CHƯƠNG 2
Sau đó, 3 người đều vui vẻ trò chuyện với nhau nhưng ko biết có 1 người đang ngồi trong góc mặt nhăn lại. Hắn nói gì đó với người thanh niên đứng bên cạnh, chỉ biết khi hắn nói xong người thanh niên đó lập tức gật đầu và cả 2 người đều đi ra ngoài.
Khi 2 người đó đi ra ngoài, người thanh niên mở cửa chiếc xe cho cái người kế bên vào rồi nhanh chóng nhẹ nhàng đóng cửa lại rồi ngồi ghế đầu lái xe. Người thanh niên quay lại phía sau hỏi:" Cậu chủ, bây giờ đến biệt thự Cao Lạc hay là về Cao gia?". Chàng trai kia nói:" Về Cao gia đi". Người thanh niên đó liền đáp:" Dạ" rồi nhanh chóng lái xe đi.Chàng trai đó dáng trông như một học sinh cấp 2 , nhìn như 1 soái ca vậy nhưng thực ra cậu ta mới chỉ 11t là một học sinh tiểu học vậy thôi à!
Quay lại chỗ Nhân Châu, sau khi vừa vui vẻ trò chuyện , Lâm Kỳ muốn anh em tiểu Châu đến nhà mình liền kéo họ đi.
Đến Lâm gia,cả 3 bước xuống. Khi vừa xuống tiểu Nhã nhìn ngôi nhà phía trước mắt trong lòng ko khỏi phấn khởi :" thật to, thật đẹp" .Thấy đôi mắt sáng tinh khuôn mặt ngây dại của cô công chúa nhỏ của mình y chỉ có 2 từ để miêu tả :" dễ thương". Y cúi xuống hôn lên chiếc má dễ thương mỉm cười nói:" cục cưng của anh, lớn lên anh sẽ mua cho em một nơi lớn như vậy chịu ko?" . Cô bé hớn hở cười nói :" thật sao? Tuyệt quá! Em yêu Châu ca nhất trên đời!" .
Lâm Kỳ nhìn 2 anh em họ cô cảm thấy thật ấm áp .Ngay cho cô từ nhỏ đc cha mẹ yêu thương chăm lo, cô luôn cảm thấy mình là người hạnh phúc nhất nhưng khi thấy họ thì thấy ko bằng đc.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro