2.
Taeil đang chốt lại những con số cuối cùng trước khi rời khỏi bưu điện. 4 giờ 36 chiều thứ ba, anh đứng dậy và chuẩn bị đóng cặp táp. Tiếng phanh xe gấp gáp, tiếng bước chân chạy vội vàng và quan trọng hơn cả - giọng nói của người đã trở nên quen thuộc Dongyoung làm anh dừng tay:
- Anh Taeil, chờ em chút!
Dongyoung trong bộ đồng phục thể thao, mồ hôi nhễ nhại và mặt thì đỏ ửng vì đạp xe đường xa chạy lại trước mặt Taeil. Cậu ta rút từ balo ra một phong thư, như mọi lần, nhìn anh với ánh mắt và vẻ mặt nhờ vả:
- Anh giúp em chuyển cái này đến địa chỉ cũ vào sáng thứ năm như mọi khi được không ạ? Ngày kia em không ở đây, anh giúp em với ạ!
Taeil ngạc nhiên nhìn cậu ta. Có việc gì quan trọng vào mỗi sáng thứ năm hàng tuần giữa Dongyoung và cậu Jungwoo xa lạ kia mà kể cả đi vắng Dongyoung vẫn không quên gửi thư vậy? Câu hỏi "Sao lại phải vất vả thế" suýt nữa bật ra nhưng Taeil kịp dừng lại, thôi, tuổi trẻ mà. Anh thở dài, nhận lấy phong bì từ tay Dongyoung, kẹp vào tập tài liệu của mình. Nhìn cậu ta có vẻ hơi ngại ngùng và hối lỗi, Taeil đành bảo:
- Được rồi, anh sẽ chuyển hộ chú. Bưu điện đóng cửa bây giờ, chú về đi kẻo muộn. Đạp xe từ từ thôi đấy.
Dongyoung cười tươi rói, vẫy tạm biệt Taeil rồi leo lên xe đạp về nhà.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro