Khoảng cách chia đôi
Là nụ cười thật buồn nhìn hoàng hôn đã buông dần
Là lòng người lạnh lùng dù đang ở rất gần.
Sau những gì mình mang đến cho nhau.
Ngọt ngào êm ấm, hệt một cơn mưa sau bao ngày nắng gắt.
Nụ cười, mái tóc anh. Dịu dàng ngả trên vai em.
Những điều đó đã biến một cô gái chỉ luôn vô tư bỗng biết lo âu về nhiều thứ.
Lỡ mai này anh rời xa
Lỡ em vuột tay và lạc mất anh giữa dòng đời
Lỡ con phố bỗng trở nên xa lạ
Lỡ anh trao môi hôn nồng ấm ấy cho ai
Lỡ đôi tay em nâng niu đã trôi về nơi ấy
Lỡ cô gái nào lại bước đến cạnh anh
Sai lầm của em là đã yêu anh nhiều hơn tháng ngày ta bên nhau
Sai lầm của anh là lại vướng chân vào cuộc đời em bằng trái tim chân thành
Chỉ là cuộc sống quá bộn bề
Chỉ là người quá cao sang
Chỉ là em đã thấp hèn hơn trong cảm xúc
Chỉ là nỗi nhớ đã hoá thành cuộc sống nơi em
Chỉ là bỗng dưng người trở thành tất cả mọi thứ
Chỉ là thế giới đã quá chật hẹp để em chất chứa hết yêu thương dành cho anh
Chỉ là bỗng dưng em khóc
Chỉ là vô tình em lại lạc mất anh
Dòng đời hối hã cuốn anh đi vội vàng
Đôi lần em gục ngã và chạy đến bên anh
Chỉ để nhìn khuôn mặt ấy
Chỉ để thấy đôi môi anh có đang cười không
Chỉ để thấy cả thế giới đang dõi theo anh,
Còn em thì đang lắng nghe anh
Chỉ để nỗi nhớ cạn đi bớt
Chỉ để đừng tỉnh giấc nửa đêm
Chỉ để muốn nói em thật nhớ anh
Nhưng trái tim anh gào thét kêu em dừng lại
Cả thế giới này liệu có chấp nhận để em bên anh.
Bầu trời của anh bao la nhưng cô độc
Bầu trời của em nhỏ hẹp nhưng tất cả đều là anh
Những người luôn ở cạnh anh
Liệu ngay lúc này họ có thấy rằng anh đang chịu đựng
Họ có biết rằng người anh muốn chạy đến ôm chặt là em
Rằng đôi tay anh lại đang quá run rẩy
Bờ vai anh lại lạnh lẽo tựa nụ cười anh cố vẽ trên môi
Rằng ngay lúc này anh đã cố gắng đến cạn kiệt sức lực
Để chôn vùi nỗi nhớ, để thôi nghĩ về em
Những sắc màu lập loè quanh anh
Đã đủ để nhấn chìm anh trong sâu thẳm
Tận cùng đau thương anh cố chịu đựng
Liệu ngay lúc này em có oà khóc được không anh ?
Người em yêu thương đang bị thế giới bỏ rơi trong khát khao của họ
Người em yêu thương đang cô độc dưới biết bao ánh đèn
Người em yêu thương đang kìm lòng không bật khóc
Vì dường như anh đã lại nhớ em !
Thành phố nép vào cũ kĩ giữa ánh đèn xa hoa
Nỗi nhớ lang thang trên khắp các con đường
Anh này, đừng cố gắng nữa được không ?
Em sẽ trở về bên anh như ngày nào chưa từng xa cách
Khoảng cách có là gì em đã gặp lại được anh
Quá khứ khắc khoải trong nỗi nhớ từng đêm
Em lại đứng đây nhìn thẳng anh lúc này
Dù ánh đèn trên cao đã kéo anh của em đi xa mất
Nhưng anh à, em lại quay về cạnh anh đây !
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro