1. Phu Quân
Ban đầu, Ngao Bính không muốn gọi như vậy. Lúc đó cậu chưa phải nếm trải những đau khổ trên giường, Na Tra kéo cậu ra khỏi cung Đẩu Mẫu, đột nhiên trở thành bạn thân nhất của cậu. Thật là trò đùa, thiên hạ ai chẳng biết Na Tra đã lột da rút gân cậu, còn cậu thì khiến hắn phải lóc xương trả cha, cắt thịt trả mẹ. Dù sau đại chiến Phong Thần cả hai đều bay lên thiên đình, nhưng vị trí trên tiên giới cũng có cao thấp, làm sao Tam Thái Tử Na Tra lại có thể trở thành bạn thân với Hoa Cái Tinh Quân? Họ có thân quen sao?
Ban đầu, Na Tra chăm sóc cậu rất chu đáo, hay đúng hơn là hắn thích thể hiện sự chu đáo đó với người ngoài. Hắn đẩy cậu lên chín tầng trời ngắm ráng chiều đẹp nhất của tiên giới, hắn mang về cho cậu giọt sương đầu tiên của mùa xuân từ Hoa Quả Sơn, hắn đẩy xe lăn vừa đi vừa hát trên đại lộ tiên giới, các tiên nữ đi qua đều thì thầm bàn tán, thiên hạ không có vị thần nào độ lượng như Tam Thái Tử.
Tình cảm của họ nảy sinh thật kỳ lạ, không phải dần dần bồi đắp như trăm sông đổ về một biển, mà giống như một đứa trẻ đột nhiên muốn ra chợ mua đồ chơi, thế là đi mua. Cậu bị kéo ra khỏi điện Đẩu Mẫu một cách đột ngột, như sợi gân bị rút khỏi thân rồng, dứt khoát, nhanh chóng, không che đậy, không lý do.
Ban đầu cũng không có gì đặc biệt tệ, ngoài việc hầu như không có chút riêng tư nào nữa. Nhưng cậu vốn đã bị liệt nửa người, ham muốn cuộc sống cũng mất đi một nửa, nên cũng chẳng cần quan tâm đến thứ này.
Na Tra ngoài việc ra ngoài trừ yêu diệt quái, tàn sát những kẻ xấu số gây họa cho nhân gian giống cậu, ở nhà thì thích ở bên cạnh cậu.
Na Tra thích nhất vẫn là dùng thân thể trẻ con mũm mĩm, đôi khi, cậu nhìn đứa trẻ trước mắt, không khỏi quên mất hắn là một sát thần, nghĩ rằng, cũng chỉ là một đứa trẻ thôi.
Có lẽ Na Tra, thiên giới đệ nhất võ thần, cũng giống như cậu, cô đơn đến mức không có bạn bè.
Cậu không muốn gọi "phu quân" cũng có lý do, Na Tra chỉ là một đứa trẻ không hiểu chuyện, nhưng cậu thì sao không hiểu được ý nghĩa của từ "phu quân" trong nhân gian? Cậu cho là, Na Tra chỉ muốn có những mối quan hệ tình cảm nồng nhiệt, "phu quân" và "bạn thân" đối với hắn chẳng khác gì nhau, đều là những sợi dây ràng buộc độc đáo mà hắn muốn nhưng chưa có.
Cho đến một ngày, Na Tra lại mang về cho cậu giọt sương hoa từ cung trăng của Hằng Nga, cậu chuẩn bị ngửa đầu há miệng, đợi Na Tra đút cho cậu uống. Đột nhiên, cậu bị tát một cái mạnh đến mức suýt ngã khỏi xe lăn.
"Ngươi thật sự nghĩ ta đến đây để làm người hầu cho ngươi đấy à?"
Đứa trẻ giật tóc cậu mà nói.
Đó là lần đầu tiên của bọn họ. Sương hoa bị Na Tra thuận tay đem làm chuyện khác, cuối cùng mọi chuyện đều như mất khống chế, từng bình hoa lớn nhỏ đều nhét vào huyệt đạo của cậu, mà cậu lệ rơi đầy mặt, sợ hãi lớn nhất là lực tay của người kia sẽ làm gốm sứ vỡ ra đâm xuyên bụng mình. Cho dù sau này cậu còn có vô số trải nghiệm càng thảm hơn, nhưng chung quy lần đầu cậu không quên được, cũng không dám quên.
Sau rất nhiều năm, "phu quân" đã thành xưng hô cửa miệng của Ngao Bính.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro