Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Cô gái đến từ hôm qua

Có những người cả đời chỉ mãi là họ, trẻ bé ngây thơ, lớn lên suy nghĩ rồi dần dần trở thành, suốt quá trình đó chỉ là ích kỷ hay đơn thuần, ganh tị hay chấp nhận, chiếm đoạt hay cố gắng... Nhưng có người thật không xác định được đâu là bản tính. Phải chăng bản tính của họ là bức tranh trìu tượng...
Tại thành phố A, trên tầng thượng của tòa nhà cao nhất, một chàng thanh niên với dáng đứng đạo mạo, hiên ngang, mang trên mình chiếc áo dạ cản gió rít đang quét lạnh qua mình, anh dùng đôi mắt nặng tâm tư nhìn xuống những phố đèn bên dưới.
"Chỉ khi anh đứng cao hơn anh mới có quyền phán xét những gì bên dưới, mới không cần đến ai"
Có một cô gái đã nói với anh như vậy, một cô gái mới trái tim trong sáng nhất, đơn thuần nhất với anh. Với anh luôn là như vậy. Ngay cả khi cô ấy bước ra khỏi cuộc đời anh thì từng ánh mắt, từng câu nói với anh luôn được anh ghi nhớ, không quên được...
Giờ anh ở đỉnh cao sự nghiệp, ở trên cao, như cô nói anh có thể không cần ai, nhưng anh cần cô, người ta cần anh nhưng cô ấy không cần.
Bao nhiêu năm qua anh cố gắng nỗ lực để đạt được vị trí hôm nay, trở thành vị chủ tịch trẻ tuổi nhất trong lịch sử tập đoàn S-Group, 25 tuổi.
Năm 18 tuổi anh ham vui không muốn lo sự nghiệp, 20 tuổi anh mất người con gái anh yêu nhất. 5 năm học tập điên cuồng cộng với may mắn đúng thời điểm, lại được ông ngoại hậu thuẫn, anh từ một chàng sinh viên lãng tử trở thành một chủ tịch trẻ tuổi nhất, lạnh nhạt và ngông cuồng: Nguyễn Hữu Phong.
Từ ngày nhận chức, cả tập đoàn S-Group đều bảo nhau chớ động vào người này, không hiểu sao không mắng không chửi, chỉ một bộ mặt không cảm xúc đã đủ làm toàn bộ nhân viên hoang mang.
Thư kí bên cạnh Hữu Phong mới hiểu rằng chỉ khi anh ta báo cáo về một người, anh mới thay đổi sắc mặt. Một cô gái. Đúng thôi, anh hùng khó qua ải mĩ nhân. Huống chi mĩ nhân kia lại vì anh chịu bao nhiêu tủi hờn, lại tông minh, hiểu chuyện, lại ưa nhìn, tính tình thẳng thắn... Cái tên khá đặc biệt, Triệu Thuần Anh. "Cái tên như người, rất mạnh mẽ, thông minh, lại đơn thuần hay gây chuyện. Có lúc lại hiền lành dịu dàng như thục nữ, có lúc tỏ ra nguy hiểm, hiểu chuyện đời, thật không biết đâu mà lần". Thư kí Trần Minh nhận xét trước mặt Hữu Phong. Anh chỉ cười thầm nghĩ, không phải do Nguyễn Hữu Phong này hại sao? Chỉ Phong này mới đủ tư cách biến cô gái năm đó thành cái dạng này.
5 năm, cô sống ngay cạnh anh, trong cùng thành phố, nhưng họ chưa từng chính thức gặp lại, chỉ khi vô tình nhìn thấy Thuần Anh, Phong mới có bộ dạng bây giờ, một mình đứng trên tầng thượng tòa nhà cao nhất thành phố A: Moonlight
Năm 16 tuổi, anh bỏ nhà đi bụi, gặp bạn nữ xinh xắn đang lang thang trên công viên, chẳng biết sao lại chạy ra hỏi chuyện bạn nữ đó, rồi kết bạn vì cùng thích phim cổ trang trung quốc hành động. Cả ngày nói chuyện rồi cũng qua, cô gái nọ chia tay chàng trai về nhà. Họ quên mất phải hỏi tên nhau, hỏi cách liên hệ. Trước khi Thuần Anh về, Phong lấy trong túi áo ra 2 móc khóa hình con dao giống như của Dương Khang và Quách Tĩnh vậy, đưa cho cô 1 cái rồi tạm biệt ra về.
2 năm sau tại trường đại học Kinh tế và Quản trị Kinh doanh. Họ gặp lại. Trong tình trạng đáng thương.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #thuan