Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Part 7: Tìm Kiếm

Diary Of A Fool part 7

-Hôm nay, gặp cậu ngay tiết thể dục, có lẽ đó là lần duy nhất còn gặp được cậu trong năm nay cũng nên. Cậu nhìn tôi với vẻ mặt rất ư là làm nũng, cậu đưa bàn chân cùng với vết thuơng được băng lại cho tôi xem. "Tớ vừa bị té á, tại thằng cùng lớp cản chân hại tớ 😔". "Cậu không sao chứ?!" tiếp đó là vô vàn những câu nói quan tâm, haizz lại nữa rồi. Khoan đã, tôi mà biết được thằng 🐶 nào hại cậu, tôi sẽ xử nó ra bã! Mày dám hại crush của bố! 😠

-Tôi cũng bị đám bạn thân chửi nhiều lần, muốn tôi rời khỏi cậu, vì cậu đã làm tôi đau thấu trời. Nhưng mà tôi không nghĩ vậy, đây là quyết định của tôi, cậu không hề làm gì tổn hại tôi cả, là tự tôi làm đau chính mình.

-Có lẽ, tôi nên tìm một cảm xúc mới, tôi không quên cậu, chỉ là tôi giữ nó trong tim mình.  Tôi quyết định tìm đến tình yêu trong game (giấu tên game).

-Tôi tìm sư phụ trong game, gặp được Th, một cô gái cực xinh, tôi cũng quan tâm đấy nhưng cuối cùng đành lẳng lặng người người ta lên xe hoa. Và rồi cô ấy off game, tôi nặng lòng lắm, tôi chưa thể nói chuyện với cô ấy một cách tự nhiên, tôi sợ...

-Tôi đã kết hôn trong game với L, chị ấy lớn hơn tôi 8 tuổi, tôi và L cũng nhắn tin qua lại. Nhưng cuối cùng L vẫn chọn li hôn, có lẽ L chỉ xem đó là game. Hiện tại chúng tôi vẫn giữ liên lạc, chỉ là không muốn liên lạc.

-Nhờ mai mối thế nào, tôi kết hôn game với N, một người đã từng trải qua mối tình đầy cay đắng. Tôi cũng đồng cảm với N, hứa với N sẽ không bao giờ rời bỏ. Nhưng, N thi đại học, và chúng tôi cũng không còn liên lạc nữa. Tôi không hiểu sao cả hai đứa đều không dám chủ động nhắn tin, khiến ra cớ sự hôm nay. Ngay thời điểm đó, tôi không biết chúng tôi rốt cuộc đã chia tay hay chưa. N off game, tôi vẫn đợi N, vì lời hứa xưa. Có lẽ đây là mối quan hệ khá bền bỉ.

-Trong lòng tôi còn chút gì đó vấn vương, còn nhiều lắm. Gặp cậu, tôi cười giả lả như một người bạn, tôi sợ... Tôi sợ cậu sẽ tránh xa tôi. Tôi đau.

-Tôi tìm lại fb của Th, tôi ngỏ lời hỏi thăm, cô ấy vẫn nhớ ra tôi. Tôi nói đôi lời sau đó cũng chúc cô ấy hạnh phúc, thật sự lúc đó tôi đã nhẹ lòng hơn. Mối tình đầu trong game của tôi, thật nhạt, nhưng nó vẫn bám theo tôi đến tận bây giờ, bằng chứng là, đã hơn 3 năm mà tôi vẫn giữ tấm thiệp giáng sinh cô ấy tặng tôi với nội dung: "Đệ tử đáng yêu Merry Xmas".

Năm 2019

-Tôi và N cứ thế đấy, không còn nói chuyện với nhau, tôi vẫn đợi, chúng tôi cũng từng một thời rất vui vẻ mà. Đến khi một người bạn chụp lại tin nhắn của N cho tôi, N nói chúng tôi đã kết thúc lâu rồi. Tôi thật sự, thấy trống trải, tôi đã vào game và quyết định buông bỏ. Có lẽ tôi không hề có tình cảm với N, có lẽ, tôi chỉ xem đó như sự đồng cảm. N bị người cũ bỏ rơi, tôi đến an ủi và sẻ chia, tôi đã không dám bỏ đi chỉ vì một lời hứa. Cuối cùng, tôi vẫn giữ được lời hứa, người buông trước không phải là tôi.

-Hôm nay, hay tin người bạn thân trong game, M chia tay. Tôi thấy hơi tiếc khi mối tình đó đã kéo dài tận 2 năm. Tôi cũng ngỏ lời an ủi, cuối cùng M lại chọn tôi là người tâm sự, dựa vào.

-M nói cậu ấy phải đi phẫu thuật thoái hóa khớp gối do tổn thuơng khi chơi thể thao. Tôi bỗng dưng lo lắng và hỏi thăm.

-M đưa acc nhờ tôi cày hộ, tôi đã ở bên cạnh cậu ấy trong khoảng thời gian cậu ấy cô đơn nhất.

-Cậu ấy xóa bỏ mọi thứ liên quan đến người cũ, thay thế vào những thứ mới do tôi tạo dựng.

-M nói muốn cưới tôi, tôi không có cảm giác gì ngoài sốc.

-Trong thời gian qua, M đã phải chịu bao tổn thương rồi, nếu tôi có thể bên cạnh an ủi, chữa lành vết thuơng đó, hiện tại tôi cảm thấy mình bớt vô dụng đi. Thế là tôi đã đồng ý.

-Trong lúc đó, chúng tôi vẫn nói chuyện với nhau rất bình thường như bạn bè, M cũng nhiều lúc làm nũng nhưng tôi cứ vô tâm.

-Tôi biết, tôi không có tình yêu với M, nhưng tôi thuơng M, một thứ tình cảm gì đó khó tả. Tôi hay nghĩ đó là trách nhiệm, giúp một người hàn gắn từng mảnh vỡ, làm mới lại từng ký ức của họ, xem như tôi có thể làm việc tốt rồi.

-Thời gian này, tôi băn khoăn lắm, cuối cùng tôi với M là thế nào, là một thứ tình cảm mập mờ, mông lung.

-Thế là, M quyết định chia tay, vì thời gian qua tôi luôn vô tâm và không còn tâm sự nhiều với M như trước. Tôi hiểu chứ, tôi đã hứa sẽ không hủy hôn trước, nhưng M đã lựa chọn thì tôi sẽ tuân theo.

-Kẻ giả tạo sao? Giả tạo là ngày đêm tâm sự, hằng ngày hỏi han. Giả tạo là gây dựng mọi thứ mới mẻ cho họ, giả tạo là thức trắng đêm xây cổng hoa. Giả tạo là chấp nhận lắng nghe và lời chia tay từ họ. Một khái niệm mới được hình thành.

-Một năm lại qua đi với bao thăng trầm, tôi vẫn không thể tìm được một hạnh phúc. Nếu như một lần, hai lần, tôi có thể xem là có duyên không phận. Nhưng nhiều lần tan vỡ như vậy, tất cả là do tôi, không phải do trời.

-Tôi nhận ra được, trong tim tôi, thay thế từ người này đến người khác, nhưng vị trí của cậu vẫn còn nguyên vẹn. Hiện tại tôi không còn gì để mất nữa, tôi không muốn mất luôn cả cậu, nhưng mà... cậu có bao giờ thuộc về tôi đâu.

-Có lẽ, mỗi khi bắt đầu một mối quan hệ, tôi không thể sinh ra một tình cảm nào khác cho họ, tôi mới vô tâm. Trong thâm tâm tôi, vẫn còn hình bóng cậu. Mặc cho ai nói tôi ngốc, tôi vẫn yêu cậu, vì dù tôi có kéo cậu ra thì cậu vẫn dán chặt vào tim tôi, từng tâm thất tâm nhĩ, từng mạch máu từng nhịp tim, cậu đều chiếm giữ cả rồi.

-Tôi yêu cậu, không cần phải nói ra, tôi yêu cậu, không cần cậu chấp nhận, tôi yêu cậu, không cần biết cậu có yêu ai. Tôi yêu cậu, không ngại tổn thương.

-Đừng đối xử với tôi thế mà...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro