Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Part 1: Fly away, fly so far away ~

Part 1: Fly away, fly so far away ~

Và một lần nữa tôi ngồi tại đây, dưới tán cây to trên đỉnh ngọn đồi gần ngôi nhà cũ. Tựa người vào gốc cây, tôi ngắm nhìn quanh cảnh xung quanh và nhận ra rằng nơi đây chẳng có gì thay đổi, gốc cây, phong cảnh, ngọn gió, tất cả vẫn vẹn nguyên như trước.

Nơi đây là địa điểm yêu thích của chúng tôi. Chúng tôi thường chia sẻ những khoảnh khắc ngọt ngào bên nhau tại nơi này. Chúng tôi tán gẫu tới tận nửa đêm, trêu chọc lẫn nhau, cùng cười đùa vui vẻ, chia sẻ sự gần gũi, tất cả những việc chúng tôi làm ở đây đều cùng nhau. Yap, cùng nhau, tôi và cô ấy, tôi và người bạn thân nhất, tôi và người đã khiến tôi rung động, tôi và tình yêu của tôi, tôi và Miyoung của tôi.

Tôi nhớ những khoảnh khắc chúng tôi bên nhau.

Vậy nên tôi nhắm mắt lại, tận hưởng làn gió dịu dàng mơn man trên da thịt, nhớ lại tất cả những khoảnh khắc chúng tôi chia sẻ cùng nhau tại đây. Tôi chưa lúc nào có được cảm giác thư thái như thế này dạo gần đây, quá nhiều công việc và ít dần Miyoung của tôi khiến tôi cảm thấy thật căng thẳng.

Thở dài. Tôi nhớ cô ấy.

Tôi vẫn nhắm mắt, trong khi tay nắm chặt mảnh giấy của những lời nói, suy nghĩ, và cảm xúc. Yap, mảnh giấy này chứa đầy những suy nghĩ không nói ra, những lời chưa thổ lộ và những cảm xúc không thể thừa nhận của tôi dành cho cô ấy.

Tôi là một kẻ hèn nhát.

Tôi chưa bao giờ có can đảm để nói ra những cảm xúc của mình với cô ấy. Tôi biết cô ấy đã 10 năm, và yêu cô ấy ngay từ cái nhìn đầu tiên, vậy nên cũng có nghĩa là tôi đã ôm mối tình này suốt 10 năm. 10 năm không phải là một khoảng thời gian ngắn đâu nhỉ? Nhưng tôi vẫn không thể nói lên lời yêu với cô ấy.

Đó không phải là vì tôi không biết cách nói câu tớ yêu cậu, chỉ là tôi lo sợ, sợ lời từ chối của cô ấy, sợ rằng lỡ như cô ấy không có cùng cảm giác với tôi, sợ rằng lỡ như cô ấy ghét tôi và nghĩ tôi kì quặc, lỡ như những cảm xúc của bản thân sẽ phá hỏng tình bạn của hai đứa, sợ rằng lỡ như sau khi tôi nói ra những cảm xúc của mình với cô ấy sẽ khiến chúng tôi phải chia xa?

Tôi muốn giữ nguyên mọi thứ như lúc này, chỉ là bạn thân của cô ấy còn hơn là để cô ấy rời xa tôi, dù cho nó thật đau đớn, nhưng không sao, chỉ cần tôi và cô ấy ở cạnh bên nhau.

***

“Tae, cậu ngủ rồi ah?”

“Eh không Miyoung, tớ không ngủ.” Taeyeon chầm chậm mở mắt.

“Cậu đã ở đâu vậy?” Cô hỏi thêm.

“Eissh, đừng gọi tớ là Miyoung, Tae! Tớ chỉ đi dạo quanh đây trước, xin lỗi vì để cậu phải đợi, chỉ là tớ thấy nhớ nơi này!”

“Okay Tippany.”

“Ti-ffa-ny Tae, không phải Tippany.” Tiffany nói.

“Yeah yeah, Tipffany, ngồi xuống đây nào.” Taeyeon nói và vỗ vào khoảng cỏ bên cạnh trong khi Tiffany cứ khúc khích cười vì Taeyeon, vì cái người phải rất chật vật để phát âm tên cô, và rồi cô cũng ngồi xuống bên cạnh cô ấy.

Bầu không khí yên tĩnh dễ chịu vây quanh họ và họ cùng tận hưởng từng giây phút ấy. Tiffany rúc sát vào người Taeyeon, ngả đầu lên vai Taeyeon và vòng tay quanh người cô ấy.

“Có chuyện gì sao Fany-ah?” Taeyeon lên tiếng trước phá vỡ sự im lặng.

“Đâu có.”

“Vậy, sao hôm nay cậu lại dính sát vào tớ thế này?”

“Sao chứ? Cậu không thích thế ah? Chỉ là tớ rất rất rất rấttttttttttt nhớ cậu, Tae.”

“Oh thật sao? Nếu cậu nhớ tớ thì tại sao lúc nào cậu cũng bận rộn với cửa hiệu thời trang của cậu và cô bạn tóc vàng đó?”

“Tớ đâu phải là người duy nhất luôn bận rộn, cậu cũng thế đó thôi, lúc nào mà cậu chẳng bận rộn với cái tập đoàn khổng lồ và cả cô thư kí da ngăm sexy của cậu.”

Taeyeon nhận ra rằng cả hai người họ đều bận rộn với những công việc riêng, Taeyeon bận bịu với công ty của mình, còn Tiffany thì tất bật với cửa hiệu thời trang của cô ấy, rốt cuộc họ không thể đổ lỗi cho nhau. Cô buông một tiếng thở dài rõ rệt.

“Tae, chúng ta có thể chỉ việc tận hưởng giây phút này không? Và không phá hỏng nó vì cuộc tranh luận ngu ngốc? Bởi vì tớ thật sự rất nhớ cậu, Tae.”

Taeyeon nghĩ Tiffany nói đúng. Và họ một lần nữa cùng chia sẻ sự ngọt ngào và bầu không khí tĩnh lặng dễ chịu.

“Tae, đó là gì thế?” Tiffany chỉ vào mảnh giấy trong tay phải Taeyeon.

“Ah không có gì.” Taeyeon lập tức gấp tờ giấy thành một cái máy bay, cô sợ rằng Tifany sẽ biết được tất cả những suy nghĩ, những lời lẽ và cảm xúc của mình.

“Bay đi, bay đi thật xa~” Taeyeon phóng chiếc máy bay giấy.

“Như mọi khi.”

“Hmm?” Taeyeon quay sang Tiffany.

“Tae, vì sao cậu luôn thích gập máy bay giấy rồi sau đó phóng nó đi như vậy?”

“Vì đó là cách của tớ, để thổi bay những suy nghĩ không nói ra, những lời chưa thổ lộ, và những cảm xúc không thể thừa nhận của tớ dành cho cô ấy.”

“Cô ấy? Ai cơ? Cậu không hề nói với tớ. Cậu phải lòng ai đó rồi sao?”

“Haha, bình tĩnh nào Fany-ah. Đó là bí mật và sẽ mãi là bí mật cho tới khi tớ sẵn sàng nói với cô ấy.”

“Tớ hiểu, ai cũng có bí mật. Nhưng sẽ tốt hơn nếu cậu nói hết với cô ấy tất cả những cảm xúc của mình.”

“Nhưng tớ sợ, nó sẽ phá hỏng mọi thứ.”

“Thôi nào Tae, cậu đâu phải người nhát gan! Cậu là người đã cứu thú bông Totoro của tớ trên sông, là người đã cứu cún con của tớ, là người đã cứu tớ thoát khỏi tên bắt cóc bệnh hoạn khi chúng ta ở tuổi thiếu niên. Cậu đủ mạnh mẽ để thực hiện những việc khó tin, vậy sao cậu lại không đủ mạnh mẽ để nói ra những cảm xúc của mình?”

Taeyeon như đông cứng trong khoảnh khắc ấy.

“Cậu là tuyệt nhất Tae, cậu có thể làm được, tin tớ đi.” Tiffany ôm Taeyeon thật chặt, và Taeyeon thì vẫn không hề nhúc nhích.

‘Nhưng Fany-ah, nếu như cô ấy là cậu?

Liệu cậu có chấp nhận tớ?

Liệu cậu có chấp nhận những tình cảm của tớ và đáp lại nó?’

Tâm trí cô chìm đắm trong rất nhiều điều và vô vàn câu hỏi.

“Vậy Tae, cậu có đói không?” Giọng nói của Tiffany kéo cô trở về thực tại.

“Tớ có một ít sandwich.” Cô bóc lớp giấy bóng bọc ngoài chiếc sandwich.

“Tớ nhớ được đút cho cậu ăn, vậy nên há miệng ra nào, aaaaaaa.” Cô nói thêm.

Tiffany tiếp tục đút đồ ăn cho Taeyeon, họ cười đùa vui vẻ với nhau, cùng chia sẻ sự ngọt ngào trong những giây phút bên nhau, trong khi chiếc máy bay giấy vẫn lướt cùng gió mang theo những cảm xúc của Taeyeon đi thật xa.

***

 

Liệu Taeyeon có nói ra những cảm xúc của mình với Tiffany?

---------

Cảm ơn đã theo dõi fic^^

Đang trong tình trạng nước đến chân mới nhảy nên edit không đc kĩ

Có gì sai sót mong mn thông cảm hihi. See ya!

P/s: Tui post rùi đó, gạch đá cất hết đi nhá :)

Và ai đó còn cái longfic mau tính lẹ đi, ko tui lại vác "đồ nghề" sang đó giờ =))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #taeny