
Chap 1
(1)
Một là đừng gặp gỡ, để khỏi quyến luyến nhau.
Hai là đừng quen biết, để khỏi tương tư nhiều.
(2)
Quốc gia vạn dặm, quan sơn như tuyết.
Loạn thế kinh mộng, nửa đời phồn hoa.
(3)
Tương tư cách trở đôi bờ
Người trông hoa rụng, người chờ trăng lên.
(4)
Nửa kiếp hồng trần, một khúc du ca.
Mỹ nhân như họa, khuynh thế nhân sinh.
(5)
Hoa nở hoa tàn sầu nhân thế
Người si người mộng lắm ưu tư...
(6)
Đi hết phong hoa tuyết nguyệt
Mới hiểu được ly biệt trùng phùng !
(7)
Thời gian như nước, phẳng lặng là tươi đẹp.
Ngày tháng như sen, bình dị là tao nhã.
(8)
Là sương đang vây trong đáy mắt
Hay là trăng đang khuyết trong lòng ?
(9)
Nhân sinh như mộng, chợp mắt hợp tan.
Hồng trần như mây, vạn niên trùng phùng.
(10)
Hoa nở là hữu tình, hoa rơi là vô ý
Người đến là duyên khởi, người đi là duyên tàn.
Duyên hợp thì sâu, duyên mỏng thì tan
Vạn pháp do duyên, vạn sự tùy duyên.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro