thoyyyyyyyy
Anh đã qua tất cả các đại dương
Chưa có nơi nào sâu quá mười cây số
Trên mặt nước ào ào sóng vỗ
Dưới vực sâu
Sóng gối ngủ ngon lành.
Anh đã qua nhiều đỉnh núi chênh vênh
Quá vạn thước
Chạm làn mây bay lượn
Những thành phố sinh từ trong tưởng tượng
Mọc ken dày trên triệu triệu những vì sao
Những con đường đan chéo mặt nhau
Không có con đường nào là không tới đích
Cả con đường sinh ra từ cổ tích
Cũng đem mọi người đến những cánh đồng hoa.
Chỉ mắt em
Ôi biển thẳm kiêu sa
Neo hồn anh khi vừa mười tám tuổi
Sợi tóc xanh đã nhuộm thành hạt muối
Chưa một lần chạm đáy yêu thương.
Tâm hồn em chi chít dệt những nẻo đường
Mà nẻo đường nào
Cũng đưa anh về ngã ba, ngã bảy
Ôi!
Nếu mắt em cứ mở trời xanh không đáy
Thì hồn anh biết hạ cánh phương nào?.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro