JEONGSEOK(JeonghanxSeokmin)
"Chú ơi."
"Ơi, chú đây."
.
Yoon Jeonghan, một ông chú đã tới tuổi tứ tuần nhưng kì lạ thay vẻ xinh đẹp đầy diễm lệ của hắn vẫn chưa từng một lần bị thời gian tàn phá. Chỉ duy nhất khi cười anh mới lộ ra một vài nếp nhăn nhỏ sau đuôi mắt còn lại thì chẳng khác gì thiếu niên còn xuân xanh cả.
Jeonghan là một nghệ sĩ nổi tiếng, có tài, có sắc, có gia tài đáng nể sau cả chục năm làm nghề. Đồng thời cũng có nhiều ong bướm vây quanh cũng vì sắc đẹp nghiêng nước nghiêng thành đáng ghen tị này và phần khác chắc hẳn là tiền bạc của cải đồ sộ kia của anh rồi. Một thứ nhan sắc nhu nhuận như ngọc và mềm mại như nhung. Thật không biết nên dùng mỹ từ gì để miêu tả nó nữa, có lẽ là cực kỳ đẹp hoặc tuyệt sắc chăng. Ấy vậy mà không có vệ tinh nào bắt nổi anh cơ đấy. Ông chú này tuy khó tính thật nhưng chẳng ai dám động vào một mảnh của anh ta đâu vì sẽ đau lòng ra sao nếu như mỹ sắc đó có vài vết dơ chứ.
Còn lý do tại sao mỹ nhân xinh đẹp này vẫn chưa có lồng kính để bảo vệ mình hoặc là một đóa hoa nào đó bên cạnh ư? Đó là do người ngoài nghĩ thế thôi chứ rõ ràng Yoon Jeonghan đã có bảo vật quan trọng nhất đời mình rồi. Phải hoàn hảo như thế nào mới có được tuyệt sắc mỹ nhân này nhỉ?
Bình thường.
Ừ, bình thường lắm.
Nhưng là cả một thế giới với anh.
.
"Chú về rồi sao?"
Một chàng trai trẻ bước ra, không quá cao nhưng đủ dùng, cơ bắp đầy đặn lại tạo cảm giác mềm mại chứ không thô kệch, làn da lúa mạch bắt mắt như là điểm nhấn của tổng thể. Trên người là một chiếc sơ mi trắng phủ lấy cơ thể thể cao lớn kia và quan trọng nhất là phía dưới độc nhất một chiếc quần nhỏ mỏng tang. Nhan sắc không quá nổi trội nhưng nổi bật nhất vẫn là đôi mắt sáng lấp lánh như sao trời kia và cả nét trẻ thơ nào đó trên gương mặt ấy.
Jeonghan mệt mỏi ngồi trên sofa, anh hướng mắt nhìn lên chàng trai kia. Đôi môi bất chợt cong lên. Quả nhiên cho dù bên ngoài có là ong bướm ngợp người hay hoa lá xinh đẹp đến cỡ nào cũng không bằng sự xuất hiện của người này.
"Lại đây."
Người kia nghe theo mà bước tới rồi yên vị cặp mông căng mẩy trên đùi anh. Cũng không phải là không nặng nhưng đêm nào cũng nhấp nhô rồi thành quen ấy mà. Tay anh ôm lấy vòng eo săn chắc rồi rúc cả đầu mình vào cổ đối phương, hít lấy hương thơm thanh dịu nhất để xua tan đi hết mọi mệt mỏi sau một ngày dài làm việt.
"Seokmin à, chú mệt."
Lời nói phát ra có phần nũng nịu so với sự nghiêm túc thông thường khi làm việc, đúng là tình yêu làm thay đổi mọi thứ mà. Hơi thở ấm nóng phả qua cổ làm Seokmin run nhẹ.
"Lại có chuyện gì xảy ra sao?"
Seokmin xoa xoa bờ vai gầy của anh. Người đẹp của em lại bỏ ăn rồi này, gầy đi thấy rõ luôn, gương mặt cũng thiếu sức sống nữa. Người tình chung nhà lẫn giường này thật biết cách làm em lo lắng mà.
"Nhớ em nhiều lắm. Họ như ruồi bâu quanh chú nhưng chỉ làm chú nhớ em thôi. Đám người đó muốn có cái danh, cái của nhưng chú nào dám cho em nhỉ... Họ phải biết nó là của em hết mới được."
Anh kể khổ cho em nghe. Hàng ngày đều nghe những lời tán tỉnh đến mòn cả tai, bao nhiêu cái đụng chạm cũng chỉ đơn giản là muốn nếm hương vị của mỹ nhân là anh đây để lấy cái danh bôi tạm trên người, để hưởng tí của mà anh làm ra. Ôi thật là ti tiện biết bao. Họ làm sao biết được mọi gia sản kếch xù mà anh làm ra đó đều chỉ dành cho một người thôi cơ chứ.
"Nào, em đã dặn chú đừng nói họ như vậy mà."
Em nhéo vào đôi má trắng trẻo kia. Cái con người xinh đẹp này thật là chẳng có tí miệng lưỡi ngọt ngào nào với người đời cả, à mà bao nhiêu ngọt ngào đều cho em hết cả thảy rồi thì lấy đâu ra cho thiên hạ chứ. Mà Jeonghan cũng để yên cho em làm càn trên gương mặt xinh đẹp của mình dù nó có đỏ ửng hay sưng tấy lên thì cũng không quan trọng lắm đâu vì đó như món quà mà em trao mà. Thật sự thì nếu như có thể chắc có lẽ Jeonghan đã kí kết luôn để làm vật sở hữu đúng nghĩa của Seokmin mất.
"Nếu như là em nói thì chú xin nghe. Seokmin của chú là nhất đấy."
Jeonghan thích thú dụi vào ngực em. Ôi cái sự mềm mại này thật muốn dày vò nó mà nhưng không được vì em sẽ đau mất. Mấy cái dấu vết đỏ hồng tím đủ cả đang ẩn hiện sau lớp áo mỏng manh kia cũng đủ để chứng minh sự cuồng nhiệt sau mỗi cuộc hoan ái của hai người. Nếu như giờ mà làm thì em có giận không nhỉ?
"Em à, chú muốn."
Miệng mò tới đầu vú nhô lên sau lớp áo. Bàn tay hư hỏng nào có yên phận mà đi ôm trọn cặp mông căng tròn của em.
Mẩy thật. Rất đàn hồi nha.
Bỗng dưng Seokmin cúi xuống, đặt môi mình lên môi anh. Cứ ngỡ là nụ hôn nồng nàn như lời chấp thuận của em nhưng ai nào ngờ.
"Á... Đau..."
Jeonghan giật mình khó hiểu nhìn em.
"Em đang rất đau đó. Hôm qua chú đã chơi nát rồi còn gì. Đau đi không nổi luôn mà."
Mặt em có hơi đỏ khi nói xong, cả người cũng dần như tôm luộc sau vài cái va chạm.
"Nhưng mà..."
"Không có nhưng. Chú muốn em cấm dục vài tháng không?"
Nghe đến hai chữ "cấm dục" mà Jeonghan sợ hãi không nói nên lời. Ai chứ nếu là Seokmin thì chắc chắn em sẽ làm, em sẽ tránh xa anh mấy ngày trời mất nên thôi đành vậy. Chơi dại là em sẽ khóc rồi em sẽ giận thật đấy. "Thế giới" của Jeonghan dù có lành tính đến đâu thì sức chịu đựng của con người cũng có giới hạn nha.
Rồi mặt Jeonghan xị ra như em bé bị mẹ mắng vậy. Dù thế thì ngũ quan xinh đẹp vẫn cứ là xinh đẹp.
"Người đẹp dỗi sao? Nhìn em này."
Anh cũng nghe theo mà ngước đôi mắt long lanh như sắp khóc ra nhìn em. Ừ thì anh diễn giỏi đến mức cho dù bị lừa bao nhiêu lần thì em vẫn tin đấy nhưng mà vì cơ thể tội nghiệp này nên còn lâu em mới bị lừa lần nữa.
"Người đẹp nè. Để em cho chú xem chút cảnh hay nhé, xong rồi đừng đòi hỏi gì hết nữa nhé."
Gì chứ liên quan tới em là dù có giận dỗi cỡ nào cũng phải chú tâm thật kỹ, biết đâu nó lại là cái gì đó đánh động con tim thì sao. Jeonghan cứ gật đầu lia lịa rồi chăm chú quan sát người nhỏ tuổi.
"Chú hứa là phải ngồi yên đấy nếu không em sẽ giận thật đó."
Jeonghan chỉ ừ rồi bắt đầu quan sát từng chuyển động của em.
Đợi đến khi anh trả lời rồi Seokmin rời khỏi người anh song quay người lại, lưng đối mặt người kia. Em cúi đầu về phía trước, áo sơ mi theo đó đi lên để lộ ra bờ mông quyến rũ ngay trước mắt Jeonghan. Đáng nói hơn là tay em đang kéo phần dưới quần nhỏ sang một bên và để hiện ra nơi tư mật hồng hào đang co giật mãnh liệt, một chút dịch không phải của em cũng chảy ra từ đó Nó như thể hiện rõ dấu tích của của làm tình mãnh liệt vào ban sáng. Dòng dịch trắng đục ấy chảy xuống bắp chân bên trong và rồi...
"Lee Seokmin... Em đứng lại đó."
Hôm nay sẽ là một đêm dài đây.
🦋
Mong mọi người thông cảm :")))
Chỉ đăng ở W.a.t.t.p.a.d và blog Anh 3 Tú x Bé 10 Tòng (còn tuỳ). ĐỪNG THÊM VÀO LIST CÓ COUPLE NGƯỢC LẠI VỚI CÁC COUPLE TRONG ĐÂY, LÀM ƠN Ạ. Ib nếu có thắc mắc ạ. 🦋
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro