Ngày nghịch mùa
Ngày nghịch mùa
Anh ơi,
Em hờ hững
Giữa dòng đời, ai hối hã ai quên
Con đường ấy, hôm qua màu nồng ấm
Bỗng hôm nay chợt hoá chút thương đau
Này anh nghe không giai điệu lạc
Em thổn thức trên những phím đàn đen
Này anh thành phố chợt ngả vàng
Chọn niềm thương em cất giành quá khứ
Này anh đường bỗng nhiên hụt bước
Ký ức em còn in đậm tháng ngày,
Đèn lên phố, trải dài như tiềm thức
Anh dường như đã hoá chút hư vô.
Ngày nghịch mùa xơ xác ghé ngang qua
Mái tóc dài lặng yên bờ vai mỏng
Đôi chân trần, váy hoa đậm nhớ nhung
Đôi mắt ấy, ôi người thương đã mất
Lạc bàn tay lạc những nhịp mê say
Nồng ấm ấy còn đâu mùa đã cũ
Lời anh nói gió ngang qua nghe thấy
Đôi bàn tay cứ ngỡ mãi dài lâu
Chợt phút chốc anh quay về lộng lẫy
Riêng mình em ngồi lặng nhớ tháng ngày
Mùa nào đó anh hẹn em lời hứa
Mãi dài lâu mãi một trái tim say
Thoáng thấy anh bên phố xá rộng đầy
Cùng ai đấy tay trong tay tình mới
Này à anh, mùa nghịch ghé ngang qua
Trái tim yêu khép lại những mộng mơ
Lời ai hứa,
Ừ còn mình em nhớ !
Nay bỗng dưng nước mắt thấm chua cay
Này à anh, gió quên mang đi mất
Những lời yêu, những nồng ấm mùa qua
Ngày nắng đến đôi bàn tay nắm lấy
Anh hẹn em cả một kiếp chung tình
Ngày mùa nghịch,
Còn đâu lời anh hứa
Nụ hôn nào giờ theo mãi nơi anh.
Ngày hôm ấy, em chợt nhớ về anh
Giữa những mùa vừa đi qua đã cũ
Đôi bàn tay em yêu quý đang vui
Em cũng ấm giữa mùa nào lạnh giá
Chạm vào anh em chạm những thương đau
Xa lìa em cuộc đời anh êm ấm
Dường như em, chỉ mỗi em nhận lấy
Những niềm thương, lời trót hứa từ anh
Nhưng đâu đó em nghe anh lại hát
Bản tình ca mùa đã cũ đi qua !
Ngày nghịch mùa,
Em về đâu xơ xác
Hoang hải qua, nụ cười ấy lấp đầy
Vẫn ở đấy, thơ ngây người em mến.
Này kìa anh, mùa nghịch vội qua rồi !
(Dành cho một cặp tình nhân mà khi tôi biết đến họ đã trở thành hai ngã riêng, dù đẹp dù đắm say nhưng định mệnh và xô đẩy không hứa làm trọn vẹn cuộc tình.)
Tác giả : J_Kill
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro