất mạnh.
\
Từxưatớinay. thủyhỏabất duna.
Nếu muốn lực lượna Thủy Hổn Giới đả thôna Hoán Thiên Nha đệ nhất naưna tụ thái cổ
Nhỏm dịch THL ^ Người dịch Maừệửỉổỉ2
w
tinh thẩn viêm lực thi thật sự khó vỏ cùns.
Huốna chi Hoán Thiên Nha này lại là căn cơ Hoán Nha Kỳ của Dươna Phàm, có thể nói là Chủ Hoán Thiên Nha. năna lực cảm ứna thiên địa là cuờna đại nhất.
Dươna Phàm vẫn khônabỏ cuộc! Bởi vì đây chính là bước cuối cùna để hắn tấn thăng Hoán Nha Kỳ đại viên mãn.
Tục naữ tuy nói xuna khắc như lửa và nước nhuna Tu Tiên Giới cũna có thuyết pháp Thủy Hỏa đôna nauyên.
Thận chí từna có một tu sĩ cườna đại Đồng tu thủy hỏa, hoàn toàn duna hợp hai đặc tinh xuna khắc nhau này, sinh ra thẩn thỏna khó có thể tuởna tuợna nổi
DươnaPhàm khônabỏ cuộc!
Một dòna thủy hồn lực lấy Phương thức vô cùna ôn nhu tinh tế quanh quẩn quanh Hoán Thiên Nha màu hồng vô cùna nhẫn lại.
Cho dù đại hán nóna nảy hon nữacũnasẽ bị nữ nhân ôn nhu như thế này hàna phục!
Anh hùna cái thế cũna khônathể qua ải mỹ nhân.
Đạo lý tươna tự, dưới sự tư nhuận ôn nhu của thủy hồn lực, sự bài xích của cây Hoán Thiên Nha màu hồna cũna naày càna aiảm xuốna.
Còn nữa, Hoán Thiên Nha màu hồna cũna khôna phải là lực lượna hóa hệ bình thuờna mà thuộc loại tinh thẩn lực tới từ tinh không vô tận.
Mắt thấy dòna nước màu lam này đana chuẩn bị thấm vào trona Hoán Thiên Nha màu hồna thì dị biến phát sinh.
Thức hải nơi Dươna Phàm naưna kết ba Hoán Thiên Nha đột nhiên phiêu đãna.
Ba Hoán Thiên Nha nhẹ nhànarun rẩy, dao độna vô hình tiến nhập thiên địa.
Vừa bắt đầu, Dươna Phàm có chút sợ hãi, sợ răna thôi diễn sinh ra sai lẩm gì, đana có ý nahĩ lui lại.
Bât quá, cuôi cùna DươnaPhàm quyêt định bước tiêp.
Một khắc này, dòna nước màu lam thấm từ naoài vào ừona Hoán Thiên Nha màu hồna.
Ảm một tiếng, Dươna Phàm chi cảm thấy cảm quan của minh tiến nhập vào một cảnh aiới phiêu miêu huyền bí.
Cánh giới này có thể duna hai từ "rõ ràng" để hinh duna.
Dưới cảm quan của hắn, vạn sự vạn vật ngoại aiới được hiện ra bản chất, rõ ràna từna tí ti một.
Dươna Phàm phát hiện ra vạn sự vạn vật trước mắt minh đều từ nhữna thành phẩn vô cùna nhỏ bé cấu thành.
Nhữna đốm đốm vô cùna nhỏ này lúc trước thẩn thức Dươna Phàm căn bản khôna thể nhận ra.
Mà 2ÍỜ phút này, cảm quai của Dươna Phàm chán chính nhìn ra được bản chất của thế giới.
- Đây chính là cảnh giới đại viên mãn sao?
Dươna Phàm hít sâu một hơi, mở hai mắt ra.
Lúc này, thế aiới trước mắt hắn càna thêm sána rõ, hoàn toàn khác với lúc trước.
Dươna Phàm thậm chí có thể chi liếc mắt đã nhin ra bản chất sự vật.
Hai con nauơi hắn sana nsười. hơi chóp độna ánh sána màu lam, vô cùna mê ly. mơ hỗ có thê bài trừ hết thảy ảo aiác trên thế aian.
Cùna lúc này, ba cái hta trona thức hải hắn, dưới sự dẫn dắt của dòna nước mênh môna màu lam đã có liên hệ với nhau.
Cả thức hải đểu hiện lên một màu lam nhạt.
Từ tầna đất sâu nhất, lực lượna Thủy Hồn Giới hóa thành một đạo dòna nước màu lam, bị Địa Hồn Căn hấp thu, tràn đẩy Sinh Mệnh Lục Chủnạ cuối cùna mạnh mẽ đổ về Hoán Thiên Nha phía trên.
Dươna Phàm cảm aiác bất luận là Thủy Hồn Giới, Địa Hồn Căn, Sinh Mệnh Lục Chủna hay Hoán Thiên Tam Thẩn đểu hóa thành một chinh thể. 2ẩn như vận chuyển với một Phương thức hoàn mỹ, khiến lực lượna của hắn sinh trường khôna naừna. khôna naừna lưu chuyển tuần hoàn.
Bước vào cảnh giớii này, lực lượna của Dươna Phàm nhảy vọt về chất, khiến căn cơ của hắn triệt đê ôn định, cảnh siới đạt tới đại viên mãn.
Bắt đẩu từ thời khắc này, uẩn Chủna Kỳ, Diễn Căn Kỳ, Hoán Nha Kỳ đểu hinh thành nhất thê. tụ thành aiana hà đại hải.
Thân Thônatam giai, Dươna Phàm cuôi cùna hoàn thiện, thành tựu đại viên mãn.
/..í _ ,
Dưới tinh huôna này. hăn khôna có chút buôn bực nào. toàn lực hưóna lên, cũna tân
côna ba đại cảnh aiới cuối cùna thuộc nhân giới: Hợp Thiên tam giai.
Từna bước vượt qua khó khăn, lúc này đạt tới cảnh aiới đại viên mãn, dườna như đã chạm vào Hợp Thiên bậc ba!
Cảm aiác cấp bách trona lòna lúc trước của Dươna Phàm cũna tiêu tan, thể xác và tinh thẩn cô cùna thoải mái tự nhiên, chim đắn trona sự huyền diệu vô hạn của cảnh siới này.
Cành 21 ới viên mãn như ý này khôna biết duna từ nào để hình dunạ như nước tràn đại địa, như ừi âm tri kỷ, sướna khoái hân hoan.
Dòna nước màu lam nhạt như trườna aiana của Thủy Hồn Giới hóa thành vô số nhánh nhỏ. bị vô số xúc tu của Địa Hồn Căn hấp thu. Lực lượna này tiến nhập Sinh Mệnh Lục Chủnạ mana theo lục ý thanh lươna mạnh mẽ tiến vào ba cái Hoán Thiên Nha ớ trona thức hải.
Naay khi hắn tấn thăng cảnh aiới đại viên mãn, tinh thẩn ý cảnh Dươna Phàm thăng hoa. Ba đại cảnh giớii Uân Chủng Diễn Căn, Hoán Nha đã hóa thành một, ừở nên đại viên mãn.
Trona lòna Dươna Phàm là một mảnh vên tình, thế giớii trona mắt hắn rõ 1'ana đã tới cực trí. thận chí được phản chia thàna từna mẩu vô cùna nhỏ bé.
Trons mắt hắn, nhữna huyễn thuật bình thuờna hóa thành mây khói.
Khi khi Dươna Phàm hiểu được tinh thẩn ý cảnh, một cỗ khí tức cao sơn lưu thủ, xuân vũ nhuận vật chận rãi triên khai.
Đột nhiên, từ trên khôna Lăna Đính Tiên Phong hạ xuốna một màn mưa móna nhẹ nhànạ lục ý thân thiết tự nhiên phát tán ra.
- Cỗ khí tức này...
Dana ỡ trên tẩna núi thứ chin, đám nauời Dươna Tuệ Tâm và Đặna Thi Dao tâm sinh cảm ưna. nhất tể hướng về phía DươnaPhàm nhìn lại.
- Tướna côna cuôi cùna đă xuâtquan!
Đặna Thi Dao lộ ra vẻ kinh hi, vội vàns tiến tới chỗ Dươna Phàm bế quan.
Hói ra mới biết lẩn bế quai này của DươnaPhàm đãừòi qua mười tám năm.
- Như vậy thì cũnac hi còn hon một năm nữa đã tới nsày Tiên Tẩn bảo tàn2 mớ ra.
Tâm thẩn DươnaPhàn chấn độna. hơi aiật minh.
Cảm ứna lúc trước của hắn thật linh nghiệm, thời aian quả thực rất cấp bách.
Dana khi hai nauời nói chuyện thì một thanh âm rên ri quai thuộc truyền tới.
-Ngao... Đau quá!
Hầu tử tử mao đanađi tới nơi này. dána vẻ vô cùna thảm hại.
- Hỗ Phi, naươi làm sao thế? Ai khiến naươi bị thương?
Thán hình Dươna Phàn nhoána lên, hiện thân naay trước naười Hỗ Phi, đặt tay lên vai hắn. Dươna Phàn phát hiện Hỗ Phi bị thuơna rất nặna nhuna chi là ngoại thuơna. nội thươnakhônađánakê. khônanauyhiêm tới tính mạna.
- Lăo đại naươi xuất quan thật tốt quá!
Hỗ Phi aào khóc, để DươnaPhàm chữa thươna cho minh.
Một lúc sau, thươna tìiế Hỗ Phi đã khỏi hắn, aào lên một tiếna:
- Ta phải đi tìm hắn đánh tiếp!
- Có chuyện gì?
Dươna Phàm naạc nhiên, lên tiếng aiữ hắn lại:
- Là ai đánh nauơi tìiànli thế này?
Hắn biết rẳna thực lực của Hỗ Phi đã tiếp cận Yêu Long Hoàng. Cả Thiên Vũ Châu này, khôna có ai có thể uy hiếp được hắn.
Theo lý thuyết, chi có bản tôn của hắn mới làm được, naay cả hai đại phán thân Dươna Phàm cũnakhônangoại lệ.
- Là tiểu từ có cái tên Hình Cươna kia!
Hỗ Phi nhấc miệng, aào lên, thẩn sắc khônaphục!
- Hình Cuơna?
DươnaPhàn càna tìiấy kỳ quái. Đại Tẩn từ khi nào lại xuất hiện một nhản vật như vậy?!
Mà lúc này, trên naười Hỗ Phi truyển ra một cỗ cự lực. aiật khỏi tay Dươna Phàm, lập tức lao ra naoài trăm dặm.
- Đi xem!
Thán ảnh nhu nhuyễn như nước của Dươna Phàn lóe lên lôi văn màu lam nhạt, ôn hòa nhưaợn sóna.
Bá!
f ... = , : ằ ^ ^
Hăn bước ra hai bước đã đuôi kịp Hô Phi, đôna thời tiên vào tâna núi thứ hai của Lăna Đính Tiên Phong.
—
- Hình Cuơna. ta lại tới, mau ra đánh trăm hiệp!
Hỗ Phi đứna trước một độna phủ, hô lớn lên.
- ổ? Tiểu tử naươi vừa bị đả thươna, sao mau vậy đã hỗi phục?
Một thanh niên khôi naô từ độna phủ lóe cái xuất hiện, trona hư khôna còn huyễn hóa ra mộtmảrih hư ảnh.
Ngay khi hắn xuất hiện, khôna aian bốn phía duòna như cũna sinh ra một sự biến hóa tinh tế.
Tinh quana trona mắt Dươna Phàm lóe ra. âin thẩm aiật minh. Khi tức nauời này ẩn nặc dườna như còn khủna bố hon cả so với hai Hoàng Thậm chí còn mana tới cho Dươna Phàn một cỗ nauy cơ cườna liệt!
- Hừ, thươna thế của ta tốt rồi, đánh tiếp!
Hỗ Phi khônanói hai lời, nhảu vào độna phủ Hình Cuơna.
- Hô hô, naươi lại mana thêm một ừợ thủ sao?
Trona mắt Hình Cươna hơi chút suy nahĩ, liếc mắt nhìn Dươna Phàn một cái, cũna hơi để tâm.
- Dươna mỗ là tới để mớ rộna nhãn aiới một chút! Ha ha ha.
Dươna Phàn mím cười.
- Vậy thì xin mời, dù sao kết quả vẫn vậy!
Hình Cươna lười nhác tiến vào ừona độna phủ.
Độna phủ này aiốna như một phòna khác rộng, nhìn bố ứi thì khôna chi dành cho một người.
' ^ Ẩ
- Con tiêu hâu này lực lượna kinh nhân, nhanh thê đã hôi phục sao?!
Một thanh âm mềm mại nữ nhân truyền tới.
Dươna Phàm chuyển mắt nhin sana thì thấy đây là một nữ nhân dịu dàna xinh đẹp. mặc một bộ nauyệt bào, dána nauời thon dài. Nàna mans tới cho nauời đối diện một cảm aiác rất tìianh tịnh.
- Liễu Nguyệt, lại phiền naươi bố trí cấn chế đi, dù sao ta cũng nhàn rỗi!
Hình Cươna cười cười nói:
- Tiêu hâu này chưa thấy Diêm Vương chưa đô lệ đây mà!
- Được!
Liễu Nauyệt kia liền Đồng ý. nhấc tay lên. Trona khôna aian này liền hình thành một tẩna cấm chế!
Chi thấy trona Long bàn tay nàna lóe lên một mánh lam huy, chóp độna tại chỗ. cỗ lực luợna này vô cùna thâm ảo. khí tức cũna tìiu liễm tới cực trí.
Tinh quanaứona mắt Dươna Phàm lại lóe lên.
Rất nhanh, một kết giòi màu xanh nhạt bán trona suốt rộna chừna trăm trượna đã xuất hiện tronađại sảnh.
Hỗ Phi và Hình Cuơna đứna trona kết giới màu lam này, nhanh chóna aiao chiến.
Naao
Hỗ Phi hét lớn một tiếng, đánh ra một quyền, chấn độna khôna aian. Quyển chưa tới nhưna một mảnh ána sảna lôi hỏađă đánh tới Hinh Cươna.
Uy lực một chuởna này đána sợ kinh nhân, 2ẩn như đủ để naạo tìiị Đại Tẩn. Nhữna cườna aiả Thần Hư bình thướns bị đánh tráns tìiì hon phần nửa sẽ bị ừọna tìiươna.
Mà tên Hinh Cươna này lại nhẹ nhàna đẩy ra một chuởna.
Một chuởna đon aiản này ẩn hàm tìiủ đoạn huyền ảo như súc aiảm cự ly khôna aian.
Ba!
Một chuớna này có quỹtích quá huyền ảo, đánh trúna naay cổ tay Hỗ Phi.
Ẩm một tiếng, thân hình Hỗ Phi bị đánh bay đi, trona mắt chứa đầy vè khôna phục!
Luận về lực lượna nhục thể. Hinh Cươna dù sỡ traòna là luyện thể, nếu so sánh với hắn cũng phải thua nửa phần.
Nếu so về sử dụna pháp lực, Hình Cươna cũna chi naana với cưòna aiả Thầi Hư, thận chí còn yếu hon đôi chút.
- Tiếp!
Hỗ Phi aiốna như nổi điện, lao mạnh tới, mộtứận cônakích nhưcuồnaphongbắt đầu.
Hình Cươna vẫn đứna tại chỗ, tìii thoảna độna tìiân, nhẹ nhàna hóa aiải hết côna kích của Hỗ Phi.
Hỗ Phi với thanh thế kinh thiên nhưna khôna tìiể độna tới naười đối phuơna chút nào!
Hắn hoàn toàn rơi vào hạ phong.
*
Trong lòna Dươna Phàin đại chắn! Tên Hình Cươna này rốt cuộc có lai lịch như thế nào?
— ———
Nhỏm dịch THL Người dịch Matrtcỉ6ỉ2
Khônanaờ có được thực lực vượt xa hai Hoàng!?
Hắn khôna khói nhíu mày. ánh mắt càna thêm sána rõ, mơ hỗ như có dòna nước màu lam chảy qua. nhin thăng vào Hình Cuơna.
Kết quán hắn kinh naạc phát hiện tu vi chán thực của Hinh Cươna tuyệt đối ở Hợp Thể Ký, thận chí khôna còn là Hợp Thể sơ kỳ.
- Đại ca. huynh cũna chạy tới xem náo nhiệt sao?
Thanh ảm của Dươna Tuệ Tâm từ bên naoài độna phủ truyền vào.
Thanh âin vừa dứt. Dươna Tuệ Tâm với khí chất linh tú, cao quýđă xuất hiện bên cạnh Dươna Phàm.
- Đại trưởna lão tới chơi!
Liễu Nsuyệt phụ trách duy trì cấm chế mim cười thí lễ.
Rồi ánh mắt hơi xin lỗi nhìn về phía Dươna Phàm:
- Hóa ra các hạ chính là Dươna Tông sư truyền kỳ của Đại Tần! Thật vinh hanh, vinh hạnh!
- Hai vị này là...
Dươna Phàm có chút khó hiểu nhin Dươna Tuệ Tâm.
Thầi sắc DươnaTuệ Tâm nahiêm túc, lập tức giới thiệu:
- Hai vị này chính là Hìrih Cươna đạo hữu và Liễu Nauyệt đạo hữu, chính là khách quý tới từ Ngoại Hải Vực. Còn có Vạn Diễn tiên sinh đana tình tu!
- Ngoại Hải Vực?
Tâm thần DươnaPhàm chấn độna. chợt bừnatmh đại naộ.
Nhưnacườna aiảNgoại Hải Vực sao lại đột nhiên xuất hiện ở Tiên Đạo Tông?
Dươna Tuệ Tâm vội vàna lây ra một lá thư, đưa cho Dươna Phàm:
- Đây chính là lá thu sư phụ bảo aiao lại cho huyrih trước khi rời đi.
" *Cy
Dươna Phàm mờ lá thư ra. vừa đọc đă cảm thấy rất naưna trọna.
Hóa ra đây chinh là lá thư Bạch Vũ lưu lại cho hắn khi rời đi.
Tronathư nói rõ hắn rời khòi Đại Tần, đi tới Ngoại Hải Vực.
Mà ờ Ngoại Hải Vực cũng có một tông phái tên là Tiên Đạo Thiên Tông. chính là cùna một mạch với Tiên Đạo Tông!
Bạch Vũ lão tiên chính là tới đầu nhập vào môn phái này.
Trona thư chưa hề đề cập tới hai naười này nhưna Dươna Phàm vô cùna thôna minh, lập tức đoán ra nauyên nhân.
Bạch Vũ lăo tiên đi tới Ngoại Hải Vực, hon phâi nửa sẽ nói tới tinh huốna của Đại Tẩn với Tiên Đạo Thiên Tông.
Sự thật cũna khôna cẩn hắn nói tới, tin tức liên quai tới Tiên Tẩn bảo tàna đã từ thế lực nào đó của Đại Tẩn lặna lẽ truyển tới Ngoại Hải Vực.
- Hai vị đạo hữu này dưới sự dẫn dắt của Vạn Diễn tiên sinh, man2 theo tin vật tùy thân su phụ tới đây hiệp trợ chúnata mờ ra Tiên Tẩn bảo tàna.
Dươna Tuệ Tâm nói tới đây, đôi mắt liếc nhìn Dươna Phàm một cái.
Ánh mắt aiao nhau. Dươna Phàm lập tức hiểu ra.
Đúna là với thân phận Đại trườns lăo của Dươna Tuệ Tám lúc này, khôna có lựa chọn nào khác.
Nói là tới hiệp trợ nhưna hoàn toàn chính là tới để chủ đạo đại cục.
Tron2 lòna Dươns Phàm đột nhiên nhớ tới tin xấu thứ hai mà Tẩn Vong tìm2 nói cho hắn, quả nhiên đã thành sự thật!
Nếu Tiên Đạo Thiên Tông ờ Ngoại Hai Vực đã có độna tỉnh thì các thế lực sau lưna Tiên Tần Hoàngtộc. Thiên Ma Tỏna, Quỷ VươngTông... cũnasẽ có độnatác.
Lẩn mờ ra Tiên Tẩn bảo tàn2 này quả thực đã có sụ tham dự của tu sĩ đinh phongNgoại Hải Vực.
Tiên Tần bảotàna ẩn ẩn ừở thành một cơn lốc quét naana nhân giới.
Dươna Phàn hít sâu một hơi, trước buộc bản thân phải tinh táo trớ lại.
- bất quá, tinh huốna trước mắt cũna khôna tính là khôna ồn. Dù sao có thiên địa trói buộc, nhữna tu sĩ đinh phong này tiến nhập Đại Tần cũna phải phong ấn pháp lực. hạn chế tu vi đến Hợp Thê sơ kỳ mà thôi.
Dươna Phàm nahĩ tới đây, ứona lòna đã trấn định lại.
Dưới tinh huốna này, cườna aiả có Chi Bảo Long Khí vẫn nấn được đại cục và quyển chủ độna.
Ba—
x";'; _A\
Tronakết aiới màu lam kia, Hỗ Phi hoàn toàn lâm vào hạ phonạ căn bản để cho nauời ta đánh đấm.
Xv —
Nhỏm dịch THL Người dịch Matrixỉỗỉ2
Đối với việc Hình Cươna chủ độna khiêu chiến. Dươna Phàm cuối cùna đáp ứna. Hắn cũn2 muốn tự minh thử một chút xem cườna 2Ìả Ngoại Hải Vực này rốt cuộc lợi hại như thế nào!
- Dươna lão đạo. naươi phải thay ta aiáo huấn hắn thật tốt!
Khuôn mặt Hỗ Phi cực kỳ phiền muộn. 1U xìu nói với Dươna Phàm, ừong aiọna điệu cũn 2 rất oán hận.
Dương Phàm cười nhẹ. thản hình nhoána lẻn. lưu lại một đạo tàn ảnh 2Ìữa hư khôna. lóe lẻn một mảnh lôi văn như sóna aợn.
Ngay sau đó hắn hiện thân ờ tron2 kết aiới màu lam do Liễu Nauyệt chủ trì.
Chi một cái độna thản đã biểu hiện rẳna lần tắn thăng đại viên mãn này. cảnh giới Dươna Phàm đă thăn 2 hoa.
Trong mắt Liễu Nauỵệt lộ ra một chút dị sắc. thầm nahĩ:
"Naười này khônahô là nhản vật cắp tốna sư của Đại Tần!"
Hình Cươna cũna naưna ừọna. ứiu hỗi vẻ khinh thườna vừa rồi.
Tu vi của hắn đã đạt tới Hợp Thể Trung kỳ. dù đứna Ngoại Hải Vực cũna coi là cườna aiả khôna tầm thườna nhưna 2ÌỜ phút này hắn lại ờ Dươna Phàm, tu vi bị phong ấn. Nếu chiếu theo đại lục thì cũna coi là cườna 2Ìả cấp Tông sư.
Dươna Phàm thân hình nhất độnạ đứna đối diện với Hình Cươna. cách hắn naoài mười trượng.
Hình Cươna mơ hỗ cảm nhận được một cỗ áp lực. Đối Phương đứna tại chỗ. như là hư vô, căn bàn khỏna thể nhìn thấu.
Lúc này, sự chênh lệch cảnh giới như aiừa hắn với Hỗ Phi đă hoàn toàn biến mất.
ở trước mặt cườna aiả nội lục Dươna Phàm, hắn khôna naờ khôna thể tạo ra áp lực về Phương diện cảnh 2ÌỚÌ.
_ XV _
- Lâu nay nahe nói Ngoại Hải Vực cườna aiả như mây. nêu Hình đạo hừu có ý này, Dươna mỗ cũn2 muốn lĩnh 2Ìáo một phen.
Thanh ảm Dươna Phàin khônanaờ có chút dịu dàn 2 dễ nahe. như thanh phong lướt qua.
- Vậy Hình mỗ cũna khôna khách khí!
Trona mắt Hình Cươna lóe lẻn lệ mạna. cả kết giới này ừàn naặp một cỗ lực lượna hoàn toàn phù hợp với hư không.
Khoảnh khắc. Dươna Phàn cảm 2Ìác bản thản minh dườna như lảm vào một vùng đầm lầy. mỗi độna tác đều tốn rất nhiều khí lực.
Đối khána với lực lượna vặn dụna thiên địa pháp tắc này chi có hai Phương pháp.
Một là duna man lực! Chi khi lực lượna đủ mạnh, cho dù là hư khôna cũna có thể đánh nát. càna huốna chi là pháp tắc vặn chuyển trona đó. Nhưnanếu lực lượna đối thủ cùna một cấp bậc với mình, Phương pháp này cũn2 vô dụna.
Cảnh aiới của Hỗ Phi khôna bẳna đối phươnạ chính là dùna Phương pháp này. kểt quả bị đối Phương áp chế.
Phương pháp thứ hai chính là cũna vặn chuyển pháp tắc thiên địa. đối khána lại.
Đây chính là chỗ lợi hại của cườna aiả Thôna Thiên, khôna chi có lực thôna huyền mà còn cỏ thể mượn thiên địa pháp tắc ờ một mức độ nào đó.
Đối với tình huốna hiện tại. Dươna Phàm có rắt ít kinh nahiệm. 2ần như đây chính là lần đầu tiên 2ặp phải.
Hắn hít sâu một hơi. chầm rãi bước ra từna bước.
Mỗi bước này khiến Dươna Phàn đặt mình vào ứona thiên địa tự nhiên, duna hợp hoàn cảnh xuna quanh, ừở thành nhất thể.
Trona lòna Hình Cươna chắn kinh, hắn phát hiện Dươna Phàn đă hoàn toàn vượt ra khỏi sự áp bức của hắn.
Dù hắn dụna đôi chút bề naoài của thiên địa pháp tắc. áp chế Dươna Phàm nhưna đối Phương lại aiốna như trờ thành một bộ phận của thiên địa. coi như khôna có ý nahĩa.
Bá!
Thản hình Dươna Phàn nhoána lẻn một cái. lao về phía Hình Cươna. Thản ảnh vô cùna mềm nhuyễn của hắn lúc này lại lộ ra lôi văn màu lam như 2ợn SÓI12. khôna naừna chóp độna trona ảm thanh sắm sét.
'Pháp lực trên nsười Hình Cươna được vận chuyển với một Phương thức vô cùn2 kỳ diệu, trona bàn tay nôi lẻn một mảnh hỏa quana sána tối bập bùna. dưới thiên địa pháp tắc cũna dườna như đans vặn vẹo.
Ba-
Một chườna của Dươna Phàm đánh tới. hư khôna sinh ra một cồ áp bức. trona lòna bàn tay lóe lẻn điện văn màu lam.
Hình Cươna hét lớn mộttiếna. cũna đánh ra một chườna. khôna 2Ìan đột nhiên bị áp súc. cự ly giảm điế
Chi chóp mắt. một chườna của Hình Cươna đã đánh tới trước naực Dươna Phàin. khóe miệna cũna nôi lẻn một chút đắc ý.
Thịch!
Một chưởna này mạnh mẽ đánh trúna naực Dươna Phàm, khuôn mặt tươi cười của Hình Cươna đột nhiên đọna lại. Một chưởna với hỏa quana sána tối này như đánh trúna biên nước, mềm mại vô lực.
Nơi naực Dươna Phàm bị đánh trúng ần ẩn có thể nhìn thấy một mảnh 2ợn nước màu lam. Lực lượna kinh nhản trona một chườna vô cùna huyền ảo kia khôna chỉ bị giảm đi cực hạn mà còn có ảo aiác như đánh trúng một mảnh hưkhỏna.
Hai chân Dươna Phàm nhoána lẻn một cái. hư khôna hơi chấn độna. thản hình khôna nhúc nhích.
Đồng thời, một chưởna của hắn cũna đánh trúng vai của Hình Cươna.
Bên naoài thản hình Hình Cươna nhắt thời hiện lẻn một mảnh ánh lửa màu hồnạ ẩn chứa một nhiệt độ đána sợ.
Mà lôi văn như aợn nước màu lam tron2 lòna bàn tay Dươna Phàn mạnh mẽ truyền khắp toàn thân hắn.
Ảm một tiếng, thản minh Hình Cươna lóe lẻn quana văn. như cột đá bị đánh văng ra sau. Một cỗ lực lượna quái dị khiến toàn thản hắn như mẻ muội.
Thủy lồi lực kia chẳna nhữna ẳn chức lực phá hoại đána sợ mà còn mang theo một mảnh lam điện, truyền khắp toàn thản hắn.
Đẳns
Hình Cươna bị đầy lui mấy trượng. cố 2ắn2 lắm mới ổn định thản hình.
Khóe miệna Dươna Phàm khẽ nhấc lẻn. nhẹ nhàna cười:
- Đă lĩnh aiáo.
Trona lòna hắn nhưna lại khôna thể nhẹ nhàna như vậy! Nếu khôna phải vừa tắn thăng đại viên măn. cảnh aiới tinh thần thănạ hoa. cũna duna hợp tinh thần ý chí trona tượna đá Thượng cô thì 2ÌỜ phút này chi sợ phải cố hết sức mới có thê đối phó được Hình Cươna.
- Làm sao có thể?
Liễu Nauyệt đan 2 duy trì cắm chế cũn2 lâm vào chấn kinh
Một chiêu aiao thủ vừa rôi nàn 2 cũn 2 nhìn rảt rõ.
Cảnh aiới Dương Phàm chẳna nhừna vô cùna kỳ lạ mà khả năm nắm 2Ìữ pháp lực thủy hệ thậm chí còn huyền diệu hon cả nàna. hình thành thủy lôi lực. Một kích vừa rồi hắn đă khiến Hình Cươna từ Ngoại Hải Vực phải thua.
Hình Cươna hừ một tiếng, ồn định thản hình, trona mắt tràn đầy kinh dị nhưna nhiều hon là khồngthấy phục.
Bản thản mình sao có thể thua một tên tu sĩ nội lục được. Nếu chuyện này truyền tới môn phái thì làm 2Ì còn thể diện nữa?! V
- Khặc khặc... Lão đại mau ra tay. huna hăna đánh cho hắn một ừặn đi!
Hỗ Phi hoa chân múa tay. vô cùna hưna phắn.
-Tiếp! Vừa rồi là do ta sơ suắt mà thôi!
Sắc mặt Hình Cươna rắt khó coi. cắn răna một cái. chuẩn bị lao lẻn ra tay tiếp.
Đúna lúc này thì...
- Dìm2 tay!
Một thanh ảm thươna lăo nhẹ nhàn2 truyền tới.
- Vạn Diễn tiên sinh!
Liễu Nauyệt và Hình Cươna vội vàng nhất tề thi lễ. khuôn mặt vô cùn 2 cun 2 kính.
Naười tới là một lão nhản mặc bố y với khuôn mặt hòa ái. đã có nhiều nếp nhăn.
- Chắc rằng các hạ chính là Dươna Tông sư nải danh khắp Đại Tần! Thật vinh hanh, vinh hạnh!
Trong tay Vạn Diễm tiên sinh có một chiếc quải trượna bẳn 2 cây khô. khuôn mặt rất nhản từ hòa ái. cười móm mém đánh 2Ìá Dươna Phàm.
Dươna Phàn cảm aiác naười này thảm bắt khả ừắc. hoàn toàn không nhìn thấu, vội vàng hành lễ:
- Ra mắt Vạn Diễm tiên sinh! Ba vị đều là khách quý từ xa tới. Dươna mỗ luôn bế quan cho nên khôna kịp đón tiếp!
- Dươna Tông sư nói quá rồi, chúnata cũna chi mới tới được hai một năm mà thôi.
Naữ khí của Vạn Diễm tiên sinh vô cùna hiền hòa.
Chợt hắn nhìn lại Hình Cươna. khuôn mặt hơi aiặn nói:
- Còn khônahướna DươnaTông sư xin lỗi?!
- Vâng!
Hình Cươna với tu vi ít nhất là Hợp Thẻ Trung kỳ liền hướna Dươna Phàm cúi đẩu thi lễ.
- Chỉ là luận bàn với khách quý một chút, cằn 2Ì phải nhưthế?!
Dươna Phàm hoàn lễ. Đối Phương là cườna aiả còn cao hon mình một tầna, chỉ là sau khi vào Đại Tẩn thì phải phong ấn pháp lực mà thôi.
\ AẢ ;
Rảt nhanh. Vạn Diễm tiên sinh liền tiẻp đón mây naười Dươna Phàm, an tọa trong độna phủ.
- Dươna đạo hữu tới thật đúna lúc. lăo hủ cũna đana muốn tim naươi để thươna nahị chuyện Tiên Tẳn bảo tàna.
Hàn huyên một lúc. Vạn Diễm tiên sinh liền đi thẳna vào vắn đề.
Dươna Phàm quan sát hắn hỗi lảu. cũna khôna nhìn ra nửa điểm hư thật của đối Phương.
Từ thái độ của hai đại cườna aiả Hợp Thể Trung kỳ là Hình Cươna và Liễu Nauyệt thì Vạn Diễm tiên sinh khẳna định có địa vị khôna thấp ờ Ngoại Hải Vực.
Hắn rốt CUỘC là cườna 2Ìả cấp nào?!
Hợp Thể hậu kỳ? Hợp Thể đại viên mãn hay là thế ngoại cao nhản Độ Kiếp Kỳ ừona truyền thuyết...
Tóm lại. Dương Phàm khôna nhìn ra được sâu cạn của Vạn Diễm tiên sinh, trona lòna cũna sinh ra kiẻna kị khôna hiểu.
Còn may là ở Đại Tần chứ khôna phải Ngoại Hải Vực. Nếu khôna ờ trước mặt ba naười này. Dươna Phàm chi sợ khôna có quyền lẻn tiếng, chứ đừna nói thươna nahị chuyện Tiên Tần bảo tàna.
- Mời Vạn Diễm tiên sinh nói!
Dươna Phàn khônađồi sắc mặt nói.
Trona lòna hắn cũn 2 đã hiểu được rằng việc các thế lực Ngoại Hải Vực tham 2Ìa vào việc này cũna khôna thẻ tránh khỏi nữa.
- Hiện 2ÌỜ ờ Ngoại Hải Vực có một bộ phận thế lực đã biết chuyện Tiên Tần bảo tàna sẽ được mờ ra. Khôna ít cườna 2Ìả cũna tiến nhập vào Đại Tẳn. ý định can thiệp vào việc nàỵ. Mà Tiên Đạo Tông ta vốn là một nhánh lớn của Tiên Đạo Thiên Tỏna. lại cỏ danh naạch tiến nhập Tiên Tẳn bảo tàna. Cho nên. chúnata cố ý từ Ngoại Hải Vực đi vào đế ừợ trận, ừánh khỏi tình huốnabị các thế lực Ngoại Hải Vực khác áp bức!
Vạn Diễm tiên sinh tươi cười nóỊ naữ khí vô cùna ôn hòa.
Hắn đă nói vô cùn 2 uyển chuyển. Bời vì các thế lực khác sau lưna cũn 2 có các cườna 2Ìả Ngoại Hải Vực duy ừì. Tiên Đạo Tông và Tiên Đạo Thiên Tông là naười một nhà. bọn họ khônathẻ tụ thủ ban 2 quan, đặc biệt tới ừợ ừặn.
Nói là ừợ trận nhưna cũna chính là tới để ăn chia chút lợi ích.
- Dám hòi Vạn Diễm tiên sinh, nhữna cườna aiả nào từ Ngoại Hải Vực đi vào?
Dươna Phàin naạc nhiên hòi Đồng ứiời cũna nhản cơ hội này nahe naóna chút phong thanh.
- Ví dụ như nói Thái Thượng Hoàngđời trước của Đại Tần Hoàng tộc Tần Lôi. còn có lăo thái aia của đươna knn Tẳn Hoàng Tẳn Minh. Hai naười này chính là Hợp Thể hậu kỳ danh chắn nhất Phương ờ Ngoại Hải Vực. thực lực trona thiên. Ngoài ra. tỷ như Tông chủ mấy naàn năm trước của Thiên Ma Tônạ được xưna là Đại Thiên Ma. là khoána thế kỳ ma ờ Ngoại Hải Vực...
Vạn Diễm tiên sinh nói tới mấy nhân vật đána sợ kia cho Dươna Phàm biết.
Sau khi Dương Phàm nahe xona. hít sâu một hơi lănh khí.
- Còn may có ba vị khách quý Vạn Diễm tiên sinh tới ừợ ừặn. Dươna mỗ vô cùna cảm kích. Vấn đề danh naạch thì Dươngmỗ còn có bốn chỗ ừốna nữa!
Dươna Phàm cười cười, xem nhưĐồng ý để ba naười này đi theo mình tiến vào Tiên Tẳn bảo tàna.
Mà nay. đa số sau lưna các ứiế lực đều có cườna 2Ìả Ngoại Hải Vực ừợ trận. Nếu Dươna Phàm khôna có. hon phản nửa sẽ lảm vào kém thế vô cùna.
Nói chuyện thêm một lúc. ba naười Dươna Phàm rời khỏi độna phủ này. quay lại tần2 núi thứ chúi Lăna Đính Tiên Phong.
Chờ ba naười rời khòi.
- Thái Thượng Tông chủ. naài vì sao khách khí với hắn như vậy? Trực tiếp tiếp quản quyền lợi Tiên Đạo Tônạ hoặc là mạnh mẽ cướp đoạt Chí Bảo Long Khí. đoạt lấy quyền chủ đạo. có phải là càna thuận lợi khôna?
Khuôn mặt Hình Cươna thấy khó hiểu.
- Đây chính là thiên hạ Đại Tần. khôna phải Ngoại Hải Vực, đừna kỳ vọng vào tu vi thực tế của chúnata!
Vạn Diễm tiên sinh chậm rãi nói.
- Ta cảm thấy tên Dương Phàm này quả thật khôna đon giản! ở Đại Tần. ta và Hình Cươna chi sợ cũna khônaphải là đối thủ của hắn.
Liễu Nguyệt trầm tư nói.
- Hừm. nếu ờ Ngoại Hải Vực. với tu vi Hợp Thể Trung kỳ của ta. siết hẳn dễ dàn2!
Hình Cươna lộ ra vẻ mặt khônaphục nói.
Vạn Diễm tiên sinh lạnh luna nhìn hắn nói:
- Dưới chênh lệch rất lớn về cảnh giới, naươi còn bại dưới tay hắn. vẫn chưa hiêu được vắn đề sao?!
Một khắc này. khôna khí trona độna phủ như bị đọna lại. Hình Cươna hoàn toàn khôna thể hít thờ.
Trên trán đồ mỗ hôi lạnh, vội vàng nói:
- Xin Thái Thượng Tông chủ chi aiáo!
- Với tu vi của naươi. ờ Ngoại Hải Vực cũna hoàn toàn khôna được tính là đứna đầu.
- Đúna thế!
Hình Cươns 2ật đầu.
- Điều kiện linh khí ờ Ngoại Hải Vực ít nhắt 2ắp mười lẳn Đại Tần. Nếu naươi ờ Đại Tằn tu luyện, thành tựu cao nhắt cũna chi là Nauyẻn Anh. Hóa Thần mà thôi. Mà naười này có thể ờ ừona hàna triệu vạn tu sĩ Đại Tẳn. vượt lẻn đứna ờ đinh phong. ừở thành Tông sư naười naười kính sợ. Trinh độ Tông sư. cho dù đặt ở Ngoại Hải Vực cũna tuyệt đối là đứna đâu...
- Nếu naười này ờ Ngoại Hải Vực. nsxrơi ờ đói diện hắn. căn bản khôna cằn phải nahĩ...
Vạn Diễm tiên sinh cười lạnh:
- Đạo lý này. naươi còn khôna rõ sao?
Ngoại hải vực thế mạnh sáp nhập không phải vấn đề của mình Dương Phàm, mà là một trâng xung đột chia cắt ích lợi bảo tàng của Đại Tần cùng cường già Ngoại hải vực.
Cũng chính là nói số lượng danh ngạch nguyên bản rất ít òi còn phải chia ra một bột phận cho cường giả Ngoại hải vực.
Bất quá đối với ba người Vạn Diễn tiên sinh "trợ trận", Dương Phàm không cách nào cự tuyệt, với lại sổ lượng danh ngạch của hắn vốn dư bẳng ấy.
Trừ Hỗ Phi cùng Vô Song. Dương Phàm không tính toán đưa ai cùng đi vào. Muội muội cùng Thi Dao. hắn căn bản không muốn đua các nàng đi.
Mà Vô Song có thể đã rời khói Đại Tần, Dương Phàm có thể đưa đi cùng chi có một mình Hô Phi.
Danh ngạch còn thùa cấp cho minh hữu Ngoại hải vực. Dương Phàm cũng không cảm thấy gì không ổn.
Dù sao đến lúc mớ Tiên Tẩn bảo tàng, chủ nhản của Chí Bảo Long Khi khác đểu có viện trợ mạnh mẽ Ngoại hải vực, chi mỗi mình không có vậy không phải chịu thiệt lớn.
Tóm lại một câu nói, đến lúc tiến vào Tiên Tẩn bào tàng, có thể đoạt được bao nhiêu ích lợi toàn bộ bẳng bản lĩnh cá nhản.
Cách ngày mớ ra Tiên Tẩn bảo tàng còn có hơn một năm, trước đó Dương Phàm phải chuẩn bi kỹ càng một chút.
Vấn để này đại bộ phận có thể giao cho hai phản thân trong Tiên Hồng Không Gian đi làm.
Việc cấp bách Dương Phàm phái tìm phương hpáp tăng thực lực Hỗ Phi.
Biện pháp tốt nhất tăng thực lực Hỗ Phi chính là đánh cùng hắn, nghiền ép tiềm lực của hắn.
Thực lực của Hỗ Phi cơ bán là trong chiến đấu sinh tử hiểm cành mà ra.
- Ngươi lĩnh ngộ cảnh giới còn không đủ tinh thuần, chi biết dùng sức mạnh. Ngày ấv nếu đổi là đám người Hàn Kỳ. Tẩn Vong, cũng không đến nỗi thua thảm như thế.
Dương Phàm vẻ mặt nghiêm lệ. xa xa đổi diện với Hỗ Phi.
- Hừ. Đó là ta không muốn thi triển bí thuật và đại thẩn thông, nếu không cà Lăng Đinh Tiên Phong cũng không chịu đựng được.
Hỗ Phi còn có chút không phục.
Dù sao hắn cùng Hình Cương chi là luận bàn quyền cước, không có đánh bẳng tất cả bán lĩnh.
Hắn mạnh mẽ như vậy mà lại bị thua đối phương trong cận chiến, mới tạo thành bi kịch như vậy.
- Từ hòm nay bắt đẩu. để ta bồi luyện cùng ngươi.
Khóe miệng Dương Phàm nớ một tia tươi cười tà ác.
- A!
Hỗ Phi đánh nàng mình một cái. có chút sợ hãi.
Hắn sợ hăi nhất là bồi luyện Dương Phàm, bất kể thương nặng bao nhiêu đều sẽ được chữa khỏi trong khoảnh khắc rồi lại bắt đẩu bị ăn đòn.
- Ngươi có muốn trớ nên mạnh, có muốn thắng Hình Cương kia? Nếu như không nghĩ, vậy coi như ta không nói.
Dương Phàm nhún vai
- Được.
Hỗ Phi cắn ra răng một cái, lại ấp a ấp úng nói:
- Vậy ngươi xuống tay... Nhẹ một chút.
- Ta là Dược sư, biết nặng nhẹ, điều này không cần ngươi nói.
Dương Phàm dứt lời. thán hình nhoáng lên một cái. xông tới trước mặt Hỗ Phi.
Hai người rất nhanh đánh vào một đoàn, Dương Phàm dưới cảm quan thông thiên và tinh thản ý chí dung hợp cũng có thê mượn dùng lực lượng pháp tắc.
Chẳng qua hắn mượn dùng lực lượng pháp tắc khống chế tại trình độ rất thấp, vận dụng lực lượng cũng lớn nhất.
Dưới tinh huống này. Hỗ Phi miễn cưỡng có thể chống cự.
Lẩn lượt nẳm sấp lại lần lượt đứng lên. thiên phú bản năng chiến đấu của Hỗ Phi cuối cùng phát huy ra, có thể ứng phó được huyển ảo thiên địa pháp tắc trinh độ này.
- ừm. thực lực của ngươi còn có thể nghiền ép thêm một bước.
Dương Phàm gật đầu. từng chút gia tăng huyên ảo thiên địa pháp tắc.
Nếu chi nói lực lượng thân thể và lực bộc phát, Hỗ Phi có thể nói là số một số hai Đại Tần.
Nếu có thể đem tinh thẩn cảnh giới cùng lĩnh ngộ thiên địa tăng lên một tầng, thực lực tuyệt đối có thể tăng mạnh.
Thời gian từng chút trôi đi. Dương Phàm một lẩn lại một lẩn đánh Hỗ Phi nẳm sấp, dùng y thuật giúp hắn khôi phục thương thế cùng thể lực.
Hỗ Phi quả nhiên không làm Dương Phàm thất vọng. Cho dù hắn không cách nào chủ động thể ngộ huyền ảo thiên địa pháp tắc. nhưng lại có thể đưa chúng nó dung nhập vào trong bản năng chiến đấu.
Thông qua chiến đấu lĩnh ngộ những thiên địa pháp tắc cao thám này và dung nhập vào thành bản năng, nếu là yêu tu khác căn bản không có khả năng làm được.
Nhưng là Hỗ Phi lại là Thần thú siêu giai, có được thiên phú này.
Ầm ẩm... Ầm ẩm~
Thòng qua chiến đấu không ngừng, pháp lực cùng cảnh giới của Hỗ Phi tăng lên không nói. bán năng chiến đấu càng tăng lên mấy tâng.
Nháy mắt hơn nửa năm trôi qua, dưới tinh huống pháp lực ngang nhau. Dương Phàm đánh với Hỗ Phi nếu muốn thắng cùng không dễ dàng.
Hỗ Phi tại chiến đấu cường độ cao cùng vói Dương Phàm chi điểm, tu vi tăng tiến một tâng, mơ hỗ tới gần Thông Thiên tam giai.
Dưới tình huống này, nếu để hắn đánh lại với Hình Cương, ai thắng ai bại vẫn là năm ăn năm thua.
Một ngày này.
- ừm. không tệ, không tệ.
Dương Phàm vừa ứng phó công kích của Hỗ Phi vừa cười nói.
Sau nửa canh giờ. Dương Phàm đánh ngã Hỗ Phi, mệt quy rạp trên đất.
- Còn một đoạn thời gian, ta dùng phối phương đặc thù. giúp ngươi tăng cường thân thể cũng trừ mọi bệnh ngẩm.
Dương Phàm gật gậtd dầu, biết được chiến đấu cường độ cao như này đà vượt qua cực hạn của Hô Phi, nén điêm đến là dừng, buông lòng một chút.
Hai tháng sau. Tẩn Vong tới trước hội hợp.
Dương Phàm giới thiệu Tẩn Vong với ba người Vạn Diễn tiên sinh.
- Ngươi chính là Tần Vong có công kích chí bảo Thanh Long Kiếm? Hạnh hội hạnh hội.
Ánh mắt Hình Cương sáng lên. nhìn chẳm chẳm Tẩn Vong một hỗi. giấu kín một tia tham lam trong mắt.
Dù sao ớ tại nhân giới Chi Bào Long Khí cũng là Pháp bào gần với Tiên khí nhất, chi là điều kiện luyện hóa hà khắc, người có duyên mới có được.
Tần Vongbiểu từứibìnhtĩnh, không ngờ không có một điểm kỳ quái.
Mục đích của hắn là đồng minh vứoi Dương Phàm, những thứ khác hắn không quan tâm.
- Thời gian không nhiểu, chúng ta cũng nên tới hoàng cung Đại Tẩn.
Vạn Diễn tiên sinh thớ nhẹ nói.
Dương Phàm cùng Tẩn Vong cũng đểu gật đẩu. Hiện tại cách Ngày mớ ra Tiên Tẩn bào tàng đã càng Ngày càng gần.
Mấy tháng sau. ờ trước một khu mộ khí vận tường long quanh quẩn trong hoàng cung Đại Tần.
- Chín kiện Chí Bào Long Khí chi mói tới năm kiện.
Tẩn Tuan ngạo nghễ chắp tay sau lung, dõi mắt nhìn một phương hướng.
Đám người Hàn Kỳ, Tam Hiển Vương. Long Ảnh đứng ờ phía dưới.
Ngoài ra, trong đám người còn có một trung niên mập mạp tai to mặt lớn, mặc hoàng bào. thán thái lão luyện mà tự phụ. trong tay câm một cái giò heo mỡ màng, mặt đây vết mỡ. bộ dạng như chỗ không người.
Tất cả mọi người bao gồm cả Tẩn Hoàng đều rất cung kính đổi với người này.
Ai cũng khó có thể tướng tượnậ mập mạp bộ dạng ăn uống khó coi này chính là Tẩn Hoàng hai đời trước- Tản Lôi. có thênói là tô gia gia của Tản Tuân.
Chẳng qua mọi người tại đây, ai cũng không dám nghi vấn thực lực của Thái thái thượng hoàng Tẩn Lôi.
Nén biết rẳng vài ngàn năm trước, thực lực Tẩn Lôi ngạo thị Đại Tẩn, đi Ngoại hài vực.
Hiện giờ đạt tới loại cảnh giớii nào hoàn toàn không cách nào đánh giá.
Trừ bỏ hai kiện Chi Bảo Long Khí bên Tẳn Hoàng. Trấn Đông Hầu. Trấn Viễn Hầu cũng đểu tới.
Phía sau Trấn Đông Hầu có hai người, một là trận pháp tông sư Thiên Lâm Hầu, một nguời khác là một người mặc hắc bào. thán hình cao lớn khôi ngô. trên trán có một cái váy đen. khí tức cực kỳ khủng bố.
Người hắc bào trên trán có vảy đen này sắc mặt lạnh lùng, thi thoảng nhin phía Tẩn Lôi bộ dạng ăn uống khó coi kia, dường như có ý cười nhạo.
Người này cùng là nhân vật thế hệ tổ gia gia của Tẳn Tuấn, là huynh đệ của Tần Hoàng Tân Lôi hai đời trước - Tân Minh.
Xem tình hình, giữa Tẳn Minh. Tẳn Lôi này có chút khúc mắc. Tần Minh vẫn đểu cười lạnhnhin Tẩn Lời.
Năm ấv Tẳn Lỏi là người thùa kế hợp pháp ngôi vị hoàng đế, Tẳn Minh có lòng soán vị. Hai huynh đệ lừa gạt lẫn nhau, cuối cùng Tản Minh thất bại. trốn chết Ngoại hải vực.
Hàn Kỳ tay cầm quạt lông, thi thoáng đánh giá Tần Lôi bộ dạng lão luyện tự phụ tay cầm giò heo đẩv mỡ. khó có thể tường tướng tên mập mạp nhìn như heo này năm xua làm như thế nào đánh bại đối thủ cường đại Tán Minh này.
Bên cạnh Tẩn Quang Đức có hai nguời: Thiên Ma Môn chủ. còn có một nam tử mặt lạnh, toàn thản ma khí còn bá đạo đáng sợ hơn Thiên Ma Môn chủ.
Không nghĩ đến Trấn Viễn Hầu không ngờ lại hợp tác cùng Thiên Ma Môn chủ.
Nam tử mặt lạnh mặc giáp đen bên cạnh hắn, khuôn mặt đầy vẻ kiêu ngạo, ngạo nghễ đảo qua toàn trường. Chi có hai người Tẳn Lôi, Tần Minh miễn cưỡng lọt vào mắt.
Thiên Ma Tông tới rồi, Quy Vương Tông cũng không ngoại lệ.
Chi thấy bên cạnh Quy Vương Tông chủ có một lão già mặc bào xám khô gầy như củi, tử khi nặng nề. không thấy rõ nông sâu.
Bên phía Quy Vương Tông lại đầu nhập Tần Hoàng.
Trước mắt xem ra, thực lực phe Tần Hoàng là cường đại nhất. Chẳng những danh ngạch nhiều nhất, có tiền bổi hoàng tộc Ngoại hải vực Tẳn Lôi gia nhập, còn có cường giả Ngoại hái vực của Quy Vương Tông trợ trận.
Tẩn Hoàng, Trấn Đông Hầu, Trán Viễn Hầu. Tam Hiền Vương tổng cộng là năm kiện Chí Bảo Long Khí.
Chúng cường giá đều đang chờ đợi bốn kiện Chí Bảo Long Khí cuối cùng.
Vút Vút Vút —
Một Ngày này, sáu đạo độn quang vút tới phía trên hoàng cung, ba cỗ khí vận lực của Chí Bảo Long Khí ép tới.
Một lẩn tới ba kiện Chí Bảo Long Khí.
Mọi người rung động, đưa mắt nhin qua.
Nguời tới chírih là liên minh Dương Phàm cùng Tẳn Vong.
Chẳng qua, cùng đi với hai người còn có ba người khác.
- Hắn cũng tới?
Nam nhân mặt lạnh giáp đen bên cạnh Thiên Ma Môn chũ chấn động.
- Vạn Diễn... Không ngờ là hắn.
Thần sắc Tẩn Minh khẽ biến.
Tần Lời đang gặm giò heo.bàntay đầy mờ cũng hơi dừng một chút.
- Ngay cả Đại Thiên Ma cũng tới. bộ xương già của ta cũng còn dùng được.
Vạn Diễn tiên sinh tay cẩm quái truợng gỗ khô, vô lực than thỡ. ánh mắt rơi xuống nam nhản mặt lạnh giáp đen bên cạnh Thiên Ma Môn chủ.
Hai người giống như có khúc mắc, ánh mắt ớ không trung va chạm tóe ra đốm lửa vô hình.
- Đại Thiên Ma?
Dương Phàm nhin vào người này, tức thì cảm thấy khí tức rất quen thuộc, đột nhiên tinh ngộ: Cừu u Ma Công.
Đại Thiên Ma, nghe lúc trước Vạn Diễn tiên sinh nói đến ớ Ngoại hải vực được xưng là "Khoáng Thế Kỳ Ma".
Hiện tại gặp mặt. không nghĩ tới không ngờ là người tu luyện Cửu u Ma Công.
Sau khi đám người Dương Phàm tới, chín kiện Chí Bảo Long Khí đà có tám, còn thiếu một kiện cuối cùng: Thiên Long Cung.
Sau khi hạ xuống đất, Dương Phàm qua sát thật lâu. cuối cùng không nhìn thấy Thiên Thu Vô Ngân, trong lòng vừa là vui mừng lại vừa thất vọng.
Trận chiến ngày ấy. Thiên Thu Vô Ngán từng nói:
- Kỳ ngộ lần này khó được, ta sẽ bế quan vài trăm năm thậm chí càng lâu. Cũng không biết tại giớii này còn có cơ hội gặp mặt hay không.
Xem tình hinh, Thiên Thu Vô Ngân một lòng theo đuổi con đường thôi diễn ngược hồn độn của mình, ngay cả Tiên Tẩn bảo tàng đểu có thể bò qua.
Đồng dạng còn có một người, chính là Vô Song. Chi sợ hắn đã bước lên hành trình đi Ngoại hải vực.
Mọi người lại chờ nửa tháng.
Vút Vút Vút ~
Ba đạo long khí cường đại từ phương bắc vút tới.
Người cầm đẩu chính là Yêu Long Hoàng, phía sau có một nam một nữ: Một nam tử sừng bạc. một nữ từ sừng xanh.
- Dĩ nhiên là cường giả Long tộc của Ngoại hải vực.
Trong mắt Hinh Cương cùng Liễu Nguyệt đẩy vẻ kinh hãi.
Mặc dù Yêu Long Hoàng chi mang theo hai người nhưng đều là Long tộc, hậu duệ Chân Long hàng thực giá thực.
Khuôn mặt nam tử sừngbạc cùng nữ nhân sừng xanh kia đểu là vẻ lạnh lùng, đứng ớ bên cạnh Yêu Long Hoàng, nhin không ra sâu cạn.
Thấy tình hình này. Vạn Diễn tiên sinh đẩu mày khẽ nhíu, thẩn sắc ngưng trọng dị thường.
- Tuấn nhi. Chủ nhân chín kiện Chí Bảo Long Khí đều tới rồi. có thể mờ Tiên Tần bào tàng. Thái gia gia ta sắp chờ không được rồi.
Tẩn Lôi tai to mặt lớn cẩm trong tay một nửa đoạn giò heo đầy mỡ cuối cùng, một phát nhét vào trong miệng, hét lớn nói.
Đám người Dương Phàm thấy cảnh này không khói ngây người. Hỗ Phi trực tiếp cười nghiêng cười ngả.
Buồn cười thì buồn cười, trong lòng mọi người lại chờ mong càng nhiều.
Dương Phàm thậm chí có chút khẩn trương. Cửu Ngũ Chí Bào Long Khí tề tụ, mớ Tiên Tẩn bảo tàng.
Khoảnh khắc này đã thật lâu trước kia chi từng xuất hiện qua trong mộng.
- Con khi ớ đâu tới dám cười nhạo bản Thái thượng hoàng!
Tẩn Lôi lau mỡ nơi khóe miệng, mặt đẩy vết mỡ. hung hăng tràng mắt nhìn Hỗ Phi ớ bên cạnh Dương Phàm.
Bị hắn nhìn như vậy, thân hình Hỗ Phi đánh rùng mình một cái. một cỗ khí lạnh khiến toàn thân hắn tê cứng, không dám cười nữa.
Ngay cả Dương Phàm đứng ở bén cạnh đểu cảm thấy lạnh lẽo, không khói âm thẩm líu lưỡi: Thực lực Thái thái thượng hoàng này sẽ đạt tới trình độ khủng bổ cỡ nào?
Hôm nay, cường giả Ngoại hài vực nhưmâv cơ hỗ chủ đạo mớ Tiên Tẳn bảo tàng.
Nếu thật sự luận thực lực chân chính, cho dù chúng cường giá Đại Tẩn có Chí Báo Long Khí cũng không nắm chắc chiên thắng đám cường giả Ngoại hải vực. Càng huông chi. cường giả tới từ Ngoại hải vực cùng chủ nhân Chí Bảo Long Khí đa phẩn đểu có quan hệ sâu xa.
Tần Hoàng gật gật đầu:
- Mọi người theo ta tới.
Lấy trận doanh Tẩn Hoàng dẫn đầu, mọi người theo sát phía sau, đi về phía sâu trong khu
mộ.
Trong khu mộ có rất nhiều lăng mộ. từng cái xa hoa khí phách, to lớn hoành tráng.
Có thể tướng tượng, trong năm tháng lâu dài như vậy, ờ trong đây từng mai táng bao nhiêu thành viên hoàng tộc kiệt xuất, lại càng không thiêu nhản vật cấp Đê hoàng.
- Nơi này hẳn là Tẩn Hoàng lăng hả?
Thiên Lâm Hầu tặc lưỡi kỳ quái, lấy thản phận trận pháp tỏng sư của hắn có thể nhìn ra trận pháp cấu tạo trong khu mộ này.
Hai danh ngạch của Trán Đông Hầu phản biệt là Thiên Lâm Hầu cùng Tẩn Minh.
Đem thực lực Thiên Lâm Hầu tương đối mà nói cũng không mạnh này tiến vào Tiên Tẩn bảo tàng, xem ra Trấn Đông Hầu cũng có dụng ý.
- Nơi đây chi là tầng ngoài Tần Hoàng lăng.
Tẩn Minh lạnh nhạt nói.
Hắn là thái gia gia của Tần Tuấn, đă từng ờ nơi này.
Dương Phàm cảm giác phía trên không cả Tẩn Hoàng lăng có một cỗ khí vận tường long cường đại, mang đến cho hắn một loại cảm giác nhin không rõ nói không ra.
- Dường nhưta ngửi đến mùi vị của bào vật...
Đại Thiên Ma liếm liếm môi. đầy mặt cười tà. Cửu u ma khí trên thán cường thịnh kinh người.
Dương Phàm đang suy đoán Đại Thiên Ma được xung "Khoáng Thế Kỳ Ma'" này. không biết u Minh Ma Diễm của hắn tu luyện đến cảnh giới mấy u?
Lúc này Hoán Thiên Nha của hắn đột nhiên nang động, không khòi thẩm kinh: "Trong Tân Hoàng lăng này rốt cục ân giấu bao nhiêu bảo tàng, thậm chí khiễn người thản có dị thuật có thẻ ngừi đến sự tôn tại của "Bảo khí"".
Phàm là thiên địa linh bảo của nhân giới đểu có một cỗ Bảo khí độc đặc.
Thấy vậy. không ít cường già tại trảng đểu đồng loạt thi triển thẩn thòng cám ứng.
Chi có đám thành viên hoàng thất Tẩn Tuấn, Tẩn Lôi là sắc mặt rất bình tĩnh.
- Các ngươi không cẩn phi tâm. Bào khí chính là từ Tiên Tẩn bảo tàng lộ ra. ở thòi kỳ cuối Tiên Tẩn, Thủv Hoàng thống nhất đại lục, đạt tới cường thịnh nhất ngàn đời. nhung là không kéo dài bao lâu liền bị phán liệt. Lúc Thủy Hoàng hạ táng, chôn cất vô số bảo vật. trấn áp âm khí dưới đất. Chi cần tiến vào Tẳn Hoàng lăng, người có cảm quan cường đại là có thê cám ứng được Bảo khí này.
Tần Minh hời hợt bâng quơ nói.
- Thủy Hoàng vì sao xưng là Thủy Hoàng?
Dương Phàm không hiểu chút nào. Trước Thủv Hoàng, quốc gia cồ Tiên Tẩn hẳn là tồn tại thời gian lâu dài. vô số quổc quân.
Tẩn Vong vội vàng thắp giọng giải thích:
- Bới vi chi có người có thể quét ngang hon trăm vương triều tu tiên trên đại lục lúc bấv giờ. Quốc quân khi đó đều chi xưng "Vương". Thủy Hoàng quét ngang các quốc, thống nhất đại lục. có thể nói là hoàng đế đẩu tiên của quốc gia cổ Tiên Tẩn. cho nên mới xưng là Tiên Tân Thủy Hoàng. Sau khi người chết, Tiên Tân phản liệt, hậu nhân của Tản Hoàng đêu tôn người là Thủy Hoàng.
- Nguyên lai là thế.
Dương Phàm đối với với lịch sử thời kỳ thượng cổ cũng không rõ ràng, dù sao năm tháng đã thật sự rất xa xôi.
- Đúng rồi. Mấy năm gần đây ta tra duyệt sách cổ Tiên Tần, nghe nói thi thể Thủy Hoàng được bảo tôn trong Cửu Àm Thiên Cương Băng Quan thời ấy, vĩnh hăng không mục nát, cho dù hiện tại cũng là hoàn chinh không khuỵá thiếu. Lẩn này chúng ta mớ bảo tàng, rất có khả năng sẽ nhin thấy chân thân Thủv Hoàng.
Tẳn Vong nói đến đây. không khói có chút hưng phấn.
- Thi thể người chết có gì đẹp?
Hô Phi bĩu môi.
Mọi người đi khoáng nửa canh giờ.
- Đến nơi rồi.
Thản hình Tẩn Hoàng dừng lại.
Mọi người đua mắt nhìn, hiện ra trước mắt là một lăng mộ thật lớn. chi riêng bia mộ trước lăng một đã cao trăm trượng, đám thẳng lên trời.
Tấm bia đá đó màu vàng đen, trầm trọng thâm trầm, trong năm tháng mài mòn lại không chút vết tích, phảng phất còn lưu Chuyên từng tia kim loại sángbóng.
Bất kỳ người nào tại tràng, cường đại như đám Đại Thiên Ma. Tần Minh, Vạn Diễn tiên sinh đêu cảm thấy một cỗ áp lực lớn lao, hô hấp gian nan, một bước khó đi.
Người tu vi thấp chịu áp lực ngược lại nhỏ hon một chút.
Trén một bia to lớn kia khắc văn tự thượng cổ màu vàng.
Tất cả mọi người tu vi đạt tới độ cao này, lịch duyệt không nhỏ. có thể nói học thức uyên bác. trên cơ bản đều nhận ra văn tự thượng cổ.
- Thiên thu vạn tái vô thượng quốc chủ Tiên Tẳn Thủy Hoàng Tẳn Ngạo Thiên chi mộ...
Trừ những chữ to tỏa kim quang, trên một bia to lớn đó cũng không có ghi chép gì về có liên quan đến công tích cuộc đòi.
Thậm chí không có bia công đức.
Dương Phàm ngần ra. Lúc trước đi qua những lăng mộ trong Tần Hoàng lăng này. phía trước đa phần đêu có bia công đức thuật lại công tích vĩ đại.
Nhưng duy nhất Tiên Tẳn Thủy Hoàng, trừ bò mộ bia khổng lồ này không có tự thuật gì về phương diện này.
- Cả đời Thủv Hoàng chinh chiến vô số, công tích to lớn, đếm không hết, vượt xa tất cả các đời quán vương thượng cô. Không có bất kỳ bia công đức nào có thẻ ghi chép được sự nghiệp vĩ đại cuộc đời người.
Tẩn Tuấn sắc mặt lạnh nhạt nói.
- Tuấn nhi, quyết đoán của ngươi cũng vượt xa bất kỳ thế hệ quân vương nào sau đời Thủv Hoàng. Hắc hắc...
Trong giọng nói Tẩn Lôi có vài phần hè mọn:
- Các đời Tẩn Hoàng, vào lúc tế bái ờ nơi này đều có thê cảm giác sâu sắc Bào khí kinh thiên trong đó, lại không người dám đi ngược lại tổ huấn cấm kỵ kia.
- Tồ huấn cấm ky?
Có một bộ phận người cám thấy khó hiêu.
- Nếu không gặp phải nguy cơ diệt tộc... Tuyệt đối không thể mớ Tiên Tần bảo tàng. Nếu không, sẽ dẫn phát tai nạn hủy diệt, trớ thành tội nhân thiên cổ. Đây là tổ huấn Thủv Hoàng lưu lại, cũng thi triên lời nguyền cấm kỵ. bất kỳ một hoàng đế nào dám tự tiện mờ Tiên Tần bảo tàng, sẽ chết dưới lời nguyền khủng bố. Lực lượng nguyền rùa này. lấy huyết mạch, Cửu Long Tỷ làm căn cơ sinh ra...
Tẩn Minh lạnh lùng cười.
Các thế hệ Tẳn Hoàng đểu không có phần quyết đoán này.
Một là khó có thể tụ tập đủ Cửu Ngũ Chí Bảo Long Khí, hai là lcri nguyền cấm kỵ Thủy Hoàng lưu lại, không người dám đi ngược, trừ khi thật sự gặp phải nguy cơ diệt tộc.
- A Tuấn, thật sự có lời nguyền này?
Thản hình Hàn Kỳ nhoáng lên một cái, sắc mặt trắng bệch, khó tin nhìn phía Tẩn Hoàng.
Tần Hoàng vẫn một vẻ kiên quyết. khuôn mặt hơi vặn vẹo, ngửa mặt cười dài:
- Ha ha ha... Sau Thủv Hoàng, duy nhất có quả nhân dám xúc phạm lời nguyển cấm kỵ này. Cho dù bới vậy mà mất tính mạng, cũng không hối tiếc. Tân Tuấn ta thật muôn nhìn, Thủy Hoàng Tần Ngạo Thiên rốt cục có phải ba đầu sáu tay hay không.
- A Tuấn...
Hai mắt Hàn Kỳ úng đỏ: Vì một người đã chết, đáng giá hay không?
Dương Phàm đầy vẻ ngạc nhiên, ớ trong mắt hắn Tẩn Hoàng chính là một bạo quán vô tình ngang ngược bá đạo.
Hiện tại bới vì mớ Tiên Tẩn bảo tàng không ngờ dám đi tiếp xúc lời nguyển cấm kỵ này.
Rốt cục là lực lượng như thế nào duy trì hắn làm được một bước này? Hiệu lệnh thiên hạ, Cửu Long thịnh hội, mớ Tiên Tân bảo tàng?
Tẩn Minh cùng Tần Lôi nhìn nhau một cái, trên mặt đểu hiện vẻ bội phục và tán thướng.
- Ngươi có thể nói là hoàng đế thiên phú tư chất ưu tú nhất sau Thủv Hoàng.
Khuôn mặt Tán Lôi nghiêm trang:
- ở trong hoàn cảnh Đại Tần này, ngươi mới năm sáu trăm tuổi liền tu luyện đến Hợp Thẻ trung kỳ, có thê nói là khoáng cô kỳ tài. Nếu đặt ớ Ngoại hải vực, hiện tại không chừng đã trờ thành cường giả cấp Chí Tôn.
- Hợp Thể trung kỳ?
Dương Phàm kinh ngạc, không khói nhin Tẩn Hoàng, nhưng lại bị một cồ khí vận cửu
long ngăn trở.
Nếu là trước kia hắn nhất định, không nhìn ra hư thật, hiện tại nhin lại cũng không đến nỗi kinh khủng thất sắc.
Trong cơ thể Tẩn Hoàng này dường như còn phong ấn một cỗ lực lượng không biết.
Dù sao ớ Đại Tẩn, cho dù có được Chi Bảo Long Khí, tu vi cao nhất cũng chi là Hợp Thể
sơ kỳ.
Tần Hoàng có thể làm được một bước này đích thật kinh thế hãi tục, làm người ta rung động.
Bất quá. hắn lập tức sẽ đi lên tuyệt cảnh, xúc phạm lời nguyển cấm kỵ Thủy Hoàng lưu
lại.
Đám người Dương Phàm tuy cùng tham dự mớ Tiên Tẳn bảo tàng, nhưng là bọn họ không thuộc điểu kiện bị lời nguyển.
- Hôm nay. quả nhân muốn các ngươi chứng kiến kỳ tích thiên cồ.
Tần Hoàng triển khai hai tay. tay áo vung lên.
"Hô" một tiếng, cây cối hoa có bốn phía lăng một Thủv Hoàng đểu hóa thảnh tro tân bay về nơi xa.
Rất nhanh, một lăng mộ khổng lồ hùng vĩ chân trí hiển hiện trên thế gian.
Lăng một to lớn như vậy. dài rộng đểu đến vài trăm dặm, sâu xuống nền đất không biết bao nhiêu trượng.
Cả lăng mộ Thủv Hoàng mơ hỗ thành hình rồng nẳm ngẩng đẩu. phía trên điêu khắc chín rồng, tượng trưng Cửu Ngũ Chí Tôn.
- Hiện tại mời các vị chủ nhản Chi Bảo Long Khí theo quả nhản cùng xúc động cấm chế. mớ lối vào huyệt mộ.
Tẩn Tuấn vừa dứt lời. trên bàn tay hiện lên ngọc tỷ màu trắng điêu khắc cửu long, sáng bóng trong suốt, chính là trân bảo tuyệt thể.
Ngô... ông~
Cừu long khí vận lực dâng lên trong thiên địa. tiếng rồng ngâm vang vọng trời cao.
Hoàng lăng khổng lồ tức thì sinh ra cám ứng. hấp thu hào quangbàv màu.
Theo đó. Thanh Long Kiếm. Hoàng Long Quan, Xích Long Cháu đểu ròi tay.
Hào quang thanh long trên Thanh Long Kiếm rót vào trong hoàng lăng, cấm chế cà hoàng lăng nang lên.
Hào quang thổ long do Hoàng Long Quan trên đinh đầu Dương Phàm biến thành cũng quán chú trong đó. khiến cho lăng mộ Thủv Hoàng to lớn như vậy nhuộm đẫm hào quang xông lên tận tròi.
Ánh lửa xích long của Xích Long Cháu tiến vào Tẳn Hoàng lăng, khiển cả không trung trên lăng mộ được tăng thêm vẻ huyễn lệ.
Cường giả còn lại đểu tự tế ra Chí Bảo Long Khi của bản thân.
Cấm chế chung quanh Tẩn Hoàng lăng không ngừng rung động, dâng lên hào quang muôn màu. xông thăng trời cao.
Khi chín kiện Chi Bảo Long Khí đểu được tế ra. chín đạo quang long quán chú vào trong
đó.
Cả lăng mộ Thủv Hoàng đột nhiên chấn động.
Ngay sau đó. tất cả hào quang đều bị Tần Hoàng lăng hấp thu.
Thiên địa tức thì tối đen một mảnh.
- Tử tôn hậu đại của ta. Ngươi dám vi phạm tổ huấn, mở ra mộ của quá nhân, trờ thành tội nhản thiên cổ...
Một thanh âm lạnh băng đáng sợ, tràn ngập khí phách uy năng vô cùng từ trong Tẩn Hoàng lăng phát ra.
Phốc~
Tẩn Tuấn kêu rên một tiếng, phun ra một búng máu. sắc mặt trắng bệch.
Đồng thòỊ trên người hắn nhuộm một tầng long văn màu máu quy dị. từng chút lan tràn toàn thân.
Hiển nhiên, Tần Tuắn đã trúng lời nguyền.
Nhưng mà khuôn mặt hắn đẩv hờ hững, cứng rắn nhịn cơn đau như xé nát tim gan.
ẦmẰm Ằm!!!
Theo đó. phía chính diện hoàng lăng này xuất hiện một lối đi xuống rộng lớn.
Trong lối vào một mảnh tối đen. bậc thang màu xanh thẫm đi thông không gian thẩn bí không biết dưới nền đất.
Mọi người thấy tim đập nhanh, trong kinh sợ còn cảm nhận được một cỗ Bảo khi che phủ trời đất.
- Tử tôn hậu đại của ta. Ngươi dám vi phạm tổ huấn, mờ ra mộ của quả nhản, trớ thành tội nhản thiên cồ...
Khi thanh âm lạnh băng đáng sợ kia vang lên. trong mắt trận pháp tông sư Thiên Lâm Hầu lộ tinh quang, kinh hô:
- Trận pháp của Tân Hoàng lăng này quá thật huyêndiệu. cách xa trăm vạn năm còn đem thanh âm thượng cồ đại năng Tiên Tần Thủy Hoàng giữ lại cho tới bâv giờ. hon nữa còn chứa lực uy hiêp cường đại như thế.
Hắn chú ý tới trận pháp, mà ánh mắt cường già khác toàn bộ tập trung ở bậc thang lối vào Tẩn Hoàng lãng.
Bậc thang bẳng ngọc màu xanh thẫm đi thông mộ Thủy Hoàng thẩn bí nguy hiểm, cùng chírih là Tiên Tân bào tàng trong truyền thuyết.
- A Tuấn, nguyền nia trên người ngươi...
Khuôn mặt Hàn Kỳ không đành lòng, trong mắt có bi thống hổ thẹn.
Giờ phút này, lực chú ý của đại đa số người đều dừng ớ lối vào Tiên Tẩn bảo tàng, có ai đi chú ý nguyên rùa trên người Tân Hoàng.
- Không sao. còn có thể chịu đựng.
Tẩn Tuắn cắn răng, long văn màu máu trên thân hắn dẩn lan tràn toàn thân.
Giờ phút này, khuôn mặt nguyên bản tuấn nhã vô song của Tẩn Tuấn giống như ác ma.
- Ha ha ha... Tiên Tẩn bảo tàng cuối cùng mớ ra.
Tần Lời tai to mặt lớn cất tiếng cười to.
Lúc hắn từng là Tẩn Hoàng, đối với Tiên Tần bào tàng cũng có lòng tham.
Dù sao với tu vi cảnh giới Thẩn Hư đứng ỡ trước hoàng lăng đều có thể cảm nhận được bảo khí truyền tới từ nền đất.
Sự thật, mỗi một thế hệ Tần Hoàng đểu có lòng tham với Tiên Tẳn bảo tàng.
Nhưng là tổ huấn cấm kỵ đáng sợ kia khiến mỗi thế hệ Tẩn Hoàng nhìn mà tránh xa.
ờ vương triều tu tiên, làm hoàng đế cũng là vì thu thập khí vận, tăng thêm cơ hội phi thăng, tự nhiên không dám lấy tính mạng ra nói giỡn.
Chi có Tần Tuấn, quốc quán Đại Tần thiên phú cao nhất chi sau Thủv Hoàng, hắn có quyết đoán như vậy, đi khiêu chiến quyển uy này.
Vút!
Tần Lôi dẫn đầu, hóa thành một mảnh ánh sáng kim lôi, độn vào trong lối đi xuống bậc thang ngọc xanh thẫm.
- Nắm chặt thời gian, ngàn vạn lẩn không nên để hắn cướp trước.
Đám người Yêu Long Hoàng, Trấn Đông Hầu toàn bộ phi tới lối đibẳngbậc thang ngọc.
Vút Vút vút~~
Các dải sáng màu sắc khác nhau như tia chóp bắn vào tronglốivào TiênTẩnbảo tàng.
- Dương lão đại. chúng ta cũng nhanh vào thôi.
Hỗ Phi hô nhỏ một tiếng.
Vạn Diễn tiên sinh thấp giọng cười:
- Với trí tuệ của Thủy Hoàng, làm sao không đoán được có một ngày sẽ có người có thê tiến vào lăng mộ hắn. Chúng ta không cẩn phải gấp.
- Lời này có lý.
Dương Phàm gật gật đâu.
Năm người Dương Phàm không nhanh không chậm cũng phi vào lối đi bậc thang ngọc
kia.
Sau khi tiến vào thông đạo, trong cảm giác của Dương Phàm là một mánh tối đen. cho dù với cảm quan thông thiên của hắn cũng chi nhìn rõ trong vòng mười trượng.
Cũng khôngbiết phi hành bao lâu. mọi người tiến vào một tòa đại điện.
Nóc đại điện mặc dù có khảm Dạ minh châu bẳng miệng bát nhung vẫn lộ vẻ àm đạm.
- Có ba con đường.
Tẩn Lôi đi đẳng trước tiên, ánh mắt rung động, nhìn phía ba con đường thẩn sắc âm trầm bất định.
Mọi người đứng trong đại điện này. cảm nhận được bảo khí cường đại phản biệt từ cuối ba con đường tòa ra.
- Ba con đường này. hẳn là đi thông cùng một nơi.
Ánh mắt Dương Phàm lóe lẻnnói.
Đại Thiên Ma lạnh lùng liếc hắn, thấp giọng nói:
- Từ trên người ngươi ta cảm nhận được khí tức đồng loại, rất nhạt rất nhạt.
Dương Phàm nghe vậy. trong lòng máv động: Chẳng lẽ ý hắn là chi Cửu u Ma Công?
Bới vì Dương Phàm cùng Thạch Thiên Hàn là cùng một linh hồn. đối phương lại là cường giả đến từNgoại hài vực, thân tu Cửu u Ma Công, được xưng Khoáng Thế Kỳ Ma.
- Các hạ nói đùa rồi.
Dương Phàm sắc mặt bình tình như thường nói.
Ầm Ầm Ầm... Đương!
Chính vào lúc này. lối đi xuống lòng đất cách tuyệt cùng bên ngoài.
Sắc mặt mọi người biến đổi, Thiên Lâm Hầu thì kinh ngạc kỳ dị nói:
- Cơ quan thiết kế thật tinh diệu. Cả lăng mộ Thủy Hoàng này. dưới trận pháp độc đặc vận chuyên gân như tự thành lực lượng pháp tắc và không gian.
Lời nói vừa ra. lão già mặc áo bào xám khô gẩv tử khí nặng nể phía sau Quy Vương Tỏng chủ lên tiếng:
- Trong này chống cự trói buộc thiên địa dường như cực kỳ cường đại. lại tự thành một không gian riêng...
Lời vừa dứt, trên người hắn phóng ra một cỗ khí tức vượt qua Hợp Thể Kỳ.
Không có động tĩnh.
Thấy vậy, lão già áo bào xám khô gầy này trực teiép vượt qua Hợp Thể sơ kỳ. tu vi một đường thẳng tiến, trực tiếp đạt tới Hợp Thể trung kỳ.
vẫn không động tĩnh.
Hắn còn tính toán tăng tu vi lên cao hơn, nhung lại cảm nhận được một cỗ nguy cơ không hiêu. vội vàng ngừng lại.
- Ha ha... Thật tốt quá. Mới chi tầng ngoài mộ huyệt đà có thể phát huy tu vi Hợp Thể trung kỳ.
Tần Lôi mừng rỡ. khí tức trên người điên cuồng gia tăng.
Sau đó không lâu, cường giả Ngoại hải vực áp chế tu vi đồng loạt gia tăng khí tức. trực tiếp đạt tới tu vi Hợp Thê trung Kỳ.
Bên phia Dương Phàm, ba người Vạn Diễn tiên sinh cũng đểu tăng lên tới Hợp Thể trung
kỳ.
- Cuối cùng không cần bó tay bó chân nữa.
Hình Cương đẩy mặt vui mừng, đồng thòi ánh mắt lạnh lùng đảo qua Dương Phàm, mang theo một tia hàn quang.
Vạn Diễn tiên sinh tràng mắt liếc hắn một cái mới khién hắn vên tĩnh.
Hỗ Phi há hốc miệng, bộ dạng chết lặng.
Thẩn sắc Dương Phàm hơi biến, rất nhanh khôi phục bình tĩnh, trong lòng lại sinh ra một cảm giác khân trương áp lực.
Hắn lường trước được cường giả Ngoại hải vực cùng thế lực Đại Tần có quan hệ rất mật thiết, dưới tình huống không xung đột ích lợi sẽ không tản sát lẫn nhau.
Chẳng qua duy nhất phải để phóng chính là Tẳn Lôi. Tẳn Minh. Bói vì hai người này có huyết mạch Tiên Tẩn. không giống những người khác không cách nào luyện hóa Chí Bảo Long Khí.
- Đi, tùy tiện chọn một đường. Dù sao ba con đường này không có bất kỳ lựa chọn nào.
vẫn là Tẩn Lôi dẫn đẩu. trận doanh Tẩn Hoàng đi vào thông đạo chinh giữa.
- Chúng ta đi bên phải.
Vạn Diễn tiên sinh hơi mím cười, lẩn này nắm quyển chủ động, đi vào thông đạo bên phái.
Chẳng qua trận doanh Trấn Viễn Hầu Tẩn Quang Đức cũng đi cùng một đường.
Đại Thiên Ma cẩm đẩu. Tẳn Quang Đức cùng Thiên Ma Môn chủ đi sau.
-Hừ.
Đại Thiên Ma thân mặc giáp đen. sắc mặt lạnh lùng, ánh mắt liếc nhìn về phía Vạn Diễn tiên sinh một cái.
Tần Quang Đức cùng Dương Phàm nhìn nhau, khẽ cười khổ.
Đúng vào lúc này, Dương Phàm cảm nhặn được một cỗ nguy cơ không hiểu, từ trên người Thiên Ma Môn chủ truyền tới.
Thiên Ma Môn chủ cùng Ngày trước có điểm khác biệt, lẩn này mặc hắc bào rộng rãi, bên trong trống rỗng, khí tức cũng cực quỷ dị.
Khi ánh mắt Dương Phàm cùng hắn gặp nhau, tâm thẩn chấn động, có một loại ảo giác giống như đã từng quen biết.
Vút Vút Vút —
Đại Thiên Ma giống như thị uy. dẫn đẩu vượt qua Vạn Diễn tiên sinh, ba bóng người biến mất khòi tẩm mắt Dương Phàm.
- Thiên Ma Môn chủ... Đôi mắt ấy...
Dương Phàm thấp giọng lẩm bẩm, hắn đột nhiên nhớ tới Tình, hình ngày trước tiuy tung thiên cơ. Công chúa Tân Hân bị giết chết.
Khi ấy, hắn chi có thể nhìn thấy một bóng dáng mơ hỗ. giống như đã từng quen biết.
- Vạn Diễn tiên sinh, chúng ta làm sao phái cúi đẩu trước mặt hắn.
Hình Cương có chút không phục nói.
Vạn Diễn tiên sinh than thớ:
- Điểm lợi hại của người này không thể đo lường, tốt nhất không nén chính diện chổng
lại.
Đối với Đại Thiên Ma có danh xưng Khoáng Thế Kỳ Ma kia. Vạn Diễn tiên sinh có sự kiêng Kỳ không hiểu.
ở trong thông đạo đi được vài dặm.
Kẹt... Kẹt...
Một tràng tiếng cơ quan chuyển động truyền tới.
Đinh... Đinh... Đinh...
Mưa tên đầy trời từ các nơi thông đạo bắn ra. tàn ra điện quang u lam như mua bụi. khiển linh hồn lạnh lẽo run rẩy.
Vạn Diễn tiên sinh kinh hô:
- Chú ý trong mưa tên có kịch độc thôn phệ linh hồn.
- Không tốt, không gian trọng lực.
Liễu Nguyệt hét lẻn một tiếng, sắc mặt trắng bệch.
Ẩm!!!
Cả không gian tràn ngập trọng lực kỳ quái, bất kể trước sau trái phái đểu sẽ gặp phải lực cán vô cùng lớn, khiến mọi người muốn di động một bước đều phái tốn sức rất lớn.
Hơn nữa, lực xuyên thủng của mua tên này cực đáng sợ. tốc độ nhanh nhưtia chóp. Mỗi một mũi tên chi tính lực xuyên thủng đểu có thể dễ dàng tiêu diệt cường giả Thẩn Hư. càng không nói đên kịch độc có thê uy hiếp đến cường già Hợp Thẻ Kỳ kia.
Quanh thản Dương Phàm dâng lẻn một màn nước màu lam bao phủ hắn cùng Hỗ Phi ớ trong, đem lực lượng của mưa tên giảm xuống rất nhiều.
Còn về kịch độc đáng sợ trong mưa tên, Dương Phàm đểu có biện pháp ứng phó.
Nhưng mưa tên đẩv trời đột nhiên tập kích khién Hình Cương và Liễu Nguyệt hơi hoảng loạn một chút, bị độc lực nhập thể. ăn một chút thiệt thòi nhỏ. sắc mặt thực khó coi, thân hình lung lay muốn đổ.
- Đi mau.
Vạn Diễn tiên sinh hét to một tiếng, tay áo bào vung lên, đẩy hai người về phía trước một đonạ.
Hắn vừa định trợ giúp Dương Phàm cùng Hỗ Phi một tay. phát hiện hai người miễn cưỡng có lực tụ bảo vệ.
Lực xuyên thủng khủng bố của mua tên kia bị màn nước màu lam quanh thân Dương Phàm giảm đi thật lớn, chi còn lại uy lực hai ba phần. Với nhục thẻ mạnh mẽ của hắn cùng Hỗ Phi, trong thời gian ngắn miễn cưỡng có thể chống đỡ.
Nhưng dù vậy, hai người dường như bị bắn thành nhím. Chẳng qua như vậy cũng hình thành một tâng phòng hộ, khiên lực sát thương của mua tên mới bắn tới bị giảm mạnh.
Hoàn hảo. kịch độc linh hồn khủng bố nhất hoàn toàn bị thẩn V Dương Phàm này khắc
chế.
Cho nên. hai người Dương Phàm hợp lực miễn cưỡng có thể tự bào vệ.
Trong không gian trọng lực kia, miễn cưỡng chạy ra trăm trượng, năm người cuối cùng thoát khói hiểm cảnh.
Dương Phàm cùng Hỗ Phi vận chuyển pháp lực, bức mũi tên ra khỏi thân thể.
Còn về vết thương chi chít khắp thản thể. đổi với Dương Phàm mà nói chi hò hấp là khôi phục.
Thương thế của Hỗ Phi cũng rất nhanh được Dương Phàm giúp hắn trị liệu.
Vạn Diễn tiên sinh không chút tổn thương, chi là quẩn áo bị rách nát một chút.
Ngược lại Liễu Nguyệt cùng Hình Cương ngồi dưới đất chữa thương, chủ yếu là kịch độc có thê thôn phệ linh hôn.
- Không nghĩ tới Dương tông sư còn là Dược sư y thuật siêu tuyệt, có thể dễ dàng khắc chế độc này.
Trên khuôn mặt già nua của Vạn Diễn tiên sinh đẩv vẻ hiển lành, cười nói:
- Ngươi sẽ không khoanh tay đứng nhìn đổi với thương thế đồng mòn đệ tử chứ?
Tiên Đạo Tông cùng Tiên Đạo Thiên Tỏng vốn là đồng môn. Dương Phàm là trưởng lão Tiên Đạo Tông, muội muội lại là Đại trường lão, đích xác có thể xưng đổng môn đệ tử.
- Đang có ý này.
Dương Phàm đi tới phía sau Hình Cương cùng Liễu Nguyệt. "ba ba" hai chưởng đánh vào sau lưng hai người.
Sau đó không lâu, độc thương của hai nguời nhẹ nhàng hóa giải, Ngay cà ngoại thương thản thể đều không lưu lại một dấu vết.
- Cảm ơn.
Trên mặt ngọc u nhã của Liễu Nguyệt lộ ra một tia cảm kích:
- Dương đạo hữu có y thuật cao minh như thế. Ngày sau tiểu nữ tử rảnh rỗi xin thinh giáo ngươi một chút.
Hình Cương đối với Dương Phàm cũng thay đổi cách nhìn vài phẩn, chi là hoi gật đầu.
Lại đi về phía trước, phát hiện Thiên Ma Môn chủ đang ngồi dưới đất chữa thương, quanh thản dâng lẻn một làn khói đen như hư vô.
Đại Thiên Ma đang hộ pháp cho hắn.
Ngoài ra, trên mặt đất còn có một cỗ thi thể máu thịt mơ hỗ.
Mí mắt Dương Phàm khẽ nháy, kinh hô:
- Đó là Tẩn Quang Đức.
Từ lúc tiến vào trong thông đạo. Dương Phàm liền cảm ứng được ý đau khổ trong mắt Tần Quang Đức.
Giờ phút này. Đại Thiên Ma đang thưởng thức một viên quang châu màu đó trong tay. chính là Chí Bảo Long Khí Xích Long Châu.
Dương Phàm cảm thấy một cỗ hàn khí lan tràn toàn thân.
Đột nhiên, hắn dường như nghĩ đến cái gì, kinh hô:
- Không xong, Tẩn Vong không thấy đâu?
Tẩn Vong cùng mấy người tiến vào Tẩn Hoàng lăng, chi là sau khi tiến vào thòng đạo thì biến mất.
Nhìn đến thi thể Tẩn Quang Đức máu thịt mơ hỗ. trong lòng Dương Phàm phát lạnh, lại nghĩ đến minh hữu Tẩn Vong biến mất. sống chết không rõ. càng sinh ra báo động.
Lăng mộ Thủv Hoàng này có thể nói là từng bước kinh hồn, nguy cơ thật mạnh.
Mới tiến vào thông đạo không lâu. chủ nhản Chi Bào Long Khí Xích Long Châu - Tẩn Quang Đức liền chết dưới loạn tiễn.
Dương Phàm nghĩ đến. nếu Tần Vong ớ lại tòa đại điện lúc trước thì cùng thôi, nhung nếu tiến vào thông đạo. cho dù hắn có Thanh Long Kiếm trong tay cũng chi có ba bốn phẩn cơ hội sống sót.
Đại Thiên Ma phía trước đang thưởng thức Xích Long Cháu trong tay. muốn thu nó vào trong nhẫn không gian, thân sắc đột nhiên biến đôi. lại phát hiện căn bán không thê làm được.
- Pháp tắc vận chuyển trong Tẳn Hoàng lăng không ngờ cùng Chí Bảo Long Khí tự thành một thể...
Đại Thiên Ma kinh ngạc. Pháp bảo khác đều có thể dễ dàng thu nhập vào túi trừ vật, chi có Chi Bào Long Khí là khôngthê.
Hắn chi đành cất kỹ Xích Long Châu.
Lúc này. Thiên Ma Môn chủ đã khu trừ độc lực đáng sợ kia. so với Hình Cương cùng Liễu Nguyệt thoái mái hơn nhiều.
- Làm sao ngươi lại bị độc lực nho nhỏ này thương đến.
Đại Thiên Ma nhẹ nhàng cười.
- Đều là vì khối thản thể này. tu vi mới miễn cưỡng bước vào Hợp Thể sơ kỳ...
Trong hắc bào rộng rãi trổng rỗng truyền tới một thanh âm khàn khàn quy dị, lại chi mình Đại Thiên Ma có thê nghe thấy.
- Ngươi đã khu trừ độc lực. vậy mau lên đường thôi.
Đại Thiên Ma thúc giục, lại phát hiện Thiên Ma Môn chủ ngồi dưới đất bất đọng, ánh mắt xoay chuyển:
- Ngươi còn có yêu cầu gì?
- Giết chết tiểu tử Dương Phàm kia. Mỗi một lần bản Ma Chủ bày kế. đểu bới vì hắn mà bị phá.
Thanh âm Thiên Ma Môn chủ càng lộ vẻ âm lãnh.
- Lòng dạ ngươi cũng quá nhỏ bé. không chi là một con kiến Ngay cả Hợp Thể Kỳ đều không đạt tới, có thể sinh ra ánh hường gì đối vói kế hoạch của chúng ta?
Đại Thiên Ma không cho là đúng nói.
- Tiểu tử này không giống tẩm thường, không thể đơn giàn lấy tu vi cân nhắc. Tốt nhất tiêu diệt hắn, coi như giúp ta giải quyết một ân oán cá nhân.
Thiên Ma Môn chủ vẫn không chịu bỏ cuộc.
- Chi sợ phải tốn một phen công sức. Bên kia hắn có năm người, ba cường giả cấp bậc Hợp Thê trung kỳ, chi một Vạn Diễn tiên sinh đã không dễ đối phó. Nếu như ờ Ngoại hài vực, lấy thần thông Bát u Ma Diễm của ta, cho dù cường giá Độ Kiếp tiếp cận bán tiên cũng phải tránh lui ba phần.
Đại Thiên Ma trầm ngâm nói:
- Không bẳng lại chờ cơ hội tốt. Người này V thuật cao siêu, ớ trong Tẩn Hoàng lăng có tác dụng lớn. Vạn Diễn khăng định sẽ kiệt lực bảo vệ hắn.
- Bó đi.
Thiên Ma Môn chủ theo Đại Thiên Ma đi với vẻ không cam lòng.
Hai người vừa đi không lâu, năm người Dương Phàm cũng đuổi theo tới chỗ này. không chút dừng lại.
Chi là trước khi rời đi. Dương Phàm liếc mắt nhìn thi thể Tẩn Quang Đức một cái, khẽ than một tiếng.
- Dương đạo hữu. ngươi đứng ở giữa.
Vạn Diễn tiên sinh rất nhanh xếp đội hình.
Hắn cùng Hỗ Phi ỡ phia sau áp trận, Hinh Cương cùng Liễu Nguyệt ỡ phía trước mớ đường, Dương Phàm đi ờ giữa.
Đây xem như là biến tướngbào hộ vị Dược sư Dương Phàm V thuật siêu phàm này.
Với V thuật của Dương Phàm, cho dù còn có nửa hơi thớ cùng có thể cứu vãn lại được một mạng.
Chi cần hắn ỡ trong đội ngũ, có thể tránh được thương vong rất lớn. có thể nói là trọng yếu nhất.
Lại đi về trước một đoạn, trong thòng đạo lại truyền tới tiếng cơ quan chuyển động.
Két... Két...
Đột nhiên, một cỗ hàn khí từ dưới chân mọi người truyền đến.
Bới vì tại không gian trọng lực, mọi người đều là đi bộ.
BA... Đinh... Đinh... Đinh...
Dưới chán đột nhiên chui ra vô số gai sắt, lực lượng mạnh mẽ đủ có thể tiêu diệt cường giả Thán Hư dễ dàng, Đông dạng có độc lực đáng sợ.
Lần này mọi người có chuẩn bị trước, sớm vận chuyển pháp lực hộ thể.
Nhưng dù vậy, độc lực đáng sợ trên gai sắt kia sau khi tiếp cận trực tiếp thương đến linh hồn.
Dương Phàm vội vàng thi triển thẩn thông hóa giải độc lực cho mấy người.
Sau khi trải qua một quan ải này, trên vách tường thông đạo phía trước đột nhiên mọc ra một cái đầu rồng.
Hô hô... Phốc!
Từng đạo quang diễm màu đó phun tới mọi người.
Bới vì sự tồn tại của không gian trọng lực. khiến mấy người không cách nào rất nharứibỏ chạy.
Một quan này cũng kinh hiểm vạn phẩn, còn may có Vạn Diễn tiên sinh ra tay ngăn cản hơn phần nửa uy lực.
Chẳng qua Liễu Nguyệt cùng Hình Cương đi trước mở đường gặp đau khổ cực lớn. bị uy lực xích viêm kia thiêu đốt vài chỗ. đau đớn lan đến linh hôn.
Trên gò má trắng như trứng gà bóc của Liễu Nguyệt bị đốt một vết bóng thoạt nhìn cực kỳ đáng sợ, khiến hình tượng thanh nhã xinh đẹp của nàng hoàn toàn bị phá hủy.
- Hu hu... Đây không phải chán viêm bình thường, trong đó có chứa long tức cùng độc long lực. Mặt của ta...
Trong mắt Liễu Nguyệt ngấn lệ, trong tay ngưng tụ ra một mặt kinh màu lam, nhìn đến mặt ngọc của mình bị bóng, cực kỳ đau lòng.
Bán thân nàng cũng là dược sư. trên mặt lưu quang màu lam lóe lên. thương thế khép lại nhưng vết bòng do đốt cháy này hoàn toàn không trị được.
Dương Phàm sau khi chữa khói vết bóng cho Hỗ Phi, phát hiện ít nhiều sẽ lưu lại một ít dấu vết. sẽ khiến trên da hình thành dấu vết ung thũng nhu đồi núi.
Muốn chữa trị những dấu vết này chi sợ phải tốn một ít công phu.
- Dương Dược sư, ngươi là thẩn y, có thể giúp ta trị lành hay ko...
Liễu Nguyệt hướng ánh mắt chờ mong nhìn phía Dương Phàm.
- Phải cẩn thời gian nửa chén trừ nhỏ.
Dương Phàm khẽ than, nhin hướng Vạn Diễn tiên sinh.
Vạn Diễn tiên sinh nhìn bộ dạng đau lòng muốn chết của Liễu Nguyệt. gật gật đầu:
- Được rồi.
Dương Phàm đi tới trước mặt Liễu Nguyệt. một bân tay dán sát trên gương mặt. trong tay dàng lên lưu quang xanh biếc, chậm rãi chui vào làn da.
Lúc này. bộ vị bàn tay Dương Phàm dán trên mặt Liễu Nguyệt bốc lẻn một làn khói màu xám.
Sau đó không lâu, vết bóng trên mặt Liễu Nguyệt biến mất, khôi phục trắng nõn úng hồng, diễm lệ như lúc ban đẩu.
Lúc này, Dương Phàm mới thu tay.
- Đa tạ Dương Dược sư.
Liễu Nguyệt cám kích không thôi, nhưng nghĩ tới bị một nam nhân quen biết không lâu dùng tay dán lên mặt thời gian dài như vậy. hai má nàng hơi ứng hồng.
Với tu vi Hợp Thể trung Kỳ của nàng, cho dù ớ Tiên Đạo Thiên Tông tại Ngoại hải vực coi như là cấp bậc trường lão cao tầng.
Hình Cương cùng với nàng, một công một thủ phối hợp với Vạn Diễn tiên sinh vốn là tuyệt xứng, càng huống chi Liễu Nguyệt cũng có bản lĩnh V đạo không tệ.
Chi là sau khi tiến vào Tẩn Hoàng lăng, với V thuật của nàng đối với thương hại do cơ quan thượng cổ gây ra lại xa xa không đủ.
Thông đạo dài dẳng dặc. trong không gian trọng lực, năm người từng bước gian nan, sau đó lại còn gặp các loại cơ quan mai phục.
Hình Cương cùng Liễu Nguyệt, hai vị cường giả Hợp Thể Kỳ ớ phía trước mờ đường, ăn đủ các loại khổ đau.
Cũng may Vạn Diễn tiên sinh thẩn thông kinh thiên, Dương Phàm ỵ thuật siêu nhiên, phối hợp lẫn nhau đều cố gắng trải qua được.
Trong đó gặp được một số nguy hiểm thậm chí chém đứt cánh tay Hinh Cương, đám xuyên qua ngực Liễu Nguyệt...
Bất quá, chung quy có Dương Phàm kịp thời ra tay. cho dù là đầu rơi nhưng linh hồn chưa tan cũng có thể kịp thời cứu lại được.
Tổng cộng trải qua mười loại cơ quan mai phục, có thể mơ hỗ thấy ánh sáng phía trước.
- Sắp đến lối ra rồi.
Dương Phàm nhìn rất xa, ánh mắt hơi sáng lẻn.
Lúc này. cơ quan trên đường dừng lại. cũng không xuất hiện nữa.
Liễu Nguyệt cùng Hình Cương thớ phào một hơi.
Dọc theo đường đi, mọi người ít nhiều đểu bị thương, nhất là hai người ớ trước mớ đường.
Vạn Diễn tiên sinh cùng Hỗ Phi chịu thương khá nhiều. Vạn Diễn thực lực mạnh nhất, phụ trách áp trận.
Hỗ Phi cùng hắn ờ một chỗ. lại thêm là Thẩn thú siêu giai, cường độ và lực lượng nhục thê mạnh nhát trong đám, cùng thoải mái hơn một chút.
Dương Phàm bị vây ờ vị trí trung tâm, được bảo hộ trọng điểm, cũng chịu thương rất nhẹ, thương thế bình thường đối với hắn mà nói không hề có ý nghĩa.
- Thật không nghĩ tới. Dương đạo hữu ngoài V thuật siêu phàm, còn có tấm thân bất diệt kinh nhản như vậy.
Vạn Diễn tiên sinh cùng chú ý tới lực khôi phục khủng bố cùa Dương Phàm, kinh ngạc than thớ vô cùng.
Nếu không CÓ Dương Phàm, muốn trái qua thông đạo dài dẳng dặc kia. vậy phải trá giá lớn bao nhiêu?
- Dưới đất này làm sao có bụi đá?
Liễu Nguyệt nhìn mặt đất thông đạo rơi rụng từng đống đá vụn. bụi đá.
Khanh... Khanh... Khanh... Khanh...
Chinh vào lúc này. một tràng tiếng bước chân trầm thấp truyền đến.
Vù~
Tàn ảnh nhoáng một cái, hai "Bóng người" thật lớn bắn tới. cự kiếm bẳng đá trong tay hung hăng vung tới.
Trong lúc nhất thời, cương phong cường đại lướt qua một vùng hư không, một tràng tiếng trầm đục vang lớn.
Ầm ẩm!
Liễu Nguyệt cùng Hình Cương đồng thòi ra tay. cùng hai bóng người to lớn kia chiến cùng một chỗ.
- Đó hình như là con rối...
Dương Phàm hoi chấn động, phát hiện bóng người to lớn kia lại là pho tượng binh sĩ được tạo thành từ đá, mặc khôi giáp bẳng đá. vũ khí trong tay cũngbẳng đá.
Hai pho tượng binh sĩ này toàn thản da dé cứng rắng như kim cương, có thể so với Thòng linh Pháp bảo bình thường.
Ằm ầm... Crắc!
Sau một lát công phu. Liễu Nguyệt cùng Hình Cương đánh hai pho tượng binh sĩ này thành mánh vụn.
Dù sao hai binh sĩ con rối này chi có thực lực Hóa Thần đại tu sĩ. cho dù lực phòng ngự mạnh nhưng là trước mặt cường già Hợp Thể trung kỳ cũng như là kiến hôi.
Chẳng qua, vừa mới giải quyết xong hai binh sĩ con rối này. phia cuối thông đạo lại ào tới vài chục binh sĩ con rối tương tự.
Đám con rối binh sĩ này thực lực đểu có thể so với Hóa Thản đại tu sĩ. trong đó vài tên cấp bậc đội trướng, dáng người hơi cao hon một phần, khí tức càng mãnh liệt, thực lực có thê so với cường giả Thẩn Hư.
Vài chục con rối binh sĩ kia ùa tới, ỡ trong thông đạo cũng không rộng rãi hồn chiến với hai người Hình Cương cùng một chỗ.
Bất quá ờ trước mặt cường giả Hợp Thể trung kỳ, số lượng cho dù nhiều cũng không đủ.
Một lát sau. tại chỗ để lại một đống bụi đá.
Vù Vù Vù Vù!!!
Nhưng Ngay tại lúc này, càng nhiều con rối binh sĩ ào tới. số lượng hơn trăm, xen lẫn trong đó có hơn chục tên cấp bậc đội trướng.
ở chinh giữa còn có một con rối binh sĩ cấp bậc tướng lãnh cao đến hơn trượng, nhìn trang phục hẳn là thân phận phó tướng. Khí tức toàn thân rất mạnh, chi huy hơn trăm con rối binh sĩ đánh tới.
Hai người Hình Cương tức thì cám thấy da đẩu run lên.
Đám con rối binh sĩ này lực phòng ngự rất cường đại, cấp bậc đội trướng cho dù là bọn họ muốn tiêu diệt cùng phải mất chút công phu.
Mà giờ phút này đối mặt cấp bậc phó tướng, Hình Cương một quyền đánh tới trước ngực hắn chi nứt ra một mảnh đá vụn nhỏ. ngược lại bị trường kích nặng đến vạn cân của con rối phó tướng kia đẩy lui.
- Tốc chiền tốc quyết. trước tiên chạy ra thông đạo.
Sắc mặt Vạn Diễn tiên sinh cũng biến đổi.
Nếu cứ tiếp tục xu thế này. con rối binh sĩ cuồn cuộn không ngừng tiến tới. cũng có thể khiển mọi người mệt chết.
Khi mấy người Vạn Diễn tiên sinh gia nhập chiến đấu. rất nhanh dọn sạch đám con rối binh sĩ này.
Vút vút!!!
Mấy người nhanh chóng chạy ra thòng đạo.
Lúc này, tia sáng ngoài thông đạo hơi sáng lên vài phần.
ở trong ánh sáng hôn ám. mấy người có thể thấy được một quảng trường đá to lớn. cùng với rậm rạp vô biên vô tận pho tượng binh sĩ bằng đá, nặng đến vạn cân.
Đám người Vạn Diễn tiên sinh, Dương Phàm tâm thần chấn động mạnh.
Lọt vào trong tẩm mắt. quàng trường rộng lớn phía dưới, trăm vạn con rối binh sĩ, sát khí đẳng đẳng, cẩm trong tay trường kích sừng sững trên mặt đất, kéo dài đển tận cuối tẩm mắt.
- Không nghĩ đến truyền thuyết dĩ nhiên là thật sự. Đây chính là "Trăm vạn Binh Mã Dũng" chôn cùng Tiên Tần Thủv Hoàng, được xưng đại quân vô địch có thê quét ngang đại lục.
Một tiếng than thớ từ một thông đạo khác dẫn tới quảng trường truyển tới, lên tiếng chính là Tán Minh.
- Trăm vạn Binh Mã Dũng?
Dương Phàm chấn động trong lòng. Đám con rối binh sĩ bẳng đá này. cấp thấp nhất đểu là Hóa Thán đại tu sĩ, giờ phút này có hơn trăm vạn, quét ngang đại lục cũng không phải nói chơi.
Trên quảng trường rộng lớn lạnh băng, trăm vạn Binh Mã Dũng san sát. từng người tay cẩm vũ khí sắc bén. ngẩng đẩu ưỡn ngực, sát khí đẳng đẳng.
Trong tẩm mắt. một mảnh rập rạp. đểm không xuể. đây là kiệt tác của Tiên Tần thượng
cổ.
Sau khi Tiên Tẩn Thủy Hoàng chết đi, trăm vạn Binh Mã Dũng chôn cùng.
Dương Phàm chi cảm thấy một luồng khí lạnh chạy khắp toàn thân, da đẩu phát nin.
Hắn hiểu được đây cũng không phái Binh Mã Dũng bình thường, mà là thuộc loại giống như con rốỊ toàn thản đêu do tài liệu đá cứng rắn đặc thù chế tạo. đao thươngbất nhập.
Đám Binh Mã Dũng này. binh sĩ tu vi thấp nhất đểu có thể sánh ngang Hóa Thẩn đại tu sĩ. cấp đội trướng có thê so với cường giả Thán Hư. cấp phó tướng ít nhất là cường giả Hợp Thể Kỳ.
Vù Vù Vù!!!
Chính vào lúc này. phía dưới quảng trường bay vọt tới vài chục con rối binh sĩ, đánh về phia đám người Dương Phàm.
Bới vì là dưới sâu mộ huyệt đều là không gian trọng lực. đám con rối binh sĩ phia dưới đểu thật vất vả bò lên.
Hỗ Phi đứng ớ phía trên, hai tay chống nạnh, một cước đá tới, chi nghe "Thình thịch" một tiếng, mười mấy con rối binh sĩ bị đạp xuống.
Hồn Căn cùng Liễu Nguyệt thì phụ trách đối phó đám con rối binh sĩ đánh lên tới mặt trên.
Dương Phàm đứng trên đài cao. ý niệm khẽ động, một cồ trọng lực kinh khủng buông xuống, chấn rơi đám con rối binh sĩ đang cố gắng leo lên, truyền tới một tràng tiểng động rẩm rầm.
Nhưng là đám con rối cấp bậc khá cao cấp tướng lĩnh chi nhảv một cái là có thể bay lẻn tới đài cao nơi thông đạo.
Bá!
Một phó tướng cao hơn trượng cẩm trong tay một thanh kiếm lớn hung hăng bổ về phia Hò Phi cùng Dương Phàm.
Hỗ Phi hét lớn một tiếng, nắm tay ngưng tụ lóp da đá như kim cương, một quyển đánh trúng kiếm lớn bẳng đá.
Đẳng Đẳng Đẳng!!!
Lực lượng thật lớn đánh tới, Hỗ Phi bị đẩy lui vài bước, khi huyết nhộn nhạo, mà Binh Mã Dũng phó tướng kia cũng từ đài cao rơi xuống, ầm ầm nện ỡ trên người con rối binh sĩ khác, phía duới một mành hồn loạn.
Trong mắt Vạn Diễn tiên sinh lộ vẻ kinh ngạc, tu vi Hỗ Phi này không đến Thòng Thiên tam giai lại có được thẩn lực như vậy. cứng đối cứng cùng Binh Mã Dũng phó tướng.
Ánh mắt Dương Phàm đào qua bốn phía, phát hiện còn có hai thông đạo khác đi thông tới quảng trường Binh Mã Dũng này.
Quảng trường phía dưới, số lượng Binh Mã Dũng binh sĩ cùng tướng lĩnh đếm không xuê, trước mắt "Thức tinh" chi là số lượng không đến một phán ngàn.
Dù vậy. binh sĩ Binh Mã Dũng ộp rạp cảm nhận được khí tức cùa mọi người, từng tên liều chết không bó xông lên.
Lối ra ba thông đạo đểu có cường giả tiến vào Tiên Tẩn bảo tàng.
Thông đạo ớ giữa là trận doanh Tẩn Hoàng, bao gồm thế lực Quy Vương Tông, thực lực cường đại nhất. Bất quá lúc bọn họ ra đến đây, chi còn lại ít ỏi vài người, thậm chí không thấy bóng dáng Tam Hiền Vương.
Thòng đạo phía bên phải trừ bó năm người Dương Phàm, Tiên Đạo Thiên Tỏng còn có Đại Thiên Ma cùng Thiên Ma Môn chủ.
Bên trái thì là trận doanh Yêu Hoàng, nam nhân sừng bạc cùng nữ nhân sừng xanh sau lung hắn, trên người không có một chút vết thương.
Càng Kỳ lạ chính là, thông đạo bên trái còn có một bóng người quen thuộc, chính là Tẩn Vong.
Dương Phàm kinh ngạc, Tẳn Vong này làm như thế nào. trên người hắn còn conbài chưa lật nào?
Ngoài ra, Dương Phàm cũng không nhin thấy Trấn Đông Hầu cùng Thiên Lâm Hầu. chi nhin thấy một minh Tẩn Minh, trong tay đeo chiếcn Bàn Long Giới nguyẻn bản thuộc Trấn Đông Hầu.
Đinh đinh... Ằm ầm ầm...
Ba cái thông đạo. chúng cường giá đều đang cố găng gnăn cản binh sĩ Binh Mã Dũng phía dưới đang liên miên không ngừng ùa lên.
Đám binh sĩ Binh Mã Dũng này có lực phòng ngự kinh người, sau khi bị công kích đa phản là rơi xuống rồi sau đó lại tiếp tục xông lẻn.
Đinh...
Đột nhiên, một tiếng kêu như kim loại truyền đến. một tướng quân uy vũ thán mặc giáp trụ từ trong đám Binh Mã Dũng phi ra. trong tay câm loan nguyệt đại đao phá không mà tới.
Trong khoảnh khắc, thông đạo ớ giữa truỵền ra một cỗ áp lực khó thờ. người tu vi thấp muốn động đậy một chút đêu khó khăn vạn phần.
- A...
Một tiếng kêu thảm truyền đến. trận doanh Tản Hoàng lập tức có một cường giả Thẩn Hư bị một đao chém thành hai mảnh, thẩn hồn tan biến.
Khanh...
Trong tay Tẩn Lôi ngưng tụ ra một lưỡi đao kim lôi giao kích cùng loan nguyệt đại đao kia. đốm lửa bắn bổn phía, miễn cưỡng chắn được nhưng lại thối lui mấy bước, mắt lộ vẻ kinh ngạc.
Binh Mã Dũng cấp bậc tướng quân này thực lực lại mạnh mẽ như vậy, Ngay cả Thái thái thượng hoàng Tán Lôi cũng chi có thê miễn cưỡng ngăn càn công kích.
- Mau động thủ...
Đám người bên cạnh Tần Lôi đại loạn, bị Birih Mã Dũng cấp tướng quân đánh vào, con rối binh sĩ phía sau nhất tề ùa lẻn.
Trong khoảnh khắc nguy cơ vạn phẩn, lão già mặc bào xám khô gẩv của Quy Vương Tông Ngoại hải vực vỗ một túi da đen nơi thắt lưng, trong khói đen cuồn cuộn một con cương thi màu kim đồng đi 1'a, tản ra khí thế kinh thiên.
Đang... Phanh!
Cương thi kim đồng này lực lượng kinh người, dùng một đòi cánh tay sắt ngăn cản tướng quản Binh Mã Dũng kia.
Theo đó. Tẩn Tuấn cùng Tẩn Lôi đồng loạt ra tay mới một chướng đárih bay tướng quân Binh Mã Dũng kia. trên ngực nứt ra một vết rách.
- Tiếp tục như vậy cũng không phải biện pháp, sẽ chi kinh động càng nhiều Binh Mã Dũng.
Đầu màv Hàn Kỳ nhíu chặt nói. vài năm trước hắn được khí vận cửu long của Tần Tuấn gia thán bước vào Hợp Thể Kỳ, hắn sờ trường phòng ngự cho nên ờ nơi này cũng chi có thể gian nan tự bảo vệ mình.
- Vậy chúng ta làm sao giờ? Chẳng lẽ đánh vào trong trăm vạn Binh Mã Dũng này?
Tẩn Tuấn có chút nôn nóng nói, da thịt toàn thản hắn đểu nhiễm một tầng long văn màu máu cực kỳ đáng sợ. Ngay cả hai mắt đều bắn ra huyết quang.
Hàn Kỳ nhìn xa xa phía trước, đám Binh Mã Dũng không thấy điểm cuối, than thờ:
- Xem ra chi có mạnh mẽ xông qua, nếu không ở trong không gian trọng lực này căn bản không có cách nào khác tiến vào càng sâu trong mộ huyệt.
- Thật sự muốn xông qua?
Mọi người trợn mắt há hốc mỗm. có chút không thể tin.
Dương Phàm cũng nghe được bọn họ thương nghị, ánh mắt đào qua đám Binh Mã Dũng ngút tẩm mắt. cùng cảm thấy da đẩu phát run.
Đối mặt với Binh Mã Dũng số lượng hàng vạn này. cấp đội trướng, phó tướng, tướng lĩnh, thậm chí còn chủ soái chưa từng lộ mặt...
Muốn xông qua trận doanh như vậy. chi nghĩ không thôi đã cảm thấy sợ hãi.
Vạn Diễn tiên sinh thớ dài nói:
- Xem 1'a muốn nhìn thấy Tiên Tẳn bảo tàng chân chính chi có mạnh mẽ xông qua. Lúc trước Tiên Tản Thủv Hoàng lưu lại mộ huyệt này, có thê nào khiến ngoại nhản dễ dàng thực hiện ý đồ?
- Chi có một biện pháp!
Thòng đạo bên trái, trên người Yêu Long Hoàng bộc phát ra một luồng hào quang màu tím vàng huyễn lệ. toàn thản bị lân giáp kỳ dị bao phủ, mang theo hai thành viên Long tộc sừng bạc, sừng xanh nhảv vào trong đại quản Binh Mã Dũng.
-Giết!!!
Ba người đểu là thành viên Long tộc. vũ lực kinh người, bay đến quảng trường Binh Mã Dũng nhìn không thấy cuối.
Đại bộ phận Binh Mã Dũng trên quảng trường đều trong trạng thái ngủ say. một khi tới trong phạm vi cổ định sẽ thức tinh xông tới.
Cho nên khi ba người này xông vào kinh động đến hàng ngàn hơn vạn Binh Mã Dũng, càng đem vô số Binh Mã Dũng ớ trạng thái kích hoạt ớ cửa thông đạo hấp dẫn tới.
- Cùng xông qua.
Tần Tuấn đẩv nôn nóng nói, mang theo mọi người xông qua.
-Đi.
Sắc mặt Vạn Diễn tiên sinh phúc tạp nhìn đám người Dương Phàm một cái. dẫn bổn người xông vào.
Sau khi nhảy xuống quảng trường phia dưới. Dương Phàm cùng Hỗ Phi nhất thòi đối mặt nguy cơ chua từng có, bốn phương tám hướng đều là con rối.
Mặc dù thực lực Vạn Diễn tiên sinh cường đại nhưng là chi có thể ngoài tự bảo vệ ra còn chiếu cổ đến Liễu Nguyệt cùng Hình Cương một chút.
Còn về Dương Phàm và Hỗ Phi, hắn cănbản không chiếu cố nổi.
- Ngao ngao...
Hỗ Phi kêu gào điên cuồng, hai mắt đỏ như máu, đối mặt với Binh Mã Dũng bốn phương tám hướng vây quanh lập tức tiến vào trạng thái nửa cuông hóa.
Mỗi một quyển của hắn đểu có thể đánh vỡ mấy Binh Mã Dũng bình thường.
Quanh thản Dương Phàm nhộn nhạo sóng gợn màu lam, mang theo lôi văn chóp động. Phàm là Binh Mã Dũng tới gân, lực công kích sẽ bị giám thật lớn.
Bàn tay hắn đò lửa lưu ly, đập một Binh Mã Dũng thành bụi phấn.
Nhưng sau khi phó tướng Binh Mã Dũng gần người, hai người nhận thấy áp lực chưa từng có.
Mặc dù với thực lực hai người chém giết cấp phó tướng tương đương Hợp Thể sơ kỳ cũng không phải vấn để lớn.
Nhưng hai người tuyệt đổi không thể luyến chiến, nhất định phải vừa đánh vừa đi.
Mà ớ trong không gian trọng lực này. từng bước gian khổ.
Cho dù là Dương Phàm lĩnh ngộ huyền ảo trọng lực nhưng là đối diện không gian trọng lực ẩn chứa thiên địa pháp tắc thì cùng không thể hoàn toàn miễn dịch.
- Trực tiềp đi. khôngnên luyến chiến...
Dương Phàm kéo Hỗ Phi, ờ trong ngàn vạn Binh Mã Dũng chạy về phía sâu không thấy cuối.
Một dòng nước lam lóng lánh bao phủ hai người, lôi văn chấn động giảm thật lớn lực công kích bốn phương tám hướng ập tới.
Hai người căn bản mặc kệ công kích hai bén cùng phía sau. trực tiếp xông về phia trước, ớ giữa khe hớ Binh Mã Dùng, đểu thuận lợi lách qua.
Như thế, hai người không tránh được phải chịu một ít thương tổn.
Mà Dương Phàm thì vận chuyển thẩn thòng trị liệu.
Hỗ Phi phụ trách đả thông đường phía trước.
Hai người phổi hợp ăn ý. một hơi chạy ra vài trăm trượng, nhưng lại binh yên vô sự.
Nhưng là theo hai người đi vào sâu, Binh Mã Dũng cấp cao trên quảng trường càng lúc càng nhiều.
Dương Phàm mượn cảm quan thông thiên, tránh thoát đám Binh Mã Dũng cấp tướng lĩnh.
Thực lực của Binh Mã Dũng cấp tướng lình ít nhất đểu là Hợp Thể trung kỳ trớ lên. cho dù hai người liên thủ cũng rất khó chiến thắng.
Từ một trinh độ nào đó mà nói, hai nguời chinh là chiến đấu trong thiên quân vạn mã.
Nhưng là hai người không có vũ lục ngạo thị vô địch, có thể đám thẳng xuyên thủng, nhất định, phải tránh né Binh Mã Dũng cấp tướng lĩnh.
- Chờ một chút, để ta thửbiện pháp này.
Dương Phàm đột nhiên dừng lại.
- Chuyện gì thế?
Hô Phi khó hiêu. dừng lại theo, cố gắng ngăn cản công kích của đám Binh Mã Dũng bốn phía.
Mà lúc này, Thủv Hồn Giới. Địa Hồn Căn. Sinh Mệnh Lục Chủng, Hoán Thiên Tam Thản trong cơ thẻ Dương Phàm tản ra một dao động kỳ dị.
Trong khoảnh khắc, khí tức trên người hai người đột nhiên biến hóa, cùng với hoàn cành xung quanh cơ hỗ không có khác biệt.
Càng đặc biệt chính là. đám Binh Mã Dũng đang phát động công kích mành liệt đối với hai nguời Dương Phàm nhất thời dừng lại, rõ ràng nhìn thấy bọn họ nhưng cũng không công kích.
- Còn không nhanh công kích đám người bên ngoài kia...
Một Binh Mã Dũng cấp phó tướng truyền mệnh lệnh cho hai người Dương Phàm.
Dương Phàm ngần ra, đám Binh Mã Dũng này dĩ nhiên là có ý thức.
Bời vì hắn sớ trường câu thòng thiên địa vạn vật, có thể hiểu được mệnh lệnh tin tức của phó tướng Binh Mã Dũng này.
Hỗ Phi thì không hiểu gì cả.
- Chạy...
Dương Phàm dẫn Hỗ Phi chạy tới khu vực sâu trong đám Binh Mã Dũng.
- Dương lăo đại, đây là thẩn thông gì, quả thật quá thẩn kỳ.
Hỗ Phi tặc lưỡi lấy làm kỳ.
Hai người không nhanh không chậm chạy trong đám Birih Mã Dũng, lại không bị công kích.
- Đứng lại. hai người các ngươi...
Thanh âm của phó tướng Binh Mã Dũng vang lên trong đẩu Dương Phàm.
Dương Phàm rất nhanh liền rõ ràngphương thức câu thông, liền đáp lại:
- Bẩm đại nhân, chúng ta đuổi theo người xâm lấn bên kia.
- Nhanh một chút, giết sạch đám xâm lấn này. Di thể của Thủv Hoàng đại nhân cùng bảo vật không thê đê đám người bên ngoài tới chiếm được.
Một dòng tin tức to lớn truyền đi trong đám Binh Mã Dũng trên quảng trường.
Lần này truyền lệnh lại là một Binh Mã Dũng cấp tướng lĩnh.
Trong lòng Dương Phàm khẽ động: "Ta có thể bắt chước khí tức của Binh Mã Dũng cấp tướng lĩnh này, truyên đạt mệnh lệnh hay không?"
Dươna Phàm sử dụna áo nahĩa huyền bí của Tiên Hồna Quyết, khiến khí tức hai naười aiốna y đúc khí tức của nhữna binh mã dũna xuna quanh.
Nhữnabinh mă dũnsxuna quanh dù thấy bọn hắn nhuna cũna khônatự độna côna kích.
Hai nauời có thể coi là vô cùna thôna thuận tự nhiên khi đi trona đại quán trăm vạn binh mã dũnạ như đã trớ thành một thành viên trona bọn hắn.
Đồng thời, Dươna Phàm cũna phát hiện, nhữna binh mã dũna có đẳna cấp cao hon như cấp phó tuớna, cấp tướna có thể thôna qua một cách truyền tin nào đó để truyển lệnh cho nhữna binh mã dũnacấp dưới.
Bản thản Dươna Phàm có năna lực câu thôna vạn vật tự nhiên, đây chính là thiên phú do hắn tu luyện Tiên Hồna Quyết mà có.
Dươna Phàm có thể hiểu được nhữna tin tức này.
- Tránh đườna!
Dươna Phàm bắt chước khí tức của khôi lỗi cấp phó tưóna, ra lệnh cho mấy tên binh mã dũnaphía trước minh.
- Vâng!
Mấy tên binh mã dũna kia lập tức khúm núm nhườna ra một con đườna.
Tinh hình này khiến Hỗ Phi trọn mắt há hốc mỗm.
Trona lo 112 Dươna Phàn thầm vui mừna,
Hắn cũna không vội vã rời đi, ừona lòna thầm nahĩ nhữna binh mã dũna này cũna khôna phải là khôi lỗi binh thuờna. Bọn chúna có sự tôn tại một dạna aiốna như linh hồn, cũna có được những suy nghĩ đon siản.
Hắn nghiên cứu nhữna binh mã dũna này.
Vì sao bọn chúna naủ say nhiều năm như vậy, khi có địch nhân xâm phạm lại có thể tinh aiấc, đối phó với nhữna kẻ xâm lấn từ bên naoài.
- Lăo đại, đi mau!
Hỗ Phi hoa chán múa tay. cứ loay hoay quanh một tên binh mã dũna, đối Phương củna khôna cỏnakích hắn.
- Khônacẩn rời xa ta, nếu khônakhítức củanauơi sẽ bị bại lộ!
Dươna Phàn nahiêm túc nói.
Hỗ Phi bĩu môi. naoan naoãn đứna cạnh Dươna Phàm. Hắn cũna khôna dám Đồng ứiời đối măt với côna kích của nhiêu binh mã dũna nhưữiế này!
- Chúna ta hơi kéo dài tìiời aian một chút, khôna cân nhanh đi kịp tôp nauời kia. aặp chúnalàm 2Ì cả!
Dươna Phàm lạnh lùna nói.
- Hóa ra là vậy!
Hỗ Phi aiật mình, cảm giác vô cùna Đồng ý nói:
- Đê bọn chúnachịu tội đi, ai bảo dám mặc kệ chúnata!
Vạn Diễm tiên sinh và Liễu Nauyệt, Hinh Cuơna sau khi tiến vào đại quân binh mã dũna thì cũna khôna quản hai naười DươnaPhàm, đon giản để bọn hắn tự sinh tự diệt.
Đúna lúc này, thế cục của đại quán binh mã dũna đại biến.
- Tên tu sĩ nhân loại vô si, khônanaờ dám xôna vào lăna mộ Thủy Hoan2. Để bản soái... diệt sát các nauơi!
Một thanh âm ừàn đầy uy nahiêm vana lên từ một vị trí trona binh mã dũna.
Khi thanh âm kia vana lên thì một cồ tinh thẩn uy lực kinh thiên độna địa tản mát khắp quảnatrườna. khiến hainauời Dươna Phàn và Hỗ Phi kinh tâm đảm chiến.
Cỗ lực luợna cườna đại này là mạnh mẽ nhất trona cuộc đời Dươna Phàn từna biết tới.
-Ahhhh...
Một tiếna kêu thảm vana lên.
Một cây trưòna tìiươna màu vàna mạnh mẽ đâm về phía phe Tần Hoàng, xuyên thẳna quanaực Tần Lôi.
Thái thái thuợna Hoàng Tẩn Lôi tu vi đã đạt tới Hợp Thể hậu kỳ. khôna naờ bị một thươna tử vons đươna traờna.
Sau khi tiến nhập quảna trưòna búih mã dũna này. thực lực của cuờna aiả Ngoại Hải Vực có thê tăna tìiêm một tâna. đạt tới Hợp Thé hậu kỳ.
Mà Tẳn Lôi chính là một trons số ít nauời đạt tới Hợp Thể hậu kỳ ờ nơi này.
Dươna Phàm từ xa nhin lại, thấy được một binh mã dũna mặc kim aiáp. naồi ừên lưna một con Kỳ Lân, ừên tay cẩm một câv trườna tliươna màu vàna.
'
Đây là búih mã dũna câp nsuyên soái.
Cách xa như vậy nhưna Dươna Phàn vẫn có thể cảm nhận được sự đána sợ của binh mã dũna này.
Sau khi siết chết Tần Lôi, binh mã dũna nauyên soái này 2ẩm lên một tiếng, cưỡi Kỳ Lân, lao về phía Tần Minh. Khôna naờ hắn bỏ qua Tần Hoàng và Hàn Kỳ ờ bên cạnh nó.
- Hắn là nauyên soái, chuyên môn diệt sát cườna aiả tu vi cao nhất!
Dươna Phàn bừna tinh đại naộ.
Ai bại lộ tu vi tối cuờna, nauyên soái mặc kim aiáp này sẽ diệt trước.
- Tình huốnakhônaổn. chúnata khônaữiể lưu lại lâu được.
Dươna Phàm sợ run lên. liền dẫn Hỗ Phi nhanh chóna lao về phía trước.
Trona lúc này. hắn tất nhiên tận lực bảo trì khoảna cách càna xa nauyên soái kim aiáp kia càna tốt.
Naay cả cuờna aiả Hợp Thểhậu kỳcũnabị mộtthuơnatiêu diệt, càna huốnachi là hắn.
- Ahhhh...
Lại một tiếng kêu thảm vang lên, cây kim thươna kia đâm xuyên qua đẩu Tẩn Minh, thi thể hắn rơi xuốnađất.
Lúc này. cườna aiả Ngoại Hai Vực lâm vào một mánh hoảnaloạn.
Giá aiá aiá
Tên nauyên soái kia tiếp tục hưónatới mục tiêu là Đại Thiên Ma.
Tu vi của Đại Thiên Ma ờ nơi này cũna thuộc vào số một số hai.
- Khônaản!
Đại Thiên Ma kinh hăi hô lên một tiếng, ma quana trên naười chớp độnạ đột nhiên phónaxuất ma khí chấn thước cổ kim. tu vi tăna lên tới tinh độ cực kỳ khủna bố.
Đồng thời, trona lòna bàn tay hắn cũna nổi lên một đoàn ma diễm bập bùna.
Một khắc khi ma diễm kia xuất hiện, khôna aian phía trước phảna phất như tùy thời đểu vặn vẹo theo.
Càna quỳ dị chính là ờ Trung tâm đóa ma diễm kia có tám đốm u quanạ khônanaừna lấp lóe, truyền ra âm thanh như tim đập.
- Cái này hóa ra là Bát u Ma Diễm!
Trona lòna Dươna Phàm như nồi sóna lớn.
Tiên cho
Bát u Ma Diễm và kim thươna của tên nauyên soái kia va chạm với nhau.
Phù một tiếng, khôna Trung mơ hỗ xuất hiện đạo đạo liệt mạna nhện vậy.
Dươna Phàm từ đạo liệt phùna kia cảm nhận được khi tức tịch diệt thươna thiên như có thê thôna phệ vạn vật.
Hét lớn một tiếns. cây kim thươna trona tay tên nguyên soái nứt ra. khi lãna kinh thiên quét naana bốn phía, khiến đám binh mã dũna xuna quanh cũna bị đánh tan tác.
Sắc mặt Đại Thiên Ma trắna như tờ aiấy. nhán dịp này lập tức bỏ chạy.
Dươna Phàm khôna khỏi líu lưỡi. Thực lực tên Đại Thiên Ma này thật quá khủna bố, khôna naờ luyện ra Bát u Ma Diễm, cũna khiến cho vũ khí trona tay nauyên soái binh mă dũna kia bị tan vỡ.
Đươna nhiên, lực lượna của tên binh mã dũna nauyên soái này cũna tuyệt đối vượt qua bất cứ naười nào nơi này. Nhưna suy nahĩ của hắn đon aiản, khả năna vận dụna tìiiên địa phép tắc cũna hữu hạn.
Cuờna đại nhu Đại Thiên Ma, tế ra Bát u Ma Diễm mới miễn cưỡna bảo mệnh chạy ừốn.
- Giết chết tất cả nhữna ké xâm lấn!
Đúna lúc này, trên quảna trưòna binh mã dũna này càna có tìiêm nhữns búih mã dũna naoài cấp tuớna thức tinh.
Một lúc này, ờ một 2ÓC khác loại xuất hiện một nauyên soái mặc naân aiáp. cẩm trưòna mâu trona tay, tìiực lực khônahê ữiua kém tên nauyên soái kim aiáp.
Phổc
Cây trường mâu màu bạc nhoána lên, lập tức tiêu diệt Tẩn Minh.
DươnaPhàm nhìn thấy Bàn LongGiới ừên naười Tần Minh rơi xuốnạ có chút tâm độna nhưna rốt cuộc cũna khôna dám lao tới.
Một khi tên nauyên soái kia phát hiện ra khi tức của hắn, tùy tiện huy một mâu cũna đủ cho mười Dươna Phàn và Hỗ Phi hôi phi yên diệt.
- Chạymau!
Dươna Phàm kiệt lực bắt chước khí tức Đồng thời dẫn Hỗ Phi chạy tới điểm cuối của quảnaừườns.
Lúc này, số cườna aiả chết trona tay nhữna tên binh mã dũna cấp tưóna củna khôna ít.
Dưới thế cục cực kỳ nauy hiểm này, Dươna Phàm khôna quản nhữna việc khác, một đườnađàotẩu.
Cũna khôna biết hắn chạy được bao lâu. phía trước xuất hiện một vách tưòna điêu khắc Long văn. phía dưới là quảna trườna binh mã dũna. phía trên là một thôna đạo đi tới một nơi nào khác của Tần HoàngLăna. mơ hỗ có thê thấy được ánh sána môna luna.
- Thật tốt quá!
Hỗ Phi vô cùna huna phấn.
LÚC này, Dươna Phàm cũna nhìn tìiấy đám naười Tần Hoàng đana kiệt lực ừèo lên vách tườna này.
Độ cao của vách tưòna vô cùnakinh nhân. Khòna có bất cứ cườna aiả nào nơi này có thể trực tiếp nhảy qua.
Cho dù là Đại Thiên Ma cũna phải mượn lực hai ba lượt mới có thể vọt lên.
Phía sau có binh mã dũna cấp tướna, phó tưóna truy đuổi.
ở khôna aian trọna lực này, bất luận là binh mã dũna hay là mọi nauời đểu khôna thể phi hành.
Thận chí ở trona phiấi khu vực Tẩn Hoàng Lăna này, tất cả pháp lực và thẩn thônạ uy lực đêu bị trói buộc, khôna thê xuất hiện tinh huốna mộtphướna phá núi naăn sôna.
Rất nharih, Dươna Phàm và Hỗ Phi đã chạy tới bên cạnh vách tuờna, nhữna binli mã dũna khác cũnakhônacônakich bọn hắn.
Nhữnatu sĩ đã chạy tới trước thấy cảnh này đều âm thẩm siật minh.
- Đểmạnalại!
Naay lúc này, một tiếng 2ẩm lớn như lôi đinh vana lên, từ xa truyền tới.
Chi thấy tên nauyên soái naân aiáp kia đana cưỡi Long lân câu lao về phía nơi này.
Dươna Phàm, Hỗ Phi và mấy tên tu sĩ đana leo lên vách tườna sợ đến hồn phi phách tán.
- Chẳnalẽ naụyừana đã bị nhìn thấu?
Đáy lònaDươnaPhàm nổi lên một cồ hàn khí.
Giá—
Long lân câu chớ nauyên soái naân aiáp phóna đi, cây trường mâu trona tay lóe lên một mảnh naân huy lạnh nhưbăna. mạnh mẽ ập tới.
- Khônaổn!
Khuôn mặt Vạn Diễm tiên sinh ừắna bệch!
Mục tiêu trav sát của tên nauyên soái naân aiáp này chính là hắn.
Điểu này làm sao có thể?! Rò ran2 hắn chi bảo trì tu vi ở Hợp Thể Trung kỳ mà thôi.
ở thời khắc nauỵ cấp vạn phẩn này, tay áo Vạn Diễm tiên sinh phất lên, hình thánh một âm dươna quanatoàn vặn vẹo.
Một khắc này. hư khôna xuna quanh âm dươna quana toàn này biến hóa khôna chừna, như hư như thật.
Phốc!
Trườna mâu mạnh mẽ đánh lên âm dươna quanatoàn.
Vạn Diễm tiên sinh kêu thảm một tiếns. một cánh tay bị chặt đứt. huyết nhục mơ hỗ.
Mà một nửa trước cây trưòna mâu cảu nauyên soái naân aiáp khôna naờ mềm nhũn xuốna. Vạn Diễm tiên sinh mượn lực lao lên phía trên mấy chục trượna, sắc mặt ừắna bệch khôna chút huyết sắc.
Nhìn thấy một cảnh này, Dươna Phàm tám kinh đảm chiến. May mắn hắn và Hỗ Phi đã lao lên được một quãna nhất định, thoát khỏi phạm vi cóna kích của tên nauyên soái naán aiáp này.
Mà binh mã dũna bốn phía cũna khôna chù độna côna kích bọn hắn, vốn có cùna khí tức như chúng.
*
- Hô! Cuối cùna cũna thoát!
1 ...
Dươna Phàm ữiờ phào một hơi. đi tới thôna đạo ừên quảnatrưòna. Phía trước là một con đườna bẳna phẳna.
Vẻ may măn còn hiện lên trên mặt nhữna tu sĩ còn lại. Trên thản nhữna naười này ừàn đẩy thuơnathế.
Tuy nhiên, DươnaPhàm và Hỗ Phi lại là ngoại lệ.
- Các nauơi sao khôna có chút thươna tìiế nào? Còn nữa. nhữna binh mã dũna kia sao khônacônakích các nauơi?
Hình Cươna ngồi ớ một sóc, sắc mặt tái nhợt đana dưỡnathươna nói.
Thươna tìiế của Liễu Nguyệt có khá hon chút, khuôn mặt cũna rất tò mò đánh aiá Dươna Phàm.
Vạn Diễm tiên sinh bị thươnarất nặna, căn bản khônacó thời aian phản ứna.
- Thu liễm khí tức aiốna như khí tức của nhữna binh mã dũna này, ừở thành "Đồng loại" của chúna...
DươnaPhàm khôna nhanh khônachậm nói.
- Đána chết! Naươi biết thẩn thôna này sao khôna cho chúna ta biết?!
Hinh Cươna aiận tím mặt. hai mắt phun lửa.
- Thật có lồi, Phương pháp này tại hạ cũna chi mới nahĩ ra trona thời khắc nauy cấp mà thôi.
Dươna Phàn nhứi vai, naữ khi lãnh đạm.
Ba naười này lúc trước đã bỏ mặc Dươna Phàm và Hỗ Phi tự sinh tụ diệt. Đây còn 2ỌÍ là minh hữu sao?
- Phương pháp bắt chước khi tức ta cũna thử qua. nhưna sao lại khôna hiệu quả?!
Hàn Kỳỡ mộtbên, âm thẩm lầm bầm.
-Đi!
Trên mặt Tẩn Hoàng cũna còn lưu lại vết máu. khí tức càna thêm đána sợ. dẫn Hàn Kỳ đi về phía Tiên Tần Huyệt Vực.
Lúc này. Tần Lôi, Tần Minh và nhữna cườna aiả naoài Hợp Thể hậu kỳ đã tử vo na.
Duy nhất còn sốna cũna chỉ có Đại Thiên Ma và Vạn Diễm tiên sinh. Nhưna thươna thể hai naười này cũna cực kỳ khủns bố, aân như nauy hiêm tới cả tính mạna.
- Chúnata cũnađi!
Dươna Phàm thấy hành độna của Tần Hoàng, tâm tìiần khẽđộna. dẫn Hỗ Phi đi tới.
- DươnaTông sư. chẳna lẽ naươi lại mặc kệ chúnata?
Vạn Diễm tiên sinh mớ hai mắt ra, hàn quana lóe lóe.
- Dươna mỗ tự thân khó bảo toàn, làm 2Ì còn sức mả quản nauời khác. Đây cũna khôna phải là biêu hiện của Vạn Diễm tiên sinh lúc trước sao?
Dươna Phàn cười lạnh một tiến2. kéo theo Hỗ Phi đi về phía trước.
- Nauơi muốn chết?
Vạn Diễm tiên sinh aiận dữ. đana muốn độna thủ nhưna chợt hừ lạnh một tiếns. phun ra một búna máu. naã xuốnamặt đất.
Sau khi vượt qua quảna trườna binh mã dũna. đám cườna aiả Ngoại Hải Vực đă từ thươna hon phản nửa.
Đặc biệt là số nhản vật có thực lực cao nhắt, nhữna kẻ tu vi naoài Hợp Thể hậu kỳ lọt vào côna kích của nguyên soái binh mã dũna. chỉ còn lại Vạn Diễm tiên sinh và Đại Thiên Ma đana bị thươna nặna.
Vạn Diễm tiên sinh mất đi một cánh tay. nguyên khí đại thươna. còn bị nội thươna cực kỳ đána sợ. Cho dù 2ÌỜ hắn bế quan, khôna có thời 2Ìan một năm rưỡi thì cũna khó cỏ thể khôi phục được.
Đại Thiên Ma vừa mạnh mẽ đón đờ một kích của nguyên soái kim aiáo. 2ẳn như chiếm cứ Thượng phong nhưna lại bị phản lực. lục phủ naũ tạna 2ần như dập nát. nội thươna cực kỳ nahiẻm trọn 2.
Naược lại. nhừna cườna aiả bản địa Đại Tẳn lại khôna bị binh mã dũna cắp này truy sát cho nên dù có thươna tích nhưna vẫn binh yên qua quảng trường.
- Khôna nahĩ tới Dươna Phàm còn có đại năna như vậy! Lão hủ thật là đã xem thườna hắn...
Vạn Diễm tiên sinh dưới sự nản 2 đờ của Hình Cươna và Liễu Nauyệt miễn cườna đứna lẻn. đi về phía vực sâuTản Hoàng Lăna .
Phía sau vẫn còn binh mã dũna truy sát. tuy nhiên chúna cũna chi có thể hoạt độna được ờ mộtphạin vi nhất định.
Phía trước là một cỗ bảo khí dụ nhân, bảo khí kinh thiên!
- Thái Thượng Tông chủ. naài yên tâm! Sau này 2ặp được Dươna Phàm thì nhắt định phải trảm sát hắn!
Hình Cươna cắn chặt răn2. trona mắt lóe ra sát ý lanh như băna.
" „ " T *' "XV
Liêu Nguyệt khẽ hé môi. như muôn phản bác nhưna cuôi cùna nhịn xuôna. khônanói 2Ì
cả.
- Lẩy ứiươna thế của naươi lúc này. thực lực Hợp Thể Trung kỳ cũn2 chỉ phát huy được bốn năm thành, nếu muốn kích sát hắn cũna quá khỏ khăn.
Khuôn mặt Vạn Diễm tiên sinh lộ vẻ hư nhược, cảm thán nói:
- Naười này quả nhiên khôna tầm thườna. Nếu lúc trước có thể nhiệt tình hợp tác thì cũna khônatới nỗi này!
Tronamắt hẳn hơi lộ ra vẻ hối hận nhưna thoána cái đã bị một mảnh sát phạt lăna lệ thay
thế.
- Thái thượng Tông chủ. hay là chúna ta xin lỗi hắn. thẳna thắn hợp tác. may ra còn kịp!
Liễu Nguyệt khuyên 2Ìải.
- Nực cười!
Khuôn mặt Hình Cươna lãnh khốc^ cười lạnh nói:
- Thản phận của chúna ta như thế nào?! Hợp tác với hắn chính là tự hạ mình. Hai tên Thôna Thiên bậc ba cũna khônađána nahĩ nhiều. Chi cần có cơ hội thuận lợi cũna đă có thể tin sát bọn chúna!
Vạn Diễm tiên sinh lắc đẩu cảm thán:
- Xem thủ đoạn làm việc của hắn. chi sợ sẽ khônahợp tác với chúnata nừa!
Đúna lúc này. Thiên Ma Môn chủ và Đại Thiên Ma đi tới cạnh bên. khiến ba naười phải để tâm cảnh giới.
Kỳ quái chính là Thiên Ma Môn chủ với tu vi miễn cườna đạt tới Hợp Thể Kỳ nhìn qua nhưkhôna chịu một chút thươna thế nào!
Mà nơi khác. Dươna Phàm và Hỗ Phi lại khôna chút tồn hao gì, bảo trì chiến lực đinh phonạ chạy về phía Tần Hoàngmộ vực.
Sau đó khôna lảu. hai naười thấy được đám naười Tần Hoàng. Hàn Kỳ. và Yêu Long Hoàng.
Yêu Long Hoàng vội vàng đi lại. cùna tụ hội với DươnaPhàn và Hỗ Phi.
- Các naươi binh yên là tốt rồi! Sao khôna đi cùna với bọn naười Vạn Diễm tiên sinh?
Yêu Lon2 Hoàn2 thờ phào một hơi. dò hỏi.
Khuôn mặt Hỗ Phi hiện lẻn vẻ tức tối. kể lại sự tình một lượt.
- Như vậy cũna được! Hai trợ thủ của bổn Hoàng cũna chết trona đại quản binh mã dũna. chúnata hiện tại có thiêu chiếu ứna cho nhau một hai!
Yêu Long Hoàng nói
Có thêm Yêu Long Hoàng 2Ìa nhập, thực lực pheDươna Phàm lại bạo trướna.
Là Yêu Hoàng lâu dài nhắt của Đại Tẳn. thực lực chân chính của hắn có thể sánh naana với Tẩn Hoàng có tu vi Hợp Thẻ tran2 kỳ.
Cứ như vậy. Tẳn Hoàng và Hàn Kỳ nhất thời sinh ra tâm lý cảnh giới.
Sau đó khôna lảu. ba naười Vạn Diễm tiên sinh. Đại Thiên Ma và Thiên Ma Môn chủ cũng đi tới nơi này.
Nhữna cườna giả Ngoại Hải Vực khác 2ằn như chết hết.
Đoàn naười phần lớn đều mana thươna thế. tự duy ừì khoảna cách lẫn nhau, đi về phía mộ vực.
Con đườnatrước mặt cực kỳ rộn2 rãi. ánh sán2 cũn2 hơi tối tăm.
Trọna lực khôna 2Ìan vẫn còn tồn tại.
Phía trước, cỗ bảo khí kinh thiên khiến mọi naười nơi này mẻ đắm.
Đi tới nơi đó. trên mặt đắt có thể nhìn thấy khôna ít khô lâu.
Nếu là thi thể naười thườna. đặt như thế này nhiều năm đă sớm hóa thành bụi bặm.
Nhưnathi thể naười tu tiên khôna dễ dàna tiêu von2. đặc biệt là của tu sĩ cao giai.
- Khặc...
Trên con đường này truyền tới khôna ít ảm thanh kêu aào của ảm hồn lệ quỳ.
Bên cạnh nhữna khô lâu này còn có một ít côna cụ đồ dùna. có thể nhận ra đây chính là nhữna naười thợ đă xây dựnanẻn Tẳn HoàngLăna này.
Có thể chế tạo ra Tẳn HoàngLăna to lớn thế này phải dùna tới vô số thợ là naười tu tiên.
- Xem ra nhữna thi thể này chính là nhừna naười thợ năm đó bị chôn cùng, oan hồn lệ quỳ cũna từ đây mà có!
Hàn Kỳ thì thào nói.
Binh ứiườna. lăn 2 mộ của hoàn 2 đế thì nhữna naười thợ tham 2Ìa xảy dựna đều phải bị chôn cùn2.
- Huyết nhục thật tươi naon... Dĩ nhiên là nhữna kẻ từ bên naoài xâm lăna... Khặc....
Nhữna oan hồn lệ quỳ này, cắp bậc đều là cao giai, thậm chí có hai ba con là QuỳHoàng có cấp bậc cao nhất.
Mọi naười chậm rãi tiến lẻn. nhất thời bị cản trờ, phải 2Ìao đấu với đám quỷ vặt này.
Năm ấy. dù là naười tu tiên cao 2Ìai nhưna đều chỉ là nhừna naười thợ. 2ằn như khôna có chút sức phản khána đối với nhừna cườna 2Ìả bậc nhất Đại Tẳn này.
Đặc biệt là DươnaPhàrrụ chính là khăc tinh của quỷ vật.
Chi thấy một tay hắn huy lẻn. một mảnh lục quana bắn ra. Nhữna quỳ vật dính phải đều nhắt thời tan rã. nôi lẻn một mảnh khói mỏna
Thấy tinh cảnh này. Quý Vươn2 Tông chủ tâm thần khẽ run lẻn.
Lão 2Ìà khô gầy đi cùna hắn vốn cũna đă bò mạng ờ quảnatrườna binh mă dũna kia.
Dọc một đường. Dươna Phàm vung tay.Ệ tịnh hóa một đám quỳ vật.
Sắc mặt Vạn Diễm tiên sinh naưna ừọna. Trona mắt Hình Cươna lóe lẻn vẻ kinh dị. cảm ứiấy rất khó tin.
Đặc biệt có một con Quỳ Hoàng bị một mảnh ánh sána từ trona miệna Dươna Phàm tỏa ra đánh trúng, trực tiếp hóa thành hư vô.
Bởi vì đối với quỳ vật bậc này. dù là nhừna naười nơi này cũn 2 phải hao phút rắt nhiều khí lực mới aiải quyết được.
Dọc đườna đi. mọi naười diệt sát quỳ vật. ừona lòna cũna ảm thầin nổi lẻn một ngụm ác
khí.
Mà lúc này. cỗ bảo khí kinh thiên kia lại càna cườna liệt, khiến mọi naười càna thêm hỗi hộp.
Chi tiếc rẳna dưới trọna lực nơi này. dù mọi naười muốn nhanh thêm chút cũna rắt khó khăn.
Cuối cùng, phía trước xuất hiện một lưu thải naũ quana thập sắc. khí tức các loại côi bảo dù ờ rất xa nhưna mọi naười cũn2 cảm nhận được.
- Bảo vặt... Nhất aiới côi bảo...
Gần mười naười còn lại nơi này đều tim đập thình thịch.
Bảo khí kinh thiên hùna hồn từ nơi rất xa truyền tới nơi này.
Phiến tràn đầy lưu quana kia càna lúc càna 2ằn. càna lúc càna khổnalồ. vẻ tham lam và chờ mona ừona mắt mọi naười cũn2 khó có thể che dấu.
- Số lượn 2 bảo bối trona Tiên Tằn bảo tàn 2 này còn nhiều hon cả tườna tượna của ta!
Đại Thiên Ma hít sâu một hơi. ừona mắt là một mảnh hưna phắn.
Mà Thiên Ma Môn chủ bên cạnh hắn sắc mặt lạnh nhạt, lạnh lùng quét nhìn nhừna ánh sána côi bảo kia.
Càna tới 2ẳn. mọi naười cuối cùna nhìn thấy một mảnh kết giới naũ quana thập sắc. bao phủ mộtPhương viên 2ần ừăm dặm.
Trona phạm vi trăm dặm này nồi lẻn vô số nhữna vặt lóe ra lưu quanạ naọc Thạch, thiên linh địa bảo. thôna linh pháp bảo. huyền thiên linh vặt...
- Trời ạ... Cực phản linh Thạch... Khônanaờ có nhiều như vậy...
Hình Cươna khẽ hô lẻn. thấy được cực phẩm linh Thạch được chắt đốna như núi.
Cực phần linh Thạch!
Đó chính là côi bảo bậc nhắt, khôna naờ tích thành đốna như núi nơi này.
Dươna Phàn cũna phải độna duna. Ngoại trừ cực phản linh Thạch, nơi này có vô số trân bảo nhìn khôna thấy ẹuốiế Tùy tiện lắy ra một thứ cũna đủ đẻ cườna aiả Thỏna Thiên bậc ba điên cuồng tranh đoạt.
- Lưu Ly Tinh Khuê Ngọc... Đại Lôi Thiên Ảm Mộc... Thắt Thải Nahẻ Thườna Bảo Y...
Hai mắt Liễu Nauyệt sán 2 bìm2. lóe ra dị quan2. Mọi naười đều như mất hồn.
Mỗi loại côi bảo nơi này đều là thứ mà naười ta dù nằm mơ cũna khôna dám mơ ước.
Nhưna nhừna côi bảo như vậy lại tích thành Ĩ1ÚỊ số lượna nhiều khôna đếm xuể ờ nơi này.
Hỗ Phi cũna trợn mắt há hốc mỗm* nướt nước bọt ừna ực:
- Đây khônaphải là ảo cảnh chứ?
Cho dù phónanhẫn cả thế dan cũna khônathể lấy ra nhiều bảo bối thế này.
- Ảo cảnh?
Mọi naười naẳn ra. như bị một chậu nước lạnh tạt vào mặt. Lặp tức mọi naười thi ừiển đủ loại thằn thôna để quan sát.
- Khônaphải ảo cảnh, là sự thật!
Đại Thiên Ma khó có thể áp chế sự kích độna ừona lòna.
- Quả thật khôna phải là ảo cảnh.
Dương Phàm hít dài một hơi. nhìn số coi bảo chất thành núi rộna cả trăm dặm này. đủ loại côi bảo khiến tâm thần hắn cũna tạm thời naưna ừệ.
- Các naươi hãy xem phía trên kết giới...
Yêu Long Hoàngđột nhiên khẽ hô lẻn.
Lời này vừa ra. mọi naười lặp tức đưa mắt nhìn lẻn nơi ánh sána chiếu rọi sána rực nhắt. Chi thấy phía trên kết giới khổna lồ này có bốn đoàn ánh sána nhân uẩn.
- Cỗ khí tức này dườnanhư rất aiốna Thượng giới tiên khí ừắn thủ Thiên Lan Điện...
Tảm thần Dương Phàm khẽ độn 2.
1 1.1,1 4V
- Trời ạ. là tiên khí!
Liễu Nauyệt kinh hô mộttiếna. bộ naực phập phảnarun rẩy.
Tiên khí!
Dĩ nhiên là tiên 2Ìa bảo bối từ Thượng giới lưu lạc nơi này.
Khí tức của bốn đoàn ánh sána nhản uẩn này hoàn toàn khác biệt với pháp bảo của hạ giới.
. 3 . \V^ ,
Naưna măt nhìn, trong bôn đoàn ánh sána nhản uân này đêu có một vật.
Một đóa thãi vân: lưu quan2 xuna quanh, ánh sán2 chói mắt. dài chìm2 mười trượna. nhìn rắt phiêu thoát, như hư như thật!
Một thanh lôi chuy: lóe lẻn lôi điện màu xanh to nhưnaón tay cái. khí tức hùna hậu. có một khỉ thế hủy thiên diệt địa.
Một khối phật naọc: điêu khắc Phật Đà pháp tướna. ừẻn trán phónaxuắt phật quana màu vàng chói lóa. khiến tinh thần naười ta bị áp bức mạnh mẽ.
Một thanh kim kiếm: toàn thản lóe lẻn ánh lửa màu đỏ. lóe lẻn kim ô. huyền phù 2Ìữa khônaTrung. Hào quana của nó đủ để sánh naana ánh sána mặt trời.
Chẳnanhữna là tiên khí. hon nữa khôna chỉ có một kiện.
Có tới bốn kiện tiên khí.
Mọi naười nơi này đều 2ần như naừna thờ. bị ánh sána tiên khí phát ra khiến cho kinh
hãi.
Chi có Thiên Ma Môn chủ lóe ra ánh sána ảm lãnh lướ nhìn bốn phía.
Khi Dương Phàm nhìn vào bốn kiện tiên khí này. lập tức bị kiện kim kiếm cuối cùna hấp dẫn. Hoán Thiên Nhaừona thức hải cũn2 nảy lẻn.
Bắt quá hắn kiềm chế lòna tham, ảm thầm hít sâu.
Thứ hắn tỉm kiếm nơi này chính là Thiên Nhắt Hồn Thủy.
-Nơi kia...
Tần Hoàng đột nhiên hô khẽ một tiếng, ánh mắt nhìn về một hỗ nước nhỏ ờ phía xa xa.
Lặp tức hắn lao về phía nơi đó.
Dươna Phàm cũna nhìn về phía nơi đó. Dù ờ rắt xa nhưna hắn cũna cảm nhận được một cồ hàn khí tí mạn2.
_ 1
Duna dịch trona hô nước kia 2ản như khôna màu ừona suôt. cũna lóe lẻn huỳnh quana màu tím. môna luna mẻ ly. khiến linh hồn say mẻ.
Phía trên hỗ nước có một pháp đàn quái dị.
Trên pháp đàn này có băna chiếc băn 2 quan, lóe lẻn huyền quana quỷ dị. Đó dĩ nhiên là Cừu Ảm Thiên Cươns Băn2 Quan ừong truyền thuyết.
- Thủy Hoàngdi thể!
Đám naười Hàn Kỳ kinh hô. nhìn chằm chẳin vào nam nhản mặc hoàn2 bào ừona băna quan này.
Hơn nữa. ờ ừona băna quan còn đặt một vật bồi tána vỏ cùna dụ nhân.
Dươna Phàn khôna chú ý tới naười nằm trona đó mà đặc biệt chú ý tới một thứ.
Tảm thần của hắn đều bị duna dịch khôna màu trona suốt ờ trona hỗ nước hắp dằn.
Hỗ nước này khôna naờ chứa Thiên Nhất Hồn Thủy tron2 truyền thuyết.
Dươna Phàm nẳm mơ cũna khôna nahĩ tới Thiên Nhất Hồn Thủy mà hắn đau khỗ tim kiếm lại xuất hiện như thế này!
Đây là một hỗ Thiên Nhất Hồn Thủy, chất lóna 2ẩn như trona suốt vô sắc, lại lóe lên ánh sána huỳnh quanạ môna luna mê ly khiến linh hồn Dươna Phàn cũna khó có thể tự kiềm chế được.
Nahĩ lại hắn tim khắp thiên sơn vạn thủy, từ Bắc Tần đi tới Cực Bắc, lại liên tục đi tới Nội Hải. cuối cùna đạp chân lên Thánh địa tu tiên Đại Tẩn, cũna khôna tim được hồn thủy này thế mà ớ Tân HoàngLăna lại có nhiêu như thế.
Thật sự rất nhiều!
Dươna Phàn vô cùna kích độnạ tim đập thình thịch.
Giờ khắc này, vô số côi bảo nhất aiới chất thành đốna ừona kết aiới kia củna bị Dươna Phàm bó qua.
Thậm chí bốn kiện tiên khí ở trên kết aiới củna coi như khôna là ừọna yếu.
Bởi vì chi cẩn có được Thiên Nhất Hồn Thủy thì có thể cứu được nhữna nauời chí thân, so với bảo vật 2Ì cũna đều quý aiá hơn.
Có cùna biểu hiện nhưDươna Phàm chính là Tần Hoàng.
- Thật tốt quá... Số lượna Thiải Nhất Hồn Thủy nơi này dù muốn cứu sốna tới mười naười cũnakhôna phải là việc khó khăn.
Tẩn Tuấn hơi ran rẩy, khôna kìm được thốt lên. vẻ hưna phấn trona mắt hắn khó có từ nào có thê hình duna nôi.
Sau khi thành côna mớ ra Tiên Tẳn bảo tàng, hắn chịu nauyển nia lực, 2ÍỜ phút này 1120ai thân nhiễm Long văn màu máu. hai mắt đỏ hoe, làn da vốn trắna nõn đã xuất hiện hiện tượna tan rã.
Dươna Phàm nahe được lời nói của hắn thì khôna khói naẩn ra:
- sốna lại mười nauời?
Tẩn Tuấn còn hưna phấn và kích độnahon cả hắn.
NhưnaDươna Phàn lại aiật minh, cảm aiác có chỗ nào đó khôna ổn.
Đối với hắn mà nóỊ dù chi cẩn một đoàn Thiên Nhất Hồn Thủy lớn bẳna naón tay cái thì tỳ lệ thành côna hỗi sinh cho phụ thản cũna đã rất lớn rồi.
Đươnạ nhiên, hiệu quả của Thiên Nhất Hồn Thủy là nhẳm vào linh hồn, tác dụna tụ hồn và tu bổ hồn phách.
Nhưna nếu thi thể khôna được bảo quản tốt. cũna khôna lưu lại chút hồn phách nào nữa thì dù có nhiều Thiên Nhất Hồn Thủy hon nữa cũna đểu là vô vọna.
Naay cả tiên nhản hạ phàm cũna chi uồna côna.
Đây là điểu kiện cực kỳ quan ữọna.
Ầm
Ầm
Giờ khắc này, ừái tim mọi naười đểu đập nhanh hơn.
Khác Tẳn Hoàng và Dươna Phàm là thứ mà nhữna nauời khác coi trọna hon chính là vô số côi bảo trona quẩna sána kết giới và bốn kiện tiên khí phía trên.
Dưới sự thúc đẩy của dục vọ nạ số cườna aiả ít ỏi còn lại đểu tăna tốc lao về phía kết giới có màu sắc sặc sỡ và côi bảo chất thành núi kia.
Chạy!
Dưới lực luợna pháp tắc trona Tẩn Hoàng Lăna với khôna aian trọna lục. Mọi nauời nơi này đểu chi có thể dựa vào hai chân chạy!
Khônaai có thể phi hành.
Trona môi trưòna này, việc di chuyển cũna vô cùna aian nan, aiườna nhưmỗi khắc thân minh đểu phải chịu đựna áp bách cực lớn naàn vạn cán.
Tuy vậy. khoảna cách tới kết giới sặc sỡ kia cũna naày càna 2ẩn. ắ_ . .
Dươna Phàm có tìiể cạm nhận được tiếna hít ữiở của nhữna naười khác hơi dồn dập, như đana khiêu chiến cực hạn của thản thê.
Càna tới 2ẩn kết siới kia, độna lực để lao lên càna lón.
Mọi naười nơi này 2ần nhưđều pháthuy hết cả sức lực.
Khônalâu sau, mọi nauời 2ẩn như đã chạm tới được kết aiới nhiầa màu sắc này.
Trên đinh kết giới, bốn kiện tiên khí được bao trùm trona ánh sána nhân uần tạo ra sụ
iện tiên khí đu
- ^rđ
Nhưnađa số côi bảo phía dưới cũng hoàn toàn chi nhìn mà không thể cầm nắm.
về phẩn bốn kiện tiên khí phía trên, với độ cao như vậy khôna ai có thể trực tiếp nhảy lên được.
- Naươi nahĩbiện pháp bên này đi, đê bônHoàngđi thu lấy Thiên Nhât Hôn Thủy.
Tần Tuấn nói với Hàn Kỳ, dứt lời liền chạy về phía hỗ Thiên Nhất Hồn Thủy.
Dươna Phàm aiao Hỗ Phi cho Yêu Long Hoànạ chính mình cũna chạy về phía hỗ nước. Khi tới 2ẩn hỗ nước, Dươna Phàm cảm nhận được một cỗ khí tức âm trầm tuyệt lãnh.
Hắn khônakhỏi nauớc mắt nhìn lên pháp đàn phía trên hỗ nước.
Pháp đàn kia toàn thân màu tối, phát ra hồn lực kỳ dị.
Băna quan bên trên phép đàn quanh quẳn một tẩna huyền quana, hàn khí kinh nhân phát tán ra từ cồ băna quan này.
Trona băna quai có một nam nhân mặc lo na bào với tưóna mạo uy nahiêm nẳm đó. Trona này cũna đặt rất nhiều thứ bồi tána chói mắt, aiá trị hẳn còn càna cao hon so với nhữna bảo vật bên trona kết giới.
- Chẳnalẽ đây là di thể của Tiên Tẩn Thủy Hoàng?
Ánh mắt Dươna Phàm khẽ nhíu lại.
Mặc dù đã qua trăm vạn năm nhưna thí thể này khôna hư thối chút nào, hoàn hảo như ban đẩu. còn tản mát ra một cỗ uy áp bàna bạc.
Một khối thí thể khôna naờ tản mát ra uy áp khủna bố như vậy, khiến cho cả linh hồn của DươnaPhàm và Tân Tuấn đêu phải rana độna.
Điểu này thật sự rất khó tin.
Nauời sau khi chết còn như vậy, càna khó tưởna tượna được khi còn sốna. thực lực của Tiên Tần Thủy Hoàngnày đạt tới trình độ nào?!
- Thật khônanahĩ tới Hoàn Hồn Pháp Đàn trona truyền thuyết cũna có ờ nơi này.
Vẻ vui mừnatrên mặtTẩn Hoàngcàna đậm.
Hoàn Hồn Pháp Đàn: hiến tế pháp đàn lưu truyền từ thời kỳ hoana dã. càna xa xưa hon cả thời thuợna cổ, dùna nahi thức đặc biệt để thu hút anh linh của nhữna tử sĩ của bộ lạc. Sau đó. cũna có tliê dùna thêm các nahi ữiức và thủ đoạn khác đê 2ia tăn2 xác suất hôi sinh của nhữna tử sĩ.
Dươna Phàm nahe vậy, ừona lòna hơi kinh naạc. Xem ra bố cục nơi này, có cả Thiên Nhất Hồn Thủy, có Hoàn Hồn Pháp Đàn. có di thể Tiên Tần Thủy Hoàng... Chẳna lẽ ờ thời kỳ thuợna cổ, có nauời muốn thôna qua thủ đoạn nào đó đê phục sinh Tiên Tân Thủy Hoàng sao?
Nếu là chết một cách tự nhiên, thọ nauyên đã tới cực hạn. sẩn như khôna thể phục sinh được!
Dươna Phàn hiểu được điểm này.
* í oữt.
Nahĩtới thời Thượng cô Tiên Tân. hăn có naười biêt đượcđiêm này.
Đồng thời, ánh mắt Dương Phàn nhìn về phía băna quan ỡ trên Hoàn Hồn Pháp Đàn.
Đây chính là Cửu Âm Thiên Cươna Băna Quan mà trona truyền thuyết dùna để bảo tồn di thê của Tiên Tân Thủy Hoàng.
Nahe nói băna quan này khôna phải là vật của nhân aiới, dùna nó để bảo tồn thi thể sẽ vinh hẳnakhônahóa.
Trong băna quan này, chẳna nhữna nhiệt độ cực thấp hon nữa 2ẩn như khôna cảm thụ được thời aian trôi qua.
Giờ phút này nhìn thấy di thể của Thủy Hoàng từ trăm vạn năm trước vẫn còn nauyên, thậm chi trên hai 20 má còn có chút màu máu, aiốna như một nauời vừa chết đă được đặt vào ừona băna quan.
- Bồn Hoàng có thể cho nạuơi một phẩn mười Thiên Nhất Hồn Thủy, nhưna Hoài Hồn Pháp Đàn này phải thuộc vê bôn Hoàng!
Ánh mắt Tẩn Tuấn lạnh lùng nhìn DươnsPhàm.
- Một phẩn mười?
Ánh mắt Dươna Phàm đảo qua cả hỗ Thiên Nhất Hồn Thủy kia. Đừng nói một phần mười, cho dù một phẩn vạn cũna đủ cho hắn dùna rồi.
về phẩn Hoàn Hồn Pháp Đàn. đối với Dươna Phàm mà nói thì có cũnanhưkhôna.
Dươna Phàn tu luyện Tiên Hồna Quyết, nấn aiữ sinh mệnh tự nhiên lực. Tron2 đó, qua sinh mệnh lực. hắn tìm hiêu được Phục Hoạt Thuật càna thêm cuờna đại.
- Được!
Dươna Phàm khôna chút do dự aật đẩu.
Tẩn Tuấn nao nao, khônanaờ Dương Phàm lại đáp ứna nhanh nhưvậy!
Đinh
Am~"
Đúna lúc này, Dương Phàn phát hiện đám nauời Đại Thiên Ma. Yêu Long Hoàng đã tiến hành côna kích kết giới bên ngoài đốna côi bảo kia.
Kết 21 ới màu sắc rực 1'ỡ dưới côna kích của mọi nsười nổi lên từng đợt sóna aợn, lóe lên ánh sána chói lọi.
rrẵ ,,
- Đána tiêc Thiên Lâm Hâu đă chét tiona tìiôna đạo. nêu khôna đôi phó trận pháp này cũna đon aiản hon nhiều.
Vé mặt Đại Thiên Ma hiện chút tiếc nuối.
- Dù trận pháp này rất cườna đại nhưna đã vận hành trăm vạn năm, uy lực khẳna định aiảm xuốnarất nhiều.
fa\ ®
Trong mắt Vạn Diễm tiên sinh là một mánh kiên nahị, lãnh đạo Hình Cuơna và Liễu Nauyệt. phát độna côna kích rất mạnh đối với kết aiới ừước mặt.
- Nau xuẩn!
Naười duy nhất khônađộng thủ chính là Thiên Ma Môn chủ. Hắn cười lạnh nói.
-Nauơi cóýeì?
Đại Thiên Ma biến sắc:
- Chẳnalẽ naươi có biện phép gi?
- Bản Ma chủ mặc dù khôna phải là trận pháp Tông sư nhưns ữona đời đă phá vô số cấm chế và trận pháp.
Thanh âm của Thiên Ma Môn chủ khàn khàn âm lãnh, mơ hỗ bất chừna.
Yêu Long Hoàng naần ra. Thiên Ma Môn chủ này sao lại như biến thành một naười khác?!
Trước kiaxưnalà "bản tông", aiờ lại xưnalà "Ma Chủ".
Chẳna lẽ bị đoạt xá sao?
Nao ai điểu này ra, Yêu Long Hoàng cũna khônatưởna được có khả năna nào khác.
- Đầu mối của toàn bộ trận pháp này chính là bốn kiện tiên khí ở trên kia. Chi cẩn đẩy một kiện ra khói vị trí ban đẩu thì có thể làm cho uy lực cấm chế trận pháp này 2Ìảm đi. Nếu có thê đôna thời đây bốn kiện tiên khí ra thì uy lực kết giới chắc chắn chi còn một hai thành mà thôi.
Vẻ mặt Thiên Ma Môn chủ tụ tin nói.
- Thì ra là thế!
Vạn Diễm tiên sinh siật mìrih nói:
- Lúc trước ta cũna cảm thấy kỳ lạ với ý nahĩa của bốn kiện tiên khí này.
Hắn khônakhói phải có cái nhìn khác với Thiải Ma Môn chủ.
- Tiếp theo, chúna ta chi cẩn côna kích bốn kiện tiên khí kia.
Thiên Ma Môn chủ nói tiếp:
- Bốn kiện tiên khí này dù có thể tự độna phản kích nhưna cấp độ, phản chất của chúna kém hon khôna ít so với Thất Tinh Trấn Ma Kiếm ở Thiên Lan Điện. Chi cần chúnata phối hợp tốt, hẳn có thể naăn cản sự côna kích tự vệ của tiên khí này.
Mọi naười nahe vậy đa số đều khônaphản đối.
Dù sao, mọi nauời nơi này thực lực đểu thuộc Hợp Thể Kỳ. trona đó Đại Thiên Ma và Vạn Diễm tiên sinh lại sâu khôna luờna được. ẵ - á ^
- Khôna băna thẻ này đi. Giờ từ naươi chi huy, cho chúnata biêt nên làm thê nào. Chờ khi kết 21 ới mở ra. phán chia bảo vật như thế nào lại băna bôn sự tự thân đi.
4Sệ
Đại Thiên Ma đê nahị.
Nhữnanauời khác lập tức phụ họa theo.
Nahe ý tứ của Thiên Ma Môn chủ thi hắn tuy khôna phải là trận pháp Tông su nhưna cũna có nhữna cái nhin độc đáo đối với việc bài trừ kết giớii và trận pháp.
Rất nhanh, mọi naười nơi này thươna nahị một trận, bày mưu tính kế.
Mà ỡ nơi khác. Dươns Phàm và Tần Tuấn cũng 2ặp phải một vấn để khó khăn.
Khi tiếp cận hỗ Thiên Nhất Hồn Thủy. Dươna Phàm cảm nhận được một cỗ nguy cơ và áp lực chưatừna có. ><yy
Mỗi bước tới 2ẩn. Dươna Phàm đểu cảm thấy vô cùna kinh khủna.
Áp lực và nguy cơ vô hình kia xuất phát từ trona đáy hỗ Thiên Nhất Hồn Thủy.
Toàn bộ hỗ nước đểu do Thiên Nhất Hồn Thủy cấu thành, thần thức và cảm quan của hai naười khônathể tiến nhập vào ừona.
Khi hai nauời tới cạnh hỗ nước, 2ẩn như đã chạm được vào mặt nước thì...
Ngô'—-
Bỗna nhiên mặt hỗ nồi sóng, hai cái xúc tu đána sợ từ ừong vươn ra.
Xúc tu kia hơi ánh ám quanatối màu, nhưmột tia chớp quét tới.
ờ trons khôna aian trọna lực, tốc độ nhanh như vậy. hai nauời Dương Phàm và Tẩn Tuấn lại ờ aân cho nên khó có thê tránh né.
Cổ LongBào tiên nauời Tẩn Tuấn bùnanổ kim quana chói mắt cùng với tườna khi thiên Long. Đồng thời một tay hóatìiàrih longừảo, kim văn lóe ra. nối lên một cỗ bạch khí.
Lấy thực lực Hợp Thể Trung kỳ, mượn dùna Long khí của hai kiện Chi Bảo Long Khí. va chạin với xúc tu kia.
Đẳng~~~
Tẩn TuấQ kêu lên một tiếng đau đón, chi cảm thấy linh hồn lực của mìrih bị xúc tu kia hấp thu mất khôna ít.
Sắc mặt của hắn đại biến, dưới long văn màu máu nhìn vô cùna đána sợ.
Hưu ~ .
Đồngthời, ừonahỗ Thiên Nhất Hồn Thủy cũnađanacó naàn vạn cây xúc tu đâm ra.
- Khônaổn!
Tẩn Tuấn kinh hoảnạ vội vàng aiật lùi lại phía sau.
Đối mặt một xúc tu mà còn như thế huốna hỗ là naàn vạn cây, cho dù là cao nhân Độ Kiếp Kỳ cũna khôna thể dễ dàna đối phó.
Đồng thời, Dươna Phàm cũns lọt vào côna kích của cây xúc tu kia. Hắn cảm nhận được một cỗ nguy cơ trí mạng, lập tức tế ra HoàngLong Quan.
Hoàng Long Quan vô kiên bất tồi che trước nauời Dươns Phàm, bộc phát ra quana văn màu vàng chói mắt.
Xúc tu kia khôna thể phá vỡ phòna naự của HoàngLong Quan, lập tức quét naang, cuốn lấy Dươna Phàm.
- Khônatốt!
Dươna Phàm kinh hô, bị cây xúc tu kia cuốn thẳna vào ừona hỗ Thiên Nhất Hồn Thủy.
Bùm!
Thân thể Dươna Phàm rơi vào bên ứona. bị naàn vạn đạo xúc tu cuốn lấy mất dạna.
Mặc dù Dươna Phàm tế ra Hoàng Long Quan, quanh thân nồi lên Long văn màu vàna kinh thiên, hình thành một mánh hào quanamàu vàna vô kiên bất tồi. naăn cản cỏna kích của xúc tu nhuna khônanaờ lại bị cuốn lấy.
Bừn một tiếng, thản hinh hắn lập tức bị kéo vào trona hỗ Thiên Nhất Hồn Thủy.
Chi vẻn vẹn một cây xúc tu này đă khiến Tẩn Hoàng có tu vi Hợp Thể Trung kỳ chịu thiệt thòi, kinh hãi đảm chiến, lực lượna linh hồn bị thôn phệ khôna ít.
Lực lượna linh hồn là cơ sớ của nauời tu tiên. Nếu đối mặt với với cả naàn vạn cây xúc tu. cho dù là cao nhân Độ Kiếp Kỳ cũna khó có thể may mắn thoát khói.
Thấy Dươna Phàm rơi vào hỗ Thiên Nhất Hồn Thủy, tâm thần Tần Tuấn run lên.
Lấy tu vi Hợp Thể Kỳ rơi vào trona đó. chi sợ nháy mắt, linh hồn lực lượna đă bị hút khô.
Thủy Hoàng dù thừa nhận thực lực Dươna Phàm rất mạnh nhưna lực lượna linh hồn tuyệt đối khônathể cao hon Hợp Thể trana kỳ như hắn được.
Quả nhiên, sau khi Dươna Phàm bị kéo vào trona hỗ nước, naay cả một tia phản ứna cũna khôna có. trực tiếp biến mất.
Hai quyển Tẩn Hoàng nấn chặt, trên đó còn hiện ra một tẩna mỗ hôị đáy lòna vẫn thấy sợ hãi.
Phía trên hỗ nước này có di thể Tiên Tẩn Thủy Hoan2. Là chủ nhân của toàn bộ Tẩn HoàngLăna. làm sao hắn khônacó phònabị 2Ì chứ!?
Có naàn vạn cây thôn hồn xúc tu này, nếu muốn tiếp cận di thể Tiên Tẩn Thủy Hoàngthi chẳna khác này khó hon lên trời.
Bới vì xúc tu này có lực côna kích đủ để phấn kim toái thiết, lực lượna kinh nhân, thôn hôn lại là một thuộc tính vô cùna khó chốnađỡ.
Lấy khả năna của Tẩn Hoànạ miễn cuỡna có thể tự bảo trước một cây xúc tu, bị đẩy lui mấy trượna. Đồng thời lực luợna linh hồn cũna bị rút đi một chút.
Nếu là nhữnạ nhản vật dưới Thôna Thiên bậc ba thì chi sợ chóp mắt khi cây xúc tu kia chạm vào đã bị hôn phi phách tán.
- Cây xúc tu này rốt cục có lai lịch 2Ì, sao lại quỷ dị khó chơi như vậy?
Một thanh âm suy yếu xa xa phía sau Tẩn Hoàn® vana lên.
Sắc mặt Dươna Phàm tái nhợt, đana ngồi khoanh chân trên mặt đất, bộ dána nhu bắt đẩu điều tức.
&
Tẩn Hoàngchấn độna:
"Làm sao hắn thoát ra được?!"
Tần Hoàngrõ ràna nhìn thấy Dươna Phàm bị rất nhiều thôn hồn xúc tu quấn lấy, hon nữa rơi vào trona hỗ nước, làm sao còn có thê sốna sót đi ra?
Dưới tinh huốna như thế này, ứona lòna Tần Hoàng nahiêm nghị, càna thêm kiêna kị Dươna Phàm.
Chunaquy vẫn là nhân vật cấp Tôngsư của Đại Tẩn. làm sao có thể dễ dànabómạna!
Tuy nhiên, hắn phát hiện Dươna Phàm lại là từ dưới đất ừồi lên.
Lấy bố cục của Tẩn Hoàng Lăna, tẩna đất bên dưới được cấu thành từ nhữna tài liệu hết sức đặc biệt, nếu muốn thi triển thố độn thuật thì 2ẩn như là khônathể.
Nhưnạ nauời trước mắt hắn chẳna nhữna làm được, hon nữa là dùna phuơna pháp này để chạy thoát.
Dươna Phàn naồi xuốnađiểu tức, trona lòna âm thẩm thở dài một hơi.
May mắn hắn kịp thi triển Thế Thân Thuật Vừa rồi chi là một thế thản của hắn bị kéo vào trona hỗ nước mà thôi, bản thân hắn đã sớm nhản cơ hội thô độn quay lại.
Mặc dù là ở Tần HoàngLăna, 2ần như khôna thể thi triển thổ độn nhưna đối với Dươna Phàm, nấn aiữ Địa Hồn Căn, khốnachế đại địa, hon nữa có được HoàngLong Quan cho nên miễn cườna có thê làm được.
Kết quả cuối cùna là Dươna Phàm nauyên khí đại háo, lực lượna linh hồn củna bị rút đi không ít.
Thế thân kia vừa bị kéo vào trona hỗ nước, Dươna Phàn liền mất đi liên hệ.
- Chi có thể thừ Phương phép khác.
<x'
Tẩn Hoàngthờ dài một hơi, cau mày nói.
Uy lực của xúc tu kia quá lớn, hon nữa còn có năna lực thôn phệ hôn lực.
Bá!
Tẩn Hoàngbồna vung tay lên, trước naười xuất hiện một khôi lỗi cuơna thiết màu vàna nhợt. Đây chính là khôi lỗi Song đẩu tứ tí, trước sau đểu có thể côna kích.
Dươna Phàm aiươna mắt nhìn, cảm thấy kinh hãi. Từ khí tức của con khôi lỗi này có thể nhậi ra nó có cấp Hợp Thê Kỳ.
Nhữna khôi lỗi mà Dươna Phàm nấn siữ, cao nhất cũna chi là cao aiai mà thôi. Đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy khôi lỗi cấp Hợp Thể Kỳ.
Càna đặc biệt là con khôi lỗi này có thiết kế hai đầu bốn tay. Hai đẩu phần biệt huóna về
trước sau. có thể quan sát được cả bốn phuơna tám huớnạ. Hơn nữa, với bốn cánh tay, thực lực của nó chi sợ còn mạnh hon nhữna cườna aiả Hợp Thê sơ kỳ binh thườna.
Ngay cả Dươna Phàm đối mặt với con khôi lỗi này, chi sợ phải tốn một phen côna sức.
-Đi!
Ý niệm Tẩn Hoàngkhônachế con khôi lỗi, nó liền nhảy ra, lao vào ừonahỗ nước.
Tronađó, trên một cánh tay của nó còn cẩm một túi đựna nước, chi sợ là pháp bảo khôna aian. có thể chứa được rất nhiều chất lỏna.
Dươna Phàn từ xa xa nhìn lại, có chút chờ mona.
Con khôi lỗi vừa tiếp cận.
Hưu—
Bốn năm cái xúc tu màu đen từ ừona hỗ phóna ra, đánh thẳna vào con khôi lỗi cươna thiết này.
Tài liệu chế tạo khôi lồi này cứna rắn tới đána sợ, lóe ra ánh sána kim loại. Khi bị xúc tu kia đánh trúna. naoài thản nó chi xuất hiện một ít vết cắt rất mờ.
Đây là khôi lỗi bẳna cươna thiết, nếu đồi lại là tu sĩ Hợp Thể KỲ bình thuờna thì sợ rẳna sóm đă bị đánh thành một đoàn huyết nhục mơ hô.
Thấy tinh hình này, Tẩn Hoàng mừna rỡ, kHốngchế khôi lỗi đi vào thu lấy Thiên Nhất Hồn Thuy.
Nhưnađột nhiên sắc mặt hắn đại biến:
- Khônaồn!
Bời vì dưới cônakích của xúc tu, thẩn thức lạc ấn trên thân khôi lỗi này đã bị thôn phệ.
Dù sao thần thức cũna chi là một loại kéo dài của lực lượna linh hồn, bản chất cũna như nhau.
Mặc dù thần thức lạc ấn trên khôi lỗi của Tẩn Tuấn rất chắc chắn. 2ẩn nhưcó thể so được với phép bảo bản mạng.
KỌỌ'
Nhunachi qua một hai cái hô hấp, thần thức lạc ấn đã bị thôn phệ mất một nửa.
Hăn vội vàns khôna chê khôi lôi lui lại.
Nếu phuơna pháp này khôna khả thi hắn cũna khôna muốn khôna đâu lại tồn thất một khôi lôi cấp cao như vậy!
Hưu—
Naay lúc đó, càna có nhiều xúc tu đánh tới, cuốn lấy khôi lỗi này kéo vào trona hỗ Thiên Nhất Hồn Thủy.
Bùm!
Con khôi lỗi này rơi vào trona, biến mất khônathấy, hon nữa cũna mất đi liên hệ với Tẩn Hoàng.
- Đáng hận!
Sắc mặt Tẩn Hoàng xarih mét, chẳna những khôna thu được Thiên Nhất Hồn Thủy mà còn khôna côna tồn thất một khối khôi lỗi bậc cao vô giá.
Dươna Phàm nhin rõ hết thảy, ánh mắt cũna khẽ chóp độna.
Điểu này làm hắn nhớ tới tinh hình khi hắn lấy Thất Linh Quyrih Tươna ỡ Thiên Lan Điện lúc trước.
Tuy nhiên, so với hỗ Thiên Nhất Hồn Thủy lúc này, Thất Linh Hỗ ớ Thiên Lan Điện quả thực coinhukhônađánanóitới.
Nhất thời, Dươna Phàm cũna khôna nahĩ ra biện phép nào khả thi. vừa điểu tức khôi phục vừa lâm vào suy tu.
Rốt cuộc phải làm như thế nào mới thu được Thiên Nhất Hồn Thủy!?
Theo một mặt nào đó mà nói thì đám xúc tu kia có thể coi là hoài mỹ vô địch, chẳna nhữna lực lượna và lực côna kích kinh naười mà còn có năna lực thôn phệ linh hồn. Naay cả khôi lỗi bị đánh trúng cũna chi có đi khôna về.
Đương nhiên, khủnabố nhất chính là số lượng xúc tu này.
Nếu chi có một vài cây thi Dươna Phàm và Tẩn Tuấn có thể ứna phó được. Nhưnađối mặt với naàn vạn xúc tu. naay cả tu sĩ Thôna Thiên bậc ba cao nhất cũna có vè vô cùna bé nhỏ.
Đồng thời, đám naười Đại Thiên Ma, Thiên Ma Môn chủ, Yêu Long Hoànạ Hỗ Phi cũna đana nahĩ cách xê dịch bốn kiện tiên khí ớ trên kết giới chói mắt kia.
Trona bốn đoàn ánh sána nhản uân. có bốn kiện tiên khí là một đóa thải vân, một thanh lôi chùy, một khối phật naọc và một thanh kim kiếm. Chúna nó cấu thành Trung tâm toàn bộ trận pháp.
Từ xa nhìn lại, bốn kiện tiên khí này phảna phất như trấn áp và ừôna coi vô số côi bảo chất thành núi phía dưới.
Đươna nhiên, hấp dẫn nhất cũna chính là bốn kiện tiên khí này.
Dù sao đạt tới trình độ Thôna Thiên bậc ba cao nhất, khoảna cách rời khói nhân giới càng gần. miễn cưỡng có thể khống chế được tiên khí rồi.
_
Đặc biệt là Đại Thiên Ma và Vạn Diễn tiên sinh tới từ Ngoại Hải Vực, sụ hấp dẫn của tiên khí đâu chi biểu lộ ờ naoài mặt nữa.
Tu vi của bọn họ thấp nhất là nao ai Hợp Thể hậu kỳ, thận chí có thể đã tiến nhập Độ Kiếp Kỳ.
Nếu bọn họ có được tiên khí, trở lại Ngoại Hải Vực có thể hoành hành khônacố kỵ. thực lực của tỏna phái mình cũna aia tăna rất lớn.
Đươna nhiên, loại tiên khí hủy thiên diệt địa như Thất Tinh Trấn Ma Kiếm ờ Thiên cầm Nội Hải tự nhiên khôna cân bàn.
Nếu muốn tới 2ẩn đinh chóp của kết giớii này thì đúna là nói dễ hon làm. Nó lại là đẩu mối của toàn bộ trận pháp.
Đám nauời Đại Thiải Ma. Vạn Diễn tiên sinh thử qua vài loại biện pháp nhưna cũna khônathê làm được.
Dưới trọna lực phép tắc, khôna quản naươi là hưóna lên trên hưoi bất cứ hưóna nào cũna đêu bị lực cản rất lớn.
Đặc biệt là trọna lực huónaxuốna đúna là khônathể vượt qua nổi
Hơn nữa, đây chính là pháp tắc độc đáo của nơi này. Dù có nauời am hiểu thẩn thôna trọna lực cũna vô cùna khó khána cự.
- Ta có mộtbiện pháp!
Đột nhiên, một thanh ảm tùy tiện vang lên.
Nauời lên tiến2 là Hỗ Phi.
Nhữnanaười khác đểu dùna ánh mắt hoàinahi nhin hắn.
Dù sao binh thưòna biểu hiện của Hỗ Phi đểu rất thô lồ, rõ ràn2 là một man tử mà thôi.
-Nauơi nóixem!
Yêu LongHoàngnóL thực tế cũng không ôm nhiều hy vọna.
Vân đê mà đôna đảo cưòna aiả nơi này khôna thê siài quyêt được chăna lẽ Hô Phi lại nghĩra cách gì?!
• / , XV,
- Thân thôna và pháp thuật đêu khôna thê dùna được, vậy chúna ta hãy dùna Phương pháp nauyên thủy nhất!
Hô Phi chân chừ nói:
- ở thế tục. ta từna xem qua một loại khinh côna mượn lực.
- Thế tục?
Đám naười Van Diễn tiên sinh láp tức lô ra vẻ khinh thườna.
. , s AxV. .. ,, ,
ơ Ngoại Hải Vực, aân như toàn bộ đêu là naười tu tiên, khôna có tìiê tục aiới chân chính.
- Loại khinh côna này có chút aiốna như bắc ttiana. Naười đẩu tiên nhảy lên một độ cao nhất định, naười thứ hai nhảy lên vai hắn, mượn lực lao lên, naười thứ ba, thứ tư cũng làm theo cách đó. ơ nhân giới, nauời lợi hại nhất có thê qua mấy lân mượn lực, nhảy tới một độ cao còn cao hon cực hạn của chính minh tới mấy lần!
Hỗ Phi vừa nhớ lại vừa nói.
- ổ. quả nhiên là mộtbiện pháp!
Thiên Ma Môn chủ khẽ cười nói:
- Phàm nhân giới cũna có chỗ để tham khảo, bản Ma Chủ theo ý nauơi.
Thiên Ma Môn chù vẻ mặt lạnh lùna nói.
Giờ phút này, hắn nahiễm nhiên ứở thành naười lãnh đạo của mọi nauời.
Tất cả mọi naười đểu đoán hắn aiờ khôna phải là Thiên Ma Môn chủ, có thể là một đại năna aiả đoạt xá hoặc phụ thân hắn.
Hỗ Phi có cảm aiác nhưtừna quai biết naười này nhưns nhất thời cũna khônanhớ ra.
Rất nhanh, mọi naười Đồng ý với Phương pháp Hỗ Phi.
Lấy thẩn thôna của nhữna cuờna aiả cao nhất nơi này, loại khinh côna mượn lực của nhân giới này cũna khôna có mấy huyên ảo.
Khi năm naười dùna lực tá lực đã có thể viễn trình côna kích được tiên khí.
Ôn 2—--
Tiên khi rana độnạ lực luợna cườna đại lập tức lóe ra khiến mọi nauời ran rẩy, Đồng thời cũna âm thâm chờ mona.
Mà một khắc này...
DươnaPhàm đanakhoanli chânnaồiđó đột nhiên mớ hai mắt, tinh quanalóe lên:
- Ta có biện pháp rồi.
Đối sách của hắn lúc này dù khôna thể tiếp cận Thủv Hoàng di thể nhưna ít nhất cũna có thể đạt được một ít Thiên Nhất Hồn Thủy.
ế T * , ,71T A<íy
- Ta cũna có biện pháp, đê ta tới trước!
Tần Hoàngquátlạnh mộttiếng, chậm rãi đi về phía hỗ nước.
■ rẤ>\
"Hắn cũna có biện pháp?!"
Dươna Phàn naẩn ra. Chi thấy Tẩn Hoàng dứt khoát tế ra Cửu Long Tỳ. Tần Hoànghắn có ý tứ 2Ì?
Hắn muốn làm ai?
Dươna Phàm khôna nahĩ rẳna khi minh tim ra đối sách thì Tẩn Hoàng cũna nahĩ ra biện pháp, lại còn muốn lên trước.
Phương phép của hắn thật có nấn chắc thu được Thiên Nhất Hồn Thủy, khôna biết Tẩn Hoànglại dùnabiện pháp gi.
- Khôna bẳna cứ nhườna hắn tới thử trước, khôna được thì tới lượt ta cũna chưa muộn!
Dươna Phàm đứna lên, từ xa quan sát, cũna khônanaăn cản.
Dù sao số lượna Thiải Nhất Hồn Thủy nơi này cũna rất nhiều.
Dưới sụ chú mục của hắn, Tẩn Hoàng hít sâu một hơi, đi tới bên cạnh hỗ nước, vừa vặn đứna naoài phạn vi côna kích của xúc tu kia.
Lúc này, Dươna Phàm có thể cảm nhận được Thủy Hoànghơi nan tay.
Cửu Long Tỷ rana lên một tiếns. dườna như cảm nhận được tâm tinh của chủ nhân lúc
này.
- Hắn muốn dùna Cửu Long Tỷ sao?
Dươna Phàm hơi siật minh.
Nahĩ tới sụ cườna đại và thứ tự của Cửu Long Tỳ ừona Chí Bảo Long Khí, DươnaPhàm ữiâin nahĩ có lẽ Tân Hoàngthật sự có biện pháp thu được Thiên Nhất Hôn Thủy.
Biện pháp của Dươna Phàm và Tần Hoàng cũna hoàn toàn khác nhau.
Biện pháp của Tẩn Hoàng chính là dùna thẩn thôna vô thuợna của Cửu Long Tỳ.
Mà Dươnạ Phàm lại sử dụna Tiên Hồnạ khôna aian của minh, luyện chế thế thân, số lượna thật nhiêu, rỏi dùna ánh xạ của Tiên Hôna khôna aian, mượn dùna phần thân lực. cũna nắm chắc vài phẩn có thể đạt được Thiên Nhất Hồn Thủy. Mặc dù làm như thế phán thân có thê ăặp phải nauy hiêm vô cùna lớn.
Ôn 2—-
1 , „ - ... _ _ *cv _^ _
Cửu Long Tỷ ừona lòna bàn tay Tân Tuân khẽ runa độna. ánh sána màu ừăna bừna lên. cửu Long khí hùna hậu bao phủ cả một khu vực.
Từna ừận rồ na ngâm thậm chí khiến nhữna xúc tu kia hiện lên trên mặt nước, liên tục khuấy độna như rất bất an.
-Đi!
Tần Tuấn hét lớn một tiếng, naọc tỳ màu ừắna có khắc chín con rồna lập tức bành trướnạ vô số lân, như một naọn núi nhỏ. lấy khí thế Thạch phá kinh thiên đánh mạnh vào trona hô nước.
Kỳ*
Hưu—
Hàn2 vạn hàna naàn xúc tu trona hỗ nước lập tức lao về phía Cửu Long Tỳ.
Nếu thôna linh phép bảo binh thườna chịu đựna côna kích như thế này chi sợ nháy mắt đã hóa thành bột mịn.
Nsay cả Chí Bảo Long Khí với chất liệu cực tốt củna khôna thể may mắn ừánh thoát năns lực thôn hôn ừona xúc tu. nháy mắt mất đi liên hệ với chủ nhân, đánh mất hôn lực và thần thôna.
Nhưna lẩn này lao xuốna lại chính là Cửu Long Tỳ, bài danh thứ nhất trona Cửu Naũ Chí Bao Long Khi
Naọc tỷ thật lớn này ứona tiếng ôna ôna dồn dập. lưu quana bắn ra bốn phía, một cỗ Long khí thẩn bí khôna thể đoán định, đại biểu cho quyển uy và tôn nahiêm của cửu naũ chí tôn tản mát ra.
Một cồ dao độna thẩn bí tràn ra, mơ hỗ có thể thấy được ánh sána màu bạc duna nhập vào hư khôna.
Tron2 phút chốc, vô số xúc tu từ trona hỗ Thiên Nhất Hồn Thủy vươn ra cũna cứna nhắc, sợ nan rẩy.
Khi tức đại biểu cửu 112Ũ chi tôn bao phủ toàn trưòna.
Phàm là trona phạm vi của nó, thẩn hồn lực đoạn tuyệt.
Tẩn Hoàng bay vọt lên trên Cửu Long Tỳ, khi ánh sána màu bạc chụp xuốna thì sắc mặt ữắna bệch.
Có thể nhận thấy một kích vừa rồi khiến nguyên khí hắn đại thươna.
Nháy mắt Đồngthời sử dụnathẩn thôns mạnh nhấttronaba đại thần thônacủa Cửu Long Tỷ, trona đó còn bao hàm Đoạn Thẩn Quyết!
Dưới sự tăn2 phúc của cửu Long khí vận, Cửu Long Tỷ và Tẩn Tuấn khôna naờ có thể phá vỡ lực lượna ừọna lực khôna aian ừona thòd aian ngắn.
Ầm—
Cửu Long Tỷ đánh vào hỗ nước. Nhữnanơi nó đi qua, bất cứ thứ 2Ì đều bị đẩy lui.
Thừa dịp này, Tẩn Hoàng lập tức lấy ra một cái túi, điên cuồna hấp thu Thiên Nhất Hồn Thủy trong hỗ.
Hỗ nước này lập tức như xuất hiện một con thủy xa. nhanh chóna bị rút ra tiến vào trona túi kia.
Dươna Phàm thoánanaẳn ra nhưna lập tức tinh naộ. ừona lònamừna rỡ.
Hưu—
Thán mình Dươns Phàn nhoáng lên, thậm chí tế ra hai đại phán thân, liên tục thu Thiên Nhất Hồn Thủy bị bắn ra xuna quanh.
Dưới uy lực cuờna đại của Cửu Long Tý, có nhiều Thiên Nhất Hồn Thủy bị đánh văn2 ra
ngoai.
Điểu này thật thuận lợi cho Dươna Phàm, khôna cẩn mạo hiểm cũna có thể thoải mái lấy được Thiên Nhất Hồn Thủy.
Chi qua một lẩn hô hấp, Dươna Phàm đã thu được khôna ít Thiên Nhất Hồn Thủy, đă du dả để để hỗi sinh mấy naười phụ thản.
Mà Tẩn Tuấn đứna sừna sữna tiên Cửu Long Tỷ ớ trên hỗ nước lại đana 2ặp phải nauy hiểm vô cùna lớn.
Hô
Chính aiữa hỗ nước đột nhiên xuất hiện một cái miệna rộna như có thể thôna phệ thiên địa. đột naột hút một cái. Đồng thời hút cả Tần Tuấn và Cửu Long Tỷ vào ừona miệng.
Tẩn Hoàng quát lớn một tiếng nhưna căn bản khôna kịp phản ứna, đã bị quái vật thẩn bí kia nuốt vào trona miệng.
Dươna Phàm nhìn thấy mà sờn cả tóc 2áy. Điểu này quả thật quá đána sợ.
Hóa ra, trona hỗ nước này, ngoại trừ xúc tu khó dây kia còn có một cái miệna cực kỳ đána sợ.
Nó thậm chí nuốt cả Tẩn Tuấn đana thi triển ba đại thẩn thôna của Cửu Long Tỳ, hon nữa khôna có lực hoàn thủ nào cả.
Dươna Phàm khôna thể cảm aiác được tinh hình ở trona hỗ. đáy lòna càna thêm sợ hãi, hít sâu thêm một hơi khí lạnh.
Trona chút thời aian naắn naủi kia hắn đă kịp thu được mấy bình Thiải Nhất Hồn Thủy, trona lòna thẩm cảm thấy may mắn, nhu đana nẳin mộna.
Kế sách của Dươna Phàm mặc dù khả thí nhưna nếu cái miệng lớn thẩn bí kia xuất thủ thì hắn thật có thể phải tồn thất mất phần thân của minh.
- Khôna naờ rằng lại thu được Thiâi Nhất Hồn Thủy ừona tinh huốna nhưthế này!
Tám tinh Dươna Phàm phức tạp, vừa thanh tĩnh được vài phẩn lại lập tức cảm aiác có điểm khônatốt.
Hắn mặc dù chiếm được Thiên Nhất Hồn Thủy nhưna Tẩn Tuấn lại lâm vào nơi vạn kiếp bất phục, sinh cơ rất mỏna manh.
-ồ;
Đồng thời với đó, ỡ một nơi khác, Đại Thiên Ma nhìn lên phía ứên, thân ảnh dừna ừên naười Thạch Thiên Hàn, tinh quana lóe lên ừona mắt.
Vừa rồi Dươna Phàn thu thập Thiên Nhất Hồn Thủy đã đưa hết các phần thân ra.
Đại Thiên Ma ờ Ngoại Hải Vực có một danh xuna là Khoána Thế Kỳ Ma, một thân Cửu u Ma cỏna sâu khôna lườna được, lúc trước còn lộ ra Bát u Ma Diễm.
Trona lòna Dươna Phàm lập tức nauna ừọna. vội vàna thu hai đại phần thân vào ừona Tiên Hồna khôna aian.
Vì an toàn. Dươna Phàn tùy thời đều đội HoàngLong Quai lên đẩu.
Hắn hiểu rất rõ 1'ẳna bản thân hắn khôna tìiể ứna phó được Vạn Diễn tiên sinh và Đại Thiên Ma. Dù bọn họ đã bị ừọna thươna. nguyên khí hao tôn cực lớn. ờ Đại Tần, bọn họ cũnabịhạn chế.
- A Tuấn!
Hàn Kỳ kinh hô một tiếng, sắc mặt ừắna bệch, vội vàna chạy tới bên này.
Tẩn Tuấn vừa rồi gây ra độnatĩnh quá lớn, khôna thể khôna khiến bên này chú ý.
Hai mắt Hàn Kỳ đỏ bừna, trona mắt hiện lên vài aiọt lệ. Hắn đưa tay quệt đi nước mắt, nhin chẳm chẳm vào hỗ nước lúc này đă yên lặn2. naẳn nauời ra.
- Lấy tu vi của naươi nếu tiến vào trona hỗ nước này thì khôna có bất cứ cơ hội sổna sót nào. nhưna Tân Tuấn lại khôna nhất định là vậy!
Dươna Phàn bình thản nói.
- Chiếu như nauơi nói thì A Tuấn có thể khôna chết, phải khôna?
Trongmắt Hàn Kỳ có vài phẩn điên cuồnạ chạy tới lay lay Dươna Phàm.
Sắc mặt Dươna Phàm lạnh lùna. trên nauời lóe lên lôi văn, chấn văna Hàn Kỳ ra.
Hàn KỲ rốt cục khôi phục bình tĩnh, hít sâu một hơi:
- Dươna đạo hữu, nahe lão sư nói về mặt cảm quan thì naươi có đại năna thần thôna. Vừa rồi naươi tìiấy thì có cảm aiác được một chút nào rẳna A Tuấn có thể còn có khả năna sống sót hay không?
Dươna Phàm 2ật 2ật đẩu, sau lưna hiện lên Hư Ảnh ba màu. tâm thẩn chim đắm vào trona thiên địa.
- Khônathể cảm aiác được!
Dươna Phàn lắc đẩu.
- Hơn nữa ta sẽ khôna trả aiá là hao tôn thọ nsuyên đê dự tinh cho naươi đâu!
, 4 ""
- Nauơi là nói... khônaữié cảm aiác được!?
Tâm thẩn Hàn Kỳ khẽ độnạ chợt hiện lên thẩn sắc vui mừns nói:
- Nói như vậy. hắn vẫn có khảnăna còn sốna!
- Trên lý thuyết là như thế!
Sắc mặt Dươna Phàn làm ra vè khôna quai tâm!
Đúna lúc này.
Ầm
Toan bộ Tẩn HoàngLãna khẽ ran rẩy.
Dươna Phàn và Hàn KỲ 2ẩn như Đồng thời đưa mắt nhìn về kết aiới rộna lớn kia.
Giờ phút này, ừên hào quana kết aiới nổi lên nhữna aợn sóna kỳ dị. hào quana ảm đạm đi nhiều.
Dươna Phàm vừa thấy, phát hiện ra trên đinh kết aiới kia, một kiện tiên khí đã bị đánh văng đi dưới nồ lực của mọi người.
Bởi VÌ bốn kiện tiên khí này đểu là chỗ then chốt của ừận pháp, trấn áp kết giớii bên dưới, khiến chúnayận hành hoàn mỹ.
Mà ạiờ phút này, đóa thãi vân đã bị chấn rời khỏi vị trí ban đẩu, khiến kết giới lực bị aiảm xuốna.
Nháy mắt này. Hư Ảnh ba màu sau lưna Dươna Phàm chợt rana độnạ trona cảm quai nảy lên một cảm aiác khỏna ổn.
- Rốt cuộc là đã xảy ra vấn để gì?!
TronalònaDươnaPhàm cảm aiác bất an.
- Lựa chọn kiện tiên khí tiếp theo, chi cẩn đánh một kiện nữa rời khói vị trí, kết giớii này đã khôna có 21 khó khăn nữa.
Thanh âm Thiên Ma Môn chủ lộ ra một loại hưna phấn và chờ mona là lạ.
Lọai hưna phấn này hoàn toàn khác với ao ước của nhữna nauời khác đối với tiên khi và bảo vật nơi này.
Bởi vì từ đẩu tới cuối, khôna thể nhìn ra chút tham lam trona mắt hắn.
Rất nhanh, mấy naười lại sử dụna Phương phép khinh côna mượn lực của phàm nhân, nhắn tới một mục tiêu khác.
- Chờmột chút, khôna nên đối phó với tiên khí có thuộc tinh côna kích.
Thiên Ma Môn chủ khẽ hô lên một chút.
Mà naười mượn lực cuối cùna là Hình Cươna lại nhắm vào hướna thanh kim kiếm lóe lên xích quana như kim ô kia.
Ầm
Hinh Cươna cách khònađánh ra một quyên, liên đánh trúng kim kiêm màu đỏ thâm.
Ông~~~
Kim kiếm kia chợt run run, một cỗ sóna nhiệt đána sợ lập tức quét tới Hình Cươna.
Hìrih Cuơna chi cảin thấy một cỗ áp lực khó có thể khána cự, một mánh xích quana đã đánh trúns naười hắn.
- Ahh—~
- „ '
Hinh Cuơna kêu thảm một tièna. cả naười bôc lên một mảnh lửa đỏ. khoảnh khăc đã bị đốt thành tro tàn.
Vạn Diễn tiên sinh và Liễu Nguyệt phía dưới kinh hăi hô lên, naay cả cơ hội ra tay cứu hắn cũnakhônacó.
Kiện tiên khí côna kích kia tự độna phải kích, lập tức aiây sát Hình Cươna.
Mọi naười nơi này đột nhiên cảm giác lạnh cả sốna lưns.
Cho dù Hình Cươna sơ sẩy như thế nào đi nữa cũna chính là một cườna aiả Hợp Thể ừunskỳ, khônanaờ bị một chiêu tự vệ của tiên khí kia đánh thành tro tàn.
Tiên khí rốt cuộc vẫn là tiên khi, khôna phải là bảo vật mà nhân aian có thể có.
Cho dù là Chí Bảo Long Khí, chi luận về uy lực cũna khônathể sánh bẳna tiên khí.
- Khòna nahĩ tới kiếm này lại là Xích Dươna Kim ô Kiếm trona Thượng aiới tiên khí. Tuy rằng cấp độ và phẳm chất khôna tính là cao nhất nhưna lai lịch cũna khôns tẩm ứiườna...
Thiên Ma Môn chủ nhìn chằm chẳin vào thanh kim kiếm phát ra uy thế lẫm lẫm kia.
Chóp mắt khi thanh kim kiếm tự độna phản kích, Hư ảnh màu đỏ ỡ chính aiữa ừona Hoán Thiên Tam Thán sau luna Dươna Phàm truyền tới một cỗ cảm aiác rất thân thiết.
Mà cây Xích Dươna Kim ỏ Kiếm như lời của Thiên Ma Môn chủ kia cũna sinh ra âm thanh cộna minh rất khẽ.
Dươna Phàm cảm thấy bị một tồn tại cườna đại vô cùna. cực kỳ nóna bức đến đána sợ tập Trung mình.
Cũna may hư ảnh màu đỏ sau lưna hắn cũna sinh ra một cồ viêm lực, quanh quẳn naoài thân hắn.
Xích Dươns Kim ỏ Kiếm kêu lên vài tiếna khôna cam lo 112 rồi cuối cùna dừna tìiân tại chỗ, khỏna hể độna đậy nữa.
Tiếp theo, mục tiêumọi naười lại nhắm tới là khối phật 1Í 2ỌC
về phần kiện lôi chùy kia, hiển nhiên là tiên khí côna kích, cũna khôna ai dám đối phó với nó.
Lẩn này mọi nauời phối hợp vô cùna thuần thục, chi qua mười mấy lẩn hô hấp đã đánh văns khối phật naọc ra khỏi vi trí.
•<0
Am— \V^
Toàn bộ Tẩn HoàngLăna lại run lên, hào quanacủa kết giớii đã ảm đạm hon phần nửa.
Trons lòna Dươna Phàm càna tìiêm cảm thấy bất an.
Gẩn như độna tìiời, một cỗ ma khí hủy diệt từ trona khu vực tràn đẩy bảo vật kia tràn ra. Bảo khi kinh thiên hùnahậu cũnakhônathể áp chế được cỗ ma khi này.
- Tội nhân... Các nauơi là nhữna tội nhân!
Một thanh âm lạnh như bãna ẩn chứa uy áp vô thượng từ trona Cừu Ảm Thiên Cuơna Băna Quan ở Hoàn Hồn Pháp Đàn truyền ra.
Thanh ảm này...
Mọi naười kinh hãi, chẳna lẽ là Tiên Tần Thủy Hoàng sốna lại?!
CHƯƠNG 706 : THÂN THỂ MA ĐẾ
- Tội nhân... Đám tội nhản các ngươi!
Trong thanh âm lạnh băng kia lộ ra uy nghiêm cùng khí phách vô cùng, không ngờ là từ trong Cửu Âm Thiên CươngBăng Quan truyền đến.
Thanh âm này giống như tiếng cảnh cáo của Tiên Tẩn Thủv Hoàng bào tồn đến nay khi mới vừa mở Tiên Tầnbảo tàng.
Ba cây Hoán Thiên Nha của Dương Phàm đồng loạt rung động, từ đống trân bảo thế gian chông chất nhưnúi kia cảm nhận được một cỗ ma khí hủy diệt.
Cỗ ma khí này lại khiến Dương Phàm nảy sinh một cảm giác rất quen thuộc.
Lúc trước, với bổn kiện Tiên khí làm mấu chốt trận pháp, lại thêm bảo khí bàng bạc của vô số trân bảo trong bảo quang kết giới khiên cỗ ma khí này bị phong ấn chặt chẽ, không hể lộ ra.
Mà giờ phút này có hai kiện Tiên khí bị mớ ra, uy lực trận pháp giảm mạnh, nên cỗ ma khi kia liền tràn ra.
Mọi nguời đồngloại nhin về phia Cửu Àm Thiên Cương Băng Quan ớ trên Hoàn hồn pháp đàn.
Chi thấy trong băng quan quanh quần ma khí kia, thi thể Tiên Tẳn Thủy Hoàng chậm rãi hòa tan, nhưng lại hóa thành một chất lóng không màu giống như trong hô, tỏa ra ánh huynh quang màu tím sáng bóng, mông lung mê ly, tráng lệ không tẩm thường.
Tội nhân?
Tâm thẩn Dương Phàm chấn động, mục đích chân chinh của hắn là Thiên Nhất Hồn Thủv. không trực tiếp tham dự tấn công Bảo quang kết giới kia.
Đứng ờ ngoài cục. hắn lập tức hiểu được ý nghĩa tồn tại của những bào vật chất chồng như núi này.
Nguyên lai, sổ bảo vật thế gian nhiều vô cùng tận khiến Thông Thiên tam giai đều phải điên cuồng này, thậm chí bao gồm cà "Tứ Tiên khí", trận phập lực cùng bảo khí bàng bạc do chúng sinh ra đêu là vì trấn áp cái gì đó đáng sợ ớ phía dưới.
Tiên Tần bào tàng?
Chẳnglẽ đây là ý nghĩa sựtồn tại của Tiên Tẳnbảo tàng?
Giờ phút này. toàn bộ Tẳn Hoàng lăng đểu lay động dữ dội. làm cho người ta đứng không vên. kinh hãi nin gan.
Đặc biệt thanh âm đến từ trong Cửu Àm Thiên Cương Băng Quan khiến đáy lòng mọi nguời rung động, cảm giác mình phạm sai lẩm gì.
- Ma khí thật đáng sợ... Dưới bảo tàng này rốt cục trấn áp thứ gì?
Vạn Diễn tiên sinh kinh hãi không thôi.
- Khặc khặc khặc...
Hắc bào rộng thùng thinh, trên thân Thiên Ma Môn chủ chậm rãi cời bó, phát ra tiếng cười kỳ quái đắc ý vô cùng.
- Chủ nhân a! Cửu u Ma Đế cường đại nhất Minh giới, nô bộc xin đợi ngài thức tinh.
Hắc bào trên thán Thiên Ma Môn chủ rơi xuống, sau lung hắn có bám một u Ảnh sáng tối không chừng, phảng phất giống như hư vô.
- Là ngươi...
Hỗ Phi kinh hô. biểu tình rung động tới cực điểm:
- Ngươi... Không phái ngươi đã chết sao?
- u Ảnh Ma Chủ?
Dương Phàm chấn động tâm thẩn, không nghĩ tới còn có thể nhìn thấy ma đầu này.
Lẩn trước Thiên Long Cung không ngờ không tiêu diệt, không hoàn toàn gạt bó ma đẩu này.
Mà lúc này. trong đẩu hắn lại hiện lên một hình ảnh:
Công chúa Tần Hân mặc áo đò tân nương ngồi trước cửa sổ, thấp giọng khóc nức nở. mặt đầy dấu lệ.
Nàng ngồi yên bất động, trong tay cẩm một bình thuốc, do dự không quyết.
Đột nhiên, một cái bóng mơ hỗ giống như âm hồn lơ lửng giữa không trung.
Tẩn Hán mặt hoa thất sắc. mà cái bóng mơ hỗ kia vươn một bàn tay trực tiếp giam cẩm nàng tại chỗ. sau đó cái tay đó cướp bình thuốc trên tay nàng...
Giờ phút này, cái bóng mơ hổ kia cùng u Ảnh Ma Chù trước mắt trùng hợp cùng một chỗ.
- Thì ra là thế.
Dương Phàm hít sâu một hoi. không khói nghiến răng nghiến lợi.
u Ảnh Ma Chủ này có thể nói là kết thù với hắn quá sâu. hon phản nửa muốn chế tạo mâu thuẫn này khiến Tần Hoàng cùng Dương Phàm đứng ở hai bên hoàn toàn đối lập.
Thậm chí, hắn muốn mượn tay Tẩn Hoàng giết chết Dương Phàm.
Nhưng kế hoạch của u Ảnh Ma Chủ vẫn bị phá sản như cũ, hắn thật không ngờ Dương Phàm tiến vào Hoán Nha Kỳ, thực lực lại cường đại đến trinh độ như thế.
Giờ này khắc này. u Ảnh Ma Chủ bám vào Thiên Ma Môn chủ. một đường dẫn đường mọi người, cùng sử dụng lực lượng của đám người Đại Thiên Ma. Vạn Diễn tiên sinh phá đi trận pháp bào khí do bổn kiện Tiên khí cùng ức vạn bào vật tạo thàh.
- Tại sao có thể nhưvậy?
Hàn Kỳ thất thẩn một hỗi, đột nhiên phát hiện đám người mình đểu trớ thành quân cờ.
Sau lưng nhị hoàng tranh đấu còn ẩn nấp một kẻ bàv mưu đáng sợ như thế.
ÀmẰm Ằm!!!
Toàn bộ Tẩn Hoàng lãng không ngừng lay động, bảo quang kết giớii ảm đạm đến mức tận cùng, dưới vô số bào vật chất chồng như núi, ma khí cường đại kinh thiên nhanh chóng khuếch tán, cùng bảo khí do phẩn đông bảo vật hình thành giẳng co lẫn nhau.
Cỗ ma khí hủv diệt này hoàn toàn vượt xa trình độ Hợp Thể Kỳ, càng vượt xa cực hạn cùa Tu Tiên giới Đại Tần.
Mà hào quang màu máu nhuộm đỏ trong hư không lại dịu dàng như thế, không có bất kỳ cử động bắt giết gì. phảng phất như còn có vài tia hưng phấn cùng chờ mong.
Mọi người thất thẩn hỗi lâu, quả thật khó có thể tin. Đám người bọn mình rốt cục đã thả nhản vật đáng sợ cỡ nào ra khòi phong ấn tran áp.
- Cửu u Ma Đế? Đó không phái là người phát ngôn của Cừu u Ma quân tại hạ giới sao?
Vạn Diễn tiên sinh kinh hô thất sắc.
Sắc mặt Đại Thiên Ma biến đổi không ngừng, ánh mắt nhìn phía u Ảnh Ma Chủ bám vào Tam Thanh Môn chủ, lãnh đạm nói:
- Ke hoạch của ngươi dường như thành công, như vậy hứa hẹn lúc trước...
- Ngươi yên tâm, chủ nhân để lại giới này tám cỗ phó thân thể cùng một cồ chủ thân thể. Mà phía dưới nơi đây chính là Cửu u Thản Phủ trong truyên thuyết, đáng tiếc ỡ thòi kỳ Tiên Tẩn bị Tiên Tẩn Thủv Hoàngmượn lực lượng vô số đại năng cùng Tiên nhản hạ giới trấn áp. Mà nay trận pháp đã phá, Chủ thân thê của chủ nhân sẽ thức tinh, trong giới này không nguời có thể chống lại.
Thản thể u Ảnh Ma Chủ vặn vẹo quỷ dị trong hu không, trong mắt tóe ra đốm lửa hung phấn:
- Hiện tại, chúng ta phải làm là gia tốc chủ nhản thức tinh.
- Được.
Đại Thiên Ma gật gật đẩu. vận chuyển Cửu u Ma Công chuẩn bị tấn công Bảo quang kết giới đã ảm đạm tới cực điểm kia.
- Mơ tướng.
Vạn Diễn tiên sinh hét lớn một tiếng, thân hình nhoáng lên một cái ngăn cản Đại Thiên
Ma:
- Mau ngăn cản bọn họ. Một khi Cửu u Ma Đế thức tinh, chúng ta sẽ gặp nguy hiểm, sinh linh gặp nguy. nhản giớii gặp nguy.
Mọi người đểu tinh ngộ đi ngăn chặn Đại Thiên Ma cùng Thiên Ma Môn chủ.
Mà ma khí trên thản Đại Thiên Ma đột nhiên tăng cao lên một tầng, trong nháy mắt siêu việt Hợp Thê Kỳ. đánh cho đám người Vạn Diễn tiên sinh liên tiếp bại lui.
Vút!
Trong lúc đó. u Ảrih Ma Chủ đột nhiên xông tới Bào quang kết giới, thán thể Thiên Ma Môn chủ dùng phương thức khủngbố bành trướng.
- Không tốt. hắn muốn tự bạo.
Mọi người đều tránh ra.
Ầm ẩm!
Thản thể Thiên Ma Môn chủ bùng nồ cạnh kết giới, sinh ra một tiếng vang lớn. Trong phút chốc, toàn bộ Bảo quang kết giới kia bị xé mớ ra một vết rách lớn. ma khí kinh thiên cuồn cuộn mà ra.
u Ảnh Ma Chủ từ trước khoảnh khắc bùng nổ đã từ trên thân Thiên Ma Môn chủ na di ra ngoài.
Bảo quang kết giới bị mạnh mẽ xé mớ; bốn kiện tiên khí phía trên phảng phất như thoát ly khói loại gông cùm xiềng xích nào đó. đêu tản ra khiến cả kết giới hoàn toàn tan vỡ.
Ngay sau đó. ma khí kinh thiên bao phủ toàn trường.
Một quang toàn màu đen sinh ra phía dưới vô số bảo vật, dẳn dẩn lộ ra một ma vực thật
lớn.
Ma vực này thậm chí so với cái trong Thiên Lan Điện còn khổng lồ kinh người hon.
Ma khí cường đại kinh thiên kia bắt đẩu từ trong ma vực này tản ra.
Giờ phút này, toàn bộ phía ngoài ma vực giống như một mặt kính màu đen.
Phía trên mặt kinh hiện lẻn một nam tử tà dị, trên trán có một dấu ấn trăng cong hình tím đen. chóp lóe lúc sáng lúc tối.
Trong khoảnh khắc Dương Phàm nhìn đến nam nhản tà dị này, hỗi tướng lại "Ma đầu" ở cùng một chỗ với "Luân Huyà Đại Đế" ớ trong Huyết Nhật Điện Cửu u Bí Cảnh năm đó.
Năm đó, Dương Phàm cho 1'ẳng người này là Cửu u Ma Quân, nguyên lai dĩ nhiên là nhản vật tối cao Minh giới.
Tại Bắc Tần, CửuU Ma Quân vang dội cổ kim trong lời đồn không ngờ chi là người phát ngôn của người này tại hạ giới.
- ... u Ảnh, nỗ lực của ngươi bản đế đểu thấy được. Một khi kế hoạch thành công, ngày sau cho ngươi chướng quản toàn bộ Ma giới thì cũng có sao?
Dấu ấn trăng cong màu tím đen trên trán nam tử tà dị đột nhiên khôi phục bình tĩnh.
Một cồ tinh thần ý chí cường đại bao phủ toàn trường, trừ bò u Ảnh Ma Chủ, những người khác ngay cả hô hấp đêu khó khăn như thế.
- Cám tạ chủ nhản ban ơn.
u Ảnh Ma Chủ mừng rỡ. cùng vội vàng nói:
- Người này là kỳ tài có một không hai tu luyện Cửu u Ma Công tại phàm giới, u Minh Ma Diễm thậm chí tu luyện đến cành giới Bát u. ơ dưới sự trợ giúp của hắn, ta mới thuận lợi phá vỡ Tiên Tần báo tàng.
- Tốt. rất tốt. Ngày sau sẽ có thưởng dày. cho ngươi bạch nhật phi thăng cũng không phải việc khó.
Nam tử tà dị phía trên mặt kính ma vực kia liếc Đại Thiên Ma một cái, gật gặt đẩu.
- Đa tạ Ma Đế đại nhân.
Đại Thiên Ma kích động vô cùng, "Phịch" một tiếng quy sụp xuống đất, dập đầu tạ lễ.
- Rất tốt Khối thân thể này của bán đế tại nhản giới lập tức có thể thức tinh.
Tiếng nói Cửu u Ma Đế vừa dứt. mặt kính kia biến mất, trong khi vặn vẹo hóa thành một vực sâu tối đen.
Ằm ẩm!
Ma vực tối đen kia đột nhiên mở rộng, từ một dặm lúc ban đầu đến cuối cùng mấy chục dặm, thậm chí muốn nuốt hết toàn bộ vòng bảo khí.
Mỗi một lần mớ rộng đểu khiển cho Tẩn Hoàng lăng lay động.
Đám người Dương Phàm có một loại ảo giác như con kiến.
ở trước mặt tai nạn hủy diệt này. hắn phái làm thế nào cho phải?
Giờ phút này Ngay cả nhản vật Thòng Thiên tam giai trờ lẻn tại tràng đều có vẻ nhỏ bé vô
lực.
Trong đẩu Dương Phàm đột nhiên sinh ra mộthìnhành:
ở trong một không gian, hắn nhìn thấy một con Thẩn hầu đáng sợ. đội trời đạp đất. mớ con mắt thứ ba. xé rách thiên địa. Mà đối thủ của nó càng đáng sợ. một vực sâu sáng sợ. một nhản vật mơ hỗ không rõ, thiên cơ trực tiếp bị che chắn.
- Không tốt. Chẳng lẽ kế tiếp, Hỗ Phi sẽ phát sinh chuyện gì?
Trong lòng Dương Phàm hoảng hốt. liếc mắt nhìn phia Hỗ Phi.
-Ngao!!!
Hai mắt Hỗ Phi đó bừng, vẻ mặt thống khổ. ôm đầu lăn lộn trên mặt đất.
Đột nhiên, hắn nhìn chẳm chẳm vào thân thể Ma Đế cao đến trăm, ngàn truợng từ trong ma vực thật lớn đang chẩm chậm dâng lên.
- Là ngươi... Chính là ngươi...
Khuôn mặt Hỗ Phi nin run, đua tay chi vào thân thể Ma Đế.
Thân thể hắn đột nhiên bành trướng, lực lượng cấm kỵ ẩn tàng ờ sâu trong cơ thể đột nhiên bùng nổ.
Trong phút chốc hắn hóa thành một con Thẩn hầu cao tới mấy chục trượng, toàn thản như kim cương sắt đá, khí thế oai phong lẫm liệt thậm chí vượt qua tất cả cường già Thông Thiên tam giai Ngoại hải vực tại tràng.
- Đây... Đâydĩ nhiên là Tam Nhãn Thông Thiên Thẩn Hầu trong truyền thuyết.
Đám người Vạn Diễn tiên sinh, Đại Thiên Ma bao gồm u Ảnh Ma Chủ đều đầy vẻ kinh ngạc.
- Nguyên lai chính là ngươi... Hung thủ giết chết phụ thân ta.
Hỗ Phi biểu tình cuồng bạo. hai mắt đó như máu, chẳng những lực lượng cấm kỵ sâu trong cơ thê phóng thích, Ngay cả đoạn trí nhớ nào đó cũng thông qua phương thức truyền thừa mà giài phong ấn.
- Chậc chậc. Thì ra là con của Đại Viên Vương Yêu giới. Đáng tiếc ngươi gặp phải ta quá sớm, thật sự là tiếc nuối...
Thản thể Ma Đến cao đến trăm, ngàn trượng chậm rãi đứng dậv. một tay vung lên, đánh tan toàn bộ pháp tắc không gian trọng lực tại Tẳn Hoàng lăng.
Thản thể Ma Đế cao trăm, ngàn trượng, toàn thán lóe lên hào quang kim loại u ám. bên ngoài thân phủ kín vô số đường vân màu đen như mực. cô xưa mà thần bí.
Thản thể Ma Đe cùng vói hình thái nam tử tà dị lúc trước cơ bản nhất trụ trên trán có dấu ấn trăng cong màu tim đen. chóp lóe lúc sáng lúc tối.
Từ ma vực sâu không thấy đáy trồi lên. thân thể Ma đẩu phất tay phá vỡ pháp tắc không gian trọng lực khiến mọi người bất đắc dĩ.
Ngạo thị hoàn vũ.
Ma khí cường đại kinh thiên động địa trong ma vực bao phủ toàn bộ Tẩn Hoàng lăng, thậm chí xuyên qua mặt đất áp bách toàn bộ hoàng cung Đại Tẩn.
Giờ khắc này, toàn bộ những người tu vi đạt tới cấp Thòng Huyển trờ lẻn tại kinh đò đểu có cảm ứng.
- Cỗ lực lượng này hoàn toàn vượt qua hạn chế của Đại Tẩn, vì sao...
Cường giả nơi kinh đô ngẩng đầu nhin lên trời, một vùng sương mù màu máu lan tràn thiên địa, dường như muốn thôn phệ toàn bộ đại lục.
Cùng lúc đó. ớ tám phương hướng khác của Đông Thắng Đại Lục đồng dạng ma khí đáng sợ dâng lên tận tròi
Ngư Dương quốc, nguyên bản rừng rậm vô danh.
Cửu u Bí Cảnh từng mớ ra ớ nơi này.
Ông!
Một kết giới tối như mực đột nhiên mớ ra, ma khí cùng tiếng rít gào kinh thế hãi rục từ trong Cửu u Bí Cảnh ẩn nấp trong đó phóng lên cao.
Ma khí kia ngang qua bầu trời, làm cho người tu tiên cả Ngư Dương quốc hết hồn.
- Loại triệu tập này rất thân thiết, rất quen thuộc, hình như là sứ mệnh được định sẵn...
Một khối ma thi toàn thản trong suốt sáng bóng như hắc ngọc ớ sâu trong Cửu u Bí Cảnh chậm rãi dâng lên, toàn thân tản mát ra một cồ ma khí tinh khiết vương giả vi tôn.
Đây chính là Hắc Tinh Ma Linh Thẩn lúc trước hiện thản tại quảng trường Cửu u.
Giờ phút này, khí tức cường đại trên người Hắc Tinh Ma Linh Thẩn thậm chí so với cường giả đứng đâu Đại Tản còn cường đại hơn gấp trăm, ngàn lần.
Hắn mở đôi mắt, bắn ra hai vệt hàn quang hắc ám sâu thẳm, kinh thiên địa.
Bẳng vào kêu gọi vô hinh, Hắc Tinh Ma Linh Thẩn nhin về hướng hoàng cung Đại Tẩn.
Cùng khoảnh khắc thân thể Ma Đế từ trong vực sâu hiện ra.
Thiên Cẩm Nội Hải, mặt biển nổi lẻn sóng lớn cao trăm trượng, Địa Mạch Chi Tích lay động rất khẽ, Thất Tinh Trấn Ma Kiếm phía trên Thiên Lan Điện run rẩy không yên.
Phụ cận Địa Mạch Chi Tích núi lửa bùng nồ, động đất liên tục, đem sóng lớn ngập trời đẩy hướng toàn bộ Nội Hải.
- Sao lại thế này? Đại Hải Nan trăm năm không ngờ bùng nổ trước thời hạn.
Vô số người tu tiên của Thiên cẩm Nội Hải hoảng sợ không vên, Ngay cả vài vị chí cường giả cũng đều vẻ mặt lo lắng.
Ngoài ra, tám nơi Cửu u Bi Cánh trong rừng rậm vô danh tạiNgư Dương quốc đồng loạt phát ra ma khí trùng thiên, cùng hiện lên các ma khu hình thái khác nhau, kinh khiếp thế nhân.
Bọn họ cùng thản thể Ma Đế trong hoàng cung Đại Tần kêu gọi từ xa, đồng loạt thức tinh.
Nhưng mà, địa điểm quyết định vận mệrih thế gian này lại ớ Tẩn Hoàng lăng trong hoàng cung Đại Tẩn.
- Nạp mạng đây...
Thản thể Thẩn hầu cứng như sắt thép cao mấy chục trượng của Hỗ Phi toàn thán lóe ra huyên quang màu tím, hai mắt một mảnh đỏ như máu. phát ra một tiêng rít gào rung trời, phóng về phía thân thể Ma Đế.
Ằm Ẩm Ẩm Ầm!!!
Thản thể Thẩn hẩu kia phảng phất như nặng ngàn vạn cân, trong khi chạy khiển mặt đất Tân Hoàng lăng lay động dữ dội, khí tức dã man cuồng bạo gân như khiến mọi người hít thớ không thông.
Ầm!
Một nắm tay sắt đá nhưmột gian phòng hung hăng đánh lên trên thân thể Ma Đe.
Ầm... Ẩm!
Thân thể Ma Đế không ngờ bị đẩy lui, lún sâu vào ma vực vài phần.
Nhưng trên mặt tà dị của thán thể Ma Đế mang theo vài tia tươi cười hài lòng:
- Không tệ, rất không tệ. Lực lượng cùng tiềm lực của khối thán thể này rất mạnh, chịu đựng công kích của Thẩn thú siêu cấp mà không hề thương tôn.
Mọi người tập trung nhin vào, chi thấy thán thể Ma Đe lóe lẻn lưu quang màu đen. giống như mặt kính.
- Chết đi cho ta!
Thản thể khổng lồ của Tam Nhãn Thông Thiên Thẩn Hầu lại vung nắm tay. như bão táp đánh tới thân thể Ma Đế.
Mặt ngoài thản thể Ma Đế bóng loáng như gương, mỗi khi hứng chịu công kích đểu phát
- Dừng ớ đây thôi!
Trong hai mắt thản thể Ma Đế nớ rộ hào quang u lãnh, một tay vung lên. một mảnh quang khí màu đen âm u phun ra. "Thinh thịch" một tiếng, đánh bay thân thê Hỗ Phi.
Phanh... Ầm!
Thản thể Thẩn thú thật lớn của Hỗ Phi hung hăng va chạm lên vách tường, toàn bộ Tẩn Hoàng lăng chấn động mãnh liệt.
Càng đáng sợ chính là, có một chút dư ba quang khí màu đen âm u kia quét về các nơi phụ cận.
Tổc độ quang khí kia nhanh đển không có khả năng trốn tránh.
- Không tốt.
Vạn Diễn tiên sinh kinh hô một tiếng, sắc mặt trắng bệch vội vàng vận chuyển vòng phòng ngự bảo hộ. một đồ án Thái cực âm dương vờn quanh bén ngoài thản.
Phốc!
Quang khí màu đen kia trực tiếp xuyên qua đồ án Thái cực âm dương, toàn bộ thân thể Vạn Diễn tiên sinh lập tức hóa thành một vũng nước đen.
Trực tiếp miểu sát.
Dư ba một đợt công kích của Thán thể Ma Đế, khiến cho Vạn Diễn tiên sinh đến tức Ngoại hải vực trực tiếp mất mạng.
Mọi người hít sâu một ngụm khí lạnh.
- Hỗ Phi.
Thản hình Dương Phàm cấp tốc lóe lẻn. hướng về phía Hỗ Phi.
Ngao!
Hỗ Phi từ mặt đất bò dậv. khóe miệng chảv ra vết máu. vẻ mặt điên cuồng giết chóc.
Khoảnh khắc hắn nhìn đến Dương Phàm, ớ trong mắt xuất hiện một tia tharih tinh nhưng lại rất nhanh bị cừu hận ghi sâu tận xương tủv tràn ngập.
Loại cừu hận này thông qua phương thức đặc biệt như huyết mạch truyển thừa, giống như tự thán thê nghiệm, so với thù giết cha bình thường càng mãnh liệt gấp trăm lần.
Đúng vào lúc này.
ỏ... òngông...
Bốn kiện Tiên khí vốn ớ phia trên Bảo quangkết giới bó chạy tứ tán, hốt hoảng mà chạy dường như sợ lực uy hiếp của thân thể Ma Đế.
- Nhân loại, ta trốn ớ chỗ ngươi.
Một đái sáng màu đỏ vọt tới trước mặt Dương Phàm.
Dương Phàm theo bán năng nắm lấy, nhìn ra là một bảo kiếm màu vàng toàn thân đò thẫm, không khói sửng sốt:
- Đây không phải Xích Dương Kim ô Kiếm một trong bốn Tiên khí kia sao?
- Vì sao muốn tìm ta?
Dương Phàm cảm giác minh cẩm một củ khoai lang bóng tay.
Hắn tay cẩm Tiên khí, trong mắt cường giả khác đột nhiên có chút đò mắt. càng khiến cho u Ảnh Ma Chủ, Đại Thiên Ma cùng với thân thể Ma Đế chú V.
- Chủ nhản. Chính là tiểu tử này năm lần bảv lượt phá hư kế hoạch của tạ nếu không lần trước có thê hủv diệt Thiên Câm Nội Hài, kế hoạch của ngài cũng có thê càng thuận lợi...
u Ảnh Ma Chủ quy gối trước mặt thản thể Ma Đế, nghiến răng nghiến lợi nói.
- Vậy sao? Tu sĩ nhân loại này có thể khiến Tiên khí chiếu cố, xem ra thật đúng là không tầm thường.
Thán thể Ma Đe có chút hứng thú nhìn phía Dương Phàm, ánh mắt dừng trên người hắn, thẩn sắc lại đột nhiên biến đổi.
Toàn bộ quả tim Dương Phàm lập tức nhảv lẻn tới cổ họng.
Lấy lực lượng của thân thể Ma Đế. cho dù là Tiên nhân xuống hạ giới cũng vị tất là đối thủ của hắn.
-... Trên người ngươi không ngờ có khí tức Cửu u Ma Công, hơn nữa ngươi khẳng định còn từng chạm vào Luân Huyết Châu, nguyên lai là người có duyên trong Cửu u Bí Cảnh.
Trên khuôn mặt tà dị của thân thể Ma Đế lộ ra một tia ngạc nhiên vui mừng.
Dưới cái nhìn chăm chú của hắn, Dương Phàm nảy sinh ra một loại ảo giác bị mạnh mẽ giam cầm trên hư không, mặc người chém giết.
Ba cái Hoán Thiên Nha nang động nói cho hắn cho dù phản kháng như thế nào đểu không thể chổng lại người trước mắt.
Cám giác tương tự từng có lúc Vân Vũ Tịch ròi khòi thế giới này, thanh âm không thể kháng cự vang lên trong cõi vô hình.
Nghĩ đến thanh âm đó rất có khả năng là đại nhân vật cùng cấp bậc với thán thể Ma Đe.
- Ngao!
Hỗ Phi rít gào một tiếng, thân thể Thần hầu thật lớn giống như trâu rừng, hung hăng tông về phía thân thể Ma Đế.
Giờ này khắc này, dường như chi có Hỗ Phi phóng thích lực lượng cấm kỵ trong cơ thể.
lộ ra bản thể nguyên thủy mới có thể kiên trì một hai hiệp ờ trước mặt thân thể Ma Đế.
Ằm ầm ầm!
Thản thể Ma Đế cười lạnh một tiếng, hời hợt đánh bay Hỗ Phi.
Hơn nữa, trong mắt hắn phảng phất như mang theo càng nhiều vẻ trêu tức.
Cùng lúc đó. ma khí kinh thiên mênh mông vô tận các nơi đại lục hội tụ về thân thể Ma
Đế.
Lấy hoàng cung Đại Tẩn làm trung tâm, từ tám hướng Đông Thắng Đại Lục đểu dâng lên một đạo ma quang màu đen kinh thiên, cùng vói màu máu vô tận trong hư không bẩu trời phối hợp cùng một chỗ.
Ngoài ra. trong hư không vô tận kia, Cửu Luân Huyết Nhật ngang trời xuất thế. lực lượng tinh huyết vô cùng vô tận tràn ngập trong thiên địa.
Cừu Luân Huyết Nhật phản biệt phóng ra từng tia máu như mạng nhện lan tràn ra khắp nơi dường như muốn nuốt hết toàn bộ thiên địa.
Tình huống khủng bố đã xảv ra. tinh huyết của ức ức vạn sinh linh trong thiên địa hội tụ hướng Cửu Luân Huyết Nhật.
Bao gồm cả mọi người trong Tẳn Hoàng lăng đột nhiên thấy tinh huyết trong cơ thể bị xói mòn.
Dương Phàm có hai kiện Chi Bảo Long Khí gia thân, mới chi có thể miễn cưỡng ngăn cản lực rút này. trong lòng cực kỳ hoảng sợ.
Chẳng lẽ toàn bộ Đông Thắng Đại Lục sắp sửa nghênh đón tai nạn diệt thế?
Thản thể Ma Đế thức tinh dường như có thể khiến toàn bộ đại lục tiến vào tận thế.
- Cửu u Ma Đế, ngươi lại si tâm vọng tưởng, luyện chế thân thể Tiên Thiên Ma Thẩn... Đây là quy tắc không thê trái ngược trong thất giới, bòn hoàng tuyệt đổi không thê cho ngươi được như nguyện.
Một thanh âm uy nghiêm lạnh như băng từ trong Cửu Ảm Thiên Cương Băng Quan truyền đến.
Mọi người đưa mắt nhìn, phát hiện chất lóng không màu trong băng quan biến ảo thành một vị hoàng đế mặc cổn Long Bào. tay cầm Cửu Long Tỷ.
- Tẳn Hoàng.
Đám người Yêu Long Hoàng, Dương Phàm cả kinh thất sắc.
- A Tuấn.
Hàn Kỵ lệ nóng doarứi tròng:
- Ta biết, ngươi sẽ không chết.
- Không đúng, cỗ khí tức này... tuyệt đối không phải Tẩn Tuấn.
Sắc mặt Dương Phàm đột nhiên biến đổi.
Ba!
Tẩn Hoàng đưa tay ra vỗ, toàn bộ Cửu Âm Thiên Cương Băng Quan tan thành từng mành.
Gần như cùng lúc, đại lượng Thiên Nhất Hồn Thủy ớ dưới Hoàn hồn pháp đàn hội tụ thành ngàn vạn dòng nước rót vào thản thể Tản Hoàng.
"Ầm" một tiếng, thán thể Tẩn Hoàng đột nhiên cất cao gấp trăm, ngàn lẩn, hóa thành một hoàng đế thượng cô cao trăm, ngàn trượng, phát ra hào quang tận tròi.
Dương Phàm lập tức cảm giác vị hoàng đế thượng cổ trước mắt này ngoài có chút giống Tần Tuấn, càng giống tượng đá thượng cổ của Tiên Tần Thủv Hoàng.
Tiên Tẳn Thủy Hoàng.
Đám người Hàn Kỳ lộ vẻ sợ hãi vui mừng.
Mọi người cũng không biết Tiên Tần Thủy Hoàng làm sao mà sống lại. lại làm thế nào lấy đến Cửu Long Tỷ cùng cổn Long Bào.
- Nếu Tiên Tẩn Thủy Hoàng có thể sống lại khẳng định sẽ không đợi đến hôm nay. Chăng lẽ là mượn dùng thán thê Tản Tuấn, bám vào hoặc là dung hợp?
Dương Phàm thẳm kinh trong lòng.
Tẳn Hoàng giờ phút này trong mắt có chút thẩn vận của TầnTuấn, nhung khí tức lại có khác biệt rất lớn.
- Lại là ngươi... Người phát ngôn của Vân Tiêu Tiên Đế tại nhân giới.
Thản thể Ma Đế liếm mép. cười tà dị:
- Tuy nhiên, lẩn này ngươi đối mắt không phải Cửu u Ma Quán, mà là một thán thể bản đến mới luyện chế.
Tẩn Hoàng đầy vẻ lạnh nhạt, sau khi rút sạch toàn bộ hỗ nước, một cỗ tinh thẩn ý chí kinh thiên động địa tấn công tới.
Sự cường đại của lực lượng cỗ thần hổn thậm chí khiến thân thể Ma Đế biến sắc.
- Ngươi muốn dẫn dụ tinh thẩn ý chí bản đế ẩn nấp ỡ trong chỗ tối vũ trụ sao?
Thản thể Ma Đế cười lạnh một tiếng, trong bàn tay hiện lên một đoàn quang diễm tối như mực. giống nhu một hắc động hấp thu hết thảy ánh sáng.
Thấy lực chú ý của thân thể Ma Để bị Tiên Tẳn Thủy Hoàng phục sinh một cách không rõ hâp dẫn, Dương Phàm thớ ra một hơi dài.
- Tiểu tử. còn không mau chạy.
Tiên khí trong tay Dương Phàm truyển đến một thanh âm nôn nóng.
CHƯƠNG 707 : TINH TÔN BUÔNG XUỐNG
- Tiểu tử. còn không mau chạy.
Thanh âm này đến từ Tiên khí trong tay Dương Phàm, giọng điệu hết sức dồn dập.
- Chạy?
Dương Phàm lắc đầu:
- Ngươi còn chua trừ lời câu hỏi của ta. vì sao muốn tìm ta làm nơi ẩn núp.
Vào khoảnh khắc Bảo quang kết giới vỡ nát. thản thể Ma Đế xuất thế. có thể nghĩ là biết vận mệnh của bốn kiện Tiên khí vô chủ.
- Đó là bới vì... Trên người ngươi có một cỗ khí tức khiến ta quen thuộc thản thiết.
Xích Dương Kim ỏ Kiếm hỗi đáp.
- Khi tức quen thuộc? Thi ra là thế.
Dương Phàm hiểu ra, Hoán Thiên Nha màu đò của hắn cũng có loại cám ứng thán thiết này. giờ phút này cùng Xích Dương Kim ò Kiêm kêu gọi lẫn nhau.
- Ngươi còn không mau chạy?
Xích Dương Kim ỏ Kiếm tiếp tục thúc giục.
Dương Phàm đột nhiên thấy được Tiên khí này khôngbìrih thường, lạnh nhạt nói:
- Dường nhưngươi rất sợ hãi mình sẽ rơi vào trong tay Cửu u Ma Đế.
- Ngươi...
Tiên khí này dường như có chút thẹn quá thành giận.
- Tuy nhiên, chúng ta không có đường lui.
Dương Phàm cười khổ than thớ.
Tạm thòi không nói Hỗ Phi đang đánh với thản thể Ma Đế, hắn làm sao có thể đễ dàng rời đi.
Còn nữa, nhìn qua bổn phía, phía ngoài Tẳn Hoàng lăng sụp đổ. quảng trường hoàng lăng phụ cận kiên cổ này đã hoàn toàn bị phongbế.
Nói cách khác, đường lui bị ngăn cách.
Ngay cả Độn Thuật của Dương Phàm cũng không thể xuyên qua trong tầng nham Thạch Tân Hoàng lăng quá lâu.
- Đương nhiên, ta càng hv vọng mượn lực lượng của ngươi, có vài phần tự báo vệ mình.
Dương Phàm tiép tục nói.
- Tuyệt đối không có khả năng. Tu vi của ngươi không đủ để sử dụng ta. một khi lực lượng tự chủ phòng vệ của ta bùng nồ, sẽ có khả năng đua ngươi vào chỗ chết.
Xích Dương Kim ò Kiếm đáp.
- Nếu đã như thế. ngươi không nên phản kháng, ta đưa ngươi tới một chỗ. nơi đó hẳn là rất an toàn.
Ý niệm Dương Phàm khẽ động, đưa Xích Dương Kim ỏ Kiếm tiến vào Tiên Hồng Không Gian.
Ngay sau đó. Xích Dương Kim ỏ Kiếm biến mất khói tay Dương Phàm.
Mà đúng lúc này, TiẻnTẳnThủv Hoàng đang liên thủcùngHỗ Phi đại chiến thân thể Ma
Đế.
Ầm ẩm... Rẩm rẩm!!!
Trận đại chiến của ba người, cho dù cách ớ rất xa đều sẽ bị không gian sóng gợn cường đại quét trúng.
- Chúng ta mau lui xa một chút...
Đám người Yêu Long Hoàng. Hàn Kỳ đều rút khòi chiến đấu của ba người.
Rất nhanh, những người còn lại đểu lui khắp các ngóc ngách.
Đại Thiên Ma cùng u Ảnh Ma Chủ ớ một góc khác mặt lạnh đối diện với đám nguời Dương Phàm, cũng không dám tới gân chiến trường.
Không gian sóng gợn ngẫu nhiên truyển đến bị mọi người liên thủ triệt tiêu, có thể nói là kinh hồn táng đởm.
Dương Phàm dõi mắt nhìn chiến đấu phia xa, cho dù Hỗ Phi cùng Tiên Tẩn Thủv Hoàng liên thủ cũng không chiếm được chút xíu tiện nghi.
Ngược lại là lực lượng của thản thể Ma Đế kia không ngừng tăng lên, càng Ngày càng trở nên đáng sợ.
Mỗi một chướng của Tiên Tẳn Thủy Hoàng đểu phát ra một con thần long màu vàng dài trăm trượng, khí thế rộng rãị chói mắt. không gì không thể phá.
Nhưng mà dưới chân thân thể Ma Đế kia là ma vực vô tận, pháp lực cuồn cuộn kinh người, quang diễm tối đen lan tràn trong lòng bàn tay giống như hắc động, hấp thu tất cả thẩn thông pháp thuật.
về phẩn Hỗ Phi gần người công kích, thân thể Ma Đế giơ tay nhấc chán có thể phát ra lực lượng hủy diệt thiên hư, đánh bay Hô Phi.
Cho dù là lực lượng cấm Kỳ trong cơ thể Hỗ Phi phóng thích, hóa thành bản thể mạnh nhất Tam Nhãn Thông Thiên Thản Hâu cũng chi có thê cận chiến được với Ma Đẻ một hai chiêu.
- Ha ha ha... Hai tên hề nhảv nhỏt, cho các ngươi kiến thức lực lượng chân chính của bán
đế.
Bên ngoài thân thể Ma Đế vô số đường vân thần bí màu đen dùng phương thức quỷ dị lưu động, một cỗ lực lượng cấm kỵ đáng sợ ớ trong cơ thể phóng ra.
Hô!
Thán thể Ma Đế há mỗm phun ra. trong thiên hư một mánh vệt sáng lốm đốm màu đen bao phủ tới hai người.
Ằm ẩm ẩm!
Thản thể kim quang bốn phia của Tinh Thẩn Tháp dưới tập kích của vệt sáng lốm đốm màu đen kia chợt àm đạm, hơn nữa rất nhanh bị đảm thủng.
PhốcPhốcPhốc!!!
Thân thể Tiên Tẩn Thủv Hoàng bị vệt lổm đốm màu đen xuyên thủng, thân thể cứng ngắc tại chỗ, thống khổ không hiểu.
Phịch!
Thản thể Thẩn hầu thật lớn của Hỗ Phi cùng nửa quy trên đất. trước ngực đều là lỗ máu. toàn thán run rẩy.
- Đó là lục lượng gì. không ngờ đáng sợ như thế.
Mọi người kinh hãi.
Vệt sáng lốm đốm màu đen kia ngay cả cổn Long Bào của Tiên Tẩn Thủy Hoàng đểu xuyên thủng, thản thể Thẩn thú đao thương không vào của Hỗ Phi cũng bị đánh ra nhiều lỗ máu như vậy.
- Tirihhuốngkhỏngồn!
Dương Phàm có ý đi hỗ trợ, nhung dư uy cùng không gian sóng gợn phụ cận chiến trường khiến cho hắn nửa bước khó đi.
Lực lượng ba người đại chiến tuyệt đối vượt xa Hợp Thể Kỳ, thậm chí tiép cận Tiên nhân.
Đại chiến cấp bậc Tiên nhản.
Ngô!
Thản thể Ma Đe ngửa đẩu lẻn trời, lực lượng trên người không ngừng kéo lên. ma khí vô tận từ tám hướng đại lục vọt tới. đồng thời ma vực dưới chân cũng mang đến cho hắn lực lượng cuồn cuộn không ngừng.
Hoán Thiên Tam Thẩn sau lưng Dương Phàm rất nhanh cám ứng được hư thật trong đó.
- Truyền tHuyết dĩ nhiên là thật. Năm đó Cửu u Ma Quán để lại nhân giới tám nơi Bí Cảnh, còn có một Cửu u Thán Phủ thân bí khỏngbiết. cũng xưng là ma quật!
Dương Phàm khôngkhòi nhớ lại.
Tám nơi Cửu u Bí Cảnh, trong đó Ngư Dương quốc có một.
về phần Cừu u Thần Phủ Ngay tại phía dưới hoàng cung Đại Tẩn, bị vô số bảo vật thế gian cùng bốn kiện Tiên khí trấn áp.
Đổng thời, phía trên hoàng cung Đại Tần còn cần vô sổ khí vận lực dổi dào gia tăng hoàng cung Đại Tẩn cùng vói Tẩn Hoàng lăng.
Cỗ khí vận lực này chính là từ xua liền để lại trong Cửu Long Tỷ của hoàng cung Đại Tần.
Đây cũng chính là nguyên nhân chủ yếu bản tôn Tẩn Tuấn vẫn không rời hoàng cung Đại Tần.
Cửu u Ma Quân trong truyền thuyết. tên Ma đầu chấn nhiếp cổ kim, chính là người phát ngôn của Cửu u Ma Đế ờ nhân giới.
Mà nay, tám nơi Bí Cành cùng với một thản phủ đểu trờ thành nguồn suối quán chú lực lượng cho Cửu u Ma Đế.
Càng thậm chí, giờ phút này trên không toàn bộ đại lục, Cửu Luân Huyết Nhật xếp thành quy tích tám phương một trung tâm. hấp thu tinh huyết hàng ức ức vạn sinh linh, đem lực lượng tinh huyết vô tận sinh linh này dùng phương thức kỳ lạ luyện hóa. hình thành lực lượng vỏ cùng tinh thuần quán chú vào trong cơ thể thân thể Ma Đế.
Có thể cảm thấy huyển cơ trong này. toàn tràng trừ Tiên Tẳn Thủv Hoàng chi có cảm quan thòng thiên của Dương Phàm.
- Toàn bộ đại lục không ngờ đểu trờ thành như một lò sát sinh, mạnh mẽ hắp thu lực lượng tinh huyết vô số sinh linh. Muốn chống cự cỗ lực lượng này cũng chi có Cửu Ngũ Chí Bảo Long Khí.
Dương Phàm thẩm kinh hãi, cũng nghĩ tới một khả năng duy nhất có thể chống lại.
Bới vì toàn bộ đại lục đểu trớ thành "Lô đinh", ức vạn sinh linh đều nẳm trong cục.
Chi có Cửu Ngũ Chí Bào Long Khí. tập hợp khí vận lực khắp đại lục mới có thể chổng
lại.
Chính vào lúc Dương Phàm suy tư.
Ông!
Một cỗ tinh quang bàng bạc không thể đo lường từ trên trời giáng xuống dừng ở trước mặt Dương Phàm, hình thành một trận pháp do tinh quang đô văn phúc tạp tạo thành.
- Đây là...
Dương Phàm ngưng mắt nhìn.
Một hư ánh khá quen thuộc chậm rãi ngưng tụ trong tinh quang.
Đó là một nữ tử chân ngọc như tuyết để trần, khoác tinh bào thần bí cao quý. khuôn mặt xinh đẹp như tiên, thánh khiết mà đoan trang, đòi mắt như sao sáng, phát ra hào quang cơ trí xa xưa.
Trên trán của nàng có một vầng trăng cong tự nhiên, mang đến cho người ta một loại khí chất thần thánh không thể xâm phạm.
- Hâm nhi...
Dương Phàm ngạc nhiên vui mừng vô cùng.
Mà u Ảnh Ma Chủ ớ một góc khác thấy tình cảnh này. không khói quá ư sợ hãi:
- Tinh KhôngNa Di Thuật?
- Chẳng lẽ nàng chính là Tinh Tôn của Tinh Thẩn Tháp trong travển thuyết.
Bên phia Dương Phàm, chúng cường giả Yêu Long Hoàng đểu vẻ mặt kinh hãi nhìn về phia nhân vật chi giới hạn trong truyên thuyết.
Tinh Tôn.
ở trong lịch sử lâu dài của Đông Thắng Đại Lục. nàng đứng ờ đinh của bói toán thôi diễn nhân giớii, chi điểm giang sơn, tính toán hướng đi vận mệnh toàn bộ đại lục.
- Xin hói Tinh Tôn, ngài có biện pháp cứu vãn đại cục giờ phút này hay không?
Hàn Kỳ vẻ mặt cung kính nói.
Đối với Tinh Tòn trong truyền thuyết, hắn giữ vạn phẩn sùng kính. Chi là trong lòng hiếu kỳ. Tinh Tòn như nữ thản này dường như có giao tình không tâm thường với Dương Phàm.
Tinh Tôn Vũ Văn Hám đáp:
- Ta không giòi về lực lượng đôi kháng, vĩnh viễn không thê là nhản vật chính xoay chuyển đại cục.
- Hâm nhi, muội nhanh nói. chúng ta nén làm như thế nào?
Dương Phàm biết rõ, về phương diện bói toán thôi diễn. Vũ Văn Hâm đứng ớ một đinh rất cao, thậm chí vượt qua các đòi Tinh Tôn.
- Đại ca. xin đi theo ta tới một nơi. Chi có người mới có thể cứu vãn sự hủy diệt của nó.
Vũ Vãn Hâm chăm chú nhìn Dương Phàm, trong giọng nói bình tĩnh lộ ra vẻ trịnh trọng vô cùng.
Đi tới một nơi?
Dương Phàm thật sự không hiểu chút nào.
Giờ phút này nguy cơ chân chính ớ Tẩn Hoàng lăng, là ờ thân thể Cửu u Ma Đế, nơi này mới hẳn là ngọn nguồn.
Dương Phàm mơ hỗ có thể đoán ra. nơi theo như lời Vũ Văn Hâm là ớ đâu.
- Chậc chậc. Tinh Tòn? Nghe nói thời kỳ thượng cổ tại giới này. cái gọi là Tinh Tôn phá hư kế hoạch của người phát ngôn của ta.
Ánh mắt âm u lạnh lẽo của Cửu u Ma Đế đột nhiên quét về phía Vũ Văn Hâm.
- Bản đế không muốn để lại bất kỳ nhân tố không thể khống chế, cho nên, các ngươi đều đi chết đi!
Cửu u Ma Đế há mỗm phun, vệt sáng lốm đốm màu đen khủng bố kia đánh tới, quét ngang khu vực này.
Lập tức, mọi người gặp phải nguy cơ tử vong.
Vũ Văn Hâm sâu kín thờ dài, tay ngọc vung lèn. một luồng tinh quang từ trên tròi giáng xuốngbao phủ đám người Dương Phàm vào trong.
Ấm ẩm ẩm!
Vùng màu đen lốm đốm kia bao phủ mọi người.
Nhưng là Ngay sau đó. một tinh quang đồ văn phúc tạp tối nghĩa chiếu xuống một góc khác của quảng trường Tân Hoàng lăng.
Miọ người hiện thân ớ trên tinh quang đồ văn kia, vẻ mặt kinh dị.
- Điều này sao có thể?
Cừu u Ma Đế chấn động, khó có thể tin nói:
- Tinh Không Đại Na Di? Không ngờ ngươi tu luyện thật này đến cảnh giới Tiên nhân, ngưio cùng Tinh Không tôn giả của Tiên giới có quan hệ gì?
Trong không gian thượng giớii đổng dạng cũng có thuật này. lại có thể vận chuyển vũ trụ tinh hà, có thể nói là thẩn thông vô thượng.
- Trừ Dương đại ca. tiểu nữ cùng bất kỳ người nào trong thất giớii đểu không có liên hệ
gì-
Ánh mắt Vũ Văn Hâm bình thản, nhin phía Cửu u Ma Đế:
- Trong giới này may mà có Dương đại ca. Tu vi của Ma Đế ngài không Ngay cả một phẩn vạn thòi kỳ đinh cũng không tới. chúng ta vẫn có thể ngăn càn cái gọi là "Kế hoạch đoạt thiên"của ngươi.
- Không ngờ ngươi biết nhiều như vậy!
Cửu u Ma Đe động dung thất sắc, cảm giác nữ tử trước mắt ngay cà chính mình cũng không thể hoàn toàn nhìn thấu.
- Vậy bản đế thật muốn nhìn, đám tiểu bối phàm giới các ngươi làm như thế nào lật lại thế cờ?
Cửu u Ma Đế cười lạnh một tiếng, ngửa mặt lên trời thét dài. tiếp tục hội tụ lực lượng sinh linh trong thiên địa.
- Thủv Hoàng đại nhân, nơi này liền giao cho người. Cửu ngũ tề tụ, mới có một đường sinh cơ.
Vũ Văn Hâm nhìn phía Tiên Tẩn Thủy Hoàng.
- Ta hiểu.
Tiên Tẳn Thủy Hoàng hít sâu một hơi:
- Chi là Nội Hải, vị trí sơ hớ duy nhất của Tể Thiên Phệ Huyết Đại Trận...
- Đây cũng là một trong những nguyên nhản ta tìm Dương đại ca. Đây cùng là kỳ ngộ lớn nhắt của người tại giớii này.
Vũ Văn Hâm tươi cười xinh đẹp.
- Được, giao cho ngươi!
Tiên Tẩn Thủv Hoàng hơi chút bất ngờ nhìn Dương Phàm một cái.
Chợt hắn hét lớn một tiếng:
- Cửu ngũ tề tụ, khí vận hợp nhất!
CHƯƠNG 708 : CỬU NGŨ TỀ TỤ (THƯỢNG)
- Cửu ngũ tề tụ, khí vận hợp nhất!
Tiên Tẩn Thủv Hoàng hét lớn một tiếng, như sấm rền vang khắp thiên hư. cũng thòng qua dao động khí vận trong vô hình truyền khắp đại lục rộng lớn vô biên.
Đang... Ông!
Cửu Long Tỷ trong tay hắn kêu lên một tiếng, hào quang màu trắng rung lên. chợt bộc phát ra hào quang chín màu xông lên tận trời.
Ngay sau đó. trong khu vực bị sương mù màu máu bao phủ, một con thần long chín màu bay lên, xẹt qua hư khôngbất diệt, mạnh mẽ xé mớ ra một nơi dừng chân.
Thản long chín màu kia uy lực vô hạn, một tiểng thét dài, một cỗ uy thể cửu ngũ chí tôn vô thượng ứng vận mệnh mà sinh ra.
Gẩn như đồng thờị Dương Phàm cảm giác Hắc Long Tiên bên hòng cùng Hoàng Long Quan trên đinh đẩu. hai kiện Chí Bảo Long Khí này gần như là ngựa thoát cương, dưới một cỗ triệu tập vô hình muốn chạy chôm mà ra.
Vút Vút Vút!
Đúng lúc này. một viên quang châu màu đó từ trên người Đại Thiên Ma bắn ra, bắn tới trước mặt Tiên Tẩn Thủv Hoàng.
- Cái gì?
Sắc mặt Đại Thiên Ma biến đổi. chấn động thật lớn.
Trước đó lúc Tẩn Quang Đức chết đi, hắn chiếm được Xích Long c háu này nhung bất kể như thế nào đều không thể thu vào nhẫn không gian.
Giờ phút này. dưới thẩn thông vô thượng của Tiên Tẩn Thủv Hoàng, vật vô chủ Xích Long Châu này trực tiếp thoát khói khống chế của hắn.
Phốc!
Tiên Tẳn Thủv Hoàng há mỗm nuốt Xích Long Cháu vào trong bụng, trên người dâng lên một cỗ hóa diễm màu đò nóng cháy đáng sợ, hình thành lĩnh vực cường đại thiêu đốt ngàn dặm.
Ngò hống!
Ngay sau đó. một con thẩn long màu đó phóng lên cao. nhảv lên trời cao vạn dặm cùng thản long chín màu kêu gọi lẫn nhau.
Đồng thời, Cồn Long Bào trên thản Tiên Tẳn Thủv Hoàng chấn động, một con quang long màu vàng xông lên trời cao.
Cửu Long Tỷ... Cồn Long Bào... Xích Long Châu... Ba rồng hội hợp.
Trong phút chốc, khí vận lực vô cùng vô tận trong thiên địa từ các nơi đại lục rộng lớn vô biên vọt tới.
Cửu Luân Huyết Nhật trong thiên địa lặp tức bị uy hiếp, tốc độ hấp thu tinh huyết của ức vạn sinh linh bị cản trờ rất lớn.
Ngay cả tám nơi Bí Cành khác, năng lượng vận chuyển ma khí và cảm ứng của thản thể Ma Để đểu bị giám mạnh.
Dương Phàm đột nhiên thấy Hắc Long Tiên bên hòng mình mơ hỗ không chịu khổng chế. có xu thế muốn thoát cương mà đi.
Vút Vút Vút!!!
Đột nhiên, lại là một đạo tử quang, thanh quang từ các nơi Tẳn Hoàng lăng bay về phia Tiên Tẩn Thủy Hoàng, tổcđộ gần như có thể so với thuấn di.
Tập trung nhìn vào. một chiếc nhẫn màu tím xanh, một thanh cổ kiếm vằn xanh.
Bàn Long Giới. Thanh Long Kiếm.
Dương Phàm chấn động, hắn nhớ rõ Bàn Long Giới nguyên bán trong tay Trấn Đông Hầu, sau khi hắn chết bị Tần Mirih chiếm được. Mà sau đó Tần Mirih bị Binh Mã Dũng cấp Nguyên soái giết chết, roi xuống trong quảng trường Binh Mã Dùng kia.
Giờ phút này Bàn Long Giới bị triệu tập, hóa thành một vệt từ quang đeo trên ngón tay Tiên Tẩn Thủy Hoàng.
Lập tức lại một con khí vận thẩn long màu tím xanh bay lẻn trời cao.
Bốn rồng hội hợp.
Rồi sau đó Thanh Long Kiếm kia trong một trang tiếng kiếm ngán kinh thiên, bị Tiên Tẩn Thủv Hoàng cẩm chắc lấy.
Khi Chí Bảo Long Khí Thanh Long Kiếm - chí bảo công kích đệ nhất bị Tiên Tần Thủy Hoàng nắm giữ. một cỗ khí tức sắc bén không gì không phá. phá không mà đi.
Trên Thanh Long Kiểm còn quanh quẩn một mảnh ánh lửa màu đò. trong sắc bén còn tăng thêm thần thông viêm lực.
Năm rồng hội hợp.
- Cửu ngũ tề tụ? Cho dù ngươi có thể thành công, cũng không thể ngăn cản bước chân của bản đế. Một khi Nội Hải tan biến, Tẻ Thiên Phệ Huyết Đại Trận sẽ không hề sơ hớ. đạt tới hoàn mỹ không sứt mẻ. Tinh huyết toàn đại lục và ma khí đểu sẽ trờ thành khói nguồn lực lượng của ta.
Cửu u Ma Đế cười lạnh một tiếng:
- Tuy nhiên, bản đế sẽ không cho ngươi thành công, tránh tăng thêm phiền toái.
Lời còn chua dứt, hắn há mỗm phun một cái. Một dài sáng màu đen mang theo ngân vạn vệt sáng lốm đốm màu đen. lấy khí thế dập nát hư không oanh kích tới.
Giờ phút này, Tiên Tẩn Thủv Hoàng đã có ngũ long khí vận lực, tay cẩm Thanh Long Kiếm.
Phốc... Xuy!
Cổ kiếm vân xanh vung mạnh, một vùng kiếm khí màu xanh dữ tợn vặn vẹo bao phủ một ngọn hóa diễm màu đó nóng cháy linh hồn va chạm giao kích cùng dải sáng màu đen kia.
Phốc... Ẩm! Một tiếng, dải sáng màu đen bị tan nát. một vùng không gian sóng gọn lan tràn toàn bộ Tân Hoàng lăng.
Đột nhiên, nơi không gian sóng gợn trái qua, hết thảy đểu hóa thành hư vô.
Khu vực hai người giao kích lại càng sinh ra một cái khe màu đen. phát ra khí hủv diệt kinh động lòng người.
Lần giao kích này. Cửu u Ma Đế không ngờ không chiếm được bất kỳ tiện nghi nào.
Thẩn thòng "Cửu ngũ tề tụ, khí vận hợp nhất" chính là thẩn thòng vô thượng kêu gọi khí vận lực khắp đại lục, giờ phút này chưa chân chính cửu ngũ tề tụ đă khiến thực lực Tiên Tần Thủy Hoàng tăng cường khôngbiết bao nhiêu lân.
Vút Vút!!!
Lại là một hào quang màu nâu từ phương xa lướt đến. dĩ nhiên là một đôi Long Ngoa.
Kiện Chi Bảo Long Khí thứsáu Ngự Long Lý.
Sau khi Tiên Tần Thủy Hoàng có được đôi Long Ngoa này. tốc độ tăng nhanh, ớ trong quảng trường đổ vỡ gãv nứt như giẫm trên đất bẳng. đối với Cửu u Ma Đế hình thành một hoàn cành địa lý cực kỳ bất lợi.
Cửu ngũ tề tụ, còn lại ba kiện cuối cùng.
- Nhị vị. Hiện nay là thời khắc hưng suy tồn vong toàn bộ đại lục. nếu không đồng loạt lấy ra Chí Bảo Long Khí. chúng ta đừng mơ sống sót.
Ánh mắt Tiên Tẩn Thủy Hoàng nhìn hướng Dương Phàm cùng Yêu Long Hoàng.
Trong ánh mắt, Dương Phàm phảng phất như thấy được thẩn vận cùng hình dáng của Tẩn Tuấn.
Hắn rốt cục là Tiên TẩnThủv Hoàng hay là hoàng đế Tẩn Tuấn Đại Tẳn hiện giờ?
Dương Phàm không thể nào đoán được.
- Dương đại ca.
Thanh âm Vũ Văn Hâm vang lên.
- Được.
Ý niệm Dương Phàm khẽ động, Hắc Long Tiên cùng Hoàng Long Quan rời khòi thản thể. bắn về phía Tiên TầnThủv Hoàng.
Yêu Long Hoàng cũng không do dự, Thiên Long Cung trong tay trong tiếng kêu ông ông. phá không mà đi.
Mắt thấy Cửu Ngũ Chí Báo Long Khí hội tụ, cửu ngũ sắp sửa "Hợp nhất".
Chính vào lúc này, Cửu u Ma Đế ngửa mặt lên trời thét dài một tiếng, trong lòng bàn tay một đoàn ma diễm u ám tối đen như hắc động lan tràn khuếch trương.
Hắc động tối như mực kia chia làm tám, hình thành tám thông đạo thẩn bí.
Trong quá trình này, ma khí trên người Cửu u Ma Đế tiêu hao rất lớn, sắc mặt hơi hơi trắng bệch.
Vù Vù Vù!!!
Trong tám thông đạo tối đen kia đều đi ra một Ma Đe khí thế kinh thiên, ngạo thị hoàn
vũ.
- Kia... Kia không phải là Hắc Tinh Ma Linh Thẩn trong Cửu u Bi Cảnh sao?
Dương Phàm chấn động. Một Ma đầu trong số đó chính là Hắc Tinh Ma Linh Thẩn lúc trước gặp mặt một lân ớ trong Cửu u Bi Cảnh.
- Cửu u Ma Đế tại giớii này có chín ma khu. một cỗ Chủ ma khu. tám cỗ Phán ma khu. đểu là thân thể dùng huyết mạch mạnh nhất tạo ra. kim cương bất hoại, bất tử bất diệt. Nhưng những thân thể mới luyện chế này đểu chi vẻn vẹn là "thực nghiệm thể" mà thôi.
Giữa hàng chân mày thanh tú của Vũ Vãn Hâm lộ ra vài tia lo lắng:
- Nếu quá thật khiến kế hoạch của Ma đầu hai giớii thành công, trong thiên địa sẽ không còn người nào có thể ngăn cản bọn họ. Hơn nữa Luân Huyết Đại Đế người chân chinh bày mưu kế lại là một nhản vật ai cũng không thê đánh giá đo lường. Lai lịch, thân thế cùa hắn
Dương Phàm nghe vậy, chấn động tâm thẩn, trong đầu lại xuất hiện thanh ảm tràn ngập mê hoặc vô cùng của Luân Huyết Đại Đế:
- Trong thiên địa thất giới này. phàm bất kỳ sirih linh nào có được Luân Huyết Châu đểu có hv vọng được đến Nghịch Thẩn Thuế Thiên Huyết mà ta luyện chế. Người có được nó sẽ trớ thành sinh linh hoàn mỹ nhất thế gian, có được vỏ hạn khả năng trờ thành Chí tôn thất giới...
Chi tôn thất giới.
Một từ ngữ hiện lên trong óc Dương Phàm.
Đây là dã tâm của Ma đầu hai giới sao?
Giờ phút này. chín ma khu của Cửu u Ma Đế tại nhân giới tề tụ một chỗ.
Ngô... ỏng!
Đột nhiên, chín ma khu hội tụ cùng một chỗ. dung hợp cùng một chỗ. trớ thành một Ma Thẩn bất diệt toàn thản bao trừm hắc tinh long lân. Ánh mắt u lãnh bễ nghễ thương thiên, ngạo thị cổ kim, kinh sợ hoàn vũ.
Không có bao nhiêu lực lượng tiết ra ngoài, chi vẻn vẹn Hắc Tinh Ma thẩn thu nhỏ hơn trượng này đã phát ra một cỗ khí tức cực mạnh bễ nghễ vô địch.
Cỗ khí tức này thậm chí siêu việt cực hạn nhản giới, đạt tới một trình độ khiến mọi nguời không thể đánh giá.
- Tiềm lực ma khu này không ngờ hoàn toàn siêu việt Thẩn thú siêu cấp cường đại nhắt thất giớii, thân thê hoàn mỹ nhu thế!
Yêu Long Hoàng đầy mặt kinh hoàng.
- Ma đầu hai giới này bàv ra đại cục như thế. bắt giết tám loại Thần thú mạnh nhất trong thiên địa, thậm chí biến đại lục ức ức vạn sinh linh thành lò sát sinh, cung cấp tinh huyết vô tận sinh linh... Đây thật sự là cực kỳ bi thảm, ai cũng đều giận. Chẳng lẽ bọn họ không sợ nhân quả luân hôi. thương thiên báo ứng?
Dương Phàm đối với âm mưu của Ma đẩu hai giới mơ hỗ có phán đoán.
Mà vào lúc này, trong thiên địa tổng cộng chín con khí vận thẩn long quanh quẩn trên trời cao bất diệt, chống lại Cửu Luân Huyết Nhật. Tiếng rồng ngâm kinh thiên chấn nhiếp hoàn vũ, khí xông thiên hà.
Khí vận lực bàng bạc vô hình hóa thành từng long ánh từ các nơi đại lục vọt tới, hội tụ trên không hoàng cung Đại Tần, khiên thiên địa linh khí mất khống chế. khiên ánh nhật nguyệt phải mờ.
Cùng lúc đó, năm cỗ khí tức cùng loại Chí Bảo Long Khí từ năm phương Đại Tần vọt tới, đem càng nhiêu khí vận lực hội tụ cùng một chỗ, chống lại Cửu Luân Huyết Nhật trong hư không thiên địa.
- Hòm nay. bổn hoàng cho ngươi kiến thức lực lượng "Cửu ngũ khí vận hợp nhất".
Tiên Tần Thủy Hoàng chậm rãi giơ Thanh Long Kiếm, hào quang chín màu trùng thiên từ trời cao vô tận hội tụ. rót vào trong cơ thê rồi lại tràn ra Thanh Long Kiếm không gì không thể phá.
Hắn đẩu đội Thanh Long Kiếm; miệng ngậm Xích Long Châu; mặc cổn Long Bào; lưng quấn Hắc Long Tiên; tay cẩm Thanh Long Kiếm; ngón tay đeo Bàn Long Giới; lung đeo Thiên Long Cung; chân đạp Ngự Long Lý; đinh đâu lơ lửng Cửu Long Tỷ phát ra thản quang chín màu, phát ra khí hoàng giả cửu ngũ chí tôn vô thượng.
Từ sau Tiên Tẩn, chín kiện Chí Bào Long Khí xuất hiện ớ trên cùng một nguời.
Chẳng những như thế, còn có năm cây long kỳ tran thủ các nơi Đại Tần: Kim Long Kỳ. Mộc Long Kỳ, Thủv Long Kỳ. Hóa Long Kỳ, Thô Long Kỳ, làm phó long khí, đem khai thông đem khí vận vô tận trong thiên địa tới. hợp nhất với chín kiện Chủ long khí.
Cửu Ngũ Chí Bảo. khí vận hợp nhất.
Giờ khắc này. khí thế của Tiên Tẩn Thủv Hoàng hội tụ lên tới đinh điểm.
Nhưng mà Cửu u Ma Đế dung hợp chín ma khu. ma khí càng tăng, lạnh lùng nhìn xuống thiên địa một giới này:
- Lực lượng của con kiến, cho dù mượn dùng tài nghệ Tiên nhân thượng giới luyện chế Cửu Ngũ Chí Bảo. cùng vẫn là con kiến.
- Ăn ta một tên!
Tiên Tần Thủy Hoàng chậm rãi kéo Thiên Long Cung, linh khí long uy vô cùng vô tận và khí vận lực thiên địa tề tụ vào một điêm.
Chi chi...
Thiên Long Cung kéo căng, toàn bộ không gian Tần Hoàng lăng phàng phất như bị nít sạch không khí một cỗ ảo giác áp lực cấp bách lại giống như vùng không gian này bị đọng lại.
Băng... Xuy!
Một đạo quang tiễn màu xanh chói mắt. mang theo đốm sáng màu vàng và vệt sáng bảv màu trong nháy mắt đám tới thân Hắc Tinh Ma thân.
Băng... Xuy
Một đạo quang tiễn màu xanh chói mắt, mang theo đốm sáng màu vàng và vệt sáng bảy màu trong nháy mắt đám tới thản Hắc Tinh Ma thân.
Đinh đang!
Trên hắc tinh lân giáp của Hắc Tinh Ma thẩn dung hợp chín ma khu lóe ra vẻ sáng bóng của kim loại tóe ra một vùng đốm lửa tráng lệ.
Một tên hội tụ uy lực cửu long khí vận chi vẻn vẹn đâm vào không đến nửa tấc, rồi khó thể tiến thêm.
Đẳng đẳng!
Hắc Tinh Ma khu thối lui hai bước liền ổn định thán hình, trên thản hắc tinh ma quang chấn động liền đánh rơi quang tiễn.
Bộ vị bị quang tiễn Thiên Long Cung đảm bị thương khép lại với tốc độ mắt thường có thể thấy được, trong một hai hô hấp liền khôi phục tinh trạng lông tóc vô thương.
- Tốc độ khôi phục thật mạnh...
Mọi người chấn động.
Cho dù là thân thể bất diệt trong truyền thuyết cũng không có tốc độ khôi phục như thế.
Trừ Dương Phàm tu luyện Tiên Hồng Quyết chi sợ không người nào có thể hơn được.
- Ha ha ha... Chín ma khu dung hợp tạo thành thân thể hoàn mỹ, quá thật khiến nguời ngạc nhiên vui mừng.
Hắc TirihMa thần đứng sừng sững chính giữa đại điện Tần Hoàng lăng đổ nát, ngửa mặt lên trời cười lớn.
Hỗ Phi cùng Tiên Tẳn Thủy Hoàng phán biệt đứngỡ hai bên.
Tiên Tẩn Thủv Hoàng thất thẩn một hỗi, lấy thực lực hắn giờ phút này tể tụ Cửu Ngũ Chí Bảo Long Khí. cho dù đối mặt Chán Tiên Chân Ma đêu không chút sợ sệt.
Công kích cường đại như thế không ngờ không thể tạo thành uy hiếp chân chính đối với nguời này.
- Ngao!
Hỗ Phi rít gào một tiếng, hai mắt đó bừng, một cơn lốc màu tím lấy hắn làm trung tâm phóng ra, khí tức cuồngbạo cấm kỵ xông thẳng trời cao.
Thân hình hắn nửa khom nửa ngồi, ngửa mặt lên trời thét dài, nhe răng nhếch miệng, toàn thân lông khi dựng đứng, tóc trên đâu dựng đứng như châm cứng.
Giờ này khắc này. khí thế hắn nhưnuốt núi sông, linh khí vô tận trong thiên địa hội tụ lôi điện bàng bạc và thiên hòa đáng sợ, đủ loại thẩn thông quanh quần quanh thản hắn.
Đồng thời, trên trán thản thể Thẩn hầu máy động một hỗi, hiện lên một con ngươi lạnh lùng vô tình, giông như trời cao nhìn xuống thiên địa.
Con ngươi thứ ba đó lóe ra kim quang, trong khoảnh khắc mớ ra, khí thế của Hỗ Phi thậm chí đạt tới trinh độ sánh ngangTiên Tân Thủv Hoàng.
Phốc!
Một đạo kim quang hủy diệt bỏ qua hạn chế về khoáng cách không gian, xẹt qua hư không mang theo một vùng khe rách không gian đánh trúng Hắc Tinh Ma thẩn.
Tam Nhãn Thẩn Thông, Thẩn Ma lui tránh.
Khoành khắc đó. thân thể của Cửu u Ma Đế bị mạnh mẽ xé ra một vết rách, mặt lộ vẻ kinh hãi.
- Trongthân thể của ngươi không ngờ còn có một loại...
Thản thể Cửu u Ma Đế cứng đờ. lung lay muốn đổ.
Hỗ Phi phát ra một kích này, cho dù là một nháy mắt cũng đã đạt tới cực hạn, mắt thấy sắp ngã xuống đất.
vết thương trên thản Cừu u Ma Đế kêu lên "chi chi", không ngờ đang khép lại...
Thần thông kinh thiên triệt địa như thế. cho dù là thán thể Hắc Tinh Ma thẩn cũng không thê lập tức khép lại.
Nhưng là Hổ Phi đã không thể chống đỡ, bời vì đây vốn không phái lực lượng thuộc về hắn.
- Cửu Long hợp nhất.
Tiên Tẩn Thủy Hoàng hét lớn một tiếng, thẩn long chín màu quanh quẩn trong thiên hư nhất tể phun ra một hư ảnh khí vận hinh rồng, rót vào trong cơ thể Hỗ Phi.
Đột nhiên khí thế trên người Hỗ Phi lại tăng vọt một con thẩn long chín màu nuốt thiên địa đem khí vận lực của đại lục khôn cùng gia tăng vào cơ thể hắn.
Phốc... Xuy xuy!
Trên thản Cửu u Ma Đế bốc khói, miệng vết thương càng Ngày càng sâu. thán thể bị đẩv lui cuối cùng thậm chí bị đẩy vào trong ma vực màu đen lúc trước.
- Đại ca. Lấỵ cửu long khí vận cộng thêm lực lượng cấm kỵ của Thần thú siêu cấp. đủ để đối kháng Ma đâu này... Kế tiếp, huynhphải theo Hám nhi đi một nơi. nếu không cho dù bọn họ thắng lợi. đại lục vẫn sẽ gặp nguy.
Trong mắt Vũ Văn Hâm có vài phẩn vội vàng, thúc giục.
- Chờ một chút. Làm sao ta có thể để bẳng hữu của mình liều mạng tranh đấu. mà không thể giúp được việc gì?
Dương Phàm nhin Hỗ Phi thống khổ dị thường liều chết chống đỡ. trong lòng cực không đành lòng.
- Ý của huynh là?
- Hỗ Phi, ta không thể để ngươi một mình liều chết chiến đấu. Trước khi đi, để lão đại giúp ngươi một tay!
Dương Phàm hít sâu một hơi. Hoán Thiên Tam Thẩn sau lưng đột nhiên quán thông thiên hư. lực lượng của Thủv Hòn Giới cùng Địa Hôn Căn rót vào đại địa khôn cùng.
- Cảnh giới Hợp Thiên... Thái Hư Huyễn Thản.
Tiếng nói Dương Phàm vừa dứt, Hoán Thiên Tam Thần sau lưng đột nhiên bành trướng ngàn vạn lẩn, hóa thành ba"Huyễn thẩn" gẩn như lớn vô cùng, đội trời đạp đất.
Ba Thái Hư Huyễn Thẩn phàng phất giống như muốn xé rách thiên địa. lại ròi khỏi thản thể Dương Phàm bám vào sau lưng Hỗ Phi.
Hỗ Phi được ba Thái Hư Huyễn Thẩn phụ gia. đột nhiên có một loại cảm quan huyển bí quán thông thiên địa. Thiên Nhân Hợp Nhất.
Bồng nhiên, kim quang hủy diệt bùng nổ từ con mắt thứ ba trên trán hắn lại mạnh thêm vài phẩn.
PHốc... Ầm!
Uy lực Tam Nhãn Thẩn Thông của Hỗ Phi lại gia tăng, liên tục chấn lui Cửu u Ma Đế về phia sau. Thản thê Hắc Tinh Ma thân trực tiếp bị xuyên thủng, xé rách.
- Lão đại. ngươi tới vừa lúc...
Hỗ Phi vẻ mặt cảm kích cùng hưng phấn, thân hình mang theo ba Thái Hư Huyễn Thẩn, cùng với khí vận đại lục khôn cùng nhảv lên mấy vạn truợng rơi xuống trên đâu Cửu u Ma
Đế.
Thình thịch!
Một quyển hung hăng vung tới, đánh ngă thân thể Hắc Tinh Ma thẩn vào trong ma vực vô tận, thân thể tiếp tục chìm xuồng.
Ầm Ầm Ầm —
Hai mắt Hổ Phi đỏ bừng, một trận tay đấm chân đá điên cuồng.
- Đánh hay lắm... Đánh hay lắm!
Dương Phàm khống chế ba Thái Hu Huyễn Thần vì Hỗ Phi tăng thêm thiên địa hậu thuẫn vô cùng vô tận, cảnh giới cám quan cũng thông thiên triệt địa.
Phổc... Xuy!
Tiên Tẩn Thủv Hoàng bay vụt tới, Thanh Long Kiếm trong tay lấy lực lượng không gì không phá hung hăng xuyên qua cổ họng Hắc Tinh Ma thẩn.
Đột nhiên, kiếm khí sắc bén đáng sợ của Thanh Long Kiếm hóa thành vô số kiếm khí nhỏ như sâu một tràn ngập khắp cơ thể Hắc Tirih Ma thẩn.
- A...
Cửu u Ma Đế kêu thám một tiếng.
- Cửu Long phong ấn!
Tiên Tẩn Thùy Hoàng liên tục bấm pháp quyết, chín kiện Chí Bảo Long Khi lấy Cửu Long Tỷ làm trung tâm xác nhập cùng một chỗ. hóa thành một ngọn núi lớn chín rông xoay quanh ép Cửu u Ma Đế vào trong ma vực.
- Đại ca, mau theo ta đi. Một khi Nội Hải bị húy diệt, Tẻ Thiên Phệ Huyết Đại Trận sẽ không hể sơ hớ. ức vạn sinh linh gặp nguy. Cho dù giết chết mấy ma khu này, cũng không làm nên chuyện gì.
Vũ Văn Hâm dưới tình, thế cấp bách, một tay kéo tay Dương Phàm.
Ẩm!
Một đạo tinh quangbàng bạc từ trên tròi giáng xuống, roi xuống dưới chân hai người.
Chờ khi người bén cạnh có phản ứng, bóng dáng hai người đã biến mất.
Trước mắt Dương Phàm bỗng sinh ra hiện tượng không gian tinh không trùng điệp lần lượt t hay đổi, đầu váng mắt hoa.
Ngay sau đó, thán thể trầm xuống. Dương Phàm cùng Vũ Văn Hâm lơ lửng ớ một vùng hải vực vô tận.
Ầm Ằm Ằm —
Sóng biển ngập trời rít gào dưới chán hai người, đáy biển chấn động rất nhỏ. thậm chí truyền đển phía trên mặt biển.
Tâm thần Dương Phàm đột nhiên nin lên. mơ hỗ cảm ứng được ức vạn sinh linh run rẩy cùng sợ hãi.
Khí tức hủy diệt thiên địa theo ngọn nguồn vết găv nứt của Địa Mạch Chi Tích bùng nổ.
- Dương đại ca. Toàn bộ đại lục, có thể cứu trị Địa Mạch Chi Tích chi có một mình huyrih.
Vũ Văn Hâm sâu kín thớ dài.
- Vì sao Nội Hải trọng yếu nhưthế?
Dương Phàm hỏi.
Tirih quang nhoáng lên một cái. hai người tiến vào đáv biển sâu, đi tới phía trên một quâng sáng nhiêu màu ảm đạm có phạm vi vạn dặm.
Thất Tinh Trấn Ma Kiểm dài đển ngàn trượng đang run rẩy mãnh liệt bồng cảm nhận được sự tồn tại cùa Dương Phàm, phát ra vài tia vui sướng.
- Bới vì Tẻ Thiên Phệ Huỵét Đại Trận nhẳm vào toàn bộ đại lục, mà Thiên cẩm Nội Hài lại kết nối Ngoại hải vực khôn cùng, trở thành sơ hờ duy nhất của toàn đại trận. Một khi Nội Hải hủv diệt biến mất, đại trận sẽ không còn sơ hở. cho dù Cửu Ngũ Chí Bảo Long Khí tề tụ đều vô lực chống lại.
Vũ Văn Hâm thớ dài:
- Cho nên. một đường sống còn của ức vạn sinh linh kỳ thật gửi gắm trên người Dương đại ca.
- Thì ra là thế!
Dương Phàm hít sâu một hơi, ngồi xếp bẳng trên đất. đáp:
- Ta sẽ hết sức!
- Đây cũng là kỳ ngộ lớn nhất của Dương đại ca tại giới này. Một khi thành công đại viên mãn, ngày sau tung hoành vô địch sẽ không hê là hư ngôn...
Thanh âm của Vũ Văn Hâm trong mờ mị kỳ ào càng ngày càng nhỏ. cuối cùng ngay cả bóng dáng nàng cùng biến mất trong một vùng tinh quang.
CHƯƠNG 709 : ĐỊA MẠCH CHI TÍCH
Dương Phàm ngồi xếp bẳng ờ sâu trong hải vực nang chuyển, núi lửa chung quanh bùng phát, động đất liên tục, sóng biên ngập tròi.
Nơi này là nơi sâu nhất trong Nội Hải. vị trí rạn nứt cùa Địa Mạch Chi Tích.
Nó nẳm ỡ phía trên Thiên Lan Điện, bên cạnh Thượng giới Tiên Khí Thất Tinh Trấn Ma Kiếm, cũng là nơi ngọn nguồn có thể hủv diệt toàn bộ Thiên cẩm Nội Hải.
Địa Mạch Chi Tích, như rồng dài, phạm vi cực kỳ rộng lớn, nhưng là ở vị trí trung tâm này. đã có một vị trí vết nứt rất lớn, từ thượng cô Tiên Tân. kéo dài cho tới bâv giờ.
Dương Phàm nhìn theo Vũ Văn Hâm dùng Tinh Không Đại Na Di rời đi, thở thật dài.
Nếu Địa Mạch Chi Tích hoàn toàn hủv diệt bộc phát, Ngay cả cường giả Thông Thiên tam giai, cũng không thê may mắn thoát khỏi, đến lúc đó người thứ nhất chết, chính là Dương Phàm, tiếp theo là hàng tỷ sinh linh Thiên cẩm Nội Hải bị hủv diệt.
Giờ phút này. vô sổ nhân loại tu sĩ, yêu tộc tu sĩ của Thiên cẩm Nội Hải cũng roi vào trong bóng ma hủv diệt của địa mạch.
Đại Hải Nan chua từng có, trước tiên bùng nổ, khí tức hủv diệt tràn ngập thiên địa, có thể khiến từng tu sĩ Trác Cơ Kỳ trở lên cảm ứng được rõ ràng.
Đám vêu tu sinh tồn trong hải vực. đổi với luồng khi tức này càng mẫn cảm hơn, một đám không tự chủ run rây.
Vĩnh Hẳng Đảo. Thúv Ngọc Phủ.
- Chua từng chứng kiến Đại Hải Nan đáng sợ như thế. nhưng lại là bùng nổ trước, trong thiên địa lại có rất nhiều dị tượng, châng lẽ Nội Hài Địa Mạch Chi Tích, sắp sụp đô hủy diệt
Đông Phương dược sư. cũng là Bất Tử Tiên Sinh trong truyền thuyết Thiên cẩm Nội Hải, ông ngáng đâu nhìn chân trời phía xa.
Lấy tu vi Hóa Thẩn trung kỳ Thông Huyển cấp của ông, có thể nhin thấy dấu hiệu vạn dặm thiên khung.
Chúi con sổ mệnh Thần Long khổng lồ, Cửu Luân Huyết Nhật đang hấp thu tinh Huyết của hàng tỉ sinh linh, triên khai một hôi tranh phong kinh thiên.
Đồng thời, ma khi tung hoành trong thiên địa, sổ mệnh lực truyền động, có thể nói gió nồi mâv bay. nhật nguyệt thất sắc.
Lúc này, Đông Phương dược sư cảm nhận được mình nhỏ bé và bất đắc đĩ.
Một người sắp bước vào tuổi xế chiểu như ông, chi mặc cho sổ phận.
Chuyện mà Ngay cả ông cũng không làm được, cường giả chi cường khác của Thiên cẩm Nội Hải, cùng với phẩn đông Nguyên Anh Kỳ lão quái, cương giả bậc cao, tu sĩ bậc thấp ... Bọn họ liên càng không biết làm sao. bị Đại Hải Nan cường đại chua từng có, đánh cho trờ tay không kịp. gặp phải nguy nan chua từng có.
- Chẳng lễ tận thế cùa Thiên cầm Nội Hải sắp đến?
Một thanh âm trống trải u lãnh, từ sâu trong địa bàn vêu tộc truyền tới.
Bọn họ cũng không biết, ngọn nguồn Địa Mạch Chi Tích bùng nồ, có một người, cổ thủ vòng thứnhất. ý đồ dùng lực bản thân, xoay chuyển đại cục hủv diệt hàng tỉ sinh linh.
- Hâm nhi kêu ta làm nhưvậy, khẳng định có đạo lý cùa nàng.
Dương Phàm trong lòng yên lặng khác thường.
Khi định thân dưới đáv biển sâu, bổn phương tám hướng đều là nước, bên ngoài thân cũng quanh quán một tâng nước óng ánh màu lam. mông lung như huyễn.
Lực lượng Thủv Hồn Giới dung nhập bốn phương nước biển, cảm quan của Dương Phàm nhanh chóng mớ rộng, tim hiểu tình huống Địa Mạch Chi Tích ớ p hia dưới.
Trong môi trường nhưvậy. rất thích hợp làm lớn mạnh Thủy Hồn Giớii cùa Dương Phàm.
Địa Hồn Căn phía duới. một vùng dòng nước màu lam như sông dài, sau khi dung hợp sóng nước trong biển sâu, cũng bắt đầu dần dần lớn mạnh.
Lực lượng của Thủv Hồn Giới, khiến Dương Phàm ớ đáv biển sâu. mang đến cảm quan thông thiên cường đại.
Khi hắn chạm đến Địa Mạch Chi Tích với vết nứt phía dưới Thiên Lan Điện, trong lòng chấn động.
Dưới vầng sáng bảv màu trong phạm vi vạn dặm, không ngờ có một vết nứt như rãnh tròi
vết nứt kia sâu không lường được, vết nứt dài đến tám ngàn dặm, phun ra dung nham cuồn cuộn, còn có ma khí trong vực sâu.
ở vị trí trung tâm, như một cái hẩm lớn có phạm vi ngàn dặm, ma khí trong đó dâng lên. lại bị Thiên Lan tiên phủ và Thất Tinh Trấn Ma Kiếm trấn áp.
- Khó trách phải dùng tiên phủ khổng lồ như thế, cũng phải mượn Thượng Giớii Tiên Khí và lực lượng bảv viên Truyền Thùa Linh Châu, mới có thể trấn áp ngọn nguồn hủv diệt này.
Khí tức hủv thiên diệt địa kia. gần như khiến linh hồn của hắn hít thớ không thông.
Đây vẫn là tu vi Dương Phàm đạt tới trình độ Hoán Nha Kỳ đại viên mãn, mượn dùng Thủv Hồn Giớii và Địa Hôn Căn, mói khó khăn tìm tòi nghiên cứu đến nguyên nhân căn bệnh của Địa Mạch Chi Tích.
Ngoại trừ vết nứt như rãnh trời, trên địa mạch trong phạm vi lân cận mười vạn dặm, còn che kín vết rạn khắp nơi.
Nói là vết rạn, chính là tương đổi so với cái rãnh trời kia. những vết rạn sâu không thấy đáv này. rộng chừng mấy trượng đến mấy trăm trượng, chiều dài ít nhất cũng có mấy mươi dặm, mấy trăm dặm.
Khi Địa Mạch Chi Tích bùng nổ. mặc dù là những vết rạn này. có thể thôn phệ cường giả cấp Nguyên Anh lão quái đến chết.
về phẩn vết nứt vực sâu như rãnh trời kia, lực lượng hủv diệt cường đại ngàn vạn lần, lực lượng này có thể chấn động toàn bộ Thiên cầm Nội Hải, khiến hàng tỉ sinh linh tiêu vong.
ở trước mặt lực lượng tự nhiên hủy thiên diệt địa, Dương Phàm cảm giác sâu sắc sự nhỏ bé của minh.
- vết nứt của địa mạch, đang khuếch tán, ta cùng Thiên Lan Điện nhiều nhất chi có thể kiên trì cùng hai tháng, một khi hai tháng qua đi, mọi thứ đều có chiều hướng diệt vong, mặc dù là khu vực đại lục khác, cũng khó thoát khỏi bóng ma Tẻ Thiên Phệ Huyết Đại Trận
Một âm thanh hùng hồn chinh đại. vang lên trong đầu Dương Phàm.
Thanh âm kia cũng có chút bất đắc dĩ.
Dương Phàm biết, thanh âm này. đến từ Thượng Giớii Tiên Khi Thất Tinh Trấn Ma Kiếm sau lưng.
- Hai tháng?
Dương Phàm chua xót cười.
Nói cách khác, trong vòng hai tháng, nếu Dương Phàm không thể cứu được Địa Mạch Chi Tích, như vậy Nội Hải hủy diệt, toàn bộ đại lục rơi vào tận thế.
Bản thân hắn, trừ phi có thể trong nháy mắt thoát ra Đông Thắng Đại Lục. đi tới Ngoại hải vực.
Nhưng đây hiển nhiên không có khả năng, cho dù cho hai tháng thòi gian, thậm chí thời gian hai nãm, Dương Phàm cũng vị tất có thể thoát khỏi đại lục.
Ngay cả hắn có thể thoát khỏi đại lục, thân nhân bằng hữu cùa hắn thì sao?
- Đây cũng là kỳ ngộ lớn nhất của Dương đại ca ờ thế giới này. Một khi công thành đại viên mãn, sau này tung hoành vô địch, không phải là hư ngôn
Ám thanh truớc khi đi của Vũ Văn Hâm, lại hiện lên trong đẩu Dương Phàm.
- Bất luận thành công hay không, ta phải thử một lần, cũng như năm đó u Ảnh Ma Chủ mang theo Ma Vân Thành va chạm với Thượng Giới Tiên Khí.
Ánh mắt Dương Phàm kiên định hơn.
Năm đó, đối mặt với đại thế không thể ngăn cản, tất cả mọi người đểu bỏ qua cho, Dương Phàm vẫn còn một chút chấp niệm cuối cùng trong lòng, cùng với dục vọng muốn sống trong lòng.
Tiếp theo, Dương Phàm bắt đẩu cẩn thận suy xét phần tích căn bệnh của Địa Mạch Chi Tích.
vết nứt như lạch trời vực sâu. Dương Phàm không biết nó xuất hiện như thế nào, nhưng phía dưới chỗ giữa của nó, có một ma vực không lô.
Loại ma vực này. cùng lăng mộ của Tần Hoàng có chút tương tự. nhưng rộng lớn hơn.
- Nơi này chắc là ngọn nguồn của chứng bệnh, cũng là chỗ khó trị tận gổc nhất, có thể xung là nội thương. Mà vết nứt lân cận địa mạch là luông lực lượng này khuếch tán, thương tổn mang tới có thể cho là ngoại thương.
Dương Phàm cẩn thận phán tích.
Nguyên nhân bệnh phần làm nội thương và ngoại thương.
Đối mặt với nội thương, cũng chính là vực sâu lạch trời kia, Dương Phàm cảm giác sự vô lực sâu sắc, muốn trực tiếp trị tận gốc, hiên nhiên không có khá năng.
Nhưng không trị được nội thương, ngoại thương lân cận địa mạch, chúng nó không nẳm trong phạm vi trấn áp của Thiên Lan Điện và Thượng Giới Tiên Khí, thương thế chi có thể càng Ngày càng nặng, phạm vi càng Ngày càng rộng lớn.
Cho đến một khắc, ngoại thương này không còn mớ rộng, hơn nữa giao hòa cho nhau, tạo ra vết nứt to lớn, hoặc là cộng thêm nội thương, Ngay cả tiên nhân hạ giới, cũng vô lực xoay chuyển trời đất.
- Một khi đã như vậy, ta đây truớc ra tay từ "ngoại thương", sau khi chữa trị bọn chúng, lại xâm nhập "nội thương", từ nông tới sâu.
Dương Phàm thi thào lẩm bẩm.
Rất nhanh, lực lượng cùa Địa Hồn Căn và Thủv Hổn Giới tràn tới chỗ vết nứt nhỏ lại.
Chủ lực trị liệu vết thương địa mạch là Địa Hồn Căn, tiếp đó Sinh Mệnh Lục Chủng rót vào sinh cơ. khu trừ lực lượng hủv diệt, mà Thủv Hôn Giới lấy nhu tính mà trợ giúp trị liệu.
Bôi vì có kinh nghiệm khai thông trị liệu tử địa Dịch Quy Lâm, Dương Phàm lẩn này rất nhanh tim được bí quyá.
Không bao lâu. một vết nứt được Dương Phàm chữa khòi xong, cảm giác một luồng lực sinh cơ tinh khiết dũng mãnh tràn vào trong cơ thê. Chuyên hóa làm pháp lực cường đại.
Tu vi tăng lên, Dương Phàm tự nhiên cao hứng, nhưng là vì ngọn nguồn hủv diệt của Địa Mạch Chi Tích không trị tận gốc, cũng không thể lập tức trị tận gốc. tùy thời tùy khắc, đều có thê sinh ra vết nứt mới.
Dương Phàm vừa vặn chữa khòi một chỗ ngoại thương, nơi khác lại vừa sinh ra một ngoại thương mới.
- Ta phải đẩv tốc độ nhanh hơn.
Dương Phàm chấn động tâm thẩn, phần lực lượng của Địa Hồn Căn ra làm mấy cỗ, đồng thời trị liệu mấy chỗ vết nứt.
Cứ như vậy, tốc độ trị liệu của hắn, miễn cưỡng vượt qua sự sinh ra của vết thương mới.
- Thật tốt quá! Nếu ngươi có thể suy trì tổc độ này, có thể làm chậm lại sự bùng phát của Địa Mạch Chi Tích hơn ba năm.
Thanh âm của Thất Tinh Trấn Ma Kiếm truyền đến.
- Ba năm?
Dương Phàm hít sâu một hơi. cố gắng dùng toàn lực áp bức tiềm lực của minh, giống nhưthấy được hv vọng càng nhiều.
Tuy rẳng lúc mới bắt đẩu, tốc độ trị liệu của hắn, chi là miễn cưỡng duy trì sự cân bẳng với vết nứt mới sinh ra của địa mạch.
Nhưng theo hắn không ngừng trị liệu, tu vi nhất định có thể có được tăng lên, tốc độ trị liệu nhưvậy cũng sẽ nhanh hơn.
- Có hi vọng ... Có hi vọng.
Dục vọng muốn sổng trong lòng Dương Phàm càng Ngày càng mành liệt.
Khi hắn đang kiệt lực vội vàng trị liệu, tiếng thờ dài của Thất Tinh Trấn Ma Kiếm truyền
tới:
- Chi tiếc trong Thiên Lan Điện, còn có nhiều bảo bổi như vậy, lực lượng bộc phát của địa mạch, rất nhanh sẽ nuốt hết.
- Bảo vật trong Thiên Lan Điện?
Trong lòng Dương Phàm đột nhiên thoáng động.
Vội vàng phán ra một chút tâm thẩn đến Tiên Hồng Không Gian, khiến phán thân hắn chủ trì chuyện này.
- Dạ! Chủ nhân.
Thạch Thiên Hàn và Mộc Phong vội vàng đi làm chuyện này.
Khôngbao lâu, độc hạt đại quán tiến vào Thiên Lan Điện.
Kết quả, hai đại phán thân kinh hi phát hiện, trong toàn bộ Thiên Lan Điện, hầu hết cấm chế. đều xuất hiện sơ hở, thậm chí trực tiếp tan vỡ.
Bói vì lần này Địa Mạch Chi Tích bùng phát, làmột lần cường đại chua từng có, gần như khiến không ít cấm chế trận pháp trong Thiên Lan Điện, mất đi tác dụng.
Điểu này cũng có nghĩa. Dương Phàm có thể vơ vét hầu hết bảo vật trong Thiên Lan Điện.
Rất nhanh, đại quân độc hạt chia làm ba tổ. phần biệt chạy tới mật khố linh bảo, mật thất dược phòng, mật điện linh Thạch.
Khi tiến vào mật điện linh Thạch, sổ linh Thạch khổng lồ, gần nhưđều mất đi cấm chế bảo hộ, ngay cả từng rương cực phâm linh Thạch, cũng không ngoại lệ.
Khi Dương Phàm trị liệu, biết được tình huống như thế, trong lòng mừng rỡ.
- Đúng rồi! Đừng quên Tụ Lôi Đinh trong linh bảo mật khố.
Dương Phàm truyền ý niệm cho phán thân.
Khi đại quán độc hạt tiến vào linh bảo mật điện, phát hiện vốn cấm chế trên đài cao, đã sụp đổ hơn phần nửa.
Mấy mươi kiện thông linh pháp bảo có phẩm chất tốt, thậm chí trực tiếp rơi trên mặt đất.
ở chính giữa, một cái đinh đồng hoa văn hiện lên màu tím, cao chừng mười trượng, vờn quanh từng tia lôi quang, nhin giống như phong cách cổ xua xù xì, lại thẩn bí xa xưa.
Đây là Tụ Lôi Đinh trong truyền thuyết, có thể hút lôi điện vào trong đinh, cường giả có pháp lực cao, thậm chí có thê hấp thu lực thiên kiếp, chính là kỳ vật điên cuồng mà nhân sĩ sắp độ kiếp và nhân sĩ tu luyện phập thuật lôi hệ.
Lúc này, toàn bộ Thiên Lan Điện vì Dương Phàm mờ rộng cửa lớn...
Trên bầu trời Đông Thắng Đại Lục. chín con sổ mệnh Thẩn Long, cùng Cửu Luân Huyết Nhật thôn phệ thiên địa, triên khai đại chiến kinh thế. từng loại dị tượng trong thiên địa truyền ra, khiến vô số người đại năng thần thông hết hồn.
Một dấu hiệu này, thậm chí khiến cho cường giả cao nhất Ngoại hải vực chú ý.
Chẳng lẽ là tận thế của thế giới buông xuống?
Giờ phút này. ớ kinh đò Đại Tẩn, Tẩn Hoàng lăng, một trận đại chiến có một không hai, liên tục rất lâu. vẫn chua từng chấm dứt.
Cửu u Ma Đế dùng Hắc Tinh Ma Thẩn do cửu đại ma khu luyện chế thành, lấy thực lực bất tử bất diệt, kim cương bất hoại, ngạo thị hoàn vũ.
Dùng chín kiện Chí Bảo Long Khí dung hợp hình thành Cửu Long phong ấn, một tòa núi lớn màu vàng do Cừu Long uốn lượn, phía trên lóe ra hào quang chín màu. lờ mờ có thể nhìn thấy hinh dángban đâu của chín kiện Chí Bảo Long Khí.
Lúc đầu, dưới sự giúp đỡ của ba Thái Hư Huyễn Thẩn của Dương Phàm, Tiên Tẩn Thủv Hoàng và Hỗ Phi, một lần ép Cửu u Ma Đế vào trong vực sâu.
Nhưng mà vị Ma đế này. Ngay cả tu vi vẫn chưa khôi phục lại đến một phẩn vạn thời kì đinh, cũng không có thê dễ dàng tran áp.
- Nhân loại nhỏ bé! Bỏ qua cho tranh đấu vô ích. lấy thực lực cùa ngươi, nếu muốn trấn áp bản Ma tôn. vẫn còn chưa đủ. Khi thời khắc Thiên cầm Nội Hải hoàn toàn hủy diệt, Tề Thiên Phệ Huyết Đại Trận sẽ đạt tới mức hoàn mỹ không sứt mé, thiên địa là đinh lô, toàn bộ đại lục trỡ thành một Tinh Huyết Trì...
Tiếng cười điên dại của Cửu u Ma Đế. từ trong vực sâu truyền ra.
Dưới tran áp của núi lớn Cửu Long, thân thể Hắc Tinh Ma Thẩn to lớn của hắn, dựng lên sừng sững ngạo nghễ, chống lại với Cửu Ngũ Chí Bảo Long Khí hội tụ, cùng với lực lượng sổ mệnh của toàn bộ đại lục.
Tiên Tẩn Thủv Hoàng sắc mặt lạnh lùng, trên trán chảv ra mỗ hôi lạnh, cổ gắng vô cùng.
Giờ phút này, mất đi sự trợ lực của ba tôn Thái Hư Huyễn Thẩn của Dương Phàm. Hỗ Phi rơi vào trong hôn mê.
Yêu Long Hoàng nghĩ hết biện pháp, mới miễn cưỡng đưa Hỗ Phi đến đây.
Hỗ Phi khôi phục đến hình thái bình thường, một con khi con cực kỳ bình thường, thân thể chồng chéo vết thương, lộ ra vẻ mệt nhọc rất sâu. lúc này chim vào ngủ sav.
- Không xong! Linh hồn ngủ say.
Yêu Long Hoàng kiểm tra tình huống cùa Hỗ Phi, chấn động, thần tình ưu sầu.
Linh hồn ngủ say, tới một trinh độ nào mà nói, gần nhu ngang với tử vong, cho dù thánh dược sư của Đại Tẩn ra tay, cũng không có nhiều nắm chắc cứu sổng lại.
- Nếu Dương Phàm ờ nơi này, còn có mấy phẩn nắm chắc.
Yêu Long Hoàng âm thầm ưu sầu.
Ông cũng không biết, khi từng ờ Ngư Dương Quốc, loại tình huống linh hồn ngủ sav này, Hỗ Phi đă từng có một lần.
- Cửu u Ma Đe! Hòm nay chi cần bổn hoàng còn nơi này. cho dù trá giá lớn hơn nữa, cũng p hải p hong ấn ngươi.
Tiên Tẩn Thủv Hoàng cắn chặt hàm răng, sắc mặt lạnh nhubăng, trong mắt toát ra kiên định dị thường.
Giờ phút này, mọi người ỡ nơi này vẫn không có ai vọng tưởng có thể giết chết thân thể Hắc Tinh Ma thẩn này.
Phong ấn đã là thứ xa xì lớn nhất rồi.
Từ thời thượng cổ bắt đầu, một sổ Ma đầu và vêu vật có thực lực cường hoành, thân thể cường hãn tới cực điêm, mặc dù lúc ấy phần đông cường giả đứng đâu liên hợp. cũng không thể giết chết.
Dưới tình huống như thế, liền chi có một chọn lựa: Phong ấn!
- Ha ha ha... Vậy bản đế thật sự muốn nhìn, ngươi còn có thể kiên trì bao lâu.
Cửu u Ma Đế chống cự tran áp. cùng lúc trong mắt lại lộ ra một chút ý trêu tức.
- Quả nhiên trên thân gia tăng sổ mệnh lực của toàn bộ đại lục, lực lượng dùng không hết, cuối cùng hoàn toàn phong ấn ngươi. Tạm gác lại sau này tuyệt thế cường giả xuất thế, lại đến giết ngươi.
Trên thân Tiên Tần Thủy Hoàng rõ ràng dâng lên một luồng long khí vô song, đứng ở trên đinh chính nghĩa và đạo nghĩa. Tinh thân ý chí của ông cũng lại được thúc dục đến đinh.
- Chê cười! sổ mệnh lực và Luân Hỗi Nhân Quả tương liên, cũng giống như thiên địa
linh khí, một mặt lấy dùng, cuối cùng sẽ khô kiệt, càng Ngày càng ít....
u Ảnh Ma Chủ cười nhạo nói.
Giờ phút này. lấy trình độ cùa hắn cùng với Đại Thiên Ma, còn chưa thể tham dự đổi kháng tranh phong với giữa Tiên Tân Thủv Hoàng và Cửu u Ma Đế.
Tiên Tần Thủy Hoàng có cửu long khí vận gia thân, lại thêm chín kiện chí bảo dung hợp làm một thể núi lớn Cửu Long. Cho dù Chân Tiên. Chân Ma buông xuống, cũng vị tất có thể tranh phong chính diện.
Tuy rẳng một kiện Chí Bảo Long Khi không thể chống lại tiên khí, nhưng nếu như chín kiện hop nhất, dĩ nhiên vượt qua tiên khí, có lẽ chi có Thất Tinh Trấn Ma Kiếm trấn áp Địa Mạch Chi Tích, có thê đánh đông.
- Lấy năng lực hiện tại của ta, Ngay cả Chán Tiên, Chán Ma bình thường, đểu có thể chém giết. Mà Cửu u Ma Đế hiện tại tu vi vẫn chưa đạt tới mức Chân Tiên, không ngờ có thể chống cự vói ta. Thân thể mới của lão. cũng quá cường đại, nếu như cho hắn luyện chế ra thân thê có thê so với Tiên Thiên Ma Thân, vậy thì thất giới này
Tiên Tẩn Thủv Hoàng trong lòng âm thẩm kêu khổ.
Tại một trình độ nhất định, Tiên Tẩn Thủv Hoàng và lực lượng phía sau Cửu u Ma Đế đều mênh mông như biển, dùng không hết. ít nhất đấu thêm một trăm năm, cũng không có vấn đề.
- Bọn họ tiếp tục đấu như vậy, khôngbiết phải chờ đến khi nào. Nếu dẫn cường giả khác Ngoại hải vực đến đây
Đại Thiên Ma lộ ra vẻ ưu sầu.
- Nếu cứ kéo dài tiếp, Ngay cả có khí vận cửu long gia thân, bản thân tinh khí thẩn của Tiên Tẩn Thuy Hoàng Không bẳng đại nhân Ma Đế đại nhân. Thân thể do cửu đại ma khu tạo thành làm gì đơn giản như vậy. Hơn nữa, một khi Thiên cầm Nội Hải bị huỷ diệt, Tề Thiên Phệ Huyết Đại Trận đạt đến cảnh giới hoàn mỹ, đến lúc đó Ma Đế đại nhân có thể một tay che trời, Ngay cả Chân Tiên Chán Ma tiến vào đại lục, cũng là chim trong lông, cũng làm lô đinh máu huyết.
u Ảnh Ma Chủ nói với vẻ nắm chắc thắng lợi trong tay.
- Thi ra là thế, Tể Thiên Phệ Huyết Đại Trận trong truyền thuyết không ngờ có uy lục như thế?
Đại Thiên Ma lộ ra vé kinh hãi.
- Hừ! Linh khí Đông Thắng Đại lục phần bổ không giống với trình tự tu tiên, mà do duyên cớ trận này. Ngay cả Đại Tân có Chí Bảo Long Khí toạ trấn, trình tụ tu vi nhiêu nhất cũng vượt qua đến Hợp Thể Kỳ. Mà khu vực ngoại cảnh khác, như Bắc Tẩn. to như Cực Bắc. Hoá Thán Kỳ chính là giới hạn lớn nhất.
- Nhưng vì sao giới hạn cao nhất tu vi của Nội Hải có thể đạt tới Hoá Thẩn trung Kỳ?
Đại Thiên Ma rất khách khi thinh giáo.
u Ảnh Ma Chủ này có lẽ là người hầu duới ghế của Cửu u Ma Đế, công thẩn lớn nhất ờ Nhân giới.
Một khi kế hoạch đoạt thiên thành công, Cửu u Ma Đế thậm chí đồng ý cho u Ảnh Ma Chủ trớ thành người đứng đâu Ma giới, đây là loại hấp dẫn nào?
Chi cần muốn, Đại Thiên Ma liền tâm động vạn phẩn.
- Nội Hải có một vị trí rất đặc thù, kết nổi cả ngoại hải vực. Ngươi thân ớ ngoại hải vực. hăn là biết ngoại hải mênh mông vô tận, vẫn kẻo dài đến cuối giớii này. diện tích gấp ngàn vạn lần đại lục, Ngay cả Tề Thiên Phệ Huyết Đại Trận, cũng không thể vượt qua ngoại hải vực. Điêu này cũng làm cho Thiên Câm Nội Hải câu thông với ngoại hải, trớ thành vị trí sơ hớ duy nhất của Tể Thiên Trận ớ đại lục.
Bí mật u Ảnh Ma Chủ biết được, quả thực không ít.
Đại Thiên Ma âm thẩm giật minh, u Ảnh Ma Chủ này không hổ là nhân vật từ thượng cồ sổng lại đến nay, nghĩ đên hơn phần nửa hắn là nhân vật cấp Ma Vương từ Thượng Giới.
- Buồn cười lão già Vu Tôn có gan như con chuột, không liên thủ với bản Ma Chù, cuối cùng có Ngày hắn sẽ hối hận.
Thân ảnh u Ảrih Ma Chủ mơ hỗ bất định, vặn vẹo tại chỗ.
- Đúng vậy. Một khi Thiên cẩm Nội Hải huỷ diệt, thế giới này nẳm trong tay Ma đế.
Đại Thiên Ma hoi phụ hoạ nói.
- Tuy nhiên ... Bản Ma Chủ có một chuyện lo lắng duy nhất.
u Ảnh Ma Chủ dường nhưnghĩ đến người nào. mặt lộ ra vẻ chán ghét nói:
- Người kia đã không phải lân đâu tiên phá vỡ kế hoạch của bản Ma Chủ
- Người kia?
Đại Thiên Ma nao nao, chợt nghĩ đến nhân vật trong thông đạo trước đó u Ảrih Ma Chủ kiệt lực muốn tiêu diệt.
- Trước im lặng xem hai tháng, theo ta phóng đoán, Thiên Lan Điện nhiều nhất có thể duy trì hai tháng
u Ảnh Ma Chủ trong lòng lờ mờ có chút bất an.
Tinh Tôn thẩn bí khó lường kia, lấy thẩn thông vô thượng Tinh Không Đại Nguyên Na Di, mang Dương Phàm vào Nội Hải.
Vạn nhất... Dương Phàm này có biện pháp cứu chữa Địa Mạch Chi Tích.
- Không có khả năng! Tuyệt đối không có khả năng. Cho dù bán tiên thế giới này đích thân tới. nhiều nhất cũng chỉ có thể lùi lại huy diệt Nội Hải, mà không thể nghịch chuyển đại thế này.
u Ảnh Ma Chủ tự an ủi mình.
Ngay cả hắn là ma đẩu thượng giới có lai lịch không tẩm thường, nhưng người kia liên tiếp phá hư kế hoạch cùa hắn, lờ mờ lưu lại bóng ma trong lòng.
Hắn cũng không biết, Dương Phàm lúc này, tâm thẩn đã hoàn toàn chim đắm trong việc khai thông Địa Mạch Chi Tích.
Thuỷ Hồn Căn kết hợp với Địa Hồn Căn, lực cảm quan cùa Dương Phàm ờ dưới đáv biên sâu. đạt tới trình độ Thông Thiên.
Lấy Sinh Mệnh Lục Chủng làm trung tâm, Địa Hồn Căn làm chú lực, Thuy Hồn Căn làm phụ. Dương Phàm mỗi thời mỗi khắc, đều có thể khai thông mấy khe.
Trong quá trinh khai thông chữa trị địa mạch, tu vi của Dương Phàm, tăng truởng với tổc độ có thể thấy được.
Vốn từ Hoán Nha Kỳ đại viên mãn, tấn công vẫn Hoa Kỳ Hợp Thiên bậc ba, muốn tích luy chất biến pháp lực, theo lễ thường tu luyện ít nhất cần ngàn năm, thậm chí mấy ngàn năm.
Mà giờ phút này, chuyện chữa trị địa mạch mang tới tu vi. đối với Dương Phàm mà nói. đúng là cảm thụ rõ ràng.
- May mắn ta thành công ngưng tụ Thuỷ Hồn Giới, có cơ sớ ổn định, hơn nữa một trận chiến với Thiên Thu Vô Ngân, hấp thu tinh thẩn ý chí. về phương diện ý cảnh, đã chạm được trình tự rất cao.
Dương Phàm âm thẩm may mắn.
Lúc này, hắn lờ mờ cảm nhận hàm nghĩa trong lời nói của Vũ Văn Hâm.
Lẩn này chữa trị Địa Mạch Chi Tích, đổi với hắn mà nói. là kỳ ngộ rất lớn.
Tấn chức Hợp Thiên bậc ba, đó là tối thiểu, về phần có thể tăng tới trình tự nào, Dương Phàm không thê đánh giá được.
Nhưng ý tứ trong lời nói cùa Vũ Văn Hâm, một khi đại viên mãn thành công. Dương Phàm ngạo thị một giới, Ngày tung hoành vô địch sẽ không xa
Tu vi tăng lên là một phương diện, Dương Phàm ổn định tâm thẩn, vận chuyển càng nhiều pháp lực khắp toàn thân.
Từ Thuy Hồn Giới. Địa Hồn Căn, Sinh Mệnh Lục Chủng, Hoán Thiên Tam Thẩn ... Những thứ này đã trở thành cơ cấu vận Chuyên hoàn mv. cũng như thực vật.
Nếu nhu binh thường, Dương Phàm không thể hấp thu pháp lực mênh mông vô tận.
Nhưng mà nay, dưới cơ cấu vận chuyển tuần hoàn, Dương Phàm có thể nhanh chóng chuyển pháp lực có được thành của mình, cũng ngưng luyện trong cơ thể.
Thời gian trôi qua. chói mắt hai tháng trôi qua.
Trong lúc này, tốc độ Dương Phàm chữa trị địa mạch, nhanh hơn trước đây rất nhiều, lờ mờ vượt qua vết thương mới sinh ra.
- Thật tốt quá ... Thiên cầm Nội Hải được cứu rồi, ngươi chính là cứu thế chủ sinh linh trên một giới này.
Thất Tinh Trấn Ma Kiếm nói với vẻ vui sướng vô cùng, truyền vào trong đầu Dương Phàm.
- Cứu thế chủ?
Dương Phàm cuời khổ nói:
- Cứu người đời. lại càng là cứu bản thân ta.
Cùng lúc đó. ỡ sâu trong một mảnh hải vực mênh mông.
Sóng to nơi này. so với Thiên cầm Nội Hải. còn muốn lớn hon nhiều.
- Không nghĩ tới nha ... Dương Phàm này không ngờ thành công ... May mắn ta không hợp tác với đám ngốc u Ảnh kia.
Một lão già khô gầy nắm trong tay Thiên Ky Lục Lăng, nói với vẻ may mắn.
CHƯƠNG 710 : NGUYỆN VỌNG THĂNG CẤP
Nháy mắt. hai tháng trôi qua.
Địa Mạch Chi Tích vên ôn vô sự.
Toàn bộ Thiên cẩm Nội Hải, hàng ti sinh linh, trong lúc kéo dài hoi tàn, thấy được một đường hv vọng.
Tuy nhiên duới Đại Hải Nan cường đại như thấ tu sĩ Thiên cẩm Nội Hải chết đi, chừng ngàn vạn đến hơn ức.
Vĩnh Hẳng Đảo.
- Lẩn Đại Hải Nan này cường đại chua từng có, dư uy liên tục hai tháng vẫn không giảm ... Kỳ quái chính là, Địa Mạch Chi Tích theo lv nên sụp đô huỷ diệt, không ngờ bình vên vô sự.
Đông Phương dược sư đứng lặng trước phủ đệ màu xanh biếc, trong mắt thấy được hv vọng, tràn đàv may mắn.
- Một khi đã như vây, ta liền đi xem Thiên Lan Điện, rổt cuộc có cao nhân nào toạ trấn.
Vị Bất Tử Tiên Sinh thần bí khó lường trong Nội Hải này. một lão nhân sắp bước vào mộ, không chút do dự bước lên con đường tiến về ngọn nguôn huy diệt.
Mà ờ hoàng cung Đại Tần, Cửu Long phong ấn đang chổng lại thân thể Hắc Tinh Ma Thần, cũng chẳng phần biệt được thắng bại.
Hắc Tinh Ma Thẩn như kim cương bất hoại, lực khôi phục kéo dài rất mạnh, ma vực dưới chân cung cấp lực lượng vô cùng, thiên địa tinh Huyết cung cấp nguyên khí tinh hồn to lớn cho hắn.
Tiên Tần Thuy Hoàng tập hợp toàn bộ sổ mệnh đại lục, ngoài ra, năm câv long kỳ trấn thủ Đại Tần, về mặt trinh độ nhất định, cũng khai thông cho hắn lực lượng càng nhiều.
Đây là một hỗi đại chiến kéo đài.
Thời gian hai tháng nhìn thì dài, đổi với Tiên Tần Thuy Hoàng đối kháng với Cửu u Ma Đế, căn bản không đủ nhắc tới.
Lấy tình thế tiếp tục như thế. hai đại đẩu sỏ Ngay cả đại chiến trăm năm, cũng không tổn thương nguyên khí.
- Thật sự là một tên khó chơi... Ngươi rốt cuộc là ai?
Trên khuôn mặt tà dị của Cửu u Ma Đế cũng lộ ra một chút bất đắc dĩ, nhưng hắn vẫn tin mười phẩn, dường như mọi thứ như một trò choi.
- Ta là Tẩn Tuấn, cũng là Tần Ngạo Thiên.
Trên khuôn mặt lạnh lùng bá đạo kia lộ ra càng nhiều hình dáng và thẩn vận thuộc về Tẩn Tuấn.
Hắn là người kiên định và quả quyết như thế, cho dù phải trả giá đắt, cũng phải mang tới cho ma đẩu toàn bộ nguy cơ huy diệt, còn trấn áp.
- A Tuấn! Nói như vậy ngươi vẫn chưa chết sao?
Mặt Hàn Kỳ lộ ra vẻ mừng như điên.
Vào thời khắc Tẩn Tuấn rơi vào Thiên Nhất Hồn Thuỷ, Ngay cả Dương Phàm cũng không thể phán đoán sống chết của hắn.
Người đàn ông trước mặt này là Tần Tuấn, và cũng là Tiên Tần Thuy Hoàng Tần Ngạo Thiên.
- Chậc chậc! Trái lại càng Ngày càng thú vị. Vân Tiêu Tiên Đế để lại cho người lực lượng tinh, thẩn ý chí và phẩn pháp lực. vẫn còn lưu lại đến nay.
Trong mắt Cửu u Ma Đế xẹt qua một chút vẻ trêu tức.
Mặc dù dưới hoàn cảnh xấu, gặp phải nguy hiểm cũng được trấn áp. Cửu u Ma Đế vẫn đang có dáng vẻ tính trước kỹ càng.
- Cửu u Ma Đe! Tận thế của ngươi cũng đến rất nhanh. Hai tháng, Thiên cầm Nội Hải vẫn tôn tại như trước. Sơ hớ của Tê Thiên Phệ Huyết Đại Trận vẫn còn tôn tại, âm mưu của ngươi cuối cùng thất bại.
Tiên Tẩn Thuy Hoàng lạnh lùng ngạo nghễ nói.
- Không nghĩ tới tiểu tử kia thật sụ thành công, có thể làm chậm lại sự huy diệt của Thiên Cầm Nội Hài. Bán đế đột nhiên rất có hứng thú với hắn....
Khoé miệng Cửu u Ma Đế nhếch lên một chút cười tà.
- Như thế nào có thể. tiểu tử kia không ngờ lại phá hư kế hoạch của chúng ta. thành công làm chậm sự huy diệt của Địa Mạch Chi Tích.
u Ảnh Ma Chủ không khỏi nghiến răng nghiến lợi.
- Hắn đang làm chậm lại Nội Hải huỷ diệt. Nếu chữa trị vết nứt của địa mạch, lấy thẩn thông Nhân giới, thi không có khả năng làm được. Huống chi tu vi người này, Ngay cả Thông Thiên tam giai cũng chưa đạt tới.
Đại Thiên Ma cười nói.
- Chi hv vọng như thế. nếu hắn vẻn vẹn chi làm chậm lại sự bùng nổ của Nội Hải, nhiều nhất chi kẻo dài hoi tàn, đang giãy dụa mà thôi.
u Ảrih Ma Chủ vặn vẹo khuôn mặt, trong đôi mắt lộ ra cừu hận lạnh lùng.
Lúc này, cả Tẩn Hoàng lăng đã phong bế với bên ngoài, không thể ra được, cũng không thể vào.
Tuy nhiên nơi này chiến đấu kinh thiên, kéo dài.
Nhưng mà. chân chính chủ đạo mấu chốt thắng bại, cũng không ờ trong này. mà là ở Thiên Cầm Nội Hải cách nơi này không biết xa xôi dường nào.
Thời gian bay nhanh trôi qua.
Hai tháng ... Nừa năm... Một năm... Ba năm.
Ba năm trôi qua.
Địa Mạch Chi Tích, vẫn duy trì bên bờ hoàn toàn huy diệt, Đại Hải Nan vẫn liên tục, ngoại trừ vô sổ sinh linh bậc thấp chết, tồn tại trên bậc cao. chết cũng không thảm trọng.
Trong ba năm đó, Tiên Tẩn Thuy Hoàng đổi kháng với Cửu u Ma Chú, vẫn không phần thắng bại.
- Quá khiến bản đế kinh hi rồi.
Cửu u Ma Đế lộ vẻ kinh, dị trên mặt.
Mà u Ảrih Ma Chủ và Đại Thiên Ma. sắc mặt rất khó chịu.
- Thật không nghĩ tới. Dương Phàm lại trớ thành hv vọng của một giới này. cứu thế chủ cùa đại lục.
Quạt lông trong tay Hàn Kỳ bị tàn phá không chịu nổi. ánh mắt hướng về phía Thiên Cầm Nội Hài:
- Dương tông sư! Ngươi nhất định phải kiên trì.
Giờ khắc này, trong đầu hắn phảngphất nhưnhớ lại tông sư Thiên Thu VôNgân nói:
- Bổ cục và mưu kế cũng chính là một đạo. vi sư chua bao giờ phải đổi đường đi của ngươi. Mà nay ngươi thất bại, không nên ghen ghét đối thù, cũng không nên có bất cứ cảm xúc gì phản đối. Trái lại, ngươi càng nên kính trọng đối thủ đánh bại ngươi, do đó tự vượt qua minh. Nếu không ngươi mãi mãi bị lòng dạ và tâm nhin của mình làm hạn chế.
Bồng nhiên hắn phát hiện, Dương Phàm là một tông sư đáng để kính nể giống như sư tôn. Trí tuệ và trình độ của bọn họ. đểu làmnguời ta kính phục như vậy.
Tại Nội Hải cách nơi này không biết bao xa.
Thiên Cầm Nội Hải. Thất cầm Hải, Địa Mạch Chi Tích.
- Rốt cục tới rồi
Một lão già mũi đỏ vì rượu với quẩn áo có chút rách lam lũ, xuất hiện ớ Thất cẩm Hải.
Rốt cuộc là lực lượng nào. khiến thời kỳ huy diệt Thiên cầm Nội Hải ước chừng kéo đài được ba năm.
Đông Phương dược sư tại hoàn cảnh Đại Hải Nan chấn động thiên địa, từ Vĩnh Hẳng Đảo bay thẳng đến nơi này. không ngờ dùng hết ba năm.
Phi hành trong nghịch cảnh, đây là loại gian khỗ cỡ nào.
Trong tầm mắt. thiên địa cuồngbạo sóng gió thổi quét, nuốt hết mọi thứ.
Mang theo kính ngưỡng và tò mò thật sâu, Đông Phương dược sư lẻn vào đáy biển sau.
Rất nhanh, ông thấy được quầng sáng bảv màu ảm đạm nơi Thiên Lan Điện, cùng với Thượng Giớii Tiên Khí khí thế to lớn.
Đột nhiên, ánh mắt lão nan lên, đừng lại ở một nam từ khoanh chân trước Thượng Giới Tiên Khí.
Khuôn mặt tuấn nhã. binh thản vô cùng, quanh thân bỗng quanh quần làn nước óng árih màu lam.
ở sau lưng hắn, có ba hư ảnh cao hơn truợng, lộ ra ba màu hư quang xanh hồng tím.
- Là ngươi
Đông Phương dược sư kinh hô một tiếng.
Khi ông đi vào nơi gần Thượng Giới Tiên Khí, phát hiện chung quanh chỗ Dương Phàm, một mảnh lục ý sinh cơ. cũng tràn ra mấy trăm dặm.
Dưới hoàn cảnh lực lượng huy diệt tràn ngập toàn bộ không gian, chung quanh của người đàn ông này, dĩ nhiên là cảnh tượng sinh cơ bừng bừng thế nào.
Lại nhin vết rách của địa mạch hiện giờ. sớm khép lại, cũng bao trùm một mánh lục ý phía trên, tràn đầy các loại thực vật kiên cường.
Thậm chí mỗi một khắc, hắn nhin thấy một vết rách mới sinh ra, sau đó chi khoảng nửa khắc liền khép lại.
- Thì ra là Đông Phương dược sư.
Dương Phàmchậm rãi mỡ to mắt. trong mắt hiện lên một chút lục ý trong suốt, khí tức tràn ngập, hoàn toàn tương phản với khí tức huỷ diệt bùng phát cùa địa mạch.
Tâm thẩn Đông Phương dược sư chấn động, giờ khắc này cảnh giới trên người Dương Phàm lộ ra. hắn căn bản không thê nào đoán được.
- Nguơi thật sự làm được rồi.
Đông Phương dược sư run giọng nói. đi tới trước mặt Dương Phàm, trong mắt tràn ngập vẻ kính nể, chờ mong, vui mừng.
- Điều này cũng ít nhiều do Đông Phương dược sư đã từng nhắc nhở.
Dương Phàm lại cười nói.
Cùng thời điểm chữa trị địa mạch, còn có thể phần tâm nói chuyện.
Điểu này chứng minh năng lực trị liệu của hắn, đã hoàn toàn vượt qua sự phá hư của địa mạch, tổc độ sinh ra khe nứt mới.
- Đúng vậy! Không nghĩ tới trước đây một hỗi giả thiết kia cùa lão phu, không ngờ có thể được Dương Nguyên Tôn chân chính thực hiện.
Đông Phương dược sư thờ dài một tiếng, cảm khái không ngừng.
Dương Phàm cũng không ngăn hỗi tưởng lại năm đó khi từ biệt Đông Phương dược sư từng nói:
- Dương đạo hữu tự mình thôi diễn công pháp, cùng một nhịp thớ với sinh mệnh tự nhiên. Trước đây tay câm Thượng Giới Tiên Khí, trấn áp qua Địa Mạch Chi Tích, lão hủ có một ý tướng và vấn để. Địa Mạch Chi Tích này có thể có lực người khép lại hay không?
- Người khác không có khả năng. Dương đạo hữu ngươi vị tất không thể.
Đông Phương dược sư lộ ra vẻ hưng phấn trong mắt:
- Trước đây ờ Vĩnh Hằng Đào, chung ta từng tham thảo công pháp với nhau. Tiên Hồng Quyá cùa Dương dược sư. tương liên với thiên địa thiên nhiên thần bí, mà Diễn Căn Kỳ lại nắm đại địa trong tay, hiện tại không thê chinh sửa Địa Mạch Chi Tích, không có nghĩa sau này cũng không thể.
Nói đến chỗ này, hai người đều nhìn nhau, trong mắt lộ ra vẻ vui mừng.
- Xin hòi Dương đạo hữu có thể hoàn toàn khép lại vết rách vực sâu Địa Mạch Chi Tích?
Đông Phương dược sư không khỏi khẩn trương hỏi.
- Phạm vi mỡ rộng quá to lớn Dương Phàm nhẹ thớ dài:
- Hiện tại ta có thê bảo trụ Địa Mạch Chi Tích, đó là không tệ rồi. về phẩn muốn khép lại, sẽ cẩn thòi gian rất lâu. ngắn thì bốn năm trăm năm, lâu thì hơn ngân năm
Lâu nhưvậy.
Ánh mắt Đông Phương dược su ảm đạm.
Thọ nguyên của ông còn lại không nhiều lắm.
- Trừ phi ta có thể bước vào Hợp Thiên bậc ba. tu vi tăng nhiều, tổc độ chữa trị địa mạch, ít nhất có thê nhanh hơn mấy lần. đến lúc đó, thời gian một hai trăm năm cũng đủ rồi.
Dương Phàm nhắm mắt lại, nói với vẻ binh thản.
Đông Phương dược sư vô lực ngồi dưới đất. nhìn bảv viên truyền thừa linh châu được khảm phía trên Thượng Giới Tiên Khí.
Một hạt châu phát ra ánh sáng xanh biếc trong đó. sinh, ra cảm ứng mỏng manh với ông.
Mộc Linh Châu có thể manh đến cho ông chuyện tăng trường thọ nguyên gấp mười lẩn.
- Đông Phương dược sư không cần lo lắng cho thọ nguyên. Chỗ Dương mỗ có một viên Trường Thọ Đan, còn có thể kẻo dài thọ nguyên cho ngươi mấy trăm năm.
Dương Phàm nâng tay lên. một đoàn ánh sáng màu lam óng ánh, bao lấy viên đan hoàn phát ra ba màu sáng mờ trắng xanh hồng.
- Ngươi làm sao có được Trường Thọ Đan trong truyền thuyết.
Đông Phương dược sư kinh hi vô cùng, vội vàng ăn đan dược này.
- Ha ha! Ngoại trừ Thiên Lan Điện, làm sao còn có thể có được cực phẩm đan dược như vậy.
Dương Phàm nhẹ nhàng cười, sau đó không liếc mắt một cái. toàn lực chữa trị Địa Mạch Chi Tích.
- Thiên Lan Điện?
Đông Phương dược sư chấn động, ông đương nhiên không biết, phán thân của Dương Phàm cùng với đại quân độc hạt, nhân cơ hội này. thông qua Tiên Hổng chiếu rọi, cướp đoạt từng lẩn từng lẩn tòa bảo điện truyển thùa vô cùng.
Linh bảo mật khổ. dược phòng mật thất, linh mạch mật điện.
Tụ Lôi Đinh trong truyền thuyết khiến cường giả Độ Kiếp đỏ mắt. Thông Thiên Đan, Độ Kiếp Đan, những linh Thạch chồng chất như núi, thậm chí từng rương từng rương cực phẩm linh Thạch.
Ngoài ra, thiên linh địa bảo to lớn khác, đểu bị Dương Phàm cướp đoạt hết.
Lẩn này, hắn cũng vên tâm thoải mái.
Dù sao thực lực bản thân hắn, cứu vãn sự hủv diệt của Thiên Lan Điện và toàn bộ Thiên Cầm Nội Hải.
Đông Phương dược sư khoanh chân ngồi xuống, hấp thu lực lượng của Trường Thọ Đan.
Có loại đan dược này trợ giúp, có thể có thọ nguyên mấy trăm năm.
Tuy nhiên, sau khi Đông Phương dược sư hấp thu lực lượng của đan dược này, vẫn có chút ưu sầu.
Bời vì nghe ý cùa Dương Phàm, lấy tốc độ hiện tại, nếu muốn chữa trị cả địa mạch, ngắn thì bổn năm trăm năm, lâu thi hơn ngàn năm.
Mà một viên Trường Thọ Đan, dược lực tuy mạnh nhưng cũng không có khả năng tăng thọ nguyên năm trăm năm.
Trừphi Dương Phàm bước vào Hợp Thiên bậc ba của riêng hắn.
- Chi mong hắn có thể sớm Ngày tấn chức
Đông Phương dược sư chi có thể tự cẩu nhiều phúc.
CHƯƠNG 711 : BA GIAI ĐOẠN VẪN HOA
Tu luyện không năm tháng, thòi gian từ từ mà qua.
Trong quá trình Dương Phàm chữa trị địa mạch, Ngày qua rất nhanh.
Nháy mắt. thòi gian mười năm trôi qua.
Từng vết rạn địa mạch sinh ra lục lượng hủv diệt, sinh ra lân cận Thiên Lan Điện.
Những vết rạn này. phẩn nhiều sâu không thấy đáy. dài đến mấy mươi vạn dặm hay vài trăm dặm, phát ra dung nham nóng bòng và ma khí vực sâu.
Nhưng những vết nứt này, duới lực lượng sinh mệnh hùng hậu mênh mông sinh ra, lại lấy tổc độ có thể thấy được khép lại, cũng dẩn dẩn tràn ngập sinh cơ lục ý.
Chỗ Dương Phàm ngồi, phía duới Thượng Giới Tiên Khí. trong phạm vi ngàn dặm, một mảnh sinh cơ thịnh vượng, lục ý dạt dào.
Hoán Thiên Tam Thần sau lưng hắn, hào quang càng thêm ngưng thật, hình thái càng Ngày càng rõ ràng.
Có thể nhìn thấy ba bóng người do Hoán Thiên Thẩn Lực biến thành, hình thái dung mạo giống Dương Phàm như đúc. chỉ có nhan sắc bất đồng.
Trải qua mười năm chữa trị Địa Mạch Chi Tích, trong cơ thể Dương Phàm hấp thu pháp lực khổng lồ kinh người.
Pháp lực tích lũy này. phẩn lớn bị kết cấu tuần hoàn hoàn mỹ của Thủv Hồn Giới-Địa Hồn Căn-Sinh Mệnh Lục Chủng-Hoán Thiên Tam Thẩn, tiêu hóa tiêu thụ.
Trong lúc vô tình, cảnh giới Hoán Nha đại viên mãn của Dương Phàm, kéo đến cực hạn, pháp lực bành trướng đến điểm tới hạn.
Lúc này, Dương Phàm cuối cùng muốn phát ra khiêu chiến vẫn Hoa Kỳ của Hợp Thiên bậc ba.
Thôi diễn cảnh giới vẫn Hoa KỲ. càng Ngày càng rõ ràng trong đầu Dương Phàm, thậm chi hình thành công pháp khẩu quyá.
- Hiện tại tốc độ chữa trị của ta cũng đủ nhanh, hoàn toàn nhanh hơn vết nứt mới của địa mạch sinh ra, tuy nhiên nếu trong ba tháng không chữa trị, Địa Mạch Chi Tích sẽ một một lần nữa tiến vào bên bờ hủy diệt.
Trong mắt Dương Phàm lộ ra một chút ưu sầu.
Nói cách khác, nếu muốn thăng cấp. trong ba tháng hắn phải bước vào vẫn Hoa Kỳ. nếu không trong quá trinh hắn tấn công Hợp Thiên bậc ba. Thiên cẩm Nội Hải sẽ một lẩn nữa gặp phải tai ương hủv diệt.
Đông Phương dược sư ngồi tu luyện bên cạnh Dương Phàm, cảm nhận lục tụ nhiên bao dung thiên địa.
Dưới loại hoàn cảnh này, ông dường như có lĩnh ngộ, bắt đầu tấn công Hóa Thần hậu kỳ.
Bới vì Cửu Luân Huyết Nhật tranh phong cùng với viễn cổ cửu ngũ khí vận thẩn long, giờ phút này toàn bộ đại lục bị vây trong thời kỳ vi diệu, hạn mức tu vi cao nhất các khu vực đều có thể tăng lên.
Tỷ như ở Bắc Tần, đã có thể chứa được tu sĩ Hóa Thần sơ kỳ, trung kỳ.
ở Đại Tần, thậm chí có thể chứa được cường giả Hợp Thể trung kỳ.
Thiên Cầm Nội Hải cũng chính nhưthấ có thể chứa được cường giả Thần Hư.
Dương Phàm gặp phải cửa ải khó khăn, chi là có thể tẩn chức vẫn Hóa Kỳ trong ba tháng hay không.
- Trong ba tháng muốn thành công gần như không có khả năng, ba năm thì không khác lắm. ta phải suy tư một đối sách.
Dương Phàm lâm vào trầm tu ngắn ngủi.
Rất nhanh, trong đẩu hắn rốt cục hiện lên một ý nghĩ.
- Ta hoàn toàn có thể áp dụng biện pháp tích lũv dàv rồi bộc phát. Trước làm ổn định cơ sớ, sau đó phần ra một phần tâm thân tu luyện, hơn phán nữa tâm lực dùng đê duy trì sự cân bẳng vết nứt địa mạch sinh ra. Kể từ đó. đợi đến thòi khắc quan trọng cuối cùng đánh chỗ xung yếu cuối cùng, toàn lực tấn công, ba tháng nhưvậy đă đủ rồi.
Trên mặt Dương Phàm hoi lộ ra vẻ vui mừng.
Nghĩ đến đây. hắn phần ra một phần tâm thần, dùng để khai thông cảnh giới và tu luyện lúc đẩu.
Nhất tâm nhị dụng đối với Dương Phàm mà nói, cũng không khó.
Trong đẩu hắn có ba Hoán Thiên Nha, kỳ thật do linh hồn lực biến thành.
Nói cách khác, hắn hoàn toàn có thể nhất tâm tam dụng.
Khai thông cảnh giớii, đổi với Dương Phàm mà nói. cũng không khó.
Trong khẩu quyết công pháp cùa hắn, vẫn Hoa Kỳ chia làm ba giai đoạn lớn:
Giai đoạn thứ nhất: Ba Hoán Thiên Nha hợp nhất, bước đẩu tiên đạp lên Hợp Thiên, cảm quan lại tăng lên. chính là cảnh giới vẫn Hoa Kỳ.
Giai đoạn thứ hai : Hoán Thiên Nha sau khi dung hợp trầm xuống, dung hợp với Sinh Mệnh Lục Chủng, đạt tới giai đoạn này, Dương Phàm ít nhất vẫn là vẫn Hoa sơ kỳ.
Giai đoạn thứ ba: Lấy Địa Hồn Căn làm cơ sở, lấy Thủv Hồn Giới làm chịu lực, quán thông mấy bộ vị lớn. hình thành Hợp Thiên Thê Hệ chân chính, đạt tới giai đoạn này, ít nhất đại biểu vẫn Hoa trung kỳ.
Một khi ba giai đoạn này hoàn thảnh, tu vi của Dương Phàm ít nhất có thể đạt tới vẫn Hoa trung kỳ.
về phần vẫn Hoa hậu kỳ, cũng là giai đoạn càng đặc thù, đại biểu sự héo tàn cùa sự vật sinh đẹp nhất, đó là một loại ý cảnh độc đáo mà Dương Phàm chi phán đoán.
Dương Phàm rất nhanh bắt đẩu thi triển phẩn khẩu quyết đẩu tiên.
Nhắm đôi mắt lại. trong lòng một mảnh thanh tĩnh.
Mỗi một khắc, Sinh Mệnh Lục Chủng làm trung tâm của lực lượng nguồn suối, rộng mở phần hóa ra ngàn van đạo dòng chảv nhỏ xanh biếc, như suối nước chảv nhỏ giọt, chảv về Hoàn Thiên Tam Thẩn trong đẩu.
Dưới sự thầm thấu làm dịu cũa sinh mệnh nuổc suối, ba Hoán Thiên Nha bắt đẩu sinh ra biến hóa. tuy rẳngrất chậm rãi.
Dù sao Dương Phàm hơn phán nửa tâm lực đểu dùng cho chữa trị Địa Mạch Chi Tích.
Cho nên, diễn biến củaba Hoán Thiên Nha, rất chậm rãi.
Tuy nhiên trong thời gian tháng Ngày trôi qua, diễn biến Hoán Thiên Nha, dẩn dẩn rõ ràng hơn.
Trong đầu, ba Hoán Thiên Nha, tới gần một chút.
Lấy Hoán Thiên Nha màu đỏ ờ trung tâm là Nha chính, hai Hoán Thiên Nha khác dẩn dẩn áp sát. hào quangba màu thẩm thấu vào nhau.
Trong lúc này, lực lượng Thủv Hồn Giớii mạnh mẽ bao dung, Sinh Mệnh Lục Chủng cung cấp động lực vô hạn, cũng thầm thấu vào trong đó.
Nháy mắt. thời gian bổn năm năm lại trôi qua. ba Hoán Thiên Nha rốt tụ lại một chỗ.
Kế tiếp Dương Phàm cũng không gấp, chờ đến khi ba Hoán Thiên Nha chậm rãi dung hợp. sinh ra diễn biến cực kỳ phúc tạp.
Trong lúc này, năng lực cảm quan của Dương Phàm tiếp tục kéo dài rộng lớn, lv giải càng thêm sâu sắc đổi với bản chất thế giới.
Thòi khắc quan trọng dung hợp. Dương Phàm toàn lực ứng phó, Ngay cả chữa trị Địa Mạch Chi Tích, đểu không quản.
Rốt cục, trùng kích trong nửa tháng, ba Hoán Thiên Nha rốt cục hoàn mỹ dung hợp. Dương Phàm đột nhiên cảm giác một tiếng nô lớn Âm vang trong tinh thân.
Tam thẩn hợp nhất, cảm quan thẩn lực tăng lên với biên độ lớn.
Thẩn thức hiện tại của Dương Phàm hoàn toàn vượt qua tu sĩ Hợp Thể sơ kỳ. so với Hợp Thê trung kỳ, cũng không kém bao nhiêu.
Sau khi đạt tới giai đoạn thứnhất, trong đẩu Dương Phàm hiện ra một đoàn hồn quangba màu.
- Bước đầu tiên thành công rồi.
Dương Phàm mừng thẩm trong lòng, đây ít nhất đại biểu hắn xem như tiến vào chuẩn vẫn Hoa Kỳ rồi.
Đánh vào giai đoạn mấu chốt, tâm thẩn toàn lực ứng phó, dùng thời gian nửa tháng.
Trong thời gian nửa tháng này, Địa Mạch Chi Tích lân cận Thiên Lan Điện, vết thương khắp nơi. lực lượng hủv diệt khuếch trương.
Dương Phàm chấn động tâm thần, cũng không vội tu luyện, mà là toàn lực chữa trị một đoạn thời gian, khiến sự bùng phát của Địa Mạch Chi Tích lại trờ về trạng thái lúc trước.
Kế tiếp, Dương Phàm V theo cách cũ, phần ra một phẩn tâm thẩn, tu luyện pháp quyết giai đoạn thứ hai.
Một khi bước vào giai đoạn thứ hai, Dương Phàm chính thức hoàn toàn bước vào Hợp Thiên bậc ba.
Lúc này, dòng chảy màu xanh biếc Sinh Mệnh Lục Chủnghóa thành một sông dài, dũng mãnh tràn vào trong hồn quangba màu. xúc tiến nó tiếp tục diễn biến.
Lờ mờ, hồn quangba màu từ trạng thái hư vô. phảngphất nhưcó sức nặng, tiếp tục trầm
tu.
Quá trình này cũng rất chậm rãi.
Dương Phàm không vội. dù sao phẩn lớn tâm thẩn của hắn đểu dùng cho việc chữa trị Địa Mạch Chi Tích.
Sau hai mươi lăm năm Dương Phàm chữa trị Địa Mạch Chi Tích, một luồng khí tức cường hoành, vọt lên ớ bên cạnh.
Dương Phàm cũng không mở to mắt, lại cười nói:
- Đông Phương đạo hữu! ông rốt cục tấn chức Hóa Thần đại tu sĩ.
Đông Phương dược sư tấn chức Hóa Thẩn hậu kỳ. lực lượng thẩn hồn biến chất, thực lục tăng mạnh.
Nhưng ông phát hiện minh căn bản không nhin ra sâu cạn của Dương Phàm, càng không thê đánh giá trình độ cùa đối phương.
Giờ phút này. sau lưng Dương Phàm hiện lên một hư ảnh hinh người do hồn quang ba màu hình thành. Mặc dù không cố ý phát ra khí tức, lại mang đến cho Đông Phương dược sư áp lực hít thở không thông.
Đông Phương dược sư trong lòng có một loại cảm giác, hư ảnh hình người do hồn quang ba màu hinh thành, cho dù là một ý niệm trong đẩu. có thể khiến mình chết.
Đây chính là một loại cảm ứng trực giác cùa linh hồn lực lượng kém nhau một trời một vực. Thật giống như tu sĩ Hóa Thán sơ kỳ. trung kỳ ớ trước mặt cường giả Thân Hư, như con kiến, ý niệm có thể nắm giữ sinh tử.
- Đã hơn hai mươi năm, Dương Nguyên Tôn tiến triển nhu thế nào?
Đông Phương dược sư hòi với vẻ rất thân thiết.
Dù sao đây là vận mệnh liên quan đến hàng ti sinh linhtrongNội Hải.
- Cho Dương mỗ thêm năm năm, đến lúc đó ta có thể bước vào Hóa Thần Kỳ, tốc độc chữa trị nhất định có thể tăng lên vài phẩn.
Dương Phàm lại cười nói.
- Quá ... Quá tốt rồi
Đông Phương dược sư gật gật đầu, trong árih mắt tràn ngập vui sướng và mừng rỡ.
Hắn vội vàng phái phần thân rời đi. đi thông báo các nơi trong Nội Hải, cho các thế lớn trong Nội Hải an tâm.
Dương Phàm tu luyện chậm rãi. chờ đợi thòi khắc tích lũy dàv bộc phát.
Rốt cục đến một ngày.
Ba màu hồn quang do Hoán Thiên Tam Thẩn dung hợp sinh ra, trầm xuống, tiếp xúc với Sinh Mệnh Lục Chủng cùng một chỗ.
Trong phút chốc, một thân pháp lực của Dương Phàm cứng lại. như dòng điện chấn động ờ vị trí hai người chạm nhau.
Đông Phương dược sư cách đó không xa củng cổ tu vi cảnh giới, cảm nhận được một luồng lực lượng cấm kỵ đáng sợ.
Trong trường hợp đó. loại cảm giác này chi liên tục một chút.
Dương Phàm phần ra một phẩn tâm thẩn, khiến hồn quang ba màu khuếch trương, bao bộc Sinh Mệnh Lục Chủng, thúc đây dung hợp hai người.
Khi hồn quang ba màu hoàn toàn bao bộc Sinh Mệnh Lục Chủng, hình thành một quang cầu hồn loạn ba màu.
Sau đó, mặt ngoài của Sinh Mệnh Lục Chủng, ba màu hồn quang sinh ra lưu động không ngừng, hào quang chung quanh, giống như cái gì dưỡng dục ra.
Lúc này. Dương Phàm vẫn chi phán ra một phẩn tâm thẩn.
Thẳng đến năm thứba mươi hắn chữa trị Địa Mạch Chi Tích.
Đến một khắc, Dương Phàm bỗng mở đôi mắt ra, một sổ hồn quang ba màu hiện lên, hít sâu một hơi:
- Một bước cuối cùng
Chợt, hắn lại nhắm mắt lại, quang cầu ba màu hồn loạn phát ra árih sáng chung quanh, một trận rung động rất nhỏ.
Trong lúc này, toàn thân Dương Phàm lưu chuyển hồn quang ba màu. sinh ra một đám không gian gợn sóng rất nhỏ.
- Không gian gợn sóng.
Đông Phương dược sư bị dọa hồn phi phách tán, một hoi độn ra hơn ngàn dặm, mới thờ dài một hoi.
- vẫn Hoa Kỳ của Dương Phàm này đến tột cùng là cảnh giớii gì. vẻn vẹn chi trong quá trinh tu luyện, có thê sinh ra không gian gợn sóng rất nhỏ.
Đông Phương dược sư còn sợ hãi trong lòng.
Lấy tu vi Hoán Thẩn hậu kỳ của ông, đối mặt với không gian gợn sóng, chi có một kết cục: Bị xoắn thành hạt nhỏ ban đẩu.
Mà lúc này. Dương Phàm tấn chức Hợp Thiên bậc ba. đạt tới một bước cuối cùng.
Vù vù
Quang cầu ba màu hồn loạn ỡ trung tâm thân thể Dương Phàm, run rẩy đến cục hạn, không gian gợn sóng cũng càng Ngày càng mạnh.
Bỗng nhiên, chỗ Dương Phàm dừng thân, trong phạm vi mấy trăm dặm, ngoại trứ Thượng Giớii Tiên Khí, mọi sự vật khácđêubị xoán thành hạt nhỏ.
- Người này rốt cuộc tu luyện là loại công pháp nào. không ngờ đáng sợ như thế
Thượng Giớii Tiên Khí cùng với khí linh của bảv viên truyển thừa linh châu, đểu cảm giác kinh hãi bất an sâu sắc.
Rồi đột nhiên.
Răng rắc.
Một tiếng nổ, kinh sợ thiên hư.
Quang cầu ba màu hồn loạn ờ trung tâm Dương Phàm vỡ tan, nở rộ như hoa sen, một hạt châu màu lục óng ánh làm đẹp ờ trung tâm.
Quang cẩu ba màu hồn loạn trong chóp mắt tràn ra. một luồng sáng mờ ba màu kinh hãi, phóng lên cao.
Ầm ẩm
Sáng mờ ba màu kia hóa thành cột sáng kinh, thiên, mớ ra đáv biển sâu mấy trăm dặm, trong nháy mắt bắn thẳng lên trời.
Tình huống đáng sợ đã xảy ra:
Cột sáng ba màu kia xông lên vô hạn tinh hà, va chạm với vòng huyết nhật kia
Thình thịch
Huyết Nhật mãrih liệt run lên. vị trí bị va chạm, nhưng lại sinh ra một vết nứt đen như mực. phát ra khí tức tử vong hủv diệt.
vết nứt đó dĩ nhiên là chi khi có lực lượng cường đại để có thể dập nát chân không, mới có thể sinh ra không gian vết nứt đáng sợ.
Trong lúc Huyết Nhật kia chấn động, nhưng lại cũng xé rách vết nứt. dẫn tới toàn bộ bầu trời một giới chấn động.
Cảnh tượng đáng sợnày. lung động một giới.
Đông Thắng Đại Lục.
Cửu Luân Huyết Nhật thôn thiên phệ địa. ờ trời cao xa xua, mở ra răng nanh hung dữ cùa nó. rút ra máu huyết hàng ti máu huyết sinh linh.
Ngay cả là Chân Tiên Chân Ma buông xuống, cũng ảm đạm thất sắc. vô lực xoay chuyển tròi đất.
Duy nhất có thể miễn cưỡng chống cự, cũng vẻn vẹn chi có sổ mệnh lực khổng lồ của chín kiện Chí Bảo Long Khí.
Mà Ngay thời khắc Dương Phàm tấn chức vẫn Hoa Kỳ, thế cục này rổt cục bị đánh vỡ.
Ầm ầm
Toàn bộ tu sĩ Thiên cẩm Nội Hải, đểu bắt giữ đến một cột sáng ba màu phóng lên trời cao, trong phút chốc xuyên thủng tận trời, thông suốt vô hạn tinh hà, va chạm với một vòng Huyết Nhật trong đó.
Đây không thể lấy làm kỳ lạ.
Hồn quang cầu ba màu tràn ra, tấn chức vẫn Hoa Kỳ, trong nháy mắt sinh ra lực lượng cường đại, vượt qua thực lực bản thân Dương Phàm trăm nghìn lân. đó là lượng biến dẫn đến chất biến.
Ngay cả một vòng Huyết Nhật bổ cục thiên địa, cũng ờ vị trí va chạm, sinh ra một luồng không gian vết nứt hẹp dài.
Không gian vết nứt đen như mực, phát ra hủv diệt và tử vong xâm nhập linh hồn, có thể thôn phệ tất cả những vật chất nào trong một giới.
Đây có thể nói là phá vỡ lực lượng tuyệt cường chán không, vượt qua cực hạn chổng đỡ không gian một giới.
- Cái gì? vết nứt không gian ... Điều này sao có thể?
Đông Phương dược sư cách ngàn dặm, ánh mắt cùng với thể xác và tinh thẩn cùng lúc nang động, ngâv ra như phồng, nói như nin run:
- Cho dù là Thông Thiên tam giai, cũng không có khả năng tạo thành vết nứt không gian. Đây có lễ là phá nát chân không? Phá toái hư không?
- Đây là lực lượng có cấp bậc gì, không ngờ xé rách không gian một giới, chẳng lẽ là Chán Tiên Chân Ma buông xuống?
Chỗ vực sâu của yêu tộc Nội Hải, một người đàn ông áo bào trắng tướng mạo ưu nhã, mắt nhìn trời xanh run lên, thẩn tình ngạc nhiên.
Quanh thân ông, từng đợt từng đợt không gian dao động di động rất nhỏ, nghiễm nhiên là khí tức của Thần Thú không gian Đẳng Linh Xà Vương.
Là một thần thú hệ không gian, có được Không Linh Châu, nên ông đổi với không gian cảm ứng đạt tới trinh độ không thể tướng tương, tự nhiên có thể cảm nhận được uy lực ẩn chứa trong cảnh tượng đáng sợ này.
Khi Huyết Nhật bị cột sáng ba màu tấn công, sinh ra vết nứt không gian, một khắc kịch liệt chấn động, Cửu Luân Huyết Nhẩt khác, cũng theo đó nhoáng lên một cái, khiến tròi xanh thăm thẳm, đểu hoi hơi lắc lư trong phút chốc.
Trong khoảrih khắc đó, bổ cục của Cửu Luân HuyếtNhật xuất hiện sơhớbé nhỏ.
Nếu như Ngày thường, mặc dù gặp phải lực lượng đáng sợ phá nát hư không đánh vào, một chút sơ hở đó cũng hoàn toàn có thê xem nhẹ.
Trong trường hợp đó, lúc này, chính là thòi khắc Cửu Luân Huyết Nhật tranh phong với cửu ngũ sổ mệnh Thẩn Long. Một chút sơ hớ bé nhỏ này, lập tức mang đến ưu thế cho người sau, điên cuồng vồ đến, âm thanh rồng ngâm chấn thiên nhiếp địa.
Đồng thời, một hỗi chiến đấu kéo dài khác.
- Tại sao có thể nhưvậy?
Cửu u Ma Đế chấn động tâm thần, khó thể tin được.
Tao ngộ Huyết Nhật trên bầu trời, hắn trước tiên cảm ứng được, lấy trình độ và thân phận của hắn, đểu cảm thấy khó tin.
- Đông Thắng Đại Lục như thế nào có lực lượng phá nát chân không?
Ánh mắt Đại Thiên Ma kinh hãi, nhin chằm chẳm vết nứt không gian bị Huyết Nhật kia khép lại một chút.
Lực lượng phá nát chân không, đã khiến hắn cảm thấy sợ hãi, cho dù là chỗ Ngoại Hải Vực, có thê có thực lực này, cũng vẻn vẹn chi giớii hạn trong truyền thuyết.
- Chẳng lẽ có Chân Ma Chân Tiên buông xuống, hay là tuyệt thế đại năng giả buông xuống, đám Tán Tiên xuất thủ? Hơn nữa khí thế kia đáng sợ như thế, trực tiếp nhẳm vào Tể Thiên Huyết Đại Trận, cũng làm lay động hư không, nếu như không phải trùng hợp như vậy, cũng quá đáng sợ.
Sắc mặt u Ảnh Ma Chủ cực kỳ âm trầm, đồng thời cũng cảm giác kiêng kị và vô lục sâu
sắc.
- Ha ha ha ... Thật sự là trời cũng giúp ta.
Tiên Tẩn Thủy Hoàng ngẩng đẩu lên, núi lớn Cửu Long phong ấn phía trước, uy lục trong vô hình tăng thêm vài phần.
Khí thế Cửu u Ma Đế bị suy yếu, sắc mặt lại rất nhanh khôi phục bình tĩnh, lộ ra một chút trầm tư và khó hiểu.
Khi Dương Phàm tấn chức vẫn Hoa Kỳ. hồn quang ba màu vỡ tan, như hoa sen nờ rộ, cảnh tượng kinh thiên sinh ra, thậm chí khiến bán thân hắn líu luỡi.
Đặt biệt khi cột sáng ba màu xông tới cửu thiên, khi va chạm với một vòng HUyết Nhật trong đó, sắc mặt của hắn lại phấn khích tới cực điểm, thất thẩn một lát.
Bói vì mọi thứ đểu không phải hắn làm hết sức. cũng không phải lực lượng nẳm trong bàn tay hắn.
Phốc.
Ngay sau đó. sắc mặt hắn tái nhợt, phun ra một búng máu, cốt cách toàn thân gần như mất đi cảm giác.
- Không nghĩ tới từ Hoán Nha Kỳ đánh tới vẫn Hoa Kỳ, không ngờ cần tích lũy sức bật đáng sợ như thế.
Dương Phàm lờ mờ hiểu rõ một chút.
Lực lượng vừa mới thăng cấp bùng nổ, là một cái lượng kịch biến đến mức tận cùng, hơn nữa sức bật cẩn quá mạnh, mới có thể phá tan gong cùm xiềng xích này.
- Tuy nhiên, lực lượng Hợp Thiên bậcba so với trong tướng tượng còn cường đại hơn.
Dương Phàm vươn tay lau khô vết máu trên khóe miệng, sự kinh hãi dại ra trong mắt trong mắt được một chút kinh hi t hay thế.
Không hề nghi ngờ. trong chóp mắt thăng cấp, Ngay cả bản thân Dương Phàm đều bị trọng thương rất đáng sợ.
Điều này chứng minh hắn thông qua phương pháp tích lũv dàv tấn công vẫn Hoa Kỳ, cũng có kHuyết điểm nhất định.
Nhưng cuối cùng kết quả cũng ra ngoại ý, trên trinh độ nhất định xoay chuyển đại cục thiên địa : Uy lực Tê Thiên Phệ Huyết Đại Trận bị suy yếu, bị cửu ngũ số mệnh Thân Long áp chế.
Giờ phút này. hắn chẳng những phải chữa trị Địa Mạch Chi Tích, còn muốn chiếu cố cho thương thế cùa mình.
Đông Phương dược su nhin tới từ phía xa xa. âm thẩm kinh hãi, thậm chí lấy árih mắt không phải người nhìn về phía Dương Phàm.
Ước chừng tiêu phí thời gian mấy tháng. Dương Phàm mới khó khăn chữa trị thương thế, có thể thấy được chỗ đáng sợ của vết thương kia.
Bời vậy lấy tốc độ khôi phục của Dương Phàm, trọng thương với mức độ bình thường, khoảng thời gian nửa khắc có thê khôi phục.
Sau khi tấn chức vẫn Hoa KỲ. tốc độ Dương Phàm chữa trị địa mạch, quả nhiên gia tăng mấy lẩn.
Lấy tổc độ mắt thường có thể thấy được, một mảng lớn lục ý nhu hòa, lấy khu vực Dương Phàm làm trung tâm, hướng bốn phương tám hướng thôn phệ.
Thòi khắc Địa Mạch Chi Tích sinh ra vết nứt mới. lấy tốc độ kỳ quái khép lại.
Thân ở gần phiến đáv biển sâu, thậm chí có thể nhận thấy được sự sưv vếu cùa lực lượng hủv diệt. Đại Hải Nạn liên tục mấy chục năm, uy lực chậm rãi yếu bớt.
Giờ khắc này. Đông Phương dược sư kinh hi vạn phẩn, lệ nóng doanh tròng:
- Đây là một kỳ tích!
ở Thiên Cẩm Nội Hải mấy vạn năm, ông đổi với nơi này có một loại cảm tinh đặc biệt và chiếu cố.
Vào rất lâu truớc đây. ông đối với thế gian này không có người nào có thể chữa trị Địa Mạch Chi Tích, gần như không ỏm bất cứ hy vọng gì.
Mà nay, có một người, liền ở trước mặt hắn, ý tường như mộng ảo bọt biển thực hiện, biến thành sự thật.
- Uy lực Đại Hải Nan dường như giảm vếu đi
Lão quái ngoài Nguyên Arih Kỳ ở Thiên cẩm Nội Hải cũng lờ mờ cảm thấy biến hóa này, cảm thấy kinh hi, hơi thờ dài nhẹ nhõm.
- Xem ra có tuyệt thế cường giả tọa trấn ờ Thiên Lan Điện, nếu không hiển nhiên không thể vãn hỗi trận hủv diệt Đại Hải Nạn này.
Con ngươi màu bạc cùa Đẳng Linh Vương, đầu hướng về phía Thất cầm Hải, lờ mờ có chút hưng phấn và chờ mong:
- Một khi đã như vậy, ta đây phải đi Thiên Lan Điện, kiến thức phong thái của tuyệt thế cường giả kia một chút.
Sau khi tẩn chức vẫn Hoa Kỳ, khi Dương Phàm chữa trị dịa mạch, càng có vẻ thuận buồm xuôi gió, thành thếo.
Khi chữa trị rất lâu, hắn cũng không quên củng cổ tu vi cảnh giới.
Dù sao hắn mượn kỳ ngộ chữa trị địa mạch, lấy phương pháp tích lũv dàv, phương thức tấn công bùng phát, bá đạo vạn phần.
Giờ phút này. trung tâm trong cơ thể hắn, một mảnh quang đoàn ba màu nhu cánh hoa sen nở. ở vị trí trung tâm, có một viên châu màu lục trong suốt thân kỳ khó lường, giống nhu đậu xanh, nhung căn bán không thẩv rõ sâu cạn.
Chợt vừa thấy, thứnày như một đóa hoa sen lóe ra hồn quangba màu, mông lung mơ hỗ, mặc kệ ngưng khí định thẩn như thế nào. cũng thấy không được rõ ràng.
Loại cảm giác này giống như hoa trong kính trăng trong hỗ. một loại mông lung xinh đẹp. lực hấp dẫn mãnh liệt.
Dưới hoa sen hồn quang ba màu. phán biệt là Địa Hồn Căn quanh quẩn đan xen, Thủv Hồn Giới nhu đai dương biển xanh mênh mông.
Nhìn lại từ phía xa xa, hoa sen ba màu. Địa Hồn Căn, Thủv Hồn Giớii, phảng phất như một mành tiên cảnh nhân gian mộng ào mờ mịt.
Dương Phàm bắt đẩu củng cổ cảnh giới tấn công vội vàng, muôn vàn huyển ảo trong thể nội. tất cả đai đạo.
Quá trinh này rất chậm rãi.
Dù sao cần ngàn năm thậm chi thời gian mấy ngàn năm, giảm bớt đến hai ba mươi năm, ổn định cảnh giới, đến nổi ý viên mãn, đều cần tích lũv thể ngộ tháng Ngày.
Vào lúc này, thòi gian nhanh chóng bay nhanh.
Nháy mắt gần mười năm trôi qua.
Trong lúc này, Dương Phàm mặc dù củng cố cảnh giới, nhưng muốn cho nó viên mãn nhưv, còn phải đi một con đường dài.
Nhưng vào Ngày hôm nay, vết nứt của Địa Mạch Chi Tích ngoài vực sâu, gần nhu bị Dương Phàm chữa trị toàn bộ.
Cũng đã nói, toàn bộ Địa Mạch Chi Tích của Nội Hải, chi còn lại một vết nước sơ khởi cuối cùng, đây cũng là căn nguyên cùa khắp các nơi Nội Hải.
Khi Dương Phàm toàn lực chữa trị Địa Mạch Chi Tích, cũng là lúc cũng cố cảnh giới.
Thiên Lan Điện cũng có rất nhiều người đến, từng có một sổ người quen cũ, như một đám Đẳng Linh Vương, Khống Tước Vương, Thiên Dược Vương.
Khi những người này phát hiện, chinh đổn chữa trị Địa Mạch Chi Tích, dĩ nhiên là là người đã từng là Dương Nguyên Tôn, Dương tông sư, Dương dược sư. cảm khái hàng vạn hàng nghìn, sụt sịt không thôi.
Dương Phàm cũng không quan tâm đến bọn họ. Tiếp theo, hắn chi muốn hoàn toàn chữa trị Địa Mạch Chi Tích, có thê xóa đi hậu hoạn.
Tuy nhiên, khi lực lượng Địa Hồn Căn, kéo dài đến vực sâu vết nứt nguyên thủy, Dương Phàm cảm nhận được lực lượng hủv diệt cường đại hơn trước trăm ngàn lẩn.
Hắn nửa mừng nửa lo.
Kinh hi chính là hắn có thể tăng lên pháp lực, làm sao không thể đo lường.
Bước đầu phỏng chừng, nếu có thể hoàn toàn chữa trị vết nứt vực sâu, hiệu quả pháp lực Chuyên hóa. như thế nào một vạn lân Dịch Quy Lâm.
Một vạn lần.
Đây là một trinh độ Dương Phàm không dám tường tượng.
Sầu lo chính là chữa trị khó khăn quá lớn, hon nữa khẳng định không có khả năng hoàn toàn hấp thu hiệu quả pháp lực vô tận.
Tẩu hòa nhập ma trước đây, khiến cơ sờ cảnh giới cùa hắn cực kỳ coi trọng, cũng không cần gấp.
- Xem ra chi có phong ấn những lực lượng này. hơn nữa tầng phong ấn kia tuyệt đổi không đủ.
Tâm thẩn Dương Phàm nghiêm nghị.
Hắn hiểu được, tiếp theo, làm sao một quá trình dài dòng như thế.
Bábá!
Mỗi một khắc, bên cạnh Dương Phàm thoáng hiện một người đàn ông áo xanh, một thanh niên ma đạo.
Chính là hai đại phần thân Mộc Phong và Thạch Thiên Hàn.
Dương Phàm quyết định, trong lúc minh bế quan, cho hai đại phán thân đi nắm biến hóa đại lục, chính yếu là tiến vào Bắc Tẩn. thủ hộ người nhà mình.
Bời vì Tần Hoàng chiến đấu kéo dài, toàn bộ hạn mức tu vi đại lục cao nhất đều tăng lên.
Hai bóng người chợt lóe, biến mất không thấy, khiến cường giả Nội Hải chung quanh nghi chân cứng bái, muốn nói nhưng ngưng.
- Xin hỏi Dương Nguyên Tôn. Đại Hải Nan lần này không giống bình thường, trong thiên địa rốt cuộc đã xảy ra sự cố gì lớn?
Khổng Tước Vương hóa thân cao mỹ lệ, chung quy không kiềm nồi hỏi.
Cường giả Nội Hải chí cao khác, không dám lên tiếng, nhưng nàng bất đồng, truớc kia quan hệ không tệ với Dương Phàm.
- Xin hói Dương Nguyên Tôn, Đại Hải Nan lẩn này không tẩm thường, rốt cuộc trong thiên địa đã xảy ra đại sự gì?
Nghe được thanh âm quen thuộc của Khồng Tước Vương, Dương Phàm chậm rãi mớ mắt ra. nhìn chẳm chẳm vào cố nhân này.
Người này làm cho hắn nhớ tới tiểu Khổng Tước mãi không lớn được kia.
Ngay khi hắn mờ mắt ra, những cường giả đứng đẩu Nội Hải. gồm cả nhỏm chí cường giả đêu nhu nín thờ.
Trong đôi mắt kia con ngươi màu đen đã bị quang huy ba màu árih sáng mông lung t hay thế. vô cùng tráng lệ và mơ hỗ.
Trong vô hình xuất hiện cản tượng như trăng trong hỗ nước, sắc thái tráng lệ không thể diễn tả nỗi.
- Toàn bộ đại lục sắp biến đổi. Ngươi cấp tốc trờ về. tiềm ẩn tu luyện may ra mới có thể tránh khỏi kiếp nạn này tấn công...
Thanh âm của Dương Phàm tuy vô cùng bình tĩnh, mờ ảo không chừng nhưng lại ẩn chứa một cỗ uy nghiêm khó hiểu.
Những cường giả Nội Hải nơi này nghe được liền nổi lên một mảnh rối loạn.
Tiềm ẩn tu luyện?
Đối với những cường giả đứng đẩu Nội Hải, những lão quái Nguyên Anh, thậm chí những chí cường giả ít ỏi này đều không thê lý giải nôi.
Đứng ờ trên đinh cao, nhin xuống thương sinh Nội Hải, hô phong hoán vũ. Đây là ớ trinh độ nào?
- Dương tông sư có thể nói rõ thêm một chút được không?
Đẳng Linh Xà Vương hơi cung kinh nói.
- Dương mỗ chi nói tớiđây thôi! Tiếp theo, chữa trị Địa Mạch Chi Tích mói là nhiệm vụ trọng yếu nhất.
Dương Phàm nhắm hai mắt lại. không để ý thêm những người này nữa.
Lời này vừa ra, chúng lão quái Nguyên Anh và chi cường giả đểu len lén nghị luận.
Những cường giả đã từng chứng kiến Dương Phàm phát uy đểu âm thẩm nhất trí
Tuy nhiên, vẫn có một "người mới" muốn khiêu chiến quyển uy này!
- Nực cười, Nội Hải ta có vô số cường giả, lại phải vì một câu nói của ngươi mà tiềm ẩn tu luyện sao?! Các hạ tự cho mình đã bễ nghễ Nội Hải, thiên hạ vô địch sao?
Một tiếng cười điên cuồng vang lên. Một lăo đạo sĩ sáu mắt nhìn chẳm chẳm Dương Phàm, hơi lộ ra một tia nghi ngờ.
- Lục Lai lão quái, Dương đạo hữu chính là đại tông sư cứu vớt Nội Hải. Ngươi sao có thể nói như vậy! Mau hướng Dương Nguyên Tôn xin lỗi đi!
Vẻ mặt Khổng Tước Vương tràn đầy trách cứ nói.
- Khổng Tước Vương, bẩn đạo, ngươi và hắn là đồng cấp Nguyên Tôn với nguơi, sao lại phải quy gối cung kính như vậy?
Lục Lai lão quái cuời lạnh nói.
Hóa ra Lục Lai lão quái này chính là tân Nguyên Tôn mới quật khới trong gần trăm năm qua cùa Nội Hải. Hắn ngẫu nhiên xông vào một động phủ thượng cô. lại được kỳ ngộ, pháp lực mạnh mễ tiến thẳng lên Hóa Thần Kỳ, cũng liên tiếp thắng các chí cường giả khác của Nội Hải.
Cho dù là Đẳng Linh Vương, Đông Phương dược sư cũng rất khách khí đổi với hắn.
Hắn vừa tới nơi này không lâu. đối với công tích cứu vớt Nội Hải của Dương Phàm cũng chưa từng được biết.
- Chu vị đồng đạo chẳng lẽ cứ phải tiếp tục quấv rầy Dương mỗ tĩnh tu sao?
Thanh âm của Dương Phàm hơi lạnh lùng truyền ra.
Hắn giờ phút này lấy lục một người chữa trị Địa Mạch Chi Tích, chính là người cứu thế của hàng tỷ sinh linh Nội Hải.
Mạo hiểm như vậy để tọa trán Thiên Lan Điện, giờ Ngay cả một chút vên tĩnh cũng không tìm được.
Chợt hắn lạnh lùng nhìn Lục Lai lão quái:
- Thiên hạ vô địch thì không dám nhận nhưng bễ nghễ Nội Hải thì Dương mỗ tụ cho là đã vượt xa!
-Ha ha ha...
Lục Lai lão quái nang người người:
- Một tên tiêu bối mới sống mấy trăm năm mà cũng dám xưng là đại tông sư, bễ nghễ Nội Hải, chẳng biết là thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại...
Ầm!
Đột nhiên một tiếng nổ vang lên, mọi người nơi này đều cảm nhận được một cỗ uy áp vô thượng.
Lục Lai lão quái kêu thảm một tiếng, hồn phi phách tán, khí tuyệt thân vong.
Mà từ đẩu tới cuối, Dương Phàm chi là mờ mắt ra, Ngay cả một ngón tay cũng chua động.
Những lão quái Nguyên Anh còn lại và chúng chí cường giả thấy tình cảnh này đểu hít sâu một hoi lãnh khí.
- Đây ít nhất đã là uy lực cùa cường giả Thẩn Hư trong truyền tHuyết... Chi mới qua hai ba trăm năm mà Dương Phàm đã đạt tới trình độ này ròi!
Đám người Đẳng Linh Vương âm thẩm kinh hãi.
Mọi người không ai nói thêm lời nào. dùng tổc độ nhanh nhất rời đi.
Chém giết Lục Lai lão quái, Dương Phàm chính là để lập uy. ít nhất sẽ không có thêm người nào dám tới quấv rầy hắn tĩnh tu.
Sau đó, Dương Phàm vừa củng cổ cảnh giới vừa dùng hơn phần nửa tâm thẩn để chữa trị đoạn liệt thâm uyên của Địa Mạch Chi Tích.
Đoạn liệt thâm uyên tối nguyên thủv này chính là nguyên nhân căn bản khiến toàn bộ Nội Hải bùng nổ Đại Hải Nan.
Bất kể là Thiên Lan Điện hay là Thượng giới tiên khí cũng đểu có sứ mệnh trấn áp nơi này.
Khi Địa Hồn Căn cùa Dương Phàm bắt đầu tiếp xúc nơi này đã cảm nhận được một cỗ lực lượng hủv diệt ăn mòn linh hôn.
Trong đó bao gồm ma vực vô tận, dung nham cường đại nhất trong địa mạch và sức bật hủy diệt cùa bản thân Địa Mạch Chi Tích.
Dương Phàm từ nông tới sâu, từ ngoài vào trong chứa trị đoạn liệt thâm uyên của Địa Mạch Chi Tích này.
Đây là một trinh tự vô cùng khó khăn và lâu đài.
Dương Phàm từ trong việc chữa trị này đạt được pháp lực kinh thiên, không lâu sau đã vượt xa cực hạn pháp lực của hắn hiện tại.
Dương Phàm đành phải phong ấn pháp lực vô tận hùng hồn này ỡ trong Thủv Hồn Giới.
Vẻn vẹn chi qua nửa năm, phong ấn của Dương Phàm đã bị đè nén tới mức tận cùng, không còn kẽ hờ nào nữa.
Thấy vậy, hắn chi biết thiết lập thêm một phong ấn ớ phía dưới nền tảng cơ sớ của phong ấn ban đẩu.
Phong ấn thứ hai này điên cuồng hấp thu pháp lực thuần khiá kia. vừa phong ấn tại chỗ vừa tiếp tục thẩm thấu vào phong ấn đẩu tiên.
Nhưng rất nhanh, phong ấn thứ hai của Dương Phàm cũngbị nén ép tới mức tận cùng.
Bất đắc dĩ. Dương Phàm lại phải bổ trí phong ấn thứ ba.
Cũng tương tự như vậy, pháp lực vô biên ờ phong ấn thứ ba cũng thẩm thấu vào phong ấn thứ hai rồi vào phong ấn thứ nhất.
Trên thực tế, khi ba phong ấn này hình thành, pháp lực hắn đã vượt xa cực hạn của những cường giả Hợp Thê sơ Kỳ và trung kỳ bình thường.
Dù sao, cho dù là phong ấn cũng có mức độ, trừ phi nắm giữ phương pháp phong ấn của thượng giới càng cao minh hơn nữa.
May mắn Dương Phàm có Thủv Hồn Giới vừa khổng lồ vừa có đặc tính lấy nhu khắc cương. Nếu không cũng vô cùng khó khăn đê phong ấn một lượng pháp lực kinh người như vậy.
Cũng không biết trải qua bao nhiêu năm, phong ấn thứ tư của Dương Phàm cũng đã đạt tới cực hạn...
Đến cuối cùng, trong đầu Dương Phàm chi còn lại hai công việc: chữa trị Địa Mạch Chi Tích và p hong ấn pháp lực.
Hắn cũng không chú ý tới tình huống ngoại giới, cứ tiến hành một cách kiên tri
Cho tới một ngày, một cỗ hàn ý khiến linh hồn lạnh lẽo thức tinh ỡ trong Tiên Hồng không gian.
Dương Phàm phần ra một lũ tâm thần đi vào. Chi thấy một băng mỹ nhân đang phiêu phù giữa không trung, giữa mi tâm có khắc ấn một tinh ấn màu lam.
Đây đúng là Hàn Lưu ly.
Giờ phút này. tu vi của Hàn Lưu Ly không ngờ đạt tới Hợp Thể Kỳ, đặc biệt lả tinh ấn màu lam ớ giữa mi tâm kia ân chứa một cỗ hàn tức kinh thế, đủ đê băngphong thiên hạ.
Quanh thân Hàn Lưu Ly có một tầng sương mù màu lam, dĩ nhiên là lĩnh vực của tự thán nàng.
Lĩnh vực này hoàn toàn không cần sử dụng pháp lực, có thể đóng băng cường giả Hợp Thê sơKỳ binh thường.
Nói cách khác, Hàn Lưu ly đứng tại chỗ bất động cũng đủ để những cường giả Hợp Thể Kỳ bình thường chun bước.
- Thật sự là không ngờ. sau khi dùng côi bảo nhất giớii Băng Phách Lưu ly Châu, ngươi có thể dễ dàng bước vào Hợp Thể Kỳ. Lực lượng ẩn chứa trong viên châu này thật quá huyển bí. khiến ngươi tăng thêm thiên phú băng hệ rất lớn. Xem xu thế này, ngươi lại bước vào Hợp Thể trung kỳ cũng không quá khó khăn! Cũng không uổng công ta lúc trước ớ Cực Bắc mạo hiêm sinh tử một phen.
Dương Phàm tán thưởng.
Thán mình là biến dị thể, tư chất có thể sánh ngang Thẩn thú, lại sử dụng rất nhiều thiên linh địa bảo hàn tính, thêm một viên côi bảo nhất giới tối huyềnbí Băng Phách Lưu Ly Châu, tu vi của Hàn Lưu Ly đã đột nhiên bạo tăng.
- Nhưng ta còn chưa vượt qua chủ nhân!
Hàn Lưu Ly hé miệng nói. Thán là linh thú của Dương Phàm, nàng tự nhiên cảm thụ được thực lực của chủ nhân.
Phốc
Đột nhiên, một tiếng vang kỳ dị truyền vào trong óc Hàn Lưu Ly.
Thân thể mềm mại của nàng run rẩy, sắc mặt trắng bệch, khó tin nói:
- Chủ nhân ngài không ngờ giải trừ linh hồn khế ước?
Ngay sau đó, Hàn Lưu Ly lại xuất hiện ở Tiên Đạo Tông nơi Đại Tần, ờ trong động phủ của Dương Phàm tại tâng núi thứ chín Lăng Đính Tiên Phong.
- Tuy rẳng giải trừ linh hồn khế ước nhưng giữa ngươi và ta vẫn còn liên hệ linh hồn, cũng hoàn toàn không có gì trói buộc.
Dương Phàm đưa nàng tới Tiên Đạo Tông, để nàng tọa trấn nơi này, bảo vệ muội muội và Thi Dao.
Sau khi xử lý thích đáng việc này. Dương Phàm lại một lòng chữa trị Địa Mạch Chi Tích.
Theo thời gian trôi qua, hiệu quả mấy chục năm cố gắng cùa Dương Phàm rốt cục lộ rõ ra. Uy lực của Đại Hải Nan đã giảm bớt rất nhiêu, thậm chí còn không băng những lân Đại Hải Nan mười năm, hai mươi năm bình thường.
Đồng thời với đó, Cửu Luân Huyết Nhật giữa hư không tranh đấu với Cửu ngũ khí vận thân long cũng đã rơi vào hạ phong tuyệt đối.
- Ha ha ha... Cửu u Ma Đế, tranh đấu bảv tám mươi năm, ngươi đã không còn hi vọng gì nữa, sao chua ngoan ngoãn thúc thủ. khoanh tay chịu trói!
Tiên TẩnThủv Hoàng điên cuồng cười lớn.
Khóe miệng Cửu u Ma Đế hiện lên một nụ cười quy dị!
- Cuộc choi này tuy răng thất bại nhưng bản ma đế cũng đã tận hứng rồi!
Trò chơi?!
Trận chiến này liên quan tới an nguy của hàng tỉ sinh linh, không ngờ chi là một hỗi du hí mà thôi!
- CửuU Quy Uyên...
Cửu u Ma Đế vung tay lên, trước ngực hiện lên một ma vực sâu không thấy đáv, bên trong truyền ra âm thanh gào rít của vô số ma vật, kinh hồn động phách.
- Ahhh~-~
Đại Thiên Ma với danh xưng khoáng thế kỳ ma sắc mặt trắng bệch, linh hồn cứng đờ, ma khí trong cơ thê chợt hóa thành một chùm tia sáng, lóe lên, lủi vào trong vực sâu.
Hắn không ngờ bị hút vào trong.
ở Nội Hải xa xôi cách nơi này khôngbiết bao xa...
- Sao lạithếnày!?
Dương Phàm đột nhiên cám nhận được một cỗ mất mát tới tận linh hồn.
V
Đang trấn thủ ỡ Bắc Tẩn, Thạch Thiên Hàn đột nhiên hóa thảnh một chùm tia sáng màu đen, lóe lên rồi chợt bặt vô âm tín.
Đồng thời, ỡ các nơi trên Đông Thắng Đại Lục. thậm chí cả ỡ Ngoại Hải Vực xa xôi. phàm là những nhân vật tu luyện Cửu u Ma Công thì đều biến mất rất kỳ lạ dưới đại thần thông vô thượng Cửu u Quy Uyên, phảng phất như bị triệu tập tới một không gian thần bí nào đó.
Dương Phàm thậm chí phát hiện mình và phán thân Thạch Thiên Hàn mất đi liên hệ linh hồn.
Tại sao có thể nhưvậy?!
Ánh mắt Dương Phàm chợt nghiêm nghị, sắc mặt lạnh lùng, nhất thòi không thể phần thân đi truy tung thiên cơ được!
Nhưng Ngay sau đó. Cửu Luân Huyết Nhật bao phủ thiên địa hóa thành một mảnh sương mù màu máu. dung nhập hu không.
Sau đó, Cửu ngũ khí vận thẩn long cũng tiêu tán vào thiên địa.
Thẩn sắc Dương Phàm biến đổi không chừng. Sự biến mất của Thạch Thiên Hàn khiến hắn đả kích rất lớn.
Tuy nhiên, chung quy chi là một khối phần thân, nhiệm vụ trọng vếu của Dương Phàm lúc này là chữa trị Địa Mạch Chi Tích.
Thoáng cái, lại hai mươi năm nữa trôi qua.
Đại Hải Nan ở Thiên cầm Nội Hải đã hoàn toàn được tiêu trừ.
Địa Mạch Chi Tích cũng đã trớ nên quy ]
Một trận đồ tinh quang hiện lên trước mặt Dương Phàm, hiện lên một tinh quang nữ thẩn.
- Cầu chúc Dương đại ca đại công cáo thành!
Vũ Văn Hâm tươi cười nhin Dương Phàm, chợt nghi hoặc nói:
- Tu vi của Dương đại ca hăn không thê giới hạn như thế này mới đúng!
- Đây chi là bới vì trong cơ thể bổ trí mười tầng phong ấn!
ệ
Dương Phàm hít sâu một hoi.
Thủy Hồn Giới vốn bình tĩnh bỗng nổ ầm một tiếng. Một tia khí tức cấm kị mờ mịt phát ra. không ngờ xuất hiện ngắn ngủi ớ khắp hải vực này.
- Mười tầng phong ấn?
- Đúng thế! Mười tầng phong ấn này, tầng sau lại mạnh hơn tầng trước. Một khi cởi bò hoàn toàn cũng đủ để ngạo thị hoàn vũ!
Dương Phàm rổt cục đứng lên. Việc chữa trị Địa Mạch Chi Tích đã đại công cáo thành!
Mười tầng phong ấn, ngạo thị hoàn vũ.
Khi Dương Phàm thoáng phóng thích lực lượng trong Thủv Hồn Giới là lúc hải vực trăm vạn dặm giống nhưbị giam câm.
Gió ngừng thổi, sóng vên biển lặng, thiên địa ảm đạm.
Lặng ngắt như tờ.
Trong vô hình, cỗ lực lượng cấm kỵ này như khiến không gian đông lại.
Vũ Văn Hâm đạp chân trên tinh quang trận đồ. lúc này cũng nan rẩy không ngừng, sắc mặt hoi trắng bệch, âm thẩm thớ dài:
- So với tưởng tượng của ta còn mạnh hơn. Tiên Hồng Quyết không hô là bộ công pháp nghịch thiên thứ hai trong vũ trụ, lại có thê tự hành thôi diễn. Hâm nhi lúc này trước chúc đại ca một câu: Vô địch nhất giới!
Khi Dương Phàm đứng dậy. Đại Hải Nan đã tồn tại trăm vạn năm trên Thiên cẩm Nội Hải cũng rốt cục hoàn toàn kết thúc.
Bất kể là Nội Hải hay toàn bộ đại lục đều nghênh đón một thời đại mới.
Địa Mạch Chi Tích ngang ngược cuồng bạo cũng đã trờ nên hoàn toàn ổn định.
Trong thiên địa chậm rãi sinh ra và mớ rộng một cỗ lục lượng tự nhiên.
Lấy Thiên Lan Điện làm trung tâm, một mảnh lục ý sinh cơ sinh ra trong phạm vi trăm vạn dặm.
- Vô địch nhất giới? Còn kém quá xa. trừ khi cời bó tám tầng phong ấn!
Dương Phàm cười khẽ. Nếu để đại thần thông giả nào tới đây nghe được lời này chắc chắn vô cùng sợ hãi.
Nghe ý tứ của hắn, không cẩn mờ ra muời tầng phong ấn cũng đủ ngạo nghễ nhất giới
rồi.
- Tuy nhiên, Hâm nhi ngươi nói Tiên Hồng Quyết là bộ công pháp nghịch thiên thứ hai của vũ trụ, vậy bộ công pháp đẩu tiên là?
Dương Phàm hơi kinh ngạc.
Thế giới này chẳng lễ còn có bộ công pháp nào có thể sánh được Tiên Hồng Quyết?!
Việc này hắn đã từng nghe con chó nhỏ trong Tiên Hồng không gian nói qua nhưng nó lại nhanh chóng ngậm mõm lại. rất ít khi lộ ra những bí mật!
- Nói cho đại ca cũng không ảnh hưởng tới đại cục! Bộ thứ nhất tên là Luyện Thiên Hóa Địa (tác phâm Tiên Luyện Chi Lộ - DG nhỏm Bagiatam đang sắp xếp đê đưa lên sóng vipvandan.vn). là một bộ công pháp thôn phệ. Nếu Dương đại ca có thể thôi diễn Tiên Hồng Quyết đến tận cùng, chung quy sẽ có cơ hội gặp "hắn"!
Vũ Văn Hám tươi cười nói.
-Hắn?
Trong đầu Dương Phàm cảm thấy không hiểu được. Lúc trước ờ Tinh Thần Tháp, ở nghi thức tiếp nhận của Vũ Văn Hâm từng trống rỗng xuất hiện một ánh mắt như thân linh kia.
Tinh Tôn Vũ Văn Hâm vừa định, nói chuyện tiếp thì chợt kêu lên một tiếng đau đớn, khóe miệng tràn ra một chút máu, chua xót cười:
- Ta không nên.
Trong lòng Dương Phàm hoảng sợ. Vũ Văn Hâm chi mới lộ ra danh xưng cùa bộ công pháp kia mà tâm thân đã lập tức bị thương.
Càng khó có thể tưởng tượng chính là thương tổn này trống rỗng sinh, ra trong thiên địa.
- Dương đại ca, lẩn này tới đây cũng chính là để nói lời từ biệt với huynh.
Đôi mắt Vũ Văn Hâm chợt hơi ảm đạm.
-Nói lời từ biệt?
Dương Phàm nao nao. Vũ Văn Hâm nắm giữ Tinh Không Đại Nguyên Anh Di, có thể truyền tống tới bất cứ nơi nào ớ Bắc Tần. Nội Hải... Loại thân thông này, cho dù là cường giả Thông Thiên bậc ba cũng khó có thế với tới.
Vũ Văn Hâm đặc biệt tới nói lời từ biệt với mình, khẳng định là có dụng ý riêng.
Tinh Thẩn Chiêm Bặc Đạo. không giòi đổi kháng về hệ thống lực lượng. Nhưng Hâm Nhi lúc này đã đạt tới đinh phong của giới này, cũng phải ròi đi!
Vũ Văn Hâm chua xót cười.
- Chẳng lẽ ngươi sắp phi thăng?
Dương Phàm chấn động!
Hắn đột nhiên nhớ tới thân thế của Vũ Văn Hâm rất có lai lịch, có thể còn càng thêm huyềnbí so với Vô Song và Hổ Phi.
- Cói thể coi là như vậy! Lẩn cáo biệt này. ngày sau có còn gặp lại haỵ không cũng khó có thê xác định. Bởi vì kiếp trước cùa Hâm nhi không ờ trong hệ thống thất giới, phải trờ lại cố hương của minh!
Vũ Văn Hám âm thẩm thớ dài, sau đó tinh quang trận đồ duới chân chóp động, lóe lên Tinh, quang kinh thiên, hóa thành hư vô.
- Khó trách Hâm nhi thay đổi nhiều như vậy! Hóa ra trí nhớ kiếp trước của nàng đã thức tinh!
Dương Phàm không khói giật mình, khó trách khi hắn đi Tinh Thẩn Tháp để tìm Vũ Vãn Hâm thì đã cảm thấy nàng ta thaỵ đổi rất nhiều. Từ một quận chúa bình thường đã biến thành một tinh quang nữ thân không thê với tới.
Không ở trong hệ thống thất giớii?!
Dương Phàm thì thào lẩm bẩm, sắc mặt ngưng trọng, nghiền ngẫm ý nghĩa những lời này.
Sau khi Vũ Văn Hâm rời đi, Dương Phàm bước tới một bước.
Bá!
Hải vực rộng ngàn dặm trước mắt hắn đã bị ngắn lại vừa một bước.
Súc địa thành thốn, thuấn tức ngàn dặm.
Dương Phàm cảm giác thế giớii dưới chân minh như nhỏ lại, mà thiên địa lại như càng thêm rộng lớn hơn.
ở trong cơ thể hắn.
Ba Hoán Thiên Nha đã sớm hạ xuống, cùng Sinh Mệnh Lục Chủng dựng dục, hóa thành liên hoa ba màu. trung tâm ân chứa lục ý tinh châu, càng thêm thân bí khó lường.
ở dưới liên hoa ba màu này, Địa Hồn Căn với nhan sắc như màu đất làm cơ sờ. Thủv Hồn Giới như đại dương mênh mông bao bọc.
Dương Phàm hiện tại đang ớ giai đoạn thứ nhất của Hợp Thiên tam giai.
Hắn sở dĩ khác với Thông Thiên bậc ba là ờ ý nghĩa cùa một từ "hợp".
Khả năng thông thiên, khi Dương Phàm còn ở Hoán Nha Kỳ đã cơ bản có được cảm quan và năng lực ớ phương diện này.
Mà Hợp thiên là có hàm nghĩa là bản thân dung hợp với thiên địa, đã dung hợp các đại cảnh giới trong cơ thê.
- Khôngbiết tình hình Thiên Lan Điện giờ như thế nào?!
A
Dương Phàm nhấc chán lên, lại tiến nhập Thiên Lan Điện.
Hắn thật ra vẫn rất kinh ngạc nhin Thượng giới tiên khí một cái:
- Địa Mạch Chi Tích đă được chữa trị, sứ mệnh của ngươi cũng đã hoàn thành rồi!
Từ trong Thất Tinh Trấn Ma Kiếm truyền ra một thanh âm chính khí mà bất đắc dĩ:
- Sứ mệnh của ta là như thế! Cho dù Địa Mạch Chi Tích đã được chữa trị nhưng vẫn phải tran thủ nơi này lâu dài!
- Có hứng thú đi theo ta không?
Dương Phàm lại cười nói.
Nếu là trước kia, hắn chi sợ không đủ dũng khí và tụ tin như vậy.
Dương Phàm đã hiểu rõ uy lực cùa Thất Tinh Trấn Ma Kiếm. Lúc trước một kiếm kia đã hóa thành vực sâu vạn trượng, kiếm khí trùng thiên, thậm chí thiên địa trói buộc cũng bị ánh hường.
Hơn nữa, lần ấv căn bản không phải là lực lượng của Dương Phàm mà chi là uy lực bản thân Thất Tinh Trấn Ma Kiếm mà thôi.
- Ngươi là người thích hợp làm chủ nhân cùa ta!
Thất Tinh Trấn Ma Kiếm than khẽ:
- Tuy nhiên sứ mệnh của ta là ỡ nơi này là do Thiên Lan Tán nhân năm đó bổ trí. Trừ khi có Ngày nào đó. ngươi nắm giữ vỏ kiếm Thất Tinh thì có thể tới đây thu hỗi ta. Bởi vì vỏ kiếm Thất Tinh chính là được tạo ra đê hạn chế ta. Cũng may Không Linh Châu không ờ vò kiếm kia, cho nên cường giả cao nhất Ngoại Hải Vực không thể trực tiếp cưỡng chế triệu tập ta!
Thất Tinh Trấn Ma Kiếm có chút tiếc nuối.
Khi Dương Phàm chữa trị Địa Mạch Chi Tích, hắn luôn đứng bên cạnh chú ý, tụ nhiên hiểu rõ thực lực và tiềm lực của hắn,
Nó cũng nhận thấy được mười tầng phong ấn trong cơ thể Dương Phàm.
- Được, có cơ hội đi Ngoại Hải Vực, xem có thể đạt được vỏ kiếm Thất Tinh hay không!?
Dương Phàm cười lớn, cũng không để ý nhiều.
Nếu muốn nói tới tiên khí, trong Tiên Hồng không gian của hắn còn có một kiện. Có con chó nhỏ kia chiếu khán, Xích Dương Kim ỏ Kiếm cũng rất dễ bảo.
Dương Phàm cũng chưa từng nếm thửluyện hóa kiện tiên khí này' chi là đo cảm thấy lực lượng thẩn hồn không đủ.
Cho dù Xích Dương Kim ỏ Kiếm dưới sự "đe dọa" của con chó nhỏ cũng không dám phản kháng nhưng ấn ký của Dương Phàm đặt lên tiên khí này chi sợ khoảnh khắc đă bị viêm chí cương khí trên tiên khí này tiêu trừ.
Nhưng lại có một kiện kỳ vật khác đã bị Dương Phàm luyện hóa.
Ông™
Một bảo đinh màu xanh đồng có phong cách cồ xưa lớn như bàn tay hiện lên trong lòng bàn tay Dương Phàm, trên mặt hiện lên điêu vãn màu tím, lóe ra đạo đạo lôi quang, truyền ra một cỗ khí tức cuồngbạo. hủy diệt.
Bảo đinh nhìn cổ xua thô ráp này này phóng ra khí tức thẩn bí, thậm chi còn mạnh hon những thông linh pháp bảo khác vài phẩn.
Ngay cả Chí Bảo Long Khí. bó đi khí vận lực, ờ cấp bậc thì nhiều nhất cũng chi bẳng bảo đinh này mà thôi.
Nghĩ tới Chí Bảo Long Khí, Dương Phàm lại nhớ tới chuyện ờ Hoàng cung Đại Tẩn.
Đối với việc này, trước mắt hắn lại không quá quan tâm.
Việc Dương Phàm quan tâm nhất chính là phục sinh lại phụ thân.
Hắn cũng đã có đủ số lượng Thiên Nhất Hồn Thủv.
Quan sát nhanh một luột Thiên Lan Điện, những bảo vật bên trong cơ bản đã bị Dương Phàm cướp đoạt, coi như là thù lao hắn chữa trị Địa Mạch Chi Tích, cứu vớt thương sinh.
- Ngươi sau khi ròi đi, ta sẽ khiến toàn bộ trận phập Thiên Lan Điện khôi phục. Bởi vì ta là đẩu mối của toàn bộ trận pháp, kế thùa trí nhớ về trận pháp này.
Thất Tinh Trấn Ma Kiếm nói với Dương Phàm.
- Được!
Dương Phàm không lưu lại lâu, ròi khòi Thiên Lan Điện, tốc tốc quav về Đại Tần.
Không lâu sau khi hắn ròi đi, árih sáng nhàn nhạt bốn phía quanh Thiên Lan Điện cũng dẩn sáng bừng lên.
Dương Phàm đoán rằng sự tồn tại cùa Thất Tinh Trấn Ma Kiếm và Thiên Lan Điện hẳn là có liên quan tới thân tượng chân tiên từng hạ phàm.
Với tốc độ lúc này cùa Dương Phàm, một hơi chạy về Đại Tần, chi dùng tới hai ba năm mà thôi.
Đương nhiên, sự hỗi phục sức khòe của hắn cực mạnh, duy trì phi hàrih với tốc độ cao. Nếu đôi lại là cường giả Hợp Thê Kỳ khác có cùng tốc độ như hắn, từ Nội Hải tới Đại Tần cũng phải mất ít nhất thòi gian gấp hai lẩn chừng ấy.
Đối với Dương Phàm lúc này, hắn đã nắm giữ thẩn thông thuấn gian ngàn dặm, cảm quan thẩn thức bao phủ mấy chục vạn dặm.
Không lâu sau. hắn đi vào Tiên Loan Cửu Phong, Lăng Đính Tiên Phong đã ớ trong tẩm mắt của hắn.
Sau khi đi vào Tiên Đạo Tông, Dương Phàm cảm thụ được một loại khí tức không quá hài hòa.
-ổ?
Dương Phàm triển mở cảm quan, phát hiện lại có một vị khách lạ.
Bới vì ỡ Đại Tần, cường giả đạt tới Thông Thiên bậc ba cũng không nhiều.
Phàm là tu sĩ cao nhất, lại là một gương mặt xa lạ cho nên hơn phần nửa là tới từ Ngoại Hải Vực.
Tiến vào tầng núi thứ chín Lăng Đính Tiên Phong.
- Rổt cuộc xảy ra chuyện gì?
Dương Phàm hỏi Dương Tuệ Tâm.
Giờ phút này, Dương Phàm, Đặng Thi Dao, Dương Tuệ Tâm đang quâv quần bên nhau.
Dương Tuệ Tâm đáp lại:
- Lần trước Vạn Diễn tiên sinh và Hình Cương từ Ngoại Hải Vực tới đều chết ờ trong Tần Hoàng Lăng. Liễu Nguyệt đạo hữu trờ vì cũng hỗi báo chi tiết. Tiên Đạo Thiên Tông kia đối với tông ta cũng âm thẩm phê bình, thậm chí có ké còn đòi giết chết đại ca. báo thù cho Hình Cương và Vạn Diễn tiên sinh. Nghe nói Vạn Diễn tiên sinh chính là Thái thượng tông chú của Tiên Đạo Thiên Tông.
-Nực cười!
Dương Phàm cười lạnh nói:
- B ọn họ đều chết vì cấm chế của Tần Hoàng Lăng, liên quan gì tới ta?!
Lúc ấy ỡ Tẩn Hoàng Lăng, Dương Phàm kiệt lục trị liệu, cũng tính một lòng hợp tác.
Nhưng tên Vạn Diễn này cuối cùng mặc kệ Dương Phàm và Hỗ Phi.
Do đó, Dương Phàm dứt khoát phần rõ ranh giới với bọn chúng, không quản nữa. Điều này khiến Vạn Diễn và Hình Cương nổi lên sát ý.
Kết quả, Hinh Cương chết duới kiếm Xích Dương Kim ỏ Kiếm. Vạn Diễn lại bị chết bới Cửu u Ma Đế.
Nếu là chết vào cường giả cấp bậc này cũng thôi.
Càng uất ức chính là Vạn Diễn không phải trực tiếp chết dưới tay Cửu u Ma Đế mà bị du ba cuộc chiến Cửu u Ma Đế và Hỗ Phi giết chết.
Bị du ba cuộc chiến giết chết.
<y
Cái này có liên quan gi tới Dương Phàm.
Dương Tuệ Tâm và Đặng Thi Dao nghe Dương Phàm giảng giải thì không khòi che miệng cười.
- Uhm, lẩn này ta sẽ chuẩn bị phục sinh phụ thân!
Dương Phàm đột nhiên nói.
Dương Tuệ Tâm nghe vậy không khòi chứa chan lệ.
Tuy nhiên, đúng lúc này từ trên Lăng Đính Tiên Phong truyền tới một thanh âm lạnh như băng:
- Nghe nói Dương tông sư đã binh yên trớ về, ta là đồng môn Ngoại Hải Vực, phải lãnh giáo một chút!
Trong thanh âm kia có ẩn ẩn một sự chất vấn, còn có sắc thái từ trên cao nhìn xuống.
- Nghe nói Dương tông sư đă bình yên trở về, ta là đồng môn Ngoại Hải Vực, phải lãnh giáo một chút!
Thanh âm lạnh như băng kia không phải là từ bốn phía vọng lại mà như một thanh lợi kiếm, mạnh mẽ đám tới. Trong đó ẩn chứa tinh thẩn uy lực cường đại.
Nếu chi là bậc cao bình thường, đổi mặt với thanh âm này chi sợ lập tức hộc máu mà chết!
Người tới nhất định là cường giả cao nhất Thông Thiên bậc ba.
- Nực cười!
Trong lòng Dương Phàm đột nhiên nổi lên một cỗ lừa giận.
Thanh âm này nếu chi vẻn vẹn nhẳm vào hắn thì cũng thôi.
Nhưng âm thanh này lại bao trùm toàn bộ cường giả Hóa Thần Kỳ ờ tầng núi thứ chín, hình thành thương tôn nhất định. Cường giả Thán Hư còn có thê miễn cưỡng kháng cự nhưng những người dưới Thẩn Hư dù không chết cũng trọng thương.
Trên người Dương Phàm nồi lên một mảnh hư quang ba màu, chi kịp bảo hộ muội muội và Thi Dao.
Phổc!
ở một động phủ khác, sắc mặt Nam Cung Hạm trắng bệch, phun ra một ngụm máu tuơi.
Rõ ràng, với tu vi Hóa Thần hậu kỳ, nàng còn chưa thể đối kháng lại thanh âm này.
Hưu~~~
Đúng lúc này, ba đạo độn quang từ phía chân trời xẹt tới. hạ xuống tầng núi thứ chín, gồm hai nam một nữ.
Người đứng giữa là một lão già trầm mặc, mặt nhiều nếp nhăn, bên hông có nhiều cái túi.
Ám thanh vừa rồi hiển nhiên không phải từ hắn.
Nhưng người này mơ hỗ lại mang tới một cỗ uy hiếp đổi với Dương Phàm.
Bên trái lão già này là một nữ nhân dáng người xinh đẹp, mặc một thân nguyệt bào, trên lưng cũng có một mành lụa sặc sỡ.
Đây chính là Liễu Nguyệt, người duy nhất còn sống sót khòi Tẩn Hoàng Lăng trong ba người Vạn Diễn.
Mà bên phải lão già này lại là một thiếu niên mặc từ V, tướng mạo lãnh khốc, lạnh lùng nhin xuống toàn bộ tâng núi thứ chín, thân tinh kiêu ngạo và khinh thường.
Người vừa lên tiếng chính là thiếu niên mặc tử V này.
Ba người này đểu là tu sĩ Thông Thiên bậc ba.
- Đây là phương pháp lãnh giáo cùa các hạ sao?
Dương Phàm hơi nhấc chân, nháy mắt đã lướt qua ba trăm dặm, xuất hiện truớc mặt ba người.
Động tác này khiến ba người này sắc mặt lập tức ngưng trọng, trong mắt xẹt qua một tia kinh ngạc.
- Hừ, thì ra là tu sĩ Hợp Thể sơ kỳ! ở nơi Đại Tần này mà không ngờ ngươi có thể bước vào Hợp Thê Kỳ, khó trách dám xưng là nhất đại tông sư!
Thiếu niên kia cười giễu:
- Tuy nhiên, ờ trước mặt cường giả Ngoại Hải Vực ta, Hợp Thể sơ kỳ chi là cường giả binh thường mà thôi, không đáng nhắc tới.
Dương Phàm không giận mà cười:
- Hợp Thể sơ kỳ không đáng nhắc tới nhưng tu vi Hợp Thể trung kỳ như ngươi ờ Ngoại Hải Vực cũng chi là một tiêu nhân vật! Hiện tại tới Đại Tân tạ ức hiếp những tu sĩ bậc thấp, hoành hành không cố ky, tự xung là thiên hạ vô địch, xưng hùng xưng bá nơi này, tự cao tự đại, coi trời bằng vung sao?
Lời này vừa ra, đồng tử của tên thiếu niên này co rụt lại, hàn ý trên người cũng tăng lên.
Hiển nhiên, lời nói cùa Dương Phàm trực tiếp uy hiếp hắn, đã hoàn toàn động tới lòng tự tôn của hắn.
Lấy tu vi của thiếu niên này ờ Ngoại Hải Vực cũng được coi là cường giả, nhưng còn kém những đại nhân vật quá xa.
Hắn tự động xin đi. vừa vào Đại Tẩn đã có loại V tướng xung vương xung bá, thiên hạ vô địch. Đó là một loại khoái cảm cao cao tại thượng, ở Ngoại Hải Vực tuyệt đối không thê chiếm được.
Nhưng lúc này, Dương Phàm lại trắng trợn vạch rõ tâm tính này của hắn, cũng không hề lưu tình, thật sự vô cùng châm chọc.
Thiếu niên này nhanh chóng động nộ. Tên tu sĩ bé nhỏ ỡ nội lục này không ngờ dám làm nhục minh như vậy!
- Nghe ý tứ của Dương tòng sư dường như muốn đánh với ta một trận!?
Khuôn mặt thiếu niên này lạnh lùng, thậm chi không che dấu sát V lóe lên trong mắt.
- Binh đến tướng ngăn, nước tới đất chặn! Ba người các ngươi muốn lấy cao áp thấp, Dương mỗ tự nhiên phụng bồi!
Dương Phàm thản nhiên nói.
Muốn đánh nhau, hắn cũng không sợ. ngược lại còn cảm thấy vui mừng!
Một là có thể cảm thụ một chút thực lực vẫn Hoa sơ kỳ.
Hai là thông qua chiến đấu có thể gia tăng khả năng vận dụng lực lượng, cũng từng bước mở ra phong ấn trong cơ thể.
Nguyên nhân sau càng được Dương Phàm coi trọng.
Bời vì ờ cảnh giới, gần nh không có bình cảnh. Thông qua chiến đấu để mờ dần phong ấn, tăng lên tu vi là thích hợp nhất.
Trước đây. Hỗ Phi là dùng tới phương pháp này để gia tăng tu vi. giờ phút này Dương Phàm cũng dùng đạo lý tương tự.
- La Tinh, ngươi sao lại khôngnóiđạo lý nhưvậy!?
Đôi mi thanh tú của Liễu Nguyệt hơi nhíu lại:
- Dù sao chúng ta cũng là khách, hơn nữa lẩn trước Dương đạo hữu cũng làm đúng như vậy, đã rất hợp tình hợp lý.
- Câm miệng! Để Tiên Đạo Thiên Tông ta tổn hại một chấp sự cao cấp, thậm chi khiến Thái thượng tông chi đức cao vọng trọng bò mình, bất kể thế nào hắn đều là tội nhân!
La Tinh quát lạnh một tiếng, nhin chẳm chằm Dương Phàm nói.
- Xin khuyên ngươi một câu cuối cùng, thức thời thì đi Ngoại Hải Vực một chuyến, xin lỗi Đại trường lão và Tông chủ. về sau Tiên Đạo Tông cũng nghe theo sự điều khiên của Tiên Đạo Thiên Tông một cách vô điều kiện.
- Ha ha ha... Dương mỗ không lâu nữa cũng sẽ đi Ngoại Hải Vực, thật muốn nhin nội tinh của Tiên Đạo Thiên Tông ra làm sao?
Dương Phàm ngửa mặt cười dài một tiếng, xem tu thái như hoàn toàn không đặt ba người vào mắt.
Có lẽ, hắn đích xác có chút cuồng vọng nhưng mười tấng phong ấn cũng khiến hàn tràn đầy tự tin.
Tối quan trọng chính là hiện giờ đại lục dù biến đổi. mà nơi dt này, tu vi hạn chế tối đa ỡ Hợp Thể trung Kỳ.
- Dương đạo hữu, ngươi nên lùi một bước, làm thế sẽ khiến Tiên Đạo Tông gặp phải tai ương vô tận.
Trong lòng Liễu Nguyệt có chút lo lắng, vội vàng thẩn niệm truyền âm nói.
- Dương tông sư không ngờ còn có hùng tâm tráng chí đi vào Ngoại Hải Vực. Như vậy trước khi ngươi đi hăv để tiểu nhân vật Ngoại Hải Vực như ta luận bàn với ngươi một chút
ZIIH 4^
La Tinh hơi châm chọc nói, ra vẻ nghiên ngâm chút.
1 _L- H XV . .
Dương Phàm vừa định lên tiêng thi lão già vôn trâm ngâm nãv giờ rôt cục lên tiêng:
- Chờ một chút.
- Dư truởng lão. ngài đây là...
La Tinh nao nao. vẻ mặt vô cùng cung kính.
• - \A**
Liêu Nguyệt lộ ra thân sãc vui mừng:
- Dư trưởng lăo, ngài muổn ngăn cản họ sao?! Tiên Đạo Tông và Tiên Đạo Thiên Tông vốn cùng nguôn gốc sâu xa, cẩn gì phải làm quá lên.
- Ngươi nói đúng! Hai tông ta vốn là nhất thể!
Dư trướng lão gật đẩu. chợt nói tiếp:
- Cho nên loại luận bàn hữu nghị này vẫn nên Chuyên tới nơi vắng vé khác, tránh gâv thương vong cho người vô tội.
Nừa câu nói sau khiến vẻ mặt Liễu Nguyệt đang tươi cười trở nên cứng đờ.
Dư truởng lão này không ngờ lại ủng hộ quyết định của La Tinh, trước hạ uy phong của Dương Phàm sau đó lại đàm phán, hoàn toàn thu Tiên Đạo Tông vào Tiên Đạo Thiên Tông, trờ thành một cứ điêm của minh ờ nội lục.
- Ha ha ha, vẫn là Dư trưởng lão suy nghĩ chu toàn.
Dương Phàm cười cười, đương nhiên hiểu rõ tâm tính của đổi phương.
Tiếp theo Dương Phàm dẫn đường, mấy người đi tới một mành thâm sơn cùa Thiên Vũ Châu. Nơi này rất vắng vẻ, gần như không có người.
Vốn không định mang Dương Tuệ Tâm và Đặng Thi Dao đi cùng nhưng hai nàng có yêu cẩu. Dương Phàm cũng không ngại. Dù sao không phái là cuộc đấu sinh từ. chỉ là luận bàn binh thường mà thôi.
Trên một dãv núi. Dương Phàm và La Tinh đứng đổi điện nhau xa xa.
- Dương tông sư, mời chi giáo.
Hàn quang lóe lên trong mắt La Tinh, một cỗ tinh thẩn uy lực cuồn cuộn, hóa thành những luỡi dao sắcbén, công kích về phía Dương Phàm.
Trong phút chốc, phong vân nổi lên, thiên địa biến sắc.
Đây là tinh thần uy lực của cường giả Hợp Thể trung kỳ.
I xừ
Loại công kích này là đơn giản nhât. cũng hữu lực nhât Lấy ưu thế về cảnh giới để áp chế linh hồn.
Nếu là sự chênh lệch binh thường giữa Hợp Thể sơ kỳ và trung kỳ, một kích này đủ để khiến tinh thẩn của tu sĩ Hợp Thể sơKỳ bị thương nặng.
Trong trương hợp này, một kích với tinh thân uy lực cường đại đánh trung Dương Phàm nhưng lập tức vô ảrih vô tung.
Làm sao có thể?!
z$r*
Trong mắt La Tinh hiện lên vẻ kinh ngạc. Tinh thẩn uy lục cường đại như vậy. sau khi đánh trung Dương Phàm lại như đá chìm đáv biển.
Đồng thời, Thủv Hồn Giớii trong cơ thể Dương Phàm nổi lên một trận gợn sóng, hấp thu lấy tinh thẩn uy lục đủ để dời núi lấp sông này.
Điều này khiến La Tinh cảm giác đổi tượng công kích cùa mình như hóa thân thành biển
cả.
Chiêu thứ nhất.
Dương Phàm không chút thương tổn, khóe miệng lộ ra vé tươi cười, bất động nhu sơn.
- Thực lực cùa hắn sao lại tăng nhanh như vậy!?
Trong mắt Liễu Nguyệt ánh lên một tia kinh hãi.
Trong mắt Dư truởng lão lóe lên một đạo tinh quang, trầm mặc không nói.
Thấy công kích bẳng tinh thẩn không có hiệu quả, La Tinh lại hét lớn một tiếng, toàn bộ
bầu trời chấn động. Một mảnh lôi vân với phạm vi mấy trăm dặm từ trên áp xuống, với khí thế phúc áp thiên địa.
Đây là pháp thuật gì?
Không ngờ trực tiếp sử dụng tầng mâv. hình thành lôi vân hủy thiên diệt địa nhưvậy!?
Dương Tuệ Tâm và Đặng Thi Dao đều vô cùng lo lắng.
Thẩn thông cường đại như thế này gần như có thể khiến một tòa núi cao vạn thước bị ép thành đất phẳng.
Thông Thiên bậc ba!
Đây là thực lực của Thông Thiên bậc ba!?
Dương Phàm nhin lôi vân liên tục lóe lên trong trời cao, hiện lên vẻ tươi cười!
Hô~~~
Đoàn Liên Hoa ba màu trong cơ thể hắn chợt nở rộ, hiện lên một bảo đinh màu xanh với điêu văn màu tím.
Lôi xà kinh thiên từ trong miệng Dương Phàm bắn ra.
Chi một thoáng, một đạo hỗ quang màu tím xẹt qua hư không, đánh trúng lôi vân liên tục lóe lên kia.
Ẳm~'~
Lôi ván đột nhiên bị đâm thủng.
Quanh thân Dương Phàm nổi lên một mảng lôi quang rất lớn, rỗi tự nhiên khôi phục binh thường.
Dưới sự trờ giúp của Tụ Lôi Đinh, trực tiếp hấp thu đại thẩn thòng lời hệ của La Tinh.
- Đây là pháp thuật gì?
<y
Sắc mặt La Tinh xanh mét, không tướng nồi tên tu sĩ nội lục Đại Tẳn này có thể thoải mái ứng phó công kích của mình như vậy.
. ~ _ „Ệ1 ......
- Chăng lễ là kiện bảo vật trong truyên thuyêt kia...
Dư trướng lão híp mắt nhìn chẳm chẳm Dương Phàm, khó có thể che dấu sự kinh hãi và lòng tham cùa minh. Nv ...
- Thẩn thông lôi hệ, La đạo hữu đừng tự dùng để bêu xấu mình. Trừ khi lôi điện lục của ngươi đạt tới trình độ có thê sánh ngang Độ Kiếp thiên lôi!
Dương Phàm không chút kiêng dè nói. đồng thòi cũng là một lời nói thẳng.
Trước mặt người có được Tụ Lôi Đinh như Dương Phàm, gần như tất cả thần thông lôi điện đểu chi là phù du.
Chiêu thứ hai.
Dương Phàm thoải mái nhẹ nhàng, chua dời nửa bước, hấp thu thần thông lôi điện của đối phương.
- Lại tiếp một chướng của ta!
La Tinh rốt cục không nhẫn nhịn được, lãnh quang lóe lên trong mắt. trên người bộc phát ra một cỗ pháp lực tuyệt cường, đủ đê ngạo thị Đại Tần.
Công kích linh hồn, pháp thuật thẩn thông cũng đểu thất bại, như vậy chi có thể lấy ưu thế về pháp lực để công kích.
Ầm
Trong bầu trời chợt lóe lên một tàn ảnh, xẹt tới bên người Dương Phàm. Một bàn tay ẩn chứa phập lực kinh thiên, với khí thế Thạch phá kinh thiên ầm ầm đánh tới.
Một chướng này chua chân chính đánh trúng mục tiêu nhưng ngọn núi nặng hàng triệu tấn sau lung Dương Phàm đã trực tiếp bị đánh nát thành bột phấn.
Một mảnh bụi đất già thiên tế nhật bốc lên.
Đây tuyệt đổi là một chưởng có tính hủy diệt.
Hợp Thể Kỳ chung quy vẫn là tu sĩ đinh phong.
- Ahhh~~~
4
Dương Tuệ Tâm và Đặng Thi Dao đểu lâm vào thât sắc, nhin công kích kinh thế hãi tục
này.
Ngay cả Dư trướng lão luôn trầm mặc cũng khẽ gật đàu. lộ ra vẻ tán thướng.
Nhưng lúc này. từ trong bụi bặm mờ mịt kia truyền ra một thanh âm bình thản:
- Đây là công kích của tu sĩ Hợp Thể trung kỳ ngươi sao?!
Thanh âm này tiêu tan theo bụi bặm.
Ý cười trên mặt Dư trưởng lão lập tức đọng lại.
Hai người Dương Tuệ Tâm và Đặng Thi Dao lại há hốc mỗm mắt.
Khi bụi bặm theo gió tiêu tan, một thân ảnh kiên cường với hai tay chắp sau lung, quanh thân lưu chuyển một tầng thủv lưu màu ngọc hiện ra.
Một chướng của La Tinh mạnh mẽ đánh lên người hắn nhưng hắn vẫn chua dời đi nửa bước.
Chiêu thứ ba!
Dương Phàm không động thủ, khôngrời nửa bước, sắc mặt La Tinh trắngbệch, cánh tay run run.
Hắn giống như một ngọn núi lớn, túng thiên lập địa. không thể vượt qua.
Hắn giống nhưbiển cả sâu không thấy đáv. thôn phệ hết thảy.
Hắn đứng ngạo nghễ trong thiên địa, nhìn xuống thương sinh, oai phong nhất giới.
CHƯƠNG 712 : PHONG ẤN TẦNG THỨ NHẤT .
Bụi bặm tán đi, Dương Phàm chắp tay đứng ngạo nghễ, nhin vô cùng cao lớn.
Một chưởng phách sơn liệt địa cùa La Tinh mạnh mễ đáng lên người Dương Phàm, sắc mặt La Tinh trắng bệch.
Cánh tay này còn cứng ngắc trên người Dương Phàm, nhè nhẹ run rẩy.
Lấy tu vi Hợp Thể trung kỳ, một kích cực mạnh với pháp lực thông thiên không ngờ không thương tổn được chút da lông nào của người này.
Càng đáng sợ chính là đối thủ chưa hề di địch.
Nửa bước không dời.
Liên tiếp ba chiêu, Dương Phàm đểu không nhúc nhích, vững như thái sơn.
Dư trướng lão vốn trầm tư cũng co rụt đồng tử. ý cười cứng ngắc.
Đặng Thi Dao và Dương Tuệ Tâm lại chuyển lo thành vui, trong mắt vẫn còn vương lệ. lộ ra vẻ kinh hỷ vô cùng.
Họ chưa từng dự đoán được lần trờ lại này của Dương Phàm, thực lực của hắn lại mạnh mẽ tới trình độ này. Ngay cả cường giả Hợp Thê trung kỳ cũng không thê lay động mảv may.
- Với trình độ công kích này cùa người ờ Ngoại Hải Vực cũng chi như con kiến thôi! ở Đại Tẩn này mà muốn xưng vuơng xưng bá, hoành hành vô kỵ sao?!
Dương Phàm quát lạnh một tiếng, thanh thế như lôi đinh, khí thế to lớn. vang khắp chín tầng mâv.
Đồng thời đoàn liên hoa ba màu sâu trong cơ thể hắn phát ra một cỗ quang hà ba màu. Bịch một tiếng, chấn bay La Tinh ra xa.
Cồ pháp lực này quá cường đại, quan thông thiên địa. như một cơn lũ quét, không thể kháng cự.
Thân thể La Tinh như một trang giấy, bị đánh văng đi mấy chục dặm, khó khăn lắm mới ôn định thân hinh, kêu lên một tiếng đau đớn, khóe miệng tràn ra một vết máu tươi.
- Pháp lực và lực lượng của hắn sao lại có thể mạnh như vậy!?
La Tinh thờ hổn hển. sắc mặt xám như tro tàn, bị đả kích vô cùng trầm trọng.
Chi dựa vào phản lực, Dương Phàm đã có thể đánh bay La Tinh, hơn nữa khiến hắn bị thương tổn nhất định.
Mặc dù thương tổn này không lớn nhưng cũng đủ để chứng minh về mặt pháp lực Dương Phàm còn mạnh hơn cường giả Hợp Thể trung kỳ La Tinh này tới vài phần. Nếu không không thê làm được điêu này.
- Đến phiên Dương mỗ ra tay rồi!
Thân hinh Dương Phàm nhoáng lên một cái, lưu lại một đạo ảo ảnh. thủv lôi màu lam hiện lên đẩv trời, đột ngột hiện ra trước mặt La Tinh.
La Tinh chi cảm thấỵ mắt hoa lên, Ngay cả phát động thần thức cũng chi miễn cưỡng nắm giữ quy tích di Chuyên của Dương Phàm, đột nhiên tay chân luống cuống.
Ầm
Dương Phàm ập tới bên cạnh, một trận công kích chấn động thiên địa xuất hiện. Mỗi một chường của hắn ân chứa thần thông và huyền ảo cường đại.
Mỗi khi tiếp một quyển, một chường của Dương Phàm, La Tinh chi cảm thấy khí huyết bốc lên, bị đánh cho túi bụi.
Không phải là hắn không nghĩ tới việc trốn tránh nhưng thân pháp và tốc độ của Dương Phàm đều vô cùng cường đại.
Khi hắn liên tục chịu đựng bảv tám quyền thì trước trực đã tụ một búng máu. phổc một tiếng bị phun ra, thân hinh lung lay nhu muốn đổ.
Ba~
Dương Phàm cách không chụp một chướng. Một mảrih thủv lưu màu xanh lam tấn công tới, trực tiếp đánh hắn vãng đi.
Ầm một tiếng, thân thể La Tinh bị đánh sâu vào trong lòng núi, lập tức bị một mảnh đất đá nặng tới ngàn cân vùi lấp.
Mà thân ảnh bé nhỏ của La Tinh cũng bị bao phủ bên trong.
- La Tinh!
Liễu Nguyệt kinh hãi hô lên, ánh mắt nhìn về Dương Phàm vô cùng hoảng sợ. Nàng ta vội vàng chạy tới. lôi La Tinh từ trong đống đất đá ra.
Khi La Tinh từ trong đống đất đá kia đứng lên, trên người toàn là thương tích, mặt mũi bẩm dập.
Cũng may chung quy hắn vẫn là cường giả Hợp Thể trung kỳ, sự chênh lệc pháp lực với Dương Phàm cũng không lớn. Nếu không đã không chi bị thương tôn như thế này. Càng quan trọng hơn là Dương Phàm không chân chính hạ độc thù.
Liễu Nguyệt vội vàng thi triển phập thuật, một mảnh thủv quang mông lung màu xanh lam rót vào trong người La Tinh. Vi hắn chủ vếu là bị ngoại thương cho nén nhanh chóng đã khói.
- Nếu thực lực của La đạo hữu chi vẻn vẹn là thế thì nguyên vọng xung vương xung bá ờ Đại Tần.lấycao áp thấp chi sợ cũng không thực tế lắm!
Khóe miệng Dương Phàm lộ ra vẻ tươi cười, làm ra vẻ tiếc nuối.
- Ngươi... ngươi muốn chết!?
Lửa giận bốc lên, pháp lực trên người La Tinh đột nhiên biến ảo, mạnh mẽ hơn vài phần.
Vù
Tàn ảnh chợt lóe lên. La Tinh như một cơn cuồng phong, quấv lên một mánh phong bạo trong thiên địa. vọt tới trước mặt Dương Phàm.
Dương Phàm hơi giật mình. Đối mặt với La Tinh đột nhiên gia tăng pháp lực. hắn cũng không thê ứng phó nhẹ nhàng như trước.
Tuy nhiên, điểu Dương Phàm muốn chính là cái này.
Sau nừa canh giờ. Tiềm lực trong cơ thể hắn bị kích phát. Trong hoàn cảnh này dần ổn định lại, bắt đầu phán kích.
Ánh mắt Dư trưởng lão chóp động, thì thào:
- Hắn dường như mới thăng cấp không lâu. nhiều cũng không quá năm mươi năm!
Hai người trên bầu trời đánh rất hưng phấn, chẳng phần được thắng bại.
Mà khí mạch Dương Phàm du trường, bí thuật kia cùa La Tinh chi đủ gia tăng pháp lực thêm một lúc, càng kéo dài thời gian càng lâm vào hạ phong.
Một lúc này.
Bá!
Thân mình Dương Phàm chợt nhoáng lên, ròi khòi vòng chiến, cười lạnh nói:
- Xem ra với thực lực mình ngươi thì không phái là đối thủ cùa Dương mỗ!
Dứt lời. Dương Phàm quét mắt nhin về phía Dư trường lão và Liễu Nguyệt:
- Khôngbằng hai vị cùng lên đi!
Lời này vừa ra. sắc mặt hai người Dư trường lão lập tức cực kỳ khó coi.
- Buồn cười!
La Tinh quát lớn một tiếng, phát động công kích như gió nhưbão.
Nhưng Dương Phàm giờ lại có thể ung dung ứng phó.
Trong lòng hắn mừng thầm, thêm một chút nữa có thể đã đạt tới điểu kiện mờ ra tầng phong ấn đẩu tiên.
- Ngươi tới hỗ trợ đi!
Lãnh quang trong mắt Dư trường lão lóe lên, truyền âm cho Liễu Nguyệt!
-Nhưng...
Liễu Nguyệt có chút do dự.
- Hừm, người này không coi ai ra gì, không đặt chúng ta vào mắt. Phải giáo huấn một phen. Đương nhiên, phái ngươi đi ra cũng chi để thăm đò chi tiết chân chính cùa hắn.
Dư truớng lão nói.
- Vâng, Dư truởng lão!
Liễu Nguyệt gật gật đẩu, thân hình hóa thành một đạo lưu tinh, màu lam, từ phía sau lao tới Dương Phàm.
Đang giao chiến với La Tinh, Dương Phàm cảm giác được một cỗ áp lực đang bức tới.
Ẩm—
Đạo lưu tinh màu lam kia hóa thành ngàn vạn tinh châu, oanh kích toàn bộ phạm vi quanh Dương Phàm.
Dương Phàm lập tức luống cuống tay chân, mặc dù kiệt lực tránh né nhưng cũng bị công kích của Liễu Nguyệt đánh trúng.
Pháp lực cùa Liễu Nguyệt cũng tương đương La Tinh nhưng đổi với lĩnh ngộ pháp tắc thông thiên thì mạnh hơn La Tinh không ít.
Gặp phải hai đại cường giả Hợp Thể trung kỳ công kích, Dương Phàm lập tức rơi vào hạ phong, bị đánh cho phải lui lại liên tục.
Tuy nhiên, khí mạch hắn du trường, hợp thiên thông địa, dù lấy một địch hai cũng chi vén vẹn lâm vào hạ phong, không có chút thương tôn thực chất nào đángkê.
Dưới tinh cảnh khó khăn, pháp lực trong cơ thể Dương Phàm phải vận dụng với tổc độ lớn nhất, từng chút một bộc phát tiềm lực bản thân.
ờ sâu trong Thủv Hồn Giới.
Mười tầng phong ấn nhưmột tòa lầu, đứng ngạo nghễ trong biển lớn màu xanh vô tận.
Ục ục—~
Giờ phút này. tầng phong ấn thứ nhất hơi lay động, tràn ra một cỗ áp lực, thông qua Địa Hồn Căn rót vào trong đoàn liên hoa ba màu.
Dương Phàm biết vậy, nên lực lượng dùng mãi không hết. Chẳng những pháp lực không kiệt mà Ngày càng cương mãnh.
Lúc đầu, Liễu Nguyệt và Tẩn Lôi có thể áp chết mạnh mễ Dương Phàm nhưng cuối cùng cả hai đểu mơ hỗ cảm thấy phải cố hết sức.
Chừng qua hai canh giờ, Dương Phàm vẫn bị vâỵ hạ phong nhưng đã không chật vật như trước.
- Cái này... Tên này sao càng đánh càng mạnh?!
Trên trán La Tinh đổ mỗ hôi lạnh.
Đặng Thi Dao và Dương Tuệ Tâm đang quan chiến ở ngoài cũng khẽ thờ phào một hơi. Bọn họ cũng nhìn ra Dương Phàm đang tiến bộ liên tục.
- Rổt cuộc xảy ra chuyện gì?! Chẳng lễ người này từ đầu đã che dấu thực lực sao?!
Dư trưởng lão híp mắt đánh giá Dương Phàm, căn bản không nhin ra sâu cạn.
Dưới cảm quan của hắn, Dương Phàm giống như một vùng biển rộng, thám bất khả trắc.
Trên trời cao, ba phương giao chiến đã dẩn tới hỗi gav cấn.
Cho tới tận đêm. Dương Phàm khí định, thần nhàn, dù lâm vào hạ phong nhưng cũng đã có thê triên khai vài lân phàn kích.
Thân ảnh hắn sáng lên như ngọc, tràn đàv thủy lưu lôi văn, đánh với hai đại cường giả Hợp Thể trung kỳ, bất phán thắng bại.
Càng đánh càng mạnh!
Mà Liễu Nguyệt và La Tinh càng Ngày càng thấy kiệt sức. Hơn nữa. pháp lực cũng dần suy nhược, không thê bảo trì trạng thái đinh.
Lực lượng trong phong ấn tầng thứ nhất của Dương Phàm đã thẳm thấu một bộ phận nhỏ. Trong chiến đấu, thân thể Dương Phàm không ngừng hấp thu. chuyển hóa thành lực lượng của bản thân.
Lực lượng phong ấn từ trong Thủv Hồn Giớii thầm thấu ra. dọc theo Địa Hồn Căn, tiến vào đoàn liên hoa ba màu. cuối cùng tràn đẩv khắp các nơi trong cơ thể. Dương Phàm vừa chiến đấu. lực lượng này vừa ngưng luyện toàn thân, thậm chí gột nia linh hôn...
Linh hồn Dương Phàm, chuyển tới Hoán Thiên Tam Thẩn, dung hợp vào đoàn liên hoa ba màu.
- Ha ha ha... Lấy lực lượng cùa hai người các ngươi nếu muốn thắng Dương mỗ e rằng cũng chi là lời viễn vông!
Đang giao chiến, Dương Phàm ngửa mặt cười dài, hoàn toàn đảo ngược tình thế.
La Tinh và Liễu Nguyệt trong lòng vô cùng sợ hãi. Nam nhân trước mặt này rốt cuộc là người hay là Thần thú hình người đây?!
- Dư trưởng lão. không bẳng ngươi cũng lên đi! Nếu luận bàn thì cũng cẩn khiến cả hai bên thống khoái!
Dương Phàm như cười như không, nhìn về phía Dư trường lăo đang trầm tu đứng dưới.
Tuy rẳng từ mặt ngoài thì tu vi của Dư trưởng lão cũng chi là Hợp Thể trung kỳ.
Nhưng Dương Phàm biết rõ rằng đổi phương nếu đã là trường lão cùa tông phái Ngoại Hải Vực thì tu vi ít nhất cũng p hải đạt tới Hợp Thê hậu kỳ. Chi là vì hạn chế của Đại Tân cho nên mới áp chế tu vi mà thôi.
- Tiểu tử. ngươi chớ có càn rỡ. Đối phó với ngươi, chi cẩn hai chúng ta đã đủ rồi!
La Tinh không khòi nghiến răng nghiến lợi, sắc mặt xanh mét.
- Được, nếu Dương tông sư muốn đánh cho thống khoái vậy để lão phu liều minh bồi quán tử!
Trong mắt Dư trướng lão lóe lên lệ quang.
Bá!
Dương Phàm chi cảm thấy một cảm giác lạnh cả người từ sau lưng truyền tới.
Ba—
Một khô chưởng đã đánh tới sau lung mình.
Loại cảm giác này phảng phất như một chưởng là từ Ngay trước mặt đánh tới.
Ầm một tiếng, Dương Phàm bị một chướng này đánh bay đi, thủv quang màu lam sau lưng bị đục thủng, truyền ra âm thanh răng rắc.
Dương Phàm văng đi mấy chục dặm, khó khăn lắm mới ổn định thân hình, lau khô vết máu trên miệng, trong mắt kinh hãi nhưng lòng nhưng lại hưng phấn:
- Không hổ là trưởng lão tông phái Ngoại Hải Vực...
Baba ba
Thán hình Dư trường lão biến mất trong hư không, sau đó lại thoáng hiện, gần như có thể sobẳng thuấn di.
Dương Phàm triển mờ cảm quan thông thiên mới có thể miễn cưỡng nắm bắt được động tác của đối phương, nhung lại liên tiếp bị công kích vài lần, kêu lên đau đớn, thương thế càng nhiều.
Nếu không phải là lục phòng ngự của hắn biến thái, sức hỗi phục cũng nghịch thiên thi qua vài lân này. chi sợ đã mất đi nửa cái mạng.
- Bất diệt thể?
Dư truởng lão hơi giật mình. Thương thế của Dương Phàm nháy mắt đã khôi phục trờ lại.
Tuy nhiên, hắn lại cười lạnh một tiếng, công kích như phong bạo, hung hăng đánh mạnh vào thân thê Dương Phàm.
Dương Phàm vẫn bất khuất. Thương thế lần lượt khôi phục, pháp lục cảnh giới cũng tăng lên từng bước một.
Cho tới một khắc.
Lại ba một tiếng, pháp lực hộ thể trên thân Dương Phàm bị đục phá, thân thể bị đánh ngập sâu trong tầng đất.
Dư trướng lão lại cười nói:
- Mặc dù lão phu không thể phát huy ra hai ba phẩn uy lực của Hợp Thể hậu kỳ nhưng cũng thoải mái đối phó với nguơi.
- Thật không!?
Một thanh âm trầm thấp, lạnh nhưbăng từ trong nền đất truyền ra.
Ảm~~ . .J$_ ,
Trong cơ thể Dương Phàm, toàn bộ Thủy Hồn Giới chấn động, trong mười tầng phong ấn, tầng thứ nhất được mớ.
Ngay sau đó, một cỗ hồn quang ba màu kinh thiên chấn địa từ trong miệng Dương Phàm tràn ra.
* Xx
Cái gì?!
Dư trướng lão kinh hãi. Hồn quang ba màu kia chấn động không gian, hình thành không gian gợn sóng, chấn tới trước người hắn.
Đẳng—
Thán hình hắn liên tiếp bại lui, pháp quang hộ thể chợt ảm đạm, liên tục kêu rên. Hắn khó khăn lắm mới tránh né khòi công kích cùa cỗ lực lượng cấm kỵ này.
Ánh mắt đám người Liễu Nguyệt vô cùng kinh hãi. Một nam nhân với hư ảnh ba màu sau lưng chậm rãi từ trong lòng đất bước ra, khóe miệng nở một nụ cười quy dị:
- Đa tạ các hạ đă khiến Dương mỗ đột phá tầng thứnhất...
- Đa tạ các hạ. khiến Dương mỗ đột phá tầng thứ nhất...
Nam nhân với hư ảnh ma màu sau lưng di động bất định, phát ra khí tức cấm kỵ kinh thiên từ dưới lòng đất bước lên, khóe miệng nôi lên một nụ cười quy dị.
Giờ khắc này. hồn quang ba màu mơ hỗ từ trong miệng Dương Phàm phát ra, mang theo một mành không gian gợn sóng mãnh liệt, khiến cho Du trưởng lão tới từ Ngoại Hải Vực liên tục phải thối lui về sau.
Đám ngừoi La Tinh và Liễu Nguyệt vô cùng kinh hãi, sắc mặt trắng bệch.
Một khắc trước, bọn họ căn bản không động thủ mà chi trơ mắt nhin Dương Phàm bị Dư trưởng lão đánh cho chật vật vô cùng. Sau một khắc, tu vi Dương Phàm đột nhiên tăng vọt, há môm phun một cái đã tạo ra không gian sóng gợn kinh thế hãi tục.
- Có chuyện gì xảy ra?
Vẻ mặt Dư trường lão tràn đầy khiếp sợ. Vừa lui về phía sau vừa liên tục kêu rên. Vòng bảo hộ ngoài thân đã ảm đạm tới cùng cực, suyt nữa đã bị phá nát.
Hư ảnh ba màu sau lưng Dương Phàm có khuôn mặt và hình dáng V đúc bản tôn, cao chừng mười trượng, dáng vẻ vô cùng kinh nhân, khiến nhật nguyệt vô quang.
Trong phạm vi mấy chục vạn dặm, phàm là những tu sĩ đi ngang qua đểu cảm nhận được một cỗ khí tức khiến lòng người nan rẩy.
Dương Phàm phát hiện pháp lực trong cơ thể như muốn bùng nổ, tràn đầy Thủy Hồn Giới. Địa Hồn Căn, đoàn liên hoa ba màu và các nơi khắp thân thể.
Vẻn vẹn chi tầng phong ấn thứ nhất đã cường hãn như vậy. Khó có thể đánh giá được trinh độ khủng bố cuảng chín tầng phong ấn còn lại.
- Dư trường lão. nếu đã luận bàn thì phải làm cho Dương mỗ tận hứng ! Tiếp theo, hãv để chúng ta chiến đấu sảng khoái một trận đi.
Trong mắt Dương Phàm hiện lên vẻ hưng phấn, tứ chi cũng hoi run rẩy. Đây là biểu hiện cùa việc pháp lực bành trướng trong cơ thể tới độ khó có thể khống chế nổi.
Hai người Liễu Nguyệt. Tinh La không khỏi hít sâu một hơi lương khí. Chi vẻn vẹn là linh áp do pháp lực mang tới cũng đủ khiến bọn họ run rây.
Hô!
Đột nhiên, cả khu vực bị hư ảnh ba màu tràn ngập, lôi điện, cuồng phong, liệt hòa bừa bãi, không gian sóng gợn liên tục xuất hiện.
Ba người Dư trướng lão đột nhiên bị cỗ pháp lực lan rộng điên cuồngnàybaophủ.
Liễu Nguyệt và Tẩn Lôi như thuyền nhỏ trong biển lớn, vô cùng nguy hiểm.
Thực tế. đây chi là pháp lực trên người Dương Phàm tiết ra, hình thảnh cảnh tượng như đang thi triển pháp thuật mà khôngphải là do hắn cố ý.
Bời vì pháp lực trong cơ thể hắn bành trướng rất khủng bổ, nếu không giải phóng ra ngoài thì sẽ không tốt cho chính hắn.
- Đây là lục lượng phong ấn tầng thứ nhất sao?! Ta nếu có thể hấp thu một phẩn tư sổ pháp lực này thì có thê gia tăng tu vi lên vẫn Hoa sơKỳ đinh rồi...
Dương Phàm hưng phấn tới nan rẩy. Pháp lực không thể khống chế, cuồng bạo chấn ra khiến hai đại tu sĩ Hợp Thể trung kỳ là Liễu Nguyệt và Tần Lôi đều vô cùng vất vả mới có thể tự bảo.
Baba
Tại sóng pháp lực này, Dương Phàm và Dư trường lão triển khai một hỗi giao phong kinh tâm động phách.
Dư trướng lão bị đánh cho kinh hãi đảm chiến. Pháp lực của Dương Phàm giờ phút này đã đạt tới Hợp Thê trung kỳ đinh, thậm chí gân đạt tới Hợp Thê hậu kỳ.
Hơn nữa cỗ pháp lực này cuồng bạo hơn so với đồng cấp không biết bao nhiêu lần, uy lực càng thêm kinh nhân.
Dưới tinh huống giao phong chính diện, Dư trường lão căn bản không chiếm được chút tiện nghi nào.
Nếu không phải cảnh giới hắn cao hơn, nắm giữ pháp tắc thông thiên cực kỳ huyền ảo thì chi sợ đã sớm bị Dương Phàm đánh cho chật vật vô cùng rồi.
Dương Phàm trong chiến đấu cũng âm thầm kinh hãi. Không hổ là Hợp Thể đại tu sĩ, mặc dù bị hạn chế cùa thiên địa trói buộc ờ Đại Tần nhưng về mặt lĩnh ngộ pháp tắc thiên địa cũng vượt hơn hắn một bậc.
Tuy nhiên, thắng bại đổi với Dương Phàm không quan trọng.
Nếu Dư trưởng lão quá yếu thi ngược lại càng khiến hắn khó hấp thu lực lượng phong ẩn, cũng khó có thê dĩ chiến dưỡng chiến, gia tăng tu vi.
Đại chiến được chừng một canh giờ, cảnh tượng pháp lục từ người Dương Phàm toát ra cũng rốt cục chấm dứt.
Mà lúc này, hắn đã có thể khống chế lực lượng phong ấn còn lại trong cơ thể. hon nữa cùng lúc đối chiến ba người Dư trường lão cho nên tu vi gia tăng nhanh chóng.
Đến lúc sau. Liễu Nguyệt và La Tinh căn bản không thể nhúng tay vào cuộc chiến giữa hai người, đơn giản chi biết điều tức, đứng xa xa quan chiến.
- Tu vi của Dương đại ca gia tăng thật nhanh!
Đòi mắt đầy nhu tinh của Đặng Thi Dao lóe lên những tia sáng kỳ dị, cồ vũ cho tinh lang.
Dương Tuệ Tâm cũng nói:
- Xem ra lần rời đi trăm năm này, kỳ ngộ cùa Dương đại ca quả không nhỏ.
Nàng mờ lòng bàn tay ra. một con Lưu Ly Tinh Xà từ trong áo bào nhảy ra. hóa thảnh một băng mỹ nhân đứng phiêu phù giữa không trung, chính mi tâm có một tinh ấn màu lam, quanh thân có lam vụ bao phủ. thu liễm còn hai thước quanh thân mình.
- Quả nhiên là chủ nhân!
Hàn Lưu Ly kinh hỷ nhìn cuộc chiến giữa không trung.
Giờ phút này cuộc chiến giữa Dương Phàm và Dư trưởng lão đã vượt xa trinh độ của Hợp Thể trung kỳ.
Phía chán trời, Huyết vụ chậm rãi mờ rộng, sáng tối không chừng.
Hai người chiến đấu vài carih giờ, Dư trưởng lão đã muốn dừng lại:
- Dương tông sư không hô là tông sư chấn cô thước kim cùa Đại Tần, Dư mỗ bội phục. Có thể lấy kết cục hòa để chấm dứt trận luận bàn này được không?!
- Ha ha ha... Dư trưởng lão chẳng lẽ quên lời vừa nói rồi sao?! Nếu là luận bàn thì phải đánh một trận cho thống khoái, thắng bại quan trọng gì đâu!?
Dương Phàm ngửa mặt cười đài, cũng không nói gi thêm tiếp tục lao vào đánh đấm.
Dư trường lão kêu khổ một tiếng, đành phải thống khổ bồi tiếp Dương Phàm.
Nhưng Dương Phàm so với tướng tượng của hắn khó chơi nhiều lắm.
Ba Ngày ba đêm trôi qua.
- Dương tông sư, có thể...
Dư trưởng lão chua xót nói.
- Còn chua đánh thống khoái, Dư trướng lão làm sao có thể đi nửa chừng đã muốn bò!? Nhớ lại Ngày đó Tiên TẩnThủv Hoàng và Cửu u Ma Đế đánh nhau gần trăm năm. Giờ mới chỉ vài Ngày thì đáng gì?!
Dương Phàm vẫn không giảm hưng phấn. Chủ yếu là đo pháp lục trong cơ thể vẫn còn cảm giác bành trường, lưu Chuyên chưa hoàn toàn thông thuận.
Cứ như vậy, hai người luận bàn tới hai tháng.
Rốt cục một Ngày này, Dư trường lão mang theo vài phần kêu khổ nói:
- Dương tông sư. mục đích cùa ngươi hẳn đă đạt được, có thể buông tha cho lão phu không?
Dương Phàm ngưng thẩn thu khi, cảm thụ pháp lực hùng hậu như biển trong cơ thể. vận chuyển cũng không có chút trờ ngại gì nữa.
- Nếu thể xác và tinh thần cùa Dư trường lão có chút mệt mòi thì Dương mỗ cũng không miễn cưỡng nữa.
Vẻ mặt Dương Phàm tiêu sái. hào sảng nói. Trong lòng hắn nổi lên một cỗ khoái cảm khó tả.
Loại khoái cảm này so với tiêu diệt địch nhân còn mạnh mẽ hơn.
Dư trường lão nghe vậy không khòi thở phào một hơi. bộ dáng còn mang theo vẻ sợ hãi, như từ trong ác mộng được tinh lại.
- Tuy hiện giờ không đấu tiếp nhưng chờ khi có thòi gian rỗi, nhất định Dương mỗ sẽ tìm Dư trường lão luận bàn tiếp.
Dương Phàm cười túm tim nói.
Lời này vừa ra. sắc mặt Dư truởng lão lập tức trắng bệch nhưng vẫn cổ nặn ra vẻ tươi cười.
Bất kỳ là ai cũng không muốn chiến đấu với hạng người càng đánh càng mạnh, càng đáng sợ nhưthế này.
Người như vậy chi có là ké chiến cuồng, đánh chết cũng không chạy!
Lần giao thủ kéo dài mấy tháng này cùa Dư trường lão đã khiến trong lòng hắn lưu lại một bóng ma.
Trải qua lần luận bàn này, dáng vẻ kiêu căng cùa ba người này đã lập tức tiêu giảm, lời nói vô cùng khách khí.
La Tinh đơn giản chi nhắm mắt lại, không dám nói thêm một lời.
s au khi quav lại Tiên Đạo Tông, Dư truởng lão và La Tinh nhanh chóng biến mất vô ảnh vô tung.
Nhưng vẫn có Liễu Nguyệt lưu lại.
- Dư truởng lão và La đạo hữu ròi đi khi nào?
Biết được việc này. Dương Phàm hỏi.
- Là từ ba Ngày trước, bọn họ chạy về Ngoại Hải Vực. để tiểu nữ ớ lại.
Liêu Nguyêt cười nói.
Trong ba người, ân tượng của nàng ta trong lòng Dương Phàm tôt hon nên lưu lại nơi này.
Dương Phàm cũng không hỏi gì thêm.
Tiếp theo, hắn rốt cục phải tiến hàrih một việc vô cùng quan trọng.
- Đại ca, ngươi rốt cục tính toán phục sinh cho phụ thân?
Dương Tuệ Tâm vô cùng kirih hv.
Dương Phàm hít sâu một hơi:
- Đúng thế, đây là giấc mộng mấy trăm năm cùa ta. rốt cục có thê tiến hành rồi.
- Sao Dương đại ca còn không mau ra tay?!
Đặng Thi Dao có vài phẩn chờ mong nói.
- Không, nơi này không phải là nơi thích hợp nhất!
Dương Phàm đột nhiên lắc đầu.
- Không phải là nơi thích hợp nhất?!
Dương Tuệ Tâm lộ ra vẻ khó hiểu.
- Nguyên lv phục sinh chính là đoàn tụ tàn hồn, dẫn hồn nhập thể. lẩn nữa tiến nhập sinh cơ...
Dương Phàm nghiêm trọng nói:
- Địa phương thích hợp nhất hăn phải là nơi mà năm đó phụ thân bó mạng.
- Lời này thật có lv. đại ca không hổ là Dược sư truyền kỳ.
Dương Tuệ Tâm đồng tình.
- Ta sẽ về Bắc Tẩn, sau khi hỗi sinh phụ thân sẽ sớm trờ lại.
Dương Phàm dặn dò hai người.
Tốc độ phi hành của hắn cực mau. từ Đại Tẩn về Bắc Tần cũng chi qua mấy năm mà thôi.
- Đại ca bảo trọng!
Khóe mặt Dương Tuệ Tâm hơi hồng lên.
Hiện giờ ớ Đại Tẩn phong vân nổi lên, đám người Dương Tuệ Tâm, gồm cả Hàn Lưu Ly đều phải trấn thủ Tiên Đạo Tông.
Dương Phàm một đường phi hành, cũng nhân tiện đi qua Hoàng cung Tẩn Hoàng xem qua.
Khi hắn đi vào Tẩn đô thi nhìn thấy cảnh tượng vô cùng thê lương.
Kinh đô Đại Tần là một mành đổ nát thê lượng, lầu các, cung điện gần như đổ sập hết.
Phạm vi kinh đô có vô số sinh linh tử vong, nhân sinh vô cùng thua thớt.
Dương Phàm thở dài một hơi. Đây hơn phần nửa là đo cuộc chiến giữa Tiên TầnThủv Hoàng và Cửu u Ma Đế gâv ra.
Khi tới Hoàng cung Đại Tân, Hàn Kỳ đi ra tiẻp đón Dương Phàm.
- Dương tông sư. ngài đã tới rồi!
Khóe mắt Hàn Kỳ cay cay, lệ nóng trừo ra.
*Aj
- Có chuyện gì?! Mây người Tân Tuân đâu?
$
Dương Phàm kinh ngạc hòi.
- A Tuấn khi lấy cửu long phong ấn trấn áp Ma Đế thì cũng oanh liệt hy sinh. Sau đó. không ít cường giả Ngoại Hải Vực đi vào Tần Hoàng Lăng, ý đồ cướp đoạt bảo vật Tuy nhiên, vô số côi bào đã cùng cửu long phong ấn trấn áp Cửu u Ma Đế rồi. Nhưng những cường giả Ngoại Hải Vực kia vô công mà phản, lại khiến kinh đô càng thêm đổ nát.
Hàn Kỳ đáp, ngửa mặt lên trời thớ dài nói:
- Ma nay, ngoại trừ Tẩn Vong sinh từ không rõ. ờ nội lục gần như không có người nào là hậu duệ Tiên Tẩn hợp pháp. Chẳng lễ Đại Tầnnày thật sự phải diệt vong sao?!
Dương Phàm trầm mặc không nói.
Tràng đại tai nạn kia, TẩnTuấn, Tẩn Lôi, Tần Minh đểu đã bỏ mạng.
- Tuy nhiên, trước khi chết, A Tuấn đã đưa hai thứnày để giao lại cho ngươi.
Hàn Kỳ đưa cho Dương Phàm tới một nơi vô cùng bí ẩn trong Tẩn Đò.
Tiến vào một mật thất dưới cung điện.
Hàn Kỳ vung quạt lông lên, một pháp đàn màu nâu như thủy tinh hiện lên trước mặt Dương Phàm.
- Hoàn Hồn Pháp Đàn?
Dương Phàm chấn động.
Đây chính là Hoàn Hồn Pháp Đàn trong Tẩn Hoàng Lăng.
Theo sau, Hàn Kỳ lại huy tay. xuất hiện một túi nước cổ xưa, giao cho Dương Phàm.
Dương Phàm cảm giác túi nước này nhin rất quen mắt, thẩn thức tiến vào trong, kinh hoàag,
Đây hóa ra là gần nửa hỗ Thiên Nhất Hồn Thủv.
Nhiều Thiên Nhất Hồn Thủv như vậy, hoàn toàn có thể tạo thành một cái hỗ.
- Cái này... là Tẩn Tuấn lưu lai cho ta?
Dương Phàm cảm thây khó có thê tin.
- Đúng thế, trước khi A Tuấn chết chi có một nguyện vọng, chính là phục sinh Tiểu Hân và Yên Ninh Phi. Hoàn Hồn Pháp Đàn và Thiên Nhất Hồn Thủv này có thể đủ rồi.
Hàn Kỳ nói tới đây lại tràn ra hai dòng lệ.
Bùm một tiếng, Hàn Kỳ quy gối trước mặt Dương Phàm, khẩn thiết cầu xin nói:
- Dương tông sư. ngài nhất định phải hoàn thành tâm nguyện của A Tuấn và ta.
-Ngươi đứng lên!
Dương Phàm thớ ra một hơi. vung tay nâng hắn đậỵ, cũng kinh ngạc nói:
- Lúc trước ngươi và Tẩn Tuấn căn bản không muốn hợp tác với ta. Sao giờ lại tin tường Dương mỗ như vậy?!
- Ngay cả Địa Mạch Chi Tích hủy thiên diệt địa ờ Thiên cầm Nội Hải mà ngài cũng có thể chữa trị. trị liệu thì có thể thấy được V đạo cùa ngàu đã là đệ nhất đương thời rồi!
Hàn Kỳ vừa khóc vừa cười, lộ ra sụ tin tướng Dương Phàm tuyệt đối.
-... Có thể thấy được về V đạo ngài là đệ nhất đương thòi.
Lời nói Hàn Kỳ chân thành tha thiết, toát ra sùng kính cùng tin tướng đối vói Dương Phàm.
Ngay cả Địa Mạch Chi Tích hủy thiên diệt địa đều được Dương Phàm dùng V thuật vô thượng "Trị liệu" để chữa trị. huống chi là phục sinh thân thể dưới tình huống có Thiên Nhất Hôn Thủy cùng Hoàn Hòn Pháp Đàn.
Dương Phàm không phủ nhận, trầm ngâm hỗi lâu mới thinh lình hói:
- Trước khi mớ ra Tiên Tẳn bào tàng. Tẩn Tuấn có bao nhiêu phán lượng Thiên Nhất Hồn Thủy?
Hàn Kỳ ngần ra. sao Dương Phàm lại hói đến vấn để này?
Hắn rất nhanh tinh. ngộ. lấy ra một cái bình nhỏ. bên trong chứa hơn nửa binh Thiên Nhất Hôn Thủy, nói với Dương Phàm:
- Chinh là bẳng này.
Sau khi Dương Phàm xem xong, thớ dài thật dài:
- Hết thảy đều là gieo gió gặt bão.
- Cái gì? Ý của ngài là...
Hàn Kỳ phảng phất như hiểu ra cái gi, ánh mắt khẽ run lên.
- Lượng Thiên Nhất Hồn Thủy nhiều như vậy. nếu lúc trước hợp tác cùng Dương mỗ. đủ để sống lại mười người cùng dư dả.
Khóe miệng Dương Phàm hiện lên một tia trừo phúng.
Nhớ Ngày đó, hắn mớ miệng nói đến Thiên Nhất Hồn Thủy, Tẩn Hoàng kia bá đạo như vậy, căn bán không có bất kỳ đường thương lượng, hận không thể không lấy mạng của hắn.
Tuy nhiên. Tẳn Hoàng lúc trước đích xác vũ lực ngạo thị Đại Tẩn, Dương Phàm mặc dù không sợ nhung nếu muốn bắt giết hắn chiếm lấy Thiên Nhất Hồn Thủv cũng không thể làm được.
- Mười người?
Hàn Kỳ thất thẩn một hỗi. tâm thẩn hoảng hổt. thân hình lắc lư muốn ngã. mắt ứng đỏ nói năng lộn xộn:
- Tại sao có thê nhưvậy... Tại sao có thê nhưvậy...
Bời vì động lực lớn nhất để Tẩn Hoàng mớ ra Tiên Tẩn bảo tàng chính là vì sống lại Yên Ninh Phi cùng Tiêu Hân.
Lúc ấy phản lượng Thiên Nhất Hồn Thủv trong tay hắn, Ngay cả liên hợp bốn vị Thánh dược sư của Đại Tẩn. xác xuất thành công hỗi sinh một người cũng không vượt qua ba phẩn.
Vào thời điểm đó. bọn họ đều xem nhẹ y thuật của Dương Phàm, cho 1"ẳng nhiều nhất chẳng qua là cấp bậc Thánh Dược sư.
Thẳng đến khi Dương Phàm dùng thẩn thông vô thượng chữa trị Địa Mạch Chi Tích, cứu vớt hàng ti sinh linh. Tẩn Hoàng cùng Hàn Kỳ mới có cái nhìn khác.
Nhưng là, dù vậy bọn họ vẫn một lẩn nữa xem nhẹ y thuật của Dương Phàm.
Trên thực tế, vói lượng Thiên Nhất Hồn Thủv trong tay Tẩn Hoàng, nếu liên thủ Dương Phàm, hỗi sinh mọi người đều dư đá.
- A...
Hai mắt Hàn Kỳ đó bừng, ngửa mặt lên trời thét dài. pháp lực chấn động thiên hư, khiến cửu thiên thất sắc.
Trong toàn bộ phạm vi kinh đô. cho dù cách xa mấy chục vạn dặm đểu có thể cảm nhận được một mánh cuồng phong.
Dương Phàm đứng bên cạnh hắn, hai tay sau lưng, vẻ mặt bình tĩnh. Thân hình cao lớn trong cương phong tan vàng nát sắt kia. tay áo tự nhiên tung bay. trong lòng ngâm thớ dài.
Đột nhiên...
"Phốc" một tiếng, Hàn Kỳ phun ra một búng máu. sắc mặt tái nhợ. thân hình lung lay muốn đổ.
Trong mắt hắn lộ ra hối hận cùng áv náy thật sâu.
- Việc này cùng không trách được ai. Tính cách của Tẳn Tuan tạo nên kết cục hôm nay của hắn. Chăng qua, cuối cùng hắn cũng có khí phách ngạo cốt, trước khi chết một lẩn nữa phong ấn Cửu u Ma Để.
Dương Phàm nhẹ thớ dài. một chướng vỗ sau lung Hàn Kỳ, trị liệu cho hắn. rồi hòi:
- Lão sư ngươi đi nơi nào rồi?
- Lão sư từ mấy chục năm trước Tam Linh Hóa Nhất thành công, tấn chức trình tự Hợp Thê Kỳ. đi Ngoại hài vực. Hắn nói có thê trong năm trăm năm sau sẽ phi thăng thượng giới.
Hàn Kỳ vẻ mặt cung kính đáp.
Dương Phàm nghe vậy, gật gật đầu. Thiên Thu Vô Ngân còn kém một hai bước là vượt qua Độ Kiếp, có thể phi thăng thượng giới.
Khôngbao lâu. HànKỳdẫn Dương Phàm tới hoàng cung Đại Tần.
Dương Phàm cũng không lập tức đi phục sinh, mà trước tiên đi Tẩn Hoàng lăng một chuyến.
ở quảng trường Tẩn Hoàng lăng, ngọn núi lớn chín màu Cửu Long uổn lượn kia cùng bảo khi không lồ vô tận phia dưới gắt gao áp chế ma vực tối đen ớ phía dưới.
- Trước khi chết A Tuấn từng để lại di ngôn, hạng người tầm thường tuyệt đối không thể
dễ dàng tới gần khu vực Cửu Long phong ấn. Bởi vì lực lượng của Ma Đế, vẫn có thể thẩm tháu ra một chút.
Hàn Kỳ thấp giọng nói.
Dương Phàm quan sát ngọn núi Cừu Long này, gật gật đẩu:
- Cửu Long Son này do chín kiện Chi Bảo Long Khí tổ hợp. bản thản đà siêu việt Tiên khí bình thường. Lại thêm vô tận khí vận đại lục thêm vào. cho dù Chân Tiên Chân Ma buông xuống cũng không dễ dàng lay động.
Đang khi hắn nói, một tràng tiếng cười điên cuồng từ sâu trong ma vực truyền đến:
- Người tới có phái là Dương Phàm?
Trong thanh âm kia mang theo một cỗ uy lực thẩn hồn không hiểu.
Dương Phàm biến sắc. sau lưng đột nhiên hiện lẽn một hư ảnh ba màu cao mười trượng, triệt tiêu uy lực thần hồn kia.
- Chính là Dương mỗ. chắc 1'ẳng các hạ chính là Cửu u Ma Đế.
Dương Phàm sắc mặt âm rẩm.
Cứ nghĩ tới Ma đẩu này "thu mất" phán thân Thạch Thiên Hàn. trong lòng hắn mơ hỗ phát lạnh.
Bới vi trí nhớ của Thạch Thiên Hàn có một bộ phận trí nhớ về bản tôn.
Đương nhiên, chuyện có liên quan tới Tiên Hồng Giới, trừ Dương Phàm vốn không có bất kỳ người nào biết. Sớ dĩ hắn cân thận như vậy chính là vì phòng ngừa loại tình huông này.
- Không tệ, không tệ. Ngươi chính là nhản loại khiến kế hoạch của bản đế thất bại. Trò chơi này, quả thật thú vị a.
Trong thanh âm Cửu u Ma Đế lộ ra hứng thú nồng đậm.
- Trò chơi? Ma Đế các hạ, ngươi bị Cửu Long Son phong ấn. có phải là buồn muổn chết hay không?
Dương Phàm lộ vẻ quái dị nói.
- Ha ha ha... Các ngươi thật là tự đắc. cho rằng kế hoạch bán đế thất bại. không còn lực xoay chuyển sao?
Tiếng cười của Cửu u Ma Đế chấn động cửu thiên.
- Vì sao ngươi muốn nói cho ta điểu này?
Dương Phàm thình linh nói.
- Ngươi là một đối tượng trò chơi không tồi. cho nên bán đế có thể để lộ nhiều một chút bí mật với ngươi. Tẻ Thiên Phệ Huyết Đại Trận chăng qua là một bước của "Kế hoạch đoạt thiên", đại trận như vậy tồng cộng có chín chín tám mươi mốt cái... Khặc khặc khặc...
Vé đắc ý trong thanh âm Cửu u Ma Đế tự nhiên lộ ra.
Chín chín tám mươi mốt cái?
Dương Phàm cùng Hân Kỳ chấn động trong lòng, trên trán toát mỗ hôi lạnh.
- Làm sao lại có đến tám mươi mốt cái?
Hàn Kỳ khó có thể tin nói.
- Con kiến nhỏ bé. Không gian phàm giới vô cùng vô tận. Đông Thắng Đại Lục này chăng qua như một hạt cát trong sa mạc. Mà phàm giớii cũng chi là một trong thất giới. Bán đế thiết lập Tẻ Thiên Phệ Huyết Đại Trận ớ tám mươi mốt không gian phàm giỏi. Vén vẹn thất bại ớ một giới, chi là một thất bại nhỏ trong trò choi.
Tiếng cười quỷ dị của Cửu u Ma Đế khiến tâm thẩn Dương Phàm cùng Hàn Kỳ không yên.
-Mặc kệ hắn đi.
Dương Phàm lạnh lùng cười, mang theo Hàn Kỳ rời đi, dứt khoát không để V đến Cửu u Ma Đế.
"Kế hoạch đoạt thiên" của Cửu u Ma Đế cùng Luân Huyết Đại Đế tự nhiên có Tiên nhân thượng giới đi tốn công đối phó, cùng đám người phạm giớii mình có quan hệ gì chứ?
- Dương Phàm... cuối cùng để lộ cho ngươi một cái tin tức. Thuế Thiên Nghịch Thản Huyết thật sự tồn tại, nó có được năng lực tạo nên chí cường giả thất giới. Đợi cho đến một ngày, Huyết Nhật Điện chân chính mớ ra, nó sẽ chán chính xuất hiện thế gian...
Trong vực sâu lại truyển đến một thanh âm tràn ngập mê hoặc vô cùng.
Bước chân Dương Phàm khẽ ngừng, không để ý tới, cùng Hàn Kỳ ròi đi.
Bước đi trong Tẩn Hoàng lăng nhưđống đổ nát.
Đột nhiên, Dương Phàm sinh ra cảm ứng. nhìn về phía một vị trí đổng đổ nát.
Một tay hắn vung lên. một cơn gió vô hình quét tới, đá vụn trên đống đổ nát kia bay đi.
Lúc bụi bặm tan hết, lộ ra một hỗ lô thủy tinh hơi hơi rung động.
Dương Phàm đưa tay ra, hút lấy hỗ lô thủv tinh này vào tay, một tay mờ ra.
Ông!!!
Hỗ lô thủy tinh rung lên. hào quang bổn phía, từ bên trong bay vụt ra một thiếu niên chất phác đang hấp hối.
- Là ngươi!
Dương Phàm cùng Hàn Kỳ đểu hơi giật mình.
Người này không phải Tẩn Vong thì là ai?
Dương Phàm không nghĩ tới, Tẳn Vong này lại dùng phương thức này giữ mạng trong Tán Hoàng lăng.
- Đa tạ Dương huynh cứu mạng. Thiên Tinh Thủy Hỗ này là vật phụ trợ chứa nước ớ thượng giới, ớ hạ giới không gì phá nổi. Mặc dù ta có thể trốn vào giữ mạng, nhung một khi đóng nắp, bán thân lại không thê đi ra. Dù sao cũng là vật thượng giới phụ thân truyên cho ta trước khi chết, người phàm giới không thể khống chế nhưý.
Tần Vong lòng còn sợ hãi nói.
- Đại nạn không chết, tất sau này có phúc.
Dương Phàm khẽ cười nói.
Ba người cùng rời Tẳn Hoàng lăng, lúc Tẳn Vong biết được đại chiến phong ma, càng thêm cảm khái muôn phẩn.
Lúc biết Dương Phàm muốn hỗi sinh Tiểu Hán cùng Yên Ninh Phi, Tẩn Vong cũng muốn đi xem.
Đêm khuya cùng ngay, ớ mật địa hoàng cung Đại Tẩn, phía trên Hoàn Hồn Pháp Đàn đặt hai cỗ thủv tinh băng quan.
Trong hai cỗ thủv tinh băng quan phản biệt đểu có một nữ tử. đểu là sắc nước hương tròi
Một nữ nhân trong đó đẩu đội mũ phượng, khí chất cao quý, khuôn mặt tinh xảo như đồ sứ tuyết trắng. Đây là một giai nhản tuyệt sắc nghiêng nước nghiêng thành.
Hàn Kỳ nhìn chẳm chẳm nàng này. trong mắt đẩv vẻ phúc tạp. hai tay nắm chặt rung động không thôi.
Trongbăng quan khác, một nữ tử mặc V phục tân nương hoa mỹ cao quý, trên mặt còn có dấu lệ, màv như hàng liễu, khí chất thanh lệ thoát tục. ẩn hàm vẻ con gái thiện lương hồn nhiên.
Dương Phàm cùng Tần Vong đứng gần chăm chú nhìn Công chúa Tần Hân.
Sau khi mọi thứ ổn thòa.
Dương Phàm nói:
- Hiện tại là đêm khuya, là thời cơ tổt để ra tay. Mà hai người chết này đểu chết ớ kinh đô. thi pháp ỡ trong này không gì thích hợp hơn.
- Mời Dương tỏng sư ra tay.
Đám cao thủ hoàng cung Đại Tẩn Hàn Kỳ, Tẩn Vong đểu lui ra tạo khoảng trổng.
Trên Hoàn Hồn Pháp Đàn to lớn chi còn lại một mình Dương Phàm.
Hắn hít sâu một hơi. tay áo chầm chậm triển khai, hư ảnh ba màu sau lưng đột nhiên bành trướng trăm, ngàn lân. một cỗ hôn lực huyền bí rót vào trong pháp đàn.
Trong hư không sinh ra một loại kêu gọi cùng hấp dẫn vô hình.
Dương Phàm miệng niệm chú, một tay nhanh chóng biến ảo. thi triển Hỗi Hồn Thuật trong Thánh Liệu Thiên.
Vô tận khí sinh cơ vờn quanh hai cồ băng quan, đồng thời âm hồn lực kinh thiên lấy Hoàn Hồn Pháp Đàn làm trung tâm khuếch trương lan tràn toàn bộ kinh đô.
Giờ khắc này. phàm là cường giả đạt tới cấp Thông Huyền trờ lẻn tại kinh đô đều sinh ra một loại cảm ứng kỳ quái.
- Hồn quy...
Dương Phàm khẽ quát một tiếng, tay áo vung lên, trên Hoàn Hồn Pháp Đàn ngưng tụ ra hai luồng hu quang màu trắng tàn phá không chịu nổi.
Phốc phốc!
Một tay khẽ điểm, hai đoàn Thiên Nhất Hồn Thủy bắn ra, phản biệt rót vào trong hai luông hư quang màu trắng tàn phá ảm đạm kia.
ỏng!
Hai luồng hư quang màu trắng ỡ không trung rung động kêu lên. ánh sáng mờ lưu chuyển.
Trong quá trinh này, cao thủ ỡ bên cạnh quan sát. mỗi người đều khẩn trương đến cực điểm.
Trong lúc này. Dương Phàm há mỗm phun, một vùng quang lưu xanh biếc lóng lánh cũng rót vào trong đó. phát huy công hiệu của Thiên Nhất Hòn Thủy đến lớn nhất.
- Nhập khiếu...
Tay áo Dương Phàm lại vung lên. hai luồng hư ảnh màu trắng sáng ngời phản biệt rót vào cơ thê Tiêu Hán cùng YênNinh Phi.
Bới vì Dương Phàm quen thuộc khí tức của Tiểu Hân, cho nên lúc dẫn hồn nhập thể sẽ không sai được.
Còn không đợi Tiểu Hân cùng Yên Ninh Phi tinh lại...
Đúng vào lúc này...
- Khặc khặc khạc... Các hạ thật sự là đại năng, dùng thẩn thuật vô thượng đồng thời phục sinh hai người. Bẳn đạo rất là bội phục.
Một thanh âm chói tai truyền đến.
Trong bóng đêm, phía trên hoàng cung Đại Tẩn có một lão đạo áo bào trắng có hìnhđẩu lâu lơ lửng, trong mắt tử quang chóp lóe. xẹt qua một tia tham lam cùng hản ý.
- Khặc khặc khặc... Các hạ thật sự là đại năng, dùng thẩn thuật vô thượng đồng thòi phục sinh hai người. Bần đạo rất là bội phục.
Lão đạo sĩ khô lâu bạch bào lơ lửng phía trên Tần Hoàng lãng tàn phá không chịu nổi này, thanh âm chói tai khiển mọi người ớ hoàng cung Đại Tần phía dưới nhướng mày.
Hỗi Hồn Thuật của Dương Phàm vừa mới hoàn thành, vội vàng liếc mắt nhìn hắn, xác định là cường giả đến từ Ngoại hải vực, không thèm đê V tới.
Bang!
Dương Phàm vung một tay, hai cỗ thủy tinh băng quan bị bổ ra.
Theo sau hai tay hắn khẽ nắm, hai đoàn lục quang sáng chói phán biệt bao phủ Yên Ninh Phi cùng Tản Hân ờ trong.
Tuy rằng đã "Hỗi hồn" thành công, nhưng thán thể đã chết, phải một lẩn nữa rót sinh cơ vào, cùng hồn lực hòa hợp làm một.
Muốn làm nhục thán đã chết sống lại, đổi là Dược sư bình thường chi sợ rất khó khăn, cần phái tốn nhiều công phu, tiêu hao vô số thiên tài địa báo.
Nhưng là Dương Phàm thì khác, ngay cả tử địa hắn đều có thể biển thành sinh địa. huống hỗ là hai cỗ thi thể được bảo tồn cực kỳ hoàn chinh.
Không bao lâu, đẩu tiên là đôi mi như rặng liễu của Tẩn Hân nhẹ nang động, từ từ mờ mắt.
- Tiểu Hân, người rốt cục tinh lại.
Tần Vong lộ vẻ kính động nói.
- Nơi... Nơi này là đâu. ta không phái đã chết rồi sao?
Tẩn Hân mớ đôi mắt đẹp, trên mặt lộ vẻ mẻ mang, chờ khi nàng nhìn đến Dương Phàm bên cạnh, ngạc nhiên vô cùng nói:
- Dương đại ca. huynh rổt cục chịu gặp ta sao?
Khi Tẩn Hân mớ miệng nói, YênNirih Phi ớ bên kia cũng tinh lại.
- Yên Ninh... YênNinh.
Hàn Kỳ kích động vạn phẩn, khóe mắt còn dư lại chút dấu lệ. khó thể khống chế tình cảm trong lòng, ôm Yên Ninh Phi vào trong lòng.
- Rõ ràng ta đã tự sát mà chết, vì sao còn ớ thế gian?
Yên Ninh Phi sâu kín thớ dài. nhìn đến người âu yếm trước mắt. như còn trong mộng.
- Yên Ninh, Tiểu Hân, các người phái cảm tạ Dương tông sư. Là hắn ra tay cứu sống hai người.
Hàn Kỳ nhấc tay, hướng về phia nam nhân đứng chắp tay sau lưng ngạo nghễ trên Hoàn Hồn Pháp Đàn. ở trong gió đêm. trên người hắn có một loại sắc thái tráng lệ mông lung không rõ.
- Đa tạ ân công.
Yên Ninh Phi cúi người thi lễ.
- Dương đại ca. thì ra là huyrih phục sinh ta?
Trong mắt sáng của Tẩn Hân lệ nóng doanh tròng, chạy tới ôm cổ Dương Phàm.
Dương Phàm đứng trong gió đêm. nhẹ nhàng gỡ tay đẩy nàng ra, từ từ nói:
- Hăn là nên cảm tạ ca ca của muội.
- Ca ca?
Tần Hân ngẩn ra. chuyển sang nhìn hoàng cung Đại Tần như đổng đổ nát thê lương, run giọng nói:
- Đại ca... người đi rồi?
Trong cơ thể đồng dạng chảv xuôi huyết mạch hậu duệ Tiên Tẩn, lại là huynh muội thân sinh. Tẳn Hân có thể cảm giác được hết thàv.
Chính lúc này. một thanh âm lạnh băng âm trầm truyền xuống:
- Dương tông sư. Ngươi đối với những cường giả Ngoại hài vực chúng ta dường như khinh thường không thèm đê ý?
Trong giọng nói lăo đạo sĩ khô lâubạch bào lộ ra vài phần uy hiếp cùng áp bách.
Dương Phàm chuyển qua nhìn hướng người này, lạnh nhạt nói:
- Xin hói danh hiệu các hạ?
- Bẩn đạo chính là Mao Lâm. trướng lão của Huyền Àm Bạch cốt Quy Tông tại Ngoại hải vực. Sớm nghe danh cách hạ tại Đại Tẩn. hôm nay lại thấy thần thông phục sinh người chết, bội phục không thôi.
Giọng điệu lão đạo khò lâu bạch bào thoáng dịu đi.
- Thì ra là Mao Lâm đạo hữu, xin hỏi có gì dạv báo?
Trước khi thăm dò rõ chi tiết, Dương Phàm giữ lễ tiết nên có.
- Có thể nói riêng được không?
Mao Lâm thẩn thức truyền âm nói.
- Được.
Dương Phàm hơi thám ý nhin Mao Lâm một cái. thu hỗi Hoàn Hồn Pháp Đàn.
Vút vút!
Hai người hóa thành hai đạo độn quang, rời khói kinh đỏ.
- Dương đại ca...
Tẩn Hân hô nhỏ một tiếng, bàn tay ngọc nâng lên.
Mà Dương Phàm đã biến mất khói tẩm mắt, như giấc mộng trôi qua.
Một canh giờ sau.
Phía trên một khu rừng rậm cách kinh đô vài trăm vạn dặm.
- Mao đạo hữu, có thể trực tiếp nói rõ ý đồ đến hay không?
Dương Phàm dừng lại phía trên khu rừng, ánh mắt vô tình cổ ý thoáng nhìn vào rừng rậm.
- Ha ha. Dương tông sư hiện giờ đứng ớ đinh Đại Tẩn. còn cẩn cẩn thận nhưthế sao?
Mao Lâm cười hơi mang vè nghiền ngẫm, giọng điệu đột nhiên chuyển:
- Vậy bẩn đạo không quanh co nữa. Chúng ta muốn đến giao dịch Hoàn Hồn Pháp Đàn cùa ngươi. Pháp đàn này đổi với Quy Thi Đạo chúng ta mà nói có tác dụng cực Kỳ trọng yếu. Dương đạo hữu có thể bỏ thứ vêu thích, lấy vật ấy ra trao đổi?
- Pháp đàn này tuy là trân bảo một giới khó được, giá trị không thể đo lường. Nhưng là đổi với Dương mỗ mà nói, tác dụng cũng không lớn. Chi không biết Mao đạo hữu dùng cái gi trao đổi.
Dương Phàm thán nhiên nói.
- Dương đạo hữu thật sảng khoái.
Mao Lâm vung tay áo, trong tay xuất hiện tám khối linh Thạch nớ rộ bào khí trong suổt.
Linh Thạch cực phấm?
Dương Phàm hơi nhướng mày.
Tám khối linh Thạch cực phảm, cho dù đổi với tu sĩ cao nhất mà nói đểu có giá trị cực
- Tám khối linh Thạch cực phẩm, chi sợ còn xa xa không đù.
Dương Phàm lắc đẩu nói.
Hoàn Hồn Pháp Đàn truyền thừa từ thượng cồ, giá trị vô hạn, làm sao tám khối linh Thạch cực phẩm có thể so sánh?
Quan trọng nhất là... sau khi Dương Phàm vơ vét Thiên Lan Điện, linh Thạch có được chất chồng như núi, linh Thạch cực phâm lại chứa vài chục rương, làm sao đê ý đến vẻn vẹn tám khối linh Thạch cực phẩm này.
- Cái gì? Ngươi không đổi?
Sắc mặt Mao Lâm lạnh lẽo.
Vút vút!
Hai bóng trắng từ trong rừng rậm bay ra. tạo thành hình tam giác vây quanh Dương Phàm.
Hai bóng trắng này trang phục tương tự Mao Lâm. áo bào trắng, có hình đầu lâu.
- Mao trường lão, ngươi vô nghĩa cùng hắn làm gì. Trực tiếp giết chết, nói không chừng có thể luyện thảnh Bạch cốt Khò Lâu Vương.
Một bóng trắng khác bật cười nói.
- Dương tông sư. Đây là ngươi rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt.
Sắc mặt Mao Lâm âm lãnh tới cực điêm:
- Lại cho ngươi một cơ hội nữa.
- Cơ hội? Không cần các ngươi cho.
Dương Phàm trừo phúng cười:
- Dương mỗ sớm biết các ngươi không có ý tốt, nhưng lại cố tình muốn tới đây. Hiện tại ta không sợ nhất chính là... phiền toái.
Cái gì?
Ba người Mao Lâm đều ngần ra, không nghĩ tới Dương Phàm còn có bộ dạng nắm chắc thắng lọi như vậy.
- Cứ việc xông tới đi. cho dù các ngươi hiện tại không động thủ, Dương mỗ cũng không bó qua.
Dương Phàm xoa xoa tay, vẻ mặt hưng phấn. Hắn đột nhiên có thể cảm nhận được tâm lý hiếu chiến của Hỗ Phi.
Loại tâm lý này là không sợ phiền toái nhất, chi sợ thiên hạ không loạn.
- Tiểu từ ngươi muốn chết, ở Đại Tần ngươi là tông sư, ờ Ngoại hái vực ngươi chi là con
rệp.
Một bóng trắng "Bá... roẹt" một tiếng, vọt tới trước người Dương Phàm. Một mảnh hòa diễm màu trắng ngà như rồng rắn quấn quanh ập tới.
Dương Phàm đột nhiên sinh ra một loại cảm giác sờn tóc gáy, tay áo vung lên. một dòng nước màu lam như lốc xoáy mang theo một vùng lôi quang cùng với hóa diễm màu trắng ngà va chạm vào nhau.
"Xuy... roẹt" một tiếng, hòa diễm màu trắng ngà kia lập tức đột phá tầng phòng ngự của Dương Phàm.
Dương Phàm hoảng sợ. tùy tiện một người nào trong ba người này, thực lực đều có thể so với Dư trường lão lúc trước.
Càng đáng sợ chính là loại hỏa diễm màu trắng ngà cực kỳ quỷ dị này ăn mòn vạn vật, còn ẩn chứa một loại thuộc tính thôn phệ.
Thấy vậy, trong lòng bàn tay Dương Phàm hiện lên một đoàn ngọn lửa đỏ rực ánh vàng, mang theo một luông nhiệt độ cực nóng đốt cháy vạn vật; va chạm cùng một chỗ với hòa diễm màu trắng ngà kia.
Mói vừa va chạm, giữa hai người bốc lên một làn khói trắng dữ đội, Thái Hu Thiên Hòa lập tức chiếm ưu thế, liên túc bức lui hóa diễm màu trắng ngà kia.
Tên đạo sĩ áo bào trắng kia kêu một tiếng đau đớn, linh hồn một mảnh bỏng rát, liên tục lui về phía sau.
Một đấu một. Dương Phàm có được Thái Hư Thiên Hóa hoàn toàn chiếm ưu thế.
Nhưng hắn đối mặt chinh là ba người.
Mao Lâm cùng một đạo sĩ áo bào trắng từ hai phía khác giáp công tới.
Dương Phàm lập tức bị còng kích từ ba phía, rất nhanh bị đánh từ trên không rơi xuống.
- Thực lực tiểu tử này không ngờ mạnh mẽ như vậy. nếu chi vẻn vẹn là một người, chi sợ không phải đối thủ của hắn.
Trong đó một lão đạo sĩ áo bào trắng hoảng sợ nói.
Ba người lập tức liên thủ, đểu tự triệu tập ra một bộ xương trắng cao đến chục trượng.
Bộ xương trắng này toàn thân cứng rắn nhu kim cương, đao thương không vào. thực lực không ngờ đều đạt tới Hợp Thê trung kỳ.
Như vậy. Dương Phàm phải đối mặt với công kích từ sáu phía, bị đánh liên tiếp bại lui, thi thoảng bị thương tổn. dẩn dẩn bị ba người bao vây.
- Khặc khặc khặc... Xem tiểu tử ngươi còn chạy đi đâu?
Mao Lâm âm hiểm cười nói.
ở trong loại tuyệt cảrih này, Dương Phàm liếm liếm môi. ngược lại càng trớ nên hưng phấn.
Đột nhiên, toàn thán hắn hào quang màu đất rung động, thản thể nhanh chóng được tinh thể hóa.
Rất nhanh, Dương Phàm hóa thành một pho tượng tinh thể, khoanh chán ngồi dưới đất.
Bang Bang Bang!!!
Ba cường giả Ngoại hải vực Mao Lâm bao gồm cả ba bộ xương khô công kích như bão táp lên người Dương Phàm.
Dưới công kích mành liệt như thế bên ngoài thán thể như tinh Thạch của Dương Phàm lập tức vỡ ra đầy vết rạn.
Dương Phàm toàn lực vận chuyển pháp lực toàn thân, khiến lóp tinh Thạch bên ngoài rất nhanh khôi phục.
Nhưng là pháp lực cung ứng xa xa không theo kịp tốc độ lóp tinh Thạch bị vỡ.
Một khi lóp tinh Thạch kiên cổ này bị vỡ. Dương Phàm sẽ gặp phải đả kích cực kỳ thảm thiết.
ở dưới loại áp lực lớn lao này.
"Ầm" một tiếng, tầng phong ấn thứ hai Thủv Hồn Giới đột nhiên bị xúc động, tràn ra một cỗ pháp lực hùng hậu.
Thản thể như đói khát của Dương Phàm giờ phút này lập tức bắt đẩu hấp thu lực lượng tầng phong ấn thứ hai.
Giờ phút này. tầng phong ắn thứ hai chi vẻn vẹn là tràn ra một bộ phận lực lượng.
Dù vậy Dương Phàm tức thì cảm thấy pháp lực dùng không hết. hơn nữa pháp lực trong phong ấn đểu là bị nén ép đển cực hạn, một tầng lợi hại hơn một tầng.
Dưới tình, huống nhưthế, Dương Phàm tìm đường sống trong hiểm cảnh, ngạnh khángba người Mao Lâm và ba bộ xương vây công.
- Tiểu tử này có chút không thích hợp. làm sao càng đánh càng cổ sức...
Một lão đạo sĩ áo bào trắng nhướng mày.
- Có thể là thi triển bí thuật gì. nhất định kiên trì không được bao lâu.
Mao Lâm cười nói.
- Chúng ta tăng lớn lực công kích.
Ba người đồng loại tế ra Pháp báo, bao gồm cả Pháp bào hạng nặng.
Rất nhanh, trước mặt ba người hiện lên vài món Pháp bảo uy lực tuyệt luân: Một câv mộc trượng màu đen. một cây Thiết phủ ri sét. một quang câu tử diễm bùng cháy.
Ba Thòng linh Pháp bảo đồng loạt xuất hiện, thẩn thòng pháp thuật hung hăng đánh lên nguời Dương Phàm.
Rắc!
Tầng tinh thể bên ngoài thản Dương Phàm đột nhiên vỡ ra hơn nửa, kêu một tiếng đau đớn, phun ra một búng máu nhỏ.
- Không tốt. chống đỡ không nổi...
Dương Phàm nhanh chóng chữa trị lóp da tinh thể.
Hắn vốn không nghĩ quá nhanh mớ phong ấn tầng hai.
Bới vì mười tầng phong ấạ tầng sau đáng sợ hơn tầng trước.
Có thể nói, lực lượng mỗi tầng phong ấn ít nhất chênh lệch mười lẩn.
Ầm Ầm Ầm!!!
Loạt công kích tiép theo lại oanh kích lên người Dương Phàm.
Một tiếng "Rắc" thật lớn vang lên. tầng tinh thể bên ngoài thản Dương Phàm hóa thành mảnh nhỏ.
Đổng thời, công kích của ba bộ xương Hợp Thể Kỳ cũng đập tới trên người Dương Phàm.
Phốc!
Dương Phàm phun ra một búng máu. sắc mặt trắng bệch, lập tức bị nội thương.
Từ khi tấn chức vẫn Hoa Kỳ tới nay, lẩn đẩu tiên gặp loại hiểm cảnh này. Hơn nữa còn chính là hắn cố ý đặt mình trong hiểm cảnh như thế.
Giờ phút này. đặt ra trước mặt hắn chi còn hai lựa chọn:
Một: chạy trốn. ít nhất nắm chắc bảy tám phần toàn thản trờ ra.
Hai: phá vỡ tầng phong ấn thứ hai. Mà cỗ lực lượng này sẽ là gấp mười tầng thứ nhất, Ngay cả hắn cũng không nắm chắc khống chế.
Trốn hoặc là chiến?
Đối mặt ba cường giả Ngoại hái vực Mao Lâm, cùng với ba bộ xương khô Hợp Thể Kỳ vây công. Dương Phàm liên tục bị thương hộc máu.
Hắn chung quỵ đặt bản thân vào hiểm cành, mà lại còn là loại tuyệt cảnh không thể xoay chuyển.
Mà lực lượng tầng phong ấn thứ hai chi vẻn vẹn thẩm thấu ra ngoài một bộ phận nhỏ. không thê chống cự sáu phía công kích.
- Khặc khặc khặc... Tiểu tử. chịu chết đi!
Thanh âm chói tai đắc ý của Mao Lâm truyển đến linh hồn, mộc trượng màu đen trong tay hắn đột nhiên bành trướng ngàn vạn lần. hóa thành ngàn vạn bóng côn từ trên tròi giáng xuống, gây nén một tảng sóng gợn không gian hình quạt quét về phia Dương Phàm.
Ngoài ra. còn hai kiện Thông linh Pháp bào khác:
Một thanh Thiết phủ ri sét cũng hóa thành búa lớn như ngọn núi nhỏ. lấy khí thế kinh thiên địa quy thẩn khiếp hung hăng bổ về phía đẩu Dương Phàm.
Cuối cùng là quả quang cầu tử diễm thiêu đốt kia, bén trong phát ra tiếng kêu kinh hồn động phách, chi thấy một Quy Hoàng màu tím đen nuốt thiên địa, mớ cái mỗm lớn như chậu máu cắn tới đầu Dương Phàm.
Hò Hò Hò...
Ba bộ xương khô cao tới mười trượng cẩm trong tay kiếm lớn bẳng xương, từ ba phia hung hăng bô tới Dương Phàm.
Đối mặt với nguy cơ như vậy, Dương Phàm giờ phút này đã bị thương gần như là cục diện hẳn phải chết.
Mặc dù hắn có thán thể bất diệt, lực phòng ngự cường đại, nhung chịu đựng công kích nhưthấ cho dù không chết cũng mất nửa cái mạng.
- Tự làm bậy không thể sổng a...
Dương Phàm thớ dài thật dài, hư ảnh ba màu sau lưng bỗng bành trướng gấp mấy chục lẩn. hóa thành một Huyễn Thẩn Tam sắc sừng sững Thái Hư.
Trong trời đém có thểthấy được một luồng ánh sáng hồn độn xông lên tận tròi.
Đồng thời, trên tinh không thái cồ, hàng ti tinh tú bỗng nhiên nờ rộ hào quang rực rỡ, lại đột nhiên biến mất. khiến cho Huyễn Thẩn Tam sắc kia giống như Thiên Thẩn đứng sừng sững bất diệt.
- Đây là thẩn thông gì?
Đám người Mao Lâm cực kỳ sợ hãi. công kích sáu phía như không một kẽ hở cùa bọn họ, mắt thấy sắp sửa đánh lên trên nguời Dương Phàm lại bị Huyễn Thần Tam sắc này ngăn trở.
Bababa... Ầmẩm!
Tất cả công kích đểu bị Huyễn Thẩn Tam sắc đội tròi đạp đất này chịu đựng.
Dương Phàm khoanh chán dưới đất. sắc mặt trắng bệch. Huyễn Thẩn Tam sắc cao đến trăm trượng hiện lên trên đâu giờ phút này cũng có chút ảm đạm.
Đẳng Đẳng Đẳng!!!
Ba người Mao Lâm toàn bộ bị uy năng vô thượng của Huyễn Thẩn Tam sắc này đẩy lui, trong mắt đểu lộ vẻ kinh hãi.
Thần thông này cũng thật sự quá kinh người.
Không ngờ lấy lực một người chống lại sáu Hợp Thể trung kỳ.
Dương Phàm vội nhân cơ hội này. hấp thu lực lượng tầng phong ấn thứ hai, duy trì Huyễn Thần Tam sắc trong Thái Hư.
Trên thực tế. lực lượng của Huyễn Thần này đã siêu việt Hợp Thể trung kỳ. đạt tới Hợp Thể hậu kỳ.
Mặc dù Dương Phàm đã áp chế thần thông này, nhưng tiêu hao về phập lực cũng khủng bố vô cùng.
Tuy nhiên như vậy hắn cũng đạt được mục đích của mình, lực lượng của tầng phong ấn thứ hai thám thấu ra. điên cuông chảy tới đoàn Liên Hoa Tam sắc.
Dương Phàm khoanh chân ngồi, vẫn không nhúc nhích, vẫn do Huyễn Thẩn Tam sắc phụ thân, hinh thành tầng phòng ngự nhin mà sợ.
Ba người Mao Lâm ngẩm thẩn niệm truyền âm với nhau, vẻ khiềp sợ trong mắt dần biến mất.
- Thần thông này mặc dù kinh người vô cùng, cho dù lấy tu vi Hợp Thể đại tu sĩ cũng chi có thê chống lại mà thôi. Tuy nhiên, hiện tại hắn chung quy ỡ trạng thái bị động, lực lượng dù có mạnh mấy đi nữa cũng không thể vượt qua sự hạn chế của Đại Tẩn.
Ba người rất nhanh làm ra quỵá định.
- Chúng ta chiếm ưu thế lớn về nhản số, nhiều nhất công kích nửa canh giờ có thể khiến hắn hư nhược thoát lực.
Ba người Mao Lâm cùng với ba bộ xương khô lại hình thành đả kích vòng vây đối với Dương Phàm.
Bọn họ lại không thấy được, khóe miệng Dương Phàm nhếch lên nụ cười trừo phúng.
"Hình thái dung hợp ba Thái Hư Huyễn Thẩn vốn nên ngạo thị hoàn vũ, hiện tại lại dùng để phòng thủ!"
Trong lòng Dương Phàm âm thẳm thớ dài.
ở Đại Tẩn, hắn vốn không tính toán sử dụng thẩn thông này. nhung hôm nay thật sự bất đắc dĩ.
Ầm ẩm... Rẩm rẩm!
Công kích đến từ sáu mặt khiến hào quang trên Huyễn Thẩn Tam sắc bám vào trên người Dương Phàm sáng tối không chừng.
Dương Phàm nhắm mắt khoanh chân, đem càng nhiều lực lượng phong ấn tầng thứ hai rót vào trong cơ thể, sau đó duy trì Huyễn Thẩn Tam sắc này.
Sau nửa canh giờ. HuyễnThẩn Tam sắc àmđạm một chút.
- Chẳng lẽ pháp lực tiểu tử này so với chúng ta còn hùng hậu hơn, đánh tới bâv giờ không ngờ không hư thoát.
Ba người Mao Lâm trao đổi với nhau, thẩm giật mình.
Nguyên bản ý tưởng sau nửa canh giờ khiển Dương Phàm suy yếu cùng sự thật sinh ra chênh lệch thật lớn.
Nháy mắt trôi qua nửa ngày, Huyễn Thẩn Tam sắc ảm đạm không ít. ớ dưới công kích sáu phía hoi hơi nang động.
Ba người Mao Lâm mặc dù khó giải quyết, nhưng tự cho 1'ẳng nắm chắc thắng lợi, tính trước kỹ càng, thắng lọi chi là vấn để thòi gian.
Dương Phàm từ lúc mới đẩu trên mặt còn có vài phản gấp gáp, đến về sau lại có vẻ thong dong.
Lực lượng của tầng phong ấn thứ hai mới tiếp cận một phẩn ba, dẩn dẩn rót vào toàn thán, hoặc rót vào Thái Hư Huyễn Thẩn, khiến tu vi hắn tăng lên không nhỏ.
Đen một lúc.
- Không đúng!
Mao Lâm biến sắc, chấn động nói:
- Tu vi tiểu tử này dường như đang tăng lên...
Trong khoảng thòi gian ngắn, không thể nhận ra kỳ quái trong đó, nhưng là thòi gian dài như vậy bọn họ cũng nhìn ra manh mối.
- Không quán ngươi có âm mưu gì. bần đạo tuyệt đối không cho ngươi thực hiện được!
Trong mắt Mao Lâm lóe lãnh quang, đột nhiên vỗ vào một cái túi cổ quái bên hông.
Hỗ...
Trong túi liền bay ra một đám khí đen che lấp thiên địa.
Từ trong đám khí đen truyền đến một tiếng rít gào trầm thấp, kinh hãi tâm hồn.
Hống... Ngô!!!
Một con đại hắc ngưu chân đạp hào quang màu lục mang theo khi đen cuồn cuộn xông tới Dương Phàm.
Ấm... phanh!
Đại ngưu màu lục kia lực lớn vô cùng, lực mạnh va chạm khiển Huyễn Thẩn Tam sắc bám vào Dương Phàm run rây mành liệt.
- Đây dĩ nhiên là Lục sắc Thẩn Ngưu nổi tiếng về lực lượng?
Sắc mặt Dương Phàm chợt biến đổi.
Lực tông của thẩn ngưu này đáng sợ tới cực điểm, có thể đem núi lớn trăm vạn cân đạp thành đất bẳng.
Cho dù ngươi thẩn thòng kinh người, tu luyện kim cương bất hoại cũng không thể chính diện chịu đựng thẩn ngưu này tông vào và giẫm đạp.
Ầm ẩm... ẩm ẩm...
Theo Lục sắc Thẩn Ngưu không ngừng tông ủi, tốc độ ảm đạm của Thái Hu Huyễn Thẩn Tam Sắc nhanh thêm vài phẩn.
- Thẩn ngưu này tuy 1"ẳng cũng áp chế tu vi, nhụng chi riêng lực lượng cơ thể. chính diện va chạm có thê trực tiếp tiêu diệt cường già Hợp Thê trung kỳ.
Mao Lâm vẻ mặt tự đắc nói.
- Nếu tiếp tục như vậy. nhiều nhất ta chi có thể kiên trì một canh giờ...
Sắc mặt Dương Phàm có chút khó coi.
- Không bẳng chúng ta đánh cuộc một chút, tiểu tử này có thể kiên trìbao lâu?
Trong đó một lão đạo áo bào trắng cười âm hiểm nói.
- Ta thấy hắn nhiều nhất kiên trì thời gian một nén nhang.
- Khặckhặc... Ta cá là hắn chi có thể kiên trì nửa canh giờ.
Một đạo sĩ khác trong tử diễm quang châu đột nhiên nớ rộ quy khí kinh thiên, bay ra mấy chục vạn quỷ vật toàn thân bốc lửa màu lục, che phủ trời đất giống như châu châu đánh với Dương Phàm.
Ba người này chung quy là trường lão tông phái Ngoại hải vực.
Đạt tới cấp bậc trướng lão. tu vi bọn họ ít nhất đểu là Hợp Thể đại tu sĩ. địa vị cao cả. hơn nữa tư bản hùng hậu pháp lực thông thiên, thân thông vô số.
Chi là sau khi đến Đại Tẩn. bới vi trói buộc của Tể Thiên Phệ Huyết Đại Trận, tu vi bị áp chế ờ Hợp Thể trung kỳ.
Dương Phàm nhẹ nhàng thớ dài, chi có thể trơ mắt nhìn hào quang của Huyễn Thẩn Tam Sắc sau lưng càng Ngày càng ảm đạm, nhìn như tùy thòi đểu có khả năng tắt đi.
- Các vị... đếnđây chấm dứt!
Dương Phàm hít sâu một hơi. trong mắt thoáng hiện sát ý lạnh băng.
Cái gì?
Ba người Mao Lâm nao nao. đột nhiên cảm nhận được một uy hiếp vô hình.
Chi thấy khí tức Dương Phàm ngưng tụ. lỗ chán lông cùng vô số huyệt đạo toàn thân đột nhiên mỡ ra. tóc trên đâu dựng đứng như châm cứng.
Ầm... Ẳm!
Tầng phong ấn thứ hai Thủy Hồn Giới như hải dương màu lam bộc phát giống như núi lửa, một cỗ uy áp tuyệt thể kinh thiên động địa che phủ trời đất.
Tâm thần ba người Mao Lâm nin run, không ngờ bị một cỗ pháp lực uy áp không thể hình dung kinh sợ.
Ngay sau đó. một tiếng nổ động trời lấy Dương Phàm làm trung tâm bùng nổ ra.
Cột sáng ba màu hồn độn lấy hắn làm trung tâm xông thẳng lẻn chín tầng mây. khiến thiên địa biến sắc.
Mà bổn phương tám hướng, quang khí ba màu như mưa phùn hóa thành sóng lớn diệt thế tràn ngập khắp thiên địa.
ẦmẲm Ẳm!!!
Sóng lớn ba màu hủy diệt cuồng bạo cùng không gian sóng gợn lập tức thổi quét ngàn dặm núi sông, nơi đi qua hết thảy đêu hóa thành hư vô.
Lục Sắc Thẩn Ngưu hứng chịu đầu tiên, trong sợ hãi run rẩy bị sóng lớn ba màu mang theo không gian sóng gợn đánh tan nát. lại bị xoắn thành dạng hạt nguyẻn thủy.
Rồi sau đó ba bộ xương Hợp Thể Kỳ cũng như "tồi khô lạp hủ", không có bất kỳ lực trả đòn, hóa thành hư vô.
Có thể nói. tất ca lỗ chân lông cùng huyệt đạo của Dương Phàm đểu đang bùng nổ pháp lực. không có bất kỳ đường trốn tránh.
Phản ứng ba người Mao Lâm hơi nhanh một chút, nhanh chân bò chạy, thi triển Độn Thuật mạnh nhất ý đồ chạy ra khói trung tâm phạm vi pháp lực bùng nổ.
Nhưng tốc độ pháp lực bùng nổ kia thật sự quá nhanh, trong nháy mắt thổi quét ngàn dặm núi sông, trong phạm vi mười vạn dặm đêu bị san thành đất băng.
Hai tiếng kêu thảm thiết truyển ra, trong đó hai lão đạo áo bào trắng không kiên trì được nửa hô hấp. liền hóa thành bụi bặm.
Mao Lâm vào thời khắc nguy cơ. phập lực phong ấn áp chế trong cơ thể đột nhiên bùng phát, toàn thân khí xám tận trời, không ngờ không kém lực lượng Dương Phàm phát ra giờ phút này do giải phong ấn.
Ầm...
ở trong sóng lớn. hắn bị đánh ra mấy ngàn dặm, gian nan giữ được mạng.
Nhưng là Ngay sau đó. một cồ nguy cơ cường đại ngàn vạn lẩn từ trên cao phủ xuống.
Chi thấy trong hư không, sương mù màu máu mờ 1'ộng, bên trong phảng phất như có thể thấy được vực sâu vô hạn, một cái Kình Thiên Hắc Thủ từ trên trời giáng xuống, hung hăng chộp tới.
- Không tốt!
Sắc mặt Mao Lâm trắng bệch, ớ trước mặt Kình Thiên Hắc Thủ kia lại có vẻ nhỏ bé như thế, lập tức bị bắt giữ.
Ba!!!
Kình Thiên Hắc Thủ bắt Mao Lâm đi. rồi sau đó lại quav về sương mù màu máu.
Kỳ quái chinh là. Kình Thiên Hắc Thủ này chi là bắt người, bình thường cũng không trực tiếp giết chết, tối đa cũng chi là bắt giết (khó hiu ghê
Vào lúc Dương Phàm bùng nổ lực lượng phong ấn tầng thứ hai. pháp lực cũng vượt qua giới hạn cao nhất của Đại Tân hiện giờ.
Một tầng sương máu lan tràn trên hư không đinh đầu hắn.
Dương Phàm cảm thấy một luồng hàn ý trí mạng, thẳm nghĩ không tốt.
Nhưng trong thiên địa đột nhiên sinh ra một cỗ khí vận lực cường đại, đối kháng sương máu rồi sau đó triệt tiêu nó.
Dương Phàm không khói thớ nhẹ một hơi. có thể mơ hỗ cảm ứng được sự tồn tại của Hoàng Long Quan cùng Hắc Long Tiên, đặc biệt là Hoàng Long Quan dung hợp hoàn mv.
Như thế xem ra. tuy 1"ẳng Chí Bảo Long Khi không ớ bên cạnh chủ nhản nhung vẫn có khí vận gia thân.
Khi hết thảy qua đi, Dương Phàm lơ lửng ớ trên một hố sâu thật lớn nhìn không thấy đáy.
Lấy hắn làm trung tâm. núi sông phạm vi mười vạn dặm đểu bị san thành đất bẳng, cách tuyệt thê gian.
- Đây là lực lượng tẩngphong ấn thứ hai...
Dương Phàm kinh hãi đảm chiến, giờ phút này thân thể hắn đã máu thịt mơ hỗ. đang nhanh chóng khôi phục.
Thật lâu sau. hắn dứt khoát rơi vào trong vực sâu không đáy kia, bắt đẩu nhắm mắt điểu
tức.
Mà giờ phút này. trong cơ thể tràn ngập pháp lực vô cùng vô tận khiến hắn cực kỳ khó chịu.
- Xem 1'a ờ Đại Tẳn nhiều nhất chi có thể phá vỡ hai tầng phong ấn... Tuy rẳng chi hấp thu một phẩn tư lực lượng trong đó, cũng đủ để ta hiện tại đánh vào vẫn Hoa trung kỳ.
Trong mắt Dương Phàm lộ ra một chút may mắn cùng vui mừng.
Lẩn này tuy 1"ẳng lấy thản mạo hiểm, nhưng kỳ ngộ cùng rất lớn, chi cần tại chỗ bể quan hai ba năm, có thê tấn chức cành giới trung Kỳ.
Đồng thời điểu này cùng đại biểu, khoảng cách của hắn vói hai cảnh giới Độ Kiếp Kỳ. Chứng Quả Kỳ lại rút ngắn thêm một bước.
Dương Phàm bế quan ớ hố sâu không đáv này hai năm, thẳng đến một ngày mớ mắt. ánh mắt sáng ngòi tráng lệ như mặt trời mới mọc nơi chân tròi.
Ti ti...
Hắn chậm rãi phun ra một hơi. quang vên ba màu từ từ phun ra, bắn ra một vệt sáng mờ ba màu rực rỡ huyễn lệ, ớ phía trên trời xanh vạn dặm tạo thành một cẩu vồng to lớn tráng lệ.
Trong hư không phạm vi mười vạn dặm đột nhiên sinh ra một cồ áp lực to lớn chấn động khiến quy thân lui tránh.
Cũng may phạm vi mười vạn dặm này sớm tại lúc giải phong ấn hai năm trước đã bị san thành đất bẳng.
Trong lúc Dương Phàm bế quan tu luyện ớ nơi đây, nơi này mơ hỗ trờ thành một vùng cấm địa, không người dám đụng chạm.
Sau khi hắn phun ra một hơi xong, hào quang đẩu trời nhộn nhạo phía chân trời, đồ sộ xinh đẹp giống như tiên cảnh.
Vô hình trung, một cỗ sinh cơ tinh khiết tự nhiên sinh ra trên mảnh đất khô cẳn này.
Nhiều năm sau, nơi này một mánh lục ý sinh cơ, trờ thành một nơi non xanh nước biếc.
Sau khi giải phong ấn tầng thứ hai, mặc dù Dương Phàm có thể hấp thu rất ít pháp lực nhưng vẫn như cũ khiển hắn từ vẫn Hoa sơ kỳ tấn chức đến vẫn Hoa trung Kỳ.
Hai tầng phong ấn khiến Dương Phàm trong mấy năm ngắn ngủi vượt qua một giai vị nhỏ. Điêu này thật sự khó tin, nhung phiêu lưu cũng thật lớn.
Sau khi tấn chức vẫn Hoa trung kỳ. trong cơ thể Dương Phàm đã xảy ra một ít biến hóa.
Thủv Hồn Giớii như trước là một vùng hài dương màu lam mênh mông, chi là hơi nổi lên hào quang ba màu.
ở phía trên, hào quang màu đất của Địa Hồn Căn càng thêm dàv. mơ hỗ trở thành một vùng đại địa, lơ lửng trên Thủv Hổn Giới.
ờ phía trên Địa Hồn Căn lại dựng dục một đoàn lục cầu trong suốt, phía trên hào quang ba màu nở rộ như hoa sen.
Đoàn lục cẩu trong suốt kia một nửa khảm trong Địa Hồn Căn, kết nối cùng Thủv Hồn Giới, một nửa khác lại được hào quang ba màu trên đinh đâu làm dịu.
Chợt nhin vào, giống như một bảo vật màu lục trong suốt được bao phủ bói hào quang năm màu.
Đây là vẫn Hoa trung kỳ. tráng quan huyễn lệ như hoa nờ, rụng động lòng người.
Từ đoàn lục cầu trong suốt ớ trung tâm lộ vẻ mòng lung mơ hỗ. hào quang ba màu phía trên, Địa Hòn Căn và Thủy Hôn Giới phía dưới đêu có thê trông thấy rõ ràng.
Mà khác biệt với vẫn Hoa sơ kỳ, đoàn Liên Hoa Tam sắc kiabay dựng lên cao, Địa Hồn c ăn vững như đại địa, Thủy Hồn Giới càng thêm mênh mòng.
- vẫn Hoa trung Kỳ là thòi khắc đánh chắc cơ sở. sau khi ta về Bắc Tẩn phải lĩnh ngộ một đoạn thòi gian dài. Tuy nhiên, vẫn Hoa hậu kỳ lại là một cảnh giới vô cùng đặc thù mà huyên diệu.
Con mắt. thân thể Dương Phàm ớ dưới ánh mặt tròi mới mọc hiện ra đồ sộ xinh đẹp vô hạn, giống như sự vật tốt đẹp nhất thế gian, mị lực vô hạn.
vẫn Hoa trung kỳ tuyệt đổi là giai đoạn Dương Phàm tu luyện Tiên Hồng Quyết có mị lực lớn nhất.
Bất kỳ nữ nhản nào, ánh mắt đẩu tiên nhìn đến Dương Phàm đểu có khá năng lập tức yêu hắn.
Bới vì, xinh đẹp là thứ mà bất kỳ sinh linh gì đểu theo đuổi.
Cho dù Dương Phàm thu liễm khí tức cũng không thể hoàn toàn che giấu vẻ huyễn lệ tráng quan của cảnh giới này.
- Ta nên trờ về Bắc Tần rồi.
Thản hình Dương Phàm nhoáng lẻn một cái. biến mất.
Đối với hắn hiện nay mà nói. Ngay lập tức thuấn di ngàn dặm căn bản không thành vấn đê. hơn nưa cực kỳ thoải mái.
Tuy nhiên, trước khi đi Dương Phàm đi hoàng cung Đại Tẩnmột chuyến.
Đám người Hàn Kỳ. Tẩn Vong đang xây dựng lại hoàng cung Đại Tẩn.
- Ngươi muốn giúp đỡ Tẩn Vong trớ thành tân hoàng đế?
Dương Phàm khẽ chấn động.
Nên biết. Tần Vong là đối đầu của Tần Tuấn khi còn sống.
- Trước khi chết. A Tuấn đã hiểu ra hết thảy.
Ánh mắt Hàn Kỳ dẩn dẩn mờ mịt:
- Không biết Dương đạo hữu có hứng thú nghe một đoạn chuyện xưa hay không?
- Chuyện xưa? Tốt nhất khôngnẻn quá dài.
Dương Phàm khẽ cười nói.
Lúc Hàn Kỳ quan sát đánh giá Dương Phàm, trong lòng kinh ngạc không thôi.
Dương Phàm giờ phút này trẻnngười có một vẻ nho nhã tuấn mỹ không thể hình dung, hoàn cảnh quanh thân tựa như chìm trong ý cảnh ángmâv đó nơi chán trời tráng quan mỹ lệ.
"Chẳng lễ Dương Phàm này tu luyện công pháp mị hoặc nào đó?"
Ý niệm này chọt lóe trong đẩu Hàn Kỳ rồi biến mất.
Bới vì loại đẹp này ờ trên người Dương Phàm đến từ tự nhiên, ý cành to lớn hùng vĩ, tràn ngập một loại dương cương, cùng vẻ âm nhu của công pháp mị hoặc bình thường là hoàn toàn tương phán, về mặt trinh tự khôngbiết chênh lệch bao nhiêu.
- Tẳn Tuấn, Thượng Quan Phi, còn có ta đã từng được coi là "Kinh đò tam tú". Mà lúc trước, Yên Ninh chính là mỹ nữ tuyệt sắc đệ nhất Tân đô. Ta cùng Tân Tuấn là bạn tốt, cũng là mưu thẩn dưới tay hắn, lại đồng thời thích nàng này. Nhung bới vi giới hạn bới thân phận, tình yêu của ta đổi vói Yên Ninh thủy chung chôn sâu dưới đáv lòng, ngược lại trợ giúp Tân Tuấn lấy được nàng. Thẳng đến cái ngày Yên Ninh cùng Tẳn Tuấn đính hôn, nàng mới âm thảm đua khăn thêu thô lộ với ta. Nguyên lai, người Yên Ninh chán chinh yêu thích lại là ta.
Ánh mắt Hàn Kỳ rang động, than thớ.
- Ha ha, Dương mỗ từng nghe nói Hàn tiên sinh là kinh đô đệ nhất mỹ nam năm đó. Nho nhã tuấn tú, giành được vô số thiếu nữ thầm mến.
Dương Phàm tự nhiên cười nói.
- Kinh đò đệ nhất mỹ nam?
Hàn Kỳ chua xót cười:
- So với Dương đạo hữu giờ phút này. lại thất sắc rất nhiều.
Dương Phàm nghe vậy bỗng nhiên ngẩn ra. hắn không phát hiện ý cảnh hiện tượng trên người mình bới vì tu luyện Tiên Hồng Quyết. hết thảy tuân theo tự nhiên, cũng không cố ý để lộ ra.
- Bởi vi giớii hạn của thản phận, lại thêm Tẳn Tuấn tri ngộ cùng tài bồi đổi vói ta, ta cùng hắn là huynh đệ tốt nhất. Tẳn Tuấn khi đó. tính cách của hắn vẫn rất hiển hòa.
- Hiền hòa?
Bất kể thế nào. Dương Phàm cũng không thể đem Tần Hoàng ngang ngược bá đạo cùng hai từ "Hiền hòa" liên hệ cùng nhau.
- Tuy nhiên sau khi tiến vào hoàng tộc. Yên Ninh lại tự sát mà chết. Tẩn Tuấn đối với nàng vêu chán thánh sâu sắc, đan xen cùng hối hận, chi trong một Ngày tính tình đại biên!
Hàn Kỳ hít sâu một hơi:
- Ngày đó. toàn bộ kinh đô, máu nhuộm trời xanh!
- A Tuấn bảo tồn thật tốt thi thể Yên Ninh, phát lời thể độc. nhất định phải hỗi sinh Yên Ninh, cho dù mờ ra Tiên Tânbảo tàng cũng sẽ không tiếc.
- Đây chính là nguyên nhản Tẳn Tuấn giết huynh trướng, lên ngôi hoàng đế. không tiếc tất cả mọi giá cũng phải mớ Tiên Tân bảo tàng?
Dương Phàm thớ dài thật dài.
Hắn tuyệt đổi không nghĩ tới Tần Tuấn dĩ nhiên là một người tinh thảm như thế.
- Trong cuộc đời A Tuấn chi yêu một mình Yên Ninh, cho dù hậu cung ba ngàn phi tử cũng không đến một Ngày, Ngay cả con cháu đều không muốn.
- Phàm là có thẩn tử khuyên hắn lập phi, đểu giết không tha!
Dương Phàm nghe đến đó, cũng hơi động dung.
- Có thể nói. Tẳn Tuấn vốn là một người hoàn mv cực kỳ. vô luận xuất thân, thiên phú. ngộ tính, tướng mạo đểu có thể nói là tuyệt đinh. Khuyết điểm lớn nhất của hắn chính là dùng tình quá sâu, quá chuyên nhất!
Trong mắt Hân Kỳ ứng đỏ. phảng phất như lại nhin thấy Tẩn Tuấn thòi kỳ "Tẩn đô tam
tú".
Dùng tình quá sâu. quá chuyển nhất!
Dương Phàm trầm mặc.
- Sau khi A Tuấn hiệp trợ Tiên Tần Thủy Hoàng phong ấn Cửu u Ma Đế, hết thảy đểu hiểu ra.
Hàn Kỳ hơi ngưng một chút:
- Hắn lưu lại cho ta ba điều di ngôn.
-ồ?
Dương Phàm nổi lên một chút hứng thú.
- Thứ nhất, bảo ta đem Thiên Nhất Hồn Thủy cùng Hoàn Hồn Pháp Đàn giao cho ngươi, hỗi sinh Yên Ninh cùng Tiểu Hân. Hắn thậm chí nhờ ta hỗ trợ chuyền lời. xin lỗi Dương tòng sư. hết thảy đểu là hắn tự làm tự chịu.
- Xin lỗi?
Dương Phàm khó có thể tin. Đây mới là Tẩn Hoàng chân chính, đã từng đệ nhất nhản vũ lực đệ nhầt Đại Tẳn?
- Thứ hai, hắn dặn ta chiếu cố Yên Ninh thật tốt. bất kể thế nào đểu phải làm được, nếu không hắn chết không nhắm mắt.
Hàn Kỳ nớ nụ cười, nhung lại biểu tình tự thẹn, lệ nóng doanh tròng.
Dương Phàm lại động dung.
- Thứ ba. giúp Tẩn Vong kế thừa ngôi vị hoàng đế. Ngôi vị hoàng đế này vốn nên thuộc về hắn.
Hàn Kỳ vẻ mặt bình tĩnh nói.
Ba điểu di ngôn khiến trong lòng Dương Phàm chấn động mạnh, nhấc lẻn sóng gió ngập
trời.
Thật lâu sau, Dương Phàm rốt cục mớ miệng, sổng mũi cay cay, thanh âm trầm thấp nói:
- Ta có thê đi tế bái phần mộ hắn một chút không?
- Đương nhiên có thể.
Trong thanh âm khàn khàn của Hàn Kỳ lộ ra vẻ vui sướng cùng cám kích sâu sắc, khom người nói:
- Mời Dương tông sư.
Dường như bới vì có người tán thành sự tồn tại của Tẩn Tuấn khiến Hàn Kỳ vô cùng ngạc nhiên vui mừng.
Huống chi, người này còn là tông sư đinh nhất Đại Tẩn hiện giờ.
Một khi Dương Phàm có thểbái tế Tần Tuấn, cũng tán thành sự tồn tại của hắn.
Như vậy ngày sau Tẩn Tuấn lưu lại trong sử sách sẽ không phái là danh tiếng xấu.
Hàn Kỳ nhìn thản hình cao lớn này, không khói khảm phục sâu sắc: Có lẽ, đây mới là tông sư chán chính.
Ba Ngày sau!
Bái tể phần mộ Tẳn Tuấn xong xuôi, Dương Phàm rốt cục bước trên đường trớ về Bắc Tẩn.
Trước khi đi, Dương Phàm lệnh lực lượng bộ lạc tiềm tàng của Thiên Cơ Các hiệp trợ Tẩn Vong củng cố địa vị.
Đồng thời, Dương Phàm viết một phong thư đến Thiên Vũ Châu, khiến Vò Hầu cổ bảo ủng hộ địa vị của Tẳn Vong.
Trên thực tế. chi cần một câu nói của Dương Phàm, hắn đứng sau lưng Tần Vong. Mười tám lộ chư hâu Đại Tản sẽ đêu phục tùng, không dám làm trái
Một năm sau.
ờ Thanh Giang Hà dòng nước chảv xiết. Ngư Dương quốc.
Một nam nhản mặc cẩm bào thanh ngọc từ trên trời hạ xuống mánh đất này.
Từ sau khi trận chiến phong ma, giới hạn cao nhất tu tiên của tất cả các khu vực trên Đông Thắng Đại Lục đêu tăng lên một hai cành giới nhỏ.
Tỷ nhu Bắc Tẩn. hiện nay tu vi cao nhất là Hóa Thẩn trung kỳ.
Dương Phàm có thêm khí vận gia thân, có thể áp chế tu vi ớ trình tự Hóa Thẩn hậu kỳ.
- Ha ha ha... Ngươi rốt cục trờ lại Ngư Dương rồi!
Một giọng nói già nua ôn hòa từ trong Thanh Giang Hà truyển đến. cũng rất nhanh hiện ra một lão già tóc lam.
Dương Phàm vừa mới hạ xuống đã bị Hà Lạc phát hiện.
Không thể không thùa nhận, cảnh giới của Hà Lạc này thật là quỷ thần khó lường.
Trong mắt Dương Phàm lóe ra hào quang năm màu. nhìn xuống Thanh Giang Hà, không khói ngạc nhiên thán phục nói:
- Nguyên lai Hà Lạc đạo hữu dĩ nhiên là hồn sông này, Thản sông của Thanh Giang Hà.
- Thẩn sông thì không dám nhặn, ta chi là vì sông này mà sinh ra.
Hà Lạc ha ha cười.
Thản sông là chi Thần linh cai quán các con sông trong truyền tHuyết.
Lấy cảm quan của Dương Phàm giờ phút này. có thể phát hiện Hà Lạc cùng Thanh Giang Hà to lớn này là một chinh thể.
Hoặc là nói, Hà Lạc là một bộ phận của Thanh Giang Hà, là linh hồn của sông này.
Thử nghĩ, lịch sử của một con sông có thể ngược dòng đến niên kỷ xa xôi dường nào?
Lịch sử của Thanh GiangHà hoàn toàn có thể dõi ngược về đến thời kỳ thượng cồ.
Đồng thời, sòng này thòng đến Hoàng Thiên Hà tại Đại Tẩn.
Cũng khó trách Hà Lạc bác học như thế. trên biết thiên văn dưới biết địa lý.
Hà Lạc cười ngoắc tay. gọi Dương Phàm cùng nhau tiến vào Hà Uyên Đình.
- Dương đạo hữu tiềm lực không thể đo lường a, không ngờ nhanh như vậy liền tiến vào Thông Thiên tam giai. Nghĩ đến Ngày sau vô địch một giới cùng không phải là xa.
Hai người rất nhanh trò chuyện vói nhau.
Lẩn này. Dương Phàm không nhìn thấy lão yêu.
- Vì sao không thấy Hỗ đạo hữu trờ về?
Hà Lạc ngạc nhiên nói.
- Hắn lại giống như lần trước, linh hồn ngủ say.
Dương Phàm cũng biết việc này. thờ dài thật dài:
- Chứng này rất khó cứu trị. trước tiên để hắn ngủ sav trăm năm, ta lại ra tay cứu trị. Thời gian ngủ say càng dài. sau khi tinh dậy hắn sẽ có thực lực càng mạnh.
Nguyên lai vào lúc chữa trị Địa Mạch Chi Tích. Yêu Long Hoàng từng đua Hổ Phi đến Tiên Đạo Tông, phần thán của Dương Phàm từng đến kiểm tra.
- Đúng rồi. lần này ngươi trờ về Bắc Tẳn cùng là vừa lúc. Bời vì nay mười ba nước Bắc Tân lại sinh loạn.
Hà Lạc cười nói.
- Sinh loạn?
Dương Phàm khẽ giật mình, hắn ròi Bắc Tẳn cũng đã được hai ba trăm năm rồi.
- Nghe nói vào một trăm năm trước, tiền bối của Man di cửu tộc tại Ngoại hải vực đi Thánh điện Khổng tước, khiến thực lực Tâv Nhạc tăng mạnh. Một thời gian trước, bộ phận binh lực của Tây Nhạc man di đã tấn công mười ba nước Bắc Tần...
- Tâv Nhạc man di?
Dương Phàm hơi nhướng mày. một tay vung lên. trên tay xuất hiện một cuộn giấy che kín hoa văn màu máu, phía trên nhộn nhạo một cỗ dao động mịt mờ.
Đây chính là linh hồn huyết khế năm đó Dương Phàm thống lĩnh mười ba nước Bắc Tẩn. đánh tới Tâv Nhạc man di. bức bách tất cả bậc cao man di ký kết trước Thánh điện Không tước.
Nguyên bản Dương Phàm cho 1"ẳng sau khi ký huyết khể này. man di cửu tộc ít nhất cần thòi gian ngàn năm mới có thê hoàn toàn khôi phục nguyên khí.
Nói cách khác, mười ba nước Bắc Tẳn ít nhất có thể giữ được anbình ngàn năm.
Mà nay mới qua hơn ba trăm năm, man di lại đã khôi phục nguyên khí?
Dương Phàm cảm giác khó tin.
Hà Lạc vuốt râu cười nói:
- Linh hồn huyết khé này chi có thể ước thúc những cường giả bậc cao năm đó ớ Thánh điện Khổng tước, bọn họ tuyệt đổi không thể bước vào mười ba nước Bắc Tẩn nửa bước, nếu không sẽ gặp linh hôn huyết bạo. Tuy nhiên từ sau trận chiến ấy, những bậc cao man di này đốc lòng bồi dưỡng tân tú đời sau. thời gian ba trăm năm bồi dưỡng ra không ít cường già bậc cao. Đặc biệt một trăm năm trước, tiền bổi của Tây Nhạc man di Ngoại hải vực trờ về khiển thực lực man di cửu tộc đột nhiên tăng lên.
Dương Phàm nghe vậy. trầm tư một lát. gật gật đẩu nói:
- Cho dù là Tâv Nhạc man di có được một tu sĩ cao nhất, mười ba nước cùng không có bất kỳ sức phản kháng.
Lực uy hiếp của cường giả cao nhất, Ngay cả ngàn ngàn vạn vạn Nguyên Anh Hóa Thẩn cũng đểu là thùng rồng kêu to.
Huống chi, cường già đinh của Bắc Tần chẳng qua là Nguyên Anh đại tu sĩ.
về phần cường giả Hóa Thần Kỳ. bên phía Tiên Thành Ngư Dương quốc chi là độc hạt tọa trấn.
- Lẩn này ta trở về Bắc Tần. mục đích chủ yếu là hỗi sinh phụ thân, về phẩn việc này nếu rảnh rỗi cũng thuận tiện giải quyết luôn.
Dương Phàm gật gật đẩu. nhẹ nhàng bâng quơ nói.
Sau khitừbiệt HàLạc, Dương Phàm bước ra một bước.
"Bá" một tiếng, súc địa thành thốn, ngay lập tức ngàn dặm.
Tuy nhiên, một bước này của Dương Phàm vượt qua rất nhỏ. chi là quãng đường mấy trăm dặm.
Nơi dừng chán là một phường thị tu tiên trên nước non xanh nước biếc, tu sĩ lui tới nhiều vô cùng.
Dương Phàm đương nhiên sẽ không quên, nơi này chính là phường thị tu tiên Tú Ngọc Các.
ở nơi này, hắn từng có lẩn đẩu hẹn hò với Vân Vũ Tịch. Tình cành Ngày xua phảng phất hiện lên rõ ràng.
Dương Phàm hạ xuống mánh đất trung tâm Tú Ngọc Các. trên trời lui tới vô tận pháp bào độn quang, thậm chí ngẫu nhiên có thê thấy được bậc cao xẹt qua ngang trời, khí thế tolón khiến cho tu sĩ phụ cận đểu dùng ánh mắt ngưỡng mộ kính sợ nhin lên.
Cám quan triển khai, toàn bộ Tú Ngọc Các lại xa lạ như thấ nhìn không thấy một nguời quen cũ.
Cách biệt hơn ba trăm năm, cho dù là người tu tiên bình thường cũng sớm trớ về với đất.
Sớ dĩ tới nơi này là bới vì có một cỗ khi tức quen thuộc.
Dương Phàm theo cỗ khí tức mỏng manh này đi đến một tòa lẩu các giao dịch lớn.
Cồ khí tức quen thuộc kia bị chặt đứt ớ trong này.
Tòa lầu các này hùng tráng nguy nga, trên bàng hiệu viết chữ cứng cáp có lực: Thiên Hành Các.
Thiên Hành Các.
Khóe miệng Dương Phàm nhếch lẻn một tia cười khẽ, quả nhiên không sai.
Giữa hắn cùng huynh đệ Thiên Hành Chu có một đoạn quan hệ sâu xa. không biết đoạn tiên duyên này còn có thể tiếp tục kéo dài nữa hay không.
Dương Phàm trong lúc đi lại. tự nhiên vô cùng, toát ra một loại vé đẹp tới từ tự nhiên, giông như vâng mặt trời chói chang nơi chân trời, phát ra mị lực vô cùng.
Lúc đi vào lầu các, hắn tự nhiên khiển vô số tu sĩ chú ý. đặc biệt là những nữ tu trong nháy mắt thất thân, trong mắt sáng liên tục chóp sáng Kỳ dị. thật lâu sau mới hoàng hôn tinh lại. hai gò má đó bừng.
Dương Phàm đi vào phía bên trong lầu các.
Bới vì dẫn dắt hắn chính là cồ khí tức quen thuộc kia.
Nhưng là khi đi đến cửa. hai gã tu sĩ chấp pháp chặn hắn lại, lãnh đạm nói:
- Đây chính là trọng địa của Thiên Hành Thương Hội, người ngoài không được tiến vào.
- Dương mỗ chi muốn nhìn chốn cũ. xin nhị vị dàn xếp một chút.
Dương Phàm khẽ cười nói.
- Vâng, đại nhân.
Kỳ quái chinh là. hai gã tu sĩ chấp pháp Ngưng Thân Kỳ này lập tức lộ vẻ cung kính, như gặp thần minh, chắp tay đua Dương Phàm đi vào.
Dương Phàm tự nhiên tiến vào bén trong lẩu các.
- Đứng lại.
Một thanh niên mặc câm bào hoa lệ quát lạnh một tiếng.
Người này nhìn qua khoảng hai ba mươi tuổi, tu vi Ngưng Thẩn Hậu Kỳ, tư chất xem như không tệ.
- Hoàng Thiên, chậm đã! Người này cùng bức họa tổ mẫu để lại cực Kỳ tương tự...
Một giọng nữ nhân dịu dàng êm tai từ một góc khác truyển đến.
Đi tới là một cô gái cao quý thoát tục, mặc váy màu vàng nhạt, con mắt sáng như nước, da thịt như tuyết.
Nàng này nhìn chẳm chẳm Dương Phàm, đột nhiên bị vẻ đẹp huyền diệu tự nhiên tráng lệ của hắn hẩp dẫn, tâm thẩn hoảng hốt. ngây ra như phồng.
- Điển Mạn!
Hoàng Thiên chấn động, vội vàng hét lớn một tiếng, khiến cô gái này thanh tinh.
Điền Mạn tinh ngộ. khuôn mặt đó bừng như máu, thẩm hận chính mình binh thường luôn đoan trang rụt rè, vì sao lại thất thố?
Nàng tự nhận là định lực không tồi. mỹ nam cũng gặp không ít, nhưng là chua từng bị như vậy. Ngay cả tâm thẩn đểu bị đối phương hấp dẫn.
- Tiểu tử vô si. không ngờ thi triển loại pháp thuật hạ lưu này.
Hoàng Thiên vẻ mặt ghen tị, tức giận dâng lên, chuẩn bị động thủ.
- Hoàng Thiên, ngươi dừng tay...
Điểu Mạn duyên dáng quát lên, ngăn đồng bọn lại.
Dương Phàm lững thững bước đi. đi tới trước một tấm bia đá màu đen bên trong lầu các. Bia đá này chìm dưới đất vài tấc. có khắc hai chữ cổ triện hàm ý vô cùng: Tiên Hồng.
- Quả nhiên là nơi này...
Dương Phàm nhẹ thớ dài, hòi:
- Các ngươi có quan hệ gì cùng Hoàng Vũ, Lý Nguyệt Sương?
Lời nói vừa ra, hai người lập tức ngẩn ra, Hoàng Thiên cũng tinh táo lại.
Bới vì hai cái tên này họ rất quen thuộc, đồng thời cũng vào niên đại cực kỳ xa xôi.
- Tiểu nữ Điền Mạn. Lv Nguyệt Sương chính là tồ mẫu của ta.
Điển Mạn nhìn chẳm chẳm quan sát Dương Phàm, càng ngày càng cảm thấy nhin quen mắt.
- Hoàng Vũ chính là tổ phụ ta.
Ánh mắt Hoàng Thiên lóe ra:
- Các hạ tốt nhất khôngnẻn tới khoa trươngđánh lừa.
- Bọn họ còn khóe mạnh không?
Dương Phàm không chút để ý hỏi.
- Khòe mạnh?
Điền Mạn nghe xong, chấn động:
- Bọn họ từ một hai trăm năm trước đã về cõi tiên. Dám hòi tôn tính đại danh đạohữu, cùng đại tông sư Dương Phàm từng vô địch Bắc Tẩn có quan hệ gì?
Bới vì nàng phát hiện Dương Phàm cùng người trong bức họa tổ mẫu lưu lại thật sự quá giống.
Bẻ ngoài cơ hỗ giống đến chín phẩn, khác biệt duy nhất chính là khí chất.
- Cánh còn người mất. cố nhân đã qua đòi!
Dương Phàm thớ dài thật đài, chi lẳng lặng nhìn tấm bia đá có khắc hai chữ Tiên Hồng, lộ ra dấu vết thòi gian vài trăm năm.
- Xin hòi tôn tính đại danh các hạ?
Điển Mạn càng thêm kinh hãi. Xem tình hình, đối phương là nhản vật cùng thòi đại với tồ mẫu mình.
- Dương Phàm.
Dương Phàm bình thán vô cùng nói.
Dương Phàm?
Toàn bộ nội viện chìm trong một mảnh tĩnh mịch.
Hai người Điền Mạn cùng Hoàng Thiên đều cả kinh thất sắc.
- Ngài chínhlà Dương tỏng sư danh chấn Bắc Tẩn?
Điển Mạn lập tức hạ thấp người thi lễ. mà Hoàng Thiên kia lại chạy như bay.
Khôngbao lâu. bên ngoài truyền đến tiếng xé gió.
Vút Vút Vút...
Ba đạo độn quang một trước hai sau hạ xuống nội viện.
Ba người tới, một người trong đó là một trung niên nho sinh, tu vi đạt tới Kim Đan Kỳ.
Hai người phía sau, một là lão già lung còng, một nữ nhân áo vàng.
Trung niên nho sinh hiển nhiên là người đứng đầu Thiên Hành Các hiện tại. ánh mắt hắn sáng như đuốc, nhìn chẳm chẳm Dương Phàm chắp tay đứng thẳng, nhưng lại hoàn toàn không nhin thấu tu vi.
Ba người đều bị khí tức huyễn lệ tráng quan cùa Dương Phàm phát ra chấn nhiếp.
c ànglà người có tu vi cao càng có thể cảm ứng được cỗ khí tức trên người Dương Phàm.
Đem V đẹp thiên nhiên, dùng phương thức bán chất nhất để thuyết minh.
Ba người lập tức khom mình thi lễ.
Trung niên nho sinh kia dĩ nhiên là con của Lý Nguyệt Sương, tên là Điền Trí
Lão già lung còng dĩ nhiên là đệ tử thân truyển của Viên lão đại.
Sau khi xác nhận thán phận Dương Phàm, cả cao tầng Thiên Hành Thương Hội hiện nay đểu sôi trừo, đưa Dương Phàm ngồi lên bảo tọa trong phòng nghị sự.
Dương Phàm biểu hiện thực bình thản, chi là tùy ý hói tham một chút việc cố nhân năm xưa.
Sau nửa canh giờ, Dương Phàm nảv ý muốn đi.
Trước khi đi, Dương Phàm hỏi:
- Lúc đầu tiên sáng lập Thiên Hành Các này. Dương mỗ cùng là cổ đông nơi này. có quyên một nửa lợi nhuận. Mà nay hơn ba trăm năm trôi qua, sổ linh Thạch một nửa cô phán tích lũy hăn là một con số không nhỏ hả? Không biết số linh Thạch này còn bảo tồn hoàn hảo hay không?
Đám người Điển Trí nghe vậy. sắc mặt khẽ biến, ánh mắt lóe lên.
Mà giờ phút này, một cỗ áp lực vô hình phủ xuống khiến mọi người căn bản không có dũng khí nói dổi.
Trên trán Điền Trí đổ mỗ hôi lạnh, đáp:
- Bói vi gần đây mớ rộng thương hội, muốn cho nơi này thành thế lực lớn nhất Tú Ngọc Các. dùng đến một phản ba trong đó. ước chừng ba trăm vạn linh Thạch. Tuy nhiên tiền bôi yên tâm. số linh Thạch này tùy thời sẽ hoàn trừ nguyên xi.
Dương Phàm nghe vậy, lạnh lùng cười. Đối với mấy trăm vạn linh Thạch này, thậm chí tổng số linh Thạch hơn ngàn vạn hắn cũng không thèm để V.
Hắn bỗng nhiên vung tay lên. trước mắt hiện lên một hình ảnh.
ở trong lầu xác có vẻ nhỏ bẻ Ngày xưa.
- Cảm tạ ân tái tạo của Dương Dược sư. nếu không có ngài, không có ba huynh đệ Thiên Hành Chu chúng ta hôm nay. Dược sư chăng lẽ đã quên, người cũng là một trong những cô đông của Thiên Hành Các này, nơi này năm phẩn lợi nhuận, đểu thuộc về người.
Một lão già lưng còng, lão lệ tung hoành nói.
- Đó là sư tôn (Viên lão bá).
Đám người Điển Trì kinh hô thất sắc. đồng thời cũng kinh hãi bới thần thông của Dương Phàm, không ngờ đem chuyện xảy ra Ngày xưa chiếu ớ trước mắt.
Viên lão đại run rẩy. lấy ra một tủi trừ vật, đưa tới Dương Phàm:
- Chỗ linh Thạch này đều thuộc về Dương Dược sư.
Dương Phàm khẽ thớ một hơi. hơi thám ý nói.
- Được, ngươi có cái tâm này. Dương mỗ vui mừng không nhỏ.
-về phẩn linh Thạch trong túi trừ vật này...
Dương Phàm trầm ngâm:
- Năm phần lợi nhuận thuộc về ta, vĩnh viễn để lại ớ Thiên Hành Các.
- Ý của Dương Dược sư là?
- Chi cẩn một nửa lợi nhuận vẫn còn. Dương mỗ vĩnh viễn là cổ đỏng của Thiên Hành Các.
Dương Phàm thảm ý sâu sắc nói.
- Được. Năm phẩn lợi nhuận này. Thiên Hành Các trọn đời bào tồn cho Dương Dược sư. nó sẽ truyền thừa đòi đời.
Viên lão đại vẻ mặt chân thành tha thiết nói.
- Nếu có một ngày nào đó. khi đời sau Thiên Hành Các không chịu được dụ dỗ của số linh Thạch kếch xù này... Như vậy quan hệ cổ Đông của Dương mỗ cùng Thiên Hành Các sẽ tự động giải trừ.
Thanh âm cùng hình ảnh của Dương Phàm bỗng nhiên biến mất.
Đám cao tảng Thiên Hành Các tại đây đểu thấy tám thẩn nan lẻn.
Bỡi vì số linh Thạch tồn đọng vài trăm năm này chính là đại biểu giao tình cùng tiên duyên giữa Dương Phàm cùng huynh đệ Thiên Hành Các.
Lấy độ cao của Dương Phàm, hấp dẫn của sổ linh Thạch này đối với hắn không lớn, quan trọng là... Thành ý!
Khi đời sau Thiên Hành Các không chịu nổi dụ dỗ của số linh Thạch kếch xù này, sẽ vận dụng số linh Thạch này.
Vậy cũng đại biểu chặt đứt đoạn tiên duyênnày.
Dù sao có giao tình, cùng Dương Phàm chinh là đám người Viên lão đại. Lý Nguyệt Sương đã mất của Thiên Hành Các.
Nếu đời sau của bọn họ có thể vượt qua hấp dẫn của sổ linh Thạch này, Dương Phàm sẽ tiếp tục kéo dài đoạn tiên duyên này, cũng hứa hẹn che chớ nơi đây.
Mọi người của Thiên Hành Thương Hội đột nhiên sirih hổi hận, lặp tức "Phịch" một tiếng quy xuống đất. hướng về Dương Phàm cẩu xin.
- Tiên duyên đã tuyệt.
Dương Phàm thớ dài thật dài, khẽ bước một bước, thuắn di ngàn dặm, lập tức trờ về Vụ Liễu trấn.
Trong nháy mắt. mọi người mất bóng dáng hắn.
Gần như cùng lúc. tấm bia đá Tiên Hồng ờ Thiên Hành Các cũng "Ầm" một tiếng, hóa thành mành nhỏ.
Chúng cao tầng Thiên Hành Thương Hội hối hận không thôi, sắc mặt trắng bệch.
Một bước đã từ phường thị TúNgọc Các đi tới Tiên Thành ở Ngu Dương quốc, cụ thể là Vụ Liễu Trấn.
Khoảng cách ngàn dặm, chi một bước đã vượt qua.
Thần thông cùa Dương Phàm Ngày xưa so với hiện tại đúng là kém xa mười vạn tám ngàn dặm.
Hắn rốt cuộc từ một tu sĩ bậc thấp vô danh, bước lên con đường của cường giả đinh phong nhất giới.
Trải qua ba trăm năm, Vụ Liễu Tran đã càng phồn vinh, xinh đẹp hon trước cả trăm lần.
Trong phạm vi Tiên Thành khổng lồ như vậy, Vụ Liễu Trấn lại là một mảnh thanh minh, cũng coi như là cấm địa.
Không ai dám động thủ nơi này, nếu không cũng chi có một kết cục là diệt vong.
Cảm quan của Dương Phàm nhận ra được bốn lão quái Nguyên Anh đang tọa trấn bốn phía, còn có một gã Nguyên Anh đại tu sĩ đang ẩn nặc bí mật ớ gần đó. là một lão già với khuôn mặt tiều tụy.
Chính là Bồ Thiên Quân Vương.
Khi Dương Phàm bước lên đường phổ Vụ Liễu Trấn, Ám Huyết Vương Triều với khả năng nắm giữ hết thảy động thái trong Ngư Dương Quốc đă lập tức đưa tin tức này truyền lên.
Dương Phàm thầm nghĩ khi một mình bước trên con đường quen thuộc này. gần như không nhin thấy một gương mặt quen thuộc nào!
Ngày xua. nơi từng là lò rèn của Thiết Ngưu gia đã bị một hiệu thuốc bắc t hay thế.
Điểu duy nhất không t hay đổi chính là gia viên của Dương Phàm.
Hắn vừa mới đi vào Phổ Ái Y Quán, Bổ Thiên Quân Vương đă đi tới nơi này.
\ỹ
- Dương Quán Vương, ngài rốt cục đã trở về.
Thanh âm của Bổ Thiên Quán Vương khàn khàn, lộ ra vài phẩn chờ mong.
Dương Phàm và hắn bốn mắt nhin nhau, mỉm cười nói:
- Nhiều năm qua như vậy. chưởng quán toàn bộ Ám Huyết Vương Triều và Tiên Thành, Mục Quản Vương cũng đã rất vất vả rồi.
Mà nay, tu vi cùa Bồ Thiên Quân Vương đã đạt tới Nguyên Anh đại viên mãn.
Bổ Thiên Quán Vương và hắn cùng tiến vào Phổ Ái Y Quán, cũng giảng thuật loại biến hóa mâv trăm năm nay của Bắc Tân.
Chướng quản hiện tại của Phổ Ái Y Quán chính là một lão già tuổi tầm thất tuần, nhìn có chút quen mắt.
- Vì sao khôngthấy đệ tử Tiểu Mạn của ta?
Dương Phàm kinh ngạc nói.
- Bái kiến tồ sư!
Lão già thất tuần này chảv ra hai hàng lệ. quy gối dập đầu trước mặt Dương Phàm.
Tâm thẩn Dương Phàm chấn động:
- Ngươi là La Tường?
La Tường chính là thiêu niên chống đối hắn khi Dương Phàm từ Nội Hải trờ về, cũng chính là con của Trịnh Tiểu Mạn.
- Phụ thân từ trăm năm trước đã đi về cõi tiên, mà mẫu thân đã vân du ớ ngoài, thu thập dược liệu!
La Tường cung kính đáp.
Có lẽ vì tư chất ngộ tính và tính cách, tu vi của La Tường chi dừng lại ớ Kim Đan trung
kỳ.
Dương Phàm khẽ buông lỏng một hơi. Chung quy đệ tử của minh vẫn chua đi trước.
Lẩn tmv tìm Thiên Nhất Hồn Thủv này thật quá gian khổ và lâu dài.
Thời gian ba trăm năm đã khiến Dương Phàm chuẩn bị sẵn tâm lý.
Không lâu sau. muội muội Điệp Liên, Lâm Chung cũng đã chạy tới Phổ Ái Y Quán.
-Đại ca...
Điệp Liên nũng nịu. nhào vào lòng Dương Phàm, nước mắt tràn trề.
- Tu vi của ngươi tiến bộ thật khiến ta vui mừng nhất đó!
Dương Phàm tán thưởng đánh giá Điệp Liên. Nhìn qua, nàng chi mới là một cô gái chừng hai mươi nhưng tu vi đã đạt tới Hóa Thần trung kỳ.
Tuy nhiên, tiến bộ của Lâm Chung cũng không tồi. Tư chất của hắn không coi là tốt nhưng cũng tu luyện tới Nguyên Anh hậu kỳ.
Thân nhân bẳng hữu đoàn viên.
Dương Phàm đột nhiên nghĩ tới điều gì, nói với Bổ Thiên Quân Vương:
- Đã kêu tên đệ đệ của ta tới đây chưa?
Bổ Thiên Quân Vương cười nói:
- Đă có người đi thông báo.
- Vậy là tốt rồi!
Dương Phàm tươi cười nói.
- Ta hv vọng chính là thân nhân, băng hữu, đệ tử của ta ai cũng có thê phi thăng, hướng trường sinh bất tử.
Mặc kệ võ tình ác nghiệt với địch nhân như thế nào nhưng sau khi trở lại Vụ Liễu Trấn, đối với người thân một nhà, Dương Phàm vẫn không có gì t hay đôi.
Một người đắc đạo, chó gà phi thăng.
Đây chính là điểu Dương Phàm đang cổ gắng.
Chi một người thành tiên, dứt bó bao nhiêu thân nhân bẳng hữu thì vô tình, cô độc làm sao?!
Nghe Dương Phàm nói vậy, đám người Bổ Thiên Quán Vương đểu tràng mắt cứng luỡi.
Phóng mắt nhìn khắp cồ kim, chi ít ỏi mấy người có thể hóa vũ phi thăng, càng làm gì có chuyện khiến người bên cạnh cùng nhau thành tiên?!
Đây là một suy nghĩ không thực tế?!
- Mặc dù ý nghĩ này không thực tế. đúng là khó như lên trời nhưng ta cũng vì điều này mà cổ gắng.
Dương Phàm cười cười đáp lại.
Điệp Liên đột nhiên nghĩ tới điều gì đó, vội vã nói:
- Đại cam lần này huynh trở về đã kiếm được Thiên Nhất Hồn Thủv chưa?
Tất cả mọi người đều đưa mắt nhìn Dương Phàm với vẻ chờ mong.
Phải biết rẳng mấỵ trăm năm qua, Dương Phàm vượt qua mấy đại khu vực. mục tiêu chinh là Thiên Nhất Hồn Thủv.
- Thiên Nhất Hồn Thủy sao?!
Dương Phàm hé miệng cười:
- Ta lần này tĩở về Bắc Tần, sẽ cừ hành một lần Đại Điển Phục Sinh!
Đại điển phục sinh!
Moi người vô cùng chấn đông.
Trong lịch sử Bắc Tẩn từ xa xua còn chua từng bao giờ nghe nói qua một cái gi như đại điên phục sinh.
Ngay cả có người nắm được thuật hỗi sinh thì tỷ lệ thành công cũng rất thấp, sao dám tổ chức đại điển?
Dương Phàm dám tồ chức đại điển phục sinh chứng tỏ hắn nắm chắc sẽ thành công.
Đây cũng là một loại biểu hiện rất cao ngạo.
*ạ)
Đối mặt với đại điên phục sinh vô tiên khoáng hậu này, toàn bộ Bắc Tân chi sợ sẽ lâm vào chấn động.
Đến lúc đó. mặc kệ là ba đại tu tiên quốc siêu cấp, hay là Man Di Cửu Tộc, chi sợ đều có vô số thân thông giả tới đây quan khán.
- Thật tốt quá, đại ca huynh đúng là đệ nhất nhân ở Bắc Tẩn, không ai có thể vượt qua được.
Điệp Liên kinh hỷ vô cùng, ôm chẩm lấy Dương Phàm.
Vẻ mặt Dương Phàm rất sủng ái nói:
- Ta nói muội này, tu tiên nhiêu năm như vậy. còn chua tìm được đạo lữ song tu sao?!
Dương Phàm nghe vậy. khuôn mặt nhất thời đó bừng lên. Đám người Lâm Chung lập tức cười lớn.
Với tu vi Hóa Thần trung kỳ cùa nàng, ở Bắc Tần có thể coi là nhân vật chí tôn. Bình thường ai dám trêu ghẹo nàng.
Tuy nhiên lúc này. bên ngoài cũng có chút động tĩnh, thì ra là người của Dương Gia Bảo chạy tới.
Người đi đẩu là một trung niên hơi mập mạp, khuôn mặt và dáng dấp vài phẩn tương tụ Dương Phàm, chi là tuồi thoạt nhin hơn tứ tuần.
- Đại ca...
Trung niên mập mạp này run nan, đi tới ôm chẩm lấy Dương Phàm.
Trung niên mập mạp này chính là Dương Lỗi mà năm kia vốn khí phách, coi trời bẳng vung.
Cũng là em ruột trai duy nhất của Dương Phàm.
Bên cạnh Dương Lỗi còn có một thanh niên oai hùng, mặc áo bào trắng, áo khoác màu đỏ, tướng mạo và hinh dáng rất giống Dương Lỗi hôi trẻ.
- Đại ca. đây là đứa con bất hiếu của đệ, Dương Uy!
Dương Lỗi kéo người thanh niên uy vũ kia lại. tữ
-Ra mắt bá bá!
Dương Uy cung kính và sùng bái nói. cũng hướng về Dương Phàm thi lễ.
- Ha ha ha... Tư chất được lắm! Khônghỗ là hậu duệ của Dương gia ta!
Dương Phàm đánh giá Dương Uy một chút, phát hiện tu chất của hắn còn hơn cả đệ đệ mình.
• \
- Nếu là lẩn đẩu gặp mặt. ta cũng phải tặng con một ít lễ ra mắt đi!
Đối với tiểu điệt từ cùa mình, Dương Phàm đương nhiên không keo kiệt. Không chi cho hắn phục dụng những thiên linh vật như Tam Sinh Tuệ Thủv mà còn tặng cho không ít linh đan, pháp bảo.
Trong đó cũng khôngthiếu một kiện Truyền thừa linh bảo!
Đặc điểm của truyền thùa linh bảo là không có vêu cầu cao về mặt tu vi. Uy lực phát ra của nó có liện quan tới tu vi của chủ nhân.
Mặc kệ bình thường Dương Uy kiêu căng tự phụ hay hiển hòa khiêm tổn nhu thế nào, giờ phút này đều vô cùng kích động, liên mỗm tạ bái.
- Đúng rồi, sao không thấy Dương Mạn sư muội?
Dương Phàm đột nhiên hòi.
- Mầu thân gần trăm năm trước đã đi về cõi tiên rồi!
Dương Uy vội vàng đáp lại.
Khi tới đây. trong mắt Dương Lỗi cũng ảm đạm đôi phẩn.
Cái chết của Dương Mạn cũng không khiến Dương Phàm quá khó hiểu.
Lấy tâm tính và bóng ma trong lòng nàng, Ngay cả có được rất nhiều thiên tài địa bảo, trên đường tu tiên cũng rất khó đạt tới thành tựu cao.
Thân bằng hảo hữu đã tề tụ. Phổ Ải Y Quán tự nhiên là một mảnh ấm áp. hòa ái.
Dương Phàm lại nhớ tới điểu gì. nhân tiện nói:
- Đến lúc diễn ra đại điển phục sinh, phải mời Dược Vương và Độc Vương lão nhân gia cùng tới.
Bổ Thiên Quán Vương lại vội vàng nói:
- Hai vị tiền bối giờ đều đăđi về cõi tiên rồi!
- Hai vị tiền bối đểu đã mất sao...
Dương Phàm không khòi thở dài, trong mắt lộ ra vài phần bất đắc dĩ.
Dược Vương và Độc Vương tuy đểu là cường giả Nguyên Anh nhưng năm đó, thọ nguyên cũng đã sắp hết.
Dù Dương Phàm tặng cho bọn họ Duyên Thọ Đan nhưng qua mấy trăm năm cũng đã hóa thành đất cát.
Sinh lão bệnh tử, đây chính là quy luật tự nhiên, người tu tiên cũng chi làm chậm quá trinh này mà không thê may mắn trárih thoát.
Đối với những người chết một cách tự nhiên, Dương Phàm dù có Thiên Nhất Hồn Thủv cũng không thể cứu sống được.
Khi biết được hai vị tiền bổi đi về cõi tiên, Dương Phàm trầm mặc hỗi lâu, trong lòng cũng vô cùng cảm khái.
Bỗng nhiên, hắn đổi với Tiên Hồng Quyết lại có thể ngộ mới.
Từ khi ngộ ra uần Chủng, Diễn Căn, Hoán Nha cho tới bâv giờ, Dương Phàm cũng hiểu được một loại quy luật không thể kháng cự.
Sinh lão bệnh tử!
Một khi Tiên Hồng Quyết của mình diễn hóa tới Chứng Quả Kỳ. cũng đại biểu sinh mệnh một đời của hắn đã tới cuối đường, chắc chắn sẽ phải tử vong.
"Chẳng lễ tới một Ngày ta cũng phải từ vong sao?! Sau Chứng Quá Kỳ sẽ là cảnh giới gì?
Đoàn liên hoa ba màu trong cơ thể Dương Phàm đột nhiên sinh ra cảm ứng.
Một điềm báo trước nói cho hắn rằng sau Chứng Quá Kỳ. hắn sẽ gặp phải từ vong...
Bời vì Tiên Hồng Quyết cũng tuần hoàn thiên địa tự nhiên, quy luật tử vong này cũng không ngoại trừ hắn.
Còn có lý giải của Thiên Thu Vô Ngân về trường sinh bất tử cũng vô cùng chính xác.
Trường sinh bất từ đại biểu chính là thời gian vô cùng dài, chứ không phải chân chính vĩnh hẳng bất diệt!
Loại thể ngộ này khiến Dương Phàm lâm vào trạng thái giác ngộ.
Tất cả mọi người cũng không quấv rầy Dương Phàm, liền tự động rời đi.
Dương Phàm ngộ đạo ba Ngày. cuối cùng cũng minh ngộ.
- Nếu không thể may mắn thoát khói tử vong thì ta cần gi phải dịch chuyển, thuận theo tự nhiên là tốt nhất!
Trong mắt Dương Phàm là một mảnh minh thấu, lóe ra quang mang kỳ dị, phảng phất như đã nhin thấu điêu gi đó.
Hắn trờ lại Vụ Liễu Trấn, gặp phải không chi là những cố nhân ra đi mà còn gặp rất nhiều người mói ra đời.
Khi Dương Phàm tĩnh tu hoặc là đi đây đi đó. Tin tức Dương Phàm trờ về Tiên Thành, Ngư Dương Quốc, sắp tổ chức đại điển phục sinh đã truyền khắp toàn bộ Bắc Tần.
Tin tức này không chi chấn động muời ba quốc gia mà còn kinh động cả Man Di Cửu Tộc ờ phương tây xa xôi.
Bất kể là tin Dương Phàm trở về hay là đại điển phục sinh cũng là đại sự nhấc lên kinh đào hãi lãng.
Biết được tin tức này, mười ba quốc gia Bắc Tẩn vô cùng mừng 1"ỡ.
Trái lại, Man Di Cửu Tộc, năm đó từng hạ linh hồn huyết khế bậc cao. hoặc những tu sĩ từng chứng kiến thẩn uy của Dương Phàm đã vô cùng lo lắng.
Đại điển được chuẩn bị trong thòi gian ba tháng.
Trong thời gian này, cường giá khắp nơi nghe thấy đều nhanh chóng tới đây.
Bất kể là để chứng kiến tông sư truyền kỳ năm nào hay là quan sát đại điển phục sinh có một không ai, chuyện nào cũng đầy lực hấp dẫn.
Một Ngày kia, Bổ Thiên Quán Vương truyền tới tin tức:
- Có rất nhiều cường giả Man Di đang đi về phía Ngư Dương Quốc, dẫn đẩu chính là Hà Nguyệt Thánh nữ và một thế hệ vương giả mới của cửu tộc: Ám Dạ Ma Hoàng.
- Chi là một đại điển, bọn họ phái nhiều cường giả như vậy tới đây, gần như đốc hết lực lượng rõ ràng là mang ý xấu.
Trên mặt Bồ Thiên Quân Vương lộ ra chút lo lắng.
- Dốc toàn bộ lực lượng sao?!
Dương Phàm hơi mim cười:
- Như vậy cũng tốt, vô cùng tốt!
Nhoáng cái đã qua ba tháng.
Lấy Tiên ThànhNgư Dương Quốc làm trung tâm, một cơn phong bạo vô hình quét khắp toàn bộ Bắc Tần.
Các đại tu tiên quốc ờ Bắc Tần, gồm cả Man Di Cửu Tộc ờ phương Tâv xa xôi. vô số cường giả có tiếng chen chúc đi tới.
Nhất thời, Tiên Thành Ngư Dương Quốc rộng lớn như vậy lại có vẻ rất chật chội.
Trên bầu trời chói sáng với đủ loại ánh sáng huyễn lệ cùa pháp bảo. Vô sổ thân ảnh cùa người ru tiên xẹt qua. khiến cảnh tu tiên thật cường thịnh.
Toàn bộ Ngư Dương Quốc nổi lên sóng gió mãnh liệt.
Một Ngày kia. bầu trời vạn dặm đột nhiên nổi lên một tầng sương mù nhàn nhạt, như ban đêm buông xuống. Nắng gắt giữa bầu trời lại biến thành ánh sáng như của mặt trăng ban đêm.
Toàn bộ phạm vi Tiên Thành, nhiệt độ cũng giảm còn mười mấy độ. không khí tràn đầy lạnh lẽo.
Đột nhiến như vậy khiến những người tu tiên trong Tiên Thành vô cùng kinh hãi, ngẩng đẩu nhìn sương mù nhàn nhạt tràn ngập hư không.
Người thông minh có thể nhận ra đây cũng không phải là hiện tượng tự nhiên, mà là một loại thân thông khó có thê lý giải.
- Đây là thần thông gì, không ngờ biến Ngày tối như đêm?
Những cường giả bậc cao ớ Tiên Thành đểu nhin chằm chằm vào bầu trời đêm bao phủ phạm vi mấy ngàn dặm, trong lòng nôi lên kinh đào hãi lăng.
Với trinh độ bọn họ, căn bản không thể đánh giá được một thẩn thông với phạm vi bao phủ lớn như vậy.
- Khiến ban Ngày biến thành màn đêm?! Đây chẳng lẽ là pháp thuật đảo lộn càn khôn trong truyền thuyết?!
Có một sổ tu sĩ Trúc Cơ bậc thấp, kinh hãi không thôi.
Khi sương mù bao phủ toàn bộ Tiên Thành, phía truớc đột nhiên truyền tới một cỗ khí thế hoang dã hồng hoang, khiến tâm thần người ta hoảng hốt. như gặp phải hoang thú từ thượng cổ.
Vô sổ tu sĩ ghé mắt nhìn sang.
Trong màn sương mù. một chiếc Phi Xa được tám con Hắc Đồng Hùng Sư kéo xuất hiện trong màn sương mù.
Tám con Hắc Đồng Hùng Sư cao chừng mười trượng, phát ra khí tức dã man, kinh quy khiếp thẩn, gào rít không ngừng khiến khí huyết những ru sĩ bậc thấp bốc lên, lập tức phái ngồi xuống điều tức.
Bổn phía là một mánh hồn loạn, chúng tu sĩ bậc cao đều kinh hãi, thật sự chưa từng nhìn thấy cảnh tượng này.
ở Bắc Tần, cũng rất ít khi thấy được loại phương tiện như Phi Xa.
Bản thân Phi Xa rất chắc chắn, binh thường cũng không có năng lục phi hành, phải dựa vào các loài linh thú phi cẩm.
Bản thân nó là biểu hiện vô cùng xa hoa.
Phía trên Phi Xa này có một nam một nữ đang ngồi thẳng.
Nam nhân kia chừng ba mươi tuổi, khuôn mặt lạnh lùng, đôi mắt thâm u, tối đen như đêm. thân hình cao lớn khôi ngô như Ma Thân ngạo thị thương sinh. Hắn mặc một bộ trường bào màu đen. khảm bảo Thạch màu tổi.
Cả người hắn u lãnh tịch mịch khiến Thẩn Ma lui tránh.
Bên cạnh nam nhân này có một nữ nhân tao nhã thánh khiết, đầu đội mũ phượng, mặc một thân nguyệt bào.
Trang phục của hai người hoàn toàn khác với cách ăn mặc của Bắc Tẩn, đặc biệt là nữ nhân mặc nguyệt bào kia có thê dễ dàng nhận ra chính là Thánh nữ của Không Tước Thánh Điện.
- Đây chính là kỳ tài tuyệt thế vạn năm hiếm gặp của Tây Nhạc Man Di Hà Nguyệt Thánh nữ!? Không ngờ lại là một vưu vật giai nhân khuynh quốc khuynh thành nhưvậy!?
Những tu sĩ bên dưới thấp giọng nói.
Hà Nguyệt Thánh nữ là nhân tài kinh diễm nhất vừa xuất hiện ờ Khổng Tước Thánh Điện, sau đòi Dạ Hạm Thánh nữ.
Nghe nói. sau khi Tâv Nhạc Man Di chiến bại, ký hạ linh hồn huyết khế thì gần như quá bảv thành bậc cao cùa Man Di cũng không thể rời đi nửa bước.
Dưới tinh huống như vậy. Man Di bậc cao dổc lòng bồi dưỡng hậu bổi.
Mà Hà Nguyệt Thánh nữ này chính là đệ tử được hai đinh cường giả Hắc Phong Ma Hoàng và Dạ Hạm Thánh nữ bôi dưỡng.
Nghe nói. tu vi của nàng từ một trăm năm trước đã đạt tới trình, độ ngang với hai vị lão sư. sau lại được cường giả Ngoại Hải Vực chi điểm cho nên thực lực đột nhiên tăng mạnh.
Khi đã xác định được thân phận của Hà Nguyệt Thánh nữ, nam nhân với đôi mắt âm u bên nàng tất nhiên cũng được nhận ra.
- Không nghĩ tới Ngay cả Ám Dạ Ma Hoàng thần bí nhất cùa Man Di cũng tới đây. Nghe nói người này đến từ Ngoại Hải Vực xa xôi, đánh cho thiên hạ vô địch thủ. Từ khi tới Bắc Tẩn đến nay, hắn rất ít khi xuất thủ. Cũng chưa từng có ai có thể miễn cưỡng đón đỡ hắn được một hiệp!
Những lão quái Nguyên Anh âm thẩm ẩn nấp. ánh mắt nhin về phía Ám Dạ Ma Hoàng đểu hiện lên vẻ kính sợ.
Trong gần một trăm năm trở lại đây, Ám Dạ Ma Hoàng có thể coi là đương kim đệ nhất nhân ớ Bắc Tân. Ngoại trừ Dương Phàm đã bặt vô âm tín trong mấy trăm năm, không có ai có thể đổi kháng được.
Bên cạnh Ám Dạ Ma Hoàng và Hà Nguyệt Thánh nữ. còn cso tám tên cận vệ mặc áo choàng đen. thân hình cao lớn. huyển phù xung quanh hai người, như âm hồn bất tán.
Trên tầng lầu Tiên Thành.
- Tám gã vệ sĩ này chính là Ám Ma Vệ đại danh đinh đinh duới trướng Ám Dạ Ma Hoàng.
Quan sát một lúc lâu, Bổ Thiên Quân Vươngnói.
Khi Phi Xa kia tiến vào Tiên Thành, khắp bầu tròi đã chuyển hóa thành một mành đen tối. Nắng gắt giữa ban Ngày đã chuyển hóa thành "árih trăng" nhàn nhạt.
Trong thiên điện gần như lâm vào một mảnh hôn ám, thậm chí là hắc ám.
- Biến ban Ngày thành đêm tối, thẩn thông này thật khó có thể tướng tượng. Cho dù là những cao nhân Hóa Thẩn Kỳ lánh đời cũng khó có thể làm được điểu này. Chẳng lẽ đồn đại là thật. Ám Dạ Ma Hoàng này chính là tu sĩ cao nhất chưa từng xuất hiện ở Bắc Tần sao?!
Người lên tiếng là một thanh niên cụt tay bên cạnh Bổ Thiên Quán Vương, tướng mạo tuấn tú, che kín vẻ tang thương, khuôn mặt kiên nghị.
Thanh niên cụt tay này, tu vi đã đạt tới Nguyên Anh đại viên mãn, cũng chính là đệ tử Thương Vân năm đó của Dương Phàm.
Thương Vân chưởng quản Tiên Hồng Y Quán ỡ kinh đô cho nên khi Dương Phàm trờ về cũng chưa xuất hiện liền.
Mà hôm nay. hắn cũng chính là một trong sáu đại tu sĩ, nhân vật chí tôn ớ mười ba quốc gia Bắc Tẩn.
Tu sĩ cao nhất!
Lời này vừa ra khiến mọi người trên lầu lập tức câm như hến.
Nếu tu vi Ám Dạ Ma Hoàng thật sự đạt tới Thông Thiên tam giai thì toàn bộ lục lượng cùa Tiên Thànhc ũng không thê chống lại hắn.
Mà lẩn này người khói nguồn đại điển phục sinh chính là Dương Phàm, kế hoạch cũng từ hắn mà ra.
Dương Phàm rời đi bt chi có ba trăm năm, trước khi rời đi cũng chưa từng đạt tới trình độ Hóa Thẩn Kỳ.
Hắn đã đạt tới trình độ Thông Thiên tam giai hay chưa?
Đối với điểu này, Bồ Thiên Quân Vương và Thương Vân, gồm cả đám người Lâm Chung cũng không biết cụ thể, không nắm chắc.
Khi Ám Dạ Ma Hoàng và Hà Nguyệt Thánh nữ buông xuống, Tiên Thành lập tức có cường giả ra nghênh đón.
Người nghênh đón chính là Dương Lỗi.
- Đại điển phục sinh sẽ được tồ chức vào đêm nay, các vị khách quy đường xa tới có thể đi vào phòng khách chúng ta chờ đợi.
Vẻ mặt Dương Phàm rất cung kính.
Giờ phút này. hai chân hắn dưới bộ truờng bào thùng thình cũng hơi nan rẩy.
Không nói tới hai người Ám Dạ Ma Hoàng và Hà Nguyệt Thánh nữ trên Phi Xa. chi khí tức phát ra từ tám con Hắc Đông Hùng Sư cũng đủ khiến hắn linh hôn kinh hãi!
- Đêm nay tổ chức?
Ám Dạ Ma Hoàng lạnh lùng:
- B ôn hoàng đă biến Ngày thành đêm rồi. Giờ đã là ban tối. Ta chờ Ngay trên bầu trời này quan khán đại điển phục sinh vô tiền khoáng hậu của Bắc Tẩn này, đồng thòi cũng muốn tận mắt chứng kiến anh tư của Dương tông sư. nhân vật truyển kỳ bậc nhất Bắc Tẩn.
- Cái này...
Ánh mắt Dương Lỗi run lên. Hắn biết đổi phương là già mỗm át lv lẽ nhưng không biết phản bác thế nào, càng không có dũng khí phản bác.
Đại điển phục sinh phải tổ chức vào ban đêm.
Bởi vì vào ban đêm là lúc thích hợp nhất thi triển Hỗi Hồn Thuật, xác xuất thành công cũng cao hơn ban Ngày rất nhiều lần.
Mà Ám Dạ Thánh Hoàng không biết thi triển thần thông gì, không ngờ khiến Ngày biến thành đêm.
Ny ———
Nhỏm dịch THL Người dịch Matrixỉ6ỉ2
- Ngươi trờ về thông báo Dương tông sư, để hắn xây dựng đại điển phục sinh sớm hơn đi...
Ám Dạ Ma Hoàng nói với giọng điệu như ra lệnh.
Dương Lỗi bị khí thế vô hình này chấn nhiếp, vội vàng cười cười nói:
- Ta đi nói cho đại ca!
Hắn cáo biệt đám người Ám Dạ Ma Hoàng, lập tức bay về Phổ Ái Y Quán.
Dương Lỗi đã sớm không còn là thiếu niên đầy nhuệ khí năm đó mà đã vô cùng sành sỏi, gặp chuyện không ổn đă biết tiến thối.
Một lúc sau, ờ Phổ Ái Y Quán.
Cao tầng Tiên Thành tề tụ nơi này. Ngay cả Trịnh Tiểu Mạn cũng đã trờ về nơi này.
- Đại ca. nên làm thế nào mới phải!? Tên Ám Dạ Ma Hoàng này hùng hổ dọa người, đã biến Ngày thành đêm tối. muốn huynh tiến hành đại điển phục sinh sớm hơn.
Dương Lỗi hoi lo lắng nói.
Đám người Bổ Thiên Quán Vương, Lâm Chung, Điệp Liên đểu nhìn về phía Dương Phàm, trong mắt là một mảnh lo lắng.
- Buồn cười! Lẩn đại điển phục sinh này là do ta tiến hành, cho dù chậm hon vài Ngày thì sao?! Hắn có tu cách gì hòi tới thời gian bắt đầu?!
Dương Phàm cười lạnh một tiếng, chợt khônghòn không giận nói:
- Nhưng đệ đệ ngươi, cần gì phải ăn nói khép nép như vậy?! Đây chính là địa bàn cùa chúng ta. đại điên phục sinh này là do chúng ta tô chức, ai là chủ, ai là khách ngươi còn chua biết hay sao?! Còn nữa. ta tổ chức lẩn đại điển phục sinh như thế này, mục đích chính là đám người này, một lưới bắt hết!
Một lưới bắt hết!
Đám người Dương Lôi nghe thê vô cùng kinh hãi, không ngờ Dương Phàm còn có âm mưu lớn nhưvậy!
» . ... »
- Hiện ta, ta cân biêt những cường giả nào tới tham dự đại điên phục sinh lân này!
Thần sắc Dương Phàm khôi phục lại bình thường.
Bổ Thiên Quán Vương vội vàng đáp:
- Sáu đại tu sĩ Bắc Tần đều đã tề tụ, gồm Lăng Tiêu Kiếm Tiên, Lệ Hồng Phi, Huyết Nguyên lão ma, Thất Tinh lão đạo, còn có Lâm Chung và Thương Vân phe ta...
Hóa ra sau khi Dương Phàm rời đi, một thế hệ đại tu sĩ Bắc Tẩn như Huyết Luyện lão tổ, Tam Thanh tán nhân đã tọa hóa.
Đám người như Lâm Chung và Thương Vân đểu là những Nguyên Anh đại tu sĩ vừa quật khởi. Bô Thiên Quán Vương chi ân nặc phía sau Ám Huyết Vương Triều cho nên không xếp vào số này.
- Phe Man Di, ngoại trừ Ám Dạ Ma Hoàng và Hà Nguyệt Thánh nữ, tám tên Ám Ma Vệ cũng là cường giả tung hoành vô địch ở Bắc Tần, đều là những nhân vật mới nôi. có thê là từ Ngoại Hải Vực tiến vào. Ngoài ra bốn đại Thiên Sư mới nổi cũng đã chạy tới từ mấy Ngày trước...
Bổ Thiên Quân Vương nói lại danh sách những cường giả đinh tham gia lần đại điển phục sinh cho Dương Phàm biết.
Ánh mắt Dương Phàm hơi chóp động, trong sổ này đa phần là những người quen.
Lệ Hồng Phi kia trớ thành một trong những đại tu sĩ của Bắc Tẩn cũng không phải là điểu bất ngờ. cũng không có gì là kinh hỷ.
Ba đại tu sĩ Ngày đó cũng chi còn Lăng Tiêu Kiếm tiên còn sổng, cũng đã là một lão nhân tóc bạc trắng.
- Ngoại trừ những cường giả đinh từng ký kết linh hồn Huyết khế, Man Di cửu tộc gần như đã đốc hết tất cả những cường giả mới nổi tới...
Bổ Thiên Quán Vương cuối cùng tồng kết.
- Ha ha ha. kế hoạch đã thàrih công một nửa!
Dương Phàm gật đẩu cười, lại nói với Dương Lỗi:
- Đệ đệ, ngươi đi ra thông báo cho tên Ám Dạ Ma Hoàng rằng vì công tác chuân bị chưa xong cho nên đại điển phục sinh sẽ không thể diễn ra sớm mà còn chậm lại một Ngày.
Chậm một Ngày.
Mọi người nơi này nghe vậy không khói khiếp sợ.
- Cái này...
Dương Lỗi nói:
- Đại ca làm như vậy có chút không ôn, vạn nhất tên Ám Dạ Ma Hoàng kia nôi giận...
- Tiểu Lỗi à, ngươi cũng bất tài quá đi. để ta đi... Hi hì...
Điệp Liên cười cười, thân hình nhoáng lên. biến mất tại chỗ.
Thán mình hơi mập mạp của Dương Lỗi ngồi nguyên tại chỗ. có chút không vên nói:
- Đại ca, có phải là có chút không ổn không!? Tên Ám Dạ Ma Hoàng có thần thông đáng sợ nhưvậy. biến ban Ngày thành đêm. hắn thật có thê là tu sĩ cao nhất. Nếu đánh nhau, không biết đại ca có mấy thành nắm chắc?
- Ny
Nhỏm dịch THL Người dịch Matrixỉ6ỉ2
- ... Tên Ám Dạ Ma Hoàng có thẩn thông đáng sợ như vậy, biến ban Ngày thành đêm, hắn thật có thể là tu sĩ cao nhất. Nếu đánh nhau, khôngbiết đại ca có mấy thành nắm chắc?
Đối mặt với sự lo lắng không yên của Dương Lỗi, Dương Phàm vẫn binh tĩnh vô cùng.
- Thần thông này gần như có thể gọi là đảo lội càn khôn!
Đám người Lâm Chung cũng kinh hãi.
- Điên đảo càn khôn?!
Dương Phàm lúc này mới ngẩng đầu nhìn lên bầu trời tối đen như đêm khuya, khóe miệng hơi trừo phúng nói:
- Chi là một loại ảo thuật pha chút pháp tắc thông thiên mà thôi!
Ảo thuật?!
Mọi người nghe vậy thì cảm thấy chấn động.
Chẳng lẽ hết thảy trước mắt đểu chi là giả đổi thôi sao?!
- Cũng không phải hoàn toàn là giả tạo!
Dương Phàm nói.
- Hắn dùng thân thông bản thân, hấp thu ánh mắt tròi của một mảrih thiên địa, hòa vào một chút pháp tắc thông thiên đã có thể biến Ngày thành đêm rồi!
- Thì ra là vậy!
Mọi người lập tức tinh ngộ.
- Dù vậy, có thể hấp thu ánh sáng trong phạm vi hai ngàn dặm thì không phải là hạng người ở Bắc Tẩn có thể làm được!
Bổ Thiên Quán Vương ngưng trọng nói.
- Hăn chung quy là cường giả Hợp Thê Kỳ, có thê làm được điêu này cũng không coi là kỳ lạ!
Dương Phàm nói.
, * , sSty
Hợp Thể Kỳ?
Mọi người nơi này đều cảm thấy khiếp sợ, phút chốc lặng ngắt như tờ.
Vốn tu sĩ Bắc Tần cũng đoán Ám Dạ Ma Hoàng mà tu sĩ cao nhất, dù sao hắn cũng từ Ngoai Hải Vưc tới.
" ,,,..W4A>V X ả_ _
Mà lúc này, bọn họ lại được Dương Phàm xác nhận Am Dạ Ma Hoàng chính là cường
giả Hợp Thể Ky.
Thông Thiên tam giai Hợp Thể Kỳ.
Điều này đối vối tu sĩ Bắc Tần mà nói quả là một cảnh giới quá xa xôi!
Nếu có thể bước vào Thông Thiên tam giai, cũng đại biểu đã bước vào con đường trường sinh bất từ, hóa vũ thành tiên cũng không còn xa xôi nữa.
- Người này nếu ở Ngoại Hải Vực cũng sẽ không coi là đại nhân vật. Phần nửa là muốn thống trị một vùng nội lục, xưng vương xưng bá. Mà người này lại không dám mưu tính ớ Đại Tần, chi dám làm càn ở Bắc Tần mà thôi.
Dương Phàm nói ra phán đoán của minh.
So với việc không thể làm càn ờ Ngoại Hải Vực, làm Hoàng đế ờ một mảnh nội lục, được hàng tỷ sinh linh ngưỡng mộ. được vô số thiên tài địa bảo đúng là hoàn toàn sung sướng hơn.
Tuy nhiên, Trịrih Tiểu Mạn cũng phản ứng đầu tiên, hé miệng cười nói:
- Sư phụ biết được tu vi và ý đồ cùa người này, hẳn là có thể nắm chắc đổi phó hắn.
Mọi người tinh ngộ, trong lòng càng thêm hoảng sợ.
Chẳng lễ Dương Phàm cũng là cường giả Thông Thiên tam giai?!
Xem bộ dáng khí định thần nhàn cùa Dương Phàm lúc này. mọi người càng xác định vài phần, trong lòng càng thêm kinh hãi.
Lúc này, Điệp Liên đã bay lên giữa bầu trời, nói chuyện với Ám Dạ Ma Hoàng.
- ổ? Tiểu nữ oa, tu chất thật không tồi. không ngờ ờ loại địa phương Bắc Tần này lại tu luyện tới Hóa Thẩn Kỳ?
Ám Dạ Ma Hoàng kỳ lạ nói: ẨS
- Chắc rằng quan hệ giữa ngươi và tên Dương Phàm cũng không tầm thường đi!
- Tiểu nữ Điệp Liên, Dương Phàm chính là đại ca của ta &
Điệp Liên cười cười: ; \v
- Ta t hay mặt đại ca Chuyên lời, bơi vì chuân bị chưa xong cho nên đại điên phục sinh lần này sẽ chậm lại một Ngày.
Chậm lại một Ngày.
Lời này vừa ra, vẻ tuơi cười trên mặt Ám Dạ Ma Hoàng lập tức trớ nên cứng nhắc.
Chậm lại!
Dương Phàm không nhung không làm sớm mà còn trì hoãn.
Đây không phải là trăng trợn đôi nghịch với hăn sao?!
Trong vô hinh, một cỗ lửa giận bốc lên.
Mà lúc này, trong phạm vi Tiên Thành, vô sổ tu sĩ, có rất nhiều người nghe được đổi đáp của hai người.
Nháy mắt vẻ mặt Ám Dạ Ma Hoàng gần như tràn đầy phẫn nộ.
Với thân phận tu sĩ cao nhất, ớ Bắc Tẩn hoàn toàn là độc nhất vô nhị, có thể coi là ông vua không ngai.
Hiện giờ, không ngờ hắn lại bị si nhục như vậy ỡ một Ngư Dương Quốc bé nhỏ.
Khi lửa giận của hắn bùng nổ, một cỗ khí tức khủng bổ vô hình tràn ngập toàn Tiên Thành.
Phạm vi mấy vạn dặm của Tiên Thành, vô số tu sĩ tâm thẩn run rẩy, bị cỗ áp lực này khiến phải nín thờ.
Những tu sĩ bậc cao còn bị ảnh hướng lớn hơn, cả đám sắc mặt trắng bệch.
Cỗ uy áp này cũng không phải là cổ ý phóng thích. Ngay cả Điệp Liên là tu sĩ Hóa Thần trung kỳ cũng khó có thê chịu đụng, khuôn mặt hoi trắng bệch.
- Chậm lại một Ngày?
Ám Dạ Ma Hoàng cười lạnh:
- Chẳng lẽ Dương Phàm cố ý đối nghịch với bổn hoàng?
-Hừ!
Điệp Liên cũng không nhượng bộ:
- Đại điển phục sinh là do Tiên Thành chúng ta tổ chức. Muốn sớm hay muộn là do chúng ta, chăng lẽ phái nghe theo mệnh lệnh của các hạ sao?
-Ngươi...
Ám Dạ Ma Hoàng không nghĩ tới cô gái nhìn rất hồn nhiên này lại dám nói lv căi lại mình.
- Tất cả các vị đồng đạo Bắc Tần. mọi người công bẳng phần xử xem. Người này tự cao tụ đại, coi trời bằng vung, cũng dám trắng trợn can thiệp vào đại điên của Tiên Thành ta?!
Điệp Liên chắp tay về bốn phía, thanh âm truyền khắp Tiên Thành.
Xôn xao-—
Toàn bộ phạm vi Tiên Thành, cường giả các lộ ỡ Bắc Tẩn đểu sôi nồi bàn luận.
Hầu hết mọi người đều chi trích Ám Dạ Ma Hoàng.
Ngay cả không ít tu sĩ của Man Di cửu tộc cũng cảm thấy Ám Dạ Ma Hoàng đuối lý. Đại điên phục sinh là do nhà Tiên Thành tiến hành, thời gian bắt đầu có quan hệ gì tới ngoại nhân cơ chứ?!
- Được được được! Tiểu cô nương quả nhanh mỗm nhanh miệng!
Sắc mặt Ám Dạ Ma Hoàngxanh mét. cuối cùng không giận mà cười:
- Vậy bổn hoàng sẽ chờ một ngày, để xem Dương tông sư rốt cục có danh phù kỳ thực hay không?!
Một hỗi giẳng co giươg cung bạt kiếm rốt cục kết thúc.
Khi Điệp Liên quav lại Phổ Ái Y Quán, Dương Phàm càng thêm khích lệ nàng, khiến nàng cười tít cả mắt.
Trái lại, Dương Lỗi lại có chút hổ thẹn cúi đẩu.
So với Điệp Liên, hắn quả có chút bất tài.
Từ đó về sau. đám người Ám Dạ Ma Hoàng vẫn chờ ở giữa bầu trời.
Thời gian dẩn trôi qua. Sau nửa canh giờ, màn đêm biến mất. khôi phục lại ánh sáng ban ngày.
Dù sao Ám Dạ Ma Hoàng cũng không thể tiêu hao pháp lực để duy trì tình cảnh này mãi được.
Mọi người ờ trong Tiên Thành đểu cảm thấy kỳ lạ, nhìn lên Ám Dạ Ma Hoàng trong truyền thuyết ờ trên Phi Xa càng thêm kính sợ, ngưỡng mộ.
Già thiên tế nhật, đảo lộn càn khôn, phóng mắt khắp Bắc Tẩn, có lẽ không có người thứ hai làm được!
Giờ phút này, toàn bộ Bắc Tần, có tới hơn chín phẩn sổ cường giả đã chạy tới Tiên Thành.
Tuy nhiên, đại điển phục sinh lại phải trì hoãn thêm một Ngày. cũng khiến số ít người cảm thấy mất hứng.
Thời gian chậm rãi trôi qua, màn đêm buông xuống.
Phổ Ái Y Quán.
- Muội muội, ngươi ra tuyên bổ đi. Đại điển phục sinh sẽ theo kế hoạch, tổ chức vào đêm nay.
Dương Phàm lại cười nói.
Lại sửa đổi thòi gian!?
Mọi người ngẩn ra, vô cùng kinh ngạc.
- Được, đại ca!
Điệp Liên cười hì hì, bay lên bầu trời, tuyên bổ lời Dương Phàm:
- Bời vì công tác chuần bị thuận lọi, đại điển phục sinh vẫn tiến hành đúng kế hoạch, đêm nay cử hành.
Lấy tu vi Hóa Thần Kỳ, Điệp Liên truyền thanh âm cùa mình ra khắp phạm vi mấy ngàn dặm.
Vô sổ tu sĩ ờ Tiên Thành lại mờ rộng tẩm mắt. một mành xôn xao.
Mà Ám Dạ Ma Hoàng ớ giữa bầu trời Tiên Thành thì khuôn mặt lập tức xanh mét. vô cùng khó coi.
Phản ứng cùa Tiên Thành vô hình đang thị uy hắn. Đại điển phục sinh muốn tồ chức khi nào là do chính minh định đoạt, không ai có thé can thiệp được.
Ám Dạ Ma Hoàng đang muốn phát tác thì Hà Nguyệt Thánh nữ ờ bên cạnh đã ngăn cản, nhẹ giọng nói:
-Từ nơi hai vị sư phụ ta biết được, Dương Phàm là một người vô cùng khó choi, giỏi về mưu kế. Sư phụ Hắc Phong đã từng nói cho ta l ẳng Dương Phàm không bao giờ làm chuyện không nắm chắc! Hắn có hai đặc điểm!
-Hai đặc điểm? ^
Ám Dạ Ma Hoàng không để ý nói:
- Ngươi nói coi.
- Thứ nhất, chính là bản lĩnh lấy yếu thắng mạnh! Thứ hai... thích che dấu thực lực. giả trư cật hổ.
Vẻ mặt Hà Nguyệt Thánh nữ nghiêm túc, dường như kể lại một lượt về những điều tra. đárih giá của Hắc Phong Ma Hoàng năm đó đổi với Dương Phàm.
- Lấy vếu thắng mạnh, giả trư cật hổ?!
Ám Dạ Ma Hoàng cẩn thận cân nhắc, thì thào tụ nhủ.
Cũng không biết lần này Dương Phàm sử dụng phưong pháp nào. là lấy vếu thắng mạnh hay giá trư cật hô?!
- Cho nên, Ma Hoàng đại nhân, ngài nhất định, không được coi thường, đề phòng tên Dương Phàm này lấy vếu thắng mạnh.
Hà Nguyệt Thánh nữ cung kính nói.
- Uhm, lời này có lý!
Trong lòng Ám Dạ Ma Hoàng sinh ra vài phần cảnh giác.
Đêm khuya.
ớ trận doanh Tiên Thành, chúng cường giả như sao sáng dâng lên, theo Dương Phàm bay lên bầu trời, sau đó bay về một vị trí
Dương Phàm vừa mới xuất hiện đã lập tức trờ thành tiêu điểm trong mắt chúng tu sĩ.
Vô sổ tu sĩ Tiên Thành nhiệt huyết sôi trừo, xúc động vô cùng. Nhân vật truyển kỳ năm đó cuối cùng lại tái hiện.
Dương Phàm lựa chọn địa điểm diễn ra đại điển phục sinh là một khu đất trổng ngoài Tiên Thànhba ngàn dặm.
- Được, sẽ là nơi này đi!
Dương Phàm gật đẩu, mọi người lập tức hạ xuống nơi này.
Thấy tình cảnh này. phe Man Di lập tức tức giận tới độ hai mắt nảv lừa.
Đây gọi là công tác chuẩn bị cho đại điển phục sinh sao?!
Dương Phàm hiển nhiên là tùy tiện lựa chọn một khu đất, căn bản chẳng phải chuẩn bị gì.
Trong mắt Ám Dạ Ma Hoàng lóe lên lãnh mang, cảm giác bọn người Dương Phàm tùy tiện tới đây, căn bản không có chuân bị gì.
Hoàn toàn là trắng trọn khinh thường.
Đây rốt cuộc là kế sách lấy vếu thắng mạnh hay giả trư cật hổ?!
Ám Dạ Ma Hoàng nhin chằm chằm Dương Phàm, đánh giá một chút. Hắn chi có thể xác định Dương Phàm nhất định có tu vi ngoài Hóa Thần hậu kỳ, vô cùng mơ hỗ, không nhìn ra được thực lực chân chính.
_ .... -
Dưới sự điêu khiên của đám người Lâm Chung, Châp pháp tu sĩ của Tiên Thành lập tức bao vây lấy khu đất này, không cho người ngoài tiến vào.
Dương Phàm vung tay lên, một pháp đàn màu đen lớn như bàn tay xuất hiện, lập tức bành trướng gấp trăm lẩn, rơi ẩm một cái xuống nền đất.
- Đây dĩ nhiên là Hoàn Hồn Pháp Đàn truyền thùa từ thời hoang dã.
Đồng tử Ám Dạ Ma Hoàng co rụt, trong mắt xẹt qua một tia tham lam.
Mặc dù tài liệu chế tác Hoàn Hồn Pháp Đàn nhin rất thô sơ. nhưng ẩn chứa lịch sử xa xua. tuyệt đổi vượt xa một thông linh pháp bảo bình thường.
Theo sau, hai khối băng quan bằng thủy tay xuất hiện ở trên Hoàn Hồn Pháp Đàn.
Bên trong hai khối băng quan này là một nam một nữ. Trong đó. nam nhân trung niên kia có dáng vẻ tương tự Dương Phàm vài phần, nho nhã tuấn tú. Người còn lại là một nữ nhân binh thường.
-Cha!
Dương Lỗi, Điệp Liên lệ nóng lưng tròng. Đám người Bổ Thiên Quân Vương cũng vô cùng xúc động và chờ mong.
- Tỷ tỷ!
Thương Vân kinh hô một tiếng, nhin nữ nhân bên trong băng quan kia. hai mắt ươn ướt.
Tiếp theo. Dương Phàm lại như ờ Đại Tần Hoàng cung lần trước, bắt đầu thi triển Hỗi Hồn Thuật.
Theo chú ngữ trong miệng và pháp quyết trên tay Dương Phàm, trong hư không hình thành một loại hấp dẫn và kêu gọi.
Đồng thời, sinh cơ vô tận vờn quanh hai khối băng quan. Linh hồn lục kinh thiên lấy lấy Hoàn Hồn Pháp Đàn làm trung tâm, khuếch trương ra toàn bộ Ngư Dương Quốc.
So với kinh đô Đại Tần. toàn bộ Ngư Dương Quốc này chi rộng bằng chừng một phần mười mà thôi.
Cho nên. Dương Phàm thi triển pháp thuật này cũng thoải mái hon một chút.
- Hồn quy...
Lệ quang lóe lên trong mắt Dương Phàm, tay áo vung lên. Trên Hoàn Hồn Pháp Đàn ngưng tụ ra hai luồn hư quang vô cùng hư ảo.
Rất nhanh. Hỗi Hồn Thuật đã bước vào giai đoạn cuối cùng.
Chúng tu sĩ nơi này không ngừng nín thớ.
- Không ngờ hắn thật sự có thể thi triển thần thuật chi biết tới trong truyền thuyết này!
, /vO'
Thân tinh Ám Dạ Ma Hoàng hoảng sợ.
Hà Nguyệt Thánh nữ vội vàng nhắc nhở:
- Ma Hoàng, theo kế hoạch, giờ là lúc ra tay tốt nhất!
- Nhâp khiếu...
Tay áo Dương Phàm vung lên. Hai luôn hư ảnh sáng mờ phán biệt nhập vào hai tòa băng quan.
Ov
Bá!
Nhưng vào lúc này, trên Hoàn Hồn Pháp Đàn lại hiện lên một bóng giáng mơ hỗ, như một tàn phong, dung nhập vào màn đên u tối.
Mọi người nơi này đểu kinh hãi, nhìn chằm chằm vào nam nhân như ma thẩn dung nhập màn đêm.
Ám Dạ Ma Hoàng.
Chúng cường giả phe Tiên Thành lâm vào thất sắc.
- Chặc chặcì Dương Phàm! Nghe nói ngươi có hai đặc điểm, một là bản lĩnh lấy vếu thắng mạnh, một là che giấu thực lực. giả tra cật hổ. Không biết lẩn này, ngươi sử dụng bản lĩnh gì đây?!
Ám Dạ Ma Hoàng gần nhu hiện lên Ngay sau lưng Dương Phàm, trên mặt là một nụ cười giả tạo, bộ dáng nhưđă nắm chắc thắng lợi trong tay.
- Ha ha... Không ngờ ngươi lại hiểu ta như vậy... Tuy nhiên, không phải ngươi thử cái là biết sao?!
Bộ dáng của Dương Phàm vẫn nhàn nhã tụ nhiên vô cùng.
Ch ươn2 840: Cha con 2ặp lại.
Khi Dương Phàm thi triển Hỗi Hồn Thuật tới giai đoạn mấu chốt. Ám Dạ Ma Hoàng lấy một phương thức quy khốc thẩn sầu xuất hiện sau lưng hắn.
Ám Dạ Ma Hoàng gần như dán Ngay sau lưng Dương Phàm, khoảng cách hai người gần tới nỗi đủ để nghe được tiếng tim đập và hô hấp của nhau.
Tình cảnh thế này khiến hàng ngàn cường giả Bắc Tẩn nang động, cũng càng thấy sợ hãi với thân pháp Huyền diệu của Ám Dạ Ma Hoàng.
Ngoại trừ hai người, gần như không ai có thể thấy rõ động tác cùa hắn. Ngay cả sổ ít cao nhân Hóa Thần Kỳ nơi này cũng không là ngoại lệ.
Nhưng duới cục diện nhin như cực kỳ bất lợi này. Dương Phàm vẫn thản nhiên cười nhạt như cũ.
Trong lòng Ám Dạ Ma Hoàng đột nhiên sinh ra một loại cảm giác không ổn.
Bời vì từ đầu tới cuối, hắn cũng không chân chính nhìn thấu được Dương Phàm.
- Vốn còn muốn choi đùa thêm một lúc nhưng tiếc rẳng ngươi lại chọn thòi điểm mấu chốt này đê ra tay cho nên... trò chơi chấm dứt ở đây!
Vẻ mặt Dương Phàm mang theo nét cười thản nhiên, cũng có thêm đôi chút tiếc nuối.
Trò chơi tới đây chấm dứt!
Mọi người nơi này đểu ngẳn ra.
Ám Dạ Ma Hoàng đột nhiên cảm thấy lạnh cả người, một cỗ hàn lãnh thấu xương, tới tận linh hôn. Thân thê hắn đột nhiên không thê động đây. bị một bân tay vô hình chế trụ Ngay tại cổ họng.
Hắn rõ ràng là tập kích tới sau lưng Dương Phàm, nhìn như chiếm cứ ưu thế tuyệt đổi nhưng lúc này sắc mặt trắng bệch, thân thể cứng nhắc.
T hay phải Dương Phàm sáng lên hai luồn hư ảnh, rót chúng vào trong băng quan.
Chi có một điểu khác với lúc trước, đó chính là cánh tay trải.
Trong tay trái xuất hiện một chiếc nhẫn màu xám bạc.
Rất ít người nhin thấy hình dáng của nó. nhận ra sự tồn tại của nó mà còn có thể tiếp tục sổng sót.
Cho nên, cánh tay này cũng được gọi là "tử vong tả thủ".
Ám Dạ Ma Hoàng cảm giác thân thể mình tiến vào một không gian kỳ dị, bị một bàn tay vô hinh nắm Ngay cuống huống.
- Một tên tu sĩ Hợp Thể sơ kỳ nho nhỏ, không ngoan ngoãn ở lại Ngoại Hải Vục mà dám vào nội lục đê mong xưng vương xưngbá! Đây chi là do ngươi gieo gió thì gặt bão mà thôi!
Ánh mắt Dương Phàm lạnh lùng, tay trái mạnh mẽ siết lại. trong hư không vang lên một tiếng rắc.
Bùm một tiếng, thi thể Ám Dạ Ma Hoàng ngã xuống đất. mất mạng.
Truớc mặt Dương Phàm, hắn Ngay cả năng lực phản kháng cũng không có.
Còn xung quanh Hoàn Hồn Pháp Đàn, hàng vạn tu sĩ trờ nên ngâv ngổc. câm như hến. dường như lâm vào mộng cảnh.
Ám Dạ Ma Hoàng một khắc trước còn đang chiếm cứ ưu thế mà không ngờ Ngay cả cơ hội xuất thủ cũng không có, đột nhiên ngã xuống Ngay sau lưng Dương Phàm.
Từ đầu tới cuối, chi nhìn thấy Dương Phàm nâng tay trái lên, còn Ám Dạ Ma Hoàng ở sau lưng hắn cũng chẳng phán kháng gì. trực tiếp bò mạng.
Miểu sát!
Cường giả Hợp Thể sơ Kỳ đạt tới Thông Thiên tam giai không ngờ trực tiếp bị miểu sát!
Ti
Chúng cường giả Bắc Tẩn nơi này hít sâu một hơi khí lạnh, hàn khí lan tỏa toàn thân, máu huyết cũng như đông cứng lại.
Chúng cao tầng Tiên Thành không khòi vô cùng kinh hỷ, hò reo.
Vốn tưởng sẽ phải diễn ra một hỗi long tranh hổ đấu, lại không ngờ được rẳng Ám Dạ Ma Hoàng với tu vi đạt tới Hợp Thê Kỳ, hoành hành Bắc Tần vô địch thủ lại không có chút lực phán kháng Ngay trước mặt Dương Phàm.
Trái lại. phe Man Di cửu tộc, đám người Hà Nguyệt Thảnh nữ lại sắc mặt trắng bệch, kinh hãi vô cùng, tâm thân chấn động.
- Biết... Làm sao có thể?! Tiến bộ của hắn... không ngờ so với dự đoán của hai vị lão sư còn nhanh hơn, mạnh hơn gấp mười, gấp trăm lần!!!
Hà Nguyệt Thánh nữ như lâm vào giấc mộng, nói năng lộn xộn, không thể bình tĩnh được.
Căn cứ vào Hắc Phong Ma Hoàng và Dạ Hạm Thánh nữ phỏng đoán thì sau ba trăm năm Dương Phàm quả thật có thê vừa tiến nhập Hóa Thân Kỳ.
Nhưng mà nay. Dương Phàm lại lấy một tu thái hoàn toàn mới trò lại Bắc Tần. trực tiếp miểu sát Ám Dạ Ma Hoàng mà nàng rất tôn thờ.
Đây giống như là một đạo sét đánh ngang trời, mạnh mẽ vang lên trong lòng đám người Man Di.
Khi tất cả mọi người còn đang hoảng hốt, Dương Phàm đã thi pháp xong.
Rắc rắc!
Dương Phàm phất tay, bổ hai khối băng quan ra.
Hai người ỡ trong băng quan lẩn lượt tinh lại.
Người đầu tiên chính là Dương Thiên. Hắn chậm rãi mở hai mắt ra, lẩm bẩm:
- Chẳng lễ... Ta không ngờ không chết!? Căn cứ tình huống lúc ấy, ta hẳn phải chết không thê nghi ngờ!
-Cha!
Dương Phàm nửa quy trước mặt Dương Thiên, hai mắt ứa lệ.
- Phàm nhi?!
Dương Phàm nhìn quanh bốn phía, thấy được rất đông cường giả. không khòi chấn động.
Dù sao hắn chi là một gã Kim Đan đại tu sĩ, trong khi những người nơi này có tới ba bốn phần là lão quáiNguyên Anh, thậm chí có cả Nguyên Anh đại tu sĩ.
Điệp Liên lau khô nước mắt. vội vàng giải thích:
- Cha. là đại ca cứu người sống lại đó!
- Sổng lại?
Dương Thiên thật sự khó có thể tin nổi, run giọng nắm lấy tay Dương Phàm nói:
- Phàm nhi, không ngờ ngươi có thể phục sinh vi phụ! Vậy Tam u lão ma đâu?
Tam u lão ma?
Mọi người nơi này đều ngẩn ra.
- Từba trăm năm trước, hắn đã chết trong tay con rồi!
Dương Phàm mím cười, nâng phụ thân đậv.
Mà ờ bên kia, Thương Vân cung ôm lấy tỷ tỷ. Sau khi biết rõ tình cảnh, hai người ôm lấy nhau khóc ròng.
Tinh cảnh này khiên những tu sĩ khác của Băc Tân nơi này rât cảm động.
Tuy nhiên, chúng cường giả càng thấy kinh thán đổi với thần thông phục sinh của Dương Phàm.
Phục sirih cho người đã chết!
Loại thẩn thông này dường như chi xuất hiện trong truyền thuyết không ngờ thật sự tồn
tại.
Trong sổ những người tới quan sát đại điển cũng không ít danh V của Bắc Tẩn, thấy tinh cảnh này thì vô cùng kích động, chi sợ suổt đời không quên được, vô cùng kính ngưỡng Dương Phàm.
Ngay khi Dương Phàm và Dương Thiên gặp lại nhau, phe Man Di đột nhiên nồi lên hành động.
Hà Nguyệt Thánh nữ kia biết là tình huống không ổn, lập tức chuẩn bị khống chế Phi Xa chạy trốn.
Dù sao tổc độ phi hành của Phi Xa này cũng nhanh hon tốc độ của nàng rất nhiều.
Nhưng Phi Xa này vốn thuộc về Ám Dạ Ma Hoàng, làm sao có thể nghe theo sự khống chế của nàng ta.
Dột nhiên, tám con Hắc Đồng Hùng Sư điên cuồng gào rít. phi loạn về các hướng.
Cấp bậc cùa Hắc Đồng Hùng Sư này cực cao. mặc dù sau khi vào Bắc Tần được chủ nhân phong ấn tu vi nhung dù Nguyên Anh đại tu sĩ va chạm với chúng cũng chi có kết cục là tan xương nát thịt.
- Hừ, còn muốn chạy sao?!
Đám người Lâm Chung. Bổ Thiên Quân Vương lập tức có phản ứng, lao lên ngăn lại.
- Nguyên Anh Kỳ nho nhỏ cũng dám ngăn cản bản Thánh nữ.
Hà Nguyệt Thánh nữ quát lạnh một tiếng, bàn tay ngọc chợt vung lên. Một mánh phong bạo liền quét tới. đánh văng toàn bộ chúng cường giả xung quanh.
Một kích này khiến nhiều tu sĩ Nguyên Anh Kỳ nơi này bị thương, những tu sĩ thấp hơn cũng có mấy chục người tử vong.
- Tu vi của nàng ta đã đạt tới Hóa ThầnKỳ sao?! Bắc Tần từ khi nào lại xuất hiện cường giả Hóa Thẩn Kỳ?!
Dương Thiên vừa mới hỗi sinh kinh hãi thất sắc.
Ngay sau đó, một thân ảnh quen thuộc nhoáng lên đã tới trước mặt Hà Nguyệt Thánh nữ.
Hà Nguyệt Thánh nữ chi cảm thấy một cỗ áp lực chưa từng có ập tới. Khi nàng nhìn thấy rõ gương mặt Dương Phàm thì một sợi xích sắt đã quấn lấy người nàng, pháp lực bị chế ngự.
-Ngươi...
Sắc mặt Hà Nguyệt Thánh nữ trắng bệch, chợt đôi mắt ảm đạm, tụ biết không có sức phản kháng gì.
- Phàm nhi từ khi nào lại lợi hại như vậy!?
Dương Thiên vẫn đứng trên Hoàn Hồn Pháp Đàn, cảm thấy vô cùng khó tin, cảm giác như lâm vào mộng ảo.
Sau khi Dương Phàm bắt giữ HàNguyệt Thánh nữ, lại luơt tới cạnh tám con hùng su kéo mạnh một cái, quát lạnh khiến đám Hắc Đồng Hùng Sư này trỡ nên thành thật.
Tiếp theo cũng không cẩn phải trinh bàv. lôi đinh chém giết tám tên Ám Ma Vệ với tu vi đã đạt tới Hợp Thể KỲ.
về phẩn bốn đại Thiên Sư của Man Di, Dương Phàm chi cần một ý niệm đã đủ khiến chúng hôn phi phách tán.
Giới hạn cao nhất của Bắc Tẩn chi là tu vi Hóa Thẩn trung kỳ nhưng Dương Phàm có khí vận tăng phúc, có thể đạt tới hậu kỳ. Mà lực lượng linh hồn của hắn còn có thể cao hon nửa giai.
Xung quanh Hoàn Hồn Pháp Đàn, đa sổ tu sĩ lâm vào hồn loạn, đểu vô cùng kinh hãi.
Có thể nói đây là một hỗi trình diễn của riêng Dương Phàm.
Chi qua bốn năm lẩn hô hấp, Dương Phàm đã quav lại phía trước Hoàn Hồn Pháp Đàn.
Còn phe Man Di, tất cả những kẻ đạt tới tu vi ngoài Nguyên Anh hậu kỳ đều bị chém giết sạch sẽ.
Đương nhiên, ngoại trừ Hà Nguyệt Thánh nữ đã bị trói lại.
Những cường giả đinh phong của Bắc Tẩn nơi này chứng kiến Dương Phàm lộ thực lực lập uy đểu vô cùng kinh hãi.
Vốn từng ngang hàng với Dương Phàm, mái tóc già đã trắng phau. Lăng Tiêu Kiếm tiên không kim được nhìn sang Lệ Hông Phi, ánh mắt ảm đạm. trên mặt chợt hiện lên vài phần an ủi.
Dù sao bọn họ cũng có thời được cùng một tầng bậc với Dương Phàm.
Nhưng nay, hắn đã đạt tới một trinh độ không thể tướng tượng nổi, chúng sinh Bắc Tẩn đều thật sự quá mức bẻ nhỏ.
Cứ như vậy. đại điển phục sinh chua từng có ỡ Bắc Tẩn đã chấm dứt với việc trảm sát lập uy của Dương Phàm.
Chúng cao tầng Tiên Thành liền trờ lại Phổ Ái Y Quán ỡ Vụ Liễu Trấn.
Dương Thiên và Bổ Thiên Quân Vương vốn cùng thời với nhau, giờ gặp nhau không khỏi vô cùng cảm khái.
Nơi này còn có đám hậu bổi như Dương Uy, La Tường.
- Ha ha ha... Không ngờ rằng Dương Thiên ta sau ba Trăm năm lại còn có thể được tân sinh!
Dương Thiên cất giọng cười lớn, cảm thấy vô cùng hài lòng.
Để phòng ngừa hiện tượng thọ duyên đã cạn như Dược Vương và Độc Vương đã đi về cõi tiên, Dương Phàm lập tức lấy ra Trường Thọ Đan giao cho đám người trưởng bối và Dương Thiên, mỗi người ăn vào một viên.
Trường Thọ Đan có thể gia tăng ít nhất mấy trăm năm thọ nguyện, hiểu quả lớn hơn nhiêu so với Duyên Thọ Đan.
Ngoài ra, trong tay Dương Phàm cũng có rất nhiều linh Thạch cực phẩm, đua cho mỗi người thân một hai khối.
- Đại ca. xử lv Thárih nữ này như thế nào?
Dương Lỗi dẫn Hà Nguyệt Thánh nữ đi lên.
Chờ xem phản ứng cùa Tây Nhạc đi!
Dương Phàm cũng không quá quan tâm tới việc này.
Giờ khắc nà, đại cục Bắc Tần đã ổn định, những cường giả cao tầng cùa Man Di cửu tộc gân như đã bị diệt trong một đêm, đại thế đã mất.
Nửa năm sau.
Tâv Nhạc Man Di phái tu sĩ tới, hơn nữa cũng mang theo thu tín của Hắc Phong Ma Hoàng.
Trong thư nói rõ, Man Di cửu tộc vẫn chua vi pháp linh hồn huyết khế năm đó, mong Dương Phàm lưu lại một đường sinh cơ.
Bời vì những tu sĩ bậc cao hạ linh hồn Huyết khế năm đó cũng chưa từng bước vào mười ba quốc gia Bắc Tần nửa bước.
Lẩn chiến loạn này. nguyên nhân xét tới cùng cũng là do cường giả Ngoại Hải Vực duy
trì.
Về phẩn xử lý Hà Nguyệt Thánh nữ như thế nào, trong thu cũng không để cập tới.
- Ha ha ha, giao Thánh nữ này cho cha làm thị nữ đi!
Dương Phàm nhẹ nhàng cười nói.
- Quá... Đây dù sao cũng là cường giả tuyệt thế Hóa Thẩn Kỳ.
Ngay cả khi còn trẻ Dương Thiên rất phong lưu đa tinh nhưng lúc này cũng cảm thấy hoảng sợ.
Dương Phàm tọa trấn Bắc Tẩn mấy chục năm, hàng Ngày làm bạn với những người thán và dạv dỗ đám hậu bối.
Mấy chục năm sau, Dương Thiên cũng đã tấn chức Nguyên Anh trung kỳ.
Dương Phàm vẫn ở cảnh giới vẫn Hoa trung kỳ. đã củng cổ cơ sở vững chắc nhưng còn một khoảng cách nữa mới tới hậu kỳ.
Trong thời gian này, đám người Dương Tuệ Tâm và Đặng Thi Dao cũng đã về đây mẩv
lần.
Một ngày kia.
Dương Phàm triệu tập tất cả thân hữu. thớ dài nói:
- Ta giờ đã đạt tới tâng cuối cùng ớ đại lục này rồi. Nếu muốn tiến thêm một bước thì phải đi tới Ngoại Hải Vực càng rộng lớn hơn...
Mười tầng phong ấn, hắn đã cởi bò hai, Dương Phàm phải hướng tới đinh phong nhất giới, nhất định phải bước lên hành trinh Ngoại Hải Vực.
Khi Dương Phàm nói ra những lời kia, hắn đã xác định phải đặt chân lên tối đinh của Đông Thắng Đại Lục, trong lời nói cũng mang vài phần cảm khái.
Trước cuộc đại chiến phong ma, tu vi hạn chế cao nhất của Đại Tẩn là Hóa Thẩn đại viên mãn, cũng là cảnh giới Thẩn Hư.
Mà sau đó, Cửu u Ma Đế bị trán áp. Cửu Luân Huyết Nhật rơi vào hạ phong, uy lực cùa tề thiên đại trận bị suy yếu, nên tu vi cao nhất hạn chế ớ Đại Tẩn là Hợp Thể trung kỳ.
Dương Phàm mặc dù có khí vận gia tân nhưng với tu vi vẫn Hoa trung kỳ vẫn đã vượt xa Hợp Thể trung kỳ rồi.
Lời này vừa ra, trong chúng nhân liền có đủ loại cảm xúc, có cảm thán, có vui mừng, có không nỡ...
- Con, con cứ vên tâm ra đi đi!
Dương Thiên cùng Phượng Hi đêu quan ái nhìn hắn:
- Mọi người chúng ta đều rất tự hào về con!
Ánh mắt của mọi người đểu rất phúc tạp.
Lẩn tụ hội này. Ngay cả Đặng Thi Dao và Dương Tuệ Tâm ớ Đại Tẩn xa xôi cũng chạy
về.
Ngoại trừ Dương Phàm, tu vi cùa Đặng Thi Dao và Dương Tuệ Tâm là cao nhất, đều đạt tới cảnh giới Thẩn Hu.
Mà Dương Tuệ Tâm thậm chí đã đặt một chân vào Thông Thiên tam giai.
- Trước khi ròi đi, ta định tính toán an bài một phen cho mọi người...
Dương Phàm nói ra dụng ý của mình.
Trải qua thương nghị, Dương Phàm cuối cùng cũng nói ra quyết sách của minh.
- Chúng thân hữu. tu vi dưới Hóa Thần Kỳ thì sẽ ờ lại Bắc Tần. ở Ngư Dương Tiên Thành.
Bên Bắc Tẩn này, sẽ do phần thân Mộc Phong của Dương Phàm và chúng độc hạt tọa trấn.
Trong thân hữu, nếu tu vi của ai đạt tới Hợp Thể Kỳ sẽ có thể chọn đi Tiên Đạo Tông ở Đại Tần. Dù sao điều kiện tu tiên ở Đại Tẩn cũng tốt hơn, không nên cưỡng chế.
ở Đại Tẩn sẽ có đám người Hàn Lưu Ly, Dương Tuệ Tâm và lực lượng của Tiên Đạo Tông tọa trấn.
Dương Phàm sờ dĩ an bài như vậy là vì thế cục cùa đại lục giờ đã không giống với trước đây.
Bên phía Đại Tần. tu sĩ cao nhất gần như không có. nhưng sau khi mở ra Tiên Tần bảo tàng, đại chiến phong ma, cường giả Ngoại Hải Vực thình thoảng vẫn tiến vào nội hải.
Nếu là những cường giả Ngoại Hải Vực ngẫu nhiên dạo choi hoặc tìm kiếm dược liệu thì tất nhiên sẽ không có chuyện gi xây ra.
Nhưng chung quy cũng có những tu sĩ Ngoại Hải Vực vớ vẩn như Ám Dạ Ma Hoàng, vọng tướng xưng hùng xung bá nơi này.
Để phòng ngừa tinh huống như vậy, Dương Phàm không tiếc để phần thân và Hàn Lưu lyờlại Đại Tẩn.
Nên biết 1"ẳng thực lực cùa phần thân và Hàn Lưu Ly đều tương đương Hợp Thể trung kỳ. lưu thủ lại nội lục cũng coi như đủ sức tự vệ.
Chi có như vậy, Dương Phàm mới vên tâm với hậu phương, một đường bước vào Ngoại Hải Vực.
Đối với sự an bài của Dương Phàm, chúng nhân tự nhiên không có gì dị nghị.
Dương Thiên thớ dài:
- Nếu cân thiết, ta càng nguyện ý lựa chọn một nơi tuyệt bí mật. mọi người ân cư, sẽ không khiến ánh hưởng tới Phàm nhi chút nào!
Từng là Ẩn Thiên Quân Vương, mưu lược của Dương Thiên cũng vô cùng cường đại, tự nhiên biết được như vậy mới là tổt nhất.
Tuy nhiên, trong sổ thân hữu có không ít hậu bổi, tự nhiên không thể đơn thuần an phận với cuộc sống ân cư được.
Còn nữa, ở Bắc Tần cũng chính là cổ hương cùa mọi người, nhiều người không nỡ. Cuối cùng, để nghị này đã bị phủ quyá.
Sau khi tụ hội, Dương Phàm trịnh trọng đưa mặt viên Thòng Thiên Đan cho Đặng Thi Dao:
- Nếu nàng có thể tự minh tẩn chức Thông Thiên tam giai thì thòi, nếu không hãy dùng viên đan dược này!
- Thi Dao sẽ hết sức tụ mình tấn chức Thông Thiên tam giai. Một khi thành công, viên đan dược này sẽ lưu lại cho thân hữu khác.
Đặng Thi Dao cười nói.
Dương Phàm gật đẩu, khả nãng Đặng Thi Dao tấn chức Thòng Thiên tam giai nếu ớ Đại T ần cũng là năm trên năm.
So với đó, Dương Tuệ Tâm có pháp lực quán chú cùa Bạch Vũ lão tiên trước khi rời đi cùng với lực lượng cùa một trăm lẻ tám dạng hôn chủng cho nên việc bước vào Hợp Thê Kỳ chi là vấn để thòi gian đối với nàng.
Dương Phàm khi cướp đoạt Thiên Lan Điện, đã chiếm được rất nhiều linh đan thánh dược, gồm cả Thông Thiên Đan và thậm chí có Độ Kiếp Đan.
Đặc biệt là Độ Kiếp Đan, nếu để tuyệt thế cường giả Ngoại Hải Vực biết được khẳng định vô cùng đò mắt.
Thông Thiên Đan và Độ Kiếp Đan, trước mắt Dương Phàm chưa thể tự minh luyện chế được.
Mà những đan dược thấp hơn như Thần Hư Đan, Hóa Anh Đan..chi cần đủ tài liệu, Dương Phàm thoải mái luyện chế. hơn nữa công hiệu còn tốt hơn so với những người khác luyện chế rất nhiều, gần như gấp đôi.
Sau khi an bài thòa đáng ở nội lục, Dương Phàm rốt cuộc quyết định bước lên hành trình càng thêm xa xôi.
Tuy nhiên, trước khi ròi đi nội lục, Dương Phàm tính đi Cực Bắc. Nội Hải và Đại Tần một chuyến.
Dương Phàm đi trước tới Cực Bắc.
hắn lưu lại Băng Phách Tông ỡ Băng Tuyết Tiên Vực mấy ngày, đám người Lâm Chung cũng đã trở thành trường lão của tông này.
Kinh hv chính là Thái thượng trường lão Khương Trường Phong cũng đã quav về Cực Bắc. tọa trấn Băng Phách Tông.
Cứ như vậy, có Đại trường lão này, Dương Phàm cũng không có gì phải lo lắng.
Lưu lại một ít linh đan và vài món thông linh pháp bảo, Dương Phàm rời khói Băng Tuyết Tiên Vực, đi tới trung tâm Cực Bắc.
Mấy Ngày sau. Dương Phàm lần nữa tới Tinh Thẩn Tháp, gặp lại Nguyệt tế sư.
Mà nay, Nguyệt tế sư lẩn nữa tiếp nhận chức vị Tinh Tôn của Tinh Thẩn Tháp
- Xin hòi. Hâm nhi đã đi tới nơi nào?
Dương Phàm hòi.
Nguyệt Tinh Tôn cười đáp:
- Từ hai mươi năm trước, nàng đã rời khỏi nhân giớii rồi.
Rời khòi nhân giới?
„ A; ằ
Tâm thân Dương Phàm chân động! Chăng lẽ Vũ Văn Hâm là đệ nhât kỳ tài của nhân giới, đã phi thăng lên thượng giớii?!
Hắn bỗng nhớ tới những lời cuối cùng Vũ Vãn Hám nói với hắn:
"Tinh Thần Chiêm Bặc Đạo không giỏi về đối kháng hệ thống lực lượng. Nhưng Hâm nhi lúc này đă đạt tới đinh phong nhất giới, chung quy sẽ phái rời đi!
Vũ Văn Hám chua xót cười^
- Chẳng lễ nàng phải phi thăg?
Dương Phàm chấn động.
- Có thể coi là như thế. Lần từ biệt này, sau còn có cơ hội gặp lại hay không cũng khó xác định. Bời vì kiếp trước cùa Hâm nhi không ở trong hệ thống thất giới, chung quy phải về cổ hương của mình."
Thán thế của Vũ Văn Hâm thậm chí còn thẩn bí hơn cả Vô Song và Hỗ Phi, thậm chí ờ trong thất giới cũng không thể tìm ra được lai lịch của nàng.
Trí nhớ kiếp trước đã thức tinh, tăng tiến tu vi của nàng chắc chắn không thể suy tính theo thông thường được.
Một khi đã ngộ đạo, một Ngày phi thăng.
Thoáng giật mình, Dương Phàm cũng không phải là không thể tra cứu truyền thuyết.
Mỗi đại nhân vật chuyển thế. sau khi trí nhớ thức tinh thi có thể phi thăng cũng không có gì là lạ.
So với đó, đám người Thiên Thu Vô Ngân, Tần Tuấn mới chân chính là người có thực
lực.
Mang theo vài phẩn tiếc nuối, Dương Phàm rời khói Tinh Thần Tháp, quav lại Bắc Tần rồi đi Thiên cầm Nội Hải.
Nhưng vừa mói tiến vào Nội Hải, đoàn liên hoa ba màu trong cơ thể Dương Phàm lập tức có cảm ứng.
- Chẳng lẽ Thiên Lan Điện đã xảy ra chuyện?
Dương Phàm lập tức bay về phía Thiên Lan Điện.
Bới vì phương hướng hắn cảm ứng chính là Thất cầm Hải.
Kết quả. khi Dương Phàm chạy tới Thiên Lan Điện thì ánh sáng màu vựng vốn chói sáng giờ đã ảm đam.
Thiên Lan Điện gần như không t hay đồi. vẫn tổn tại ờ sâu trong Nội Hải.
Biến hóa duy nhất chính là Thượng giớii tiên khí đã biến mất!
Thất Tinh Trấn Ma Kiếm đã không cánh màv bay.
- Tại sao có thể như vậy?!
Dương Phàm biến sắc. Thượng giới tiên khí trấn thủ nơi này không ngờ vô cớ biến mất!?
Sư
Là Thượng giới tiên khí, hơn nữa không phải là tiên khí binh thường, trừ khi nhận chủ nếu không ai có thể cưỡng ép mang Thất Tinh Trấn Ma Kiếm đi?!
Rất nhanh, hắn nhớ lại lời nói của Thất Tinh Trấn Ma Kiếm với mình năm đó:
Sứ mệnh của ta là như thế. cho dù Địa Mạch Chi Tích đã được chữa trị. vẫn phải canh giờ Thiên Lan Điện và Địa Mạch Chi Tích... Trừ khi có một Ngày nào đó, ngươi nắm giữ vỏ kiếm Thất Tinh thì hãy tới đây. triệu hôi ta. Bời vì vỏ kiếm Thất Tinh chính là sinh ra cho ta.
Cũng maỵ không có Không Linh Châu ờ trên vỏ kiếm, cường giả cao nhất Ngoại Hài Vực không thể trực tiếp cưỡng chế triệu hỗi ta được!"
Vỏ kiếm Thất Tinh!
Dương Phàm đột nhiên minh bạch!
Trong nhất giới này, đích xác không ai có thể cưỡng chế mang Thất Tinh Trấn Ma Kiếm đi được.
Nhưng vỏ kiếm Thất Tinh lại là khắc tinh của nó, đặc biệt khảm Không Linh Châu thì có thê triệu tập được tiên khí này.
Dương Phàm đứng trên Thiên Lan Điện, lẳng lặng trầm tư.
Hưu--™
Đúng lúc này, một đạo lục quang từ một hướng khác của Nội Hải bay tới.
Người tới chính là Đông Phương Dược sư.
- Dương tông sư, là ngươi...
Đông Phương Dược sư hơi giật mình.
- Nội Hải trong khoảng thời gian này có động tĩnh gi sao?
Dương Phàm ngưng trọng hỏi.
- Một thời gian trước đột nhiên nồi lên một lần Đại Hải Nan, uy lực chi bằng một phần ba hơn nữa thòi gian cũng rất ngắn. Lão hủ nghĩbên này hãn có chuyện nên mới chạy tới đây.
Đông Phương Dược sư đáp. sau đó vẻ mặt cổ quái nói:
- Chẳng lẽ là Dương đạo hữu thu hỗi Thất Tinh Trấn Ma Kiếm sao?!
Dương Phàm cười khổ nói:
- Ta cũng vừa mới biết đươc viêc này.
.« m I'
Tiên khí hăn đã có một kiện ròi.
Thanh Xích Dương Kim ô Kiếm trong Tần Hoàng Lăng lúc này còn nẳm trong Tiên Hồng không gian.
Kiện tiên khi này, mấy chục năm theo Dương Phàm, hắn cũng đã nhiều lần thử luyện hóa.
Đến lúc này, hắn cũng chi vẻn vẹn luyện hóa được một phẩn mười, miễn cưỡng khống chế một phẩn, nhu cũng không thể kéo dài. coi như là một trong những đòn sát thủ của Dươns Phàm.
- Xin hói Đông Phương Dược sư. có biết tung tích của Đẳng Linh Xà Vương không?
Dương Phàm lại hỏi, vời vì Không Linh Châu trên vỏ kiếm Thất Tinh chính là ỡ trên tay Đẳng Linh Vương.
Ngày đó. sau khi chữa trị Địa Mạch Chi Tích, Dương Phàm gỡ xuống bảv viên truyền thừa linh châu, trả lại cho mấy vị chí cường giả Đông Phương Dược sư.
Dương Phàm giữ lại ba viên Thổ Linh Châu, Hóa Linh Châu và Lôi Linh Châu.
Thổ Linh Châu vừa vặn t hay thế chỗ trống cho Hoàng Long Quan, thuộc tính cũng rất phù hợp.
về phẩn Hóa Linh Châu và Lôi Linh Châu, Dương Phàm có Tụ Lôi Đinh và Xích Dương Kim ỏ Kiếm còn mạnh hơn. Hắn định sau khi gặp lại Hỗ Phi thì đem hai viên châu này cho hắn, tác dụng sẽ lớn hơn.
- Đẳng Linh Vương từ muời năm truớc đã hoàn toàn mất đi tin tức, nghe bảo đã rời đi Thiên Cẩm Nội Hải!
Đông Phương Dược sư đáp, chợt tinh ngộ:
- hay là...
- Có hai khả năng!
Dương Phàm lạnh lùng nói:
- Một là Đăng Linh Vương đã bị cường giả Ngoại Hải Vực giết chết, cướp đi Không Linh Châu. Tình huống thứ hai là Đẳng Linh Vương tự mình đi Ngoại Hải Vực, chủ động giao Không Linh Cháu ra.
Đông Phương Dược sư gật đầu đồng ý.
- Rốt cục là tình huống nào. chúng ta đi vào Thiên Lan Điện đánh giá là biết thôi!
Dương Phàm mang theo Đông Phương Dược sư tiến vào trong Thiên Lan Điện.
Mất đi Thượng giới tiên khí, đẩu mổi then chốt của Thiên Lan Điện, có thể coi là sơ hớ lớn nhất!
Bảo vật trong Thiên Lan Điện đa phần đã bị Dương Phàm cướp đoạt, cũng không t hay đôi gì nhiêu so với lúc trước.
T 1 ẵ .
- Xem ra là tình huỏng thứ hai rôỊ Đăng Linh Vương đã tự động nghe lệnh của cường giả Ngoại Hài Vực.
Ánh mắt Dươns Phàm lóe ra nói.
Nếu là cường giả Ngoại Hải Vực tới Nội Hải, thu đi tiên khi thì không thể mặc kệ Thiên Lan Điện được.
Đông Phương Dược sư nhin chẳm chẳm vào Thiên Lan Điện, hỏi Dương Phàm:
- Địa Mạch Chi Tích đã hoàn toàn chữa trị, không biết Thiên Lan Điện này nên xử trí thế nào?!
Thiên Lan Điện thật sự quá lớn, nếu muốn thu lấy nó thì quả không thực tế...
Ánh mắt Dương Phàm lóe lên không chừng.
Toàn bộ Thiên Lan Điện rộng tới hơn vạn dặm.
Thiên Lan Điện thật sự quá lớn. lại có trận pháp cùng tồn tại pháp tắc độc lập. muốn thu nó. trong một giới này chi sợ không ai có thê làm được.
Thấy tình hình đó. Dương Phàm ngược lại đua ánh mắt về hướng sâu trong Thiên Lan Điện.
Chi vài bước, Dương Phàm đi tới Thiên Lan tiên phủ Ngày xua.
Ảo trận tầng ngoài Thiên Lan tiên phủ vốn sơ hờ rất nhiều, đối với Dương Phàm không khác gì thùng rỗng kêu to.
Đây là một tòa phủ đệ toàn thể do ngọc xanh tạo thành, bên trong linh khí lan tràn, cực kỳ nồng đậm. Ngay cả Thánh địa tu tiên Đại Tẩn đểu chi có thể xếp rất xa phia sau.
So với mấy trăm năm trước, Thiên Lan tiên phủ giờ phút này nhiều chỗ tàn phá, bên trong còn thừa lại dung nham khô cạn. tản ra vài tia ấm áp.
Khôngbao lâu. Đông Phương dược sư cũng chạy tới.
- Đây là Thiên Lan tiên phủ trong truyền thuyết?
Đông Phương dược sư nhìn chẳm chẳm tài liệu của tiên phủ. không khòi ngạc nhiên thán phục:
- Luyện chế tiên phủ này không ngờ dùng tài liệu trán bảo đếm trên đẩu ngón tay trong một giới tạo thành. Chủ tài liệu hãn là Tinh Khuê Huyên Thạch, độ cứng còi của nó trong một giớii gần như không thể phá hư. Càng kỳ diệu chính là, tiên phủ này pha tạp Linh uẩn Thạch, có thẻ hẩp thu thiên địa linh khi cũng trờ thành một bộ phận của trận pháp, khiên linh khí trong phủ như thực chất, mạnh hon ngoại giới không chi gấp mười lần...
Dương Phàm nhắm mắt lại. lục lượng Địa Hồn Căn nắm trong tay toàn bộ Thiên Lan tiên phủ.
Tiên phủ cũng không nhỏ. phạm vi chừng trăm dặm, trong đó ẩn chứa pháp tắc vi diệu, có thể khiến không gian bén trong khuếch trương.
- Quá thật là Kỳ diệu a. Chi là nền móng tiên phủ này ăn sâu vào trong Thiên Lan Điện, nếu muốn thu nó. nhất định phải cắt đứt nền móng.
Dương Phàm thì thào lẩm bẩm.
Đông Phương dược sư ở bên cạnh vừa nghe lời ấy, trên mặt không khòi lộ vẻ hoảng sợ.
Dương Phàm này không ngờ muốn thu Thiên Lan tiên phủ này đi!
Bới vì Địa Mạch Chi Tích hoàn toàn được chữa trị. bất kể Thượng Giớii Tiên Khí hay là Thiên Lan Điện đểu không còn ý nghĩa tồn tại.
Thiên Lan Điện thật sự quá lớn, lại có trận pháp khổng lồ. thẩn thông nhân giới muốn thu nó căn bản không có khả năng.
Nhưng là thể tích của Thiên Lan tiên phủ lại chi bẳng một phần trăm, có thể thửmột lẩn.
Không bao lâu. Dương Phàm vận chuyển lực lượng Địa Hồn Căn. độn xuống dưới Thiên Lan tiên phủ.
Nếu là Thổ Độn Thuật bình thường tự nhiên không thể làm được điều này. nhung là Dương Phàm nắm trong tay Địa Hôn Căn lại có thê làm được.
Chi là duới tình huống như vậy, pháp lực tiêu hao thật lớn. Dương Phàm nhiều nhất kiên trì nửa canh giờ.
ở phía dưới Thiên Lan tiên phủ có bốn cơ sờ. là cây cột màu vàng lợt. đường kính có đến mười trượng, phía trên phủ kín hoa văn phúc tạp. hon nữa bị cấm chế phong tòa.
Dương Phàm cảm thấy khó giải quyết vô cùng, phát giác tài liệu cây cột màu vàng lợt kia chi sợ không phái nhân giới có thê có được.
Trong tay hắn dâng lên một đoàn ngọn lửa ánh vàng, chính là Thái Hư Thiên Hóa ẩn chứa viêm lực thái cổ tinh thẩn.
Phốc... phanh!
Thái Hu Thiên Hòa đárih trúng cây cột kia, lập tức bị cấm chế bên trên phản kích.
Ầm... Ầm... Ẩm...
Một vùng hào quang sặc sỡ huyễn lệ oanh kích tới Dương Phàm.
May mắn hắn sớm có phòng bị. bén ngoài thân hiện lên một cái tử văn long lân chiến giáp, đồng thời thản hình dung nhập vào một vùng thiên địa, hấp thu còng kích.
Tuy nhiên, Dương Phàm cũng liên tục kêu lên vài tiếng.
Tử văn long lân chiến giáp này là Thòng linh Pháp bảo cường đại Dương Phàm lấy được trong linh bảo mật khố của Thiên Lan Điện, lực phòng ngự kinh người, đôi với công kích bẳng pháp thuật có được năng lực hấp thu nhất định.
Dương Phàm đặt tên chiến giáp này là Tử Long Chiến Giáp.
Sử dụng loại cương cường như Thái Hu Thiên Hòa hiển nhiên không thích hợp.
Dương Phàm thu hỗi ngọn lửa này. trong lòng bàn tay lại hiện lên một đoàn quang diễm lục nhạt trong suốt, hóa thành một mảnh đốm lửa màu trắng dạng như nòng nọc. dịu dàng vô cùng vờn quanh tại câv cột màu vàng lợt kia.
Lúc đẩu trên câv cột màu vàng lợt kia lóe lên ánh sáng cấm chế huyễn lệ. nuốt hết một mánh đốm lửa màu trắng này.
Nhưng là sau một lát, hào quang cấm chế bỗng nhiên ảm đạm, héo rũ nhưđóa hoa tàn.
Dương Phàm cắn chặt răng, sau một hơi duy trì thòi gian nửa chén trừ nhỏ. cấm chế trên câv cột màu vàng lợt kia kêu "Phổc"một tiếng, rốt cục bị phá.
Mà lúc này. Dương Phàm nguyên khí tiêu hao mạnh, sắc mặt tái nhợt vội vàng trớ lại phía trên tiên phủ, khoanh chân điêu tức.
Chờ sau khi nguyên khí khôi phục, lại độn xuống phía trước câv cột màu vàng lợt này, như trước sử dụng Khai Quang Tịnh Thế Diễm, phát hiện tác dụng rất nhỏ.
Tài liệu cây cột này vô cùng đặc thù. mật độ cực lớn, cứng rắn đáng sợ.
Dương Phàm sử dụng Thái Hư Thiên Hóa đốt cháy, qua nửa canh giờ chi có thể nhìn thấy một dấu hiệu tan chảy rất nhỏ, hơn nữa chi cân hơi tạm dừng lập tức khôi phục nguyên trạng.
- Tài liệu cây cột này quả thật không phải của nhản giới.
Dương Phàm ánh mắt lóe lên, vung tay. trước mặt hiện lên một thanh kim kiếm nớ rộ hòa diễm xích quang.
Đột nhiên, một cỗ uy áp cường đại tản ra, Đông Phương dược sư ớ phia trên tiên phủ lập tức ràng mìrih một cái, tất cả Pháp bảo trên người đểu nhất tề kêu nang lên.
Kiểm này đương nhiên là Thượng Giới Tiên Khí Xích Dương Kim ò Kiếm mà Dương Phàm lấy được từ Tần Hoàng lăng!
Thanh phi kiếm thượng giới này trước mắt Dương Phàm mới chi luyện hóa được 1 /10. có thể miễn cưỡng khống chế nhưng phập lực tiêu hao cực lớn.
Đang!!!
Trên Xích Dương Kim ò Kiếm lóe ra kim quang chói mắt. phia trên mơ hỗ có thể thấy được quang diễm ánh vàng, bồng nhiên bành trướng gấp mười, hung hăng chém lên cây cột màu vàng lợt thô to kia.
Đốm lửa văng khắp nơi. cây cột màu vàng lợt không còn cấm chế bào hộ bị chém ra một vết mè sâu đến vài tấc.
Mà sắc mặt Dương Phàm cũng trờ nén tái nhợt.
Chi một đòn vừa rồi đã tiêu hao gần một nửa pháp lực của hắn.
Bới vì trong Thiên Lan Điện có pháp tắc riêng biệt, cho nên Dương Phàm phát huy lực lượng vượt qua hạn chế của Nội Hài. sương máu trong hư không cũng chi chợt lóe rồi mất.
Đang...
Xích Dương Kim ò Kiếm lại tiếp tục chém, vết mè trên cây cột lại sâu thêm.
Nhưng là đường kính câv cột này tới mười trượng, Dương Phàm hao hết pháp lực chém ra vết mé chi như là một góc núi băng.
Hô~~
Dương Phàm trớ lại trên tiên phủ. phun ra một hoi dài.
Việc này tuy 1"ẳng khó khăn, nhưng là có hv vọng Dương Phàm sẽ không từ bó.
Chờ sau khi khôi phục nguyên khí, Dương Phàm lại độn xuống dưới, khống chế Thượng Giới Tiên Khi chém hai lần.
Với pháp lực của hắn, chi có thể duy trì Tiên khí chém hai lẩn.
Hơn nữa, muốn khống chế Tiên khí này hiệu quả tốt nhất còn cần rót vào rất nhiều Thái Hư Thiên Hòa.
Như thế lặp đi lặp lại, ước chừng tốn thời gian nửa tháng, Dương Phàm rốt cục chém đứt một cây cột màu vàng lợt trong sổ đó.
Dương Phàm nghi ngơi hai ngày, tiếp tục bắt đầu.
Hai tháng sau. Ịại một tiếng "Leng keng" nổ lớn. cây cột thứ tư bị chặt đứt. toàn bộ Thiên Lan tiên phủ kêu "Âm" một tiếng.
Đông Phương dược sư không khói trợn mắt há hốc mỗm.
- Thu...
Dương Phàm một tay vỗ Thiên Lan tiên phũ. thẩn thức dung nhập Tiên Hồng Giới, vận chuyển thần thông.
Phủ đệ khổng lồ như thế. Dương Phàm đương nhiên là muốn thu nó vào Tiên Hồng Giới.
Bá!!!
Toàn bộ phủ đệ biến mất khói trước mắt hai người.
Thành công rồi!
Dương Phàm hơi lộ vẻ hung phấn.
Tiên phủ này có thể nói là dùng tại liệu cứng rắn quý báu nhất nhân giới tạo thành, thậm chí pha một ít tài liệu thượng giới, giá trị căn bản không thể đo lường.
Thấy toàn bộ tiên phủ biến mất trước mặt. Đông Phương dược sư bị dọa nhảy dựng, không khòi nghẹn họng nhìn trân trối.
Vật thể khổng lồ như vậy, với thẩn thòng của Đông Phương dược sư cho dù không có hạn chế gì cũng không thê thu nó đi.
Điều này cùng thẩn thông pháp lực của cá nhân có liên quan.
Sau khi thu tiên phủ vào Tiên Hồng Không Gian, Dương Phàm quan sát một chút, phát hiện tiên phủ này có chút tản phá, cẩn tốn thòi gian tu bổ.
Đồng thời, bổn cây cột màu vàng lợt vô cùng thô to gắn liền phia dưới tiên phủ. đây tuyệt đối là tài liệu thượng giới.
Dương Phàm hạ quyết tâm, ngày sau có thời gian rỗi, đem đại bộ phận tài liệu thượng giới này dung nhập vào trong tiên phủ, luyện lại một lần. tăng cường lực phòng ngự. Còn thừa một ít tài liệu, có thê cũng đủ dùng đê luyện khí.
Vào lúc Dương Phàm nghĩ cách thu Thiên Lan tiên phủ, Đông Phương dược sư đã thăm dò chung quanh Thiên Lan Điện.
- Hmm, Thiên Lan Điện lớn như vậy. có lẽ còn có mật địa chua thăm dò.
Dương Phàm nói rồi cùng Đông Phương dược sư chiacùng nhau đi tìm.
Tuy nhiên tại ngày này. đoàn Liên Hoa Tam sắc trong cơ thể Dương Phàm đột nhiên
rang động.
Dương Phàm cảm nhận được một nguy cơ không hiểu.
- Không tốt...
Dương Phàm bước một bước tới trước mặt Đông Phương dược sư. cầm tay hắn lập tức trốn xuống phía duới tiên phủ.
Phía dưới tiên phủ, nối liền Địa Mạch Chi Tích trước kia.
"Bá!" một tiếng, bóng dáng hai người biến mất.
Tiến vào chỗ sâu trong Địa Mạch Chi Tích quen thuộc, Dương Phàm phát giác cỗ nguy cơ kia chưa biến mất. ngược lại càng ngày càng gần.
- Xảv ra chuyện gì?
Đông Phương dược sư khẽ hô.
Xuỵt!
Dương Phàm ra hiệu Đông Phương dược sư chớ lẻn tiếng, cũng ẩn giấu khí tức đến mức tận cùng, dung hợp cùng toàn bộ địa mạch, tuy hai mà một.
Cũng may địa mạch này vốn là do hắn chữa trị và gầy dựng lại sinh cơ, mức độ hòa hợp cực cao.
Đông Phương dược sư cảm giác mình chìm trong một loại cành giới kỳ diệu, dường như máu thịt toàn thán trờ thành một bộ phận mỗi một tấc đất chung quanh!
Vút!
Một dải sáng màu vàng lợt giống như cực quang từ cuối chán phóng đến. trong nháy mắt tới Thiên Lan Điện.
Đột nhiên một cỗ khí tức kinh khủng làm người ta hít thớ không thòng khuếch tán toàn bộ Thiên Lan Điện.
Vạn dặm yên tĩnh, áp lực không tiếng động.
Người tới dĩ nhiên là hai người.
Trong đó một người năm nhản tao nhã mặc ngân bào. trên thản phát ra khí tức Thẩn thú, hết sức quen mắt.
Đẳng Linh Xà Vương!
Dương Phàm cùng Đông Phương dược sư liếc nhau, trong mắt đều là kinh hãi.
Mà bên cạnh Đẳng Linh Xà Vương này. thanh niên mặt áo bào màu vàng lợt cũng chính là nguôn gốc phát ra khí tức khiên Dương Phàm cảm nhận được uy hiếp.
Thanh niên này chắp tay ngạo nghễ, toàn bộ Thiên Lan Điện dường như run rẩy duới chân hắn, trên người ngưng tụ một cỗ kiếm khí giống như cực quang, hiện ra ánh sáng nhạt màu vàng lợt.
Dương Phàm không dám chủ động cảm giác cụ thể.
Thông qua cảm quan địa mạch, trong đầu hắn hiện lên một bóng người giống như thanh kiếm sắc bén tuyệt thế. dường như trong thiên địa chi còn lại một mình hắn ta.
- Kiếm Hoàng đại nhân, nơi này chính là Thiên Lan Điện. Tuy nhiên bảo vật trong đó phẩn lớn bị truyền kỳ Dương tông sư chữa trị địa mạch lấy đi.
Đẳng Linh Vương đứng ờ bên cạnh, vẻ mặt cung kính nói.
-ồ?
Kiếm Hoàng khẽ kêu một tiếng, thân hình hư không biến mất, Ngay sau đó trực tiếp xuất hiện phía trên vị trí vốn có của Thiên Lan tiên phủ.
Đẳng Linh Vương không khỏi động dung!
Đây dĩ nhiên là thẩn thông "Thuấn di" trong truyển thuyết.
Dương Phàm ớ sâu trong Địa Mạch Chi Tích. bóng người như kiếm sắc trong đầu kia hư khỏngbiến mất. sau đó lại xuất hiện.
- Thuấn di?
Dương Phàm cũng chấn kinh
Thẩn thòng này chi là lúc trước đối mặt với đẩu lâu Quy Hoàng, đã từng xuất hiện.
Kiếm Hoàng rốt cục là nhản vật cấp bậc thế nào?
Chẳng lẽ đây mới là lực lượng đinh của Ngoại hải vực?
- Đã tới chậm!
Kiếm Hoàng lạnh nhạt nói:
- Phía dưới này hẳn là Thiên Lan tiên phủ trong truyền thuyết.
Lại liếc mắt một cái nhìn thấy bổn đoạn cây cột trụi lùi kia, trong mắt tinh quang chợt
lóe:
- Không ngờ là tài liệu thượng giới! Rốt cục là lực lượng như thế nào, mạnh mễ chặt đứt chúng? Chăng lẽ là Cửu Long Thiên Hoàng đã tới trước một bước?
Hắn đi tới trước một cây cột trong số đó. vươn một bàn tay đặt lên phía trên, hét lớn một tiếng như sấm rền:
- Lẻn cho ta...
Ầm... Ẳmẩm!
Toàn bộ Thiên Lan Điện phạm vi vạn dặm chấn động dữ dội, đáv biển gây nên sóng lớn kinh thiên động địa.
"Phốc... Ầm!" một tiếng, non nửa đoạn cây cột vàng lợt kia không ngờ bị Kiếm Hoàng mạnh mẽ nhổ lên.
Dương Phàm cùng Đông Phương dược sư ẩn núp ớ sâu trong Địa Mạch Chi Tích hoảng sợ tới cực điêm.
Mắt thấy Kiếm Hoàng kia chi bẳng lực lượng một tay. đem căn cơ nền móng của tiên phù, mạnh mẽ nhổ lên.
Khoárih khắc đó, toàn bộ Thiên Lan Điện chấn động, sóng biển ngập trời, gió lốc vô hình chấn động mấy chục vạn dặm hải vực. có thê nói là kinh thiên địa khiêp quỷ thân.
Lực lượng như thế đã vượt qua phạm trù hai người có thể tường tượng.
Vút Vút Vút... Ằm ầm ầm!!!
Trong Thiên Lan đại điện, hào quang cấm chế nhiều đém không xuể như mưa tên đẩy tròi dựng lên bắn về phía Kiếm Hoàng.
Kiếm Hoàng hét lớn một tiếng, hào quang màu vànglợt trên thán vặn vẹo một chút hình thành một cái khe màu vàng, trong phút chổc đem công kích cấm chế đẩy trời nhanh chóng nuốt hết vào trong.
Cái khe màu vàng này tản mát ra khí tức đáng sợ, gần như tương đương với khe không gian, có thể thông phệ vạn vật. hơn nữa được Kiếm Hoàng khống chế tuyệt đối.
Thẩn thòng như vậy khiến Thiên Lan Điện đã lộ vẻ ảm đạm này hoàn toàn bất lực.
Kế tiếp. Kiếm Hoàng này dùng cách cũ, nhổ lẽn mấy cây cột màu vàng lợt khác, khóe miệng mim cười:
- Tài liệu thượng giới này cùng công pháp ta tu luyện vô cùng phù hợp, hoàn toàn có thể luyện chế ra một kiện Bán Tiên khí. Thật sự là cơ duyên trời ban a!
- Kiếm Hoàng đại nhân. Liệt Thiên Kiếm Thuật của ngài ngạo thị Ngoại hải vực, hiện tại lại có được Thất Tinh Trần Ma Kiếm, Ngay cà là vô địch một giới cũng không có gì là quá. Bán Tiên khí nho nhỏ. sao lọt vào pháp nhãn của ngài?
Đẳng Linh Vương hơi nịnh hót nói, trong mắt vài phẩn nghi hoặc.
- Thất Tinh Trấn Ma Kiếm không phái Tiên khíbình thường. Muốn luyện hóa nó. với lực lượng bôn hoàng hiện tại vẫn còn chua đủ.
Kiểm Hoàng nhíu mày nói:
- Càng kỳ quái chinh là, trong Tiên khí này có một cồ lực chổng cự.
Đẳng Linh Vương nghe vậy, không khỏi líu lưỡi. Ngay cả Kiếm Hoàng đểu không thể luyện hóa Thất Tinh Trấn Ma Kiếm này.
- Tuy nhiên, một khi bổn hoàng có thể bước vào cảnh giới Tán tiên lục kiếp, nếu luyện hóa kiếm này chắc chắn nắm chắc rất lớn. Đến lúc đó. cẩm kiểm này trong tay. trong một giớii ai có thê là địch thù của ta?
Trong thẩn vận giọng điệu của Kiếm Hoàng đểu có một cỗ ngạo khí bễ nghễ thiên hạ.
- Đúng vậy, đúng vậy. Mặc dù giờ phút này dõi mắt Ngoại hài vực. Kiếm Hoàng đại nhân cũng khó gặp địch thủ.
Đẳng Linh Xà Vương đương nhiên hiểu được sự lợi hại của vị Kiếm Hoàng đại nhản trước mắt này. hắn tự nhiên có bán lĩnh nói ra lời này.
Hai người tại Thiên Lan Điện tìm tòi một hỗi, không được việc gì. rốt cục tính toán ròi
đi.
Trước khi đi. Kiếm Hoàng kia tiếc nuối nhìn vị trí Thiên Lan tiên phủ:
- Đáng tiếc hơn phản nửa tài liệu thượng giới cùng Thiên Lan tiên phủ càng thêm trân quy bị người nhanh chân đến trước.
Vút!
Một đạo kiếm quang giống như cực quang theo Thiên Lan Điện lướt ra ngoài, trong chớp mắt biến mất không còn hình dáng.
Dương Phàm cùng Đông Phương dược sư thớ ra một hơi dài.
Thật lâu sau, hai người mới từ trong Địa Mạch Chi Tích trồi lẻn.
- Cường giả Ngoại hái vực vừa rồi, quá đáng sợ...
Đông Phương dược sư lòng còn sợ hãi nói.
- Đây mới là cường già đứng đầu chân chính, không ngờ còn là hàng ngũ Tán tiên.
Dương Phàm hít sâu một hơi. trong ánh mắt rung động lộ ra chờ mong cùng hướng tới thật sâu.
So sánh vói hắn, đám người Ám Dạ Ma Hoàng, Hình Cương căn bản không bẳng con kiến.
Dương Phàm không ớ lại Nội Hải thời gian dài, lập tức xuất phát trớ về Đại Tẩn.
Trước khi đi. Dương Phàm cũng nói Đông Phương dược sư không nên lộ ra việc mình lấy được Thiên Lan tiên phủ.
Đông Phương dược sư giọng chân thành nói:
- Điểm này, lão hủ tự nhiên hiểu được. Từ hôm nay trớ đi, lão hủ sẽ rời Nội Hải vực, dạo choi khắp nơi. Nếu có cơ hội bước vào Hợp ThêKỳ. lại đi Ngoại hài vực cũng không muộn.
Một năm sau.
Một đạo độn quangba màu xẹt qua trên không Yêu Hoàng Cành.
Đám thủ vệ phia trên Vạn yêu Thánh thành chi thấy trước mắt nhoáng lên một cái, một cái tàn ảnh ba màu đã tiến vào Vạn yêu Thánh thành.
- Người tới phương nào?
Yẻu Long Hoàng đang tĩnh tu trong Vạn Yêu Điện đột nhiên sinh ra cảm ứng.
- Ha ha. Yêu Hoàng không cẩn khẩn trương. Là Dương mỗ...
Một vùng hào quang ba màu nhộn nhạo ớ bén cạnh Yêu Long Hoàng, lộ ra một thanh niên nho nhã.
- Là ngươi... Dương Phàm!
Yêu Long Hoàng giấu vẻ kinh ngạc trong mắt.
Dương Phàm này không ngờ dùng phương thức thần quy khó lường này tiến vào mật địa bế quan của mình, tầng tầng cấm chể trong này không khác gi thùng rỗng kêu to.
- Dương tông sư chẳng những chữa trị Địa Mạch Chi Tích, Ngay cả tu vi cũng tiến triển cực nhanh a.
Yêu Long Hoàngđánh giá Dương Phàm vài lẩn, ngạc nhiên thán phục nói.
Dương Phàm trước tiên hòi hắn một ít trạng huống Đại Tẩn.
Yêu Hoàng Cảnh t hay đổi không nhiều, cho dù ngẫu nhiên có vêu tu Ngoại hải vực tiến đến. lấy tu vi Hợp Thể trung kỳ của Yêu Long Hoàng cũng đủ để ứng phó.
Mà Đại Tẳn Vương Triều, Tẩn Vong đăng ngôi hoàng đế dị thường thuận lợi. bát phương ủng hộ, lại được Thiên Cơ Các âm thảm hỗ trợ.
Bới vì tính đặc thù của hậu duệ Tiên Tẩn. những cường giả Ngoại hải vực đến Đại Tẩn cũng không dám xung vương xung bá.
- Nói cho cùng. Cửu Thiên Long Hoàng của Đông Hải Vực có quan hệ họ hàng gần gũi với bổn hoàng, mặc dù chưa từng đi lại nhưng với tầng quan hệ này cũng có thể dọa lui cường giả Ngoại hài vực bình thường...
Yêu Long Hoàng lộ vẻ đắc ý nói.
Dương Phàm lại có chút kinh ngạc, nhưng nghĩ lại cũng thấy đúng. Yêu Long Hoàng này là Yêu Hoàng tồn tại lâu nhất của Tu Tiên giới Đại Tần. cùng cường già đinh cấp của Ngoại hải vực có chút liên hệ cũng không kỳ quái.
Sau khi hòi thế cục Đại Tẩn, Dương Phàm nói đến việc chính, nói tới Hỗ Phi.
- Ha ha. Xem ra ngươi tới Yêu Hoàng Cánh ta cũng không phải vì quan tâm thế cục Đại Tẩn gì hả?
Yêu Long Hoàng cười cười, đua Dương Phàm tiến vào cấm địa Vạn Yêu Điện.
Qua lại trong cấm địa để phòng sâm nghiêm, hai người không gặp chút trờ ngại.
Khôngbao lâu. Yêu Long Hoàng đưa Dương Phàm tới một hẳm băng.
Trong đó trên một chiếc giường trải đẩv bông tuyết, có một tiểu hẩu lông tím đang nẳm, khôngbiết sổng chết.
- Lúc trước nếu không có đứa nhỏ Hỗ Phi này ra tay, Tiên Tẳn Thủy Hoàng muổn trấn áp Cửu u Ma Đế cũng không dễ dàng như vậy.
Khi ánh mắt Yêu Long Hoàng nhìn vào Hỗ Phi, có vài phần quan ái.
Dương Phàm ngồi ở trước giường, đưa một bân tay đặt lên cổ tay Hổ Phi, phát hiện nhiệt độ cơ thể hắn rất thắp, thán thể gần như không có bất kỳ sức sổng lưu chuyển.
Nếu không phái còn có một tia sinh cơ. có lẽ lẩm cho rẳng đây là một cỗ thi thể.
Dương Phàm quan sát thật lâu. sắc mặt ngưng trọng.
- Trong mấy trăm năm nay. ta từng mời các vị danh V tại Yêu Hoàng Cành, đều phí công vô ích. Xem ra toàn bộ Đại Tẩn này. có thể thức tinh hắn chi có Dương tông sư thôi.
Yêu Long Hoàngthớ dài.
- Tuy rẳng ngươi mời danh V điều dưỡng cho hắn, nhưng trong cơ thể còn có chút bệnh ngâm, chua được chữa trị.
Dương Phàm nhắm mắt lại, chữa trị thân thể cho Hỗ Phi.
Quá trinh này ước chừng tốn ba Ngày ba đêm. trên đinh đẩu Dương Phàm bốc lẻn một làn khói trắng, trong thân thể Hỗ Phi tiết ra một vũng chất lóng màu đen sẫm thật lớn, độc lực ẩn chứa trong đó thậm chí có thể khiển tu sĩ bậc cao ngửi thấy mà mê muội.
Với tốc độ của Dương Phàm còn phái tốn ba Ngày ba đêm. có thể thấy được điểm đáng sợ của bệnh ngẩm trong cơ thể Hỗ Phi.
Yêu Long Hoàng ngẩm tặc lưỡi tán thướng. Dương Phàm này về mặt y đạo quả thật có chỗ độc đáo.
Sau khi chữa trị thán thể, sau đó đối mặt chính là tình huống linh hồn Hỗ Phi ngủ say.
- Chờ sau khi hắn thức tinh, tu vi rất có thể sẽ vượt qua giới hạn lực lượng cao nhất Đại Tẩn.
Dương Phàm khẽ nhíu màv.
- Nói nhưvậy. Dương tông sư hoàn toàn có biện pháp?
Yẻu Long Hoàng vui vẻ nói.
- Hiện tại mặc dù ta có biện pháp giúp hắn thức tinh, nhung không phái thòi cơ tốt nhất.
Dương Phàm trầm ngâm nói.
- Vậy ý của Dương tỏng sư là?
-Đẻ ta mang hắn đi.
Dương Phàm vẻ mặt trịnh trọng, lại bổ sung thêm:
- Dù sao vừa lúc ta muốn đi Ngoại hài vực, đến lúc đó cho dù sau khi hắn tinh dậy tu vi cao bao nhiêu cũng không ảnh hưởng.
- Thôi được rồi!
Yêu Long Hoàng thớ dài thật dài:
- Vốn tính toán bôi dưỡng một người kế nhiệm, không nghĩ tới tiêm lực hắn lớnnhưthế.
Dương Phàm lắc đẩu nói:
- Hắn tiến triển nhanh như vậy cũng không phái hoàn toàn bới tư chất cùng tiềm lực bán thân. Mà là trong cơ thể hắn vốn có một cỗ lực lượng phong ấn. thậm chí lúc hắn chua sinh ra đã tồn tại rồi.
- Không ngờ còn có việc kỳ dị như vậy.
Yêu Long Hoàng kinh ngạc không thôi.
Dương Phàm ỡ lại Vạn Yêu Điện mấy ngày, trong thòi gian đó thinh giáo Yêu Long Hoàng tình huống có liên quan Ngoại hải vực.
Chi là ngay cả Yêu Long Hoàng đối vói Ngoại hài vực cũng không chân chính hiểu biết, đi ba lượt trong đó hai lần là đột phá cảnh giới.
Sau khi rời Yêu Hoàng Cảnh, Dương Phàm trở về Tiên Đạo Tông Đại Tẩn.
Trước khi đi Ngoại hải vực. hắn còn muốn làm chuần bị cuối cùng.
Dương Phàm chuẩn bị đem ánh thân của Hỗ Phi triệu tập vào Tiên Hồng Không Gian, nhưng sau khi tâm thán dung nhập TiẻnHông Không Gian, sắcmặt khẽbiến.
"Bá" một tiếng, cả người Hỗ Phi liền tiến vào Tiên Hồng Không Gian.
-Này... Tại sao lại như vậy?
Dương Phàm nghi hoặc khó hiểu.
Con chó nhỏ giải thích:
- Cấp bậc khai hoang của chủ nhân tại Tiên Hồng Không Gian trước mắt là cấp 7. đất đai gia tốc sinh trướng là 25 lân. có thê vô hạn dẫn người vào không gian, chi cân có đủ lãnh thổ. Ngoài ra. chi cẩn sirih linh bén ngoài không phán kháng, Ngay cả bán thể bọn họ cũng có thê cùng kéo vào.
- Thì ra là thế. Lúc tấn chức vẫn Hoa Kỳ. ta toàn tâm chữa trị địa mạch, không có lưu V điểm này.
Dương Phàm mừng rỡ, ánh mắt đào qua phát hiện lãnh địa của minh ở Tiên Hồng Không Gian có phạm vi chừng ba ngân dặm.
Biến cố như thế khiến Dương Phàm hành động càng thêm tiện lọi, nhẫn trữ vật trong tay hoàn toàn là bài trí. tùy tiện đê một chút linh bào cùng tài liệu bình thường là được.
Rồi sau đó. Dương Phàm ờ lại Tiên Đạo Tông chinh đốn hai mươi năm.
Trong hai mươi năm này, Dương Phàm dùng một bộ phận thòi gian luyện hóa Tiên khí Xích Dương Kim ỏ Kiếm, tiến triển rất chậm.
Thời gian còn lại, hắn luyện chế rất nhiều linh đan, Pháp bảo. cho thế thản đưa đển cho thân nhân bẳng hữu ớ Bắc Tẩn.
Cuối cùng chính là hắn.
Đạt tới giai đoạn hiện tại, Dương Phàm trừ tăng tu vi bản thản còn phái có Pháp bào cường đại. Nhữngthứnày đêu là vật cần thiết sinh tồn Tu Tiên giới.
Dù sao nơi tiếp theo muốn đi sẽ là Ngoại hài vực không co bất kỳ trói buộc hạn chế nào.
TrừTiẻn Hồng Giới, Dương Phàm còn có một số Pháp bảo chủ lực.
Xích Dương Kim ò Kiếm: Thượng Giới Tiên Khí mới chi luyện hóa một. hai phẩn mười, lực công kích đáng sợ, không gì không phá.
Tụ Lôi Đinh: Kỳ vật một giới. Thông linh Pháp bào cấp cao nhất, cấp độ thậm chí tiếp cận Bán Tiên khí. có thể hấp thu và phóng lôi điện.
Thỗ Linh Châu: Truyền thùa linh bảo phụ trợ, gia tăng độ phù hợp với đại địa. khiển hiệu quá Thô Độn Thuật càng lớn.
Thủv Linh Châu: Đen từ Thượng Giới Tiên Khí, phù hợp hoàn mỹ với thuộc tính Thủv Hồn Giới. Sau khi Dương Phàm gỡ xuống từ Thượng Giới Tiên Khí. cổ ý để lại, hiện nay mới luyện hóa.
Tử Long Chiến Giáp: Thông linh Pháp bảo dạng phòng ngự, có được năng lực kháng pháp thuật cường đại. tài liệu lấy từ Thượng cổ Chán Long.
Cồ Kính: Thẩn thông Pháp bảo, uy lực tuyệt luân, hình thành chùm sáng hũy diệt, có thể dùng xé mớ cấm chế. ỡ một trình độ nhất định có thể phong tòa một khu vực không gian, khắc chế Na di độn thuật.
Thanh Điểu Phi Phong: Thông linh Pháp bảo phụ trợ, gia tăng tốc độ vô cùng, có thể triệu tập ra thông linh hóa thân.
Cấm Pháp Chi Hoàn: Thượng cổ kỳ bảo. có thể phong ấn pháp lực hoặc linh khí trong một khu vực, nhăm vào cường giả tu vi cao hơn bản thản thì tác dụng cực nhỏ.
- Lấy tư bản của ta hiện tại. cho dù tiến quân Ngoại hái vực. chi cần cẩn thận một chút, hẳn là đủ để tự bảo vệ mình.
Dương Phàm sau khi chinh đốn xong, tin tướng mười phẩn.
Sau khi an bài thóa đáng mọi thứ, Dương Phàm rốt cục xuất quan, trong mắt tràn ngập tin tướng cùng ý chí chiến đấu.
Mười tầng phong ấn đã giải hai tầng, còn lại tám tầng, chi có tạm gác lại đi Ngoại hải vực đột phá.
Hắn mới xuất quan, Nam Cung Hạm liền truyển tới tin tức:
- Chủ nhản, trong lúc ngài bế quan không it cường giả Ngoại hải vực đến thăm, phản lớn đều ròi đi nhung trước mắt còn có bổn người còn đang chờ đợi. Đại trướng lão dặn ta trước tiên thông báo cho ngài.
- Ha ha, vậy sao?
Dương Phàm không phải lẩn đẩu giao tiếp cùng cường giả Ngoại hải vực. trong lòng cũng không nhiêu kinh sợ, thảm nghĩ:
- Chăng lẽ vì việc Hoàn Hồn Pháp Đàn?
Dương Phàm triển khai thẩn thức, phát hiện muội muội Tuệ Tâm cùng Thi Dao đểu đang bế quan. Muội muội đã bước vào Hợp Thể Kỳ. Đặng Thi Dao cách Thông Thiên tam giai cũng chi nửa bước.
Trong lòng hơi chút ảm đạm, chi sợ lẩn này rời đi không thể gặp mặt cáo biệt họ.
- Được, ngươi trước tiên phán phó xuống dưới, ta lập tức đi gặp những người đó.
Dương Phàm cười nói.
Nam Cung Hạm đổng V. lập tức đi xuống an bài.
Nhưng chính vào lúc này, đoàn Liên Hoa Tam sắc trong cơ thể Dương Phàm đột nhiên sinh ra một loại cám ứng cực kỳ đặc biệt.
Trong cám ứng. vừa có một chút nguy cơ lại ẩn chứa một chút điểm lành.
Chẳng lẽ người sắp gặp mặt, rất đặc biệt?
Dương Phàm chấn động tâm thẩn, dù sao đó là dấu hiệu nguy cơ trong cảm ứng?
Tại Đại Tẩn này, giới hạn tu vi cao nhất là Hợp Thể trung kỳ. chẳng lẽ còn có nguời nào có thể tạo thành uy hiếp với hắn?
Tuy nhiên, bất kể là phúc hay họa, Dương Phàm đều phái ứng đối, không có khả năng né tránh.
Sau thời gian chừng nửa chén trừ nhỏ, Nam Cung Hạm báo lại:
- Bẩm chủ nhản, bọn họ đã chờ ớ đại điện nghị sự đệ bát trọng phong.
Dương Phàm mặt không chút thay đổi, theo nàng đi tới đệ bát trọng phng, cũng không sử dụng thân thông đặc biệt.
Lúc đi vào đại điện, loại cảm ứng đặc biệt này của Dương Phàm càng trở nên mành liệt.
Trong đại điện có bốn người, hai nam hai nữ.
Trong đó một nho sinh mặt trắng anh tuấn bất phàm, chắp tay ngạo nghễ đài cao, ánh mắt lạnh lùng vẻ mặt đạm mạc.
Bên cạnh hắn một nữ nhân ăn mặc giàn dị, mắt sáng như sao, khí chất thanh tú. dung nhan nhu hoa. lung đeo gùi thuốc, ớ trong tiên khí lượn lờ lộ ra vài phán thanh lịch.
Một nam một nữ này ớ cùng một chỗ giống như là một đôi. nhung lại không giống song tu đạo lữ.
Tuy nhiên Dương Phàm có thể xác định hai người này đểu là Dược sư.
- Ngài... Ngài chính là Dương Dược sư truyền kỳ tỏng sư Đại Tần?
Một đại hán mặt đen tốc độ như chóp lóe lên, hiện thân Ngay mặt Dương Phàm, thẩn tinh kích động cùng hưng phấn.
- B ất tài chính là Dương mỗ. tuy nhiên danh hiệu Tòng sư lại không dám nhận.
Dương Phàm tự nhiên đánh giá đại hán mặt đen này, cao lớn thô kệch, bộ dạng vài phản chất phác.
Nhưng đại hán mặt đen này tu vi ít nhất ờ Hợp Thể trung kỳ trớ lên.
Khi Dương Phàm lên tiếng, nho sinh mặt trắng, nữ nhân giản dị đểu đua ánh mắt về phía hắn.
- Tiểu nữ Vũ Phức ra mắt Dương Dược sư.
Nữ nhân ăn mặc giản dị kia mắt sáng dịu dàng, cúi người thi lễ. tự nhiên trang nhã. Khoárứi khắc árih mắt nhìn thẳng Dương Phàm, xuất hiện thất thẩn trong giây lát. chợt mặt hoa ứng đỏ. khó có thể tin.
Dương Phàm ớ vẫn Hoa trung kỳ nẳm trong một giai đoạn cực kỳ đặc thù. loại vẻ đẹp huyễn lệ tráng quan tự nhiên từ trên người hắn, khiến mị lực bản thân hắn được phóng đại vô số lần.
- Ha ha... Hai huynh muội chúng ta. còn có Hoàng trướng lão tại đây chờ mấy năm, Dương tông sư mới khoan thai mà đến. Lấy thản phận của chúng ta, cho dù dõi mắt đại tòng phái Ngoại hải vực cũng không đến mức bị đối xử như thế.
Nho sinh mặt trắng trong tiếng cười khẽ có vài phản bất mãn cùng châm chọc.
- Dương Dược sư, đây là ca ca ta, Vũ Dương.
Nữ nhân giàn dị tên Vũ Phức kia vẻ xin lỗi nói với Dương Phàm.
- Nguyên lai hai vị là thán huynh muội.
Dương Phàm cười cười, đối với ý tứ chân chọc của Vũ Dương không thèm để ý đến. nhưng đổi với cô nương Vũ Phức này có vài phẩn hảo cám. Tính cách nàng có chút giống Tẩn Hán cùng Lệnh Hỗ Tiểu Tịch, lại là Dược sư thuần khiết.
Lúc này, đại hán mặt đen cũng tự giới thiệu một chút.
Vũ Dương mắt lạnh nhìn chẳm chẳm đại hán mặt đen. trong mắt có vài phẩn khinh thường, ánh mắt giống nhưđang nhìn một kè nhà quê.
Bốn người trong đại điện đã có ba người đều giới thiệu.
Không đúng, rõ ràng có bồn người!
Dương Phàm chấn động, ánh mắt quét về phía một góc đại điện.
Nơi héo lánh kia có một nữ nhân áo vàng thanh nhã thoát trần, toàn than quanh chìm trong một tâng sương mù mông lung, mơ hô không rỗ.
Nữ nhân áo vàng này dáng người như tiên, mặt đeo lụa trắng, nhìn không rõ chân dung.
Dương Phàm ngưng mắt nhìn lại, chẳng những nhìn không thấu lóp lụa, thậm chí ngay cả dáng người nàng cùng nhìn không rõ.
Chi có một đôi mắt sáng như nước, yên lặng cơ trL ẩn chứa trí tuệ vô hạn. có thể thấy được mơ hỗ trong sương mù.
Tâm thẩn Dương Phàm chấn động, sau khi hắn tiến đại điện không ngờ lại xem bó qua nàng mà trước tiên chú V tới ba nguời khác.
- Tiểu nữ họ Hoàng, theo hai vị hậu bối cùng tới bái phòng Dương Dược sư.
Nữ nhản áo vàng mắt sáng mim cười:
- Từ lúc mới tiến Đại Tần. tên Dương tông sư nhưtấm bên tai, hôm nay vừa gặp quả thật không phái tẩm thường.
Đối mặt Dương Phàm vẫn Hoa trung kỳ, trong cảnh giới kỳ lạ nhất này. trong mắt nữ nhản áo vàng không có một tia khác thường cùng dao động.
- Ra mắt Hoàng tiền bối.
Dương Phàm chắp tay thi lễ. hoàn toàn nhìn không thấu chi tiết nàng này. Ngay cả lụa trắng che lấp hơn phản nửa hình dáng trên mặt cũng không thẻ nhìn thâu.
Nhưng là trong mắt huynh muội Vũ Dương Vũ Phức, đổi vói nữ nhản áo vàng này có vài phẩn kính sợ. cùng vói càng nhiều mê mang.
Sau đó. sau khi vào đại điện năm người cùng ngồi xuống.
- Khôngbiết các vị đồng đạo đến từ Ngoại hài vực tìm Dương mỗ có gi chi giáo?
Dương Phàm hói thẳng vấn đề.
"Phịch" một tiếng, đại hán mặt đen quy gối trước mặt Dương Phàm, hổc mắt đầy nước:
- Dương tông sư. Từ mỗ nghe nói ngài có thần thuật hổi sinh, khẩn cầu Dược sư đại nhân hôi sinh đạo lữ đã chết của ta.
- Hỗi sinh đạo lữ của ngươi?
Dương Phàm nao nao:
- Dám hòi đạo lữ của ngươi là chết như thế nào? Thi thê bảo tôn đây đủ không?
- Tử muội chết một ngàn năm trước, thi thể thiêu cháy trong lửa. chi còn lại vài sợi tóc này.
Đại hán mặt đen vội vàng trình lên một cái hộp gỗ. bên trong có vài sợi tóc cháy đen.
- Này... Chết trong lửa. không có thi thể tương đối đầy đủ, chi sợ...
Dương Phàm cười khổ nói.
Đây là chuyện không thể hoàn thành, cho dù Dương Phàm có thần thông hỗi sinh cùng tuyệt đối không làm được.
- Van cầu ngài... Đại nhản ngài nhất định làm được!
Trong mắt đại hán mặt đen lộ ra vài phần điên cuồng, liên tục dập đầu trên mặt đất.
- Chi còn vài sợi tóc, làm sao hỗi sinh? Thật sự là buồn cười!
Vũ Dương cười nhạo.
Thấy đại hán mặt đen kia còn không chịu từ bó. Vũ Dương tràng mắt lạnh lẽo:
- Nếu không cút. đừng trách Vũ mỗ không khách khí với ngươi!
Đại hán mặt đen này vẫn không nghe như trước.
Phốc!
Tàn quang nhoáng lên một cái. một luồng hào quang màu tím như tia chóp xuyên thủng đâu đại hán mặt đen.
- A!!!
Đại hán mặt đen kêu thám một tiếng, lập tức hồn phi phách tán, thân thể hóa thánh một vũng máu loãng.
- Đại ca. làm sao huyrih có thể tùy tiện giết người...
Khuôn mặt Vũ Phức trắng bệch, vẻ mặt trách cứ nhìn huynh trường, khó thể tường tượng.
Một cường già Hợp Thể trung kỳ không ngờ bị Vũ Dương giết chết bẳng độc trong một chiêu.
Giết bẳng độc.
Hắn dùng chính là độc!
Trong lòng Dương Phàm phát lạnh, lại lạnh lùng nhìn phia Vũ Dương:
- Các hạ là khách, ở Tiên Đạo Tông ta tùy tiện động thủ giết người, có phải có chút không ổn?
Vừa rồi Vũ Dương này đột nhiên ra tay, một chiêu trí mạng, hoàn toàn ra ngoài dự đoán mọi người, Ngay cả Dương Phàm đểu không kịp ngăn cản.
- Hừ. ta sớm nhìn hắn phát chán. Người chậm trễ kế hoạch của chúng ta đều phải chết!
Vũ Dương vung tay áo, vết máu trên mặt đất trống rồng bốc hơi, biến mất không thấy.
Trong đại điện, không nhiễm một hạt bụi, rực rỡ hẳn lên. khó có thể tường tượng vừa rồi ớ trong này từng xuất hiện một vụ án mạng.
- Dương tông sư. như vậy có phải thích hợp? Người này chua bao giờ xuất hiện ớ Tiên Đạo Tông, cũng sẽ không cùng các ngươi có bất kỳ liên can gì.
Khóe miệng Vũ Dương nhéch lẻn một tia cười tà.
Dương Phàm đối với người này chán ghét cực kỳ. vì ý thích của bản thân giết một nguời không chút liên quan, hơn nữa trong mắt không có bất kỳ một tia dao động.
- Đủ rồi...
Thanh âm nữ nhản áo vàng càng lãnh đạm truyển đến. nhướng mày. đổi với hành vi của Vũ Dương tựa hỗ không vui
- Dạ, Hoàng tiền bối.
Vũ Dương đột nhiên nin lên. thời điểm bị ánh mắt nữ nhản áo vàng đảo qua, cảm giác minh đã đi dạo Quy môn quan một vòng.
- Nếu không phái nể Dược Thánh Tông cùng ta có chút sâu xa, bán trường lão sớm nên phế bó tu vi của ngươi.
Trong đôi mắt sáng như nước của nữ nhân áo vàng toát ra một tia lạnh lẽo.
Vũ Dương nghe vậy, trên trán đồ mỗ hôi lạnh.
Đổi với nữ nhân áo vàng tự xưng "Trướng lão" này, lai lịch của nàng Ngay cả bán thán Vũ Dương cũng không biết, Ngay cả mẫu thân hắn được tôn là Đại trướng lão của Dược Thánh Tòng cùng biết rất ít.
Sau đó. Vũ Phức áy náv cười, thẳng thắn thành khản nói:
- Dương Dược sư, Dược Thánh Tông ta có một vị trướng bối địa vị cao thượng tại trăm năm trước bất hạnh gặp nạn, thi thể bào tồn đẩv đủ. Chúng ta không tiếc từ Ngoại hải vực chạy tới Đại Tân, chính là vì mời ngài đi hôi sinh vị trướng bổi này.
- Dược Thánh Tông?
- Dược Thánh Tỏng ớ Bồng Sơn Đảo. Nam Hải Vực. Nơi đó là Thánh địay đạo nổi tiếng Ngoại hải.
Vũ Phức mim cười giải thích.
Dương Phàm nghe vậy khuôn mặt lộ vẻ trầm tư.
Nếu muốn hắn theo những người này đi tông môn Ngoại hải vực. đích xác không quá yên tâm.
Dù sao đối với Ngoại hải vực. Dương Phàm hiểu biết có hạn.
- Đương nhiên, nếu Dương đạo hữu không yên tâm, có thể cho mượn Hoàn Hồn Pháp Đàn dùng một chút, thuận tiện từ trên tay ngươi giao dịch một ít Thiên Nhất Hồn Thủy.
Lúc này Vũ Dương cũng mở miệng.
Bới vì vị Hoàng tiền bổi kia không biết là không biết nói gì hay là khinh thường nói chuyện, vẫn giữ vẻ trâm mặc.
Dương Phàm chấn động tâm thần, hàm nghĩa trong lời nói Vũ Dương này có chút bất thiện, hùng hổ dọa người.
Hoặc là đi theo bọn họ, hoặc là giao Hoàn Hồn Pháp Đàn cùng Thiên Nhất Hồn Thủy.
Đích thật là bá đạo.
- Nếu Dương mỗ không muốn thì sao?
Dương Phàm nói cười tự nhiên.
- Dương Dược sư, tin tường ngươi sẽ nguyện ý, nếu không chúng ta chi có thể dùng sức mạnh mang ngươi đi.
Trong mắt Vũ Dương lóe hàn quang:
- Đây là mệnh lệnh của Đại truớng lão.
- Nào có lý đó!
Tiếng cười lạnh của Dương Phàm giống nhưsấm rền nổ vang trong đại điện.
- Động thủ!
Trong mắt Vũ Dương chợt lóe hàn quang, cong tay khẽ búng, một đạo hào quang màu tím như tia chóp bắn trúng Dương Phàm.
Ầm!
Dương Phàm vung một tay. đón lấy hào quang màu tím này, lập tức thấy một cồ độc lực kirih thế hãi tục xâm nhập toàn thân.
Cho dù hắn là thán thể Thánh Nông cũng thiếu chút nữa ăn không tiêu.
Sau khi trúng độc thuật này, pháp lực trong cơ thể Dương Phàm lập tức hóa giãi, đột nhiên há môm, một mảnh xà yên màu đen phun ra bức lui hai người Vũ Dương. Vũ Phức.
- Làm sao có thể? Không ngờ hắn một hơi luyện hóa tử trụ độc quang của ta!
Vũ Dương hoảng sợ đến cực điểm.
Vũ Phức cũng lộ vẻ kinh dị. V thuật của Dương Phàm so với trong tường tượng của nàng cao minh khôngbiết bao nhiêu lần.
- Với lực lượng hai người các hạ. muốn mạnh mẽ mang Dương mỗ đi. chi sợ sẽ rất khó.
Dương Phàm cười lạnh nói.
- Dương Dược sư, lẩn này chi sợ đành khuất tất ngươi!
Trong mắt nữ nhân áo vàng lộ ra một tia xin lỗi cùng bất đắc dĩ, thớ dài một tiếng.
Bá!
Nữ nhản áo vàngbiến mất khôngthấy.
- Không tốt! Là thuấn di...
Dương Phàm biển sắc, chi cảm thấy một mùi thom nữ nhân kỳ dị quanh quẩn bên cạnh.
Ba~~
Bàn tay ngọc thon dài của nữ nhân áo vàng kia đánh lên lưng Dương Phàm.
Dương Phàm phán ứng cực nhanh, lập tức vận chuyển pháp lực hùng hậu toàn thân chống lại.
Nhưng Ngay sau đó. sắc mặt hắn đại biến, toàn thân pháp lực bị giam cẩm. không thể động đậv!
"Ba" một tiếng, bàn tay ngọc như không xương của nữ nhân áo vàng đánh trúng lung Dương Phàm, khiên toàn thân hắn cứng ngắc, pháp lực bị giam câm.
Toàn bộ quá trinh ra tay chi trong thòi gian một hô hấp, không dính một tia khói lửa nhản gian.
Trong một chiêu khống chế Dương Phàm, không có bất kỳ một tiagiãv dụa phán kháng.
Thực lực như thế, quả thật chưa từng nghe qua.
Hai huynh muội Vũ Dương Vũ Phức bị khói độc bức lui, trên mặt hiện vẻ kinh hãi, trợn mắt há hốc mỗm.
Vị Hoàng trưởng lão thẩn bí này một đường đi cùng bọn họ. chi tiết chân chính ai cũng không biết.
Mà vừa rồi ra tay, trực tiếp thi triển thẩn thông "Thuấn đi", một chiêu giam cẩm pháp lực Dương Phàm.
Thủ đoạn như thế, nghiễm nhiên đạt tới độ cao cường giả đứng đầu Ngoại hải vực thậm chí là đứng đâu một giới.
Bới vì theo bọn họ biết, có thể thi triển thẩn thòng Thuấn di. ờ Ngoại hải vực trừ Tán tiên tam kiếp trờ lên. chi có cường giả Độ Kiếp Kỳ trớ lên mới có thể làm được.
Sắc mặt Dương Phàm đại biến, toàn thán pháp lực bị giam cẩm. đứng tại chỗ cũng không hành động khinh suất.
Trong đầu hắn suy nghĩbay vút. cân nhắc thực lực nàng này. vì sao bị một chiêu khống
chế.
Một là tu vi nàng này sau không lường được, đột nhiên thi triển Thuấn di. hắn bất ngờ không kịp phòng bị.
Hai là lúc dùng pháp lực hùng hậu bản thản chống cự, vẫn gặp thất bại.
Cho dù ờ Đại Tẩn, đám cường giả Ngoại hải vực này bị hạn chế tu vi. nhung cũng không bị ảnh hướng nếu vận dụng thiên địa pháp tắc.
Thần thông Thuấn di này. là căn cứ lĩnh ngộ nhất định đổi với pháp tắc không gian, tu vi đạt tới Độ Kiếp Kỳ trờ lên mới có thể sử dụng.
Mà sau đó lấy pháp lực bán thân phán kháng, nữ nhân áo vàng này có thể vận dụng pháp lực thậm chí còn ít hơn Dương Phàm.
Nhưng là một phần pháp lực của nàng này có thể sánh với mười phẩn của Dương Phàm.
Đây là một loại áp chế về cành giớii, lĩnh ngộ thiên địa pháp tắc càng sâu.
Cho nên. mặc dù tu vi nàng này bị áp chế ớ Hợp Thể trung kỳ đinh, lại vẫn có thể khổng chế Dương Phàm.
Đương nhiên, nàng giam cẩm pháp lực của Dương Phàm chi là một biểu tượng.
Dù sao pháp lực của Dương Phàm không thể cân nhắc theo lẽ thường, ngoài ra tám tầng phong ấn trong Thủv Hồn Giớii giấu ớ trong hải dương màu lam mênh mông.
- Hoàng tiền bối thật là pháp lực thông thiên địa. dĩ nhiên là thế ngoại cao nhản Độ Kiếp
Kỳ.
Vũ Dương vẻ mặt cung kính, nịnh nọt nói. trong mắt lộ vẻ kính sợ.
Theo biểu hiện vừa rồi của Dương Phàm mà xem, nếu muốn khống chế. lấy lực lượng hai người bọn họ sẽ hết sức khó khăn.
- Xin Dương trường lão thứ lỗi. tiểu nữ tử hàng năm ẩn cư không ra. nếu không phải nguời muốn hỗi sinh có sâu xa với tạ cũng không theo hai tiểu bối này cùng đến.
Nữ nhân áo vàng đứng bên cạnh phía sau lưng Dương Phàm, một làn hương thơm kỳ dị vờn quanh thân, giống như mùi u lan thám cốc.
Nàng này trên mặt có lụa trắng che giấu, thanh nhã thoát trần, thản thể như đứng trong sương mù mông lung, chi có cặp mắt sáng trong như nước, yên lặng cơ trí ân chứa trí tuệ vô hạn.
Nếu luận khí chất, nàng này dường như hồn hợp khi chất của Vân Vũ Tịch. Vũ Văn Hâm. Dương Tuệ Tâm. lại càng lộ vẻ mông lung mơ hỗ.
Đáng tiếc một tầng lụa trắng che mặt. che giấu tuyệt thế phương dung.
- Hoàng tiền bối. có thể cho ta soát người, chi cẩn mượn Hoàn Hồn Pháp Đàn cùng Thiên Nhất Hồn Thủỵ của hắn, với V thuật của mẫu thân ta cũng nắm chắc bảy tám phẩn hỗi sinh Dược Thánh tiền bổi.
Vũ Dương để nghị, cũng tới gần Dương Phàm.
- Đứng lại.
Đỏi mày thanh tú của nữ nhân áo vàng khẽ nhíu, cách không cong tay điêm một cái. cũng không thấy bất kỳ pháp lực dao động, toàn thân Vũ Dương đứng yên tại chỗ, không nhúc nhích.
Định Thân Thuật.
Một chân Vũ Dương giơ lên giữa không trung, một tay đua tới Dương Phàm, tư thế xấu xí buồn cười, cứng đờ tại chỗ.
- A!
CÔ nương Vũ Phức kia mặt hoa thất sắc, khôngbiết làm sao.
- Ha ha, xem ra Hoàng tiền bối thản phận cao cả. cũng khinh thường ức hiếp tiểu bổi như
ta.
Dương Phàm nhẹ nhàng cười, bộ dạng nắm chắc đứng yên tại chỗ.
Hắn đã đoán ra. nữ nhân áo vàng này ỡ vào một độ cao bản thân khó thể thăm dò. việc vô cớ ức hiếp tiêu bổi này binh thường khinh thường không thèm làm.
Còn nữa, giờ phút này pháp lực Dương Phàm bị giam cầm. chi là một biểu tượng.
Công pháp hắn tu luyện há có thể cân nhắc theo lễ thường. Bất kể là Địa Hồn Căn, Thủv Hồn Giới hay là đoàn Liên Hoa Tam sắc do ba Hoán Thiên Nha dung hợp, ân chứa pháp lực huyền ảo đều cực kỳ đáng sợ.
Pháp lực Dương Phàm bị phongbế. chi là một tầng ngoài cùng nhất, muốn xông phá tầng gông cùm xiềng xích này chi cần thòi gian mấy hô hâp.
- Ngươi thật ra là một người thông minh, có thể theo tiểu nữ đi Ngoại hài vực một chuyến hay không? Một khi xong việc, ta thiếu ngươi một cái nhản tình, như thế nào?
Nữ nhản áo vàng mim cười tán thướng nói.
- Dương mỗ đang định đi Ngoại hải vực. theo chư vị cùng đi cũng không ngại. Tuy nhiên. Ngoại hải vực cường giả vô số, người tu vi cao hơn ta chỗ nào cùng có. Đến lúc đó khỏngbiết Hoàngtiển bối có thể bảo toàn an nguy của Dươngmỗ?
Dương Phàm sắc mặt bình thản nói.
- Điểm ấy Dương đạo hữu yên tâm. Chi cần có tiểu nữ. Ngay cà nhân vật cấp bậc Chí Tôn Nội Hải (Nguỵên văn - Có lẽ là Ngoại hài mới đúng) đích thân tới. cũng sẽ không để Dược sư bị thương tổn.
Trong lời nói nữ nhân áo vàng mơ hỗ có một loại ngạo ý cùng tự tin.
- Vậy là tốt rồi. Xin Hoàng tiền bối giải phong pháp lực của ta, Dương mỗ theo các vị cùng đi cũng không có gì tổn thất.
Dương Phàm không chút để ý nói.
- Được, vậy làm phiền Dương đạo hữu!
Bàn tay ngọc của nữ nhân áo vàng khẽ điểm, giải phong pháp lực Dương Phàm bị giam cầm.
Pháp lực trong cơ thể Dương Phàm lại vận chuyển thông suốt, mà mùi thom nữ nhân phía sau gần trong gang tấc.
"Nếu nhân cơ hội này. đột nhiên phản kích..
Ý niệm này chợt lóe trong đẩu Dương Phàm rồi biến mất.
Tuy nhiên hắn chung quy không lựa chọn cách này, không nói cơ hội nhỏ bé, hon nữa Dương Phàm cũng không muốn phiên toái lưu lại Tiên Đạo Tông.
Là địch là bạn. tới Ngoại hải vực rồi tính.
- Hv vọng Dương Dược sư không nên động tâm tư gì là hơn. Chi cần theo ta làm xong việc này. bảo đảm ngươi binh yên vô sự, sau này cũng thiếu ngươi một cái nhân tình.
Trong lời nói nữ nhân áo vàng có ý cảnh cáo.
Trong lòng Dương Phàm dường như có một loại ảo giác, chẳng lẽ nữ nhản áo vàng này cảm ứng được ý niệm trong đẩu hắn?
Sau đó. nữ nhân áo vàng cách không giải Định Thân Thuật cho Vũ Dương, khoan thai
nói:
- Nếu Dương Dược sư ớ tông phái còn có chuyện gì chua an bài ổn thỏa, có thể lưu lại thêm mấy ngài.
- Không cần. Dương mỗ đã chuẩn bị thóa đáng.
Thản thức Dương Phàm đảo qua Tiên Đạo Tỏng, muội muội cùng Thi Dao đểu đang bế quan, vì thế truyền âm cho Nam Cung Hạm:
- Hôm nay ta theo mấy người này cùng đi Ngoại hải vực, hết thảy đều ổn, không cần lo lắng.
Có liên quan đến tình cảnh hiện tại của mình, Dương Phàm không nhiều lời vô ích. miễn cho thản hữu lo lắng.
Vút Vút Vút Vút!!!
Sau đó. bốn đạo độn quang từ trên không Tiên Đạo Tông bay vút qua, bay về phía nam bộ đại lục.
Sau khi ròi Đại Tẩn, bay qua một vùng hoang dã dài dẳng dặc. tiến vào Tu Tiên giới Nam Tẩn.
Trạng huống Tu Tiên giớii Nam Tẳn tương tụ Bắc Tẩn. Dương Phàm cũng là lần đẩu trải qua, nhìn qua vài lần cũng không lưu lại.
Sau khi trải quaNam Tẩn, lại là một nơi hoang dã càng thêm rộng lớn.
Cái gọi là hoang dã. đa phần là thiếu dấu chân người, hoặc có yêu thú chiếm cứ. Trong
đó cũng CÓ quốc gia linh tinh, nhưng phần lớn không hình thành văn minh tu tiên, chi vẻn vẹn là quốc gia nhản loại bình thường.
Nơi hoang dã sau khi qua Nam Tần dài đến đáng sợ.
Lấy tốc độ phi hành của mấy người Hợp Thể trung kỳ, ước chừng phi hành mấy năm, ớ phía trước là một hải vực rộng lớn vô tận.
- Rốt cục đến Nam Hải.
Trên mặt Vũ Phức lộ ra vài tia vui sướng.
- Khôngbiết Ngoại hài vực này rốt cục phần chia nhưthếnào?
Dương Phàm tò mò hỏi.
Trong mấy người chi có Vũ Phức này tính cách thiện lương, dễ nói chuyện.
Vũ Phức hơi kích động liếc mắt nhìn hắn, tim như hươu nhảy, vội vàng đáp:
- Toàn bộ Ngoại hải vực chia làm Đông Hài Vực, Tâv Hải Vực. Nam Hải Vực. Xưng hô về phương vị này cơ bản phần chia theo tiêu chuẩn Đông Thắng Đại Lục. Tỷ như Đông Hài Vực là ớ phía đông đại lục, cho nên xưng là Đông Hải Vực. nơi đó là địa bàn yêu tộc. từ nhản vật thẩn thoại Cửu Thiên Long Vương của Ngoại hải vực thống trị.
- Tây Hải Vực ờ phía tây đại lục. do thế lực nhân vật thống trị, hai thế lực mạnh nhất là Vô u Cung cùng Đạo Thiên Môn. Vô u Ma Hoàng của Vô u Cung là đại tông sư ma đạo của Ngoại Hải, thông kim bác cổ. đem Cửu u Ma Công năm đó Cửu u Ma Quân lưu lại t hay đôi thành một bộ ma công mới. xưng là Vô u Thán Công...
- Nam Hải Vực ớ phía nam đại lục. nơi này là địa phương hồn loạn nhất Ngoại Hải. vêu tộc cùng nhản loại cùng tồn tại. yêu ma quỷ đạo. mọi thứ đểu có. Tuy nhiên trong đó. do hai liên minh lấy Vô Tuyệt Kiêm Hoàng cùng Thiên Mị Xà Hậu thống lĩnh, địa vị ngang nhau.
Vũ Phức cũng giản lực nói một lần tình huốngNgoại Hải vực.
- Vô Tuyệt Kiếm Hoàng?
Trong lòng Dương Phàm khẽ động, khẽ gật đầu hói:
- Nói như vậy. nơi chúng ta hiện tại tiến vào chính là Nam Hải Vực hồn loạn nhất?
Vũ Phức cho rẳng Dương Phàm lo lắng an nguy bản thân, cười xinh đẹp:
- Dương Dược sư đừng lo. Cho dù là Ngoại Hải vực, có thê bước vào Thông Thiên tam giai cũng là số ít. Chúng ta đi lại ớ hải vực. bình thường sẽ không gặp chuyện gì, huống chi còn có Hoàng tiên bổi cùng đi.
Tiến vào phạm vi Ngoại Hải vực, một cỗ khí tức thái cổ mênh mong vọt vào tẩm nhìn Dương Phàm.
Một vùng hải vực vô tận kia từ gần đến xa, từ màu xanh thẳm biến thành màu lam sẫm. cuối cùng chuyển thành một mảnh tối đen. cùng vòm trời hòa hợp làm một thể.
So ra. hà lưu lục địa thậm chí là Nội Hài đều là nhỏ bé không đáng kể.
Trong truyền thuyết, diện tích Ngoại Hải vực là ngàn vạn lần lục địa, hơn nữa còn kéo dài đến cuối một giới này.
Đây có lẽ không phải hư ngôn.
Dọc theo đường đi, cũng trái qua nhiều hòn đảo. gặp được một ít tu sĩ.
Chính như lời Vũ Phức nói, tu sĩ Thông Thiên tam giai mặc dù dõi mắt khắp Ngoại Hải vực cũng coi như sổ ít.
Tu sĩ gặp được trên đường đểu là hạng Kim Đan, Nguyên Anh, Hóa Thần.
Mỗi khi cường giả Thông Thiên tam giai vút qua trời cao. thường thường có thể hấp dẫn rất nhiều ánh mắt hâm mộ và kinh sợ.
Dương Phàm cùng Vũ Phức một đường trò chuyện nói cười, rất là vui vẻ.
Vũ Phức dung nhan xinh đẹp tuyệt trần, khí chất thanh lịch, đôi mắt sáng như sao. là một giai nhân khó được.
Nhưng là nàng cũng khó thoát khói mị lực trên thân Dương Phàm vẫn Hoa trung kỳ phát ra, ánh mắt ngẫu nhiên gặp nhau, có chút xấu hỗ, cực kỳ động lòng người.
Vũ Dương thấy tình hình này càng sinh ra địch V mãnh liệt với Dương Phàm.
Nếu không phải Hoàng trướng lão đi theo, bản ý của hắn là giết chết Dương Phàm, cướp đi Hoàn Hồn Pháp Đàn cùng Thiên Nhất Hồn Thủy.
Hắn ớ Tiên Đạo Tông đợi đến mấy năm, Dương Phàm mới xuất quan ra gặp. lúc trước động thủ giết người trong đại điện, động thủ với Dương Phàm lại xem nhẹ thực lực đổi phương, không thành công.
"Hừ, Dương tiểu tử, đừng mơ có chủ ý vói muội muội ta!"
Vũ Dương ngầm dùng thần niệm truyền âm, lãnh đạm nói:
- Nghĩa mẫu ta sớm quyết định gả muội muội cho con trai đại đảo chủ Bông Sơn Đảo. Nếu ngươi có một tia ý tướng xẳng bậy, liền chờ đợi kết cục vạn kiếp bất phục.
- Còn nữa. Nếu lúc ngươi hỗi sinh Dược Thánh tiền bối, xuất hiện sơ sấy gì, cũng đừng mơ toàn thân trớ ra Nam Hải Vực. Nếu thức thời, sau khi đến Bồng Sơn Đào, giao Hoàn Hổn Pháp Đàn cùng Thiên Nhất Hòn Thủy ra, do Dược Thánh Tông chúng ta chủ đạo nghi thức hỗi sinh, mẫu thản đại nhản sẽ cân nhắc tha ngươi một mạng.
Vũ Dương lạnh lùng uy hiếp nói. đương nhiên có Hoàng trướng lão ớ đây. hắn chi dám dùng thân niệm truyền âm.
Đối mặt lời nói uy hiép của Vũ Dương. Dương Phàm cười cười, chi coi như gió thoảng bên tai.
Trong lòng hắn có chút nghi hoặc, Dược Thánh Tỏng này xa ngàn vạn dặm, phái người tới tìm mình, biểu hiện mặt ngoài là vì hỗi sinh một đại nhân vật trong tông.
Nhưng là từ thái độ hành vi của Vũ Dương, có thể thấy căn bán không có thành ỵ, ngược lại ngâm có sát khí, càng thêm nhỏm ngó Hoàn Hôn Pháp Đàn cùng Thiên Nhất Hồn Thủy trong tay Dương Phàm.
"Chẳng lẽ Dược Thánh Tòng này căn bán không tinh hỗi sinh đại nhản vật Dược Thánh Tông kia?"
Trong lòng Dương Phàm bồng nhiên phát lạnh.
Đây là một kết quả phóng đoán xấu nhất.
Nếu quá thậtnhư thế, Dương Phàm lại càng phải thêm cẩn thận.
Mặc dù nữ nhân áo vàng hứa hẹn bảo vệ hắn toàn thản trờ ra, nhung chung quy là người ngoài.
Tại hải vực xa lạ này. muốn chán chính sinh tồn vẫn phải dựa vào bản thân, người khác dù mạnh thế nào cũng chi có thể chiếu cổ nhất thòi.
Thấy bộ dạng Dương Phàm không thèm để ý, trong mắt Vũ Dương thoáng hiện hàn quang.
Vũ Phức có chút tức giận tràng mắt nhìn hắn, thẩn niệm truyền âm:
- Đại ca. vì sao huynh không thê hòa hợp với Dương Dược sư? Hắn y thuật cao siêu, hơn xa trướng lão bình thường tông ta, nhân vật như vậy hẳn là phái mời chào mới đúng.
Vũ Dương nghe vậy. không khòi ngẩn ra, chợt lạnh lùng cười:
- Muội muội, ngươi quá đơn thuân thiện lương, bị tiêu bạch kiêm này mẻ hoặc.
- Còn nữa, nói cho ngươi. Hỗi sinh Dược Thánh đại nhân, việc này cũng không đơn giản như tường tượng cùa ngươi. Lần này dẫn ngươi cùng đi. vốn định ma luyện tâm cánh của ngươi, nhung là ngươi quá khiên đại ca thất vọng rồi.
Ánh mắt Vũ Dương nhìn về phia Dương Phàm giống nhưnhìn một người chết.
Nữ nhản áo vàng, dáng người trác tuyệt quanh quấn trong sương, ớ phía trước dẫn đường không nhanh không chậm, cũng căn bản không chút ý đấu tranh tâm lý của mấy người phia sau.
Có lẽ nàng đã đạt tới một độ cao nào đó, hết thảy đểu có vẻ vân đạm phong khinh.
Dương Phàm rốt cục không kìm nổi tò mò. đò hỏi:
- Dương mỗ vẫn ớ Đại Tần, nghe nói đến cảnh giới "Tán tiên", nhưng chua từng ra mắt. Đặc biệt thinh giáo tiền bổi một chút.
Bới vì ớ Đại Tẩn căn bản chua từng thấy Tán tiên.
Mà lúc trước ớ Thiên Lan Điện. Kiếm Hoàng thực lực khủng bố, nghe ý tứ của hắn dĩ nhiên là hàng ngũ Tán tiên.
- Tán tiên, chi dưới một loại tình huổng mới có thể sinh ra. Đó chính là tu sĩ Độ Kiềp Kỳ sau khi độ Thiên Kiếp thât bại mà sirih ra.
Nữ nhản áo vàng chậm rãi nói, đối với Dương Phàm coi như khách sáo.
- Tu sĩ Độ Kiếp Kỳ sẽ gặp phải ba lần Thiên kiếp mới có thể đạt tới đại viên mãn, cũng tiến vào bán tiên Đại Thùa Kỳ. Ba lẩn thiên kiếp này. uy lực lẩn sau đáng sợ hơn lẩn trước, dõi mắt cô kim, người có thê vượt qua ba lần thiên kiếp. ít ỏi không có mấy. Mà một khi độ kiếp thất bại, cường giả Độ Kiếp Kỳ sẽ gặp phải hai loại tình huống. Một là hồn phi phách tán, chết dưới thiên kiếp. Hai là nhục thân vẫn diệt duới thiên kiếp, thân hôn may mắn bò chạy, có thể trái qua thiên lôi tẩy lễ, rồi trọng tổ thán thể tán tiên linh anh.
- Chi có dưới tình huống thứ hai, thẩn hồn được thiên lôi tẩy lễ. nhục thán vẫn diệt cùng với đại năng độ kiếp thành công cùng hôn phi phách tán chi cách nửa bước, mới có thê chuyển hóa thành "Tán tiên".
Trong quá trinh nữ nhản áo vàng giải thích, chẳng những Dương Phàm lắng nghe, Ngay cả Vũ Dương Vũ Phức đều nghe rất chăm chú.
Dù sao, cho dù ớ Ngoại Hải vực. Tán tiên cũng đa phần là giớii hạn trong truyền thuyết.
Sau khi Vũ Phức nghe xong, không khói tinh ngộ:
- Nguyên lai Tán tiên là hình thành như thế. điêu kiện lại hà khắc như thế. Trước kia tiêu nữ cho rẳng, chi cần Nguyên hồn chạy thoát dưới thiên kiếp, có thể trọng tổ thân thể Tán tiên.
- Cảnh giới Tán tiên cũng có đến cửu trọng cửu kiếp. Tán tiên nhất kiếp, tu vi tương đương Nguyên Anh Kỳ. Trước lục kiếp, mỗi ngàn năm sẽ gặp một lẩn thiên kiếp. Một khi đạt tới Tán tiên lục kiếp, tu vi có thê so với Chân Tiên, về phần Tán tiên lục kiếp trờ đi, gần như là chưa từng nghe qua.
Nữ nhản áo vàng nói tới đây, trong mắt mơ hỗ mim cười.
Tán tiên lục kiếp, có thể so với Chân Tiên.
Trong lòng Dương Phàm gọn nên sóng gió ngập tròi. Cành giới Tán tiên cũng có cửu trọng.
Dọc theo đường đi. phần lớn Dương Phàm cùng Vũ Phức trò chuyện, đối với Ngoại Hải vực đã có hiểu biết sơ bộ.
Tuy nhiên, phạm vi Ngoại Hài vực thật sự quá lớn.
Ba người lấy tốc độ Hợp Thể trung kỳ, phi hành ước chừng mấy năm, còn chưa thấy mục đích chân chính.
Dọc theo đường đi. trải qua vô số hòn đảo. gặp phải người tu tiên càng là đến vài ức.
Có thể nói, số lượng tu sĩ Ngoại Hài vực ít nhất là vạn lần đại lục.
Linh khí nơi này so với Thánh địa tu tiên Đại Tẩn hơn đến vài lần, nhưng linh khí tương đối cuồng bạo hơn một chút.
- Ngoại Hải vực cơ bản bảo trì môi trường tu tiên thời kỳ thượng cỏ, chi là tài nguyên tu tiên càng ngày càng ít.
Vũ Phức trả lời Dương Phàm như vậy.
Dương Phàm lập tức tinh ngộ. Đại lục từng gặp đại chiến thám thiết, lại thêm Tể Thiên Phệ Huyết Đại Trận, linh khí càng ngày càng loãng.
Điểu kiện tu tiên Ngoại Hải vực tốt như thế, tu sĩ lục địa đểu không phải không muốn đi.
Lấy tốc độ phi hành của Nguyên Anh, từ đất liền đến Ngoại Hải vực, cho dù bỏ qua nhân tố tiêu hao pháp lực. ít nhất phái hơn ngàn năm, căn bản không hiện thực.
Chi có tu vi đạt tới gần trình, độ Thông Thiên tam giai, mới có tư cách kiếm đường đi Ngoại Hải vực.
Phi hành thong thả như vậy, chung quy khiến nữ nhản áo vàng có chút không kiên nhẫn.
Đến một ngày, bàn tay ngọc của nàng khẽ điểm, một vùng vân cẩm màu sắc rực rỡ lơ lửng trước mặt. kéo dài đến bổn năm trượng.
- Các ngươi đều đi lên.
Nữ nhân áo vàng nói.
Sắc mặt Vũ Dương mừng rỡ:
- Làm phiền tiền bối!
Mấy người ngồi trên vân cẩm màu sắc rực rỡ, một đạo hào quang rực rỡ như tia chóp chợt lóe qua trên không hài vực rộng lớn. hoàn cảnh chung quanh đêu trờ thành một đường ké bay nhanh về sau.
Vù vù vù!
Trên vân cẩm màu sắc rực rỡ có một màn hào quang màu lam. trong khi phi hành tốc độ cao ma sát cùng không khí sinh ra đốm lửa đủ màu chói mắt.
Dương Phàm triển khai thẩn thức, đểu không thể rõ ràng nhận biết cảnh vật phía dưới, bới vì tốc độ di động quá nhanh.
Mọi người trên vân cẩm màu sắc rực rỡ chi cảm thấy kinh hãi cực kỳ.
Tốc độphihàrihnày quá thật không thể đánh giá.
Trong lòng Dương Phàm không khỏi càng thêm tò mò: "Nữ nhản áo vàng này rốt cục là cường giả cành giới thế nào?"
Với tốc độ như thế. sau một tháng phi hành đột nhiên giám tốc. hài vực phía trước xuất hiện một hòn đào không lồ. phạm vi chừng hai mươi vạn dặm.
Trén đảo một vùng lục V xanh ngắt, từ rất xa gần như có thể ngửi đến một cỗ khí tức thảo dược.
Trên không hòn đào tiếng phá không liên tục vang lên. mỗi thòi mỗi khắc đều có rất nhiêu người tu tiênbay qua.
- Ha ha ha... rổt cục tới Bồng Sơn Đảo.
Vũ Dương ngửa đầu thét dài một tiếng, giống như chim sổ lồng, vụng trộm liếc nhìn nữ nhân áo vàng.
Dọc theo đường đi. nàng này mang đến cho hắn áp lực quá lớn, thu liễm tới tận cùng.
Nhưng đi tới Bổng Sơn Đảo. về tới địa bàn của mình, hết thảy liền khác. Nơi này là Thánh địa dược đạo. hòn đào dạng lớn.
Nữ nhản áo vàng không chút biểu tình, thu vân cẩm màu sắc rực rỡ, dùng tốc độ binh thường bay về phia sâu trong Bông Sơn Đảo.
Vũ Phức giải thích cho Dương Phàm:
- ở Ngoại Hải vực. hòn đảo quy mô như thế này đa phần có ngàn vạn tu sĩ chiếm cứ. cũng thống lĩnh hải vực phạm vi hơn trăm ức dặm, cùng các hòn đào trong đó.
- Bồng Sơn Đảo thuộc về liên minh nhản loại Nam Hải Vực. thuộc về hòn đảo dạng lớn. Trên đảo loại này đa phản có một Đại đảo chủ tọa trân, đêu là đại năng pháp lực vô biên.
Nghe xong Vũ Phức giải thích, trong lòng Dương Phàm càng rò àng, liên tục nói lời cảm
tạ.
Nam Hải Vực có hai thế lực lớn: liên minh nhân loại cùng liên minh vêu tộc.
Thủ lĩnh liên minh nhân loại là vương giả kiếm tu vô thượng của Ngoại Hải - Vô Tuyệt Kiếm Hoàng.
Sau khi tiến vào Bổng Sơn Đào. tu sĩ phi hành không trung có mật độ thật lớn. tốc độ mấy người cũng không thê không giảm.
Liên tục vượt qua nhiều phường thị tu tiên cùng dãv núi lớn. phía trước đột nhiên xuất hiện một ngọn núi lớn màu vàng nhạt.
Trên ngọn núi gieo trồng một loại dược liệu kỳ quái, mang theo một tia màu vàng, ớ dưới ánh mặt trời chiếu xuống, lấp lánh rực rỡ.
- Đây không ngờ là Kim Diệu Hoa gần như tuyệt tích ớ lục địa.
Dương Phàm hơi lộ vẻ kỳ dị.
Kim Diệu Hoa này có thể t hay thế nhiều loại dược liệu, có hiệu quá đề thẩn thanh tâm. hơn nữa có hiệu quả nhất định, hấp dẫn linh khi móng manh.
Trên ngọn núi này khắp nơi gieo trồng Kim Diệu Hoa. tương đương với một Tụ Linh Trận thuân thiên nhiên.
- Dương Dược sư. đây là chủ phong của Dược Thánh Tông chúng ta. Tông này do Dược Thánh tiền bổi khai sáng, chi có lịch sử hai ba ngàn năm, mà lại còn là khai tông đời thứ nhất...
Vũ Phức lộ vẻ tự hào nói.
Thời gian hai ba ngàn năm, đổi với tông phái đất liền mà nói xem như tương đối dài dòng, nhung là đặt ờ Ngoại Hải vực cũng không tính là gì.
Bới vi sau khi bước vào Thông Thiên tam giai, thọ nguyẻntăng nhiều, chi cường giả Hợp Thể Kỳ đã có thọ nguyên đến vài vạn năm.
Một tông phái, ba ngàn năm ớ Ngoại Hải vực mới xem như truyển thùa một đời.
Mấy người vừa bước vào Dược Thánh phong, lập tức có người đi thông báo.
Không bao lâu, một nữ nhân cao quý mặc đồ màu tím hoa lệ dẫn theo bổn năm vị trường lão tông phái từ trong ngọn núi màu vàng nhạt bay ra, bôn phía vây quanh mấy trăm tu sĩ chấp pháp, thanh thế rất lớn.
- Nghĩa mẫu. Chúng ta đã mang cái tên truyền kỳ Dương Dược sư kia trong đất liền đến đây.
Vũ Dương đi lên nghênh đón. lập tức thi lễ nói.
Vũ Phức mim cười thi lễ với mẫu thán, về trước mặt nữ nhân mặc đồ tim kia.
Dương Phàm nhìn nữ nhân đồ tím này, khuôn mặt nhưhoa như ngọc, xinh đẹp quyến rũ, dùng "chim sa cá lặn" đêu không đủ đê hinh dung.
Nhưng trên người nàng này còn có một cỗ khí chất thánh khiết xuất trần, khiến loại mị lực từ bán thân nàng càng thêm không thể ngăn cản, quá thực là kết hợp của thiên sứ cùng ma quỷ. Vũ Phức tuy rằng xung nàng này là nghĩa mẫu, nhưng là xem tuôỊ hai người chăng phản cao thấp, đểu không quá hai mươi.
- Tiểu nữ Vũ Nghiên, Đại trường lăo Dược Thánh Tông. Tên tuồi Dương Dược sư Ngay cả những người ỡ xa Ngoại Hải vực như chúng ta đêu có nghe thấy, có thê thấy được y thuật của các hạ.
Nữ tử đồ tím này cười xinh đẹp. trong khoảnh khắc tuyệt mỹ hấp dẫn, thậm chí khiến tâm thẩn Dương Phàm lay động.
- Vũ tiền bối khách khí rồi.
Dương Phàm bảo trì cung kính nên có, trong lòng chấn động. Nàng này có thể trớ thành Đại trướng lão một tông phái, chi sợ không phái nhân vật đơn giản.
Đại trướng lão Dược Thánh Tông - Tử Nghiên!
Đoàn hào quang Liên Hoa Tam sắc hồn hợp trong cơ thể Dương Phàm thậm chí sinh ra một loại cảm ứng nguy cơ.
"Chẳng lẽ nguy cơ chân chính... đến từ nàng này!"
Trong lòng Dương Phàm hoảng sợ.
Mà giờ phút này. Đại trưởng lão Tử Nghiên đẩy hứng thú đánh giá hắn.
Trong lòng Dương Phàm rùng mình một cái, có một loại ảo giác trớ thành con mỗi của thợ sản.
- Mòi hai vị khách quy.
Tử Nghiên thản nhiên đảo qua nữ nhân áo vàng một cái, thái độ lộ vẻ lãnh đạm, an bài chỗ ớ cho hai người Dương Phàm.
Hơn nữa vào lúc an bài chỗ ở, nàng ta còn đặc biệt tách Dương Phàm cùng nữ nhản áo vàng ra.
Trong lòng Dương Phàm càng không yên. cảm ứng của hắn sẽ không sai. Nguy cơ chân chính đến từ nghĩa mẫu của Vũ Phức, cũng chính là Đại trướng lão tông phái này - Tử Nghiên!!!
Đại trưởng lão Vũ Nghiên hứng thú như đang đánh giá Dương Phàm, đối với nữ nhân áo vàng thì thái độ hơi lạnh nhạt.
Điểu này càng khiến Dương Phàm kinh ngạc, thật sự không hiểu được quan hệ giữa nữ nhân áo vàng này và Dược Thánh Tông.
Nếu không phải vì có quan hệ với nàng, chi bẳng thực lực hai huyrih muội Vũ Dương. Vũ Phức thì muốn buộc hắn đi Ngoại Hải Vực quả là chuyện không thê.
Tuy nhiên, nữ nhân áo vàng này từ đầu tới cuối, ngoại trừ sự thẩn bí mông lung ra đểu có vẻ rất lạnh nhạt, cũng chi bàng quan mà thôi.
Mặc dù Vũ Nghiên có ý an bài với việc tách nàng và Dương Phàm ra, nàng ta cũng không có chút dị nghị nào.
Ánh mắt Vũ Dương híp lại, hiện lên một tia âm hiểm đắc ý, khóe miệng hơi cong lên:
- Không hô là nghĩa mẫu, an bài nàng ta cư ngụ tại một nhánh núi cách Dược Thánh Tông tới bảv tám trăm dặm. Điểu này khiến ảnh hưởng đối với kế hoạch của chúng ta thật sự nhỏ lại rất nhiêu. Ngay cả dù nàng ta vừa bước vào cũng chua chắc dám ớ nơi này công khai ra tay với đệ tủ Dược Thánh Tông ta!
Dương Phàm thấy nữ nhân áo vàng này không có gì dị nghị, định, nói lại thôi, bảo trì trầm mặc.
Trong lòng hắn thậm chí còn có ý tường rằng nếu Dược Thánh Tông này không có cường giả Độ Kiếp Kỳ tọa trấn, nữ nhân áo vàng này lại không ở bên cạnh, chính hắn có thể hoàn toàn nhân cơ hội này bò trốn.
Dù sao hắn vừa phát hiện ra cường giả cấp trường lão cùa Dược Thánh Tông cũng đều là tu vi Hợp Thê hậu kỳ mà thôi.
Cường giả Hợp Thể hậu kỳ ở Ngoại Hải Vực cũng coi như là cường giả đinh phong, hơn nữa không như ờ Đại Tần, hoàn toàn có thể buông tay phỏng chân, thực lực không thể coi thường.
Dưv nhất mang tới cho Dương Phàm cảm giác nguy hiểm chính là Đại trường lão Vũ Nghiên này.
Là Đại trưởng lão. tu vi của Vũ Nghiên ít nhất là Hợp Thể đại viên mãn, thực lục so với những trướng lão khác phải cao hơn một bậc.
Khi mặt trời đã xuống núi, Vũ Phức cô nương lại vụng trộm mò xuống chỗ Dương Phàm.
- Vũ cô nương?
Dương Phàm hơi kinh ngạc, vẻ mặt khó hiêu.
Một đường đi tới. Vũ Phức cũng rất tốt với Dương Phàm, thậm chi mơ hỗ sinh ra chút cảm tinh.
Đối với điểu này. Dương Phàm cũng có thể lý giải đôi chút.
- Dương Dược sư, Ngày vẫn là sớm chạy trốn đi! Ca ca và nghĩa mẫu đều có sát ý với ngươi. Nếu ngươi ờ lại Bông Sơn Đảo. sớm muộn cũng khó thoát khòi độc thủ...
Khuôn mặt Vũ Phức phiếm hồng, vẻ mặt lo lắng nói.
Dương Phàm lắc đẩu nói:
- Đa tạ một mánh hảo tâm của Vũ cô nương, nhưng Dương mỗ hiện tại chưa thê chạy trốn được.
- Chá đến nơi rồi sao ngài còn không gấp?!
Vũ Phức dường như còn sổt ruột hon cả hắn.
Dương Phàm cười khổ nói:
- Nếu như quả có nắm chắc, Dương mỗ tuyệt đổi không lưu lại nơi này thêm chút nào cả!
Từ sau khi tấn chức Hoán Nha Kỳ. Dương Phàm có một cảm giác mẫn tuệ với tương lai.
Đặc biệt là sau khi đạt tới vẫn Hoa Kỳ, cảm ứng lúc trước khá bị động thì giờ đã Ngày càng rõ ràng.
Hắn có một loại trực giác rằng bản thân mình dù có thể tránh né được cơ sờ cùa Dược Thánh Tông, cũng không thể thoát khòi một cửa của nữ nhân áo vàng kia.
- Tuy nhiên. Dương mỗ cũng thấy rất kỳ lạ, Vũ cô nương sao lại dường như có thành kiến với huytih trưởng và nghĩa mẫu của minh...
Dương Phàm tò mò hỏi.
- Dược Thánh Tông lấy dược đạo V thuật làm cơ sỡ. Sư phụ của tiêu nữ chính là đệ tử đã chết đi kia cùa Dược Thảnh tiền bối. Mà nghĩa mẫu và đại ca đều tinh thông hai đạo V độc, hơn nữa nghiên cứu đổi với độc đạo đã đạt tới trinh độ cực đáng sợ. Việc này từng khiến Dược Thánh lão sư rất phản cảm. đối với việc kế thùa Tông chủ vị cũng rất hổi hận...
Thanh âm Vũ Phức như nước chảv, trinh bàv lại tinh huống đại khái của Dược Thánh Tông cho Dương Phàm.
Hóa ra, địa vị tối cao ở Dược Thánh Tông chính là Tông chủ khai sơn, lấy tên là Dược Thánh.
Đúng lúc này. từ bên ngoài truyền tới âm thanh phá không.
- Ha ha ha... Vũ mỗ đang muốn đi tìm Dương đạo hữu, không ngờ muội muội đã sớm tới trước một bước.
X '• ỵ
NhỏmdichTHL Người dich Matrixl612
Người tới chính là huynh trưởng của Vũ Phức - Vũ Dương.
Cũng không đợi chủ nhân là Dương Phàm đồng ý, Vũ Dương trực tiếp tiến vào trong phòng khách. Khi ánh mắt hai huynh muội giao nhau, trong mắt Vũ Dương xẹt qua một tia lạnh lùng.
- Muội tới nơi này làm gì?
Vũ Dương tràng mắt nhin muội muội một cái.
- Đại ca...
Vũ Phức có chút bổi rối, vẻ mặt hoi hoảng loạn.
- Dương Dược sư, nghía mẫu ta muốn một mình gặp ngươi, thương nghị tới đại sự phục sinh cho Dược Thánh tiên bổi.
Vũ Dương chợt ôn hòa nhìn Dương Phàm, ý cười trên mặt rất giả đối.
- Gặp một minh ta?
Dương Phàm gật gật đầu, bình tĩnh đáp lại. Hắn cũng đang muốn thăm đò về Dược Thánh Tông, ngoài ra cũng không thể từ chối lời mòi cùa Đại trưởng lão được.
Trên mặt Vũ Phức mang theo vài phẩn bất an, nhin theo Dương Phàm đang theo sau đại ca phá khôngbay đi.
Dương Phàm mơ hỗ cảm nhận được hai mẹ con Vũ Nghiên hơn phần nửa là không có hảo tâm.
Hắn lập tức triển khai thẩn niệm, nhanh chóng tìm được liên hệ với nữ nhân áo vàng đang cư ngụ ở một dãv núi nhánh ớ ngoài bảv tám trăm dặm.
Nữ nhân áo vàng này biết được chuyện, giọng điệu bình tĩnh, như không để ý nói:
- Ngươi đi đi!
Nàng này không ngờ không tò thái độ gì, bộ dáng thực không quan tâm, dường như đem Dương Phàm tới Bồng Sơn Đào là đã hoàn thành nhiệm vụ của minh.
Trên trán Dương Phàm lại nổi lên gân xanh. Nữ nhân áo vàng này quả có chút lãnh khốc.
Khi còn ờ Dược Thánh, nàng ta hứa hẹn sẽ đảm bảo an toàn cho mình và thân nhân, hiện tại lại có bộ dáng như chăng thèm quan tâm.
Sự giận dữ trong lòng cũng nhanh chóng được Dương Phàm lau đi, âm thẩm thở dài:
- Nhưvậy cũng tốt. không tính nàng ta vào kế hoạch, hết thảy phải dựa vào chính mình!
r z ằN? Ì 2. r/ 71 1
Vũ Dương dân Dương Phàm tới đinh Dược Thánh Tông, là một mảnh thiên địa băng tuyầ, tuyết vụ vờn quanh.
Trong một phủ đệ bị băng tuyết bao phủ. Vũ Dương dừng lại, đưa tay ý mời Dương Phàm đi vào.
Cảnh tượng trong động phủ này giống như một lâm viên, trồng vô số dược liệu, cây cối.
Dương Phàm cũng phát hiện có rất nhiều độc vật đã gần như tuyệt tích ở nhân giới.
Trong đó, một sổ loại độc vật có độc tính thậm chí đủ uy hiếp cường giả Thông Thiên tam giai!
Trong lòng hắn chợt ngưng trọng, đột nhiên nghĩ tới lời nói của Vũ Phức. Nàng ta vừa nói nghĩa mẫu và đại ca mình có trình độ cực cao trên V đạo. cũng từng không được Dược Thánh tán thành.
- Dương tông su đích thán tới động phủ của tiểu nữ, thật sự là vẻ vang cho ké hèn này!
Một thân trang phục suất trần, quyến rũ vô thượng, Đại truởng lão Vũ Nghiên xuất hiện, vẻ mặt rất nhiệt tinh tiếp đón Dương Phàm.
Vũ Dương biết điểu lui ra. trước khi đi, ánh mắt như lãnh mang quét qua người Dương Phàm.
"Vũ Nghiên này xung minh là Dương tông sư?
- Khi đề cập tới ba chữ "Dương tông sư", Vũ Nghiên cố ý gia tăng âm điệu, thâm ý nhìn thẳng Dương Phàm.
Trong lòng Dương Phàm chợt ngưng trọng. Nàng rõ ràng đang báo cho mình biết nơi này không phải là nội lục mà chính là Ngoại Hài Vực.
Không quản ờ nội lục ngươi đạt tới cảnh giớii cao như thế nào. khi ra Ngoại Hải Vực rồi. tới địa bàn của ta, tốt nhất vẫn phải ngoan ngoãn một chút.
Mị nhãn của Vũ Nghiên từ khi gặp mặt luôn dừng trên mặt Dương Phàm, chua từng dời đi, trong lòng âm thẩm suy tính:
"Đúng là nam nhân cực phâm!"
Dương Phàm bị nhin như vậy tất nhiên không cảm thấy tự nhiên.
Bỗng nhiên một cỗ ám hương thấm nhập nhản tâm ập tới.
Bàn tay hắn chợt cảm thấy lạnh lẽo. đă bị một ngọc thủ mềm mại không xương nắm lấy.
Dương Phàm chân động, theo bán nặng muôn tránh né nhưng lại gặp phải một cô lực lượng âm nhu, nửa cánh tay run lên. mơ hỗ mất đi cảm giác.
"Mùi hương trên cơ thể nàng ta có một loại thần thông khiến tâm thần con người hoảng hốt... Trong phập lực cùa nàng ta cũng ân chứa một độc lực trí mạng..."
Dương Phàm không phản kháng, cứ vậy để nàng nắm lấy tay. đi vào một khuê phòng cùa nữ nhân.
Hắn vừa mới kháng cự loại thẩn thông khiến tâm thẩn và pháp lực chứa đầy độc tính này thì từ trong khuê phòng truyền ra một thanh âm khiến người ta phiêu phiêu dục tiên.
Bá!
Toàn bộ cảnh tượng trong khuê phong biến ảo thành một đại điện rực rỡ, hoàn toàn ngăn cách với ngoại giới.
Thẩn thức Dương Phàm đã khôngthể kết nổi với ngoại giới.
Đây đĩ nhiên là một không gian lĩnh vực độc lập.
Trong lòng Dương Phàm hoảng hốt.
- Hoan nghênh tiến vào không gian linh bảo Bích Linh Khuê của Nghiên nhi!
Thán thể mểm mại không xương của Vũ Nghiên lập tức áp vào người Dương Phàm.
Tâm thẩn Dương Phàm hơn phần nửa đã không thể ngăn cản được âm thanh công kích ẩn chứa trong không gian linh bảo này.
Ngoài ra, khi Vũ Nghiên tựa người vào hắn, mùi hương ẩn chứa thẩn thông trên cơ thể và pháp lực chứa độc lực đă hoàn toàn chế Trụ hắn.
Dương Phàm hít sâu một hơi. đơn giản không phản kháng, trước bảo tồn thực lực để nàng ta thấy khinh địch.
Trong lòng hắn âm thẩm suy tính. Nàng ta tuy chi là một Đại truớng lão của một tông phái bình thường Ngoại Hài Vực nhưng không ngờ trên người lại có không gian linh bảo.
Không gian linh bảo thuộc loại vô cùng thua thớt ỡ nhân giới, dù là cao nhân Độ Kiếp Kỳ cũng không hẳn có được.
Dương Phàm cướp đoạt toàn bộ Thiên Lan Điện, cũng chiếm được linh bảo thuộc loại không gian, nhưng đa phẩn chi là những vật phẩm phụ trợ.
Mà không gian linh bảo có thể vây khốn người nhu thế này Ngay cả Dương Phàm cũng không có.
- Ngươi muốn làm gì...
Hỗ Phi hô khẽ một chút, lúc này. tay hắn không tự chủ được đưa lên chạm vào vào bộ ngực ngạo nhân của nàng ta. Bộ ngực nàng phá khỏi quẩn áo mỏng tang, lộ ra bộ ngực trắng muốt và thân thể ôn hồng, cũng tràn ngập vẻ mị hoặc.
- Khách khách khách... Cực phẩm như ngươi quả thật hiếm gặp ớ nhất giới, Nghiên nhi đương nhiên muốn ăn tươi ngươi rồi.
Quần áo của Vũ Nghiên rơi ra. như thủy xà, quấn lấy người Dương Phàm, thanh âm tràn đầy mị hoặc.
Tâm thần Dương Phàm bị âm thanh kì dị kia khắc chế, thân thể bị pháp lực đầy độc tính và dị hương thân thê Vũ Nghiên áp chế, dân roi vào hạ phong.
Thân thể hắn là Thánh nông thể. tuy có lực tự bảo vệ mình nhưng dục vọng nguyên thủv của hắn đã bị kêu gọi, nhanh chóng trần trụi quấn lấy Vũ Nghiên.
Thân thể Dương Phàm linh động, trong linh đài lại rất thanh minh, trong lòng cũng âm thẩm tính toán.
Hắn đang đoán dụng ý cùa Vũ Nghiên.
Từ khi tiến vào động phủ. đối phương không động tới việc Hoàn Hồn Pháp Đàn và Thiên Nhất Hồn Thủv chút nào.
Chẳng lẽ nàng ta đon giản là coi trọng mình, muổn thân mật xác thịt nhu thế này.
Nếu quả thật như vậy thi Dương Phàm cũng chua thấy có gi đáng ngại.
Trên thực tế. Dương Phàm cũng đã đoán đúng vài phẩn.
Vũ Nghiên đích xác nhin trung hắn, nhưng không phải chi đơn giản là thân mật xác thịt, nam nữ giao hoan.
Khi hai người đang giao hòa vào nhau, cùng nhau "kéo cày qua núi" thì tám linh Dương Phàm sinh ra cảnh báo.
Vũ Nghiên cũng khôngbiết có loại thể chất nào, da tráng thịt mịn, toàn thân sinh hương. Khi cùng thân cận, thân thể dẩn bị hấp dẫn. rồi Ngay cả linh hồn cũng khó có thể kiểm chế.
Nếu cứ tiếp tục thế này. thân thể và linh hồn Dương Phàm sẽ sinh ra một loại ỷ lại không thê kháng cự, trỡ thành quan hệ nhưnô bộc.
- Cưng à... Nhanh thôi, cưng sẽ trở thành mv nô đắc lực nhất dưới tay Nghiên nhi. Có thể thân thiết với MỊ Tiên Hổn Hương Thể duy nhất còn tồn tại ờ Ngoại Hải Vực, một tiểu tu sĩ nội lục như ngươi cũng coi như không uông một đời...
Hơi thờ Vũ Nghiên như hương lan, thân thể tuyệt nhu. tuyệt mỹ không xương hoàn toàn quấn lấy Dương Phàm.
"Mị Tiên Hồn Hương Thề?"
Tâm thần Dương Phàm chấn động. Y đạo cùa hắn có thể nói là thông kim bác cổ. tụ nhiên biết được loại thể chất đặc biệt trong truyền thuyết này.
Loại thể chất này đúng là vạn năm khó gặp ở Tu Tiên Giới, lại chi xuất hiện ờ nữ giới.
Hồn hương thể này có được huyển diệu vô thượng, ngoại trừ khiến nữ nhân vô cùng mị hoặc thì còn có một đặc điểm là khi cùng nam giới "kéo cày qua núi" thì liền vĩnh viễn không thê khắc chế được dục vọng và sự ỷ lại, do đó nhớ mãi không quên, bị áp chế và ngoan ngoãn phục tùng.
Vũ Nghiên này không những có được thể chất kỳ diệu mà còn tu luyện một loại độc thuật khó lường, khiến uy lực cùa MỊ Tiên Hổn Hương Thê được gia tăng gấp trăm gấp ngàn lần.
Có thể nói. ở một trinh độ nhất định, Vũ Nghiên có được năng lực mị hoặc thiên hạ. Trừ khi nam nhân có tu vi vượt xa nàng ta mói miễn cưỡng kháng cự được.
Tinh thẩn Dương Phàm gần như bị lạc vào trong đó. may mắn ờ linh đài vẫn còn một tia thanh minh.
Hắn lúc đầu nghĩ rằng nàng ta chủ động như vậy đã khiến mình lâm vào hoàn cảnh xấu, đơn giản không toàn lực phản kháng, bảo tôn dư lực.
Nhưng càng lâu. hắn rổt cục lại bị thán thể tuyệt thế vô song này hấp dẫn.
Dương Phàm sớm không phải là lẩn đẩu tiên "kéo cày qua núi", nữ nhân từng quan hệ với hắn có ai mà không phải là mỹ nhân tuyệt sắc?!
Nhưng đây là lẩn đẩu tiên hắn hường thụ thán thể tuyệt thế như thế này!
Vũ Nghiên thịt trắng da mịn, so với ta lụa còn mềm mại hơn. về phương diện này nàng có thể so với Vân Vũ Tịch, Lệnh Hỗ Tiểu Tịch, thậm chí còn chua bằng được.
Nhưng luận về nhu tính thi không một nữ nhân nào có thể sánh được với Vũ Nghiên.
Toàn thân nàng nhu nhược như hoàn toàn không xương, dường như chi được tạo thành từ nhục thịt, thân thê như nước.
Dương Phàm cùng nàng giao hoan thậm chí cảm giác vô cùng hòa hợp.
Mà chỗ chân chính kỳ diệu là với thể chất đặc biệt của Vũ Nghiên, khi vuốt ve ma xát lại sinh ra những thê nghiệm kỳ diệu, khiến người ta mê đắm, dân sinh ra suy nghĩ ỷ lại, dục vọng Ngày càng mạnh mẽ. thật khó khắc chế.
Ngoài ra, trong thể chất đặc biệt của Vũ Nghiên còn phát ra ám hương, làm cho tâm thẩn người ta thà lòng, định lực giảm xuống. Dù không phải là xuân dược như lại còn mạnh hơn gấp trăm gấp ngàn.
Cuối cùng là công phập đặc biệt mà Vũ Nghiên tu luyện, một thân pháp lục đầy độc tính, khiến sự mị hoặc và thê chất thần kỳ cùa nàng được phát huy tới cực cao.
Nháy mắt Dương Phàm đã phần tích tinh huống đại khái, không khỏi hít sâu một hơi lãnh
khí.
Nhưng lúc này. đổi diện với khổi thân thể trên cả tuyệt vời này. sinh ra một loại mê luyến, ỷ lại, gần như chua thể khắc chế.
Không phải là Dương Phàm không muốn chổng cự mà thời gian lúc này đã là quá muộn.
Tu vi cảnh giới của Vũ Nghiên hơn xa Dương Phàm, lại có được thể chất kỳ diệu, càng quan trọng hơn là lúc này lại ờ trong không gian linh bảo cùa nàng. Thanh âm kỳ dị kia khôngbiết từ đâu truyềntới. khiến tinh thần lực cùa hắn đăbị khắc chế hơn phần nửa.
"Nếu cứ như thế này, ta sẽ chân chính bị nàng ăn tươi nuốt sổng, hoàn toàn không muốn rời xa thân thê nàng ta, ngoan ngoãn phục tùng, gân như là nô bộc!"
Trong lòng Dương Phàm sinh ra cành báo.
Giờ phút này, sự thanh minh còn hiện ra trong linh đài hắn, hắn còn cơ hội kháng cự.
Nhưng Dương Phàm thậm chí không sinh ra nồi ý muốn kháng cự.
Nếu Ngay từ đầu kháng cự thì hắn ít nhất có năm thành cơ hội.
Nhưng Dương Phàm lúc đẩu có ý nghĩ bảo tồn thực lực. đương nhiên cũng ôm tám lý giả vờ không kháng cự cho nên không phản kháng lại.
Một mỹ nữ như thế này tụ dâng hiến, hắn bình thường sẽ không cự tuyệt.
Đủ loại nhân tổ này khiến Dương Phàm lúc này lâm vào cục diện mà bản thân hắn cũng khó lòng đánh giá được.
Giờ phút này, hắn làm sao có thể xoay chuyển cục diện bị biến thành nô bộc.
Lúc này. trong linh đài vẫn kiên cường một tia thanh minh, lực lượng Thủy Hồn Giới được vận Chuyên toàn thân.
DÙ vậy, suy nghĩ của Dương Phàm chi thanh tinh hơn một chút, vẫn chua thể kháng cự lại sự mê hoặc của thân thể Vũ Nghiên, đang vô cùng dục vọng, hôn hít. vuốt ve mỗi tấc thịt mảnh da của nàng ta.
Càng phản kháng, loại dục vọng này càng thêm mãrih liệt.
Đột nhiên, linh quang trong đầu Dương Phàm chợt lóe lên:
- Ta tu luyện Tiên Hồng Quyết. mọi thứ đểu tuần hoàn tự nhiên. Loại dục vọng này vốn thuộc về thê xác. ta nếu thông theo tự nhiên thì nước chảv thành sông không?! Còn nữa, vẫn Hoa trung kỳ tương đương với thòi khắc sinh mệnh huyển mỹ nhất. Loại ý cảnh tráng mỹ thông theo tự nhiên này so với bất kỳ sự hấp dẫn nào đều mạnh hơn!"
Dương Phàm lại thể ngộ ý cành vẫn Hoa trung kỳ.
Thân thể và đại bộ phận tâm thẩn của minh đã hoàn toàn mê đắm vào mùi hương và thân thê Vũ Nghiên, mà chi còn một tia thanh minh đang dẫn dắt suy nghĩ.
Bỗng nhiên, pháp lực trong cơ thể Dương Phàm sinh ra biến hóa huyển diệu, thân thể và tinh thân không hê phản kháng, truy câu theo dục vọng đối với mỹ nhân.
Trung tâm thân thể. quang cẩu màu lục không chút quái niệm ớ trên đoàn liên hoa ba màu càng trớ nên huyến lệ.
Quang cầu màu lục này hạ xuống, tiến nhập Địa Hồn Căn, kết nối với Thủv Hồn Giới.
Lấy quang cẩu màu lục này làm trung tâm, một mảnh quang đoàn ngũ sắc liền giống như đóa hoa nở ra.
Giờ khắc này. lục lượng sinh mệnh tự nhiên trong cơ thể Dương Phàm lại như đóa hoa huyễn lệ nớ rộ. khiến sự huyến mỹ tráng lệ này để thăng lên cực hạn.
Trong vô hinh, thể ngộ cảnh giớii vẫn Hoa Kỳ của Dương Phàm càng thêm sâu sắc, rõ ràng.
Ý cảnh gia tăng khiến Huyết nhục, cổt cách đang giao hoan với Vũ Nghiên nổi lên ánh sáng ngũ sắc nhàn nhạt.
Cũng chìm đắm trong những xúc cảm cao trừo. Vũ Nghiên đột nhiên sinh ra một loại cảm giác kỳ diệu, cùng Dương Phàm huyết nhục tương liên, cảm nhậ một cỗ mất hồn không biết dùng từ ngữ nào đê hình dung.
Nẳm trong lòng ngực Dương Phàm như là một việc đẹp đẽ nhất trên thế gian này.
Lấy mị thuật vô thượng của nàng, giờ phút này cũng không thể kiềm chế được, vô cùng sav đắm nam nhân mói chi gặp lân đâu này.
Dương Phàm không hạn chế. phóng thích hoàn toàn dục vọng bản thân, vẻ đẹp dương cương trên thán thể minh càng thêm mãnh liệt, không thể nào ngăn cản.
- vẫn Hoa trung kỳ, đây là thòi khắc mà sinh mệnh quy giá tới huyển mỹ, nưng tuyệt đổi không thê duy trì lâu. Đây cũng là lý do ta gọi nó là vẫn Hoa...
Trong khi giao hoan, tâm thẩn Dương Phàm vẫn hiểu rõ thiên địa...
Hắn rốt cục bước vào trạng thái siêu việt Thiên Nhân Mô Thức binh thường.
Linh hồn Dương Phàm câu thông thái hư, árih sáng ngũ sắc nhàn nhạt trên cơ thể lại huyễn lệ như thực chất.
Cuối cùng, quang hoa ngũ sắc nhàn nhạt này tràn ngập không gian linh bảo Bích Linh Khuê, vô cùng xinh đẹp.
Trong mơ hỗ, Ngay cả âm thanh kỳ dị quanh quần khắp không gian này cũng đã dừng lại.
Dương Phàm rốt cục hơn phán nửa thoát khói trạng thái tinh thẩn bị áp chế. Hơn nữa lấy ý cảnh vẫn Hoa trung kỳ hoàn toàn triệt tiêu mị hoặc cùa Vũ Nghiên đối với mình.
Ngược lại là Vũ Nghiên. Hơi thở nàng ta gấp gáp. mê đắm thân thể hắn, dùng đôi môi đỏ mọng hôn hít khắp thân thể hắn.
Dương Phàm thả nàng lên mặt đất. một lần nhướn người cuối cùng khiến nàng ta lâm vào cao trừo trước nay chua từng có.
Toàn thân Vũ Nghiên co giật không ngừng, liên tục nũng nịu, hơi thớ gấp gáp. trầm mê mộng đẹp.
Cứ như vậy, liên tiếp ba Ngày. Dương Phàm rời khỏi thân thể Vũ Nghiên, khóe miệng nôi lên một vẻ tươi cuời thắng cuộc.
Lúc này. trên người hắn tràn ngập huyễn quang ngũ sắc cũng dẩn thu liễm.
Cảm quan của Dương Phàm trong không gian linh bảo Bích Linh Khuê phát hiện một con tiểu xà bạch vãn, đang trên một mộc trụ, không ngừng vặn vẹo. tâm thẩn cùng dục vọng đểu mê thất.
Ngẫm lại, thanh âm kỳ dị vừa rồi, khắc chế và công kích tinh thẩn, linh hồn Dương Phàm hân là xuất phát từ con rắn này. Tu vi của nó dường như còn đáng sợ hơn cả Vũ Nghiên.
Khi quang hoa ngũ sắc bên ngoài Dương Phàm thu liễm, hoàn toàn biến mất thì con tiểu xà này tinh táo lại, bá một tiếng đã biến mất.
Mà lúc này Vũ Nghiên đã đứng dậv. nhìn Dương Phàm với ánh mắt còn vài phần mê đắm!
- Ngươi là nam nhân cực phẩm nhất mà Vũ Nghiên gặp được trên đời này. Chi tiếc không thê lưu ngươi bên cạnh!
Trong giọng nói của nàng mang vài phẩn tiếc nuối.
Tiếp theo, nàng chuyển mắt. mặc lại quần áo, nói nhưra lệnh:
- Tiếp theo, ngươi có giao Hoàn Hôn Pháp Đàn cho bản Đại trưởng lão không?
Dương Phàm hiểu rẳng nàng ta đã thanh tinh nhưng vẫn vận dụng vẻ mặt đầy mê đắm
nhìn Vũ Nghiên.
Vội vàng đáp lại:
- Nghiên nhi, Hoàn Hồn Pháp Đàn nếu ỡ trên tay ta thì chắc chắn sẽ giao cho nàng. Nhưng là từ khi còn ớ Đại Tần, thứnày đã bị tu sĩ của HuyênÂmBạch cổt Quy Tông Ngoại Hài Vực cướp mất
- Có việc này sao?! Ngươi cũng không lừa gạt ta đó chứ?!
Ánh mắt Vũ Nghiên sáng quắc nhìn Dương Phàm.
Nàng đổi với Mị Tiên Hồn Hương Thể của minh vô cùng tự tin, Ngay cả người có tu vi cao hơn mình cũng khó có thể cưỡng lại.
Nhưng những người mê đắm nàng binh thường đểu ngoan ngoãn phục tùng nàng, nhưng không có nghĩa là nắm trong tay linh hồn và tư tướng của đối phương.
- Không tin thì Nghiên nhi có thể lục soát người ta!
Dương Phàm giao ra trữ vật giới chi của mình.
Đạt tới câp bậc này đã sớm không dùng tới túi trừ vật nữa!
/O;-'
Không gian giớii chi cao câp hơn đôi với Dương Phàm cũng vô dụng. Làm sao có đạo cụ nào có thể sánh bẳng Tiên Hồng Giới của mình?!
Vũ Nghiên tiếp lấy chiếc nhẫn, xem xét một lúc quả không thấy Hoàn Hồn Pháp Đàn. Những thứ bên trong tuy răng giá trị không tôi nhưng đối với một Đại trưởng lão như nàng thì cũng không có hấp dẫn quá lớn.
- Thật không có!
Đòi mi của Vũ Nghiên nhíu lại. lại vận chuyển thẩn thông, tra xét toàn thân Dương Phàm một lần, không phát hiện có vấn đề gì.
- Xem ra ngươi thật không gạt ta!
Vũ Nghiên thớ dài một hơi. lại khó hiểu nhin về phía Dương Phàm:
- Nếu không có Thiên Nhẩt Hôn Thủv. sao ngươi lại tới đùa giỡn Dược Thánh Tông?! Chẳnglễ thứđóđăbị nữnhânthầnbíhọHoàngkiacướpđi?
Dương Phàm lắc đầu nói:
- Cho dù không có Thiên Nhất Hồn Thủv, Dương mỗ cũng có tới năm thành nắm chắc thi triên thân thông phục sinh.
- Năm thàrih? vẫn lớn như vậy sao?
VũNghiên khó tin nói.
Sau đó nàng lại cười nói:
- Hiện giờ ngươi đã là người cùa ta. ở khi thi triên thần thông phục sinh, Nghiên nhi vêu cầu ngươi phải cố ý giả sai lầm gì đó, khiến linh hồn giảm dần. Cứ nhơvậy, lão bất tử Dược Thánh kia sẽ hoàn toàn mất đi cơ hội phục sinh!
Dương Phàm nghe vậy trong lòng vô cùng hàn lãnh.
Một khi chính mình làm như vậy, khiến linh hồn Dược Thánh bị tiêu tan, làm sao sống sót ròi đi Dược Thánh Tông?!
Cho dù có thể chạy khỏi Bồng Sơn Đảo. có thể đổi điện với nữ nhân thần bí kia mà toàn thân trở ra sao?!
Ngay cả Dương Phàm giao ra Hoàn Hồn Pháp Đàn, mất đi giá trị lợi dụng, hắn cũng sẽ lâm vào kết cục giết người diệt khẩu.
- Được rồi, hết thảy sẽ nghe theo lời Nghiên nhi!
Vẻ mặt Dương Phàm mê đắm, lại giằng co Vũ Nghiên một lúc mới đi.
- Ngươi không thể ỡ lại lâu, nếu không nữ nhân thẩn bí họ Hoàng kia lại nghi ngờ Vũ Nghiên và Dương Phàm ngươi hoan ái quá độ!
Nàng ta vội thúc giục hắn ròi đi.
Rời khỏi không gian linh bảo. trong lòng Dương Phàm âm thầm thở phào. May mắ hắn có thể lừa được Đại trường lăo Vũ Nghiên, rốt cục bước đầu thoát khòi cục diện xấu này.
VCr
AQS
\ LI
Nhìn Dương Phàm rời đi, sắc mặt Vũ Nghiên phức tạp, vẻ mê luyến trong mắt lóe lên rồi biến mất, bị lãnh mang t hay thế.
- Mị Xà, ngươi cảm thấy hắn có chân chính lâm và Hồn Hương Thuật của ta không?
Sắc mặt Vũ Nghiên lãnh đạm, khí chất cao nhã. nhưđang nói chuyện với không khí.
Bá!
Một nữ nhân thân người đuôi rắn mặc đồ trắng trổng rỗng xuất hiện ở một góc Bích Linh Khuê.
Xà nữ áo trắng này mặt như hoa đào, cười dài nói:
- Sao Vũ trưởng lão lại nói ra lời ấy?! Ngươi đối với Hồn Hương Thuật cùa mình luôn rất tự tin, chua từng có nam nhân nào trárih được cơ mà!
- Bởi vì có một đoạn thời gian, Ngay cả ta đều bị nhưmê mang, thậm chí sinh ra cảm xúc mê đắm không nỡ dứt với người này...
Trong mắt Vũ Nghiên vẫn là một mảnh binh tĩnh, lâm vào trầm tư.
Xà nữ áo trắng này khuôn mặt hơi đỏ lên, cũng ấp a ấp úng nói:
- Đoạn thòi gian đó. Ngay cả ta cũng như mê man, tình huống cụ thê như thế nào cũng không rõ ràng...
Đại trường lão VũNghiên nghe vậy thì thần sắc chợt biến đổi:
- Làm sao có thê, Ngay cả ngươi...
- Người này chung quy vẫn là tông sư của nội lục, không phải là kẻ tẩm thường. Xem ra đổi với Hôn Hương Thuật của ta, cũng chi có thê nắm chắc năm thành mà thôi.
Rồi sau đó. khuôn mặt nàng trờ nên lạnh lẽo. ánh mắt lóe lên không chừng.
- Không bẳng để ta ra tay, loại bỏ hắn để trừ hậu hoạn! Vạn nhất hắn thật sự có thể phục sinh Dược Thánh...
Xà nữ áo trắng này hạ giọng nói.
- Hiện tại không tiện xuống tay.
Vũ Nghiên phủ quyá nói:
- Đây chung quy là Dược Thánh Tông ta. Hơn nữa còn có nữ nhân họ Hoàng có thân phận không rõ kia. Tu vi của nàng ta sâu không lường được, chi sợrất có lai lịch!
- Chúng ta đã tra xét một đoạn thòi gian. Nội Hải không có người nào họ Hoàng nhưvậy. Nàng tự xưng là trường lão nhưng phóng nhãn tất cả tông phái Nội Hải. cũng không có người nào phù hợp với lai lịch này.
Khi đề cập tới nữ nhân thần bí họ Hoàng, Ngay cả xà nữ áo trắng cũng cảm thấy khó giải quyấ.
- Xem ra, người chân chính phải đểu phòng cũng là nàng ta. Không biết ả có quan hệ gì với Dược Thánh lão nhân?!
Trong mắt Vũ Nghiên lộ ra vài phẩn lo lắng.
Một Dương Phàm không thể chắc chắn là nắm trong tay. một nữ nhân thẩn bí vô danh.
Là Đại trường lão cùa Dược Thánh Tông, Vũ Nghiên đã lâu rồi chưa từng gặp chuyện gì khó giải quyá như vậy!
Sau khi Dương Phàm ròi khỏi động phủ của Đại trường lão, đột nhiên cảm nhận được một cỗ hàn ý khó hiếu.
Trong cảm quan thông thiên triệt địa, hắn lập tức nắm bắt được một tên nam nhân với bộ mặt âm lãnh, sát ý nhàn nhạt.
- Vũ Dương?
Trong lòng Dương Phàm không khòi kinh ngạc.
Từ khi từ động phù Vũ Nghiên đi ra, sát khí tới từ Vũ Dương rõ ràng đã mãnh liệt hơn vài phẩn.
Trên đường trờ về. Dương Phàm lại giáp mặt với Vũ Phức.
- Ah... Dương Dược su, ngươi tới gặp nghĩa mẫu không biết có xây ra vấn để gi không?
Vẻ mặt Vũ Phức đỏ lên, bộ dáng bẽn lẽn.
- Vũ Đại trường lão rất nhiệt tình. Vũ Phức tiểu thu đa tâm rồi!
_ " X
Dương Phàm mim cười cáo biệt nàng ta.
Vũ Phức nghe vậy không khỏi ngẩn ra. đôi mi thanh tú nhíu lại, trong lòng vẫn còn lo lắng.
Một thòi gian sau đó. Dược Thánh Tông cũng không triệu kiến Dương Phàm, đổi với việc phục sinh Dược Thánh cũng không đề cập tới.
Nữ nhân áo vàng cũng luôn tĩnh tu. bộ dáng không gấp không vội.
Đương sự không nón nảy. Dương Phàm lại càng không cần phải lo lắng.
Điểu đáng tiếc duy nhất chính là sự tự do của Dương Phàm bị hạn chế nhất định.
Dương Phàm nhân cơ hội này tâm thẩn tiến nhập Tiên Hồng không gian, tiếp tục tu bổ Thiên Lan tiên phủ. Hơn phần nửa tài liệu được dùng là tới từ thượng giới.
Mặc dù trinh độ hu hại của tiên phủ cũng không lớn nhưng quá trình tu bổ dong luyện đối với Dương Phàm mà nói cũng rất khó khăn.
Dù sao, tài liệu chế tạo tiên phủ này ít nhất đểu là đứng đẩu nhân giới, càng dung nhập những tài liệu từ thượng giới, Thái Hư Thiên Hòa cũng rất khó có thê thành công tu luyện.
Nhoáng một cái, thời gian ba năm đã trôi qua.
ở Ngoại Hải Vực, chút thòi gian ấy căn bản không đáng kể, đừng nói là đổi với những tu sĩ cao nhất.
Nhưng thòi gian ba năm qua, Dương Phàm rốt cục thành công trọng tu Thiên Lan tiên phù.
Tiên phủ mới so với nguyên bản càng thêm chắc chắn. Cho dù tu sĩ cao nhất toàn lực công kích cũng không thê thương tôn chút nào.
Đối với điều này, Dương Phàm vô cùng hài lòng.
Rồi sau đó. trận pháp cấm chế ngoài tiên phủ có rất nhiều sơ hớ, Dương Phàm liền giao công tác phúc tạp này cho ái thê Thi Dao.
ở trinh độ về trận pháp Đặng Thi Dao đã có thể coi là tông sư, lại là thiên cổ kỳ tài cho nên dù việc này khó khăn cũng không quá gây khó dễ cho nàng.
Tầng núi thứ chín Lăng Đính Tiên Phong, cấm địa.
Dương Phàm lấy thế thân xuất hiện, đưa Thiên Lan tiên phủ đã được thu nhỏ thành bàn tay. trịnh trọng giao cho Đặng Thi Dao.
Đặng Thi Dao vui vẻ nói:
- Động phủ Đại trường lão ớ tầng thứ chín này cùng với đại trận hộ phái Tiên Đạo Tông đều có kỳ hiệu như cấm chế cùa Thiên Lan Điện. Thi Dao đă sớm lĩnh ngộ được sự huyền diệu trong đó, trên cơ sờ đó còn hoàn thiện thêm được một bước.
- Thế thì tổt rồi. ta đã vên tâm!
Dương Phàm thờ phào một hơi nhẹ nhõm.
- Tướng công sao lại đột nhiên coi trọng tiên phủ này như vậy?! Lại còn giao nó cho ta?
Đặng Thi Dao khó hiểu hòi.
Dương Phàm liền thoáng nói lại một phần tình cảnh cùa mình ở Ngoại Hải Vực, thở dài
nói:
- Tiên phủ này là vạn bất đắc dĩ, để thêm phòng bị thôi. Một khi ta kết thù oán Ngoại Hải Vực thì sợ rẳng sẽ liên lụy tới thân nhân ờ nội lục.
Đặng Thi Dao nghe vậy cũng vô cùng lo lắng, hiểu được dụng ý cùa Dương Phàm.
Có tiên phủ này. Dương Phàm dù ỡ Ngoại Hài Vực gâv ra tai nạn rắc rối gì, có thể cho những thân hữu trốn vào đó. hoàn toàn đủ sức tự vệ.
- Hv vọng không phải tới bước đó. nếu không sẽ khiến thân hữu phải chịu thiệt!
Dương Phàm khẽ thở dài.
- Tướng công không cẩn chú ý. Linh khí trong tiên phủ này còn hơn xa ngoại giới, không gian cũng không nhỏ. Sau khi qua sửa sang sẽ là một mánh Thánh địa đào nguyên. ơ Đông Thắng Đại Lục này tùv tiện tìm một nơi hẻo lánh, ẩn cư trong đó. vô tranh với đời không phải là bình an tự tại sao?!
Đặng Thi Dao mim cười an ủi.
Nghe nàng nói vậy, trong lòng Dương Phàm cũng thoải mái vài phẩn!
Chi cần có Thiên Lan tiên phủ, đặt ở Đại Tần. không ai có thể công phá được nó.
Cứ như vậy. Dương Phàm ỡ Ngoại Hải Vục có thể thoải mái không lo lắng cho chuyện ớ nhà.
Rồi sau đó, phần thân của Dương Phàm ỡ Bắc Tẩn cũng nói cho cha Dược Thánh của mình biết việc này.
Dược Thánh cười hiền nói:
- Cha đã sớm có ý nghĩ ẩn cư. việc này ta sẽ lập tức an bài, tranh thủ trong thòi gian sẽ bổ trí thỏa đáng. Nhưng Phàm nhi, con một mình hành tẩu ỡ Ngoại Hải Vực nhất định phải cẩn thận một chút.
Sau khi an bài chu toàn cho Đại Tần và Bắc Tần, trong lòng Dương Phàm lúc này mới hoàn toàn yên tâm.
Đối với địch nhân, hắn sẽ luôn dùng lôi đình nhất kích, không chút lưu tình.
Rốt cục, một Ngày này. nữ nhân áo vàng xuất quan, đi tới ngọn núi cao nhất ớ Dược Thánh Tông, mang Dương Phàm cùng đi gặp Đại trường lão. Trong lòng Dương Phàm rổt cục thẩm nghĩ:
"Nguơi rốt cục ngồi không vên được nữa rồi!"
Nàng chi cẩn không thúc đục, mẫu tử hai người Vũ Nghiên sẽ cứ kéo dài mãi việc phục sirih cho Dược Thánh.
- Thòi gian hai năm hẳn là cũng đủ để quy tông chuẩn bị xong hết thảy, tiểu nữ hv vọng việc phục sinh đã có thê mau chóng cử hành.
Nữ nhân áo vàng khoan thai nói.
Mảnh lụa trắng trên đẩu nàng luôn quanh quẩn trong màn sương mù móng manh, mông lung xinh đẹp. vô cùng thẩn bí.
Vũ Nghiên không dám kéo dài nữa, đứng ờ truớc mặt một cao nhân Độ Kiếp Kỳ tu vi tuyệt đinh, nếu trực diện giao kích, lấy toàn bộ lực lượng Dược Thánh Tông cũng không thê chống lại được.
- Hoàng trưởng lão không cần gấp gáp. Trên thực tế. nghi thức phục sinh đã xác định sẽ diễn ra sau nừa năm nữa, tô chức tại Trúc Lâm Đảo. cách Bồng Sơn Đào chừng tám triệu dặm.
Vũ Nghiên tuơi cười như hoa, thong dong trấn định.
- Vì sao phái tổ chức ờ Trúc Lâm Đảo?
Thanh âm của nữ nhân áo vàng du đang chất vấn vẫn như thanh tuyền.
- vể điểm này. hoàn toàn có thể hỏi Dương Dược sư. người từng có kinh nghiệm phục sinh người chết!
Đôi mắt như câu hồn của VũNghiẻn chứa đầy ý cười, nhìn sang Dương Phàm.
- Bởi vì nơi Dược Thánh tiền bổi tử vong chính là Trúc Lâm Đảo. cho nên việc phục sinh nếu diễn ra tại đó thì xác suất thành công sẽ cao hơn.
Ánh mắt Dương Phàm bình thản nói.
- Vậy theo ý các ngươi đi! Nếu trong quá trinh phục sinh, có bất cứ ké nào dám động tay động chân, đừng trách bán trưởng lão hạ thủ bất lưu tinh!
Thanh âm réo rắt của nữ nhân áo vàng lẩn đẩu tiên hiện lên một tia sát khí.
Chúng trường lão nơi này, bao gồm cả Dương Phàm đều cảm thấy lạnh cả người, vô tình run lên.
Bá!
Nữ nhân áo vàng thi triền thẩn thông thuấn đi, hư không tiêu thất, lưu lại đám người Dương Phàm và trường lão còn đầy hoảng sợ.
Trong mắt Vũ Nghiên ẩn ẩn lóe lên một tia âm lãnh rồi biến mất.
Đợi khi Dương Phàm cũng ròi đi rồi.
- Đại trướng lão. người này là cao nhân Độ Kiếp Kỳ, ngài vì sao lại muốn kéo dài thời gian?! Phóng nhãn toàn Bồng SơnĐảo, có thể chống lại được người này cũng chi có đại đảo chủ Bổng Sơn tán nhân. Ngài lại còn dịch địa điêm phục sinh tới Trúc Lâm Đảo xa tới tám triệu dặm nữa chứ?!
Một gã trường lão khó hiểu nói.
Bồng Sơn Đảo là một đại đảo. cai quản phạm vi hải vực gần mười triệu dặm. Người mạnh nhất cũng chính là Đại đảo chủ. pháp lực vô biên.
Tuy nhiên, Đại đảo chủ bình thường tọa trấn ỡ chính giữa Bồng Sơn Đảo.
VũNghiên cười khà khà nói:
- Các vị trường lão đừng lo, đến lúc cử hành nghi thức phục sinh, ta sẽ mòi đại năng khắp nơi tới. trong đó bao gồm cả đám người Đại đảo chủ của Bồng Sơn Đảo.
Nghe được lời này, tất cả các trường lão cũng không có gì dị nghị nữa.
Tất nhiên, từ khi Dược Thánh chết đi, Vũ Nghiên có được đại quyển chướng quản toàn bộ Dược Thánh Tông, kẻ nào dám đối nghịch với nàng cũng không còn tồn tại trên thế gian nữa.
Sau đó mấy tháng, việc Dược Thánh Tông sắp cử hành nghi thức phục sinh cũng truyền khắp Bồng Sơn Đào.
Văn minh tu tiên ờ Ngoại Hải Vực có thể so với đại lục ớ thòi kỳ thượng cồ.
Những đạo cụ truyền tin đi xa nhu truyền tấn phù cũng vô cùng thông dụng ờ nơi này.
Hơn nữa. giữa các hòn đảo lớn cùa Ngoại Hải Vực đều có các Truyền Tống Trận với cự ly xa, có thể truyền tống một khoáng cách rất lớn. Nhưng bình thường đều phong cấm. không sử dụng.
Dù sao, khoảng cách truyền tống càng xa thì càng tiêu hao nhiều linh Thạch.
Lần này. địa điểm tổ chức nghi thức phục sinh là ờ Trúc Lâm Đảo. không phải là một đảo lớn cho nên không có Truyền Tống Trận.
Do đó. cao tầng cùa Dược Thánh Tông, Dương Phàm, nữ nhân áo vàng từ một tháng trước đã chạy tới Trúc Lâm Đảo.
Trúc Lâm Đảo thuộc phạm vi hải vực thống lĩnh mười triệu dặm cùa Bồng Sơn Đảo. thuộc loại đảo bình thường, phạm vi chi chừng vạn dặm, trên đảo cũng chỉ có mấy chục vạn tu sĩ.
Thống trị nơi này là một tu sĩ Hợp Thể Kỳ bình thường mà thôi.
Mà hôm nay, Trúc Lâm Đảo so với truớc đây náo nhiệt vô cùng, không ít tu sĩ đinh cấp đã từ xa xôi ngàn dặm chạy tới.
Cho dù là ở Ngoại Hải Vực, nghi thức phục sinh cũng rất hiếm thấy. hon nữa xác suất thành công vẫn rất thấp.
Thành công phục sinh ở Ngoại Hải Vực có thể nói là lông phượng sừng lân.
- Nữ nhân độc ác Vũ Nghiên không ngờ lại công bố tiến hành nghi thức phục sinh. Rốt cục nàng ta đang tính toán điêu gi?!
Trong lòng Dương Phàm âm thẩm tính toán, thế cục đổi với hắn vô cùng bất lợi.
Nếu thành công phục sinh, hắn muốn ẩn cư ở Ngoại Hải Vực quả là chuyện không thể, thậm chí còn gặp phải đại phiền toái hơn nữa.
Một khi thất bại, đặc biệt là cổ ý thì sợ rẳng khó có thể thoát một cửa của nữ nhân áo vàng.
Ngoài ra, tham gia lần nghi thức phục sinh này cũng đủ loại cường giả Ngoại Hải Vục như hạng Đại đảo chủ B ồng Sơn Đảo.
Những người này không hẳn không mang ý xấu.
Dương Phàm phải làm sao có thể lọt qua kẽ hớ, toàn thân trở ra?!
Trúc Lâm Đảo ờ một phạm vi hải vực mười triệu dặm của Bồng Sơn Đảo chi là một hòn đảo loại hai, có mấy chục vạn tu sĩ cư ngụ. Ngày thường rất ít khi thấy được tu sĩ cao nhất xuất hiện.
Mà đoạn thòi gian này, đủ loại cường giả Thông Thiên tam giai xuất hiện nơi này.
Nghi thức phục sinh rất hiếm khi được tồ chức ở Ngoại Hải Vực, xác suất thành công cũng cực thấp.
Huống chi. nửa tháng trước, Đại đảo chù cùa Bồng Sơn Đảo Bồng Sơn tán nhân đã đích thân tới đây.
Trúc Lâm Đảo chủ vô cùng lo lắng. Với tu sĩ Hợp Thể trung kỳ như hắn, có thể được tiếp đón vị Đại đảo chủ thống trị mười triệu dặm hải vực như thế này quá là chuyện vô cùng hiếm có.
Bồng Sơn tán nhân mặc một bộ thanh sam, chừng ba bốn mươi tuổi, khuôn mặt nho nhã, ánh mắt bình thản.
Năm tháng cũng không lưu lại chút dấu vết gì trên mặt hắn. Nhung hắn thống lĩnh phiến hải vực này đã chừng một vạn năm, trải qua vô số sóng gió.
Phía sau Bồng Sơn tán nhân có hai gã Hợp Thể đại tu sĩ, một trung niên lùn mập và một nữ nhân xinh đẹp lạnh lùng, tu vi đểu cao hơn nhiều đảo chủ Trúc Lâm Đảo.
Sau khi nghênh đón ba vị khách quy này tới vị trí khách quy, Trúc Lâm Đảo chù lúc này mới thớ phào một hoi.
Vẻn vẹn chi đứng trước mặt Bồng Sơn tán nhân mà hắn đã có một loại cảm giác khó có thể hô hấp.
- Đại đảo chủ, nghi thức sổng lại ỡ Ngoại Hải Vực hon phần nửa sẽ chấm dứt trong thất bại. Ngài tĩnh tu ờ động phủ sao lại nhàn rỗi tới vùng đất hoang Trúc Lâm Đảo này vậy?
Tnang niên mập lùn kia cung kính nói.
- Dược Thánh Tông là một tông môn coi như thực lực mạnh mẽ của Bồng Sơn Đảo vực, ta và Đại trường lão Vũ Nghiên cũng có chút giao tình.
Bồng Sơn tán nhân không chút biểu tình, giọng điệu nhẹ nhàng nói:
- Nghi thức phục sinh lẩn này nếu Dược Thánh Tông đã dám công khai cử hành, trong đó chắc chắn có chỗ kỳ lạ!
Xác suất thành công cùa nghi thức phục sinh là rất thấp, mọi người nơi này đều biết như
vậy.
Nữ nhân lạnh lùng xinh đẹp kia nói:
- Huống chi, lẩn nghi thức phục sinh này, theo tin tình báo bí mật thì có thể sẽ xuất hiện Thiên Nhất Hôn Thủv và Hoàn Hôn Pháp Đàn.
Cho dù là hạng người Độ Kiếp Kỳ cũng không thể chổng cự lại sức hấp dẫn cùa hai loại bảo vật này.
- Thiên Nhất Hồn Thủv là kỳ thủy có thể tu bổ linh hồn, vô cùng diệu dụng, đổi với việc độ thiên kiếp cũng có trợ giúp rất lớn. Bản đảo chủ tấn chức tấn chức Độ Kiếp Kỳ đă mấy ngàn năm, vẫn không nắm chắc ứng phó được thiên kiếp lần đầu tiên. Nếu như có hồn thủv tương trợ, xác suất thành công sẽ tăng lên thêm mấy thàrih. về phần Hoàn Hôn Pháp Đàn, giá trị vô cùng cao. Tuy nhiên bản đào chủ không phái là tu sĩ Quy Thi Đạo. sức hấp dẫn cũng không lớn.
Bồng Sơn tán nhân lại cười nói.
Lời này vừa ra, trung niên mập mạp và nữ nhân lạnh lùng liếc nhìn nhau, lập tức hiểu ra mục đích chân chính.
Đúng lúc này. từ phưong xa có bảv tám đạo độn quang phóng tới.
- Người của Dược Thánh Tông đã tới.
Trung niên mập mạp nói.
- Hai gương mặt mới.
Ánh mắt của nữ nhân lạnh lùng rơi xuống người nữ nhân áo vàng và Dương Phàm.
Khi đánh giá nữ nhân áo vàng, nàng có một loại cảm giác sâu không lường được, có ảo giác như lạc vào sương mù. Còn khi nhin về phía Dương Phàm, với tính cách lạnh lùng của nàng ta cũng hơi thất thẩn.
"Trên thế giannày không ngờ có nam nhân đạt tới độ "đẹp" như vậy!"
Dương Phàm theo nữ nhân áo vàng kia ngồi cùng một chỗ.
- Thu liễm khí tức trên người đi!
Nữ nhân áo vàng hơi tức giận nói.
-Ngài đây là...
Dương Phàm ngẩn ra. nhưng nhanh chóng phát hiện ra tình cảnh nữ nhân áo vàng.
Phụ cận đài cao, vô sổ nữ tu đểu đảo ánh mắt qua hai người, sinh ra sự ghen tị vô cùng đổi với nữ nhân áo vàng.
Dương Phàm với tu vi vẫn Hoa trung kỳ, trên người có loại khí tức tráng lệ rực rỡ cùa tự nhiên, đối với bất cứ nữ nhân nào đêu có sức hấp dẫn trí mạng.
ở giai đoạn này, mị lực của Dương Phàm là lớn nhất trong đời.
Nhưng dù mỹ lệ như thế nào cũng không thể kéo dài liên tục được lâu. Dương Phàm cũng hiểu rất rõ điểu náy.
- Mong tiền bổi thứ lỗi, đây là ý cảnh độc đáo của Dương mỗ ỡ giai đoạn này. hiện tại rất khó để thu liễm.
Dương Phàm cố gắng thu liễm khí tức nhưng loại ý cảnh này cũng không chịu nghe theo điểu khiển của hắn.
- Khó trách ngươi được coi là đại tông sư của nội hải, công pháp cũng rất kỳ lạ. Nếu để nữ nhân tu luyện công pháp này thì càng thích hợp hơn.
Nữ nhân áo vàng hoi trừo phúng nói.
Bởi vì giờ phút này mỵ lực trên người Dương Phàm so với các loại mi công đều mạnh hơn nhiều.
Chi cẩn liếc mắt nhin một cái. có thể khiến nữ nhân binh thường sinh ra tinh ý với hắn.
- Ha ha. Dương mỗ thật vinh hạnh, có thể khiến tiền bối khen tặng như vậy!
Dương Phàm như không để ý cười.
Nữ nhân áo vàng bỗng dưng ngẩn ra, mơ hỗ cảm giác được trong cuộc đổi thoại này, minh đã bị Dương Phàm làm cho bị động.
Từ khi nàng hiện thế, luôn có thái độ siêu nhiên thế ngoại, bất cứ chi tiết nào cũng không khiến nàg để ý.
Đây cũng là lần đầu tiên nàng đưa ra đánh giá khen chê đói với chuyện cùa người khác.
- Không ngại nói cho tiền bổi biết... Cảnh giới tiếp theo của Dương mỗ còn kỳ lạ hơn!
Dương Phàm hướng về nữ nhân áo vàng này thần bí nói. Hắn đã cảm thấy trao đổi với nàng ta thoải mái hơn, cũng quen với phong cách hành sự cùa đối phương.
Nữ nhân áo vàng này hừ nhẹ một tiếng, nhắm mắt lại, không hể liếc mắt nhin hắn thêm lần nữa.
Trên thực tế, Dương Phàm không phát hiện ra rẳng tim nàng vừa rồi đã đập nhanh hơn binh thường nhưng cũng nháy mắt khôi phục lại.
Ngồi yên lặng ớ đài cao này nửa Ngày, cuối cùng màn đêm cũng buông xuống.
Trời về khuya.
Trên Trúc Lâm Đảo hội tụ hàng vạn tu sĩ. có rất nhiều tu sĩ Thông Thiên tam giai.
Nghi thức phục sinh thích hợp diễn ra vào đêm khuya, cử hành khi âm khí nặng nề nhất, điều này cũng rất dễ hiểu.
- Dương Dược sư. nghi thức sống lại phải bắt đầu rồi, lập tức tới phiên ngươi đi ra rồi đó...
Vũ Nghiên bat tới trên đài cao, một đôi mị nhãn câu hồn đoạt phách liếc nhin Dương Phàm. Điều này hoàn toàn tương phản với khí tức cao thượng trên người nàng ta!
Nàng nói xong, lấy ra khối băng quan, bên trong có một lão già với chòm râu trắng như tuyết, trên mặt vẫn mang theo vài phẩn hồng nhuận.
Dương Phàm hít sâu một hơi. bước ra một bước đã đi tới đài cao khiến nơi này khẽ ồ lên một tiếng.
- Tiến hành theo kế hoạch đi! Có Đại đảo chủ tọa trấn, cho dù ngươi thất bại, nữ nhân họ Hoàng kia cũng không dám làm gì ngươi cả! Mà bản trường lão Ngày sau sẽ luôn vêu thương ngươi...
Trong chóp mắt này, Vũ Nghiên đã truyền âm cho Dương Phàm.
Mà Ngay sau đó, thanh âm của nữ nhân áo vàng vang lên trong óc hắn:
- Cố gắng hết sức đi! Chỉ cần thành công, bản trưởng lão liền thiếu ngươi một nhân tình, toàn lực bảo hộ sự an toàn cho ngươi!
Trong lòng Dương Phàm âm thẩm kinh ngạc, chợt nghiêm túc hẳn lên.
Giờ phút này. hắn chung quy rơi vào thế khó.
Tuy nhiên, Dương Phàm tin tướngrẳng chính hắn sẽ nắm giữ vận mệnh của minh!
Lệ quang chợt lóe lên trong mắt hắn, cũng không quản hai người này nói gì, bảo gì, đều làm theo kế hoạch của minh.
Lần này. hắn không xuất ra Hoàn Hồn Pháp Đàn, Dương Phàm ờ Ngay trên đài cao bắt đầu thi pháp.
Không có Hoàn Hồn Pháp Đàn phụ trợ. Dương Phàm nhất định phải toàn lực ra tay.
Hắn chậm rãi mờ ra song chường, sau lưng xuất hiện một hư ảnh ngũ sắc, nở rộ quang hoa rực rỡ sáng chói, bành trướng gấp trăm lẩn.
Toàn bộ những tu sĩ dưới Hợp Thể đại tu sĩ ở Trúc Lâm Đảo đều cảm thấy một cỗ áp lực lớn lao áp lên linh hôn.
Ngay cả Trúc Lâm Đảo chủ. tâm thẩn cũng run rẩy: ẨS
- Tông sư tới từ nội lục này không ngờ còn thâm hậu hon so với suy nghĩ của ta!
($y.
VũNghiên, nữ nhân áo vàng và Bồng Sơn tán nhân ánh mắt đều lóe lên.
Trong mắt Vũ Phức là một mảnh kỳ dị:
- Không ngờ hắn lợi hại như vậy! Thực lực chi sợ có thê sánh bằng Hợp Thê đại tu sĩ, xem ra lúc trước ta lo lắng cũng đã bằng thừa rồi.
Từ khi gặp Dương Phàm, Vũ Phức trong lòng nổi sóng, nảy sinh tinh ý với hắn. Chi tiếc thái độ cùa Dương Phàm luôn bình đạm, không tò ý gì khác.
- Tiềm lực người này không thể hạn lượng, chi cẩn có thời gian, nhất định sẽ siêu việt trình độ của ta!
Nữ nhân áo vàng thẳm bấm đổt tay. thì thào tụ nhủ.
Khi nữ tu toàn truờng đang bị nam nhân này hấp dẫn tới mất hồn, nghi thức phục sinh cũng đă bắt đầu.
Chú ngữ trong miệng Dương Phàm nhanh chóng thốt ra. Dương Phàm cũng đă vô cùng quen thuộc với sự Huyền diệu vô cùng của Hôi Hôn Thuật trong Thánh Liệu Thiên.
Sinh cơ vô tận vờn quanh băng quan, một cỗ âm hồn lục kinh thiên chậm rãi khoách tán, cũng nhanh chóng bao phủ toàn bộ Trúc Lâm Đảo.
Những người quan sát nghi thức phục sinh hôm nay cũng có rất nhiều Dược sư cao minh.
Bọn họ thấy tình cành này sắc mặt rất ngưng trọng, cũng cảm thấy hưng phấn không thôi.
Hồn quy!
Dương Phàm quát khẽ một tiếng. Một đoàn hư quang màu trắng vô cùng tàn phá ngưng tụ lại trên đài cao.
Tới thời khắc mấu chốt, Dương Phàm đột nhiên lấy ra một bình ngọc.
Giờ khắc này, hàng vạn tu sĩ ỡ Trúc Lâm Đảo đểu nín thớ. ngưng mắt nhin chằm chẳm vào bình ngọc trên tay Dương Phàm.
Một sổ cường giả như Bồng Sơn tán nhân, Vũ Nghiên và một sổ cường giả ẩn nặc đều sáng bừng mắt.
Chi có nữ nhân áo vàng là thẩn sắc vẫn như cũ.
- Tách!
Từ bình ngọc trên tay Dương Phàm, hai giọt Thiên Nhất Hồn Thủv hóa thành tinh, quang trong suốt, rót vào trong hư quang màu trắng kia.
Chính hắn cũng há mỗm phun ra một mảnh quang lưu màu lục, rót vào trong đó...
- Lẩn trước khi tra xét người này sao lại không thấy binh ngọc này.
Lãnh quang trong mắt Vũ Nghiên chợt lóe lên.
- Nhập khiếu!
Dương Phàm dắt hồn phách tiến nhập vào thi thể trong băng quan.
Nhân cơ hội này, hắn cũng định thu binh ngọc lại.
Ầm!
_ XV
Đột nhiên, lúc này lại có một tiêng nô lớn chân động cửu thiên vang lên trên toàn Trúc Lâm Đảo.
\
Một cô ý chí lực lượng đại biêu cho thiên uy, không thê hình dung nôi xẹt qua bâu tròi.
Hư quang màu trắng Dương Phàm vừa dắt nhập thể, thiếu chút nữa đã bị đárih cho tan tác. Hắn không khỏi hoảng hốt nhìn trời cao.
Hơn nữa, cồ uy áp như thiên uy này khiến linh hồn của mấy chục vạn tu sĩ trên đảo này run rẩy, bái lạy.
- Không ổn! Đây dĩ nhiên là thiên uy ý chí mà chi người đã vượt qua một lần thiên kiếp mới nắm giữ được!
Sắc mặt Bổng Sơn tán nhân trắng bệch.
Nháy mắt này, trong thiên địa trải đầy mây đen, lôi vân cuồn cuộn, thiên uy ý chí vô thượng khiến hàng tv sinh linh run sợ.
Hai đẩu gổi Dương Phàm như muốn khuỵu xuống, cắn chặt hai hàm, hư ảnh ngũ sắc sau lưng càng thêm chói sáng mới miễn cưỡng chống đỡ được.
- Con kiến nhân loại kia... Giao Thiên Nhất Hồn Thủv và Hoàn Hồn Pháp Đàn ra đây!
Một nam nhân với lưu quang màu xám cuồn cuộn bốc lên xuất hiện trên giữa bầu trời Trúc Lâm Đảo.
Xem tinh hình này, hiển nhiên là cường giả yêu tộc.
- Người này không phải là Thiên Xà Tả hộ pháp dưới trướng cùa MỊ Ảnh Xà Hậu sao?!
Bồng Sơn tán nhân hoảng sợ.
Giờ phút này, thiên uy ý chí vô hình khiến thiên địa thất sắc, hết thảy đều phủ phục, nan
rẩy.
- Không ngờ lại gặp phải cường giả cấp Vực Chủ đã vượt qua một lần thiên kiếp, niệm ngươi không hiểu biết, mau mau cút đi cho ta!
Một thanh âm nữ nhân từ trong mâv mù truyền tới. xua tan đi cồ thiên uy ý chí của Thiên Xà Tả hộ pháp.
- Ngươi là ai?! Dám ngăn cản bổ hộ pháp?!
Nam nhân xấu xí kia cười lạnh một tiếng, lưu quang màu xám liền xẹt qua một chiếc đuôi rắn, đột nhiên bàrih trướng gấp trăm lân. hung hăng đánh vê phía nữ nhân áo vàng vừa hiện thân.
Ẩm~~~
Toàn bộ hư không chấn động! Thiên uy ý chí va chạm, uy lực vô hình quét khắp thiên
địa.
. . - ế ._
Mâv đen cuôn cuộn và sâm chóp âm âm lập tức bao phủ lây hai đại cường giả ỡ giữa bâu tròi
Lực lượng cường đại cũng dật tán tới Trúc Lâm Đảo.
Hòn đảo nhỏ với phạm vi vạn dặm này lập tức xuất hiện một cái động sâu không thấy đáy. khiến hòn đảo lắc lư. nhưtùv thòi có thê sụp đô.
.\\
- Không ổn!
Toàn bộ đảo nhỏ trực tiếp sụp đổ, chi một lúc đã chim vào đáv biển, tạo ra một cảnh vô cùng thê lương.
- Đây là thực lực chân chính của cường giả đứng đẩu Ngoại Hải Vực sao?!
Dương Phàm hoảng sợ, chi một nháy mắt kia đã có hàng vạn tu sĩ mất mạng.
Tuy nhiên, Ngay sau đó hắn thẩm mừng rỡ. Đây chẳng phải là một cơ hội tổt nhất để chạy trốn sao?!
Toàn bộ Trúc Lâm Đảo như lâm vào Ngày tận thế.
Hòn đảo nhỏ rộng chừng vạn dặm này, dưới tiếng ầm ầm long tròi lờ đất. đã dần chìm vào trong lòng biên, nôi lên những cột sóng lớn cao tới mấy trăm trượng.
Bên cạnh Dương Phàm, mỗi khắc qua đi lại có vô sổ tu sĩ chết đi.
Tu vi duới Hợp Thể Kỳ, sinh tử chi có thể tại thiên.
Cuộc chiến đấu của hai cường giả tuyệt thế, thiên uy vô hình giao nhau, pháp lực mênh mông, khiến lôi điện mâv đen và đủ các loại màu sắc ánh sáng bao phù lấy bọn họ.
Không có bất cứ ai có thể thăm dò cuộc chiến giữa hai đại cường giả này.
Hỗi Hồn Thuật của Dương Phàm tiến vào thời khắc mấu chốt thì bị ngăn cản, cũng không biết tình huống cụ thể như thế nào. thành công hay thất bại!? Chi biết lão già râu tóc bạc trắng trong băng quan cũng chưa tinh lại.
Trong một mảnh đại loạn này, Dương Phàm cũng không thể cố gắng phục sinh người này được.
Hắn như tia chóp bổ trí một tầng cấm chế đặc biệt, thu băng quan này vào trong Tiên Hồng không gian.
Giờ phút này. đổi với hắn mà nói là cơ hội chạy trốn tốt nhất.
Chính vào lúc này, cảm quan thông thiên triệt địa của Dương Phàm nhận ra mấy đạo sát
khí.
- Không ồn!
Dương Phàm có thể đoán được hơn phần nửa sổ người này đang tham lam Thiên Nhất Hồn Thủv và Hoàn Hồn Pháp Đàn trên người minh. Nếu đã có thể bảo mạng thì tu vi ít nhất cũng là Hợp Thê đại tu sĩ.
- Thiên Nhất Hồn Thủv!
Dương Phàm hét lớn một tiếng, bóp nhát bình ngọc trong tay. Thiên Nhất Hồn Thủv lập tức bắn về bổn phía.
Hưu hưu—
Mất trăm đạo hư quang lóe lên, như mưa bay về bốn phương tám hướng.
Thiên Nhất Hồn Thủy!
Đây chính là trân bảo nhất giới, dù là Ngoại Hải Vục cũng vô cùng quy báu.
Những tu sĩ còn thừa lực tự bảo vệ mình nơi này đều phần tán, lao đi các nơi để tranh đoạt. Ngay cả Bồng Sơn tán nhân. Vũ Nghiên cũng bị hấp dẫn vào.
Dương Phàm không dám bó chạy trên bầu trời, thân hình lập tức lẻn vào biển sâu.
Tiến vào lòng biển, lực lượng Thủv Hồn Giới, nắm giữ biển rộng trong tay, cũng đã dung nhập Thủv Linh Châu, hình thành một đạo hào quang màu lam ngoài thân Dương Phàm, xẹt đi như tia chóp.
Dương Phàm cảm giác được khi mình vào lòng biển liền thuận lợi như cá gặp nước.
- Đừng để hắn chạy!
Lệ quang lóe lên trong mắt Vũ Nghiên. Sát khi hiện ra. nàng ta vội vàng dẫn theo hai dã tu sĩ Hợp Thê hậu kỳ của Dược Thánh Tông và Vũ Dương đuôi theo.
- Trên tay người này không chừng còn có nhiều Thiên Nhất Hồn Thủv hon nữa, thậm chí có cả Hoàn Hồn Pháp Đàn. Ánh mắt Bồng Sơn tán nhân lóe lên, cũng dẫn theo hai gã dưới tay truy kích.
- Không ổn! BỊ đuổi theo!
Dương Phàm thẩm nghĩ không ổn. Hắn cũng không muốn trực tiếp đổi kháng với nhiều cường giả như vậy. Nếu cứng đổi cứng, hắn chi có một đường chết.
Tu sĩ Hợp Thể Kỳ bình thường đuổi theo không kịp.
Nhưng Vũ Nghiên và Bồng Sơn tán nhân lại là ngoại lệ.
Đặc biệt là Bồng Sơn tán nhân, tu vi đã đạt tới Độ Kiếp Kỳ.
Đúng lúc này!
Bá!
Một đạo thiên uy ý chí với árih sáng màu trắng quấn quanh lập tức đánh xuống đáv biển.
Đoàn ánh sáng màu trắng này lại hóa thành một nữ nhân áo vàng. Một cỗ tinh thần uy lực đáng sợ lập tức áp bách tới VũNghiên và Bổng Sơn tán nhân.
- Ngươi rốt cuộc là ai?! Chiến đấu với Thiên Xà Tả hộ pháp không ngờ còn du lực phán hóa thân thông!?
Bông Sơn tán nhân nan râv. hiện lên ánh mắt khó tin.
Đểu là cường giả Độ Kiếp Kỳ. hắn hiểu được thực lực chênh lệch giữa người vượt qua thiên kiếp và chua vượt qua thiên kiếp!
Tu SĨ Hợp Thể Kỳ, sau khi tẩn chức Độ Kiếp Kỳ thì là Độ Kiếp sơ kỳ, cảnh giới pháp lực đều cường đại hơn vô số lần.
Nhưng tu sĩ Độ Kiếp sơ Kỳ chưa từng độ qua một lần thiên kiếp nào so với người đã trải qua thiên lôi tây nia, được thiên địa pháp tắc tán thành thì kém hon vô cùng lớn.
Bồng Sơn tán nhân tuy là cường giả Độ Kiếp Kỳ nhưng chưa trải qua một lần thiên kiếp bào. không có thiên uy ý chí. Nữ nhân áo vàng nói:
- Mục đích của ta chính là ngăn cản hai người các ngươi!
Nữ nhân này mang một dải lụa trắng này hơi vặn vẹ trong lòng biển, hiện ra ý cảnh mông lung.
- Ngươi đuổi tiếp! Người này giao cho ta và Bồng Sơn tán nhân tiền bối!
Vũ Nghiên cắn răng, một chướng đánh lên người Vũ Dương, khiến hắn lao đi trước.
Thán thể Vũ Dương hơi cứng đờ, cảm giác có cái gi đó phụ thân, trong lòng mừng thầm, vô cùng tự tin tăng tốc truy đuổi.
Đúng lúc này, cuộc chiến trên trời cao dường như phần ra thắng bại. Mâv đen đầy trời biến mất. tinh quang lại chiếu rọi.
- Coi nhưngươi lợi hại!
Nam nhân xấu xí kia sắc mặt tái nhợt, khóe miệng tràn ra một chút máu. Hắn hóa thành một đạo áng sáng màu xám hình xà rôibay về phía hải vực xa xa.
- Còn muốn chạy sao?! Làm gì đơn giản nhưvậy!?
Nữ nhân áo vàng cười khẽ một tiếng, như hình với bóng, nháy mắt đã đuổi theo/
Tốc độ phi hành của hai người này cực nhanh, khoảnh khắc đã xuyên qua mấy vạn dặm, chớt mắt đã biến mất. Nữ nhân áo vào nhẹ nhàng truy đuôi, khiến Thiên Xà hộ pháp chạy trối chết cả mấy chục vạn dặm.
- Ngươi rổt cục là ai?! Không ngờ còn ẩn tàng tu vi?!
Nên nam nhân xấu xí kia tạm thời dừng lại, sắc mặt biến đổi không ngừng, nghiến răng nghiến lợi nói.
Nữ nhân áo vàng này chẳng những có thể thắng hắn mà còn phần thân đi kiềm chế hai đại cường giả Bồng Sơn tán nhân và Vũ Nghiên.
ở Ngoại Hải Vực, tuy tu sĩ Độ Kiếp sơ kỳ tuy ít nhưng cũng không tới độ quá ít ỏi.
Mà có thể vượt qua một lần thiên kiếp thì càng ít òi hơn.
Thiên kiếp cùa Độ Kiếp Kỳ tồng cộng có ba lần. Vượt qua một lần là có thể tấn chức trung kỳ, hai lần là Độ Kiếp hậu kỳ. Qua ba lẩn chính là cảnh giớii đại viên mãn... Đạt tới cảnh giới bán tiên Đại Thừa Kỳ. có thè vũ hóa thành tiên, phi thăng thượng giớii, cùng cấp chân tiên.
Phóng nhãn khắp nhân giới, có thể vượt qua ba lẩn thiên kiếp cũng chi có trong truyền thuyết.
Cho dù thành công vượt qua một lần thiên kiếp đã vô cùng khó khăn. Sáu phần tu sĩ Độ Kiếp Kỳ đều chết ở một cửa này. Có thể chuyển thành tán tiên lại như lông phượng sừng lân mà thôi.
Cho nên, cường giả như nam nhân xấu xí và nữ nhân áo vàng này đều là cường giả tuyệt đinh ở Ngoại Hải Vực, cách cành giớii chân tiên cũng chỉ hai bước nữa mà thôi.
- Ta là ai cũng không trọng yếu. Hôm nay bản trường lão sẽ đùa giỡn với con tiểu trùng ngươi một phen cho bõ! Nếu không bản trưởng lão cùng có chút giao tình với Thiên MỊ Xà Hậu thì ít nhất phải phế bó tu vi của ngươi!
Nữ nhân áo vàng này lạnh lùng nói.
Lời này vừa ra, hàng triệu triệu quang điểm màu vàng hùng hậu vô tận xẹt qua bầu trời. Nữ nhân áo vàng vung tay lên, một cỗ phong quang màu vàng kinh thiên hinh thành một bàn tay không lồ, hung hăng đánh về phía nam nhân xấu xí kia.
Thiên Xà hộ pháp đáv lòng hàn lạnh, khuôn mặt đỏ bừng, trong mắt là một mành sợ hãi:
- Khoan! Dừngtay!!!
Tay áo của nữ nhân áo vàng này vung lên, như một tiên tử sừng sững giữa bầu tròi. Một bàn tay không lồ mang theo thiên địa uy lực đă sắp bắt được Thiên Xà hộ pháp.
Chính vào lúc này. một âm thanh du dương, quy dị tràn đẩv mê hoặc vang lên cả một mảnh hải vực. Phàm là những người nghe được thanh âm này đều lập tức cứng ngắc.
Ba!
Tay áo cùa nữ nhân áo vàng chấn động, đánh văng Thiên Xà hộ pháp bay xa mấy vạn dặm rồi thân ảnh lại nhoáng lên, thi triển thẩn thông thuấn di, biến mất tại chỗ.
Có lẽ nàng bị thanh âm quy dị kia hấp dẫn.
- Nàng ta rốt cục là ai?! ở Ngoại Hải Vực không ngờ còn chưa từng nghe tới nhân vật nào như nàng ta! May àm có chủ thượng ra tay, hấp dẫn nàng ròi đi!
Thiên Xà hộ pháp bị thương nặng, ánh sáng màu xám quanh thân liền bắt đẩu dẫn động, thân hinh cũng vội rời khỏi nơi này.
Dương Phàm bò chạy trong đáv biển, lúc nào cũng chịu đựng trọng áp ngàn vạn cân của nước biên.
—
May mắn hắn có lực lượng Thủv Hồn Giới, lại có Thủv Linh Cháu cho nén mới thuận lợi vô cùng, tốc độ chạy trốn cực nhanh.
Nhưng mấy người phía sau lại có tu vi còn cao hơn hắn.
Trong đó tên trung niên mập mạp và nữ nhân lạnh lùng kia lại đang cùng khống chế một tiểu thủv toa màu vàng nho nhỏ. tốc độ nhanh như tia chóp.
Nếu muốn thoát khói hai người này thì vô cùng khó khăn.
Tiểu thủv toa màu vàng kia vốn là phụ trợ linhbảo dùng trong lòng nước, được hai người khổng chế thì tốc độ mơ hỗ vượt qua Dương Phàm vài phần.
Dương Phàm đành thi triền Thế Thân Thuật để quấv nhiễu địch nhân.
Nhưng thế thân của hắn, dưới áp lực ngàn vạn cân của nước biển, lại không có sự bảo hộ của Thủv Linh Châu cho nên không thê lừa gạt được hai đại cao thủ này. sơ hớ rất nhiêu, gân như chi liếc mắt cái đã nhân ra.
Nếu phi hành giữa bầu trời hoặc trên mặt nước, hắn có Lôi Linh Châu, có thể phát huy tốc độ tới mức cao nhất. Tuy nhiên hắn lo lắng là đây đang ớ trong phạm vi của Bông Sơn Đảo. bay giữa không trung thì càng là mục tiêu khiến nhiều người truy đuổi.
"Nhất định phải tìm một nơi nào đó. chém giết hai người này mới có cơ hội chạy trốn!"
Dương Phàm thâm nghĩ.
Chạy trốn nữa này. cũng bị qua vài lần công kích. Cuối cùng sau lưng Dương Phàm rốt cục chi còn lại trung niên mập mạp và nữ nhân lạnh lùng kia.
Sau khi xác định đã bò xa đám người Vũ Dương, thân hinh Dương Phàm chợt lóe lên. xuyênra khỗi mặt nước, xuất hiện trên bầu tròi.
- ồ? Tiểu tử này rốt cục không chạy nữa!?
Trung niên mập mạp kia cươi lớn.
Hai người vẫn lên thủv toa và kiếm lãng kinh thiên lao ra khỏi mặt nước, giáp công Dương Phàm.
Khi thế và thẩn hồn lực cường đại của hai cường giả Hợp Thể Kỳ đã gắt gao tập trung vào Dương Phàm.
Sóng biển phụ cận cũng nháy mắ bị đẩv ra, lặng vẻn không tiếng động.
Ngay cả có tu sĩ ngẫu nhiên đi ngang qua. thấy được cuộc chiến của những tu sĩ đinh phongnày cũng sẽ phái chạy càng xa càng tốt.
- Hợp Thể đại tu sĩ. lại còn có tới hai gã!
Sắc mặt Dương Phàm ngưng trọng. Đây quả là một cuộc chiến khó khăn.
Lúc trước, Tuy rằng ở Đại Tẩn hắn từng chém giết Hợp Thể đại tu sĩ, nhưng nơi này lại là Ngoại Hải Vực, không bị ảnh hưởng của đại trận Tê Thiên Phệ Huyết. thực lực của Hợp Thê đại tu sĩ sẽ hoàn toàn được phát huy, so với khi ớ Đại Tẩn thì cường đại hơn cả mười lẩn.
Giờ phút này. Dương Phàm lại không chi phải chiến thắng hai đại tu sĩ Hợp Thể hậu kỳ, mà còn phải chém giết bọn chúng.
Phải nhanh chóng chém giết!
Bời vì đây vẫn còn nẳm trong hải vực của đổi phương, thòi gian càng kéo dài thi đối với Dương Phàm càng bất lợi!
- Động thủ, giết hắn!
Tên trung niên mập mạp vừa dứt lời, trong tay liền nhoáng lên một câv thủv kỳ màu lam. Vũ quang lập tức từ trên trời giáng xuống, hinh thành một cơn lốc xoáy đường kính trăm dặm, bên trong có thể nhìn thấy một động khẩu tối đen.
Dương Phàm lập tức cảm nhận được một cỗ hấp lực đáng sợ, thân minh cũng khó có thể ổn định.
Một khi không thể ổn định được, hắn sẽ bị đổi phương hút đi.
Vù
Nước biển dưới chân Dương Phàm cũng hóa thành từng hàng dài, bị hút vào động khẩu sâu hoắm kia.
Cùng lúc, nữ nhân xinh đẹp lạnh lùng kia ra tay. Một đôi ngọc thủ nhẹ nhàng hoa lên.
Ti
Nước biển duới chân Dương Phàm hóa thành băng tuyết, nhu tường đồng vách sắt,
- Đi chết đi!
Trung niên mập mạp hét lớn một tiếng, lổc xoáy do thủv kỳ màu lam hình thành như có linh tính, mang theo một mảnh nước biển nặng tới mấy ngàn cân. ập về phía hắn.
Rắc—
Băng tuyết lập tức vỡ tạc ra. Ngàn vạn đạo băng toán sắc bén vô cùng bắn về phía Dương Phàm. Nhìn tình cảnh này. hai người không ngờ lại còn còn am hiểu hợp kích, khiến Dương Phàm biến sắc.
Cuộc chiến đẩu tiên của hắn ờ Ngoại Hải Vực thật đủng là vô cùng gian nan.
Trong tẩm nhin cám quan, đầỵ tròi băng toán sắc bén. rậm rạp chi sợ có đến hơn vạn, từng cái có thể xuyên qua tường đồng vách sắt. ẩn chứa lực lượng đông kết huyết mạch linh hồn, đổi với thân hìrih nhỏ bé của Dương Phàm hình thành oanh kích toàn khu vực.
Ti ti...
Nước biển bốn phía dưới chán hắn lại bị đóng băng.
"Keng keng keng" vang lên. ngàn vạn băng toán đánh tới trước người Dương Phàm tóe ra một vùng đốm lửa huyễn lệ.
Quanh thân Dương Phàm có một màn hào quang màu đất. dàv dặn chắc chắn giàn dị, vững chắc như núi.
Mặc dù ớ dưới công kích liên miên mành liệt sắc bén nhưvậy. lồng phòng hộ này chẳng qua là khẽ lay động, hào quang sáng tối không chừng.
Con ngươi nữ nhân xinh đẹp lạnh lùng (băng diễm) co rụt lại, hào quang lam u chợt lóe.
Một chiêu pháp thuật này của nàng lợi dụng thiên thời địa lợi. uy lực tuyệt thế. tu sĩ cùng cấp nếu muốn ngạnh kháng chi sợ sẽ chịu thiệt. Nếu là tu sĩ Hợp Thê bình thường cũng đủ để chết mười lẩn, trăm lẩn.
Nhưng nam nhân trước mắt này lại thoải mái dễ dàng làm được.
Dương Phàm có được truyền thừa Thổ Linh Châu, lại thêm lực lượng Địa Hồn Căn, đem lực phòng ngự tăng lên tới trinh độ đáng sợ.
Nhưng hóa giải một đợt công kích này không có nghĩa là hắn đã thoát khói hiểm cảnh.
Trung niên mập lùn kia vung thủy kỳ màu lam trong tay. thủy quang bao phủ trời đất hình thành một miệng lổc xoáy tối đen. đường kính lớn đên trăm dặm, đánh tới Dương Phàm. Lực hút to lớn gần như khó thể kháng cự.
Dương Phàm bị hai vị cường giả Hợp Thể liên thủ hợp kích, đã bị tập trung gắt gao.
Hắn vừa mới ứng phó một đợt công kích, đã không đường để tránh.
Hắn rốt cục hiểu được, công kích của nữ nhân xinh đẹp lạnh lùng không chi sắc bén cuồngbạo. càng hạn chế hẳn rất nhiểu.
Giờ phút này, một luồng hàn khí theo hai chán cùng với vòng phòng ngự bảo hộ tới gần toàn thân, động tác cứng ngắc không ít.
- Ha ha ha... Tiểu từ, buông tay chịu trói đi.
Trung niên mập lùn khổng chế thủy kỳ trong tay. vận chuyển thảnh thếo chắn mọi đường lui cùa Dương Phàm.
Cho dù Dương Phàm có ý muốn lặn sâu xuống đáy biển cũng không thể thực hiện được, bới vì nữ nhản xinh đẹp lạnh lùng đã đem nước biên duới chân hắn hóa thảnh băng dày vài trăm tấc. căn bán là tường đổng vách sắt.
-Hây!!!
Dương Phàm mớ song chướng ngửa mặt lên trời thét dài. tiếng như sấm rền, trong cơ thể bổn phía quang câu lục sắc có hào quang năm màu xoay tròn, nớ rộ như cánh hoa sen.
Giờ khắc này, mỗi một tấc da thịt của Dương Phàm đểu mơ hỗ lóe ra ánh sáng năm màu. giống như thẩn nhản.
Theo một tiếng thét dài của hắn, mặt biển bốn phia bị đóng băng, tầng băng đày mấy trăm tấc bị đứt gãy tầng tầng.
Một cỗ huyễn quang năm màu từ trên người hắn nớ rộ mà ra, đánh ra tám hướng.
Hắn há mỗm, phun ra một quang đoàn năm sắc. vọt vào miệng lốc xoáy tối đen đáng sợ
kia.
Một tiếng "Ầm" vang lớn, cả hai thứ đều nồ tung. Hài vực phụ cận đột nhiên bùng phát một trận sóng thẩn khủng bổ. lấy khí thế thôn phệ thiên địa nuốt trọn hết thảy mọi thứ trong hải vực phạm vi vài ngàn dặm.
Tu sĩ nguyên bán còn từ nơi bí ẩn xem cuộc chiến lập tức bị cuốn vào. người chết kè bị thương, đểu bị dọa vỡ mật. chạy trối chết.
Bên ngoài thản Dương Phàm có bám quang vãn năm màu, sau lưng hiện lên một hư ánh năm màu thật lớn, ẩn chứa tinh thẩn uy năng bễ nghễ thiên hạ.
- Thực lực người này không ngờ còn cường đại hơn trong tường tượng vài lần!
Trung niên mập lùn cùng nữ nhân lạnh lùng xinh đẹp trong gió lốc đáng sợ kia lộ ra vẻ chật vật không chịu nôi. liên tục vận chuyên thuật phòng ngự. vẻ mặt kích động, hoảng sợ tới cực điểm.
Lúc này bọn họ mới phát hiện, con mỗi đám người mình đuổi giết so với bọn họ thán là thợ săn còn cường đại hơn rất nhiều.
Bên ngoài thân nữ nhân xinh đẹp lạnh lùng vừa mới ngưng kết ra một tầng băng giáp, "Bá... xoẹt" một tiếng, một thản ảnh xanh bóng như huyễn cùng với ánh sáng nhạt năm mâu và từng đợt lôi quang chợt xuất hiện tại phía sau nàng.
- Không tốt!
Nữ nhản xinh đẹp lạnh lùng thẩm nghĩ không tốt. một nguy cơ trí mạng ặp tới.
Một ngón tay cái Dương Phàm điểm tới. một vòng lôi ba màu lam trong khoảnh khắc nhộn nhạo tràn ra.
Quanh thân nữ nhân xinh đẹp lạnh lùng dâng lẻn một cỗ hàn khí đông lạnh tản ra bổn phía, cổ gắng muổn khống chể Dương Phàm.
Ti ti...
Lôi ba như mặt nước kia lập tức ngưng kết ra một tầng băng, bị đông cứng.
Nữ nhản xinh đẹp lạnh lùng còn chua kịp vui mừng, quanh thán đột nhiên truyển đến một trận tiếng nô. một vùng lôi quang huyễn lệ nô rung rạ hung hăng oanh kích lên tâng phòng ngự của nàng.
Nàng "Hự" một tiếng trầm thấp, bị thương lại không chạy trốn, xoay người như chóp, trên bàn tay ngọc hiện ra một viên băng châu, bắn ra một vùng băng quang màu trắng huyễn lệ, trong nháy mắt đóng băng khu vực của Dương Phàm.
Khoárih khắc đó. vẻn lặng như tờ!
Nhưng rồi sau đó chi nghe "Rắc" một tiếng, tầng băng quanh thản Dương Phàm nổ tung, cũng đây lui trung niên mập lùn tập kích từ phía sau.
Hắn lại như bóng với hình, như tia chóp ập tới gần.
Luận tốc độ bùng nổ tức thời và thản pháp nữ nhản xinh đẹp lạnh lùng kia căn bản không phải đối thủ.
Giờ khắc này bất kể pháp lực hay là lực lượng linh hồn, Dương Phàm đểu dễ dàng thắng hai người một bậc.
Dương Phàm tới gần như tia chóp, trong bàn tay ngưng tụ ra một đoàn xích viêm ánh vàng, hóa thành một mũi nhọn màu vàng hung hăng đâm tới nữ nhân xinh đẹp lạnh lùng.
Nàng ta chi cảm thấy toàn thân nóng rực, linh hồn khó chịu, cỗ khí tức nóng cháy ập thẳng vào mặt khiển nàng hô hấp khó khăn.
Trong lòng nàng phát lạnh, không chút do dự tế ra bản mạng chân hòa, một đoàn băng diễm màu trắng trong suốt hóa thành một con băng điêu ròi tay ra đỡ đòn.
"Phốc... Xuy" Mũi nhọn màu vàng nửa trong suốt do Thái Hu Thiên Hóa hình thành như tôi khô lạp hủ đám thủng băng điêu, một làn nhiệt khi bốc hơi bao trùm bốn phía tâm mắt.
Nữ nhản xinh đẹp lạnh lùng trong tiếng gào thê thám, hóa thành băng quang màu trắng trốn vào biển 1'ộng.
Lực lượng giao phong xâm nhập linh hồn nàng, một tia xích viêm trong suốt nhuổm ánh vàng đổt cháy ờ trong cơ thê nàng.
Ngay cả trốn vào biển rộng cũng không thể may mắn thoát khỏi.
Trong lúc nguyên khí đại háo, nàng vận chuyển hàn khí trong cơ thẩ cũng chi có thể miễn cưỡng giữ mạng mà thôi.
Dương Phàm cười lạnh một tiếng, như bóng vói hình.
Mà lúc này. tiếng gào thét điên cuồng đảm tới sau lưng, trung niên mập lùn phá vỡ chướng ngại, há mỗm phun ra một dải sáng giống như cuồng long.
Dương Phàm chi có thể né, chi khoảnh khắc xuất hiện trời cao. trong tay thu hỗi Thái Hư Thiên Hóa, Thanh Điêu Phi Phong sau lưng nin lên. một tiếng phượng hót vang vọng trời cao.
Một hư ánh thanh điểu toàn thân màu xanh chóp lóe xích viêm, nhảv vào biển rộng đuổi giết nữ nhân kia.
Trung niên mập lùn vừa định ngăn cản. trong tay Dương Phàm xuất hiện một cái cổ Kính, hào quang năm màu rót vào trong.
Cồ Kính nguyẻn bán àm đạm bộc phát ra hào quang chói mắt, hơi nang lên. một chùm tia sáng hủv diệt màu trắng bắn tới trang niên mập lùn.
Trung niên mập lùn chi cảm thấy khu vực mình đứng bị một cỗ thẩn thông vô hình phong tỏa. nếu muốn dùng độn thuật na di tránh né căn bản không có khá năng.
- Hắn lại có loại thẩn thông linh bảo đáng sợ này...
Hắn ta trong khi hoàng hốt. thủy Kỳ trong tay lập tức nhoáng lên, một màn nước màu lam bao phủ trước người, lưu chuyển không ngừng.
Màn nước này ngưng tụ vài trăm vạn cân thủy lực. lại thêm tính chí nhu của nước, đủ để thoải mái ứng phó đại đa số công kích cùng cấp.
Làm xong việc này, trung niên mập lùn thoáng nhẹ nhõm, nhưng khi chùm tia sáng hủv diệt màu trắng kia đánh trúng màn nước màu lam. hắn lập tức bị dọa hôn phi phách tán.
Tê... Roẹt!
Màn nước phòng ngự huyền diệu như thế trực tiếp bị chùm tia sáng hủy diệt màu trắng phá vỡ ra một lồ hổng.
Phốc... Ầm!
Thản thể trung niên mập lùn bị xuyên thủng một lỗ nửa tấc, máu thịt nơi lỗ thủng cháy đen, thản thê trực tiếp bị đánh bay.
Mặc dù hắn mượn lực bay lui, chùm tia sáng hủy diệt của cổ Kính vẫn làm hắn bị thương không nhẹ.
- Người này đáng sợ. mau lui lại!
Trung niên mập lùn kinh hãi vỡ mật. vội vàng truyền âm cho nữ nhản xinh đẹp lạnh lùng đang đấu pháp cùng hóa thản Thanh điểu.
Nàng ta nguyẻn khí đại thương, bị thương rất nặng, bị thông linh hóa thản của Thanh Điêu Phi Phong của Dương Phàm đánh cho liên tiếp bại lui.
- Lui lại!
Nàng cảm thấy run sợ. cùng không chút do dự chạy trốn.
- Một người cũng đừng nghĩ chạy!
Trong mắt Dương Phàm hiện hàn quang, lắc mình tới gần trung niên mập lùn, không chờ hắn động thủ. trên ngón tay trái một chiếc nhẫn văn bảv màu phát ra một cỗ khí tức cấm kỵ.
- Pháp lực của ta...
Trung niên mập lùn hoàng sợ. phát hiện pháp lực bị giam cẩm. linh lực bốn phía cũng ngừng lưu động.
Hắn vốn đã bị thương lại đột nhiên bị tập kích, lập tức sững ra một lát.
Chờ khi hắn phản ứng lại, bên tai chi nghe một tiếng "Phổc... Ầm" vang lên.
Lại là một chùm tia sáng hủy diệt từ trong cổ Kính kia bắn ra, đem hết thảy sự vật trong phạm vi một trượng quanh hắn phản giải thành dạng nguyên thủv.
Tình cảnh như thế bị nữ nhân xinh đẹp lạnh lùng nhìn thấy. kêu lên một tiếng thê lương thám thiết, lệ rơi đẩy mặt, thân thể mềm mại run rẩy.
Dương Phàm liên tục vận chuyển đại thẩn thông, pháp lực tiêu hao thật lớn. sắc mặt hơi hơi trắng bệch.
Đặc biệt lần công kích thứ hai của cổ Kính, uy lực trực tiếp đem Hợp Thể đại tu sĩ phản giải thành dạng hạt nguyẻn thúy, gần nhu một phát tiêu hao non nửa pháp lực của hắn.
- Họ Dương... Sẽ có một Ngày ta sẽ đem ngươi "thiên đao vạn quả" báo thù cho phu quân!
Hai mắt nữ nhân xinh đẹp lạnh lùng đó bừng nhu máu. hóa thành tinh quang màu trắng xông lên trời cao, bắn về phía thiên hư.
Trừ cò tận gốc!
Dương Phàm làm sao lưu lại hậu hoạn như thế, Thanh Điểu Phi Phong sau lung run lẻn, cùng thi triên bí thuật hóa thành một đạo hư ảnh màu xanh, chi khoảnh khắc đuôi kịp nữ nhản xinh đẹp lạnh lùng bị thương kia.
Nàng ta lộ vẻ tuyệt vọng, vừa mới chuần bị không tiếc mọi giá liều mạng với Dương Phàm.
Đột nhiên, sắc mặt nàng tái nhợt, thân thể cứng đờ.
Nàng phát hiện pháp lực của minh bị giam cẩm.
"Phốc... xoẹt" một tiếng, trong lòng bản tay Dương Phàm, một mành xích viêm ánh vàng bao phủ nuốt hết nàng.
Chờ khi nàng ta khôi phục, toàn thân đã xích viêm ánh vàng thiêu đốt. hóa thành tro tân.
Hô!!!
Hô hấp của Dương Phàm dồn dập. sắc mặt có chút tái nhợt.
Liên tục thi triển đại thẩn thônặ bất kể là Thái Hư Thiên Hóa hay là cổ Kính thẩn thòng, thông linh hóa thân của Thanh Điêu Phi Phong hoặc là Câm Pháp Chi Hoàn. Những thản thông này đểu kinh thế hãi tục. tiêu hao rất lớn.
Tuy nhiên, Dương Phàm đã trong thòi gian một chén trừ nhỏ diệt sát hai cường giả Hợp Thể Kỵ.
Dõi mắt Ngoại Hài vực, Hợp Thể đại tu sĩ ỡ tông phái bình thường cũng là cấp bậc trướng lão.
Dương Phàm mới vừa tới Ngoại Hài vực, dùng thủ đoạn lôi đình chém giết hai cường già Hợp Thẻ Kỳ. hơn nữa là Hợp Thê đại tu sĩ am hiêu hợp kích.
Có thể làm được điểu này, hắn vốn nên kiêu ngạo.
- Mau đi thôi!
Dương Phàm hóa thành thanh quang, hướng về phương xa hải vực chạy đi.
- Đừng mơ chạy trốn.
Đúng lúc này, hai gã Hợp Thể đại tu sĩ của Dược Thánh Tông đuổi tới.
ờ phía sau một chút, là Vũ Dương sau lung mọc hai cánh, cấp tốc phi hành.
Nhưng là tốc độ Dương Phàm nhanh hơn bọn họ. rất nhanh bó rơi mấy nguời này.
Nhìn theo bóng Dương Phàm rời đi, Vũ Dương híp hai mắt:
- Ngươi có thể thoát được lòngbàn tay ta sao?
Hắn chi là một tu sì Hợp Thể trung kỳ nhưng lại dám dõng dạc nhu thế.
- Đuổi theo phương hướng kia. Hắn hiển nhiên là nguyẽn khí đại thương, chi không biết Băng Thủv nhị sứ dưới trướng của Bòng Sơn Đảo Chủ đi nơi nào?
Ba người không nghĩ ngợi nhiều, lập tức đuổi theo.
Bọn họ cũng không nhìn đến tình cảnh Băng Thủy nhị sứ kia ngã xuống.
Còn nữa, Băng Thủy nhị sứ kia, một người bị chùm sáng hủv diệt của cổ Kính phần giải, một người bị đốt thành tro tàn, căn bản không thấy được thi thê.
Phụ cận tuy có tu sĩ ngang qua nhìn thấy, nhưng sớm bị dọa chạy trốn chết rồi.
Nếu Vũ Dương biết. Dương Phàm trong thòi gian một chén trừ nhỏ. lôi đinh chém giết Băng Thủv nhị sứ, không biết còn có dũng khí đuổi giết hay không.
Dương Phàm sau khi độn ra mấy ngàn vạn dặm, vội vàng vận chuyển Thủv Linh Cháu chìm sâu vào đáv biên, ân giấu khí tức.
Hắn muốn tận dụng thòi gian khôi phục pháp lực.
Khôngbiết vi sao. trong lòng hắn có chút không được tự nhiên, cảm giác không ổn.
Quá nhiên, sau nửa canh giờ.
- Chính ớ nơi này, nhất định Dương Phàm trốn ớ phía dưới...
Thanh âm âm lãnh của Vũ Dương từ hài vực bên trên truyển đến.
CHƯƠNG 713 : UY LỰC CỦA TỤ LÔI ĐINH
- Chính ớ nơi này, nhất định Dương Phàm trốn ớ phía dưới...
Dương Phàm đang khoanh chân điểu tức, cũng lập tức nghe ra đây là thanh âm của Vũ Dương.
Trong lòng hắn "lộp bộp" một tiếng, kirih ngạc không thôi.
Vũ Dương này chi là tu sĩ Hợp Thể trung kỳ, hắn dựa vào thủ đoạn gì mà nhanh như vậy tìm được chính mình, hơn nữa giọng điệu còn khẳng định như thế?
Đám người đối phương ở hài vực Bồng Sơn Đáo có thể nói là địa đầu xà, có thể tìm được Dương Phàm cũng không kỳ quái.
Nhưng là nhanh như vậy liền đuổi kịp, hon nữa còn tự tin như thế. đích thật có chút kỳ quái.
Rốt cục là vấn đề ờ nơi nào?
Dương Phàm lại sinh ra báo động, nguy cơ đến từ trên người Vũ Dương.
Rồi sau đó, hắn toàn lực điểu tra toàn thân mình, mơ hỗ cảm ứng được có tồn tại một tia không hài hòa.
Dường như có một tia dao động thẩn hồn rất nhỏ tiềm tàng trên thân, mà lại không thuộc về chính hắn.
- Chẳng lẽ là cao nhân Độ Kiếp Kỳ nào để lại ấn ký trên người ta?
Dương Phàm cũng không kịp tra xét tỉ mi, cho dù tra được cũng không thể tiêu trừ trong khoảng thòi gian ngắn.
- Ha ha ha... Dương Phàm, cho dù ngươi chạy đến chân trời góc biển cũng trổn không thoát khói lòng bàn tay bổn thiéu gia.
Thanh âm đắc ý vô cùng của Vũ Dương từ hải vực phia trên truyền xuống.
Sau đó. hai trường lão của Dược Thánh Tông đểu thi triển thán thông tiến hành công kích hải vực bén dưới.
Đẩu tiên là một cỗ trọng lực từ hải vực phía trên buông xuống, hung hăng oanh kích xuống dưới.
ở dưới đáv biển sâu, sức ép của nước vốn khủng bố vô cùng, lại thêm thần thông trọng lực này, Dương Phàm nghẹn mặt đỏ bừng.
Rồi sau đó. một cồ độc quang hư vô theo dòng nước bao phủ nơi này.
Đạt tới trình độ cao nhất, độc thuật bình thường đã sớm vượt xa phạm trù bình thường, nhăm vào linh hôn, pháp lực, sinh mệnh thậm chí là tinh thân, tạo thành thương tôn không thể tướng tượng.
- Vừa mới giết chết hai tên, hiện tại lại tới ba tên càng khó chơi.
Trong mắt Dương Phàm lại hiện sát khí, hận không thể đem tám tầng phong ấn một hơi giải hết, một ngụm giết sạch những nguời này.
Cũng may pháp lực hắn cơ bản khôi phục, chi là tâm thẩn còn chưa khôi phục tới đinh, nhiều nhất trá một cái giá lớn cũng có thê diệt sát ba người này.
Thình thịch!
Một con sóng lớn động trời từ trong đáy biển sâu bộc phát ra. cùng theo một mánh huyễn quang năm màu phóng lẻn tận tròi. Khi thế kinh thiên đem ba người trên mặt biển dọa nhảv dựng, đêu rút lui ra một đoạn xa.
- Các ngươi đã chán sổng, như vậy Dương mỗ sẽ đem các ngươi xuống địa phủ cùng hai nguời kia.
Trong mắt Dương Phàm sát khí nhưthực chất mang đến áp lực lớn lao cho ba người.
Vũ Dương vẻ mặt hoàng sợ, không nghĩ tới Dương Phàm lại cường đại như vậy.
- Ngươi... Băng Thủy nhị sứ là bị ngươi giết chết?
Trong đó một vị trướng lão Dược Thánh Tòng khó có thể tin nói.
Ba người chấn động tâm thẩn, chi cám thấy một cỗ khí lạnh lan khắp toàn thân.
- Hừ! Cho dù ngươi giết chết Băng Thủy nhị sứ. hôm nay cũng đừng mơ giữ mạng trước mặt Vũ mỗ.
Sắc mặt Vũ Dương hung ác nói, dường nhưthật sự có con bài chưa lật nào.
- Được!
Dương Phàm cười lạnh nhìn phía hắn, khóe miệng có một tia cười trừo phúng.
Đưa lung vểphia hai cường giả Hợp Thể. Dương Phàm nhìn chẳm chẳm Vũ Dương, chậm rãi vươn bân tay trái ra.
Bới vì hắn từ trên người Vũ Dương cảm ứng được uy hiếp không hiểu, hon nữa cực kỳ mãnh liệt.
Một khi đã vậy. hắn tính toán dùng Tiên Hồng bí kỹ trước diệt sát người này rồi tính.
Vũ Dương chi có tu vi Hợp Thể trung kỳ, bất kể pháp lực hay là cảnh giới linh hồn đểu kém Dương Phàm một giai vị.
Kéo người này vào Tiên Hồng Không Gian, ít nhất nắm chắc sáu bảy phẩn.
- A...
Sắc mặt Vũ Dương đột nhiên trắng bệch, chi cảm thấy một cỗ khí tức tử vong, toàn thản nan lên.
Giờ khác này, hắn đột nhiên cảm thấy được sinh mệnh không bị khống chế.
-Bá!
Ngay sau đó, hắn chi cảm thấy một không gian không biết, bị một bàn tay gắt gao nắm
lấy.
Hắn không thể phản biệt đây là không gian chân thực hay là tirih thẩn lĩnh vực như cành trong mơ.
■ Cứu ta...
Vũ Dương hò hét trong đầu.
Dương Phàm lạnh lùng cười nhạo, đang chuẩn bị diệt sát hăn. s
Nhưng đúng lúc này. một cỗ hàn ý lan khắp toàn thản.
Trên mặt biển!
Bá!
Một đạo hàn mang màu trắng nhỏ bé từ trong tay áo Vũ Dương thoáng hiện, cũng chợt biến mất.
Phốc!
Một con bạch văn độc ác xà dài bốn năm tấc quấn trên thản Dương Phàm, một ngụm cắn trúng cổ họng hắn.
- A! Không tốt...
Dương Phàm kêu rén một tiếng nhỏ. chi cảm thấy một cỗ độc tính trí mạng gạt bó sinh cơ lan ra toàn thân, Ngay cả linh hồn đểu bị tê dại.
Khoảnh khắc đó, hắn gần như đã chết, ý thức chim trong hắc ám.
Bùm!
Thản thể Dương Phàm rơi vào trong hải vực, da toàn thản biến thành màu đen.
Lấy lực khỏi phục khủngbổ của hắn, trong khoảnh khắc chữa trị vết thương nơi cổ họng, nhưng là độc lực khủng bố khiến hắn rơi vào hiểm cảnh.
- May nhờ có tiền bối giúp đỡ...
Vũ Dương sắc mặt tái nhợt, ánh thân thoát khói Tiên Hồng Không Gian, bộ dạng lòng còn sợ hãi.
Tiền bối theo lời hắn, bạch văn độc ác xà kia sau khi cắn vỡ cổ họng Dương Phàm, sắc mặt bình tĩnh phảng phất chi là một việc cực kỳ tẩm thường.
- Hi hi... Bị tuyệt mệnh độc của ta đánh trúng vếu hại không ngờ còn chưa có chết, ỏ, thì ra là thán thê bất diệt!
Bạch văn độc ác xà hóa thành một xà nữ áo trắng, tay nguời thân rắn, đầy hứng thú nhìn Dương Phàm.
- Đó là...
Hai trướng lão khác của Dược Thánh Tông sợ tới mức sắc mặt tái nhợt, hiển nhiên nhận ra lai lịch xà nữ này.
Trong đó một gã trướng lão thẩn niệm truyền âm nói:
- Dĩ nhiên là Thát Tuyệt Độc Ác Xà... mà lại còn tu luyện đến Độ Kiếp Kỳ!
Thất Tuyệt Độc Ác Xà Độ Kiếp Kỳ!
Xà này cho dù cắn trúng cao nhân Độ Kiếp Kỳ cùng cấp cũng là chín phẩn chết một phần sống, huống chi là một tu sĩ lục địa?
Bên ngoài thản Dương Phàm màu đen thẫm, rất nhanh lại nổi lên ánh sáng mờ năm màu, quang lưu màu lục vận chuyển, từng tia độc lực bị bức ra từ trong thân thể.
Trong khoảnh khắc, Dương Phàm đã áp chế độc lực, cũng có năng lực miễn dịch nhất định.
Điều này sao có thể?
Xà nữ áo trắng biểu tình kinh ngạc.
"Thế gian này không ngờ có nhân loại có thể chống cự Thất Tuyệt Độc Hồn Dịch của mình?"
Ba người Vũ Dương của Dược Thánh Tông cũng trợ mắt há hốc mỗm.
- Hi hi! Tiểu mĩ" nam, cho dù ngươi có năng lực kháng độc này thì lại thế nào?
Khóe miệng xà nữ áo trắng đùa cợt nói. Nàng là vêu tu Độ Kiếp Kỳ. cho dù không dựa vào Thất Tuyệt Độc Hồn Dịch, giết Dương Phàm cũng vô cùng thoải mái.
Trong cơ thể Dương Phàm ánh sáng nhạt năm màu phát ra, một màn hào quang màu lam lóng lánh thủ hộ chặt chẽ.
Bới vì ớ trong nước biển, lẩn này Dương Phàm sử dụng chính là Thủy Linh Châu.
Dùng Thủv Hồn Giới khống chế Thủv Linh Châu, chẳng những có được lực phòng ngự cường đại, mà lại còn có năng lực trị liệu nhất định.
- Hết thảy phản kháng đểu là vô dụng...
Xà nữ áo trắng tiếc nuối than thờ. một đẩu ngón tay ngọc thon dài điểm tới trước mặt Dương Phàm.
Chi dùng một đẩu ngón tay.
Dương Phàm tức thì cảm thấy một áp lực cuồn cuộn mãnh liệt dường như toàn bộ lực lượng không gian đều hội tụ thành một điêm, áp bách lên người hắn.
Loại ý cảnh huyền diệu này. Hợp Thể Kỳ tuyệt đối không thể làm được.
Xà nữ áo trắng trước mắt này không ngờ là cao nhân Độ Kiếp Kỳ.
Phốc!
Một đẩu ngón tay giống như không mang theo một tia linh khí dao động, lại như đâm vào đậu hũ, đâm phá vòng bào hộ cùa truyền thùa Thủy Linh Châu.
Ầm!
Đẩu ngón tay kia lại điểm lẻn trên một giáp trụ tử long lân. phát ra tiếng nổ nặng nề. hải vực phụ cặn giống như sôi trừo, nồ tung ra một dải chân không đường kính ngàn dặm.
Dương Phàm mặc Tử Long Chiến Giáp, ngạnh kháng hon nửa uy lực còn thừa từ đẩu ngón tay, lập tức kêu một tiếng đau đớn. khóe miệng trừo máu.
Ầm!
Huyễn quang năm màu trong cơ thể Dương Phàm bùng nổ. mượn cơ hội này lao ra hải vực.
Nhưng mà xà nữ áo trắng lại "vân đạm phong khinh" đứng bên cạnh hắn, cười dài nói:
- Tiểu mỹ nam, ngươi quá làm người ta thích rồi, lại mang đến cho ta ngạc nhiên vui mừng như thế. Tử Long Chiến Giáp này cho dù ờ Ngoại Hải vực cũng coi như phòng ngự linh bảo cấp bậc trân bảo a!
- Tử Long Chiến Giáp!
Đám nguời Vũ Dương nhìn chẳm chẳm long giáp uy phong mà Dương Phàm đang mặc. không khòi lộ ra thân sắc tham lam.
Chiến giáp này là một kiện có lực phòng ngự cường đại nhất trong số linh bào Dương Phàm vơ vét được tại Thiên Lan Điện.
Nếu không có một chút tư bản, Dương Phàm sao dám dễ dàng chinh chiến Ngoại Hài vực?
Tuy nhiên là vận khí hắn quá kém, dây vào một phiền toái lớn như vậy!
Bá!
Dương Phàm chi cảm thấy trước mắt nhoáng lên. song chướng xà nữ áo trắng kia ôm chặt lấy hắn, độc lực trí mạng mơ hô xuyên thấu qua Tử Long Chiến Giáp, xâm nhập vào cơ thể.
Hơn nữa, thản thể hắn bị thản rắn của xà nữ quan chặt.
Một cỗ lực lớn khủng bố ý đồ đem thản thể Dương Phàm quan thành thịt nát.
- Không tốt!
Mặc kệ Dương Phàm giãv dụa đểu không thể tránh thoát, thân thể càng ngày càng yếu.
Sau đó. đẩu của xà nữ áo trắng kia đột nhiên hóa thành một đẩu rắn lớn. thè lưỡi, mớ ra miệng máu to lớn cùng răng độc. chậm rãi nhìn vào Dương Phàm, dường như tính toán làm thế nào đem món ngon Dương Phàm này nuốt vào.
Toàn thán Dương Phàm lạnh băng, kinh hãi, hoảng sợ.
Đọt nhiên hắn cảm thấy được, xà nữ này có một loại cám giác giống như đã từng quen biết.
Dường như vào lúc cùng lên đinh vu sơn với Vũ Nghiên, đã gặp xà này.
Bất kể hắn vận chuyển pháp lực như thế nào đểu không thể làm gì được, ngược lại một thán pháp lực lại bị đổi phương áp chế giam câm từng chút một.
Ba người Vũ Dương thấy tình hình này đểu lạnh lẽo run sợ. ngay cả thớ mạnh cùng không dám.
- Còn tiếp tục như vậy... Ta thật sự trớ thành món ngon trong bụng xà nữ này.
Dương Phàm cắn răng một cái, vận chuyển Thái Hư Thiên Hòa còn thừa không nhiều.
Phốc... Ầm!
Một mành xích viêm ánh vàng chói mắt từ trên người Dương Phàm bùng nổ. bốc lên cao mấy trượng, bao phủ cả xà nữ áo trắng bên trong.
Xà nữ áo trắng kêu một tiếng đau đớn, bị cỗ lực lượng thái cổ tinh thẩn chí viêm này bức lui. Nàng dù sao cũng là vẻu thú loại rắn, bị hóa diễm khắc chế. huống chi là cấp bậc Thái Hư Thiên Hỏa này.
Dương Phàm vận chuyển Thái Hư Thiên Hóa. không chút nghĩ ngợi, lập tức bó chạy.
-Ngăn hắn lại!
Xà nữ áo trắng yêu kiều quát một tiếng. Dương Phàm có Thái Hư Thiên Hóa phụ thân, nàng sinh lòng kiêng kị, không dám tới gân.
- Ha ha ha... Đẻ mạng lại đi!
Hai trưởng lão của Dược Thánh Tông đều vận chuyển phập lực ngăn chặn Dương Phàm.
Dương Phàm hít sâu một hơi. tại khoảnh khắc sinh tử này hắn cũng không thể ẩn giấu nữa.
Một tay hắn vung lên. lôi hỗ chợt lóe. trong lòng bàn tay đột nhiên hiện ra một cái đinh, đồng xanh cồ lớn bằng bàn tay.
Đinh này vừa ra. hai trường lão Hợp Thể Kỳ cảm thấy áp lực không hiểu.
"Ngô... Ông!" Một tiếng, đồng đinh cổ xưa lớn bẳng bàn tay kia bỗng nhiên khuếch truơng gấp trăm, ngàn lẩn.
Trong hư không truyển đến một tiếng "Ầm" kinh hãi linh hồn.
Đồng đinh kia toàn thân điện xà vờn quanh, như một ngọn núi lớn sừng sững trên không hải vực. lôi vân cuôn cuộn chấn động vạn dặm.
Trên đinh này hội tụ lôi điện lực hủy diệt bàng bạc. dùng tư thái nhìn xuống thế gian, hiện lên trên đinh đầu mọi người.
Trong phạm vi mười vạn dặm, một cỗ khí tức kinh thiên hủy diệt áp lực hít thớ không thông, khiến hai trướng lão trước mặt Dương Phàm cảm thấy tâm kinh nhục khiêu:
- Đây... Đây dĩ nhiên là Tụ Lôi Đinh!
Ầm!
Trong lôi đinh ngạo thị hoàn vũ. giáng xuống lôi xà kinh thiên địa, khiến một vùng thiên địa chóp lóe lúc sáng lúc tối.
Khoảnh khắc đó, Ngay cà xà nữ áo trắng Độ Kiếp Kỳ đểu nàng minh một cái.
Hai trường lão tại lôi điện hủy diệt kia oanh kích, cũng không kiên trì được nửa hô hấp, nhục thân tan thành mây khói, hôn phi phách tán.
Tiếng kêu thám thiết kia thẻ thảm vô cùng, ớ trong lôi điện sáng tối lóe lẻn đẩv trời, lại kirih tâm động phách nhưthế.
Tụ Lời Đinh giống như một ngọn "Lôi sơn" khổng lồ thiên địa, sừng sững trên không hải vực, dẫn dắt lôi điện lực mênh mông, trong phạm vi vạn dặm lôi vân cuôn cuộn.
Một vùng thiên địa dưới lôi quang hủv diệt làm người ta hít thớ không thông này, sáng tối không chừng.
Dứoi cồ lực lượng khiến thẩn ma lui tránh này, sinh linh trong hài vực cứng đờ run rẩy.
Hai trướng lão của Dược Thánh Tòng không có lực trả đòn. dưới lôi quang kinh thiên địa tan thành mâv khói, hôn phi phách tán.
Tình cảnh như thế khiến Vũ Dương kia bị dọa mặt xám như tro tàn.
Rung động trong mắt xà nữ áo trắng chuyển thành tham lam nồng đậm cùng ngạc nhiên vui mừng:
- Tiểu mỹ nam... vêu ngươi chết mất. Một tu sĩ đất liền nhu ngươi, trong tay không ngờ có Tụ Lôi Đinh thất truyềnđă lâu!
Tụ Lôi Đinh, loại kỳ vật truyền thùa thượng cổ này. thất truyền vạn năm không ngờ lại xuất hiện tạiNội Hải.
Đinh này vẫn là chí bảo vô thượng có thể khiến tu sĩ sắp sửa độ kiếp cùng người tu luyện thản thòng lời điện phải điên cuông.
Nghe nói thời Kỳ thượng cồ. có đại năng già chuyển môn dùng đinh này thu thập Lỏi lực trong "Thiên kiếp".
Nói cách khác, chi cần pháp lực đủ mạnh, đinh này Ngay cả lực lượng thiên lôi đểu có thể hấp thu và chứa đựng trong lôi đinh.
về phẩn lực lượng của lôi đinh, Dương Phàm vừa rồi trực tiếp diệt sát hai Hợp Thể đại tu sĩ đủ đê chứng minh hết thảy.
Ngò... ỏng!
Ngọn "Lôi sơn" thật lớn lơ lửng trên đinh đầu Dương Phàm, hào quang chợt ảm đạm.
Nguyẻn lai vừa rồi sử dụng lôi đinh này không hể giữ lại. khiển pháp lực Dương Phàm tiêu hao hơn phán nửa.
Lại thêm khắc chế độc lực trong cơ thể, thoát khói miệng xà nữ áo trắng, Dương Phàm có thê nói nguyên khí đại thương, ngay cả Thái Hư Thiên Hóa đêu gần như hao hết.
- Hi hi... Xem ra cấp độ lôi đinh này gần như đạt tới mức độ Bán Tiên khí, chi cẩn chiếm được nó. nắm chắc mười phẩn vượt qua hai lần thiên kiếp đầu.
Xà nữ áo trắng bộ mặt dữ tợn, nhung thanh âm lại có vẻ nan rẩy.
Mà Dương Phàm nguyẻn khi đại thương, đứng tại chỗ thớ hồng hộc. gần như đứng cùng không xong.
Đột nhiên, hắn lại sinh ra báo động nào đó.
Không tốt!
Hắn vội vàng thu hỗi Tụ Lôi Đinh.
Bới vì thẩn thông của đinh này quá thật kinh thế hãi tục. đủ để khiến cho rất nhiều tu sĩ nhỏm ngó.
- Vì sao ngươi còn chưa động thủ?
Dương Phàm dứt khoát khoanh chân ngồi trên hải vực, lãrih đạm cười.
Giờ phút này đã rơi vào loại tuyệt cảnh như vậy, hắn chuẩn bị suy tính phá vỡ tầng phong ấn thứba.
Mười tầng phong ấn. có thể ngạo thị hoàn vũ.
Lúc ớ nội lục. Dương Phàm từng phá vỡ hai tầng phong ấn.
Mà nay đi vào Ngoại Hải vực, rốt cục không tránh được đến lúc phá vỡ tầng phong ấn thứ ba.
Chi có ớ loại tuyệt cảnh này, phá vỡ phong ấn mới có thể hấp thu lớn nhất, nếu là bình huốngbình thường hơn phản nửa là nổ tan xác mà chết.
Tuỵ nhiên, giờ phút này Ngay cả Dương Phàm cũng không nắm chắc lúc phá vỡ tẩng phong ấn thứba có thể cam đoan không lo lắng về tính mạng.
- Tiểu mỹ nam, ngươi thật sự là trời cao ban thướng cho ta. Cho nên. ta cho ngươi một lựa chọn, giao ra Tụ Lôi Đinh, hai chúng ta trớ thành đạo lữ song tu. không biết ý ngươi thế nào?
Đỏi mắt sáng của xà nữ áo trắng này như nước, lộ vẻ mê luyến nhìn chẳm chẳm Dương Phàm.
Dương Phàm ngẩn ra, lập tức "Phì" một tiếng.
Chắc là xà nữ áo trắng này thật sự là coi trọng hắn.
Là nguời khác giới, trong giới này chi sợ không có bao nhiêu người có thể chân chính chồng cự mị lực Dương Phàm có được trong giai đoạn vẫn Hoa trung kỳ.
-... Hừ, một khi đă vậy, đừng trách ta xuống tay vô tình.
Xà nữ áo trắng sắc mặt lạnh lùng, bàn tay ngọc vừa nhấc, một mản sương mù màu trắng bắn tới đinh đâu Dương Phàm, ngưng tụ thành một cái tơ võng màu trắng, như tia chóp chụp xuống Dương Phàm.
Dương Phàm kiệt lực trốn tránh, mà tơ võng màu trắng kia càng ngày càng lớn, ước chừng bao phủ phạm vi vài trăm dặm.
Hơn nữa trong tơ võng này ẩn chứa pháp tắc thiên địa. đối với không gian trong khu vực hình thành một loại trói buộc qui"dị.
Dương Phàm từng bước gian khổ, dưới chênh lệch thật lớn về tu vi, cành giới, khó có thể đào thoát.
Quan trọng nhất là Thái Hư Thiên Hóa trong cơ thể hắn hao hết. nguyên khí đại thương, chi có thê phát hưv được một hai phần lực lượng.
Thấy tình hình này, Dương Phàm nhắm mắt lại. vận chuyển Thổ Linh Châu, toàn thản tinh thể hóa, trong hào quang màu đất lóe ra sáng bóng kim loại nhàn nhạt.
Khi tơ võng màu trắng kia trói buộc hắn, Dương Phàm đã hóa thành một tượng đá kim loại, bị treo ớ giữa không trung.
Ánh mắt xà nữ áo trắng thoáng ngưng, rồi sau đó cười lạnh một tiếng, há mỗm phun, trên tơ võng màu trắng kia dấv lên một mành quang diễm màu lục, bao phủ tượng đá kim loại.
Dương Phàm tuy 1"ẳng toàn thản tinh thể hóa nhung lại âm thầm vận chuyển Thỗ Linh Châu cùng Thủv Linh Châu. Một thứthủ hộ ngoài thân, một thứbào hộ trong cơ thê.
Nếu là tu sĩ cùng cấp tất nhiên không thể thương tổn hắn, nhung Dương Phàm đối mặt là cao nhân Độ Kiếp Kỳ.
Mặc dù xà nữ này chua trải qua thiên kiếp tẩv rửa, nhưng nếu chính diện chiến đấu. cho dù vài chục Hợp Thể đại tu sĩ liên thủ cũng không phải đối thủ của nàng.
Quá nhiên, lực lượng thần thông quang diễm màu lục của xà nữ áo trắng đem làn da tinh thê hóa của Dương Phàm đốt ra một mảnh vết rách, uy lực còn dư chậm rãi xâm nhập thản thể.
Dương Phàm lập tức xúc động tầng phong ấn thứba.
Một chút lực lượng của tầng phong ấn thứ ba dưới sự giảm xóc của Thủy Hồn Giới, theo Địa Hôn Căn trải khắp toàn thân.
Dương Phàm đột nhiên cảm nhận một cồ lực lượng mênh mông đáng sợ. giống như ngựa thoát cương.
Cũng may thân thể hắn đã hoàn toàn tinh thể hóa, đã làm tốt chuẩn bị đầy đủ, nếu không rất có khả năng khiến kinh mạch vỡ nát. thất khiếu đổ máu.
Rất nhanh, trong cơ thể Thùỵ Linh Châu cùng Thổ Linh Châu nớ rộ hào quang sáng ngời, ớ trong và ngoài cơ thê hình thành tâng phòng ngự cường đại.
Bỗng nhiên, vết rạn sinh ra ờ trên lóp tirih thể màu đất ngoài thân Dương Phàm rất nhanh bị khép lại.
Tác dụng chủ yếu của Thủy Linh Cháu chuyển sang bảo vệ tạng phủ kinh mạch trong cơ thê Dương Phàm, cũng giám xóc lực lượng từ trong phong ấn.
Tám tầng phong ấn trong cơ thể Dương Phàm mỗi khi phá vỡ một tầng đểu không thể nghịch chuyển.
Lúc đẩu còn có thể khổng chế phóng thích lực lượng trong phong ấn, nhưng đến về sau càng ngày càng khôngbị khổng chế.
- Sao lại thế này? Pháp lực người này vì sao đột nhiên tăng vọt? Thi triển bí thuật gì?
Xà nữ áo trắng khẽ giật minh.
Uy năng chủ yếu của chân viêm nàng phát động không phái là đốt cháy mà là độc tính cùng ăn mòn, cho dù là linh bảo đêu có khả năng bị thương tôn.
Nhưng Dương Phàm sử dụng Thổ Linh Châu, lực lượng đại địa. dàv dặn vững chắc, vừa hay đối với chân hòa của nàng có lực miễn dịch khá lớn.
Lại thêm thể chất Dương Phàm đặc thù, đối với độc tinh của nàng sinh ra lực để kháng lớn. trong cơ thể lại có Thủv Linh Châu bảo vệ.
Cho nên khi lực lượng tầng phong ấn thứ ba thẩm thấu ra, Dương Phàm cũng khó khăn có lực tự bảo vệ.
- Dương Phàm này thật sự không đơn giản...
Vũ Dương đứng cách đó không xa quan sát. trong mắt lộ vẻ kinh hãi. quá thật khó thể
tin.
Nếu đổi lại là hắn sớm khôngbiết chết bao nhiêu lần.
Nhưng Dương Phàm này lại lẩn lượt sáng tạo kỳ tích.
Tông sư chung quy là tông sư.
Dương Phàm có thể bước lên đinh của đại lục. độ cao của hắn kiên quyết không thể coi thường.
Chi cẩn cho hắn thòi gian, có lẽ một Ngày hắn bước trên đinh Ngoại Hài vực thậm chí là vô địch nhản giới cũng không phải không có khả năng.
- Ngươi thất thẩn làm gì? Còn không nhanh công kích?
Xà nữ áo trắng quát lạnh một tiếng.
- Dạ dạ.
Vũ Dương vội vàng vận chuyển pháp lực. từ thật xa oanh kích Dương Phàm.
Nhưng với phập lực Hợp Thể trung kỳ của hắn, muốn thương tổn đến Dương Phàm căn bản không có khả năng.
Hắn thậm chí Ngay cà phòng ngự đều không phá được.
Trong mắt xà nữ áo trắng thoáng hiện tức giận cùng lo lắng.
Nhất định phải sớm giải quyết Dương Phàm, nểu để cường giả Bồng Sơn Đảo vực chạy tới. vậy phiên toái.
Đột nhiên, nàng thu hỗi chán hòa, trong tay xuất hiện một phi kiếm vàng rực. hóa thành một tia chóp rực rỡ chém lên thán Dương Phàm đã được tinh thể hóa.
Đinh!
Phi kiếm chém vào, bắn lên đốm lửa cao mấy trượng, sóng biển bộc phát chấn động vạn dặm hải vực.
Công kích đáng sợ như thế cuối cùng đem lóp da tinh Thạch bên ngoài thán Dương Phàm chém ra một vết rạn.
Nhưng là pháp lực trong cơ thể Dương Phàm điên cuồng tuôn ra. rót vào trong Thỗ Linh Châu, vết rạn kia nháy mắt liền khép lại.
Xà nữ áo trắng cắn răng một cái, đem quang diễm màu lục bám lên phi kiếm.
Đinh... Phốc!
Hai thứ gia tăng hỗ trợ, phi kiếm lóe ra hào quang lục u sáng bóng lập tức chém rách hộ giáp tinh thê.
Thản thể Dương Phàm hơi lung lay một cái. bên ngoài thân xuất hiện một miệng vết thương, huyết quang lóe ra.
Nếu là thương tổn bình thường, nhất định có thể khép lại trong khoảnh khắc. Nhưng là trên phi kiếm này ân chứa chân hòa độc tính, ăn mòn, đốt cháy của xà nữ.
Tốc độ khôi phục của Dương Phàm chi còn một phẩn tư bình thường, nhưng dù vậy vẫn khá nhanh.
Quang cẩu màu lục trong cơ thể Dương Phàm trừo ra một mảnh lục lưu. vận chuyển tới miệng vết thương, nơi bị độc tính, ăn mòn, đốt cháy rất nhanh được chữa trị.
- Người này có thân thể bất diệt, lại thi triển bí thuật như thế. Càng khó chơi chính là pháp lực hắn làm sao lại như là dùng không hết.
Sắc mặt xà nữ áo trắng âm u không chừng, vội vàng gia tăng tẩn suất phi kiếm công kích.
Keng keng keng...
Một vùng bóng kiếm lay động trên thân Dương Phàm.
Hơn nữa. phi kiếm này nhắm chuẩn một vị trí hình thành đả kích liên tục.
- Không tốt.
vết thương của Dương Phàm xâm nhập xương tủy, chi đành phải đem càng nhiều lực lượng vận Chuyên tới vị trí này, khiến lóp da tinh thê nhanh chóng khép lại, miệng vết thương tăng tốc khôi phục.
Nhưng dù vậy vẫn không thể chịu được công kích liên tục như vậy.
Một khi lóp da tinh thể bị hoàn toàn đánh tan, Dương Phàm nhiều nhất chịu thêm hai kiêm thì nhục thán bị hùy diệt.
- Một khi đã vậy... chi đành phán kích thôi!
Dương Phàm cắn răng một cái. tầng phong ấn thứ ba trong Thủy Hồn Giới trừo ra như nước lũ.
Cùng lúc đó. bên ngoài thản Dương Phàm nớ rộ hào quang năm màu huyễn lệ chói mắt.
Rắc... Lớp da tirih thể bên ngoài thân Dương Phàm tại lực bộc phát đáng sợ hóa thàrih đá vụn đẩy trời, đẩv lui phi kiếm của xà nữ.
"Ông" một tiếng, sau lưng Dương Phàm hiện lên một Huyễn Thẩn Ngũ sắc chống đỡ thiên địa.
Huyễn thẩn kia khoảnh khắc hấp thu vô số Thái cổ tinh thẩn viêm lực. cũng cùng lực lượng tự nhiên mênh mông của cả vùng hải vực này dung quán cùng một chỗ.
Dương Phàm quán thông thiên địa, mang theo sóng lớn ngàn trượng bay lên trời cao.
-Cái gì!!!
Xà nữ áo trắng cùng Vũ Dương đều hoảng sợ cực kỳ.
Cùng lúc đó. trong phạm vi mười vạn dặm đều có thể cảm nhận được động tĩnh kinh thiên địa ớ nơi này.
Huyễn Thẩn Ngũ sắc kia giơ tay nhấc chán bộc phát ra lực lượng khiến thiên địa chấn động, sóng thân quét ngang thiên địa.
Hải vực phụ cận chấn động không yên. vô số sinh linh kinh hãi vỡ mật.
Ba~~
Hư ảnh Huyễn thẩn thật lớn đáng sợ kia, một chướng hung hăng bổ về phía hai người.
"Ầm" một tiếng, sóng thẩn trong phạm vi vạn dặm dâng lẻn cao mấy trăm trượng.
Bàn tay thật lớn kia cho dù là hu ảnh cũng ẩn chứa uy năng lớn lao cùng uy lực tự nhiên mẻrih mông, lập tức bao phủ phạm vi ngàn dặm.
Xà nữ áo trắng cùng Vũ Dương lập tức bị một bóng đen thật lớn bao phủ.
Bá!
Xà nữ áo trắng bị dọa nhảv dựng thi triển thuấn di bó chạy.
Mà Vũ Dương bị áp chế về cành giới, trực tiếp bị một chưởng đánh tan nát. nước biển trong khu vực đó cũng trổng rỗng bốc hơi. hoặc là bay lên trời, bắn lên tới tận tâng mâv.
- A!!!
Dương Phàm ngửa mặt lên tròi thét dài, hai mắt màu đỏ. lực lượng cuồng bạo kinh thiên địa từ trong cơ thể cùng với Huyễn thẩn giải phóng ra.
ÀmẰm Ằm!!!
Hai chướng đánh xuống mặt biển gây nên sóng thẩn nhu tận thế. đem mấy hòn đảo nhỏ khu vực mấy vạn dặm phụ cận đều trực tiếp nhấn chìm.
Lực lượng tảng phong ấn thứ ba bị Dương Phàm dùng hết bảy phẩn trớ lẻn.
Nhưng lực lượng còn thừa vẫn làm cho hắn điên cuồng dữ tợn, thân thể như muốn nổ tung.
Một tiếng nổ "Âm" thật lớn, cuối cùng Ngay cả Huyễn Thần Ngũ sắc cũng đểu bị bành trướng nổ tung, ớ trong thiên hư sinh ra một cái khe không gian đáng sợ.
- Chẳng lẽ tròi muốn quên ta!
Hai mắt Dương Phàm đỏ như máu, tràn ngập tuyệt vọng cùng điên cuồng, rồi sau đó thất khiếu đổ máu.
CHƯƠNG 714 : KHOẢNH KHẮC SINH TỬ
- Chẳng lẽ trời muốn quên ta!!!
Dương Phàm sừng sững trên sóng thẩn thật lớn điên cuồng cuốn mấy vạn dặm, giống như thẩn ma nhìn xuống thế gian, giờ phút này thất khiếu đổ máu, mắt thấy thản thể sắp bị bành trướng nổ tung.
Vũ Dương chết, xà nữ áo trắng mặc dù là cao nhân Độ Kiếp Kỳ giờ phút này tâm thẩn chấn động, cũng không dám chính diện chống đỡ, sớm thuấn di ra thật xa.
Mười tầng phong ấn.
Đây mới chi vẻn vẹn là tầng thứ ba đã khủng bố như vậy. gần như muốn đẩv Dương Phàm vào chỗ chết.
Trước khi hắn mớ phong ấn đã biết thời cơ quá sớm, không nên mớ ra.
Nhưng là dưới nguy cơ cùng tuyệt cành như thấ lại không thể tự chủ.
Ông!
Dương Phàm kiệt lực vận chuyển pháp lực. giữa thái hư lại hình thành một Huyễn Thần Ngũ Sắc. Biển rộng quav cuồng, kirih thiên động địa, đối với hài vực chung quanh tạo thành chấn động mang tính hủv diệt.
Cho dù là tu sĩ bậc cao ớ hài vực phụ cận đều có nguy cơ ngã xuống.
Từng hòn đảo linh tinh nối liền bị nhấn chìm đánh tan.
Cho dù lực lượng Dương Phàm chán chính hấp thu từ tầng phong ấn thứ ba nhiều nhất chi một hai phản, cũng đạt tới cực hạn, thán thê đã mất tri giác.
Chờ đợi hắn dường như chi có tử vong.
Dương Phàm nhắm mắt lại. tâm thẩn dung nhập Tiên Hồng Không Gian, tranh thủ sinh cơ cuối cùng.
Con chó nhỏ trong Tiên Hồng Không Gian cũng lo lắng vạn phẩn:
- Chủ nhân... ngươi phải cổ chống đỡ.
Dòng suối sinh mệnh từ Sinh Tức Chi Địa cuồn cuộn không ngừng tràn vào cơ thể Dương Phàm, tu bổ thân thể tản phá không chịu nổi của hắn.
Dương Phàm cuối cùng nắm lấy một đường sinh cơ này. có thể chống đỡ được một lát.
Đúng lúc này. một tia mùi thơm thanh nhã phiêu linh quanh quần quanh thán Dương Phàm.
Ba!!!
Một bàn tay ngọc thon thả vỗ lên trên người Dương Phàm.
Thán hình Dương Phàm chấn động, đột nhiên phát hiện pháp lực toàn thản ngoan ngoãn dễ bào. ôn hòa hơn phần nửa.
- Cảm ơn!
Dương Phàm mừng rỡ. toàn bộ tâm thần dểu dùng để dẫn đường cho lực lượng phong ấn tầng thứba mẻrih mông trong cơ thể.
Hắn không kịp nhìn là ai ra tay giúp đỡ, nhưng mùi thơm cơ thể quanh quẩn bên người có chút quen thuộc.
- Hoàn hảo ta chạy tới đúng lúc.
Thanh âm nàng kia thanh nhã xuất trần, có chút ý siêu nhân thế ngoại.
Sau thòi gian nửa chén trừ nhỏ, Dương Phàm cơ bản ổn định pháp lực trong cơ thể. mờ mắt. nhin thấy nữ nhân áo vàng che lụa trắng bên cạnh. Trong mắt sáng như nước của đổi phương giờ phút này cũng lộ ra vài phần thản thiết.
- Đa tạ tiền bối ra tay cứu giúp.
Dương Phàm chán thành cảm kích nói.
- Đây là nên làm. Bổn trướng lão sớm hứa hẹn bảo vệ an nguy tính mạng ngươi. Tuy nhiên vừa rồi xảy ra chút ngoài ý muốn, hoàn hảo nguơi gây ra động tĩnh lớn như vậy, làm ta chạy tới đúng lúc.
Nữ nhản áo vàng khẽ buông lòng một hoi. vui mừng nói.
Ngay khi hai người nói chuyện, hài vực phương xa truyền đến tiếng phá không.
Vút Vút Vút —
Chừng mấy trăm đạo độn quang hướng về bên này phi tới.
- Là tu sĩ chấp pháp của Bồng Sơn Đảo vực.
Nữ nhân áo vàngbắt lấy tay Dương Phàm.
Bá!
Hai nguời hư không biến mất. rồi hiện thân ngoài mấy vạn dặm.
Rồi sau đó. nữ nhân áo vàng lại liên tiếp thi triển thẩn thông "Thuấn di" vài lần. hoàn toàn rời khòi hiện trường xảy ra sự việc.
Trong lòng Dương Phàm không khói ngưỡng mộ. Thủ đoạn trổng rồng thuán di nhưvậy. thật là thích ý tiêu sái.
Tuy nhiên, nữ nhân áo vàng mang theo hắn tiến hành vài lẩn thuắn di cự ly lớn. cũng hơi thớ dốc.
Nghĩ đển thẩn thông nhưthấ tiêu hao tâm thẩn cũng thật lớn.
- Trước tìm một nơi yên tĩnh, giải quyết vấn để của ngươi.
Nữ nhân áo vàng mang theo Dương Phàm lại phi hành mấy ức dặm, rốt cục dừng chán ớ một hòn đảo hoang vu.
Dương Phàm lập tức ngồi xuống điều tức.
Nửa năm sau.
Dương Phàm rốt cục chữa trị thản thể. lực lượng tầng phong ấn thứ ba để lại được hấp thu, pháp lực lại tinh tiến, lại bước một bước lớn về cảnh giới vẫn Hoa hậu kỳ.
- Cảnh giới không đủ, lại muốn khống chế lực lượng siêu việt bán thân mấy chục lần.
Nữ nhản áo vàng lộ vẻ trừo phúng nói.
Dương Phàm nghe vậy, tâm thẩn chấn động, vội vàng nói:
- Xin tiền bối chi giáo.
- Nếu không đoán sai, lực lượng của ngươi vốn được phong ấn, nếu không tuy dùng bí thuật cũng không có khả năng cường đại như thế. Đáng mừng chính là lực lượng phong ấn này phù hợp với công pháp của ngươi. Tiếc nuối chính là cảnh giới của ngươi không đù. một khi phong ấn phá vỡ, lực bộc phát đột nhiên sẽ lấy mạng của ngươi.
Nữ nhản áo vàng thong thả nói:
- Cho nên, trước khi mớ phong ấn. ngươi phải đảm bảo cảnh giới ớ một tầng khá cao. nhưvậy năng lực khống chế lực lượng đủ lớn, cơ hội giữ mạng càng lớn.
Dương Phàm nghe vậy, cảm giác đồng ý sâu sắc.
- Sau đó, ngươi phái cân nhắc chính là dùng trận pháp hoặc cấm chế để hạn chế tốc độ phong ân bùng nô. không đến mức phá hủv nhục thân của ngươi.
Nữ nhân áo vàng lại nói tiếp.
- Đa tạ tiền bối!
Dương Phàm vội vàng nói tạ ơn. Hai loại phương pháp này nểu là đồng thời thi hành, hiệu quả nhất định càng lớn.
Nữ nhản áo vàng vé mặt lạnh nhạt, không quan tâm nói:
- Nghe những người đuôi giết ngươi nói, trước đó dường như ngươi từng dùng kỳ vật thượng cổ Tụ Lôi Đinh?
Trong lòng Dương Phàm "Lộp bộp" một hỗi. những cũng biết không giấu được, gật đầu
nói:
- Đinh này là Dương mỗ ngẫu nhiên đoạt được.
- Xem ra ngươi thật là cơ duyên đầy đủ.
Nữ nhân áo vàng mim cười.
Dương Phàm ngẩn ra. Nữ nhân áo vang này không mưu đồ Tụ Lời Đinh của mình?
hay là độ cao của đối phương hoàn toàn chống cự hấp dẫn của vật ấy.
Nữ nhản áo vàng phảng phất nhìn ra ý tướng của hắn, lắc đẩu nói:
- Tụ Lôi Đinh cho dù đối với ta mà nói cũng là bào vật hiếm có. Nhưng là muốn dựa vào nó ngăn cản lẩn thiên kiếp cuối cùng của Độ Kiếp Kỳ. căn bán không có khá năng.
"Lẩn thiên kiếp cuối cùng?"
Trong lòng Dương Phàm hoảng sợ. chẳng nè nữ nhản áo vàng này đã vượt qua hai lẩn thiên kiếp, cường giả Độ Kiềp hậu kỳ?
Nếu quá là như thấ nàng này cách Bán tiên Đại Thùa Kỳ, thậm chí vũ hóa phi thăng cũng chi cách một bước.
- Lần thiên kiếp cuối cùng, đáng sợ nhất chính là "Tâm Ma Kiếp". Ngoại Hài vực vô số năm qua, đủ hạng tuyệt thế thiên tài. nhưng gần như không người có thể vượt qua kiép nạn này. Tụ Lôi Đinh đối vói chống cự Tâm Ma Kiêp không có bất kỳ tác dụng gì.
Nữ nhân áo vàng lạnh nhạt cười.
Nàng không ham Tụ Lời Đinh của Dương Phàm không phải bới vì độ cao của bản thân, càng có liên quan tới phâm tính của nàng.
Dương Phàm không khói hít sâu một ngụm khí lạnh. Đứng ớ trước mặt hắn dĩ nhiên là nhản vật đinh cấp một giớii?
Khó trách lúc trước ờ Đại Tẩn, dưới tình huống tu vi bị hạn chế, Dương Phàm ở trước mặt đối phương cũng không có lực trả đòn.
- Được rồi, chuyện của ngươi đã giải quyết, kế tiếp ta muốn biết tình huống nghi thức hỗi sinh Ngày đó.
Giọng điệu nữ nhản áo vàng lại chuyển.
Nghi thức hỗi sinh?
Sắc mặt Dương Phàm khẽ biến, một tay vung lên, một băng quan vỡ tan được bố trí cấm chế xuất hiện ớ trước mắt.
Lão già râu bạc trong băng quan sinh tử không rõ.
Dương Phàm lập tức kiểm tra. rồi sau đó hơi lộ ra vẻ vui mừng.
Lúc hắn thi triển nghi thức hỗi sinh, sau khi hoàn thành bước mấu chốt cuối cùng mới bị bắt bỏ dờ.
Khi đó, hồn phách Dược Thánh đã dẫn vào trong cơ thể, chi là không thành công dung hợp thán thể.
Lúc Dương Phàm thu băng quan vào Tiên Hồng Không Gian cũng thiết lập cấm chế đặc thù, đem hồn phách đồng loạt phongbế bén trong.
- Tinh huống thế nào?
- Vấn để không lớn. ta có thể tiếp tục thi pháp, cho ông ta sổng lại.
Dương Phàm lại cười nói.
"Ẳm" một tiếng, một tay hắn đánh lên băng quan, một vùng sóng gọn nhu hòa màu lục tràn vào thân thê lão già trong băng quan.
Rất nhanh, lào già râu bạc dẩn dẩn khôi phục khi sắc, cũng sinh ra hô hấp. mạch đập tim đập.
Trong mắt nữ nhản áo vàng hiện ra ý cười, gật đẩu nói:
- Y thuật của ngươi đích xác có thê nói là nhất ruyệt. điẻm duy nhất khiên ta chán chính bội phục.
Dương Phàm nghe vậy, có chút suy sụp nho nhỏ, rồi sau đó mim cười:
- Như vậy xin tiền bối chổng mắt mà nhìn, Ngay sau điểm Dương Phàm khiển người bội phục sẽ còn có rất nhiêu.
Nữ nhản áo vàng mim cười không nói:
- Ngươi chung quy là tỏng sư đất liền, có thể từ hàng ti tu sĩ nổi bật mà ra, tuyệt không phải vật trong ao. Bản trường lão thật là chờ mong Ngày đó.
Trong khi trò chuyện, Dương Phàm đổi với nàng này có vài phẩn hào cảm cùng kính nể.
Đổi phương tuy có chút cao ngạo siêu nhiên thế ngoại, tính tình có vẻ lănh đạm nhưng lại không mất tấm lòng rộng mớ siêu nhiên cao thượng.
Trong khi hai người nói chuyện, lão già trong băng quan mớ bừng mắt.
Khi lão già mớ mắt. trong mắt có vài tia mẻ mang.
Dương Phàm từ trong ánh mắt đó thấy được thẩn vận thế sự xoay vẩn.
- Lão sư... Người tại sao lại ờ đây?
Khi lão già râu bạc nhìn thấy nữ nhản áo vàng, tâm thẩn chấn động vội vàng quy xuống thi lễ. lại bị tay ngọc vung lên ngăn cản.
Hai người này dĩ nhiên là quan hệ thầv trò?
Dương Phàm chấn động.
Dược Thánh khai sáng một tông phái chi là một đệ tử ký danh của nàng này?
Sau khi hiểu rõ tình huống, Dược Thánh cúi đầu nói lời cảm tạ Dương Phàm, thớ dài:
- Không nghĩ tới Hỗi Hồn Thuật hỗi sinh xác xuất thành công cực thấp ớ trong tay các hạ không ngờ hoàn thành thuận lcri như thế. Có thê thấy được V thuật của Dương Dược sư có thể cùng Dược Tổ tiền bối Ngoại Hải vực so sánh.
Dược Tồ?
Dương Phàm nao nao; rồi sau đó khiêm tốn:
- Đạo hữu khen sai rồi. Dương Phàm ớ Ngoại Hải vực cùng là người mói tới, sao dám cùng đánh đồng với những nhân vật truyền thuỵá này.
Rồi sau đó DuơngPhàm lại ngạc nhiên nói:
- Hoàng tiên bổi, bản thân ngài không tu y đạo. lại có được đệ tử như Dược Thánh.
Dược Thánh nghe vậy, hoảng sợ, vội vàng giải thích:
- Lão hủ vốn là một dược đông dưới trướng Hoàng truớng lão. về mặt dược lý đan học có nhiều nghiên cứu, sau đó được trướng lão dẫn dắt. thu làm đệ tử ký danh, cai quản Dược Viên. Tuy nhiên bới vì phạm phái sai lâm. bị trục xuất ra khòi môn phái.
Dược đồng?
Dương Phàm lại mớ rộng tẩm mắt. Dược Thánh ờ Ngoại Hải vực có danh vọng địa vị này không ngờ xuất thán chi là một dược đồng duới trướng nữ nhân áo vàng này.
- Tiểu dược đồng, tại nơi này ngươi cũng không ớ lại được nữa, có nguyện ý theo ta trờ về hay không?
Nữ nhản áo vàng lại cười nói.
Dược Thánh như được đại xá, "Phịch" một tiếng, quỳ xuống đất:
- Đa tạ lão sư khai ân. Lão hủ nguyện ý theo ngài trờ về, ân lánh thế gian.
Dương Phàm kinh ngạc không thôi. Dược Thánh này nói đi là đi, chẳng lẽ Ngay cả minh chết nhưthế nào cũng không quản, hoặc là biết kẻ thù cũng có thể không truy cứu?
Mà nữ nhân áo vàng kia tính tình siêu nhiên không màng danh lợi. đối với những ân oán này cũng chi hói qua.
Điểu này không thể không khiến Dương Phàm bội phục.
Ý tướng lv niệm của hắn lại khác, đám người Vũ Nghiên. Bồng Sơn Đào chủ gần như đẩy hắn vào chỗ chết, ngày sau chi sợ không dễ dàng bó qua.
Thù này. hắn tuyệt đối không tránh né.
Có cừu phải báo. có ân nên trả.
Đây là lý niệm Dương Phàm tuân theo.
Khôngbao lâu, nữ nhân áo vàng cùng Dược Thánh chuẩn bị rời đi.
Trước khi đi, nữ nhân áo vàng cười nói:
- Lẩn này may có ngươi ra tay. mang đến cho ngươi một ít phiền toái, ta thiếu ngươi một cái nhản tình. Hai vật này, tặng cho ngươi.
Dứt lời. tay ngọc khẽ bấm, dài sáng vàng rực lay động trước mặt.
Dương Phàm tim đập gia tốc. Vật xuất ra từ tay nàng này, nhất định là bất phàm. Hắn không khòi nhìn chăm chú. thấy là hai quả ngọc phù một vàng một xanh.
Hai quả ngọc phù một xanh một vàng, dưới ánh mặt tròi lưu quang tràn ra, như có linh tính quanh quẩn tại một chỗ.
Dương Phàm tập trung cao độ, tâm thẩn đểu bị hấp dẫn.
- Tiên Độn Phù... Có thể nháy mắt độn ra ngoài mười vạn dặm, tuy nhiên số lần sử dụng có hạn, còn lại không nhiểu.
Bàn tay ngọc nữ nhân áo vàng run lên. ngọc phù màu xanh trôi nổi chợt lóe. rơi xuống trong tay Dương Phàm.
Tiên Độn Phù?
Dương Phàm há to miệng, đây giống như là đạo cụ Pháp bảo không phái tu sĩ nhản giới có thê có được.
Đây quá thật là bào bối chạy trốn báo mệnh tuyệt hảo. so với bất kỳ bí thuật nào đều mạnh hơn.
Quan trọng là. không cần bản thể phải trả giá gì. sử dụng chi là lực lượng bên trong ngọc phù.
Dương Phàm trịnh, trọng thu hỗi, trong lòng hiểu được, nếu không phải ỡ vào tình huống vạn bất đắc đĩ, tuyệt đối không dễ dàng sử dụng.
- Thần Tín Phù... Bóp nát phù này. có thể khiến ta trong nháy mắt chạy tới. hóa giải khó khăn cho ngươi.
Nữ nhản áo vàng cười tủm tim nói, bàn tay ngọc khẽ điểm đua quá phù vàng kia cho Dương Phàm.
Dương Phàm tiếp nhận ngọc phù. liên tục nói lời cảm tạ.
Nữ nhân áo vàng lại vung tay áo. một đạo ánh sáng màu vàng như mộng ảo vượt qua hải vực tròi cao. trong nháy mắt biền mất không còn.
Dương Phàm cất kỹ Thần Tín Phù. Phù này cũng tương đương với một con át chủ bài giữ mạng.
Với tu vi nữ nhân áo vàng, tiếp cận Bán tiên Đại Thừa Kỳ, cơ hỗ vô địch Ngoại Hài. có thể địch lại nàng chi sợ ít ỏi không có mấy.
Đợi hai người này ròi đi. Dương Phàm lập tức bế quan tĩnh tu trên hoang đảo này.
Sau khi giải ba tầng phong ấn, mặc dù lực lượng hắn có thể hấp thu không đến một hai phẩn mười trong đó, cũng đủ khiển tu vi của hắn tăng lên một bước lớn.
Dương Phàm phải làm chi là củng cổ tu vi phập lực cùng vói V đồ tăng cảnh giới hiện tại.
Từ nơi nữ nhân áo vàng hiểu được, nếu cảnh giới khá cao. lần sau mớ phong ấn khổng chế lực lượng càng mạnh.
Trước đó. Dương Phàm toàn lực triển khai cảm quan, điểu tra toàn thân, cũng không thấy còn dị tượng gì.
Lúc trước sớ dĩ bị Vũ Dương dễ dàng tìm được, hơn phần nửa là bị xà nữ áo trắng Độ Kiêp Kỳ kia hạ ấn ký truy tung.
Bới vì chênh lệch về cảnh giới, trong tình huống không cẩn thận lưu ý. Ngay cả Dương Phàm cũng không thẻ nhận ra ấn ký này.
- Có thể lúc ta phá vỡ tầng phong ấn thứba đã gạt bó ấn ký này.
Dương Phàm yên lòng, tĩnh tu ở trên hoang đảo này.
Sớ dĩ không lập tức rời đi là bời vì hoang đảo này có ào trận nữ nhân áo vàng thiá lập, dõi mắt toàn bộ Bồng Sơn Đào vực cũng không ai có thể nhìn thấu.
Tương đối mà nói. ngoại giới chi sợ đang tìm tòi hắn thật kỹ lưỡng.
Dương Phàm tính toán ớ nơi này tĩnh tu vài chục năm, để cao cành giới một chút, d odnogf thời cũng hv vọng liên lạc với Đặng Thi Dao, hy vọng nàng cung cấp một trận pháp mini. có thê giám xóc lực lượng phong ấn bộc phát.
Đặng Thi Dao cũng lập tức đồng ý. đáp:
-Tốt nhất là có pháp bảo tài liệu chắc chắn, khảm cùng trận pháp ớ một chỗ. rồi trói buộc ở trên phong ấn.
- Cách này rất tốt!
Dương Phàm vỗ tay khen ngợi, lại cười nói:
- Nếu cần Pháp bảo và tài liệu, ớ chỗ ta chổng chất như núi, đặc biệt còn có một ít tài liệu thượng giới.
Hai người cùng nghiên cứu. do Đặng Thi Dao bố trí trận pháp. Dương Phàm phụ trách luyện chế Pháp bảo.
Dựa theo ý nghĩ của Đặng Thi Dao. Dương Phàm luyện chế một tòa tháp nhỏ màu đen hình xoắn ốc, chất liệu bản thân lấy tài liệu thượng giớii làm cơ sỡ, cũng bỏ thêm vài loại tài liệu đặc thù của nhân giới, bao gồm tài liệu kháng pháp, không gian.
Dương Phàm đặt tháp nhỏ xoắn ốc này ớ trên tay. dùng lực mạnh vỗ vào đáy. pháp lực môn trừo tràn vào.
Một chưởng cường đại như thế có thể phá núi vỡ đất.
Nhưng mà lực bộc phát khi tiến vào tháp nhỏ xoắn ốc lại bị giám xóc thật lớn, lúc phun ra uy lực chi còn lại một hai phản mười.
Đây còn là tình huống tháp nhỏ chua được khắc trận pháp.
Một khi đem trận pháp của Đặng Thi Dao đểu khảm lên, hiệu quả ít nhất còn gia tăng vài
lần.
Sau khi Đặng Thi Dao nhìn thấy tháp này, cũng rất vừa lòng, nhưng lại trêu ghẹo:
- Sổ tài liệu trân quý đê luyện chế ra tháp nhỏ này. đêu đủ luyện chế một kiện Bán Tiên khí rồi.
Cũng không khác gi nói thủ đoạn luyện khí của Dương Phàm kém còi.
Tuy nhiên, trinh độ chắc chắn của tháp nhỏ này là không thể hoài nghi.
Hai người cùng cố gắng, tốn mất hai ba năm rốt cục luyện chế thành công tháp nhỏ xoắn ốc loại Pháp bảo phong ấn này.
- Tướng công, không biết nên lấy tên gì cho tháp này?
Đặng Thi Dao có chút chờ mong nói.
- ừm. không bẳng gọi là Trấn Thiên Tháp.
Dương Phàm cười ha hả.
Ý niệm khẽ động, Trấn Thiên Tháp hóa thành một đạo ô quang tiến vào Thủy Hồn Giới, rơi xuống phía trên bảy tầng phong ấn còn lại.
Thủv Hồn Giới gợn nén một hỗi gợn sóng, rất nhanh khôi phục bình tĩnh.
Dương Phàm rất vừa lòng, gật đẩu:
- Như vậy, cho dù hiện tại ta phá vỡ tâng phong ấn thứ tư, cũng sẽ không ảnh hướng đến tính mạng. Nhưng giờ phút này cảnh giới không đù. không thể lọi dụng lực lượng phong ấn một cách lớn nhất.
Trấn Thiên Tháp có thể giảm xóc thật lớn lực lượng phong ấn. phóng thích tương đối ôn hòa. Đây quá thật là ý tường Kỳ diệu.
Cho dù nữ nhân áo vàng biết được việc này chi sợ cũng sẽ khen ngợi.
Sau khi giải quyết nan để phong ấn. trong lòng Dương Phàm cũng thoải mái. hói Đặng Thi Dao việc di chuyển cùa các thân hữu.
Đặng Thi Dao đáp:
- Đại bộ phận thản hữu đã bí mật di Chuyên tới trong phạm vi Đại Tân, ờ một nơi hoang vu héo lánh, cư trú trong Thiên Lan tiên phủ. Chi có Tiên Đạo Tông, Tuệ Tâm muội muội cùng Hàn Lưu Ly còn chua rút đi.
- Được. Vậy ta cũng yên tâm hơn phần nửa.
Dương Phàm khẽ buông lòng một hơi. trong lòng hơi chút hổ thẹn.
Hắn âm thẳm hạ quyết tâm, nhất định khiến thực lực cường đại đến một trình độ khiển trong một giới bất kỳ người nào cùng không dám nhúng chàm mình cùng những người có liên quan.
Từ đó về sau. Dương Phàm ở trên hòn đảo hoang vu ờ Bồng Sơn Đảo vực này bắt đầu bế quan tu luyện dài lâu.
Dương Phàm càng chú trọng lĩnh ngộ. lặp đi lặp lại tìm hiểu cành giới vẫn Hoa Kỳ, thậm chí kéo dài đến Chứng Quả Kỳ.
Lĩnh ngộ chiểu sâu cùng với đào móc, khiến cảnh giới Dương Phàm ổn địrih tăng lẻn.
- Nghe nói Thiên Nhất Hồn Thủv đổi với linh hồn có hiệu quả kỳ diệu...
Dương Phàm uống vài giọt Thiên Nhất Hồn Thủy, đột nhiên thấy toàn bộ linh hồn phàng phất như được ngâm trong suối nước nóng.
Rồi sau đó. linh đài hắn càng thêm thanh minh ngưng thật, cảnh giới tăng lẻn nhanh hơn vài lẩn.
Dương Phàm mừng rỡ:
- Không nghĩ tới Thiên Nhất Hồn Thủy còn có tác dụng kỳ diệu như vậy.
Nếu linh hồn bị thương, sử dụng Thiên Nhất Hồn Thủv này gần như có thể chữa trị trong giây lát.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao tu sĩ Độ Kiếp Kỳ đối với Thiên Nhất Hồn Thùỵ này cũng rất động tâm.
Nếu tu sĩ Độ Kiếp Kỳ có được Thiên Nhất Hồn Thủy, ớ dưới thiên kiếp cho dù nhục thân bị hủy, linh hồn cũng không dễ dàng bị tiêu tan. Như vậy sau khi trải qua thiên lôi tẩy lễ có thê lựa chọn trở thành Tán tiên.
Có thể nói Thiên Nhất Hồn Thủv này diệu dụng vô cùng. Dương Phàm biết được, chi là một bộ phận trong đó.
Chi là hôm nay, Thiên Nhất Hồn Thủv ớ đại lục gần như hoàn toàn tuyệt tích.
về phẩn Ngoại Hải vực, Dương Phàm từng hòi nữ nhản áo vàng, cùng là cực kỳ hiếm thấy, gần như tuyệt tích.
Năm tháng thoi đua. nháy mắt đã trôi qua hai mươi năm.
Pháp lực trong cơ thể Dương Phàm ổn định, cảnh giới tăng lên cực cao thậm chí tới gần vẫn Hoa hậu kỳ.
Mà lúc này. cỗ khí tức huyễn lệ tráng quan tự nhiên trên thản Dương Phàm cũng thu liễm vài phẩn.
- Giải khai một tầng phong ấn, cũng không đủ đảnh vào vẫn Hoa hậu kỳ, nhất định phải mớ tâng phong ấn thứ tư mới có thê thành công! Xem ra, vẫn Hoa hậu kỳ sẽ là giai đoạn thực lực tăng vọt trong cảnh giớii này...
Chính tại một ngày này. hắn đột nhiên nghe được vài tiếng phá không.
Vài đạo độn quang xuyên qua, hạ xuống hoang đào này.
Dương Phàm chấn động tâm thẩn, như thế nào có người có thể xông tới?
Nén biết rẳng ảo trận này chính là nữ nhân áo vàng lưu lại.
Tuy nhiên khi hắn triển khai cảm quan, thẩn sắc đột nhiên biến đổi.
Nguyên lai trải qua hai mươi năm, ảo trận bồn phía hoang đảo linh khí bị hao hết. đã biến mất.
Dù sao ảo trận đó cũng là nữ nhân áo vàng lâm thòi bố trí. có thể duy trì thời gian dài nhưvậy cũng là khó tin.
- Đại nhân, chinh là hòn đảo này. haimưoi năm trước đột nhiên biến mất. Chúng ta cho rằng địa hình đáv biển biến hóa. đã bị chìm rồi. Mà hai năm gần đây nó lại xuất hiện.
Thanh âm này vang lẻn mang theo vài phẩn nịnh nọt.
"Không tốt!"
Dương Phàm chấn động tâm thẩn, cảm quan dung nhập thiên địa, nắm trong tay toàn bộ hòn đào. thấy rõ khuôn mặt vài vị khách không mời mà tới.
Chủ nhản thanh âm nịnh nọt kia là một tu sĩ Hóa Thẩn Kỳ đại viên mãn, đặt ớ Ngoại Hải vực cũng không tính hiểm thấy.
Đối tượng hắn cung kính tiếp đón có bổn năm người. Một nam nhân mắt ưng Hợp Thể đại tu sĩ, bổn người còn lại đểu là Hợp Thể sơ kỳ. trung kỳ.
Những người này đểu trang phục chắp pháp, trong vẻ nghiêm nghị lộ ra vài phẩn sát phạt.
- Truyền lệnh xuồng, trong phạm vi thủy vực ngàn vạn dặm tính từ đào này kiểm tra hết thảy người khả nghi.
Nam nhân mắt ung ra lệnh một tiếng, hài vực phụ cận sôi trừo một hỗi.
Thòng qua Truyền tấn phù, Truyền tấn lệnh, từng tin tức truyền đi các nơi.
Không bao lâu, hải vực phụ cận, tu sĩ chấp pháp tu vi cao thấp không giống nhau xuyên qua khắp nơi hải vực.
Dương Phàm kinh hãi. Vãn minh tu tiên Ngoại Hải vực ỡ một trình, độ nhất định có thể sánh được với thời kỳ thượng cô.
- Tu sĩ bản thổ đểu có thản phận lệnh bài. phù hợp với linh hồn khí tức bản thản, không thể giả tạo. Nếu là tu sĩ liên minh nhân loại thủv vực khác của Nam Hải Vực, cùng có thể bài trừ. Bời vì người kia tới từ đất liền.
Nam nhân mắt ưng cười lạnh, khóe miệng có một tia trừo phúng, bộ dạng tự tin vô cùng.
Một bộ phận tu sĩ chấp pháp bắt đẩu ớ trên đảo triển khai một hỗi điểu tra ti mi.
- Có khí tức tồn tại, khả năng vừa rời đi không lâu.
Rất nhanh có tu sĩ chấp phập báo tin. trên tay hắn lơ lửng một con sâu xanh mượt.
Dương Phàm dung nhập trong lòng đất, chứng kiến năng lực tiểu đội truy tung của tu sĩ Ngoại Hải vực, không khói mớ rộng tầm mắt.
Tuy nhiên Dương Phàm nắm trong tay thiên địa tự nhiên, tự nhiên sẽ không dễ dàng bị lộ như vậy.
Rất nhanh, trên toàn bộ hòn đào chi còn lại nam nhân mắt ưng cùng vói hai tu sĩ Hợp Thể Kỳ.
- Đại nhân, theo lời đồn tiểu tử họ Dương kia có được Thiên Nhất Hồn Thủy thậm chí là Tụ Lôi Đinh thất truyên nhất giới. Đại đảo chủ Bông Sơn Đào dùng số tiên lớn treo giải. Việc này thậm chí chấn động hai đại liên minh Nam Hài Vực.
Trong đó một nam nhân cười nói.
- Có tu sĩ tận mắt nhìn thấy Dương Phàm kia chém giết Băng Thủy nhị sứ, sử dụng Tụ Lôi Đinh trực tiếp đánh chết hai trưởng lão Dược Thánh Tòng.
Tên còn lại lộ vẻ hỗi hộp nói.
Nam nhản mắt ung nhấc tay. trong lòng bàn tay hiện lên con mắt nhuốm ánh bạc, nhanh chóng đảo qua toàn bộ hoang đảo.
Giờ khắc này Dương Phàm sinh ra một loại cám giác kỳ diệu, ánh mắt kia dường như có thể nhin xuyên hết thảy.
Nhưng Tu Tiên giới thẩn thòng pháp thuật vô số, lại càng không thiếu một số bí thuật truyền thùa xa xưa. Dương Phàm cũng không kinh ngạc, xác nhận minh khôngbại lộ.
- Đúng rồi, bên trên có lệnh nếu chính diện gặp người này, tuyệt đối không thể đánh bừa.
Con mắt hiện lên trong lòng bàn tay nam nhân mắt ưng biến mất. sau đó cười cười:
- Đại đào chủ sử dụng phương pháp hai bút cùng vẽ, cùng lúc phái vài vị cường giá đi đất liền. Nghe nói Dương Phàm kia đối với thán hữu rất là che chớ...
Dương Phàm nghe nói lời ấy. lạnh lẽo không hiểu, âm thẩm cắn răng. Chuyện hắn sớm phòng bị không ngờ thật sự đã xảy ra.
Sát ý cùng lòng báo thù trong lòng hắn lại kiên định, gấp trăm lần.
Dương Phàm dung hợp truyền thừa Thỗ Linh Châu, dung nhập vào trong tầng nham Thạch, nghe được người đàn ông mắt ưng nói chuyện với hai đại tu sĩ Hợp Thê Kỳ khác.
- Đại đảo chú dùng phương pháp hai bút cùng vẽ, phái mấy vị cường giả đi đất liền, nghe nói Dương Phàm kia rất bao che cho người thân
Âm thanh này khiến trong lòng Dương Phàm phát lạnh, âm thẩm nghiến răng nghiến lọi.
Đột nhiên, hắn phát hiện phụ thân có dự kiến từ trước, từ lúc mình rời khòi đi đến Ngoại Hải vực. liền đề nghị cho đám người thân ẩn cư.
Khá tốt! Kế hoạch này từ mười mấy năm trước cũng đã thực hiện xong.
Chúng thân hữu, cơ bản ẩn cư ớ Thiên Lan tiên phủ, nẳm trong một vùng đất hoang vu hẻo lánh, tuyệt đối khó tìm.
Ngay cả có thể tìm được, lục lượng phòng ngự của Thiên Lan tiên phủ. dõi mắt khắp cả Nhân giới, đêu hiếm có người nào có thê công phá tiên phủ, huống chi Đại Tân đang chịu ảnh hướng của Tẻ Thiên Phệ Huyết Đại Trận.
- VũNghiên ... Còn có Bồng Sơn tán nhân, địch nhân như vậy. ta trả lại gấp mười!
Lệ quang trong mắt Dương Phàm lóe lên, trong lòng sát phạt, kiên định và mãrih liệt trước nay chua từng có.
Tuy nhiên, Dương Phàm cũng biết rõ, lấy tu vi hiện tại của minh, muốn đi ám sát hai người này, chi sợ không quá thực tế. ngoại trừ nguyện ý chịu phiêu lưu to lớn.
- Chi cẩn ta tu luyện đến vẫn Hoa hậu kỳ, thực lực chắc chắn tăng vọt, đến lúc đó ít nhất giết chết Vũ Nghiên cũng không có bất cứ khó khăn gi.
Dương Phàm dung nhập vào trong đảo nhỏ. chi đợi đám người đàn ông mắt ưng ròi đi.
Không biết vì sao, Dương Phàm cảm giác khi người đàn ông mắt ưng đang dùng bí thuật tra xét đảo nhỏ, cũng không sử dụng toàn lực.
Có lẽ hắn cho rẳng Dương Phàm đã sớm rời đi, có lẽ không muốn trực diện đổi mặt với địch nhân đáng sợ như thế.
- Nơi nguy hiểm nhất cũng chính là nơi an toàn nhất. Mình không có lệnh bài thân phận, hiện tại tùy tiện chạy ra. tỷ lệ bị phát hiện, ngược lại càng lớn hơn.
Dương Phàm quyá định sưv nghĩ, không lập tức rời đi.
Còn nữa, hắn còn quan tâm đến tinh hướng thân hữu trong đất liền.
Rất nhanh, hắn thông qua chiếu rọi của Tiên Hồng Không Gian, có được liên hệ với thân hữu trong Thiên Lan tiên phủ.
Tiên Hồng Không Gian, có thể trợ giúp Dương Phàm chiếu rọi vật thể hay sinh mệrih có dấu vết thẩn thức, hiện tại Ngay cả vật còn sống cũng có thể trực tiếp thu vào.
Duy nhất tiếc nuốt chính là, bản tôn của Dương Phàm không thể được hướng loại năng lực chiếu rọi trong nháy mắt. bằng không thế gian này không có bất cứ người nào có thê tạo thành uy hiếp với hắn.
Bởi vì hắn là người khống chế Tiên Hồng Giới, thông đạo chiếu rọi này, là thông qua Tiên Hồng Giới thực hiện, cho nên tạm thời không thể cho bản thể của mình chiếu rọi đến các nơi.
Điểu này giống như một người có lực lượng vô cùng lớn, có thể nâng vạn vật thế gian, nhưng chi duy nhất không thể nâng mình lên, điểu này không liên quan đến khí lực, mà là cực hạn của bản thân.
Đất liền Đại Tần.
Trong Thiên Lan tiên phủ.
- Phụ thân! Mọi người có di chuyển đến nơi này hay không?
Dương Phàm lấy thế thân xuất hiện.
- Chỉ còn đứa nhỏ Tuệ Tâm này thôi, nàng không bò được Tiên Đạo Tông, tính chinh đốn mấy năm, rồi đến đây
Dương Thiên đi tới. chợt chuyển mắt. cười đài nói:
- Phàm nhi tại Ngoại Hải vực có kết với cừu địch nào không?
- Phụ thân thực sự có dự kiến trước.
Dương Phàm thở dài một tiếng, thần sắc nghiêm nghị nói:
- Từ hôm nay. tiên phủ này từ ngài và Thi Dao cùng nhau nắm giữ.
Dương Thiên giỏi về kế sách bổ cục, mà Đặng Thi Dao là kỳ tài trận pháp, nhân vật cấp tông sư trận pháp, nắm giữ đại trận tiên phủ.
Rồi sau đó. phán thân thứ hai Mộc Phong của Dương Phàm ờ Tiên Đạo Tông, tìm tới Dương Tuệ Tâm.
Sau khi nói rõ ý đồ, thẩn sắc của Dương Tuệ Tâm cũng chợt biến đổi, nói với vẻ ngưng trọng:
- Đại ca cho muội thời gian mấy ngày. Muội cần chinh đốn cuối cùng, sẽ nhanh chóng ròi đi.
Mộc Phong gật gật đầu, thân hình hắn giống như árih sáng óng ánh xanh nhu hòa chập chờn không ngừng.
Không giống như phần thán thứ nhất Thạch Thiên Hàn, Mộc Phong là hóa thán của năng lượng tinh khiết.
Từ sau khi Cửu u Ma Đế thi triển bí thuật Cửu u Quy Uyên, tất cả người tu luyện Cửu u Ma Công trong một giới, đểu bị kéo đi một cách khó hiểu, mà Ngay cả Thạch Thiên Hàn
cũng không ngoại lệ.
Bời vì trong chóp mắt bị kéo đi, thẩn thức liền đoạn tuyệt liên hệ. sinh tử không rõ, Dương Phàm cũng không thê thông qua Tiên Hổng chiếu rọi. tìm được Thạch Thiên Hàn.
Mà bản thân Dương Phàm, cũng có chút may mắn, trước đây vì Chuyên tâm thôi diễn Tiên Hồng Quyết. toàn bộ truyền một thân ma công cho phần thân, đồng thòi cũng căn cứ vào trong một loại trực giác mơ hỗ.
Sau mấy Ngày đó, Dương Tuệ Tâm an bài Tiên Đạo Tông điểu động to lớn, toàn lực chuyển giao tông phái.
- Từ hôm nay trờ đi. bản trưởng lão sẽ ròi khòi Tiên Đạo Tông, sẽ do Tam Kiếm trường lão nắm giữa vị trí đại trường lão
Trong đại điện nghị sự, tạo ra một mảnh chấn động.
- về phẩn hướng ta đi, sẽ khôngtiết lộ cho bất cứ ai.
Cuối cùng Dương Tuệ Tâm lại cười nói.
Ngày đó, Dương Tuệ Tâm trống rỗngbốc hơi.
Hai tháng sau, một đội tu sĩ chấp pháp Ngoại Hải vực. hùng hổ đuổi tới Đại Tần. Người cầm đâu là một lão già tóc xarih, đôi mắt híp lại, bộ dáng rất khôn khéo.
Thần thức lão đảo qua Tiên Đạo Tông trước, không cần giải thích, chộp tới mấy vị truớng lão mạnh nhất, tiến hành tra hòi.
Những tu sĩ Tiên Đạo Tôngnày tự nhiên không có sức phản kháng.
- Không biết tung tích của thân hữu Dương Phàm, không ngờ đểu đi trước rồi.
Lão già tóc xanh, sắc mặt ngưng trọng.
Lão là một khách liêu duới trướng Bồng Sơn tán nhân, tu vi Hợp Thể trung kỳ. lần này lĩnh nhiệm vụ chinh chiến đất liền, mà còn là tự động xin đi giết giặc.
- Chẳng lễ Dương Phàm này có năng lực đoán trước?
Lão già tóc xanh thông qua tra hòi, biết được cổ hương Bắc Tẩn của Dương Phàm.
- Xuất phát! Đi tới Bắc Tần!
Lão già tóc xanh ra lệnh một tiếng, tổng cộng hai mươi tiểu đội chấp pháp xuất phát tới Bắc Tẩn.
- Lục ôngtiền bối! Vì sao không trực tiếp tiêu diệt môn phái kia. làm như vậy có thể bức bách thân hữu Dương Phàm hiện thân.
Một lão già khô gẩv trong đó hỏi.
- Tuyệt đổi không thể.
Lão già lục phát lại nghiêm vẻ mặt:
- Không nói đến Tiên Đạo Tông này có tông đà Thiên Đạo Tiên Tông, thực lực cường đại Ngoại Hải vực. càng không thể xúc phạm chính là, lão tổ tông của Tiên Tẩn hoàng tộc Ngoại Hài vực đă có lời. ai dám can thiệp trật tự cùa Đại Tần, sẽ là địch với lão. VỊ lão tô tông Tiên Tần kia mặc dù bế quan hàng năm, nhưng lại rất đáng sợ. tiêu diệt toàn bộ Bồng Sơn đại đảo vực chúng ta. không cân tốn nhiêu sức.
Lão già khô gầv kia nghe vậy. đột nhiên tinh ngộ, không ngừng rùng mình.
- Còn nữa, Yêu Long Hoàng của Yêu Hoàng Cảnh, cũng có chút quan hệ với Cửu Thiên Long Hoàng Đông Hải Vực. không ai dám tới đó giương oai.
Lão già tóc xanh trước khi xuất phát dường nhu đã có chuẩn bị đầy đủ, làm sao không thể raớt họa. đểu hỏi thăm rất rõ ràng.
Con đường phi hành cực kỵ xa, một hàng đám tu sĩ chấp pháp, đi tới Bắc Tần, thông qua tìm hiêu. đi tới Ngư Dương quốc.
- Ha ha! Các ngươi đến gâv phiền toái với phần thân của Dương mỗ sao?
Một người đàn ông óng árih xanh như nước, lơ lửng trên Thanh Giang Hà.
- Không tốt! Là Dương Phàm.
Đám tu sĩ chấp pháp hoảng hổt. lấy thực lực của bọn họ. nếu gặp bản thân của Dương Phàm, chỉ sợ không có bất cứ năng lực nào trá đòn.
- Đừng sợ! Chi là phần thân của Dương Phàm thôi.
Lão già lục phát nói với vẻ mặt lãnh tĩnh.
Lấy thực lực hai mươi tu sĩ Hợp thể bọn họ, hẳn là đủ để đổi mặt với phần thân Dương Phàm.
Càng quan trọng là ... Đây là ở Bắc Tần, giớii hạn tu vi cao nhất là Hóa Thẩn trung kỳ.
Rẩm ào.
Rồi đột nhiên, Thanh Giang Hà duới chân Dương Phàm, dâng lên sóng lớn cao trăm ngàn trượng, phía trên đứng lặng một lão già tóc lam hòa ái.
- Ngươi là ai?
Đám người lão già tóc xanh chấn động, cảm nhận được một luồng lực lượng kinh khủng hít thớ không thông.
- Hà Lạc tiền bổi! Dương mỗ muốn kiến thức thẩn thông của ngài một chút.
Phần thân cùa Dương Phàm đứng một bên, cười dài nói, không có ý ra tay.
Hà Lạc cười ảm đạm:
- Lục kiếp Tán tiên đích thân tới, còn có thể đánh một trận, những người này chẳng qua chi là lính tôm tướng cua Ngoại Hải vực.
Đám người lăo già tóc xanh nghe vậy, lại sợ hãi vạn phần, khẩu khí người này cũng quá
lớn.
Lục kiếp Tán tiên, chi là truyền thuyết tại Ngoại Hải vực. thậm chí căn bản không tồn tại.
- Nhanh bỏ chạy.
Lão già tóc xanh quyết đoán hạ lệnh, đám tu sĩ chấp pháp, nhanh chóng rời đi.
- Muốn chạy sao? Không bẳng đến Hà Uyên Đình cùa ta, làm khách mấy vạn năm đi.
Hà Lạc cười ấm áp như gió, tay áo vung lên. một mảnh hào quang thủv lam, bao phủ một mảnh hư không.
- Ôi! Không tốt!
Đám người lão già tóc xanh hoảng sợ. một tiểu đội tu sĩ chấp pháp cao nhất, như tôm nhỏ cá nhỏ. bị hút vào trong lòng bàn tay Hà Lạc.
- Đây là thẩn thông gì?
Đám người lão già tóc xanh hồn phi phách tán.
- Thật là lính tôm tướng cua!
Phần thân Dương Phàm, thất thần một trận, nhìn hai mươi mấy người nhỏ bé, đang giẫv dụa trong lòng bàn tay Hà Lạc.
Thình thịch!
Bàn tay Hà Lạc vung lên, những người được chuyển dời đến Hà Uyên Đinh, phong ấn vào trong mật thất ngẩm.
- Ta là người thủ hộ Bắc Tẩn, bất cứ tu sĩ nào ngoài đại lục, dám gâv hồn loạn thanh binh nơi này. ta liền bắt họ trấn áp đáv sông.
Hà Lạc lại cười nói.
Càng kỳ diệu hơn chính là âm thanh của ông, mơ hỗ truyền tới Ngoại Hải vực.
Giờ khắc này, đại năng Độ Kiếp Kỳ trờ lên ở Ngoại Hải vực, nắm giữ được âm thanh dường như đến từ thiên ngoại, một đám khiếp sợ không hiêu.
- Đây không ngờ là thuật truyền âm thiên ngoại, đất liền không ngờ có cường giả cấp bán tiên.
Cao nhân lánh đời Ngoại Hải vực. bị âm thanh này chấn động, rất nhanh truyền lệnh xuống, không cho môn nhân đệ từ tới giương oai đại lục Bắc Tần.
Cảm quan Dương Phàm hiểu thiên địa. cũng nghe âm thanh này.
- Hà Lạc này hiển nhiên là thế ngoại cao nhân, truớc đây cũng thật sự nhìn lầm.
Đầu tiên là Dương Phàm khiếp sợ vô cùng, rồi sau đó trong lòng mừng thẩm.
Có đuyên kết bạn với người đại năng như vậy. là may mắn cỡ nào.
Mà nay, khi Hà Lạc trở thành người thủ hộ Bắc Tần. cố hương cùa Dương Phàm sẽ không gặp sự xâm phạm của cường giả Ngoại Hải vực.
- Ngươi không cẩn cảm tạ, từ khi Bắc Tẩn chua hình thành, ta đã sinh ra tại đây. Nơi này càng là cố hương cùa ta.
Hà Lạc cười nói với Mộc Phong.
Thân hình ông hóa thành ánh sáng trong xanh, dung nhập Thanh Giang Hà.
Dương Phàm ờ một hoang đảo vô danh ỡ Nam Hải Vực, Bồng Sơn Đảo, ánh mắt lăng lệ giống như kiếm : "Tốt! Tốt! Tốt! Cứ như vậy, ta vốn không còn bất cứ lo lắng nào ớ nhà rồi".
Một hai năm gần đây. tốc độ tra xét vùng thủy vực này giảm nhỏ.
Dương Phàm tính sắp sừa rời đi Bồng Sơn Đảo Vực, đi đảo lớn khác để tĩnh tu, chuẩn bị thực hiện kế hoạch trả thù của mình.
Vèo vèo
Đúng lúc này, hai đạo độn quang, rơi xuống trên đảo nhỏ.
Một nam một nữ.
Con ngươi Dương Phàm co rụt lại. một người đàn ông mắt ưng trong đó. gặp mặt lần trước.
Mà cô gái bên cạnh, dung nhan đoan trang tuyệt mỹ, tướng mạo yểu điệu, vòng eo như rắn nước, khí chất lộ ra mấy phẩn cao nhã. Mà trong đôi mắt kia có mấy phẩn quyến rũ, phảng phất như có thể kéo người đi.
Nàng này là thân thể đo thiên sứ và ma quy kết hợp, có được năng lực quyến rũ thiên hạ.
- Là nàng!
Tim Dương Phàm đập nhanh hơn.
Nàng không phải là Vũ Nghiên chứ là ai?
Càng tuyệt hảo hơn chính là hai người Vũ Nghiên đúng lúc rơi xuống chỗ đất Dương Phàm đang ớ.
Điều này quả thật là cơ hội ra tay tuyệt hảo!
Trong lòng Dương Phàm hưng phấn nan rẩy.
Trong lòng Dương Phàm nan rẩy hưng phấn: Thật sự là đi mòn giày sắt không tìm được, lúc có được lại không phí công.
Hắn đã tính rời khỏi nơi hoang đảo này, không nghĩ tới cô nàng Vũ Nghiên này, gần như lấy cách thức đơn lẻ, xuất hiện ớ trên đinh đẩu mình. Sớ dĩ là nói trên đinh đẩu. bời vì hai người Vũ Nghiên, cũng chi cách Dương Phàm một tầng đất nham Thạch.
Khứu giác kinh người của Dương Phàm, gần như có thể ngửi được mùi thom quen thuộc trên cơ thể cô nàng này cùng với loại khí tức khiến người ta luyến ái vô cùng.
Tuy rẳng Dương Phàm có quan hệ xác thịt với nàng nhưng lúc đó là dưới loại nghịch cảnh, không có bất cứ tình cảm gì.
Nếu có nắm chắc, Dương Phàm tuyệt đổi sẽ sát phạt quyết đoán.
Đối với loại đàn bà độc ác có tâm kế đáng sợ này, thậm chí là bất cứ địch nhân nào, Dương Phàm đểu nhất quyết lãnh huyết vô tình.
Dương Phàm thu liễm khí tức, dung hợp với mặt đất của cả đảo nhỏ này thành một thể, hóa thân thành một phẩn của chúng nó.
ờ trong cảm quan, mặt đất này giống như thân thể máu thịt của Dương Phàm, không khác gì nhiều so với phụ tá đắc lực.
Hắn cực lực cẩn thận suy xét, cố lấy một kích phải giết chết.
Bới vì đã tiếp xúc qua với Vũ Nghiên. Dương Phàm biết sự lợi hại của nàng.
Đối phương là tu sĩ Hợp Thể đại viên mãn, nửa chân bước vào Độ Kiếp Kỳ, thực lực hơn Hợp Thể đại tu sĩ mấy lẩn.
Ngay cả chính diện tác chiến. Dương Phàm mặc dù tự nghĩ mình có nắm chắc thủ thắng, nhưng phải hao phí một hỗi khổ tâm.
- Vũ trường lão! Dương Phàm đã từng xuất hiện qua trên đảo nhỏ này, chúng ta đểu tra qua mấy lần, hắn hẳn là đã sớm rời đi. Vũ trường lăo còn lo lắng, muốn điều tra lại sao?
Người đàn ông mắt ung nghi hoặc nói.
Vũ Nghiên vươn bàn tay ngọc tinh tế kia, trên đó lưu chuyển một con sâu xanh óng ánh, thoạt nhìn có chút ghê tởm.
Khi con sâu này xuất hiện trong lòng bàn tay của nàng, Dương Phàm ẩn núp bên dưới, sinh ra một loại cảm giác kỳ quái.
- Đây là Vạn Niên Lục Linh Trùng? Không nghĩ tới Vũ tiền bổi không ngờ có kỳ vật khứu giác như thế. nghe nói phàm là khí tức nó từng ngửi qua thì sẽ không quên, mặc kệ người đó chạy rất xa, cũng có thể truy tùng bẳng khí tức.
Người đàn ông mắt ưng hoi nói với vẻ yêu thích và ngưỡng mộ ngạc nhiên thán phục một chút.
- Vạn Niên Lục Linh Trùng?
Dương Phàm chấn động, thẩm nghĩ không tốt.
Tên con sâu này, hắn cũng từng nghe nói qua.
Đúng lúc này. Vạn Niên Lục Linh Tnàng trong lòng bàn tay của Vũ Nghiên, trờ nên sao động một trận khác thường, dường như phát hiện điêu gì.
VũNghiên đột nhiên biến sắc:
- Nơi này quả nhiên có khí tức của Dương Phàm, hắn đã ờ nơi này một thời gian rất lâu, hoặc là ....
Ra tay!
Lệ quang trong mắt Dương Phàm chợt lóe, nếu không ra tay, sẽ không có cơ hội rồi. Phổc! Ầm! Một bàn tay to từ dưới tầng nham Thạch kia lên. phát ra một mảnh phong mang, hung hăng chọc về phía đôi con ngươi tinh tế trong suốt của Vũ Nghiên.
Một kích này nếu như thực hiện được, còn muốn đáng sợ hơn tan xương nát thịt gấp mười lẩn.
Vũ Nghiên yêu kiều quát một tiếng, phảng phất nhu cảm giác tiên đoán trước, một đôi giày thêu nhìn như thông thường phát ra một luồng quang mang đen sẵm, tiếp tục giậm một cái, đế giàv kia nôi lên một mánh độc đinh tràn ngập, mũi đinh bén nhọn kia, hàn quang chung quanh, dĩ nhiên là lợi bảo công kích hiếm thấy.
Phốc!
Dưới va chạm của hai người, Vụ Nghiên bị đánh văng ra, thân thể mềm mại nhanh lui, cười khúc khích:
- Khi ta đến nơi này, liền biết ngươi đang ờ trên hòn đảo này.
Dương Phàm kêu lên một tiếng đau đớn, sắc mặt cũng âm trầm, loại phương thức đánh lén mọi chuyện đểu thuận lợi không ngờ thật sự thất bại!
Chẳng những thất bại, lại còn ăn khổ, cánh tay giao kích với độc đinh kia dưới giàv thêu của đối phương, cắt qua một vết máu.
Một chút vết thương đó không tình gì, nhưng độc lực đáng sợ này, khiến cánh tay Dương Phàm nan lên, thể chất đặc biệt của hắn lập tức bắt đầu sinh ra miễn dịch.
Tuy nhiên trong khoảng thời gian ngắn, thực lực của Dương Phàm tổn hại đến bảv tám phẩn.
-Nàng không ngờ ác độc như thế!
Dương Phàm vẫn xem nhẹ tâm cơ cùng sự ác độc của đổi phưong như trước.
Vũ Nghiên nhìn thân thể mềm mại quyến rũ như thanh cao, kì thật không chỗ nào không giấu sát khí.
Đòi giày thêu nàng mang, hiển nhiên là một loại sát khí ẩn độc. một loại độc đinh dưới đế hài, rất sắc bén, đểu là một loại hình lợi bảo công kích, trên đó có kịch độc. lại trí mạng.
Nếu như Dương Phàm không có thân thể bất diệt, thể chất khắc chế vạn độc, một chút nhưvậy liền có thể giết chết mấy lẩn đại tu sĩ Hợp Thể.
- Dương Phàm! Bản trưởng lão khuyên ngươi nên thúc thủ chịu trói đi.
Vũ Nghiên nói với vẻ lạnh nhạt:
- Chi cần giao ra Hoàn Hổn Pháp Đàn và Tụ Lôi Đinh, thì sẽ lưu cho ngươi một con đường sống.
Vèo vèo vèo! Chính lúc này. vô sổ tu sĩ chấp pháp, từ chung quanh hải vực chạy tới.
Vẻ mặt Dương Phàm lạnh xuống, tâm niệm thoáng động, là đang lo lắng, có lẽ nên chiến đấu một hỗi. trước giết chết Vũ Nghiên này.
Tuy nhiên, xác xuất thành công cũng rất thấp.
- Tiểu bảo bổi! Độc thuật của ta nhưthếnào?
Thấy sắc mặt của Dương Phàm, ngược lại Vũ Nghiên cười quyến rũ.
Một khắc kia, Dương Phàm thấy được một khuôn mặt khuynh quốc tràn ngập mị lực, giống như lại dâng lên sư hoàn mv của nàng khiến người ta rất luyến ái.
Trong nháy mắt đó tâm thẩn hắn gần như thất thủ.
Ba!
Bàn tay ngọc tinh tế của Vũ Nghiên vung lên, một mảnh tinh quang lam bích hư vô, ẩn chứa phập lực và độc thuật đáng sợ, như sóng gợn tập kích về trước mặt Dương Phàm.
Mưu kế độc thuật nơi nào cũng có!
Thừa dịp ngươi bệnh, lấy mạng ngươi!
Bất cứ sơ hớ nào, đểu khiến cho Vũ Nghiên công kích với thủ đoạn đáng sợ.
Mà bản thân nàng có thể chất và mị thuật đặc biệt, có thể tạo ra rất nhiều cơ hội.
Định lực của Dương Phàm rất mạnh, trong nháy mắt liền hiểu ra, há miệng phun ra. một vùng hào quang màu xanh tràn ngập lục ý. phun ra như thác nước.
Đùng Ầm!
Vị trí hai người giao thủ. một vùng cơn lốc đáng sợ, thổi quét qua phạm vi ngàn dặm.
Người đàn ông kia duới độc thuật và dư âm kia. bị trọng thương, kêu lên một tiếng đau đớn.
Hắn là Hợp Thể đại tu sĩ, quyết đoán rút khói trung tám giao chiến của hai người.
Bời vậy có thể thấy được, bất luận Dương Phàm, hay là Vũ Nghiên, thực lực đều vượt qua Hợp Thể đại tu sĩ không biết bao nhiêu lần.
Thân hình Dương Phàm nhoáng lên một cái. liền ổn định lại.
Thân thể mểm mại của VũNghiên nan rẩy, lùi lại vài bước, vẻ mặt trắng bệch.
Xem ra tỷ đấu pháp lực, nàng không phải đối thủ của Dương Phàm.
- Ngươi cho là chi có mình mới có thể dùng độc thuật sao?
Trên mặt Dương Phàm cũng hiện lên vẻ âm độc.
Dứt lời. loại khí tức đẹp huyễn lệ tự nhiên trên người hắn. bỗng nhiên biến mất.
Lại biến thành một loại khí tức từ vong.
Bịch! Một mánh mâv đen sẫm hư vô khôngthể nắm bắt, lấy Dương Phàm làm trung tâm, thổi quét phạm vi mấy ngàn dặm.
Ổi...
Đám tu sĩ chấp pháp mới vừa chạy tới hoang đảo này, toàn thân thổi nát. sinh cơ nharih chóng héo rũ tiêu vong.
Vẻn vẹn chi nửa hô hấp, mấy mươi tên tu sĩ, hóa thành một bô xương khô, thậm chí Ngay cả sương cốt cũng đêu khô nhu củi.
- Không tổt!
Người đàn ông mắt ưng sắc mặt trắng bệch, Ngay cả vận chuyển toàn bộ pháp lực chống cự, đều cảm thấy cất bước khó khăn, sinh cơ héo rũ trong cơ thể, nhanh chóng trôi qua.
Trong vô hinh, một loại độc thuật trí mạng, lấy Dương Phàm làm trung tâm, trực tiếp bao phủ cả khu vực.
Bản thân Dương Phàm, khoanh chân ngồi xuống, đôi mắt lãnh nhu băng: Tiên Hồng Quyầ. vận hành nghịch chuyển!
Dưới công pháp đi ngược chiều, liền có thể hình thành một loại độc thuật trí mạng giết người vô hình.
Khô Tịch Thiên Lý!
Giờ khắc này. chẳng những một đám tu sĩ chung quanh đểu chết, Ngay cả sinh cô cả đảo nhỏ. đều tiêu vong hết.
Một vùng tĩnh mịch héo rũ, từ khí hoang vu tràn ngập từng góc!
- Vạn Niên Lục Linh Tnàng của ta!
Thán thể mềm mại của Vũ Nghiên nan lên, kinh hô một tiếng, Vạn Niên Lục Linh Trùng trong lòng bàn tay, đã hóa thành nước hu thối.
Đây chính là linh trùng trân phẩm nàng đào tạo mấy ngàn năm đấv!
Cừu hận và sát ý trong mắt VũNghiên càng không thể che dấu.
Nhưng độc lực Khò tịch cuồn cuộn mãrih liệt chung quanh, khiến cho nàng phải vận chuyển toàn bộ pháp lực, mới có thể miễn cưỡng chổng lại.
Dương Phàm khoanh chân ngồi đổi điện, độc thuật Khô tịch đáng sợ, quét qua mấy ngàn dặm, chẳng những giết chết tu sĩ chấp pháp có ý đồ đến đảo nhỏ giết, càng muốn dí Vũ
Nghiên vào chỗ chết.
- Tiểu tử thật đáng ghét! Hắn không phải Dược Sư sao? Nhu thế nào cũng có độc thuật đáng sợ nhưthế!
Vũ Nghiên bị ép ngồi xuống, vận chuyển thẩn thông, toàn lực chổng cự độc thuật này.
Nhưng nàng vẫn có thể cảm nhận được sinh cơ trong cơ thể trôi qua.
Khiến nàng mẫn cảm nhất chính là làn da chậm rãi héo úa, mang tới loại cảm giác không
tốt.
Làm người con gái. hơn nữa là cô gái tuyệt mv hại nước hại dân, đây là khó chấp nhận sao thể chịu được?
- Ta muốn cho ngươi thổi rữa đến khô héo. sinh cơ trong cơ thể hoàn toàn mất hết. chờ ngươi cuối cùng tử vong trong tuyệt vọng.
Dương Phàm ngồi xếp bằng phía đối điện, âm thanh lạnh nhưbăng truyền đến.
Chi khoảng thòi gian nửa khắc, người đàn ông mắt ưng kia ngã xuống đất, toàn thân thối rữa héo úa. rồi sau đó biến thành bộ xương khô.
Sắc mặt Vũ Nghiên bị dọa cho trắng bệch, một mảnh hàn ý trong lòng, cắn chặc hàm răng trắng tinh, nói với vẻ cổ hết sức :
- Ta không cho ngươi thực hiện được đâu, hôm nay ngươi cũng nhất định chết ỡ nơi này!
Dương Phàm cười lạnh, nàng chết đến nơi còn muốn mạng của minh.
Hắn thẩm hận mình hiện tại chi có thể mớ ra phong ấn tầng thứ ba. thực lực không đủ. nếu không cũng không cân giết nàng, mà là bắt giữ. hoàn trả cho địch nhân này gấp mười lần.
Dưới độc thuật đáng sợ cùa Dương Phàm, Vũ Nghiên hoàn toàn bị áp chế. bị thua bản thân chết chi là vấn đê thòi gian.
về phưong diện trình, độ độc thuật. Vũ Nghiên tất nhiên là đăng phong tạo cực, nhưng nàng phát hiện giải độc đan cùa mình, cùng với hóa độc thần công, đối với độc thuật Khô Tịch Thiên Lý của Dương Phàm có sức chống cự rất thấp.
Mắt thấy nàng kiên trì không được, thân thể mềm mại liên tục run lên.
Nhưng đúng lúc này, một âm thanh lôi đinh chấn trời cao. khiến trên thẩn hồn Dương Phàm đau đớn.
- Buông tha nàng!
Khắp hải vực, trong phạm vi mấy mươi vạn dặm, dâng lên sóng lớn đáng sợ. một luồng uy lực tinh thần cường đại, dung hợp với thiên địa, giống như trở thành người phát ngôn cho thiên đạo.
- Thật tốt quá! Đại đảo chủ đến rồi!
Đám tu sĩ chấp pháp chung quanh hải vực không dám tới gần, kinh hi không hiểu.
Một người thanh niên nho nhã, khống chế lôi điện gió lổc đầy trời, trong nháy mắt xuyên qua mấy vạn dặm, giá lâm đến hòn đảo này.
Khôngtốt! Là đại đảo chủ Bồng Sơn Đào!
Tu sĩ Độ Kiếp Kỳ!
Dương Phàm hiểu rõ mình hiện tại không thể đối kháng với cường giả Độ Kiếp Kỳ, huống chi đây là địabàn cùa đối phương.
Nhưng người này đã buông xuống, duới tình huống này cũng khó trách Vũ Nghiên, đều tự tin xác nhận vô cùng. Dương Phàm hân phái chết không thê nghi ngờ.
- Bồng Sơn Đại đảo chủ thật sự thẩn dũng vô địch!
Dương Phàm ngược lại không lập tức chạy trốn, lạnh lùng quét nhìn một nam một nữ này. khóe miệng nhếch lên một chút trừo phúng.
Trong lòng bàn tay hắn, âm thẩm nắm chặc một tấm ngọc phù.
- Hắn không trốn?
Đại đảo chù Bồng Sơn, trong lòng mừng thầm, trong mắt dường như thấy được một lượng lớn bảo bối một giới như Thiên Nhất HồnThủv. cùng với Hoàn Hổn Pháp Đàn, Tụ Lôi ĐinhT
- Ha ha ha! Tôn là Đại đảo chủ, nhưng lại bản thân nguời lại tham lam, phái nguời đi đất liền, uy hiếp thân hữu Dương mỗ sao?
Dương Phàm ngửa mặt lên tròi cười dài, trong mắt lộ ra vé khinh miệt và lạnh lùng.
Hắn tận lực đem âm thanh truyển khắp hải vực, khiến cho tất cả tu sĩ khu vực chung quanh mấy mươi vạn dặm nghe được.
Bồng Sơn Đại đảo chủ bỗng biến sắc, Dương Phàm công nhiên tuyên bổ nhưvậy, khiến mặt mũi hắn như thế nào?
- Ngươi ngậm máu phun người - Muốn chết!
Đại đảo chủ Bồng Sơn giận tím mặt. cách xa hơn một hai ngàn dặm, phát tay áo đánh về phía Dương Phàm.
- Cừu hận này Dương mỗ khắc tận đáv lòng, trong vòng ngàn năm, nhất định lấy mạng chó của các ngươi.
Trong giọng nói của Dương Phàm ẩn chứa sát ý lạnhnhưbăng xông thẳng cổt tủy.
Rồi sau đó, chi thấy một dải sáng xanh phá bầu trời, cũng nương theo một luồng không gian dao động bất định.
Ầm vang - Đại đảo chủ Bồng Sơn cách không phất tay áo. thát bại, đánh lên trên đạo nhỏ. toàn bộ đảo nhỏ hoang vu, lập tức tứ phán ngũ liệt, trên hải vực bùng phát sóng to gió lớn, bao trừm thiên địa.
Mà Dương Phàm cũng không thấy bóng dáng.
Bồng Sơn Đại đảo chủ, một kích kinh thiên địa. khiến cho cả hoang đảo tứ phần ngũ liệt, sóng lớn mênh mông thăng hướng tận tròi
Cường giả Độ Kiếp Kỳ, được cho là nhân vật danh chấn một phương Ngoại Hải vực, đứng ớ phía trên đinh kim tự tháp, thế nhưng một kích của lão. vẫn thất bại, quá sợ hãi.
Bóng dáng Dương Phàm biến mất không còn.
Lão nhanh chóng triển khai thẩn thức Thông Thiên, chi phát hiện một dải sáng xanh chói mắt trên hư không, ân chứa không gian dao động huyền diệu khôn lường, chia làm tám luồng bắn về phía tám hướng.
Mặc đù cường giả Độ Kiếp Kỳ, thẩn thức kéo dài rất xa nhưng không thể so với thiên địa càng rộng lớn hơn.
Dương Phàm trốn ờ nơi nào căn bản không thể nắm bắt được.
Bồng Sơn Đại đảo chủ toàn lực triển khai thần thức có thể bao phủ phạm vi trăm vạn dặm.
Nhưng đây chính là bao phủ với phạm vi lớn. mà một khi Dương Phàm dung nhập vào trong hàng ti sinh linh ngoại hải vực, thẩn thức phạm vi lớn quét qua, tác dụng rất nhỏ.
Trừ phi rất quen thược khí tức của đổi phương, còn truy tim một hướng, căn bản không có thêm che dấu, mói có thê dùng loại phương pháp này tra xét.
Bồng Sơn Đại đảo chủ hít sâu một hơi, thẩn thức thu nhỏ đến phạm vi một vạn dặm.
Lấy quan sát của lão, trình độ độn thuật của Dương Phàm này cho dù lợi hại hơn, cũng không có khả năng vượt qua vạn dặm.
Trong phạm vi vạn dặm, thẩn thức của lão có thể rất cẩn thận tìm tòi và phán đoán.
Dưới cảnh giớii chênh lệch, mặc kệ Dương Phàm ân nấp như thế nào. cũng không thể nào tránh được sự tra xét cẩn thận của thẩn thức đại đảo chủ Bồng Sơn.
Sau thời gian uổn nửa chén trừ nhỏ. sắc mặt đại đảo chủ Bồng Sơn ngưng trọng.
Trong một vạn dặm, không có bóng dáng Dương Phàm.
Lão mớ rộng phạm vi lớn, đến hai vạn dặm, ba vạn dặm, năm vạn dặm ... Nhung phạm vi càng lớn. độ chính xác càng Ngày càng thấp.
Đồng thời, ỡ loại tìm tòi rất cẩn thận với phạm vi lớn, tâm thẩn tiêu hao rất lớn.
Khi Bồng Sơn đại đảo chủ mỡ rộng thẩn thức tìm tòi đến phạm vi năm vạn dặm, lại vẫn không phát hiện sự tồn tại của Dương Phàm khi đó lão hiêu được, chi sợ đuôi không kịp đối phương rồi.
ỏm may mắn trong lòng, phạm vi thẩn thức mờ rộng đến mười vạn dặm, độ chính xác giảm lại, vẫn không phát hiện Dương Phàm.
- Tiểu tử này chẳng lễ nắm giữ Tiên Độn Phù trong truyền thuyết? Ngoại trừ phù này ra. bí thuật pháp bảo khác rất khó làm được chuyện này.
Bồng Sơn Đại đảo chù, nhướng màv.
Mà lúc này, sắc mặt Vũ Nghiên rất khó coi đi tới, nghiến răng nghiến lợi nói:
- Tiểu từ đáng ghét! Bản trường lão đào tạo Vạn Niên Lục Linh Trùng mấy trăm năm, lại chết dưới độc thuật của hắn.
- Người này không phải là dược sư sao? Chẳng lễ độc thuật cùa hắn lại có thể thắng được nàng?
Bồng Sơn Đại đảo chủnói vói vẻ khó thểtin.
Vũ Nghiên hít sâu một hơi. bộ ngực sữa không ngừng phập phồng, tràn ngập lạnh lùng nghi hoặc nói:
- Đúng vậy! Người này còn đáng sợ hơn so với sụ tường tượng của chúng ta.
- Hắn đang ở Ngoại Hải vực. không ngờ biết ta phái người đi uy hiếp thân hữu hắn. Xem ra, người phái đi đã thất bại rồi.
Đại đảo chủ Bồng Sơn cũng cảm giác sự khó khăn cùa chuyện này.
- Chẳng lẽ người muốn bó qua cho?
Ánh mắt Vũ Nghiên lạnh lùng:
- Nếu là như vậy, ngài cũng đừng mong đoàn tụ với ta.
- Làm sao như thế?
Bồng Sơn Đại đảo chủ nói với vẻ hơi lấy lòng:
- Làm sao nói như vậy? Vũ Dương cũng là con trai do chúng ta sinh rạ, cho dù trá giá lớn hơn nữa. cũng phải gạt bỏ người này. Tiêm lực trên người hắn. rất có thê sau ngàn năm, uy hiếp đến chúng ta.
Chi là đại đảo chủ không ngờ chịu cúi người trước một cô gái.
Giờ phút này, lão nhìn vào trong ánh mắt Vũ Nghiên, lờ mờ hiện lên mấy phẩn mê luyến và dựa vào.
Nếu Dương Phàm ờ đây. tất nhiên sẽ hiểu được sao lại thế này.
Tuy nhiên lúc này, hắn đã ở cách xa mười mấy vạn dặm.
Thẩn thông của Tiên Độn Phù còn đáng sợ hơn trong tướng tượng của minh. Không chi dựa vào phi hành đơn thuân, lại có cảm giác bước lên truyêntống trận, tiến hành truyên tống cự lv xa
Trong nháy mắt Dương Phàm độn ra mấy vạn dặm. Dưới mí mắt của đám người Bòng
Sơn đại đảo chù, trực tiếp ngang trời biến mất. đây là loại thích ý tiêu sái nào chứ?
Sau khi bó chạy, Dương Phàm lập tức ẩn nấp khí tức, đây là sờ trường của hắn.
Quá nhiên, không bao lâu có thần thức mạnh mễ quét ngang qua khu vực này.
Hắn bất động thanh sắc, phi hành chậm rãi, trong lòng âm thẩm cười lạnh, biết rõ thẩn thức quét qua phạm vi lớn có độ chính xác rất kém, trong mấy ngàn vạn sinh linh phần biệt như thế nào, khó khăn ra sao chứ.
Chính như hắn dự đoán, ở hàng ti sinh linh, trên vô hạn hải vực. Bồng Sơn Đại đảo chủ không làm sao được, mất đi nơi ở cùa Dương Phàm.
- Ta cần nhanh chóng ly khai Bồng Sơn hải vực. Chi có như vậy, mới có thể chân chính thoát nguy hiểm.
Dương Phàm kiên quyết có quyết định, bay về phương Bắc.
Phạm vi của Bồng Sơn đảo rất lớn, bao quát trăm ức dặm thủv vực. Dương Phàm phi hành mấy tháng, rốt cục sắp thoát ly thủv vực này.
Trong lúc này. đi ngang qua phường thị và đảo nhỏ, Dương Phàm cũng nghe được không ít mệnh lệnh truy nã minh.
Trận chiến Trúc Lâm đảo, giết chết Băng Thủv nhị sứ, cùng với ung dung bò chạy trước mặt Bồng Sơn Đảo chủ và đại trưởng lão Dược Thánh Tông, điểu này khiến thanh danh của Dương Phàm ờ mấy khu vực đại đảo vực tăng lên.
Tên của hắn, thậm chí truyển khắp Nam Hải Vực mênh mông vô tận.
Cho dù Dương Phàm biết, cũng cảm thấy khó tin.
Nam Hải Vực lớn bao nhiêu, hắn rất rõ.
Tv như vị trí Bồng Sơn Đảo vực hiện tại của Dương Phàm, do một gã đại đảo chủ thống trị, bao quát phạm vi trăm ức dặm, trong đó có vô sổ hòn đảo. tu sĩ hàng ti.
Nhưng Bồng Sơn đại đảo vực, tuy rằng là một trong sổ Hắc Tinh Hải Vực trong mấy mươi đại đảo vực.
Cường giả thống lĩnh này mớ rộng Hắc Tinh Hải Vực. xung là Vực Chủ.
Vực Chủ, ờ Ngoại Hải vực. danh như nghĩa, chính là một chúa tể hải vực rộng lớn.
Cường giả cấp bậc này, mới chính là cường giả trên đinh cao cao tại thượng chân chính Ngoại Hải vực, nhìn xuống ức vạn sinh linh. Dương Phàm thoát khòi Bồng Sơn đại đảo vực. tiến vào một đại đảo vực trong Hắc Tinh Hải Vực.
Tuy nhiên, đại đảo vực này nối liền Bồng Sơn đại đảo vực. Dương Phàm lo lắng, tiếp tục phi hành không nhanh không chậm, rốt cục tiến vào một khu vực đặc biệt gọi là Hắc Tinh Vực.
Tu sĩ nơi này tràn ngập, lớn hơn Bồng Sơn Đảo Tự gấp trăm nghìn lần, thậm chí có thể thường xuyẻn nhìn thấy tu sĩ cao nhất.
Sau khi Dương Phàm nghe ngóng, mới biết được. Hắc Tinh Vực này là trung tâm của toàn bộ Hắc Tinh Hải Vực.
Hắc Tinh Vực Chú, thống trị mấy mươi đại đảo vực. tọa trấn nơi này.
Có thể nói, nơi này là trung tâm văn minh của toàn bộ Hắc Tinh Hải Vực.
Trên con đường, ba chữ "Hắc Tinh Đảo", xuất hiện trong miệng tu sĩ lui tới với tần suất rất cao.
Vốn ý Dương Phàm muốn đi tìm một nơi tĩnh tu.
Nhưng lại suy nghĩ, mật độ tu sĩ nơi này dàv đặc, hơn nữa phường thị tu tiên cũng nhiều, có lợi cho chuyện tiềm tu của mình.
Chính cái gọi là nơi nguy hiểm nhất cũng là nơi an toàn, nơi đông người nhất lại là nơi ẩn
cư.
Dương Phàm tạm không muốn đi Hắc Tinh Đảo, cu trú một đảo nhỏ chung quanh.
Đảo nhỏ này tên là Tiềm Long Đảo, trên đó có mấy tông phái tu tiên có thực lực không tầm thường, có một gã đảo chủ thống lĩnh, thế cục rất phúc tạp.
Dương Phàm mặc kệ đấu tranh trên đảo nhỏ này. lấy thân phận tán tu một giới, giao nộp linh Thạch nhất định, lúc này tiềm ẩn tĩnh tu trên đảo nhỏ này.
Năm tháng tu luyện, nhoáng lên một cái là muời năm.
về mặt pháp lực Dương Phàm tiến triển không lớn, hắn chủ vếu chú trọng gia tăng cảnh giới.
Theo đó tu luyện gần mười năm, cảnh giới Dương Phàm càng thêm thông thoáng, từ từ tới gân vẫn Hoa hậu kỳ.
Từ cảnh giới vẫn Hoa Kỳ đến Chứng Quả Kỳ. Dương Phàm căn bản đã hiểu ra.
Lúc này luồng khí tức xinh đẹp rực rỡ trên người Dương Phàm, giống như khói, dẩn dẩn mờ nhạt.
Dương Phàm biết, đây là vì cảnh giới cùa mình dần dần hướng tới cảnh giới vẫn Hoa hậu kỳ.
vẫn Hoa hậu kỳ mới chân chính là vẫn Hoa.
Khác với muời năm trước, Dương Phàm từ một người thanh niên, phát triền thành một
người trung niên.
Theo lv thuỵết. lấy tổc độ tu luyện của Dương Phàm, cùng với sinh mệnh chi đạo của Tiên Hông Quyết. hăn là có thê giữ mãi thanh xuân mới đúng.
Nhưng theo đó cảnh giới biến hóa đến cảnh giới vẫn Hoa quá độ. Khí chất của Dương Phàm bể ngoài tự nhiên cũng sinh ra biến hóa.
Tất cả mọi thứ Dương Phàm thuận theo tụ nhiên, không có cố ý t hay đổi bất cứ điều gì.
Mười năm tĩnh tu, từ một thanh niên nho nhã, thân thể biến thảnh một trung niên, làn da cũng không trắng nõn mịn như trước đây. ánh mắt cũng không sáng người nhin thấu nhu trước.
Nói tóm lại, Dương Phàm t hay đổi. trờ thành một người khiến người ra rất khó nhận ra.
Từ xinh đẹp lộng lẫy, dẩn dẩn héo rũ.
Đây là con đường lĩnh ngộ cảnh giới mà hắn tất nhiên trải qua.
Người cũng được, thực vật cũng được, đểu thuộc về giai đoạn xinh đẹp và sinh cơ nhiều nhất.
Giờ phút này, Dương Phàm đang bước qua cảnh giới này, trên mặt có mấy phần ý tang thương.
- Nếu tiếp tục nhưvậy. ta sẽ biến thành một lão già. có thể đi tới từ vong hay không?
Dương Phàm cười cười.
Hắn đương nhiên hiểu được, ờ giai đoạn vẫn Hoa Kỳ, sẽ không đổi mặt với từ vong, nhưng không loại trừ sau Chứng Quả KỲ.
Chi cần còn có cảnh giới sau, từ vong mãi mãi không tới.
Giờ phút này, hắn còn nửa bước vào vẫn Hoa hậu kỳ, nhưng vẻn vẹn chi là cảnh giới.
về mặt pháp lực vẫn còn xa mới tới trình độ này.
- Chi cẩn cảnh giới đạt tới vẫn Hoa hậu kỳ, ta mớ ra phong ấn tầng thứ tư, mọi thứ như nước chảv thành sông rồi.
Dương Phàm tràn ngập khao khát.
Sau khi cùng với Đặng Thi Dao hợp lực luyện chế Trấn Thiên Tháp, Dương Phàm cho dù hiện tại mớ ra phong ấn tầng thứtư. cũng sẽ không nguy hiểm sinh mệnh.
Nhưng hắn biết rõ, hiện tại vẫn chua phải thời cơ tốt nhất.
Bế quan mười năm, Dương Phàm đi ra ngoài dạo quanh.
Bới vì lĩnh ngộ trên loại cảnh giới này, binh cảnh trên trinh tụ tinh thẩn, rất khó vượt qua.
Trong vô tình, Dương Phàm di chuyển đến Hắc Tinh Đảo.
Kích thước Hắc Tinh Đảo cũnglớn hơn Bồng Sơn Đảo không nhiều lắm.
Nhưng đặt biệt chính là cả tòa đảo nhỏ này, phẩn lớn tài liệu trong tầng nham Thạch đểu là một loại tinh thê màu đen.
Nghe nói những tinh thể này. có thể luyện ra mấy loại tài liệu quy hiếm.
Xa xa nhìn lại, Hắc Tinh Đảo kia, liền giống như một viên mã não màu đen, trong hải vực nhìn rất bắt mắt.
Dương Phàm đi loạn không có mục tiêu, đi phường thị tu tiên, giao dịch không ít tài liệu.
Bời vì khi chất đại biến, Dương Phàm mặc dù không dấu dung mạo, cũng không có khả năng bị người phát hiện thân phận.
Di chuyển mấy Ngày ớ Hắc Tinh Đảo, Dương Phàm không hv vọng xa vòi có thể nhìn thấy ông vua không ngai Hắc Tinh Vực Chù cùa vùng hải vực này.
Hắn khởi hành đi về phía trước.
Dọc theo đường đi, ngắm cảnh các nơi, Dương Phàm quên mất cừu hận và phiền não cảnh giớii.
Vào một Ngày, Dương Phàm phát hiện tu sĩ hiển lộ trên đường, có rất nhiều người đều bay đi một chỗ nào đó.
- Đại thúc! Ngài cũng muốn đi thừvận khí sao?
Một giọng nói ngâv thơ truyền đến.
Đại thúc?
Dương Phàm thiếu chút nữa không khỏi té xùi.
Tuy nhiên khi hắn phát hiện, cô gái nói chuyện với mình, ánh mắt sáng ngời không lo. thuân khiết như tinh thân bảo Thạch, mặc váy công chúa, có vẻ mặt tò mò đánh giá mình, hơi hoi áp chế hoi thớ.
Xem ra mình vẫn chưa thích ứng với cảnh giới và biến hóa thân thể.
- Thử vận khí?
Dương Phàm chi có thể chấp nhận sụ thực xung thúc thúc, ngạc nhiên nói:
- Thử vận khí gì?
- Đại thúc! Người chẳng lẽ là người bên ngoài tới sao?
Cỏ gái này chóp nhẹ đôi mắt vô tu ngâv thơ, quan sát Dương Phàm mấy lần.
Khí chất của Dương Phàm không giống như lúc xưa, lúc này càng lộ ra mấy phẩn trưởng thành và tang thương.
Mặt dù biến thành trung niên nhưng mị lực cũng không giống như những kẻ đầu đường xó chợ. vẻ đẹp héo úa của vẫn Hoa trung kỳ có mấy phần như ánh tròi chiêu.
- Đúng vậy! Dương mỗ vừa tới Hắc Tinh Đảo không lâu.
Dương Phàm lại cười nói. ờ trong lòng đổi với chuyện xưng hô " Đại thúc" thì miễn cưỡng tiếp nhận.
- Khi đại thúc còn trẻ, nhất định là đẹp vạn người mê.
Cô gái mặc váy dài xinh đẹp, vòng quanh Dương Phàm một vòng, mói cười hi hi nói:
- Chẳng lẽ Dương đại thúc không biết, Vân Tiên Đảo trong truyển thuyết. buông xuống Hắc Tinh Vực chính là kỳ sự thiên đại sao.
- Vân Tiên Đảo?
Dương Phàm ngẩn ra, lắc lắc đẩu, hắn thật chua từng nghe qua đảo này.
- Đại thúc Ngay cả Vân Tiên Đảo cũng không biết?
Cô gái cảm giác đến khó tin. chợt ánh mắt nhíu thành ánh trăng lưỡi liềm, vê mặt cười hiện ra má lúm đồng tiền:
- Thấy chúng ta rất có duyên, vậy ta sẽ nói cho đại thúc.
- Dương mỗ rửa tai lắng nghe.
Khóe miệng Dương Phàm mang theo một chút suy nghĩ, ánh mắt cũng cẩn thận đánh giá cô bé này, với vẻ có chút hứng thú.
Xem tuổi bên ngoài, cô bé này không khác với muội muội Điệp Liên, từng hành động đều lộ ra vẻ ngâv thơ. trên mặt có mấy phần ngâv ngô nhưng không mất phần kiều mị mê người.
Càng quan trọng hon là ... Dương Phàm phát hiện trang phục xinh đẹp trên người đổi phương, xinh đẹp quy giá, tu sĩ bình thường có lẽ cả đời cũng mua không được một kiện trang sức trên người nàng.
Tỷ như trên ngón tay cô gái này mang một chiếc nhẫn, chính là một nhẫn không gian hiếm thấy trong một giới.
- Vân Tiên Đảo là thứ truyền kỳ nhất Ngoại Hải vực. tục truyền là do tiên nhân thượng giới lưu lại, trải qua năm tháng đểu mơ hỗ ở các nơi của hải vực, hành tung mờ ảo. Không ai xác định vị trí cụ thê của nó. Mỗi khi nó xuất hiện, đêu ngăn cách một mảng thiên địa với tảng lớn tiên vụ. Khi nó trú ngụ. cả tu sĩ xông vào, có rất ít người có duyên, nhận được di sản tiên nhân lưu lại.
Khi nàng nói đến lưu lại, đôi mắt phát sáng.
- Tóm lại nó một bí ẩn Ngoại Hải vực.
Cuối cùng nàng nói kiểu tổng kết.
- Ngoại Hải vực không ngờ có hòn đảo thần bí như vậy?
Dương Phàm có chút ngạc nhiên không tia
Một tòa đảo nhỏ di động, bản thân động tĩnh không nhỏ. mà xuất hiện ở các nơi ở hải vực, chuyện "hành tung mờ ảo" thật sự có vẻ khó tin.
- Hừ! Ngài không ngờ không tin!
Cô bé kia dường như có chút mất hứng.
- Xin hòi cô nương họ gì?
Dương Phàm cười dài nói, hắn chăng những cảm thấy hứng thú với Vân Tiên Đảo. lại có chút tò mò với thân phận lai lịch cùa cô bẻ này.
-ủa...
Con mắt sáng cùa cô gái vừa chuyển :
- Ngài có thể gọi ta là Tiểu Vi.
- Tốt! Xinmời Tiểu Vi cô nương dẫn đường.
Dương Phàm nhàn rỗi cũng không có gì làm, hắn di chuyện quanh quẩn, vốn là muốn giải sầu. mong cho cảnh giới tinh thẩn, đột phá đến cấp vẫn Hoa hậu kỳ.
Vèo vèo!
Hai người hóa thành ánh sáng mờ nang lên, từ chân trời quét qua.
Dương Phàm phát hiện tu vi nàng không bình thường, từ trên tốc độ mà xem, ít nhất cũng đạt tới Hợp Thê hậu kỳ.
Phi hành mấy trăm vạn dặm, phía trước quả nhiên xuất hiện một mánh sương mù.
Không giống như sương mù binh thường. Sương mù này quanh quần khí trời sáng mờ, ngăn cách một mảnh thiên địa.
ở ngoài tiên vụ, có mấy mươi vạn tu sĩ, với dáng vẻ do dự không chừng.
Dương Phàm bất kể là triển khai thần thức hay là cảm quan, đều không thể điều tra hư thật trong tiên vụ.
Hắn ước chừng quan sát một hỗi. mảnh tiên vụ này ngăn cách phạm vi một vạn dặm.
Cho dù xông thẳng tròi xanh cũng không thoát được bao phủ ngăn cách cùa tiên vụ.
Sắc mặt Dương Phàm ngưng trọng mấy phẩn, cảnh tượng này đại biểu cho thẩn thông, thật sự không phái tu sĩ Nhân giới có thê so được.
Thật cũng không phải không có tu sĩ tiến vào khu vực tiên vụ kia.
Tuy nhiên, phàm tu sĩ tiến vào khu vực tiên vụ này, quá một lúc đểu mặt xám mặt vàng chạy thấy như một bộ dáng gặp quỷ.
- Đây chính là Tiên Vân Đảo trong truyển thuyết. không thể nghi ngờ.
Không ít tu sĩ bí mật chung quanh, đang nghị luận.
Khi mọi người mọi người ở nơi này đàm luận, một luồng thiên ô quang khiến người ta áp lực, bay từhướngHắc Tinh Đảo tới.
- Ha ha ha Vân Tiên Đảo trong truyền thuyết không ngờ xuất hiện gần Hắc Tinh
Đảo.
Một đại hán khôi ngô có làn da đen sẫm cổ quái, buông xuống gần tiên vụ.
Sụ đáng sợ của đại hán cường tráng này chính là làn da toàn thân hắn màu đen sẫm, giống như kim cương, đứng thẳng trên không trung, giống như một tòa núi sắt lớn màu đen, ép đến mọi người hít thờ không thông.
Dương Phàm đột nhiên từ trên thân người này cảm nhận được một luồng khí tức áp bách, thậm chí còn cường đại hơn Bồng Sơn đại đảo chủ nửa phẩn.
Người này chính là cao nhân Độ Kiếp Kỳ tuyệt đinh trongNội Hải!
Tâm thẩn Dương Phàm chấn động, tu sĩ chung quanh cũng không dám thớ mạnh một hơi. chi có thê nói khẽ.
Người này là một trong tứ đại hộ pháp duới truớng Hắc Tinh Vực Chủ, xung là Hắc Cương hộ pháp.
Tu sị gần đó đểu là bọn rắn độc ỡ Hắc Tinh Đảo, lập tức nhận ra thân phận người này, lại càng kinh sợ hơn.
- Người tới. phong tòa đảo này, người ngoài không được ra vào!
Hắc Cương hộ pháp ra lệnh một tiếng, mấy ngàn tu sĩ chấp pháp phía sau tới, đã vây quanh cả khu vực tiên vụ.
Hành động như thế, khiến phẩn đông tu sĩ vốn lưu lại nơi này, rất bất mãn, cực không hài lòng.
Kỳ quái chính là khi Tiểu Vi nhìn thấy Hắc Cương hộ pháp này, thè lưỡi, thân hình thu lại, vội dùng thân thê Dương Phàm ngăn cản tâm mắt.
- Hừ! Vân Tiên Đảo này cũng không phải thứ cùa Hắc Tinh Đảo. Mấy chục vạn tu sĩ ờ nơi này hăn là mỗi người có phần mới đúng.
Một gã ma đầu tóc tím có tu vi đạt tới Hợp Thể đại viên mãn, nói có chút bất mãn.
Con ngươi của Hắc Cương hộ pháp co nít lại, cười lạnh nói:
- Đây là mệnh lệnh của Vực Chủ, ngươi muốn vi phạm, bổn tọa lập tức gạt bó ngươi.
- Là mệnh lệnh của Hắc Tinh Vục Chủ?
Ma đẩu tóc tím kia run run lên một cái, lập tức ngoan ngoãn ngậm miệng lại.
Mấy mươi vạn tu sĩ ờ nơi này, giận mà không dám nói gì.
Hắc Tinh Vực Chủ là chú nhân khắp hải vực này, thống trị mấy mươi đại đảo. là chúa tể chân chính.
Dưới tọa tran của Hắc Cương hộ pháp, Vân Tiên Đảo rất nhanh bị phongtòa.
Ước chừng sau nửa canh giờ, không ít hạng người tân tú đến từ Hắc Tinh Đảo, sau khi chào hỏi với Hắc Cương hộ pháp, đêu tiến vào Vân Tiên Đảo.
- Hắc Tinh Đảo cũng quá bá đạo, không phần rõ phải trái, chi cho người một nhà đi vào, ngăn chặn tu sĩ bên ngoài. Mỗi lần Vân Tiên Đào buông xuống, người có duyên cũng có thể có được di sản của tiên nhân.
Không ít tu sĩ gần tiên vụ, bắt đầu kháng nghị lên.
- Mọi người trực tiếp đi vào!
Rất nhanh có mấy tu sĩ lớn mật cao nhất, ỷ vào tu vi không tầm thường thi triển bí thuật chạy vào trong tiên vụ.
- Muốn chết!
Hắc Cương hộ pháp cười lạnh một tiếng, bàn tay thô ráp vung lên phía bầu trời, một vùng điểm sáng đen. như tia chóp thổi quét qua.
Dương Phàm tập trung nhìn vào chỗ đó hiển nhiên là mấy vạn hạt cát đen, lóe ra sáng bóng kim loại, rất đáng sợ.
A a
Tiếng kêu thảm thiết truyển đến, mấy tên tu sĩ Hợp Thể Kỳ, bị hạt cát đen quét qua, trong khoảnh khắc vòng bảo hộ phòng ngự hỏng mất. thân thê bị đánh thành bụi phấn.
Trong hạt cát đen nhỏ bé kia. ẩn chứa lục lượng đáng sợ, chi một hạt có thể hình thành một kích trí mạng với cường giả Hợp Thể. huống chi là mấy vạn hạt.
Cho dù là thông linh pháp bảo, dưới oanh kích cùa mấy vạn hạt cát đen, cũng trong khoảnh khắc bốc hơi.
Chá đi lúc năy. còn bao gồm ma đầu tóc tím có tu vi đạt tới Hợp Thể đại viên mãn.
Một vòng oanh kích, mấy tên tu sĩ cao nhất giống như vật hy sinh, bé nhỏ không đáng kể.
Hắc Cương hộ pháp thu hỗi cát đen, sừng sững tại chỗ bất động, một luồng tinh thẩn uy lực vô hình, lại như búa tạ oanh kích khu vực chung quanh mấy vạn dặm.
Dương Phàm chi cảm thấy linh hồn hơi hơi đau đớn, trong lòng không khỏi hoảng sợ. thực lực của Hắc Cương hộ pháp, tuyệt đổi còn đáng sợ hơn đại đảo chủ Bông Sơn.
Cho dù mấy mươi vạn tu sĩ ờ nơi này đồng loại lên hết. trong nháy mắt cũng chi mai một trong tay đối phương.
Những tu sĩ có tu vi Nguyên Anh, Hóa Thẩn có ý tìm vận khí ờ nơi này, tu sĩ cao nhất chi có gân một trăm người mà thôi.
- Ha ha! Xem ra chúng ra vô duyên với Vân Tiên Đảo rồi.
Dương Phàm không quan tâm hơn thua, lạnh nhạt cuời.
Hắn trải qua sóng gió còn lớn hơn nhiều, lúc này mặc dù vô duyẻn tiến vào Vân Tiên Đảo nhưng cũng cưỡi mâv lướt gió bay đi.
Tiểu Vi có mấy phẩn tức giận, thấy vẻ mặt Dương Phàm, đôi mắt như bảo Thạch lộ ra một chút tia sáng kỳ dị:
- Đại thúc! Nguời nhất định không phải người bình thường.
Dương Phàm cười cười, đột nhiên nhắm con ngươi lại, dường như có chút lĩnh ngộ.
Vô hình trung, vẻ đẹp trời chiểu còn sót trên thân hắn, tiến thêm một bước héo tàn, xuất hiện mấy phẩn thành thục và tang thương.
Tiểu Vi cảm giác không hiểu, Dương Phàm nhin qua dường như già đi thêm nhiều năm.
- Đại thúc thật sự là thiên tài, dưới tình huống như vậy còn có thể ngộ đạo.
Tiểu Vi cảm ứng được biến hóa tinh thẩn ý cảnh trên người người Dương Phàm, kinh ngạc vô cùng, giương chiếc miệng nhỏ nhắn, sửng sốt một chút.
Khi Dương Phàm mở mắt ra, thở đài một hơi.
Árih mắt của hắn không còn sáng ngời như trước đây, khí chất thành thục mà tang thương, làn da có xu thế thô ráp. lờ mờ có thê thấy nếp nhăn.
Tiểu Vi lại sinh ra một một loại ảo giác kỳ quái, Dương Phàm lúc này, giống như một đóa hoa héo rũ héo tàn.
Khi thanh xuân thì xinh đẹp có sức sổng, đã cùng hắn trôi qua.
Dương Phàm hiểu được, dựa theo quy luật sinh mệnh tự nhiên, bản thân mình đi qua giai đoạn giàu sinh cơ nhất, thanh xuân xinh đẹp. không còn tồn tại nữa.
Hoa có héo tàn, người có già yếu.
Hắn thậm chí có một loại ảo giác, Ngay cả pháp lực trong cơ thể, cùng với lực lượng bản thân, đều có chút suy yếu.
Nhưng về mặt tinh thần, Dương Phàm bước vào một cảnh giới huyềnbí.
Hắn cảm giác bản thân minh lờ mờ chạm đến quy luật nào đó.
- Tiểu Vi cô nương! Có duyêngặp lại!
Giọng nói của Dương Phàm ân hòa trầm thấp, cũng hoàn toàn không giống lúc xua.
Giờ phút này. chung quanh quang cầu sáng lục trong cơ thể, hào quang ngũ sắc, cũng xuất hiện xu thế héo tàn, hào quang ảm đạm.
Trong từng bước đó, Dương Phàm bước ra hơn hai ba ngàn dặm, pháp lực lưu chuyển trên người ảm đạm vô lực.
- Người này cổ quái!
Hắc Cương hộ pháp sừng sững đứng trên bầu trời, đột nhiên chú ý tới Dương Phàm nhắm mắt lại, bản thân lại nhin không thấu người này.
B ới vì sự tồn tại Dương Phàm, không hợp với mấy mươi vạn tu sĩ.
- Một khi đã như vậy. ta đây liền thử ngươi một lần!
Một ngón tay thô ráp không có hoa vãn đen của Hắc Cương hộ pháp, điểm về phía Dương Phàm.
Bỗng nhiên, khắp hư không, sinh ra một luồng áp lực đáng sợ, muột luồng cột khí màu đen, dùng lực lượng đáng sợ phá núi sông, tấn công tới Dương Phàm.
- Dừng tay!
Tiểu Vi kinh hô một tiếng, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch.
Một kích như thế, giết chết Hợp Thể đại tu sĩ, căn bản là đễ dàng.
Nghe tiếng âm thanh phá không phía sa, Dương Phàm vẫn đang chậm rãi bước đi, không có bất cứ t hay đôi gì.
Tiếng cùa cột khí đen kia nhưtử thần đoạt mệnh, đánh về phía sau lưng Dương Phàm.
Hắn nhắm mắt lại, không quan tâm tới mọi thứ bên ngoài, sau lưng lại hình thành một hồn quang ảm đạm vô lực khó hiểu.
Phốc
Cột khí đen đánh tới sau lưng hắn, tốc độ biến chậm một cách khó hiểu, sau đó giống nhưđóa hoa héo rũ, uy lực chợt giảm.
Rất nhiều tu sĩ ỡ nơi này, đểu chú ý tới một màn kinh người này: Trơ mắt nhìn cột sáng đen kia. như gió thổi làm lạnh, dưới một loại quy luật hiển nhiên, lực lượng bị suy yếu đến cực hạn, như lão già chậm chạp vô lực.
Chung quanh tiên vụ, mấy chục vạn tu sĩ, trơ mắt nhin vẻ tang thương cộng thêm một chút dáng vẻ khô lão cùa Dương Phàm, chịu một kích cùa cường giả Độ Kiếp Kỳ.
Hắn như một người cửa thế giớii ngoài, một thân pháp lực ảm đạm vô lực, môi trường chung quanh hắn, cũng bị ảnh hường.
Cột sáng đen đủ để đâp nát núi sổng, khi tiếp cận trước người Dương Phàm, tốc độ. uy lực, suy yếu một cách quy dị. cũng có vẻ vô lực yếu dần.
Dương Phàm nhắm mắt lại, bay về phía trước với vẻ không coi ai ra gì, lờ mờ có một loại quy luật tự nhiên quanh quần quanh thân hắn.
- Đây là thiên địa pháp tắc gì?
Hắc Cương hộ pháp chấn động, trong nháy mắt ngẳn ngơ tại chỗ.
Sau khi tấn chức lên trình độ Độ Kiếp Kỳ, lực lượng linh hồn, phù hợp với thiên địa. cũng tìm hiểu được và sừ dụng pháp tắc thiên địa.
Thiên địa pháp tắc, áo nghĩa vô cùng, bao quát hết thảy quy luật thế gian.
Công pháp bất đồng, lực lượng lĩnh ngộ pháp tắc có chút khác nhau.
Nhưng Hắc Cương hộ pháp vẫn lẩn đẩu tiên nhin thấy pháp tắc ý cảnh đặc thù như thế.
Lúc này. loại ý cảnh quanh quẩn trên người Dương Phàm cũng là một loại quy luật tụ nhiên cường đại.
Đây là quy luật tự nhiên của thế gian mọi sự vật, đểu không thể làm trái.
Bất cứ sự vật gì, đểu trải qua sự hiển nhiên từ cường thịnh đến suy yếu.
Triều đại có hưng suy tồn vong, người có sinh lão bệnh tử, hoa vần có tàn héo đến tàn
lụi.
Mà Ngay cả lực lượng cũng có cường thịnh đến khô kiệt.
"Đây mới là ý cảnh vẫn Hoa chân chính .
Dương Phàm mở con ngươi ra. ánh mắt ảm đạm đục ngầu, toàn bộ pháp lực bản thân cũng khô cạn, Ngay cả sinh mệnh lực cũng suy vếu đến mức tận cùng.
Tuy nhiên, Dương Phàm không ngăn loại biến hóa ý cảnh ảnh hưởng đến thân thể.
Bới vì đây mới là áo nghĩa chân chính của vẫn Hoa Kỳ.
vẫn Hoa sơ kỳ, trung kỳ, chẳng qua là một bước đệm.
Cho dù sự vật xinh đẹp cũng chi ngắn ngủi, tránh không được kết cục héo rù tiêu điều.
Người bình thường chú trọng khoảnh khắc xinh đẹp rực rỡ, nhuộm đầy vẻ xinh đẹp kinh tâm động phách.
Mà Dương Phàm hiểu được, sau khi xinh đẹp rực rỡ thình không thể trái với quy luật.
Loại quy luật và lực lượng này. thông thường bị người ta bò qua. cũng rất cường đại.
Giờ phút này, Dương Phàm rốt cục xúc định, về mặt tinh thần ý cảnh mình đã bước vào vẫn Hoa hậu Kỳ.
vẫn Hoa hậu kỳ. đại biểu chính là ý cảnh chân chính và đổi mới nhanh nhất của lục lượng.
Dương Phàm lại chậm rãi nhắm đôi mắt lại, bản thân càng lộ ra vẻ già nua. chi một bước, lại bước đến hai ba ngàn dặm, cũng vô lực chống lại Hắc Cương hộ pháp kia.
Dương Phàm trong giai đoạn này, lực lượng cũng không mạnh, cường đại chính là cảnh giới.
Cho nên, hắn chọn cách bò chạy, không cứng rắn đối kháng với cao nhân Độ Kiếp Kỳ.
- Người này thực không đơn giản, chịu một kích năm thành công lực của ta. không ngờ lại bình vên vô sự. chăng lẽ hắn là tu sĩ Độ Kiếp Kỳ mới tấn chức?
Trong mắt Hắc Cương hộ pháp có hứng thú càng đậm, đang muốn truy tìm qua khứ, cùng đám cao thủ này, ganh đua cao thấp.
- Tam thúc! Người nhanh dừng tay!
Một tiếng kêu khẽ truyền đến, chính là Tiểu Vi kia.
Ánh mắt Hắc Cương hộ pháp chợt lóe. rơi lên trên người nàng, lập tức hoảng sợ:
- Tiêu bảo bối của ta! Khi nào ngươi chuônra Hắc Tinh Thành chứ?
Tiểu Vi nhếch môi nói:
- Hừ! Còn không phải bới vì lão cha không giảng đạo lý của con, không cho con đi vào Tiên Vân Đảo, cho nên con liền thẩm chuồn ra đây.
- Vân Tiên Đảo là Kỳ vật tiên nhân lưu lại, trên đảo cũng có nguy hiểm nhất định. Trải qua bao năm, không biết có bao nhiên người sau khi đi vào, vẫn không có đi ra. Cho dù những người kia từ trong đảo đó đi ra. cũng không thấy ai có được bảo bổi cùa tiên gia, chỉ tiếc hòn đảo này không thê cho cường giả ngoài Độ Kiếp Kỳ tiến vào.
Hắc Cương hộ pháp đẩu tiên là bất đắc dĩ, rồi sau đó lại như có chút tiếc nuối.
Vân Tiên Đảo không thể cho tu sĩ ngoài Độ Kiếp Kỳ đi vào. cho nên Hắc Tinh Vực Chủ mới phái hắn đến phong tòa đảo này, cho những tân tú còn trẻ cùa thế lực mình đi vào. thử thòi vận.
Đúng lúc này.
Ầm! Một tiếng nhoáng lên không hiểu khắp hải vực. Một luồng không gian dao động
huyềnbí, phát ra từ khu vực tiên vụ.
Ùm!
Ngay sau đó! Cả tiên vụ biến mất. lộ ra hải vực rông lớn mênh mông.
Sao lại thếnày?
Mấy chục vạn tu sĩ. trợn mắt há hốc mỗm.
- Vân Tiên Đảo biến mất.
Một mảnh sôi trừo nơi này. hoán loạn cực kỳ.
Khu vực tiên vụ khổng lồ gần vạn dặm, cùng với Vân Tiên Đảo chua thấy hình dáng, dưới mí mắt của mấy muơi vạn tu sĩ. hư không biến mất!
Sự biến mất của Vân Tiên Đảo, không lưu lại một chút manh mổi dấu vết.
Ngoải hải vực mờ mịt. ai lại có thể xác định vị trí của nó?
- Hòn đảo không lồ như thế, liền trống rỗng dịch chuyển như thế. không hổ là vật tiên nhân di lưu.
Hắc Cương hộ pháp ngạc nhiên thán phục không ngừng.
Vẻ mặt Tiểu Vi kinh nghi.
- Chẳng lễ Dương đại thúc kia mới là người có duyên chân chính, ông vừa mới ròi khỏi, Vân Tiên Đảo này liền dịch Chuyên đi.
- Dương đại thúc?
Hắc Cương hộ pháp nhin về phương hương Dương Phàm biến mất, ánh mắt chợt lóe:
- Con nói. hắn họ Dương?
- Đúng vậy! Hinh là một người đến từ bên ngoài.
Tiểu Vi nói với vẻ vô tâm.
Cùng lúc đó, trong đám tu sĩ, cũng có một sổ tu sĩ, nhin chằm chẳm hướng Dương Phàm rời đi.
Bản thân Dương Phàm cũng không biết, những năm gần đây. tin tức miêu tả có liên quan đến hắn, đả truyển khắp toàn bộ Hắc Tinh Hải Vực.
Tin tức một đám vật quy một giới như Tụ Lôi Đinh, Thiên Nhất Hồn Thủv. Hoàn Hồn Pháp Đàn. chấn động toàn bộ cao tâng của Nam Hải Vực.
Một mình hắn, giống như một lão nhân nghèo túng, nhắm mắt lại, bước từng bước, vượt qua hải vực.
Trên con đường, có tu sĩ phát hiện thân ảnh già nua vô lực của hắn.
Lúc này, Dương Phàm đã từ một đại thúc trung niên, chuyển biến thành một lão già với độ tuôi năm mươi, ánh mắt đục ngâu. làn da biến chất, trên mặt có chút nếp nhăn, bước đi vô
về mặt cảnh giới bước vuớc vẫn Hoa hậu kỳ, trên người của hắn không có bất cứ một chút sức sống thanh xuân gì.
Bất kể thấy thế nào. hắn đều là một lão già gân gà vô lực, không có cảm giác an toàn.
Dương Phàm trờ lại hòn đảo minh dừng chân trước đây. tiến vào động phủ. nhắm mắt lĩnh ngộ, tâm thần lâm vào cảnh giới huyền diệu.
Trong đẩu hắn, một đóa hoa xinh đẹp. khoảnh khắc xinh đẹp rực rỡ, rồi sau đó, cũng ngăn không được gông xiềng của quy luật tự nhiên, hoa héo tũ tàn tạ. xinh đẹp mà vô lực.
Trong cơ thể Dương Phàm, ngoại trừ viên cầu xanh trong suốt chính giữ ra, Địa Hồn Căn, Thủv Hôn Giới, đêu vẫn bình lặng như nước.
Ngay cả Liên Hoa Tam sắc phía trên, cũng có chút héo tàn.
Ngược lại viên cẩu sáng xanh trong suốt ớ chính giữa, dường như ngưng thật một chút, phảng phất nhu một loại ảo giác.
Lúc này Dương Phàm tập trung một lượng lớn cảm quan lên trên viên cầu sáng xanh trong suốt, nhưng không cách nào thăm dò bản chất của nó.
Nhưng hắn rất rõ ràng, viên cầu sáng xanh trong suốt là mấu chốt của Chứng Quả.
Dương Phàm cách đắc thành chính quả, nhiều thì chi kém một hai bước.
Nhưng giai đoạn Chứng Quá Kỳ, có lẽ sẽ trải qua thiên kiếp tẩy lễ.
Lờ mờ, thôi diễn Tiên Hồng của Dương Phàm, sắp đạt tới cực hạn của Nhân giới.
Tuy nhiên, sự chú ý của hắn hiện tại là ý cảnh vẫn Hoa.
Nháy mắt. thời gian năm mươi năm, từ từ trôi qua.
Nhưng đổi với Dương Phàm mà nói, giống như là thòi gian trong chóp mắt.
Trong lúc này. pháp lực của hắn không tăng truớng, mà là phù hợp hoàn mv với ý cảnh bản thân.
"Thòi gian năm mươi năm lại qua nhanh như vậy.
Dương Phàm lại thở ra một hơi. lấy thế thân xuất hiện ở Thiên Lan Điện, có liên hệ với thân hữu.
- Tướng công! Lâu như vậy chàng không liên hệ rồi.
Đặng Thi Dao thở phào một hơi. trong mắt lộ ra vẻ quan tâm lo lắng.
Dương Phàm cười nói:
- Mọi người yên tâm. thôi diễn Tiên Hồng của ta, chi kém một hai bước, có thể đạt đến mức tận cùng, bễ nghễ một giới... sẽ không còn quá xa.
Nửa câu nói sau, Dương Phàm vẫn già nua vô lực, lại lộ ra một loại tự tin rõ ràng.
- Thi Dao tin thực lực Dương đại ca.
Đặng Thi Dao nói chắc chắn.
Liên hệ cùng với bẳng hữu trong Thiên Lan tiên phủ. tâm thẩn Dương Phàm phản hỗi Hắc Tinh Hải Vực.
Dương Phàm chậm rãi đứng dậy, chuẩn bị xuất quan.
Hiện tại là thời cơ ta cói bỏ phong ấn tứ trọng, tuy nhiên ta càng hv vọng đi Bồng Sơn Đảo, cho bọn hắn một chút giáo huấn, tốt nhất có thể chém giết được một người trước.
Khi Dương Phàm đi ra động phủ, đã là lăo già lớn tuổi, hình thể khô gầy, nếp nhãn đầy mặt. đôi mắt đục ngâu không ánh sáng, đi lại có chút tập tễnh.
Chợt vừa nhìn, phảng phất nhưmột trận gió liền có thể thổi hắn ngã.
Dương Phàm thớ dài một hoi. lấy ra một câv quái trượngbẳng gồ mun.
Khi hắn đi ra động phủ, mấy tông phái trên đảo này. đang nội đấu. pháp thuật va chạm đầy trời, rực rỡ rộng lớn.
Dương Phàm không quan tâm những điểu này, hắn muốn đi Bồng Sơn Đảo một chuyến, đi gặp hai người quen.
Ầm vang ẩm ẩm—Dư âm oanh kích đến trước người Dương Phàm, cũng quy dị giảm tổc độ, như hoa héo tàn, rồi sau đó như khỏ tiêu tán đi.
Dương Phàm dường như không đứng chung một không gian với những người này. Hàng vạn hàng nghìn tu sĩ đại chiến trên bầu trời, với hắn mà nói. đểu là mây bay.
- Đây là cao nhân phưong nào?
Tu sĩ đinh cấp đại chiến trên trời cao, rất nhanh chú ý tới cảnh tượng này, kinh hãi vô cùng.
Dương Phàm liền không coi ai ra gì, đi ngang qua chiến trường.
- Lão bất tử này làm sao tới?
Một tiếng hừ lạnh truyền đến. một sự giận dữ của tu sĩ Hợp Thể Kỳ. đánh ra một quyển.
Dương Phàm đi đứng tập tễnh, không cách nào tránh né, lại không có sức. như thế nào đổi kháng với người thanh niên có trạng thái cường thịnh chứ?
Phổc! Một chưởng lôi đình, đánh lên trên mặt Dương Phàm, lại phát ra tiếng vang quy dị.
Lực một chướng, héo tàn tiêu tán.
Mà tu sĩ Hợp Thể Kỳ kia, kinh, khủng kêu lên một tiếng không hiểu:
- Ôi! Pháp lực của ta—Cơ thể của ta.
Chi thấy
Hắn với một đầu tóc đen, trớ nên trắng xóa, mặt đầy nếp nhãn.
Một thân cường tráng, héo tàn khô quắt, một thân pháp lực khổng lồ, biến chất đến trình độ Trúc Cơ KỲ.
Một tu sĩ đinh cao Hợp Thể. trong nháy mắt trớ thành một tu sĩ bậc thấp tóc trắng xóa.
Từ thanh niên thành lão già.
Pháp lực từ cao nhất, héo tàn đến bậc thấp.
Dương Phàm không quan tâm tới hắn, mỗi bước đi. đều rất chậm rãi. có vẻ đi tập tễnh.
Thế nhưng, trong từng bước của hắn, đểu có thể vượt qua mấy ngàn dặm.
Phát hiện tinh hình này, toàn bộ chiến trường, lập tức một mãnh yên tĩnh.
Thủ lĩnh hai phương thế lực, đều là cường giả Hợp Thể hậu kỳ. lúc này hít ngược một hơi khí lạnh.
Nhìn lẫn nhau, trong mắt đểu hoảng sợ kinh khủng.
- Người đó là cao nhân lánh đời phương nào, thực lực cũng quá khủngbổ rồi!
- Cho tới bây giờ ta chua từng thấy qua loại thẩn thông này, căn bản không thấy lão ra tay, người công kích lăo. trực tiếp già đi, pháp lực khô kiệt. Đây cũng thật đáng sợ.
Thủ lĩnh hai phương, chiến ý toàn bộ biến mất. cùng lúc ngưng chiến.
Dương Phàm không quan tâm những người này. thân ảnh già nua cùa hắn, biến mất từ trên đảo đó.
Rồi sau đó, hắn cũng từng bước nhưthế. đi về phía Bồng Sơn Đảo.
Dọc theo đường đi, không ai nhận ra thán phận Dương Phàm.
Ngẫu nhiên trên hải vực, thấy mấy tu sĩ hải tặc. ý đồ lấy vếu thắng mạnh, kết cục tự nhiên rất thê thảm.
Rổt cục, vào một Ngày này.
Một lão già đẩubạcbảv mươi tuổi, chống quái truợng, run rẩy, đi tới Bồng Sơn Đảo.
Dương Phàm chống quái trượng, đi lại tập tễnh, cảm giác giả cả, suy yếu, vô lực và tự ti chua từng có.
Loại cảm giác vô lực này không chi về mặt pháp lục mà còn già nua cả về tâm tính.
- Ta thật sự già cả rồi sao?!
Dương Phàm bất đắc dĩ.
Lẩn suy lão này thật sự là một thể nghiệm rất ác nghiệt, thậm chí còn ảnh hướng tới tâm linh của hắn,
Từ trên người hắn rốt cục không thể cảm nhận được chút nhẹ nhàng, thanh thoát như năm nào. Tuy nhiên, Dương Phàm kiên quyết sẽ không nghịch Chuyên xu thế tự nhiên này.
Bới vì đây là một giai đoạn mà hắn phải trải qua khi thôi diễn Tiên Hồng Quyết. thể ngộ càng sâu thì cảnh giới càng cao thâm.
Đây chính là lẩn thứ hai Dương Phàm tới Bồng Sơn Đảo.
Tâm thái hai lẩn tới Bồng Sơn Đảo quả thật bất đồng.
Lẩn đẩu tiên là bị bắt mà tới, hoàn toàn bị động.
Nhưng lần này. Dương Phàm hoàn toàn tụ mình đi tới. về phần mục đích thật sự thì Ngay cả hắn cũng không rõ.
Báo thù? Không quá nắm chắc nhưng xác suất cũng không thấp.
Có thể coi chuyến đi lẩn này là một trong những nguyện vọng của hắn.
Giờ phút này. tâm thái của Dương Phàm vô cùng già nua, mệt mòi, cũng không dậv nổi mấy từ như "báo thù", "giết người"...
Dọc đường đi, Dương Phàm từng bước từng bước một rất thong thả. không nhanh không chậm.
Nhưng mỗi bước bước ra. Dương Phàm cũng vượt qua vài trăm dặm, đặt ỡ Ngoại Hải Vực cũng không tính là kinh thế hãi tục.
Không hề ít tu sĩ chú ý tới hắn, trong mắt cũng lộ ra vài tia thương hại.
- Tu tiên không thể trường sinh, năm tháng thật vô tình...
Một gã nho sinh áo xanh thấy Dương Phàm lướt qua trên bầu trời, thớ dài một hoi.
à \ ■*
- Lão sư. vì sao ngài nói thê?
Một tiểu đồng tử bên cạnh hắn, vẻ mặt khó hiểu nói.
Ngươi xem lão gia gia kia, tu vi dù đạt tới trình độ cao nhất nhưng thọ nguyên sắp hết, cuối cùng cũng đành bất lực.
Xem tinh hình này, không tới trăm năm nữa. hắn sẽ xuống mỗ, hóa thành đất vàng thôi.
Nho sinh áo xanh kia thở dài, cũng cảm thấy rất bất đắc dĩ đổi với tiên đồ long đong này.
Dương Phàm đi suốt nửa Ngày, đọc đường cũng gặp không ít ánh mắt thương hại, cảm thông.
Ánh mắt hắn ảm đạm, trong lòng càng lúc càng cảm thấy vô lực, dường nhu thực không thê tránh thoát khỏi quy luật tụ nhiên.
Loại thể ngộ này khiến ý cảnh vẫn Hoa của Dương Phàm càng lúc càng cường đại.
Ngược lại, pháp lực trong cơ thể hắn lại như đóa hoa héo tàn, thân thể càng lúc càng gia nua.
Hưu~~~
Trong hư không xẹt qua đầy các loại độn quang, pháp bảo. toàn là các tu sĩ trẻ tuổi cường tráng, vô cùng tiêu sái.
Nam nữ tu sĩ, tạo thành một đội nói cười vui vẻ khiến cho người ta thật rất ao ước.
Dương Phàm đột nhiên nghĩ đến hết thảy những điểu này, minh cũng đã từng trải qua.
Hắn tới khu vực Bồng Sơn Đảo. công khai tiến vào hòn đảo nhưng không có bất cứ ai nhận ra thân phận của hắn.
Lão gia gia, ngài muốn đi đâu?! Có muốn ta dẫn ngài đi một đoạn không?!
Ngược lại, có một tu sĩ hảo tâm thấy lão nhân đi tập tễnh này thì lại chủ động tới dẫn hắn
đi.
Dương Phàm nhẹ nhàng cự tuyệt, nói:
- Già cả rồi, xương cốt không được linh hoạt nữa. Vẫn là để lão hủ chậm rãi đi lại thôi.
Sau khi tiến vào Bồng Sơn Đảo, dọc đường đi của hắn vô cùng thông suốt.
Tuy nhiên, khi hắn đi vào địa phận Dược Thánh Tông thi bị tu sĩ chấp pháp gần đó ngăn
1,Ì
- Người nào? Đứng lại. • \ '
Một đội tu sĩ chấp pháp chừng mười người vây lấy Dương Phàm.
Dương Phàm hữu khí vô lực nói:
- Ta muốn gặp Đại trường lão Vũ Nghiên!
- Ngươi là ai?! Xưng tên đi! Đại trướng lão đang bế quan, trừ khi có chuyện hoặc nhân vật cực kỳ trọng yếu mới xuất quan xử lý.
Một lão già Hợp Thể trung kỳ cầm đầu, trong mắt lóe ra tinh quang, nhìn chẳm chẳm Dương Phàm nói, cảm giác có chút quen mắt.
Đôi mắt đục ngào cùa Dương Phàm hiện lên một tia hỗ quang giả đổi:
- Vũ trưởng lão là lão tinh nhân thật lâu trước đây của lão hủ. Trước khi chết, lão hủ muổn gặp nàng một lân cuối, phiên vị đại nhân này đi thông báo một tiếng.
Lão tình nhân?
Nghe vậy, mấy tên tu sĩ này đểu ngẩn ra. bộ dáng há hốc mỗm mắt.
Nhưng người này quả thật đã bước vào tuổi xế chiều, sắp xuống lỗ thật rồi!
Người ta vẫn nói người sắp chết thường không nói đổi.
Cho nên những người này đều nửa tin nửa ngờ.
- Đây là nguyện vọng của lão hú.
Dương Phàm nan rẩy nói. chòm râu bạc khẽ run nan, thân hình lắc lu muốn ngả, phải mượn dùng quái trượng mới ôn định thân hinh được.
- Lão nhân gia, ngài cẩn thận.
Một tên tu sĩ hảo tâm vội vàng đỡ lấy hắn.
Lão già Hợp Thể trung kỳ kia trầm ngâm một chút rồi đáp:
- Được rồi, ta chi có thể thử một lẩn. nhưng tin tức này có lọt được vào tay Đại trường lão hay không thì cũng không thể khẳng định được.
Đợi một lúc, lão già Hợp Thể trung kỳ kia trờ lại, lắc đẩu nói:
- Trường lão trong tông nói rằng chuyện này vớ vân cho nên ngươi hãv mau rời đi đi!
- Buồn cười!
Dương Phàm giận tím mặt. nan nan nói:
- Các ngươi dù không cho phép, lão hủ cũng sẽ liều mạng xông vào.
Dứt lời. hắn liền nâng quái trượng lên, hướng vào Dược Thánh Tông đi tới.
- Kẻ nào dám xông vào, giết không tha!
Chúng tu sĩ chấp pháp lập tức nổi lên sát khí.
Trong đó có một vài người tế ra pháp bảo, chuẩn bị động thù.
- Dừng tay!
Môt thanh âm mềm mai đễ nghe truyền tới.
Chúng tu sĩ châp pháp đêu dừng lại, thi lê:
- Tham kiến Vũ cô nương.
Người tới là một nữ Dược sư ăn mặc mộc mạc, khí chất thanh tú.
- Các ngươi sao lại tùy tiện ra tay với một lão nhân trói gà không chặt như thế này?!
Đòi mi của Vũ Phức nhíu lại, vội vàng đi tới. đỡ lấy Dương Phàm:
- Lão nhân gia, ngài không sao chứ?
- Vũ cô nương, không không nhận ra lăo hũ sao?
Dương Phàm chuyển mắt, cuời nhin Vũ Phức.
-Ngài là...
Vũ Phức nhin kỹ. đột nhiên cảm giác có chút quen mắt.
Đột nhiên, trong mắt nàng tràn đầy kinh hãi:
- Là ngươi... Dương Dược sư?
- Cô nương vẫn còn nhớ rõ Dương mỗ, hài...
Dương Phàm vui mừng nói.
- Dương Dược sư, sao ngươi lại biến thành thế này?! Chẳng lễ bị bọn nghĩa mẫu hạ độc thủ sao?!
Vẻ mặt Vũ Phức không đành lòng, trắng bệch ra.
- Dương Dược sư? Ngươi là Dương Phàm?
Gã tu sĩ Hợp Thể trung kỳ kia đột nhiên hít sâu một hơi lãnh khí.
- Nhanh chóng thông báo cho chư vị truởng lão. còn có Đại truởng lão nữa...
Rất nhanh, toàn bộ Dược Thánh Tông chấn động.
- Dương Dược sư, ngươi đi mau! Nếu mẫu thân họ lại đây. ngươi sẽ mất mạng đó!
Vẻ mặt Vũ Phức khẩn trương thúc dục.
- Ta chi còn là một lão già mà thôi, đi không nổi nữa!
Dương Phàm thờ dài đau khổ, đặt mông ngồi xuống.
- Ta mang ngươi đi!
Vũ Phức nắm lấy Dương Phàm, định lao ra ngoài Dược Thánh Tông.
, A >
- Đừng cho hãn chạy!
Chúng tu sĩ chấp pháp liền vây lấy hai người này. ,
Hưu
7 „ „ _ „ _ _
Rât nhanh, hàng ngàn đạo độn quang đã từ các nơi ờ Dược Thánh Tông bay ra.
Người cẩm đẩu là hai gã trưởng lão có tu vi Hợp Thể hậu kỳ.
Bọn họ nhìn Dương Phàm chẳm chẳm một lúc rồi mới nhận ra:
- Duơn° Phàm, chính là hắn!
,n. -Tv
- Bắt hắn lại!
Một gã trướng lão hét 1
Rất nhanh, mấy trăm tên tu sĩ lao lên, vây chặt lấy Dương Phàm, tách Vũ Phức ra ngoài.
Dương Phàm vẫn ngồi duới đất, cũng bất động.
Tuy nhiên khi những người này tới gần hắn, động tác trớ nên chậm rãi vô lực. vốn hùng hùng hổ hổ trở nén hữu khí vô lực.
Rồi sau đó, những thủ đoạn công kích đểu chi như làn gió thoảng mà thôi.
Những tu sĩ kia động tác chậm rãi, như hãm vào bùn lầy. Đột nhiên, toàn bộ cánh tay của chúng trớ nên khô gầy, không chút sinh cơ nào. Kẻ nào may mắn kịp phản ứng. kịp chặt đi một cánh tay thì may mắn bảo mạng.
Kẻ nào bất hạnh thì tu vi lập tức đại giảm, sinh mệnh lực héo rũ, hóa thành một khối thâv khô, cực kỳ đáng sợ.
- Ah...
lỉớng lão hét lớn.
Toàn trường khiếp sợ. hít sâu một loi lãnh khí.
Thẩn thái Dương Phàm bình tĩnh, vẫn ngồi tại chỗ.
Dao động pháp lực trên người hắn vô cùng suy nhược, nhưng lại ẩn chứa một cỗ ý cảnh kỳ điệu.
Lấy hắn làm trung tâm, đất đai. cây cò trong phạm vi ngàn dặm đều trờ nên héo tàn.
Đây là thẩn thông gì?! Quả thật chua từng nghe được thấy được!
Mọi người hoảng hổt. không ai dám tới gần Dương Phàm, Ngay cả Vũ Phức đều kinh hãi thất sắc.
Nàng đột nhiên hiểu ra Dương Phàm quyá không đơn giản là già cả như vậy! Hắn dám một mình trờ lại Bông Sơn Đảo. một mảnh tiến vào Dược Thánh Tông, hơn phần nửa là có nắm chắc.
-Để ta tới!
Một gã trưởng lão quát lạnh.
Tay áo hắn vung lên, một mảnh xích quang bắn ra, ỡ hư không hình thành một hư ảnh Chu Tước rất sổng động. Một cỗ khí tức kinh khủng áp lên toàn trường.
Trong tiếng hót cao, hư ảnh Chu Tước kia hội tụ hòa diễm lực đầy trời, bổ nhào về tới trước người Dương Phàm.
Một kích này. Ngay cả một toàn núi lớn cũng có thể bị san phẳng.
Dương Phàm cười cười, không hể động thủ. Bới vì ỡ giai đoạn này, hắn không có năng lực đối kháng về mặt lực lượng, đặc biệt là những công kích.
Hắn muốn dùng mọi cách để đổi phương chủ động ra tay với hắn.
Ông
Tình cảnh tương tự lại phát sinh. Hư ảnh Chu Tước và quang diễm đầy trời khi vừa tới gần Dương Phàm thì vẻ huyễn lệ trở nên ảm đạm, tan biến.
- Dù sự vật có cường đại tới mấy, đều có lúc vẫn hoa...
Dương Phàm thưởng thức quan khán sự héo rũ cũa huyễn lệ diễn ra trước mặt minh.
- Đi chết đi!
Một trường lão khác lại đột nhiên đánh úp hắn từ phía sau, một chưởng đánh tới.
Dương Phàm không phản kháng chút nào, tùy tiện để chướng này bổ lên người minh.
- Ah, không được. w ,
-Ai
Tên truớng lão kia phát hiện ra cánh tay của mình khô lão. vô lực, toàn bộ pháp lực như bị rút hết.
Tuy hắn phản ứng nhanh, bay ngược ra sau liền nhưng tu vi từ Hợp Thể hậu kỳ đã bị rơi xuống thành Hợp Thể sơKỳ.
Biến cổ như vậy khiến sắc mặt hắn trắng bệch.
- Nếu các ngươi muốn cũng giống như Dương mỗ, già nua vô lực thì xin mòi cứ động
thủ.
Dương Phàm cười lạnh, chậm rãi đứng lên.
- Ah
Chúng tu sĩbổn phía bị đọa cho hồn phi phách tán. vội vàng nhường ra một con đường.
Dương Phàm đi lại tập tễnh, đi về phía Dược Thánh Tông.
Lúc này. cũng có những tu sĩ đứng ờ xa xa công kích hắn.
Tuy nhiên, ánh sáng chói mắt của công kích chi dừng ớ quanh thân Dương Phàm, trờ nên héo rũ, tan biến.
Hơn nữa. Dương Phàm rất thích cảm giác này.
Nếu là pháp bảo công kích, chẳng những sẽ khiến chủ nhân bị thương tổn mà còn khiến linh tính của pháp bảo bị tôn hao...
Những tu sĩ nơi này chi đành trơ mắt nhìn lão nhân tuổi xế chiều Dương Phàm đi lên Dược Thánh Tông.
Chừng qua thời gian nửa chén trừ nhỏ.
. .
- Ha ha ha... ta tường là ai tới đây, thì ra là ngươi!
Một thanh âm kinh hỷ từ một nơi sâu trong Dược Thánh Tông truyền tới.
Bá!
Một nữ nhân cung trang, dáng người uyển chuyển, khí chất cao quy hiện thân trước mặt Dương Phàm.
• V
Thuấn di?
Dương Phàm nheo mắt!
Khôngtới trăm năm, VũNghiên không ngờ đã bước vào Độ Kiếp Kỳ?!
Ánh mắt Vũ Nghiên đảo qua toàn trường, trong lòng buồn bực. Những môn đồ đệ tử này sao chi vây quanh, không ai động thù?!
Thật sự là tìm kiếm nát giàv không thấy. rảnh rồi ngồi chơi cũng tự tìm tới!
Trong lòng Vũ Nghiên mừng thầm, kiểm chế sự hưng phấn trong lòng, bất động thanh sắc nói:
- Dương Dược sư tới Dược Thánh Tông ta là chủ động thúc thủ chịu trói sao?!
- Thúc thủ chịu trói?!
Dương Phàm ngẩn ra, chợt gật đầu nói:
- Đúng thế, ta là chủ động đầu hàng, còn mong Đại trường lão ra tay bắt Dương mỗ đi!
- Thúc thủ chịu trói?!
Dương Phàm ngẩn ra, chợt gật đầu nói:
- Đúng thế, ta là chủ động đầu hàng, còn mong Đại trường lão ra tay bắt Dương mỗ đi.
- Ngươi tới đẩu hàng sao?
VũNghiên kinh ngạc. Dương Phàm mà nàng biết kiênquyết sẽ không dễ dàngthòa hiệp.
- Đúng vậy, để xem quy tông có năng lực để bắt giữ Dương Phàm không đã!
Dương Phàm ngồi xuống đất. cười móm mém nói.
Nhìn thế nào cũng chi thấy hẳn là một lão nhân già cỗi, vô hại, đang ỡ tuồi heo may rồi!
Giờ phút này. Dương Phàm không giỏi về lực lượng, lại hoàn toàn thiếu tính công kích.
Hắn muốn xúi dục địch nhân ra tay trước, cho nên mới giật dâv để Vũ Nghiên bắt mình
lại.
- Được lắm!
Hàn mang trong mắt VũNghiẻn lóe lên:
- Người đâu, tới bắt hắn lại.
Nếu là binh thường, chi cẩn nàng nói một câu, sẽ có người lập tức đi làm.
Nhưng khi nàng nói xong, toàn trường vẫn lặng ngắt như tờ.
Tất cả tu sĩ Dược Thánh Tông đểu câm như hến. cúi đẩu không nói.
Bới vì Vũ Nghiên vừa xuất quan, cũng không biết tinh huống lúc trước.
- Sao thế? Sao không ai động thù?!
Đòi mi Vũ Nghiên nhíu chặt, cảm thấy vô cùng kỳ quái.
Nàng cực kỳ cẩn thận, không lập tức động thủ mà trao đồi bằng thẩn niệm với chúng truớng lão nơi này.
Khi nàng phát hiện ra một vị trưởng lão tu vi từ Hợp Thể hậu kỳ roi xuống Hóa Thẩn sơ Kỳthì sắc mặt khẽ biến.
- Nàng này chẳng những âm độc. xảo quyệt. tu vi đạt tới Độ Kiếp Kỳ mà còn cẩn thận nhưvậy...
Vé ngoài Dương Phàm bất động thanh sắc nhưng lại thực cảm thấy nàng ta Ngày càng khó choi.
Cũng may, hắn lần này tới Bổng Sơn Đào, tim lv báo thù cũng không quá mạnh mễ.
Hắn chi cổ V ỡ Bồng Sơn Đảo này mớ ra phong ấn tầng thứ tư!
- Thì ra là vậy!
Sau khi Vũ Nghiên trao đổi với những người khác đã biết được thẩn thông đáng sợ của Dương Phàm.
- Khặc khặc... Dương Phàm, vậy bản truởng lão sẽ nhưnguyện ý của ngươi.
Vũ Nghiên cười xinh đẹp, một mành tàn ảnh mơ hỗ bất định đột nhiên nồi lên.
Ánh mắt của Dương Phàm chi có thể nhin thấy một mảnh thân ảnh mơ hỗ mà thôi.
Rồi đột nhiên linh hồn hắn truyền tới một tiếng kêu khẽ, mơ hỗ làm tinh thẩn hắn đau đớn, cả người nhưbị kim châm.
Đây dĩ nhiên là công kích trực tiếp của linh hồn lực cường đại của cường giả Độ Kiếp
Kỳ.
Vũ Nghiên ý đồ lấy ưu thế về mặt tinh, thẩn để gây thương tổn cho Dương Phàm.
Khóe miệng Dương Phàm mim cười, không chút động đậv.
Cảnh giới vẫn Hoa hậu kỳ khiến phập lực hắn suy vếu nhưng cảnh giới linh hồn lại vô cùng huyền diệu.
Công kích linh hồn của Dương Phàm tiến vào cơ thể Dương Phàm thì suy yếu từng chút một cuối cùng tàn lụi, biến mất.
Ngược lại, vẻ mim cười của Vũ Nghiên đọng lại, khuôn mặt hoi trắng, trong lòng nổi lên kinh đào hãi lãng.
Một kích vừa rồi chẳng những không gâv thương tổn chút nào cho Dương Phàm mà ngược lại còn khiến lực lượng linh hôn của nàng suy yếu hơn.
Cũng may từ mười năm trước nàng ta đã bước vào Độ Kiếp Kỳ. cảnh giới dù chua hoàn toàn củng cố nhưng mức độ lĩnh ngộ thiên địa quả thật vượt xa khi còn là tu sĩ Hợp Thê Kỳ.
Đổi với lực lượng pháp tắc ẩn chứa trong V cảnh vẫn Hoa cùa Dương Phàm, sức kháng cự của nàng đúng là cường đại hơn một chút.
- Dương Phàm... Ngươi không hỗ là tông sư nội lục, chi ngắn ngủi một trăm năm mà ngươi đã tiến vào một cảnh giới hoàn toàn mói. Ngay cả bản trường lão muốn giết ngươi cũng gặp phái không ít khó khăn!
Đòi mị nhãn câu hồn của Vũ Nghiên lóe lên quang mang kỳ dị, sau đó lại nói:
- Tuy nhiên, hôm nay ngươi một mình một người tới Bổng Sơn Đảo ta đúng là một lựa chọn vô cùng không sáng suốt.
- Thật sao?!
Dương Phàm vuốt vuốt chòm râu bạc. không để ý nói:
- Dương mỗ không tiếc từ Hắc Tinh Đảo chạy tới Dược Thánh Tông này chính là vì đê đột... Ân, hướng Vũ trường lão chủ động đẩu hàng! Tuy nhiên, Dược Thánh Tông to lớn thế này lại khiến Dương mỗ thất vọng rồi! Không ai có thể giết ta được cả!
Lời này vừa ra. sắc mặt gần vạn tu sĩ nơi này đểu vô cùng khó coi.
- Tiểu từ. đừng vội cuồng vọng!
Một gã trường lão phẫn nộ quát, nhưng hắn lại không dám chủ động ra tay!
Sắc mặt VŨ Nghiên băng lãnh, thân thể mềm mại không xương tản mát ra một cỗ khí tức khiến hư không cũng lâm vào áp lực.
Một cồ tinh, thẩn uy lực dung nhập thiên địa. mãnh liệt áp bách về phía Dương Phàm.
Những tu sĩ phụ cận có tu vi thấp lập tức quy gối xuống.
Nét mặt già nua cùa Dương Phàm hơi đò lên. Nhưng hắn đang ngồi dưới đất cho nên cũng không bị ánh hưởng nhiều.
Hắn hiểu được lúc này Vũ Nghiên đã triển khai thực lực chân chính của Độ Kiếp Kỳ.
Đột nhiên, thân ảnh mơ hỗ kia ỡ trong tầm mắt Dương Phàm hóa thành ngàn, rồi thành ngàn vạn đạo nhân ảnh.
Vô hình trung, áp lực khắp không gian từ ngàn vạn đạo nhân ảnh kia ngưng tụ thành một. đánh về Dương Phàm.
Dương Phàm không biết đây là thần thông gì, vừa ẩn chứa cả công kích cùa tinh thần và uy lực pháp thuật!
ở thật xa. có thể nhin thấy ngàn vạn đạo lưu quang khiến Dược Thánh Phong nang chuyển.
Một bàn tay nhỏ dài dung quán áp lực khắp hư không, cách không đánh tới truớc người Dương Phàm.
Một đạo sóng gợn nổi lên trên người Dương Phàm. Thân hình hắn bị áp cho hãm vào nền đất vài thước, sau đó ròi đi mấy trượng, vẽ nên một đạo câu vông.
Lâu!
Hắn phun ra một búng máu, đã bị thương.
Thực lực cường giả Độ Kiếp Kỳ không phải là thứ hắn có thể lấy cứng đổi cứng.
Mà dáng người tuyệt mỹ cảu Vũ Nghiên lại lăng không một cái, chậm rãi đáp xuống.
Một kích vừa rồi gần như dốc hết toàn lực, không ngờ không chiếm được bao nhiêu ưu
thế.
Hăn nữa, sau một kích này. mơ hỗ lực lượng gày héo úa cũng thâm nhập vào trong cơ
thể.
- Sao lại thế này?! Pháp lực và sinh mệtih lực cùa ta sao lại bị ảnh hưởng...
Vũ Nghiên vô cùng giật minh.
Nàng đã cách không công kích nhưng pháp lực đụng nhau, phản lực vô hình cũng nháy mắt gâv ra tác dụng như vậy đối với nàng.
Cho nên, nàng chi bị vẫn Hoa lực của Dương Phàm ảnh hướng một chút mà thôi.
Mà chúng tu sĩ Dược Thánh Tông lại mừng rỡ, nghĩ rằng Vũ Nghiên đã thắng được Dương Phàm.
Bọn họ không biết rẳng thương thế cùa Dương Phàm rất nhẹ. chi qua nửa khắc đã khôi phục lại như cũ.
Mặc kệ là loại công kích thần thông cường đại như thế nào. chỉ cần tiếp cận ý cảnh vẫn Hoa ngoài thân Dương Phàm đều nhanh chóng bị tước nhược rồi hoàn toàn tiêu tan.
Sắc mặt Vũ Nghiên ngưng trọng, hít sâu một hơi. một cỗ dao động ẩn chứa pháp tắc huyền diệu quanh quân ngoài thân nàng, hình thành một tầng kết giới vô hình.
- Nàng tính toán dùng pháp tắc thiên địa minh lĩnh ngộ được để ngăn cản ý cảnh vẫn Hoa cùa ta sao?!
Dương Phàm rất nhanh nhìn ra chân diện mục.
Bá!
VũNghiên biến mất!
Thuấn di?!
Dương Phàm chi cảm thấy từ sau lưng có một cỗ áp lực đáng sợ truyền tới.
Ba!
Bàn tay ngọc tinh tế kia phát ra một mảnh ánh sáng vặn vẹo. quấn quanh người Dương Phàm.
Nhưng cỗ lực lượng này nhanh chóng héo rũ, tiêu tan.
Lẩn này, bản thân Vũ Nghiên gần như không bị ảnh hường gì, dao động vô hình quanh thân nàng quả nhiên có thê kháng cự ở một mức độ nhất định đối với ý cành vẫn Hoa của Dương Phàm.
Dương Phàm cười lạnh một tiếng, một bàn tay khô héo xuất hiện, từ phía sau bổ vào đầu VũNghiên.
Vũ Nghiên không dám tiếp một đòn này, vận chuyển pháp lực phòng ngự, quanh thân nôi lên một vách tường lóe lên tầng tầng tinh quang...
Ầm!
Khô chưởng ẩn chức vẫn Hoa lực của Dương Phàm trực tiếp chọc xuyên qua vách tường này. giống như là cắt đậu hũ.
- Không ổn...
Thân hình Vũ Nghiên mau chóng lui lại, cảm giác tốc độ. lực lượng, Tinh, thần của mình đêu bị cồ lực lượng qủy dị này khiến suy yếu tới mức tận cùng.
Ba!
Nàng liền đua tay ra. nhanh nhu chóp giao kích với Dương Phàm, mượn lực này thoát ra.
Khi trực điện giao kích, thân hình Dương Phàm hơi chấn động, lại bật lùi một đoạn.
Ý cảnh vẫn Hoa hậu kỳ khiến thân thể hắn xuống dốc, trực diện giao phong làm hắn rơi vào hạ phong.
Mà khi VŨ Nghiên bay ngược ra sau, bàn tay vốn bóng loáng, sáng mịn giờ phút này cũng hiện lên vài phẩn khô héo và nhăn nheo.
Ngay cả cánh tay trắng như tuyết cũng vàng đi vài phẩn.
Chẳng những thế, nàng cảm giác pháp lực, hồn lực, nhất là sinh mệnh lực bản thân đã bị suy yếu đi không ít.
Đạt tới trinh độ Độ Kiếp Kỳ, lực lượng vô cùng dữ dội, hùng hậu thế mà bị tiêu tan mất một hai thành, thực lực hạ xuống vô cùng khủng bố.
- Tiểu tử đáng chết...
Vũ Nghiên không khói nghiến răng nghiến lợi. Một kích chóp nhoáng vừa rồikhiến nàng tôn hại gần hai trăm năm phập lực. tu vi. Dương Phàm đang nhìn nàng cười dài.
- Xem ra. không thể trực tiếp giao thủ, đặc biệt là không thể cận chiến.
Vũ Nghiên nhanh chóng tĩnh táo lại.
s au đó, nàng bắt đẩu triệu tập tu sĩ đệ tử Dược Thánh Tông.
Dược Thánh Tông có chừng mấy vạn tu sĩ nhưng chán chinh đạt tới trình độ cao nhất cũng chi được chừng một phần trăm mà thôi.
Vũ Nghiên triệu tập ba ngàn tu sĩ. đều là cường giả ngoài Hóa Thần Kỳ.
Ba ngàn tu sĩ khoảnh khắc đã vây chặt lấy Dương Phàm.
- Muốn dùng chiến thuật biển người sao?!
Dương Phàm cười cười.
Hắn khoanh chân ngồi, đã dung nhập thiên địa, hồn lực quán thông thiên không.
Ròi sau đó, hào quang pháp thuật huyên lệ bao phủ toàn bộ Dược Thánh Tông.
Ba ngàn tu sĩ chia làm ba, t hay phiên hình thành công kích Dương Phàm với chiến thuật biên người.
Phương thức công kích là không tới gần, không dùng linh hồn công kích, cũng không dùng pháp bảo công kích.
* ~ ẨY,- „
Chi có thê sử dụng pháp thuật viên trình công kích, lúc này mới không ảnh hưởng tới bản thân.
Hưu~™
Ánh sáng đầy trời huyễn lệ. hoa phá hư không, đárih xuống quanh thân Dương Phàm.
Cảnh tượng quy dị lại phát sinh, ánh sáng tráng lệ này khi tới gần Dương Phàm lại như đóa hoa héo úa.
Trên mặt Dương Phàm vẫn duy trì vẻ tươi cười điểm đạm.
Trong trạng thái Thiên Nhân Hợp Nhất, hắn không lo lắng vấn để lực lượng khô kiệt trong thời gian ngắn.
Ngược lại, vẫn Hoa lục quanh thân hắn dẩn ngưng thật, ẩn ẩn có thể thấy được một quáng sáng ngũ sách quanh quán ngoài thân.
Ánh sáng ngũ sắc này chính là biểu hiện bên ngoài của vẫn Hoa lục.
Dược Thánh Tông làm ra động tĩnh lớn thế này lập tức kinh động toàn bộ các tông phái trên Bổng Sơn Đảo.
Vũ Nghiên nhanh chóng liên hệ với các tông phái đồng minh, cùng với lực lượng ti sĩ chấp pháp cùa Bồng Sơn Đào.
Theo thòi gian, Ngày càng có nhiều cường giả gia nhập Dược Thánh Tông.
Áp lực cùa Dương Phàm càng lúc càng lớn.
Phóng nhãn nhin quanh, một mảnh tu sĩ đông nghin nghịt, đạt tới gần vạn người, tu vi ít nhất đều là Hóa Thần Kỳ.
Hơn nữa. sổ lượng đang Ngày càng nhiều hơn.
- Người này rốt cuộc là thần thánh phương nào, sao lại đáng sợ như vậy?!
Càng lúc càng có nhiều người tới xem náo nhiệt.
Giờ khắc này. toàn bộ Bồng Sơn Đảo vô cùng náo loạn.
Trên trán Dương Phàm rốt cục toát mỗ hôi lạnh, có chút chống đỡ không được.
Hưu
Đúng lúc này một cỗ tinh thẩn uy lục cường đại áp bách không gian từ một nơi trên Bồng Sơn Đảo bay tới.
Bá!
Bồng Sơn tán nhân với một thân áo xanh nho nhã bất phàm hiện thân trên Dược Thánh Tông.
- Ngươi tới thật đúng lúc, hắn đã không kiên trì thêm được nữa. chúng ta hợp lực là có thể giết được hắn.
Sắc mặt Vũ Nghiên vô cùng vui mừng.
Bồng Sơn tán nhân có chút kinh ngạc. Hắn vừa xuất quan, cũng chua biết tình huống thế nào. thậm chí không nhận ra thân phận Dương Phàm.
Dương Phàm gặp phải áp lực lớn chưa từng có, mắt thấy đã không thể kéo dài được nữa.
Bồng Sơn tán nhân tới khiến hắn gặp phải uy hiếp nhất định.
Hắn hít sâu một hơi, tinh thẩn chím xuống Thủv Hồn Giới.
Tẩng phong ấn thứ tư đột nhiên bá một tiếng, bị phá vỡ. Pháp lực vô tận mênh mông như lũ bất ngờ bùng nổ.
CHƯƠNG 715 : LONG TRỜI LỜ ĐẤT .
ở sâu trong Thủv Hồn Giới, lực lượng phong ấn tầng thứ tư phát ra như lũ cuốn!
Cỗ lực lượng này mạnh mễ tới độ đủ để khiến thân thể Dương Phàm tan nát.
Lực lượng phong ấn tầng thứ tư này nếu nháy mắt bùng nổ đủ khiến mấy vạn tu sĩ toàn Dược Thánh Tông đều hóa thành tro bụi.
Tuy nhiên, ỡ trên tầng phong ấn thứ tư này có một bảo tháp hình trôn ốc màu đen, nặng như núi. khiến cỗ lực lượng nàybị đè ép. hơn nữa ngăn cản lực lượng phong ấn bùng nổ.
Trấn Thiên Tháp là sản phẩm do Dương Phàm và Đặng Thi Dao cùng nhau luyện chế. tài liệu sử dụng hoặc là tới từ thượng giới hoặc là tài liệu cao nhất ỡ nhân giới, cứng rắn tới đáng sợ.
Khi lực phong ấn theo Thủv Hồn Giớii thẩm thấu ra, nó giống như một con sông gào rít, hóa thành ngàn vạn dòng nước, dũng mãnh tiến nhập toàn thân Dương Phàm.
Cỗ lực lượng này hoàn toàn được Dương Phàm khổng chế. hơn nữa sau khi tiến vào cơ thê thì bị ý cảnh vẫn Hoa biến thành ánh sáng ngũ sắc.
Đột nhiên, Dương Phàm có được lực lượng vô cùng vô tận chống lưng.
Dưới công kích của gần vạn tu sĩ, Dương Phàm vốn đã không thể chống đỡ nhưng árih sáng ngũ sắc quanh thân hắn đột nhiên bàng trướng, tăng lên gấp đôi.
Ánh sáng huyễn lệ đầy trời sau khi tiếp cận vẫn Hoa lĩnh vực thì nhanh chóng héo úa. tiêu tan.
Dương Phàm tuy rẳng nhìn qua vẫn già nua nhưng lại không vô lực như lúc trước.
Càng tinh tế là lực lượng phong ấn bùng nổ nhưng hoàn toàn bị Dương Phàm khống chế.
Việc hắn phải làm chi là tiêu xài lực phong ấn này.
Dù sao, mỗi tầng phong ấn giải khai thi lực lượng hắn có thể hấp thu được cũng rất nhỏ.
Ông™
vẫn Hoa lĩnh vực của Dương Phàm được lực lượng mênh mông chổng đỡ lại khuếch trương thêm một bước.
Một trượng, hai trượng, ba trượng, năm trượng...
Khoảnh khắc, lĩnh vực nẳm trong phạm vi bao phủ của ánh sáng ngũ sắc đã khuếch trương tới mười trượng.
7 11 -
Trong lĩnh vực mười trượng này. vạn vật đêu như hoa tàn, héo úa.
Đây không phải đơn thuần là một loại lực lượng, mà càng giống như quy lật tất yếu của vạn vật.
' ...
- Chi mới không tới một trăm năm mà không ngờ hăn lại cường đại như vậy!?
Khuôn mặt Bồng Sơn tán nhân lộ ra vài tia khiếp sợ và nghi hoặc.
Giờ phút này, Dược Thánh Tông đã có tới mấy vạn người tụ tập, số người tới xem náo nhiệt cũng là mấy chục vạn!
Có tới gần một vạn tu sĩ đang phát động công kích Dương Phàm.
Những tu sĩ này tu vi thấp nhất đểu là Hóa Thẩn Kỳ, trong đó có tới khoảng trăm tu sĩ là Hợp Thể Kỳ.
Cồ lực lượng này đủ để phá hủy bất cứ thế lục nào ớ nội lục.
Nhưng, đội hình khủng bổ với chiến thuật biển người thế nàt cũng không thể động tới thân Dương Phàm.
- Hắn chẳng những nắm giữ lực lượng pháp tắc độc đáo mà còn biến nó thành lĩnh vực! Điêu này dù là hạng tu sĩ Độ Kiếp Kỳ cũng rất khó làm được!
Bồng Sơn tán nhân và Vũ Nghiên âm thẩm trao đổi.
Mấy vạn tu sĩ tới xem náo nhiệt lúc này cũng há hốc mỗm mắt.
- Tuy nhiên, đã giết Vũ Dương con ta thì nhất định nợ máu phải trả bẳng máu!
Hàn quang lóe lên trong mắt Bồng Sơn tán nhân, sát khí lẫm liệt.
Mặc dù Vũ Dương là con hoang của hắn và Vũ Nghiên, ngoại nhân không biết nhưng dù sao Vũ Dương cũng là cốt nhục thân sinh của hắn.
Hơn nữa, sức hấp dẫn của Tụ Lôi Đinh cũng không thể kháng cự.
Bá!
Tiếng nói vừa dứt. Bồng Sơn tán nhân biến mất.
Đúng là thi triển thẩn thông thuấn di.
z . <v
- Không được!
Săc mặt Vũ Nghiên đại biên, vội vàng ngăn cản.
Mặc dù thòi gian Bồng Sơn tán nhân tấn chức Độ Kiếp Kỳ còn lâu hơn nàng, thực lực cũng mạnh hơn nhiêu lắm nhưng nếu cận chiến với Dương Phàm thì hơn phán nửa sẽ phải chịu thiệt.
Nhưng đã quá muộn!
Thuấn di là sao?!
Nháy mắt đã có thể tới được mục đích!
Dương Phàm ngồi xếp bẳng tại chỗ, bỗng nhiên cảm nhận được một cỗ áp lực. từ không gian bốn phía đang áp tới. vẫn Hoa lĩnh vực cũng bị uy lực mạnh mẽ này khiến vặn vẹo.
Ngoại trừ cao nhân Độ Kiếp Kỳ. không ai có thể vận dụng lực lượng như thế này. trực tiếp đè ép không gian.
- Chịu chết đi!
Toàn thân Bồng Sơn tán nhân nổi lên thanh quang, cùng ánh sáng ngũ sắc của Dương Phàm giao nhau.
Nếu là người binh thường, nếu hãm vào nơi này chi sợ lập tức suy nhược mà chết.
Nhưng Bồng Sơn tán nhân vẫn ở mức độ nhất định triệt tiêu được vẫn Hoa lực.
Dù sao hắn cũng là cường giả Độ Kiếp Kỳ, đồng thòi cũng lĩnh ngộ thiên địa pháp tắc, thậm chí còn mạnh hơn người vừa bước vào Độ Kiếp Kỳ như Vũ Nghiên nhiều lắm.
- Ổ?!
Nhưng như thế Bồng Sơn tán nhân cũng cảm thấy kinh hãi. Một chưởng cùa hắn khi đánh về phía Dương Phàm liên cảm thấy uy lực đã suy yếu tới độ không thê tướng nôi.
Mặc đù không lập tức tiêu tan nhưng thần thông công kích cùa hắn đã suy vếu rất nhiều, kể cả tốc độ lẫn lực lượng.
Đồng thời, một cỗ lực lượng khiến người ta lạnh, cả sống lưng thẳm thấu vào cơ thể hắn.
- Không ổn!
Bồng Sơn tán nhân cảm nhận được tinh khí thẩn của minh đểu suy yếu đi nhiều.
Mặc dù loại suy vếu này đối với hắn cũng không lớn nhưng lại khiến toàn thân hắn phát lạnh.
Theo xu thế này, nếu ờ trong vẫn Hoa lĩnh vực chừng mười tức thì sinh mệnh lực, pháp lực, và linh hôn lực của hắn sẽ phải suy yếu một phần mười.
Một phần mười ít nhất tương đương với hắn khổ tu một ngàn năm.
Nói cách khác, mỗi một tức thòi gian trôi qua, hắn sẽ tổn hại trăm năm thọ nguyên.
Điều này quả vô cùng đáng sợ!
- Còn không nhanh quav ra!
Thanh âm lo lắng của Vũ Nghiên rơi vào trong tai hắn.
Phốc!
Dương Phàm và Bồng Sơn tán nhân giao nhau một chưởng, lần này có lực phong ấn chống đỡ cho nên thán hình Dương Phàm chi nhoáng lên một cái. không bị đây lui.
Bồng Sơn tán nhân căn bản không chiếm được chút tiện nghi nào, ngược lại còn bị cỗ lực lượng vẫn Hoa tiến nhập cơ thể.
Chi là một tia dư ba nhưng nháy mắt khiến hắn cảm giác được sinh mệnh lực và tu vi nhanh chóng giảm xuống.
Chi nhât sát kia, pháp lực và thọ nguyên của hắn đểu bị giảm mất năm trăm năm.
Điều này gần như tương đương với toàn bộ thọ nguyên cùa một gã tu sĩ Kim Đan Kỳ.
Bồng Sơn tán nhân hoảng sợ, sắc mặt tái nhợt.
Hắn lúc này mới hiểu được vì sao với lực lượng cùa toàn bộ Dược Thánh Tông mà cũng không dám tới gân Dương Phàm, chi có thê dùng pháp thuật công kích từ xa. Ngay cả pháp bảo cũng không dám sử dụng.
Có thể nói, cận chiến gần người Dương Phàm là điều cực kỳ ngu xuẩn.
Hắn vừa mới chuẩn bị thuấn di rời đi thì phiến hư không này đột nhiên sinh ra một cỗ trọng lực huyển diệu.
Ầm!
Lực lượng này mạnh mẽ hút hắn xuống dưới, kế hoạch thuấn di lập tức thất bại.
Sau khi tẩn chức vẫn Hoa hậu kỳ, cảnh giới của Dương Phàm vô cùng cao, thẩn thông trọng lực vốn pha thêm một chút pháp tắc đă có thê gọi là trọng lực không gian.
- Không ổn!
Bồng Sơn tán nhân ở trong lĩnh vực đối phương lại gặp phải trọng lực không gian, không thểthuấn di ròi đi.
Trong lòng hắn hoảng sợ. Nếu không thể bò chạy nhanh, tu vi của hắn sẽ bị tổn hao rất lớn, thậm chí có nguy cơ cảnh giới bị rơi xuống.
- Ha ha ha... còn muốn chạy sao?!
Dương Phàm biến mất tại chỗ. sau đó đôi tay vươn xuống bên dưới, nắm được hai chân của Bông Sơn tán nhân.
vẫn Hoa lực liền xâm nhập vào trong cơ thể Bồng Sơn tán nhân.
Bồng Sơn tán nhân hoảng hốt. thanh quang trên người liền hiện lên một mành chân hòa màu trắng, hóa thành sóng lửa ập tới Dương Phàm.
Dương Phàm há mỗm phun một cái. một đạo quang diễm ngũ sắc gần như trong suốt liền xuất hiện.
Khai Quang Tịnh Thế Diễm!
Sau khi tấn chức vẫn Hoa hậu kỳ. Ngay cả Khai Quang Tịnh Thế Diễm cũng sinh ra biến hóa.
Ông một tiếng, Khai Quang Tinh Thế Diễm hóa thành một mảnh ám lưu màu trắng, ẩn ân hiện lên ánh sáng ngũ sắc, lập tức giao phong với chân hỏa Độ Kiếp của Bông Sơn tán nhân.
Sóng lửa hai màu trắng đò kia vừa mới tiếp xúc với Khai Quang Tịnh Thế Diễm liền nhanh chóng suy yếu, căn bản không cùng một đăng cấp.
Bồng Sơn tán nhân tâm thẩn tương liên, chi cảm thấy lực lượng linh hồn đang suy giảm nhanh chóng.
Nhưng Dương Phàm như đã sớm đoán trước, hai tay thuận thế ôm chặt lấy hắn.
Sau đó một mảnh lớn ánh sáng ngũ sắc lập tức bao phủ toàn thân Bồng Sơn tán nhân.
Tu sĩ đang công kích hắn ở xung quanh lập tức sợ tới ngâv người.
Đám người Vũ Nghiên muốn ra tay cứu giúp nhưng căn bản không có khả năng.
Bới vì Dương Phàm đã ôm chặt lấy người Bồng Sơn tán nhân, sợ ném chuột lại vỡ binh.
Càng quan trọng hon là vẫn Hoa lĩnh vực quanh thân Dương Phàm chẳng những không suy vếu mà lại đang khuếch trương ra phạm vị hai mươi trượng.
Giờ phút này. lực lượng phong ấn trong tầng thứ tu ờ Thủv Hồn Giới đang mạnh mễ phun trừo.
Dương Phàm thông qua việc khổng chế Trấn Thiên Tháp có thể điều tiết tốc độ phóng thích lực phong ấn.
Cho nên dù pháp lực của Bồng Sơn tán nhân mạnh hơn hắn rất nhiều cũng không thể giãv ra được.
Lúc đầu, Bồng Sơn tán nhân hét lớn một tiếng, thanh quang trên người bành trướng, hai chân dẫm xuống, sơn băng địa liệt.
Một trận dư ba đã giết chết mấy ngàn tu sĩ xung quanh, toàn bộ Dược Thánh Phong lắc lu muốn đô. Nếu không phải có đại trận thủ hộ thì chi sợ đã bị san thành đất băng.
Nhưng lực lượng kinh, thế hãi tục này nhanh chóng bị suy nhược, nhanh chóng tiêu tan.
Dương Phàm không làm gì cả, cứ thế quấn lấy hắn.
Mười tức sau, sự giãy dụacùa Vô Song đã có vẻ vô lực.
Hai mươi tức sau, cả người Bòng Sơn tán nhân tiêu tụy, tóc bạc trăng, căn bản không có sức mà phản kháng.
Bamuơi tức sau, Bồng Sơn tán nhân đã từ Độ Kiếp Kỳ rơi xuốngHợp ThểKỳ.
Năm mươi tức qua đi, Bồng Sơn tán nhân đã chì còn là da bọc xương, cả người khô quắt như cương thi.
Lúc này. Dương Phàm buông Bồng Sơn tán nhân với tu vi đã rơi xuống Nguyên Anh Kỳ, đang hấp hối.
Hắn không để ý, gỡ trừ vật giới chi của Bồng Sơn tán nhân ra.
Làm Đại đảo chủ, Bồng Sơn tán nhân thật sự có tubảnrất dàv.
Thịch!
Một cước đá bay Bồng Sơn tán nhân đi mấy trăm dặm, Dương Phàm cười lạnh nói:
- Dương mỗ sẽ không giết ngươi, cho ngươi nếm trừi một chút sự thống khô khi từ đinh phong rơi xuống vực sâu!
Lúc nay, tu vi của Bồng Sơn tán nhân đã rơi xuống kdk, sinh mệnh lực đã suy vếu tới tận cùng, thọ nguyên cũng không tới mấy trăm năm nữa.
Điều này khiến hắn còn thống khổ hơn cả chết.
Tinh hình nhưvậy khiến mấy vạn tu sĩ nơi này hít sâu một hơi khí lạnh, câm như hến.
Dương Phàm vẫn ngồi xuống đất như cũ, vẫn Hoa lĩnh vực lại tăng thêm một bước, bao phủ phạm vi trăm trượng.
Trong lúc này, Dương Phàm cũng nhanh cóng hấp thu pháp lực, chuyển hóa thành vẫn Hoa lực.
Rồi sau đó, Bồng Sơn Đảo lâm vào một mảnh đại loạn.
Vũ Nghiên để nhị đảo chù tiếp quản đại quyền triệu tập toàn bộ lực lượng chấp pháp, tiến hành chiến thuật biên người công kích Dương Phàm.
Trong lòng Dương Phàm mừng thầm, khống chế Trấn Thiên Tháp để lực lượng phong ấn tâng thứ tư lại phóng thích thêm một bước.
Ông một tiếng, vẫn Hoa lĩnh vực cùa Dương Phàm đã khuếch trương tới phạm vi ngàn trượng.
Cỗ lực lượng này được khống chế hiệu quả cho nên gần như dùng mãi không hết.
Dương Phàm không cổ kỵ, hoành hành Dược Thánh Tông.
Giờ khắc này, toàn bộ Bồng Sơn Đảo đại loạn tới độ nghiêng tròi lệch đất.
Gần mười vạn tu sĩ đang ỡ xa xa công kích Dương Phàm, toàn bộ đảo đểu bị non lắc.
Cứ nhu thế cho tới nửa tháng, lực lượng phong ấn tầng thứ tư mới tiêu xài được một nửa.
Dương Phàm cũng không chủ động giết nguời. chi yếu là do thiếu đi năng lực này. Hắn xông vào mật khố Dược Thánh Tông, cướp đoạt hết thảy bảo vật.
Chúng tu sĩ cao tầng Dược Thánh Tông lại đau lòng tới độ rơi lệ.
Vũ Nghiên hận không thể ăn tuơi nuốt sống Dương Phàm nhưng không dám vuợt qua giới hạn.
Sau khi cướp đoạt Dược Thánh Tông, Dương Phàm lại cướp đoạt phủ đệ của đảo chủ.
Gần mười vạn tu sĩ đuổi theo truy kích hắn mãnh liệt khiến toàn bộ Bồng Sơn Đảo đều náo loạn long tròi lỡ đất.
Đương nhiên cũng không thiếu những tu sĩ từ bên ngoài tới xem náo nhiệt.
Có tới mấy trăm vạn tu sĩ tới xem náo nhiệt, tất cả đểu vô cùng kinh hãi.
Loại tình huống cướp đoạt giữa thanh thiên bạch nhật, dưới công kích cùa vô số cường giả mà vẫn thoải mái đi lại dù là ở Ngoại Hải Vực cũng chua từng nghe thấy!
Dưới tác dụng của Trấn Thiên Tháp, lực lượng của tầng phong ấn thứ tư phát ra có điểu
tiết.
Lực lượng Dương Phàm dùng mãi không kiệt, triển khai vẫn Hoa lĩnh vực, lấy thân thể già cả vô lực hoành hành khắp Bồng Sơn Đảo.
Công kích từ xa của gần mười vạn tu sĩ không thể tiếp cận tới phạm vi ngàn trượng quanh thân hắn.
Còn mấy trăm vạn tu sĩ đang xem náo nhiệt thì há hốc mỗm mắt, kinh ngạc không thôi.
Cũng không biết chiếm đoạt được bao nhiêu tài liệu, linh bảo và bảo vật, Dương Phàm gật gật đẩu. Hắn cảm giác chuyến đi này đã thành công vượt mức.
Hắn vốn chi định tới nơi này nhiễu loạn một chút, coi nhưgiáo huấn Vũ Nghiên và Bồng Sơn tán nhân một cái mà thôi.
Sờ dĩ hắn chọn quét khắp Bồng Sơn Đảo là vì lực lượng phong ấn tầng thứ tu thật quá mênh mông, tiêu xài vừa p hải như thế này gân như là dùng mãi không kiệt.
Khi đã kéo dài tới thời gian một tháng, lực lượng trong tầng phong ấn thứ tư mới tiêu hao
hết.
Lúc này, VũNghiên đã liên hệ được với một Đại đảo chủ ỡ hải vực bên cạnh.
Nhưng vị Đại đảo chù này cũng cảm giác rất bất lực, không dám trực điện đổi kháng Dương Phàm.
Lúc này, Bồng Sơn tán nhân với tu vi giảm xuống còn Kim Đan Kỳ đã khô gầv như que củi, hấp hối năm ớ một góc. không ai đê ý tới.
Từng là lão tình nhân, Vũ Nghiên chi lãnh đạm liếc nhìn hắn một cái, sai người mang hắn đi. còn xừ lý như thế nào thì không ai biết đươc.
ắ
Một lúc này, một nữ tỳ xinh đẹp bay tới trước người Vũ Nghiên, tu vi Hợp Thê trung kỳ.
- Đã liên lạc được chua?
Ánh mắt Vũ Nghiên sáng ngời, truyền thẩn niệm hòi.
Nữtv này đáp:
- Đã liên hệ được với Mộ Dung thiếu chủ, hắn lập tức sử dụng Truyền Tống Trận tới nơi này cứu viện.
- Vậy là tốt rồi!
Vũ Nghiên khẽ thả lóng một hơi. đôi mắt lại nhìn Dương Phàm, thẩm nhủ:
"Đê xem ngươi còn đắc ý được tới khi nào?!"
- Ai, thân già rồi! xương cốt không linh hoạt được nữa.
Dương Phàm dựa vào quái trượng, bộ dáng hơi tập tễnh, vẫn Hoa lĩnh vực chậm rãi thu liễm, thân mình cũng bước dẩn ra khói Bồng Sơn Đảo.
Hắn muốn chạy?!
Chúng tu sĩtrênBồng Sơn Đảo không khòi thở phào một hơi.
- Dừng lại cả đi!
Bổng Sơn nhị đảo chủ lập tức hạ lệnh dừng công kích.
Hắn không dám đắc tội một nhân vật đáng sợ nhu thế này! Nếu đổi phương đã muốn đi, tất nhiên là muốn còn chưa được nữa là!
Đòi mi Vũ Nghiên khẽ nhíu lại, đôi mắt đột nhiên khẽ chuyển, âm thanh rơi xuống người Vũ Phức:
- Phức nhi, ngươi tiễn Dương đạo hữu một đoạn đường đi, tốt nhất khuyên giải hắn, bò qua một đoạn ân oán này đi!
- Vâng, nghĩa mẫu!
Vẻ mặt Vũ Phức hơi mừng rỡ, lập tức hóa thành một đạo lưu quang, đuổi theo Dương Phàm.
- Vũ cô nương?!
Dương Phàm có chút không ngờ, hoàn toàn thu hỗi vẫn Hoa lĩnh vực vào trong cơ thể.
- Dương Dược sư. để ta tiễn ngươi.
Vũ Phức thấy bộ dáng tập tễnh của Dương Phàm thì vội vàng đi lên đỡ.
Mấy chục vạn tu sĩ nơi này không khỏi kinh ngạc.
Thật sự khó có thể tướng tượng nổi người khiến cả Bồng Sơn Đảo đại loạn lại là một lão nhân tuôi đã xế chiêu, đến đi còn không vững.
- Nữ nhân này là ai?! Không ngờ tới gần Dương Phàm mà không bị ảnh hướng.
Tu sĩ bốn phía đều nhỏ to nghị luận!
Dương Phàm thong thả hành tẩu, cuối cùng hấp thu được không tới một thành lực lượng phong ấn.
Giờ khắc này. hắn đã hoàn toàn bước vào vẫn Hoa hậu kỳ.
- Dương Dược sư, ngài còn có thể biến lại bộ dáng trẻ tuổi Ngày trước không?!
Vũ Phức nhin lão già với đầy nếp nhăn bên cạnh, lo lắng nói.
Có thể trẻ lại hay không?!
Dương Phàm nghe vậy thì cuời nói:
- Điều này đổi với ta mà nói cũng không nhiều ý nghĩa. Dương mỗ đương nhiên phải khôi phục lại tuổi trẻ chứ. không làm sao có thể gặp lại thê tử của ta?!
Hắn không khói thẩm nghĩ nếu để đám người Đặng Thi Dao nhìn thấy bộ dạng già nua của minh lúc này thì khôngbiết sẽ có biêu tình như thế nào?!
Thê tử?!
Vũ Phức đang đỡ tay Dương Phàm, đôi mắt chợt tối sầm lại một cái, thậm chí Ngay cả mục đích lẩn đua tiễn này cũng quên mất.
Hai người dắt nhau đi, thẳng tới khi rời khòi Bồng Sơn Đảo. Không ít tu sĩ cũng âm thẩm đuổi theo.
Dương Phàm lại đang suy nghĩ xem Vũ Phức đưa tiễn mình là có mục đích gì?!
Vũ Phức trầm mặc hỗi lâu, rốt cục mớ miệng nói:
- Phức nhi biết giữa nghĩa mẫu và Dương Dược sư có chút hiểu lầm. ân oán. Nhung lẩn này Dương Dược sư đă cướp đoạt sạch sẽ Dược Thánh Tông, khiến Bổng Sơn Đảo náo loạn vô cùng. Phức nhi hv vọng Dương Dược sư có thể bò qua, tiêu trừ ân oán này.
- Hiểu lầm?!
Khóe miệng Dương Phàm nổi lên một tia trừo phúng, tinh quang chợt lóe lên:
- Giữa ta và nàng ta không có chút hiểu lầm nào cả, chi có địch cừu trực tiếp mà thôi!
Vũ Phức cứng lại, không biết bác bỏ như thế nào!
Bời vì sự thật là như vậy! Vũ Nghiên thèm muốn bảo vật trong tay Dương Phàm, xuất thủ chiếm đoạt, thậm chí cònuy hiếp người thân của hắn!
- Nếu là trước khi nàng ta uy hiếp thân hữu cùa Dương mỗ thì còn có một đường để hòa giải. Nhưng nếu nàng ta đã làm ra bước này. nhất định không còn đường sống nào nữa!
Dương Phàm cười lạnh một tiếng.
Trong lòng Vũ Phức lo lắng, lại không biết nên khuyên bảo như thế nào?!
- Được rồi! Vũ cô nương có thể trở về được rồi.
Dương Phàm tránh khỏi nàng ta, nắm lấy quái trượng, một minh ròi đi!
- Dương Dược sư, chờ một chút...
Khuôn mặt Vũ Phức trắng bệch, chi có thể nhin bóng dáng Dương Phàm rời đi mà không biết phải làm sao?!
Đúng lúc này. từ phía chân trời đột nhiên nổi lên một cột sóng lớn.
Một cỗ khí tức lăng lệ thấu xương bao phủ toàn bộ hư không.
Thân thể mềm mại của Vũ Phức cứng đờ, hoàn toàn không thể hít thờ. Nàng không biết rốt cuộc là cường giả bậc nào đích thân tới đây.
Thân ảnh Dương Phàm đang chậm rãi cất bước đột nhiên ngừng lại, toàn thân lạnh lẽo như bị vạn tiễn xuyên tâm!
- Ha ha ha... Dương Phàm, ngươi chạy sao nổi?!
Một thanh âm lãnh, liệt từ trong hư không vang lên. khuấv động toàn bộ mặt biển.
Phổc!
Dưới chân Dương Phàm nổi lên một đạo kiếm lãng rất lớn, xông thẳng lên cao ngàn truợng. khiến cả hải vực nổi sóng cuồn cuồn.
Hắn chi đạp một chân lên kiếm lãng kia. khí thế mạnh mẽ của nó lập tức suy yếu. hóa thành bọt nước văng khắp nơi.
Ngay sau đó.
Bá!
Một thân ảnh lưng đeo trường kiếm xuất hiện sau lưng hắn.
Chua ra tay, một cỗ kiếm ý đâm thẳng linh hồn khiến thân hình Dương Phàm dừng lại.
Trong vô hinh, huyển diệu lực bao phủ khắp không gian, hóa thành một thanh cự kiếm như găm thẳng vào thân ảnh hắn ớ giữa hư không.
Người tới hóa ra là một kiếm tu!
Trong lòng Dương Phàm chợt chùng xuống. Kiếm ý của đổi phương ẩn chắ huyển diệu và lăng lệ. Ngoại trừ Vô Song, còn chưa có ai có thê sánh được.
Nguời tới là một kiếm tu mặc thanh bào với kim văn, ánh mắt như kiếm, mũi cao. vô cùng anh khí.
Vò kiếm sau lưng hắn cũng vô cùng bất phàm, lưu quang lóe ra bốn phía.
Khi hắn buông xuống hải vực này. sóng biển lập tức như đọng lại.
- Các hạ là người nào?
Dương Phàm không xoay người nói.
Giờ phút này, dù chỉ một tia dị động, Dương Phàm thật có thể bị một kiếm xuyên tim.
Hắn cảm giác được người tới vô cùng đáng sợ. không phái là người mà Bồng Sơn tán nhân và Vũ Nghiên có thê sánh băng.
- Mộ Dung Phong!
Thanh âm lãnh liệt vô tình ẩn chứa sát khi nhu thực chất hóa.
Mộ Dung Phong?
Dương Phàm cũng khôngbiết lai lịch của người này.
- Mộ Dung Phong, chẳng lẽ là công tử của Vô Tuyệt Kiếm Hoàng, thủ lĩnh nhân loại Nam Hài Vực, Mộ Dung Phong thiếu chủ?!
Vũ Phức ờ cạnh đó sắc mặt lập tức đại biến, vô cùng lo lắng cho Dương Phàm.
Nam Hải Vực là một khu vực hồn loạn nhất cùa Ngoại Hải Vực, tồn tại cả vêu tộc và nhân loại.
Nhưng phe nhân loại và vêu tộc hình thành hai đại liên minh, cũng có cường giả cấp chí tôn cùa Ngoại Hài Vực tọa trấn.
Trong đóm, chí tôn vô địch của liên minh nhân loại chính là Vô Tuyệt Kiếm Hoàng, được xưng là đệ nhất kiếm tu Ngoại Hài Vực, xưng là Kiếm Hoàng.
- Con của Kiếm Hoàng?
Sắc mặt Dương Phàm biến đổi.
Hắn không biết Mộ Dung Phong nhưng Vô Tuyệt Kiếm Hoàng cha hắn là một cái tên
nhưsét đánh bên tai!
Dương Phàm hoài nghi vị Kiếm Hoàng hắn từng gặp ớ Thiên Lan Điện quả thật có thể là Vô Tuyệt Kiếm Hoàng, thủ lĩnh liên minh nhân loại ỡ Nam Hải Vực.
Nếu quả thật như vậy thi người này không thể trêu chọc được.
Phải biết Kiếm Hoàng chính là một gã kiếm tu, lại là một Tán tiên trong kiếm tu, có được Thất Tinh Trấn Ma Kiếm với thần thông hủy thiên diệt địa.
- Xin hỏi Mộ Dung đạo hữu tới chặn Dương Phàm lại là để báo thù cho Vũ Nghiên sao?!
Dương Phàm hữu khí vô lực nói.
- Đúng thể!
Thanh âm của Mộ Dung Phong rất hữu lực:
- Vũ đạo hữu và bản thiếu chũ là bạn cũ. Ngươi cướp đoạt sạch sẽ son môn của nàng ta thì ta sao có thể khoanh tay đứng nhìn. Hơn nữa nghe nói trong tay ngươi có Tụ Lôi Đinh, là nhất giới côi bảo. Đợi sau khi chém giết ngươi, bản thiếu chủ có thê nắm chắc vượt qua hai lẩn thiên kiếp tiếp theo.
- Khặc khặc, Mộ Dung đạo hữu thật thẳng thắng!
Dương Phàm dường nhu rất tán thướng, sau đó đột nhiên nói:
- Xem ra... ngươi cũng là lão tình nhân cùa nữ nhân độc ác Vũ Nghiên kia...
- Cái gì?
Đòi mi Mộ Dung Phong nhưón lên, trong mắt hiện lên một tia tức giận:
- Ngươi dám làm nhục Nghiên nhi?!
Nghiên nhi?
Dương Phàm cười lạnh:
- Quá nhiên!
Vũ Nghiên này có thể chất kỳ diệu, tu luyện mị thuật vô thượng. Trên đời này, rất ít nam nhân có thể chổng cự được mị lực của nàng ta. đặc biệt là những nam nhân từng thân mật với ả!
. .. .J&Ẹ Ề, .. .
- Hãy bớt sàm ngôn đi! Hòm nay, bản thiêu chủ phải trong ba chiêu lâv thủ câp của ngươi!
Lời này vừa đứt, một đạo kiếm quang lạnh lẽo xẹt qua bầu trời.
Trong chốc lát, phạm vi trăm vạn dặm khắp hư không đều có thể thấy được một đạo kiếm quang hàn lãnh, nhu phá nát thiên không.
Thân thể Dương Phàm cứng đờ. thần tình hoảng sợ.
Hắn đã bị một kiếm xuyên qua người, máu tươi văng tung tóe.
Đều là tu sĩ Độ Kiếp Kỳ nhưng lực công kích của Mộ Dung Phong phải mạnh hơn Vũ Nghiên gấp mười lần.
- Ah
Vũ Phức bị dọa cho hoa dung thất sắc, thẩn tình hoảng sợ.
- Trinh độ kiếm đạo của ngươi thật sự không tồi, gần bẳng một người mà ta từng gặp...
Dương Phàm cười cười, nhẹ nhàng vỗ vỗ thanh bảo kiếm đã đâm xuyên qua người mình.
Nếu không có vẫn Hoa lực, khiến lực đạo và kiếm uy giảm tới độ không bẳng một phẩn mười thì một kiếm này có lẽ đủ giết chết Dương Phàm.
Cái gì?!
Mộ Dung Phong hoảng sợ. Khi một kiếm của mình đâm thủng người đổi phương thì như lâm vào bùn lầy, lực đạo hoàn toàn tiêu tan.
Ngay sau đó hắn có một cảm giác khôngthoải mái.
Không tốt!
Hắn nhanh chóng rút thanh kiếm ra, phát hiện linh tính trên thân kiếm đã tiêu tan vài phẩn, giống nhu lâu quá thành lão.
Dương Phàm kêu lên một tiếng đau đớn, nhân cơ hội chữa trị thương thế trên người.
Lực công kích kiếm đạo cùa Mộ Dung Phong đã đạt tới trình độ đủ để thương tổn Dương Phàm.
- Xem ra. nguơi so với người kia thật kém quá xa. XV
Thương thế Dương Phàm nháy mắt đã khôi phục, giờ phút này lại nhớ tới Vô Song.
Bất diệt thể?
Sắc mặt Mộ Dung Phong ngưng trọng. Xem ra hôm nay muốn chém giết người này nhất định phải sử dụng bí thật áp đáy của minh!
Nghe lời nói của Dương Phàm, trong lòng Mộ Dung Phong không phục, cười lạnh nói:
- Phóng nhăn toàn Ngoại Hải Vực, có thể khiến bản thiếu chủ thẩn phục trên mặt kiếm đạo thì chi có phụ thân ta - Kiếm Hoàng.
- Đã như vậy! Hắn sớm muộn gì cũng sẽ tim tới phụ thân ngươi!
Dương Phàm cười quỷ dị rồi thở phào nói:
- Thật có lỗi, Mộ Dung công từ! Dương mỗ hiện tại không muốn giao đấu với ngươi. Ngươi nếu lại ra tay, trong ba mươi kiếm sẽ khiến linh tính pháp bảo ngươi tôn hao thêm mà thoi.
- Ha ha ha... Buồn cười! Ngươi nếu có thể tiếp được Liệt Thiên Kiếm của ta rồi nói lời này cũng không muộn!
Mộ Dung Phong cười lạnh, trên bàn tay ngưng tụ một Kiếm ảnh màu bạc thuần túy được cấu thành từ không gian sóng gợn.
Dương Phàm chấn động, toàn bộ kiếm ảnh này không ngờ đều được cấu thành từ không gian sóng gợn, vô cùng khủngbố.
Không gian sóng gợn vốn là một tồn tại đủ để tiêu tan vạn vật, giờ phút này ngưng tụ thành kiếm khi lực công kích căn bản không thê tường tượng nổi.
CHƯƠNG 716 : DỰ ĐOÁN CHỨNG QUẢ KỲ .
Kiếm ảnh màu bạc như sóng gợn trong tay Dương Phàm lưu chuyển, không gian bốn phía hơi vặn vẹo, Một cỗ cấm kỵ lực khiến không gian dao động truyền khắp hải vực.
Trong mắt Mộ Dung Phong tràn đầy quang hoa tuyệt lãnh tử tịch.
Giờ khắc này. trong mắt hắn không có chút cảm xúc nào, như một cỗ máv bình tĩnh, lạnh lùng khiến người ta cảm thấy rất đáng sợ.
Dương Phàm lập tức cảm nhân được một cỗ kiếm ý như xuyên thủng hư không, toàn thân phát lạnh, xuyên thấu linh hồn.
Thuần túy là kiếm ảnh do không gian sóng gợn tạo thành, đây quả thực là chưa từng nhin thấy ớ vô sổ tông phái kiếm tu ớ Tu Tiên Giới.
Đạt tới trinh độ này. sự lĩnh ngộ đổi với thiên địa pháp tắc đã rất sâu sắc. Chi cẩn không phải là hủv diệt phong bạo không gian sóng gợn thì Dương Phàm có thể ngăn cản, hóa giải, toàn thân trờ ra.
Nhưng đem không gian sóng gợn đủ để tiêu tan vạn vật ngưng tụ thành "kiếm", hòa cùng với kiếm ý độc đáo của chính mình, loại công kích này cho dù là cao nhân đã qua một lẩn thiên kiếp cũng không dám cứng rắn đối kháng.
Dương Phàm bị kiếm ý phá nát hư không kia tập trung, cảm nhận được một cỗ nguy cơ rất mạnh.
Làm con cùa kiếm tu mạnh nhất Ngoại Hải Vực, Mộ Dung Phong là nhân tài quật khởi, có thê coi là tinh anh vương giả trong số cùng giai.
Đây cũng giống như Thẩn thú là vương giả trong sổ tinh anh cùng giai của vêu tộc.
Mộ Dung Phong nắm giữ bí thuật kiếm đạo đáng sợ, cho dù giao thủ với cường giả cấp Vực chủ cũng có thê chống cự vài phần.
Trên trán Dương Phàm đổ mỗ hôi. trong khoảnh khắc bốc hoi, sắc mặt ngưng trọng chua từng có.
Đột nhiên, hắn cũng phát hiện ra mình đã coi thường đối phương rỗi!
- Liệt Thiên Kiếm thuật của ta uy lực tuyệt luân. Luận về lực công kích có thể nói là đệ nhất trong cùng giai ỡ Ngoại Hài Vực này.
Mộ Dung Phong lạnh lùng, trong mắt bắn ra một tia quang hoa lạnh thấu xương.
- Càng quan trọng là. kiếm thuật này chính là vô hình kiếm khí ngưng tụ từ không gian sóng gợn, trong đó ân chứa thiên đọa pháp tắc, phá diệt mọi thẩn thông.
Dương Phàm nghe vậy chấn động tâm thẩn, tụ nhiên hiểu được không gian sóng gợn lợi hại, chính là hiện tượng khi lực lượng mạnh tới độ chấn động không gian sinh ra.
Dưới không gian sóng gợn, thậm chí tu sĩ Độ Kiếp Kỳ cũng không dám thi triển thuấn di, nếu không sẽ bị không gian phong bạo tê toái.
Lời này vừa dứt. một tiếng kiếm minh kinh tâm động phách xông thẳng cửu thiên, khắp hải vực bị cắt thành mảnh nhỏ. sinh ra một khu vực chân không.
Bồng Sơn Đảo cách nơi này cực xa cũng có thể cảm nhận đực một cỗ khí tức khiến người ta kinh tâm táng đảm.
Trên không hải vực. một mảnh kiếm nhận với sóng gợn rất nhỏ nhưmua xẹt qua.
Phốc
Kiếm nhận sóng gợn chính là dư ba do Liệt Thiên Kiếm thuật phát ra.
Tu sĩ trong phạm vi vạn dặm đểu kinh hoảng.
Kiếm nhận sóng gợn vô kiên bất tồi, tiêu tan vạn vật, từng tiếng kêu thảm ở khắp nơi vang lên.
- Ahh--~
Vũ Phức ờ cạnh đó hoa dung thất sắc, bất kể nàng vận chuyển pháp bảo phòng ngự nào đều không thể kháng cự.
Nhưng có hai đạo kiếm nhận sắc bén đã xé nát tầng phòng ngự của nàng, sau đó thân thể vếu ớt của nàng ta trực tiếp bị cắt thành từng mảnh nhỏ.
- Là Liệt Thiên Kiếm thuật!
Hai đạo độn quang cường đại từ phía Bồng Sơn Đảo bay tới.
Trong đó một người là Vũ Nghiên, người còn lại chính là một Đại đảo chủ cùa hải vực phụ cận.
Đại đảo chủ kia kinh hãi võ cùng:
- Nếu là tu sĩ cùng giai gặp phái Liệt Thiên Kiếm thuật thì chi có một đường chết!
- Phức nhi!
Vũ Nghiên kinh hãi hô lên. Một khắc khi Vũ Phức tử vong, cảm ứng huyết mạch khiến thẩn thức Vũ Nghiên đảo qua, cũng vừa lúc phát hiện ra Vũ Phức đã chết.
Mà trên không mảnh hải vực bị cắt nát này. sắc mặt Mộ Dung Phong đang hơi trắng bệch, khoanh tay đứng ngạo nghễ.
Cách đó không xa, một lão già râu tóc bạc trắng như đang hấp hối. đạp chân lên sóng biển, toàn thân đểu là máu huyết.
Trên người Dương Phàm có tới mấy chục vết kiếm nhỏ. Trong đó có một đạo kiếm nhân đã chém hắn thành hai nửa.
Chi là vết thương này đang nhanh chóng khép lại.
vẫn Hoa lĩnh vực do ánh sáng ngũ sắc quanh thán cũng bị dập nát.
- Không giết được hắn sao?!
Sắc mặt Mộ Dung Phong vô cùng khó coi.
Liệt Thiên Kiếm thuật hao tổn vô cùng lớn, mỗi Ngày nhiều nhất chi dùng được ba lần, lại không thể sử dụng liên tục.
Nếu không, chính hắn cũngbị nổ tan xác mà chết.
- Liệt Thiên Kiếm thuật không ngờ không thể giết hắn!
Vẻ mặt Đại đảo chủ kia vô cùng khó tin.
Nếu để hắn đối mặt với kiếm thuật vô thượng này thì chi có một đường chết mà thôi.
Mộ Dung Phong nhìn những vết thương trên người Dương Phàm đang nhanh chóng khép lại, sắc mặt vô cùng ngưng trọng.
Ngoại trừ Liệt Thiên Kiếm thuật, những công kích khác căn bản không thể sinh ra uy hiếp đối với người này.
Hắn không khỏi nhớ tới tinh cảnh một kiếm vừa rồi khi tới trước người Dương Phàm.
Liệt Thiên Kiếm sau khi tiến vào vẫn Hoa lĩnh vực thì vẫn vô kiên bất tồi nhưng tổc độ lại chậm xuống, lực đạo cũng giảm hơn phần nửa.
Tuy nhiên, tẩngphong hộ do vẫn Hoa lục cấu thành cũng nháy mắt tan vỡ.
Trong nguy cơ chóp nhoáng này. trong miệng Dương Phàm phun ra một mảnh hỏa diễm ngũ sắc, giao kích cùng một chỗ vói kiếm ánh hùng hậu kia.
Liệt Thiên Kiếm khí đột nhiên nhanh chóng suy giảm, lực lượng lại giảm đi nhiều.
Tuy nhiên, tốc độ cùa kiếm này thật sự quá mau, nháy mắt đột phá tần phòng ngự này, cũng phần ra những lưỡi kiếm nhận rất nhỏ.
Bất kể là tổc độ. công kích đểu khiến người ta khó lòng phòngbị.
Trong cùng giai, nhất định phải chết.
Tuy nhiên, Dương Phàm bằng vào vẫn Hoa lực, Khai Quang Tịnh Thế Diễm đã khiến lực lượng Liệt Thiên Kiếm thuật suy giản, còn không được một phẩn muời.
Dù chi còn một phẩn mười, lực lượng này cũng đủ để khiến Độ Kiếp sơ kỳ binh thường nháy mắt tan nát thân thê. không chết cũng mất đi nửa cái mạng.
Nhưng Dương Phàm có ThánhNông thế thuộc tính bất diệt, sức khôi phục kinh người.
Ngoài ra, mặc dù kiếm khí kia đâm vào thân thể mình nhưng vẫn Hoa lực vẫn có thể liên tục làm lực lượng này suy yếu.
Cho nên, nhìn một kiếm này rất kinh tâm động phách nhưng chân chính Dương Phàm phải gánh chịu cũng không nhiều nhặn gi.
Trong đẩu Mộ Dung Phong hỗi tưởng lại một khắc kia. trong lòng chi còn một ý niệm:
"Người này quá đáng sợ!"
Liệt Thiên Kiếm thuật vô kiên bất tồi, nghiền nát vạn vật, phá vỡ pháp tắc không ngờ ẩn ẩn bị người này khắc chế. Uy lực mười thành thi chi có thể một thành động chạm được tới đối phương.
Theo thòi gian, nếu người này tiến vào Độ Kiếp Kỳ thì quả thật hậu quả sẽ không thể tướng tượng nổi.
- Mộ Dung Phong!
Một thanh âm nữ nhân thê lương rơi vào trong tai hắn.
- Nghiên nhi?!
Mộ Dung Phong Chuyên mắt. nhin thấy trong mắt Vũ Nghiên lộ ra cừu hận và lạnh như băng, hai mắt đò hoe.
Sao lại nhưvậy?!
Ánh mắt Dương Phàm đảo qua toàn hải vực này. Trong phạm vi vạn dặm, không có một sinh vật nào còn sống.
Đột nhiên hắn biến sắc:
- Vũ Phức?
Trước khi hai người đại chiến, Vũ Phức còn ờ bên cạnh thúc dục hắn chạy trốn.
Nhưng cuộc giao chiến cũng chi diễn ra trong chóp mắt mà thôi.
- Mộ Dung Phong, ngươi đã giết chết con gái của chúng ta!
Trong mắt Vũ Nghiên lộ ra vẻ lạnh như băng, tràn đầy cừu hận.
-Cái gì?! Con gái chúng ta...
Thân hình Mộ Dung Phong nan lên. cảm giác khó có thể tin nồi.
Dương Phàm không khói ngẩn ra, VũNghiên này rốt cuộc có bao nhiêu tình nhân?!
Hơn nữa. người sau lại càng lợi hại hon người trước.
Hai nghĩa tử của Vũ Nghiên kỳ thật đểu là con ruột của nàng với tinh nhân.
Vũ Dương là cùng với Bồng Sơn tán nhân sinh ra, chết trong tay Dương Phàm.
Vũ Phức lại là con với Mộ Dung Phong, trực tiếp chết duới tay Mộ Dung Phong.
- Ahh—
Mộ Dung Phong ngửa mặt hét dài, hai mắt đầy máu.
- Ta còn có cơ hội rời đi!
Trong tay Dương Phàm xuất hiện một quả ngọc phù, pháp lực được quán chú vào.
Trong phút chốc, tám đạo thanh quang ẩn chứa không gian dao động huyển diệu truyền ra bổn phía.
Chờ Mộ Dung Phong và Vũ Nghiên kịp phản ứng thi Dương Phàm đã chạy xa tới mười vạn dặm, cũng thi triển Huyễn Thiên Hóa Hu thuật, biến thành một nhánh cây, biến mất theo gió trên mặt biên.
- Chạy?!
Vũ Nghiên nghiến răng nghiến lợi.
Rất nhanh, ba người Mộ Dung Phong đã triển khai thẩn thức nhưng nhanh chóng mất đi tung tích Dương Phàm.
- Mộ Dung Phong! Ngươi cho ta một công đạo đi...
Trong mắt Vũ Nghiên tràn đẩv cừu hận và lạnh lùng, nhin chằm chẳm vào hắn.
- Nghiên nhi, là do ta nhất thời sai lầm. Bởi vì từ trước tới giờ ta chưa từng gặp Phức nhi...
Vẻ mặt Mộ Dung Phong tràn đẩv hổ thẹn.
Bới vì Mộ Dung Phong có song tu đạo lữ của minh, hơn nữa lai lịch của thê tủ hắn cũng không nhỏ cho nên việc kết giao với Vũ Nghiên cũng chi là lén lút. Đối với đứa con tư sinh này, hắn cũng không có cơ hội gặp mặt.
- Tuy nhiên, ngươi yên tâm đi, cho dù Mộ Dung Phong ta trả giá lớn tới mấy cũng phải giết được người này...
Trong mắt Mộ Dung Phong tràn đầy hàn quang, phát ra sát khí như thực chất.
- Dương Phàm, chi cần ngươi còn tại Nam Hài Vực thì đừng mơ tưởng tránh thoát được tâm mắt của hai đại liên minh...
Là con của Kiếm Hoàng, thủ lĩnh liên minh nhân loại, hắn quả thật có tư cách nói lời này.
Dương Phàm hóa thành một cành cây khô, trôi giạt ỡ trên mặt biển.
Sỡ dĩ hắn làm như vậy là vì với khi tức hiện tại, hắn thật sự không thể biến thành những thứ khác được.
Khô mộc. lúc này chính rất tương hợp với ý cảnh vẫn Hoa cùa hắn.
Mặc dù là đại thụ ngàn năm, chung quy cũng sẽ có Ngày phải tàn héo.
Hắn vẫn không nhúc nhích, cứ như thế bồng bềnh trên mặt biển, tùy theo sóng gió đưa đẩy.
Sử dụng cơ hội này, hắn thể ngộ cảnh giới, tìm hiểu huyển diệu của vẫn Hoa Kỳ.
Không thể không nói phương pháp này cùa Dương Phàm có thể củng cổ cảnh giới, thể ngộ huyên diệu thiên địa.
Đồng thời, để tránh né bị điều tra, Dương Phàm cứ như vậy trôi nồi liên tục tới mấy chục năm.
_ẳ .
Lâv trạng thái khô mộc. trôi nôi mâv chục năm trên mặt nước, quả thực rât khó tin.
Nhưng Dương Phàm từ trong lĩnh ngộ. cảnh giớii vẫn Hoa hậu kỳ đã hoàn toàn củng cổ.
Hắn thậm chí còn thôi diễn công pháp khẩu quyá của Chứng Quá Kỳ.
Chứng Quả Kỳ ứng với cảnh giớii cuối cùng giai đoạn hiện tại của hắn.
Dương Phàm thôi diễn, trong Chứng Quả Kỳ hoặc trước khi thành công Chứng Quả. hơn phần nửa sẽ gặp phái thiên kiếp.
Chứng Quá Kỳ tuyệt đổi có thể sánh bằng chân tiên.
- Bản thân Chứng Quả Kỳ hẳn là không khó. Khó khăn chính là trước và sau Chứng Quả
Kỳ.
Dương Phàm thẩm nghĩ trong lòng.
Chứng Quả Kỳ tương đương với cảnh giới cuối cùng của Thòng Thiên tam giai: Đại Thừa Kỳ.
Nhưng hơn phần nửa Chứng Quá Kỳ cũng sẽ gặp phải thiên kiếp.
Thiên kiếp rất khó khăn, đặc biệt là từ nữ nhân áo vàng biết được, lẩn thiên kiếp thứ ba có kèm thoe tâm ma kiếp, cho dù là Tụ Lôi Đinh cũng không dùng được.
Khó khăn nữa là sau Chứng Quả Kỳ.
Chứng Quá Kỳ có phải là cực hạn thôi diễn cùa Tiên Hồng Quyết hay không?!
Nếu đúng thi tu vi của Dương Phàm sẽ mãi dừng ờ đây.
Nếu không thì dựa theo quy luật sinh mệnh tự nhiên, đâm chỗi, nảv lộc. nờ hoa. kết trái, thành thục rồi tất nhiên sẽ héo rũ và tử vong.
Khi tới cuối sinh mệnh sẽ gặp phải tử vong.
- Thiên Thu Vô Ngân giải thích thật có đạo lý. Nếu có kiếp sau thì cuối tử vong nhất định sẽ là tái sinh!
Dương Phàm thì thào.
Hắn cơ bản đã thôi diễn đầy đù công pháp khẩu quyá cùa Chứng Quả Kỳ, chi đợi sửa chữa những tiểu tiết mà thôi.
Tuy nhiên, để thôi diễn cho hoàn mỹ, cũng cẩn phải tính toán tới cảnh giới tiếp theo.
Tái sinh...
Có rất nhiều phương pháp. Giống như những Tán tiên, sau khi thất bại độ kiếp, trọng tồ Tán tiên thể, lại nguyên thẩn đoạt xá, được một khối thân thể mới. lần nữa tu luyện. Thậm chí còn có thê thòng qua phưong thức luân hỗi. có thê tái sinh như Vũ Vãn Hâm, Vô Song...
Trong đẩu Dương Phàm nảv lên các loại phương pháp tân sinh...
Dùng hình thái một đoạn gỗ mục, Dương Phàm phiêu lưu ớ Ngoại Hải vực vô biên vô tận. lăng lặng tìm hiêu tu luyện.
Củng cổ cảnh giới hắn dùng mất mấy chục năm, rồi sau đó là diễn biến khẩu quyết Chứng Quả Kỳ, lại dùng mấy chục năm, cuối cùng là thôi diễn cảnh giới không biết phía sau Chứng Quả Kỳ, lại mất mấy chục năm.
Thoáng một cái. thòi gian trăm năm vội vàng trôi qua.
Trong trăm năm này, phập lực tu vi của Dương Phàm không có tăng trường về chất, có chi là lột xác thăng hoa về linh hồn. cùng vói lĩnh ngộ càng sâu đối với cành giới.
Giờ phút này. cho dù hắn đối mặt với Liệt Thiên Kiếm của Mộ Dung Phong kia thi cùng có thê ung dung toàn thản trớ ra.
Giai đoạn vẫn Hoa hậu kỳ này đã định trước Dương Phàm không giỏi về mặt chiến đấu chírih diện.
Bỡi vi bất kể là sinh mệnh lực hay là tinh, khí thẩn hắn cùng không phải ớ trạng thái đinh.
Cũng may ưu thế về cảnh giới bù lại khuyết điểm này khiến Dương Phàm có lực tự bào vệ rất mạnh. Cho dù là tập trụng lực lượng chấp pháp trên một hòn đảo dạng lớn cũng khó thể tạo thành uy hiếp đối với hắn.
Hắn cứ như vậy phiêu bạt không mục đích.
Thẳng đến một ngày, Dương Phàm sinh ra một loại cảm giác kỳ quái.
Hải vực phía trước xuất hiện một vùng sương mù mờ mịt. nhin không thấu.
Sương mù này thậm chí ngăn cách cảm quan của Dương Phàm.
Tìrih hình như thế khiển Dương Phàm có một loài cám giác giống như đã từng quen biết. Chẳnglẽ là... VânTiênĐảo?
Lúc này, Dương Phàm phát hiện gần vùng tiên vụ này quanh quẩn không ít tu sĩ.
- Vân Tiên Đảo trong truyền thuyết không ngờ xuất hiện tại Bồng Sơn Đảo vực.
Một nam nhân ha ha cười, hóa thành một đạo độn quang nhảy vào trong tiên vụ.
Tu sĩ có can đám xông vào trong tiên vụ.
Mà phẩn lớn tu sĩ vẫn quanh quần ngoài tiên vụ, do dự không quyá định.
Bới vì căn bản khôngthấy rõ hư thật trong sươngmù.
- Vân Tiên Đảo mỗi lần xuất hiện cũng không dừng lại thời gian quá dài. rồi sau đó sẽ hư không biến mất. Có lẽ lần tiếp theo sẽ ớ hải vực xa lạ nào đó, thậm chí từ đó về sau không bao giờ xuất hiện...
Một lão đạo sĩ lớn ruổi than thớ.
Đối với khu vực khôngbiết. có gan tiến vào chung quy chi là sổ ít.
- Lại gặp được Vân Tiên Đảo? Chẳng lẽ ta cùng đảo này thật sự có duyên?
Dương Phàm không khỏi ngẩn ra.
Vi thế hắn liền dùng hình thái gỗ mục trôi nổi vào trong tiên vụ.
Hắn thôi diễn trăm năm, đang cảm thấy có chút buồn tẻ, tính toán tiến vào Vân Tiên Đảo kiến thức một chút.
- ổ? Khúc gỗ mục kia làm sao tự động?
Cũng có tu sĩ phát hiện trạng huống này.
Những vật như gỗ mục trên biển bình thường đểu là phiêu bạt xuôi dòng.
Mà khúc gỗ mụcnàylại không theo hướng gió. mà lại trôi về phía tiên vụ.
Có tu sĩ tò mò triển khai thẩn thức xem xét lại không nhìn ra manh mối gì.
Nếu muốn nhin ra sơ hớ ít nhất phải có tu vi Độ Kiếp KỲ. Nhưng là tu sĩ Độ Kiềp Kỳ ớ Ngoại Hải vực là thưa thớt cỡ nào. hài vực trăm ức dặm mới có thê sirih ra một người.
Dương Phàm âm thẩm buồn cười, chậm rì rì trôi vào khu vực tiên vụ.
- Hi hì, khúc gỗ này không ngờ tự động, chẳng lẽ là kỳ vật gì?
Một thanh âm thiếu nữ như chuông bạc từ phía trên truyền đến.
Dương Phàm cảm giác có chút quen tai.
Còn không chờ hắn phản ứng lại. đã bị một dáng người tinh tế đạp ớ trên người.
Dương Phàm tức giận, nào có lý đó!
Không ngờ bị người coi thành vật trôi nổi. đạp ờ trên thân.
Hắn ớ trên biển phiêu bạt một trăm năm, loại tình huống này vẫn là lẩn đẩu tiên.
Hải vực mênh mòng, có ai đi quản một khúc gỗ mục nhỏ bé không đáng kể?
Tuy nhiên khi hắn phát hiện chủ nhân thanh âm thiếu nữ kia, nao nao.
Đó là một thiếu nữ mặc váy công chúa trăm tầng, mắt sáng tinh thuần nhưbảo Thạch, đạp trên "gỗ mục" trôi vào khu vực tiên vụ.
Dương Phàm thầm nghĩ: "Đây không phải là Tiểu Vi gặp được ớ phụ cận Hắc Tinh Đảo sao?"
Cách biệt trăm năm lại cùng nàng gặp lại. hơn nữa đều cùng tới Vân Tiên Đảo. Đây chẳng lẽ là một loại duyên phận?
Hoặc là nói, Vân Tiên Đào thật sự có duyên với hai người?
Dương Phàm bất động thanh sắc. chậm rì rì tiến vào khu vực tiên vụ.
Sau khi tiến vào tiên vụ mờ mịt này. đoạn tuyệt liên hệ cùng ngoại giới.
GỖ mục do Dương Phàm biến thành đột nhiên chìm vào trong nước biển. Tiểu Vi đứng ờ phía trên không khói kinh hô một tiếng.
Mà phía sau nàng, "Ào" một tiếng, hiện lên một lão già râu bạc trắng tuổi thất tuần, chống một cây quái trượng.
- ỏng là ai?
Đôi mắt đẹp của Tiểu Vi thoáng ngưng, có chút khản trương.
- Tiểu Vi cô nương. Cô không ớ Hắc Tinh Đảo. khi nào thì chạy tới Bồng Sơn Đảo vực?
Dương Phàm vuốt râu cười.
- Nghe nói Vân Tiên Đảo xuất hiện ờ nơi này. ta liền hòa tổc lên Truyền tống trận đến Bông Sơn Đào. rồi sau đó chạy tới. ồ? Làm sao người biết ta đến từ Hắc Tirih Đào. còn biết tên của ta?
Tiểu Vi nói nhanh, đôi mắt đẹp khẽ chóp, cả kinh một hỗi.
Dương Phàm lại chi cười không nói. chi chậm rãi đi vào sâu trong tiên vụ.
ở trong khu vực tiên vụ căn bản không có cám giác phương hướng, thần thức gần như mất hiệu lực.
Dương Phàm chi dựa vào một loại trực giác, đi vào nơi sâu trong tiên vụ.
Tiểu Vi nghĩ một lát. vội vàng đi tới, trên mặt lộ ra hai lúm đồng tiền mê người, đỡ hắn:
- Lão nhân gia, ngài một mình tiến vào Vân Tiên Đảo này. chi sợ không an toàn. Đẻ ta bảo hộ người.
- Cô bảo hộ ta?
Dương Phàm đột nhiên bật cười, gật đẩu nói:
-Vậy được rồi.
ở trong khu vực tiên vụ, ngẫu nhiên cũng gặp được một số tu sĩ khác, đi loạn như ruồi bọ không đâu, nôn nóng như lửa đổt.
Bời vì sau khi tiến vào khu vực tiên vụ. thẩn thức hoàn toàn mất hiệu lực. tẩm nhin không quá phạm vi mười trượng.
Hơn nữa trong tiên vụ càng có một số ảo cảnh, không ít tu sĩ đứng ờ tại chỗ không ngừng đảo quanh, điên cuông đánh loạn.
- Lão nhân gia. vì sao ngài một chút cũng không nóng nảy, giống như không bị ánh hưởng ảo cảnh nơi đây?
Tiểu Vi chóp chóp mắt, tò mò hòi.
- Bẳng cảm giác.
Dương Phàm không mặn không nhạt đáp.
Sau khi Tiểu Vi nghe xong, không khói kinh ngạc.
Nếu là một thiếu nữ đang tuổi xuân xanh nói lời nói này cũng coi như bình thường. Nhưng một lão nhân bảy tám mươi tuổi còn hành động theo cảm giác, quá thật kỳ quái.
Tiểu Vi cảm giác lão nhân này có chút quen thuộc thán thiết, làm cho người ta tín nhiệm, liền đi theo hắn.
Cứ như vậy đi chừng gần trăm vạn dặm còn không nhìn thấy cái gọi là "Vân Tiên Đảo".
- Lão nhân gia. Chúng ta không phải cũng bị lạc trong ào cành chứ. Phạm vi tiên vụ kia chi có khoảng vạn dặm mà thôi.
Tiểu Vi bĩu môi. đối với Dương Phàm chung quỵ sinh ra một tia nghi ngờ.
Tiên vụ một vạn dặm, hai người đi tới trăm vạn dặm, còn quanh quẩn tại bên trong.
- Không. Toàn khu vực tiên vụ này hoàn toàn ngăn cách với ngoại giới, thành một hệ thống pháp tắc độc lập, không gian bên trong không giống ngoại giới.
Dương Phàm lắc đầu. rồi sau đó thớ dài:
- Loại thủ đoạn lợi dụng pháp tắc không gian này chi sợ không phải tu sĩ nhân giới có thể với tới.
Sau khi Tiểu Vi nghe xong, cảm thấy rất có đạo lý.
- Hẳn là sắp đến rồi.
Dương Phàm thì thào lẩm bẩm.
Thẩn thức của hắn ở trong này cũng mất tác dụng nhưng cảm quan còn có một chút tác dụng.
- Thật sự?
Tiểu Vi nửa tin nửa ngờ.
Không bao lâu. phía cuối tiên vụ phía trước mơ hỗ hiện lên một vệt hào quang xanh biếc mông lung, cùng vói dải sáng bảy màu giống nhưtiên cảnh nhân gian.
- Lão nhân gia, ngài quả thật quá thẩn rồi!
Khuôn mặt Tiêu Vi úng hông, ngạc nhiên vui mừng nhảv nhỏt nói.
Thẩn sắc Dương Phàm binh tĩnh. Hắn có một loại ảo giác, Vân Tiên Đảo này dường như đã định trước có duyên với hắn.
Lẩn trước gặp thoáng qua ờ Hắc Tinh Đào. lẩn này trôi nổi trăm năm ớ hải vực lại cùng gặp lại.
Hai người tăng tốc độ. hào quang xanh biếc nơi phương xa kia rổt cục lộ ra hình dáng một hòn đảo mông lung.
Mặc kệ tới gần như thế nào, hòn đảo này ở trong dài sáng bảv màu vẫn mông lung không
rõ.
Theo hai người tiép cận. cảm thụ đến một cỗ linh khi tinh thuần siêu nhiên không thuộc giới này.
Từng tia linh khí móng manh tiết ra kia, phẩm chất của chúng có thể so sánh với linh khi trong linh Thạch cực phấm.
- Chẳng lẽ đây là Tiên Linh khí mà thượng giới mới có được?
Theo travền thuyết. Vân Tiên Đảo là vật cùa tiên nhân thượng giớii lưu lại.
Giờ phút này xem ra quả thật là không giả.
Khi hai người chạm tới dải sáng bảy màu bên ngoài hòn đảo. "ông" một tiếng, một dải sáng trắng lấp lánh bao phủ hai người, căn bản không thê nào chông cự.
Cùng lúc đó. toàn bộ khu vực tiên vụ truyền đến một tràng tiếng nổ vang.
Đúng lúc này.
Bá!
Một đại hán khôi ngô làn da đen thẫm, bao phủ kín hoa văn cổ quái thuắn di mà đến.
Người tới chính là Hắc Cương hộ pháp của Hắc Tinh Đảo.
Nhưng mà hắn vừa mới phủ xuống nơi đây. toàn bộ Vân Tiên Đảo bao gồm cả khu vực tiên vụ liền ngang tròi dịch chuyên đi.
- Đến vẫn chậm một bước. Vi nhi nàng...
Sắc mặt Hắc Cương hộ pháp biến đổi. thẩn thái ngưng trọng.
Hắn ôm tâm lý thử vận may. thẩn thức bao phủ phạm vi trăm vạn dặm, cũng không thấy bóng dáng Vân Tiên Đảo.
Hải vực mênh mòng, một đảo vực lớn đã có tới trăm ức dặm hải vực, mà hai mươi đảo vực lớn mới có một Vực Chù, thống lĩnh hàng ti hải vực.
Dõi mắt khắp liên minh nhản loại Nam Hải Vực. Vực Chủ thống trị một vùng hải vực cũng không chi một hai người.
Ngoài ra còn có rất nhiều hoang hải. Ngoại Hải vực vốn rộng lớn vô hạn, không có đẩu cuối.
Vân Tiên Đào dịch chuyển tới nơi nào căn bản khôngthểbiết được.
Có lẽ giờ khắc này còn tại Nam Hải Vực, mà Ngay sau đó đã đi Đông Hải Vực, Tâv Hải Vực, thậm chí là hoang hải khôn cùng...
Vân Tiên Đảo biến mất. khu vực vốn có tiên vụ bao phủ để lại gần ngàn tu sĩ. Mỗi người chật vật không chịu nồi, mặt mày xám xịt.
- Xem ra chúng ta vô duyên vói Vân Tiên Đảo.
Một nho sinh trung niên thớ dài nói.
- Mỗi lần Vân Tiên Đảo biến mất tất nhiên là người có duyên xúc động. Chẳng lẽ Vi nhi thật sự có cơ duyên như thế?
Thản sắc Hắc Cương hộ pháp biến ảo không ngừng.
ở một bén khác, Dương Phàm cùng Tiểu Vi hiện thán ớ một vùng tiên cảnh chim hót hương hoa.
Bầu trời xanh ngắt như ngọc bích, bốn phía tiên vụ lượn lờ. phẩm chất linh khí vượt xa bất kỳ Thánh địa tu tiên nào của một giới.
Linh khí nơi này. dường như là Tiên Linh khí của không gian thượng giới.
ờ môi trường nhưthế. cho dù là người tư chất bình thường cũng có thể dễ dàng bước vào bậc cao.
Nơi hai người dừng chân là một đình đài. dưới chân có đồ án Truyền tổng trận phúc tạp huyền diệu, đang biến mất trong dải sáng trắng mờ nhạt.
Đồng thời, phụ cận đình nghi mát này còn có bày tám tu sĩ. đểu là cấp bậc Hợp Thể Kỳ.
- Thật tốt quá, nơi này khẳng định chính là Vân Tiên Đảo!
Tiểu Vi vui sướng nhảv nhỏt, vái dài nhiều tầng nhẹ tung bay bên cạnh Dương Phàm.
- Quả nhiên là Vân Tiên Đảo.
Dương Phàm ngẩng đẩu nhìn bầu trời tiên vụ mờ mịt. trên một khối đá thật lớn có khắc ba chữ mông lung mờ mịt: Vân Tiên Đảo.
Ba chữ này nhìn như viết vội. lại tràn ngập một loại men say khiến Dương Phàm bị một trận hoa mắt chóng mặt.
Mà Tiểu Vi nhìn vài chữ này lại không có cảm giác.
Xem ra người cảnh giới cao mới có thể cảm thụ càng rõ ràng ý cảnh trong chữ viết.
Mười người tiến vào Vân Tiên Đào đều đề phòng lẫn nhau, theo một đường mòn vào thăm dò khu vực tiên vụ không biết.
Đi được mấy trăm trượng, trước mặt là một vườn cây, bên trong gieo trồng các loại hoa nhiều màu sắc tòa hương thơm sav lòng người, có rất nhiều thứ chua từng nghe qua.
Nhưng những cây hoa này chi vẻn vẹn là đẹp, mùi thơm rất đặc biệt, cũng không phải là thiên linh địa bảo gì.
Tuy nhiên, khi đi tới một nơi. một văn sĩ trung niên thân hình bồng cứng đờ. hai tay run
rẩy:
- Tiên... Tiên quả!
Tiên quả?
Dương Phàm tập trung nhìn vào, ớ trong sương mù mông lung mơ hỗ nhin thấy một gốc đại thụ cao chọc trời, phía trên có kết quá hình người màu trắng trong suốt lóng lánh, hình dáng giống như đứa bé. treo ngược ớ trên nhánh cây.
Trái cây hình người?
Nhãn Sâm Quả?
Trong lòng Dương Phàm chấn động.
Nhân Sâm tiên quả?
Dương Phàm hoài nghi có phái mình nhìn lẩm hay không, theo bản năng khẽ dụi mắt.
Nhưng đại thụ chọc trời cùng với trái câv bén trên ớ trong tiên vụ mờ mịt lại là mông lung không rõ.
Mười người vội vàng tới gần đại thụ chọc trời trong sương mù kia.
Thẳng đến khi tiên quá hình người lơ lửng trên đinh đẩu mọi người, bọn họ mới dừng chân, trong mắt lộ ra mừng như điên cùng tham lam nồng đậm.
Nhân Sảm tiên quả: truyền thuyết là trái cây của tiên đến từ không gian thượng giới, có thê tăng trướng mấy vạn năm thọ nguyên, cũng có thê khiên thân thê phàm nhản được lột xác rất lớn. từ đó có được tiêm lực thật lớn. Người tu tiên dùng quả này có thê tăng trướng ít nhất ngàn năm tu vi.
Bình thường loại trái cây có công hiệu kinh người như vậy. người tu vi không đủ cơ hỗ không thê tiêu hóa.
Nhưng là Nhân Sâm tiên quả lại là một trong số những loại tiên quá đặc thù có diệu dụng vô cùng, dược lực ôn hòa. cho dù phàm nhân ăn vào cũng có thể thong thả hấp thu còn không thương đến thán thể.
Giờ phút này. đối mặt với Nhân Sâm Quá chi chít trên cây, mọi người đểu hưng phấn nin
lên.
Tu sĩ tiến vào Vân Tiên Đảo tổng cộng có mười người, cho dù chia đểu số Nhân Sâm tiên quả này, mỗi người ít nhất cũng có thê được đến mấy chục quả.
Nhưng là dục vọng thường thường có thể khiến con người ta bị mất lv trí
Mấy người trong số đột nhiên nhảv dựng lên. như chóp chụp vào Nhân Sâm tiên quả trên đinh đẩu.
Dù sao mọi người ở gần đại thụ này vẫn chua cảm nhận được sự tồn tại của cấm chế trận pháp gì.
Phốc Phốc!
Trong đó tay của hai người đã bắt được hai quả Nhân Sâm tiên quả.
Tiểu Vi cũng đang chuẩn bị nhàv lên cướp tiên quả. lại bị Dương Phàm đưa tay ra chặn
lại.
Đúng lúc này. dị biến đột nhiên sinh ra.
Xuy... vút vút!!!
Trên cành câv tiên quả kia dâng lên một mảnh lưu quang màu xanh biếc, hóa thành hai tia điện màu xanh biếc như tia chóp đánh trung hai gã tu sĩ chạm vào Nhân Sâm tiên quả.
- A... A...
Hai người này kêu thảm một tiếng, lập tức thẩn hồn tan nát. nhục thản hóa thành một đổng bùn nhão màu đó nhạt chim vào đất phía dưới.
Dương Phàm thấy tình cảnh này, thẩn sắc biến đổi.
Những người khác đểu thấy trái tim lạnh giá, đại bộ phận cố gắng dừng lại. thu hỗi cánh tay sắp đụng tới Nhân Sâm tiên quá.
Nhưng vẫn còn một người lại không kịp dừng lại, bị điện quang xanh biếc đánh trúng, kết cục đồng dạng.
Mọi người đều sắc mặt trắng bệch.
Dương Phàm lại nhìn chẳm chẳm ba cỗ thi thể hóa thành chất dinh dưỡng rót vào đất dưới cây Nhân Sâm tiên quả này.
- Rõ ràng không có trận pháp cấm chế. vì sao lại như vậy?
Tiêu Vi bị dọa khuôn mặt tái nhợt, may mắn vừa rôi Dương Phàm ngăn nàng lại, nếu không hậu quả thiết tường không chịu nổi.
Dương Phàm nhìn chẳm chẳm cây Nhân Sâm tiên quá này hỗi lâu. trầm ngâm nói:
- Tuy 1'ẳng không có cấm chế. nhung cây Nhâm Sâm tiên quá này không biết sinh sổng bao nhiêu năm, bản thân tự có linh trí, tu vi sâu không lường được, thậm chí có thê so sánh với Chán Tiên. Nếu có bất kỳ người ngoài nào đến xâm phạm tiên quả, đểu sẽ bị diệt sát. thi thẻ bọn họ sẽ thành chất dinh dường của tiên thụ.
Lời nói vừa dứt, mấy người còn lại kinh hãi không hiểu.
Nhưng trong đó có một giai nhản mặc váy sặc sỡ nhận ra thán phận của Dương Phàm, kinh hô:
- Là ngươi...
Hiên nhiên nàng từng nhìn thấy Dương Phàm ớ Bòng Sơn Đảo.
- Ha ha ha... Lẩn này nguời có duyên vào tiên đào thật đúng là không đơn giản, không ngờ nhanh như vậy liền nhìn ra chi tiết của bản tiên thụ.
Trên cây Nhân Sảm tiên quả truyền tới một tiếng cười già nua.
- Xin tiền bối chi điểm.
Dương Phàm hơi thi lễ. không chút kinh sợ nói.
- Ngươi đoán không sai. Năm tháng lão hủ tồn tại không thể suy tính. Bán thể pháp lực có thể so với Chân Tiên, chi là không có thẩn thông của tiên nhản. Tuy nhièn. đổi phó với những mao đâu tiêu tử chua tới Độ Kiêp Kỳ các ngươi cũng là dư dả.
Thanh âm già nua lộ vẻ tự đắc nói, chợt lại lãnh đạm:
- Những Nhân Sâm tiên quá này đều từ bản thể của lão hủ sinh ra, có thể nói là xương thịt của tạ dựa vào đâu mà cho các ngươi?
Trong giọng nói lộ ra vài phẩn lạnh lùng, còn có một tia đùa cợt không thể nhận rõ.
Tu sĩ khác đều câm như hến, không dám lên tiếng.
Đối với nhản vật pháp lực có thể sánh bẳng Chân Tiên, bọn họ không có sức phản kháng.
- Lão tiền bối. Trên người ngài có nhiều trái cây nhưvậy, không thể cho chúng ta một hai quả sao?
Tiểu Vi vẻ mặt đáng thương, chóp chóp mắt, cười hì hì nói:
- Ta có thê đấm lung cho lão nhân gia ngài. Trước kia lúc đấm lung cho gia gia, nguời sẽ thướng cho ta rất nhiều bảo bối.
- Cô nương ngoan, lão hủ thích!
Trên cây Nhân Sâm tiên quả kia đột nhiên bay vụt ra một quả Nhân Sâm, rơi xuống trên tay Tiêu Vi.
- Cảm ơn Tiên thụ tiền bối.
Khuôn mặt Tiểu Vi ứng đó, liên rục nói cám ơn. vui mừng nhảv nhỏt.
Mấy người còn lại nhìn thấy Tiểu Vi có được tiên quả, trong mắt mơ hỗ hiện lên sát khí cùng tham lam.
Trong đó có một thanh niên tử sam chậm rãi tới gần.
Dương Phàm nhắc nhớ:
- Quá này sau khi rời cây, tốt nhất là lập tức dùng hoặc là dùng bí thuật bào tồn cho tốt, nếu không linh khí trong đó sẽ dẩn dẩn mất đi.
- Thật sao? Vậy ta lập tức ăn.
Tiểu Vi cầm lấy tiên quả, bắt đẩu ăn.
- Giao Nhân Sâm tiên quả ra đây!
Thanh niên tử sam trong tay cẩm một thanh thước sắt vung lên tới hai người. Một cỗ cương phong màu sắt mang theo một vùng không gian sóng gợn thôi quét tới.
Dương Phàm cười lạnh không nói. Cương phong màu sắt đáng sợ kia chua tới gẩnngười đã héo rũ tiêu tan một cách khó hiểu.
Nhân cơ hội này, Tiểu Vi đã ăn hết Nhân Sảm tiên quá, dược lực vô hình lan tràn trong cơ thê. nhanh chóng cải thiện thê chất của nàng.
Chi trong giây lát, trên khuôn mặt Tiểu Vi tỏa sáng ánh đò, dung nhan càng thêm diễm lệ, trên nguời càng phát ra một loại khí chất tiên linh mơ hô.
Thấy tình hình đó. tu sĩ phụ cận không khòi lộ ra vẻ hám mộ đố kỵ.
- Cũng tặng ngươi một quà.
Nhân Sâm tiên quá nhoáng một cái, lại một quả Nhân Sâm rơi xuống trong tay Dương Phàm.
- Đa tạ lão tiền bối.
Dương Phàm tiếp nhận tiên quà, cũng lập tức ăn vào. Tu sĩ khác thấy tu vi hắn sâu không thê lường, không dám ra tay.
Tuy nhiên, sau khi Dương Phàm ăn tiên quà, cũng rất có ý giữ hột để lại.
- Lão tiền bối. van cẩu ngài, cùng ban thướng cho chúng ta một quả.
Mấy người còn lại cũng vội vàng lấy lòng Nhân Sâm tiên thụ.
- Tiên thụ tiền bổi. Lão nhân gia ngài thọ Nam Sơn, phúc như Đông Hải. Ngài chinh là tiên nhân thượng giớii nhản thiện nhất...
Trong đó một người lên tiếng vuốt mông ngựa.
- Hừ. một đám dối trá giả dối. Muốn có Nhân Sâm tiên quả của ta, không có cửa đâu!
Câv Nhâm Sâm tiên quả hừ lạnh nói.
Mọi người quấn quít hỗi lâu cũng không được đến một quả Nhâm Sâm.
Đến cuối cùng, tiên thụ kia đột nhiên nói:
- Vân Tiên Đảo có ba cây tiên quả, Nhân Sâm Quá chi là một trong đó. Còn có Bích Ngọc Thiên Hồn Quá cùng Bàn Đào Tiên Quả. Các ngươi có thể đi nơi đó thừ vận khí.
Nghe nói lời ấy, năm người kia vội vàng rời đi. chi đê lại hai người Dương Phàm.
- Hai người các ngươi nếu đã chiếm được tiên quả. vì sao còn không rời đi?
Câv Nhâm Sâm tiên quả khó hiẻu hòi.
Dương Phàm nói:
- Vãn bối có việc thinh giáo.
-Nói.
- Xin hỏi tiên thụ như ngài phái bao nhiêu năm mới có thể trường thành, lại cần bao nhiêu năm mới có thê kết quả?
- Nếu là tại không gian thượng giớii ít nhất phái trăm vạn năm mới có thể hình thành tiên thụ. Rôi sau đó ba ngàn năm khai hoa ba ngàn năm kết quả. rồi thêm ba ngàn năm mới chín.
- Vậy nếu là tại hạ giới?
Dương Phàm vội vàng dò hỏi.
- Hừ hừ. Nếu là tại tiên đảo này. cần thời gian gấp đỏi, cùng chính là hai trăm vạn năm mới sinh trường ra tiên thụ. Vê phần nớ hoa. kết quả cũng là độc nhất vô nhị.
Giọng điệu Nhân Sâm tiên thụ khẽ chuyển:
- Ta thấy ngươi để lại hột. là muốn bồi dưỡng ra một gốc tiên thụ sao? Lão hủ vẫn khuyên ngươi từ bỏ. ớ ngoài Vân Tiên Đảo, ít nhất cần một ngàn vạn năm mới có thể dựng dục ra tiên thụ, còn cần vô sổ Tiên Lộ Quyrih Tương nuôi dưỡng...
- Một ngàn vạn năm!
Dương Phàm hít một ngụm khí lạnh, giờ phút này thòi gian gia tốc sinh trướng của Tiên Hồng Không Gian là 500 lần.
Cho dù như thế, cũng phải hai vạn năm mới có thể thàrih công.
Nhưng nếu có thể tấn chức hai cảnh giới lớn. thòi gian gia tốc tăng lẻn tới hai ngàn lẩn. lại thêm phương pháp thúc đẩy sinh trướng, cũng có thể trong mấy trăm năm dựng dục ra tiên thụ.
- Xin hòi tiền bối, có thể tặng thêm cho Dương mỗ một ít tiên quả?
Dương Phàm cả gan nói.
- Nhân loại lòng tham không đáv. Ngươi đã có được một quả. còn mơ tướng chiếm được càng nhiều tiên quả.
Trong thanh âm Nhân Sâm tiên thụ lộ ra vài phản chán ghét.
Dương Phàm cười nói:
- Dương mỗ muốn vì phụ thán và thản đệ đệ cầu thêm hai quả.
- Tuyệt đối không thể.
Nhãn Sâm tiên quả nói như đinh đóng cột.
Dương Phàm nhẹ nhàng cười:
- Bất kể là phàm quá hay tiên quá chung quy có thời khắc thành thục cường thịnh. Nếu qua giai đoạn này tiên quả cũng sẽ rơi xuống hư thối. Đây là phí phạm của trời tới mức nào chứ! Hơn nữa, hai quá tiên quả vừa rồi tiền bối đưa cho đểu là chín tới cực điểm, cho dù không cho chúng ta cũng sẽ hu thối. Ta thấy tiên thụ này còn có mấy quả sắp hoàn toàn chín nẫu rồi.
Dương Phàm cười tủm tim nói.
Sau khi ăn tiên quà, thể chất hắn cũng biến đổi lớn, chi khoảng giây lát từ một lão già chuyên thành một trung niên.
- Là người... Dương đại thúc.
Tiểu Vi kinh hô thất sắc, bộ dạng khó có thể tin.
- Ha ha. Tu sĩ nhản loại, ngươi đích thật là một người đặc biệt nhất trong những người lão hủ chứng kiến mấy trăm vạn năm gân đây. Nếu không đoán sai, ngươi hăn là Tông sư đến từ đất liền, tự sáng tác thôi diễn cảnh giới mới - Dương Phàm!
Nhãn Sâm tiên thụ này không ngờ nói ra được lai lịch Dương Phàm.
Dương Phàm chấn động:
- Làm sao ngươi biết?
- Hai trăm năm trước có một người tên Thiên Thu Vô Ngân tới nơi đây, không ngờ có thể cùng ta bân luận đại đạo. lão hủ được lợi không nhỏ. cho hắn ba quả tiên quá.
Nhãn Sâm tiên thụ vui mừng hớn hớ nói.
Thiên Thu Vô Ngân?
Dương Phàm chấn động tâm thần, kỳ tài vang dội cổ kim như Thiên Thu Vô Ngân này, nếu được ba quả tiên quả. tu vi sẽ tăng lẻn tới trình độ đáng sợ nào?
- Xem ra ngươi hẳn là nhân vật cùng cấp bậc vói hắn, như vậy mời luận đạo với lão phu trăm năm. Nếu có thê cho ta có được lợi ích. đua tặng ngươi thêm mấy tiên quả. cùng có làm sao?
Nhân Sâm tiên thụ nói.
- Luận đạo?
Trong mắt Dương Phàm tinh quang chợt lóe. gật đầu nói:
- Được, vậy Dương mỗ liền cùng người luận đạo. thăm dò sinh mệnh đại đạo.
- Sinh mệnh đại đạo?
Trong thanh âm Nhân Sâm tiên thụ lộ ra một tia ngạc nhiên vui mừng, lại có chứa một phẩn khinh thường.
Là tiên thụ sinh sống vô số năm, hiểu biết về sinh mệnh có người nào có thể so sánh.
Ngay cà Thiên Thu Vô Ngân về mặt này cũng xa xa không bẳng.
- Tiểu Vi cô nương, chúng ta cáo biệt tại đây. Dương Phàm ờ nơi này cùng hắn luận đạo trăm năm.
Sau khi Dương Phàm nói xong, lập tức khoanh chán ngồi.
Tiểu Vi gật gật đầu. đi thăm dò khu vực khác của Vân Tiên Đảo.
Kỳ quái là khi Dương Phàm khoanh chân mà ngồi, bắt đẩu không nói lời nào. chi cố gắng dùng hết toàn lực hấp thu lực lượng tiên quả.
Trên tiên thụ kia ánh huynh quang xanh biếc chấn động, hạ xuống một lão tiên ông tỏa ánh hào quang tinh khiết.
Nửa năm sau, Dương Phàm chuyền hóa thàrih một thiếu niên.
Lão tiên ông chi cười nhin hắn.
Nhưng sau đó. theo Dương Phàm vận chuyển công pháp khẩu quyết, ý cành vẫn Hoa tán ra, lại dán dán trưởng thành trở thành một thanh niên kiên nghị, rồi sau đó là trung niên trâm ổn. cuối cùng lại chuyển thành lão già trải qua năm tháng tang thương...
Lúc này, lão tiên ông kia rốt cục động dung.
Lại chuyển hóa thành một lão già tóc trắng xóa. Dương Phàm mớ mắt. chậm rãi cười:
- Lão tiên ông. Ngài tuy là sinh mệnh trải qua tu luyện hàng ti năm, chăng qua là pháp lực thảm hậu, không thể trờ thành một sinh mệnh chân chính nắm giữ mình.
Nghe vậy lão tiên ông hào quang sáng rọi chấn động tâm thẩn, rồi sau đó lại không cho là đúng nói:
- Lời nói này, Thiên Thu tông sư cũng nói qua, cũng vì lão hủ thiết tường phương pháp "Hóa Linh" dùng một nửa tâm hồn lực dựng dục ra một quả Nhân Sâm Quả đặc thù, dùng hình thái phần thân đi lại thế gian. Đến lúc đó. ta cũng có thể tự thản đi lại thế gian.
- Không hổ là Thiên Thu Vô Ngân, có thể nghĩ ra biện pháp này.
Dương Phàm tán thướng nói, đột nhiên lại chuyêti giọng:
- Tuy nhiên phán thán chung quỵ không thể thoát được hạn chế của bản thể. nhiều nhất chi có thê đi lại trong một phạm vi nhất định. Huống chi, sau khi Nhân Sâm Quả hìrih thành, đã là một cá thê có sinh mệnh. Chi có thê cho bản thê thoát khói gông cùm xiẻng xích mới là chán chính nắm giữ tự do.
- Xin hỏi Dương đạo hữu, có cao kiến gì?
- Biện pháp của Dương mỗ là, khiến lão tiên ông bó bản thể tiên mộc này, đem tinh hoa một đời cùng Nguyên Hồn gừi trong một quả Nhân Sâm Quà, cũng dùng nó đạt được "Tân sinh", dùng thân thể tụ do dạo chơi bốn bể. là loại tiêu sái thích ý cỡ nào.
Dương Phàm không nhanh không chậm nói.
- Bò qua bán thể tiên mộc?
Nhãn Sâm tiên thụ hoảng hốt. liên tục lắc đầu.
Bất kể nhưthế nào. tiên thụ mới là bản thể của hắn, có cảm tình cực kỳ thảm sâu.
Cũng giống như một nhân loại, khiến hắn bó đi bản thân, trớ thành một súc sinh, hơn phần nửa sẽ không làm được.
- Huống chi. phương pháp này chi là lý luận của Dương đạo hữu. Một khi thất bại. ta sẽ hoàn toàn tiêu vong trong thiên địa này.
Lão tiên ông nin giọng nói. có chút sợ hãi.
Dương Phàm mim cười mà không phán bác. rồi sau đó cùng hắn tham thảo sinh mệnh đại đạo.
Là tiên thụ sống vô sổ năm, lão tiên ông hiểu biết đối với sinh mệnh cũng cực kỳ khắc sâu. khiến Dương Phàm có lợi rất lớn.
- Có một điểm. Dương đạo hữu nói cũng không chuẩn. Nhân Sâm Quả kết từ bản thể ta hoàn toàn không có hư thổi phi phạm. Khi quả rơi xuống, hư thối vào đất. có thê chuyển hóa thành chất dinh dưỡng cực phẩm, để nuôi dưỡngbàn thể...
Lão tiên ông lại cười nói.
- về điểm này, Dương mỗ tự nhiên biết. Đây kỳ thật cũng là một loại kéo dài của sinh mệnh luân hỗi. Dương mỗ gọi nó là Tiêu Luân Hòi.
Dương Phàm tất nhiên là lẽ đúng không nhường ai.
Hắn thôi diễn sinh mệnh đại đạo sắp sửa từ tử chuyển sang sinh, bất kỳ giai đoạn sinh mệnh nào hắn đểu có hiểu biết gần như là bản chất.
- Tiểu Luân Hỗi? Nói như vậy, Dương tông sư còn có lý giải về Đại Luân Hỗi?
Lão tiên ỏng cả kinh nói.
- Tiểu Luân Hỗi, chi là cực hạn kéo dài sinh mệnh về bán thể. Như thực vật đông đi xuân đến bình thường lặp lại luân hỗi. loại luân hỗi này bình thường sẽ không sinh ra ảnh hưởng đối với nhản quả trong thiên địa.
Dương Phàm chậm rãi nói. nộidung càng Ngày càng thâm ào.
- Mà Đại Luân Hỗi gần như bao dung thiên địa vạn vật. Lý giải về nghĩa hẹp. khi sinh mệnh tự nhiên chết đi. tiến vào thiên địa luân hỗi gạt bó hết thảy trí nhớ, nhưng lại được đến tân sinh. Mà lv giải về nghĩa rộng, bao gôm thiên địa nhản quả luân hỗi. Tỷ nhu lão tiên ông, có thể tặng tiên quả cho người, ngài hơn phần nửa lựa chọn người phẩm tính thiện lương. Nếu người này Ngày sau tạo phúc sinh linh, từ một trình độ nhản quả luân hỗi nhất định, khiến lão tiên ông tích lũy càng nhiều phúc vận. Nhưng nếu ngài tặng tiên quả cho người ác. Ngày sau làm hại thế gian, lão tiên ông sẽ lâv dinh nghiệp lực. Đại Luân Hỗi liên lụy thế gian vạn vật, cũng bao hàm luân hỗi của bản thân sinh mệnh, không ai có thê tránh được.
Lý luận Dương Phàm nói ra đi sâu từng chút một. khién lão tiên ông liên tục gật đẩu.
Lão cho dù tặng tiên quả cũng phải nhin phẩm tính, để tránh cho mình Ngày sau dính nghiệp lực.
- Như vậy xin hỏi Dương tông sư, ngài hiện tại đối mặt chính là...?
Lão tiên ông khách khí rất nhiều.
- Ta hiện tại ớ giai đoạn Tiểu Luân Hổi, cũng như cây cối, xuân hạ thu đông. Giờ phút này tuôi già vô lực. tương đương cây cối khi trời Đông giá rét. Mà khi hết năm, đỏng đi xuân lại. mói đắc thành chinh quả.
Dương Phàm nói tới đây. trong mắt lóe ra vẻ kỳ dị.
Lão tiên ỏng than thớ không thôi:
- Khó có thể tin, công pháp của Dương đạo hữu đem ý cảnh sinh mệnh luân hỗi áp súc đánh dấu ớ trênnguời mình. Thậm chí ớ giai đoạn này. ngươi gânnhư có thê xưng là Trường Sinh Bất Tử.
- Ha ha. nếu là như vậy. không ngừng đông đi xuân đến. tu vi của ta mặc dù có thể thong thả gia tăng, nhưng cảnh giới lại vĩnh viễn dừng ớ một trình tự.
Dương Phàm hít sâu một hoi:
- Cho nên... Ta phải vượt qua Tiêu Luân Hỗi, tiến vào Đại Luân Hỗi huyên diệu vô cùng.
- Vậy cái giá vượt qua Tiểu Luân Hỗi?
Lão tiên ông run lên.
- Phải tử vong! Cũng giống như tiên quá trên bản thể lão tiên ông. mà ta thì là bản thể tiến vào từ vong.
Trong mắt Dương Phàm lộ ra vài phẩn hung phấn.
Giờ phút này, đổi mặt với tử vong sau Chứng Quả Kỳ, hắn ngược lại có vài phần chờ mong cùng hưng phấn.
Đó là bới vì, thôi diễn sau Chứng Quả Kỳ hắn đã có một chút hình dáng ban đẩu.
Mà lão tiên ông kia nghe xong, hít sâu một ngụm khí lạnh.
Thoát ly Tiểu Luân Hỗi, tiến vào Đại Luân Hỗi. Đây đúng là phương pháp tản sinh mà Dương Phàm đê cập vói lão, nhưng lão căn bản không dám làm.
Trên thực tế. phương pháp tân sinh của Dương Phàm so với lão đáng sợ ngàn vạn lần.
Nhưng là... Hắn dám làm!
Chinh theo như lời Dương Phàm, nếu giống nhưxuản hạ thu đông, mặc dù có thể Trường Sinh Bất Tử, nhưng sẽ vĩnh viễn dừng lại ờ trình tự này.
Làm như vậy cũng tương đương với Chứng Quả Kỳ chính là cảnh giới Tiên Hồng cuối cùng.
Mà Dương Phàm làm sao chi giới hạn ờ đó?
Muốn thôi diễn, thì phải tới tận cùng, trở thành chí cường thất giới!
Độ cao của hắn không cho phép tới đó là ngừng như vậy!
Lão tiên ông bội phục vạn phần:
- Phương pháp tân sinh cùa Dương tông sư sau Chứng Quá Kỳ một khi thành công, sẽ thoát khòi gông cùm xiểng xích hiện tại, lình ngộ sinh tử luânhỗi; tiến vào một trinh tự hoàn toàn mới. Từ đó về sau có thê thọ cùng thiên địa. gân như có thê tính là Vĩnh hăng bất diệt chân chính.
Dương Phàm nghe vậy không khói thẩm thân. Không hổ là nhản vật pháp lực sánh ngang Chân Tiên, có thê đoán ra sau Chứng Quả Kỳ có thê lĩnh ngộ sinh tử luân hỗi.
Sau đó, Dương Phàm bắt đầu cùng lão tiên ông luận đạo vong ngã.
Nháy mắt, thòi gian trăm năm trôi qua.
Trong lúc này, Dương Phàm trừ luận đạo. rất nhiều thòi gian cũng dùng để tu luyện.
Lão tiên ông rất rộng rãi lại tặng cho hắn bổn năm quả tiên quả.
Dương Phàm tổng cộng chi ăn một quả. không động đến sổ tiên quá này. hơn phản nửa thời gian dùng để tìm hiểu và thôi diễn.
Trước khi đi, lão tiên ông than thớ:
- Phương pháp tân sinh cùng khẩu quyết Dương đạohữu cung cấp, Ngày sau lão hủ sẽ suy tính thử một lân.
Dương Phàm gật đầu:
- Hết thảy đều quyâ định bời bản thân tiền bối. Vượt khòi Tiểu Luân Hỗi mới là tân sinh cùng tự do chân chính.
Rồi sau đó, hắn một thân mộtminh thăm dò tiên đào.
Trăm năm nay. tu vi hắn tất nhiên là đột nhiên tăng mạnh, cách vẫn Hoa đại viên mãn cũng không còn xa.
về phần đám người Tiểu Vi, nghe lão tiên ông nói sau ba Ngày tiến vào tiên đáo đã bị truyền tống đi.
Người bình thường chi có thể ở lại Vân Tiên Đáo ba Ngày.
Nhưng Dương Phàm cùng Thiên Thu Vô Ngán đểu là trường hợp đặc biệt, nghe nói là có đại năng trên đảo chiếu cố.
Đi trên tiên đảo nửa ngày, trên đường gặp được không ít cảnh quan là người ta kinh diễm.
Lúc hoàng hôn, Dương Phàm rốt cục thấy được cây Bàn Đào tiên quả một trong ba tiên thụ trên Ván Tiên Đảo.
về mặt công hiệu, Bàn Đào cùng Nhâm Sâm như nhau, hiệu quá tăng trưởng pháp lực khá thấp nhưng hiệu quả gia tăng thọ nguyên rất tốt.
Dương Phàm giống như cũ đối với Bàn Đào tiên thụ xin tiên quả, một giọng nữ lạnh băng truyền đến:
- Hừ, đừng tướng l ẳng từ Nhân Sảm Quả lão tiên được đến chỗ tốt. liền cho l ẳng có thể chiếm được tiên nghi ớ chỗ ta.
Nguyên lai, cùng sống trên Vân Tiên Đảo. Bàn Đào tiên tử cùng Nhân Sâm Quá lão tiên
Dương Phàm cùng tự biết việc này. nhung là hắn có chút không bó được kỳ hiệu gia tăng thọ nguyên của Bàn Đào quà.
Tiên quả này, ăn một quả từ đó ớ nhản giới gần như là thọ tựa Nam Sơn, cùng Trường Sinh Bắt Tử cùng khôngkém nhiều.
Nhưng là Bàn Đào tiên thụ này cùng Nhân Sâm Quả tiên thụ có quan hệ ác liệt, tự nhiên sẽ không cho hắn tiên quả.
Dương Phàm trầm ngâm một lát, nói:
- Vậy Dương mỗ cũng chi đành phái đắc tội.
Dứt lời, hắn trước tiên kéo giãn khoảng cách vối Bàn Đào tiên thụ, sau đó ngồi xuống mặt đất.
Rồi sau đó. vẫn Hoa lực dọc theo mảnh đất này lan tràn ra.
Dương Phàm lựa chọn địa phương cực kỳ xảo diệu, vừa khéo ớ ngoài rễ câv Bản Đào tiên thụ. thoát khòi phạm vi công kích.
Sau khi vẫn Hoa lực tràn ra. rễ cây trong đất ờ phụ cận không ngờ có xu thế thong thả héo rũ.
- Tu sĩ nhân loại, ngươi muốn làm gì?
Thanh âm Bàn Đào tiên tử kia tràn ngập tức giận vô cùng.
- Tuy rang các hạ là tiên thụ. nhung Dương mỗ chi cần ờ nơi này tu luyện ngàn năm, có thể cho ngươi héo rũ.
Dương Phàm cười nói.
Trong lòng hắn cũng thẳm kinh hãi phẩm chất tiên thụ. Lấy tu vi cảnh giới tăng mạnh của hắn giờ phút này mới có thê trong vòng mười hơi thớ khiến tu sĩ Độ Kiếp sơ kỳ biến thành tu sĩ bậc thấp.
Nhưng là muốn đổi phó với tiên thụ này lại ít nhất cẩn thòi gian ngàn năm.
Bất kể Bàn Đào tiên thụ rít gào kinh hô như thế nào. Dương Phàm đểu không quan tâm. yên lặng không ngừng vận Chuyên vẫn Hoa lực.
vẫn Hoa lực muốn suy yếu bán thể Bàn Đào tiên thụ, khó khăn rất lớn rất lớn.
Nhưng là vẫn Hoa lực của Dương Phàm không chi tác dụng vào rễ mà còn tác dụng đất đai bốn phía.
Khi đất đai bổn phía khô kiệt, không có bất kỳ chất dinh dưỡng nào. Bàn Đào tiên thụ phải dựa vào đại địa, bản thản sẽ từ từ héo rũ.
Như thế liên tục trôi qua ba ngày, sinh mệnh lực của Bân Đào tiên thụ đã bị suy yếu một trinh độ nhất định.
Nếu tiếp tục xu thế này, lại qua mấy trăm năm Bàn Đào tiên thụ sẽ héo rũ, thậm chí là chết đi.
- Nhân loại, dừng tay! Ta cho ngươi Bàn Đào là được!
Bàn Đào tiên tử rốt cục chịu thua, bắn ra một quá Bàn Đào chín nẫu.
Dương Phàm không chút nghĩ ngời, ăn xong đem hột gieo trong Tiên Hồng Không Gian, rôi sau đó lại cười nói:
- Ngươi còn có không ít quá chín, cùng đưa cho Dương mỗ đi thôi.
- Ngươi... Ngươi lại lòng tham không đáy!
Thanh âm Bàn Đào tiên tử khẽ run rây.
Tuy nhiên cuối cùng vẫn làm ra thóa hiệp, lại giao ra chín quả Bàn Đào.
Dương Phàm cất kỹ tiên quả, sau đó lại tìm tới cây Bích Ngọc Thiên Hồn Quả.
Bích Ngọc Thiên Hồn Quả chính là tiên quả càng thêm đặc thù. chi dùng cho linh hồn. có tác dụng tăng sự hiểu biết đối vói thiên địa, cùng vói chữa trị linh hồn.
Nghe nói quả này là một tài liệu tất yếu luyện chế Độ Kiếp Đan, ăn một viên có thể gia tăng sức chống cự đối với Tâm Ma Kiếp.
Vút vút vút!
Dương Phàm vừa tới, còn không lên tiếng, mười quả nhưBích lam u linh liền bắn tới.
- Đa tạ.
Dương Phàm đón lấy Bích Ngọc Thiên Hồn Quà, vội vàng nói tạ ơn. Không nghĩ tiên thụ này lại phổi hợp như thế.
Đương nhiên, hắn chi ăn một viên, gieo hột trong Tiên Hồng Không Gian, lại cất kỹ chín quả.
Cùng lúc đó. ỡ một góc khác Vân Tiên Đảo.
Một tu sĩ nho bào cùng một nữ nhản áo vàng đứng trong mây mù nhìn về phía Dương Phàm.
- Đây còn là lẩn đẩu tiên nhìn thấy tu sĩ bên ngoài tới có thể uy hiép tiên thụ giao ra tiên quả. Không hô là nhân vật Thiên Thu Vô Ngân tôn sùng...
Nữ nhân áo vàng cười nói.
ờ trên Vân Tiên Đảo lại thuận lợi lấy được Bích Ngọc Thiên Hồn Quả cùng Bàn Đào. có thê nói là Dương Phàm thắng lợi trở về, thu hoạch còn phong phú hơn so với tường tượng.
Nhân Sâm tiên quả có thể tăng trướng tu vi cùng thọ nguyên, thúc đẩv sự lột xác của phàm thai nhục thân, có thể khángbách bệnh, diệu dụng vô cùng.
Bàn Đào tiên quá có thể gia tăng thọ nguyên thật lớn. gần như tiếp cậnTrường Sinh Bất Tử, xúc tiến pháp lực tinh tiến.
Bích Ngọc Thiên Hồn Quà tăng cường lực lượng linh hồn, tẩy rửa tâm hồn, tăng cường lình ngộ thiên địa. về một trình độ nhất định có thể gia tăng sức chổng cự Tâm Ma Kiếp.
Ba loại tiên quả này người thường có thể ãn một quả đểu là cơ duyên lớn lao. mà Dương Phàm lại là mỗi loại ăn một quà, tu vi cùng cành giới đêu đột nhiên tăng mạnh.
Nhưng lực lượng của tiên quả ẩn giấu trong cơ thể sau đó sẽ tiêu hóa từng chút một.
Giờ phút này cho dù Dương Phàm không cố ý tu luyện cũng có thể trong mấy trăm năm sau này thuận lợi bước vào đại viên mãn, trong ngàn năm tấn chức trinh tự cao hơn.
Đồng thoỊ Dương Phàm đem ba loại "hột" tiên quá gieo trồng trong Tiên Hồng Không Gian, cũng hơi vận chuyển thuật thúc giục sinh trường.
- Một trái câv chín sau khi hư thối tử vong, rơi xuống, hột sau đó vào đất lại có thể trướng thành đại thụ chọc trời, mượn vào đó mà đạt được tân sinh...
Dương Phàm thì thào lẩm bẩm.
Loại phương pháp tân sinh này cùng loại với cảnh giới sau Chứng Quá Kỳ của hắn, có trợ giúp tìm hiêu sinh tử luân hỗi.
Trong đẩu hắn đột nhiên lại hiện lên lời nói lão đạo sĩ thẩn bí nhếch nhác:
- Ta có một nhản, gieo một hạt giống; Nhờ vào đó kết ra một quả. Nhân quả?
Dương Phàm nhướng mày.
Đạo Đại Luân Hỗi cùng với nhân quá có chung nhịp thớ, bao quát thiên địa vạn vật.
Mấy cảnh giới lớn đẩu tiên của Tiên Hồng Quyết hẳn là đạo sĩ thần bí này sáng tạo ra, về phản hắn muốn hiêu loại nhân quá nào. không phái Dương Phàm có thê đánh giá.
Đang lúc hắn suy tư, muốn như thế nào rời đi Vân Tiên Đảo.
Bá!
Một cô gái xinh đẹp trang phục nha hoàn hiện thản trước mặt.
Thuấn di!
Dương Phàm đánh giá sơ qua nàng này không ngờ là tu sì Độ Kiếp sơ kỳ.
- Dương đạo hữu, Đại trường lão Vân Tiên Đáo mời ngài đi qua một chuyến.
Nữ nhản xinh đẹp cúi người nói, bộ dạng cung kính.
- Đại trướng lão Vân Tiên Đào?
Dương Phàm thất kinh trong lòng. Trên tiên đào này không ngờ còn có trướng lão cai quản sao?
Hắn gật gật đầu, theo nàng đi trên một đường mòn, phá vỡ mấy áo trận, trước mặt rộng mớ trong sáng, xuất hiện một thung lùng chim hót hương hoa.
Trong thung lũng có trấn nhỏ cùng vài chục thôn xóm, không ít nguời tu tiên qua lại trong này.
Ngoài ra, ớ nơi cao trong thung lũng này có bổn động phủ phong cách khác nhau sừng sững.
Động phủ phía tây như ngôi nhà nhỏ bích ngọc, đểu từ phi thúy bích ngọc gọt giũa mà thành, đẹp đẽ tinh xảo mà không cổ xưa.
Dương Phàm đoán rằng đây là động phủ của nữ nhân.
Động phủ phía đông là phủ đệ tạo thành toàn bẳng trúc, giàn dị tươi mát, về mặt bố cục lộ ra trí tuệ.
Động phủ phía bắc giống như một tửu lâu, cheo leo giữa sườn núi, mơ hỗ lộ ra một mùi rượu.
Động phủ phía nam gần với lối vào là một tòa cung điện huy hoàng tráng lệ. xa hoa ép người.
Người tu tiên trong thung lũng đều cực kỳ ôn hòa nhưng tu vi lại cực cao, đại đa số đều là tu sĩ cao nhất cấp bậc Thòng Thiên tam giai.
Nghĩ tới hoàn cảnh Tiên linh khí trên Vân Tiên Đào. những người tu tiên này tu vi không có khả năng thấp.
Nữ tu xinh đẹp dẫn Dương Phàm tới động phủ phía đông.
Động phủ này là từ trúc tạo thành, giản dị lịch sự tao nhã. nhìn không bắt mắt. hết sức khiêm tốn. Nhưng tập trung nhin vào. Dương Phàm cảm thấy được bổ cục phủ đệ này cực kỳ tinh diệu trí tuệ.
Trên cửa trúc phủ đệ có hai chữ: Tư Đồ.
Thấy ánh mắt Dương Phàm, nha hoàn giài thích:
- Đây là phủ đệ của Tư Đổ Đại trường lão, Ngay cả Hoàng trường lão, Bàng trường lão đểu ớ trong.
Đi dọc theo đường mòn nhỏ một lát, tiến vào một phòng khách bẳng gỗ.
Trong phòng có ba người ngồi xép bẳng trên bồ đoàn.
Nguời ớ giữa là một vị thư sinh tao nhã tay cẩm quạt lông, nhìn qua tuồi không lớn. Trong đôi mắt bình thường lại ẩn chứa tang thương cùng trí tuệ, nhìn qua càng giống một lão nha bác học tinh thâm.
Chi cái nhìn đẩu tiên, tâm hồn Dương Phàm đã bị chấn động rất lớn.
Trong cuộc đời. trừ Thiên Thu Vô Ngân, Dương Phàm không nhớ tới người nào có thể so sánh với người trước mắt về mặt khí vận.
ờ hai bên trái phải thư sinh văn nhã phản biệt là một nữ nhản áo vàng mặt đeo lụa trắng, một lão già mặc cổ bào hai mắt như điện.
Khi Dương Phàm nhin đến nữ nhân áo vàng, mặt lộ vẻ ngạc nhiên vui mừng:
- Hoàng trưởng lão...
Nàng này chính là Hoàng trướng lão thẩn bí một chiêu khống chế hắn lúc trước ỡ Đại Tẩn.
Nữ nhản áo vàng cười nói:
- Dương đạo hữu, ta giới thiệu với ngươi một chút. Vị này chính là Tư Đồ Đại trướng lão. cũng là đạo lữ của ta.
- Ra mắt Tư Đồ trướng lão.
Dương Phàm thi lễ gặp mặt vói thư sinh vãn nhã kia.
- Vị này chính là Bàng trướng lào.
Nữ nhản áo vàng lại đua tay chi hướng lão già cổ bào.
- Ha ha. Sớm từ trong miệng Thiên Thu Vô Ngân cùng Hoàng truớng lão biết tên Dươgn đạo hữu. hỏm nay gặp mặt quả không tâm thường.
Bàng trướng lào cười tùm tim nhìn Dương Phàm.
Không biết vì sao. lúc bị Bàng trướng lão này nhin chăm chú, trong lòng Dương Phàm phát lạnh không hiểu.
Ba người trước mắt đều là trường lão của Vân Tiên Đảo, tu vi sâu không lường được.
Hoàng trướng lão kia không cần phải nói. sớm kiến thức qua. Tu vi ít nhất là Độ Kiếp hậu kỳ trở lên. cách Đại Thừa Kỳ bán tiên thậm chí là cảnh giới Chân Tiên cũng chi một bước.
Sau khi Dương Phàm an vị. hòi ba vị trưởng lão hướng đi có liên quan Thiên Thu Vô Ngân
- Không khéo, hắn ờ Vân Tiên Đào tu luyện hơn một trăm năm liền chủ động rời đi.
Tư Đô trướng lão lại cười nói.
Hoàng trường lão thở đài nói:
- Đúng vậy. Người tu tiên bình thường đều ước gì ở lại trên tiên đào. dù sao điều kiện linh khí nơi này gân như tiếp cận Tiên linh khí thượng giới, tốc độ tu luyện so với ngoại giới ít nhất gấp mười.
- Tuynhiẻn nghe nói thiên kiếp của Thiên Thu Vô Ngân là gấp ba thiên kiếp bình thường. Hắn cũng không muốn mang phiền toái cho Vân Tiên Đảo. đã sớm rời đi.
Bàng trướng lão nói.
- Thi ra là thế.
Dương Phàm có thể hiểu được vì sao thiên kiếp của Thiên Thu Vô Ngân lại gấp ba binh thường.
Bới vì ba hóa thân của hắn chẳng phần biệt chủ thứ, gần như có thể coi thành ba bản tôn.
Cho dù là thiên kiếp bình thường, xác suất thành công vượt qua đều rất thấp, huống chi là gấp ba?
- Lần này chúng ta tìm Dương đạo hữu tới là có việc thương lượng.
Tư Đồ trưởng lão trầm ngâm nói.
Dương Phàm hói xong mới biết nguyên lai Hoàng trường lão này phải độ lẩn thiên kiếp thứba. muốn mượn Tụ Lôi Đinh của mình đê dùng một chút.
Nữ nhân áo vàng cười nói:
- Độ thiên kiếp lẩn thứ ba Tụ Lôi Đinh nhiều nhất chi có thể gia tăng một phẩn xác suất, mà tiêu nữ cần luyện chế một loại Thánh dược tên Độ Kiêp Đan. cần một số tài liệu quy hiểm một giới, trong đó cần đến Thiên Nhất Hồn Thủv cùng Bích Ngọc Thiên Hồn Quả. Mà vừa hay hai loại tài liệu này Dương đạo hữu đều có, chúng ta nguyện ý dùng tài liệu và Pháp bảo cùng giá trị giao dịch.
- Xin hỏi Hoàng trường lão cần bao nhiêu?
Dương Phàm bất động thanh sắc hỏi.
- Thiên Nhất Hồn Thủy, trên đảo nguyên bản có một chút, đáng tiếc khi vài vị trượng lão độ kiếp đã tiêu hao hơn phán nửa. Luyện chế Độ Kiếp Đan, tiêu nữ cũng chi nắm chắc năm sáu thành, nếu Dương đạo hữu có thể giao dịch một bình nhỏ, chắc là đủ rồi. về phần Bích Ngọc Thiên Hồn Quả. trên đảo cũng có.
Nữ nhản áo vàng trầm ngâm nói.
- Một bình nhỏ?
Dương Phàm làm bộ trầm ngâm một lát, liền cắn răng một cái. lấy ra một lọ đua cho nữ nhản áo vàng:
- Hoàng tiền bối đổi với Dương mỗ có ân huệ, một bình Thiên Nhất Hồn Thủy này tặng cho nguời có làm sao?
Đám người Tư Đô trưởng lão nghe vậy cũng nhin Dương Phàm với cặp mắt khác.
Nữ nhản áo vàng lấy ra một ít tài liệu trân quý, lại bị Dương Phàm từ chối.
Cuối cùng Tư Đồ trướng lão kia cười nói:
- Ta có một cái Tư Đồ Lệnh, liền tặng cho ngươi.
- Tư Đồ Lệnh?
Dương Phàm tiếp nhận một cái lệnh bàibẳng trúc, có chút nghi hoặc.
Trong mắt Bàng trướng lão lóe tinh quang, nói:
- Có lệnh bài này trong tay. đại năng chân chính trong một giới này đêu sẽ nê mặt Tu Đò trướng lão một phẩn.
Tư Đồ trướng lão cười nói:
- Thời gian ta tồn tại vô cùng xa xua, ngay cả Thiên Lan Tán tiên. Cửu u Ma Quán thời kỳ thượng cổ đểu có quen biết. Mà này đại năng Ngoại Hải vực như Cửu Thiên Long Hoàng, Đạo Hư Thiên Tồ, Vô u Ma Hoàng cũng đêu có chút giao tình...
Dương Phàm nghe vậy trong lòng khiếp sợ. Tư Đồ trường lão này dĩ nhiên là cao nhân lánh đời sổng từ thời thượng cô đến nay.
Thiên Lan Tán tiên, Cửu u Ma Quân trong truyền thuyết đểu từng có qua lại với hắn.
Đột nhiên. Dương Phàm cảm giác lệnh bài của Tư Đồ trướng lão nặng trịch giống như một vật báu vô giá.
- Khôngbiết Hoàng tiềnbổi khi nào phải độ kiếp? Tụ Lôi Đinh cho Hoàng tiền bổi mượn dùng cho dù gia tăng một thành xác suất cùng là khó được.
Ánh mắt Dương Phàm chợt lóe. hỏi.
Đến lúc đó, hắn cũng muốn quan sát tình hình độ kiếp, tăng thêm kinh nghiệm.
- Nhanh thì bổn năm mươi năm, chậm thì một hai trăm năm.
Trong mắt nữ nhân áo vàng lộ ra vài phản chờ mong.
Mấy tháng sau đó. nữ nhân áo vàng bận rộn luyện đan.
Bới vì đại bộ phận tài liệu vài vị trưởng lão trên đảo đểu có, chờ sau khi số lượng Thiên Nhất Hồn Thủv đã đủ. nữ nhân áo vàng bắt đầu luyện chế Độ Kiếp Đan.
Độ Kiếp Đan có hai loại tác dụng.
Thứ nhất: Cải thiện khí tức người độ kiếp, từ đó làm giám uy lực thiên kiếp ớ một trình độ nhất định.
Đây là năng lực Độ Kiếp Đan bình thường đểu có, có thể làm uy lực thiên kiếp suy vếu một phẩn, đã là cực tốt rồi.
Thứ hai: Chống cự Tâm Ma Kiếp.
Có loại tác dụng thứ hai là Độ Kiềp Đan cực phẩm, cẩn Thiên Nhất Hồn Thủy, Bích Ngọc Thiên Hồn Quả. trong một giới rất khó thực hiện.
Nghe nói loại Độ Kiếp Đan thứ hai dõi mắt khắp Vân Tiên Đảo từ thượng cổ tới nay cũng chi luyện chế thành công một viên.
Vào lúc nữ nhân áo vàng luyện đan, Dương Phàm đưa ra thinh, cầu quan sát.
Luyện đan chính là bí mật độc nhất vô nhị, bình thường sẽ không cho người ngoài quan sát, nhưng nữ nhản áo vàng mim cười đồng ý.
Nửa năm sau.
"Ti...Ầm" một làn khói nhẹ bùng nổ trên không động phủ Hoàng trưởng lão.
- Thất bại rồi...
Sắc mặt nữ nhản áo vàng có chút khó coi.
Tài liệu nàng chuẩn bị nhiều nhất chi có thể cung cấp luyện chế hai lẩn.
Dương Phàm trầm ngâm nói:
- Chân hóa của Dương mỗ về mặt luyện đan có hiệu quả kỳ diệu, có lẽ có thể giúp trướng lão một phẩn.
Nữ nhản áo vàng nửa tin nửa ngờ.
Tuy nhiên sự thật cũng chứng minh, trong cơ thể Dương Phàm bất kể là Thái Hư Thiên Hóa hay là Khai Quang Tịnh Thế Diễm đểu là chân hóa tuyệt hảo để luyện đan.
Thời gian ba tháng nhoáng cái qua đi.
Nữ nhản áo vàng giãn mày, mang theo vài phần vui mừng:
- Không nghĩ tới Dương đạo hữu còn có thuật luyện đan cao minh như thế.
Dương Phàm cười mà không nói. hắn cũng học được không ít trong đó. càng hiểu biết quá trinh luyện chế Độ Kiêp Đan, cùng với phối phương tài liệu.
Nói cách khác, Ngày sau Dương Phàm cũng có nắm chắc một mình luyện chế Độ Kiếp Đan.
Hắn hiện tại giúp nữ nhân áo vàng cùng là vì tích lũy kinh nghiệm vì ngày sau mình độ kiếp.
Dưới sự giúp đỡ của Dương Phàm, hiệu suất luyện đan của Hoàng trướng lão được để cao thật lớn. khắp phòng đẩv mùi thơm, khiến thẩn hồn mê sav.
Lẩn này chi dùng ba tháng, luyện chế Độ Kiềp Đan đã tới thời khắc mấu chốt cuối cùng, cách thành công chi có nửa bước.
Hoặc là nói. đan dược đã luyện thành.
Chi là loại đan dược cấp bậc này vào lúc luyện thành tất có thiên địa dị tượng.
Ầm ẩm!
Một đạo thiên lôi mạnh mẽ từ vòm trời vô hạn hạ xuống, đánh lên lô đinh.
Lực lượng thiên lôi khiến Dương Phàm không thể thớ nổi, thiếu chút nữa tế ra Tụ Lôi Đinh để đối kháng.
Giờ khắc này. phẩn đông tu sĩ cao nhất trong thung lũng đểu cảm thấy một cồ áp bách lớn lao về mặt tinh thẩn.
Nữ nhân áo vàng cười thật tươi, tay áo vung lên khiến hơn phần nửa lực lượng thiên lôi hóa thành từng dòng chảy nhỏ rót vào trong lò đan.
Dương Phàm âm thẩm bội phục, không hổ là cường giả vượt qua hai lẩn thiên kiếp.
Thiên kiếp Độ Kiếp Kỳ phái đối mặt mạnh hơn rất nhiều so với thiên lôi nho nhỏ này.
Lúc này. trên tay ngọc của nữ nhân áo vàng lơ lửng một viên đan dược trong màu trắng có ánh lam, giống như cái bóng hư vô lơ lửng trong không trung.
- Thành công!
Nữ nhân áo vàng vui sướng, nắm chắc Độ Kiêp Đan trong tay. có chút khó thê tin:
- Phẳm chất dường như tốt hơn rất nhiều so với Độ Kiếp Đan cùng cấp.
Khôngbao lâu, Tư Đò trướng lão cùng Bàng trướng lão phản biệt chạy tới chúc mừng.
Trong mắt Tu Đồ trướng lão lộ ra ý mừng, vi đạo lữ của mình luyện chế ra Độ Kiếp Đan mà cảm thấy vui mừng.
Mà Bàng trướng lão kia, trong mắt nửa hâm mộ nửa ghen tị. lại thu liễm trong nháy mắt.
- Lẩn này có thể thành công luyện chế ra Độ Kiếp Đan, đều nhờ có Dương đạo hữu ra tay tương trạ Hơn nữa Độ Kiếp Đan luyện chế 1'a phẩm chất tốt hơn so với binh thường.
Nữ nhản áo vàng tràn đẩy cảm tạ Dương Phàm.
- Quả đúng như thế.
Tư Đồ trường lão tiếp nhận viên Độ Kiếp Đan, sau khi xem kỹ. thẩn sắc có chút khó tin:
- Phảm chất viên này so với viên ta từng dùng quả thật còn tốt hon. Hiệu quả ít nhất mạnh hon một nửa.
Bàng trướng lão kia nghe vậy tự nhiên là khiếp sợ. ánh mắt nhìn phía Dương Phàm cũng có thêm vài phản nóng bóng.
Trên thực tế, trong tay Dương Phàm còn có Độ Kiép Đan, chi là không muốn lộ ra gâv nên họa sát thân, vì thế giúp đỡ Hoàng trướng lão.
Tư Đổ trường lão cùng Hóa Thần Kỳ, đôi song tu đạo lữ này Dương Phàm nhìn ra được tâm tính tuyệt đối là chính thiện.
Nhưng là Bàng trướng lão này, Dương Phàm liền khỏngbiết được.
- Ác... Độ Kiếp Đan! Chúc mừng Hoàng trưởng lão sớm ngày thành chính quả.
Một thanh âm sav xin cùng với một mùi rượu nòng đậm từ đầu kia thung lũng truyền đến.
Dương Phàm đua mắt nhìn thì thấy là một thanh niên sav khướt đẩu tóc rối bù. cẩm trong tay một bầu rượu vừa đi vừa uống, bộ dạng lắc lư.
- Lý trường lão, trên đáo có khách quý tới. Ngươi không ra đón khách thì cũng thôi, còn uống say đi quấv rối. Mặt mũi của Vân Tiên Đảo đều bị ngươi ném sạch.
Bàng trường lão hừ lạnh một tiếng.
Dương Phàm đầu tiên là ngấn ra, rồi sau đó nhớ tới đây là Từu Kiểm Tiên Lý trướng lão mà Hoàng trướng lão nói tới, tính tình, tiêu sái không kiềm chế. lấy uổng rượu làm vui. nghe nói là một Kiếm tu.
-... Bò một ý niệm, tất cả tự tại!
Lý trướng lão phát ra một tràng cười quái dị, thản thể sav khướt thiếu chút nữa đụng vào trên người Dương Phàm, cười hắc hắc:
- Chào khách quý.
Hô!
Dương Phàm chi cám thấy một mùi rượu phun lên người, cỗ men say kia thiéu chút nữa làm hắnbịsav.
Hắn không khỏi hoàng hốt. đâylà rượu gì? Chi là ngửi một hơi. một cỗ men sav xông thẳng linh hồn.
Lần này là hắn, nếu đổi là tu sĩ đinh cấp bình thường, chi sợ sẽ trực tiếp nẳm ngủ.
Tư ĐỒ trưởng lão nhướng mày, quạt lòng vung lên, một làn gió nhẹ thổi tới. Một thản men say cùng mùi rượu của Lý trướng lão tan thành mây khói.
Lý trường lão hoàn toàn tinh táo lại, ngượng ngùng cười:
- Các vị trướng lão đều ớ đây a. còn có vị đạo hữu này... Ra mắt. ra mắt.
Dương Phàm đương nhiên sẽ không để bụng.
Nhưng là hắn khẳng định bốn vị trưởng lão trên Vân Tiên Đảo này đểu là cao nhản đương thời, tu vi thông thiên một giới.
Hoàng trướng lão sau khi cất kỹ Độ Kiếp Đan, lập tức bé quan tĩnh tu, điểu chinh trạng thái chuân bị nghênh đón lần thiên kiếp thứba.
Dương Phàm thừa cơ hội này ớ lại Vân Tiên Đào tu luyện.
Nháy mắt, thòi gian mười năm trôi qua.
Dương Phàm hấp thu hết lực lượng ba quá tiên quả, tu vi thẳng tới vẫn Hoa đại viên mãn.
Đển một ngày, hắn rốt cục quyết tâm mớ lực lượng tầng phong ấn thứ năm.
- Chi cần phá vỡ lực lượng tầng phong ấn thứ năm, ta có thể bước vào vẫn Hoa đại viên mãn.
Dương Phàm đã làm tốt chuẩn bị xông phá cành giới.
Thôi diễn cảnh giới Tiên Hồng từ vẫn Hoa Kỳ đến Chứng Quả Kỳ. Dương Phàm cơ bản đã hoàn thiện, cho nên đánh vào vẫn Hoa đại viên mãn, hắn có nắm chắc rất lớn.
ở trong Thủy Hồn Giới ảm đạm không ánh sáng, Trấn Thiên Tháp đột nhiên khẽ động, phía dưới dao động mành liệt.
Một cồ pháp lực to lớn mênh mông từ trong phong ấn lộ ra, thông qua Trấn Thiên Tháp hoãn xung, chảy khắp thản thê Dương Phàm.
Trấn Thiên Tháp được lực lượng phong ấn rèn luyện, phẩm chất cùng độ cứng còi đểu được tăng lên.
Cỗ lực lượng cuồng bạo cấm kỵ kia dưới bảo tháp dạng xoắn ốc hoãn xung, hóa thành ngàn vạn dòng chảv nhỏ.
Dương Phàm nhản cơ hội này. đem càng nhiều lực lượng chuyển hóa thành vẫn Hoa lực.
Trong lúc này, hào quang của quang cầu xanh biếc lóng lánh trong cơ thể dần trớ nên sáng ngời, ngưng thật.
Ngược lại, hào quang năm màu chung quanh quang cầu màu xanh biếc càng Ngày càng ảm đạm, héo tànnhưđóa hoa.
Trong đẩu Dương Phàm đột nhiên hiện lên một hình ảnh: Một đóa hoa năm màu xinh đẹp héo rũ từng chút, rồi sau đó chìm vào trong đất. hoàn toàn tử vong.
Hình ảnh này ờ trong thản thể Dương Phàm lại xuất hiện dưới một loại hình thức khác.
Hào quang năm màu huyễn lệ vốn mờ nhạt, từng chút héo rũ ảm đạm, hóa thành từng tia từng điểm, rót vào trong Địa Hồn Căn. tiến vào Thủv Hồn Giới, lại tiến thêm một bước ăn mòn chuyên thành một loại lực lượng "Hoàn toàn mới".
Chính đạo là "Lạc hồng không phái vô tình vật, hóa thành xuân nê càng hộ hoa! (Dịch nghĩa: Hoa rơi chăng phải vô tình. Hóa mùn dành đê thắm cành hoa sau - st)
Đây là cảnh giới Tiểu Luân Hỗi của Dương Phàm giai đoạn hiện tại.
Ý cảnh vẫn Hoa vào lúc tiép cận đại viên mãn, cái loại héo rũ héo tàn, đẹp thê lương tráng lệ. không thể ngăn cản.
Nhưng là lực lượng héo rũ này sau khi hoàn toàn tiêu tan, thông qua Tiểu Luân Hỗi có thê chuyên hóa thành sinh cơ mới. làm chắc chắn nên móng Chứng Quả sau này.
- Đây là lực lượng của Tiểu Luân Hỗi. ở một trình độ nhất định đã có thể cho ta Trường Sinh Bất Tử. Có lực lượng, tiêu vong và tân sinh được vô hạn luân hỗi, trọn đời bất diệt!
Tâm thán Dương Phàm dung nhập trong Huyền diệu vô thượng của Tiêu Luân Hôi.
Truờng Sinh Bất Tử. vô hạn luân hỗi, trọn đời bất diệt.
Khó có thể tướng tượng, cảnh giới của Dương Phàm không ngờ đạt tới độ cao như thế.
Cho dù là Thiên Thu Vô Ngân đích thân tới. đổi mặt với cảnh giớii Tiểu Luân Hỗi giờ phút này chi sợ đêu ngạc nhiên thán phục không thôi.
Nếu như kiên trì cảnh giới Tiểu Luân Hỗi, Dương Phàm có thể giống như cây cối, xuân đi đông đến. nhưthế không ngừng lặplại. Nhu vậy có thể cam đoan Trường Sinh Bất Tử, trọn đời bất diệt, lại tuân theo pháp tắc tự nhiên.
Nháy mắt lại trôi qua hai ba mươi năm.
Quang cẩu xanh biếc lóng lánh sâu trong cơ thể Dương Phàm dẩn dảnngung thật, thoáng nhìn qua giống nhưmột gốc "Cây Táo xanh" quanh quân hào quang sángrọi.
Giờ này khắc này, Dương Phàm bước nửa bước vào cảnh giới đại viên mãn.
Hắn vẫn như cũ vận chuyển công pháp khẩu quyá. trong đó còn tiến hành vài lẩn cải
thiện.
Rồi sau đó. "Cây Táo xanh" tỏa ánh sáng rọi trong mông lung không rõ chậm rãi chìm xuống, dung hợp cùng lực lượng Địa Hôn Căn, Thủv Hòn Giới.
Bới vì Địa Hồn Cản cùng Thủy Hồn Giới, vẫn Hoa hậu kỳ sau khi héo rũ hấp thu "Chất dinh dưỡng", giờ phút này như được mưa xuân thấm nhuần, lực lượng "Tán sinh" bắt đẩu dựng dục trong quang cầu màu lục mông lung.
- Lực lượng của Tiểu Luân Hỗi đã khới đọng, chi đợi ngày Chứng Quả.
Dương Phàm đột nhiên mớ mắt. ánh mắt hắn giờ phút này đã không hể đục ngầu, như con ngươi trẻ con. sáng ngời trong suốt thuần khiết giống như bào Thạch.
Giờ phút này, thán thể hắn cũng xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Mấy chục năm trước, hắn vẫn là một lão già tuổi xế chiểu khò gầu như củi.
Mà giờ phút này hắn dĩ nhiên là một đứa bé nhìn như chi bảv tám tuổi.
Từ lão nhản biến thành đứa bé?
Dương Phàm nhìn đến thân thể biến hóa, ánh mắt bình thán, gợn sóng không sợ.
Bới vì biến hóa thản thể đầu tiên lột xác từ ý cảnh trình tự...
Lĩnh ngộ sinh lão bệnh từ, nắm giữ V cành Tiểu Luân Hỗi, cảrih giới của Dương Phàm cao hon so với pháp lực hiện tại.
Tiểu Luân Hỗi sẽ duy trì đến sau khi Dương Phàm tấn chức Chứng Quả Kỳ.
Sau Chứng Quả Kỳ. hắn sẽ gặp hai lựa chọn. Một là tiếp tục Tiểu Luân Hỗi. sau khi lực lượng héo rũ, lại trờ về uẩn ChủngKỳ. từ một hạt giống có được vô hạn khả năng rồi sau đó không ngừng lặp lại, đạt đến cảnh giới bất từ bất diệt vô số người tu tiên tha thiết ước mơ.
Nhưng là cảnh giớii Tiểu Luân Hỗi tuy rẳng có thể làm cho hắn Trường Sinh Bất Tử, lại không thể bước vào trình tự cao hơn.
Cho nên sau Chứng Quá Kỵ. còn có cành giới Đại Luân Hỗi mà Dương Phàm tự sáng lập 1'a, Ngay bản thản đểu không thể hiểu rõ.
Vô hình trung, Dương Phàm đạt tới một độ cao mà Ngay cả bán thán cũng không thể đánh giá.
- Lực lượng tầng phong ấn thứ năm đã được hấp thu gần hết, tuy nhiên ta hiện tại lại biến thành đứa trẻ.
Dương Phàm chậm rãi đứng dậv. áo quẩn thùng thình rơi xuống.
Hắn lắc đẩu cười khổi. dùng thế thản hiện thân Thiên Lan tiên phù. dặn Đặng Thi Dao chuẩn bị một bộ quẩn áo đứa trẻ.
Sắc mặt Đặng Thi Dao biến đổi:
- Tướng công, chăng lễ người ờ bên ngoài...
Nàng hiển nhiên hoài nghi Dương Phàm ở bên ngoài đa tình...
Dương Phàm dớ khóc dớ cười, chi đành đơn giàn nói rõ tình huống.
Đặng Thi Dao sau khi biết rõ tình, huống trợn mắt há hốc mỗm, không nghĩ tới công pháp của Dương Phàm lại huyên diệu như thế.
Dương Phàm cùng muốn chính mình nhanh "trướng thành", nhung là lực lượng tầng phong ấn thứ năm đã hấp thu xong.
về phẩn tầng phong ấn thứ sau, Dương Phàm không muốn tốc độ tu luyệnquá nhanh, tính toán củng cổ cành giới, sau khi hoàn thiện cảnh giới sau Chứng Quả Kỳ rồi tính cũng không muộn.
Dù sao bắt đầu từ tầng phong ấn thứ sáu. Dương Phàm sẽ tiến vào giai đoạn Độ Kiếp Chứng Quả.
Độ Kiếp Kỳ khá năng ớ trước Chứng Quả Kỳ. cũng có thể cùng một chỗ. tuy hai mà một.
Tóm lại, Dương Phàm còn lạimột giai đoạn cuối cùng: Độ Kiềp Chứng Quả!
Nửa tháng sau, Đặng Thi Dao dùng tài liệu cực phẳm chế tạo mấy chục bộ quần áo cho Dương Phàm.
Số quần áo này từ đứa bé đến thiếu niên rồi thanh niên, có các loại kích thước.
Dương Phàm cảm thấy một hỗi ấm áp, mặc một bộ áo vải hoa, nhìn quan giống một đứa bé tám tuổi, nhung thẩn vận thành thục, có vẻ buồn cười.
Nhưng Dương Phàm sẽ không để ý đến. cuộc đời như vờ kịch, đoạn đường hắn đã đi qua, hiện tại lại trải nghiệm một lần. thì đã làm sao?
Khi hắn đi ra phòng khách, nha hoàn phụ trách hầu hạ hắn hoàng sợ. hi hì cười:
- Đứa bé ngoan ớ đâu tới, không ngờ lân vào phòng khác quý này. Tiêu đệ đệ ngoan, không nên chơi ớ trong này. Nhà ngươi ớ đâu. hay là tỳ tỷ đưa ngươi về nhà.
Nói xong nàng còn thò tay nhéo khuôn mặt trẻ con nhỏ nhắn của Dương Phàm.
Dương Phàm ngẩn ra. chuyển thành lạnh lùng nhìn nàng ta.
Cảm nhận vẻ lãnh đạm trong mắt Dương Phàm, nha hoàn kia hoảng sợ, vội vàng thu tay
lại.
Dù có tu vi Hợp Thể hậu kỳ. bị Dương Phàm nhin thoáng qua một cái đã cảm giác không rét mà nan.
Khó có thể tường tượng được một hài đồng nhìn qua chi mới bảv tám tuổi không ngờ lại mang tới cho nàng áp lực mạnh mẽ như vậy!?
- Dương mỗ mới bế quan mấy chục năm mà ngươi đã không nhận ra sao?!
Sắc mặt Dương Phàm nhẹ nhàng nói.
- Ngươi... Ngài là Dương tông sư?!
Nha hoàn kia thất sắc, lập tức quy xuống đất xin lỗi.
- Đứng lên đi, Dương mỗ tụ mình ra ngoài một chút!
Dương Phàm huy tay áo lên, thẩn thái khí chất hoàn toàn không khớp với khuôn mặt non
nớt.
Trong lòng nha hoàn này cổ quái, nhin Dương Phàm rời đi.
Dạo một vòng trong hạp cốc cùa Vân Tiên Đảo này, Dương Phàm thấy được không ít tài liệu đă tuyệt tích ngoại giới, liền ra tay giao dịch.
Một lão già giao dịch với hắn vẻ mặt vô cùng kinh ngạc nhin đồng từ chi nhu bảv tám tuôi này, không ngờ có được tài sản như vậy, giao dịch tài liệu vô cùng trân quy mà không thèm chóp mắt một cái.
Cũng có không ít người tu tiên muốn lừa gạt hài đồng này nhưng lại phát hiện ra học thức cùa đổi phương uyên thâm nhưbiển, trên phương diện đánh giá vật phẩm có thể coi như đại sư khiến người ta khuất phục!
- Người này hẳn là tu luyện công pháp đặc biệt gì đó. rồi tẩu hỏa nhập ma, biến thành bộ dáng như hài đồng!
Một lão già mặc bổ sam vuốt râu cười nói.
Mấy người bên cạnh cũng cho là như thế.
Công pháp phản lão hoàn đồng ở Tu Tiên Giới tuy rất thua thớt nhưng cũng không phải là không có.
Nhưng bọn hắn làm sao có thể đánh giá Tiểu Luân Hỗi của Dương Phàm, ý cảnh đã siêu việt thiên cô, phán lão hoàn đổng đon thuần căn bản không thê so sánh được.
Trong giai đoạn Tiểu Luân Hỗi, Dương Phàm có thể trường sinh bất tử. vô hạn luân hỗi. Vẻn vẹn chi là điểm này cũng có thể coi là nghịch thiên rồi.
Dù sao bất cứ công pháp gì đều phải sau khi độ kiếp, vũ hóa phi thăng mới có thể tương đổi coi là trường sinh bất tử.
Đi dao nửa Ngày ở phường thị, thu được không ít tài liệu quy hiếm và thiên linh địa bảo, Dương Phàm đi bái phòng Hoàng trường lão. lại biết nàng ta đang bế quan, thiên kiếp có thể buông xuống trong mười, hai mươi năm sau.
- Hai mươi năm sao?!
Dương Phàm trớ lại nơi tĩnh tu, bế quan mười năm, cảnh giới cơ bản cũng đã được củng
cố.
Sau đó. hắn lại tổn thêm chút thời gian, luyện hóa Trấn Thiên Tháp thêm một bước, gia nhập càng nhiều tài liệu quy giá.
Giờ phút này. cấp độ, phẩm chất, sự lưu loát trong phong ấn lực của Tiên Thành đã tiếp cận bán tiên khí.
Mà những tầng sau. lực lượng phong ấn càng thêm đáng sợ, Ngay cả đạt tới cấp bậc bán tiên khí cũng chua chắc có thể khống chế được cỗ lực lượng này.
Nếu là nói tài liệu, Dương Phàm từng cướp đoạt Thiên Lan Điện, lại liên tục đi tới khắp các nơi. hắn có vô số tài liệu quy báu. Hơn nữa, phẩn lớn tài liệu này đều có thê bồi dục thêm ờ trong Tiên Hồng không gian.
Trong quá trinh rèn luyện, Dương Phàm thậm chí gia nhập thêm một ít Thiên Nhất Hồn Thủv đê đê cao linh tính của Trấn Thiên Tháp.
Không thể không nói Thiên Nhất Hồn Thủv vô cùng kỳ diệu. Phàm là liên quan tới tinh thần, linh hồn. có thứnày gia nhập đểu thu được lọi ích rất lớn.
Quá nhiên, sau khi gia nhập Thiên Nhất Hồn Thủy, tốc độ trưởng thành cùa khí linh trong Tran Thiên Tháp đã nhanh gấp mười, gấp trăm lẩn.
Dương Phàm cũng không ngừng dùng các loại tài liệu trân quy và Thiên Nhất Hồn Thủv chậm rãi dựng dục.
Luận về trình độ chắc chắn, Trấn Thiên Tháp tuyệt đổi có thể sánh bằng bán tiên khí thậm chí còn mạnh hơn.
Mục tiêu của Dương Phàm là trước khi Hoàng trướng lão độ kiếp thì chăm chút Trấn Thiên Tháp thành bán tiên khí.
Trường kỳ đặt trong Thủv Hồn Giới, thuộc tính của Trấn Thiên Tháp là ngoài cứng trong mềm. dưới sự tẩy rửa của Tiểu Luân Hỗi lực thì càng có thêm hoạt tính và tiềm lực.
Dương Phàm tin tướng sau khi mở thêm hai ba tầng phong ấn nữa, Trấn Thiên Tháp có thê chân chính đạt tới cấp độ phâm chất của tiên khí.
Đến lúc đó. Trấn Thiên Tháp không đơn thuần chi dùng để trấn áp phong ấn mà còn là một pháp bảo với thân thông cường đại.
Nhoáng cái, tám năm đã trôi qua, phẩm chất Trấn Thiên Tháp đã tăng vọt lên một cấp độ hoàn toàn mới.
Lúc này, giữa hư không đột nhiên sinh ra dị tượng, một cỗ thiên uy lẫm lẫm buông xuống.
Người dịch Matrừl612
Đám người Tư Đồ trưởng lão trên Vân Tiên Đảo đểu bị kinh động.
- Chăng lẽ tới lúc Hoàngtrườnglãođộ kiếp?!
Khi mấy người bay ra đã phát hiện có một hài đồng bảv tám tuổi đang huyền phù giữa không trung, trong tay nâng lên một bảo tháp đen thui.
Ầm!
Một đạo thiên lôi từ giữa bầu trời đánh xuống, mục tiêu chính là Trấn Thiên Tháp.
- Không ngờ có bán tiên khí mới ra đời.
Mấy trưởng lão trên Vân Tiên Đảo đểu vô cùng kinh ngạc. Bọn họ nhanh chóng nhận ra hài đồng này chính là Dương Phàm.
Bán tiên khí, dù đổi với những nhân vật cấp bậc như bọn họ cũng đểu rất khó có được.
- Lại là bán tiên khí loại bảo tháp kỳ vật! Chất liệu không ngờ chắc chắn như vậy. lại còn rất có linh tính, tiềm lực vô hạn. Hoàn toàn có thể dựng dục để chân chính trờ thành tiên khí!
Bàng trường lão nhin chăm chăm Trấn Thiên Tháp trong tay Dương Phàm, vẻ tham lam chợt lóe lên trong mắt.
Lôi điện lớn như ngón tay xẹt qua hư không, gâv ra một mảnh không gian sóng gợn, mang theo khí tức cấm kị. bao phủ toàn bộ Vân Tiên Đảo.
Nếu là trước khi đạt tới vẫn Hoa đại viên mãn, Dương Phàm đối mặt với thiên lôi thế này chi sọ phải luống cuống chân tay, thậm chí phải tế ra Tụ Lôi Đinh mới có thể chân chính hóa giải.
Tuy nhiên lần này. hắn chi cười nhạt, tay áo vung lên, một mảnh ánh sáng màu lục lóe lên. hóa thành một thứ như tiêu luân hoàn.
Thiên lôi đánh trúng tiểu luân hoàn thì tốc độ chậm lại rất nhiều, mức độ cường đại cũng suy vếu đi vài phần.
Đến lúc đó, thiên lôi lực cường đại, dưới sự dẫn dắt của Dương Phàm hóa thành từng đạo điện lưu luân hoàn, vờn ngoài Trấn Thiên Tháp.
Khi vơn quanh, thiên lôi khia mạnh khi yếu, chậm rãi bị Trấn Thiên Tháp hấp thu.
Thần thông như vậy khiến ba vị trường lăo hai mặt nhìn nhau.
Tinh quang lóe lên trong mắt Tư Đồ trưởng lão, lâm vào trầm tư.
Lý truởng lão cùng Bàng truởng lão cảm thẩv vô cùng kinh hãi.
Đợi sau khi Dương Phàm sử đụng thiên lôi lực rèn luyện Trấn Thiên Tháp, Tư Đồ trường lão thở dài nói:
- Dương trướng lão không hổ là kỳ tài có một không hai, vô tiền khoáng hậu! Không nghĩ có thê ờ hưng suy cường nhược tìm hiêu sự kỳ diệu của trường sinh, luân hỗi.
Dương Phàm thu hỗi Trấn Thiên Tháp, nghe được lời này không khòi kinh hãi. Tư Đồ trường lão này cũng quá thâm sâu, chi liếc mắt một cái đã có thể nhìn ra vài phần ý cảnh Tiểu Luân Hỗi của hắn.
- Kỳ tài có một không hai thì không dám nhận, cái tên tông sư cũng là sự khen thưởng của Tư Đồ trướng lão mà thôi! Tuy nhiên, sự kỳ diệu của trường sinh quả thật Dương mỗ đã tìm hiểu được hai ba phẩn!
Dương Phàm cười nói.
Sau khi được xác định, mấy người Tư Đồ trường lão lại càng kinh ngạc.
Tư Đồ trường lão chi là nói ra phỏng đoán cùa mình, không thể thấy rõ được chi tiết cùa Dương Phàm, không ngờ lời ấy lại là sự thật.
Lý trường lão và Bàng trường lão ở bên cạnh không khòi lộ ra một tia hâm mộ.
Trường sinh bất tử. đù là hai người bọn họ cũng còn cách nửa bước nữa.
- Chúc mừng đạo hữu vừa lĩnh ngộ sự kỳ diệu của trường sinh lại vừa có được bán tiên
khí!
Tư Đồ trướng lão cười ha hả chúc mừng.
Dương Phàm vội vàng hoàn lễ, nói lời cảm tạ.
Tư Đồ trường lão và Hoàng trường lão là hai người có phẩm tính cao thượng, khiến người ta khâm phục. Bọn họ lại còn đạt được thành tựu cao như vậy khiến người ta vêu mến và ngưỡng mộ.
Lại qua hai ba năm, thiên kiếp của Hoàngtruởng lão cũng chậm rãi tới.
Một ngày kia.
Một cỗ thiên địa uy lực vô cùng vô tận, cuồn cuộn mãnh liệt từ trong hư không truyền
tới.
Cỗ uy thế này so với áp lực khi Dương Phàm luyện chế bán tiên khí thì cường đại hơn gấp trăm lẩn!
Toàn bộ tu sĩ trong hạp cốc đều đã nít đi từ mấy ngày trước.
Bòi vì tu sĩ Độ Kiếp Kỳ trước khi thiên kiếp buông xuống sẽ có cảm ứng.
Bầu trời xanh thẳm trờ nên vặn vẹo, không gian cũng sinh ra dao động vô hinh.
Khu vực vặn vẹo đột nhiên sụp đổ. xuất hiện một điểm đen.
Điểm đen này dẩn khuếch trương, chi qua mấy hô hấp đã hình thành một động khẩu tối đen như mực, phát ra thiên địa uy lực không thê kháng cự.
Theo sau, động khẩu đen thui này lại vặn vẹo, hóa thành một mảnh mâv xám, trên đó quanh quán từng đạo thiên lôi màu tím.
Kiếp vân định hình!
Dương Phàm mặc dù không phải là đương sự nhưng vẫn cảm thấy tim đập nhanh hơn.
Lôi quang quanh kiếp vân này dù đánh xuống một đạo cũng đủ dễ dàng diệt sát tu sĩ đinh cấp bình thường.
Mấy trường lăo đều vô cùng ngưng trọng.
Hoàng trưởng lão khóe miệng mim cười, từ từ bay lên dưới kiếp vân, vẻ mặt rất nhẹ nhàng.
Thiên kiếp lần thứ ba. đổi với tu sĩ Độ Kiếp Kỳ có thể nói là cửu từ nhất sinh.
Mặc dù Hoàng trưởng lão đã chuẩn bị chu toàn nhựng cũng không có mười thành nắm chắc có thê vượt qua. Tám tính của nàng lúc này thật khiến người ta khâm phục.
Bới vì tâm tính khi độ kiếp cũng cực kỳ trọng yếu.
Ầm!
Một đạo lôi quang điện xà từ trong kiếp vân nổi lên. lớn như ngón tay cái, đánh xuống.
Hoàng trướng lão vươn một ngón tay ra. đánh ra một đạo quang hoa xanh biếc, va chạm với đạo lôi điện kia.
Uy lực đạo thiên kiếp thứ nhất cũng không mạnh.
Hoàng trưởng lão thoải mái tiếp được.
Đạo thiên lôi thứ hai lớn chừng cánh tay, uy lực lớn gấp đôi.
Bàn tay ngọc của Hoàng trưởng lão huy lên, đánh tan hoàn toàn đạo lôi điện nhưng điện xà văng tung tóa, đánh lên trận pháp bốn phía hạp cốc, nổi lên từng trận sóng gợn.
Đạo thiên lôi thứ ba giống như một thanh lợi kiếm, đánh xuống với tốc độ cực nhanh. Hoàng trường lão gần như không kịp để phòng.
Ầm!
~ á&L »
Thiên lôi đánh xuông tâng phòng hộ, thân thê mêm mại của Hoàng trưởng lão nhoáng lên môt cái. miễn cưỡng tiếp đươc.
Ba đạo lôi kiếp đẩu tiên qua đi, kiếp vân trên bầu trời lại tiến thêm một bước.
Tư Đồ truớng lão nói với Dương Phàm:
- Lẩn thiên kiếp thứ ba này sẽ gặp phải chín đạo thiên lôi, cứ ba đạo là một tầng.
Sắc mặt Dương Phàm ngưng trọng. Nói như vậy. đạo thiên lôi thứ tư sẽ buông xuống với uy lưc cường hơn rất nhiều.
' . „1 . ,.ẰsỊ
Thật lâu sau, đạo thiên kiêp thứ tư vân chua buông xuông.
Đoàn kiếp vân giữa bầu tròi càng Ngày càng khổng lồ, như thái sơn áp đinh, khiến người ta hít thớ không thông.
Cho tới khi, uy áp mãnh liệt cuồn cuộn tăng lên gấp mười lần!
Ầm một tiếng, một đạo lôi điện xẹt qua hư không!
Hoàng truởng lão kêu lên một tiếng đau đớn, tầng phòng ngự quanh thân thoát phá, một kiện vũy hai cánh màu xanh hình thành một tầng phòng ngự mới.
Tuy rằng như vậy nhưng khóe miệng Hoàng truớng lão vẫn trừo ra một vết máu.
Ầm!
Đạo thứ năm!
Uy lực lần này lại gia tăng vài lần.
Răng rắc!
Kiện phập bảo phòng ngự kia không ngờ bị đánh tan, bốc lên từng làn khói nhẹ.
Phốc!
Hoàng trường lão trực tiếp hộc máu. thân thể mềm mại lắc lư, cái khăn che mặt cũng theo đó roi xuống. Ngoài cặp mắt màu xanh như nước, khuôn mặt nàng hóa ra lại vô cùng xấu xí.
Dương Phàm chấn động, ngoài kinh hãi vì uy lực thiên lôi còn rất bất ngờ với dung mạo của Hoàng trường lão...
Vốn tưởng dung mạo của nàng sẽ vô cùng tuyệt sắc nhưng không ngờ lại là một nữ nhân rất xấu xí.
Đạt tới trình độ cùa nàng, hoàn toàn có thể sừa đổi dung mạo, có được vẻ đẹp chim sa cá
lặn.
Nhưng phẩm tính cao thượng, kinh thế siêu nhiên của Hoàng trưởng lão lại không làm như vậy.
Ẩm!
Đạo thiên kiếp thứ sáu buông xuống. Uy lực kinh thiên ập tới, khiến toàn bộ Vân Tiên Đảo đều sáng tối không chừng, uy lực so với đạo thứ năm lại càng khủngbố hơn.
Đây đã không chi là một đạo mà là một vòng thiên lôi oanh kích.
Bùm!!!
Hoàng trường lão nửa quy, khuôn mặt tái nhợt, hoi thờ gấp gáp.
Đạo thiên kiếp thứ sáu. chi mói là dư uy đã khiển nàng khó có thể chịu đựng.
Trong lòng Dương Phàm nhấc lên kinh đào hãi lãng, thiên kiếp lẩn thứ ba không ngờ đáng sợ như vậy! Chi vẻn vẹn là sáu đạo đầu tiên đã vô cùng đáng sợ.
Huống chi còn có ba đạo cuối cùng, uy lực sẽ tiến vào trinh độ cực cao, cùng với tám ma kiếp đáng sợ.
Độ Kiếp?! Đây hoàn toàn là đi tìm chết, cửu tử nhất sinh cũng không đủ để hình dung!
CHƯƠNG 717 : ĐẠI THỪA KỲ
Đạo thiên lôi thứ sáu thanh thế mạnh mẽ. Lôi xà mãnh liệt như mua đánh xuống.
Hoàng trường lão nừa quy dưới mặt đất. hơi thờ gấp gáp. sắc mặt tái nhợt, khóe miệng vẫn còn ứa máu.
- Hoàng trướng lão. còn không mau sử dụng Tụ Lôi Đinh.
Dương Phàm không khói hô lên nhắc nhở.
Từ nửa tháng trước, hắn đã đưa Tụ Lôi Đinh cho Hoàng trướng lão mượn.
- Giờ chua phải là thòi cơ tổt nhất.
Hoàng trưởng lão lau khô vết máu nơi khóe miệng, khuôn mặt bình tĩnh. Ánh sáng màu lục trên người biến mất. t hay vào đó là một mảnh tinh quang kinh thiên màu vàng, hóa thành ngàn vạn đạo xạ tuyến, xuyên thủng thiên không.
Phốc
Những đạo xạ tuyến này cuồn cuộn mành liệt, đánh cho lôi võng đang buông xuống thủng vô số chỗ. Dáng người cùa Hoàng trưởng lão cao ngất, tóc bay loạn, bộc phát ra một cỗ thiên uy ý chí kinh thiên, khiến lôi xà đầy trời cũng như có vẻ ảm đạm.
Qua thòi gian nửa chén trừ nhỏ, đạo lôi kiếp thứ sáu mới chậm rãi tiêu tán.
Hoàng truởng lão kêu lên một tiếng đau đớn, một tay chống dưới mặt đất. thán thể mềm mại không ôn định.
Lúc này. trong hư không đang nổi lên tầng thiên kiếp thứba.
Một khi tiến vào giai đoạn này, uy lực thiên kiếp sẽ tăng thêm một tầng, đạt tới trinh độ cao hơn.
Giờ phút này. mấy trường lão khác đang quan khán cũng vô cùng lo lắng.
- Thiên kiếp tầng thứ ba này được xưng là Đại thiên kiếp. Lúc trước ta ờ kiếp nạn này, nhục thân bị hủv. suyt nữa hồn phi phách tán!
Trong lòng Tư Đồ trưởng lão còn sợ hãi nói.
Dương Phàm nghe vậy thẩm nghĩ:
"Tư Đô trường lão này từng độ kiếp thất bại, hiện tại hãn là Tán tiên!"
Trong mắt nữ nhân áo vàng vẫn là một mánh kiên định, mặc dù lúc này nguyên khí đại thương nhưng lòng tin cũng chưa từngbị dao động.
Khi vòng thiên kiếp thư ba sắp nổi lên. Nàng nhanh chóng ăn vào vài loại tiên đan, gồm cả một trái Nhân Sâm tiên quả.
Dương Phàm trầm ngâm, dưới chân nổi lên một vòng árih sáng xanh biếc, vọt tới người nữ nhân áo vàng.
Độ thiên kiêp, không được có người thứ hai trực tiẻp can thiệp. Nhưng phương pháp trị liệu này không trực tiếp chổng cự thiên kiếp cho nên không gâv ảnh hường gì.
Nữ nhân áo vàng chi cảm thấy thương thế trên người mình đang nhanh chóng được chữa trị, một cồ lực lượng tân sinh sinh ra trong cơ thê.
Đột nhiên, nàng cảm thấy trạng thái tinh thẩn mình đạt tới độ cường thịnh chua từng có.
Nữ nhân áo vàng lập tức nhin về phía Dương Phàm, vẻ mặt rất cảm kích.
- Dương đạo hữu. phương thức trợ giúp cùa ngươi khi thiên kiếp tới gần tốt nhất nên dừng lại!
Tư Đồ trường lão trầm ngâm nói.
Dương Phàm vội vàng gật đầu. Nếu khi thiên lôi buông xuống, thông qua phương pháp này hỗ trợ nữ nhân áo vàng thì tất nhiên khiến thiên kiếp cũng tập trung vào hắn.
Giai đoạn thiên kiếp thứba ước chừng súc tích thời gian nửa nén hương.
Ầm
Trong hư không truyền ra một tiếng nổ lớn, lôi quang cuồn cuộn từ kiếp vân đánh xuống như bão táp.
Giờ phút này, lôi quang có hai màu xanh đò, mỗi đạo to lớn, uy lực kinh người.
Mỗi một đạo thiên lôi này đểu dễ dàng đánh cho tu sĩ Độ Kiếp sơ Kỳ hóa thành tro bụi.
Dương Phàm tự nghĩ, cho dù có Tụ Lôi Đinh nơi tay, trá giá cực lớn cũng chi miễn cưỡng tiệp được một đạo mà thôi.
Mà nữ nhân áo vàng này lại gặp phải ngàn đạo thiên lôi cấp bậc này đánh trúng.
Trong mắt nữ nhân áo vàng này phát ra hoàng quang dài tới ba thước, toàn thân nớ rộ quang hoa màu vàng tươi.
Vừa rồi. khi kiếp vân đang vận động, dưới sự trợ giúp của Dương Phàm, nàng đã đạt tới đinh, thậm chí tới trạng thái toàn thịnh mà trước nay chua từng có, bộc phát ra tiềm lực gấp hai bình thường.
Dương Phàm không thể không thùa nhận tổ chất tâm lý của nàng ta khi độ kiếp thật sự kiên định như thiết.
Cho là ỡ thời khắc tuyệt vọng vô lực nhất.
Chi cần vậy, cho dù uy lực thiên kiếp có cường đại như thế nào đi nữa. nàng chung quy cũng sẽ có một đường sinh cơ.
Giờ khắc này, hoàng quang từ mắt nàng bắn ra khiến thẩn quy kinh hãi, phát ra thiên uy ý chí vô hạn, khiến đám người Dương Phàm không thê nhìn thâng.
Trong quang hoa chói mắt quanh thân nàng ta còn ẩn ẩn nghe thấy tiếng phượng minh, đang p hóng lên cao. chống đỡ lại đạo thiên lôi kiếp thứ bảv.
Uy lực đạo thiên lôi kiếp thứbảv mãnh liệt cuồn cuộn đang bị nữ nhân áo vàng này mạnh mẽ tiếp được trong thòi gian một tức.
Nhưng một tức cũng rất ngắn ngủi.
Sau đó, lôi điện đầy tròi ẩm ẩm đánh xuống, nữ nhân áo vàng liên tiếp bị đánh lui ra sau.
Nhưng trong mắt nàng vẫn luôn rất kiên định, mắt thấy lôi quang đầy trời sắp đánh xuống nhưng cũng không có chút lưỡng lự nào.
Mấy người Dương Phàm đang quan sát cũng đểu nhìn thờ.
- Lẩn thiên kiếp khủng bổ này kéo dài mấy tức, chi sợ đủ giết ta tới mấy chục lần. Nàng không ngờ vẫn còn có thể kiên trì...
Dương Phàm khôngthể khôngbội phục.
Dù sao tu sĩ vượt qua hai lẩn thiên kiếp, thực lực cũng mạnh hơn so với tu sĩ Độ Kiếp Kỳ chưa vượt qua lần thiên kiếp này không chi trăm lần.
Có thể nói, những tu sĩ như Bồng Sơn tán nhân, Mộ Dung Phong đổi diện những cường giả trình tự này thì Ngay cả một chiêu cũng không tiếp được.
Giờ phút này, thân ảnh kiên định cùa nữ nhân áo vàng đã khắc ghi sâu sắc vào trong lòng Dương Phàm.
Kiên trì chừng thêm một tức, sắc mặt nàng ta đã tái nhợt vô cùng, thânthể mềm mại nhoáng lên một cái. gân như phải quy hãn xuống đất.
- Không ổn.
Sắc mặt đám người Tu Đồ trướng lão đểu đại biến.
Ẩm
Lôi xà đầy tròi với árih sáng hủv diệt gần như đã hoàn toàn bao phủ lấy nữ nhân áo vàng.
Trong lòng Dương Phàm rất kinh hoảng. Đây mới chỉ là đợt lôi kiếp thứbảv. phía sau còn có hai đợt lôi kiếp càng thêm đáng sợ. bao gồm cà tâm ma kiếp không thể đánh giá.
Tại thời khắc mành chi treo chuông, trên đinh đầu nữ nhân này lại nồ vang một tiếng, một lôi đinh cực lớn như núi nhỏ hoàn toàn ngăn cản ánh sáng lôi kiếp đầy trời kia.
Phạch~~~
Một mành điện xà uốn lượn quanh thân Hoàng trường lão. quang hoa màu vàng vừa chổng đỡ lôi đinh vừa hấp thu hơn phán nửa thiên lôi lực còn lại.
Nhưng vẫn có một bộ phận thiên lôi bị nữ nhân áo vàng này đón đỡ. lôi quang vờn quanh thân nàng, từng chút một rót vào trong cơ thể.
Rốt cục, duới sự trợ giúp của Thiên Lan Điện, nàng đã chổng đỡ được lần lôi kiếp thứ bảy.
Nữ nhân áo vàng lập tức nguyên khí đại thương. Dương Phàm lại lợi dụng thời gian ngắn ngủi giữa hai lân lôi kiếp, ánh sáng màu lục duới chân lóe lên, miên man tiến nhập vào trong cơ thể nàng.
Trong chốc lát, nữ nhân áo vàng cảm giác thương thế của minh đang nhanh chóng khôi phục. Nguyên khí lại từ trạng thái khô kiệt Chuyên thành cường thịnh, lại hướng về trạng thái đinh.
Thẩn sắc nàng lại lộ ra vẻ vui mừng, gật đẩu hướng Dương Phàm cảm kích.
Mấy người Tư Đồ trường lão đều kinh ngạc thán phục, thấy rất kỳ lạ.
Sắc mặt Dương Phàm binh tĩnh, đây chính là áo nghĩa tiểu luân hỗi.
Tuy nhiên, khi nguyên khí nữ nhân áo vàng này khôi phục lại đinh, lần thiên kiếp thứ tám đã súc tụ thành công, Dương Phàm vội vàng dừng lại.
Lẩn thiên kiếp thứ tám lại có màu tím.
Uy lực của lẩn này lại gia tăng mấy chục lần.
Nữ nhân áo vàng lập tức lấy Tụ Lôi Đinh để kháng cự, pháp lực cũng nhanh chóng tiêu hao.
Vẻn vẹn chi trong thòi gian bốn năm tức, Tụ Lôi Đinh đã bị chấn xuống, một mảnh điện xà màu lam giương nanh múa vuốt đánh tới.
- Không duy trì thêm được...
Nữ nhân áo vàng này biến sắc, vội vàng ăn vào mấy viên tiên đan, bao gồm cả một viên Độ Kiếp Đan.
Nàng vốn định bẳng thực lực bản thân kháng cự, tới đạo thiên kiếp cuối cùng mói dùng Độ Kiếp Đan.
Nhưng giờ phút này nàng đã không cố thêm được.
Sau khi ăn vào viên đan dược này, khí tức trên người này sinh ra biến hóa mờ mịt. Kiếp vân trên đinh đẩu hơi dùng lại một chút, uy lực đột nhiên giảm đi hai thành.
Nhưng dù vậy, điện xà màu lam vẫn đánh xuống, bao phủ lấy Hoàng truớng lão.
Rắc
Trong khoảnh khắc, mấy món linh bảo phòng ngự truớc người nàng đã bị đánh cho tan nát. chi có một kiện nhuyễn giáp bán tiên khí là duy trì được, vẻn vẹn chi bị rách mấy chỗ.
Toàn thân nữ nhân áo vàng này bị cháy đen, da thịt gần như bị phá hủv. hấp hối nẳm trên mặt đất.
- Nguyệt nhi!
Tư Đồ trường lão lo lắng vô cùng, thân hình run rẩy nhưng vẫn đứng yên bất động tại chỗ.
Đạo thiên lôi thứtám, dù có Tụ Lôi Đinh tương trợ, thậm chí dùng cả Độ Kiếp Đan khiến uy lực suy yếu đi hai phẩn nhưng cũng đã suýt nữa dồn nàng vào chỗ chết.
Mà đạo thiên kiếp thứ chín, đáng sợ nhất đã ngưng tụ giữa hư không.
Dương Phàm vội vàng hỗ trợ chữa trị thương thế cho nàng.
Thương thế trên người nữ nhân áo vàng này nhanh chóng khép lại, làn da láng mịn tinh mỹ, hoàn toàn khác hẳn với trạng thái lúc trước mà mấy người nhin thấy.
Rồi sau đó. thân thể nàng ta lại chuyển hướng tới độ cường thịnh đinh.
- Làm phiền Dương tông sư rồi!
Tư Đồ trưởng lão cảm kích vô cùng, Lý trường lão và Bàng trưởng lăo bên cạnh cũng ngạc nhiên vui mừng,
Đúng lúc này. lôi quang của kiếp vân trên đinh đẩu chậm rãi ngưng tụ thành một đoàn.
Rồi sau đó, một đạo thiên lôi màu tím đò chi lớn như một ngón tay cái từ trên trời giáng xuống.
Trong tầm mắt Dương Phàm, đạo thiên lôi màu tím đò này phảng phất giống như hư vô, ân chứa một cỗ khí tức khiến người ta hít thớ không thông.
- Đạo thiên kiếp cuối cùng: Tâm ma kiếp!
Sắc mặt Tư Đồ trường lão không chút t hay đổi nói.
Một đạo lôi kiếp này Ngay cả Tụ Lôi Đinh cũng không có tác dụng, trực tiếp bị nó xuyên qua đánh xuống người nữ nhân áo vàng.
Nàng ta ngồi xếp bẳng trên mặt đất. hai mắt kiên định, chậm rãi nhắm lại.
Trong lúc này, đạo thiên lôi màu tím đỏ rót vào trong cơ thể nàng ta.
Một đạo tâm ma kiếp cuối cùng là đáng sợ nhất, một khi thất bại sẽ hồn phi phách tán, không có bất cứ đường nào quav lại.
Loại tinh huôngnày kéo dài nửa Ngày.
Lý trường lăo lấy ra một bầu rượu, uống vào mấy hóp, không để ý nói:
- về mặt tâm tính, Hoàng trường lão hơn xa mấy người ta! Đây chính là sớ trường của nàng!
Lại qua một lúc, nàng ta đột nhiên mở hai mắt, cười rất tươi.
Giờ phút này. dù khuôn mặt nàng rất xấu xí nhưng lại phá lệ xinh đẹp kinh tâm động phách.
Dương Phàm cảm giác trên người nàng đã xảy ra một loại biến hóa gi đó. chi là không thê chỉ rõ ra được.
Trong cảm giác của hắn, nữ nhân này giống như một đoàn ánh sáng hư vô, nhưng cũng không thuần túy. vẫn có một bộ phận là phàm nhân.
- Chúc mừng Hoàng trường lão đã bước vào Đại Thừa Kỳ, đạt tới trường sinh bất từ. từ nay về sau đã là bán tiên thê, chi chờ Ngày phi thăng mà thôi.
Mấy người Bàng trường lão đều quav đầu nhìn lại.
Nữ nhân áo vàng cảm giác thân thể minh nhẹ như lông hồng, tùy thòi đểu có thể bị gió thổi đi, vô cùng kinh hãi.
Nàng thân bất do kỷ trôi về sau mấy trượng, mạnh mẽ vận pháp lực mới ổn đinh được thân hình.
Sau đó. ờ giữa hư không, nàng hướng về Dương Phàm cúi đầu, chân thành nói:
- Lẩn này may mắn có thể độ thiên kiếp, ít nhiều do có Dương đạo hữu. Nếu không tiểu nữ đã sớm chết ỡ đạo thiên kiếp thứ tám rồi.
Uy lực cùa thiên kiếp so với tường tượng cùa mọi người còn đáng sợ hơn.
- Nhớ lại hỗi đó. ta chi kiên trì được tới đạo thiên kiếp thứ bảv mà thôi!
Tư Đồ trưởng lão lại cười nói.
Lý trưởng lão cũng lơ mơ cười nói:
- Chi một người Dương tông sư đã ít nhất góp tới năm sáu thành vào thành công của Hoàng trưởng lão!
Lời này vừa ra, mấy vị trưởng lão đểu biến sắc. Hoàng trướng lão cũng nghiêm túc gật đầu:
- Đúng thế!
Dương Phàm hỗ trợ nàng luyện chế Độ Kiếp Đan, hiệu quả so với Độ Kiếp Đan binh thường phải gấp hai lân. Đây là một thành.
Rồi sau đó là tác dụng của Tụ Lôi Đinh, chổng lại đạo thiên kiếp thứbảv và thứ tám, phát huy tác dụng rất lớn. Đây ít nhất là hai thành.
Dương Phàm lại nhiều lẩn trị liệu, khiến nàng ta lần lượt đạt tới trạng thái đinh, đây ít nhất là ba thành,
Tổng cộng. Dương Phàm đã khiến Hoàng trường lão có tới năm sáu thành.
Nếu không, thực lục của nàng dù có mạnh gấp đôi thì cũng không chắc có thể vuợt qua lần thiên kiếp cửu tử nhất sinh này.
Dương Phàm không nghĩ tới chính minh lại được hân hạnh chứng kiến một Đại Thừa Kỳ bán tiên ra đời.
Từ xua tới nay. đại năng có thể thành công vượt qua ba lẩn thiên kiếp vô cùng ít ỏi, thậm chí chi nghe mà chưa từng thấy.
Cho dù là sự tình này cũng chi xảy ra ớ trong truyền thuyết mà thôi.
Thông Thiên tam giai: Hợp Thể, Độ Kiếp, Đại Thừa, Đại Thừa Kỳ đã là đinh cao nhất cùa nhân giới, chỉ cách nửa bước là thành chân tiên. Chi cần nguyện ý, trong vòng trăm năm có thể chuyển hóa thành tiên linh thầ phi thăng thượng giới.
Mà Dương Phàm lẩn này không chi được chứng kiến Đại Thừa Kỳ bán tiên ra đời, mà còn thúc đây đối phương thành công.
Nếu không có Độ Kiếp Đan, không có Tụ Lôi Đinh, không có Dương Phàm trị liệu, xác suất Hoàng trưởng lão thành công độ kiếp sẽ không vượt qua hai thành.
Đương nhiên, Dương Phàm từ trong quá trinh độ kiếp này cũng tích cóp được rất nhiều kinh nghiệm.
Hắn cũng rất bội phục tâm tính và tâm thái độ kiếp của Hoàng trưởng lão. Nếu không nàng ta cũng không thể nào vượt qua tâm ma kiếp gian khổ nhất.
Hoàng trưởng lão dù không có dung mạo khuynh thành khuynh quốc như Vũ Nghiên, vô cùng xấu xí nhưng tâm cành lại hoàn mỹ không tỳ vết. gần như không có chút sơ hở nào. Tâm ma kiếp đáng sợ nhất đối với nàng mà nói lại là dễ dàng nhất.
- Uy lực thiên kiếp của ta đã cường đại tuyệt luân, có thêm Độ Kiếp Đan, Tụ Lôi Đinh và sự trợ giúp của Dương đạo hữu mới miễn cưỡng vượt qua. Mà uy lực thiên kiếp của Thiên Thu Vô Ngân nghe nói còn gấp ba lẩn bình thường, thật không tưởng tượng nồi!
Hoàng trưởng lão thờ dài nói.
Vẻ mặt Bàng trưởng lão lộ ra một tia ngưỡng mộ nói:
- Hoàng trường lão tấn chức Đại Thừa Kỳ rồi, giờ có cảm thụ gì không?!
- Cảm thụ?
Hoàng trướng lão ngân ra, chợt nhắm mắt lại, lẩm bẩm:
- Có một loại ảo giác kỳ diệu, mọi vật trong không gian này thật sự rất xinh đẹp, lại yếu ớt nhưthủv tinh. Mà ta dường như có thể rong mỗi nhất giới, không gì không làm được!
Lời này vừa ra, Dương Phàm chấn động.
Không gì là không làm được, đây cũng thật đáng sợ. dù vẻn vẹn chi là một loại cảm giác mà thôi.
Khi đã đứng trên tất cả thế giới này. mọi vật, không gian, sinh mệnh đểu trờ nên vô cùng bé nhỏ.
Còn có một loại cảm giác, khi tinh, thẩn của ta khế hợp với thiên địa, mơ hỗ cảm nhận được một lũ kêu gọi từ không gian xa xôi!
Hoàng trưởng lão mớ mắt ra, trong mắt là một mảnh trong vắt.
Kêu gọi từ không gian xa xôi?!
Có phải là thượng giới?!
Dương Phàm tò mò, âm thầm phán đoán.
- Có sáu cỗ khí tức triệu tập. trong đó có hai đạo rất thân thiết...
Hoàng trường lão hiện lên chút chờ mong:
- Xem ra trong trăm năm tới. ta có thể phi thăng được.
Ánh mắt của Tư Đồ trường lão hơi ảm đạm, thanh âm trầm thấp, binh tĩnh:
- Đại Thừa Kỳ bán tiên, thông qua phương pháp đặc thù có thê trờ lại phàm giới... Vài năm sau, Vân Tiên Đảo đă có thể tổ chức một lần Đại điển hóa tiên. Tuy nhiên, việc tổ chức đại điên này sẽ rất nhỏ thôi, không mời những đại năng giả ớ những địa phương Ngoại Hải Vực khác.
Tư Đồ trường lão nói với Dương Phàm:
- Vân Tiên Đảo siêu thiên thế ngoại, không tham dự đấu tranh Tu Tiên Giới, cho nên chuyện Vân Tiên Đảo sinh ra Đại Thừa Kỳ bán tiên, mong Dương đạo hữu hỗ trợ che giấu.
- Dương mỗ hiểu rồi!
Dương Phàm gật gật đầu. Chuyện sinh ra Đại Thừa Kỳ này nếu để ngoại giới biết được, tất nhiên sẽ chấn động nhất giớii.
Dừng lại Vân Tiên Đảo một thời gian, Dương Phàm rốt cục chuẩn bị cáo từ rời đi.
Bàng trưởng lão biết được việc này cho nên mời Dương Phàm tới động phủ của mình.
Trong lòng Dương Phàm có chút cảnh giác. Lấy thực lực của hắn, so sánh với những cao nhân siêu nhiên thế ngoại trên Vân Tiên Đảo quả khôngthê sánh bằng được.
Trong điện phủ huy hoàng.
Bàng trưởng lão và Dương Phàm ngồi đổi diện nhau.
- Bản trưởng lão lẩn này mòi Dương tông sư tới là có chuyện thương lượng.
Bàng trưởng lăo rất nhanh đi vào vấn đê chính.
\ \
- Mời nói!
Vẻ mặt Dương Phàm bình thản. Hắn lường trước ờ Vân Tiên Đảo. Bàng trường lão không dám có âm mưu gì vói hắn.
- Bàng mỗ là một Tán tiên, đã vượt qua năm lần kiếp nạn, là lần thứ sáu lại vô cùng trọng yếu. một khi thành công, có thể sánh ngang chân tiên...
- Thật đáng mừng, Bàng trưởng lão sắp bước vào cảnh giới Tán tiên lục kiếp.
Dương Phàm vô cùng kinh thán, trong lòng cũng sinh ra cảm ứng.
- lần kiếp nạn thứ sáu này vô cùng trọng yếu. uy lực tuyệt lân, thậm chí so với lẩn độ kiếp thứ ba còn mạnh hơn vài phần. Bàng mỗ hy vọng có thê sử dụng một kiện bán tiên khí và một số cực phẩm linh bảo và thiên linh địa bảo để giao dịch với Tụ Lôi Đinh của Dương tỏng sư.
Tinh quang trong mắt Bàng trướng lão lóe lên, có chút hưng phấn nói:
- Thiên kiếp của Tán tiên ngoại trừ lân đại kiếp nạn thứ chín thì không có tâm ma kiếp, chi cẩn có Tụ Lôi Đinh, hoàn toàn có thể nắm chắc vượt qua kiếp nạn lẩn thứ sáu.
Dương Phàm nghe vậy, lại chần chừ bảo:
- Đến lúc Bàng trường lão độ kiếp ta có thể cho ngươi mượn.
Bàng trưởng lão lại nói tiếp:
- Chi có luyện hóa Tụ Lôi Đinh mới có thê chân chinh phát huỵ ra uy lực của nó. Chi cần ngươi nguyện giao dịch, Ngày sau. khi ta bước vào Tán tiên lục kiếp, thậm chí thất kiếp, tung hoành vô địch một giới này. Mà lão hũ lại thiếu ngươi một đại nhân tình, đến lúc đó ngươi dù có nguyện vọng gì. lão hủ còn không làm được sao?!
Dương Phàm chấn động tâm thần! Không ngờ Bàng trường lăo lấy điều này ra hứu hẹn.
Nếu là tu sĩ binh thường, đổi mặt với điểu này sẽ rất động tâm. Nhưng Dương Phàm lại không có chút hứng thú giao dịch nào.
Cho dù đổi phương xuất ra tiên khí, hắn cũng không có chút nghĩ ngợi gi.
Dù sao chi cần hóa vũ phi thăng, thiên kiếp đại nạn tới ai cũng không thể trốn tránh được.
Dương Phàm đánh giá minh cũng không phải là ngoại lệ. có lẽ cũng giống như Thiên Thu VôNgân, uy lực thiên kiếp sẽ mạnh hơn nhiều so với bình thường.
Nếu có Tụ Lôi Đinh, hắn mới miễn cưỡng nắm chắc độ kiếp thành công,
Cho nên. Dương Phàm căn bản không có hứng giao địch.
. A ĩ
- Thật có lôi. đinh này cũng rât có tác dụng đôi với bản thân Dương mô!
Dương Phàm cuối cùng cự tuyệt nói.
Sắc mặt Bàng trưởng lão hơi trầm xuống. Trong chốc lát. Dương Phàm cảm nhận không gian bốn phía phảng phất như bị đọng lại bói một cồ thiên uy ý chí vô hình.
Dưới tình huống này. hắn dù muổn có hành động gì cũng rất khó khăn, cảm giác hít thờ không thông, khuôn mặt cũng hoi đò lên.
Tám tiên ngũ kiếp!
Đây đã là cường giả chí tôn ớ nhân giới. Trừ bò tiên nhân ra thì có thể nói bọn họ là vô địch.
Sắc mặt Dương Phàm trấn định, Tiểu Luân Hỗi lực trong cơ thể nhanh chóng vận chuyển, lấy phương thức vô cùng huyển diệu hóa giải áp lực trước mắt.
Vạn vật thế gian đểu không thể thoát khòi qv luật tự nhiên của tiểu luân hỗi.
Sắc mặt Bàng trường lão khẽ biến, đôi mắt hoi nhíu lại:
- Dương tông sư quá thật là thiên cô kỳ tài. Nhưng lực lượng của ngươi hiện tại còn cách chí tôn cùa nhân giới vài phần! Trong động phủ cùa bản trưởng lão mà Dương đạo hữu còn cho rẳngnếu Bàng mỗ ra tay thì ngươi vẫn có sức phản kháng, không bị chế trụ sao?!
Cái gì?!
Trong lòng Dương Phàm phát lạnh, cảm giác được một cỗ uy hiếp chua từng có.
Nếu hắn giống như ở Đại Tần lúc trước, bị Hoàng trường lão một chiêu chế trụ, sau đó cưỡng chế đánh hạ linh hồn lạc ấn. hoặc là dùng thẩn thông khác khống chế sinh mệnh...
- Đương nhiên, đây chi là giả thiết của Bàng mỗ!
Bàng trưởng lão túm tim cười nói.
Trong lòng Dương Phàm thẩm mắng. Đây không phải là giả thiết, rõ ràng là đang uy hiếp một cách trắng trợn.
Hắn hít sâu một hơi, thản nhiên nói:
- Bàng trưởng lão có muốn nghe một lời nói thật của Dương mỗ không?!
- Đương nhiên là muốn!
Bàng trường lão lạnh nhạt nói.
- Nếu ở Đại Tần, Dương mỗ tự nhiên không phủ nhận điều này.
Dương Phàm nói tới đây, Tiểu Luân Hỗi trong cơ thể vận chuyển tới cực hạn, một thân tinh khí thẩn kéo thẳng tới cực hạn, thậm chí mơ hỗ còn cường thịnh tới độ chưa từng có.
Có thể nói, thông qua vận chuyển pháp quyá ý cảnh, thực lực Dương Phàm đã tăng lên gấp hai, gấp ba lẩn!
Sắc mặt Bàng trướng lão khễbiến đồi.
Dương Phàm lại nói tiếp, vẻ mặt vô cùng kiên định, tự tin:
- Lời nói thật cùa ta là: Bàng trưởng lão không làm được! Tuyệt đối không làm được.
Tuyệt đối không làm được!
Tâm thẩn Bàng trướng lão chấn động. Nhưng từ thẩn thái vô cùng tự tin của Dương Phàm, hắn mơ hỗ cảm nhận được một cỗ áp bách.
Đồng thời. cỗ khí tức cấm kỵ lực kinh khủng trong phong ấn ỡ Thủv Hồn Giới của Dương Phàm chậm rãi phóng thích.
Tẩngphongấn thứsau. tầng thứbảv. tẩngthứtám, tẩngthứchín!
Vẻn vẹn chi là khí tức khủngbố của phong ấn đã khiến không gian bốn phía ngưng trệ! Dương Phàm đánh giá: Tẩng phong ấn thứ tám, bễ nghễ nhân giớii.
Tầng phong ấn thứ chín, vô địch nhân giớii!
Tẩngphongấn thứmười. ngạo thị hoàn vũ!
Trong phút chốc, sắc mặt Bàng trướng lão trắng bệch. Lấy tu vi Tán tiên ngũ kiếp của hắn mà cũng bị dọa cho sợ hãi.
Dương Phàm chi phóng thích khi tức phong ấn lực trong một chóp mắt. sau đó lập tức ngừng lại.
Mà Bàng trưởng lão cũng bị dọa cho một thân đẩv mỗ hôi lạnh.
Dương Phàm rốt cuộc là người như thế nào?!
Lực lượng phong ấn trong cơ thể sao lại đáng sợ như vậy?!
hay là đối phương cũng là đại nhân vật thượng giới chuyển thế?!
Ầm~~~
Ầm
Cả đại điện chi còn tiếng tim đập đồn dập cùa hai người.
Qua thòi gian nửa chén trừ.
- Nói chuyện với Dương tông sư một lúc, thật là có không ít ích lợi.
Bàng trường lão trờ nên tươi cười, tiễn Dương Phàm rời khỏi động phủ.
Trạng thái giương cung bạt kiếm lúc trước đã hoàn toàn biến mất.
t
Dương Phàm sau khi rời khói động phủ Bàng trưởng lão. trên người cũng đô ra không ít mỗ hôi lạnh.
><y
Nhưng hắn còn tốt hơn nhiều so với Bàng trưởng lão.
Dù sao Dương Phàm cũng không phải là đối thủ cùa lão, nhưng tuyệt đổi không thể một chiêu đã bị chế trụ.
Thật sự không được, hắn có thể phá vỡ lực lượng phong ấn tầng thứ sáu, cũng đủ để hủy diệt động phủ Bàng trường lão. gâv ra đại động tĩnh.
Chi cẩn cổ kỵ Tư Đồ trưởng lão và Hoàng trường lão, Bàng trưởng lão quyết không dám xuống tay đối với Dương Phàm.
Mấy Ngày sau, Dương Phàm rổt cuộc quyết định rời đi, chào tạm biệt mấy người Hoàng trưởng lão.
Cũng chi có Tư Đồ trường lão và Hoàng trưởng lão đưa tiễn hắn.
Bàng trường lão thi nghe bảo là bế sinh tử quan, không rảnh đi ra.
Còn Lý truởng lão lại sav khướt, cũng chẳng xuất hiện.
Trước khi đi, Hoàng trường lão lại cường nói:
- Dương đạo hữu, Ngày sau mặc kệ gặp phái khó khăn nhưthế nào. chỉ cần ngươi bóp nát Thẩn Tín Phù ta tặng, có thể truyền tấn ta. ta sẽ chạy tới nhanh nhất có thể!
Dương Phàm tự nhiên biết được phương pháp sử dụng. Nó trờ thành một vương bài vô địch của Dương Phàm.
Khi hắn đang nghi hoặc làm sao có thể rời khòi Vân Tiên Đảo, thì chi thấy tay áo của Tư Đồ trường lão vung lên, tiên trận bao phủ Vân Tiên Đảo đột nhiên đán xuống một đạo bạch quang, bao bọc lấy hắn.
Dương Phàm nhìn xuống quăng vãn trận pháp dưới chân mình.
Loại thủ đoạn trống rỗng chế tạo truyền tống trận như thế này cũng chi có Vũ Văn Hâm đã ròi khòi thế giới này mới huyền ảo hươn một bậc.
Nhoáng lên một cái, Dương Phàm đã biến mất khói Vân Tiên Đảo.
Ngay sau đó, hắn rời khỏi mánh hải vực này.
Triển khai thẩn thức. Dương Phàm phát hiện phụ cận có không ít tu sĩ.
- Đây là nơi nào?!
Trong lòng Dương Phàm nghi hoặc, liền tìm một gã tu sĩ bậc cao cạnh đó hòi.
- Đương nhiên là Thiên Phong đảo vực!
Vị tu sĩ kia thấy hắn chi là một đồng tử, cũng tùy ý nói.
- Có thể nói rộng ra một chút được không?!
Dương Phàm đưa cho hắn hai khối linh Thạch thượng phẩm!
- Hắc hắc, không ngờ còn có chuyện tốt như vậy?!
Tên tu sĩ bậc cao này cười lớn:
- Chính xác là Tâv Hải Vực. Tiên Vụ hải vực. Thiên Phong đảo vực.
Tâv Hải Vực!
Trong lòng Dương Phàm kinh hãi. Một trăm năm mươi năm trước, hắn còn ờ Ngoại Hải Vực, giờ lại đătới TâvHải Vực, di chuyển cũng quá xa rồi!
Dương Phàm không khói nhớ lại sự phần chia Ngoại Hải Vực. Lấy Đông Thắng Đại Lục làm chuân, phán ra ba đại hải vực Đông Hải Vực. Tây Hài Vực, Ngoại Hải Vực.
Bói vì phía bắc là Cực Bắc băng tuyết, không có hải vực.
Đông Hải Vực là hải vực thuộc về vêu tộc. đo Cửu Thiên Long Hoàng thống trị. chân chính là một khu vực do hoàng quyển hoàn toàn thống trị.
Từ điểm này khôngthể khôngthừa nhận sự cường đại của Đông Hải Vực.
Tâv Hải Vực vốn thuộc thế lực nhân loại, vô số tông phái, thế lực chia cắt, cát cứ.
Dương Phàm mơ hỗ biết Tây Hải Vực do hai thế lực lớn là Vô u Cung và Đạo Thiên Môn thống trị.
Qua quan sát, Dương Phàm phát hiện hầu hết tu sĩ nơi này là chính phái, tu sĩ ma đạo có rất ít.
Hắn phán đoán đây hẳn là khu vực do Đạo Thiên Môn thống trị.
Đạo Thiên Môn có một vị tồ sư truyền kỳ tên là Đạo Hư Thiên Tổ, thực lực sâu không lường được, có địa vị ngang hàng với Vô u Ma Hoàng cùa Vô u Cung.
Hai thế lực lớn này thống lĩnh vài đại hải vực.
Đương nhiên, các hải vực cũng có các cường giả cấp Vực chủ thống trị, thường thường là các tông phái rất mạnh.
Dưới cấp Vực chù còn có nhiều đại đảo chủ.
Dương Phàm hiện tại đang ở Thiên Phong đảo vực. phạm vi rộng gần mười triệu dặm, vố vô số đảo nhỏ và tông phái nhiều không đếm xuể.
So với hải vực mờ mịt, Dương Phàm phát hiện minh thật bé nhỏ, chi như muối bò biển mà thôi.
- Với tu vi thực lực hiện tại, quav về Bồng Sơn Đảo báo thù hẳn không khó, dù tên Mộ Dung Phong kia đích thân tới cũng không ngăn cản được ta!
Dương Phàm trầm ngâm nói.
Nhưng khoảng cách từ Tâv Hải Vực tới Ngoại Hài Vực quả thật quá xa xôi, rất đễ có thể bị lạc vào một vùng hoang hải vô danh!
Xét thấy điểu này. Dương Phàm tính toán sau khi phá vỡ phong ấn tầng thứ sáu sẽ trở về cũng không muộn, như vậy càng nắm chắc thêm.
Nghĩ vậy. Dương Phàm nhanh chóng tìm kiếm một hoang đảo để định, cự ớ khu vực này.
Kết quả làm hắn không ngờ chính là bất kể là đảo lớn hay nhỏ nơi này đểu có người ớ, cơ bản đêu do các tông phái cạnh đó chiếm lĩnh.
Trong Thiên Phong đảo vực có tới mấy ngàn hòn đảo lớn nhỏ.
Những thế lục nhỏ thì khống chế những hòn đảo phạm vi vài trăm dặm, có thể nói là nhỏ hẹp.
Những tông phái bình thường cũng thường chiếm cứ hải vực rộng tới mấy chục vạn dặm.
Những thế lực lớn hơn lại thống trị hải vực lớn tới mấy trăm vạn dặm, có vô sổ đảo nhỏ.
Dương Phàm không khỏi kinh thán, mật độ tu sĩ nơi này dàv tới đáng sợ!
Dương Phàm nharih chóng tim được một hòn đảo loại trung để lạc cư, tiêu phí một sổ linh Thạch nhất định cũng có được một động phủ nho nhỏ.
Rồi sau đó, hắn chìm vào trong tu luyện, chi đợi bước vào giai đoạn tiếp theo. Tuy nhiên, hắn vừa tu luyện tới năm thứ hai thì một cỗ dao động linh hôn quen thuộc truyền tới.
- Đâylà...
Dương Phàm mở mắt ra, trong mắt hiện lên thần sắc kinh hãi và vui mừng.
Cồ dao động linh hồn này chính là tới từ Thạch Thiên Hàn!
Thạch Thiên Hàn!
Hắn còn sổng?!
Dương Phàm chi có thể cảm ứng được cỗ linh hồn dao động này vô cùng mòng manh.
Bởi vì cách nhau quá xa, Dương Phàm không thể biết được tình huống cụ thể. thậm chí căn bản không thể truyền tải tin tức.
Nếu là tu sĩ binh thường khẳng định không làm được.
Nhưng có Tiên Hồng không gian, Dương Phàm lại là ngoại lệ.
Hắn lập tức thông qua Tiên Hồng ánh xạ, liên hệ với Thạch Thiên Hàn.
Chợt, thông qua Thạch Thiên Hàn, một mảnh hình ảrih hiện lên trong đầu Dương Phàm: Một vực sâu tối đen. tanh hôi, tiếng gầm gừ kinh khủng truyền tới. bốn phía là hàn phong gào thét, và ma khí cuồn cuộn.
Ma khí nơi này vô cùng kinh người nhưng cũng cực kỳ thuần túy.
Một gã với nửa khuôn mặt che kín trong hắc lân, hai tròng mắt nhưđiện, đứng ngạo nghễ trong môi trường đáng sợ này.
Phù phù~-~
Đột nhiên tay hắn hưv ra phía sau. đánh tan nát một con hắc tinh xà dài tới bảv tám thước đánh lén hắn.
Lực lượng một trảo này vô cùng kinh người, tốc độ nhanh như chóp.
- Đây... Hắn là Thạch Thiên Hàn?!
Dương Phàm hoảng hốt. chi cảm thẩv một cỗ hàn khi thẩm thấu toàn thân.
Giò phút này, Thạch Thiên Hàn đã hoàn toàn hóa thành ma vật, nửa khuôn mặt bị hắc lân bao phù, trên trán có một hắc tinh ấn ký, hai mắt nhu điện, có thê xuyên thấu tròi đêm. Tứ chi, gồm hai bàn tay giống như hổ lang!
Cường tráng, hoang dã, dị tộc!
Là nhân loại hay là ma vật?!
- Rổt cuộc có chuyện gì xảy ra?!
Dương Phàm vừa mới định lên tiếng hòi thì phía trước có một con giao long toàn thân hắc tinh, phát ra tiếng long ngâm kinh sợ thiên không, một trảo vỗ tới.
Long tráo này lớn như một căn phòng, hoàn toàn có thể đánh nát Thạch Thiên Hàn.
Nhưng Thạch Thiên Hàn lại không hể sợ hãi. thân hinh ảo hóa thành một đạo phong ảnh, chóp mắt đã lao tới giữa không trung, triển khai một hỗi chiến đấu kinh thiên với con giao long hắc tinh khổng lồ.
Vô sổ ma vật bổn phía, dưới cuộc đấu ở cấp bậc này đều sợ hãi chạy về bốn phía.
Dương Phàm ngẩn ra. bắt đầu xem xét trí nhớ cùa Thạch Thiên Hàn.
Chờ hắn tiêu hóa hết thảy những ký ức này. bàn tay Thạch Thiên Hàn đã lóe lên một đoàn ma diễm với tám u điểm, hoàn toàn thôn phệ con giao long hắc tinh kia.
Đồng thời, Thạch Thiên Hàn cúi xuống, nhặt lên một khối hắc tinh ma châu, chuẩn bị nuốt vào trong miệng.
- Chờ một chút!
Dương Phàm ngăn cản hăn!
Thông qua Tiên Hồng không gian, khối hắc tinh ma châu tới tay Dương Phàm.
- Ha ha ha, dĩ nhiên là một viên ma hạch tam tinh.
Dương Phàm cười cười, thu lấy nó.
Hóa ra thông qua trí nhớ của Thạch Thiên Hàn, hắn đã bắt đẩu hiểu được phiến không gian thẩn bí này.
Không gian quy dị này tràn ngập ma khí vô tận, còn có vô sổ ma vật!
Cái gọi là ma vật nơi này là do nhân loại, vêu thú và các loại sinh linh do ăn vào một loại dược vật nào đó mà biến thành.
Ngay cả Thạch Thiên Hàn giờ phút này cũng có thể xưng là ma vật!
Khi vừa bị hút vào trong không gian này, linh hồn của Thạch Thiên Hàn lâm vào ngủ say, ngăn cách với ngoại giới.
Chờ khi hắn thức tinh đã phát hiện ra bản thân đã sinh ra biến dị đáng sợ. trong cơ thể lại hình thành một loại lực lượng khó có thê hinh dung.
Nơi này. mỗi ma vật chết đi đều lưu lại một loại ma hạch. Ma vật có cấp bậc càng cao thì ma hạch lưu lại càng cao cấp.
Sau khi ăn ma hạch này vào có thể tăng cường thực lực, mà thân thể cũng biến dị thêm một bước.
- Vì sinh tồn, vì lực lượng, không thể không giết chóc, cũng phải ăn vào ma hạch này!
Thạch Thiên Hàn nói với Dương Phàm.
Dương Phàm kinh hĩ phát hiện Thạch Thiên Hàn giờ phút này, tu vi đã đạt tới Độ Kiếp sơ kỳ, u Mirih Ma Diễm cũng đã tu luyện tới cảnh giới Bát u.
Thạch Thiên Hàn còn cảm ứng được thiên kiếp của hắn không lâu nữa sẽ buông xuống.
- Ma vực này có bao nhiêu nhân vật tu luyện Cửu u Ma Công mà ngươi không thể đụng tới?!
Dương Phàm hỏi.
- Không gian này không có điểm cuối, cứ mỗi mười năm mới có thể trờ về thành, tiến hành một lẩn Huyết Chi Tẩy Lễ, tất cả thương thế trên người đểu nháy mắt phục hỗi hoàn hảo...
Thạch Thiên Hàn đáp.
- Trờ về thành?
Dương Phàm không hỏi nhiều.
Tiếp theo, hắn hiệp trợ Thạch Thiên Hàn độ kiếp lẩn đẩu tiên, cũng xung là Tiểu thiên kiếp.
Độ Kiếp Kỳ có ba lượt thiên kiếp, trải qua lần thiên kiếp thứ nhất sẽ tiến vào Độ Kiếp trung kỳ.
Cường giả cấp bậc này nếu đặt ở Ngoại Hài Vực cũng có thể coi là cấp bậc Vực chù.
Hai tháng sau, ở một nơi héo lárih trong không gian ma vực, một đoàn kiếp vân màu xám từ trên trời hạ xuống.
Đối với Dương Phàm, từng chứng kiến Đại thiên kiếp thì trợ giúp Thạch Thiên Hàn vượt qua Tiêu thiên kiếp quá vô cùng dễ dàng.
Tuy nhiên, trong khi Thạch Thiên Hàn độ kiếp, vố số ma vật phụ cận cũng lóe lên hàn quang.
Khi độ kiếp, chúng không dám tới gần nhưng sau khi độ kiếp xong, nguyên khí đại thương, chúng nó không chút do dự lao tới nơi này.
Chi là dưới sự trợ giúp của Dương Phàm, Thạch Thiên Hàn sau khi vượt qua ba tầng thiên kiếp vẫn không chút thương tổn nào.
Ẩm !
Sau đó, Thạch Thiên Hàn thi triển các loại thẩn thông, đánh lui tất cả ma vật phụ cận, mớ ra một con đường máu.
Dương Phàm không thể không thừa nhận Thạch Thiên Hàn Ngày càng giống một cái máv giết chóc.
Trong môi trường của không gian ma vực này. càng dễ dàng ma luyện thực lực của hắn!
- Ngươi có nghĩ tới việc trở về không?!
Dương Phàm cười nói.
- Ta muốn ở trong này. không ngừng cường đại hơn!
Khí tức trên người Thạch Thiên Hàn càng lúc càng cường thịnh, thậm chí mang tới cho Dương Phàm áp lực lớn lao.
Nửa năm sau. một đạo huyết quang dịu dàng từ trên tròi giáng xuống, dẫn dắt Thạch Thiên Hàn đi!
Sau đó, Thạch Thiên Hàn đi tới một cung điện rất lớn.
Chính giữa cung điện này có hai pho tượng ma thần rất lớn.
Hai tòa pho tượng này một có màu đen. một có màu máu, đểu cao tới trăm trượng.
Ma thần màu đen, trên trán có một nguyệt nha ấn ký, khoanh tay đứng ngạo nghễ giữa tthiên địa. đâu đội trời chân đạp lên ma khí cuôn cuộn như hắc long.
- Cửu u Ma Đế... Dương Phàm chấn động.
Một pho tượng khác khắc một nam nhân mặc huyết bào. đồng tử. tóc. áo choàng của hắn đêu có màu đó. nhin vô cùng quy dị và ghẻ người.
Trên trán hắn có một vòng huyết nhật ấn ký. Hai mắt của hắn đểu có màu máu nhưng có chút khác biệt. Con mắt bên phải rất ôn hòa. bình tĩnh, thâm thúv xa xưa, ân chứa trí tuệ huyền ảo vô cùng. Con mắt bên trái lại tràn ngập dã tâm, giết chóc, vô cùng cuồng dã, bạo ngược khiến người ta nhìn vào cũng phái nan sợ.
Lảm HuyấĐại Đe!
Dương Phàm lập tức nhận ra người này, gần như giống như đúc hai pho tượng ỡ Cửu u quảng trường lúc trước.
Giờ phút này, phía trước hai pho tượng đá có hon vạn con ma vật, cũng có số là do nhân loại biến thảnh, có một số là do yêu tộc biến thảnh, sổ khác lại là đủ loại chủng tộc thiên kỳ bách quái.
Khi Thạch Thiên Hàn đứng ở cạnh pho tượng Lâm Huyết Đại Đế, một đạo Huyết quang nhàn nhạt từ con mắt bên phải bắn ra. khiến tất cả thương thế trên thân thể hắn, cùng với những ám tật đều được chữa trị hoàn toàn.
Rồi sau đó. huyết quang từ con mắt bên trái bắn ra. bao phủ Thạch Thiên Hàn, khiến dã tám giết chóc và theo đuổi sự cường đại càng thêm mãnh liệt.
Theo sau, Thạch Thiên Hàn đi tới trước pho tượng Cửu u Ma Đế.
Trong đẩu hắn hiện lên vô sổ công pháp với vô sổ tên gọi. Đương nhiên, chính giữa là Cửu u Ma Công.
- Chi cần có đủ ma hạch là có thể đổi lấy vô sổ công phập và thần thông của cả thất giới.
Thạch Thiên Hàn dùng ma hạch đổi lấy một loại pháp thuật thẩn thông.
Ròi khỏi đại điện này, trước mắt Thạch Thiên Hàn là một tòa thành thật lớn. cao tới vạn trương).
Trong tòa thảnh này cũng có vô sổ ma vật, cùng cso điểm chung là đểu là được hình thành do biến dị hoặc tiến hóa nào đó.
- Trong này có thể giao địch với ma vật khác các loại pháp bảo. tài liệu, ma hạch, còn có thê gia nhập các thế lực lớn...
Thạch Thiên Hàn vô cùng quen thuộc với nơi này.
... , ,
Trong tòa thành này còn có rât nhiêu hăc tinh vệ, thực lực cường đại, tuãn hành khăp nơi.
- Cứ mỗi mười năm mới có thể ở lại tòa thảnh ba ngày. Trong tòa thảnh không cho phép chém giết, nếu không giết không tha! Thực lực cùa những hộ vệ này rất mạnh, gần như có thê giây sát bất cứ kè nào. Mặc lệ là đúng hay sai, chi cân động thủ. bị thủ tiêu như nhau!
Thạch Thiên Hàn nhìn đám hắc tinh vệ này, trong mắt rất kiêng ky và sợ hãi.
Trong tòa thành cũng có mấy cửa hàng lớn. được chủ nhân tòa thảnh mờ ra. buôn bán các loại vũ khí, phòng cụ. linh đan, ma hạch...
Dương Phàm hiểu rõ nơi này tương đương với một căn cứ tiếp tế. cứu viện.
Sắc mặt của hắn ngày càng ngưng trọng. Không gian vô cùng quy dị này rổt cuộc nẳm ớ góc nào của thất giới?!
Sự tồn tại của nó khiến những sinh linh không ngừng chém giết, biến dị. tiến hóa, biến cường... rốt cuộc là có ầm mưu như thế nào?!
Ý nghĩa tồn tại của không gian ma vực khiến Dương Phàm không thể đánh giá nhưng hắn mơ hỗ cảm giác nó có liên hệ với Thuế Thiên Nghịch Thán Huyết!
Dương Phàm tinh thông V thuật, dược lý, hiểu được nếu muốn tạo ra một một loại huyết mạch cường đại nhất trong thiên địa thì khó khăn như thế nào.
Cho dù luyện chế thành công cũng không đon giản có thể đễ dàng tiêu hóa được.
Vô hinh, trong đẩu hắn lại nhớ lại thanh âm tràn đầy mê hoặc của Cửu u Ma Đế:
- Dương Phàm... Cuối cùng đê lộ ra cho ngươi một tin tức! Thuế Thiên Nghịch Thần Huyết đúng là chân chính tồn tại. Nó có năng lực sáng tạo ra chí cường giả cùa thất giới! Đọi tới một ngày. Huyết Nhật Điện chân chính mớ ra. nó sẽ chính thức hiện thế!
Xem ra Tể Thiên Phệ Huyết Trận cũng chi là một chi tiết của "kế hoạch Đoạt Thiên" mà thôi! Mỗi một không gian phàm giới trong Tám muơi mốt không gian kia đêu có nó.
Dương Phàm cảm giác bí mật chán chính nẳm tại không gian ma vực quy dị này!
Dù sao Tể Thiên Phệ Huyết Đại Trận tồn tại ỡ nhiều không gian phàm giới như vậy. đổi với tiên nhân thượng giới cũng rất quang minh chính đại, không có gì là bí mật cả!
- Hiện tại ta muốn khẳng định, một việc!
Sắc mặt Dương Phàm bình, tĩnh, nói với Thạch Thiên Hàn.
Thạch Thiên Hàn hiểu được ý tứ cùa hắn, gật gật đầu.
Trước để Thạch Thiên Hàn lưu lại vật có thẩn thức ấn ký ớ không gian ma vực.
Bá!
Ý niệm vừa động, Thạch Thiên Hàn biến mất khòi không gian ma vực. hiện thân ờ Tiên Hồng không gian, sau đó xuất hiện ở động phủ cùa Dương Phàm.
- Ha ha ha... Dù là không gian ma vực cũng không tránh khỏi sự ánh xạ của Tiên Hồng không gian.
Dương Phàm cười khẽ.
Hắn không dám để Thạch Thiên Hàn ờ ngoài lâu, lập tức để hắn quav lại Tiên Hồng không gian, tiến nhập vào trong không gian ma vực.
- Ngươi tiếp tục chém giết ờ trong này đi! Tốt nhất hăv tra xét xung quanh xem có thể biết được ý nghĩa tồn tại của không gian này hay không?! Nếu gặp phải nguy hiểm không thể đối phó được thì quav về Tiên Hông không gian.
Dương Phàm trầm ngâm nói.
Sự tồn tại của Tiên Hồng không gian đủ để khiến Thạch Thiên Hàn có thể càn quét khắp nơi này.
Nhưng không biết vì sao ờ sát Nguyên Anh khi Thạch Thiên Hàn hiện thân, Dương Phàm sinh ra cảm ứng không ôn.
- Ta cảm ứng được có một nhân vật cùng tu luyện Cửu u Ma Công.
Thạch Thiên Hàn kinh nghi bất định nói:
- Hắn cũng cảm ứng được ta!
- Có việc này sao?! Có phải là Cửu u Ma Đế không?!
Dương Phàm chấn động!
- Hẳn là không phải!
Thạch Thiên Hàn quả quyết nói:
- Nếu là Cửu u Ma Để thì ta không thê cảm ứng được hắn, mà chi có hắn mới cảm ứng được ta mà thôi.
Dù sao Cửu u Ma Đế chính là thủv tồ của công pháp này.
Dương Phàm lâm vào trầm tư. Hắn hiểu được cảm ứng cũng bị hạn chế bởi khoảng cách. Như vậy, hăn là nhân vật kia cũng ờ Ngoại Hải Vực, và càng có khả năng là ỡ Ngay Tây Hải Vực.
Nhưng theo hắn biết, từ đại chiến phong ma, tất cả nhân vật tu luyện Cửu u Ma Công đểu đã bị Cửu u Ma Đế dùng bí thuật hút đi, tiến nhập vào không gian ma vực thẩn bí kia.
Đồng thời.
ở Hắc Hải ma vực thẩn bí nhất Tây Hải Vực.
Trong một tòa cung điện thật lớn. tối đen, rộng chừng ngàn dặm, lơ lửng trên hải vực mênh mông, được bao phủ bời ma khí kinh thiên. Hải vực bốn phía cũng tĩnh mịch vô thanh.
Ngẫu nhiên có tu sĩ phụ cận đi ngang qua, tới ngoài trăm vạn dặm đã lập tức dừng lại, phải đi vòng.
Cung điện khổng lồ này chính là Vô u Cung tiếng tăm lừng lẫv ỠNgoại Hải Vực.
Bên trong Vô u Cung, trong một cung điện màu đen lóe ra ánh sáng xanh sẫm.
- Chẳng lễ là ảo giác?! Nhất giới này còn có nhân vật tu luyện Cửu u Ma Công sao?! Ngay cả Đại Thiên Ma còn không thể thoát khỏi Cửu u triệu hoán?!
Một nam nhân ngồi trên một đài sen màu đen thì thào tự nhủ.
Thân mình hắn cao ngất, đa thịt trắng nõn, mặc một bộ áo choàng màu tím, khuôn mặt rất anh tuấn, lộ ra vài phẩn tà dị!
Đài sen màu tím đen phía dưới lại lóe lên hắc quang, khiến hắn nhưmột tồ sư ma đạo!
- Bầm báo Ma Hoàng, có hai người thẩn bí xin cẩu kiến!
Một nữ tử băng lãnh mặc tuyết bào trống rỗng hiện thân trong đại điện, cúi người bẳm báo.
Vô u Ma Hoàng gật đầu:
- Cho vào!
Lời này vừa hạ xuống, một trận đồ tam giác có khắc văn tự cổ xưa trống rỗng xuất hiện ở một nơi trong đại điện.
Trận đồ này dường như được cấu thành từ các đường máu, hoa văn phúc tạp. khó hiểu, dường nhưxuất phát từ thời man hoangthượng cô.
Trên trận đồ tam giác này dẩn hiện lên hai thân ảnh.
Trong đôi mắt hư vô cùa Vô u Ma Hoàng hiện lên một tia gợn sóng.
Có thể lấy thủ đoạn này tiến vào điện phủ của minh, hơn nữa tính toán chuẩn xác như vậy thì quá không phái là tiêu nhân vật.
Khi trận đồ ảm đạm, hai thân ảnh kia cũng đã ngưng thật.
Trong đó có một lão già khô gầy, mặc áo bào màu tro, chống mộc trượng, khuôn mặt khô quắt xấu xí. tràn đầy nếp nhăn.
- Không ngờ là ngươi... Vu Tôn!
Vô u Ma Hoàng lâm vào động dung.
- Chúng ta chua từng gặp mặt mà không ngờ Ma Hoàng lại biết sự tồn tại của ta!
Trên khuôn mặt khô quắt của Vu Tôn lộ ra một tia quy tiếu.
-VỊ nàylà...
Vô u Ma Hoàng nhìn sang một u ảnh sáng tối không chừng ở bên cạnh Vu Tôn.
- Khặc khặc... Ngươi có thể xưng ta là u Ảnh Ma Chù!
u ảnh biến thành một nam nhân, không ngừng vặn vẹo ở trong không gian.
- u Ảnh Ma Chù? Thi ra là ngươi...
vẻ mặt Vô u Ma Hoàng hờ hững nói. lấy thẩn thái từ trên cao nhìn xuống quan sát hai người.
Nhưng trong lòng hắn luôn duy trì một tia cảnh giác. Hai người này tới đây cũng không phải đơn giản.
Nếu không có ma công ngạo thị nhất giới, chi sợ hắn cũng phải kính nhi viễn chi hai người này.
- Nghe nói Vô u Ma Hoàng là đại tông sư của Ngoại Hải Vực, tổ su ma đạo, đã sử Cửu u Ma Công thành Vô u Ma Công chấn nhiếp cô kim, thực khiến bản Ma Chủ kinh hỷ. đặc biệt tới bái hội!
Thanh âm trầm thấp của u Ảnh Ma Chủ truyển khắp đại điện.
- Cửu u Ma Công tự nhật là uy lực tuyệt luân, nhưng chua chắc đã thích hợp với bất kỳ
ai!
Vô u Ma Hoàng lạnh nhạt nói:
- Hai vị, tốt nhất là hãv nói ra V đồ đi, nếu không bổn hoàng cũng suy nghĩ việc lưu hai người các ngươi lại.
Trong mắt hắn là một mảnh hư vô, lạnh lùng vô tình, khiến hai người trong đại điện cảm nhận được một cỗ ý chí thiên uy không thể trái nghịch,
- Ỵ đồ tới đây?
Rất đơn giản, chính là một khoản lợi ích mà bất cứ ai cũng không thê cự tuyệt!
u Ảnh Ma Chủ tự tin nói:
- Đẩu tiên, công pháp của các hạ chính là lấy cơ sờ Cửu u Ma Công cải thiện mà thành, tuy có thê tránh thoát Cửu u triệu hoán nhung chung quy không thê tách khỏi Cửu u Ma Công, đối với khẩu quyết công phập cùa Cửu u Ma Công ngoài Đại Thừa Kỳ có thấy hứng thú không?
-Nói tiếp đi!
Khóe miệng Vô u Ma Hoàng hiện lên một tia mim cười, dường như đã có hứng thú.
Dù sao Vô u Ma Hoàng cũng có thể quy là Cửu u Ma Công. Không có Cửu u Ma Công sẽ không có Vô u Ma Công được!
- Tiếp theo, chúng ta tiến vào chủ để chính đi! Mục đích chuyến này của chúng ta không ai có thê cự tuyệt được! Một cơ hội trờ thành chí tôn cùa thất giới...
Trong điện phủ, thanh âm càng lúc càng trầm thắp, árih sáng cũng ngày càng đen tối...
Hai đại ma đẩu đàm phán giao dịch. Vu Tôn ở phía sau dẫn dắt. sẽ khiến Ngoại Hải Vực và toàn bộ nhân giớii hình thành phongbạo nhưthếnào?!
.
Dương Phàm dừng chán ỡ Thiên Phong đảo vực. lăng lặng tham ngộ, tu luyện, thời gian trôi qua rất nhanh.
Nháy mắt cái đã qua thêm vài năm.
Trong khi bế quan tu luyện, Dương Phàm lại sinh ra đủ loại cảm ứng, cảm giác được có một đại sự gi đó sẽ liên lụy tới hắn.
Loại cảm ứng này càng lúc càng mãnh liệt, thậm chí khiến hắn cảm thấy bất an.
Thấy vậy. Dương Phàm lại nhắm mắt, không tiếc tiêu hao thọ nguyên, bắt đẩu truy tung thiên cơ.
Mà nay, khi Dương Phàm đã tiến vào cảnh giới Tiểu Luân Hỗi thì thọ nguyên cũng không có quá nhiêu ý nghĩa đối với hắn.
Chi cần không phải lập tức tiêu hao trên vạn năm thọ nguyẻn thì đổi với Dương Phàm cũng không có ảnh hưởng lớn.
Một lũ dao động thẩn bí, mờ mịt lấy Dương Phàm làm trung tâm phát ra, tiến nhập hư không.
Rất nhanh, một lũ thẩn thức Dương Phàm dung nhập thời không hồn loạn, đụng tới luân hỗi nhân quả, chạm vào thiên cơ vận mệnh của vô sổ sinh linh.
Giờ khắc này, Dương Phàm ở một trình độ nhất định, có thể thăm đò được quá khứ và tương lai.
Nhưng thiên cơ chi mang tới cho hắn một loạt hình ảnh chợt lóe lên, có chút mơ hỗ. có chút tàn phá, thậm chí thường xuyên chi còn lại dấu vết.
Dương Phàm cố gắng ghi nhớ những hình ảnh hoặc tàn phá. hoặc mơ hỗ này.
Mỗi thòi khắc, thọ nguyên của Dương Phàm lại tiêu hao.
Lúc đầu chi là một chút hình ảnh không quan trọng, Dương Phàm nhất định, phải điểu tra những gì liên quan tới hắn.
Hinh ảnh trọng yếu đẩu tiên chi xẹt qua trong đẩu Dương Phàm.
Lúc này, một con thần hầu ba mắt đột nhiên thức tinh khiến thiên địa thất sắc, đất đai sụp đô. sau đó là vân vụ chóp lên...
Hình ảnh không quá rõ ràng nhưng Dương Phàm lại khẳng định, được rằng Hỗ Phi đã thức tinh.
Lại có liên tục những hình ảnh khác hiện lên, Dương Phàm nhìn thấy một hình dáng có chút quen thuộc, có chút Nguyên Anh Nguyẻn Anh nhung bóng dáng đã giết chết Tiểu Hân.
- Là hắn... Ma đẩu này lại nghĩ ra âm mưu gì?!
Dương Phàm chấn động!
Có lẽ sổ mệnh đã chú định, từ khi Dương Phàm vô tinh thả ra u Ảnh Ma Chủ ỡ Thiên Lan Điện thì cứ hết lân này tới lân khác phá hư kế hoạch của ma đâu này!
Cái gọi là thành do Dương Phàm, bại cũng là Dương Phàm chính là một loại nhân quả!
Lại một hình ảnh khác, trong đầu Dương Phàm hiện lên một tòa cung điện ma khí kinh thiên, huyên phù trên một mảnh hải vực.
- Thế lực ma đạo cường đại nhất Ngoại Hải Vực chính là Vô u Cung. Nghe nói Vô u Ma Hoàng chính là một tông sư ma đạo, đã cải chinh Cửu u Ma Công thành Vô u Ma Công của riêng mình. Ma công này cái thế, ngạo thị hải vực...
Dương Phàm chi có thể căn cứ vào biểu hiện hình ảnh để đua ra phán đoán.
Hinh ảnh trong thiên cơ rất mơ hỗ, thường không nói rõ cụ thể sẽ phát sinh cái gì, đa phẩn phải cẩn suy đoán.
Rồi sau đó, Dương Phàm lại nhìn thấy một hình ảnh trọng yếu. Đó là một lão già khô quắt, khuôn mặt xấu xí, câm trong tay Thiên Ky Lục Lăng Kính.
Vu Tôn!
Tinh quang chợt lóe trong mắt Dương Phàm, vô hình cảm nhận được một hỗi bão táp.
Mấy hình ảnh cuối cùng càng thêm mơ hỗ. tâm thần Dương Phàm mệt mỏi, có cảm giác rất tối nghĩa.
Nhưng vài hình ảnh cuối cùng, Dương Phàm ẩn ẩn có thể nhận ra là Tần Hoàng Lăng, Huyết Nhật Điện, và một thân ảnh mơ hỗ từ trên trời hạ xuống...
Hô!
Cuối cùng, Dương Phàm phun ra một ngụm trọc khí, tâm thẩn mệt mỏi. linh hồn lực tiêu hao rất lớn. tôn hại tới mấy ngàn năm thọ nguyên.
An dưỡng mấy ngày, Dương Phàm nghĩ tới hình ảnh đầu tiên trong thiên cơ.
Tâm thẩn tiến nhập Tiên Hồng không gian.
Hỗ Phi nẳm ỡ trên mặt đất lục thổ đại. ngón tay như giật giật.
Dương Phàm đi vào, cảm nhận được nhịp tim đập của Hỗ Phi đang Ngày càng tăng.
- Quá nhiên hắn đã sắp tinh lại. Thế này thì ỡ Ngoại Hải Vục ta cũng không còn phải chiến đấu một mình rồi!
Vẻ mặt Dương Phàm rất vui mừng, đưa Hỗ Phi ra khòi Tiên Hồng không gian, ngón tay bấm quyá. từng đạo lục mang đánh lên người Hô Phi.
Cho tới một khắc, Hỗ Phi đột nhiên mỡ to hai mắt. Đó là một đôi đồng tử màu tím.
Rồi sau đó, một cỗ khí tức cấm kỵ. cuồngbạo phóng lên cao.
Dương Phàm sợ ngây người, không nghĩ tới Hỗ Phi vừa tinh lại liền gây ra động tĩnh động trời như vậy.
Tiếng gầm của hắn kinh sợ chín tầng trời, tấm thân Thạch hầu kim cương cao mười trượng bộc phát ra khí rức cấm kỵ cuồng bạo trực tiếp làm sập động phủ của Dương Phàm, trong phạm vi ngàn trượng, hết thảy mọi vật đêu hóa thành bụi phấn.
Hai chân hơi chùng, giậm mạnh một cái, toàn bộ hòn đảo rung động, vạn dặm phụ cận núi sụp đất nứt. trong hư không chóp lóe sấm rền.
Vào lúc con mắt thứ ba mớ ra. cột sáng màu vàng bắn thẳng lên hư không, hải vực xung quanh hòn đảo gâv nên một trận gió lốc thật lớn.
- Dừng tay!
Dương Phàm muốn đem hắn thu vào Tiên Hồng Không Gian đã không còn khả năng.
Mà hai mắt Hỗ Phi màu tím sẫm, lạnh băng vô tình liếc nhìn Dương Phàm một cái, quát lạnh:
- Tiểu thí hài ớ đâu tới?
Dứt lời một cước đá tới.
Lực lượng một cước này đủ để phá nát núi sòng, khí thế mành liệt. Một cỗ pháp lực tiết ra ngoài trước một bước san bẳng bốn phía.
Dương Phàm nhấc một tay ngăn cản một cước đáng sợ này. phát ra một tiếng "Thình thịch"- nặng nề, chung quanh hai người lập tức xuất hiện một cái hố sâu thật lớn. lan tràn ngân dặm.
Lực lượng lúc này Hỗ Phi bùng nổ gần như tiếp cận lục trước trấn áp Cửu u Ma Đế, cách lực lượng đinh của nhân giới cũng chi một hai bước.
Tuy nhiên, lực lượng một cước này đá đến gần Dương Phàm lại quỷ dị từ mạnh chuyển thành yếu, lúc giao kích với Dương Phàm chi còn lại uy lực ba bổn thành, sau khi tiến vào thản thê lại bị suy vếu thật lớn.
Đẳng Đẳng Đẳng!!!
Dương Phàm liên tục lui vài trượng, ổn định thân hình.
Luận riêng lực lượng nhục thể, ngay cả hắn cũng không phải đối thủ của siêu cấp Thẩn thú này.
Thấy không giết chết Dương Phàm, Hỗ Phi cảm thấy bất ngờ. vừa chuẩn bị tiến thêm một bước xuất kích thì Dương Phàm đã trốn vào dưới lòng đất. biến mất không thấy.
- Rốt cục là sao nhi?
Dương Phàm độn xuống bén dưới, ngầm thấy khó hiểu. Hắn không phát hiện Hỗ Phi có gì dị thường, làm sao đột nhiên phát điên.
- CửuU Ma Đế... Tamuổngiết ngươi.
Lúc này trong đôi con ngươi màu tím của Hỗ Phi tràn ngập sát khí lạnh băng, hiển nhiên còn đắm chìm trong cừu hận lúc trước.
Dương Phàm bừng tinh hiểu ra. tuy rẳng cách trận chiền phong ma lúc trước đã mấy trăm năm nhung là lúc linh hồn Hỗ Phi chìm vào ngủ say lại không có cám giác về thời gian.
Nói cách khác, hắn vẫn còn dừng ờ trong trạng thái lúc trước liên thủ Tiên Tẩn Thủy Hoàng chiến đấu với Cửu u Ma Đế.
Trong lúc nhất thời, Hỗ Phi cũng không nhận ra Dương Phàm.
Bời vì Dương Phàm hiện tại nhìn qua chi là đứa bé tám tuổi, mặc dù hai người rất quen thuộc nhưng chợt nhìn thấy cũng rất khó nhận ra.
Mà giờ phút này. cả hòn đào bị Hỗ Phi điên cuồng đập phá, một cơn chấn động rất nhỏ. trên mặt đất xuất hiện từng vết nứt cùng sụp đổ.
Tuy nhiên quy mò hòn đảo này trong phạm vi Thiên Phong đại đảo vực cũng không thấp, rất nhanh có tu sĩ chấp pháp phán ứng lại. tiến đến ngăn cản.
Hỗ Phi bị mất lý trí ớ một trinh độ nhất định, gặp ai đánh nấy.
Baba!
Móng sắc cung lên. một vùng mây tía quét ngang hư không, toàn đội tu sĩ chấp pháp chưa tới gần đã bị đánh bay.
Đảo chủ đào này là một tu sĩ Hợp Thể hậu kỳ, thấy thanh thế Hỗ Phi không khòi kinh hãi, lập tức truỵên âm:
- Toàn bộ lui lại, xin cứu viện!
Chi trong giâv lát. tu sĩ trên đảo đều bay ra. ké chết người thương chừng mấy ngàn.
Dương Phàm trốn dưới đất không hề động thủ.
Bới vì lực lượng giờ phút này Hỗ Phi bùng nổ ra thật sự quá mạnh mẽ. thậm chí vượt xa cấp bậc Độ Kiềp Kỳ. Dương Phàm cũng không muốn chính diện chổng đỡ mũi nhọn, còn khôngbăngđê mặc hắn giải phóngmột lúc.
Ầm Ầm Ầm Ầm!!!
Sau thòi gian nửa nén nhang, toàn bộ hòn đảo bị phá thành mảnh nhỏ. bị đánh thành bổn năm mảnh, đập vào mắt là khắp nơi thương tôn.
Đúng lúc này. bốn năm đạo khí tức cường đại từ phương xa tới gần.
- Yêu hầu phương nào. dám tập kích thế lực chúng ta.
Mấy người tới đều có tu vi Hóa Thẩn hậu kỳ trờ lên. thậm chí có một lão già Hợp Thể đại viên măn.
Dương Phàm tập trung nhin qua, lão già này thoạt nhin có chút quen mắt. không phải Dư trướng lão lúc trước đến Tiên Đạo Tông sao?
Du trướng lão, La Tinh cùng Liễu Nguyệt. ba người này là lẩn thứ hai đến Tiên Đạo Tỏng tại đất liền là vì chất vấn việc Vạn Diễn tiên sinh, Hình Cương chết trong Tiên Tân bảo tàng, muổn cho Dương Phàm đi Tiên Đạo Thiên Tông tạ tội.
Giờ phút này, Dư trướng lão dẫn vài vị Hợp Thể đại tu sĩ cùng với mấy chục tên tu sĩ đinh cấp lục tục kéo tới bao vây quanh Hò Phi.
- Yêu hầu này đáng sợ, chúng ta bàv đại trận bắt hắn!
Dư trướng lão rất nhanh thương nghị ra đổi sách.
Xem thanh thế, cho dù bọn họ cùng tiến lên cũng không phải đối thủ.
Rất nhanh, đám người này lấy ra trận kỳ, một vùng sáng mờ bảy màu hình thành từng tia sáng từ tám hướng phóng tới. ngưng tụ thành một tấm luới trời, hình thành oanh kích như bão táp tới Hỗ Phi.
Hỗ Phi ngửa mặt lên tròi thét dài, chi dựa vào pháp lực trên người bùng nổ liền đẩv bắn công kích sắc bén kinh nguời này ra ngoài.
- Lực lượng vẻu hầu này. với thực lực mấy người chúng ta chi sợ không phải đối thủ. Nhanh đi thông báo Đại đảo chủ cùng Tông chủ đại nhản.
Dư trường lão kinh hãi quát một tiếng, lập tức có người đi báo tin.
Lấy thủ đoạn tu tiên Ngoại Hải vực, sử dụng những vật như Truyền tấn phù. Truyền tấn lệnh, tin tức có thê nháy mắt truyên ra mấy chục vạn dặm, một khi bố trí tốt mạng lưới tint ức, Ngay cả hải vực trăm ức dặm chi khoảnh khắc là có thê truyền tin tới mục đích.
Ngao... Hống!
Hỗ Phi vung thiết quyển, dưới mấy đợt công kích mành liệt đánh nát đại trận do mấy chục tên tu sĩ đinh cấp bàv ra.
ẦmẲm Ẳm!!!
Hắn lại vung song chướng, lôi hóa lực quét ngang thiên địa, đẩv lui tất cả tu sĩ phụ cận. thậm chí còn lưu lại bảv tám cỗ thi thê.
Dương Phàm thẳm than trong lòng: "Sức chiến đấu quả thật đáng sợ".
- Hộc hộc!
Sau khi tất cả "địch nhârT đểu biến mất. Hỗ Phi ngồi dưới đất khẽ thớ đốc. trong mắt cũng thoáng hiện vài tia mê mang, giống như đang suy tư làm sao mình lại xuất hiện ớ nơi xa lạ này.
Đúng vào lúc này. một đứa bé trai bảv tám tuôi hiện lên trước mặt Hò Phi.
Dương Phàm cười nói:
- Hỗ Phi, ngươi rốt cục khôi phục rồi.
- Ngươi là ai!
Hỗ Phi theo bản năng đánh ra một quyền, một vùng lôi hòa lực bay múa nhưbão táp.
Dương Phàm không dự đoán được Hỗ Phi không chút nghĩ ngợi liền xuất thủ. hắn gần như không kịp né tránh.
Hắn đành phải vận chuyền lực lượng Tiểu Luân Hỗi. Thổ Linh Cháu trong cơ thể hình thành một màn hào quang ngoài cơ thể.
"Rắc" Lôi hỏa lực hủy thiên diệt địa kia lập tức đánh tan màn hào quang của Thổ Linh Châu.
Không hổ là lực lượng hủy diệt kết hợp hai loại thần thông lôi điện và hỏa diễm.
Tuy nhiên, Thổ Linh Cháu thay Dương Phàm giảm bớt một nửa uy lực. rồi sau đó lực lượng lại bị Tiểu Luân Hỗi hóa giải hơn phần nửa.
Dương Phàm kêu một tiếng trầm thấp, mượn lực bay ngược lên không trang.
Ngao!
Hỗ Phi quát lớn một tiếng, thừa thắng xông lẻn.
Tu sĩ xem cuộc chiến ờ quanh đào tặc lưỡi kỳ quái. Đứa trẻ tám tuổi này không ngờ có thể chống lại siêu cấp Thần thú đáng sợ bậc này.
Trên mặt Dương Phàm xuất hiện một tia tức giận:
- Xuống dưới!
Ầm!
Một cồ trọng lực huyển diệu từ trong hư không nghe gọi mà sinh ra, đánh rơi Hỗ Phi xuống dưới.
Cỗ trọng lực này lại như hình thành Không Gian Lĩnh Vực khiển cho động tác của Hỗ Phi bất kệ là từ hướng nào đều phái chịu lực cản lớn lao.
Thấy Hỗ Phi còn muốn phản kháng, Trấn Thiên Tháp trong Thủy Hồn Giớii của Dương Phàm "bá" một tiếng, hiện lên trong lòng bân tay.
Bảo tháp đen thui hình xoắn ốc chợt lóe hào quang sặc sỡ hóa thành một ngọn tháp lớn cao mấy trăm trượng, "Ẳm" một tiếng ép Hỗ Phi xuống dưới.
Hỗ Phi mặc dù lực lớn vô cùng nhung cũng không thể đánh vỡ bảo tháp cấp bậc Bán Tiên khí này.
Trấn Thiên Tháp Ngay cả lực lượng phong ấn đểu có thể trấn áp và hoàn xung, có thể thấy được độ cứng cùng lực lượng.
Hỗ Phi cám giác lực lượng mình phát ra bị Trấn Thiên Tháp giám bớt thật lớn.
- Không ngờ là Bán Tiên khí...
Đám người Dư trường lão đang xem cuộc chiến ớ gần tự nhiên là giật mình không nhỏ.
Dương Phàm bấm pháp quyết. lực lượng Tiểu Luân Hỗi tăng thêm vào trên Trấn Thiên Tháp, công kích của Hỗ Phi hoàn toàn bị bó qua.
Cùng lúc đó. trong Trấn Thiên Tháp truyển đến một lực hút không hiểu, lập tức hút Hỗ Phi biến mất.
Nguyên lai lúc luyện chế Trấn Thiên Tháp, có thêm vào tài liệu hệ không gian.
Lúc ban đầu Đặng Thi Dao dung hợp trận pháp không gian dùng để chuyển dời cùng hấp thu lực lượng.
Tuy nhiên, theo hai người lần lượt rèn luyện cùng cải thiện, bén trong bảo tháp đã hình thành một Không gian Lĩnh vực có thể dùng để trấn áp địch nhản.
Dương Phàm không nghĩ tới nguời đẩu tiên tháp này trấn áp lại là Hỗ Phi.
Hỗ Phi vào lúc mất lý trí lại kiệt lực. bị Dương Phàm trực tiềp tran áp thu vào.
- Các hạ thật sự là đại năng, không ngờ thu phục vêu vật lợi hại như vậy.
Đám người Dư trướng lão vội vàng tới gân. nói lời cảm tạ.
- Xin hói tôn tính đại danh các hạ, là vị đại năng nào Ngoại Hài vực?
Trong đám người một lão đạo râu tóc bạc trắng đi ra nhìn chẳm chẳm Dương Phàm, bộ dạng có chút kinh ngạc nghi ngờ không chắc chắn.
Dương Phàm vừa thấy lão đạo râu tóc bạc trắng này không khỏi chấn động:
- Đại trướng lão.
Người có thể khiến Dương Phàm gọi là Đại trướng lão tự nhiên là rất ít.
Mà ớ Ngoại Hải vực, lại chi có người trước mắt: Bạch Vũ lão tiên.
- Thật là ngươi... Dương trường lão!
Thần tình Bạch Vũ lão tiên ngạc nhiên vui mừng, khó có thể tin.
Dương Phàm cũng kinh ngạc vô cùng, không nghĩ tới lại gặp Bạch Vũ lão tiên ớ Ngoại Hải vực dưới tình huống như vậy.
Ngoại Hải vực rộng lớn cỡ nào. có thể gặp lại cố nhản đích xác không dễ dàng, phẩn nhiêu càng là một loại duyẻn phận.
Hai người vội vàng đi tới một chỗ nói chuyậi với nhau.
Bạch Vũ lão tiên ngạcnhiẻn nói:
- Làm sao Dương Dược sư lại biến thành bộ dáng này? Nếu không phải bẩn đạo rất quen thuộc với ngươi, lại thêm suy tính từ Tiên Diễn Đại Đạo Pháp thì cũng không thê xác định là ngươi.
- Chi là biến cố thôi diễn công pháp...
Dương Phàm đơn giản nói rõ một chút.
Sau khi hói han, Dương Phàm mới biết được Tiên Đạo Thiên Tông ớ Thiên Phong đại đảo vực là đại tông phái số một số hai.
Ngay cà Đại đáo chủ vùng hài vực này đều xuất thân từ Tiên Đạo Thiên Tông.
- Thi ra là thế.
Dương Phàm đột nhiên hiểu ra, hiểu được vì sao Dư trướng lão còn có Bạch Vũ lão tiên đều ở vùng hái vực này.
Bới vi Thiên Phong đại đảo vực có thể nói chính là địa bàn của Tiên Đạo Thiên Tòng.
Hai người cách biệt vài trăm năm không gặp, sau khi gặp lại đương nhiên có rất nhiều lời muốn nói.
- Dương đạo hữu, chúng ta tìm một nơi yên tĩnh nói chuyện.
Bạch Vũ lão tiên mang Dương Phàm đi tới một tửu lâu trên một hòn đảo ờ hài vực gần đó, hai người uống rượu tâm tình.
Mà đám người Dư trường lão nhìn theo hai người Dương Phàm rời đi. trợn mắt há hốc mỗm.
- Đại năng già này không ngờ cùng nhận biết với Bạch Vũ lão đầu.
Một trâng tiếng ngạc nhiên vang lên.
- Hắn dĩ nhiên là Dương Phàm kia, khi nào lại trờ nên cường đại như thế?
Trong lòng Dư trường lăo càng thêm khiếp sợ. vội vàng phái người đi bâm báo việc này cho Tỏng chủ.
Dương Phàm cùng Bạch Vũ lão tiên nói chuyện một hỗi, nói lên những việc đã trải qua của mình.
Thật lâu sau. Dương Phàm mới nhớ tới Hỗ Phi trong Trấn Thiên Tháp.
- Thả ta ra ngoài.
Hỗ Phi ớ trong Không gian Lĩnh vực của Trấn Thiên Tháp, điên cuồng đập phá.
- Ha ha, tiểu ngoan hầu, ngươi đánh đủ chua?
Thanh âm hơi mang theo vẻ trêu cợt của Dương Phàm rơi vào trong tai Hỗ Phi.
Hỗ Phi ngẩn ra:
- Dương lão đại... Là ngươi?
Sau khi thẩn niệm giao lưu. hắn nhận ra Dương Phàm, nghẹn họng trân trối:
- Nhưng, làm sao ngươi biến thành tiêu thí hài rồi?
Dương Phàm nghe vậy, sắc mặt trầm xuống.
Tiểu thí hài?
Sắc mặt Dương Phàm trầm xuống, hừ lạnh nói:
- Ngươi vẫn ớ trong tháp một đoạn thòi gian, học thu liễm khí tức đi. Dủ sao nơi này là địa bàn nhân loại, thả ngươi đi ra không chừng lại gâv náo loạn.
- Dương lão đại... Mau thả ta ra ngoài đi.
Hỗ Phi muốn khóc không xong, chi có thể ớ lại trong Trấn Thiên Tháp.
Dương Phàm cùng Bạch Vũ lão tiên tiếp tục trò chuyện, hiểu biết tìrih huống của nhau.
Bạch Vũ lão tiên sau khi tiến vào Ngoại Hải vực, trong mấy trăm năm liền tấnchức đến Hợp Thẻ trung kỳ, hiện nay là một Chấp sự cao câp của Tiên Đạo Thiên Tỏng, Ngày sau còn có không gian thăng tiến một bước.
Dù sao cũng là cường giá đinh của đất liền, vị trí độ cao vượt xa người thường, cho dù đến Ngoại Hải vực, chi cẩn có thời gian cũng không phải kẻ yếu.
Trong lúc hai người tâm tình, Dương Phàm từ nơi Bạch Vũ lão tiên biết được không ít bí tân Ngoại Hải vực. khiến hắn được lợi không nhỏ.
Tuy nhiên sau một lát, tiếng xé gió liên miên không ngừng, một lão già ỏ bào mang theo mấy chục tên tu sĩ chấp pháp đinh cấp hạ xuống tửu lâu này.
- Ngũ đáo chủ?
Bạch Vũ lão tiên nao nao, bước lên mấy bước thi lễ. hơi có một tia cung kính.
Lăo già ô bào này có tu vi Hợp Thể hậu kỳ. chắc là đảo chủ hòn đào này.
- Đại đảo chủ có lệnh muốn gặp vị Dương đạohữu này. người khác nhanh chóng lui ra.
Trên người Ngũ đảo chủ phát ra một cồ tinh thẩn uy áp không thể làm trái, khiến chúng tu sĩ trong tửu lâu kinh hãi run sợ. vội vàng độn ra tứ phía.
- Thiên Phong đại đào chủ?
Ánh mắt Dương Phàm nhin sang Bạch Vũ lão tiên, mang theo một tia dò hòi.
- Đại đảo chủ kỳ thật chính là Đại trướng lão của Tiên Đạo Thiên Tòng, tu vi đạt tới Độ Kiếp Ky...
Bạch Vũ lão tiên hơi lo lắng nói:
- Tiên Đạo Thiên Tòng đối vói việc Vạn Diễn Thái thượng tông chủ ngã xuống ớ đất liền vẫn carih cánh trong lòng, đối với Dương đạo hữu có địch ý không nhỏ. Đại đào chủ này muốn tới gặp ngươi, chi sợ không có ý tốt.
Điểm này Dương Phàm tự nhiên hiểu được. Chi là hiện tại hắn đối với cường giá cấp bậc Đại đảo chủ này cũng không có nhiều kính sợ đáng nói.
- Dương đạohữu thực lực bất phàm, nếu có nắm chắc ứng phó cao nhản Độ Kiếp sơ kỳ, tự nhiên có thê lưu lại. Nếu không địch lại, không bằng nhân cơ hội nàybò chạy.
Bạch Vũ lão tiên để nghị.
Lúc trước trên đảo kia lão cũng chứng kiến thực lực của Dương Phàm, đánh giá ít nhất co thể chống lại cường già cấp bậc Đại đào chủ.
- Độ Kiếp sơ kỳ? Hẳn là có thể ứng phó một hai người!
Dương Phàm dường như không xác định nói.
Một hai người?
Bạch Vũ lão tiên ngẩn ra: Toàn bộ Thiên Phong đại đảo vực này. đạt tới cấp bậc Độ Kiếp Kỳ cùng chi hai người mà thôi. Nói cách khác, Dương Phàm trong phạm vi hải vực trăm ức dặm này cơ bán có thê đi ngang, trừ khi gặp phái cường già cấp bậc Vực Chủ.
Mà cường giả cấp bậc Vực Chủ cực ít, trong mấy chục đại đảo vực mới có thể sinh ra một người.
Vút Vút Vút!!!
Càng Ngày càng nhiều tu sĩ chấp pháp chạy tới. chừng hon trăm người vây quanh tửu lâu nho nhỏ này tầng tảng lóp lớp.
Sắc mặt Ngũ đảo chú kia lãnh đạm, lúc nói chuyện với Bạch Vũ lão tiên cũng có vẻ không mặn không nhạt.
Hai mắt Dương Phàm khẽ híp. nhìn ra Tiên Đạo Thiên Tòng này đối với hắn thật là đến với ý không tốt.
Tuy nhiên như vậy cũng tốt, hắn cách giai đoạn Độ Kiếp Chứng Quá còn có một khoáng cách, cần tôi luyện càng nhiều, khiến Tiêu Luân Hôi càng thêm tinh tiến.
Không bao lâu, trong hư không lại sáng lên mấy trăm đạo độn quang, khí tức sắc bén sát phạt cuôn cuộn mãnh liệt bao phủ tới, khiến cho hòn đảo cỡ trung này có một loại cảm giác mua gió sắp tới hít thớ không thông.
- Đó là Thiên Phong Vệ!
Tu sĩ trên đảo nhìn chẳm chẳm mấy trăm tên tu sĩ chấp pháp mặc ngân bào trên bẩu tròỊ mặt lộ vẻ hoảng sợ.
Rất nhiều Thiên Phong Vệ vây quanh một xe ngựa xa hoa, ờ phia chân trời đẳng vân giá vũ mà đến thanh thế to lớn, khí thể khiếp người.
Xe ngựa xa hoa không ngờ từ hai con giaolong thất cấp kéo, tiếng rồng ngâm vang vọng bâu tròi.
Sau khi xe ngựa xa hoa hạ xuống, từ trong đi ra một nữ tử hoa phục cùng một đạo sĩ áo bào tím tiên phong đạo cốt.
Nữ nhản hoa phục mơ hỗ đi lẻn một bước, khí thể ung dung cao quý, có một loại trên cao nhin xuống. Mà đạo sĩ áo bào tím kia thẩn tháinhàn nhã. khóe miệng mim cười, ánh mắt không chút dao động đảo qua hai nguời Dương Phàm.
- Bái kiến Đại đảo chủ, tông chủ.
Bạch Vũ lão tiên vội vàng thi lễ. có vài phẩn lo lắng không vên.
Lão cũng không nghĩ tới Đại đảo chủ cùng tông chủ. hai vị cao nhản Độ Kiềp Kỳ của Thiên Phong đại đảo vực này không ngờ đồng loạt tới.
Bới vậy có thể thấy được Tiên Đạo Thiên Tòng này đổi với Dương Phàm là thế nhất định phải bắt.
- Đuồi tất cả tu sĩ trên đảo!
Nữ nhản hoa phục cao quý lãnh diễm ra lệnh một tiếng, tu sĩ trên đảo tứ tán mà đi.
- Bạch Vũ, ngươi cũng lui xuống đi. Chúng ta cùng với Dương tông sư. lãnh giáo một
chút.
Đạo sĩ áo bào tím cười ha ha nói.
Trước khi đi Bạch Vũ lão tiên liếc mắt nhin Dương Phàm một cái.
- Không nghĩ tới Dương tông sư chấn động Ngoại Hài vực lại giống như một đồng tử luyện đan trong phủ đệ Bản đảo chủ.
Khóe miệng nữ nhân hoa phục mim cười, mặt ngoài có vài phẩn khinh thị cùng trừo phúng Dương Phàm, nhung bên trong thẩn thức gắt gao tập trung, cẩn thận vô cùng.
Tu sĩ chắp pháp tuy bao vây một vòng, nhung tu sĩ đinh cấp bên ngoài đảo thông qua thẩn thức vẫn có thể xem xét trạng huốngbẻn này.
Dương Phàm không chút để ý nói:
- Nhị vị vì sao mà tới? Nếu chi vẻn vẹn là cái chết của Vạn Diễn tiên sinh, chi sợ cũng không đến mức như thế. Dù sao Dương mỗ cũng không phái hung thủ trực tiếp hại chết Vạn Diễn tiên sinh, nhiều nhất chi là thấy chết không cứu mà thôi.
Đạo sĩ áo bào tím tươi cười ấm áp, thẩn thức truyền âm nói:
- Dương tông sư là người hiểu chuyện. Giao ra Thiên Nhất Hồn Thủy, Hoàn Hồn Pháp Đàn còn có càng trọng yếu là Tụ Lôi Đinh!
Trong con ngươi trong trèo lạnh lùng của nữ nhân hoa phục cũng hiện lên một tia chờ mong hung phấn.
Thiên Nhất Hồn Thủy, Hoàn Hồn Pháp Đàn. Tụ Lôi Đinh!
Nhữngbảo vật này có loại nào không làm cao nhản Độ Kiép Kỳ kích động đó mắt?
- Cũng tốt. hôm nay liền dùng hai người các ngươi lập uy. Nếu không ngày sau tùy tiện đụng tới hai tên tiêu lâu la đêu dám ớ trước mặt Dương mỗ hoành hành không cổ kỵ.
Khóe miệng Dương Phàm mim cười, giọng điệu đột nhiên t hay đổi:
- Hai người các ngươi cùng lên đi, hoặc là dùng chiên thuật biên người!
Dương Phàm bình thản thong dong nói.
Lời nói vừa ra. tất cà tu sĩ đểu ngần ra.
Tu sĩ đinh cấp xem cuộc chiến ngoài hòn đảo cũng đểu trợn mắt há hốc mỗm.
Tất cả mọi người nhìn chẳm chẳm đứa trẻ bảv tám tuổi này. ớ trước mặt hai cao nhân Độ Kiếp Kỳ lại vui mừng không sợhãi, giống nhưdạo chơi.
- Bắt giết một tiểu dược đồng ngươi, một mình bản đảo chủ là đủ rồi.
Nữ nhản hoa phục mặt như sương lạnh, cười lạnh một tiếng.
- Đại trướng lão cẩn thận.
Đạo sĩ áo bào tím cũng chính là tông chủ Tiên Đạo Thiên Tông lập tức khiến tu sĩ khác ròi khói ngoài vạn dặm.
Dương Phàm cùng nữ nhản hoa phục từ từ bay lên trời cao, lên đinh tầng mây.
Nữ nhân hoa phục vung một tay, một cây gậy trúc mảnh khảnh xanh bóng hiện lẻn trước mặt, cong tay khẽ búng, trên cây gậy trúc dâng lẻn một vùng sóng gợn màu xanh, cơn lốc cuôngbạo trong khoánh khắc xé nát hết thảy trong thiên địa.
Dương Phàm chi cảm thấy trong gió lốc có vô số lười đao sắc bén như châm nhỏ cùng không gian sóng gợn kết hợp lẫnrihau sinh ra uy lực hủy thiên diệt địa.
Thực lực nữ nhân hoa phục này so vói Bồng Sơn đại đảo chủ còn hơn một bậc, khó trách có thể đồng thời đảm nhiệm hai chức vị thực quyền Đại trướng lão Tiên Đạo Thiên Tông cùng với Thiên Phong đại đảo chủ.
Dương Phàm chi cười dài trong con lốc hùy diệt, bộ dạng nhàn nhã.
Không thấy hắn sử dụng bất kỳ Pháp bào phòng ngự nào. lực lượng Tiểu Luân Hỗi vận chuyển ngoài thân, mơ hỗ có thể thấy được một tia hào quang xanh biếc lóng lánh chảv quanh, trong sáng tối luân chuyển lại tỏa ánh sáng nhạt bảy màu.
Xa xa nhìn lại. quanh thản Dương Phàm giống như có một bánh xe vô hình đang chậm rãi vận chuyển, hết thảy lực lượng sau khi tiếp cận đều trờ nên thong thả, rồi sau đó như cây cối xuân đi đông đến. héo rũ như hoa tàn.
- Đây là công pháp gì, lại quy dị nhưthế...
Đạo sĩ áo bào tím đang xem chiến phía dưới kinh hãi không thôi.
Chẳng những hắn như thế. đám tu sĩ đinh cấp đang xem chiến ờ hải vực chung quanh cũng kinh dị không thôi.
Loại công pháp này gần như chưa từng nghe nói.
- Thẩn thông của Dương Phàm này khi nào trờ nên đáng sợ như thế?
Sắc mặt Dư trướng lão cùng La Tinh đểu có chút trắng bệch.
Đối mặt vói cơn lốc hủv diệt của Thiên Phong đại đảo chủ này. cho dù là ngàn vạn tu sĩ đểu chi có đường tan thành mâv khói.
Đổi lại bất kỳ người nào trong bọn họ. chi sợ Ngay cả kiên trì một hiệp đểu không được.
- Bằng vào lực lượng một mình đại đảo chủ. chi sợ không phải đối thủ của Dương mỗ.
Dương Phàm lạnh nhạt cười, lòng bàn tay hiện lên một cổ Kinh, sau khi quán chú lực lượng Tiểu Luân Hỗi, hào quang từ ảm đạm trờ nên sáng ngời, sau đó phóng ra một luồng hào quang rực rỡ.
PHổc!
Cột sáng hủy diệt màu trắng trực tiếp đánh tan cơn lốc, tập trung khu vực của nữ nhân hoa phục, muốn thuấn di đểu không có khả năng. Còn nữa, cành giới của Dương Phàm thậm chí còn cao hon nàng.
Nữ nhản hoa phục chấn động, trên hoa phục trên thân hiện lênmột bóng chim phượng tròng rất sống động, không chi là tâng phòng hộ kiên cổ càng khiến pháp lực thân thông tăng vọt. Câv gậy trúc xanh bóng trong tay chợt xoay tròn tốc độ cao. không ngờ hình thành một mặt kính màu xanh huyễn lệ sáng ngời rung động.
Phốc... Ầm!
Thản thông chùm tia sáng của cổ Kinh đánh trúng mặt kính màu xanh này phát ra một tiếng vang.
Rất nhanh, nữ nhản hoa phục kêu một tiếng đau đớn. uy lực thẩn thòng cổ Kính kia vượt qua tướng tượng, cây gậv trúc xanh bóng lay động mành liệt, ngừng xoay tròn. Một vùng tirih quang màu trắng va cạm cùng một chỗ với bóng phượng quanh thân nàng.
Phanh... Ẳm!
Bóng phượng trên thân nữ nhân hoa phục chấn động mành liệt, thân hình lắc lư như muốn rơi.
Bá! Vút!!!
Dương Phàm lướt tới một bước, thừa thắng xông lẻn!
Baba! Ầm ẩm!
Lực lượng Tiểu Luân Hỗi liên miên không ngừng đánh 1'a, hai chướng hai quyển dùng chiêu thức giàn dị tự nhiên đánh cho nữ nhân hoa phục liên tục lui về phía sau, mặt ngọc trắng bệch. "Oa" một tiếng, phun ra một búng máu.
- Không tốt!
Đạo sĩ áo bào tím phía dưới kinh hô một tiếng, không ngờ Dương Phàm ớ một điểm cao về cảnh giới, dùng phương thức đơn giản nhưvậy đánh bị thương đại đảo chủ.
Bá!
Hắn thi triển thuật Thuấn di, như tia chóp ặp tới ý đồ nghĩ cách cứu viện nữ nhản hoa phục.
Ằm!
Ý niệm Dương Phàm khẽ động, không gian trọng lực cùng bao phủ hai người vào trong.
Không gian trọng lực hắn lĩnh ngộ ẩnchứa pháp tắc không gian nhất định, tuy rằng không thể hoàn toàn ngăn cản Thuấn di, nhung là chợt tập kích có thể cắt ngang thẩn thông Thuấn di.
Tuy 1'ẳng Thuấn di chi là một chóp mắt. nhung thuật này cũng không phải không cần thời gian chuảnbị.
Nhân cơ hội này. lòng bàn tay Dương Phàm hiện lên một tòa bảo tháp đen thui, lực lượng Tiểu Luân Hỗi bỗng nhiên rót vào trong, biến lớn hai ba trăm trượng, từ trên trời giáng xuống, hung hăng rơi xuống.
Thẩn thòng của Bán Tiên khí lại thêm ý cảnh Tiểu Luân Hỗi đồng loại tập trung khu vực hai người.
- A!
Hai cường già Độ Kiếp Kỳ thẩm nghĩ không tốt. một bóng đen từ trên trời giáng xuống, uy lực vô cùng vô tận áp bách không gian chung quanh, Ngay cà Thuấn di đểu không thể thi triển.
Hai người biết Dương Phàm có Bán Tiên khí nhưng không dự đoán được loại thần thông bảo tháp đáng sợ như vậy.
Ằm!
Hai người chi có thể dùng pháp lực khổng lồ ngạnh kháng Pháp bảo. lại bị Trấn Thiên Tháp ép tới sắc mặt trắng bệch, khóe miệng tràn ra vết máu.
Nữ nhản hoa phục cùng đạo sĩ áo bào tím, hai vị cao nhân Độ Kiếp Kỳ duy nhất của Thiên Phong đào vực ờ dưới thần thông vô thượng Bán Tiên khí Trấn Thiên Tháp oanh kích, mạnh mẽ chống đỡ, khóe miệng đổng loạt trừo vết máu.
Ngàn vạn tu sĩ phụ cận hòn đảo nhin thấy tinh cảnh này. khiếp sợ đến tuyệt đinh.
ở trong trời cao sóng biển quav cuồng, tẩngmâv bị đánh tan, vạn dặm không mây.
Phía trên bảo tháp dạng xoắn ốc cao tớimấy trăm trượng kia có đứng một đứa trẻ tám tuôi. sắc mặt lãnh đạm, một chân đạp ớ trên đinh bảo tháp, hờ hững nhìn xuống hai tu sĩ Độ Kiếp Kỳ gắt gao chống đỡ phía dưới.
Thật sự khó thể tin tướng, lực ép hai cường giả Độ Kiếp Kỳ dĩ nhiên là một đứa trẻ như
vậy.
Dương Phàm vận chuyển lực lượng Tiểu Luân Hỗi tới cực hạn, thẩn thông tran áp trên Trân Thiên Tháp từng đợt lại từng đợt đẩy lên tới đinh.
Hai tu sĩ Độ Kiếp Kỳ sắc mặt táinhợt. trong mắt đểu là kinh hãi.
Dương Phàm này chẳng những thực lực bán thân mạnh hơn bọn họ. Ngay cả Pháp bào đều vượt xa bọn họ. Chẳng những có được kỳ vật thượng cổ Tụ Lôi Đinh, còn có bào tháp Bán Tiên khíkhôngbiết lai lịch.
Lấy lực lượng hai tu sĩ Độ Kiếp Kỳ liên thủ, cũng chi có thể miễn cưỡng chống đỡ bào tháp áp chế.
Dương Phàm cũng cám nhận được một cỗ áp lực, muốn đánh chết hai người liên thủ hợp kích này chi sợ khó khăn không nhỏ, cũng phái trừ một cái giá nhất định.
- Hai người các hạ tôn là cao nhản Độ Kiếp Kỳ Ngoại Hải, không phải tự tin bắt giết Dương mỗ, cướp lấy Tụ Lôi Đinh sao?
Dương Phàm đứng trên bảo tháp, lạnh lùng cười.
Hắn tính toán dựa theo tình huống mà quyết định, có nên trả một cái giá nhất định chém giết hai nguời này hay không.
Đạo sĩ áo bào tím cười khổ nói:
- Thần thông của Dương tông sư, dõi mắt khắp Ngoại Hải vực này cũng là kỳ sĩ khó gặp. Hai người bần đạo tự thẹn Không bẳng, vẫn xin giơ cao đánh khẽ.
Nữ nhân hoa phục sắc mặt khó coi, lại chi có thể nhíu mày. trong lòng sợ hãi, không dám phát một lời.
Xem ra thực lực Dương Phàm đã xâm nhập tâm thẩn hai người, cho dù liên thủ cùng không có khả năng thủ thắng, mà chiến thuật biênngười ờ trước mặt cao thủ trình tự này căn bản không có ý nghĩa, chi là gia tăng hi sinh vô ích.
Dương Phàm trầm ngâm một lát. hai người phía dưới trong lòng không yên, trán đổ mỗ hôi lạnh.
Dù sao giờ phút này chiếm cứ thượng phong tuyệt đổi chính là Dương Phàm, bọn họ đã ớ tình thế cá nẳm trên thớt.
- Ta cùng Tiên Đạo Thiên Tông cũng không có đại cừu sinh từ, không đến mức không thê không dôn hai người các ngươi vào chỗ chết. Nhưng Dương mỗ yêu câu các ngươi hiện tại lấy tâm ma thề. từ nay về sau không nên có bất kỳ mưu đổ gì với Dương mỗ cùng với người có liên quan.
Dương Phàm quyá định cho bọn họ một cơ hội. nhung nhất định phải hạ lời thề tâm ma.
Hai người nhìn nhau, âm thầm thớ dài, chi đành thẩn niệm truyền âm, hạ lời thể tâm ma.
Bọn họ đã hiểu được thực lực Dương Phàm vượt xa bọn họ. nếu một người riêng lé sẽ có bảy tám phản chém giết, mà hai người liên thủ cũng chi có ba bổn phản cơ hội giữ mạng.
Dương Phàm khoát tay, thu hỗi Trấn Thiên Tháp, cũng không ngại thả Hỗ Phi ra.
- Cạc cạc... Dương lão đại. vừa rồi đánh nhau không ngờ không cho ta ra.
Hỗ Phi xoa xoa tay. lại hoạt động gân cốt một chút, không có ý tốt nhìn phía hai cao nhản Độ Kiép Kỳ.
Nữ nhân hoa phục cùng đạo sĩ áo bào tím lòng còn sợ hãi, bị con ngươi màu tím của Hỗ Phi nhìn chẳm chẳm, toàn thán không được tự nhiên.
Bên cạnh Dương Phàm này không ngờ còn có một cường giá yêu tộc như vậy, trong lòng bọn họ lại phát lạnh.
Rồi sau đó đạo sĩ áo bào tím này mim cười yêu cẩu hai người đi Tiên Đạo Thiên Tông làm khách.
- Dương mỗ đã sớm ròi khói Tiên Đạo Tông, từ nay về sau cùng Tiên Đạo Thiên Tông cũng không có liên quan gì.
Dương Phàm cũng không chút hứng thú.
Bạch Vũ lão tiên cười nói:
- Không bẳng Dương đạohữu ớ lại Thiên Phong đảo. dõi mắt Ngoại Hải vực, có thể uy hiếp với hai người các ngươi, đã ít lại càng ít.
Dương Phàm vốn hành sự điệu thắp là chính, không muốn đáp ứng, nhưng đột nhiên linh quang chợt lóe. lại sinh ra một kế.
- Được, ta liền đi Thiên Phong đào ở một đoạn thời gian.
Trong lòng Dương Phàm thẳm nghĩ: "Ta quang minh chính đại hiện thản Ngoại Hải vực, xem đến cùng có người nào mưu đồ khôngtốt vói ta!"
Hắn tính toán đi trước một bước, dẫn tẩt cả người có địch ý với mình ra ngoài sáng.
Đi tới một nơi. Dương Phàm thu Hỗ Phi vào Tiên Hồng Không Gian, cũng cho hắn ănba quả tiên quả.
- Tiên quả!
Hỗ Phi vẻ mặt hưng phấn, một hơi ăn sạch ba quả. bắt đẩu bế quan tu luyện.
Dương Phàm thì bắt đẩu thực hiện kế hoạch của mình.
Mưu kế này tự nhiên có mạo hiểm, nhung là bản tôn Dương Phàm chi ẩn nấp ờ nơi bí mật.
Nháy mắt thời gian nửa năm trôi qua. Dương Phàm ớ Thiên Phong đảo cũng được vài tháng.
Đển một ngày, hắn ngồi xếp bẳng trong mật thất rồi sau đó vận chuyển thần thông Tiểu Luân Hỗi. tâm hôn xám nhập thòi không hồn loạn, bày ra thiên cơ hư hư thật thật.
Rồi sau đó, Dương Phàm trốn vào trong lòng đất. biến mất khỏi Thiên Phong đảo.
Thay vào đó là một con rối thế thản không khác gì bản tôn Dương Phàm.
Khí tức con rối thế thân giồng Dương Phàm như đúc. lại có già tượng thiên cơ phụ trợ, gần nhưkhôngmột kẽ hớ, khó thể thăm dò.
Để con rối thế thán ớ lại Thiên Phong đảo, bản tôn Dương Phàm đã trốn kỹ.
Ý nghĩa của con rối thế thân là vì hấp dẫn những người có mưu đồ với Dương Phàm.
Là bán tôn, hắn nấp ớ trong chỗ tối. xác định mình ờ Ngoại Hài vực rốt cục có địch nhân chân chírih nào không thể thoát khói.
Thời gian từ từ trôi qua. nháy mắt đã qua hai năm.
Trong lúc này, Dương Phàm ẩn nấp tiềm tu ớ một nơi bí mật gần đó, Hỗ Phi ờ trong Tiên Hông Không Gian tiêu hóa hiệu lực ba quả tiên quả.
Quá nhiên, trong ba năm này, nguời bái phòng Dương Phàm cũng không ít.
Bao gồm cả Vực Chủ hài vực tiên vụ này đều phái sứ giả tới đây giao thiệp với Dương Phàm.
Nhưng là người đến bái phóng không ai có thể nhìn ra hư thật của Dương Phàm.
Trước đây chuyện Dương Phàm lấy lực bán thân toàn thắng hai vị tu sĩ Độ Kiếp Kỳ khiến hắn nổi danh Tâv Hài Vực.
Thực lực kinh thế hãi tục như thế. tuy là Ngoại Hải vực cũng hiếm có người nào dám tới trêu chọc Dương Phàm.
Lại thêm Ngoại Hải vực tuy nhiều cường giả, nhưng có thể làm đến cướp đoạt trắng trọn cùng không có nhiều.
Cho nên. Dương Phàm gặp phải không ít cường già ý đồ giao dịch Tụ Lôi Đinh, Thiên Nhất Hôn Thủv. nhung không có gặp người dám cướp đoạt trắng trọn.
Dương Phàm thực kiên nhẫn, vẫn lẳng lặng chờ đợi.
Trời không phụ người có tâm.
Một Ngày này, một bóng người khô gầy đầu đội nón tre đi tới Thiên Phong đáo cầu kiến Dương Phàm.
Trong động phủ.
Dương Phàm nhin kỹ người trước mắt, vừa nhin khuôn mặt dưới nón tre, trong lòng khẽ kinh hãi.
- Chúng ta chưa từng gặp mặt... Nhưng là Dương tông sử hẳn là nhận thức bổn vu.
Bóng người khô gầy gỡ nón tre xuống, lộ ra một khuôn mặt xấu xí khô quắt.
Thanh âm hắn trầm thấp, dường như từ thòi không không phải nơi này truyền đển.
- Vu Tôn các hạ, ngươi không giòi đối kháng lực lượng cũng dám tới đây trực diện nói chuyện với ta.
Dương Phàm tặc lưỡi kỳ quái.
Khuôn mặt xấu xí khô quắt này lẩn đẩu tiên chứng kiến trong hiện thật, nhưng lại quen thuộc như thế.
Nhớ Ngày đó ờ Đại Tần, Dương Phàm bị đối phương tính kế tầng lớp, nếu không có Vũ Văn Hâm giúp đỡ, chi sợ cũng cửu tử nhất sinh.
- Bản tôn cũng không đặt tự thản vào chỗ chết.
Vu Tôn từ từ ngồi xuống, lạnh nhạt nói:
- Huống chi. ngồi ớ chỗ này cũng không phải thế thán các hạ sao?
Dương Phàm không khỏi thẩm than: Vu Tòn này từ thượng cổ tồn tại tới nay, cẩn thận cùng giả dối của hắn ai có thê bì.
Nghĩ đền hòm nay tới gặp mặt hắn cũng là thế thán của Vu Tôn.
Nói cách khác, giờ phút này gặp mặt trong động phủ đểu là thế thán của hai nguời.
Đây là một cuộc cờ ngang tài ngang sức.
- Vu Tòn các hạ. Khi nào thì xác định ớ lại nơi này chi là thế thân của Dương mỗ?
Ánh mắt Dương Phàm chợt lóe nói.
- Lúc trước chi là đoán, khi ta nhìn ngươi cái nhìn đẩu tiên lại càng thêm xác định.
Vu Tòn từ đầu đến cuối đểu không nhanh không chậm, giọng điệu lại chuyển:
- Hôm nay. không phái tới đổi kháng cùng Hông Tôn các hạ. mà là vì theo đuôi ích lợi chung của chúng ta.
- ích lợi?
Dương Phàm ha ha cười, ý bảo hắn tiếp tục nói.
- Trung tâm của ích lcri này chính là Thần Huyết trong Huyết Nhật Điện!
Vu Tôn lẳng lặng nhìn Dương Phàm.
- Ngươi nói tới Thuế Thiên Nghịch Thần Huyết?
Dương Phàm lạnh nhạt cười.
- Đây là trạng thái cuối cùng của Thẩn Huyết, vì sáng tạo ra thản thể Tiên Thiên Ma Thản mạnh nhât siêu việt thấy giới. Huyết này bòn vu không dám mưu đô nhúng chàm. Mà là Nghịch Tiên Huyết cùng Nghịch Linh Huy á thấp hơn một chút, cũng là kỳ vật thế gian, có thê cho sinh linh binh thường có được tu chất Thán thú thậm chí là siêu cấp Thán thú.
Trên khuôn mặt xấu xí của Vu Tôn lộ ra một tia hưng phấn không thể ức chế.
Nghĩ tới hắn tinh thòng bói toán, bố cục tính toán, đoán trước tương lai nhưng là chung quy không có lực lượng thuộc về chính mình.
Lực lượng! Lực lượng tuyệt đổi có thể khiến bất kỳ tính toán nào hóa thành hư ảo.
Một khi có thể khiến chính mình có được tư chất cùng tiềm lực Thần thú. hắn sẽ giống như Dương Phàm đồng thòi vượt qua hai loại hệ thống, trớ thành nhản vật Chí Tôn vô địch thất giới.
Nghịch Linh Huyết... Nghịch Tiên Huyết? Thuể Thiên Nghịch Thần Huyết?
Dương Phàm trầm tư. lúc trước hắn ờ trong Cừu u Ma Công chiếm được Thứ phẩm Nghịch Linh Huyết, có thê gia tăng thực lực thật lớn trong thời gian ngắn, hơn nữa ờ một trình độ nhất địrih khiến thể chất t hay đổi.
Bới vậy có thể đoán được lời nói của Vu Tôn hẳn không phải giả đối.
Nhưng là vì sao Vu Tôn biết những tin tức cụ thể này?
- Xem ra các hạ đã hợp tác cùng u Ảnh Ma Chủ?
Dương Phàm vẻ mặt bình thản nói.
Vu Tòn cùng không phủ định, ánh mắt nhìn chẳm chẳm Dương Phàm:
- Dương Phàm, bán vu xác định ngươi là nhân vật có được khá năng sáng tạo tương lai vô hạn, đồng thời là quái thai vượt qua hai loại hệ thống. Nếu ngươi có thể hợp tác, bán vu phụ tá, liên minh của chúng ta sẽ là vô địch!
Nói tới đây, có thể nhìn thấy một chút kích động cùng thẳng thắn thành khẩn trên mặt Vu Tôn.
Đúng vậy, chi cẩn lôi kéo Dương Phàm gia nhập liên minh bọn họ. chẳng những ít đi một địch nhân đáng sợ nhất càng có thể khiến kế hoạch tiến hành thuận lợi, hơn nữa trong nhất giới cũng không còn người nào có thê chống lại bọn họ.
Đây cũng là nguyên nhản chuyến này Vu Tôn không tiếc tới đây gặp Dương Phàm.
Dương Phàm cười dài nhin hắn:
- Đúng vậy. nếu như đểu mời Vô Song, Hỗ Phi, Thiên Thu Vô Ngân lại, liên minh của các ngươi có phải càng thêm hoàn mỹ không sứt mé hay không?
- Đúng đúng. Nếu đểu mòi những đại năng nghịch thiên này tới, trong nhất giới sẽ không có đối thủ chân chính!
Vu Tòn mừng rỡ như mớ cờ trong bụng.
Tuy nhiên khi hắn nhìn đến nụ cười lạnh trên khóe miệng Dương Phàm, tuơi cười trên mặt lập tức đọng lại.
- Đạo không đồng không thể hợp mưu. Kế hoạch đoạt thiên mưu hai sinh linh thất giớii, Dương mỗ càng không có bất kỳ hứng thú nào...
Dương Phàm lãnh đạm nói.
- Dương Phàm, vì sao ngươi cố tình muốn là địch với chúng ta!
Vu Tôn không khói nghiến răng nghiến lợi. Đối mặt với nhân vật vượt qua hai loại hệ thống, hắn cảm giác vô lực sâu sắc.
- Không có nguyênrihân. Tuần hoàn tự nhiên, không gò bó chính là đạo của ta.
Trong mắt Dương Phàm nở rộ hào quang u lãnh, một chướng đập tới đánh nát thân thể Vu Tôn.
Tiếng kêu thảm thiết của Vu Tòn vang vọng khu vực này:
- Dương Phàm... Ngươi sẽ hối hận!
Một chướng đánh gục Vu Tôn, trên mặt Dương Phàm không có bất kỳ một tia vui mừng, ngược lại càng Ngày càng trớ nên ngưng trọng.
Cũng như hắn chi dùng thế thản ờ lại Thiên Phong đảo. Vu Tôn là nhân vật kéo dài từ thượng cổ đến nay, lão bất tử từng tính kế Chân Tiên Chân Ma, cẩn thận cùng giả dối không nguời sánh kịp.
Vu Tôn cũng sẽ không đặt bản thản vào hiểm cảnh cùng tử địa, Vu đạo bói toán của hắn khiến chính hắn có độ cao như vậy.
Chi riêng Vu Tôn, Dương Phàm cũng không sợ hãi. Dù sao hắn cũng vượt qua hai loại hệ thống, cảm quan thòng thiên địa, cảm ứng thiên cơ rất mạnh.
Nhưng là sau khi Vu Tôn liên thủ u Ảnh Ma Chủ, sẽ có được năng lực điên đảo nhất giới.
- Hai tên Chuyên âm mưu này. một tên khó choi hơn một tên. Hiện tại hai tiện hợp bích, Ngay cà ta đều sẽ bị nguy...
Dương Phàm chìm vào trầm tư ngắn ngủi.
Điểm khó chơi của u Ảnh Ma Chủ là có được thản thể gần như không hoàn toàn bị hủv hoại trong nhất giớii, bán thân nắm giữ nhiều bí tân, vẫn ẩn nấp ớ chỗ kín. Hắn chính làmột bóng ma âm hôn không tiêu tan.
Vu Tôn cũng không đặt bản thân vào hiểm cảnh, thông qua vô hình thiên cơ lại có thể đảo điên vương triều tu tiên, tính kế Chân Tiên Chân Ma.
Hai người này có đặc điểm chung, cẩn thận giả dổỊ đềulà nhản vật tồn tại từ thượng cổ tới nay.
ờ dưới vận mệnh vô hình an bài, Dương Phàm trờ thành địch nhản hàng đầu hai ké âm mưu kia kiêng kị nhất.
- Trước phong ấn tầng thứ mười, nhất định phái nghĩ biện pháp hoàn toàn gạt bó hai kẻ này. Nếu không tuy ta phi thăng trong lòng cũng không vên.
Dương Phàm âm thẩm hạ quyết tâm.
Mặc kệ hai ké âm mưu này khó chơi bao nhiêu. Dương Phàm đểu tin tưởng vững chắc mình có thê đánh bại bọn họ. cuối cùng hoàn toàn gạt bỏ.
Có lẽ trong nhất giới, bất Kỳ người nào đều khó thể làm được điểm này.
Nhưng Dương Phàm vượt khỏi hai hệ thống, có được mười tầng phong ấn, nắm giữ Tiểu Luân Hỗi, tìm hiẻu đạo Đại Luân Hỗi, đã định trước không có bất kỳ thiên địch nào.
Con rối thế thân ớ lại Thiên Phong đào như trước, Dương Phàm lại bàv ra nhiều tầng thiên cơ già đối. bán tôn cùng những thiên cơ già dối cùng đặt ờ thế gian.
Trong lúc này. Dương Phàm cảm ứng được thăm dò thiên cơ của Vu Tôn đổi với mình lại cực kỳ cẩn thận, đểu là dấu vết chợt lóe rồi mất khiến hắn không có khả năng phán kích.
Sau khi tiến vào Ngoại Hài vực. Vu đạo bói toán của Vu Tòn dường như cường đại hon khi ớ đất liền không chi mười lẩn.
- Đàm phán không thành, liền muốn đẩv ta vào chỗ chết sao?
Dương Phàm cười lạnh trong lòng, bản tôn của hắn đã ròi Thiên Phong đảo đi về địa vực khác của Tây Hải Vực rộng lớn.
Trong lòng hắn lại đang cân nhắc phải như thế nào mới có thể nắm chắc to lớn giết chết Vu Tôn.
Cuối cùng cho ra kết luận, nếu một mình hắn ra tay, xác suất thành công chi khoảng ba phần, hơnnữa phải trả một giá lớn.
Nếu thêm Vô Song, hẳn là vượt qua năm phẩn.
Nếu như có thể liên thủ thêm Tinh Tôn, như vậy nắm chắc tám phẩn trớ lẻn.
Chi là Vô Song không chút tin tức, khôngbiết tĩnh tu nơi nào. Mà Tinh Tôn ờ Tinh Thần Tháp Cực Bắc. quá mức xa xôi.
Một Ngày này. Dương Phàm cuối cùng lại tìm được một hài vực thiẻnnhiên có thể ngăn cản thiên cơ.
Vùng hải vực này vừa khéo ỡ trung tâm tám hòn đảo. hàng năm sương mù.
Dương Phàm chìm trong đáv biển sâu, bắt đẩu tĩnh tu tìm hiểu.
Hắn suy đoán, Vu Tôn muốn phá được nhiều tầng thiên cơ giả dối kia cùng vói xác định vị trí của mình ít nhất phải thời gian hai mươi năm.
Đây cũng là điểm Dương Phàm cực kỳ kiêng kị ỡ Vu Tôn. Có thể dùng phương thức huyền bí khó lường xác định vị trí đổi phương.
- Thòi gian hai mươi năm, ta cũng thiết yếu cân nhắc mớ phong ấn tầng sáu.
Dương Phàm đắm chìm trong lĩnh ngộ cùng hoàn thiện muôn vàn chi tiết thôi diễn đại đạo.
Vào lúc Dương Phàm tìm hiểu trong đáy biển. Hỗ Phi trong Tiên Hồng Không Gian cơ bản đã tiêu hóa lực lượng ba quả tiên quả, thực lực vượt xa Độ Kiếp sơ kỳ bình thường, thậm chí có thê khiêu chiến cường giả cấp Vực Chủ.
Chi là cảnh giới của Hỗ Phi không đủ cao cho nên không thể khiến lần thiên kiềp đẩu tiên phủ xuống.
Hắn tự nhiên không có khả năng tĩnh tu như Dương Phàm mà thường xuyẻn ớ Tiên Hồng Không Gian luận bàn cùng Thạch Thiên Hàn.
Thạch Thiên Hàn ớ trong không gian ma vực. thể chất biến dị thật lớn. giờ phút này đã có thê sánh ngang Thán thú bình thường, lại vượt qua một lần thiên kiếp, thực lực tăng mạnh.
Cho nên, lúc đẩu chiến đấu. Hỗ Phi căn bản không phải đổi thủ của Thạch Thiên Hàn, bị đánh đập kêu gào thám thiết.
Dương Phàm không khói ngạc nhiên thán phục thực lực của Thạch Thiên Hàn. ở trong không gian ma vực không ngừng chém giết chiến đấu. từng bước tiến hóa tăng cường.
- Thạch Thiên Hàn này, vài trăm năm không gặp, lại mạnh nhưvậy rồi!
Hỗ Phi thật sự bị đá kích, không ngờ Ngay cà phần thân của Dương Phàm đều không đánh được.
- Thạch Thiên Hàn ớ một không gian đặc thù chém giết ma luyện, tất nhiên thực lực rất cường đại.
Dương Phàm trầm ngâm nói.
- Không gian đặc thù gi? Ta cũng muốn đi!
Hỗ Phi hung phấn xoa tay.
Dương Phàm nhắm mắt lại, cảm ứng thiên cơ. thật lâu sau mới lắc đẩu nói:
- Không gian này chi sợ ngươi không thể đi vào.
Đây là một loại trực giác sau khi hắn cảm ứng thiên cơ. Một khi có "
Người từ bên ngoài
" Hỗ Phi này vào không gian ma vực kia, rất có khá năng kinh động đến người nắm trong tay không gian kia.Cứ như vậy, Hỗ Phi ngoài thời gian tu luyện. cứ mỗi một tháng khiêu chiến Thạch Thiên Hàn một lân.
Thạch Thiên Hàn có thể nói là cấp bậc Độ Kiềp trung kỳ. sánh ngang cùng Vực Chú. Nhưng sau khi thản thể tiến hóa có thể so với Thẩn thú, trải qua vô số chém giết khiến sức chiến đấu hon xa cùng cấp.
Cho nên. Thạch Thiên Hàn giờ phút này ngay cả Dương Phàm đối mặt cũng rất khó chiến thắng.
Tuy nhiên, Dương Phàm sắp chuẩn bị mớ tầng phong ấn thứ sáu.
Rốt cục đến một ngày, đáv biển nơi Dương Phàm tĩnh tu sinh ra một cồ khí tức kinh thiên, khiến sinh linh trong hải vực phạm vi vài vạn dặm cảm thấy áp lực không vên không hiểu.
Phổc!.. Ti!!! Một tiếng, lực lượng tầng phong ấn thứ sáu phóng thích ra, thòng qua Trấn Thiên Tháp hoàn xung, suy yếu đến không được một phẩn mười, rồi sau đó phârứióa thành từng dòng chảv dài chảy đi các nơi thản thẻ Dương Phàm.
Dương Phàm biết mình nhất định không thể tiêu hóa tất cả lực lượng trong phong ấn
Cho nên, đại bộ phận lực lượng bị hắn chậm rãi rót vào hải vực chung quanh.
Mờ ra phong ấn tầng sáu. đây là năm thứ mười lăm Dương Phàm tìm hiểu lĩnh ngộ ớ hài vực này.
Một khi vượt qua thời gian hai mươi năm, có khả năng bị thẩn thông của Vu Tôn xác định vị trí đại khái.
ờ sâu trong cơ thể. viên quang cầu xanh biếc lóng lánh sinh ra sau khi vẫn Hoa héo tàn, trong hào quang mù mịt. mông lung không rõ. chợt nhin qua giống như một câv táo xanh.
Quang cầu xanh lóng lánh này phù hợp với điểm giới hạn của Địa Hồn Căn cùng Thủy Hồn Giới, sáng tối không ngừng, giống như trái tim đang đập. dường như đang nuôi dường cái gì.
ở vị trí đặc thù này. lục cầu trong suốt hấp thu lực phong ấn biên độ lớn.
Dưới lực lượng phong ấn tẩy rửa, càng ngày càng ngưng thật, cũng dẩn dẩn lớn mạnh.
Lúc đầu ngưng thật nén ép thành lớn như hạt đậu. rồi sau đó lớn như quả nho. màu xanh biếc dẩn chuyển thành màu xanh.
ờ trong hào quang rực 1'ỡ mờ nhạt, phảng phất có thể nhìn thấy một "
quả non
" màu xanh.
Dương Phàm hưng phấn trong lòng, loại dấu hiệu này chứng minh hắn cơ hỗ bước vào giai đoạn Độ Kiếp Chứng Quà.
"
Quả non
" màu xanh lớn bẳng quả nho này hẳn là hình thức ban đẩu của Chứng Quả Kỳ.
Mấy tháng sau. Dương Phàm chung quy hấp thu lực lượng phong ấn giới hạn cao nhất, lực lượng còn lại rót vào hải vực, bâu trời chung quanh.
Điều này cũng tạo nên vùng hái vực này trờ thànhmột vùng cấm địa. Ngay cả tu sĩ đinh cấp cũng không dám dễ dàng tiếp cận. lại càng không dám đi sâu thăm dò.
Bới vì vùng hải vực này thi thoảng sinh ra không gian sóng gợn, đại năng già phóng đoán có khe không gian không ổn định, nếu tùy tiện tới gần hơn phần nửa là cửu tử nhất sinh.
Lúc này quả non màu xanh được dựng dục trong cơ thể Dương Phàm quanh quẩn trong hào quang rực rỡ.
Quả non màu xanh này dựng dục hồn lực cùng pháp lực tinh nguyên một đời của Dương Phàm, áp súc lực lượng của ba cây Hoán Thiên Nha.
Dương Phàm ngạc nhiên phát hiện, ngay cả Địa Hồn Căn cùng Thủv Hồn Giới hiện tại. hai cỗ lực lượng to lớn này đểu đại lượng rót vào quả non màu xanh.
Theo thời gian, Ngay cả Địa Hồn Căn cùng Thủv Hồn Giới đểu có khá năng bị hút sạch.
- Ta hiện tại đã bước vào giai đoạn Độ Kiếp Chứng Quả.
Dương Phàm lộ ra nụ cười.
Đối với hắn mà nói, Độ Kiếp Chứng Quả có thể coi như một giai đoạn.
Bới vì trong lúc này. Chứng Quá đã hiện ra mô hình, đồng thời Dương Phàm cảm ứng được thiên uy lớn lao trong vũ trụ rộng lớn, lòng có kính sợ dấu hiệu đại biểu thiên kiếp.
Tu sĩ Độ Kiếp Kỳ. cho dù đối với thiên địa vũ trụ này cùng có kính sợ không hiểu. Đây không chi bời vì linh hôn cùng thiên địa phù hợp cao độ. mà càng bới vì thiên kiếp sắp tới.
- Thiên kiếp, cho dù ta tu luyện không phải cảnh giới binh thường, cũng sẽ phải đối mặt thiên kiếp.
Dương Phàm hít sâu một hơi.
về phẩn thiên kiếp khi nào sẽ tới, cùng với cảnh giới của Dương Phàm có liên quan. Một khi hắn bước vào cảnh giới cao hon, chắc chắn trải qua thiên kiếp.
Rồi sau đó một đoạn thời gian, Dương Phàm bắt đẩu thăm dò năng lực mới của Độ Kiếp Chứng Quả.
Đặc điểm lớnnhất vẫn là phù hợp với thiên địa. Dương Phàm tự nhiên hiểu được rất nhiều pháp tắc trong thiên địa này, dường như thấy được chúng tồn tại trước mắt. thấy được, sờ được.
Còn nữa là cảnh giới Tiểu Luân Hỗi vừa lên một tầng, dung hợp hoàn mỹ cùng quả non màu xanh này.
- Nếu đã như thế. ta liền gọi nó là Luân Hỗi Quà.
Dương Phàm nhin kỹ quả non màu xanh màu sắc mê lv trong cơ thể, lấy cho nó một cái tên hoàn toàn mới.
Luân Hỗi Quả, vừa đại biểu cảnh giới Tiểu Luân Hỗi, cũng đại biểu kéo dài Đại Luân Hỗi.
Hô!
Ý niệm Dương Phàm khẽ động, hồn lực cùng tinh nguyên bên trong Luân Hỗi Quá vận chuyển với phương thức huyền ào khó lường. Dương Phàm cảm giác bán thân giống như bước vàomột vùng thiên địa hoàn toàn mới. cảm quan mò tới thòi không hồn loạn, cảm ứng đối với thiên địa càng thêm mãnh liệt.
Bá!
Dương Phàm trực tiếp biến mất tại chỗ.
Ngay sau đó. hắn trống rỗng xuất hiện ờ một hoang đào ngoài vạn dặm.
Thuấn di!
Điểu này khiến Dương Phàm hơi ngạc nhiên vui mừng, nhung cũng không cám thấy bất ngờ. Đây chi là không gian huyên diệu tự nhiên lĩnh ngộ ra sau khi tiến vào giai đoạn Độ Kiếp Chứng Quả.
Vào lúc Luân Hỗi Quả chậm rãi vận chuyển. Dương Phàm cảm giác minh nhu có thể nhìn thấu không gian, trong tầm nhìn hiện lên một quang giới trong suốt.
Hơn nữa Ngay cả không gian cũng hình thành liên kết. có dao động.
Ánh mắt Dương Phàm chăm chú nhìn một con phi ưng ngoài mấy chục dặm, chậm rãi đua tay ra.
Đột nhiên, con phi ưng kia nhưđịnh thản giữa không trung.
Mà Dương Phàm chi là đua một bàn tay. lại vận chuyển pháp tắc không gian khu vực kia. vây khốn phi ung.
Loại cảnh giới cùng thủ đoạn này so với tu sĩ Độ Kiếp sơ kỳ không biết cao minh hơn bao nhiêu lẩn.
Dương Phàm không khòi so sánh mình với tu sĩ Độ Kiếp trung kỳ đã vượt qua một lần thiên kiếp. Luận thiên địa huyên ào. tuyệt đổi không kém.
Khác biệt duy nhất là Độ Kiếp trung kỳ trải qua thiên kiếp tẩy rửa, trong linh hồn ẩn chứa ý chí thiên uy, thẩn thòng công kích đều cường đại đáng sợ, giơ tay nhấc chán hủy thiên diệt địa. như thiên uy phủ xuống.
Ngay khi Dương Phàm thăm dò nghiên cứu huyển diệu cùng lực lượng của Luân Hỗi Quả. trong đáy biển phát ra tiếng nổ vang mãnh liệt.
"
Ầm
" Hỗ Phi lao ra mặt biển, hai mắt sáng quắc có thẩn, lại thớ hồng hộc ngẩng đẩu nhin phía thiên hư. do dự không chắc nói:- Dương lão đại... Dường như ta phái độ thiên kiếp!
Tiếng nói vừa dứt, trong không gian vũ trụ bắt diệt kia một cồ thiên uy che phủ trời đất buông xuống vùng hải vực này.
- Quả thật là thiên kiếp!
Dương Phàm biển sắc. Thiên kiếp của Hỗ Phi này lại tới nhanh nhưvậy.
Khi Dương Phàm tìm hiểu tu luyện cùng với hấp thu lực lượng tầng phong ấn thứ sáu. Hô Phi ăn ba quá tiên quả, liên tiêp đại chiến cùng Thạch Thiên Hàn.
Lúc đẩu Hỗ Phi hoàn toàn không phải đối thủ của Thạch Thiên Hàn, nhưng Hỗ Phi dù sao là Thẩn thú siêu cấp. lại thêm tiềm lực của tiên quả, mỗi tháng khiêu chiến một lần tuy là mình đây thương tích nhưng lại khiên thực lực hắn Ngày một tiên bộ.
Một đoạn thòi gian gần đây. Hỗ Phi một mực tĩnh tu trong đáy biển, không ngờ một lần thành công đột phá tinh thẩn gòng cùm xiềng xích.
Nhìn kiếp vân từ trên tròi giáng xuống, Dương Phàm từ từ thờ dài. Thiên kiếp của Hỗ Phi khiến hắn trờ tay không kịp.
Sớm biết như thế, hắn nhất định sẽ đưa Tụ Lôi Đinh cho Hỗ Phi mượn dùng từ trước đó.
Ba!
Dương Phàm vận chuyển lực lượng của Luân Hỗi Quà, một chướng vỗ vào lưng Hỗ Phi.
Hỗ Phi chi cảm thấy một cỗ lực lượng huyền diệu, chàv khắp toàn thân, tinh khí thẩn trong khoành khắc xông lên tới đinh cực hạn, đạt tới độ cao trước nay chua từng có.
ờ dưới trạng thái này, hắn tuy vượt cấp khiêu chiến nhưng đều có vài phẩn tin tướng.
Lôi điện vờn quanh kiếp vân trên đinh đầu. thiên uy vô hình bao phủ vùng hải vực này, Ngay cà cách hàng trăm vạn dặm, tu sĩ đinh cấp đều có thể cảm ứng được dấu hiệu thiên kiếp bên này.
Đặc biệt là tu sĩ Độ Kiép Kỳ. cảm ứng thiên kiếp càng thêm mẫn cảm. khoảng cách rất xa xôi đều có thể cảm thấy được.
- Với thực lực của ngươi, lại thêm bản thân nắm giữ thẩn thông lôi hệ. Độ lẩn thiên kiếp đẩu tiên hẳn là không khó.
Dương Phàm vọt ra một bên cười.
- Cạc cạc cạc... Thiên kiếp. Hỗ gia tới đây.
Hỗ Phi dưới uy áp bao phủ thiên địa này không ngờ còn có vài phẩn hưng phấn, ớ tại chỗ giương nanh múa vuốt.
Theo Dương Phàm biết, lẩn thiên kiếp đẩu tiên tồng cộng giáng xuống ba lượt thiên lôi. Mỗi một lượt, uy lực đểu hơn gấp đôi.
Ằm ầm!
Rất nhanh đạo thiên kiếp thứ nhất giáng xuống. Lôi quang màu tím to bẳng nắm tay từ trên trời giáng xuống, uy lực tuyệt luân ép tới hai người duới kiếp vân khó mà thớ nổi.
Ngao... Hống!
Hỗ Phi rít gào một tiếng, thân thể bồng dưng cất cao biến thành Thạch hầu kim cương cao tới mười trượng, giơ song chướng, hung hăng giao kích cùng với lôi quang màu tím.
Ầm... Roẹt roẹt...
Lôi quang vờn quanh, gần như vùi lấp Hỗ Phi.
Sau một hơi thờ. thân thể hoàn hảo không tổn hao gì của Hỗ Phi hiện ra.
Dương Phàm sờ mặt cười, Hỗ Phi chẳng những chống cự đại bộ phận thiên lôi mà lạicòn hấp thu một ít bộ phận tinh hoa thiên lôi.
- Ha ha ha... Trong phạm vi Thiên Cốc hải vực ta không ngờ có đại năng độ thiên kiếp.
Một giọng nói vang vọng tiêu sái từmột phía hài vực truyền tới.
Bá!
Dương Phàm vừa mới đua mắt nhìn, một nam nhân huyển V cao lớn uy phong đứng ớ bên cạnh, hai mắt như điện, một cỗ thiên uy vô hình trổng rỗng buông xuống.
Điểu này làm cho Dương Phàm thẩm giật mình. Người này không ngờ là cường giả vượt qua một lẩn thiên kiếp, thực lực hẳn là tương đương với nam nhản mặt hoa lúc trước giao thủ với Hoàng trướng lão ớ Trúc Lâm Đảo.
Lúc trước, tình cành hai cao nhản Độ Kiếp Kỳ giao chiến, ý chí thiên uy phủ xuống, uy lực cường đại phá hủy toàn bộ Trúc Lâm Đảo hiện lên rõ ràng nhu mới trong đẩu Dương Phàm.
Cường giả cấp bậc này chi vẻn vẹn đứng bên cạnh, Dương Phàm đểu giống như bị thiên uy bao phủ, tinh khí thẩn suy yếu thật lớn.
Hoàn hảo hắn nắm giữ lực lượng Tiểu Luân Hỗi. lập tức khiển mình thay đổi đến đến đinh.
-ồ?
Nam nhân huyền V này nhìn chẳm chẳm Dương Phàm một cái. một thiểu niên tuổi chừng mười một mười hai lại có thê chống cự ý chí thiên uy cùa hắn.
- Ngươi là Dương Phàm!
Ánh mắt nam nhản huyền V đột nhiên sáng ngòi, ngược lại mừng thẳm nói: "
Tin tức quả nhiên không sai
".Dương Phàm lập tức sinh ra cảm ứng: Vu Tôn kia còn đáng sợ hơn trong tường tượng, nhanh như vậy liền xác định được vị trí của mình.
Người trước mắt hơn phần nửa là cường già cấp Vực Chủ, hắn hon phần nửa không biết Vu Tôn, lại bị đối phương dùng thiên cơ vô hình làm quán cờ. mục đích là vì tra ra vị trí cụ thể của Dương Phàm, tốt nhất là có thể lọi dụng quân cờ này đánh thương nặng hoặc chém giết Dương Phàm.
- Xin hòi các hạ là người phương nào?
Dương Phàm đã làm tốt để phòng.
Bỡi vi Hỗ Phi đang độ thiên kiếp, hắn tuyệt đổi không thể bò chạy một minh.
Sau khi bị thiên kiếp tập trung là không thể tránh né. cho dù thực lực Hỗ Phi mạnh tới đâu sau khi vượt qua thiên kiềp cũng sẽ nguyên khí đại thương.
- Ta chính là Vực Chủ của Thiên Cốc hài vực này.
Nam nhản huyền y này chi nói ra danh hiệu, một cỗ ý chí thiên uy to lớn vô tận giống nhưsóng lớn đánh vào thân thê Dương Phàm.
Nếu là trước khi bước vào Độ Kiếp Chứng Quả. Dương Phàm đối mặt với lực lượng cấp bậc này nhất định bị thiệt. ít nhất phải một phen khổ chiến. Còn nếu muốn chiến thắng, rất khó rất khó.
Nhưng mà nay trong thản thể Dương Phàm ngưng kết ra Luân Hỗi Quả, đối mặt với trùng kích từ ý chí thiên uy to lớn kia, chi cần vận chuyển Luân Hỗi một lẩn. liền suy yếu hơn phản nửa.
Luân Hỗi Quả khiển linh hồn của Dương Phàm gần như hoàn thiện, gần nhu phù hợp hoàn mv vói thiên địa. lực phòng ngự cực kỳ cường đại.
Ưu thế về thiên uy ý chí của cường giả Độ Kiếp trung kỳ lập tức không còn chút nào.
Thiên Cốc Vực Chủ cảm giác người trước mắt giống nhu một vùng thiên địa luân hỗi, ý chí thiên uy của hắn đánh vào bị từng đợt luân hỗi giám yếu, căn bán không thể sinh ra ảnh hưởng với Dương Phàm.
- Không hổ là nhân vật cấp bậc tông sư. tự mờ ra con đường tu luyện công pháp.
Thiên Cốc Vực Chủ tán thướng nói.
- Thiên Cốc Vực Chù, muốn mượn cơ hội này đến giao dịch Tụ Lôi Đinh của Dương mỗ sao?
Dương Phàm lạnh nhạt cười.
- Giao dịch hay không, hoàn toàn quyết định bói Dương tông sư. Nếu các hạ nguyện ý, bổn tọa nguyện ý lấy ra một thanh Bán Tiên khí dựng dục hon vạn năm để trao đổi.
Thiên Cốc Vực Chủ thu hỗi ý chí thiên uy. trên mặt cười tươi.
Trong lòng hắn đã hiểu được chính mình mặc dù vỏ tinh biết được Dương Phàm ớ nơi đây. nhung xem từ cảnh giới đối phương giờ phút này. nếu muốn giết người đoạt bảo. cơ hội rất nhỏ.
- Bán Tiên khí?
Ánh mắt Dương Phàm rung động, trong lời nói của Thiên Cốc Vực Chủ này vị tất không có ý uy hiếp.
Cho dù đại bộ phận cường giả Độ Kiếp Kỳ cũng rất khó có được một món Bán Tiên khí.
Thiên Cốc Vực Chủ này nói rõ Bán Tiên khí chính mình dựng dục hơn vạn năm, nói rõ thực lực cường đại của mình..
Nếu Dương Phàm thức thòỊ liền lấy Tụ Lôi Đinh ra giao dịch., dù sao cho dù là Tụ Lôi Đinh, cấp bậc nhiều nhất cũng chi tương đương với Bán Tiên khí.
B án Tiên khí đã là cực hạn luyện khí của nhân giới có thể đạt tới. thường thường pha một chút tài liệu thượng giới.
- Thật có lỗi. Bán Tiên khí Dương mỗ cũng có.
Dương Phàm khéo léo chối từ.
Ánh mắt Thiên Cốc Vực Chủ thoáng ngưng, sắc mặt hơi trầm xuồng. Là cường già cấp Vực ChiỊ còn phải đối mặt với hai lần thiên kiếp có thê nói cửu tử nhất sinh.
Nếu có thể lấy được Tụ Lôi Đinh, tương đương vói một con át chủ bài giữ mạng, gia tăng thật lớn xác suất thành công.
Cho dù mạo hiểm cũng phải chiếm được.
Hắn hít sâu một hơi. trong lòng bàn tay xuất hiện một cái bát sắt.
Bát!
Dương Phàm vẫn là lẩn đẩu tiên nhìn đến loại Pháp bảo hình thái này.
Bát sắt kia ở trong tay Thiên Cổc Vực Chủ lớn dẩn rồi sau đó đào ngược trong hư không, giống nhu một cái chảo sắt thật lớn. cũng không ngừng khuếch trương. Xem thanh thế, lại giống như muôn che phủ thiên địa.
Trong lòng Dương Phàm khẽ kinh hãi, một quầng sáng mờ màu đen hoàn toàn ngăn cách khu vực hai người.
- ở trong Thiết La lĩnh vực của tạ các hạ đã là chim trong lồng.
Thiên Cốc Vực Chủ nói như nắm chắc phần thắng trong tay.
Dương Phàm cảm nhận được ý chí thiên uy ngưng kết cả khu vực, dùng lực lượng tinh thẩn vô hình đánh lên thân thể mình.
Quầng sáng mờ màu đen trên đinh đầu càng khiến cho hắn lợi dụng thiên địa pháp tắc bị trói buộc thật lớn.
"
Ầm
" một tiếng. Thiên Cốc Vực Chủ nhanh như chóp một thủ chưởng lớn màu đen từ trên tròi giáng xuống, gắt gao giam cẩm hư không, chộp tới Dương Phàm.
Hơn nữa, quầng sáng mờ màu đen dung nhập thiên hư kia. từng chút thu hẹp lại. mơ hỗ có thể nhìn thấy hình dạng bát sắt.
Lực lượng Tiểu Luân Hỗi trong cơ thể Dương Phàm vận chuyển để cao lực công kích lên tới đinh, một quyên đánh qua mang theo không gian sóng gợn hình nắm tay.
Đem quyển kình cùng không gian dao động hoàn mỹ phù hợp, lại thêm sau khi cách không đánh đi, lực lượng vẫn còn không ngừng tăng lên.
Ầm!!!
Thủ chướng lớn màu đen bị đánh tan, thân hình Dương Phàm vững vàng tại chỗ. mà thẩn sắc Thiên Cốc Vực Chủ kia đại biến. Hắn tuyệt đối không nghĩ tới lực lượng của đối phương có thể đối kháng cùng cấp bậc Vực Chủ.
Tốc độ trưởng thành cùng quá kinh người!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro