
Nhớ Anh
Em nhớ anh!
Nỗi nhớ chỉ nhẹ nhàng mà len lỏi
Cứ khe khẽ chen vào những ý niệm vừa lóe lên
Em đã có thể gọi nổi nhớ bằng tên
Tên một người em vừa mới gặp!
Trong ánh mắt của buổi chiều hôm ấy
Anh có thấy sợi nắng vàng vắt qua những hàng cây
Thành phố có anh, chẳng vắng chẳng đầy
Em chỉ thấy hai chúng mình vừa đủ!!!
Anh yêu ơi bao điều em ấp ủ
Hết hạ vàng rồi nắng gấp mùa thu
Anh chưa về cho em gửi bài thơ
Mùa yêu thương trời cao thêm mấy bậc!
Bài thơ em những câu từ chồng chất
Theo ngọn gió nào thổi mát sau lưng
Cho dạ này thương nhớ một người dưng
Bao suy nghĩ cứ chập chờn nhấp nhỏm!
Nhớ thương anh nên lòng thấp thỏm
Em lựa từng từ tạc lại dáng hình anh
Cho ánh nhìn lên khoảng trời xanh
Em lại nhớ ánh mắt người nam tử!
Sep 11 2025
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro