CHƯƠNG 7
"Bà Trần ! Lâu quá rồi không gặp bà ...nay bà qua nhà tôi quý hoá quá" Bà nội nghe vậy rồi cười mỉm đáp lại " Tôi dẫn thằng cháu cưng tôi qua đây thăm bà sẵn tiện cho nó làm quen cháu gái bà đây" Bà Phạm nhìn Khánh đang đứng nói chuyện với cháu gái lớn của bà , bà liền lại gần thầm thì với cô
" Đây là Cậu 2 nhà họ Trần con nói chuyện phải biết phép tắt chứ"
Nghe bà nội mình nói người đứng trước mặt là cậu 2 nhà họ Trần , cô gái ngỡ ngàng vì cô nghe nói một năm trước cậu 2 bị xe tông xong tưởng chết rồi ai mà có dè Cậu 2 nhìn bảnh quá chứ " Em xin lỗi anh..em không biết anh là Cậu 2" Khánh nghe xong cũng không để tâm gì nhiều cũng bỏ qua chuyện khi nãy mà đi vào nhà cùng bà nội mình " Hương à! Lấy cho cậu 2 cái khăn lau người đi con...sẵn pha bình trà đem lên cho Nội" Ngọc Hương nghe xong liền Dạ một tiếng rồi chạy đi lấy khăn sẵn tim một bình trà lài mang ra
" Cháu đây là ??? Bà nội hỏi bà Phạm
" Đây là đứa cháu út của tôi...nó tên Ngọc Hương...còn con bé kia là cháu gái lớn tên Ngọc Dung , hai đứa nó năm nay vừa tròn 18 ...còn cậu đây tên gì năm nay bao nhiêu tuổi rồi" nghe bà Phạm nhắc đến mình Khánh liền nhanh nhẹn trả lời " dạ con tên là Trần Quang Khánh..năm nay con 21 tuổi" bà Phạm nhìn Khánh mà ưng bụng con trai gì mà nhìn trắng trẻo vẻ đẹp còn rất thanh tú chứ không như đồn đoán là Cậu 2 Khánh ẻo lả như đàn bà
Khánh nhìn Ngọc Hương cô gái này đường đường là con gái út nhà họ Phạm mà sao bị cô Ngọc Dung kia đánh mà bà Phạm không để ý gì chắc vì Ngọc Hương là con riêng của ông Phạm nên mới bị đối xử như vậy " Khi nãy cô...um em có sao không" Khánh hỏi Ngọc Hương lúc nãy bị tát có sao không , Ngọc Hương ngại ngùng trả lời " Cảm ơn cậu..em không sao" Khánh cũng gật gù rồi thôi không để ý nữa ...
Ngọc Hương lui xuống nhà sau cho người lớn nói chuyện , lúc này nàng nhớ lại cảnh bị Ngọc Dung đánh nàng cảm thấy xót xa cho chính mình , mỗi lần cha nàng đi vắng là nàng lại bị đem ra hạch sách chửi bới nàng là đồ con hoang " Ê con hoang" Ngọc Dung từ đằng trước đi vào đánh lên đầu Ngọc Hương "Chị kêu em có chuyện chi" nàng đã quá quen với việc bị cô đánh rồi nên cũng không dám phản kháng vì nhà này không có ai binh nàng trừ cha của nàng
" Tao cấm mày nói với bà nội là mày muốn gả cho Anh Khánh nghe chưa..haiz lúc đầu tao nghe người ta đồn anh ấy ẻo lả chứ đâu ngờ giờ gặp đẹp trai tuấn tú như vậy ...mày không xứng với anh ấy" Nghe Ngọc Dung nói vậy Ngọc Hương cũng trả lời
" Em thương Anh Bình rồi ...anh ấy tháng sau sẽ từ Pháp trở về để cưới em nên chị không cần lo việc đó" Nghe Ngọc Hương nói vậy cô liền cười nhếch mép
" Phải như vậy chứ ...mày chỉ hợp với cái loại khố rách áo ôm đó thôi"
Ngọc Hương không chấp nhứt chị mình vì cô biết chị ấy rất ghét cô nhưng cô cũng không thèm quan tâm cô chỉ chờ người thương của cô trở về để rước cô ra khỏi căn nhà mang nhiều đau thương này
"Anh Khánh !
" Cô kêu tôi có chuyện gì" Khánh nhìn Ngọc Dung khi nãy gặp mình khác một trời một vực nhìn cũng chẳng sắc xảo gì ngoài khuôn mặt đầy âm mưu .
"Bà nội anh với nội em rất thân với nhau họ định cho anh với em làm quen nhau rồi mình sẽ cưới nhau" Khánh nghe thì óc cục nổi nhóc trên tay nghĩ sao mà Cậu chịu lấy đứa con gái không nên nết như vậy ,hôm nay qua nhà cổ xem mắt là đã quá sức chịu đựng của Khánh rồi giờ còn kêu lấy người con gái này chắc về có đánh cô chết quá !
" Tôi chỉ qua đây hỏi thăm bà Phạm rồi gặp 2 cô thôi chứ tôi chưa có ý định sẽ cưới Vợ" nghe cậu ấy nói như vậy Ngọc Dung liền trề môi tỏ vẻ chê trách người đàn ông trước mặt không biết hưởng thụ này " Cậu nghĩ kỹ đi em đẹp như vậy mà cậu không muốn cưới em sao" Khánh vẫn nghiêm mặt nhìn cô
" Đẹp không chưa đủ, đẹp là phải đẹp từ bên trong , chứ không phải đẹp bên ngoài mà bụng dạ bên trong xấu xa hẹp hòi " nghe Khánh nói vậy thì Ngọc Dung tức giận đùng đùng bỏ đi vào nhà nói với bà nội mình
" Nội ơi ! Con không có lấy cậu ta đâu , cậu ta làm nhục con" bà Trần nghe vậy thì định bụng ra ngoài hỏi Khánh nhưng chưa kịp thì Khánh đã bước vào
" Thưa bà con không có ý gì với cô 2 đây con cũng chưa nói là con sẽ cưới cổ chỉ tại cổ tự suy nghĩ viễn vong mà thôi"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro