Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

16♡


Thức dậy cùng tiếng chuông báo thức, duy đưa tay vội tắt đi vì sợ làm cục bông kế bên tỉnh giấc. Ngắm nhìn người nhỏ đang ngủ ngoan trong lòng, nó khẽ đưa tay vén mái tóc xanh neon lòa xòa trước mắt quang anh. Dạo này anh của nó chạy deadline đến mức chẳng có thời gian mà ngủ, hai mắt thâm quầng như gấu trúc. Nhìn mà thương, đã vậy hôm nay quay anh trai say hi thì tối mai quang anh đã lên máy bay qua mỹ. 

Nhìn lượng công việc chất đống mà anh thì ốm lên ốm xuống như vậy. Nó thật sự rất xót nên quyết lần này phải về chung team để còn dễ bồi bổ.

Đặt một nụ hôn nhẹ lên tóc mềm, nó đánh thức anh dậy sau giấc ngủ thật sự đầu tiên trong tuần.

“ dậy đi quang anh ơi, nay có lịch đi quay đó”

“ ưmm-..anh buồn ngụ, duy để anh ngủ đi màa” trùm chăn qua đầu tránh những tia nắng cùng tiếng gọi từ cái đầu xanh dương bên trên. Anh nũng nịu với nó rồi chui tọi vào lồng ngực quen thuộc mà ngủ tiếp.

Ừ thì lâu lắm rồi anh mới được ngủ một giấc như bình thường chứ chẳng phải gà gật trên xe nên nó cũng muốn để anh ngủ lâu nhất có thể. Đắp lại chăn rồi kéo rèm vào cho đỡ nắng, duy bước ra vệ sinh cá nhân và nấu đồ ăn sáng cho cả hai.

Với sở thích của quang anh, ăn sáng là phải ăn món nước. Thế nhưng vì mấy nay lịch quay dày đặc nên bữa sáng của anh thường là cốc cafe cho tỉnh hay ly sữa hoặc trà gì đó, thậm chí có hôm sát quá thì bỏ cả ăn sáng làm duy vừa lo vừa tức mà chẳng làm gì được.

Nên là nhân một ngày được trống buổi sáng để chương trình setup cảnh quay. Duy nó quyết định nấu cho anh một tô phở mà mẹ hà hay làm cho nó hồi xưa.

Dạo chợ vào lúc 8h sáng, thật ra là vì vào siêu thị thì chẳng kiếm được tý quế hồi nào thôi chứ giờ này thì chẳng còn mấy ai đi chợ. Các sạp hàng cũng đã hết những mẻ đồ tươi như ban sớm, nên duy lượn một tí thì đành tấp vào hàng thịt bò quen để mua.

“ cô sáu cô sáu”

“ duy hả con, lâu lắm mới ra mua cho cô á nha. Nghệ sĩ mới nổi có khác”

“ dạ vâng huhu, dạo này cả con với quang anh bận nên mãi mới được hôm ở nhà”

“ cô lại chả hiểu chúng mày quá, may sao hôm nay cô lại còn tý bắp bò tươi này. Lấy rẻ cho hai đứa 5 chục.”

“ úi sờiii, yêu cô sáu số 1. Con gửi tiền ạ”

“ khiếp ạ, cám ơn anh. À mà hàng hồi với quế còn mở bên kia kìa, qua nhanh kẻo người ta dọn hàng bây giờ đấy”

“đúng là cô hiểu con, bái bai cô sáu nhenn”

Đi qua đi lại một hồi cũng đã 8h15, duy nhanh nhảu vác xe về nhà để nấu phở cho kịp.

Cạch-

Mới mở cửa nhà, đập vào mắt nó là hình ảnh quang anh mắt nhắm mắt mở trên sofa,cuộn tròn mình trong chiếc chăn nơi kín nơi hở,hay tay ôm ghì lấy con gấu nhỏ trong lòng.Đặt túi đồ lủng củng vừa mua ở bên ngoài về vào chiếc bàn trên gian bếp nhỏ xinh,đức duy nhẹ nhàng tiến lại gần sofa-nơi có một con thỏ bông đáng yêu đang nằm lim dim,gật gù.Nó khẽ phì cười,vén tấm chăn mỏng đang quấn quanh quang anh,vẫn dịu dàng cất lời.

“Quang Anh ơi,mặt trời lên đến đít rồi đấy,mau thức dậy đi.Em sẽ đi nấu bữa sáng cho anh.”

“khò khòo “

Bất lực ,nó lại để cho người thương của mình tiếp tục rong ruổi theo những giấc mơ,tiến vào bếp bắt đầu nấu bữa sáng.

Lấy từ tủ lạnh một nồi nước hầm xương còn thừa từ đợt nấu canh sườn hôm qua, duy thả vào đó chút gia vị, rang sơ quế và hồi rồi thả vào nồi cùng chút bột ngọt và ngũ vị hương.

Vặn nhỏ lại nồi nước đang sôi, hớt chút bọt trắng nổi trên bề mặt nước dùng thơm ngọt, nó lấy ra chút gừng và hành, bóc vỏ, băm nhỏ rồi phi thơm cùng thịt bò. 

Hương thơm nhè nhẹ của nước hầm xương tỏa ra cả gian bếp,rồi chúng lại đuổi nhau ra phòng khách,nơi có một con thỏ nhỏ vẫn đang say giấc nồng.

Cảm nhận được mùi hương quen thuộc,quang anh từ từ ngồi dậy,dụi dụi mắt rồi hướng về nơi đang tỏa ra mùi thơm ngào ngạt.Nhấc mình dậy khỏi chiếc sofa,anh đi thẳng đến phòng bếp,tay vẫn ôm chặt con gấu bông nhỏ.Bước nhẹ nhàng đến chỗ của đức duy mà không hề phát ra tiếng động nào,quang anh kéo nhẹ gấu áo của nó,kiễng chân lên để nhìn rõ xem mùi hương thân quen đang phát ra từ đâu.

“duy đang làm gì thế ạ?” 

“ Em nấu phở cho quang anh á”

“ngon zaa, iu duy hè hè”

Hựaa, duy chính thức bị tan chảy bởi thỏ con này. Người gì mà dễ thươngg, đáng yêu vô điều kiện như thế???

“ Quang Anh ra bàn ngồi đợi em nha, sắp xong rồi”

“ hongg, anh ở đây cơ”

“ở đây nóng lắmm,ngoan ra kia đợi em”

“hong mà”

Cố chấp, quang anh vòng tay ra ôm duy từ đằng sau, áp cả người vào lưng nó lim dim. Tay vừa ôm nó vừa ôm gấu, anh thích cái cảm giác này.

 Cảm giác của một bữa sáng yêu bình, được thả lỏng để hương nước dùng cùng nước xả vải quen thuộc quyện lại quẩn quanh bên cánh mũi. Được ngủ một giấc dài, tỉnh dậy lại thấy người ấy đang nấu món anh thích nhất, dùng nước hoa mùi anh chọn, được cưng chiều nâng niu.

 Tất cả đều cho quang anh một nguồn năng lượng vô cùng ấm áp, một năng lượng tích cực của sự bình yên, một năng lượng của việc thương và được thương.

Khoảng 15p sau, duy cùng quang anh ra bàn với hai tô phở nóng hổi thơm ngon. Hai tô một bát có hành một bát không từ lâu đã là câu cửa miệng của duy khi bước vào bất cứ quán ăn nào vì đối với anh, hành là thứ mà anh ghét nhất.

“ mời duy ăn ạa”

Nhanh nhảu húp thử nước dùng làm ấm bụng rồi gắp một gắp to, hai cái má bánh bao trắng hồng được độn lên bởi thức ăn ngon khiến quang anh sáng mắt. Tâm trạng như một bước lên mây, nhoẻn miệng cười xinh với người ngồi đối diện.

“ quang anh ăn ngon khôngg”

“ ngon ngon ạ, y chang vị mẹ hà nấu luôn á duy”

“ xờii, zai mẹ hà mà. Ngon thì ăn nhiều vào nhá”

Xác định là quang anh đang ăn ngon, duy mới từ tốn gắp gắp phở đầu tiên cho vào miệng.

Ăn uống và chuẩn bị xong xuôi cũng đã là 9h30, anh và duy xuất phát đến phim trường cùng hai cốc latte, một matcha của quang anh và một cafe của đức duy.

“ hế lô cả nhàa”

Bước vào phòng chờ của nghệ sĩ, tuy còn sớm nhưng mà mọi người cũng đã khá đông đủ tràn đầy năng lượng.

“ lô captainn, vô solo yoyo không”

“ ông anh cứ tháchh, chơi thì chơi”

Vaio chẩu thật chứ? Mấy anh em xung quanh xin đầu hàng bất lực nhìn hai thằng em út đấu yoyo với nhau. Đếch hiểu sao có thể nghĩ tới việc mang yoyo đến tận trường quay

Quang anh quen với sự trẩu này rồi, lắc đầu ngao ngán rồi bước đi đọc sơ qua kịch bản.

Ngày hôm nay sẽ là để chơi game và pick team cũng như dành beat. Theo như được ghi trên kịch bản thì thời gian dự tính sẽ quay đến khoảng 8h 9h tối gì đó.

“ nay làm những gì thế hả anh”

Duy từ bao giờ đã ở sau lưng quang đọc ké. Trận hòa 1-1 vừa rồi làm tâm trạng nó hào hứng hơn phần nào, cười cười nói nói rồi trốn ra đọc kịch bản với anh.

“ nay có pick team nè, chơi game dành beat nữa”

“ nghe là thấy mệt phết rồi đấy”

“ kịch bản có ghi luật chơi không anh”

“ khồngg, ghi mỗi khung thời gian với tên trò à”

“ chậc, chán zay”

“ nhớ về team anh nha cưng”

“ vầngg, không ông lại dỗi như lần trước thì chếtt”

“ biết điều đếyy”

Giỡn thêm chút rồi vào makeup, anh và duy mang hai cái tạo hình khác nhau hoàn toàn luôn. Anh theo style hiphop bình thường quên thuộc còn nó thì lại được theo vibe hoàng tử.

Anh xin công nhận với các bé ở nhà duy hoàng tử đẹp trai lắm nha. Hoàng tử của quang anh.

“ Chào mừng 20 anh trai đến với vòng pick team ngày hôm nay”

________________________________

Quá năng suấttt, khen bé đi ạ đmm. 🙆‍♀️🌷

Nhớ ủng hộ tớ bằng cách vote và comment nhaa ❤ iuiuiuiu

Collab with theseaheart gái cứt của mẹ🥰

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro