Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 3: sói sói sói!

Chương 03: Sói sói sói!
Vào thời điểm đầu xuân, có vài người đạp trên gió xuân đi lên núi Tử La. Bọn họ mặc quần áo màu sắc khác nhau, nhưng tất cả đều tuấn mỹ đến mức làm cho người ta nín thở, nhất là lúc tám người cùng nhau xuất hiện, tất cả hoa trên núi đồi đều phải héo rũ vì tự ti."Giao Long Thất ra đây!" Tiếng nói của tám người đều như một.Bạch Tiểu Bạch mờ mịt cả buổi, rốt cuộc mới hiểu, hóa ra tên của Bạch Đại Bạch là Long Thất, con trai thứ bảycủa Long Vương bệ hạ.Hoảng hốt ý thức được cái gì đó, ngực nàng tê rần, trừng lớn mắt, ngăn cản trước người Bạch Đại Bạch."Ta sẽ không để cho các ngươi mang hắn đi. Các người đều không quan tâmđến hắn, ném hắn ở Bàn Long Cốc mộtmình rồi mặc kệ hắn."Tám long tử khẽ giật mình, lập tức nghiến răng nghiến lợi nghĩ: rõ ràng là tên kia tự mình muốn ở chỗ đó, sống chết không chịu đi ra ngoài với bọn họ."Ngươi tránh ra đi, chúng ta có chuyện muốn nói với hắn."Bạch Tiểu Bạch còn muốn nói không, kết quả là một mỹ nhân lạnh như bănghất tay áo lên thì nàng liền bay ra ngoài."Ngươi đang làm cái quỷ gì thế?" Tám ngón tay ấn vào đầu Tiểu Bạch Long đang ngủ say. "Chúng ta đi một chuyến rồi trở về thì đã không thấy tămhơi của ngươi đâu, ta đã nói mà, sao ngươi lại chịu khó tự chạy ra ngoài được chứ, kết quả là bị người ta bắt làm thần thú, lại còn là một con thỏ tinh! Thật mất mặt!"Long Thất trừng mí mắt lên, chậm rãi nói: "Có người hầu hạ, rất tốt.""Đệ nói đi, lúc nào thì đệ trở về?" Long Nhị gọn gàng dứt khoát."Huynh cõng đệ thì đệ đi." Long Thất nói xong câu đó thì lại nhắm mắt ngủ. Hắn vẫn luôn là bộ dạng vạn năm không tỉnh ngủ, các huynh đệ cũng đã quen rồi.Lão đại Long gia nhẹ nhàng thở ra, ốngtay áo rung động lên, thu Long Thất vào trong tay áo Càn Khôn, cắn răng nói: "Ai muốn cõng đệ chứ, bọn ta cũng không phải là thần thú của đệ."Long Thất ở trong tay áo nghe thấy xong, nheo mắt, lại thay đổi tư thế rồi ngủ tiếp, mơ hồ nghe được tiếng khóc quen thuộc, hình như là truyền đến từ chỗ rất xa, khiến hắn hoảng hốt, cảm giác sau gáy mình tuôn ra một trận mồhôi, kèm theo tiếng nước mắt rơi tí tách.Bạch Tiểu Bạch ngươi đúng là âm hồn bất tán mà - Long Thất thở dài trong lòng.Long Thất đi rồi, Bạch Tiểu Bạch nằm ở trên giường dưỡng thương mất cả một tháng trời.Vì ngăn cản tám con khủng long bạo chúa hung thần ác sát cướp Long Thấtđi, khi con thỏ bị bức bách cũng sẽ cắncả rồng mà, chỉ có điều lần này vận khícủa nàng không tốt như vậy, bị đối phương phất tay áo nổi gió quét đi, bị va vào cây cột rất mạnh, đồng thời bị nội thương và ngoại thương luôn.Vành mắt đại sư huynh đỏ lên trị liệu cho nàng, lải nhải nói: "Long thần mà đi bắt nạt thỏ con, đúng là không biết xấu hổ."Đôi mắt đỏ của Bạch Tiểu Bạch đảo mấy vòng, ánh sáng trong mắt tối dần.Bọn hắn có thể ngược đãi Bạch Đại Bạch của nàng không? Có thể bỏ đói hắn hay không? Hay lại để cho hắn ngủ trên sàn nhà? Có thể không đắp chăn cho hắn hay không?"Ngay cả một câu nàng vẫn chưa nói với Đại Bạch."Đại sư huynh! Muội muốn đi cứu Đại Bạch." Thương thế của Bạch Tiểu Bạch chưa lành nhưng lại cứ kiên định nói như thế.Nàng sẽ trèo đèo lội suối, san bằng khó khăn, vượt mọi chông gai, diệt trừ ác long, cứu Đại Bạch thần thú của nàng trở về, đây là chuyện mà một chủnhân đạt yêu cầu phải làm."Tiểu Bạch! Muội đang bị sốt nặng, đừng làm những chuyện mà không thểlàm được." Đại sư huynh than thở, không làm khó dễ Tiểu Bạch mà chỉ nói đúng sự thật.Nhưng ngày hôm sau khi trời vừa sáng, Bạch Tiểu Bạch liền chống gậy xuất phát, dọc đường lại gặp phải Đại Hôi cầm quạt xếp trên tay trông rất phong lưu tại chân núi Tử La.Kì thật tên của Đại Hôi vốn không phải là Đại Hôi mà gọi là Thái Huy, nhưng lúc Bạch Tiểu Bạch gọi hắn thì luôn gọitheo bản năng khiến hắn tạm thời bị mất mặt một chút.Đại Hôi thấy Bạch Tiểu Bạch thì tròng mắt màu xám lập tức sáng lên, cười nhẹ nhàng: "Thỏ con à, biết ta muốn đến thăm nàng, nên nàng kích động đến nỗi tự mình xuống núi đón ta sao?"Bạch Tiểu Bạch yên lặng cúi đầu đi ngang qua...Đại Hôi bị phớt lờ nên nụ cười trên mặt cứng lại, lập tức quay người lại, vươn tay một cái nắm lấy lỗ tai thỏ nhấc lên cao, kéo nàng đến trước mặt mình.Bạch Tiểu Bạch hoảng sợ kêu lên một tiếng, đưa tay lên ôm đầu mình, đôi mắt đỏ hung dữ trợn trừng lên nhìn đôi mắt màu xám: "Ngươi làm cái gì vậy?""Đương nhiên là bắt nạt nàng rồi!" Tay trái của lão Đại Hôi chọc chọc khuôn mặt trắng mịn của Bạch Tiểu Bạch, rấtthỏa mãn khi thấy trong hốc mắt của nàng nổi lên nước mắt, trong đôi mắt tràn ngập nước mắt phản chiếu khuôn mặt tươi cười tà ác của chính mình."Ngươi... ngươi... ngươi... ngươi đừng càn quấy. Thần thú của ta là Long, Long, Long.""A...!" Đại Hôi âm dương quái khí cười cười: "Ta cũng nghe nói, nhưng mà lại nghe nói cái con rồng kia không cần nàng nữa cho nên đã đi về nhà rồi.""Hắn là bị ép buộc thôi..." Bạch Tiểu Bạch hít hít cái mũi, "Ta muốn đi cứu hắn."Đại Hôi rút rút khóe miệng, nói: "Chúc mừng nàng, sự ngu ngốc và không sợ chết của nàng lại một lần nữa thắng được sự khinh bỉ và tán thưởng của ta, và với tư cách tán thưởng, ta quyết định sẽ tự mình đưa nàng lên núi, hơn nữa còn canh chừng nàng cho đến sang năm khi hội đấu võ Yêu Giới đượctổ chức." Nói xong hắn vác Tiểu Bạch lên trên vai, tiếp tục đi lên núi, lúc BạchTiểu Bạch giãy giụa thì hắn mượn cây gậy đánh một phát vào mông của nàng.Sau khi Long Thất trở về từ núi Tử La thì trở nên khác thường, nói ví dụ như là: hắn mất ngủ.Các vị huynh đệ của Long gia cuống cuồng trình bày với lão đại Long gia: gần đây Long Thất trở nên có chút khác thường, nửa đêm thường xuyên mò lên giường bọn họ, cưỡng ôm bọn họ, sau khi đối phương liều mạng giãy giụa thì lại dứt khoát rút tay ra, trong miệng lại thì thào nói: "Không đúng... không đúng.""Đối với ý đồ cải thiện quan hệ huynh đệ của hắn, bọn đệ đều cảm thấy vui mừng, nhưng loại phương pháp này thật sự cần phải bàn bạc lại. Nếu nói cự tuyệt sẽ làm tổn thương tình cảm của hắn, nếu tiếp nhận thì tâm linh củabọn đệ sẽ bị tổn thương..." Chúng huynh đệ khéo léo dâng tấu.Cho nên vào cái ngày nào đó sau khi lão đại Long gia xử lý xong công việc trong tộc thì trầm trọng bước đi về phíanơi ở của Long Thất.Lúc đó, Long Thất đang cưỡng ôm mộtđứa bé của Dê tộc. Đó là cống vật của trưởng lão Dê tộc tiến cống mấy ngày trước, là linh dê có ba trăm năm năm đạo hạnh, nghe nói làm thịt ăn rất thơm ngon, nếu nuôi lớn sẽ biến thành mỹ nhân, dùng để ăn thì có hai tác dụng, vốn là buộc ở phòng bếp nhưng không nghĩ tới lại rơi vào độc thủ của Long Thất.Long Thất không ngừng đổi tư thế ôm tiểu Linh Dê, tiểu Linh Dê ở trong lòng hắn phát ra tiếng dê kêu thảm thiết, Long Thất cọ sát lên bộ lông của nó, cau mày nói: "Câm miệng!"Lão đại Long gia dường như có chút hiểu mà nhìn Long Thất, cong khóe miệng lên rồi lên tiếng nói: "Ngày mai chính là hội đấu võ Yêu Giới rồi."Long Thất không biết nhớ ra cái gì đó, hơi thở dừng lại một lúc rồi sau đó khẽ ừ."Ngươi đi theo ta thôi." Lần đầu tiên lão đại Long gia mời con Long Thần lười biếng nhất Tứ Hải Bát Hoang đi ra ngoài.Mà con Long Thần lười biếng nhất Tứ Hải Bát Hoang cũng lần đầu tiên nói: "Ha."Lão đại Long gia phiền muộn nhìn lên trời - mùa xuân lại muốn đến rồi...Hành động vĩ đại anh hùng cứu thú cưng của Bạch Tiểu Bạch cứ chưa kịp ra trận thì bản thân liền chết trước như vậy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro