Chương 32: Sóng ngầm
Thyme sau sự việc ầm ĩ cùng mẹ của hắn, Elise, thì đã bỏ trốn khỏi nhà, đến ở cùng Gorya trong một khu chung cư cũ kỹ; học sinh trong trường và cả F4 từ đó cũng không còn thấy hắn xuất hiện nữa, gần như hoàn toàn biết mất.
"Playboy Kavin, tối nay là tiệc thường niên, ngài có thể nhính ra chút thời gian cho chúng tôi không?" - MJ bắt chước giọng điệu cợt nhả của Kavin, thêm một chút cường điệu.
"Tao giành cả đêm cho tụi mày? Ok chưa?"
"Ôi, cuối cùng cũng được thiếu gia thị tẩm rồi."
"Bớt xàm đi."
Màn đêm buông xuống, tại dinh thự Sutivanichsak, party với hồ bơi, cồn và gái. Tâm điểm của buổi tiệc là 4 chàng trai khí chất nổi bật, quần áo thoải mái thanh lịch, cùng nhau nâng ly, cười nói rộn rã. Dù đã rời khỏi dinh thự và từ bỏ quyền thừa kế, nhưng F4 không thể mất đi leader, và lẽ dĩ nhiên buổi tiệc này không thể vắng cái tên Thyme.
"Tao tưởng hôm nay chỉ có bọn mình thôi?" Kavin vừa đến liền chất vấn MJ.
"Wow, fuckboy Kavin lại không hứng thú với các cô gái à."
Kavin bị bỡn cợt liền bắn ánh mắt sắt lạnh về phía MJ.
"Aish, kêu bọn họ tới cho đông vui vậy thôi, không cần để ý, nào, cụng ly cụng ly."
Một buổi tụ họp hàng tháng của F4 thôi cũng là một buổi tiệc hồ bơi hết sức xa hoa tốn kém, tổ chức tại dinh thự hàng top của giới thượng lưu, đồ ăn đến từ các nhà hàng sao nổi tiếng nhất Bangkok, thức uống được pha chế riêng từ các dòng rượu đắt đỏ và khan hiếm...
Kavin ngâm mình tựa lưng vào thành hồ, trên tay là ly martini yêu thích của cậu, ngắm nhìn bầu trời đêm đen đặc một màu, không một ánh sao. Ngồi một lúc cậu trở mình, khoan tay tự cằm lên thành hồ, nhắm mắt thư giãn mà không hề biết rằng phía xa luôn có một ánh mắt diều hâu chăm chăm theo dõi từng cử động của cậu. Ánh mắt Thyme rơi vào tấm lưng trắng ngần không một khuyết điểm; trong đầu hắn chợt nảy sinh một ý nghĩa mà chính hắn cũng không ngờ đến, muốn sờ. Thyme là một người hễ nghĩ là làm, hắn bước chầm chậm xuống hồ, bơi về phía Kavin. Cậu cảm thấy nước động, nhưng cơn buồn ngủ ngăn cậu quay lại nhìn, mấy đêm rồi cậu thức đến gần sáng, mi mắt miễn cưỡng cũng không thể nhấc nổi. Thyme giơ tay chạm vào tấm lưng quyến rũ hắn từ đầu buổi tiệc, nhẹ nhàng xoa bóp cho cậu; Kavin thoải mái đến bật lên 1 tiếng rên đầy thoả mãn. Hai kẻ đang dính lấy nhau một cách mờ ám bị tiếng gọi lớn của MJ làm bừng tỉnh. Kavin giật mình xoay người lại thì đập vào mắt cậu là khuôn ngực của Thyme; tư thế bakedon điển hình chính là tình trạng của họ. Kavin bị Thyme vây trong vòng tay đến hốt hoảng, tần suất tim đập gia tăng đột ngột đến khó thở, phút bối rối thoáng qua đã bị Thyme nhìn thấu. Kavin tằng hắng phá vỡ cảm giác ngượng ngùng, nghiêng đầu bơi đi tránh khỏi vòng tay của Thyme, hướng đến chỗ MJ đang gọi. Thyme với một biểu cảm không mấy hài lòng bơi theo sau.
"Hai bây làm gì bên đó vậy, tao gọi đứt cả cổ họng."
"Sao mày không bị câm luôn đi." - Thyme buông một câu không thể phũ phàng hơn.
Bốn người ngồi trên thành hồ tán dóc, cười nói rộn rã, toàn những chuyện trên trời dưới biển, khung cảnh như quay về 10 năm về trước, bốn đứa trẻ hồn nhiên, không ưu tư hay phiền muộn. Nói được một lúc thì MJ lại tách ra nhập hội cùng các cô gái, Thyme và Ren ngồi ở ghế dài, playboy Kavin thì vẫn ở dưới hồ bơi qua bơi lại, tuyệt nhiên cả đêm không tiếp cận bất kì cô gái nào.
Thyme từ lúc nãy, ánh mắt cứ dán lên người Kavin, một khắc cũng không rời, ánh mắt như thú dữ săn mồi, khiến Kavin cứ có cảm giác nhồn nhột phía sau. Ren ngồi cạnh chăm chú quan sát; đột nhiên một cô gái nhảy xuống hồ, tiếp cận Kavin. Cậu có chút miễn cưỡng nhưng vẫn tiếp chuyện cô gái nọ, cười nói một chốc thì ở trên bờ, Ren bật dậy xuống hồ tiến đến chỗ đôi nam nữ. Thyme chậm một bước; hắn đành ngồi tại chỗ, nhìn Ren tách cô gái kia ra khỏi Kavin, cậu ấy trông có vẻ không thoải mái, khiến hắn nghi ngờ những gì mình nghe và thấy thời gian qua, nhưng cũng có thể hôm nay cậu ấy không khỏe thôi. Kavin không ngâm nước nữa, vừa bước lên thành hồ liền có chút choáng váng, chắc là ngâm mình quá lâu đi; Ren đúng lúc mang áo choàng tắm đến, nhanh nhẹn đỡ lấy cậu,
"Buổi đêm lạnh, ngâm nước lâu như vậy làm gì." Ren phàn nàn.
"Ở dưới đó thoải mái." Kavin mệt mỏi đáp
"Mày trông mệt quá, tắm đi rồi lên phòng mà ngủ." Ren khoác áo choàng và đưa khăn cho cậu.
Kavin đi vào phòng tắm, cậu đang đứng ở tủ đồ lấy quần áo thì cảm giác có ai đó đang đứng phía sau, quay lại liền giật mình, Thyme đang đứng áp sát cậu, vẫn là cái tư thế giam cầm này, thực thế Thyme thấp hơn cậu đôi chút, nhưng sự áp bức gây ra lại không hề nhỏ.
"Mày làm gì?"
Thyme lướt nhìn từ mắt, mũi, miệng xuống xương quai xanh của Kavin, đập vào mắt cậu là vết hickey tuy đã mờ nhưng vừa đủ để hắn nhận ra nó là gì. Hắn khẽ nheo mày rồi quay người bước đi trước vẻ mặt khó hiểu của Kavin; tên này say quá rồi hay sao; không nghĩ ngợi thêm, nhanh chóng tắm rửa rồi lên phòng ngủ, cậu hiện tại chẳng còn bao nhiêu sức lực nữa.
Bọn họ mỗi tháng đều tụ tập như thế, ăn chơi, tán dóc, uống rượu, ngủ lại cùng với nhau, nói là cùng nhau nhưng thật ra là mỗi người một phòng, rất tách biệt, các cậu ấm dù có thân thiết đến mức nào cũng không quen khi ngủ cùng người khác. Ngay cả Kavin, sau hành sự cùng các cô gái, cậu liền rời đi, chưa bao giờ lưu lại ngủ qua đêm, một nguyên tắc nữa trong trò chơi tình ái của cậu. Tuy nhiên, một điều mà cả hội F4 điều biết, một ngoại lệ; trong quá khứ, Thyme và Kavin luôn luôn ngủ cùng nhau sau party; và MJ thường xuyên trêu ghẹo bọn họ vì thói quen quái đản này. Tuy nhiên đã từ lâu, không rõ chính xác là khi nào, cả hai đã không còn duy trì thói quen này nữa, cậu và hắn hiện tại cùng giống như Ren và MJ, không còn bất kì sự đặc biệt nào nữa.
Kavin bị đánh thức vì tiếng chuông điện thoại, cậu với lấy điện thoại của mình để ở đầu giường, mắt nheo chặt vì ánh sáng màn hình điện thoại chói mắt. Cậu xoay người với tay lấy điện thoại.
"Alo, mẹ, con đang ở nhà của Ren, con sẽ về sớm; dạ, bye mẹ."
Kavin mệt mỏi day day thái dương, sức khỏe đã gửi tín hiệu báo động rằng cậu cần phải tiết chế mớ tiệc tùng lại, . Kavin nằm lại một lúc rồi xoay người muốn ngồi dậy, nhưng cảm giác cái gì đó không đúng, thứ gì đó đang ghì chặt cậu. Kavin lúc này mới chầm chậm mở mắt, nhìn sang bên cạnh; một mái tóc đen ló ra khỏi góc chăn, cậu hoảng hốt suy nghĩ, không lẽ tối qua cậu lại lôi cô gái nào vào phòng sao. Không đúng, Kavin nhớ rõ cậu không say, sau khi tắm thì lập tức một mình về phòng lăn ra ngủ, chắc chắn là một mình, không hề có thêm ai. Trong lúc Kavin đang vò đầu bức tóc suy nghĩ thì người bên cạnh nhúc nhích, gương mặt lộ hẳn khỏi lớp chăn, còn nhích người về phía Kavin, môi chạm vào bên vai trần của cậu. Kavin vừa nhìn thấy gương mặt kia, cậu giật nảy hất mạnh tên kia ra khỏi người mình. Thyme mơ màng bị đẩy mạnh đến tỉnh ngủ, nheo mắt thích ứng với ánh sáng, chầm chậm ngồi dậy, vuốt mớ tóc mì tôm dày của mình, nhìn Kavin. Hắn vừa nhìn thấy cậu liền nhào đến ôm chặt, tựa đầu vào vai Kavin, hít hà hõm cổ, dụi dụi vài cái. Kavin vội vã tiếp tục đẩy, nhưng lần này Thyme đã gồng chặt, không để Kavin có cơ hội hất hắn ra nữa.
"Sao mày ở đây?"
"Thì mở cửa bước vào chứ sao." Giọng Thyme lè nhè buồn ngủ.
"Tao hỏi sao mày ở phòng của tao."
"Phòng này của nhà Ren."
Kavin không nhịn nổi cái kiểu lươn lẹo của tên này, liền với lấy gối đập vào đầu hắn.
"Biến ra, nhanh lên."
"Không, từ lúc nào mày ra lệnh cho tao vậy." Thyme lúc này mặt mày tỉnh táo, nhướng mày nhìn Kavin.
"Mày tránh ra, ôm ấp gớm chết đi được." Kavin nổi giận.
"Au, tao với mày tắm chung cũng đã từng rồi, gớm gì chứ, chưa kể, fuckboy Kavin chẳng phải nam nữ đều ăn sao, giờ lại chê tao." Thyme mếu máo tỏ vẻ đáng thương với Kavin.
"Mày đừng có bày trò, buông ra, tao không đụng vào người đã có chủ, lớn rồi, đứng đắn lại đi."
Lúc này Thyme mới đổi thái độ, buông cậu ra, nhưng ánh mắt vẫn cứ dán vào cơ thể cậu. Kavin không quan tâm nhiều nữa, cậu xuống giường đi thẳng vào phòng vệ sinh, bỏ Thyme ngồi ngốc trên giường. Hắn nhìn đến khi bị cánh cửa phòng vệ sinh ngăn cách, nằm vật xuống gối Kavin đã nằm, úp mặt hít hà mùi hương của cậu còn đọng lại, ngón tay vuốt ve sớ vải.
"Từ chối tao vì tao có chủ sao." Thyme chợt lẩm bẩm lời khó hiểu.
Kavin sau khi ra ngoài thì không thấy Thyme đâu nữa, ra ngoài gặp Ren và MJ thì biết hắn đã đi rồi. Trên xe trở về nhà, Kavin suy nghĩ, cậu có quá đáng với hắn không, Thyme chỉ là hành động như thói quen lúc nhỏ của họ, cũng không có gì quá đáng, cậu có vẻ phản ứng hơi quá. Thyme lúc này đang đối đầu với mẹ của mình, hẳn là rất khó khăn, cậu lại là người bạn thân thiết nhất với hắn, cậu nên an ủi động viên hắn mới đúng. Nghĩ thế, Kavin ngửa đầu tựa vào thành ghế, cậu muốn đối xử tốt với Thyme như xưa, nhưng như vậy lại làm khó bản thân, cậu vẫn chưa quên được đoạn tình cảm này. Kavin thở dài, nhắm mắt nghỉ ngơi. Cậu đến nhà thì lại không thấy mẹ đâu, nghe người làm báo cáo rằng phu nhân vừa mới ra ngoài. Kavin cảm thấy lạ, mẹ cậu có khi nào đi mà không nói một lời như vậy, linh tính mách bảo với cậu rằng có chuyện gì đó sắp xảy ra.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro