Tiết tử
Hoa nở hoa rơi,hiu quạnh bất tận
Nhớ nhung thật lạ bao
Ai đúng ai sai đều chỉ là lướt qua
Không cần cố chấp,sợ cách biệt lần nữa
Cứ mãi nối gót ta
Dù thiêu thân trong lửa cũng quyết không mềm yếu.
Trong mắt của ta,trong tim của ta
Gặp mặt nàng trong ta
Yêu quá hận quá đều chỉ là nhân quả
Dù cho là họa tưởng biệt rất nhiều
Có nàng bên cạnh ta
Cho dù tẩu hỏa nhập ma cũng quyết không chùn lại
Vận mệnh nhiều lần điên đảo thấm thoát thoi đưa
Bám lấy nàng cùng ta
Xòe bàn tay cùng nàng nắm chặc,sợ tan thành bọt bóng
Nhiều lần thôi thúc trong tim,phong ba lại đến
Một nỗi nhớ thật cố chấp
Mất đi hồn phách cũng cùng người nào gọi điềm mật.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro