Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 32

Sát phạt quyết đoán thủy cách tân (hạ)

Edit by Ami

Beta by Nhược Y

Thị vệ tiến lên lôi Tần quốc cữu đã bị hôn mê xuống, Tư Thương Khanh phất tay ra hiệu cho tất cả quan lại đang quỳ đừng lên

Nhìn thấy thần sắc cung kính của các đại thần, Tư Thương Khanh chậm rãi từ trên ghế ngồi đứng lên, từ trên cao nhìn xuống, chậm rãi nói: "Bổn cung hơn một năm nay phát giác trong triều chứa nhiều tệ nạn, hôm nay bổn cung sẽ một lần giải quyết cho xong. Lần này trúc đê chi án liên quan lớn đến đại thể quốc gia, tuy nói nguyên dân cũng do con người gây ra nhưng nhìn xâu xa mà nói là do hướng chế trong triều quá khiếm khuyết. Nếu muốn ngăn chặn chuyện lần này tái phát sinh chỉ có thể bắt đầu giải quyết từ căn nguyên của vấn đề.

Thanh âm Tư Thương Khanh từng chữ từng chữ một rành mạch truyền vào tai các vị đại thần "Nghiêm túc làm việc nhanh chóng để sửa đổi hướng chế, cách tân quan chức bổ nhiệm và miễn nhiệm với chế độ cũ."

"Tuyên cáo thiên hạ, truyền ý chỉ Bổn cung, thiên tử dùng người hiền, nếu làm việc gian trá, rối kỉ cương, làm việc thiên tư, huỷ bỏ sát cử <nâng đỡ>, quan chức muốn lên chức thì phải được thông qua phương pháp sát hạch giống nhau. Nguyên bản ba năm một khoa thi nay cải cách thành một năm một lần, bãi bỏ công tác tổ chức khoa thi phô trương lãng phí, giản lược là được. Mở khoa thi là để chọn ra người tài làm quan, ngoài ra còn tăng cường thêm thương điển<chuẩn mực thương buôn> chủ khảo thương đạo, số học từ dân gian chọ ra người tài, lấy thương nghiệp để phát triển nước, làm dân giàu, nước mạnh, quân cường."

"Để tránh người làm quan tham ô hối lộ, trái pháp luật loạn kỷ cương, từ các huyện, châu, phủ, từ lục bộ, ta sẽ bố trí giám sát sát tất cả quan lại về cách làm việc, phải nghe dân chúng nói, không thể cùng với quan phủ cấu kết lẫn nhau, thượng cấp giám sát hạ cấp, cùng cấp trong lúc đó dò xét lẫn nhau, trực tiếp do Bổn cung phụ trách."

"Ngoài ra, luật pháp nước ta có rất nhiều lỗ hổng, dẫn đến việc rất nhiều người làm điều phi pháp, Bổn cung tuyên bố cho Thừa tướng, Hộ bộ thượng thư cùng với Hình bộ thượng thư cùng nhau họp tác, cho triệu tất cả quan lại rồi một lần nữa điều tra rõ trúc đê chi án, sau đó cải cách lại dân quy, thương pháp cùng luật hình."

Tư Thương Khanh ngữ khí nhẹ nhàng diễn đạt lên từng điều trong kế hoạch cách tân nội bộ quan lại, mặc cho có người hỉ có người ưu.

"Điện hạ, không được a!" Lúc này, Đại học sĩ Kỳ Hạng Văn, thay mặt phái thế lực về quân binh đột nhiên quỳ xuống, nước mắt ràn rụa "Mặc dù hiện nay quan lại có nhiều hủ bại nhưng triều đình tổ chế, vốn là do tổ tiên các đờiThương Hoàn vương ta sở định, trăm lần không thể bỏ đi như vậy! Đó là nguồn gốc căn bản của quốc gia, thay đổi tổ chế sẽ khiến lung lay lòng dân!"

"Hảo cho một cái nguồn gốc căn bản của quốc gia!" Tư Thương Khanh nhìn xuống mấy vị nguyên lão đại thần đang quỳ úp sấp ở đại điện đang không ngừng dập đầu " Nguyên lai ở trong mắt các ngươi, Thương Hoàn quốc ta lại suy tàn đến mức phải dựa vào ơn trạch của tổ tiên mới có thể tồn tại đến nay hay sao? Vết tích khiếm khuyết trong hướng chế cũ các ngươi lại nói là nguồn gốc căn bản của quốc gia, chẳng trách Thương Hoàn quốc ta lại sa sút như vậy, nguyên nhân đều là do một đám thần tử nhu nhược như các ngươi!"

Những nguyên lão đại thần này tuy rằng không thể so với Tần gia ngoại thích kia không chuyện ác nào không làm, tác oai tác oái, nhưng lại hồ đồ ngu xuẩn, muốn kiếm lợi cho riêng mình, trường tụ thiện vũ<mạnh vì gạo bạo vì tiền>, chỉ nghĩ tới bản thân mình...Năm đó Tư Thương Tuyệt Thiên vừa đăng ngôi hoàng đế, nếu không phải bọn họ lạnh nhạt thờ ơ khoanh tay đứng nhìn thì Tần gia có thể làm càn như thế sao?

Nghĩ đến đây, ánh mắt Tư Thương Khanh lại càng lạnh lẽo.

"Thái tử điện hạ nguôi giận " các lão thần hoảng hốt "Điện hạ lo lắng cho tình trạng hiện nay của Thương Hoàn, bọn thần tâm rất bội phục nhưng tổ chế thì tuyệt không thể phế bỏ!"

Nói đi nói lại vẫn là tổ chế không thể phế. Tư Thương Khanh rốt cục lộ ra một tia cảm xúc không kiên nhẫn "Các ngươi không cần khuyên nữa, chuyện bổn cung đã quyết định thì không nghĩ sẽ thay đồi! Hộ bộ lập tức soạn ra văn bản cải cách hướng chế như ta đã nói, chiếu cáo thiên hạ."

"Thần tiếp chỉ!" Luôn luôn trầm tĩnh đứng một bên, Liễu ý lập tức tiến lên lĩnh mệnh.

Cũng không tiếp tục để ý mấy nguyên lão đang quỳ ở đó, Tư Thương Khanh quét mắt tới mấy vị quan viên trẻ tuổi nói: "Trúc đê chi án liên lụy đến rất nhiều trọng thần trong triều, bị truy tội không ít, nên thiếu người cho những vị trí bị bỏ trống, ngày mai bổn cung sẽ viết ý chỉ tạm thời bổ nhiệm và miễn nhiệm một bộ phận quan chức, mong chư vị nghiêm ngặt tuân thủ, tự giải quyết tốt."

"Bãi triều!"

"Không được a !" Mấy cựu thần nhìn thấy Tư Thương Khanh chủ ý đã định, dậm chân kêu trời, càng không ngừng dập đầu "Điện hạ, điện hạ, tổ chế không thể phế, thần là thật lòng lo lắng..."

Tư Thương Khanh dừng bước lại lặng im nhìn mấy đại thần, trong lòng chợt hiện một tia tàn nhẫn "Bọn ngươi lo lắng như thế ta liền không muốn thấy các ngươi phiền não nên vậy đi,hông thấy không nghe thì tâm sẽ không phiền, Bổn cung đặc biệt ân chuẩn bọn ngươi cáo lão hồi hương!"

Ống tay áo vung xuống, Tư Thương Khanh rời khỏi Thương Long điện, không quay đầu lại.

"Điện hạ..."

Âm thầm châm chọc, Tư Thương Khanh bước nhanh phía trước đi tới, mơ hồ còn có thể nghe được thanh âm mấy cựu thần đang kêu gào —— cái gọi là hướng chế, bất quá là thông qua trình tự hợp pháp hóa, quang minh chính đại dùng một vài thủ đoạn kiếm lợi cho bọn họ mà thôi, những đại thần này ngăn cản cách tân bởi vì hành động cách tân đã xâm phạm đến lợi ích của bọn họ. Còn đối với hắn là dùng cải cách hướng chế phục vụ mục đích chính trị của hắn.

"Chủ tử " nhìn thấy sắc mặt Tư Thương Khanh khẽ biến âm trầm, Phượng Lam nhẹ giọng gọi, lại thấy bốn phía khi thấy không có người nào, do dự rồi liền đưa tay nhẹ nhàng mà nắm lấy tay của đối phương "Ngài đừng lo lắng."

Đừng nói là phế chức của các cựu thần vô dụng ngay cả Tần gia cầm giữ nửa thực quyền triều đình còn không phải bị Tư Thương Khanh làm cho tan tác hay sao?

Hơi dừng bước, tư Thương Khanh nghiêng đầu nhìn phượng lam, sắc mặt dịu đi "Ta không có lo lắng, chỉ là có chút mệt mỏi." Từ mấy ngày trước sau khi quay về kinh, liền không ngủ, không nghỉ tra rõ mọi chuyện liên quan tới trúc đê chi án, sau đó nhanh chóng đem quan chức có liên can đến vụ án bắt đi, hôm nay bởi vì án này cùng việc cách tân khiến buổi lâm triều kéo dài hơi lâu, khó tránh có chút mệt mỏi, lại còn bị các lão thần cậy già lên mặt can thiệp một phen khiến hắn sinh khí.

"Hiện tại, những kẻ cậy quyền thế lực Tần gia đều bị loại bỏ hơn phân nửa, chủ tử có thể nghỉ ngơi thật tốt rồi." Phượng Lam trong lời nói mang theo đau lòng, đã nhiều ngày nay Tư Thương Khanh vất vả, hắn đều thấy rõ. Tuy rằng dưới tay có nhiều người tài ba, nhưng dù sao diệt trừ Tần gia là chuyện không phải nói, Tư Thương Khanh tuy là đã định liệu trước nhưng vẫn cần phải cẩn thận, rất nhiều chuyện đều là do hắn tự mình an bài xử lý. Trên triều đình, bị những người đó ầm ĩ, Tư Thương Khanh vốn là người chán ghét tiếng động ồn ào lớn nên khó tránh có chút không khoẻ.

"Không ngại." Tư thương khanh cảm xúc dao động vốn là nhỏ bé, cùng Phượng Lam nói như vậy vài câu, trong lòng rất nhanh khôi phục lại bình tĩnh, tay càng nắm chặc tay Phượng Lam, cũng mặc kệ đây là hoàng cung cùng Phượng Lam rời đi.

◇ Thương ◇ Hoàn ◇ Thất ◇ Cung ◇

Màn đêm buông xuống.

Trong căn phòng trang nhã của tửu lâu lớn nhất kinh thành Thu Sương Vãn Lâu có mấy người không ngừng đánh giá lẫn nhau

Tư Thương Khanh ở đây cũng chính là vì muốn Liễu Ý, Mạc Chi Ngôn , Thu Bình Thiên giáp mặt nhau, giới thiệu xong Tư Thương Khanh liền trầm mặc không nói, im lặng phẩm trà thơm, như suy tư về cái gì đó.

"Điện hạ, ngài... tính toán để cho ta ở Hộ bộ nhậm chức?" Bên này Liễu Ý cùng mấy người hàn huyên, Thu Bình Thiên vài phần kinh ngạc nhìn Tư Thương Khanh, ngày ấy hắn nhìn qua an bài của Tư Thương Khanh cũng không phải như thế này ah~.

"Chính là tạm thời thôi." Tư Thương Khanh thản nhiên giải thích, "Cho ngươi làm quen một chút với triều đình." Hiện tại cải cách mới bắt đầu, trước tiên phải loại trừ mầm móng gây hại cho triều đình đã, ngoài ra có một ít chính sách mới chưa tới lúc triển khai ra.

"Năm nay Liễu Ý cùng Thừa tướng đại nhân tạm thời làm giám khảo tổ chức khoa thi, chọn lựa ra nhân tài cho những chức quan bình thường, Mười Bốn ngươi liền căn cứ theo những người ngươi cho là có tài đề bạt một số tới Hình bộ." Tư Thương Khanh nhìn về phía Thu Bình thiên "Về phần thiết lập cách quản lý mới của thương buôn liền cho ngươi âm thầm làm chủ khảo phụ trách."

Sau khi cải cách, điều tối cấp bách cần đó là nhân tài. Tuy rằng đã hơn một năm, hắn đã đổi mất không ít quan lại trong triều, nhưng chỉ có thể bảo chứng lần này cải cách triều đình sẽ duy trì ổn định trong một thời gian ngắn, nhân tài trong triều hiện không thể thỏa mãn nhu cầu cho quốc sự, cho nên, hắn mới tuyên bố một năm mở khoa thi một lần.

Đợi cho một vài năm sau, triều đình quan chức ổn định, nhân tài đông đúc, đó cũng chính là lúc có thể từng bước đề cao điều kiện khoa thi, nghiêm khắc với trình tự khảo thí, chọn nhiều nhân tài giỏi hơn nữa.

"Điện hạ yên tâm " Mấy người vuốt cằm.

Liễu Ý mang trên mặt nụ cười thản nhiên lộ ra vài phần vui vẻ, lần này hắn thật sự thoải mái, vào triều làm quan tới nay, chuyện bọn quan viên làm, cấu kết trục lợi, luồn lách hướng chế khiến cho tâm hắn phi thường khó chịu, ý tưởng cách tân lần này hắn căn bản đã từng nghĩ qua rất lâu rồi còn cùng các quan viên trẻ tuổi khác thương thảo ý kiền, phần lớn đều ủng hộ, cho nên hắn mới tiếp tục tu chỉnh sao cho hoàn hảo ý tưởng. Tiếc rằng trước kia thái dộ của hoàng đế luôn mơ hồ, thâm sâu, cho dù hắn có hiến kế sách thì cũng vô pháp triển khai.

"Nếu lần này hết thảy đều thuận lợi tiến hành.... " Thu Bình Thiên khẽ cười, giơ chén lên cao "Thu mỗ lấy trà thay rượu, kính chúc điện hạ cách tân thuận lợi, công đức viên mãn, tạo phúc dân chúng."

"Ân."

Bên này, Liễu Ý có chút không yên lòng mà trầm ngâm, nhìn qua Tư Thương Khanh, ánh mắt hiện lên một ít nghi ngờ "Điện hạ tân chính, có được lòng dân, chắc chắn sẽ được dân chúng yêu mến, nếu không có Tần gia, tất nhiên là không người có thể cản trở. Nhưng thần có một chút không rõ..."

Thủ hạ của Tần Nam Đông chính là có hơn ba mươi vạn trọng binh ah?

Nói đến đây, Thu Bình Thiên cũng hơi tò mò, hôm nay Thái tử giận dữ, tin tức phế truất trọng thần đã muốn bay đầy trời Thương Hoàn Quốc rồi nên hắn cũng tò mò hỏi: "Vì sao lại thả Tần quốc cữu kia trở về? Đây không phải là thả hổ về rừng sao?" Coi như là có phạt bổng lộc, đánh đại bản thì cũng không thể ngăn cản Tần Cao Lợi âm thầm điều động binh mã.

"Tần Cao Lợi, " Tư Thương Khanh từng chữ từng chữ một mở miệng "Bổn cung chính là muốn buộc hắn ra tay."

Cáo già Tần Cao Lợi kia tuy rằng nhúng tay vào không ít trọng án, tiếc rằng không có bất cứ chứng cớ gì có thể bắt được quả tang, cho dù coi như tra được bằng chứng cùng Tần gia có quan hệ thì cũng chỉ có thể tra được trên người Tần Nam Đông. Xem ra lão hồ ly kia không phải là không nghĩ tới khả năng xuất hiện tình huống bất ngờ, Tần gia thoát không khỏi liên quan, hắn liền đem toàn bộ trách nhiệm đẩy qua người đệ đệ hắn, ngoài ra còn có hoàng hậu, coi như Tần Cao Lợi hắn phạm án nghiêm trọng có thể liên luỵ cửu tộc, nhưng hắn dù sao thân là hoàng thân quốc thích Tư Thương Khanh có thể nào áp dụng luậtlệ này!

Chỉ có thể buộc hắn, năm đó Tần Cao Lợi liên hợp cùng tỷ tỷ mưu hại thái tử, tình huống lúc này, đủ để buộc hắn phát điên!

Nhìn thấy Thu Bình Thiên bộ dạng có chút khó hiểu, Phượng Lam thay Tư Thương Thanh đơn giản giải thích tính toán trong đó " Án tử khi mưu hại Thái tử trước kia tuy có điều tra nhưng do thời gian quá dài nên chứng cứ không còn xác thực, tất cả chứng cứ đều chỉ mũi về Tần Nam Đông mà thôi"

Giật mình, Thu Bình Thiên hừ một tiếng "Thật sự là hảo huynh đệ!" Tần Nam Đông cũng là đáng đời đi, hắn bị đại ca mình lấy làm lá chắn mà còn không hay!

"Nói cách khác " Liễu Ý cũng rõ ràng "Ba mươi vạn trọng binh đã bị điện hạ nắm giữ?" Như thế nào thu phục được quân đội này, vì sao hắn không nghe thấy nửa điểm tin đồn?

Hiện giờ Liễu Ý, Thu Bình Thiên cũng xem như tâm phúc của hắn, mà kế hoạch đã đến thời khắc kết thúc, Tư Thương Khanh cũng không giấu diếm, không chút để ý thuyết lên một hồi huyết tinh thảm sát "Mấy ngày nữa, triều đình truy phong Trấn Nam tướng quân Cao Phi thành Trung nghĩa hộ quốc công "

"Có ý tứ gì?" Tất cả mọi người sửng sốt.

"Một tháng trước, tội phạm Thiên Sơn Nam lẻn vào thành quấy nhiễu dân sinh, dân chúng tiếng oán than dậy trời đất. Trấn Nam tướng quân Cao Phi thương hại nổi khổ của dân sinh nên chỉ huy ba nghìn thân vệ tinh binh dưới tay mình, tiến đến tiêu diệt nghịch tặc, trên đường thắng lợi quay về lại gặp phải mưa to gió lớn làm cho núi đá chênh vênh, gập ghềnh, khi đại quân đi qua đột nhiên đất đá trôi xuống. Trấn Nam tướng quân Cao Phi và phó tướng cùng ba nghìn tinh binh, toàn bộ lâm nạn!"

Tư Thương Khanh mạn đạm tả lại sự tình, mấy người đang nghe đều là chấn động.

Ngay lúc này Liễu Ý vỗ trán đứng lên "Điện hạ, ngươi... Ý tứ của ngươi là..."

Hơi bất mãn với thái độ bất mãn của Liễu Ý, Phượng Lam lên tiếng trả lời thay chủ tử: "Để tránh ba mươi vạn trọng binh bị Tần gia lợi dụng mà bạo động, điện hạ liền quyết định loại bỏ Trấn Nam tướng quân cùng đội thân vệ của y." Không có tướng quân Cao Phi cùng ba nghìn thân vệ tinh binh một lòng trung thành, thì binh lính của Tần Cao Lợi không cần đánh cũng tan, dù sao bọn họ phần lớn là ở nhà có già trẻ, lòng có vướng bận nên cũng sẽ không thể vì Tần gia đang thất thế mà bạo động không màn an nguy của bản thân, vì thế bọn hắn chỉ có thể nghe theoan bài của triều đình..

"Ngươi..." Ý nghĩ trong lòng được xác nhận, Liễu Ý thần tình căm phẫn "Điện hạ có thể nào xem mạng người như cỏ rác! Đừng nói này tướng sĩ đều là công thần của Thương Hoàn ta, lại càng là người vô tội, có thể nào, có thể nào..."

Tức giận lên tới đỉnh điểm, Liễu Thượng Thư luôn luôn trong trẻo nhưng lạnh lùng như nguyệt lúc này đã mất hết phong độ, không chút khách khí chỉ trích Tư Thương Khanh "Điện hạ có thể nào vì một mưu lược chính trị.. mà..như vậy..."

Tư Thương Khanh chỉ là hờ hững đối diện với những chỉ trích của Liễu Ý, cũng không giải thích "Việc này đã định, không cần bàn lại, Liễu Ý ngươi chỉ cần căn cứ tân chính làm tốt hết thảy sự tình về sau là được."

"Điện hạ!" Liễu Ý trợn mắt nhìn hắn "Tân chính... dùng vô số mạng người vô tội đổi lấy mà còn có thể tiến hành tiếp được sao?"

Kia ba nghìn tướng sĩ xa xứ, canh giữ ở biên cương khó khăn gian khổ, bảo vệ quốc thổ an bình, hiện giờ chỉ vì một cái chính sách cách cân chính trị mà toàn bộ bỏ mạng! Tân chình như vậy thật không phải kỳ vọng của hắn!

Tư Thương Khanh rốt cục nhìn thẳng vào Liễu Ý đang phẫn nộ, trầm mặc một hồi liền lãnh khốc nói : "Làm bất cứ chuyện gì, đều phải trả giá. Dù không muốn cũng không thể không làm!"

"Ha ha..." Liễu Ý bi thương cười "Không làm ah~ điện hạ ngài thật sự có thề không làm mà!"

Ngữ khí xoay chuyền gần như mềm nhẹ, Liễu Ý vội nói: "Điện hạ, ngài quốc sự bận rộn vi thần không nên quấy nhiễu n thêm nữa, thần xin cáo lui!"

Liễu Ý phẩy tay áo bỏ đi.

p/s : Xưa nay lãnh khốc nhất chính là bậc đế vương, thân bất do kỉ ah~~~~ Ý nhi ngươi là thần tử thì nên hiểu hơn hết nguyên do đó

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #dammy