Chương 3: Căn nhà hoang
Nó bất ngờ, cúi xuống nắm cái quần tính khéo lên thi Việt đã choàng tay ôm chặt nó, khéo nó ngã xuống. Tâm khéo phăng cái quần ra khỏi người nó.
Ha ha ha. – Ba con ngời kia cười.
Luân dí chân lên con cu nó.
Con cu cứng nhắc vậy em trai. – Luân mỉa mai.
Mấy anh trả em cái quần đi. – Tiến năn nỉ.
Cu bự vậy cái quần chật lắm. – Chà sát chân lên cu, Luân nói.
Thôi em chịu khó ở chuồng dề nha. – Việt nói.
Con cu đang rất nứng vì cái thứ hồi nãy Tiến hít, làm cho người nó rân rang, rồi đôi chân chứ đấy lên con cu nó, sợ ai thấy cái cảnh này nó van xin.
Mấy anh trả em cái quần đi, em hứa sẽ ngoan nghe lời mấy anh. – Tiến van xin
Chắc chứ. – Bóp mỏ thằng tiến lại, Luân nói.
Nuốt 1 ngụm nước bọt tọt xuống cổ họng, Tiến sợ hãi.
Hay bây giờ anh chạy ra quán nhậu gần đây kéo hết đàn ông về đụ em được không. – Luân hỏi.
Tiến hoảng hồn, bần thần.
Sao chịu không, không thì ở chuồng về. – Luân nói vào.
Nó sợ hãi không thứ gì che hạ bộ mình về lại căn nhà, nhưng nó sợ hơn khi đàn ông xỉn vào đụ nó. Nó đã từng thấy anh rể nó xỉn vào đụ chị hai nó, sự mãnh liệt của người đàn ông, kèm theo hơi bia trong mình, chưa kể quán nhậu hải sản biết bao đồ bổ, sự dâm dực còn tăng gấp bội, rồi cái quán có bao nhiêu người đàn ông trong đó, nó vã hết mồ hôi, đâu cũng là cửa tử. Nhưng ở chuồng vẫn đỡ hơn, nó lắc đầu. Luân lấy cái quần nó quăng thẳng xuống dưới.
Rồi, không đụ thì ở chuồng về. – Luân nói. – Về bây.
Đứng dậy phủi bụi rồi đi, bỏ lại thằng Tiến ngồi bơ vơ với phần dưới không được che chắn.
Cho em cơ hội khác đi. – Tiến la lên.
Quay lại Luân cười nham hiểm, tiến lại gần thằng tiến.
Mấy lầu. – Luân hỏi.
Dạ 3. – Tiến trả lời.
Lôi cái balo đang đeo trên vai ra, đổ ra lẽng kẻng vô số đồ kỳ quái khiến thằng Tiến rùng mình. Nào là roi, là kẹp, dây, rồi cái khoá cu mà nó đang đeo, với vô số đồ đáng sợ đang chờ nó.
Ba lầu tụi anh ba người, mỗi người 1 trò chơi với em ok. – Luân dí sát vào mặt và nói.
Sợ nay còn sợ hơn, họ sẽ làm gì với nó, như vậy chưa đủ thoả mãn họ, mà còn mang nó ra chơi đùa.
Suy nghĩ lâu thế. – Tâm sốt ruột. Về bây để nó đi.
Khoan, em chấp nhận. – Tiến trả lời.
Chắc chứ. – Việt xác nhận.
Dạ chắc. – Tiến mạnh dạn.
Ok vậy bây lựa trang sức cho em nó. –Luân nói
Trang sức, tiến hốt hoảng, trong giao kèo làm gì có.
Xong. – Luân nói
Việt đưa cho nó cái khoá cu, Tâm là cái kẹp ti, còn Luân đương nhiên là cái đuôi. Rồi họ đeo vào cho nó, nó khó chịu khi con cu đang cương cứng lại bị nhốt vô lồng, nhói hết cả đít khi bị cắm cái đuôi, đau rân rang với cái kẹp. Tầng đầu tiên là của Việt, nó sẽ nhận trò chơi từ Việt.
Cầm sẵn cây roi trên tay, cây roi bản dẹt màu đen, nó rùng mình mà muốn có cái quần để mặc thì phải lao đầu, tiến tới Việt và nhận luật chơi.
Tù tì, nếu thua 5 roi thắng không bị phạt, thắng đủ 10 lần coi như qua. – Việt công bố.
Năm roi cho một lần thua, thua chừng chục lần còn gì cái mông, nhưng đã chơi thì phải đánh cược nó biết chấp nhận thôi. Rồi chat chat, 5 roi đầu tiên nó quặng người, mới ván đầu đã thua rồi, nó ôm lấy cặp đít đỏ chót quặng người.
Thua chừng 10 ván tối về nằm sấp ngủ nha. – Việt mỉa mai.
Nó cay lắm, tức lắm lao đầu vô chơi, rồi chat chat thêm 5 cái nữa lại thua, cặp mông nó sưng đỏ tót, nóng rát. Nó đau quá chảy hết cả nước mắt, rồi tiếp tục trò chơi, rồi lại ăn roi. Rồi cũng đủ 10 lần thắng, nó ăn không dưới 30 roi, cặp đít sưng tấy lên, bầm dập, nó nằm chu đít lên mà nước mắt cứ rơi ra, đau quá ngồi gì được nữa, nhưng nó cũn qua được vòng một. Nhưng cái khiến nó sợ bản thân mình hơn, khi mà ăn đòn no nê như vậy mà con cu vẫn cứng nhắc, chiếc khoá cứ giật giật liên tục. Thấy được điều đó Luân hài lòng, thứ đồ chơi bắt đầu có những chuyển biến đúng theo ý nó. Dù sợ sệt nhưng vẫn chấp nhận mọi cuộc chơi, được rồi nó sẽ thành món đồ chơi đúng như những gì Luân cần.
Đi xuống tầng 2, tầng mà Tâm chịu trách nhiệm. Cầm sẵn bộ bài trên, xào liên tục và nói.
Chơi vài ván cào nè, bây giờ ra giá cho một lần chơi, thua hiệp đầu năm cái búng dái, thua hiệp sau tăng lên một cái, và tăng đến khi nào đủ 10 cái là xong.
Như vậy, nó phải chơi đến khi nào ăn đủ 10 cái búng dái mới kết thúc, cặp dái căng tròn của nó sao chịu được những cú búng liên hồi được. Mà lao phóng rồi phải đâm đầu thôi.
Nắm lấy cặp dái dưới cái khoá, phóc phóc phóc, 5 cái búng đầu tiên, nó ôm lấy hạ bộ. Đau điếng hơn những đòn roi khi nãy, đau quá mới 5 cái nó đau vậy rồi, mà cũng ngộ sao chơi 2 trò mà nó đều thua đầu. Nước mắt ngày càng chảy dài, mà con cu lại giật giật trong khoá, nó điên tiết, đau lắm rồi mà còn nứng. Luân cười nham hiểm, chưa đâu thằng Tiến còn yếu lắm nó chưa chịu nổi những cú đau trời thấu đâu.
Rồi ván 2, Tâm thả xuống một nút. Xui dữ vật. – Tâm tiếc.
Cho em nó thở nữa chứ mày búng lòi dái nó hết. – Việt cười.
Nó đang nặng con đầm, con 9, ôi kiểu gì mà ko ăn với hoà, nhưng đời không đẹp như vậy lá cuối lại lên con ách. Nó đừ người, từ ngồi chồm hổm ngồi cái phịch xuống đất, mà cái đuôi lại cấn vào thêm cặp mông đang đau rát mới ăn đòn cọ với thành đất làm nó đau, nó hốt hoảng ngồi dậy.
Việt ôm choàng lấy nó thì thào - Sáu cái tụi anh người hai cái nha cưng.
Nó run bần bất, sáu cái búng vào cặp dái nó liên hoàn sắp tới, phóc phóc, từng người búng vào cặp dái nó, điếng hết cả dái. Thả nó ra quỵ xuống nằm chu đít lên, ôm lấy dái mình, mắt thì chảy hết cả nước, miệng chảy hết cả dãi, đau quá mà. Nhưng khốn nạn thay con cu cứ nứng, cái lồng cứ giật giật và tách thêm 1 bức hình kỷ niệm. Kiểu này chắc sau này nó có hẳn 1 cuốn toàn những hình ảnh nhục nhã của nó.
Bây giờ cũng 9 giờ tối rồi, quán nhậu cứ ra vào. Có nhiều người đi ngang con đường này rồi, Luân bụp miệng nó.
Nãy giờ em la hơi to rồi đó. Muốn người ta thấy em trong hình ảnh bây giờ không. – Luân hỏi.
Nó sợ sệt, lắc đầu. Nhưng em đau quá. – Nó nức nở nói.
Luân lôi ra 1 trái banh ở giữa 1 sợi dây. Tiến tới nó. – Hả miệng ra. Luân ra lệnh. Rồi nhét trái banh vào họng, luồn sợi dây vào phía sau rồi cột lại. Nó không còn lên tiềng được chỉ có thể ư ử. Rồi trò chơi tiếp tục, nó phải ăn đủ những cái búng dài thốn hết cả bi. Rồi ván bài kết thúc khi cái búng thứ 10 hoàn tất. Nó đau quá, điếng qua, hồi nãy chỉ là ở chuồng đi về, giờ cả dái mông đít đầu đau đều thốn, tối nay nó ngủ sao đây, sắp không được, ngửa cũng không yên.
Nhưng chưa xong cái tầng dưới, nơi Luân quăng cái quần nó xuống, cái tâng thằng Luân chủ trì mới là thứ đáng sợ nhất của buổi tối hôm nay.
Đã qua được 2 ải, dù đau đớn thật nhưng nó cũng đã đi được hai phần ba trò chơi rồi, cố ải cuối là nó có được cái quần rồi. Tỉnh táo sau những cơn búng dái, cùng nhau xuống tầng cuối cùng, cũng gần 11h rồi, quán nhậu bắt đầu vắng rồi, thằng Tiến đã bớt đi phần nào lo sợ bị người khác bắt gặp trong hoàn cảnh này. Nhưng nó vẫn ấm ức, đau điếng tới mức độ đó mà con cu vẫn nhô 1 cục trong cái khoá, khiến nó giờ đây cảm xúc lẫn lộn, đau nhưng nứng mà lại khó chịu vì không được cương. Xuống tới tầng 1, đi ra lụm lại cái quần mà Luân đã vứt, tiến lại thằng Tiến Luân cỡi cái bịt miệng.
Nay bắn mấy lầm rồi. – Luân hỏi.
Dạ 2. – Tiến trả lời.
Ba người bắn 2 lần vậy có công bằng không. – Luân hỏi.
Dạ không.- Nói rồi thằng Tiến tới gần Luân.
Cỡi khoá đi em đụ anh cho đủ ạ. – Tiến nói
Một cái đạp như trời váng khiến Tiến ngã ngữa ra sau.
Gì, đụ tao hả, ai cho mà muốn đụ, còn ra lệnh tao mở khoá. – Luân mỉa mai.
Tiến hốt hoảng bò dậy lại gần Luân.
Em xin lỗi. – Tiến quỳ cúi gấp đầu dưới chân Luân.
Dùng chân đẩy đầu thằng Tiến ra phía sau, chân thì chà lên khoá.
Nứng không. – Luân hỏi
Dạ nứng ạ. –Tiến đáp.
Ăn đòn, búng trứng dái mà mày nứng hả. – Luân dí sát mặt nó.
Nó chợt tỉnh, nó đang nói gi thế này, bị những con người đàn ông kia làm nhục mà nó nứng, có cái thằng thanh niên nào nứng dưới sự nhục nhã, đau đớn dâm ô vậy không. Không nó là 1 thằng top nó phải chứng minh quyền lực, chứ đâu phải quỳ sụp dưới chân những con người muốn nhún nhẩy trên con cu của nó.
Thấy nó bần thần, Luân giựt cái kẹo ti ra, Tiến la thất thanh. – Á, á, á đau.
Sao không trả lời. – Luân hỏi.
Dạ em là con đỉ của mấy anh, em nứng lắm, em nứng lắm. – Tiến nói.
Quái lạ 1 cái giựt ti mà khiến nó phải trả lời như không phải là nó. Đau chính cái đau khiến nó phải quỳ lạy, để con người đó đừng giày vò cơ thể nó, nó hiểu rằng giờ nó bướng, nó ngoan cố thì thiệt thòi là nó.
Đưa cho nó cái balo chứa những thứ đồ chơi, Luân lấy lại 3 cây nến trong đó.
Luật chơi, bây h trong ba mươi phút, mày làm sao để xuất tinh được. Thời gian đã trôi qua chính là thời gian mày chịu phạt. – Luân công bố.
Thằng Tiến khá mơ hồ, mặt đăm chiêu. Biết nó sẽ không hiểu luật được đề ra, Luân dí sát mặt nó.
Là nếu như trong vòng 20 phút mày mới xuất tinh, thì hình phạt cho mày là 20 phút, hiểu chưa thứ ngu. - Luân nói.
Dạ hiểu –Tiến gật đầu .
Vậy tháo khoá ra cho em đi. – Tiến hớn hở
Ai nói mày tháo khoá ra xuất tinh. –Luân mỉa mia. – Xuất trong khoá đi cưng.
Tiến đực người, cái gì xuất trong khoá, cương còn không trọn vẹn, lấy gì quay tay mà xuất, bình thường quay tay cũng gần 15 phút, mà cương hết cỡ, phê hết nấc. Giờ gò bó trong cái lồng , chẳng lẽ lây đến khi bắn, mà lây sao bắn được. Thấy Tiến đực người, Luân chỉ vào cái balo. Tiến mở ra lay hoay tìm tòi trong cái balo, toàn những thứ quái lại, nó biết xài đâu.
Luân ngồi nhìn thằng Tiến lò mò cái balo, Luân hiểu ra đâu phải để dễ xuất trong cái khoá, cả một thời gian kiêng quay tay và huấn luyện. Rối đây cái hinh phạt mà Luân đang mong chờ nhất sẽ gần tới, tiếng thằng nhỏ la thất thanh dưới bàn tay của nó.
Chợt nhận ra cái lọ hồi lúc ăn nó hít khiến nó nứng, nó nghĩ chắc hít nhiều sẽ nứng và bắn được. Nó lụi cụi tìm cái lọ, rồi nó lôi ra cái lọ trong balo, nó mở ra hít lấy. Đúng càng hít nó càng nứng, người nó bắt đầu rân rang, nó cầm cái khoá nó lây liên tục, rồi tay lại mâng mê đầu ti xoay liên tục. Con cu nó càng lúc càng nứng trong cái khoá, nó như muốn nổ tung, nó bắt đầu chảy bọt mép, càng lay nó càng nứng, nhưng có bắn được hay không thì chưa biết.
Đối diện Việt và Tâm đang say mê cầm điện thoại ghi lại cái khoảg khắc này, một thằng biến thái ngồi nghịch cu trong nhà hoang, Hình ảnh Tiến như 1 con thú hoang hứng tình, cu nứng bừng bật, tay phải cứ cầm cái lồng nhựa mà sục, lay liên hồi, tay trái se đều hai ti, miệng chảy mép, dưới cái hơi từ cái lọ nó càng nứng.
Rồi hết 30 phút, thằng Tiến vẫn không bắn tinh được, nhưng nó vẫn còn nứng, nó hít quá mà, kích dục cơ thể quá mà. Luân tiến tới đưa cái quần cho nó.
Mặc đi rồi đi về. – Luân ra lệnh.
Tiến bàng hoàng, nhưng mặc vội cái quần vô theo 3 con người kia ra xe rồi chạy về.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro