CHƯƠNG 6
Nhân Châu đột nhiên có cảm giác khó chịu cứ như ai đó đang nhìn chằm chằm vào mình.Y quay đầu nhìn xung quanh thì phát hiện là anh ta .
Nhân Châu nhăn mặt lại , nói với tên ngu dại kia:" Sao anh cứ nhìn tôi vậy?". Anh ta hoàn hồn nói:" Ko có tôi chỉ ra đây gọi đến thoại ý mà. Mà sao cậu ko vào nhà ở đây khéo cảm mạo". Nhân Châu quay mặt đi, chống tay vào đầu gối nói:" Tôi thích".Lần đầu tiên gặp quả thật ko hiểu sao tâm trí bảo phải tránh xa anh ta ra, bây giờ nhìn mặt anh ta lại càng thấy khó chịu nhất là ánh mắt cứ nhìn vào y làm y lạnh cả người( Gia Phong à, bản mặt + ánh mắt của anh dê quá làm con người ta sến quá nổi cả da gà nè!:-P). Gia Phong vừa bước đến chỗ Nhân Châu vừa nói:" Vậy tôi cũng ngồi cùng em hóng gió đêm ". Anh ta ngồi xuống vừa cười vừa vuốt tóc. Nhân Châu ngồi dịch ra xa làm cho ở giữa cả 2 có khoảng trống đủ cho 1 người ngồi vào.
Nhân Châu ko quan tâm đến anh ta, y chỉ ngước mặt nhìn những ngôi sao trên trời. Còn anh ta cảm thấy cô đơn lắm, nếu mà là người khác thì khi thấy anh ta ngồi sẽ nhanh chóng ngồi gần bắt chuyện với anh ta rồi, nhưng đây là Nhân Châu là người anh ta để ý khi mới gặp mặt , là người đã cho anh ta hiểu cảm giác " YÊU TỪ CÁI NHÌN ĐẦU TIÊN".Mà cũng phải thôi nếu như tiểu Châu mà giống đám kia thì anh ta sẽ ko quan tâm đến y nhiều như vậy. Trong cảnh sắc đẹp mà ko khí trầm mặc mặc, Gia Phong muốn rút ngắn khoảng cách giữa anh và Nhân Châu nên cố gắng nghĩ cách. Mà nghĩ hoài ko ra ,đột nhiên nhớ lại cảnh phim ngày trước mẹ anh ta hay xem ( cảnh lãng mạn ý). Anh ta quyết định làm theo.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro