Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 16 : Tin Tức Rương Vàng


Trần Vũ và Mai Linh tiếp tục di chuyển trên con đường gồ ghề, các vách đá hiểm trở dẫn họ vào một khu vực rậm rạp hơn. Ánh sáng mặt trời chỉ xuyên qua được vài kẽ lá, tạo nên không gian mờ tối đầy bí ẩn. Không khí ở đây nặng nề, nhưng cả hai vẫn không dừng bước, ánh mắt luôn cảnh giác trước mọi nguy hiểm có thể xuất hiện.

Trong tay Trần Vũ, chiếc chìa khóa vàng óng ánh như một gợi ý mời gọi, khiến anh càng quyết tâm tìm đến nơi chiếc rương vàng đang ẩn giấu. Mai Linh, với kỹ năng mới thu nhận, không ngừng luyện tập trên đường đi, cảm nhận sự khác biệt rõ rệt trong từng chiêu thức kiếm.

Khi đến gần một khe núi hẹp, họ dừng lại bởi nghe thấy tiếng nói vang vọng từ phía xa. Trần Vũ ra hiệu cho Mai Linh giữ im lặng, cả hai tiến sát vào một phiến đá lớn để ẩn nấp, từ đó quan sát tình hình.

Phía dưới, một nhóm bốn người đang đứng trò chuyện . Cả bốn đều mặc trang bị khá tốt, với áo giáp nhẹ và vũ khí bình thường. Trong số đó, một người đàn ông trung niên với bộ râu rậm rạp có vẻ như là thủ lĩnh. Anh ta cầm trên tay một bản đồ cũ kỹ, miệng nói lớn:

"Đây là cơ hội cuối cùng của chúng ta. Đừng quên, rương vàng không có sức dụ hoặc quá lớn . Nhưng các người cũng thấy rồi đấy, hai chiếc rương đầu đã cướp đi mạng sống của ba người trong đội chúng ta."

Một người khác, dáng vẻ gầy gò với đôi mắt sắc lạnh, phản bác:
"Lão Trương, ông không nói rõ ràng thì ai dám đi tiếp? Chúng ta mở cái rương đầu tiên, mất một người vì cạm bẫy gai độc. Cái thứ hai thì nổ tung, suýt chút nữa tôi cũng chết theo. Giờ ông bảo còn ba cái nữa, nhưng chẳng biết cái nào an toàn!"

Người đàn ông trung niên – Lão Trương, gầm lên:
"Câm miệng! Cậu nghĩ chỉ mình cậu sợ à? Nhưng nếu chúng ta từ bỏ bây giờ, chẳng phải ba người kia đã chết vô ích sao? Hơn nữa, không có chiếc rương nào ở đây là an toàn. Muốn có kho báu, phải chấp nhận rủi ro!"

Một người phụ nữ trong đội chen vào, giọng nhẹ nhàng nhưng không kém phần lo lắng:
"Cứ cho là chúng ta tìm được chiếc rương vàng không có cạm bẫy đi. Rồi còn lại máy người ? Lão Trương, ông định làm gì không quan tâm mạng sống người khác sao?"

Lão Trương cười khẩy:
"Chỉ cần sống sót qua được, ai đóng góp nhiều nhất sẽ có phần xứng đáng. Giờ thì đừng nghĩ quá xa, tập trung tìm chìa khoá sau đó chúng ta sẻ quay lại."

Nghe đến đây, Trần Vũ và Mai Linh liếc nhau. Trong mắt cả hai đều ánh lên sự nghi hoặc và toan tính.

Mai Linh khẽ thì thầm:
"Rương vàng có năm chiếc, hai cái đã được mở, nhưng nguy hiểm chết người. Nếu chúng ta muốn thử vận may, ít nhất phải biết vị trí và cách tránh bẫy. Làm sao để nghe thêm mà không bị phát hiện?"

Trần Vũ gật đầu, hạ giọng:
"Hãy để tôi xử lý."

Anh  quang sát thấy bụi cây gần đó có con Heo Rừng đang ẩn núp "chỉ số 14", cậu nhặt viên đá gần đó, ném khéo léo vào một bụi cây gần đó. Tiếng động làm heo dực mình lao tới hướng bốn người . Bốn người phải tiến tới phối hợp giết con quái mà để tấm bản đồ trên tản đá

Tiếng động từ bụi cây khiến con heo rừng giận dữ phóng ra, bộ lông xám của nó cứng như thép, đôi mắt đỏ ngầu ánh lên sự điên cuồng. Nhóm người hét lên, vung vũ khí loạn xạ để cản con quái thú, nhưng sự hung hãn của nó buộc họ phải phối hợp chặt chẽ. Lợi dụng cơ hội, Trần Vũ lao nhanh như một cái bóng về phía tảng đá, ánh mắt quét nhanh qua tấm bản đồ

Lúc này, Trần Vũ nhanh chóng tiếp cận nơi họ vừa ngồi, nhìn thoáng qua tấm bản đồ mà Lão Trương để lại. Trên bản đồ, vị trí của rương vàng  được đánh dấu bằng các ký hiệu ở một chổ gần đây , có vẻ cả 5 cái rương đều để chung một chổ

Trần Vũ nhanh chóng ghi nhớ những vị trí quan trọng, sau đó kéo Mai Linh lùi lại, quay trở về nơi an toàn.

Khi đã rời xa nhóm người kia, cả hai dừng lại để bàn bạc. Mai Linh lên tiếng trước, giọng lo lắng:
"Cả năm chiếc rương đều có thể là bẫy chết người. Chúng ta không thể liều lĩnh được."

Trần Vũ trầm ngâm:
"Đúng, nhưng không thử thì sẽ chẳng có gì. Chìa khóa vàng trong tay tôi có thể mở được chiếc rương cuối cùng, nhưng chúng ta cần biết rõ hơn về những cạm bẫy trước khi hành động."

Mai Linh gật đầu đồng ý:
"Vậy bước đầu tiên, chúng ta phải tìm hiểu thêm về chiếc rương trong hang động. Nếu thấy nguy hiểm quá, có lẽ nên tìm cơ hội để nhóm kia thăm dò trước chúng ta làm ngư ông . Nhưng Trần Vũ, cậu phải hứa là không được mạo hiểm một mình."

Trần Vũ mỉm cười nhẹ, ánh mắt kiên định:
"Yên tâm. Chúng ta sẽ cùng nhau vượt qua chuyện này."

Cả hai tiếp tục lên đường, hướng về hang động nơi chiếc rương đầu tiên đang chờ đợi họ. Tâm trí họ giờ đây vừa tràn đầy hi vọng, vừa căng thẳng trước những nguy hiểm không thể đoán trước.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #bean