Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chap 1-3

CHAP 1.3

Trong căn phòng ăn rộng lớn,mọi người đang nhìn Jessica với ánh mắt vô cùng kinh ngạc.Tuy chỉ mới trở về Hàn Quốc được vài ngày nhưng nói về độ lạnh lùng của Jung Đại tiểu thư, không ai là không biết.

Thế thì tại sao họ lại kinh ngạc ?

Chuyện nghe như chẳng có gì to tát nhưng với Jung Jessica thì nó khá là nan giải.Vì về bản chất, cô vốn là người kiệm lời.

Thông thường,ngoài việc tham dự một vài buổi hội thảo hay một vài giờ thuyết giảng ở trường đại học,Jessica dành hầu hết thời gian rảnh rỗi của mình để ngủ đến trưa và ở lì trong phòng cho đến chiều.

Nghe được giọng nói của cô vốn đã rất khó,chứ đừng nói đến việc chiêm ngưỡng được nụ cười tỏa nắng,thứ mà những ai đã từng thấy qua,đều phải thừa nhận mức độ sát thương cao của nó.

Thế nhưng hôm nay,Đại tiểu thư nhà họ Jung đã xuất hiện với gương mặt tươi như hoa.Đã vậy còn không ngừng huýt sáo đầy phấn khích.

Đưa tay lên má trái của mình,Jessica bật cười khúc khích khi nghĩ đến cái nơi phập phồng của Tiffany mà hôm qua cô đã vô tình chạm vào.

Cô cứ ngồi cười như một tên ngốc mặc cho ánh mắt của gia nhân cũng như bà Jung đang nhìn mình một cách kì thị.

Chuyện gì đã xảy ra với Đại tiểu thư lạnh lùng của Jung gia thế này ?

Jung phu nhân thậm chí bỏ lơ cả bữa ăn sáng mà nhìn cô con gái ngồi cười một mình.

“ Jessica.Hôm nay con không khỏe ở đâu sao?” Bà Jung lo lắng nhìn cô. 

“Không thưa umma” Jessica lắc đầu với một nụ cười thật tươi trên khuôn mặt rồi lại tiếp tục chìm đắm vào miền đất hạnh phúc ở nơi xa xăm nào đấy.

Bất chợt nhận ra mọi ánh mắt trong căn phòng đều dán chặt vào mình.Cô khẽ hắng giọng và kèm theo một cái trừng mắt khiến bọn họ lúng túng mà cúi mặt xuống đất. 

“Đến giờ con đi làm rồi”

Đặt dao nĩa xuống cạnh đĩa thức ăn vẫn còn nguyên,Jessica nhanh chóng vơ lấy chiếc túi xách đang yên vị trên ghế bên cạnh rồi mĩm cười với bà Jung trước khi rời bước khỏi phòng.

---~o0o~---

“Chào Jung Tiểu Thư” Tiffany và Sunny đồng loạt cúi đầu chào Jessica khi cô chậm rãi bước về phía cả hai.

Vẫn với thái độ thật lạnh lùng,Jessica chỉ khẽ ậm ừ rồi chỉ vào Tiffany,người đang mở cửa xe cho cô.

“Mắt Cười.,cô ngồi cùng tôi”

Thoáng bối rối trước yêu cầu đó của Jessica nhưng Tiffany cũng đành im lặng mà ngồi cùng cô ấy ở băng ghế sau.

Dù bản thân biết chắc rằng cô nàng tóc vàng này lại sắp kiếm trò gì đó để trêu mình.Nhưng là một vệ sĩ,cô không được phép làm trái mệnh lệnh của chủ nhân.

Đúng như những gì Tiffany dự đoán,chiếc xe chỉ vừa lăn bánh được một đoạn thì Jessica đã xoay hẳn cả người sang để quan sát cô với một nụ cười vô cùng nham hiểm nở rộng trên khuôn mặt.

Bực bội khi ánh mắt Jessica cứ dán chặt lên cơ thể mình,Tiffany rít lên.

“Yah! Cô điên à???”

.

.

Im lặng…

Không khí trong xe đột ngột im lặng đến đáng sợ.

Cả Sunny và anh chàng tài xế EunHyuk đều căng mắt lên để quan sát những gì đang xảy ra ở băng ghế sau của xe qua tấm gương chiếu hậu.

Lần đầu tiên có người dám quát vào mặt Jessica Jung.

Và điều đó thật quá nguy hiểm!

Sau một lúc im lặng, Jessica bất giác phá cười khiến ba con người đang ngồi trong xe rùng cả mình.

Nghiêng người về phía Tiffany,cô dùng ngón tay của mình nâng cằm cô ấy lên trong khi bàn tay còn lại ấn vào nút màu đỏ bên cạnh.

Và một tấm kính màu đen đột ngột đóng sập lên,ngăn cách băng ghế của họ với phần trên của xe trước ánh mắt bất ngờ của Tiffany.

Hất tay Jessica ra,Tiffany trừng mắt nhìn cô.

“Cô làm cái trò gì vậy.Mở nó ra”

“Không thích” Jessica nhún vai.

“Cô biết không.Độ riêng tư ở đây là tuyệt đối” Cô chồm tới, gõ nhẹ vào tấm kính tối màu ấy nhưng ánh mắt vẫn nhìn cô gái bên cạnh một cách chăm chọc.

“Và tôi có thể làm bất cứ thứ gì tôi thích ở đây”

Nương theo ánh nhìn của Jessica,Tiffany vội lấy hai tay che lấy cơ thể mình rồi lấp bấp.

“C—Cô muốn làm gì? Tôi có võ đó”

Chống tay lên cằm,Jessica thú thích ngắm nhìn bộ dạng lúng túng nhưng vô cùng đáng yêu của Tiffany khi cô giơ cả hai nắm đấm lên để cho Jessica thấy, cô sẽ tung đòn bất cứ lúc nào nếu Jessica dám chạm vào người cô.

“Cô nghĩ tôi sẽ làm gì cô” Jessica nhếch môi.Cô nhìn Tiffany một lượt như thể bản thân đang tham gia đánh giá một tác phẩm nào đó rồi khẽ chắc lưỡi ra vẻ không hài lòng.

“Như cây nấm vậy”

“Yah!” Tiffany hét lên.Cô trừng mắt nhìn Jessica một cách tức giận.Dám nhận xét về cô như thế à.Nếu Jessica Jung không phải là chủ nhân của cô thì cô đã đem cô ta ra làm bao cát để đánh cho xả stress rồi.

Jessica cười khúc khích khi nhìn thấy thái độ tức giận đó của Tiffany.Aww…sao cô ấy lại đáng yêu đến thế,cả lúc nhíu mày cũng dễ thương vô cùng.

Sau một lúc ngắm nhìn thỏa thích cô nàng vệ sĩ xinh đẹp của mình,Jessica đưa tay ấn vào chiếc nút màu đỏ một lần nữa và tấm vách ngăn chiếc xe của họ thành hai phần riêng biệt cũng nhanh chóng biến mất.

Mặc kệ cô nàng tóc nâu bên cạnh đang nhìn mình một cách khó hiểu,Jessica hướng ánh mắt ra ngoài tấm kính trong suốt của xe và ngắm nhìn cảnh vật xung quanh với nụ cười nở rộng trên khuôn mặt.

Hôm nay trời đầy nắng…

Và trái tim ai đó đã đập thật nhanh…

---~o0o~---

“C’on Sunny,cậu làm ơn ngừng cười dùm mình có được không” Tiffany nhíu mày nhìn Sunny khi cả hai cùng đứng đợi Jessica trên hành lang của một giảng đường.

“Mình sẽ không cười nữa nếu cậu kể cho mình nghe lúc nãy đã xảy ra chuyện gì” Sunny nhún vai.

“Chẳng có chuyện gì cả” 

Sunny nheo mắt nhìn cô bạn đồng nghiệp một cách dò xét trong khi những ngón tay của cô thì nhịp nhịp lên bệ cửa, ra vẻ như bản thân đang tra hỏi một tên tội phạm nào đó.

“Thật không?” 

Bất chợt,cánh cửa phòng học mở ra với Jessica xuất hiện cùng một vài học sinh nữ theo sau.Ơn Chúa,chưa bao giờ Tiffany lại cảm thấy vui mừng khi nhìn thấy cô nàng kiêu ngạo đó nhiều đến vậy.

Ít ra Jessica cũng giúp cô thoát được cái màn tra hỏi của cô bạn đồng nghiệp nhỏ nhắn bên cạnh.

Nhìn những cô nàng sinh viên đỏ mặt rồi hạnh phúc rời đi sau khi nhận được một nụ cười thoáng qua trên môi Jessica,Tiffany khẽ nhếch mép.

Phải rồi...E thẹn đi các cô gái.Cứ xem cô nàng Tiến sĩ xinh đẹp là mẫu người trong mộng đi.

Cô ta biến thái đó.

Chậm rãi bước về phía hai cô gái mặc đồng phục đen đang cúi chào mình,Jessica chỉ gật nhẹ đầu.Cô quay sang nói với Sunny nhưng ánh mắt vẫn kín đáo quan sát Tiffany.

“SoonKyu có thể mua giúp tôi một chai nước được chứ ?” 

“Vâng thưa Jung Tiểu Thư” 

“Cứ gọi tôi là Jessica” Jessica mĩm cười,giọng nói của cô ấm áp hơn hẳn những lúc khác.

“Vậy Jessica có thể gọi tôi là Sunny” Sunny nhanh chóng nói.Cô đã đợi cái ngày được đính chính cách gọi tên mình với cô nàng tóc vàng lâu lắm rồi.

“Chắc chắn rồi”

Đợi đến khi bóng Sunny khuất hẳn,Jessica mới nở một nụ cười thật gian.Cô quay về phía Tiffany với khuôn mặt đầy vẻ quan tâm và lo lắng.

“Mắt Cười uống một ít nước đi.Trông cô có vẻ mệt” 

Chỉ một lời nói nhẹ nhàng của Jessica thôi cũng đã khiến tâm trí Tiffany dấy lên bao nỗi nghi hoặc.Cô tự hỏi tại sao Jessica lại muốn Sunny đi mua nước cho mình trong khi bản thân cô ấy đã có một lon nước mát lạnh trong tay.

Đây chắc hẳn lại là một trò đùa khác.

“Không.Cảm ơn.Tôi không khát”

“Chỉ là quà làm lành thôi.Tôi muốn xin lỗi cô vì những hành động khiếm nhã trước đây của mình” 

Jessica nở một nụ cười thật nhẹ nhưng trong thâm tâm lại vô cùng đắc ý khi nhận thấy Tiffany có vẻ do dự.Chúa ạ,tại sao cô không làm diễn viên nhỉ,diễn xuất chuẩn không cần chỉnh mà.

“Không nhận tức là không tha lỗi cho tôi đó”

Tiffany chăm chú quan sát nét mặt Jessica một cách ngờ vực khi cô rụt rè đón lấy lon nước từ tay cô ấy.

Dù linh tính nghề nghiệp mách bảo với cô rằng ánh mắt ân cần đó nhất định có vấn đề nhưng cô vẫn quyết định khui nó ra.

“Thank Jung---OMG” Tiffany bất ngờ thốt lên khi nước từ trong lon văng lên tung tóe.

Nhìn thấy quần áo Tiffany dính đầy nước,Jessica phá cười.

“Gosh! Hahaha…Đây là quà cho việc dám quật ngã tôi hôm qua đó” 

Quắc mắt nhìn con người đang ôm bụng cười ngặc nghẽo kia một cách tức giận,giờ thì Tiffany hiểu cái đầu vàng hoe đó đang suy tính điều gì.

Cô thầm nguyền rủa mình vì đã quá ngây thơ.Sao cô lại nghĩ một kẻ ngạo mạn và khó ưa như Jessica lại chịu hạ mình mà xin lỗi người khác chứ.

“Cô muốn giỡn đến thế à ?”

Khẽ nuốt nước bọt,Jessica hết nhìn Tiffany rồi lại nhìn vào lon nước vẫn còn một nửa trong tay cô ấy.Cô mấp máy môi.

“Hey.Trò này không hay đâu”

Tiffany nhếch môi cười.

“Nó sẽ hay nếu cơ thể cô ướt sũng”

“Okay.Nghe tôi nói này.Nó…erm…chỉ là ngoài ý muốn thôi” 

“Vậy thì tôi sẽ cho cô biết thế nào là ngoài---”

Không đợi cho Tiffany nói hết câu, Jessica đã bất ngờ giành lấy lon nước trên tay cô ấy và cố kéo nó về phía mình

“Đưa nó đây”

“Không đưa”

Cả hai vùng vằng với nhau được một lúc, Tiffany lại cảm thấy mình thật ngu ngốc khi cứ tối ngày đôi co với đứa trẻ trong thân xác người lớn như Jessica.Dù thắng hay thua,phần thiệt toàn do cô lãnh đủ.Thế là cô quyết định buông tay.

Nhưng nào ngờ toàn bộ phần nước trong lon theo quán tính mà đáp thẳng lên mặt Jessica.

.

.

Không khí bắt đầu lạnh giá bao chùm lấy họ…

“AAAA…” Jessica rít lên.Cô trừng mắt nhìn Tiffany một cách tức giận.

“YAH!!! CÔ MUỐN CHẾT HẢ ???”

Tiffany bật cười khúc khích khi nhìn thấy Jessica vội vã tìm trong túi quần mình một chiếc khăn tay nhỏ rồi lau lấy lau để.Trông khuôn mặt cô ấy lúc này tức cười vô cùng.Đôi mắt híp lại trong khi cái mỏ đáng ghét thì chu chu lên.

Tiffany bỗng nghĩ có phải Jessica học nhiều quá nên chỗ đó…ý cô là cái đầu không được bình thường không.

Hoặc cũng có thể Jessica đã dùng cách nào đó để đe dọa Bộ trưởng bộ giáo dục Mĩ nên họ mới chịu cấp bằng cho cô ấy.

Ai đời lại đi phong học vị Tiến sĩ cho một kẻ hâm hâm như cô nàng này chứ.

“Cô còn dám cười hả ?”

“Tại sao lại không” Tiffany nhún vai ra vẻ bất cần dù biết rằng cô nàng tóc vàng đối diện đang điên tức lên.Có sao đâu.Ván này cô thắng mà.

“Đừng nghĩ là có thể dễ dàng ăn hiếp Mắt Cười nhé,Jessica Jung” Tiffany khẽ nháy mắt.Cô vui vẻ bước vào một toilet ở gần đó mà không nhận ra có ai đó đã chết lặng vì cái nháy mắt của mình.

Đợi khi bóng Tiffany khuất dần sau cánh cửa,Jessica mới chậm rãi đưa tay lên trái tim tội nghiệp đang đập loạn xạ của mình rồi đỏ mặt.Cô cong môi nói như thể bản thân vừa phát hiện ra một chân lý.

“Không thể phủ nhận sức công phá kinh khủng của đôi mắt cười đó”

---~o0o~---

Cầm chiếc khăn ướt lau đi những vệt nước ngọt đã bắn tung tóe lên áo mình lúc nãy,Tiffany buông một tiếng thở dài đầy thất vọng.Cái áo sơ mi mà cô thích nhất đã bị Jessica làm thành thế này đây.

Cùng là vệ sĩ như nhau,sao số cô lại lận đận hơn Sunny thế nhỉ.Đi làm toàn bị cái tên đáng ghét đó trêu tức.

Vừa nghĩ đến đó thôi thì Tiffany đã thấy cánh cửa nhà vệ sinh mở ra.Và người xuất hiện đằng sau nó không ai khác chính là Jessica.

Bỏ mặc cái lườm rõ sắc của Tiffany, Jessica bước đến bên bệ nước và nhanh chóng rửa sạch khuôn mặt đầy nước ngọt của mình.

Dùng khăn giấy lau đi những giọt nước lấp lánh trên mặt,cô kín đáo nhìn về phía Tiffany,người vẫn đang chăm chú vào chiếc áo yêu quí của mình.

Jessica bỗng đỏ mặt khi nhận thấy Tiffany đang mặc cái ‘thứ ấy’ màu hot pink bên trong một chiếc áo sơ mi khá là mỏng.Nó thậm chí còn nổi bật hơn nữa qua một vài chỗ vải bị ướt.

Nhận thấy ai đó đang dán chặt ánh mắt lên cơ thể,Tiffany ngước lên và ánh mắt cả hai ngay lập tức chạm vào nhau.

Cắn nhẹ môi,Jessica vội nhìn sang hướng khác.Chúa ạ,cô có thể cảm thấy khuôn mặt mình đang nóng bừng lên trong khi trái tim thì đập nhanh như thể nó vừa mới hoàn thành xong một bài chạy maratong vậy.

Tốt nhất là cô nên rời khỏi đây thật sớm trước khi có chuyện gì đó không hay xảy ra ở đây.

Tiffany ngơ ngác nhìn Jessica bước vội ra ngoài với cánh cửa đóng sập lại một cách khó hiểu.Cô lẩm bẩm với chính mình.

“Cô ta bị làm sao thế ?” 

---~o0o~---

Bước thật nhanh ra khỏi căn phòng lúc nãy,Jessica chỉ chịu dừng lại khi nhận ra mình đang đứng giữa một sân bóng rộng lớn đến vắng lặng.Áp cả hai tay lên khuôn mặt nóng bừng của mình,cô lắc đầu một cách khó hiểu.

Nhặt lên một trái bóng rỗ mà ai đó đã bỏ quên, Jessica bắt đầu vờn nó trong tay trong khi tâm trí lại không ngừng suy nghĩ về dòng cảm xúc vừa thoáng qua.

Kể từ lần đầu tiên gặp Tiffany cho đến giờ, đêm nào mà cô cũng mơ về cô ấy.Nhưng giờ đây, nó còn trầm kha hơn gấp mấy lần lúc trước.Cô nhận ra bản thân cứ hay đỏ mặt rồi ngượng ngùng vì những suy nghĩ có liên quan đến cái tên Tiffany Hwang.

Dạo này mình bị làm sao thế nhỉ ? Khó nghĩ quá !

Bực bội,Jessica tiện tay ném trái bóng trên tay mình ra xa.Nhưng vô tình,nó lại đáp ngay lên đầu Tiffany,người đang bước về phía cô.

“Ouch” Tiffany ngồi sụp xuống với hai tay ôm lấy chỗ vừa bị quả bóng va vào và bắt đầu rên rĩ

Nhận ra mình vừa làm gì,Jessica hốt hoảng chạy đến bên cô nàng vệ sĩ của mình.

“OMG,Tiffany.Tôi xin lỗi.Đau lắm à?”

“Aish! Sao mà không đau cơ chứ” Tiffany bực tức nói.Nhưng chỉ một giây sau cô lại mĩm cười bẽn lẽn khi cảm nhận được Jessica đang xoa nhẹ đầu mình trong khi đôi môi thì thổi phù phù lên đấy nhằm làm dịu đi cơn đau của cô.

“Còn đau không ?”

Chẳng biết Jessica thổi thế nào mà hơi nóng từ môi cô ấy mơn trớn trên tai Tiffany khiến cô không thể chịu được mà cười khúc khích.

“Nhột quá” Cô ngước lên nói với Jessica.

Và ánh mắt họ lại một lần nữa chạm vào nhau.

Tiffany thoáng đỏ mặt khi nhận thấy Jessica đang chăm chú ngắm nhìn từng đường nét trên gương mặt mình.Đôi mắt nâu của cô ấy hệt như một mặt hồ phẳng lặng,sâu thẳm đến cuốn hút.

Chẳng hiểu sao, cái cảm giác kì lạ ở phòng luyện kiếm lần trước lại đổ ập đến.

Nhưng lần này lại mãnh liệt hơn rất nhiều.Nó khiến cơ thể Tiffany bỗng dưng lóng ngóng hẳn.

Cứ như mọi liên lạc từ não đến các cơ quan phản xạ bị gián đoạn lại vậy.

Mở to mắt nhìn người cô gái đang ngồi sát bên mình,Jessica khẽ nuốt nước bọt.Từng tia nắng màu cam đỏ xa xa nơi chân trời, đang nhảy múa trên làn da trắng mịn của Tiffany.Khuôn mặt cô ấy thật xinh đẹp với đôi mắt đen láy,chóp mũi cao cao cùng đôi môi đầy đặn thật quyến rũ.

Jessica tự hỏi đôi môi ấy có vị như thế nào nếu cô như được chạm vào nó.Chậm rãi nghiêng người về phía Tiffany,cô từ từ nhắm mắt khi khoảng cách giữa cả hai dần được rút ngắn.

Mĩm cười một cách hài lòng khi nghĩ đến việc bản thân đã chạm được vào đôi môi quyến rũ của Tiffany nhưng sao tâm trí Jessica lại cảm thấy khó hiểu. 

Cô không nghĩ bờ môi mềm mại của Tiffany lại như thế này.

Nó khá cứng… O_o

Có cái gì đó không đúng ở đây ?

Chầm chậm mở mắt và Jessica nhận thấy đó là…một trái bóng rổ.

Tiffany đã áp nó lên môi cô 

“YAH!!!” Jessica hét lên.Mặt cô nóng bừng vì ngượng khi nghe tiếng cười khúc khích của Tiffany vang vảng bên tai.

“ 2-2.Hòa nhé Jessica” Tiffany le lưỡi.

“CÔ!!! AISH!!!”

Bực tức,Jessica nhanh chóng ngồi dậy.Cô mạnh bạo phủ đi lớp bụi đang bám trên quần áo rồi bỏ đi thật nhanh với hy vọng Tiffany sẽ không thể thấy được khuôn mặt đỏ ửng của mình.

Urgh…Mình đã hôn một trái bóng ư ???

Aish…Mất mặt chết đi được 

Nhận thấy mình vừa đùa hơi quá.Tiffany vội níu lấy cánh tay Jessica. [Ai kêu Dê cụ nó đang dê mà ngăn lại =,=]

“Hey.Giận rồi à…” 

“…”

Bước đi thật nhanh để có thể bắt kịp với Jessica,Tiffany bĩu môi với đôi mắt lại long lanh đầy vẻ biết lỗi.

“Người lớn mà nhỏ nhen thế à.Lúc nãy cô lừa tôi,tôi cũng đâu có giận cô”

Quay mặt sang hướng khác,Jessica cố giấu đi một nụ cười đang hiện hữu trên khuôn mặt.Những cử chỉ của cô nàng tóc nâu này sao lại đáng yêu đến như thế.Từ đôi mắt cười đến cái bĩu môi.Aww…Cô sẽ bị mê hoặc mất thôi.

Vẫn giữ thái độ thật lạnh lùng,Jessica tiếp tục bước đi mà không nói một lời nào.Nói vậy chứ cô vẫn còn quê lắm.Cứ tưởng được chạm vào rồi mà lại bị…hụt hẫng thế đấy.

Nhưng chỉ vừa đi được vài bước,Jessica đã loạng choạng suýt té khi có một sức nặng đột nhiên đổ ập lên lưng mình.Nói chính xác hơn là Tiffany đã nhảy phóc lên lưng cô.

“Hey.Cô làm gì vậy” Jessica chau mày nhìn cô gái phía sau một cách khó hiểu.

“Cổng tôi đi.Tôi mệt rồi” Tiffany thản nhiên nói

“Xuống đi” 

“Không xuống” Tiffany bĩu môi.Cô cố siết chặt vòng tay của mình quanh cổ Jessica để khỏi bị cô ấy hất xuống.

Jessica lắc đầu một cách bất lực.Cô nhẹ nhàng sốc cơ thể Tiffany lên rồi chậm rãi bước đi với một nụ cười thật nhẹ.

Ngay cái khoảnh khắc bắt gặp được vẻ đẹp thiên thần của Tiffany trong ánh nắng chiều,Jessica đã biết cảm giác kì lạ luôn dâng trào trong con tim bé nhỏ của mình khi ở bên cạnh Tiffany là gì.

Tâm trí cô giờ đây ngổn ngang trăm ngàn câu hỏi.

Tiffany Hwang,tôi có được phép thích cậu không ?

---~o0o~---

Chuyện bên lề

Đạp hết chăn gối xuống sàn một cách bực dọc,Jessica ngồi bật dậy với mái tóc vàng bị vò đến rối tung.Cô đưa những ngón tay mảnh khảnh chạm nhẹ vào bờ môi của chính mình rồi hắt ra một tiếng thở mạnh đầy bất lực.

Sao lúc nãy cô không hất tung trái banh cản đường ấy ra để chiếm trọn lấy đôi môi quyến rũ của Tiffany nhỉ.

Nếu điều đó xảy ra thì giờ này cô đã yên giấc mà chìm vào trong mộng mị chứ đâu cần ngồi đây tơ tưởng về nó đến mức chẳng ngủ được.

“Urgh…Mình nhớ cô ấy” Cô ôm chặt lấy cái gối duy nhất còn yên vị trên giường và tỳ cằm lên nó trong khi miệng lại lẩm bẩm như một kẻ bị mộng du.

“Đôi môi cô ấy chắc chắn còn mềm hơn cả mày” Jessica miết nhẹ những ngón tay lên cái gối êm ái đó nhưng lại chợt nhận ra bản thân vừa làm một hành động rất kì quặc.Cô đang xem một cái gối vô tri vô giác là Tiffany ư ???

“AISH…TỐI NAY LẠI MẤT NGỦ NỮA RỒI !!!”

TBC

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: