Thư gửi một người đã lâu không gặp... gào
Người ta cứ nói mãi chuyện cũ, chắc vì chưa chưa có chuyện mới để nhắc Người ta cứ ôn lại chuyện xưa, vì chẳng có chuyện nay để nói...
Có phải em là người như thế không anh?
Có phải bởi vì con người cũ kỹ, nên chỉ có thể nhắc mãi chuyện cũ, nói hoài chuyện xưa như vậy? =^^=
Từ sau anh, em chưa có mối quan hệ nào công khai, điều này cứ ám ảnh mãi. Một số nói rằng, do em chưa quên được anh. Một số khác lại nói, em có thói quen bị ám ảnh chuyện cũ.
Chứ chẳng ai thừa nhận rằng, bởi vì làm gì có ai yêu em "đủ" để muốn ở bên em...
Người ta có thể ngủ bên nhau một đêm, nhưng không thể ở bên nhau cả đời.
Càng ngày, cuộc sống càng nhanh... Số người muốn lao đi càng nhiều, thì số người muốn liều mình đi chậm lại chẳng còn được bao nhiêu...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro