Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

thunrkgj

Người nói chuyện đúng là Liễu Yên Nhiên, chỉ là nàng lúc này vẫn mang theo cái khăn che mặt nàng màu đen như cũ. Nhìn thấy Mạc Hàm, Liễu Yên Nhiên mỉm cười nói: "Bởi vì nhớ chàng, cho nên mới tới đây a." Mạc Hàm vừa nghe, khóe miệng hiện lên một tia mỉm cười, vừa định trả lời, Tạp Lạp nọ đã mở miệng nói: "Nguyên lai là thánh nữ các hạ a, chẳng lẻ thánh nữ cùng tên nhân loại kia có quen biết?"

Nhìn thấy Liễu Yên Nhiên tựa hồ cùng Tạp Lạp này nhận thức, Mạc Hàm trong lòng không khỏi buồn bực một chút, Liễu Yên Nhiên đi tới bên người Mạc Hàm, nhẹ giọng mở miệng nói: "Có một số việc, tối nay sẽ giải thích cùng ngươi." Nói xong liền trực tiếp đi tới trước mặt Tạp Lạp cất tiếng bảo: "Nguyên lai là Tạp Lạp thiếu tộc trưởng a, ta còn tưởng là chó hoang nào ở chỗ này sủa loạn nữa chớ."

Tạp Lạp nghe giọng điệu khắc bạc của Liễu Yên Nhiên nói thì sắc mặt biến đổi, vừa định tức giận, nhưng lại hình như nhớ tới cái gì bèn nhẫn nại đè nén cơn tức xuống, chỉ là lộ vẻ mặt tức giận nói: "Ngươi đừng tưởng rằng có Đại hoàng tử chống lưng cho ngươi thì có thể tùy tiện vũ nhục ta, hôm nay ta xem như nể mặt mũi lệnh sư không muốn cùng ngươi bất hòa so đo, lần sau nhất định phải phụng hoàn cho ngươi gấp bội." Nói xong liền xoay người mang theo kẻ dưới tay rời đi.

Liễu Yên Nhiên lại không chút nào để ý tới uy hiếp của Tạp Lạp, xoay người về bên cạnh Mạc Hàm. Mà lúc này tên ngưu nhân Lạp Mỗ được Mạc Hàm cứu vội vàng đi tới trước mặt Mạc Hàm lên tiếng nói: "Đa tạ ân cứu mạng của anh hùng, ta là Lạp Mỗ của thú tộc, phân ân tình này Lạp Mỗ nhất định khắc trong tâm khảm sẽ có ngày nhất định hồi báo. Chỉ là ta bây giờ còn có chuyện phải lập tức trở về, đến lúc đó trở lại báo đáp ân công." Sau khi nói xong liền cung kính quay về Mạc Hàm khom lưng hành lễ. Mạc Hàm thấy tính cách Lạp Mỗ hào sảng thẳng thắn cũng rất có hảo cảm, vội vàng ngăn cản Lạp Mỗ mở miệng mỉm cười nói: "A a, ta cũng không có làm cái gì a, nếu ngươi muốn nói cám ơn thì nên tạ ơn vị này cô nương là được rồi. Nàng mới là người có công lớn giúp ngươi."

Lạp Mỗ nghe Mạc Hàm nói xong vừa định hướng Liễu Yên Nhiên đạo tạ, nàng đã cười duyên mở miệng bảo: "Được rồi, không cần cám ơn ta, ngươi cám ơn hắn thì cũng như là cám ơn ta rồi, chúng ta hai người cũng như một, hay là ngươi mau trở về đi." Lạp Mỗ nghe Liễu Yên Nhiên nói vậy, cũng không tái do dự, lại hướng bọn Mạc Hàm mở miệng cáo từ xong xoay người rời đi. Nhìn thấy Lạp Mỗ rời đi, Liễu Yên Nhiên một tay lôi kéo Mạc Hàm, không chút nào để ý tới ánh mắt kinh ngạc của người ở trên đường, mở miệng nói: "Theo thiếp đi, nơi này không phải là địa phương để nói chuyện." Nói xong liền lôi kéo Mạc Hàm đi đến hướng phía trước.

Mạc Hàm không thể làm gì khác hơn là đi theo nàng đi tới một tòa kiến trúc cao lớn trước mặt, Liễu Yên Nhiên sau khi mở cửa liền trực tiếp mang theo Mạc Hàm đi vào. Đi tới vị trí bên trong đại sảnh Liễu Yên Nhiên mới buông tay Mạc Hàm ra, sau đó cho thị nữ chung quanh thối lui xong mới mở miệng nói: "Được rồi, thiếp biết chàng có rất nhiều chuyện cũng muốn hỏi thiếp, bây giờ có thể hỏi được rồi nơi này không có người khác."

Mạc Hàm mở miệng thâm tình nói: "Không gặp nàng thì trước kia ta có rất nhiều nghi vấn, nhưng khi nhìn thấy nàng rồi, ta ngược lại không biết nên hỏi như thế nào. Tựa hồ chỉ cần nhìn thấy nàng thì ta đã rất cao hứng rồi những chuyện khác không còn trọng yếu nữa." Liễu Yên Nhiên nghe Mạc Hàm thổ lộ tâm tình xong thì cao hứng nhào tới hắn trong lòng, mở miệng nũng nịu nói: "Chàng chỉ biết hoa ngôn xảo ngữ, đoạn thời gian này không biết bao nhiêu cô gái vô tội lại bị ngươi lừa nữa."

Mạc Hàm vội vàng mỉm cười trả lời: "Oan uổng a, ngoại trừ với nàng ta không có đối với người khác nói như vậy đâu. Bất quá lúc nàng không ở kề bên thì ta thật sự rất nhớ nàng, tựa hồ tựu cảm giác được giống như thiếu đi cái gì a, cả người không thoải mái." Liễu Yên Nhiên nghe vậy vùi đầu vào ở trước ngực Mạc Hàm, mở miệng ôn nhu nói: "Thiếp cũng giống vậy, lúc chàng không có ở bên cạnh, thiếp cả ngày đều là nghĩ đến chàng, ăn cơm cũng nhớ, ngủ cũng muốn có chàng, chuyện gì cũng không có tâm tư đi làm, ta không phải là rất khờ sao a?"

Mạc Hàm nghe xong lời của nàng thì trong lòng thầm than, tiểu nữ nhân này lên tiếng tỏ tình so với chính mình cũng thật là lợi hại khiến mình sau khi nghe xong đều cảm động muốn khóc. Mạc Hàm cũng vội vàng gắt gao ôm nàng lên tiếng nói: "Là ai dạy nàng nói những lời này a, đương nhiên không ngốc vậy chớ, sau này phải dành thời gian suy nghĩ những thứ khác như vậy đầu óc mới phát triển thông minh, hữu ích biết không."

Nghe Mạc Hàm nói, Liễu Yên Nhiên miệng nở nụ cười duyên, mở miệng bảo: "Chàng đừng nói bậy, được rồi ngồi xuống trước đi, chúng ta nói chuyện phiếm chút, thuận tiện thiếp cũng đem nguyên do tại sao lại ở nơi này nói cho chàng rõ một chút." Mạc Hàm cũng cảm thấy ngạc nhiên và đúng là đang muốn biết Liễu Yên Nhiên tại sao lại cùng thú tộc có quan hệ. nghe Liễu Yên Nhiên bảo như vậy, Mạc Hàm cũng an tĩnh ngồi xuống muốn nghe tao ngộ của nàng một chút, chỉ là vẫn đem Liễu Yên Nhiên gắt gao ôm vào trong ngực như cũ. Nhìn thấy cử động của Mạc Hàm, Liễu Yên Nhiên không còn chút máu chỉ là liếc mắt nhìn hắn phong tình vạn loại, mắng nhỏ: "Sắc lang." Nhưng vẫn thẹn thùng ngồi ở trên đùi Mạc Hàm, cất tiếng kể lại những tao ngộ mà nàng đã trải qua từ sau khi rời Thiên Long thành đi đến giờ.

Nguyên lai ngày đó Liễu Yên Nhiên sau khi cùng Mạc Hàm chia tay, trong lúc vô ý biết được Huyết sát muốn xuất động âm lỗi chiến sĩ để đối phó Mạc Lạp và Mộ Dung Thiên bọn họ. Nàng sợ Mạc Hàm gặp nguy hiểm nên đã viết tờ giấy bảo thị nữ thông tri cho Mạc Hàm cái tình huống này. Không ngờ lại bị Huyết sát phát hiện, Huyết sát trong cơn giận dữ đã kêu người đem Liễu Yên Nhiên bắt lại. Huyết sát lúc đó lại chế trụ võ công của Liễu Yên Nhiên, nhưng sợ Liễu Yên Nhiên ngộ sự nên ngay trong đêm gọi người dùng xe ngựa đem Liễu Yên Nhiên đuổi về tổng bộ của Hắc ám giáo hội. Chuyện xãy ra sau đó Liễu Yên Nhiên cũng không biết rõ. Liễu Yên Nhiên trong lòng hiểu rõ thực lực tác chiến của đám âm lỗi này, trước nay bản thân nàng vẫn đều rất phản đối chuyện huấn luyện âm lỗi, nhưng là sư phó nàng lại quyết tâm ủng hộ Huyết sát cho nên cũng không hề có biện pháp. Mấy ngày nay trong lòng cũng vẫn rất lo lắng cho Mạc Hàm, cuối cùng sau khi Huyết sát thất bại trở về thì nàng mới biết được nguyên lai Huyết sát cũng thua bởi trong tay của Mạc Hàm đến lúc đó nàng mới yên lòng.

Mà Huyết sát sau khi quay lại tính tình liền bạo phát, luôn trách sư huynh mình giáo đồ không nghiêm, buộc tội nàng đã đem tâm hướng ngoại nên cần giáo quy trừng giới. Còn may là sư phó Liễu Yên Nhiên nuôi dạy nàng từ nhỏ nên tương đối thương yêu nàng, bèn nghĩ ra đem Liễu Yên Nhiên đưa đến thú tộc coi như trừng phạt. Mặc dù Huyết sát trong lòng không phục lắm nhưng nếu là sư phó của Liễu Yên Nhiên đã đề nghị, hắn cũng không dám quá mức phản đối nên không thể làm gì khác hơn là bất đắc dĩ tiếp nhận.

Mạc Hàm nghe đến đó cảm động mở miệng nói: "Nàng vì ta bị ủy khuất vậy, thật là khiến ta không chịu nổi." Liễu Yên Nhiên nghe Mạc Hàm nói xong, vui vẻ bảo rằng: "Nào có cái gì ủy khuất a, không phải bây giờ thiếp vẫn hảo hảo sao? Chàng đừng suy nghĩ nhiều." Mạc Hàm biết, mặc dù Liễu Yên Nhiên nói rất nhẹ nhàng nhưng mà ủy khuất trong đó khẳng định không có đơn giản như vậy. Chỉ là nàng vì không muốn cho hắn khổ sở cố ý miêu tả sơ qua nên nói như vậy mà thôi.

Nghĩ tới đây, Mạc Hàm càng gắt gao ôm nàng vào trong ngực. Cảm nhận được cử động của Mạc Hàm, Liễu Yên Nhiên trong lòng cũng là rất vui vẻ. Mạc Hàm đối với mình như vậy thì cho dù trước kia mình có phải chịu khổ nhiều hơn cũng cảm thấy đáng.

Hạnh phúc tựa vào trong lòng Mạc Hàm, Liễu Yên Nhiên chỉ hy vọng thời gian có thể đình chỉ tại nơi đây a. Cả đại sảnh đều tràn ngập không khí hạnh phúc.

Sau một hồi lâu yên lặng, Mạc Hàm mở miệng hỏi:" Vậy nàng như thế nào lại đi đền thú tộc này rồi như thế nào còn có quan hệ cùng với mông hòang tộc?" Liễu Yên Nhiên từ tốn đáp:" Ngay một tháng trước, thú tộc chợt cho người liên lạc sư phó thiếp, nói rằng chỉ cần chúng ta cùng họ đồng thời hợp tác,họ có thể vận dụng lực lượng thú tộc trợ giúp chúng ta cùng quang minh giáo hội đối kháng, mọi người chúng thiếp cũng đã thấy chán ghét cuộc sống lúc nào cũng phải lén lúc trốn tránh , hơn nữa hắn còn hứa hẹn nếu chúng ta trợ giúp hắn , thú tộc cũng sẽ cho phép chúng ta tại địa phương bọn họ thiết lập chi giáo hội, chiêu thu giáo đồ."

Mạc Hàm nghe xong, mở miệng cảm khái:" Đề nghị đích thật là rất có lực hấp dẫn a, khó trách có thể đả động sư phó nàng a." Liễu Yên Nhiên gật đầu đáp:" Sư phó nghe xong đương nhiên cũng rất động tâm, hắc ám giáo hội chúng ta trước giờ đều là bị quang minh giáo hội chèn ép, không có ngày ngẩng đầu, bây giờ có được cơ hội tốt như vậy, như thế nào có thể bỏ được ? Dù thế nào cũng phải thử một chút vận may mới được."

Mạc Hàm nghe xong hỏi:" các ngươi làm như vậy chẳng khác nào cùng hổ mưu bì, biết không? Thú tộc cũng nhất định đưa ra cái gì điều kiện khó khăn cho các người?" Liễu Yên Nhiên gật đầu đáp:" Nói đến cũng kỳ quái, yêu cầu của họ cũng rất đơn giản, chính là muốn chúng ta như bình thường đánh nhau với quang minh giáo hội, làm cho bọn họ không dứt ra được, ngoài ra không còn điều kiện gì khác, mà hắc ám giáo hội chúng ta cùng quang minh giáo hội xưa nay đều là minh tranh ám đấu, đây là chuyện cả đại lục đều biết, đề nghị lần này có thể nói là đúng chúng ta lợi nhiều mà không có hại, chúng ta đương nhiên không có lý do gì cự tuyệt."

Mạc Hàm đương nhiên biết lý do tại sao Liễu Yên Nhiên bọn họ dây dưa kiềm chế quang minh giáo hội , chỉ có như vậy, quang minh giáo hội mới không thể tập trung tinh lực lai đối phó hắn, như vậy thì hắn có thể an tâm thi triển mưu kế của mình, nếu mưu kế của hắn có thể thành công, tiêu diệt được Thiên Long đế quốc, chẳng những thành công làm yếu đi thực lực loài người, cũng sẽ khiến cho trật tự đại lục loài người hỗn loạn, loài người cùng đối thú tộc trở thành kẻ thù mà cảnh giác lẫn nhau.

Đến lúc đó, thế cục cả đại lục tất nhiên rung chuyển bất an, mà hắn lại vừa thành công khống chế thú tộc,bản thân nắm giữ thú tộc trong tay. Lại xúi giục mua chuộc hắc ám giáo hội, để họ cùng quang minh giáo hội tranh đấu, làm suy yếu thực lực hai đại giáo hội,trai cò tranh nhau ngư ông đắc lợi. Khá lắm,hay cho mưu kế một cục đá hạ ba con chim a, quả nhiên âm hiểm độc ác a...

Nếu đến lúc đó chuyện thật sự phát triển theo mưu kế của hắn xảy ra, đợi hai năm sau, minh giới xâm lấn, loài người nguyên khí đã đại tổn, đến lúc đó như thế nào có thể là đối thủ của minh giới, cả long đằng đại lục tất rơi vào tay minh vương.

Nghĩ một chút hậu quả, Mạc Hàm không khỏi chấn kinh đổ mồ hôi lạnh, vẻ mặt cũng ngưng trọng hẳn đi. Liễu Yên Nhiên nhìn thấy Mạc Hàm đột nhiên trầm mặc không nói, nhưng vẻ mặt lại một bộ ngưng trọng, không khỏi cẩn thận mở miệng hỏi:" Chàng làm sao vậy? Có phải hay không bởi vì chúng ta cùng thú tộc hợp tác, cho nên chàng không vui? Nhưng chuyện này thiếp cũng không cách nào khống chế được a."

Mạc Hàm nghe Liễu Yên Nhiên hỏi, từ trầm tư khôi phục lại, mở miệng nói đến:" Như thế nào có thể, ta người rộng lượng sao có khả năng bởi vì chuyện như vậy mà trách nàng a, nếu ta là sư phó các ngươi, loại chuyện tốt hiếm có này, ta sợ rằng cũng sẽ tâm động , càng không nói đến các người, cho nên ta thật sự không có ý tứ trách nàng a."

Liễu Yên Nhiên nghe Mạc hàm nói , áp lực trong lòng biến mất, nàng ôn nhu mở miệng nói đến:" Thiếp cũng không biết mình tại sao? Bây giờ chính là rất để ý tới chàng, rất quan tâm cái nhìn của chàng đối với thiếp, chẳng lẻ này thật là thiếp kiếp trước nợ của ngươi, nhất định kiếp nầy muốn tới trả lại cho chàng sao? Đây đúng là tình yêu sao a?"

Mạc Hàm nghe xong vội vàng cảm động ôm nàng vào trong ngực, ôn nhu nói:" Nếu thật là đúng như vậy, vậy nàng cả đời như thế nào hoàn thành a, ta thấy nàng kiếp này, kiếp sau, kiếp sau nữa, ân, ta xem phỏng chừng sau trăm kiếp nữa, cũng còn kém không nhiều lắm là hoàn thành rồi."

Liễu Yên Nhiên nghe vậy, thẹn thùng mở miệng nói:" Vậy chàng sẽ không chê ta phiền a, cả ngày quấy rầy chàng." Mạc Hàm mỉm cười nói:" Phiền a, nhưng ta là người thích bị nàng làm phiền mà, như vậy nhân sinh mới có ý nghĩa a." Liễu Yên Nhiên mỉm cười hạnh phúc nói:" Tốt lắm, sau này thiếp tựu mỗi ngày phiền nhiễu chàng, xem chàng có sợ không?"

Mạc Hàm vội vàng giả ra một vẻ mặt sợ hãi, mở miệng mỉm cười đích nói:" A a, nàng cũng không nên làm loạn a, ta còn là một xử nam a, nàng đừng tưởng đối với ta thi triển cái gì tỷ như bạo lực, cường bạo a, hoặc là tiền gian hậu sát,tái gian tái sát a, ta sẽ không khuất phục dưới dâm uy của nàng đâu (DG: ặc ặc). Bất quá nếu nàng nhất định kiên trì muốn, ta đây có thể nghĩ lại mà đáp ứng yêu cầu một chút của nàng, hắc hắc."

Liễu Yên Nhiên nghe vậy, khuôn mặt không khỏi đỏ bừng mắng:" miệng chó ko mọc được ngà voi, chỉ biết nói bậy." Mạc Hàm a a cười nói:" Ta là cẩu, ta vốn không thể mọc ra ngà voi mà." Nghe được Mạc Hàm đích trả lời, liễu Yên Nhiên kỳ quái hỏi:" Còn có người tự nhận là cẩu a? Ta còn là lần đầu tiên nghe nói a, chàng nói chuyện thật sự là kỳ quái a,hay lại muốn lừa gạt ta a." Mạc Hàm vội vàng lắc đầu vẻ mặt nghiêm chỉnh nói:" Là thật đó, không lừa nàng đâu, nàng không tin, ta chậm rãi giải thích cho nàng nghe, dù sao bây giờ sắc trời cũng không sớm, không bằng chúng ta bây giờ ăn cơm, sau đó vào phòng ta từ từ giải thích cho nàng có được hay không?"

Liễu Yên Nhiên nghe vậy, cười duyên rời khỏi ngực Mạc Hàm, mở miệng nói:" chàng nghĩ thật là hay a, biết sắc trời không còn sớm, chàng còn không mau trở về a, ta sợ mấy kẻ ở dịch quán đang đi khắp nơi tìm chàng đó." Mạc Hàm vẻ mặt đau khổ nói:" Yên Nhiên nàng thật nhẫn tâm a, ta bây giờ bụng đói meo làm sao mà đi đây? Nàng sẽ không mời ta ăn gì sao?

Liễu Yên Nhiên cười lạc lạc nói:" Chính là muốn cho chàng bị quả báo đó, xem chàng sau này còn dám khi dễ ta không." Mạc Hàm nghe vậy vẻ mặt ủy khuất la lên:" Ta có khi dễ ai đâu, như thế nào lại bị quả báo rồi, thật đáng buồn a, mệnh khổ a."Sau khi nói xong làm một bộ dạn oan ức tức giận.^^

Liễu Yên Nhiên thấy thế lắc đầu, bất đắc dĩ nói :" Tốt lắm, đừng ở chỗ này diễn trò náo động nữa, thiếp là thật sự có việccần phải đi ra ngoài một chuyến, cho nên chàng trước hết chịu ủy khuất một chút, tự mình đi chỗ nào ăn cơm, chờ ta chuyện làm xong việc ta lại đi tìm ngươi có được hay không." Mạc Hàm nghe vậy, vội vàng mở miệng hỏi:" Nàng đừng có nói cho qua chuyện a, ta ở chỗ này ngay cả người nói chuyện cũng không có, nàng nhất định phải tới tìm ta a, nếu không ta nửa đêm lại leo vào đây tìm nàng đó."

Liễu Yên Nhiên nghe giọng vô lại của Mạc Hàm, không thể làm gì khác hơn là bất đắc dĩ đích ôn nhu nói :" Thiếp biết rồi, như thế nào có đôi khi giống như tiểu hài tử , xấu lắm a, mau trở về đi, chờ thiếp làm xong việc nhất định sẽ đi tìm chàng." Nghe liễu Yên Nhiên thuyết phục, Mạc Hàm hài lòng mỉm cười ("có vậy chứ") rồi mới chịu rời đi .Sau khi Mạc Hàm đi , sắc trời đã tối, nhanh chóng trở lại dịch quán, chỉ thấy quan viên dịch quán đang lo lắng đi tới đi lui trong đại sảnh.

Nhìn thấy Mạc Hàm quay lại, vị quan viên vội vàng đi tới mở miệng nói :" Đặc sứ đại nhân, ngươi cuối cùng đã trở lại, ngươi còn không trở lại ta lo chết mất thôi." Mạc Hàm nghe vậy kỳ quái hỏi:" Làm sao vậy? Xảy ra chuyện gì sao?"

Dịch quan nọ vội vàng nói:" Vừa rồi Đại hoàng tử phái người tới truyền lời, nhất định phải mời được đại nhân đến hoàng tử phủ làm khách, cỗ kiệu cũng đều ở bên ngoài chờ đã nửa ngày mà người vẫn không về, ta cũng không biết làm sao bây giờ ." Mạc Hàm nghe được dịch quan trả lời, tâm lý sửng sốt, này hoàng đế còn không có tiếp kiến, mà hoàng tử đã trước tự tìm đến mình, xem ra không đơn giản vậy a.

Nghĩ tới đây, Mạc Hàm vẻ mặt tiếu ý quay về dịch quan nói :" Thật sự là xin lỗi, ta vừa rồi đi ra ngoài cuống cuống, thiếu chút nữa bị lạc đường, cho nên quay lại chậm,thật sự phiền toái đại nhân rồi." Dịch quan nọ vội vàng mở miệng nói :" Không phiền toái, không phiền toái, đại nhân hay là nhanh đi thay quần áo, chuẩn bị xuất môn đi thôi." Mạc Hàm mở miệng nói đến:" Không cần thay quần áo , không có gì phải thay cả, bây giờ đi luôn thôi."

Vị dịch quan nghe xong Mạc Hàm trả lời, tâm lý sửng sốt, đi tấn kiến hoàng tử mà cũng không mặc trang phục, nhưng hắn cũng là kẻ sống lâu biết điều, nghe được Mạc Hàm trả lời cũng không tiếp tục kiên trì, trực tiếp dẫn mạc hàm hướng phía cửa đi tới một cỗ xe ngựa xa hoa. Cùng xa phu phân phó vài câu, Mạc Hàm ngồi ngay trên xe ngựa, trực tiếp hướng hoàng tử phủ đệ mà đi .

Không lâu sau, xe ngựa đã tới phủ đệ thú tộc Đại hoàng tử , Mạc Hàm xuống xe, từ cửa liền có hai người hầu đi ra, trực tiếp dẫn Mạc Hàm vào đại sảnh ở giữa phủ đệ, vừa vào đến đại sảnh, Mạc Hàm tựu phát hiện tại trong đại sảnh đã có mười mấy người thú tộc ngồi rồi, các chủng tộc đều có, mà ở giữa đại sảnh trên hàng đầu ghế chủ vị là một người có thân hình cao lớn , hình thể uy mãnh là một thú nhân trẻ tuổi, chỉ là hắn từ mặt mũi cho dến ngũ quan không có chỗ nào là có hình thái động vật , trái ngược hoàn tòan với đồng loại thú tộc, chỉ là hắn trên mặt đều là lông lá, bên ngoài thân thể lỏa lồ cũng là bộ lông dài màu đen rậm rạp.

Điều này làm cho Mạc Hàm không khỏi tưởng là người nguyên thủy ở địa cầu xuyên việt mà đến, hay là người nguyên thủy trước kia là bà con họ hàng của mông hoàng tộc này (^_^) ? Mạc Hàm trong lòng suy nghĩ mà thấy hơi kinh (tởm). Lúc Mạc Hàm vào đến,một người hầu liền quỳ trên mặt đất mở miệng nói :" Khải bẩm Đại hoàng tử điện hạ, đặc sứ nhân tộc đã tới rồi." thú tộc ở giữa đại sảnh đang uống rượu nghe được người hầu nói, đều cùng buông chén rượu trong tay, vẻ mặt tò mò nhìn Mạc Hàm, điều này làm cho Mạc Hàm trong lòng có cảm giác là lạ , trước kia tại địa cầu của mình, mình đi tham quan này hổ a, voi a, sói a, bây giờ ngược lại, biến thành lũ thú đi tham quan người a,làm cho Mạc Hàm tâm lý không khỏi một cảm giác được một trận quái dị, vẻ mặt không khỏi có chút mất tự nhiên.

Trên thủ tọa ở giữa đại sảnh Đại hoàng tử nghe được hạ nhân bẩm cáo, nhẹ nhàng ừ một tiếng mở miệng nói :" biết rồi,cho ngươi lui ." người hầu nọ nghe vậy, vội vàng cung kính lui xuống . Mà Mạc Hàm cũng nhàn nhã đi vào đại sảnh, hướng tới vị Đại hoàng tử rồi dùng lễ tiết thông dụng của đại lục, mở miệng nói đến:" Nhân tộc đặc sứ Mạc Hàm tham kiến hoàng tử điện hạ, chúc điện hạ thân thể an khang."

Mạc Hàm vừa dứt lời, một vị sư nhân ngồi hàng ghế đầu bên phải liền mở miệng quát:" Lớn mật, thấy hoàng tử điện hạ chúng ta còn không quỳ xuống, ngươi thật to gan." Mà vị Đại hoàng tử thấy vậy cũng không xuất lời ngăn cản, chỉ là mỉm cười nhìn Mạc Hàm. Mạc Hàm biết đây là đối phương muốn hạ uy phong của mình,còn muốn thử một chút xem mình như thế nào đối mặt, nghĩ tới đây, Mạc Hàm không chút kinh hoảng, chỉ là mở miệng mỉm cười thong thả trả lời:" Ta bây giờ thân là đặc sứ thiên long đế quốc, ta chính là đại biểu của nhân dân thiên long đế quốc cùng thiên long đế quốc hoàng tộc, có thể nói ta bây giờ xem như cùng thái tử điện hạ có vị trí ngang hàng, tự nhiên không cần quay về thái tử điện hạ quỳ xuống,điều này cũng không phải không tôn kính, mà là quan hệ đến vấn đề tôn nghiêm quốc gia, Mạc Hàm tự nhiên không dám chậm trễ, ta nghĩ chính là Đại hoàng tử điện hạ sẽ không vì chuyện đó mà chém ta?"

Một câu trả lời gần như đầy đủ cương nhu, không chống cũng không tỏ ra nhu nhược, làm cho người ta căn bản không cách nào bắt lỗi được, sư nhân mở miệng nói nghe Mạc Hàm trả lời, cũng nhất thời nghẹn họng, lúc này vị Đại hoàng tử nọ mắt lộ ra vẻ tán thưởng mở miệng nói:" A a, đặc sứ đại nhân nói quá lời, chỉ là một hồi hiểu lầm, vậy mời đặc sứ đại nhân lập tức cùng ngồi đi." Lời nói xong thì có hạ nhân đem ghế tới an bài tại thủ vị bên trái , cũng xem như tôn trọng Mạc Hàm..

Đợi Mạc Hàm ngồi xong, Đại hoàng tử tựu nâng chén mở miệng nói :" Nào,mọi người chúng ta trước tiên kính đặc sứ đại nhân một chén." Nghe xong mọi người cũng vội vàng nâng chén cùng kính, Mạc Hàm vội vàng mở miệng nói :" Đa tạ hoàng tử điện hạ, vậy tại hạ trước hết kính ngài." Nói xong sau này, nâng chén uống. Rượu vừa vào bụng, Mạc Hàm liền cảm giác được tựa hồ có ngọn lửa thiêu đốt trong bụng mình nóng rang cả lên , Mạc Hàm trong lòng thầm than thật sự là hảo liệt tửu a,rượu này nếu tính theo rượu ở địa cầu thì chắc cũng hơn 40 độ rồi, chẳng thua gì rượu Bào Đá nổi tiếng ^_^ nghĩ tới đây Mạc Hàm vội vàng âm thầm vận khởi đấu khí, từ từ bức tửu khí ra bên ngoài cơ thể, thật sự may mắn, may là bản thân mình có đấu khí hộ thể, nếu không mình hôm nay chắc một phen ngã ngựa rồi,rượu này nếu theo người bình thường ma nói , phỏng chừng một chén đã phải ngã, chén rượu của thú tộc đều là giống ly uống nước tại địa cầu, cái loại này chính là đại chén a, ngược lại rất phù hợp thú nhân cá tính hào sảng,cái này như người bình thường thì thực sự không thừa nhận nổi.

Bọn thú nhân sau khi uống xong, tất cả đều nhìn chằm chằm vào Mạc Hàm, nhìn thấy Mạc Hàm sau khi uống hết một đại chén liệt tửu của thú tộc , tựa hồ một chút chuyện cũng không có, đều lộ ra thần sắc kinh ngạc. Đại hoàng tử càng tán thưởng khen:" Đặc sứ đại nhân có tửu lượng thật tốt, thú tộc chúng ta là chuyên gia nấu rượu,nấu ra được loại liệt tửu này, người bình thường không ai có khả năng thích ứng với loại rượu này, không biết bao nhiêu người uống xong phải ngã, đặc sứ đại nhân là nhân loại thứ nhất bổn hoàng tử nhìn thấy uống hết một chén này mà không hề cảm giác, bội phục."

Mạc Hàm nghe xong câu này, hào khí bốc lên lớn tiếng :" Này có cái gì, này căn bản không tính là cái gì liệt tửu, ta từng uống qua loại liệt tửu trong các loại liệt tửu, chờ các người sau khi uống qua mới biết được cái gì là liệt tửu." Nghe được Mạc Hàm trả lời, vị thái tử điện hạ cùng tất cả mọi người trong đại sảnh lộ ra một bộ vẻ mặt không tin, chỉ nghe thái tử mở miệng nói :" Đặc sứ đại nhân nói là thật vậy chăng? thú tộc chúng ta nấu rượu được chính cả đại lục công nhận là nhất liệt trong liệt tửu,vậy mà còn có so với nó còn liệt hơn sao? Ta như thế nào còn chưa có nghe qua, bổn hoàng tử thật sư muốn xem thử a."

Mà trong đại sảnh tất cả thú nhân nghe xong Đại hoàng tử nói, cũng đều gật đầu, đồng ý với ý kiến của Đại hoàng tử. Mạc hàm mỉm cười mở miệng nói:" Tại hạ tất nhiên sẽ không lừa gạt hoàng điện hạ , như vậy đi, ta vừa vặn có một chút,nhưng lần này không mang đến, lần sau ta tới lúc quay lại đây liền mang cho hoàng tử điện hạ người nếm thử chẳng phải sẽ biết sao."

Nghe được Mạc Hàm trả lời , Đại hoàng tử trong lòng cảm giác lâng lâng, dường như điều này đối với tất cả thú nhân có sức hút thật lớn a,thật ra thú nhân có thể nói đều là tửu quỷ , nếu thật sự đúng như lời Mạc Hàm như vậy , có thể so với thú nhân liệt tửu còn hơn , tự nhiên khiến họ nổi lên ham muốn rồi.

Nghĩ tới đây vị Đại hoàng tử vội vàng nói :"vậy đặc sứ đại nhân cần phải nói lời giữ lời a, như vậy đi, ngày mai ta phái người đến mời ngươi lại đây, đến lúc đó ngươi chứng tỏ theo như lời ngươi mang liệt tửu đến cho chúng ta nếm thử một chút, ngươi xem vậy được không?" Nghe xong Đại hoàng tử nói xong, Mạc Hàm trong lòng không khỏi cảm thấy buồn cười, Đại hoàng tử này tính tình thật sự là hấp tấp a, điều vậy mà cũng phải gấp gáp.

Bất quá Mạc Hàm cũng là rất thích loại người cá tính hào sảng này, nghĩ tới đây, Mạc Hàm cũng mỉm cười mở miệng nói :" Nếu đã như vậy, ta đây cung kính không bằng tuân mệnh , ngày mai tại hạ nhất định chuẩn bị chút liệt tửu tới cho hoàng tử cùng các vị đại nhân nếm thử ." Nghe xong Mạc Hàm trả lời, lập tức trong lòng mọi người đều đối Mạc Hàm đều có chút hảo cảm, gật đầu. Tức giận lúc đầu giờ không ai nhớ đến nữa .

Mọi người đều đứng lên cùng một chỗ vui vẻ uống rượu, mà Mạc Hàm tửu lượng thật là làm cho đám thú nhân này rất bội phục, Mạc Hàm một người tựu uống gần mười cân liệt tửu, cũng giống như không có việc gì cùng thú nhân nói nói cười cười, thấy như vậy đám thú nhân âm thầm tự trách, thu hồi tâm lý khinh thị đối với Mạc Hàm. Vốn tại thú tộc chính là chủng tộc cường giả vi tôn, ngươi nếu có năng lực, tự nhiên có thể được mọi người tôn kính. Trái ngược sẽ đã bị người khác khinh miệt,điều này cùng xã hội loài người không sai biệt lắm .

Thời gian qua rất nhanh, tới đêm khuya, Đại hoàng tử an bài cho người tiễn Mạc Hàm trở lại dịch quán nghỉ ngơi,sau khi rời đi, Mạc Hàm trong lòng âm thầm buồn bực, Đại hoàng tử này như thế nào một chữ cũng không nhắc đến chuyện đàm phán lần này, giống như chuyện này cùng hắn không có quan hệ vậy? Chẳng lẻ thật sự chỉ là vì đón tiếp mình đơn giản vậy sao? Mạc hàm nghi hoặc nghĩ , nhưng suy nghĩ nửa ngày cũng không có kết quả, không thể nghĩ ra gì khác ngoài bầu trời sao trong đầu,vội lắc lắc đầu không suy nghĩ đến chuyện phiền lòng này nữa, cái gì tới rồi cũng tới, không đến thì cho dù mình có nghĩ nát óc cũng không có tác dụng gì.

Mà sau khi Mạc Hàm rời đi,tại đại sảnh sư nhân ngồi bên phải mở miệng nói:" Đại hoàng tử điện hạ, tại sao vừa rồi tại tửu yến điện hạ không hề đề cập tới chuyện đàm phán lần này a? Có phải Điện hạ là không muốn cùng nhân loại đặc sứ này đàm phán ?"

Nghe xong câu hỏi của sư nhân, Đại hoàng tử mỉm cười đích nói :" Đạt Lai, ngươi cho rằng nhân loại đặc sứ nhìn dễ đối phó vậy sao? Từ ngôn ngữ và cử chỉ vừa rồi của hắn trong lòng ta đã biết Mạc Hàm này cũng không hề đơn giản, không hề bị ràng buộc theo đạo lý thông thường, nếu ta vừa rồi ta cùng hắn đàm luận việc này mà nói, ta phỏng chừng cũng chiếm không được tiện nghi gì , nếu đã như vậy ta cần gì lãng phí tinh lực đi làm chuyện không có ý nghĩa này? Còn không bằng cho hắn lưu một chút ấn tượng tốt, tương lai có lẽ hữu dụng vào việc khác."

Nghe xong Đại hoàng tử giải thích, sư nhân Đạt Lai rất bội phục mở miệng nói : " Đại hoàng tử điện hạ suy nghĩ thật chu đáo, chỉ có thuộc hạ ngu dốt , mong điện hạ trách phạt." Mọi người nghe xong cũng vội vàng mở miệng xưng tán Đại hoàng tử anh minh thần vũ. Đại hoàng tử mỉm cười giơ tay ngăn cản đám đông, mở miệng nói:" A a, các ngươi đều là tâm phúc của ta, ta như thế nào có thể trách các ngươi đây? Các ngươi hẳn là suy nghĩ như Đạt Lai rồi, có chỗ nào không rõ cứ mở miệng hỏi, như vậy mọi người mới có thể phối hợp ăn ý được, mới có thể giúp mọi người phát huy năng lực lớn nhất được biết không?"

Nghe Đại hoàng tử nói , mọi người đều thú huyết sôi trào gật đầu hưởng ừng. Mà sư nhân Đạt Lai sau khi nghe được Đại hoàng tử khích lệ bản thân, càng tâm tình kích động, khấu đầu xuống đất, mở miệng nói:" thuộc hạ may mắn theo chủ tốt, nhất định sau này phải càng vì Đại hoàng tử hết sức làm việc,lên núi đao xuống chỏa dầu cũng không từ, mới có thể đáp lại sự ưu ái của điện hạ a."

Đại hoàng tử vội vàng đi xuống, tự mình nâng Đạt Lai đứng lên, mở miệng tán dương lòng trung thành của hắn , cũng hảo hảo tưởng thưởng hắn một phen. Nếu lúc này Mạc Hàm có ở đây,nhất định sẽ không cho rằng vị thú tộc Đại hoàng tử là một người tính tình hào sảng như đã nghĩ, hẳn là thấy cảm thán năng lực sử dụng thuộc hạ của kẻ bề trên này. Dễ dàng nói mấy câu đã mua được hết sự trung thành của mọi người, làm cho mọi người sau này càng thêm bán mạng vì hắn làm việc, thật sự là lợi hại a.

Mà Đại hoàng tử sau khi tiễn mấy kẻ "tâm phúc" của minh về hết, khóe miệng không khỏi đắc ý mỉm cười, mở miệng thì thầm: "Trần Mạc Hàm, cái tên rất có ý tứ,thật không đơn giản a, có thể cho nhị hoàng đệ nếm một chút cay đắng, a a,nhị hoàng đệ a, ta thực muốn nhìn xem ngươi như thế nào ứng phó hắn ?" Nói xong rồi xoay người trở về phòng.

Mà Mạc Hàm sau khi trở lại dịch quán cũng không khỏi đầu óc cảm thấy một trận mông muội, bản thân mặc dù có đấu khí hộ thể, nhưng dù sao cũng uống nhiều liệt tửu như vậy, cũng hiểu được có chút cháng váng đầu là không tránh được, nên tự cấp cho mình một cái hộ thân kết giới rồi nằm lăn ra đó ngủ.Sáng sớm ra Mạc Hàm đã bị tiểu Mạc đánh thức, ngày hôm qua một ngày vì để cho thuận tiện, Mạc Hàm đều là một mình đi ra ngoài, nếu không mình thân là một nam nhân lại ôm con chó nhỏ đi ở trên đường, không phải thành trò cười cho người ta mới là lạ, nên làm này tiểu tử kia một ngày buồn chán a, trời vừa tỏ đã bắt đầu đẩy đẩy Mạc Hàm ô ô trực tiếp kháng nghị, Mạc Hàm mỉm cười ôm lấy tiểu Mạc, mở miệng nói :" Tiểu tử kia, ngươi là muốn đi ra ngoài sao?"

Nghe Mạc Hàm hỏi, tiểu Mạc vội vàng gật đầu trả lời, vẻ mặt làm ra bộ dáng ủy khuất nhìn chằm chằm Mạc Hàm, Mạc Hàm thấy thế rất tức cười , mở miệng :" Tốt lắm, sợ ngươi rồi, mang ngươi đi thay đổi không khí,không lại nói ta ngược đãi động vật ,a a, bị Đại Lệ các nàng nhìn thấy thì ta bị đánh chết mất." Tiểu Mạc nghe Mạc Hàm trả lời, cao hứng kêu vài tiếng, sau đó hưng phấn đứng trên mặt đất mở miệng ô ô kêu vài tiếng.

Mạc Hàm thấy thế, mỉm cười lắc đầu, phất tay triệt tiêu hộ thân kết giới, mang theo Tiểu Mạc ra khỏi phòng. Nhìn thấy Mạc Hàm đi ra, dịch quan nọ vội vàng đi đến, mở miệng cung kính nói:" Đặc sứ đại nhân, người đã dậy rồi, bữa sáng đã vì ngươi chuẩn bị tốt , mời ngài theo ta ." Mạc Hàm vội vàng mở miệng đa tạ. Dịch quan vội vàng khoát tay nói :" Đại hoàng tử đã dặn, bảo chúng ta phải hảo hảo tiếp đãi đặc sứ các hạ. Cho nên đặc sứ đại nhân không cần khách khí, có yêu cầu gì xin cứ nói với ta, ta nhất định tận lực."

Mạc Hàm nghe được là ý của Đại hoàng tử,trong lòng không khỏi cảm khái một trận, thầm than Đại hoàng tử này thật biết mua chuộc lòng người a. Nhưng là mình không phải dễ dàng mua chuộc như vậy. Nhưng Mạc Hàm trên mặt vẫn ra vẻ cảm kích mở miệng nói:" Thật sự cảm tạ Đại hoàng tử điện hạ , phiền đại nhân giúp ta chuyển lời cảm ơn của ta đến cho điện hạ " Dịch quan vội vàng gật đầu đáp ứng. mạc Hàm ăn xong rồi mang theo tiểu Mạc ra phố đi dạo, kỳ thật Mạc Hàm cũng nghĩ là trên đường tìm mua vật gì đó, để mình sau này trở về tặng cho đại lệ bọn họ,tạo sự ngạc nhiên, dù sao khó có được cơ hội đi tới thú tộc, nếu cái gì cũng không mua, bản thân cũng có cảm giác đáng tiếc, hơn nữa mình bây giờ cũng không thiếu tiền a, tự nhiên là tiêu xài cho đã rồi.

Đương nhiên cũng thuận tiện mua chút lễ vật cho Thủy Linh Nhi với Liễu Yên Nhiên.Người qua đường nhìn thấy Mạc Hàm cùng tiểu Mạc tổ hợp kỳ dị này , đều tò mò nhìn chằm chằm bọn họ , nhưng Mạc Hàm cùng tiểu Mạc vẫn như cũ không để ý tới, thản nhiên ra vẻ đường ta ta đi, việc ta ta làm, đối hết thảy mọi thứ đều tò mò , tiểu Mạc càng cao hứng vung chân múa tay , cao hứng không được hét lên nữa mà thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: