Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chap 35

khóc quá nhiều, mệt mõi vì chờ đợi, Ái thiếp đi trong vòng tay của Anh, buông Ái ra Anh kéo chiếc chăn đấp người Ái lại. Nhìn thật lâu vào khuông mặt đó, bất chợt Anh hôn vào môi Ái thật nhẹ nhàng rồi rời đi. Chẳng tài nào hiểu được cái cảm xúc ngự trị trong tim Anh là gì, Anh nữa muốn quay về bên Phương, nữa muốn tiếp tục với Ái. Có phải Anh đã quá tham lam , hay chính Anh cũng không hiểu chính bản thân mình muốn gì. Tham lam luôn là đặc thù của đàn ông. Họ không muốn mất đi bất cứ thứ gì đã là của mình. Anh đứng dậy và bước ra phía trước cửa, hai tay đặt lên song chắn, cặp mắt đão nhìn xung quanh rồi dựng lại ở một nơi xa xăm nào đó. Suy cho cùng anh chính là người tạo ra cái vòng
lẫn quẫn này. Nếu Anh đồng ý kết thúc một phía thì dễ dàng rồi nhĩ. Anh đã không đến công ty gần đúng 1tuần rồi. Nếu kết thúc với Ái thì công ty sẽ như thế nào, cái cổ phần thua xa bên ấy rồi liệu ba Anh có để yên không. Tất cả đều tệ hại nếu chấm dức mọi thứ. Miên man suy nghĩ Anh nhận ra có một, vòng tay đang ôm lấy mình. Ái giật mình dậy.
- sao lại đứng đây, có rm anh không ngủ được hả
- không, chỉ là chưa muốn ngủ thôi
- đừng rời xa em nha anh, em yêu anh nhiều lắm- không như câu nói đầu tiên, anh im lặng và không trả lời lất một tiếng, tựa đầu vào lưng Anh Ái nhắm mắt lại tận hưởng sự bình yên đó. Anh biết mình yêu Ái vậy thì cái tinh yêu với Phương gọi là gì. Nợ à. Đúng vậy đôi khi người ta phải dùng cả đời để trả nợ, Anh nợ Phương quá nhiều, nợ một tình yêu trong sáng, nợ những giọt nước mắt, nợ một lời giải
thích. Yêu nhau vội vàng, chia tay vội vàng nhưng để lại những kí ức không vội vàng quên được. Đêm ấy có vẻ Anh sẽ khó ngủ.
•sáng hôm sau•
- dậy chở em đi làm đi- Ái năn nĩ
- thôi, tự đi đi, buồn ngủ lắm
- xe hết xăng rồi
- cho 500k nè, đi đỗ xăng đi, bóp đằng đó đó- Anh mắt vẫn nhắm tay chỉ về hướng bàn tivi. Không hiểu
vì sao lại ngồi bật dậy, bay tới chụp lấy cái bóp.
- để anh chở đi
- hihi, biết mà, em xúông nhà đợi anh.- Ái đi rồi Anh ở đây thở phào nhẹ nhổm, không nhanh tay thì chắc
phải giải thích này nọ về tấm hình của Phương trong bóp. Vệ sinh cá nhân thay đồ Anh chuẩn bị vài thứ bỏ vào balo, rồi đi xuống nhà.
- Ăn sáng rồi đi con- mẹ Anh gọi hai đứa
- thôi, con đi gấp. - vừa nói Anh vừa mang giầy vào, chạy xuống gara lấy xe rồi cả hai cùng đi. Chiếc đầm công sở và chiếc áo simi mỏng có vẻ e dè trước chiếc xe phân khối lớn này, nhìn mãi không biết làm sao lên ngồi, Anh như hiểu ra. Thế là phải đi xe hơi thôi, vào xe Ái kt xăng vẫn còn vậy là cả hai lên xe và đi tới công ty. Sau đó Anh lấy xe đi đâu đó và 4h30' lại tới công ty rước Ái. Hôm nay Anh vui thấy rõ, đứng rrước cửa công ty Anh cứ cười hoài, rồi nụ cười chợt tắt khi thấy chiếc xe hơi mui trần, màu trắng hôm bữa. Nó cũng ngừng lại và chủ nhân nó cũng bước ra, hai người đứng cùng một tư thế rồi Phương và Ái dạo những bước chân chậm rãi đi ra. Phương tiến về chiếc xe hơi màu trắng, rồi lên xe. Trái tim Anh như bị ai đó bóp chặc. Nó đau lắm nhưng không phản kháng được. Liệu ai mới là người Anh yêu, liệu cái tình yêu chỉ vỏn vẹn 1năm ấy vlí sự gắn bó 8 năm thì cái nào sẽ chiến thắng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro