Untitled Part 31
Sáng hôm sau, xuống nhà vẫn như mọi khi ăn sáng. Chỉ là có thêm hai người lạ nữa, cô cũng không quan tâm gì nhiều, ăn xong chuẩn bị đi làm.
Bà Trọng hỏi quan tâm :"Mẹ đã nghe lịch sử người điều dành Zac từ lâu, thật không thể ngờ lại là người mẹ quen biết"
Trọng Kiên hơi ngạc nhiên, nhưng thôi mẹ đã biết anh điều hành hay thật. Anh còn chưa ra mặt cơ mà, có lẽ thời gian anh đi Khoa tiết lộ ra sao. Nếu đã biết tài năng của anh rồi, thì có còn chê anh là đứa con bất tài không. Anh cười mỉm lòng đầy đắc ý, chỉ là không ngờ rằng . . .
Trâm Anh cười:"Dạ! thì cũng nhờ mọi người giúp đỡ bớt"
Bà Trọng gật đầu cười hài lòng :"Con vừa dẫn dắt Zac đi lên, vừa dạy dỗ bọn trẻ rất ngoan. Không như con trai vô dụng của bác"
Trọng Kiên bất ngờ , ngạc nhiên không hiểu chuyện gì :"Mẹ nói công ty Zac gì cơ"
Bà Trọng liếc con trai :" Con ở trong đó không biết, những năm vừa qua gần đây có một công ty mới nổi, nắm trong tay rất nhiều điểm máu chốt. Bây giờ chỉ cần công ty đó quy hoạch mua gì, ngay lập tức bên cạnh sẽ có các công ty khác tranh mua để hưởng lợi. Công ty đó tên Zac, không thể ngờ người điều hành là con gái "
Trọng Kiên lặng người, thì ra mẹ khen người chủ mới bây giờ. Là khen thành tích của người chủ mới, anh cũng chưa liên lạc với ông Hứa hỏi nó bán cho ai rồi, mà cũng không quan trọng lắm
Bà Trọng nói thêm :"Người con gái điều hành đó là Trâm Anh đấy"
Trọng Kiên giật cả mình, anh nhìn thẳng vào cô. . .
Trâm Anh chán ngấy liếc anh :"Anh nhìn cái gì mà nhìn, bộ chưa thấy người tài giỏi hay sao mà nhìn"
Trọng Kiên cứ thế vẫn nhìn vì ngạc nhiên
Tuệ Lâm chán ghét vì độ chảnh của bạn :" Mày chảnh cái gì, còn không phải anh Kiên trước khi đi để lại công ty cho mày, mầm móng có sẵn rồi, chỉ cần đạp lên mà đi thôi. Công ty có ngày hôm nay công anh ấy vẫn có"
Trâm Anh liếc bạn :"Mầm móng cái gì chứ, hồi ấy để lại cái ty mục nát. Tham quỷ bỏ chạy, nhân viên thì bỏ việc . Đó hoàn toàn không phải là công ty"
Tuệ Lâm lắc đầu :"Mày nghỉ công ty nào mà không như vậy chứ, ở đâu cũng có người này người kia. Còn không phải anh ấy tuyển dụng được nhiều nhân tài và trung thành đó sao. Anh ấy đã rèn luyện bọn họ rất lâu chưa kịp sử dụng thì rơi vào tay mày rồi. Mày nghĩ với sức lực của mày dù giỏi đến đâu khởi đầu cũng không thể mang những nhân tài đấy xuất hiện để mà sử dụng"
Vợ nào chồng nấy, Duy Khoa thấy chưa đủ đả kích Trâm Anh :"Đúng đấy, là công ty thối nát rồi. Em vào thì có thể thay đổi được gì chứ, không phải cũng nhờ các nhân tài và nhân viên trung thành sao. Mặc dù chất xám là do em nghĩ ra, nhưng để giải quyết nhanh chóng và kịp thời chính là nhờ bọn họ. Nếu bọn họ bỏ đi hết lại còn vô dụng thì đừng có mơ một mình em cứu được công ty"
Tuệ Lâm xỉ nhục tiếp :"Mày nghĩ ở đâu rớt một vị giám đốc mà bọn họ vẫn trung thành chịu nghe lời mày sao. Mày tin tao đi! mọi chuyện đã được thông báo và xử lí cả rồi"
Trâm Anh lúc nghiêm túc suy nghĩ lại cũng rất đúng
Trâm Anh nhíu mày :"Nghĩa là"
Tuệ Lâm gật đầu :"tao có người bạn, từng nghe nó nói. Trọng Kiên đây đã trả thêm 1 năm tiền lương cho bọn họ, với điều kiện ở lại công ty điều hành khi anh ấy không có ở đây. Và khi nào mày xuất hiện sẽ nghe theo ý kiến của mày, không được phản đối. Còn những nhân viên không trung thành và một số không là gì kia, chỉ cần thuê là có ngay "
Duy Khoa bế con gái :" Ừ! có kẻ ngốc như em mới không biết thôi. Những người trung thành đó vẫn liên lạc với anh, họ nói em giỏi nhưng vẫn khờ dại chưa gì đã đặt hết niềm tin rồi "
Bà Trọng :"Cái gì! Zac liên quan gì Trọng Kiên cơ"
Bà Xuân cười :"Bà không nên xem thường con trai mình chứ, nó rất giỏi đấy. Zac là do nó thành lập và dẫn dắt đến ngày hôm nay cũng hơn 10 năm rồi, sau khi đi tù. Con Trâm Anh kế thừa làm tiếp các dự án bỏ dở tâm huyết của Kiên, còn các khu chung cư và siêu thị thì nó nghĩ thêm đó thôi"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro