CHƯƠNG 5
Trong khi Nhân Châu ra ngoài, ở trong nhà mọi người vẫn nói chuyện với nhau. Lâm Kỳ nhìn Gia Phong mặt đột nhiên nhăn lên nói:" Anh họ , sao chưa về nữa? ". Nói thật Lâm Kỳ ko ưa gì ông anh họ này 1 chút nào vì anh ta lúc nào cũng làm mặt ta đây trước mặt cô nhưng lại làm mặt con ngoan trước mặt người khác.Cộng thêm chuyện phong lưu của anh ta, làm cô nhìn thấy anh ta cảm thấy muốn đánh người.Dù cô mới 13t thôi nhưng cô ko thể chịu nổi đc chuyện anh họ mình làm tổn thương bao nhiêu trái tim của những cô gái mà từng đc gọi là " bạn gái" anh ta.Nhìn cái vẻ mặt đó thật thấy anh ta đói đòn mà.
(: * sắn tay áo lên*:@
Tiểu Kỳ: * nhìn*cưng đang làm gì vậy?
: ha em muốn cùng chị đi đánh tên Gia Phong đó!haha
Tiểu Kỳ: tự cưng đi đi, ta mệt.
: o_o)
Má Lâm cũng nói:" Tiểu Phong con cũng về đi ko ba mẹ con lo lắng".Gia Phong liền cười nói:" Dì à , lâu lâu con mới đc sang thăm dì chú mà, ko sang con nhớ mọi người lắm . Dì cho con ngủ ở đây hôm nay nha dì" .MáLâm cười nói:" Thằng nhóc này thật dẻo miệng mà. Đc rồi con mau nói với ba mẹ con đi" , Gia Phong hớn hở nói:" Dạ dì" .Rồi anh ta cũng ra ngoài gọi điện.
Nhân Châu sau khi gọi điện xong cũng ko lập tức vào nhà mà ngồi trên hiên sân , 2 tay chống cằm ,đôi mắt nhìn lên bầu trời toàn sao. Trong lòng ko ngừng nói:" Thật đẹp" . Y đưa bàn tay lên như muốn với tới nó.
Thật là 1 cảnh đẹp đã lọt vào trong tầm mắt của ai đó,làm gợi cho người ta nhớ đến cảnh Hằng Nga khi bay lên cung trăng vậy. Nhưng anh ta sẽ ko để y như Hằng Nga bỏ Hậu Vệ.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro