Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Need a peaceful moment

At present:

Cô cố tỏ ra như thể điều đó chưa từng xảy ra, như thể cái tai nạn đã khiến nhóm trưởng của Girls’ Generation phải nằm dài trên giường bệnh không hề tồn tại. Jessica cứ nói mãi về việc hôm nay Taeyeon đã hát cho cô nghe, hay về chuyện Taeyeon trông dễ thương đến mức nào khi cô ấy nghịch ngợm với Ginger,….


Các thành viên khác chỉ buồn rầu nhìn bạn mình tiếp tục đợi dưới những cơn mưa để chờ Taeyeon - người sẽ không bao giờ xuất hiện.

Jessica liên tục tự nói với bản thân rằng Taengoo của cô chỉ tới muộn thôi hoặc là do cô ấy không tìm thấy đồng hồ nên không biết đã bị muộn giờ. Cô đã làm cả 1 danh sách kín đặc những khả năng có thể xảy ra và ngày qua ngày… cái danh sách đó lại càng dài thêm.




Cho tới 1 lúc cô thậm chí còn không vào thăm Taeyeon trong bệnh viện khiến các thành viên khác không thể chịu nổi nữa, họ không còn cách nào khác ngoài việc lôi cô đến nhìn tận mắt bóng hình bất động của người nhóm trưởng.

...

- Chúng ta lại đứng thứ nhất rồi, Taengoo ơi. – Jessica dừng lại, dường như đang mong chờ 1 sự hồi âm của cô gái kia

- Chắc cậu tự hào lắm nhỉ! Tớ gần như có thể tưởng tượng được ra cảnh cậu lại nhăn nhở cái nụ cười ngố tàu ấy trên mặt và còn cố đớp đớp cả pháo hoa giấy nữa.

- Jessica khẽ cười nhẹ..

- Tớ dường như đã nhìn thấy cậu ở đó, với đôi tay vòng chặt quanh người tớ. Cậu sẽ chúc tớ may mắn vào ngày mai chứ? Tớ sẽ quay Running Man, nhưng tớ không nghĩ rằng tớ có thể làm tốt bằng cậu trong mấy tập trước đâu!


Bố của Tae Yeon nhìn cô gái nhỏ bé đang độc thoại với con gái mình như thể con ông đang thực sự lắng nghe vậy. Ông khẽ nhắm mắt lại trong sự bất lực. Mọi việc sẽ không dễ như ông tưởng. Không, sẽ là rất khó khăn để nói cho Jessica biết rằng họ sẽ ngắt ống thở hỗ trợ của Taeyeon.


Hôm nay vẫn như mọi ngày, Jessica đến vào buổi tối, trò chuyện hàng giờ với Taeyeon và sẽ không chịu về nếu chưa đặt lên trán Taeyeon 1 nụ hôn, khẽ thì thầm câu “Tớ yêu cậu” vào tai con bé. Nhưng chẳng có phép màu gì xảy ra cả, con gái ông sẽ mãi mãi chỉ nằm trên giường, đối mặt với cái trần nhà mà thôi. 

Từ từ, ông tiến lại gần Jessica, tỏ ra thông cảm với cô khi cô ngước mắt lên nhìn ông rồi lại thu sự chú ý về với Taeyeon.

- Jessica. – Ông húng hắng, cảm thấy đột nhiên cổ họng mình trở nên khô rát

- Chúng tôi, gia đình của Taeyeon, đã quyết định rằng c... c... chúng tôi không thể để con bé tiếp tục sống như thế này được. Và...

- Không! - Bố Taeyeon khẽ chớp mắt trước khi có thể tiếp nhận được câu trả lời đơn giản đó vào trong đầu.

- Bác sĩ đã nói từ trước rằng rất ít... – Ông nói nhưng lại 1 lần nữa bị ngắt lời bởi cô công chúa băng giá đang nóng giận.

- Không!!! Dù cho xác suất chỉ có 0,00001 % đi nữa, cháu không cần biết. – Cô biết mình đang tự phủ nhận cái sự thực đang hiện hữu ra trước mắt, nhưng cô cũng chẳng để ý. Điều duy nhất cô quan tâm bây giờ là ít nhất Taeyeon cũng ở đây, cho dù câu trả lời của cô ấy chỉ là vài tiếng ư hử nhẹ... đôi lúc...

Ông không biết nói thêm cái gì nữa, còn gì có thể thuyết phục được cô gái cứng đầu này đây? Gia đình ông cũng đâu có dễ dàng gì mới có thể đưa ra quyết định này, nhưng sau nhiều đêm thức trắng, họ đều biết rằng họ không thể để Taeyeon sống quãng đời còn lại không khác gì 1 cái xác vô hồn trên giường bệnh được.

- Bác định giết chính con gái ruột của mình sao? – Jessica hỏi, nhìn bố Taeyeon 1 cách lạnh lùng.

Ông biết câu hỏi này sẽ đến, nhưng thực ra, ông không biết phải trả lời ra sao cả. Cảm giác đó giống như Jessica nói, như thể ông đang cướp đi mạng sống của chính đứa con gái cưng của mình vậy, nhưng ông biết làm gì đây?

1 tiếng rên rỉ bật ra từ cái giường làm gián đoạn họ khỏi suy nghĩ của mình. Cả 2 người đi tới cạnh giường, tự hỏi tại sao Taeyeon lại tạo ra tiếng động. Jessica khẽ qua liếc cô gái của mình, nhìn sâu vào đôi mắt cô ấy…..

2 người họ tưởng như đang đối thoại với nhau chỉ bằng ánh mắt rồi bỗng dưng Jessica ngẩng đầu lên, giọng nói nhẹ tựa hơi thở:

- Ít nhất hãy cho cháu 1 ngày ở bên cậu ấy. Chỉ 1 ngày thôi.... Xin bác đấy……


2 ngày sau…..

Jessica cố ghìm lại cảm giác muốn đập tan những chiếc camera chết tiệt, cứ 3s lại nháy sáng 1 lần ấy đi. Cô cắn mạnh môi mình, 1 giọt máu đỏ tươi nhỏ xuống, đúng như dự đoán, lũ phóng viên soi mói nhìn thấy và ngay lập tức chụp ảnh lia lịa về tin tức đầu đề sẽ lên mặt báo ngày mai.

Mặc toàn đồ đen, cô cố gắng lờ đi những tia sáng lấp loé kia khi Tiffany nắm lấy tay cô làm cô yên lòng hơn. Họ đang đi xuống 1 con đường đầy đá, vì họ mang giày cao gót nên rất khó khăn, nhưng ngay cả khi có sẩy chân thì mắt cô vẫn gắn chặt không rời vào chiếc quan tài đen sẫm nằm đó trên đồng cỏ. Biết rõ ai nằm trong đó, Jessica nhắm mắt lại, cố ngăn những giọt nước mắt của sự đau đớn khỏi chảy xuống. Tiffany khẽ vòng tay qua người cô an ủi khi các thành viên khác nắm chặt lấy tay cô.

Khi họ đã tới phía cuối con đường lát đầy sỏi, các nghệ sĩ khác của SM Town đã đứng bao quanh chiếc quan tài từ lúc nào rồi. Ngay cả BoA, đang chuẩn bị debut cũng đứng đó ủ rũ, cạnh thành viên nhóm DBSK. Super Junior đứng riêng 1 bên. Các thành viên của F(x) đan tay lại với nhau, mỗi khuôn mặt xinh đẹp đều lộ rõ vẻ buồn rầu, nuối tiếc. Ngay cả TRAX, SHINee, Kang Ta nữa, tất cả đều có mặt để chia buồn cùng gia đình Taeyeon.

Nhưng điều làm Jessica ngạc nhiên nhất là sự xuất hiện của Lee Soo Man, người mà cô cứ nghĩ là rất bận rộn hay không muốn bị làm phiền bởi những việc sầu não như thế này. Ông ta đứng đó, vỗ vai cô cháu gái của mình đang khóc nấc lên.

Mọi người đều hướng về phía chiếc quan tài đen sẫm đang dần dần bị chôn vùi sâu xuống lòng đất, hình ảnh làm mắt Jessica mờ đi. Khi vị linh mục mời cô lên nói vài lời về sự mất mát đau buồn này, cô hít thở thật sâu và đứng lên cạnh người linh mục. Cô nhìn lướt qua đám đông, thầm ghi nhớ những gương mặt các thành viên SM Town trong đầu mình. Cô để ý rằng đám phóng viên đã cất camera đi, nhìn cô với ánh mắt thiết tha, chờ đợi điều cô sắp nói tới. Ngạc nhiên là không 1 ai trong số họ có quyển sổ hay máy ghi âm nào cầm trong tay cả.

Jessica khẽ mỉm cười trước biểu hiện tỏ ra tôn trọng của họ và bắt đầu nói về Taeyeon, dù cô biết rằng có hàng nghìn, hàng vạn từ ngữ tốt đẹp nhất trên thế giới này đi nữa cũng không thể nào miêu tả được Taengoo của cô tuyệt vời như thế nào, xinh đẹp như thế nào hay có ý nghĩa bao nhiêu trong lòng cô cả.




- Bọn tớ vào xe trước nhé Sica? – Yuri nói, nhìn cô gái đang đứng bên ngôi mộ lần cuối trước khi bước đi. Cô không biết là Jessica có nghe thấy mình nói gì hay không, nhưng cô quyết định không nên làm phiền tới Jessica vào lúc này.



Cô gái mái tóc màu hạt dẻ không trả lời Yuri. Cô quì gối xuống, đối mặt với dòng chữ trên bia đá khi nghe thấy tiếng bước chân Yuri ngày càng nhỏ dần.

“Kim Tae Yeon 태연

9-3-1989

Là 1 người con & em gái ngoan ngoãn, và là 1 người bạn yêu dấu”


Khi Jessica đọc dòng cuối cùng cô ước gì nếu trước kia mình hỏi Taeyeon cưới mình thì bây giờ từ “người bạn yêu dấu” đã được thay thế bằng “người chồng yêu dấu” rồi. Nhắm mắt lại, cô hình dung ra Taengoo của cô đang tươi cười hạnh phúc, đang ôm cô thật chặt, đang bắt đầu cao vọt hơn cô hay hơn cả Sooyoung nữa…

“Nhưng… có lẽ… điều đó sẽ không bao giờ xảy ra nữa… phải không… Taeyeonie?”

Khuôn mặt đẫm nước mắt, cô nhớ lại tất cả những kỉ niệm hạnh phúc 2 người chia sẻ với nhau, dù đó chỉ là hàng đống những nụ hôn vụng trộm và lén lút bên nhau đi chăng nữa.

Jessica đứng dậy, phủi hết tất cả bụi bẩn khỏi y phục của mình. Nhìn tấm bia đá xám lần cuối cùng, cô quay lại và khẽ thì thầm, giọng nói nhẹ nhàng của cô khó có thể nghe thấy trong tiếng gió thổi hun hút, xào xạc.

- Tạm biệt…


Mấy hôm sau, MBC tổ chức 1 show riêng chỉ dành cho GG, họ sẽ biễu diễn những bản hit từ lúc debut đến nay và các bài hát do một số thành viên tự chuẩn bị để hát trên stage…………….

Sau giọng hát ngọt ngào trong sáng của Seohyun là một giọng ca thiên thần Jung Jessica vang lên:

Ánh sao thuần khiết phủ đầy những giọt nước mắt
Lệ tuôn rơi trong cơn gió ấm áp

Cậu có cảm nhận được nó không?

Sự run sợ này hướng về lời thì thầm trong tiếng lặng im của mình đây

Tớ vẽ cậu lên mảnh giấy trắng

Nụ cười ấm áp đó ôm lấy mình…..

 

Ngay cả khi nhắm mắt laị, tớ cũng chỉ thấy mỗi mình cậu

I’ll be waiting for you, tớ sẽ đợi chờ cậu

Tớ không muốn thấy những giọt lệ đau buồn nữa

You let me know, tình yêu tựa như lơì nói dối

Nhưng giờ đây tớ vẫn khộng thể buông tay

Vì tình yêu đó chính là cậu…..

Tớ đang dạo bước cùng cậu trong kí ức năm xưa

Nước mắt lấp đầy nơi sâu thẵm nhất trong trái tim tớ

Tớ phải làm sao đây?

Ngay cả khi trong giấc mơ của mình, tớ vẫn nhớ đến mỗi mình cậu mà thôi

I’ll be waiting for you, tớ sẽ đợi chờ cậu

Tớ không muốn thấy những giọt lệ đau buồn nữa

You let me know, tình yêu tựa như lơì nói dối

Nhưng giờ đây tớ vẫn không thể buông tay

Vì tình yêu đó chính là cậu…..

 

Âm nhạc vừa kết thúc là nước mắt của cô ca sĩ trẻ vừa rơi, một số fan cũng đang nức nở, phút giây không thể đau lòng hơn khi hình ảnh của Taeyeon cứ ùa về trong tâm trí khiến nước mắt cô không ngừng rơi.... Cô chạy vào phòng thay đồ để ngăn những hình ảnh đau khổ của cô lọt vào camera và Fanacc.....

Lúc này đây khi đã xong phần biễu diễn của mình là đến phần của Tffany thì Jessica lại ngủ quên trên chiếc sofa nhỏ trong phòng... lại 1 lần nữa giấc mơ về ngày xưa của TaengSic đang quấn lấy Jessica.... những lần trốn đi xem phim chiếu rạp cùng nhau, đi ăn lén lút tại 1 nhà hàng của Nhật hay mấy lần byun nhau khi nhóm đạt giải thưởng nào đó... cô khóc và cứ gọi mãi cái tên Taengoo quen thuộc thật to trong khi ngủ. Vừa lúc đó, Tiffany đã nghe thấy tiếng gì đó và chạy thật nhanh đến nơi phát ra âm thanh đó khi hoàn thành xong phần biễu diễn của mình, cô chạy đến và ôm lấy Jessica vào lòng:

- "Cậu lại nằm mơ nữa rồi phải không Sica?"

- "À...uhm...mình không sao đâu, cậu đừng lo"

- "Cậu nên cất Taeyeon vào 1 nơi nào đó trong tim và hãy biến nơi đó thành những nụ cười mỗi khi cậu nghĩ đến, và.."

- "Chỉ là ác mộng thôi Fany àh, không phải vì Taeyeon đâu!"

- "Sica àh! Cậu không giỏi nói dối ai được đâu. tớ biết rõ điều đó mà, cậu che giấu như thế chỉ muốn mọi người không lo lắng về cậu, đúng chứ?"

- "Tất cả chỉ là ác mộng thôi... mình nói thật đấy"

- "Tại sao cậu vẫn cứng đầu hoài vậy? Tại sao không chịu thừa nhận điầu đó? Mọi người sẽ hiểu cho cậu mà Jessi"

- "Stop!! please.. I need the peacefull moment, I told you it just.... nightmare"

- "Okay, it will be nightmare if you want..."

- "..."

- "But.. nightmare or memories??"

....

Cùng lúc ấy, tại 1 nơi nào đó được gọi là Thiên Đường, cũng là giọng hát của 1 thiên thần nhỏ bé ấy - "Thiên thần định mệnh của Jessica" vang trong không trung huyền ảo:

Ở phía chân trời xa xăm kia vẫn luôn chỉ có duy nhất một mặt trời

Ngày ngày xuyên qua những đám mây trắng, giống như trái tim của tớ cũng chỉ có một

Khi hoàng hôn buông xuống, chuyến hành trình dài này sẽ nhanh hơn những cơn gió

Nó sẽ lấp đầy đi những trống rỗng của bầu trời và quay ngược trở lại

Những bước chân của tớ sẽ bao giờ trở lại được nữa

Nên tớ đã để lại phía sau mình một ngôi sao lẻ loi c ùng những giọt nước mắt

Hét vang tên của cậu khắp cả bầu trời cao này

Tớ vẽ trái tim mình với tình yêu sâu thẳm như đại dương

Nếu như những cơn gió đang lướt qua có thể ở lại đây một chút trước khi lại bay đi

Xin hãy kể cho người tôi yêu về cô gái vẫn luôn yêu mỗi mình cậu ấy ở nơi đây nhé

Thời gian qua đi sẽ là câu trả lời vể cái nơi mà tớ sẽ gặp cậu

Nếu như số phận của chúng ta lướt qua nhau vào một ngày nào đó mà không dừng chân lại được

Thì gió ơi xin hãy kể cho người tôi yêu về trái tim luôn có mỗi cô ấy nhé!


Trái tim của một thiên thần vẫn luôn huớng về con tim đang rỉ máu của một con người. Nhưng rồi đến lúc nào đó.... Thần Cupid sẽ "sắp xếp" cho họ với một tình yêu mãnh liệt và vĩnh cữu.. vì khi sinh ra.. họ đã là của nhau.

 

 

 

 

 

Bonus:


C……u……t…….e……..M……e……m…..o………r…..y……….

- Sica, dừng lại đi mà! – Taeyeon kêu ré lên, cố kìm lại tràng cười của mình. Jessica cười sau lưng cô, tiếp tục cuộc tấn công trên người Taeyeon. Tay cô đặt 2 bên eo cô nhóc lùn, cù vào tất cả những chỗ mà cô biết là dễ “haha” nhất.

- Nói yêu tớ đi! – Jessica đáp lại.

Taeyeon vẫn tiếp tục ngoan cố, lắc mạnh đầu từ chối, cho công chúa băng giá biết là mình sẽ không chịu thua đâu.

Jessica càng cù cô nhiều hơn khiến Taeyeon rốt cuộc cũng phải đầu hàng và thừa nhận sự thất bại của mình. Bĩu môi, cô quay lại đối mặt kẻ chiến thắng đang cười nhăn nhở.

- Nói đi nào, Taengoo~

Taeyeon lẩm bẩm câu “Tớ yêu cậu” trong miệng, quay đi khỏi ánh mắt của Jessica.

- Gì cơ?

- Tớyêucậu.

- Gì cơ? Tớ không nghe thấy

Không thể chịu đựng nổi nữa, Taeyeon điên tiết hét lên - TỚ YÊU CẬU!!! JUNG JESSICA

Mỉm cười, Jessica đặt 2 bàn tay mịn màng của mình lên khuôn mặt Taeyeon, khẽ hôn nhẹ trên môi cô ấy. Taeyeon nhắm mắt lại, đặt đôi tay mình để hờ trên eo Jessica.

Nàng công chúa băng giá lùi lại, 2 đôi mắt nâu lại gặp nhau, và thì thầm:

 - Tớ cũng yêu cậu, Taengoo à…

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~THE END~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro