Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 22

Vô tâm đối sướng hoa nguyệt dạ ( thượng )

Tại nơi thượng triều, đủ loại quan viên khép na khép nép mà cúi đầu đứng thẳng , vô hình trong không gian tràn ngập không khí áp bách, làm cho ai có mặt đều kinh hãi lo lắng, ngay cả thở cũng không dám thở mạnh

" Tang Viêm ngươi thân là Lại bộ thượng thư khả nhiên coi rẽ hoàng quyền, coi thường luật pháp, mua quan bán chức, tham ô hối lộ" Nhìn người nọ đang run rẫy quỳ trên mặt đất Tư Thương Khanh ném qua một bên mật điệp chiết chứng cứ phạm tội " Ngươi coi mặt mũi hoàng gia ở chỗ nào? Mặt mũi của quan viên nơi nào?"

" Người đâu tháo xuống mũ quan trên đầu hắn, cởi cả quan bào áp giải tới thiên lao" Tư Thương Khanh vẻ mặt nhất nhất quét qua mọi người "Do lần này là án lớn liên quan đến nhiều người nên bổn cung sẽ tự mình thẩm lý"

Tang Viêm nọ sợ đến mức ngay cả nói cũng không nên lời, chỉ biết cuống quit đập đầu xin tội làm trò hề trước mặt đồng liêu, không lâu sau mũ mảo quan bào đại diện cho quyền uy cùng thân phận thoát khỏi người, thân thể xụi lơ mà bị lôi đi khỏi Thương Long điện.

Một năm gần đây loại sự tình này cũng không phải là lần đầu xãy ra, thường ngày mấy vị đại thần ai cũng coi trời bằng vung vô lai tưởng tượng đến cảnh này, chuyện lần này không hiểu vì sao Thái tử điện hạ lại quyết tra cho đến cùng ai có liên quan xem ra nhẹ thì bị tước quan, sung công canh giữ biên cương nặng thì chém đầu thị chúng

Tác phong của Tư Thương Khanh vốn là tàn nhẫn quyết đoán, hơn nữa hiện tại còn có Thừa tướng cùng với nhi tử của y Liễu Ý Hộ bộ thượng thư toàn lực ủng hộ, nên hôm nay quan viên nào trong lòng có quỷ <làm việc sai trái> đều cảm thấy bất an, so với tính tự cao tự đại bình thường hiện tại có mấy phần an phận

Chỉ là người tinh ý đều nhìn ra lần này phần lớn quan viên bị xét xử đều thuộc thế lực của Tần gia, mọi người trong lòng minh bạch, Thái tử xem ra thật sự muốn quyết tâm diệt trừ thế lực của Tần gia rồi, nhưng lại có vài phần mơ hồ, bởi vì những kẻ chân chính nắm thực quyền Tần gia thì Tư Thương Khanh lại không đá động tới, rõ ràng có thể nhân cơ hội này mà xử trí nhưng lại thì xử lý hoa loa cho bọn họ muốn làm sao thì làm, khiến người ta không khỏi hoài nghi này Thái tử điện hạ có phải hay không còn kiêng kỵ Tần gia

Toàn đại điện lặng ngắt như tờ

Tư Thương Khanh trong mắt hiện lên vẻ hài lòng , toại thản nhiên mà mở miệng: "Bổn cung hy vọng chuyện của Tang Viêm lần này bọn ngươi nên nhớ kĩ nếu còn cố tái phạm hình phạt sẽ gia tăng"

"Bãi triều!"

Hai chữ như tiếng trời giáng xuống cữu rỗi thế gian, làm cho mọi người nhẹ nhõm thổi phào rồi nhanh chống quỳ xuống đất hành lễ "Cung tiễn Thái tử điện hạ!"

...

Tần phủ, trong thư phòng của Tần Nam Đông , thỉnh thoảng truyền đến tiếng đồ vật bị đập nát, trên mặt đất vốn là một mạnh hỗn độn

"Cút..." Bọn hạ nhân nơm nớp lo sợ mà tới gần, lại bị tiếng gầm lên giận dữ quát tới sợ hãi mà chỉ dám ở đứng ở cửa

"Tiểu đệ, " Tiếng nói lộ vẻ tang thương vang lên, Tần Cao Lợi đẩy cửa bước vào, thần sắc hơi trầm xuống " Ngươi lại đang nổi điên cái gì?"

" Đại ca... thằng nhãi Tư Thương kia..." Tần Nam Đông tức giận đi tới đi lui trong phòng, càng lúc càng sinh khí, liền không nghĩ ngợi nói ra " Tư Thương Khanh kia thật khinh người quá đáng! Đây đã là lần thứ mấy rồi"

"Đại ca, không thể cứ như vậy mà bỏ qua " Tần Nam Đông sắc mặt tàn nhẫn "Nếu không, trong triều đại thần phe chúng ta đều nhanh bị hắn diệt trừ hết! Đại ca, chúng ta trên tay có ba mươi vạn trọng binh, không bằng..."

Một cái tát hạ xuống trên mặt Tần Nam Đông, Tần Cao Lợi mặt lạnh như sương, "Tiểu đệ, lời đại nghịch như thế có thể tùy tiện nói ra sao?"

"Đại ca!" Tần Nam Đông tức giận mà che một bên mặt mặt, trừng mắt nhìn huynh trưởng của mình.

"Tiểu đệ, " Tần Cao Lợi thần sắc vi hoãn, "Ngươi cho rằng có ba mươi vạn trọng binh thì sẽ có lợi hay sao? Cái mà chúng ta phải đối phó chính là cả Thương Hoàn quốc, ngươi cho rằng đơn giản sao?"

"Không tới vạn bất đắc dĩ, chúng ta không thể hành động thiếu suy nghĩ!"

" Chúng ta cứ như vậy mà để bị chèn ép sao?" Tần Nam Đông tức giận gầm lên " Đại ca chẳng lẽ ngươi đã thực sự già rồi nên lá gan cũng nhỏ đi"

"Làm càn!" Tần Cao Lợi lạnh lùng quát lên, "Ngươi cho rằng, Tư Thương Khanh giống như ngươi đầu óc đơn giản vậy sao? Xử trí đại thần, hắn sẽ không lo lắng đến lợi hại sao? Hừ, tiểu đệ, ngươi không cần sợ, Tư Thương Khanh nhất thời không dám đối phó với chúng ta đâu, nếu không..."

.....Nếu không, tác phong cường hãn quả quyết như Tư Thương Khanh tuyệt sẽ không bỏ qua cho bọn họ kẻ nắm trong tay thức quyến Tần gia?Lần này xử trí bọn đại thần, Tư Thương Khanh hắn nếu có thể tra ra chứng cứ phạm tội, cũng như bình tĩnh có thể điều tra ra kẻ đứng phía sau thao túng là Tần gia, nhưng hắn lại không truy tới cùng.Có thể thấy được...

Có chút sửng sốt, Tần Nam Đông lời nói như trước không cam lòng, "Chúng ta đây cứ mặc cho do hắn áp chế sao?"

"Tiểu đệ, đừng nên sốt ruột, " Tần Cao Lợi trong mắt hiện lên một mạt màu tàn nhẫn,

"Hiện tại không nên manh động, chúng ta còn chưa biết rõ thực lực của hắn.... qua mấy ngày sau sẽ..."

Trong thư phòng Tần gia, tiếng người nói chuyện vang lên trầm thấp

◇ Thương ◇ Hoàn ◇ Thất ◇ Cung ◇

Thư phòng Đông Cung , Phượng Lam cẩn thận đem tin tức mới điều tra được mấy ngày nay bẩm báo cho Tư Thương Khanh

"Điện hạ, Liễu đại nhân cùng Mạc đại nhân cầu kiến."

"Cho vào đi, " Tư Thương Khanh ra hiệu với Phượng Lam, đối phương ngầm hiểu mà đứng ở phía sau hắn, chỉ chốc lát, hai người bên ngoài theo thứ tự tiến vào.

Hơn nửa năm nay, bởi vì thường xuyên lui tới, Tư Thương Khanh liền miễn cho hai người bọn họ hành lễ,nghi thức xã giao quả thực rất lãng phí thời gian.

"Điện hạ, " Liễu Ý đi thẳng vào vấn đề, "Hôm nay vụ án của Tang Viêm, sợ là đã đả thảo kinh xà, điện hạ vì sao không nhân cơ hội này loại bỏ hoàn toàn Tần thị thế lực" chứng cứ phạm tội của Tần gia đều đã lục soát toàn bộ ra rồi, hắn kiên trì tin tưởng, chỉ cần Tư Thương Khanh động thủ, tuyệt đối có thể có biện pháp diệt trừ Tần gia, chẳng lẽ còn kiên dè sợ bọn họ trên tay nắm trọng binh.

"Liễu Ý, " Tư Thương Khanh mạn tiếng nói, "Bổn cung không để tâm có hay không đả thảo kinh xà." Hắn cho tới bây giờ sẽ không trốn tránh, chỉ là làm cho tất cả mọi người biết hắn muốn quyết tâm loại bỏ Tần gia

"Vì sao?" Thần sắc luôn luôn lãnh đạm có chút buông thả, Liễu Ý kinh ngạc nhìn đối phương, cho dù tiếp xúc hơn nửa năm, hắn thật không cách nào thong triệt hết tâm tư của Thái tử, khi thì lạnh lùng tàn nhẫn, khi thì lãnh đạm,mạn bất kinh tâm.

Nhìn Liễu Ý, Tư Thương Khanh cũng không giấu diếm, "Bổn cung chỉ cần một thời cơ, loại bỏ Tần gia là tất yếu, mục đích cuối cùng là muốn chỉnh đốn bộ máy quan lại, cải cách quy chế" Nếu Thương Hoàn Quốc muốn cường đại hơn thì các tập tục cổ hủ lạc hậu đều phải loại bỏ, đến lúc đó hắn cũng mới có thể thật sự làm chuyện hắn muốn làm.

Lời nói rất đơn giản, nhưng Liễu Ý tất bị hoàn toàn chấn động, hai mắt mở to, "Điện hạ,như vậy... Sẽ khiến cho mọi thứ hỗn loạn!" Hắn không ngờ tới, không ngờ Tư Thương Khanh lại ôm ý định này.

Tư Thương Khanh có chút hạ đầu, trong vòng một năm nay, bề ngoài hắn chỉ là làm một số việc loại bỏ dần những kẻ phụ thuộc vào thế lực Tần gia, còn việc trọng yếu hắn bí mật làm chính là tiến hành thay đổ dần toàn bộ quan viên hiện giờ để đến khi cục diện Thương Hoàn Quốc có biến loạn triều đình sẽ không tới mức rung chuyển không yên

Mà hôm nay, kế hoạch của hắn đang tiến hành cũng sắp hoàn thiện rồi, chỉ còn chờ thời cơ. Đợi đến khi hắn thật sự rat tay, như vậy Thương Hoàn sẽ sắp sửa đi vào sự cải cách lớn chưa từng có trước nay.

Cũng nghĩ đến điều này, Liễu Ý một vén hạ vạt áo, thẳng tắp quỳ xuống, ánh mắt lạnh lùng: "Liễu Ý sẽ toàn lực phụ Tá điện hạ, khiến cho Thương Hoàn Quốc thịnh thế." Lúc này đây, hắn thật tâm mà cảm phục, cũng là kiên định mà tuyên thệ.

"Ân " Tư Thương Khanh thản nhiên mà đáp lời tuyên thệ của Liễu Ý nói, cũng không ra vẻ động dung<cảm động> , liền chuyển hướng Mạc Chi Ngôn "Mười bốn, ngươi có chuyện gì muốn tấu?"

Mạc Chi Ngôn có chút do dự, rồi nhìn Phượng Lam đang đứng phía sau Tư Thương Khanh, muốn nói lại thôi. Hôm nay vốn là tết Nguyên Tiêu, hắn vốn là muốn tìm đến Phượng Lam, hắn còn nhớ rõ Phượng Lam có thể tự do xuất nhập hoàng cung , từ lúc gặp lại tới nay, bọn họ liền chưa từng có bao nhiêu thời gian lui tới hàn huyên, nghĩ tới tết Nguyên Tiêu lần này liền muốn cùng người bạn cũ Phượng Lam thưởng nguyệt ngắm hoa đăng. Nhưng lại vừa vặn lúc nãy bên ngoài đụng mặt Liễu Ý bên ngoài nên liền cùng nhau tới Đông Cung, hiện tại...

Nhìn đối thần sắc đối phương Tư Thương Khanh sáng tỏ, "Lam..."

"Mười bốn, ngươi tìm ta có chuyện gì?" Phượng Lam có chút nghi hoặc hỏi.

"Này..." Mạc Chi Ngôn trầm ngâm, còn có chút lo lắng, hắn có thể nào làm trò trước mặt chủ tử, lôi kéo Phượng Lam đi ?

Liếc mặt nhìn Tư Thương Khanh thờ ơ một bên, Phượng Lam mỉm cười, "Mười bốn, cứ nói đừng ngại." Biết đối phương vốn là e ngại có chủ tử ở đây, nhưng hắn đối với Tư Thương Khanh trước mặt vốn là không hề muốn có bí mật gì.

"Ân " Mạc Chi Ngôn lắp bắp nói: "Chủ tử thứ tội, thuộc hạ nghĩ hôm nay vốn là tết Nguyên Tiêu, Phượng Lam ngày thường cũng thường xuất cung làm việc nên thuộc hạ liền nghĩ muốn hẹn hắn cùng đi phần thưởng nguyệt ngắm hoa đăng, hít thở không khí."

Nhất thời chợt hiểu, Phượng Lam ánh mắt lộ ra vài phần cảm kích, không ngờ tới Mười bốn còn nhớ đến lời hứa năm đó khi còn ở nơi huấn luyện thân vệ

Bên này Liễu Ý lặng im mà đứng ở một bên, cũng không cáo lui, cũng không nói lời nào, chỉ là trong ánh mắt có vài phần suy nghĩ sâu xa, âm thầm mà đánh giá nam tử ít nói vẫn theo bên cạnh như hình với bóng với Thái tử

"Lam, hôm nay ngươi liền nghỉ ngơi một chút đi." Tư Thương Khanh không đợi Phượng Lam mở miệng, liền quyết định nói. Mặc dù mình không có cảm giác gì đặc biệt với ngày này như người khác, nhưng người bình thường đối với ngày lễ thế này, hình như vốn là vô cùng coi trọng và hân hoan, Phượng Lam hẳn là cũng không ngoại lệ.

Trên mặt lộ ra ý cười thỏa mãn, Phượng Lam thản nhiên nói " Đa tạ chủ tử, cũng làm phiền Mười bốn bận tâm rồi, bất quá, Phượng Lam không cần nghỉ ngơi, hầu hạ chủ tử liền tốt rồi."

Nói với Mười bốn muốn chơi đùa đêm nguyên tiêu bất quá là chuyện khi còn nhỏ,hôm nay ngày lễ này đối với hắn mà nói cũng không quá hấp dẫn. Hiện tại, chỉ cần có thể đứng ở bên người Tư Thương Khanh là hảo, một khắc đều là thỏa mãn.

p/s: khúc cuối e Lam thật là >""< có cần sến súa thế ko? Khanh nhi cứ lạnh lùng như cũ , bộ sống ngàn năm trên băng tuyết sao Khanh nhi * thở dài*

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #dammy