35
[Thời gian trên màn hình trôi qua rất nhanh, trong chớp mắt, vết thương của Shanks gần như đã lành, chỉ là cánh tay của hắn không thể hồi phục được nữa.
Trên bến tàu của làng Cối xay gió, người ta chuyển từng thùng từng thùng lên tàu.
Luffy nhìn Shanks nói: "Mọi người phải đi rồi."
"Tuy rằng ta ở chỗ này quá lâu, nhưng nhưng chúng ta phải tạm biệt rồi, nhóc chắc là sẽ cô đơn lắm."
Luffy và Shanks cùng nhau nhìn về phía biển rộng, Luffy nói, "Mặc dù cháu sẽ cô đơn, nhưng cháu sẽ không yêu cầu chú đưa cháu đi cùng nữa, bởi vì cháu đã quyết định tự mình trở thành hải tặc."
Shanks vừa quay đầu lại, nhìn Luffy nhỏ còn chưa cao tới thắt lưng hắn, lè lưỡi nói: "Dù sao ta cũng sẽ không mang nhóc đi. Người giống như nhóc, có thể trở thành hải tặc sao?"
Shanks lại nói lại những lời nói lúc đó, cũng giống như Shanks lúc đó, Luffy trước đây và bây giờ đều rất quyết tâm, nhưng điểm khác biệt chính là, mục tiêu của Luffy bây giờ không đơn giản chỉ là trở thành một tên hải tặc, "Nhất định! một ngày nào đó cháu nhất định sẽ tìm được những đồng đội không thua kém băng của chú, tìm được kho báu lớn nhất thế giới, cháu nhất định sẽ trở thành vua hải tặc." Cậu muốn trở thành vua hải tặc!
Nghe được bọn họ nói chuyện, tất cả mọi người của băng hải tặc Tóc Đỏ đều dừng lại việc trong tay, mỉm cười nhìn bọn họ. Người của băng hải tặc ở đây đã lâu, có quan hệ thân thiết với Luffy, muốn rời xa bọn họ cũng không nỡ, nhưng họ cũng phải rời đi.
Shanks cười nhìn Luffy: "Hể, nhóc muốn vượt qua chúng ta sao?"
Luffy nghiến răng nghiến lợi nghĩ, cậu muốn vượt qua bọn họ, cậu đã thấy băng hải tặc Tóc Đỏ mạnh đến mức nào, nhưng mặc kệ khó khăn đến đâu, cậu cũng sẽ trở thành vua hải tặc, dù là mất mạng cũng không sao cả.
Shanks nở nụ cười, tay phải lấy mũ trên đầu xuống, đội lên đầu Luffy, "Vậy thì, ta sẽ giao cái mũ này cho nhóc giữ gìn, đây là cái mũ quan trọng nhất của ta, hãy giữ nó cẩn thận."
Luffy ngơ ngác để Shanks đem mũ đội lên đầu cậu, trong mắt lại không ngừng toát ra.
Cuối cùng, mọi người trong băng hải tặc Tóc, Đỏ rời khỏi cảng làng Cối Xay Gió trên tàu Red Force, và mọi người trong làng nói lời tạm biệt với bọn họ.
Shanks nhìn Luffy dần dần rời xa, nhớ tới câu nói cuối cùng bọn họ vừa mới nói, "Tương lai nhất định nhóc phải tới trả lại cho ta, khi nhóc trở thành hải tặc xuất sắc, chúng ta đã hẹn rồi, Luffy."]
Quả nhiên là ngươi! Shanks tóc đỏ! Garp nghiến răng nghiến lợi, chính là tên nhóc ngươi bắt cóc cháu trai ta, bắt cóc hải quân ưu tú trong tương lai! Ngươi chờ đó cho ta.
Garp không quan tâm vừa rồi hắn giằng co cái gì, hắn lựa chọn gì, hắn chỉ là bỏ qua, sau này sẽ thảo luận những chuyện này, bây giờ hắn chỉ biết chính là Shanks đã bắt cóc cháu trai hắn.
Hắn quá quen thuộc với cái mũ rớm đó, vốn dĩ nó được đội trên đầu đối thủ không đội trời chung của hắn là Roger, bây giờ là ở trên đầu tên nhóc nhà Roger là Shanks, sau này còn đội ở trên đầu cháu trai của hắn, cái này nhảy cũng quá lớn, đó là cháu trai hắn! Của hắn! Có đội cũng phải đội mũ hải quân!
Đừng nói là mất một cánh tay, hắn hiện tại làm thịt Shanks, về sau sẽ không có lo lắng mất một cánh tay, cháu trai của hắn cũng sẽ là một hải quân ưu tú!
Tức chết ta mà!
Nhưng điều kì lạ là, nghe giọng điệu của Shanks và Luffy nói ở phía trên, băng hải tặc Tóc Đỏ đã ở làng Cối Xay Gió một thời gian rất dài, trong khoảng thời gian này hắn không có trở về sao? Nếu không sao có thể để thằng nhóc nhà Roger đến bắt cóc cháu trai của hắn.
Điều này thật sự kì lạ, nhiệm vụ của hắn cũng không có nhiều, nhiều nhất cũng chỉ là đuổi giết Roger, trên đường đuổi giết Roger cũng chỉ bắt mấy tên hải tặc mà thôi, cho dù có nhiệm vụ phía trên giao xuống, nhưng nhiệm vụ này hắn đều hoàn thành theo ý muốn của mình, người của Chính phủ thế giới cũng không làm gì được hắn, còn có Sengoku bao che cho hắn nữa mà, hắn trên kia sao lại bận rộn đến mức ngay cả thời gian về nhà thăm cháu trai cũng không có?
Thật sự rất kỳ lạ. Điều gì đã khiến hắn không thể về nhà dạy dỗ hải quân ưu tú tương lai! Còn để cho cháu trai của hắn bị người thừa dịp hư mà vào!
Mà ở Sengoku ở tổng bộ hải quân hiển nhiên cũng nghĩ tới điểm này, cũng là bởi vì Garp không về nhà trong thời gian dài, nên bị băng hải tặc Tóc Đỏ bắt có cháu trai. Nhưng hắn biết rõ tính tình của Garp, bởi vì thái độ thường ngày không hợp tác của Garp nên hắn thường khó chịu khó nói chuyện với người của chính phủ Thế giới.
Nhưng coi như người Chính phủ thế giới không thích Garp nữa thì danh tiếng và sức mạnh của của Garp có thể làm cho chính phủ thế giới sợ hãi và không dám tùy tiện động đến Garp. Đây cũng một điểm khiến hắn vui mừng, dù sao Garp thật sự rất mạnh, nhưng cũng chỉ có sức mạnh của hắn là đáng tin cậy!
Vậy rốt cuộc điều gì đã kìm hảm một Garp mạnh mẽ như vậy, liệu nó có liên quan đến cái gọi là thay đổi thời đại không? Nếu quả thật là như vậy, một thời đại mà một người có tính khí như Garp không có thời gian để về nhà có thể sẽ gây bất lợi cho hải quân.
Senoku thở dài một hơi thật sâu, mặc kệ nói như thế nào, nghĩ như thế nào, hắn đều muốn xem tương lai thời đại mới này có lộ ra hay không.
Sơn tặc Dadan nói rằng cha của Ace đã thay đổi một thời đại bằng mạng sống của mình, vậy Roger đã làm gì? Một kỷ nguyên mới mà vua hải tặc đã thay đổi, bất luận nghĩ như thế nào đều là bất lợi. Nhưng là Garp đánh giá rất cao Roger, điều này làm cho hắn có chút hy vọng, Garp vẫn có ánh mắt nhìn người rất chuẩn, dù sao hắn và Garp lúc trước cùng gia nhập hải binh, quan hệ giữa bọn họ là thân thiết nhất, hiện tại bọn họ đều thành Garp sóng khắp nơi vốn liếng.
Chính là đối với bản thân hắn không quá tốt!
Nếu thời đại đó tốt cho người dân và cho hải quân thì không sao. Nhưng ngược lại, dù thế nào đi nữa hắn cũng phải ngăn sự xuất hiện của thời đại này.
Không giống như Garp đang nghiến răng nghiến lợi với Shanks, bản thân Shanks ngược lại rất vui vẻ, bây giờ cuối cùng cậu cũng biết tại sao mình lại đưa mũ rơm cho Luffy.
Thì ra là như vậy, mặc dù Luffy đã được yêu cầu giữ lại chiếc mũ quan trọng với cậu, nhưng khi Luffy có thể trả lại chiếc mũ rơm cho cậu trong tương lai thì chiếc mũ rơm này hoàn toàn thuộc về Luffy.
Đột nhiên cậu có chút mong chờ sau này có thể đích thân giao chiếc mũ rơm cho Luffy. Nhưng mà, còn rất lâu nữa, Luffy vẫn còn chưa ra đời.
Nhắc mới nhớ, cha của Luffy và Ace rốt cuộc là ai, câu hỏi này làm cậu băn khoăn suốt một thời gian dài. Hừm, nhìn bộ dạng phía trên của cậu, có lẽ khoảng hai mươi tám tuổi, còn phải đợi mười năm sao, thật lâu mà.
Tôi sẽ chờ nhóc đến, tôi sẽ lấy mũ rơm, Luffy.
Roger cười to xoa xoa Shanks đầu, rõ ràng vừa rồi còn rất luyến tiếc mũ rơm đấy, nhóc Shanks này thay đổi nhanh như vậy sao.
Shanks bĩu môi, muốn tránh thoát tay Roger, nếu mà xoa nữa thì cậu sẽ không cao được nữa, cậu rất hài lòng với vẻ ngoài tương lai của mình, nếu thuyền trưởng Roger xoa đầu cậu như thế này, cậu sẽ không cao được như cậu trong tương lai. Dù sao nếu như không có sự xuất hiện của màn hình này, giờ đây bọn họ cùng thuyền trưởng Roger tan rã.
Rouge ở một bên ngược lại rất tò mò, cô vừa mới phát hiện chiếc mũ rơm này là Roger tặng cho Shanks, mà sau này Shanks đội nó lên cho Luffy, đây hình như là một loại truyền thừa, truyền từ đời này sang đời khác, nhưng cũng không biết cái mũ rơm này có gì đặc biệt?
Câu hỏi này làm cô băng khoăn một lúc, cô mỉm cười lắc đầu, xóa vấn đề đó ra khỏi lòng, cho dù không biết có ý nghĩa đặc biệt gì, nhưng người đội mũ rơm này ẩn chứa một loại ý chí và tinh thần, vậy là đủ rồi. Con người có lẽ sẽ chết đi, nhưng ý chí là bất diệt, cho dù tạm thời bị bao phủ trong cát bụi.
[ Ngay sau đó, thời gian trên màn hình lại trôi qua rất lâu, họ nhìn Luffy tập luyện chăm chỉ, sống ở làng Cối Xay Gió, và chính trưởng làng và Makino đã chăm sóc cậu bé. Có lẽ một tháng sau, Garp cuối cùng cũng đến muộn và trở lại làng Cối Xay Gió.
Garp cuối cùng cũng biết sự thật cháu trai mình bị thiếu niên tóc đỏ dẫn đi lầm đường lạc lối, hơn nữa cháu trai hắn còn vẻ mặt quyết tâm muốn làm vua hải tặc!
Garp tức giận muốn chết, đưa Luffy đến núi Golbo phía sau làng Cối xay gió.
"Ông nội, cháu đã nói rồi. Cháu muốn làm vua hải tặc. "Luffy khóa khăn ôm Garp giãy dụa nói.
"Vua hải tặc cái gì!"
"Thả cháu ra ra, ông nọi. "Luffy giãy dụa thế nào cũng trốn không thoát khỏi nanh vuốt của ông nội mình, ngược lại tấn công vào đùi Garp.
Mà Garp đối với chút sức mạnh này không hề phản ứng, "Cháu đã ăn trái ác quỷ còn nói hươu nói vượn. Luffy, cháu và Ace trong tương lai sẽ trở thành những hải quân ưu tú."
"Đau quá, đáng ghét, rõ ràng cháu đã biến thành người cao su rồi, sao còn đau như vậy. Buông cháu ra, ông nội."
"Thật sai lầm khi ta đưa cháu tới làng Cối Xay Gió, cháu thật sự muốn làm hải tặc? Đồ ngốc!"
Luffy chưa từ bỏ ý định ôm lấy một thân cây mà Luffy đi ngang qua, nhưng cơ thể ở đây, gương mặt lại bị Garp mang theo đi về phía trước, mà Garp vẫn còn chú ý giãy dụa nho nhỏ này, tiếp tục tức giận nói: "Còn chơi cùng Shanks Tóc Đỏ, thật sự là buồn cười."
Garp rất mạnh, Luffy cũng không thua kém nhiều, thậm chí còn kéo một thân cây lên khỏi mặt đất, và Luffy nhanh chóng co rút lại mà Garp trong chốc lát không kịp phòng thủ liền bị cây đạp trúng.
"Cháu muốn trở thành người đàn ppng mạnh mẽ như Shanks!"
"Đau quá, khốn kiếp!"
Ông nội và cháu trai ồn ào tiến về phía trước, đến trước cửa nhà Dadan.
"Đây là đâu. "Luffy tò mò hỏi, lập tức chạy loạn khắp nơi.
Bị tiếng gõ cửa ầm ĩ đến không chịu được Dadan lúc đi ra là tính tình nóng nảy, nhưng khi nhìn thấy Garp, bà không còn uy phong của một sơn tặc.
Garp quyết định để cho Dadan chăm sóc Luffy, ông bắt lấy Luffy đang chạy loạn, "Ta giao tên nhóc này cho ngươi, này, Luffy, đến đây chào hỏi ."
"Ơ!"
Daugula tò mò hỏi: "Tên nhóc này là ai?"
"Cháu nội của ta."
Garp bên này đang đe dọa Dadan, mà Luffy đuổi theo chuồn chuồn chơi đùa, bị nước bọt tấn công.
Luffy tức giận nhìn quanh bốn phía, "Nước miếng, thật ghê tởm, là ai!" lúc này, cậu bé mới nhìn thấy một đứa trẻ cái cầm ống nước ngồi trên con mồi khổng lồ, đang âm trầm nhìn cậu. "Mau xin lỗi tôi đi, cái này thật ghê tởm."
Ngược lại Garp nghe được tiếng động, quay lại, nhất thời nở nụ cười, "Ồ, Ace. Luffy, đây là Ace, lớn hơn cháu 3 tuổi. Từ hôm nay trở đi, cháu sẽ sống cùng bọn họ."
Luffy vẫn đang tức giận nhìn chằm chằm Ace, lúc này, Garp dùng một nắm đấm, đem mũ đánh lệch, "Phải hòa hợp thật tốt." Ace bước xuống, hoàn toàn không để ý tới Lufy đang tức giận, đi vào trong nhà Dadan.
Hình ảnh vừa chuyển, khung cảnh phía trên lóe lên nhanh chóng, quay lại thời điểm Ace và Luffy đang hj lễ nghi, lúc này Ace nhìn Luffy với nụ cười trên môi, hoàn toàn không có bóng tối, âm trầm như lúc mới gặp.
Luffy nhìn chiếc mũ rơm, cười nói: "Đây là lời hứa giữa em và Shanks."]
"Ể!" Marco kỳ quái kêu một tiếng, chuyện gì xảy ra, Ace và Luffy không phải anh em sao, lúc trước nhìn Ace rất bảo vệ Luffy, nhưng soa bây giờ họ lại trông như mới gặp vậy?
Rõ ràng vừa rồi anh rất vui mừng khi nhìn thấy trò cười của Garp, cháu trai ông ta đối nghịch ông ta. Nhưng bây giờ nhìn thấy hai anh em vừa mới quen biết, hơn nữa thù địch ocnf rất lớn, chuyện gì đang xảy ra vậy.
"Nhìn theo cánh này, Ace và Luffy rõ ràng không phải anh em ruột. Tuy nhiên, nay từ đầu đã không dễ trở thành anh em. "Jozu nói, tuy nói dù có phải anh em ruột hay không cũng không ảnh hưởng đến tình cảm của bọn họ, nhưng ánh mắt vừa rồi của Ace, mang lại cho anh ta một cảm giác rất tồi tệ, rất áp lực và ngột nagtj. Nó không khác hẳn với Ace vui vẻ, rạng rỡ mà họ thấy.
Mặc dù Ace mà bọn họ từng thấy trước đây cũng rất nóng nảy, và sẽ phát nổ bất cứ lúc nào, nhưng trong mắt cũng không có bóng tối nặng nề như vậy. Vậy phải chăng sự xuất hiện của Luffy và hàng loạt chuyện trải qua sau đó đã thay đổi Ace?
"Cha của Ace và Luffy đều là tội phạm đẳng cấp thế giới, và họ thật ra không phải anh em rột. Trời ạ, Garp đã nhặt được bao nhiêu đứa trẻ của tội phạm đẳng cấp thế giới. Ông ta nhặt ở đâu, cho địa chỉ". Garp bây giờ là phó đô đốc hải quân, lai lịc của Ace và Lufy cũng bị bại lộ, tuy rằng không biết là ai, nhưng vừa nhìn Garp đã không tiện ra mặt, để cho bọn họ đến, cho cái địa chỉ, bọn họ sẽ đem Ace và Luffy nhặt trở về!
Newgate cũng có ý tưởng này, nhưng, "Luffy nên là cháu ruột của Garp, nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, Ace nên là con trai của Roger." Muốn cướp sẽ rất khó khăn, nhưng hắn là Râu Trắng, cái này có gì phải sợ, đi và cướp con của bọn họ nào!
Marco nhìn người bố toàn năng của mình với ánh mắt ngưỡng mộ, không nghĩ tới bố già bây giờ lại xác định được thân thế của Ace và Luffy. Về phần làm sao biết, không quan trọng, bố đã nói thì nhất định là đúng!
Ánh mắt này của Newgate rất hưởng thụ. Gura ra ra cười rộ lên, "Tất cả mọi người phải chuẩn bị sẵn sàng, khi Ace và Luffy ra đời chúng ta sẽ chiến đấu với Garp và Roger để cướp người!"
"Vâng!"
"Ơ --, Luffy thật ra là cháu ruột của Garp, chắc chắn sai rồi. Tại sao Garp lại có một đứa cháu trai đáng yêu như vậy?" Roger không tin, Garp tên đó tuy rằng là người tốt, nhưng vẫn là một lão già điên, làm sao có thể có đứa cháu đáng yêu như Luffy.
Còn nữa, hắn cũng không thể đạt được mục đích là chặn ông ta, làm sao có thể chặn? Luffy là không được, Ace vẫn còn hy vọng. Không sao cả, đến lúc đó cướp là được.
Nhưng điều khiến hắn bất ngờ hơn chính là bóng tối nạng nề, ngột ngạt trong mắt Ace.Rrõ ràng còn là một đứa trẻ, tại sao lại có nỗi đau mạnh liệt như vậy? Nhận thức này làm cho hắn có chút khó chịu, Ace rõ ràng hẳn là vui vẻ hoặt bát lớn lên mới đúng.
Ace chỉ cần mỗi ngày cùng Sabo Luffy vui vẻ đi săn trên núi, khiêu chiến mãnh thú trên núi, thỉnh thoảng vào thành phố ăn một bữa cơm bá vương, hoặc khó khăn đối phó với nắm đấm của Garp. Đáng lẽ Ace nên có tuổi thơ như vậy mới đúng, nhưng là, vì cái gì, rốt cuộc là ai làm cho Ace biến thành như vậy, hắn tuyệt đối không tha cho kẻ này!
Tuy nhiên, cùng Luffy Sabo trở thành anh em, bóng tối trong mắt Ace ngày càng ít đi.
Rouge cũng có cảm giác giống Roger, cũng bị sự nặng nề của Ace làm cho đau đớn, cô không biết chuyện gì đã xảy ra với con của mình, cô chỉ biết là chính việc cô khoong bảo vệ tốt Ace đã khiến Ace trở nên như vậy. Rouge trước đó đã nhận ra Ace có thể đã trải qua điều gì đó, nhưng mức độ tổn thương này vẫn vượt qua sức tưởng tượng của cô.
Điều khiến cô hạnh phúc là, bên cạnh Ace có rất nhiều người quan tâm cậu, Dadan mạnh miệng mềm lòng, các sơn tặc, anh em đáng yêu đáng tin cậy Sabo và Luffy, còn có Garp-san, Ace sẽ khá hơn.
Nhưng mà! Nhưng mà! Shanks và Buggy quả thực muốn chửi màn hình, lần này lóe trở lại Ace và Luffy, rõ ràng không muốn họ biết Ace và Luffy trở thành anh em như thế nào, màn hình này cho bọn họ xem đoạn ngắn đều là từng đoạn từng đoạn, còn muốn bọn họ tự ghép lại, chắp vá ra toàn bộ câu chyện, khiến cho giống như liên tục xem!
Nhưng màn hình biểu thị, ngươi mắng đi, dù sao ta không nghe, ta không thay đổi!
Rất tức giạn! Nhưng không có cách nào, còn phải dựa vào màn hình này xem Ace và Luffy, ai, không biết Ace và Luffy khi nào ra đời.
Garp vui vẻ gật gật đầu, tên nhóc Dragon này vẫn là có thể, hắn có thể yên tâm vì có cháu ruột, không đến mức hoàn toàn dựa vào hắn đi nhặt cháu nội, hắn thật sự là quá vui mừng, lần này chỉ có Ace là không biết ở đâu. Hắn muốn đem các cháu trai của hắn về, mặc kệ là của ai, nếu cha Ace không chết, hắn cũng không đề nghị tiễn tên đó một đoạn đường, chỉ cần trước khi chết giao Ace cho hắn là được rồi.
Mọi người trên thế giới mặc dù đều quan tâm tới trải nghiệm của Ace và Luffy, nhưng điều khiến họ ngạc nhiên hơn nữa, thân là anh hùng hải quân Garp lại biết Shanks Tóc Đỏ?
Những người có thể cho phó đô đốc Garp biết không phải đều là hải tặc lớn sao? Chẳng lẽ, Shanks cũng là một trong số đó, tuy rằng bọn họ thực lực rất mạnh, nhưng bọn họ không nghĩ tới mạnh như vậy.
Mọi người không khỏi tò mò, Shanks Tóc Đỏ và băng hải tặc Tóc Đỏ rốt cuộc là hải tặc như thế nào, sức mạnh và tầm ảnh hưởng của họ như thế nào, hải tặc không phải đều là muốn nổi tiếng trên biển sao, nhưng sơn tặc Sig rõ ràng không nhận ra Shanks, mặc dù khả năng cũng có thể là tên sơn tặc bị mù bị điếc. Bọn họ thật sự muốn biết Shanks rốt cuộc có nổi tiếng như thế nào.
Như là biết nghi hoặc của mọi người, màn hình làm theo ý mình bắt đầu di chuyển hình ảnh, từ trong hai thân ảnh nho nhỏ của Ace và Luffy nhanh chóng dời đi, khung cảnh trong hình chợt lóe lên, khiến cho người ta không thể nhìn thấy được cái gì vừa mới xuất hiện. Mà khi màn hình dừng lại, xuất hiện một mảnh biển rộng mênh mông, điều này cũng không có gì đáng ngạc nhiên, biển bọn họ thấy nhiều rồi.
Điều đáng ngạc nhiên là con tàu xuất hiện trên biển. Kia rõ ràng chính là tàu hải tặc, chính là tàu hải tặc của băng hải tặc Tóc Đỏ mà họ vừa nhìn thấy, là cờ tùy ý tung bay, mặc dù là cùng một con tàu, nhưng vẫn là có sự khác biệt rõ ràng.
"Chuyện gì vừa xảy ra vậy? Như vậy lại quay trở lại băn hải tặc Tóc Đỏ à? Tại sao con tàu này lại khác với con tàu vừa nhìn thấy?"
"Không biết, con tàu này không phải vừa mới rời khỏi đảo sao? Vì sao màn hình di chuyển lâu như vậy?"
"Anh cũng không biết, làm sao tôi biết được."
Shanks không còn vui nữa, cậu còn muốn nhìn Ace và Luffy, dễ thương quá. Và cậu sẽ trải nghiệm cuộc phiêu lưu của riêng mình nên không cầ chiếu cho cậu xem trên màn hình.
Beckman lại rất vui vẻ, anh ta còn phải quan sát thuyền trưởng này, lúc trước khi Shanks vì cứu Luffy mà gãy tay khiến anh ta kinh ngạc một hồi, trong lòng đã nhận người thuyền trưởng này.
[ Mnaf hình dần phóng to lên, mọi người băng hải tặc Tóc Đỏ đều ngồi trên boong tàu, nhìn thoáng qua, băng hải tặc Tóc Đỏ còn có thêm một vài người nãuw, cũng có một số thành viên mà họ quen thuốc, chẳng hạn như Lucky Rob và Yasshop, những người khác cũng trưởng thành rất nhiều, họ rất khác so với khi mới rời làng Cối Xay Gió, khí thế càng mạnh mẽ hơn.
Thuyền trưởng Shanks bề ngoài cũng không có gì thay đổi, chỉ là trưởng thành hơn rất nhiều. Người thay đổi nhiều nhất chính là Beckman, rõ ràng lúc trước còn có mái tóc đen trẻ trung, trong nháy mắt tóc đã bạc trắng, trong người cũng tang thương hơn rất nhiều.
Tuy nhiên, trên mặt mọi người đều có vẻ nghiêm túc, Shanks cũng lộ vẻ mặt thận trọng, không có vẻ trẻ con khi trêu chọc Luffy ở làng Cối Xay Gió, Shanks nghiêm túc mới làm cho người ta chân chính ý thức được hắn còn là thuyền trưởng của một băng hải tặc.]
Beckman giật giật khóe miệng, chuyện gì xảy ra! Vừa rồi hắn còn nhận định thuyền trưởng của mình, vì sao vừa quay đầu anh ta liền bạc đầu? Và anh ta có linh cảm rằng thuyền trưởng của anh ta chắc chắn phải chịu trách nhiệm về mái tóc bạc của mình, dù sao anh ta cũng đã thấy thuyền trưởng của mình không đán tin cậy cỡ nào.
Nhưng, màn hình này không chỉ xuyên qua không gian, còn xuyên qua thời gian, nếu không anh ta không có khả năng thoáng một phát đã bạc đầu, băng hải tặc cũng trưởng thành hơn rất nhiều.
"Thời gian cũng không đúng, cũng không biết băng hải tặc Tóc Đỏ lúc này là lúc nào."
"Không biết."
"Nhưng có vẻ cũng khoảng mười năm?"
"Nhưng Shanks trông vẫn hơi đáng sợ với khuôn mặt nghiêm túc."
Rayleigh vừa nhìn Beckman đầu bạc trắng, gọi anh ta là người tốt, chắn chắn anh ta đã bị Shanks tra tấn, không ngờ rằng Shanks vậy mà còn có thể trò giỏi hơn thầy, còn có thể gây rắc rối nhiều hơn Roger? Dù sao tóc của mình còn rất tốt, vẫn chưa có bạc.
Đột nhiên cảm thấy nhẹ nhõm hơn một chút, cũng may Roger không để cho anh ta tuổi còn trẻ mà đã bạc đầu.
Roger không chú ý tới Rayleigh tự tiện cảm động, ngược lại nhìn Shanks càng thêm trưởng thành hơn ở trên và ngạc nhiên, "Nhóc đã trưởng thành trở lại, Shanks."
Roger không để ý, nhưng Shanks thì để ý, và ánh mắt nhẹ nhõm của ngài Rayleigh nhìn thuyền trưởng Roger. Phát hiện này làm cho cậu có chút chột dạ, cậu cũng không phải cố ý để cho Beckman bạc đầu sớm như vậy.
Đột nhiên cậu hoảng sợ nghĩ đến, Beckman lúc này khẳng định cũng nhìn màn hình, nếu như anh ta thấy được những chuyện này, sẽ không phải là không đi theo cậu chứ. Xong rồi xong rồi, phó thuyền trưởng đáng tin cậy của cậu sẽ không bị cậu của tương lai làm mất chứ. Nếu quả thật là như vậy, một mình cậu làm sao quản được băng hải tặc.
"Màn hình này không phải hiện thị đều có lí do sao, khi Tama và Luffy nhắc tới Ace, chúng ta mới thấy được Luffy và Ace khi còn bé, khi Ace và Luffy nhắc tới hỏa hoạn mới có thể chứng kiến hỏa hoạn, nhưng lúc này, dường như cái gì cũng không có." Jabba cau mày nói, sự chuyển biến khiến anh ta trở tay không kịp, cũng không biết cái này muốn xem là cái gì.
"Cậu đừng lo lắng. Mặc kệ nhìn cái gì, chỉ cần tiếp tục xem và sẽ ổn thôi." Roger thờ ơ nói, bất luận nhìn cái gì cũng là một cách nắm giữ đối với tương lai, chỉ là có chút đáng tiếc, tạm thời không nhìn thấy Ace và Luffy. Có thể nhìn thấy tương lai của bọn trẻ trên tàu bọn họ cũng không tệ. Chính là bản thân Shanks không quá sẵn lòng lắm, đã biết trước mạo hiểm liền không có ý nghĩa gì.
[ Red Force di chuyển hết tốc lực về phía trước, đi một thời gian dài, cuối cùng, một thứ gì đó xuất hiện ở bên kia biển, không, thứ xuất hiện là một con tàu hải tặc giống như một con cá voi.
Lúc này, sĩ quan liên lạc trên tàu bắt đầu dùng tín hiệu cùng đối diện đàm phán.
Shanks tự mình lôi từ trong cabin ra một bình rượi khổng lồ, bình rượi cao bằng nữa người Shanks.
Mà hình ảnh lúc này chuyển tới chiếc tàu hải tặc, vừa rồi khoảng cách xa nhìn không ra, vừa tới gần mới biết được con tàu hải tặc này to lớn như thế nào, những lá cờ phất phời trên tàu và hình ảnh sống động của tàu hải tặc đều nói cho mọi người biết đây là băng hải tặc nào.
Trên lá cờ kia có một bộ râu như trăng lưỡi liềm, bọn họ chính là băng hải tặc Râu Trắng!]
(Phía sau nơi này là tập 316, chính là lúc Shanks đến băng hải tặc Râu Trắng ngăn cản Ace đuổi theo Râu Đen, bất quá tạm thời không bại lộ Ace).
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro