5
Theo sự bắt đầu của cuộc thi chung kết toàn quốc, cơ hội gặp mặt của Lý Vũ Xuân cùng người nhà và thầy cô, bạn bè càng lúc càng ít. Khi đó có người bạn khuyên mẹ của Lý Vũ Xuân đi Trường Sa, mẹ nói: "Tôi bảo đi rồi cũng không giúp được gì, ngay cả tin nhắn tôi cũng không biết gửi, tôi cũng không biết nên liên lạc với con bé như thế nào." Nhưng mẹ vô cùng quan tâm đến con gái, bèn đến Trường Sa dưới sự sắp xếp của các Yumi, ở tại một nơi cách Lý Vũ Xuân khá gần, mẹ nghĩ như vậy có thể chăm sóc cho con gái, làm chút đồ ăn ngon cho cô. "Kết quả tôi đến hai ngày thì con bé chuyển đi rồi, tôi đưa cơm cho nó một lần, hôm đó đến chỉ gặp mười mấy phút. Lúc đó cảm giác con bé cực kỳ mệt, sụt năm ký. Ở Thành Đô thì đã gầy rồi, thi xong thì nó nói với tôi: 'Mẹ, con đã gầy đi năm ký thịt rồi.'"
Mẹ lo lắng cho con gái là có nguyên nhân, vì lúc trước Lý Vũ Xuân vì mệt nhọc quá độ mà từng ngất đi một lần, lần này mẹ cực kỳ lo cơ thể con gái chịu không nổi, "Vì con bé rất cao, tôi lo nó không chịu được, lúc trước từng ngất, năm ngoái đến Tây Xương tham gia lễ hội lửa, ở trường đã đi hơn ba mươi người, chúng nó đi làm vũ công, kết quả ở Thành Đô tập nhảy quá mệt, đến Tây Xương thì không xong rồi, còn đến bệnh viện truyền dịch. Lần đó Xuân Xuân chỉ nhảy ba điệu, cơ thể đã hư thoát rồi. Lần này cũng may, gượng qua được rồi, cơ thể còn được rèn luyện, lần này thật sự là liều thể lực."
Khi đó, truyền thông của Thành Đô có một bài báo, trích dẫn một câu nói của Lý Vũ Xuân: "Em mệt quá, ba ngày không ngủ rồi." Người làm mẹ nghe thấy câu này khi đó bèn rơi nước mắt xuống, trong phỏng vấn, khi mẹ lại lần nữa nhắc đến bài báo này, lại khóc. Ba nói: "Mẹ con bé lúc mang thai nó tám tháng, trên đường đi mua đồ chạy xe đạp, lúc về chỉ có một tay vịn tay lái, một tay cầm đồ, lúc đến cửa nhà vừa phanh xe liền vấp ngã xuống, đứa bé khá mạnh mẽ, không làm sẩy nó. Tố chất thân thể của Lý Vũ Xuân không phải là rất tốt, lại thêm con bé rời nhà khá sớm, 12 tuổi đã nội trú ở trường rồi, lúc đó vẫn thường xuyên hầm chút canh cho nó ăn, bây giờ tham gia Super Girl thì không còn cách nào nữa. Sau khi mẹ nó đi thì cũng không chăm sóc nó được, ngược lại nó còn lo lắng cho mẹ nó, mẹ nó ở bên đó lạ nước lạ cái, tuy nó không có thời gian gặp mẹ, nhưng trong lòng rất bận tâm đến mẹ. Con bé rời nhà khá sớm, năng lực sinh hoạt độc lập khá mạnh, trên thực tế là nó an ủi ngược lại mẹ nó, một khi gặp được chuyện gì khó khăn, nó cho rằng có thể đối phó được thì nó tuyệt đối sẽ không nói với trong nhà, nó không mong chuyện của nó làm cha mẹ lo lắng."
Thời gian chung kết toàn quốc, cơ hội để cô Cao chủ nhiệm lớp gặp được Lý Vũ Xuân cũng không nhiều, vừa lúc là trước vòng thi 5 chọn 3, cô Cao nói: "Lúc đó trạng thái của Lý Vũ Xuân tương đối thả lỏng, em ấy đã sớm không bận tâm, chẳng sao cả rồi. Lúc đó các em ấy đều là hai, ba giờ đêm mới về, về mặt chọn nhạc, em ấy với HK đã gặp phải một vài quấy nhiễu và cản trở, lúc đó HK cứ một mực hoài nghi. Nên hai em ấy đều có dự cảm không tốt." Lúc đó đài truyền hình bảo HK hát 'Điệu thuyền rồng', đối với bài này HK không nắm chắc, còn Lý Vũ Xuân thì kiên trì hát 'Trong tim em chỉ có anh không có anh ta', cuối cùng, HK bị pk thua, Lý Vũ Xuân vô cùng đau lòng, ôm đầu khóc nức nở với HK. Tuy trước đó trong lòng các cô đã chuẩn bị sẵn sàng, nhưng vẫn không cách nào chấp nhận hiện thực như thế này. "Lý Vũ Xuân khóc, không chỉ là vì HK bị pk thua, cũng là sự phát tiết cảm xúc đè nén trong lòng từ trước. Những năm nay tôi phê bình em ấy, em ấy đều không có khóc, tôi hiểu em ấy, em ấy sẽ không làm bộ, em ấy rất chân thực, không giả dối."
Thầy Dư nói: "Sau khi xong cuộc thi Thành Đô, chúng tôi cũng không sao gặp mặt, về sau em ấy đến Bắc Kinh ghi âm đĩa hát, về Thành Đô cũng chỉ ở hai ngày, trong đó đến nhà tôi ở lại hơn một tiếng, chủ yếu là chuẩn bị cho ca khúc dự thi tiếp theo, căn bản không có thời gian giao lưu, về sau thì giao lưu thông qua tin nhắn. Ở Trường Sa, tôi lo em ấy có áp lực, vòng 6 chọn 5, tôi gửi tin nhắn bảo em ấy thả lỏng, đừng có áp lực. Em ấy trả lời tin nhắn nói: 'Em không có áp lực đâu, lần trước tham gia cuộc thi ca sĩ thanh niên toàn quốc, không vào chung kết, thì em rất buồn, lần đó lời thầy nói với em em nhớ rất rõ, cuộc thi sau đó tâm thái của em luôn rất bình thường, chỉ show ra bản thân mình thì đã thành công rồi, có thể đi đến bước này, đã rất không dễ dàng, nên không có áp lực.'" Thầy Dư cho rằng, áp lực thật sự của Lý Vũ Xuân không phải là thi đấu, mà là chọn nhạc, cô luôn sợ không chọn nhạc được tốt, không xứng với Yumi. Ca khúc của giọng nữ trung hầu như không có, cô không cách nào mô phỏng người khác, "Nhưng như thế cũng tốt, tương lai em ấy không thể đi sao chép người khác, người khác cũng không cách nào sao chép em ấy. Có lúc nhạc mà em ấy chọn, đài truyền hình không thông qua. Thời gian cuộc thi ở Thành Đô, quyền lựa chọn của em ấy rất lớn, lúc ở Trường Sa thì quyền lựa chọn của em ấy càng lúc càng ít. Cuối cùng lúc 5 chọn 3 tôi đã đến Trường Sa, đại biểu cho trường học đến trợ uy. Ngày 23 tôi lại đến một lần, Lý Vũ Xuân khi đó đã sức cùng lực kiệt, đến bên bờ suy sụp."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro