nhật kí của tia chớp.
20240127
_________/////___________
Bên anh, tuyết đã rơi, cũng đã tan..
Bên em, tuyết đã rơi, cũng đã tan, nhưng lại đóng thành lớp băng dày...
_________/////___________
Tháng 12 năm 202x
Trời seoul trở lạnh, cái lạnh khắc nghiệt của mùa đông hình như đã và đang dần làm nguội đi tình yêu anh dành cho em mất rồi.
Tháng 1 năm 202x
Trời seoul đã ấm áp hơn rồi, tuyết đã tan, tình anh cũng tan, mùa xuân tới kéo theo cái ấm áp bao trùm cả một vùng trời thế mà trái tim em cũng chẳng thể nào ấm áp nỗi. Có lẽ tuyết đã tan nhưng dư âm của mùa đông năm ấy để lại một lớp băng dày trong tim em.
Tháng 2 năm 202x
Hôm nay trăng toả sáng cả một vùng trời, sáng, rất sáng nhưng ánh trăng ấy cũng chẳng thuộc về em nữa rồi. Trăng trên cao, trăng của mọi nhà nhưng chẳng phải của em.
Tháng 3 năm 202x
Đêm nay có mưa, có sấm và cũng có trăng, trăng vẫn như thế, vẫn sáng, vẫn lung linh. Nhưng có vẻ sấm chớp đã làm ngán đường vẻ đẹp của trăng mất rồi. Có lẽ, sấm chớp ấy không nên hiện hữu trên cuộc đời này.
Tháng 4 năm 202x
Căn phòng tối, chỉ có em, và...có trăng nhưng trăng xa quá, em với mãi chẳng tới. em mệt quá, trăng ơi!
Tháng 5 năm 202x
Lời anh nói hôm ấy có vẻ đúng, cái chết có vẻ hợp với em hơn cả ánh trăng lãng mạn ở phía xa kia, nhưng nếu em chết đi thì còn ai ngắm ánh trăng ấy mỗi đêm nữa?
Tháng 6 năm 202x
Đúng nhỉ...? thời gian sẽ vẫn cứ trôi, dòng người vẫn cứ tấp nập, ánh trăng ấy vẫn sẽ toả sáng, ánh sáng mĩ lệ, hoa mĩ là anh còn lệ là em, sẽ có hàng vạn người khác ngắm nhìn vầng trăng sáng ấy nếu một ngày mà em biến mất, biến mất khỏi thế gian này.
Tháng 7 năm 202x
Sanghyeokie, anh yêu dấu của em, cảm ơn anh vì những lời khuyên, lời động viên chân thành nhất nhưng anh ơi, có lẽ em không thể gắng gượng nữa rồi. Hãy sống thật tốt, thật khoẻ, mong cổ tay anh sẽ nhanh khỏi nhé, đừng lo cho đứa em trai hư đốn này của anh nữa.
Choi Wooje.
Tháng 8 năm 202x
Minseokie, người anh trai yêu quý của em, gửi anh hàng vạn lời xin lỗi. Em xin lỗi vì đã chẳng nghe theo lời anh, em xin lỗi vì những lời khuyên nhủ của anh đã tốn công vô ích, em xin lỗi vì những món quà tinh thần đầy ý nghĩa của anh đã bị em phá hỏng chỉ sau một đêm, em xin lỗi..nhưng anh ơi, cảm ơn anh vì đã kiên nhẫn với đứa em đáng chết này. Yêu anh, xin lỗi anh thật nhiều.
Choi Wooje.
Tháng 9 năm 202x
Minhyungie, vùng an toàn của em, cảm ơn những ngày tháng qua anh đã bảo vệ tâm hồn mong manh, yếu đuối này của em. Cảm ơn những phút giây anh đã ngồi cạnh em nghe những lời than thở vớ vẫn của em về cái ánh trăng chết tiệt ấy. Nhưng...minhyungie của em ơi, xin lỗi anh vì sự bảo vệ của anh đã thất bại mất rồi, cái ánh trăng ấy cứ mãi đeo bám trong trái tim em chẳng thể nào dứt bỏ, có lẽ lớp băng ấy dày quá, ánh trăng ấy hình như đã đóng băng trong trái tim em rồi, chẳng thể nào tan như tuyết trắng ngoài kia được nữa.
Choi Wooje.
Tháng 10 năm 202x
Ánh trăng của đời em, hình như không phải của em nữa, Moon hyeonjoon, cảm ơn ngọn lửa rực cháy tình yêu của anh đã sưởi ấm tim em qua những đêm đông giá rét, cảm ơn làn gió mùa xuân yêu thương, ấm áp của anh đã đến và tô điểm trong tim em những xúc cảm của tình đầu đầy đẹp đẽ, cảm ơn cả tia nắng chói chang của mùa hạ đã làm ánh lên tình yêu anh dành cho em, em dành cho anh. Cảm ơn vì tất cả, những tháng ngày tình đầu đẹp đẽ ấy, tình đầu cũng như tình cuối. Ánh trăng của em, ánh trăng sáng tỏ, ánh trăng lung linh, ánh trăng mãi chẳng thuộc về em, tình đầu nơi em, tròn vành vạnh như trăng tròn vắng mây, rực rỡ như đoá hoa toả sắc nhưng tiếc thay, ánh trăng ấy chỉ chạm được qua mặt hồ lạnh lẽo, đoá hoa ấy chỉ nở rực qua gương trong veo.
Choi Wooje, tia chớp đáng chết của anh.
Tháng 11 năm 202x,
Trời thu xanh ngắt, tầng mây lơ lững, ao nước mùa thu lạnh lẽo⁽¹⁾ biết bao nhưng có lạnh lẽo bằng trái tim em hiện tại không? Lá vàng rơi, tim em cũng rơi, rơi mất một phần linh hồn, để gió cuốn đi, cuốn về phía tầng mây xa trông kia, cuốn về nơi anh để rồi anh tự tay giết chết phần linh hồn ấy. Tạm biệt anh, tạm biệt thế giới, tạm biệt nửa linh hồn còn lại trong tôi, tôi mệt rồi, trái tim chẳng thể gượng ép để đập mạnh nữa rồi vì trái tim em đập mạnh chỉ khi em còn nhiệt huyết, còn trân quý cuộc sống này, trân quý cả anh nhưng giờ đây cả cuộc sống cũng chẳng còn níu em lại, anh càng không, vậy trái tim em nên làm đúng nhiệm vụ của nó rồi. Một lần nữa, tạm biệt hyeonjoon, tạm biệt tình yêu của em, yêu anh lần cuối.
___________\\\\\\___________
Chú thích:
(1): trích từ bài thơ "Thu Điếu" của Nguyễn Khuyến, nguyên văn:
"Ao thu lạnh lẽo nước trong veo,
Một chiếc thuyền câu bé tẻo teo.
Sóng biếc theo làn hơi gợn tí,
Lá vàng trước gió sẽ đưa vèo.
Tầng mây lơ lửng trời xanh ngắt,
Ngõ trúc quanh co khách vắng teo.
Tựa gối, ôm cần lâu chẳng được,
Cá đâu đớp động dưới chân bèo"
_____________\\\\\\\____________
Lời tâm sự của tác giả:
Những lời văn trên đều xuất phát từ cảm xúc hiện tại của tớ, đó là những lời văn ngẫu hứng, chỉ là muốn tìm một nơi nào đó lưu giữ lại những cảm xúc ngẫu hứng này
///Có thể sẽ có thêm một phần nữa từ phía Moon Hyeonjoon///
Những câu từ sẽ có sai sót mong mọi người thông cảm nhé.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro