Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Càng văn Mộ Nhiễm [1]

Thời gian đăng bài: 2019-07-10 19:43:58

Càng văn Mộ Nhiễm [ Một ]

Thuận theo yêu cầu của vợ ta, cho nên ta tới đây, trước giới thiệu sơ lược bản thân một chút đi, ta là Mộ Nhiễm, lão bà nhà Tô Ngôn, cùng Tô Ngôn bất đồng, ta là một cô gái phương Nam, trong nhà có một ca ca vô cùng yêu thương ta - Mộ Phàm, từ nhỏ đã cùng ca ca hai người sống nương tựa lẫn nhau, sống nương tựa lẫn nhau không phải là cái loại mà các ngươi nghĩ, mà là cái gọi là huynh trưởng như cha, bởi vì cha mẹ tương đối bận rộn, cho nên từ nhỏ đến lớn cùng ca ca ở chung với nhau thời gian tương đối dài, nên hai chúng ta cũng liền dưỡng thành tính cách tương đối độc lập.

Ta còn có một tiểu ca ca thanh mai trúc mã, các ngươi đối với hắn cũng không xa lạ gì, hắn gọi là Trần Thần, làm "Tiểu tức phụ" hắn hơn hai mươi năm, cùng ta đi qua xuân hạ thu đông, mặc kệ người ở đâu, mặc kệ xảy ra chuyện gì, vẫn luôn đối với ta yêu thương, bao dung vô điều kiện, ở trong lòng ta cũng là thân như huynh muội.

Ta còn có một đám hảo bằng hữu, những năm gần đây, từng có mâu thuẫn, khắc khẩu, cũng nháo đến không được tự nhiên, thế nhưng đối với ta mà nói hay đối với bọn họ mà nói, mặc kệ những việc nhỏ vụn vặt, đều là những ký ức tốt đẹp trên con đường làm bạn của chúng ta, ngẫm lại, ta thật rất may mắn, những người xung quanh ta, những người ta gặp gỡ, đều là những người siêu cấp tốt, siêu cấp tuyệt vời, bao gồm nàng của hiện tại, một người từ lần gặp gỡ đầu tiên liền làm ta thần hồn điên đảo - - người yêu của ta Tô Ngôn.

Khi còn bé, rất nhiều lần theo chân ba ba mụ mụ cùng đi đến thành phố mà hiện tại chúng ta đang sinh sống, nghe ba mẹ nói, mỗi lần tới, ta đều sẽ không muốn rời đi, khi đó bọn họ sẽ nói "Tiểu bảo, nếu như ngươi thích ở đây, vậy chờ khi ngươi trưởng thành, có thể thi lên đại học ở nơi này, ba ba mụ mụ sẽ ủng hộ ngươi", ai biết về sau ta liền thực sự đến nơi này, không chỉ có ở chỗ này học đại học, tìm công tác, bây giờ còn ở nơi này an gia, một cái nhà có nàng tồn tại. Có đôi khi cũng tự hỏi chính mình, tại sao từ nhỏ liền thích nơi này, vì sao tốt nghiệp vẫn chưa bỏ được nơi này mà rời đi, trước đây ta không biết, hiện tại ta hình như đột nhiên hiểu, khi còn bé có lẽ là để có thể gặp được nàng, trưởng thành có thể chỉ vì được gặp nàng, ta khả năng chính là đều đang đợi sự xuất hiện của nàng đi? Xuất hiện trong cuộc sống của ta, cùng ta ràng buộc qua hết cuộc đời này.

Đại học

Khi đó thật sự là ôm mộng muốn tới đây, trong thời gian đẹp nhất ở nơi này, ta biết được Đường Tiểu Nhu, Trác Hoa, Đại Bân ca, còn có một số bằng hữu mà trong văn Ngôn Ngôn không có giới thiệu đến, Tiểu Nhu, không cần nói nhiều, là hảo khuê mật của ta, thời đi học cơ hồ là như hình với bóng, Trác Hoa, nam khuê mật của ta, cũng đảm nhiệm vai trò bạn trai giả một thời gian với ta, cùng nhau đi qua sinh kế, cùng nhau bắt đầu sự nghiệp, cũng phát sinh qua một ít hồi ức mỹ hảo không biết nên khóc hay nên cười, Đại Bân, thông qua Trần Thần mà nhận thức được, là bạn học Trần Thần, thời điểm còn đến trường sẽ thường xuyên đến tìm ta chơi, cũng coi như là ca ca ta. Đương nhiên, còn có một số bằng hữu bóng chuyền. Đại học sinh hoạt coi như là như cá gặp nước, vô ưu vô lự, thuận lợi hoàn thành việc học, ba mẹ kỳ thực có dự định cho ta tiếp tục học chuyên sâu, muốn đưa ta đi, đến nương nhờ Trần Thần, thế nhưng ta kiên quyết cự tuyệt bọn họ, đồng thời mãnh liệt biểu đạt ý nguyện muốn tiếp tục ở lại thành phố này công tác, bọn họ cũng không có phản đối ta nhiều, nói là tôn trọng lựa chọn của ta, bọn họ nói, tuy rằng ta là nữ nhi của bọn họ, thế nhưng ta đã là người trưởng thành, có ý nghĩ của chính mình, có lựa chọn của mình, cho nên cần phải tôn trọng, nhưng mà cũng phải chịu trách nhiệm với lựa chọn của chính mình, đồng thời có ra kỳ hạn nhất định, hơn nữa bọn họ cũng tỏ ý, lăn lộn không tốt không quan hệ, bởi vì có bọn họ, ta đây có một nhà kiên quyết hậu thuẫn, cho nên ta rất may mắn, cũng rất biết ơn.

Về mặt tình cảm

Cơ bản trống không, một đoạn thời gian ở cao trung, tình yêu ngây thơ ngây ngô, cái loại tình cảm còn chưa bắt đầu cũng đã kết thúc, hắn là bạn học cùng lớp của ta, bên cạnh bàn ta, nhưng đều không phải ngồi cùng bàn, dùng lời nói bây giờ chính là một kiểu tiểu cẩu sữa, trắng trẻo sạch sẽ, bề ngoài nhìn qua thật biết điều, trên thật tế nội tâm cất giấu một linh hồn bướng bỉnh, thế nhưng rất nghe lời của ta, ta nói cái gì chính là cái đó, nói gì nghe nấy, bình thường hay thay đổi biện pháp để trêu chọc ta cười, làm ta hài lòng, có lẽ khi đó tư tưởng còn chưa đủ thành thục, rất đơn giản trong sáng, rất ngây ngô, ta chưa từng nghĩ đến giữa chúng ta sẽ phát sinh tình yêu, thẳng đến một lần, thời gian lớp tự học, ta rất mệt mỏi, rất buồn ngủ, liền nằm ở trên bàn mà ngủ, chờ lúc tỉnh dậy, người ngồi cùng bàn ta thần bí cười hề hề nói với ta:

"Nhiễm Nhiễm, Vương Bác Triết có phải thích ngươi không a, lúc ngươi ngủ, sợ ngươi cảm lạnh bảo ta khoác áo cho ngươi, một hồi quay đầu nhìn ngươi, một hồi liếc mắt nhìn ngươi, nếu không sẽ ở đó mà quay người cười khúc khích, nếu không thổi một chút tóc ngươi, cái này một tiết khóa tự mình đùa đến vui vẻ."

"Ngươi đừng nói mò"

"Nói mò cái gì, ta xem hắn chính là thích ngươi a"

Chính là một bước ngoặc như vậy, trong lòng ta bắt đầu nẩy sinh mầm, một chút một chút nảy sinh lớn dần, không nói dối các ngươi, kỳ thực thời điểm ta cùng với hắn xác thực cũng rất vui vẻ, rất hài lòng, hắn thích chơi bóng rỗ, ta thích xem hắn chơi bóng rỗ, ta thích đánh bóng chuyền, hắn liền theo ta đánh bóng chuyền. Ta nghĩ ta khi đó chắc là thích hắn, thế nhưng thẳng đến khi tốt nghiệp chúng ta cũng không có đi biểu lộ với nhau, chẳng qua chỉ là một mối quan hệ mập mờ mơ hồ, ta tin tưởng khi đó hắn cũng thích ta, lúc thi tốt nghiệp trung học, thời điểm ăn cơm tốt nghiệp, chúng ta đều có uống một chút rượu, mượn tác dụng của cồn, chúng ta từng người ôm nhau một cái trước khi ly biệt, ôm thật lâu, ta có thể cảm nhận được cánh tay chắc nịch của hắn, vây bọc lấy ta tạo nên cảm giác rất an toàn, nói thật, cái ôm này cho ta cảm giác rất tốt, hắn ở bên tai ta nói:

"Chờ ta đi qua tìm ngươi"

Chúng ta đều lên đại học, hắn học ở trường nằm trong vùng này của chúng ta, lúc ấy vừa tốt nghiệp chúng ta thỉnh thoảng sẽ liên lạc với nhau, sau lại ta có thể cảm nhận được chúng ta liên lạc từ từ có thay đổi, cảm tình cũng dần dần hạ nhiệt độ, tiếp sau đó, có một ngày hắn nói cho ta biết hắn có bạn gái, ngày đó ta mời bạn cùng phòng của ta vào phòng ngủ uống rượu, ca hát một đêm, không có ý gì khác, chính là chỉ muốn tưởng niệm đoạn tình cảm còn chưa bắt đầu đã chết yểu này mà thôi, từ đó về sau ta liền không còn liên lạc gì với hắn, hắn cũng không có thực hiện hứa hẹn lúc đó, tới tìm ta. Về sau bạn bè cao trung tụ hội từng có thấy mặt, nghe đâu đã độc thân, mà ta cũng hoàn toàn không có cái loại cảm giác đã đối với hắn trước đây. Đoạn cảm tình đó điều không phải là tình yêu, chỉ là một cảm giác, mỗi chúng ta thời điểm còn đến trường thì cũng sẽ có cái cảm giác này. Ngôn Ngôn không biết chuyện này, các ngươi đoán nàng có thể ghen không?

Một đoạn tình cảm khác là lúc học đại học, hắn là đồng đội của đội bóng chuyền chúng ta, chúng ta có sở thích chung, quan điểm rất hợp, cũng rất ăn ý, cùng một chỗ nói chuyện trên trời dưới đất quên cả thời gian, ở cạnh nhau cảm thấy rất thoải mái, sau một thời gian ngắn, liền tự nhiên ở cùng một chỗ, sau khi ở chung một chỗ mâu thuẫn bắt đầu nhiều hơn, hắn quản ta rất nghiêm ngặt, cùng bạn học nam khác nói nhiều mấy câu hắn đều vặn hỏi rất lâu, cái này không cho cái kia không được, vì hắn ta còn phải cố gắng đi thay đổi thói quen sinh hoạt và cách sống vốn có của chính mình, Tiểu Nhu không coi trọng chúng ta, Trác Hoa vì thế còn cùng ta tức giận, ta cũng cảm thấy mệt mỏi chết đi, cho nên đoạn tình cảm này ta cũng không duy trì được bao lâu, kết thúc, đây vẫn chưa phải là tình yêu của ta, thẳng đến khi ta gặp được nàng, mới biết được cái gì là tình yêu, nguyên lai, có tình yêu tồn tại, là có thể can tâm tình nguyện vì nàng mà đi cải biến mọi thứ của mình, mà căn bản cũng không lại có cảm giác mệt mỏi.

Thời gian đăng bài: 2019-07-10 19:44:54

Bước vào xã hội

Sau khi tốt nghiệp đại học, được như ý nguyện, thông qua cố gắng của mình mà lưu lại ở đây, tìm được một phần công việc mà bản thân hài lòng, cũng rất thích, bản thân có một ít sở trường đặc biệt, khiến ta trong công việc có một ít thu hoạch, mọi người dường như coi ta như nhân tài, cho nên sau đó ta tiếp nhận vào bộ phận then chốt của đơn vị, công tác cũng đạt được một ít thành tích, người bên tổng bộ muốn điều ta qua đó, thế nhưng ta vẫn luôn uyển chuyển mà cự tuyệt, nguyên nhân đầu tiên là ta cảm thấy bản thân còn chưa đủ ưu tú, nhìn ta tuy đạt được một vài thành tích thế nhưng đó không phải là ưu tú gì đáng nhắc đến, cho nên ta cảm thấy mình còn chưa đủ lão luyện, muốn từng bước từng bước phát triển bản thân hơn nữa, nguyên nhân thứ hai là ta đã quen làm việc ở dưới đó, quen lười nhác, đi đến tổng bộ ít nhiều đều sẽ có chút tệ hại, cũng là luyến tiếc một ít quan hệ ở nơi đó.

Sơ ngộ Tô Ngôn

Mùa hè, lại đến quý tốt nghiệp, lại đến thời gian chiêu nạp hiền tài, một năm kia, ta vẫn làm công việc của hai người, vốn trách nhiệm tiếp nhận công tác huấn luyện không thuộc về ta, năm đó lúc cầm trên tay danh sách nhân viên nhập chức, đại khái nhìn thoáng qua, ừm, khoảng mười mấy người. Có chút không nhớ rõ, nhưng đại bộ phận đều là sinh viên mới tốt nghiệp, ở phần bằng cấp trong trí nhớ chỉ có ba người là nghiên cứu sinh, hai nam một nữ, nữ tên là Tô Ngôn, bởi vì nghiên cứu sinh thời điểm bố trí có tính đặc thù, cho nên cố ý lưu ý một chút, ngày hôm đó đi đón bọn họ, bởi xe cộ xuất hiện một vài vấn đề, cho nên ta đến muộn một chút, khi nhóm người này lúc nhìn thấy ta biểu cảm "Cuối cùng đã tới, cuối cùng cũng thả lỏng", ta câu đầu tiên chỉ có thể nói xin lỗi:

"Xin lỗi các vị, ta xảy ra chút vấn đề, đã tới chậm trễ."

Mọi người thấy ta nói như vậy đều nói không vấn đề gì, rất nhiệt tình, lúc này ta liền chú ý tới còn một người khác tồn tại, tựa hồ cùng nhóm người này không ăn khớp nhau, không có theo mọi người cùng nhau phụ họa ta, mà là tự mình một người ngồi ở chỗ kia, như là sống trong thế giới riêng của mình, cũng có thể là đang suy tư gì đó, thế nhưng ta hình như cảm thấy ánh mắt nàng đang quan sát ta, nhưng thời điểm ta nhìn sang lại giống như là ảo giác của mình, ánh mắt của nàng không có ở trên người ta, ta ngược lại cố tình quan sát một chút cô gái này, ấn tượng đầu tiên, xinh đẹp, khí chất lạnh lùng, ăn mặc lịch sự, ấn tượng thứ hai, gầy, mong manh, trắng, ấn tượng thứ ba, tính cách quái dị, kiêu ngạo.

Sắp xếp mọi người lên xe, ta giống như một hướng dẫn viên du lịch, đứng trên xe ở trước mặt mọi người, hướng mọi người tự giới thiệu bản thân, cùng dặn dò một ít hạng mục công việc tiếp theo cần bọn họ chú ý, ta lại một lần nữa thấy được cô bé kia ngồi ở hàng thứ ba, ngồi trong một đám người yên lặng ngẩn ngơ, đường nhìn về phía ở ngoài cửa sổ xe, lúc toàn bộ người trong xe cười to ầm ầm, nàng nhiều nhất cũng chỉ là hơi nhếch khóe miệng lên, cười rất tao nhã, nụ cười này của nàng, để ta biết nàng kỳ thực cũng đang nghe ta nói chuyện. Sau khi ta nói xong, ngồi ở chỗ ngồi hàng thứ nhất, nhìn danh sách trong tay, lòng hiếu kỳ quấy phá, đột nhiên rất muốn biết tên cô bé kia, nàng thành công trong việc hối thúc ta muốn biết thêm về nàng, cho nên ta liền đứng lên một lần nữa, nói với mọi người:

"Để tiện cho công tác sau này, ta nghĩ trước nhận thức mọi người một chút, ta điểm tên, người được gọi tên ra hiệu cho ta là được rồi."

Khi ta đọc đến cái tên Tô Ngôn, cô bé kia có phản ứng, giơ cánh tay ngọc ngà trắng trẻo của mình lên, bộ dáng gật đầu ra hiệu, ta đến bây giờ còn nhớ rõ, thực sự là đẹp, trong lòng nghĩ là, nguyên lai nàng kêu là Tô Ngôn, nguyên là nàng chính là Tô Ngôn, từ nay về sau tên này liền khắc ghi ở trong lòng của ta.

Đến đơn vị của chúng ta, cũng là thời điểm ăn cơm, dẫn bọn họ đến căn tin đơn vị ăn, xếp hàng nhận cơm, ta ở phía trước dẫn đầu, ta liền chú ý tới, Tô Ngôn đứng cuối hàng, không nhanh không chậm mà theo, đợi được chúng ta đều điểm xong cơm của mình, lúc ngồi xuống, cả bàn của ta cùng với hai bàn bên cạnh đều là những người trong đoàn người mới tới, vây bắt ta vừa ăn vừa nói chuyện, nàng là người cuối cùng điểm cơm xong, bưng khay cơm tìm kiếm chỗ trống, ta thấy nàng liếc mắt nhìn về phía bàn chúng ta, ta muốn gọi nàng qua đây cùng ăn, thế nhưng không đợi ta lên tiếng, nàng liền lướt qua chúng ta tìm một bàn cách chúng ta không gần không xa mà ngồi xuống, bắt đầu ăn, ta lúc đó trong lòng nghĩ, tại sao cô gái này lại quái gỡ như vậy? Không phải tính cách có vấn đề chứ? Bảo bảo, xin tha thứ ta ở chỗ này dùng cái từ này để hình dung ngươi, ngươi khi đó quả thực không hợp đàn, sau này ta mới biết được chúng ta đều bị nàng lừa, lúc quen thuộc sẽ phát hiện nàng kỳ thực ngoại trừ tính khí có chút nóng nảy ra, thì tính cách rất tốt, cũng rất khả ái. Ít nhất ở trước mặt ta nàng đã bị đánh hiện nguyên hình.

Tuy rằng nàng là người cuối cùng điểm cơm xong, nhưng lại là người thứ nhất ăn xong, ngồi ở chỗ kia chờ chúng ta, trong lòng ta lại suy nghĩ, thảo nào lại gầy như vậy, ăn cũng quá ít đi, ừm cũng có thể là cơm đơn vị chúng ta không hợp khẩu vị của nàng chăng, ăn cơm xong, an bài địa phương cho bọn họ nghỉ ngơi, năm nữ, hai người một phòng, vừa vặn còn dư lại nàng người cuối cùng. Về sau lúc quen thuộc, ta nói với nàng những ấn tượng lúc ta gặp nàng, nói nàng làm cái gì cũng không biết tích cực một chút, chỉ biết giả trang, nàng nói với ta: Lần đầu tiên ngươi an bài nhà trọ cho chúng ta nghỉ ngơi, khẳng định cuối cùng sẽ dư lại một phòng cho một người, cho nên a, ta chính là cố ý, ta muốn ở một mình, không muốn cùng với người khác. Ta cười nàng, ừm, có chút thông minh.

Mang theo nàng vào phòng, thông báo một ít chuyện, nàng luôn luôn lắng nghe, gật đầu, đáp lại ta chỉ có "Ừ", "Hảo", đơn giản hiểu rõ, ta xem cũng không còn gì nữa, liền nói:

"Vậy ngươi nhanh nghỉ ngơi một chút đi, buổi chiều nhớ kỹ đúng giờ đi qua huấn luyện."

"Ừ, cảm ơn ngươi."

Đây là lần đầu tiên ta nghe được nàng nói 5 chữ

"Vậy ta đây cũng về nghỉ ngơi đây."

Nói xong ta liền trốn đi, khi ta sắp đi tới cửa, ta nghe nàng ở phía sau nói:

"Mộ Nhiễm, ta là Tô Ngôn"

2019. 07. 10

—— lần đầu gặp gỡ nhưng giống như đã từng quen biết, chưa từng quen biết đã tương tư.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro