Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chương 7

Hùng đỡ Linh ngồi dậy, hai đứa ngồi nhìn mặt sông loáng thoáng ánh đèn.

- Hùng nè, Linh có chuyện muốn nói, và Linh biết nếu nói ra Hùng sẽ chẳng thích Linh nữa.

- Có phải bạn định nói chuyện bạn bị Trác Thanh và lũ bạn của nó chơi không?

- Trời, sao Hùng biết vậy?

- Linh nhớ hồi chiều có 1 đứa không chịu hành hạ Linh mà bỏ về không, nó là bạn thân của Hùng, hồi nãy nhờ nó mà Hùng mới biết chuyện, Hùng lo cho Linh nên định qua nhà Trác Thanh dẫn bạn về, không ngờ gặp Linh giữa đường.

Linh thấy cảm động, chàng trai trước mặt nó dung mạo thật bình thường, nhưng tự nhiên bây giờ nó thấy anh cũng có nét đáng yêu.

- Vậy bạn..... à..... anh lo cho em thật hả?

Hùng choàng qua vai Linh, nó thở nhè nhẹ.

- Nhưng đột ngột em không gặp Trác Thanh nữa không biết ảnh có tức giận không, ảnh có chụp mấy tấm hình lúc em bị hành hạ, em sợ..... ảnh đưa cho ba em coi thì em chỉ có chết.

- Em đừng lo, ngày mai tụi mình qua nhà nó lấy lại.

Khi về nhà, cả đêm Linh không ngủ được, nó cứ cảm thấy một cái gì đó nghèn nghẹn, thật sự nó yêu Hùng hay Trác Thanh? Tận sâu thâm tâm nó vẫn ao ước Trác Thanh ôm nó trong tay, gần sáng Linh thiếp đi với hình ảnh tuyệt đẹp của Trác Thanh và Hùng chỉ là một cái bóng nhàn nhạt.

Chiều hôm sau, tan học Hùng chở nó đi ăn một chút rồi hai đứa ghé ngang nhà Trác Thanh, anh ta cũng vừa mới tắm xong và mặc cái áo thun màu xanh da trời ôm lấy cặp ngực cường tráng và gợi dục, Linh thấy tim nó đập thình thịch.

- Chào hai bạn, Linh dẫn bạn tới chơi sao không nói anh trước vậy em.

Vẫn cái giọng ngọt như mật, Linh nhớ tới tối hôm qua những gì anh ta nói mà thấy khiếp sợ cho một đứa con trai chưa tròn 18 tuổi mà đã có thể ghê gớm như vậy.

Vào nhà, Hùng không vòng vo mà vào thẳng vấn đề.

- Tụi tao cần lấy lại mấy tấm hình, mày làm ơn trả lại cho Linh và đừng trêu chọc em ấy nữa.

Thanh mỉm cười.

- À, thế ra Linh không còn thích anh nữa và đem người yêu mới tới đây ép anh. Sao em nhẫn tâm quá vậy em yêu?

Hùng tức giận.

- Thôi cái giọng đó đi Thanh, tao thừa biết mày đến với Linh vì cái gì.

Thanh vẫn mỉm cười, hàm răng trắng đều thật quyến rũ.

- Thấy hai người yêu nhau như vậy tôi cũng đâu nở từ chối, một giá một, 30 triệu.

Linh kêu lên.

- Em làm sao có được con số đó anh Thanh.

- Anh lấy mắc vậy chẳng qua cũng không muốn mất em mà em yêu, em không hiểu cho lòng anh hả?

Hùng gầm lên.

- Thằng khốn.

Anh lao vào Trác Thanh tung cú đấm nhưng bị Thanh dễ dàng né được hơn nữa còn bị Thanh đá vào bụng đau như trời giáng.

Hùng chỉ là một học sinh ngoan hiền trong lớp, anh lấy gì đọ với Trác Thanh, một thủ lĩnh nam sinh khỏe mạnh và bản lĩnh.

Trác Thanh đạp lên người Hùng và lấy một sợi dây dưới gầm bàn trói anh lại, Linh hoảng sợ, nó không biết làm gì, nó chưa bao giờ nghĩ sẽ dám lao vào đánh nhau với Trác Thanh.

Vỗ vỗ vào má Hùng, Thanh nói giọng khinh khỉnh.

- Bạn nằm đây coi người yêu của bạn nè.

Quay qua Linh, Trác Thanh bước tới.

- Linh, lại đây em, chẳng phải em muốn ôm anh vào lòng lắm sao em?

Linh đứng run rẩy, Trác Thanh ôm nó, nó biết lẽ ra nó phải đẩy anh ta ra nhưng mùi thơm quyện với mồ hôi của anh sau trận ẩu đả làm khứu giác nó bị chinh phục hoàn toàn, người nó mềm nhũn.

Trác Thanh vuốt má nó và cố tình xoay lưng nó ngược lại với Hùng để anh ta có thể nhìn thấy Hùng, nháy mắt một cái với Hùng, Trác Thanh hôn vào môi Linh, Hùng đau khổ khi thấy Linh đón nhận không phản kháng.

- Buông Linh ra....

Trác Thanh nói.

- Sao hả bạn Hùng, bạn thấy đó, mình đâu có ép buộc hay hành hạ gì Linh đâu nè, bạn coi, bây giờ mình sẽ hành hạ Linh trước mặt bạn mà em ấy không phản đối tiếng nào.

Hùng thét lên.

- Linh, em điên rồi hả? Em nói với anh những gì em không nhớ sao?

Linh sững sờ, mắt nó ngân ngấn nước, Trác Thanh lại ôm nó.

- Em không cần phải buồn vì một đứa như hắn, em yêu anh là đúng, một thủ lĩnh nam sinh, không lẽ lại là một thằng trói gà không chặt vô dụng sao em?

Linh đang bối rối thì Trác Thanh ôm nó ngã xuống ghế sa lông và cởi quần sọc ra, Linh như bị thôi miên bởi con cặc thẳng dài và đầu khấc đỏ hồng tuyệt đẹp.

- Em muốn bú nó không Linh.

Linh gật đầu, nó hoàn toàn như mất trí.

- Vậy em quì xuống và liếm chân cho anh đi, anh muốn em như một con chó không hơn không kém.

- Đừng mà Linh.

Hùng gào lên tuyệt vọng.

Linh ngồi dậy bước xuống ghế, nó bò dưới đất và liếm vào chân Trác Thanh, anh ta cười thỏa mãn lấy chân còn lại đạp lên đầu Linh rồi đá nó văng ra.

- Bò tới đây chó ngoan của anh.

Linh bò tới, Thanh lại đá nó bật ra, cho tới lần thứ mười, Linh mới được Trác Thanh cho liếm cặc anh ta một cái. Linh sung sướng run người, Thanh cười lớn đắt chí.

- Bây giờ anh sẽ đụ em trước mặt người yêu của em nhé.

Bắt Linh bò tới sát bên Hùng để anh nhìn sát mặt nó rồi Trác Thanh mới từ từ nhét cặc vào đít Linh.

Mặc dù căm ghét Thanh thấu xương nhưng Hùng không khỏi bị mê hoặc trước sức hút của Trác Thanh khi chơi Linh, toàn thân hắn những thớ thịt săn chắc và đầy nhục dục. Da Trác Thanh có màu nâu như mật ong, mồ hôi ươn ướt thành giọt chảy lăn tăn, hắn chơi sành điệu và mạnh mẽ, dập vào đít Linh với một tốc độ nhanh và đều không sai một ly, mắt Linh mờ đi, miệng nó rên rỉ và người nó như một món đồ chơi hoàn toàn nằm trong điều khiển của Trác Thanh, Hùng cảm thấy căm giận mình khi cặc anh tự dưng cương lên cứng ngắc.

- Hahaha..... hai bạn yêu nhau thắm thiết thật, một người thấy người kia bị đụ thì lên cơn nứng.

Trác Thanh rút cặc ra và lôi Linh bò song song với Hùng để anh nhìn được đít của nó, sau đó hắn chồm người lên đụ thẳng xuống.

- Hùng coi đi bạn, coi mình đụ người yêu bạn thật kĩ nhé.

Hùng thấy rõ con cặc Thanh đâm sâu vào hậu môn ướt át của Linh, một lúc sau Thanh kéo cặc ra và chỉ Hùng coi.

- Bạn coi nè Hùng, mình đụ người yêu bạn tới nổi đít em ấy không khép lại nổi luôn đấy, thấy mình giỏi không Hùng.

Trác Thanh đưa con cặc ướt sũng trước mặt Hùng.

- Con cặc đẹp như vậy ai mà không thích hả Hùng, bạn có muốn bú không?

Hùng xoay mặt đi chỗ khác, anh đau đớn nhận ra mình có một nỗi khao khát được trùm lưỡi vào cái vật đáng giận mà hấp dẫn chết người kia.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro