Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Thư gửi em miền cao

Em à!

Hà Nội chiều nay mưa thật lớn! Cơn mưa cuối hạ sao thấy lòng bâng khuâng. Một nỗi nhớ! Nhớ gì?

Vậy là tròn hai tháng chia tay với nói rừng Tây Bắc thanh bình và tĩnh lặng, trở về với sự ồn ào náo nhiệt của Thủ đô, hai tháng chị đã bắt đầu lại nhịp sống của mình nhưng những kỉ niệm về Viễn Sơn, về những cơn mưa rừng xối xả , về tình cảm của đồng bào miền cao, về em, về lớp học"Chim non"vẫn còn đấy, nó cứ trở về da diết cháy bỏng mỗi chiều mưa!

Em à!

Hà Nội chiều nay mưa thật lớn! Cơn mưa cuối hạ sao thấy lòng bâng khuâng. Một nỗi nhớ! Nhớ gì?

Vậy là tròn hai tháng chia tay với nói rừng Tây Bắc thanh bình và tĩnh lặng, trở về với sự ồn ào náo nhiệt của Thủ đô, hai tháng chị đã bắt đầu lại nhịp sống của mình nhưng những kỉ niệm về Viễn Sơn, về những cơn mưa rừng xối xả , về tình cảm của đồng bào miền cao, về em, về lớp học"Chim non"vẫn còn đấy, nó cứ trở về da diết cháy bỏng mỗi chiều mưa!

Nhớ! Nhớ lắm! Nhớ trường , nhớ lớp nhớ mỗi giờ lªn lớp, nhí từng chó "Chim non " bé bỏng. Mọi thứ như vừa mới đâu đây mà đã vụt mất.

Em hiểu không cái cảm giác vui sướng và hồi hộp khi được phân công chủ nhiệm lớp 3A, chị đã có một đêm gần như không ngủ, hình dung tưởng tượng ra khung cảnh lớp học trong buổi gặp mặt đầu tiên. Sẽ là vui hay buồn? Sẽ là đông hay thưa thớt?...Rồi những xúc cảm của một "cô giáo" lần đầu tiên đứng trên bục giảng...Tất cả cứ chập chờn trong giấc ngủ.

Và buổi gặp mặt đầu tiªn thật vui và đáng nhớ phải không nào? Không chút ngượng ngùng rắt rè mà thật tự nhiên thật thân thiện. Không biết vì màu áo xanh chị mặc hay vì nụ cười ấm áp em trao mà chị thấy tự tin hơn . Những suy nghĩ miên man đêm qua biến đâu mất , đối diện với chị lúc này là đôi mắt sáng long lanh không khỏi tò mò về thầy cô giáo mới của mình"Anh chị thật lạ, áo xanh mũ tai bèo chẳng giống cô giáo của em " Anh Văn Chung dí dỏm" Uh "! Thế thì thầy cô mới là anh chị của em - Lại nhoẻn một nụ cười thân thiện đang yêu!

Ấn tượng với em bởi giọng hát ngọt ngào , bởi điệu múa Dao mềm mại , bởi nụ cười ,bởi ánh mắt buồn và nhiều hơn nữa đã là những ước mơ thật gần gũi, giản dị mà cũng thật lớn lao. Yêu lắm những ước mơ xanh đố hãy cùng chắp cánh cho nó bay thật xa em nhé ...!.

Một lớp học miền cao không đông lắm nhưng thật đặc biệt , đặc biệt như chính ngày đầu tiên nhận lớp vậy. Thầy cô đặc biệt và các em cũng đặc biệt. Em không chỉ học lớp 3 mà em cßn học lớp 1,2. Nhớ đầu tiên em thập thò ngoài cửa lớp , bi bô đánh vần đúng chữ chị ghi trên bảng "Sinh viên Tình nguyện". Đôi mắt nhìn vào sâu thẳm chiếc bàn cuối lớp , em thèm được đọc được viết , được nghe các anh chị giảng bài hay kể chuyện.... Em lại cười thật xinh khi được nhận vào lớp học cũng các anh chị lớn hơn em 2 tuổi ... Em không chỉ là dân tộc Kinh, em còn là dân tộc Tày , dân tộc Dao... Em nói tiếng Kinh không giỏi. Em khác anh chị nhưng Em muốn có cái chữ để bố mẹ đỡ khổ , để đọc truyện cho bà nghe và để được học lịch sử Việt Nam. Em muốn được là "Chim non" tự do bay giữa trời , được đi mọi miền đất nước ! Ước mơ thật là ước mơ nhưng đã là sáng bừng lên giữa núi rừng ấm áp ân tình ấy một lớp học"Chim non" với mong ước mỗi chó chim non luôn sát cánh bên nhau lớn khôn để tung cánh bay đến mọi miền đất nước..!

Ngày ngày lên lớp cùng em học vẽ, cùng em làm Toán , học Tiếng Việt , dạy em hát dạy em đọc thơ...thấy mình như thành cô giáo thật rồi ấy !Từ lời nói đến hành động cũng cẩn trọng hơn, nhưng cũng đâu thiếu tinh thần nghịch em nhỉ?...

Bối rối cực ấy khi mà chị sửa mãi em vẫn "Con thưa cô". Khó khăn là lúc phải phân mình vừa đọc chính tả cho các em lớp 1,2 vừa dạy Toán cho em...Hi "Lớp đông khi khi cũng vất vả..."Vui thật khi thấy Vẹt Tượng nghịch ngợm , hay nói là thế mà làm lớp trưởng thật ra dáng và gương mẫu khiến cả lớp ai cũng ngoan theo...Thoải mái nhất khi nghe Hoạ Mi va Sơn Ca hát những giai điệu du dương của nói rừng. Anh Chung Chích Choè hóm hỉnh hay kể chuyện và luôn làm giảm nhiệt khi lớp căng thẳng. Chị Hải Âu nắn nót từng nét chữ mềm mại , dạy em cách tô màu phối cảnh thật hài hoà ...nhẹ nhàng mà tình cảm..

Ngày lên lớp vui là thế ! Những buổi ở nhà sao thấy nhớ ghê!Nhớ Sơn ca hay buồn, nhớ hoạ mi hay cười , nhớ sáo sậu luôn đến lớp sớm trực nhật sạch sẽ , nhớ chim sâu chăm chỉ viết bài cho kịp anh chị, nhớ vẹt uốn tùng nết chữ cho em bé chim ri thật ân cần ...Kỉ niệm về vùng nói xa x«i nơi có lớp học đó Chim non yêu thương của chị, chị sẽ không bao giờ quên..Dù mai này chẳng thể làm cô giáo, chị vẫn mong ước một ngày sẽ lại được đứng trên bục giảng, để dậy lũ học trò của chị cách làm Toán, cách viết đúng chính tả, cách hát một bài hát thật hay về đất nước mình. Cứ bay đi, Chim non nhé để đến với vùng đất của ước mơ_nơi sẽ dành riêng cho các em, lũ học trò yêu th­ương của chị!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #h2t