四
OOC
Xĩu cẩu WhyBeeWhy x Ngự tỷ DDD
______________________
"Hù.... Dương Băng Di đừng chạy"
"Ble ble ble"
"Sao lại giống cún như vậy"
"Dù sao cũng không phải là cún nhà chị"
"Chạy nhanh quá đuổi không kịp a"
"Đương nhiên đuổi không kịp rồi, em thiếu chút nữa đã là vận động viên đó"
"Cún nhà chị khẳng định chạy nhanh hơn em"
"Vậy để cún của chị tới cắn em đi"
Đoàn Nghệ Tuyền nghiến răng nghiến lợi, chưa bao giờ tưởng tượng được mình là luật sư mà bị Dương Băng Di mắng nhưng một câu cũng không nói nên lời.
"Em lại đây"
"Làm sao?"
"Chân đau nhanh tới giúp chị"
"Chị sao có thể"
Dương Băng Di ngoài miệng không để ý ai, nhưng cũng quay lại nhìn Đoàn Nghệ Tuyền đang đi khập khiễng.
*Pa*
Đoàn Nghệ Tuyền gõ vào đầu cún Dương Băng Di rồi chạy nhanh đi.
"Bạn nhỏ vẫn còn quá non a, để em nhìn thấy nhân thế hiểm ác"
Dương Băng Di chạy chưa đến hai bước đã bắt lấy được Đoàn Nghệ Tuyền.
"Tỷ tỷ, chân quá ngắn khuyên chị đừng đua với em a"
"Dương Băng Di em đừng có quá đáng"
Dương Băng Di đem người trước mặt kéo vào lòng
"Nhìn đường đi tỷ tỷ"
Đoàn Nghệ Tuyền bất lực phẫn nộ, chỉ có thể để Dương Băng Di dẫn đi. Trong mắt người ngoài, trông giống như một đôi trẻ đang yêu đương cuồng nhiệt.
"Ei Dương Băng Di, em thật sự cảm thấy chị là cô gái mà em gặp được hôm đó sao"
"Chị không phải nói là không phải chị sao"
"Thật ra cô gái đó là chị"
"Sao nào, phải lòng thiếu gia rồi, muốn thay thế người khác a"
Dương Băng Di đã sớm nhìn ra vừa rồi Đoàn Nghệ Tuyền đã lừa cậu, cố ý không vạch trần chỉ để xem quản ứng của Đoàn Nghệ Tuyền.
"Ai phải lòng em a, người đó chắc là bị mù rồi"
"Xì, luật sư xấu xa"
"Xì, tiểu bằng hữu"
Hai người cứ như vậy cãi nhau ầm ĩ suốt quãng đường về nhà.
"Mau đi tắm rửa a, mồ hôi nhễ nhại"
Đoàn mama thúc giục hai người đi tắm.
"Dạ a dì"
"Tiểu Dương a, con tắm rửa xong quần áo thì tìm tiểu Tuyền mượn a"
"Được ạ cảm ơn a dì"
Đoàn Nghệ Tuyền đã vào phòng trước, Dương Băng Di chỉ có thể đi theo sau, dựa vào cửa.
"Ei cho em mượn một bộ quần áo coi"
"Em nhóc con sao lại thô lỗ như vậy"
"Phải ~"
Dương Băng Di cố tình kéo dài giọng nói
"Tỷ tỷ cho em mượn một cái áo ~"
"Cầm lấy cầm lấy, mau đi đi"
"Nhìn xem, em đi này"
May là Dương Băng Di đi nhanh, nếu không cậu đã nhìn thấy mặt Đoàn Nghệ Tuyền còn đỏ hơn mông khỉ.
Tsk, nhóc con này sao lại làm nũng như vậy chứ. Đoàn Nghệ Tuyền nghĩ thầm.
Bởi vì phòng trong nhà có hạn, cho nên Dương Băng Di đã bị Đoàn mama đẩy đến ngủ cùng Đoàn Nghệ Tuyền. Dương Băng Di đang mặc bộ quần áo thể thao của Đoàn Nghệ Tuyền, rõ ràng là quần đó dài đến đầu gối của Đoàn Nghệ Tuyền, kết quả Dương Băng Di mặc thành quần đùi. Đoàn Nghệ Tuyền bất lực phẫn nộ, dựa vào cái gì mà một tiểu hài tử vừa thành niên lại có thể lớn lên cao như vậy.
Dương Băng Di đang nằm trên ghế sofa chơi game, lâu một chút lại cùng Đoàn Nghệ Tuyền nói chuyện phiếm.
"Ei Đoàn Nghệ Tuyền, sao chị lại muốn trở thành luật sư a"
"Không lớn không nhỏ, chị nguyện ý em quản được chị"
"Được được được, tỷ chị là nhất, chị là tốt nhất rồi"
"Ei ei ei, tôi thật sự cạn lời, đồng đội này sao lại có thể kéo chân tôi lại như vậy, quên đi quên đi, không chơi nữa"
"Tiểu hài tử em thật nóng nảy"
"Xì, em nóng nảy cũng là tuổi dậy thì, chị tuổi già có thể là thời mãn kinh"
"Dương Băng Di em đừng có quá đáng !"
"Ble ble ble"
"Quên đi, không cùng với tiểu hài tử như em so đo, chị đi ngủ"
"Mau ngủ đi, cẩn thận có nếp nhăn"
"Em mới có nếp nhăn, nhanh cút đi cho chị"
Đoàn Nghệ Tuyền ném cái gối về phía Dương Băng Di, Dương Băng Di không những không trúng đạn còn rất chính xác bắt được.
"Ném không trúng"
"Nói lại lần nữa em cút đi cho chị, ra ngoài"
Đoàn Nghệ Tuyền không kiên nhẫn xoay người, đối mặt với bức tường, nghĩ trong lòng, cô sao lại chọc phải vị tổ tông này chứ, rõ ràng trên tòa án đều dễ dàng xử lý, sao lại đến Dương Băng Di lại bắt đầu nói năng lộn xộn.
Rõ ràng ở trong lòng đã xây lên một bức tường cao, nhưng nó vẫn sẽ sụp đổ khi người đến.
"Ngủ ngon, tỷ tỷ"
______________________
Cảm ơn mọi người đã đọc và hoan nghênh những lời góp ý của mọi người😊
éccc lại trễ 🙄 bận riết quên luông giờ🤦♀️
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro