Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 1 + 2

Author: me aka Khỉ Con

Disclaimer: nhân vật trong fic không thuộc về au

Pairings: Yulsic

Rating: G

Category: General 

Chap 1 : Sự xuất hiện của Kwon Yoong

9 giờ , tại quán bar Nine Angel - một trong những quán bar được ưa thích nhất của giới trẻ hiện nay. Sự xuất hiện của một người đã thu hút ánh nhìn của mọi người ở đây - người đó không ai khác chính là Kwon Yuri - CEO kiêm người thừa kế tập đoàn Kwon - một trong những doanh nhân trẻ thành đạt nhất hiện nay đồng thời cũng là tay ăn chơi có tiếng. Vì thế cô luôn trở thành con mồi được săn đón nhiều nhất của giới báo chí và tất cả các chàng trai, cô gái, họ đều muốn trở thành người tình của cô dù chỉ là một ngày hay một đêm thôi cũng mãn nguyện rồi. Thế nên sự xuất hiện bất ngờ của cô hỏi sao mà họ không chú ý được chứ.

"Cuối cùng cũng chịu xuất hiện rồi hả, Tổng giám đốc Kwon. Bộ dạo này bận lắm sao mà không ghé qua đây chơi vậy, có biết cô Kwon không xuất hiện ở đây một ngày thôi thì biết bao nhiêu cô gái ủ rũ vì không gặp được thần tượng của mình không " - Taeyeon - đứa bạn thân chí cốt đồng thời là chủ quán bar này, vừa nói vừa đánh nhẹ vào vai cô. 

"Đừng có nói quá lên như thế, mình không nổi tiếng như vậy đâu" - Cô cười và đáp lại - " mấy bữa nay vì bận chuyện của công ty và vừa xử lý xong một em bám dai theo mình nên mới không có thời gian ghé qua thôi"

"Haiz, lại như thế nữa rồi , đúng là không biết thơm hoa tiếc ngọc gì hết" - cô bạn lại thở dài vì cái tính thay người yêu như thay quần áo của Kwon tiểu thư - " cứ sống như thế hoài, chừng nào mới tìm được tình yêu đích thực của mình đây"

"mình không như cậu, trái tim chỉ chứa cô nấm ú đó, cậu biết là mình không thể yêu ai khác nữa mà" - cô cũng thở dài mà đáp lại

"vẫn còn nhớ đến cô ấy sao, từ lúc cô ấy bỏ đi không một lời từ biệt cũng hơn 6 năm rồi. Nếu cô ta còn nhớ đến cậu thì đã sớm tìm cậu rồi , có lẽ cô ấy đã bỏ quên con người tên Kwon Yuri rồi , cậu còn nhớ đến cô ấy làm gì nữa lại còn vì cô ta mà trở thành player như thế, không còn như Kwon Yuri mà mình quen biết nữa"

"Đủ rồi Tae à, mình đến đây để mua vui chứ không phải để nghe cậu nhảm mình đâu, cạn ly nào , bỏ mấy chuyện không vui sang một bên nào" - vừa nói Kwon Yuri vừa nhấm nháp ly Vodka được pha sẵn.

Người ta thường nói rượi giải vạn sầu, không biết có đúng không nhưng có lẽ nó không có công dụng với Kwon Yuri. Càng uống chỉ càng khiến cô nhớ đến ai đó - người ấy cũng thích Vodka , người ấy và cô lần đầu gặp nhau cũng tại quán bar này...bao nhiêu kí ức hiện về trong tâm trí Kwon Yuri...càng uống càng đau, thôi không uống nữa...Giám đốc Kwon lại bỏ đi cùng theo một cô nàng nóng bỏng được cô chấm làm người tình trong đêm nay. Có lẽ đêm nay sẽ là một đêm khó quên đối với người tình một đêm của Kwon Yuri.....

..................

Thức dậy với cái đầu đau như búa bổ sau cơn hoan lạc của đêm hôm qua, nhìn lại bên cạnh người con gái ấy vẫn ngủ say với đôi tay đang vòng quanh eo của mình, Yuri mặt lại áo quần và lặng lẽ bỏ đi sau khi để lại bên cạnh cô gái ấy một xấp tiền...đó là hành động quen thuộc của cô sau khi qua đêm cùng những cô gái ấy, cứ xem như là bồi thường cho họ vì những gì cô có thể cho họ chỉ có thế...

"Ashizz, lần sau mình sẽ không uống rượu nữa, uống xong đầu lại đau như búa bổ" - vừa lái xe cô vừa đưa tay xoa thái dương của mình - "có lẽ Taeyeon nói đúng, mình nên bỏ thói player và tìm một tình yêu đích thực cho mình nhưng trái đất to lớn như vậy làm sao mà tìm ra người ấy đây...giá như em ở đây thì tốt biết mấy , tại sao em lại bỏ đi không một lời từ biệt chứ , có biết trái tim Yul đau lắm không ?!? em đang ở đâu vậy , trở về với yul được không em, yul sẽ tha thứ tất cả em à..."

Vừa suy nghĩ vừa lái xe cuối cùng Kwon yuri cũng đã trở về nhà một cách an toàn . 

"Hình như mình có khách, mà ai lại kiếm mình vào lúc sáng sớm thế đã vậy còn là một đứa nhóc nữa ?!? "

"Này nhóc, có tìm lộn nhà không vậy, ta nhớ là những người mà ta quen biết đều trên 18 tuổi đấy " vừa hỏi cô vừa xoa đầu đứa bé

"Appa , Yoong đợi appa nãy giờ đấy có biết không?!? appa sáng sớm đi đâu thế..mà sao người appa toàn mùi rượi không vậy??" đứa bé vừa nói vừa ôm chầm lấy cô.

"Wait wait, nhóc vừa kêu gì thế ?!? cái gì mà appa ở đây...Kwon yuri làm gì mà có đứa con lớn như thế hả..muốn lừa gạt cũng phải biết nhìn người đấy nhóc ạ..cha mẹ nhóc đâu rồi " - cô vừa nói vừa bỏ tay đứa bé ra khỏi cổ mình khổ nỗi nó ôm chặt quá muốn buôn lỏng chút xíu cũng khó nói chi là bỏ ra - " này nhóc bỏ cái tay ra đi, ta sắp chết ngạt rồi đấy , có biết không "

Nghe thế đứa bé cũng ngoan ngoãn mà bỏ tay ra nhưng vẫn nhìn chằm chằm vào cô, cô cũng nhìn lại nó..mà khoan...sao đứa nhóc này nhìn quen thế...khuôn mặt nó nhìn y chang em ấy lúc nhỏ...không lẽ là...

" Thôi Kwon Yuri à, đừng nghĩ vớ vẩn nữa...làm thế nào mà cô ấy lại có con với mình chứ...đứa nhóc này chắc chắn không phải con của mình đâu..chắc là trò đùa của ai đó thôi " - cô vừa lắc đầu vừa suy nghĩ , đứa trẻ này không thể nào là con cô được mặc dù nó rất giống em - người con gái đầu tiên và cũng là cuối cùng mà cô yêu, người đã bỏ cô mà đi từ 6 năm trước.

Và cô nhìn lại đứa bé, người đang rưng rưng nước mắt mà nhìn cô

" Appa , appa không nhớ con sao..hic...umma..umma đã nói appa rất yêu umma, appa sẽ nhận ra con mà..hic..appa...hết thương umma rồi phải không...appa không yêu Yoongie nữa rồi...hic...Umma bỏ yoong rồi giờ appa cũng không cần yoong nữa..hic..không ai yêu thương yoongie nữa..hic..hic..oa..oa" 

"Này..này nhóc..đừng có khóc ở đây...thôi..được rồi..lại đây nào appa thương..appa thương yoong nhất..đừng khóc nữa..ngoan nào " - vừa nói vừa ôm đứa trẻ vào lòng, cô sợ nhất là nhìn thấy ai khóc, bây giờ phải dỗ dành nó trước rồi mọi chuyện hãy tính sau...

T.B.C

Teaser chap 2 : 

-Này..cô là ai thế ?!? sao lại tự tiện vào nhà người khác vậy?

-Tôi là ai không quan trọng, điều quan trọng bây giờ là Yoong là con của cô, vì thế cô phải chịu trách nhiệm với nó.

-Bằng điều gì mà cô dám khẳng định đứa trẻ này là con tôi chứ?

-Không tin thì có thể kiểm tra ADN...Đây là bức thư và tấm hình cô ấy nhờ tôi chuyển cho cô..xem đi rồi cô sẽ biết điều tôi nói có phải là sự thật hay không.

-Sao..sao lại như thế..làm thế nào mà cô ấy...

*****************

Chap 2

Loay hoay gần 30 phút, rốt cuộc tôi cũng giải quyết xong đứa nhóc này. Haizz, người thì nhỏ con mà sao nước mắt nhiều thế, còn đâu cái áo của mình T.T . Mà sao đứa nhóc này càng nhìn càng giống em ấy thế, đôi mắt nai ấy không lẫn vào đâu được, có khi nào nó đúng là con của em không nhỉ? Nếu đúng như vậy sao em lại bỏ con mình một mình ở đây thế, không được mình phải hỏi cho ra lẽ.

-Này nhóc…

-Appa con nói rồi con tên Kwon Yoong chứ không phải nhóc.

-Ừm..Yoong à..

-Nae

-Umma con đâu rồi ?

-Umma…nói con ở đây đợi appa, lát umma sẽ quay trở lại tìm con và appa.

“ Vậy là em vẫn nhớ đến Yul, nhưng sao em không trực tiếp gặp yul mà bỏ con một mình trước nhà yul thế, hay là em không muốn gặp yul” – hàng loạt ý nghĩ hiện ra trong đầu tôi, vừa hồi hộp, vửa vui sướng vì tôi sắp gặp lại em nhưng tôi vẫn lo sợ, lỡ umma mà Yoong vừa nói không phải em thì tôi phải làm sao đây..

-Yoong à, nói cho appa biết umma con tên gì thế ?

-Umma Yoong tên là Jung… 

* Ding Dong *

Đứa bé chưa kịp nói xong thì tiếng chuông vang lên – “ có thật là em không ??”

-A chắc umma đến tìm appa đấy, mau ra mở cửa cho umma đi appa.

“Tôi còn chưa chuẩn bị tinh thần để gặp em thì đã bị Yoong lôi tới trước cửa nhà rồi…tôi phải làm sao đây..* phù * bình tĩnh nào Kwon yuri, chỉ là gặp em ấy thôi mà, không sao đâu…và tôi mở cửa nhưng rất tiếc…người đó không phải là em mà là một cô gái nhỏ nhắn với mái tóc màu vàng và làn da trắng như sữa, khuôn mặt của cô ấy phải nói là rất đẹp nhưng đáng tiếc, dù có đẹp thế nào đi chăng nữa cũng không thề bằng một góc của em. Nếu không phải là em thì chắc Yoong cũng không phải là con mình rồi..mình thật ngu ngốc...nãy giờ cứ tự suy diễn một mình"

-Cô là Kwon yuri phải không? - giọng nói ngọt ngào ấy vang lên

-Đúng, còn cô chắc là mẹ của bé Yoong phải không ? Nhìn cô tay chân lành lặn như thế mà đi làm kẻ lừa gạt cô không biết xấu hổ sao ? còn nữa , nếu muốn lừa đảo thì nên lựa người mà gạt, lần này cô chọn nhầm người rồi..Kwon yuri này không ngu ngốc đến nổi bị cô gạt đâu. Và điều cuối cùng, cô muốn gạt ai thì gạt nhưng đừng lôi kéo trẻ con vào những chuyện này, đừng vấy bẩn tâm hồn trong sáng của chúng. 

-Cô nói xong rồi phải không? Tôi nghĩ là có sự nhầm lẫn nào ở đây rồi..

Thứ nhất, tôi không phải là mẹ ruột của Yoong..

Thứ Hai, tôi có công việc ổn định đàng hoàng chứ không phải là kẻ lừa gạt gì đó như cô nói.Và điều cuối cùng, Yoong là con ruột cô đây là sự thật.

-Nực cười, bằng chứng đâu mà cô nói đứa bé này là con tôi, ngay cả cô tôi còn không quen biết nữa, rời khỏi nhà tôi ngay trước khi tôi báo cảnh sát. -Cô gái này đúng là mặt dày mà, cứ khăng khăng đứa bé này là con mình, cô ta có ý đồ gì đây.

-Cô còn nhớ Jung Hana không?

-Ha...Hana - "làm sao mà mình không nhớ chứ, người con gái đã khiến mình nhớ đến phát điên trong 6 năm qua"

-Tôi là Jung Jessica, chị gái của Jung Hana, giờ thì cô tin những gì tôi nói rồi chứ.

-Wait..cô nói cô là chị gái của Hana, còn một mực khẳng định Yoong là con tôi.

-Đúng.

-Vậy Hana đâu, sao em ấy không trực tiếp đến gặp tôi. Sáu năm trước em ấy bỏ đi không một lời từ biệt bây giờ cô lại tới đây nói rằng Yoong là con của tôi và em ấy, làm thế nào mà tôi tin được chứ..lỡ cô ta hú hí với gã đàn ông nào đó, sinh ra nhóc này và bây giờ thì quăng cho tôi sao - "sự thất vọng và tức giận vì không gặp được em đã khiến tôi nói lên những lời cay độc như thế"

*CHÁT*

"Cảm nhận được cái đau rát bên má trái, tôi đưa tay sờ nhẹ mặt mình và nhìn con người đối điện đang nhìn tôi với đôi mắt rực lửa...hình như cô ta đang rất giận thì phải. Mà người nên giận là tôi mới đúng chứ, em bỏ đi không nói với tôi một lời nào bây giờ em trở về cũng không gặp mặt tôi, làm thế nào mà tôi giữ bình tĩnh được đây"

"KWON YURI, cô nghe cho kĩ đây Yong thực sự là con cô, nếu cô không tin thì đi xét nghiệm ADN đi. Thật là tội nghiệp cho đứa em của tôi, trong lúc em tôi một mình vừa mang nặng đẻ đau vừa phải chống chọi với căn bệnh tim quái ác thì cô đang làm gì hả....bỏ bê cuộc sống, ăn chơi sa đọa..Tôi thật sai lầm khi nghĩ rằng cô vẫn còn tình cảm với em tôi trong khi những gì cô đang làm là đi bar và qua đêm với mọi cô gái.Cô không xứng đáng với những gì mà em tôi đã làm với cô, thậm chí lúc em ấy sắp không qua khỏi thì người em ấy nhắc đến vẫn là cô. Nếu không vì di nguyện cuối cùa Hana là đề bé Yoong gặp lại appa nó thì không đời nào tôi dắt con bé đến gặp cô đâu.Cô không xứng là người yêu của Hana càng không xứng đáng làm appa của đứa bé này....Yoong à chúng ta đi thôi, người này không phải là appa con" - vừa nói Jessica vừa bế sốc Yoong lên và rời khỏi nơi đó để lại một người còn sốc vì những gì mình vừa tiếp thu được.

"Cô ta..vừa nói gì thế...Hana bị bệnh tim sao mình không hề biết điều này thế...vậy ra sáu năm trước em bỏ đi vì để chữa trị căn bệnh của mình sao...tại sao lại không nói cho Yul biết chứ, và còn con của chúng ta nữa...nhưng cô ấy nói em không qua khỏi..vậy là em lại bỏ Yul một lần nữa sao..sao em ác thế Hana ah..sao không cho yul gặp mặt em lần cuối..không để yul nói với em yul yêu em đến nhường nào...bây giờ yul phải làm thế nào để sống không có em đây..." - Tôi vừa suy nghĩ vừa ngồi bệt xuống sàn nhà, hóa ra bao lâu nay tôi đã trách lầm em sao..em không bạc tình như tôi nghĩ..em vẫn còn yêu tôi...rất nhiều, em còn sinh cho tôi một đứa con..đúng rồi..Yoong là con của em và tôi, tôi phài chịu trách nhiệm với nó, tôi đã mất em rồi..tôi không thể mất luôn cả Yoong....

Và tôi vội chạy theo cô gái ấy...cũng may là họ đi chưa xa lắm..chẳng mấy chốc tôi đã đuổi kịp họ..

"Này cô Jessica ơi, dừng lại...xin hãy dừng lại nghe tôi nói" - tôi vừa nói vừa nắm lấy cổ tay cô ấy và cả bé Yoong nữa.

"Cô còn muốn nói thêm điều gì nữa sao..hay lại nói rằng đều tôi vừa nói là do tôi tự bịa đặt ra phải không."

"Không..không phải, tôi muốn xin lỗi về những lời tôi vừa nói lúc nãy..tôi thật sự biết lỗi rồi..cô có thể để Yoong ở lại đây không, tôi sẽ chịu trách nhiệm với nó, tôi sẽ trở thành appa của Yoong"

"Cô không nghe tôi nói gì sao, người như cô không xứng làm appa của Yoong, đừng tưởng rằng nói lời xin lỗi rồi tôi sẽ tha thứ cho cô."

"Xem như tôi van xin cô đấy..tôi đã mất đi Hana rồi, tôi không muốn mất luôn cả Yoong, đứa bé này là cốt nhục của tôi và em ấy..là thứ duy nhất để tôi tồn tại lúc bấy giờ đi..tôi xin cô..xin cô đấy" - bây giờ nước mắt đã ướt đẫm cả khuôn mặt tôi nhưng tôi không quan tâm..điều duy nhất mà tôi quan tâm giờ là Yoong, không có em thì tôi sống cũng như không nhưng bây giờ có Yoong, tôi sẽ chăm sóc nó , trở thành appa nó , mang đến cho nó tình yêu thương mà em chưa kịp trao khi đã rời khỏi thế giới này.

"Cô...thôi được rồi , cô tự hỏi Yoong đi, nếu nó đồng ý ở lại với cô thì tôi cũng không có lí do gì phản đối"

"Yoong ah, con..có đồng ý ở lại với appa để appa chăm sóc cho con không?" - tôi cúi thấp xuống để ngang tầm nhìn với Yoong, đây là lần thứ hai mà tim tôi hồi hợp như thế sau lần ấy...lần đầu tiên tôi tỏ tình với em.

"Tất nhiên là con đồng ý rồi, Yoongie nhớ..nhớ appa rất nhiều..sao appa lại khóc thế..ướt nhem cả mặt rồi..Sica umma bảo người lớn không được khóc trước mặt con nít..như thế sẽ quê lắm" - dứa nhóc ấy vừa nó vừa dịu dàng dùng tay quệt đi những giọt nước của tôi rồi nhẹ nhàng đan những ngón tay nhỏ bé ấy vào tay tôi..ấm...bàn tay nhỏ bé ấy sao mà ấm đến thế nhỉ..và tôi nhìn lên cô ấy đang cười vì lời nói ngô ngê của Yoong...

Sau đó cả ba chúng tôi dắt tay nhau trở về căn hộ của tôi, nhìn cái bóng hai lớn một nhỏ đi tung tăng trên phố...bất giác tôi nở nụ cười..một nụ cười thật sự đã xuất hiện sau sáu năm kể từ ngày em ra đi

Có lẽ tôi nên cám ơn cô ấy..vì cô ấy đã mang Yoong đến cho tôi...và cho tôi biết cảm giác ấm áp của môt gia đình...

T.B.C

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #yulsic