Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHAP 3

_ "Kwon Yuri! Cậu định giết tớ đấy à?. - Bóng đen đó nói.

_ "Chết tiệt, Choi Shikshin, tại sao không gọi cho tớ trước khi tiến vào đây, lỡ như tớ bóp cò thì tớ biết ăn nói thế nào với Hyo?". - Yuri gằn giọng với Sooyoung và chạy vào lấy áo che người Jessica lại. Đồng thời mở cửa sổ ra cho cậu ta leo vào trong phòng.

_ "Không cần lo, tớ ở đây, nếu cậu giết cái đồ ham ăn đó thì tớ cũng chết trong phát đạn tiếp theo của cậu thôi". - Hyoyeon theo sau Sooyoung và leo vào phòng.

_ "Các cậu kéo theo bao nhiêu người đến đây thế?". - Yuri ngớ người hỏi khi trông thấy Krystal theo sau Hyoyeon. Cô lui về ngồi bên cạnh Jessica. "Hyo, giúp tớ vết thương của Jessica". - Yuri nói và kéo Hyoyeon đến chỗ cô nàng.

_ "Hey Krys...". - Jessica ngẩng đầu dậy chào em gái mình. Yuri ngay lập tức quay mặt Sooyoung vào vách tường và đè sát đầu cô nhóc vào đó.

_ "Yah Kwon Yuri! Làm quái gì thế?". - Sooyoung hét lên nhưng không thoát khỏi tay Yuri được.

_ Cậu câm mồm lại ngay, muốn bọn chúng biết chúng ta ở đây sao?

_ "Unnie". - Krystal ngay lập tức chạy đến bên cạnh Jessica và ngồi xuống.

_ "Yul làm đúng đấy Shikshin, nếu không thì tớ cũng móc mắt cậu ra thôi. Nếu cậu dám nhìn Jessica". - Hyoyeon nói và gắp bỏ viên đạn ra khỏi vai Jessica và sau đó cẩn thận băng bó lại. "Kwon Yuri, đến đây và cởi áo ra". - Hyoyeon ra lệnh sau khi hoàn thành việc băng bó cho Jessica.

_ "Choi Shikshin, lột áo tên kia ra ngay. Cái đống máu nhỏ giọt từ tay cậu nói lên hết rồi Kwon Yuri.". - Hyoyeon trừng mắt nhìn Yuri.

_ "Cậu ấy nói đúng đấy Yul, ngoan đi nào, nghe lời em". - Jesisca ngồi dậy mặc áo vào với sự giúp đỡ của Krystal.

  Yuri ngay lập tức ngoan ngoãn để cho Hyoyeon kiểm tra vết thương của mình.

_ "Giỏi đấy, gãy thêm hai cái xương sườn. Tổng cộng năm cái. Tuyệt, cậu không phải là con người bình thường thật mà". - Hyoyeon mỉa mai.

_ "Bây giờ có lẽ Yoong, Hyunie, Sunny và Yunho oppa đã đại náo xong phần cổng vào. Tớ và Sooyoung theo Krystal đi giải thoát cho những người khác. Còn cậu và Jessica đã quá quen thuộc khu vực này, tớ giao cho hai cậu nhiệm vụ thanh toán hai tên trùm kia. Nhớ cẩn thận". - Hyoyeon nói và thu dọn đồ.

  Yuri và Jessica chờ cho 3 người kia mở đường xong thì ngay lập tức chạy vào thang máy, xuống tầng hầm. Họ vừa bước ra khỏi thang máy ngay lập tức điện của tầng hầm bị ngắt. Cả hai đeo kính phản quang lên và lập tức hạ nhanh gọn hơn 30 tên vệ sĩ vòng ngoài. Sau đó tiến tới cánh cửa sắt khóa mật mã và Jessica dễ dàng mở mã khóa cánh cửa đó. Họ tiến vào bên trong.

  Bên trong cánh cửa sắt đó, là một phòng trà đạo kiểu Nhật với sàn gỗ xung quanh là những thanh kiếm nhật được sắp xếp dọc theo vách tường. Những bó tre tập lực tay được đặt ở quanh chân các cột gỗ. Ở cuối căn phòng là một bàn trà với hai cái gối ở hai đầu và một người đứng sừng sững cầm một thanh kiếm vẫn còn nhỏ máu, bên dưới chân người đó là một cái xác không đầu. Cái đầu đã văng tuốt ra xa. Và máu vương *** khắp căn phòng.

  Súng của Jessica và Yuri đã hết đạn. Cả hai vứt súng sang một bên. Yuri rút cái ống sắt trong ống giày bên phải của mình ra và bấm nút, ngay lập tức nó trở thành một thanh kiếm sắc nhọn. Jessica cũng lấy một thanh kiếm ở vách tường gần đó và hai người họ tiến dần đến cuối phòng.

  Cảnh tượng trước mặt họ làm cho cả hai đều phải đứng sững lại nhìn với ánh mắt kinh hoàng. Jung Min giả mạo vừa cắt đứt đầu của tên Liu Wong và cái xác của hắn ta đang ngã vật xuống mặt đất, máu chảy ra lênh láng cả sàn nhà. Jung Min quay mặt lại nhìn Jessica và Yuri. Mặt hắn dính đầy máu tươi của Liu Wong, bộ quần áo đỏ sẫm màu máu. Hắn bật cười man rợ.

_ "Đến đây nào. Con gái cưng...và mày…". - Hắn chỉ vào Yuri. "Tao có nên gọi mày là con rể tương lai không nhỉ?". - Hắn cười lên sằng sặc rồi vung kiếm chỉ vào hai người. Máu từ mặt hắn chảy xuống thành dòng khiến cho hắn trông giống như một loài quỷ từ địa ngục vừa mò lên trần gian.

  Yuri đẩy nhẹ Jessica ra sau lưng mình và hoành kiếm ra trước ngực tạo thành thế thủ.

_ "Không làm ông ngạc nhiên chứ? Lee Soo Man?". - Yuri mỉm cười khinh khỉnh và nhìn hắn với ánh mắt soi mói.

_ "Mày biết à?". - Lee Soo Man thoáng ngạc nhiên nhưng chốc lát lại quay về trạng thái điên dại. "Tao quên mất mày là thiếu tá kiêm đội trưởng Đội điệp viên số 9 của cái hệ thống điệp viên chết tiệt đó". - Hắn cười rú lên và vung kiếm xông đến chỗ Yuri và Jessica.

  Yuri liền đỡ lấy đường kiếm. Lưỡi kiếm của Lee Soo Man trượt trên lưỡi kiếm của Yuri và sượt qua mặt cô, lưỡi kiếm của cô cắt ngang bụng của hắn và để lại một vết xước dài. Hắn xoay người và lao đến chém Yuri lần nữa. Cô xoay người né nhưng lại bị chém phải một vệt dài trên lưng.
Jessica thấy thế liền nhảy vào làm phân tâm Lee Soo Man. Cô vung kiếm dự định chém ngang lưng hắn nhưng hắn quá nhanh so với thân hình phục phịch hiện tại. Hắn ngay lập tức đỡ được lưỡi kiếm của cô và quật mạnh sang bên làm cho cô ngã lăn sang một bên. Nhưng cố gắng của Jessica không phải vô ích, Yuri đã kịp đứng dậy và tiếp tục tấn công Lee Soo Man.

  Yuri chém dọc theo xương sống của hắn nhưng bị trượt quá nửa đường kiếm, cô nhanh chóng chuyển sang tấn công bằng mũi kiếm. Lee Soo Man liền đưa tay ra sau thắt lưng rút ra một thanh đoản kiếm khác.

_ "Quả thật, so với đệ tử của ông thì ông là một sư phụ quá giỏi. Người ta thường nói danh sư xuất cao đồ, nhưng tên Lee Dong Hae đó quá tệ, còn ông thì tài hơn tôi nghĩ đấy Lee Soo Man. Lộ diện bộ mặt thật của ông ra đi". - Yuri nói và lui về thủ bên cạnh Jessica.

_ "Đúng là không thể qua mặt mày được, Kwon Yuri. - Lee Soo Man cười sằng sặc và xé bỏ lớp mặt nạ da người trên mặt ra, để lộ ra gương mặt thật của mình, sau đó lột bỏ bộ áo vest, lộ ra lớp áo chống đạn bên dưới đã bị cắt đứt một đường ở bụng do nhát kiếm của Yuri lúc nãy.

  Yuri cúi người đỡ Jessica lên và hai người cùng lao vào tấn công Lee Soo Man. Hai người đẩy sát hắn ra phần tường phía sau. Khi chuẩn bị chạm vào tường, hắn xoay người và chém ngang cả hai người họ. Yuri kịp thời nhảy ra để tránh và kéo Jessica ra theo.

  Lee Soo Man xoay người bỏ chạy vào trong mật thất phía sau bức tường. Yuri nhanh tay kéo được Jessica cùng vào bên trong. Cả hai đã bị Lee Soo Man bỏ một đoạn khá xa vì họ không hề biết đến mật thất này. Khi họ đến được trung tâm của mật thất thì xung quanh họ toàn những ánh đèn màu đỏ.

_ "Hệ thống tự hủy đã được bật. Thời gian còn lại. 10 phút". - Hệ thống vang lên ầm ĩ cùng với ánh đèn đỏ liên tục chớp nháy. Những bức tường xung quanh họ ngay lập tức trở thành những cánh cửa xoay. Yuri kéo Jessica đấu lưng lại với mình và họ lập thành một vòng tròn để tự bảo vệ.

  Đột nhiên Lee Soo man nhảy xộc ra từ phía sau lưng Yuri và tấn công Jessica. Yuri đưa kiếm lên đỡ giúp Jessica và đâm tới. Vô tình thế nào lại đâm trúng vào người Lee Soo Man. Hắn lập tức nấp ra sau cánh cửa xoay khác. Yuri đẩy cánh cửa đó nhưng hắn không có ở đó. Lại một lần nữa hắn tấn công Jessica. Jessica vung mạnh kiếm chém ngang thanh kiếm của hắn, và lại một lần nữa Lee Soo Man để chính mình bị chém phải. Càng lúc Jessica và Yuri càng bị dụ vào sâu trong trận địa những cánh cửa xoay của Lee Soo Man. Còn hắn thì lui dần ra cửa thoát hiểm.

_ "Chết tiệt!". - Yuri gầm lên và nắm tay Jessica kéo đi ngược về lối nãy giờ họ đã đi qua.

_ "Còn hai phút". - Hệ thống lại thông báo. Tiếng cười man rợ của Lee Soo Man lại vang lên. Yuri ngay lập tức kéo Jessica chạy theo hướng tiếng cười đó vang lên. Và họ đã bắt gặp được Lee Soo Man. Hắn đang leo xuống một cái thang. Yuri nhanh chóng nhảy xuống và chém ngang tay hắn làm hắn phải buông tay và ngã xuống bên dưới.

_ "Sica! Em nhảy xuống đây đi!". - Yuri hét vọng lên và tiếp tục đánh Lee Soo Man. Jessica đáp xuống sau lưng Yuri.
Lee Soo Man liệu đường không thể thoát khỏi tay họ liền vụt chạy ra lối thoát. Yuri dùng kiếm khóa cổ hắn lại và đẩy Jessica trượt xuống đường ống trượt ra ngoài.

  Three...

  Two...

  One...

  Zero...

  Máu của Lee Soo Man phụt ra, cùng lúc...

  BOOOOMMMMMM...

  Hyoyeon, Sooyoung và Krystal đã kịp thời thoát ra cùng với bốn người đồng đội còn lại của họ ngay khi đồng hồ đếm ngược điểm đến mốc còn sáu phút.

  BOOOOMMMMMM...

_ "Chết tiệt! Không biết Yuri và Jessica có thoát ra được không nữa!". - Sooyoung hét lên và vụt chạy vào trong đám nổ. Yoona và Hyoyeon ngay lập tức cản cô lại.

_ "Cậu muốn chết sao Choi Shikshin? Cậu điên à? Nhảy vào đó thì làm được gì?". - Hyoyeon gào vào tai Sooyoung để làm cô gái cao kều kia bình tĩnh lại.

_ "Hyo unnie nói đúng đấy Sooyoung unnie". - Yoona cố gắng xô Sooyoung ra khỏi đường chạy về khu vực bị nổ và đang cháy tưng bừng đó.

_ "Anh biết có một lối thoát hiểm ra biển. Chúng ta đến bãi biển xem sao đi". - Yunho nói trong cơn họ sặc sụa vì khói.

_ "Đúng đấy, hệ thống tự hủy đã bật thì không ai có thể sống sót trong vụ nổ đâu, tốt nhất chúng ta nên ra biển tìm". - Krystal nói và bước theo Yunho. Họ cùng nhau chạy đến bãi biển.

...

  Ngay khi Yul đẩy tôi vào đường thoát hiểm đó, tôi muốn kéo theo cả cậu nhưng tôi không thể phản ứng kịp.

_ "YULLLLL". - Tôi gào lên trong tuyệt vọng khi trượt dần xuống đường ống đó. Khi tôi vừa chạm xuống mặt biển thì tiếng nổ đinh tai nhức óc đó vang lên. Lồng ngực tôi quặng đau không phải vì sức ép của nước, nó đau...đau từ bên trong. Mỗi khi ý nghĩ sẽ mất đi Yul xâm chiếm tôi thì cảm giác này lại xuất hiện.

Nước biển lạnh cóng người. Tôi cố ngoi lên mặt nước và nhìn quanh. Có một mái tóc dài thu hút sự chú ý của tôi.

  Là Yul!

  Tôi ngay lập tức bơi đến chỗ Yul nhưng dòng nước vô tình cứ đẩy cậu ra xa tôi và nhấn chìm cậu dần. Dười dòng nước lạnh cóng này, những hồi ức về hơi ấm từ cơ thể Yul bao lấy cơ thể mình trở thành động lực cho tôi cố gắng bơi đến bên cậu.

  Nhưng khi chạm vào cơ thể Yul, dòng nước quanh cậu đẫm màu đỏ, điều này làm tôi rất lo sợ. Tôi cố gắng kéo cậu vào vòng tay mình.

  Vẫn còn ấm.

_ "KWON YUL! Mở mắt ra và bơi vào bờ ngay cho em. N.O.W!". - Tôi thét lên vào tai cậu, tôi hi vọng sẽ giống như lần trước, cậu sẽ mở mắt ra và bảo tôi đừng hét nữa. Nhưng tất cả đều không như thế. Không tiếng trả lời. Không chút cử động. Cả người cậu rũ xuống. Tôi phải cố hết sức mình để kéo cậu vào bờ biển.

_ "Kwon Yul! Em thề, nếu Yul không tỉnh dậy, em sẽ dẫn voi đến dẫm nát Yul ra". - Tôi nấc giữa hai dòng nước ấm nóng chảy xuống hai bên má mình.

  Cuối cùng bờ biển cũng xuất hiện trong tầm mắt tôi. Có bóng những ánh đèn trên bãi biển. Tôi đưa tay vào trong túi của Yul lục tìm cây đèn pin nhỏ và rọi lên bầu trời.

  Chỉ hai phút sau, tàu của Sooyoung và Hyoyeon đã ra đến chỗ chúng tôi. Cả người tôi lạnh cóng nhưng tôi vẫn ngoan cố ôm chặt lấy cậu, tôi quyết không để cho chút hơi ấm đó rời khỏi người cậu.

_ "Jessica, buông Yuri ra để Hyoyeon kiểm tra". - Soo Young lấy tấm chăn dày quấn quanh người tôi và kéo tôi ra khỏi Yul.

_ "Không! Yul sẽ lạnh nếu tớ buông cậu ấy ra!". - Tôi tránh khỏi tấm chăn và vùng vẫy thoát khỏi vòng tay của Sooyoung.

_ "Bọn tớ đã gọi xe cấp cứu rồi. Để cho cậu ấy nằm yên đi. Tình trạng hiện tại cho thấy có thể đầu cậu ấy bị chấn thương. Cậu cần để cậu ấy nằm xuống Jessica!". - Hyoyeon quát tôi. Khi Hyoyeon quát thì thật sự mọi việc rất cấp bách. Tôi ngay lập tức buông Yul ra và vẫn nắm chặt bàn tay của Yul. Khi chuyển Yul sang xe cấp cứu, Yoona chạy theo và khóc rất nhiều. Seohyun đi theo an ủi em ấy. Còn tôi...tôi không cảm thấy mình còn nước mắt để khóc nữa, tôi chỉ biết ngắm nhìn gương mặt bình yên của cậu và nắm chặt lấy bàn tay của cậu.

...

  Jaejoong oppa ngồi dạo đàn bài nhạc mừng đám cưới. Bố của Hyoyeon nắm tay dẫn cậu ấy vào lễ đường và đặt tay cậu ấy vào tay Sooyoung, hai người họ mỉm cười hạnh phúc nhìn nhau. Hai bàn tay nắm chặt, họ bước đến trước mặt cha sứ.

_ "Choi Sooyoung ...con có đồng ý lấy Kim Hyoyeon làm vợ và suốt đời sẽ không xa nhau không?". - Vị cha sứ hỏi Sooyoung.

_ Con đồng ý.

_ "Còn con? Kim Hyoyeon?". - Vị cha sứ quay sang Hyo Yeon.

_ Con đồng ý.

  Sooyoung và Hyoyeon trao nhẫn cho nhau và ôm hôn nhau. Tôi mừng cho họ. Không hiểu sao nước mắt trong mắt tôi đong đầy và chúng lần lượt rơi xuống.

  Krystal đứng bên cạnh siết nhẹ bàn tay tôi. Yoona cùng siết nhẹ vai tôi từ phía sau.

_ "Unnie…". - Krystal thì thầm. "Chị không sao chứ?".

_ "Không sao...chỉ là...chị đã mơ ước một ngày nào đó Yuri sẽ cùng chị nói câu "Con đồng ý" và sẽ trao nhẫn cho nhau trước mặt Chúa...nhưng cái đồ vô tầm đó... ". - Tôi nói đến đây thì không thể cầm được nước mắt của mình nữa.

_" Đừng buồn nữa...Jessica...rồi mọi chuyện sẽ ổn thôi". - Yunho oppa an ủi.

  Hyoyeon quăng bó hoa hồng trắng trên tay mình, bó hoa bay về phía tôi và xoay vòng…tôi mỉm cười buồn nhìn bó hoa đó bay vụt qua đầu mình. Hyunie và Yoong ở sau lưng tôi cùng chụp được. Krystal, Yunho, Sunny, và Taeyeon cùng Tiffany, hai người bạn khác của Yuri và mọi người quay sang chúc mừng lẫn chọc ghẹo hai đứa nhỏ làm cho chúng phải đỏ mặt lên và bẽn lẽn chỉ dám dán mắt xuống đất.

  Bữa tiệc cưới kết thúc và tôi quay trở về căn hộ của mình. Căn hộ vắng tanh và lạnh lẽo. Tôi chẳng buồn bật đèn lên, và đi thẳng vào phòng tắm.

...

  Tôi quay trở ra chỉ với một cái khăn tắm quấn quanh người. Ngồi lên giường và lau khô tóc, ánh trăng bên ngoài cửa sổ rọi sáng tấm hình chụp chung duy nhất của tôi và Yuri trên đầu giường tôi. Tôi đứng dậy, đưa tay cầm lấy tấm hình, miệng mỉm cười chua xót...nhưng có một vòng tay ấm áp từ phía sau kéo tôi vào lòng người đó. Một đôi môi mềm mại dịu dàng hôn lên cổ tôi và mút nhẹ làm tôi bật ra một tiếng rên. Đôi vòng tay đó nới lỏng ra và bàn tay của người đó lần vào bên trong lớp khăn tắm, chơi đùa với làn da của tôi.

_ "Guess who…". - Một giọng nói trầm ấm vang lên và một đôi môi chiếm trọn lấy môi tôi. Một nụ hôn ngọt ngào bất tận.

_ "Đồ ngốc…đồ vô tâm…đồ…đồ…". - Đến lúc này, cảm giác không thể đè nén được nữa, tôi nấc lên và đánh mạnh vào ngực người đó liên tục.

_ Sao không ở bên đó luôn đi, kiếm một em tóc vàng da trắng mắt xanh nào đó rồi ở bên đó an cư lạc nghiệp đi?

_ "Yul nhớ em…nhớ mùi hương của em…". - Tên ngốc đó vùi mặt vào tóc tôi hít một hơi dài sau đó chuyển xuống lưng tôi "…nhớ cả cái này…". - Đôi môi ấm áp đó hôn lên vết thương ở sau vai tôi, đã thành sẹo và đè ngửa tôi xuống giường… "Vì thế…".

_ "Yul đã rất cố gắng hoàn thành khóa đào tạo chết tiệt đó, để được đoàn tụ với em và con sớm đây này. Vả lại có một cô nàng tóc vàng…". - Yul vuốt nhẹ tóc tôi và hôn lên đó "…da trắng…". - Yul tiếp tục hôn lên cổ tôi rồi lại trượt dần lên môi, hai bàn tay nghịch ngợm đó tháo bỏ lớp khăn tắm trên người tôi. "…đang chờ Yul trở về…vả lại…Yul không thích mắt xanh cho lắm…Yul thích màu mắt của em hơn…". - Yul hôn lên mắt tôi nhưng tay thì vỗ vỗ vào bụng làm tôi phải thét lên.

_ "Yah! Yul đang vỗ bụng em đấy, và mình có con hồi nào!". - Tôi đánh vào tay Yul.

_ "Vì lí do đó, nên Yul muốn có baby, cưng à...". - Cái con người đen thui từ đầu đến chân này cả não cũng chẳng hơn gì.

  Tôi cong người và rên trong khoái lạc mà Yul mang đến cho mình.

  Chúng tôi luyện tập môn bed-sport (chú thích cho những ai chưa hiểu : thể dục trên giường một cách bình dân là quan hệ bình dân hơn nữa là **** đó bình dân tột cùng là sex luôn) này cho đến khi cả hai mệt lã người.

  Yuri lăn qua bên cạnh tôi và kéo chăn đắp cho cả hai. Cậu vòng tay quanh eo và kéo tôi vào gần cơ thể cậu hơn. Tôi nhớ cái hơi ấm này, đã sáu tháng tôi không được cậu sưởi ấm. Chỉ vì cái chương trình huấn luyện chết tiệt đó.

_ "Hôm nay Yul đã đến lễ cưới của couple nhà bếp đó". - Yul nói và hôn nhẹ lên cổ tôi. Hơi thở của cậu làm tôi rùng mình.

_ "…chỉ giỏi nói dóc...". - Tôi lầm bầm.

_ "Yul đã thấy em khóc. Đáng tiếc là Yul không thể làm sớm hơn để em đừng khóc". - Yul nói, hôn lên lưng tôi, và với tay lấy cái áo khoác da bị vứt đi lúc nãy. Cậu đút tay vào túi áo lấy ra một vật gì đó. Tôi quá mệt mỏi để có thể mở mắt nhìn xem đó là gì.

  Đột nhiên tôi cảm thấy có một vật gì lành lạnh vòng vào ngón tay đeo nhẫn của mình. Tôi mở mắt ra và nhìn xuống bàn tay.

  Tôi không thể nói nên lời. Một chiếc nhẫn bạch kim mới tinh, trên là một hạt kim cương nho nhỏ đính thêm, ánh sáng của mặt trăng ngoài cửa sổ làm nó tỏa lấp lánh, như một ngôi sao nhỏ vừa được chào đời.

  Tôi ngước lên, chưa kịp phản ứng thì Yul lại chỉ chỉ tay vào chiếc nhẫn. Tôi thắc mắc, nhìn xuống lần nữa, để ý kĩ hơn thì có một mảnh giấy nhỏ được cuốn lại kèm theo. Tôi quay sang nhìn Yul khó hiểu.

_ "Giấy ư?". - Yul chỉ mỉm cười, gật đầu. Tôi từ từ rút tờ giấy ra và đọc. Là một dòng chữ nắn nót được ghi trên mảnh giấy.

  Do you want to live with this fool forever after? (Chịu vượt qua cả quãng đường đời còn lại với tên ngốc này không em?).

_ "Như một khu vườn…tất cả sự đơm hoa kết trái có được là nhờ vào sự nuôi dưỡng, vun bồi, thời gian. Em đã giúp Yul chững chạc bằng cách nuôi dưỡng những cảm xúc tích cực trong lòng Yul. Em đã gieo trồng hạt giống niềm vui, hy vọng và nhiệt tình. Vậy mà chẳng bao giờ Yul có thể mang lại niềm vui và hạnh phúc đến cho em được. Nên Yul quyết định, sẽ dùng cả cuộc đời còn lại để bù đắp cho em, và em, em sẽ đồng ý để tên ngốc này bên cạnh em, chăm sóc em, mang lại hạnh phúc cho em suốt đời chứ? ". - Yul nhẹ nắm lấy bàn tay đeo nhẫn của tôi và hôn, rồi lại ngước lên nhìn sâu vào mắt tôi.

  Tôi đưa tay che miệng, nước mắt chỉ chực trào trên bờ mi.

  Không ngờ tên ngốc này lại có thể nói được những lời ngọt ngào và chân thành như thế.

  Tôi kéo cậu xuống và hôn cậu, một nụ hôn nồng nàn và mãnh liệt. Giọt lệ cũng rơi xuống, ngay trên vành môi của cả hai. Cậu nhẹ nhàng liếm nó đi.

_ "Xem như là đồng ý rồi nhỉ". - Yul tinh nghịch hôn lên chóp mũi tôi và nằm xuống bên cạnh, đưa tay ôm sát tôi vào lòng.

_ "Babo ya". - Tôi vùi đầu vào cổ cậu, che giấu dòng nước ấm nóng đang chảy ra từ khóe mắt.

_ "Uh thì babo… Thế mà có người nào đó yêu mê mệt mình, chờ được đến 6 tháng mới hay đấy…". - Cái tên ngốc đó cười hài lòng và sau đó ngủ ngay không nói gì cả.

_ Đồ vô tâm...

_ "Quên mất. Saranghae Sica baby. Goodnight". - Yul bật dậy nói và lại nằm xuống le lưỡi ra mà ngủ.

  Tôi phì cười, và quay sang ôm ngang eo cậu, rúc đầu thật sát vào cổ cậu, nhắm mắt lại và cảm nhận hơi ấm của cậu.

  Một vòng tay vững chãi vòng sang hông tôi, kéo tôi thật chặt vào lòng. Mỉm cười hạnh phúc.

_ Love you, too. Tên chồng ngốc của em.

.

.

.


THE END

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #yulsic