Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 13 Nghiệt duyên.......

Trong ý thức mơ hồ Phong Khuynh Dao dường như nghe được thanh âm quen thuộc, cô đã chết sao?

Bên tai không ngừng ong ong truyền đến những tiếng ồn ào, đầu đau giống như muốn vỡ ra.

Cô thật sự đã chết?

“Cô ấy tỉnh, tỉnh. Tổ… Tổ tông, cô ấy tỉnh kìa.” Diêm Tố hưng phấn nhảy loạn.

Vu Hoan ngoáy ngoái lỗ tai, “Lão tử nghe được, nhỏ giọng thôi muốn chết à!”

Là giọng cô nương kia…

Lòng Phong Khuynh Dao ngưng lại, mỗi lần gặp nàng đều gặp chuyện không tốt.

Chính cô cũng không thể không thừa nhận, cô có thể sống sót cũng ít nhiều nhờ cô nương ấy.

Thong thả mở mắt, Phong Khuynh Dao liếc một cái đã thấy mình nằm trên đất.

Không sai, chính là cô, cả người toàn máu nằm trên vũng máu, trên gương mặt quen thuộc tất cả là giãy giụa tuyệt vọng.

“Nhìn thấy thi thể của chính mình có cảm giác gì?” Vu Hoan tiến đến trước mặt Phong Khuynh Dao, chặn trước xác cô.

Phong Khuynh Dao sợ tới mức lui về sau, nhưng cô lại phát hiện mình cũng đang lơ lửng…

Đã xảy ra cái gì?

“Cô nương, là ta cứu cô đấy, muốn lấy thân báo đáp sao?”

Diêm Tố tiến lên đỡ Phong Khuynh Dao, mở miệng khoe khoang.

Phong Khuynh Dao cứng đờ quay đầu, nhìn thấy một cái bóng nửa trong suốt đang đỡ mình, tức khắc sợ tới mức hét lên.

Đáy lòng bực bội của Vu Hoan nháy mắt kéo đến, trực tiếp đi lên che miệng lại Phong Khuynh Dao lại.

“ô ô…ô ô ô…”

“Kêu cái gì, chưa thấy ma à? Tôi buông cô ra, cô đừng kêu, tôi không cam đoan có thể vì tâm trạng khó chịu sẽ giết cô?” Giọng nói nhẹ nhàng mà như muốn nổ tung bên tai tai cô, nồng nặc sự uy hiếp.

Đáy lòng Phong Khuynh Dao có hoảng loạn, hoảng sợ, bất lực, nghi hoặc, cũng cảm nhận được áp lực đáng sợ
trên người Vu Hoan, không tự chủ được gật gật đầu.

Phong Khuynh Dao cam đoan, Vu Hoan thử buông cô ra, thấy cô thật sự không la, mới lui đến bên cạn Dung Chiêu.

“Như cô thấy, cô đã chết, hắn giết.” Vu Hoan chỉ vào Diêm Tố hưng phấn bên cạnh.

Sắc mặt Diêm Tố biến đổi, khổ hề hề nhìn Vu Hoan, nói tốt không vạch trần!

Phong Khuynh Dao quay đầu nhìn về phía Diêm Tố, oán hận còn chưa xuất hiện đã nghe thấy giọng của Vu Hoan lại vang lên.

“Thân thể của cô đã đến cực hạn, hắn không giết, đến ma cô cũng không thể làm.”

Dĩ nhiên Vu Hoan không nói chính xác là Diêm Tố giết cô, nhưng không có mình giúp, cô ấy chỉ có thể thuận theo một phần của luân hồi thôi.

Diêm Tố cũng biết mình không có năng lực đoạt người trong tay quỷ sai, nên khi Vu Hoan nói những lời đó mà không giải thích, cảm kích của hắn với Vu Hoan lập tức lên cao.

Tổ tông quả nhiên là người tốt, anh  anh anh, hắn muốn theo tổ tông tốt tốt làm người, a phi, thành ma!

“Tôi…” Phong Khuynh Dao ngốc ngốc nhìn thi thể của mình, cô vẫn chưa chấp nhận sự thật là mình đã chết này.

Không phải người, cô làm thế nào ở bên cạnh Nguyên Thanh đây?

“Cô nương, đừng đau lòng, tôi biết cảm giác của cô, lúc mới thành ma tôi cũng không cam lòng, nhưng đã chết chính là chết, không ai thay đổi được, cô chỉ cần nỗ lực tu luyện, sẽ có được một thân thể.” Diêm Tố hiếm khi có thể đứng đắn an ủi Phong Khuynh Dao.

Nhưng mà Vu Hoan đã quá xem trọng hắn…

Ngay sau đó Diêm Tố liền khoan chân múa tay.

“Tôi nói cho này, ma có thể khá hơn con người rất nhiều, chẳng những không cần đi, mà còn không cần ăn cơm, chỉ cần bước vào ma tu, không bị ma tu khác diệt sẽ luôn tồn tại, so thọ mệnh ngắn ngủi của con người tốt hơn nhiều.”

Lời này của Diêm Tố thật ra không sai, thọ mệnh của ma tu là vô hạn.

Thử hỏi lời này của ngươi sẽ không khiến cho ma tu tràn lan? Bá chiếm thế giới sao?

Vu Hoan chỉ có thể cười chính mình, ngươi nghĩ quá nhiều rồi.

Con người chết đi, chỉ có một phần ngàn trở thành ma tu, mà trong đó loại đi lộ tuyến khác thường càng nhiều, giết ma đoạt tu vi đếm không xuể, cho nên trên thế giới này ma tu căn bản không có bao nhiêu.

Vì thế sẽ không tồn tại cái ma gì tu tràn lan, bá chiếm thế giới linh tinh không thực tế đó.

“Ngươi im lặng một lát sẽ chết sao?”

Vu Hoan kéo Diêm Tố đến bên cạnh, “Ngươi không thấy muội chỉ đang tang tâm sao?”

Diêm Tố vừa đến bên cạnh Vu Hoan đã bắt đầu run run, “Tôi… Tôi, tôi cũng chỉ đang khuyên bảo cô ấy thôi!”

Khóe miệng Vu Hoan kéo lên, “Cảm tạ ngươi khuyên bảo, vẫn nên câm miệng đi!”

Ngươi chỉ bảo xong, muội chỉ này đến ma không muốn làm.

Diêm Tố che miệng, không cam lòng nhìn chằm chằm Phong Khuynh Dao, rõ ràng là muội chỉ của hắn!

Hắn…

Ô ô ô, tổ tông thật đáng sợ!

“Mặc kệ thế nào, cô còn tồn tại với thế gian này, muốn làm lại như cũ vẫn có thể.” Vu Hoan rất ít khi cảm tính như vậy, nếu không phải đây là muội chỉ nàng cướp từ tay quỷ sai, nàng sẽ không quản.

Đều do tiểu quỷ kia, a a a, tính chém chết hắn!

“Không…”

Vẻ mặt Phong Khuynh Dao tuyệt vọng, lắc đầu, từng giọt lệ xoát xoát rơi xuống, nước mắt của ma đều trân quý, mỗi một giọt lệ đều chứa tu vi, cứ như vậy, phỏng chừng Phong Khuynh Dao mau chóng hồn bay phách tán.

“Muội đừng khóc mà.”

Diêm Tố thấy Phong Khuynh Dao khóc, lập tức quên lời Vu Hoan nói, “Cô khóc như vậy thân thể sẽ bị thương.”

Vu Hoan liếc Diêm Tố một cái, không biết lúc trước là ai khóc đến vui vẻ.

“Tôi đã chết… cái gì cũng không có…” Phong Khuynh Dao chậm rãi lắc đầu, nước mắt rơi nhiều hơn.

Thân thể trong suốt hơn trước rất nhiều.

“Mẹ nó, đã nói ma tu có thể luyện được thân thể, cô có nghe thấy lời tôi không!” Vu Hoan rống giận, Phong Khuynh Dao bị dọa không dám khóc, ngây ngốc nhìn nàng.

Nói chuyện tử tế cô không nghe, một hai phải để nàng đánh.

Nàng muốn làm mĩ nữ an tĩnh cơ.

“Thật… Thật ư?”

Trong lòng Phong Khuynh Dao dâng lên một tia hy vọng, nói ma tu có thể luyện một thân thể, có phải cô còn cơ hội bên cạnh Nguyên Thanh?

“Trên lý thuyết là vậy, nhưng là tu luyện thân thể cũng không phải chuyện một sớm một chiều, theo tôi biết, ma tu tu luyện ngắn nhất thành cơ thể cũng mất một trăm năm.”

“Ngươi không nói không ai bảo ngươi là người câm, ngươi bị ngu à!”

Vu Hoan tức điên, thuận tay cầm Thiên Khuyết Kiếm bên cạnh phi về chỗ Diêm Tố.

Nàng khuyên người dễ dàng à?

Vất vả để cô ấy nhìn thấy chút hy vọng, vậy mà một giây khiến cho người ta tuyệt vọng.

Tên ngu xuẩn rốt cuộc muốn cứu hay là muốn hại cô ấy!!

Diêm Tố che miệng né Thiên Khuyết Kiếm, nhưng phía sau hắn là Phong Khuynh Dao, Thiên Khuyết Kiếm không kịp dừng, trực tiếp đâm xuyên qua linh hồn Phong Khuynh Dao.

Xuyên…… Qua……

Nơi đó lập tức trở lên quỷ dị, Thiên Khuyết Kiếm gây họa vèo một cái biến mất trong bóng đêm.

Mà Vu Hoan là kẻ xúi dục vẻ mặt rối rắm nhìn Phong Khuynh Dao, không bị Diêm Tố hại chết, mà bị nàng hại chết trước?

Phong Khuynh Dao chấn động cúi đầu nhìn ngực bị Thiên Khuyết Kiếm đâm tới, càng ngày càng trong suốt trên mặt lộ ra chua xót tươi cười.

Cô vốn đáng chết, như thế nào cũng không khỏi tránh được kết cục này.

Nhưng cô thật sự không cam lòng, Nguyên Thanh…

Thất Hà Liên đã không còn, Nguyên Thanh cũng không thể cứu, như thế cô và hắn cùng chết cũng tốt, chỉ là không thể tái ngộ với hắn, thật sự không cam lòng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro