Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chap 1: Hoán đổi

Trên một con tàu
"Dáng vóc ta xinh đẹp hơn hắn!" Tên nam nhân nào đó vừa vuốt tóc phong tình vạn chủng, ánh mắt đào hoa tình tứ nhìn nữ tử với vẻ mặt đang suy nghĩ sâu xa, không ngừng cố gắng.

"Ta có tiền so với hắn!" Tên nam nhân nào đó vung tay đưa ra tín vật đại biể cho chủ một tiền trang nhìn vẻ mặt nữ nhân biểu tình có chút buông lỏng, tiếp tục dùng tiền dụ dỗ;

"Quan trọng nhất là, ta là thúc thúc hắn kính yêu nhất, gả cho ta, hắn còn phải gọi ngươi một tiếng thẩm thẩm. . ." Tên nam nhân nào đó sử dụng cả đến đòn sát thủ ra, nhíu lông mày, khóe miệng gợi lên một chút ý cười, "Như thế nào?"

"Hì... Lăng Hạo, anh thôi đi" Người con gái nào đó ôm bụng cười

"Cuối cùng em cũng cười rồi thật không uổng công anh học thuộc câu văn ấy trong cuốn tiểu thuyết của em" Lăng Hạo vuốt mái tóc cô

"Cảm ơn anh, Lăng Hạo" Cô hôn lên trán anh

"Thấy em vui là tốt rồi, anh không muốn thấy buồn " Lăng Hạo ôm cô

" Lăng Hạo"

"Không sao đâu" Lăng Hạo trấn an cô

" Em không muốn lấy hắn, Lăng Hạo em chỉ yêu anh mà thôi" Cô nằm trong lòng anh khóc

" Anh biết. Chỉ tại anh vô dụng" Lăng Hạo nhấm mắt lại, nước mắt rơi xuống

Cốc cốc.
"Ai vậy?" Lăng Hạo hỏi

"Phục vụ đây" người bên ngoài nói vào

"Chúng tôi không gọi phục vụ" Lăng Hạo nói

" Quý khách cứ mở cửa ra thì sẽ biết"

Lăng Hạo bước lại cửa mở cửa ra. Một chàng trai mặc đồ phục vụ bước vào.

" Anh là ai hả?" Lăng Hạo nắm áo người phục vụ

"Đóng cửa lại nếu các người muốn thoát cuộc hôn nhân này" Nghe vậy Lăng Hạo liền đóng cửa lại

Người phục vụ bỏ tóc giả xuống.
" Cô..." Người con gái ngạc nhiên nhìn cô

____________
Đại Giáo Đường Saint Peter

Cô cùng cha cô bước vào lễ đường. Cô ngước mặt nhìn người phía trước miệng nói thầm "Thương Mặc Nam "

*Trở lại cuộc nói chuyện của cô
" Cô là ai? Tại sao lại giống Hiểu Nhiên như vậy?" Lăng Hạo nắm lấy vai cô

"Giang Hiểu Nhiên"

"Không đúng, tôi mới là Giang Hiểu Nhiên '' Cô gái ngồi trên giường nói

" Đúng, cô chính là Giang Hiểu Nhiên tôi cũng là Giang Hiểu Nhiên "

"Ý cô là sao ?" Lăng Hạo nghi hoặc hỏi

"Cái này không quan trọng" Cô lấy một túi hồ sơ cùng một tấm thẻ đưa cho cô "Đây là hộ chiếu và chứng minh thư mới của cô. Từ hôm nay cô là Lộ Mạn Kỳ, cô hãy cùng Lăng Hạo rời khỏi thành phố Z, trong tấm thể này có hai trăm vạn hai người đến một nơi nào đó mà lập nghiệp, với trình độ tốt nghiệp đại học loại xuất sắc như hai người chắc không có vấn đề gì đâu nhỉ?" Cô nói

"Tại sao cô lại giúp chúng tôi?" Cô gái ngồi trên giường nhìn cô hỏi

" Tôi không giúp các người tôi chính là giúp cho chính mình. Tôi sẽ thay cô gả cho Thương Mặc Nam" Cô nói

" Cô thích anh ta?" Lăng Hạo nói

"Không. Tôi muốn báo thù anh ta" Cô nhìn Lăng Hạo khiến anh giật mình

*Quay lại.
"Mặc Nam, nhớ chăm sóc con gái ta cho thật tốt" Cha cô đưa tay cô cho anh, cô nhìn anh mỉm cười anh cũng mỉm cười nắm tay cô bước lên

Cô và anh cùng nhìn cha tuyên thề.

Buổi lễ cuối cùng cũng kết thúc, cô quay về phòng thay đồ trước.

Cạch... Cửa phòng mở ra, anh vừa bước vào vừa cởi áo khoác "Để em giúp anh " Cô bước tới tay đưa lên cúc áo...

" Em làm gì..." Phía dưới anh đã chụp được tay cô, tay còn lại cô cầm một con dao chuẩn bị đâm anh. Cô nhìn anh mỉm cười buông con dao xuống tay kia chụp lại con dao xoẹt qua cổ anh, anh kịp thời né tránh nắm chặt tay cô

" Cô là ai?"

"Giang Hiểu Nhiên" Nói rồi cô xoay ngược cổ tay thoát khỏi được bàn tay của anh

"Muốn ám sát chồng sao?" Anh bước nhanh chóng chụp lại tay cô nhưng cô một cước đá vào bụng anh khiến anh ôm bụng lùi lại

" Cô muốn chết hả? Cô không quan tâm đến mạng sống của bạn trai cũ của mình nữa sao"

"Thương Mặc Nam anh không còn uy hiếp được tôi nữa đâu" Trọng sinh sống lại 20 năm trốn trong bóng tối bây giờ không còn ai có thể trói buộc được chân cô nữa

"Sao, hết yêu hắn rồi à" Anh đứng dậy cười mỉa mai nói

" Đương nhiên là không rồi" Cô đứng đối diện nhìn anh

"Hừ" Anh tức giận bức nhanh lại khiến cho cô phản ứng không kịp.

Xoẹt... Bộ đồ ngủ của cô bị anh xé toạt ra cô nhanh chóng nắm lấy áo anh kéo xuống mặc vào, bây giờ vị trí giữ anh và cô hoàn toàn thay đổi

"Hừm~ Chiếc áo này cũng không tồi, chất liệu rất tốt kéo như vậy mà cũng không rách" Coi mỉm cười nắm chặt áo phía trước che đi cơ thể của mình

"Bà xã~ thì ra em thích chơi cảm giác mạnh như vậy sao em không nói sớm để anh chuẩn bị chơi với em~" Anh buông bộ đồ ngủ của cô xuống

"Biến thái" Nói rồi cô xông lên định đánh anh lại bị anh nắm lấy tay quật ngã lên trên giường

"Không tồi, cơ thể cũng đẹp lắm" Cô lấy tay đánh anh rồi đứng dậy nhưng lại bị anh đánh vào sau gáy ngất đi.

Anh nhìn cô nằm đó mà mỉm cười "Hôn nhân thương mại... cũng thứ vị đó chứ"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #hàomôn