Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Ngày về

- Cuối cùng thì chuyến bay nãy cũng chịu đáp cánh tại điểm đến cuối cùng !!
- Đến sân bay rồi nhỉ ?
- Ừ đến rồi, chuẩn bị xuống là vừa.
Cuộc trò chuyện giữa 2 người bọn họ kéo dài chừng mấy phút thì đến lúc phải xuống rồi !!!
Họ đặt chân về quê hương của mình sau gần chục năm xa cách.
Họ không biết nên nghĩ gì, làm gì bây giờ. Quá nhiều thứ khác biệt, quá nhiều thứ đã thay đổi theo thời gian kể từ chục năm về trước.
Đang chất mấy cái vali với túi đồ chồng chềnh thì :
- Á !!!
( xoẹt ) có thứ gì đó lướt nhanh ngang qua làm cô giật cả mình.
- Ấy tôi xin lỗi làm cô sợ lắm nhỉ! Xin lỗi nhé tôi đang gấp.
Chỉ là xuýt nữa thì đã tông vào nhau rồi ! May mà cái anh chàng đó mắt mũi còn ở trên mặt, chưa có đụng nhau :))
- Thiên An, đi thôi, cậu không sợ trễ hả ! Nhanh lên.
Trong lúc cô còn chưa kịp tỉnh thì :
- Nè Bạch Thiên An, cậu có định lên xe không vậy ?
- Mình biết rồi !
Chiếc taxi chở họ chạy từ sân bay về nhà. Quãng đường không xa mấy nhưng khung cảnh xung quanh đây thật khác lạ khiến cho họ có cảm giác như đường về hôm nay dài đăng đẳng.
Múi giờ thì thay đổi, cảnh vật thay đổi, ngay cả khí hậu cũng chẳng giống nhau càng làm cho Thiên An cảm thấy khó mà gần lại được với cuộc sống nơi này.
Từ lúc lên 3 tuổi, cô đã phải xa gia đình, xa quê hương, theo người dì sang xứ nước ngoài để thay đổi cuộc sống khi mà bố của cô - người từng yêu thương cô hết lòng đã bị một ả hồ ly quyến rũ, từ đó, ông chẳng còn nhớ gì đến cô, chẳng còn nhớ gì đến mẹ và gia đình này.
Mẹ cô không lâu sau đó cũng mất vì quá thương nhớ người chồng đã bạc tình, nhẫn tâm bỏ đi sau bao năm chung sống. Cô trở thành đứa bé mồ côi. Giờ bên cạnh cô chỉ còn lại dì là người thân duy nhất.
Sự bất hạnh, tổn thất và mất mát tưởng như sẽ dừng lại ở đó nếu người dì của cô không bị gã tài xế say xỉn tông phải. Giờ thì cô đã lớn rồi, cũng chẳng còn ai bên cạnh nữa, cô phải tự kiếm sống bằng chính sự nỗ lực và đôi tay của mình.
Cô quyết định trở về quê hương, làm lại cuộc đời mới, con người mới cùng với người bạn nhỏ hơn cô mấy tháng - Thái Minh Nguyệt.
Nói gì thì nói chứ về đây mới mẻ lắm phải làm lại mọi thứ từ con số 0. Phải đi học Đại học nữa vì năm nay cô mới 18 tuổi và chưa có cái bằng đại học nào hết !!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: