Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Rương Kho Báu Bạc Thật Giả

Không khí trở nên mát mẻ hơn, với gió thổi qua các khe núi mang theo hương thơm của cỏ dại và hoa dại mọc len lỏi giữa các tảng đá.
Ánh nắng mặt trời chiếu xuống, tạo ra những mảng sáng tối tương phản trên bề mặt đá, làm nổi bật vẻ đẹp kỳ vĩ của thiên nhiên. Tiếng chim hót vang vọng từ xa, hòa cùng âm thanh của gió, tạo nên một bản hòa ca tự nhiên, giúp Linh cảm thấy thư thái hơn sau những căng thẳng vừa trải qua.

Khi cả hai tiến gần tới khu vực rừng thưa, ánh nắng chiếu xuyên qua tạo nên không gian bừng sáng. Linh nhìn thấy một rương bạc dưới gốc cây lớn màu trắng. Đôi mắt cô sáng lên, khuôn mặt thoáng nở nụ cười rạng rỡ:

"Chúng ta tìm được rương báu! Thật may mắn!"

Nhưng nụ cười của cô nhanh chóng tắt khi Trần Vũ cau mày, nhìn chằm chằm vào dòng chữ đỏ hiện trên rương:
"Rương Cạm Bẫy."

Anh nheo mắt, giọng trầm lạnh:
"Đừng lại gần. Nếu cô không muốn chết sớm."

Linh sững người, nhìn anh ngạc nhiên:
"Tại... tại sao? Đây là rương kho báu bạc mà!"

Trần Vũ khẽ thở dài, nhún vai nói:
"Tôi nhắc nhở cô như thế. Nhưng nếu cô muốn chết, cứ lại gần. Còn tôi thì không muốn chết sớm."

Dứt lời, anh né qua hướng khác, tiếp tục đi về phía vách đá. Linh nhìn theo anh, có chút do dự, nhưng cuối cùng vẫn quyết định bám sát Trần Vũ, không tiến lại gần chiếc rương.

Sau một hồi đi qua rừng thưa, cả hai tiến vào khu vực vách núi đá. Những vách đá cao sừng sững, lởm chởm như những thanh kiếm nhô lên từ mặt đất, gió thổi qua tạo ra những âm thanh rì rào.

Trên một vách đá tầm 4 mét, Linh phát hiện một rương bạc khác. Nhưng lần này, gần rương là một con rắn khổng lồ, thân vàng sọc đen đang cuộn mình, đôi mắt đỏ rực quan sát như chờ đợi kẻ xâm phạm.

"Rắn Đuôi Chuông," Trần Vũ trầm mặt nhìn dòng chữ trên đầu nó. "Sức chiến đấu: 11."

Linh nhìn con rắn, đôi mắt ánh lên sự lo lắng. Cô nuốt khan, hỏi:
"Giờ phải làm sao? Con rắn này còn mạnh hơn cả con mèo trước đó."

Trần Vũ khẽ nhíu mày, lặng người suy nghĩ, rồi bình thản nói:

"Chúng ta lui lại nghỉ ngơi. Phục hồi thể lực rồi mới chiến đấu."
" Lác nửa tôi sẽ lên phía trước cô yểm hộ tôi lúc nó tấn công tôi thì cô hãy tấn công"

Linh gật đầu, trong lòng nhen nhóm một tia hy vọng. Dù sợ hãi, cô vẫn tin vào kế hoạch của Trần Vũ. Cô nhìn anh, ánh mắt kiên định hơn bao giờ hết.

Ánh mắt Trần Vũ hiện lên vẻ kiên định thầm nghĩ: " Con rắn này còn mạnh hơn con Mèo lần trước , không thể bảo toàn thực lực phải dùng hết toàn khả năng đánh vào điểm yếu của nó ".

Cả hai dừng lại dưới một tảng đá lớn, nơi bóng râm từ các vách đá tạo ra một không gian yên tĩnh, tĩnh lặng đến kỳ lạ. Gió núi thổi qua khe hở giữa các tảng đá, mang theo hơi lạnh nhẹ nhàng, thổi qua tóc và vạt áo, như muốn xua đi cái nóng bức trong lòng. Tiếng gió rít qua các vách đá tạo thành những âm thanh như tiếng rì rào, như những lời thì thầm của thiên nhiên đang theo dõi từng bước đi của họ.

Linh nhìn xung quanh, ánh mắt dừng lại trên những mảng đá phủ rêu xanh, lấm tấm những giọt sương còn sót lại. Màu xanh của rêu như một lớp thảm mềm mại, tạo ra sự tương phản kỳ lạ với màu xám lạnh lẽo của đá, nhưng lại cũng như một phần không thể thiếu trong vẻ đẹp hoang sơ của vùng đất này. Một vài loài cây dại mọc bám vào các khe đá, cheo leo, chao đảo trong gió.

Bầu trời trên cao bắt đầu chuyển màu, từ xanh lam sang màu cam nhạt, ánh hoàng hôn đang dần buông xuống, tạo nên một bức tranh kỳ vĩ với những tia sáng cuối cùng còn sót lại. Tuy nhiên, dù có vẻ đẹp đầy huyền bí, không khí xung quanh vẫn nặng nề và căng thẳng, như thể thiên nhiên cũng đang lặng lẽ quan sát trận chiến sắp xảy ra.

Hai người ngồi nghỉ ngơi phục hồi thể lực một lúc rồi di chuyển lên leo phía rương báu , Vũ Nhìn thấy điểm yếu của con Rắn là từ đỉnh đầu đi xuống khoản 2mét.

Con rắn thấy có người nó thè cái lưởi dài nới lỏng người ra công đầu vương cao chường xuống , lúc này cả hai người mới thấy được nó dài khoản 7 mét tô lớn cái đuôi như phát ra cái âm thanh đinh tai khó chịu .
Cả hai sủng sót nhưng cũng lao về phía nó
Vũ " cố gắn tấn công vào bên phải nó từ đầu xuống 2 mét đó là điểm yếu của nó".

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #bean