CHAP 2
Đêm đó tôi đã cố gắng ôm thật chặt Jessica để cô ấy không thừa lúc tôi đang ngủ mà bỏ về hang ổ của tên tội phạm đó. Nhưng tất cả đều vô dụng. Khi tôi thức dậy thì Jessica đã bỏ đi và chỉ để lại một mảnh giấy với dòng chữ nắn nót.
Em sẽ quay lại thăm Yul. Em sẽ không sao đâu, an tâm nhé.
Love ya…
Jessica.
Thời gian dần trôi qua, và hôm nay đã là ngày thứ năm kể từ khi Jessica bỏ đi, tôi vẫn không nhận được bất cứ tin nhắn hay cuộc gọi nào từ cô ấy và mọi cuộc gọi đến của tôi đều bị chuyển vào hộp thư thoại.
Tôi linh cảm có chuyện chẳng lành. Tôi quyết định sẽ đột nhập vào cái nơi chết tiệt đó để kiểm tra nhưng lại bị 5 tên nhóc cứng đầu cứng cổ này chặn đứng tất cả mọi lối ra, một Sunny lanh lợi túc trực trong phòng, một Yoona khỏe như Hercules và một Hyunie nhạy với mọi tình huống ở ngay trước cửa phòng. Một tên Sooyoung cao kều và một Hyoyeon nhanh nhẹn ở cửa sổ. Coi như tôi hết đường thoát.
Trong 3 ngày liên tục tôi theo dõi họ, mỗi khi tôi ngủ, Sunny sẽ ra khỏi phòng tôi và mỗi cửa chỉ còn một người canh chừng. Bây giờ chỉ việc chờ 3 cái xương sườn của tôi lành lại thêm một tí nữa thì mọi việc sẽ thuận lợi.
_ "Có vẻ như xương của cậu lành nhanh đấy Yul. Cứ đà này chỉ cần một tuần nữa cậu có thể luyện tập trở lại với bọn tớ rồi". - Hyoyeon nói trong khi kiểm tra lại các vết thương của tôi.
_ "Cũng tốt đấy, tớ chán cái cảnh nằm một chỗ và bị bó tay bó chân thế này lắm rồi. - Tôi nói với giọng không hứng thú. "Xong rồi chứ? Tớ muốn ngủ".
Tôi nói và nằm xuống kéo chăn qua khỏi đầu mình giả vờ như đang ngủ. Hyoyeon ra khỏi phòng và đóng cửa lại. Khi vừa nghe tiếng đóng cửa tôi liền bật dậy và thay bộ đồ chuyên dụng vào. Đột nhiên có một giọng nói thu hút sự chú ý của tôi.
_ "Yuri unnie có ở đây không ạ?". - Giọng của Krystal.
_ "Em là Krystal Jung?". - Giọng của Yoong.
_ "Vâng, em cần gặp Yuri unnie rất gấp". - Giọng của Krystal cho tôi biết sự việc có thể rất cấp bách. Tôi dự định lao ra ngoài hỏi ngay em ấy có việc gì thì một giọng nam vang lên.
_ "Jessica đã bị bắt và nhốt lại trong hang ổ của bọn chúng rồi". - Giọng của Yunho oppa. "Do tôi không thể đưa kịp em ấy ra ngoài, tôi chỉ có thể đưa Krystal ra ngoài, khi tôi quay lại thì không kịp rồi".
Vừa nghe Yunho oppa nói dứt câu tôi liền tông cửa chạy ngay ra khỏi nhà và leo lên chiếc xe moto của mình lao đi không cần đội nón bảo hiểm. Tôi nghe thấy tiếng Hyoyeon và các nhóc khác gào tên tôi ở phía sau nhưng chẳng bao lâu thì đám nhóc đó có lẽ chỉ còn nhỏ như hạt bụi sau lưng.
...
_ "Aishhh, chết tiệt, tên mọi đen này chạy nhanh quá, ai dám tin là mới bị thương sắp chết 2 tuần trước chứ". - Soo Young than vãn sau khi chạy theo Yuri một quãng đường dài.
_ "Ngừng than ngắn thở dài đi Shikshin, bây giờ thì lo đi mà chuẩn bị đồ chạy theo cứu tên "mọi đen" đó đi". - Hyoyeon đập vào tay Sooyoung và sau đó lôi đi xềnh xệch vào nhà.
_ "Arghh... Hyo đại nhân à, cậu cho tớ thở tí đi chứ". - Sooyoung tiếp tục kêu ca khi đi theo sau Hyoyeon. Yunho và Krystal theo sau và quay về dorm của họ.
_ "Krystal, làm sao em biết được nơi này?". - Hyoyeon hỏi Krystal trong khi đưa cho cô bé một bộ đồ chuyên dụng.
_ "Có một lần em gọi điện thoại cho Jessica unnie khi chị ấy ở đây và em đã tra dữ liệu để tìm ra nơi này". - Krystal nói và nhanh chóng mặc bộ quần áo đó vào.
_ "Krys, em xong chưa?". - Yunho gõ cửa phòng thay đồ của họ.
_ "Oppa, anh tránh xa ra khỏi chỗ nữ giới thay đồ coi.". - Krystal hét lên.
_ "Anh chỉ đứng ngoài cửa và thậm chí em chẳng có mở cửa, vậy mà bảo anh tránh xa là sao?". - Yunho hỏi với gương mặt không thể ngố hơn được.
_ "Yunho oppa, em cần bàn với anh một số việc". - Sooyoung đến và kéo Yunho đi.
_ Bọn em không rành về địa hình bên trong đó, anh và Krystal sẽ giúp bọn em về địa hình bên trong được chứ? Em, anh và Hyunie sẽ xuất phát trước để kiểm tra tình hình, còn Hyo, Krys, Sunny và Yoong sẽ đi sau. Họ sẽ đem theo nhiều thứ nên sẽ lộ liễu hơn.
_ "Tất nhiên. Nhưng các em cần cẩn thận, vì hôm nay có cuộc gặp mặt với một băng nhóm khác tại nơi đó. Có thể sẽ có ít người canh gác hơn, nhưng mà nếu đụng đến còi báo động của chúng thì quân số sẽ tăng gấp đôi so với bình thường". - Yunho nói và đeo găng tay vào. "Chúng ta đi bằng xe của các em nhé, xe của anh nếu đi vào sẽ bị phát hiện ngay".
_ Được thôi, oppa.
...
Khi tôi vừa đến nơi gọi là tổng hành dinh của bọn chúng, tôi phát hiện lối ra vào hôm nay có rất nhiều người canh gác, và có vẻ như là người của một băng nhóm khác
_ "Không lẽ…". - Tôi lầm bầm với chính mình. "Chết tiệt, là hôm nay. Hôm nay là ngày mà băng đảng của tên Jung Min sẽ gặp băng của tên Liu Wong từ Macau tới. Bọn chúng dự định sẽ làm một cuộc giao dịch gì đó".
_ "Trong cái rủi có cái may, trời giúp ta rồi". - Tôi mỉm cười.
Thế này thì bên trong sẽ ít người canh gác vì bọn chúng phải đổ xô ra đây. Bọn Trung Quốc này rất thận trọng về thời gian, nhất là cái thứ gọi là "giờ linh" của chúng. Quả thật như thế, khi đồng hồ vừa điểm 8 giờ, xe của tên Liu Wong xuất hiện, hắn bước ra cùng với 4 tên đàn em hộ vệ ở 4 hướng.
_ Đúng là kẻ làm nhiều việc ác hay lo sợ nhiều chuyện mà.
Tôi chờ cho bọn chúng biến mất vào bên trong nhà, và thừa cơ lẻn vào bằng cửa sau của ngôi nhà. Nơi này nói cho chính xác là một cái mê cung thu nhỏ. Có hàng chục căn phòng với nhiều chức năng khác nhau, nhưng đa số đều là phòng giam từ quan chức nhà nước đến kẻ phản bội.
Tôi qua khỏi khu vực vòng ngoài một cách dễ dàng vì chúng đã tập trung quanh khu vực hội họp của hai tên trùm. Khi tiến vào đến khu hành lang các phòng giam cao cấp, hai đầu hành lang có hai tên canh gác.
Tôi dùng tiếng động để dụ hai tên ở đầu gần mình và sau đó nấp sau vách tường. Tôi chuẩn bị sẵn một sợi dây cước mỏng nhưng rất chắc. Canh ngay lúc hắn vừa bước sang góc tường, ngay lập tức sợi cước trên tay tôi đã thắt chặt cổ hắn, và hắn trở thành một cái xác ngay sau đó chỉ 2 giây. Cất sợi dây cước vào túi chờ cho tên thứ 2 bước đến khi hắn quỳ xuống kiểm tra tên thứ nhất, tôi đặt một tay quanh hàm của hắn, tay còn lại trên đỉnh đầu của hắn, với một động tác vặn nhẹ nhàng, hắn đi theo tên thứ nhất.
Chỉ còn hai tên ở đầu đằng kia, và tôi sẽ qua khỏi khúc hành lang này. Một mũi phi tiêu vào cổ cho tên bên trái và nhanh chóng vật tên còn lại xuống đất, một nhát dao vào động mạch cổ. Khởi đầu thật nhẹ nhàng và khá đơn giản chứ nhỉ.
Sự thật là thời gian sống trong tổ chức này đã biến tôi thành một tên giết người máu lạnh. Những ngón đòn giết người nhanh gọn nhất, những thứ vũ khí nhỏ nhất, những liều thuốc kịch độc nhất. Đó là những kiến thức mà không một trường cảnh sát hay điệp viên nào có thể dạy được. Đó là những kiến thức của một tên sát thủ, một kẻ giết người không chớp mắt.
Sau khi dọn xác hai tên này vào một góc tường, tôi rẽ sang hành lang bên trái, khu giam giữ những quan chức cấp cao của nhà nước, sau hành lang này sẽ là khu giam giữ những kẻ phản bội và những kẻ đặc biệt nguy hiểm. Với khả năng của Jessica, cô ấy xứng đáng được xếp vào hàng nguy hiểm và kẻ phản bội.
Tôi di chuyển đến cuối hành lang, cuối hành lang này có bốn tên, có vẻ khó khăn dần rồi đây. Tôi nhử cả bốn tên đến góc tường và dùng dao găm cắt cổ từng tên một. Vì phải thực hiện quá nhiều đòn với tốc độ nhanh và dùng quá nhiều sức lực nên bên sườn của tôi bắt đầu đau nhói. Sau khi nghỉ ngơi và lấy lại nhịp thở tôi tiếp tục kiểm tra góc đằng kia. Tôi phát hiện ở cuối đường đã là khu nhốt những tên phản bội. Có một căn phòng có sáu người canh chừng trước cánh cửa.
...
Tôi vừa định chạy đến xử lí sáu tên kia và kiểm tra căn phòng thì từ đầu đằng kia có hai tên nữa đi đến.
_ "Không ngờ ông chủ lại muốn đem con gái mình cho tên Liu đó làm quà gặp mặt. - Một tên trong hai tên đó cất tiếng. Những lời chúng nói như sét đánh ngang tai tôi.
Lão già khốn kiếp, ta mà không băm lão ra thành trăm mảnh, ta thề ta không mang họ Kwon.
_ "Trước sau gì trong hôm nay nó cũng bị thằng già kia làm việc. Sao anh em mình không hưởng trước nhỉ? Rủ cả 8 thằng kia nữa. Con bé kia đẹp thế, bọn chúng sẽ chẳng từ chối đâu". - Tên còn lại nói. Tôi biết là cơn điên của tôi không thể nào kiềm chế được nữa. Nhưng…hai tên này vừa bảo rằng là còn 8 tên nữa…ở trước cửa phòng chỉ có sáu vậy hai tên còn lại đâu?
Ngay khi bọn chúng vừa mở cửa tôi nghe có tiếng cãi vã nhau và cả 8 tên đều nhảy vào phòng.
_ Sao hai đứa bây dám động vào nó?
_ "Đại ca, em vẫn chưa làm gì nó". - Tôi nghe tiếng một tên khác cãi lại.
Chỉ cần hai câu này đã làm cho cơn điên mà tôi dồn ép nãy giờ trở thành một quả bom nguyên tử. Tôi cầm khẩu súng hai mươi viên đạn ở tay trái, dao găm ở tay phải và tôi xộc vào phòng.
_ Jessica!
Cảnh tượng trước mắt càng làm tôi điên máu hơn. Jessica bị hai tên đè xuống giường và xé áo của cô ấy. Bờ vai trắng ngần mà tôi luôn nâng niu nhẹ nhàng, đang bị bàn tay dơ bẩn của chúng chạm vào. Một nửa thân trên của Jessica chỉ còn có cái áo ngực che chắn, hai tay bị trói ngược ra sau. Gương mặt Jessica đã ướt đẫm nước mắt. Tôi cảm thấy như trong mắt mình có lửa, ngọn lửa của cơn thịnh nộ thật sự.
_ "Yul ah...". - Tôi thoáng nghe tiếng cô ấy gọi mình, tiếng nấc của cô ấy trở thành mồi lửa kích thích tôi bùng nổ.
Hai tên xông đến trước mặt tôi vung nắm đấm và vung chân đá liền được thưởng hai phát đạn ân huệ vào dưới cằm và một nhát dao vào cổ. Bốn tên tiếp theo cũng cùng số phận, trong một phút bất cẩn, tôi bị rơi mất súng khi vừa giết xong tên thứ sáu. Bốn tên còn lại có vẻ là khó xơi nhất.
_ "Kwon Yuri, kẻ phản bội, từng là cánh tay phải của ông chủ. Mày muốn giành con bé này từ tay tao sao?". - Tên cầm đầu bọn chúng nắm tóc Jessica và giật đầu cô ấy ngược về phía sau trong khi đầu gối của hắn đè lên lưng cô ấy.
_ Thằng khốn nạn! Buông bàn tay thối tha của mày ra!
_ "Kwon Yuri, mày đã quên nguyên tắc cơ bản nhất. Trong lúc chiến đấu, cần phải có cái đầu lạnh để phán đoán một cách chính xác nhất". - Hắn kề môi và sát cổ Jessica. "Và mày sẽ không bao giờ bình tĩnh đủ để lấy lại cái đầu lạnh, thương hiệu của mày trong các trận chiến khi con bé này trong tình trạng thế này. Nơi này sẽ là mồ của mày, Kwon Yuri. Sớm thôi". - Hắn liếm lên cổ Jessica. Những giọt nước mắt mà tôi trân trọng nhất vẫn tiếp tục tuôn rơi và càng lúc càng nhiều hơn, Jessica cắn chặt môi đến bật cả máu. Tôi định sẽ nhào đến bẻ cổ hắn nhưng…
_ "Mày…". - Hắn đã nhắc nhở tôi điểm mấu chốt trong vấn đề. Tôi phải dằn cơn giận của mình lại.
_ "Tốt thôi, có ngon thì hãy thử cơn giận của tao". - Tôi nói với giọng thật sự của Black Pearl, tử thần mặt lạnh của tổ chức.
_ "Vậy mới là mày Kwon Yuri. Ba đứa bây, thịt nó, chúng ta sẽ có hai món ngon trong hôm nay". - Hắn cười rú
lên một cách man rợ.
_ "Jessica, em hãy xem Yul biểu diễn đây". - Tôi nhìn sang Jessica và mỉm cười với cô ấy.
Ngay khi vừa quay mặt lại thì một nắm đấm được tung đến thẳng mặt tôi. Tôi dùng tay trái gạt phắt nắm đấm của tên chết tiệt đó ra và thụp người xuống tránh một cước của tên thứ hai trong khi tay phải đưa vào ống giày cùng phía, rút ra một ống kim loại. Tôi bấm cái nút nhỏ trên ống kim loại đó và nó nhanh chóng biến thành một thanh kiếm nhật mỏng được khoét rảnh vô cùng sắt bén và chắc chắn.
_ "Mày đã chịu dùng đến nó thì tao chẳng cần khách sáo làm gì. Xông vào cùng một lúc đi". - Tên cầm đầu hét lên.
Ba tên kia ngay lập tức cũng rút hai thanh kiếm ra từ sau lưng áo vest của chúng. Một thanh kiếm của tôi đỡ liên tục sáu thanh kiếm của bọn chúng. Tôi nhanh chóng cắt cổ một trong ba tên nhưng một sai lầm quá tai hại, tôi đã để sơ hở phần sườn và hông của mình. Hai tên còn lại liên tục tấn công vào bên sườn bị thương của tôi. Tôi đâm chết một tên và chặt đứt cánh tay của tên còn lại. Nhưng vết thương của tôi cũng chẳng đỡ hơn tí nào cả. Tôi có thể cảm thấy được có thứ chất lỏng rất nóng và tanh đang trào ngược lên cổ họng mình, và nó đang chảy dần ra mép của tôi.
_ "YUL AH!". - Tôi nghe tiếng Jessica gào tên của tôi.
_ "Thì ra mày đã bị thương từ trước Kwon Yuri. Có vẻ như mày bị gãy khoảng 3 đến 4 cái xương sườn rồi nhỉ? Tao đoán...có một cái đã đâm vào một trong vài thứ nội tạng của mày rồi đấy". - Tên đó ném Jessica sang một bên thật thô bạo và đứng dậy, rút hai thanh kiếm từ sau lưng áo ra.
_ "Đến lượt mày đấy, thằng khốn kiếp". - Tôi nói trong khi máu vẫn đang chảy ra từ bên mép của mình.
_ "Nhìn lại mày đi Kwon Yuri. Trông mày giờ cũng giống 10 phần mất 5 phần rồi đấy". - Hắn nhếch mép cười, nụ cười đáng khinh nhất mà tôi từng trông thấy trong đời mình.
_ "Điểm duy nhất mà mày không được chọn là Tử thần của tổ chức, chính là mày không chuyên bằng tao, Lee Dong Hae ạ". - Tôi mỉm cười đáp trả hắn, và tôi biết hắn đang run sợ. "Và cái lưỡi bẩn thỉu của mày sẽ bị cắt xuống ngay trước mặt mày sau năm phút nữa".
_ "Cần đến năm phút để hạ tao sao? Mày xuống cấp rồi Kwon Yuri". - Tên chó chết đó tiến về phía tôi. Quả thật thể lực của tôi đã giảm rất nhiều từ sau khi bị thương và tôi đã phải hạ gần 20 tên lâu la suốt chặng đường vào đây.
_ "Thử thì biết. Dám không đồ thỏ đế?". - Tôi ngồi xuống trong tư thế "Nhất tự kiếm".
Dĩ nhiên lời nói đã đâm sâu vào lòng tự trọng của Dong Hae. Hắn lao đến và vung một thanh kiếm ra trước mặt, thanh còn lại để sau lưng. Thập tự kiếm.
Hắn chém dọc xuống và sau đó là chém ngang. Ngay khi hai thanh kiếm của hắn bắt thành hình chữ thập, tôi vung mạnh kiếm và nhanh chóng chém gãy cả hai thanh kiếm của hắn ở ngay chỗ giao nhau của hai thanh kiếm. Nhưng tiếc thay tầm vung kiếm của tôi không đủ để chém bay đầu hắn, ngược lại phần chuôi kiếm trong tay hắn và phần lưỡi kiếm còn dính trên đó lại chém thẳng xuống vai phải tôi. Tôi nhanh chóng xoay mạnh lưỡi kiếm của mình và cắt phăng cẳng tay trái của hắn.
_ "1-1, hòa. Tiếp tục nào.". - Hắn vứt phần còn lại của thanh kiếm bên tay phải đi và quấn chặt tay áo lên trên phần tay trái đã bị chặt để cầm máu. Sau đó cúi xuống nhặt thanh kiếm của mấy tên kia.
Tôi cũng từ từ đứng dậy và nhanh chóng thủ thế trở lại. Tôi có lợi thế hơn hắn vì nhát kiếm lúc nãy chỉ chém vào phần mềm của vai tôi, lại còn được cái áo chống đạn đỡ bớt một phần nên vẫn chưa đụng vào xương khớp. Nhưng điều đáng lo ngại lúc này là cú vung kiếm ban nãy đã làm cho mấy cái xương sườn của tôi trở nặng thêm.
Tôi nhìn sang Jessica, cô ấy đã lịm đi từ lúc nào. Và tên bị tôi chặt mất cánh tay kia cũng bất tỉnh vì mất máu. Hiện giờ trong phòng chỉ còn tôi và Lee Dong Hae là còn đủ tỉnh táo. Nhưng có vẻ như cơn đau và mất máu cũng làm cho tình trạng của hắn chẳng khả quan hơn tôi là bao nhiêu.
_ "Cú quyết định". - Tôi và hắn lao vào nhau, do không còn sức để chém nữa nên cả hai đều quyết định dùng đòn đâm để phân định sống còn...
Có thể đoán được hắn sẽ đâm vào cổ mình, vì phần thân của tôi được lớp áo chống đạn bảo vệ, hắn sẽ không đủ sức đâm xuyên qua đó.
Đúng như dự tính của tôi. Dong Hae nhắm vào cổ, tôi nhanh chóng lách người sang bên trái hắn, khiến cho hắn mất đà, sau đó tôi xoay ngược mũi kiếm và đâm xuyên qua người hắn.
_ "Đây là dành cho Jessica". - Tôi rút kiếm ra, cùng lúc chỗ đâm trên người Dong Hae tóe máu.
Tiếp tục chém một nhát chí tử ngang người đối thủ của mình.
_ "Đòn trả cho trận đấu hơn một năm trước". - Tôi nhanh tay nâng kiếm lên và chém bay đầu hắn.
_ "Và đây mới là đòn quyết định của tao". - Từng phần cơ thể hắn rơi xuống sàn, máu tràn lan ra khắp chân tôi.
Nhếch mép.
Xong việc kết liễu đời một tên cặn bã, làm trong sạch xã hội này.
_ "Tao đã nói là tao sẽ cắt lưỡi mày, nhưng nể tình mày đã cứu Jessica hai lần, tao chừa cho mày cái lưỡi để xuống dưới kia còn có thể giải bày, có gì được tha bớt tội, và nhớ kéo theo 2 phần xác của mày đấy, thằng chó chết". - Tôi đứng dậy.
Sau khi băng lại vết thương ở vai, tôi mặc lại áo chống đạn để giữ cố định bên sườn của mình lại. Cảm giác đau nhói thấu tim gan này quả thật không dễ chịu tí nào, nhưng tôi cần phải đưa Jessica ra khỏi nơi này càng nhanh càng tốt.
_ "Sica...". - Tôi lay nhẹ người Jessica và cắt dây trói tay cho cô ấy. "Baby, dậy đi nào". - Tôi liếm nhẹ lên cổ Jessica và hôn lên đó, cô ấy khẽ rên và trở mình. Tiếp tục hôn lên môi Jessica và liếm nhẹ lên vết thương trên môi cô ấy.
Nhưng tôi lại không ngờ, Jessica bất ngờ cắn mạnh lên môi tôi và bây giờ thì môi của chúng tôi có cùng một vết thương và do cùng một người gây ra. Sau khi cắn tôi, Jessica còn vung tay định đấm vào mặt tôi nữa, nhưng may mắn thay tôi kịp thời chặn tay cô ấy lại.
_ "Baby, Yul, Yul đây, em muốn Yul đi chầu Diêm Vương như mấy tên này sao". - Tôi nói và rên rỉ, cú né đòn quá nhanh này làm động đến mấy cái xương sườn đáng thương của tôi.
_ "YUL! Là Yul thật sao?". - Jessica ôm chầm lấy tôi và đè tôi xuống giường, nhưng thay vì hôn tôi như tôi tưởng, Jessica lại đấm liên tục lên ngực tôi và nước mắt liên tục rơi ra từ đôi mắt xinh đẹp mà tôi luôn quý trọng đó.
_ Yul chết tiệt, Yul chết dẫm tại sao không đến sớm hơn chứ.
_ Ouch! Đau, đau baby à.
_ "Em xin lỗi". - Jessica nói và hôn nhẹ lên môi dưới của tôi, dùng lưỡi mình để xoa dịu cái đau trên vết cắn lúc nãy. Tôi hôn lại đáp trả và sau đó khẽ đẩy Jessica ra.
_ "Nhưng Yul đáng bị như thế vì đã đến trễ và để cho bọn chúng...suýt chút nữa thì...". - Tôi liền kéo Jessica vào một nụ hôn khác và siết chặt lấy cô ấy.
_ "Baby... chúng ta phải ra khỏi căn phòng này càng sớm càng tốt. Yul nghĩ chắc em không muốn ở cùng mấy cái xác này đâu nhỉ". - Tôi nói và chỉ sang mấy cái xác nằm ngổn ngang trong căn phòng, tấm thảm màu lông chuột đã chuyển sang màu nâu sẫm của máu và tường dính đầy máu.
_ "Một mình Yul xử lí hết bọn chúng sao?". - Jessica nhìn tôi với ánh mắt ngạc nhiên.
_ "Giờ không phải lúc để nói. Đi thôi". - Tôi nói và kéo tay Jessica ra khỏi phòng. Trước đó tôi đã lấy cho cô ấy một cái áo lành lặn khác và cũng thu gom súng của bọn chết tiệt kia, trang bị cho mỗi người chúng tôi hai khẩu và mỗi người sáu băng đạn, tôi cũng thu hồi thanh kiếm lại trở thành ống kim loại như ban đầu và nhét trở lại vào ống giày của mình.
_ "Chúng ta phải thoát ra khỏi đây càng nhanh càng tốt, nhưng hôm nay quân số canh chừng mỗi lối ra vào đều đông gấp đôi gấp ba bình thường. Nếu có thất bại, chúng ta sẽ phải chết cùng nhau, em có hối hận không?". - Tôi quay sang nhìn Jessica.
_ "Babo, nếu em hối hận, thì em sẽ ban cho Yul một phát súng, sau đó đem đến nộp cho Jung Min "fake" để rồi sau đó kết liễu hắn nhanh gọn và hoàn thành nhiệm vụ rồi". - Jessica nhìn tôi với ánh mắt quyến rũ và đẩy tôi vào một căn phòng khác. Ngay lúc đó có hai tên khác đi ngang qua cánh cửa phòng đó.
_ "K...không phải lúc này, baby". - Tôi lúng túng khi Jessica kéo tôi về phía giường của căn phòng.
_ "Em không muốn chết như thế, Kwon Yuri". - Jessica thì thầm và từ từ cởi nút áo của mình...sau đó đẩy tôi dựa vào vách tường.
Câu nói của Jessica đã nhắc nhở tôi. Chẳng tốn chút thời gian, tôi đè ngược Jessica vào tường, chèn chân mình vào giữa hai chân cô ấy, để đầu gối tựa vào tường và hôn lên cổ Jessica. Trong khi tay tôi thì đang xử lí nhanh gọn cái áo sơ mi mỏng manh đang che đậy thân hình của một nữ thần kia.
_ "Em nói đúng, baby". - Tôi mỉm cười và tiếp tục công việc của mình. Trong khi tay của Jessica cũng đang giải quyết cái áo chống đạn trên người tôi.
Nhưng đột nhiên điện thoại trong túi quần tôi rung lên làm Jessica đột nhiên thét lên hốt hoảng, tôi ngay lập tức hôn cô ấy để ngăn tiếng thét không cho những tên ngoài kia nghe thấy. Thay vì tiếng hét như ban đầu, những tiếng rên của Jessica bị miệng của tôi chặn lại, tay trái của tôi trượt ngang iPhone của mình và đưa lên tai trong khi vẫn đang hôn Jessica.
_ "Yah! Kwon Yuri! Cậu làm cái quái gì mà bây giờ mới trả lời điện thoại?". - Tiếng của Sunny ở đầu dây bên kia vọng lại. Tôi rời môi mình khỏi môi Jessica và Jessica bật ra một tiếng rên, để cho Sunny nghe được ở đầu dây bên kia.
_ "Make love". - Tôi trả lời ngắn gọn và tiếp tục nụ hôn của tôi và Jessica.
_ "Sunny unnie, tại sao chị bị chảy máu mũi thế?". - Tôi nghe thấy giọng của Hyunie ở đầu dây bên kia, có cả giọng của Krystal.
_ "Yah! Kwon Yuri! Dừng lại ngay, hai người cần đủ sức để thoát ra khỏi đó đấy, bọn tớ đang đến đó để tiếp viện cho hai người. Bây giờ thì nghe phân công nhiệm vụ đây". - Sunny hét lên ở đầu dây bên kia. Ngay khi nghe thấy câu đó tôi ngay lập tức rời khỏi Jessica và tay phải của tôi vòng quanh eo cô ấy, giữ cho cô ấy ở yên vị trí ban đầu.
_ "Nói đi". - Tôi nói và chuyển sang chế độ speaker để Jessica có thể cùng nghe.
_ "Nhiệm vụ của hai cậu là nhảy vào căn phòng hai tên trùm đang giao dịch với nhau để xử lí gọn bọn trong đó. Bọn tớ sẽ ở bên ngoài, làm phân tán đám vệ sĩ bằng mọi cách trước rồi sẽ báo cho hai cậu đột nhập vào phòng họp. Trước hết tớ sẽ gửi thông tin về nơi đó cho hai cậu, cả số lượng người ở mỗi nơi để các cậu có thể dễ dàng tránh hoặc xử lí. Và nhớ là giữ sức đấy". - Sunny nói xong liền dập máy, tôi và Jessica nhìn nhau mỉm cười, tôi nhanh chóng nhặt cái áo của Jessica và mặc lại cho cô ấy rồi chúng tôi chờ load dữ liệu từ Sunny. Nhưng không may là cái áo đó cũng đã rách một cách không thể che đậy được gì nữa.
Tôi mở tủ quần áo trong căn phòng và trong đó có đúng những thứ tôi và Jessica cần. Hai bộ vest một trắng một đen và may mắn thay vừa khít cho chúng tôi, tôi và Jessica nhanh chóng thay hai bộ quần áo đó vào thay cho những thứ vừa bị chính tay chúng tôi xé rách trước đó.
_ "May nhỉ...". - Jessica nói và hôn phớt lên môi tôi. "...Nếu không chắc em và Yul phải naked để hành động mất".
_ "Hôn tạm biệt nào baby". - Tôi ôm Jessica từ phía sau và cố gắng ghi nhớ mùi hương của em. "Yul cho em 15 phút để phá vòng bên trái. Gặp lại ở nhánh chữ Y tiếp theo, và Yul không hi vọng bộ trang phục của em dính tí máu nào của em đâu đấy". - Chúng tôi hôn nhau và sau đó cùng đeo kính phản quang lên và bước ra khỏi căn phòng. Tôi ngắt cầu dao điện khu hành lang này và chia ra hai ngã để phá ổ bọn chúng.
...
Yuri và Jessica tiến theo hai hướng khác nhau với 180 viên đạn trong tay mỗi người. Với kính phản quang trên mắt, họ có thể nhìn thấy rõ ràng trong đêm tối, và đó là lợi thế duy nhấy của họ so với bọn vệ sĩ. Ngay trước khi bọn vệ sĩ có thể trông thấy mặt họ thì chúng đã bị bắn vào chân và ngã gục xuống, tránh đường cho họ.
Trong thế giới ngầm, một người có thể bắn vỡ đầu gối tất cả các mục tiêu của mình thì người đó là sát thủ nguy hiểm nhất.
Cả hai cô gái này đều làm được việc đó, họ là những tay súng nguy hiểm nhất đối với những kẻ trong thế giới ngầm. Cả Yuri và Jessica đều hạ hết cả 28 tên vệ sĩ trong vòng năm phút và họ đã kịp chuyển sang khu hành lang khác trước khi điện được bật trở lại.
Họ đến một đoạn đường thẳng, từ hai phía có tiếng bước chân dồn dập đổ đến.
_ "Em đi tới, Yul yểm trợ". - Yuri thì thầm vào tai Jessica và hôn phớt lên môi cô ấy. "Phòng thứ ba ở đầu đằng kia đếm tới, bên trái, vào đó nạp đạn". - Yuri hướng ánh mắt về căn phòng và xoay lưng lại, lưng cô và lưng Jessica đâu sát vào nhau và họ bắt đầu di chuyển.
Họ cùng nhau phối hợp hành động một cách chặt chẽ. Quãng đường đã đi được hơn một nữa. Đột nhiên súng của Jessica hết đạn.
_ "Yul, yểm trợ cho em nạp đạn". - Cô nói với Yuri, cô gái da ngăm ngay lập tức rút khẩu súng còn lại ra bàng tay phải và xoay ngang người để cho Jessica nấp sau lưng cô và nạp đạn. Hai tay hai súng, Yuri ngưng việc nhắm chính xác vào từng tên, cô xả đạn một cách điên cuồng nhưng vô cùng chính xác, từng tên một ngã rạt xuống. Không hổ danh là sát thủ lừng danh kiêm cánh tay phải của băng đảng. Như câu thành ngữ "Bách phát bách trúng" vậy, đạn bắn ra bao nhiêu viên, ngay lập tức giết chết bấy nhiêu tên vệ sĩ.
Nhưng đột nhiên tay phải của cô buông thõng xuống và đánh rơi khẩu súng. Jessica phát hiện sự bất thường. Cô vừa hoàn tất việc nạp đạn của mình, ngay lập tức cô đứng dậy hỗ trợ Yuri, nhưng khi phát hiện có một tên bắn lén Yuri, cô nhanh chóng xoay người Yuri lại và đưa lưng mình ra đỡ lấy viên đạn.
_ "Sica!". - Yuri hét lên khi viên đạn ghim thẳng vào vai Jessica. Cô vòng tay đỡ lấy cô gái tóc vàng, để cho cô ấy tựa vào người mình. Tay trái cô vẫn giương thẳng súng và hạ nốt ba tên cuối cùng.
Cô nhanh chóng đỡ Jessica vào căn phòng mà họ đã nhắm tới từ trước.
_ "Em điên sao? Sao lại đỡ đạn cho Yul chứ?". - Yuri hét lên, giọng cô tuy nạt nộ nhưng tay cô thì lại nhẹ nhàng xé phần vai áo của Jessica ra. "May cho em đấy, viên đạn chỉ trúng vào phần cơ. Bây giờ thì ngồi yên, Yul đi lấy hộp cứu thương. Giữ chặt vết thương đấy". - Yuri nói và lấy cái tay áo vừa bị xé ra ấn mạnh lên vết thương của Jessica và bảo cô ấy giữ chặt lại.
Jessica chậm rãi gật đầu và đưa tay giữ lấy vết thương của mình. Cô cắn môi mình ngăn bản thân không rên lên vì đau.
Yuri quay lại với hộp đựng dụng cụ cấp cứu và ngồi quay mặt vào Jessica ở trên giường. Cô kéo cô gái tóc vàng cho tựa vào mình.
_ "Bây giờ Yul sẽ gắp viên đạn ra, không sâu lắm, nếu đau em hãy cắn vào cái khăn này. Đừng cắn lên môi của chính mình như lúc nãy. Nghe không?". - Yuri nói và nhẹ nhàng đặt Jessica nằm sấp xuống giường. Máu chảy xuống từ cánh tay Yuri rơi lên drap giường bên cạnh Jessica.
_ "Yul...là...đồ...ngốc...". - Jessica nói và để cái khăn vào miệng mình, cắn chặt.
_ "Cứ biết thế đi. Yul công nhận". - Yuri mỉm cười, dùng cồn sát trùng quanh vết thương của Jessica và cả dụng cụ cần dùng sắp tới.
Đột nhiên có ánh sáng ngoài cửa sổ làm họ phân tâm. Yuri đặt những thứ trên tay mình xuống và tiến sát đến cửa sổ kiểm tra. Jessica cũng định đến giúp nhưng Yuri nhanh chóng đẩy cô nằm xuống trở lại.
Tay trái cầm súng, tay phải mở cửa sổ, Yuri dí súng vào đầu kẻ đang lấp ló ngoài cửa sổ.
.
.
.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro