Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 1: Cún Con Tâm Cơ

Lưu ý: Mình dịch những mẫu fanfic do yêu thích Couple Thụy Tư Bạch, hoàn toàn không có ý xấu hoặc liên quan đến nhân vật, sự kiện có thật nào nên mọi người hoan hỉ đừng ảnh hưởng đến người thật!!!

Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ!

Author: 清纯兔兔酱
Translator: Xiaying

些随笔 (tùy bút)

"Biến thành mèo, thành hổ, thành chú chó nhỏ trà xanh ướt mưa. Đây hoàn toàn là cảm giác mà Báo Báo dành cho Mèo Mèo."

Một chú chó nhỏ, trắng ngoài đen trong, ướt sũng từng bước tiến lại gần nữ minh tinh xinh đẹp rực rỡ. Trong lòng hắn chứa đầy niềm vui nho nhỏ xen lẫn tự ti, giấu đi sự tấn công và mục đích thực sự, giả vờ yếu đuối và ngây thơ để gây được thiện cảm ban đầu, nhằm làm giảm sự phòng bị của cô.

Hắn hiểu rằng, dù cô có vẻ bề ngoài phóng khoáng nhưng nội tâm lại nhạy cảm tinh tế. Vì thế, bước đầu tiên là khơi dậy "tâm lý cứu rỗi" của cô ấy.

Nhưng con người ta thường thương xót kẻ yếu, chứ không yêu kẻ yếu.

Bước tiếp theo, hắn muốn cô nhìn thấy năng lực của mình. Có lẽ, vì cả hai đều lớn lên từ nghịch cảnh, đều mang trong mình sự bất khuất và kiên cường giống nhau, linh hồn của họ đã gắn bó, đồng điệu ở cùng một tần số.

Sau khi cùng nhau trở nên mạnh mẽ, có lẽ điều tiếp theo chính là việc hắn sẽ hé lộ những vết thương có lẽ đã lành từ lâu cho cô xem.

"Chị này, thật sự những chuyện đó em đã không còn để tâm nữa. Thật sự đã qua rồi, em rất cảm kích những điều đó đã xảy ra."

Chú chó nhỏ ướt sũng vừa nói với giọng điệu nhẹ nhàng nhất, vừa nhìn chị với ánh mắt ánh lên sự đau lòng.

Cho đến khi cô nhíu mày đau xót, nâng khuôn mặt hắn lên, tựa má mềm mại lên cổ hắn an ủi: "Tất cả bọn họ đều là kẻ xấu, họ bắt nạt em, chị sẽ bảo vệ em."

"Được."

Những lời an ủi dịu dàng, cái ôm vỗ về, nhưng điều chị không nhìn thấy được chính là khi chị áp sát vào hắn, khoé môi hắn cong lên, hoàn toàn đối lập với giọng điệu đáng thương trước đó.

Chị thật dễ bị lừa. Những chuyện đó đã qua rồi, làm sao hắn còn đau lòng được chứ....Nhưng thực ra, cũng chưa hẳn là như vậy.

Những vết thương đã đóng vảy bị hắn tự tay bóc ra, dùng làm vũ khí để tỏ ra yếu đuối, sao có thể không đau được chứ? Nhưng những vết thương rỉ máu ấy, khi được thấm đẫm tình yêu và sự đau lòng của chị, hắn lại thấy bớt đau hơn. Chỉ cần chị có thể chú ý đến hắn, để mắt đến hắn, dù phải cứa thêm bao nhiêu vết thương mới, hắn cũng vui vẻ làm không ngừng.

Mỗi ngày được nhận lấy tình yêu và sự quan tâm từ chị, hắn đều cảm thấy như đang sống trong một giấc mơ hoang đường. Nhìn gương mặt mà trước đây chỉ có thể lướt qua trên màn hình điện thoại nay sống động hiện hữu trước mắt từng ngày, tiếng cười rạng rỡ của chị vang bên tai, hắn chỉ mong thời gian trôi chậm lại, chậm thêm chút nữa.

Đối với hắn, những ngày tháng khô khan nhạt nhẽo trước kia dường như nhờ điều này mà đã được xé mở, để lại một đường rãnh mềm mại.

Nhưng, hơi ấm của chị, không chỉ dành riêng cho hắn.

Ánh sáng của chị, vì lòng trắc ẩn, đôi khi chỉ dừng lại trên người hắn một thoáng. Hắn ghen tị, hắn bất ngờ căm ghét, hắn sợ hãi, sợ rằng vào một ngày nào đó, khi mục đích thật sự và bộ mặt thật của hắn lộ ra, chị sẽ thấy hắn đáng ghét.

Hắn ngưỡng mộ chị, hắn thích chị!

Càng sợ chia xa, càng sợ bị ghét bỏ, hắn lại càng tỏ ra đáng thương. Trước mặt chị, hắn giả vờ ngây ngô, mơ hồ trong những chuyện rõ ràng hắn đã thấu hiểu. Hắn cố ý giả vờ không biết, chỉ để chị dạy hắn, chú ý đến hắn, dành thêm ánh mắt cho hắn.

Những lần chạm vào chị không thể kìm chế, dù bị quản lý nhắc nhở vô số lần, tình cảm vẫn lộ ra trước ống kính không thể che giấu. Vì chị mà tâm trí hắn bị xao động, hắn mong chị vui còn hơn bản thân mình, nhưng lại sợ chị sẽ vì quá hạnh phúc mà quên mất hắn.

Mỗi ngày giống như bị kẹt giữa ngọn lửa thiêu đốt, nhưng rồi lại nhiều lần rơi vào hố băng.

Còn chị, người dường như có thể xử lý mọi chuyện, đối mặt với mọi cảm xúc, sau những lần trấn an, chăm lo cho tất cả mọi người xung quanh, lại phải một mình nhấm nháp nỗi đau không ai hiểu được.

Lần đầu tiên hắn phát hiện chị lén khóc, đó là vào một buổi chiều muộn khi vừa kết thúc công việc. Chị nói cần phải kiểm soát chế độ ăn để chuẩn bị cho buổi tiệc tối, nên không tham gia bữa tối cùng mọi người.

Bọn họ đều tin....Nhưng hắn thì không.

Ánh hoàng hôn cuối cùng của mặt trời bị bóng dáng cao lớn của hắn che khuất.

Đôi mắt đẫm lệ của chị ngước lên, nhìn hắn từ từ ngồi xổm xuống, trở nên thấp bé giống như chị.

Những năm qua, khi nhìn thấy nước mắt, hắn đã quen với việc coi nó là một phần công việc, hoặc nói đúng hơn là sự thờ ơ, vô cảm.

Nhưng khi thấy nước mắt của chị cuống quýt rơi xuống từ cằm, hắn chỉ muốn dùng lòng bàn tay mình để hứng lấy.

Chị là người quý giá, nước mắt của chị cũng vậy. Chị cũng biết khóc sao? Chị chỉ khóc trước mặt hắn.

Vừa lau nước mắt, chị vừa nghẹn ngào, giọng mũi đặc quánh, vừa cắn răng nói bên tai hắn:

"Đừng nói với ai là chị đã khóc, chỉ có em biết thôi."

Chỉ có hắn được biết sao?

Đương nhiên hắn biết, vì chị cảm thấy hắn cùng loại người với chị nên mới hạ thấp sự phòng bị, mới nói những lời như vậy với hắn.

Nhưng trong lòng hắn vẫn dâng lên một niềm hưng phấn khó tả. Hưng phấn đến mức như linh hồn cũng run rẩy.

Chị, thật xin lỗi. Em không phải là người như chị tưởng tượng. Chị là ánh mặt trời, là sự ấm áp, là vẻ ngây thơ đáng ghét. Còn hắn thì không giống vậy.

Trong mỗi cái ôm của chị dành cho hắn, hắn chỉ muốn thời khắc đó kéo dài mãi mãi, thậm chí ôm chặt lấy chị và cùng nhau chết đi..

Chưa bao giờ có thiếu ai ở bên cạnh chị.

Hắn ghét cay ghét đắng những gã đàn ông tặng cành ô liu cho chị.

Đặc biệt là những kẻ đã chia tay chị nhưng lại vô số lần quay lại làm phiền.

Địa điểm quay phim nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ, nhưng bọn họ luôn cố tình tạo ra những lần "tình cờ" gặp chị. Có vài lần ở nhà hàng, thậm chí có lần xuất hiện ngay trước cửa khách sạn. Đôi mắt của bọn họ dính chặt vào người chị.

Chỉ có kẻ ngốc mới tin điều đó....Nhưng hình như chị lại tin.

Chị, tại sao chị không đẩy bọn họ ra xa thêm một chút?

END.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro