Chương 18 [ P2]
Thái tử quy hồng liên thiên ấn ( hạ )
( p2)
"Khanh nhi " Tư Thương Tuyệt Thiên đem một văn kiện giao cho Tư Thương Khanh
"Ta quyết định, ngày mai trên đại điển ta sẽ tuyên bố cho ngươi giám quốc, tất cả triều chính trực tiếp cho ngươi phụ trách."
Trong tẩm cung của hoàng đế, Tư Thương phụ tử bí mật nói chuyện với nhau
Tư Thương Khanh mày cau lại hỏi "Vì sao?"
"Khanh nhi, những năm gần đây,thân thể ta đã càng ngày càng suy yếu" Tư Thương Tuyệt Thiên trong lời nói hiện ra vẻ tang thương, không còn vẻ gì của một đế vương sắc bén đầy dã tâm, "Nếu không phải thân là hoàng đế phải gánh chịu trách nhiệm trên vai thì ta đã sớm mệt mỏi mà buông xuôi, đây cũng là nguyên nhân mà ta thúc giục ngươi mau chống hồi kinh"
Tư Thương Khanh trầm mặc một chút, trong đầu nhanh chóng chuyển động mà suy nghĩ, chỉ chốc lát, mới chậm rãi mở miệng, "Phụ hoàng, nếu ta giám quốc, hết thảy liền do ta toàn quyền phụ trách, mà trong tổ tiên chi chế <quy chế của tổ tiên>, ta sẽ bị cho là không tuân thủ." Hắn làm việc luôn luôn có an bài riêng của chính mình, làm sao có thể chịu đựng những quy cũ có hạn chế?
Chút sửng sốt qua đi, Tư Thương Tuyệt Thiên cúi đầu cười " Nếu như Khanh nhi muốn xoa bỏ hết tất cả các quy cũ thì thật là không có khả năng. Khanh nhi, sáu năm qua ngươi đã đem hết thảy công vụ xử lý rất tốt ta tin tưởng năng lực của ngươi"
" Về phần quy củ của tổ tiên" Tư Thương Tuyệt Thiên tự cưới " đã sớm lỗi thời rối" Nếu không Thương Hoàn quốc cũng không có khả năng suy yếu như hiện tại " Khanh nhi vô luận chuyện gì ta đều ủng hộ ngươi, ngươi hãy cứ theo tâm ý của mình mà làm việc"
Nếu quyết định cho Tư Thương Khanh nắm giữ hoàng quyền giám quốc đại sự, hắn tự nhiên là nguyện ý buông tay toàn bộ, cho đối phương quyết định.
"Hảo." Tư Thương Khanh cũng không do dự, rất nhanh liền đồng ý.
Tư Thương Tuyệt Thiên thản nhiên mà cười, thần sắc từ ái mà nhìn vẻ mặt lạnh lùng của Tư Thương Khanh, nguyên bổn trên trán trơn láng, bất ngờ có thêm một đóa hồng liên
"Như vậy,liền quyết định đi." Tư Thương Tuyệt Thiên thần sắc hơi mệt mỏi, "Đêm đã khuya, Khanh nhi hay là sớm về nghỉ ngơi đi, sáng mai còn phải vào đại điển hành lễ."
Gật đầu, Tư Thương Khanh hướng bên ngoài đi vài bước, đột nhiên vừa lại xoay người trở về "Phụ hoàng, ta có một vấn đề."
"Vấn đề gì?" Trong lời nói có chút nghi hoặc.
" Liễu Tử Vấn, vừa là đồng môn sư huynh của ngươi, vì sao lại không trở thành người của ngươi sở dụng?"
Bất ngờ không kịp đề phòng, Tư Thương Khanh đột nhiên lại hỏi vấn đề này, làm cho Tư Thương Tuyệt Thiên nhất thời sửng sốt.
Lẳng lặng mà quan sát đến thần sắc của Tư Thương Tuyệt Thiên,Tư Thương Khanh chỉ chốc lát liền phát giác, trên gương mặt của đối phương liến hiện lên thần thái đau thương, mê võng < hoang mang> cùng nỗi buồn man mác " Vì sao?"
Liễu Tử Vấn kia, là một người vừa có tài lại vừa có tâm. Sở dĩ hắn khẳng định như vậy là do ngày ấy thoáng nhìn trong đại điển, Tư Thương Khanh liền phát hiện thừa tường Liễu Tử Vấn nguyên lai chính là nho sĩ đã lo lắng năm đó khi mà hắn còn là một du hồn đã gặp qua trước khách điếm nọ. Cho nên hắn liền phái người đi dò xét những chuyện từ nhỏ tới nay của Liễu Tử Vấn, hắn thật sự ko hiểu vì sao một người có tài như y lại bo bo giữ mình mà không vì triều đình vì hoàng đế mà tận sức
" Khanh nhi" Tư Thương Tuyệt Thiên thanh âm một chút bi thương, "Có một số việc, thân bất do kỷ,là sự thương tâm của một người sinh tại hoàng gia..." Tư Thương Tuyệt Thiên giải thích không rõ ràng rồi lại trầm tư về một chuyện xưa củ nào đó
Tư Thương Khanh nhanh chống đã hiểu ra một số chuyện, đại khái là: Tư Thương Tuyệt Thiên và Liễu Tử Vấn thửơ nhỏ là do cùng một sư phó dạy dỗ,cảm tình phi thường tốt, thậm chí còn ước hẹn sau này sẽ cùng nhau du ngoạn thiên hạ,mãi cho đến khi năm Tư Thương Tuyệt Thiên mười hai tuổi, nguyên bổnThái tử bạo bệnh mà chết, hoàng gia con nối dòng đơn bạc, Tư Thương Tuyệt Thiên bất đắc dĩ trở thành Thái tử còn liền cùng hoàng hậu hôm nay làm lễ thành thân, mà sư huynh y Liễu Tử Vấn cho rằng y thất tính liền rời y mà đi,thẳng đến mấy năm sau quay về kinh, đã có một thê một tử, nhưng lại xuất hồ ý liêu <ngạc nhiên> mà muốn vào cung làm quan
Trong lòng hoài thẹn chuyện cũ, Tư Thương Tuyệt Thiên liền cho Liễu Tử Vấn chức vụ mà hắn yêu cầu, cũng chưa hề mở miệng yêu cầu đối phương vì mình mà cống hiến, càng về sau quan hệ hai người càng lúc càng xa cách chỉ duy trì ở mối quan hệ giữa quân và thần. Liễu Tử Vấn tuy có tài nhưng trong đám quần thần lúc đó vẫn duy trì trung lập
"Nếu không phải..." Tư Thương Tuyệt Thiên lời nói hiện lên bi phẫn, "Năm đó hoàng huynh bị gian nhân làm hại, hết thảy liền hoàn toàn bất đồng." Không đến mức làm cho hắn phải chịu cảnh như ngày hôm nay.
Tư Thương Tuyệt Thiên lời nóikhông rõ ràng, nhưng Tư Thương Khanh vốn là biết rõ nội tình bí mật năm xưa, năm đó thái tử chính là bị Thái hậu trên danh nghĩa hiện nay ám hại mà chết,thế nhưng lúc ấy hoàng đế ngu ngốc, căn bản không biết chân tướng sự thật. Sau này, Tư Thương Tuyệt Thiên kế vị, cũng không nguyện bị thái hậu quản chế càng tận sức diệt trừ thế lựaTần gia, bất đắc dĩlà tuổi trẻ thế cô, căn bản đấu không lại Tần thị bộ tộc, ngược lại chính mình lại bị dưỡng mẫu hạ Tuyệt Tâm cổ, ngoài làm cho người bị trúng chỉ sinh hạ duy nhất một trai một gái thì thời gian ngắn sẽ không gây hại cho thân thể
"Khanh nhi" Tư Thương Tuyệt Thiên đã thu hồi rồi bi thương nói: "Nếu ngươi muốn Liễu Thừa tướng trợ giúp, thì hãy đi tìm hắn... Ta tin tưởng, hắn sẽ toàn lực phò trợ ngươi."
Tư Thương Khanh thản nhiên mà nhìn đối phương, trong lòng còn dư âm của nghi vấn, tỷ như, Tư Thương Tuyệt Thiên đăng cơ hoàng đế, hình như là chuyện không có gì đáng trách , nhưng hắn cảm giác được phụ hoàng hắn Tư Thương Tuyệt Thiên có sự hổ thẹn với Liễu Tử Vấn...
Nhất thời không nghĩ ra, Tư Thương Khanh cũng không tái hỏi tới, hắn sẽ tự mình tìm lấy đáp án
Liễu gia phụ tử, hắn sẽ tìm một cơ hội thăm dò. Hôm nay xem ra Liễu Tử Vấn không phải là vấn đề, chỉ là con hắn Liễu Ý ...
Nhìn Tư Thương Tuyệt Thiên sắc mặt uể oải, Tư Thương Khanh đứng dậy rời đi, "Phụ hoàng hảo hảo nghỉ ngơi đi!" Mặc dù không hiểu nhiều những bi phẩn của của y nhưng... tựa như lời hứa mà hắn đã hứa với Phượng Lam vậy, hắn sẽ thay phụ thân hắn ở thế giới này đòi lại hết thảy công đạo
Thái hậu sao...
Tư Thương Khanh trong mắt một mảnh hàn băng.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro