Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Đơn phương

   'Joen JungKook - Tớ thích cậu..'
Từ xa hắn nhìn cậu với ánh mắt đầy bất lực .. ném ánh mắt khinh bỉ về phía Park Jimin- 'mày bị dở người à-nói mãi k thấy ngại hả??

_  'Eo ơi - ngại là gì hở cậu ? Có ăn được không nhỉ?

_ 'Ăn được - mày có muốn thử không? Tiện tay phi luôn cây chổi vào người PJM

_ 'Không muốn đâu-nhưng mà lát trực nhật xong cậu chờ tớ về với nhé!
Hắn quay lưng lắc đầu bảo ' Có chân thì tự đi mà về..
____
_ ' Joen Jungkook - 15tuổi - học sinh giỏi toàn trường- đẹp trai - nhà mặt phố - bố làm to'
_ 'Park Jimin - 15 tuổi - học sinh trung bình - đẹp trai - bố làm giáo viên - nhà cũng thuộc dạng khá giả'
_ 'Hai người cùng quê là Busan- cấp 3 lên thành phố học quen nhau'

.. JM thích JK ngay từ lần gặp đầu tiên - cả hai đều đến muộn nên nhảy tường vào , bị giám thị bắt nên cả hai phải chạy vòng sân thể dục

_ 'Chào cậu - cậu cũng đi muộn à?

_ 'Không thấy à sao còn hỏi ><

_ 'Cậu học lớp mấy vậy ạ?

_ '...'

_ ' nhìn đô như này chắc là học sinh 12 rồi nhỉ?

Hắn không trả lời . Thầm nghĩ trong đầu thằng này có bị dở không mà nói nhiều thế??

_ 'mình có thể biết tên cậu được k? Cậu mở to hai con mắt ra chờ câu trả lời từ hắn - Nhưng hắn vẫn im lặng và quăng cho cậu 1 ánh mắt không thể thiện cảm hơn :)))

_ 'mình là PJM , mình học lớp 10A1 rất hân hạnh được biết cậu..

_ 'Joen JK -10A1' nói rồi hắn quay lưng bước về lớp , để lại cậu con trai ngẩn ngơ vì bị trúng 'tiếng sét ái tình'

Vậy mà trùng hợp thay hai người lại ở cùng một khu - thế là sáng nào cậu cũng chờ đưa đồ ăn sáng cho hắn và chờ hắn cùng đi học.. Lúc đầu hắn cảm thấy rất phiền và ghét , nhưng dần rồi cũng quen , không có lại thấy thiếu thiếu..

   Thời gian trôi nhanh quá , chớp mắt cậu đã đơn phương người 2 năm rồi.. đúng là 2 năm rồi JK chưa từng đáp lại tình cảm của cậu - không hơn k kém ở mức bạn bè . Jungkook không biết trải qua bao nhiêu mối tình rồi nhưng jimin cứ nhất kiến chung tình.... lời tỏ tình không đếm hết - cuối cùng nhận lại cũng chỉ là ánh mắt khinh bỉ và câu nói quen thuộc 'bớt cái trò đùa của mày lại-ông đây còn muốn lấy vợ sinh con....'

Đơn phương đau lòng là thế mà jimin chưa từng từ bỏ - khóc ướt cả gối mà cũng k dám nói với ai :((

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro