tho vui
Có thể vợ mình xưa cũng có một người yêu
(Người ấy gọi vợ mình là người yêu cũ)
Cũng như mình thôi, mình ngày xưa cũng thế
Yêu một cô, giờ cô ấy đã có chồng
Khi xưa bé nói yêu anh
Anh chê bé nhỏ bé chẳng biết gì
Bây giờ bé đã dậy thì
Anh khen bé đẹp, bé chê anh già
Con cừu non nhảy ra miệng chén
Tình chúng mình yêu lén mẹ cha
Không ngờ mẹ biết mẹ la
Anh đem sính lễ đến nhà cưới ẹm
Nếu chúa phán yêu nhau là hủy hoại
Thì con tin nhân loại chẳng còn ai
Nếu chúa phán yêu nhau là có tội
Thì con xin chịu tội để được yêu
Khi xưa bé thích lò cò
Ngày nay bé thích hẹn hò cùng anh
Cơn gió nhẹ cũng làm cho lá rụng
Chút hiểu lầm cũng tạo sự chia tay
Tình yêu như một dây đàn
Tình vừa được thì đàn đứt dây
Đứt dây này anh thay dây khác
Mất em rồi anh biết thay ai?
Hôm quan ưống nước tâm tình
Bỏ quên máy ảnh chụp hình quay phim
Em cầm mà em lặng im
Đẻ anh phải chạy đi tìm bở hơi
Trách ông tơ sao quá vô tình
trách bà Nguyệt sao quá tuyệt tình với tôi
Chỉ vì một chữ yêu thôi
Sao ông lại phán tội tôi lưu đầy
Hôm qua , anh đến nhà em
Ra về mối nhớ rằng quên năm ngàn
Thế là anh trở lại tìm
Em còn ngồi đó mà năm ngàn mất tiêu
Năm ngàn em lấy em tiêu
Em mua vé số chờ chiều sổ chơi
Không ngờ trúng thiệt anh ơi
Trúng cà bạc triệu em trỏ anh năm ngàn.
Trên trời cao tôi là vì sao xấu
Dưới trần gian tôi là kẻ không may
Trong cưộc sống tôi là kẻ bất hạnh
Trên đường tình tôi là kẻ cô đơn
Hôm qua ngày 8 tháng 3
Chi em phụ nữ ngênh ra vào
Nam nhi không nói không chào
Đạp cho một cái lộn nhào xuống ao
THƠ VUI
Nếu biết rằng mai em có bầu
Anh về tìm đường trốn cho mau
Không cần suy tính gì thêm nữa
Muốn kết thúc ngay mối tình đầu.
Yêu em anh biết để đâu
Yêu em anh để cầu tiêu trong nhà
Môi ngày vài bận vào ra
Vẫn nguyên trong đó em là cầu tiêu,
Một người đi, một người ở lại
Một người ở lại, một người đi
Một người đi, một người đi mãi
Người ở lại mãi nhớ một người đi.
Giang hồ một kiếp phong ba
Đội trời đạp đất tỏ ra anh hùng
Anh hùng thì mặc anh hùng
Tòa tuyên bản án một khung tử hình.
Ra sân cầm chổi quét nhà
Thấy con chuột nhắt bò qua bên mình
Giơ tay đập chổi cái thình
Chuột chạy đi mất tay mình còn đau.
Nếu biêt rằng mai em lấy chồng
Anh về thay nước một con sông
Dòng nước đen hôi không ai tắm
Em giống nước sông lại có chồng.
Nếu biết rằng mai em lấy chồng
Anh về anh đánh giấc say nồng
Ngày mai tắm gội thăm bồ mới
Hết cảnh ghen tuông đỡ thẹn lòng.
Nếu biết rằng mai em lấy chồng
Chúc em hạnh phúc có được không?
Mai kia nếu lỡ chồng em mắng
Hãy đến tìm anh ta mặn nồng
LẲNG LƠ ( Nghiêm Văn Thư)
Ra đường bỗng thấy anh cười
Thấy đầu anh trọc tưởng người “làng chơi”
Tưởng đâu gặp được ý trời
Lẳng lơ em muốn cùng người giải khuây
Làm ngơ anh vội dãi bầy
A di đà phật…! tôi đây thầy chùa,
Mong cô đừng có đong đưa
Kẻo người ta thấy lại chua xót lòng
Ban ngày kẻ thấy người trông
Thôi thì ta hãy mặn nồng về đêm.
Ngồi buồn chẳng có một ai
Soi gương mình thấy đẹp trai vô cùng
Đẹp trai nhưng lại bi khùng
Bị khùng mới ngỡ vô cùng đẹp trai.
Chiều nay ra gốc cây đa
Hỏi thăm chú cuội Hằng Nga đâu rồi
Cuội ta ngửa mặt lên trời
Hằng Nga trên đó đang chơi một mình
Sao mày cứ hỏi linh tinh
Mơ chi ảo tưởng cuộc tình xa xôi
Hằng Nga là của ông trời
Tao còn phải chịu cảnh đời đáng cay.
Ra đi anh nhớ sông Hương
Nhớ co em gái cưởi truồng tắm sông
Chiều chiều anh hoài ngóng trông
Xem cô con gái xuống sông cởi truồng
Xuống sông em tắm cưởi truồng
Cưởi truồng đi tắm tôi thường núp xem
Ngu sao mà chẳng núp xem
Người con gái tắm không xem cũng hoài.
CHẾ CA DAO NGƯỜI VIỆT ( Nghiêm Văn Thư )
Người khôn ăn nói dở chừng
Văn cùn kẻ dại làm khùng người khôn.
Đi qua thấy ngọn đèn chông
Thấy bóng em nhỏ, anh rông trộm gà.
Đầu lòng hai ả Tố Nga
Lậy trời đứa kế sẽ là thằng cu.
Từ khi ta hết yêu nhau
Lòng anh bỗng thấy nhẹ sầu là bao
Yêu em anh đã tổn hao
Gầy gò ốm yếu khác nào con ma.
Chồng người áo gấm đeo gươm
Chồng em áo rách em thương chồng người.
Yêu là tiền mất một tí
Xem nàng cho mình một tí gì đây.
Một tí thì chỉ cầm tay
Vàng mười mà có mỗi ngày một đêm.
Vợ tôi như ngọn trúc đào
Lao xao trước gió ồn ào điếc tai.
Yêu nhau cởi áo cho nhau
Về nhà mẹ hỏi mang bầu thì sao?
Chim khôn hót tiếng nhẹ nhàng
Người khôn hỏi mượn được vàng mới khôn.
Yêu nhau cởi nhẫn trao nhau
Về nhà mẹ hỏi, gối đầu tình yêu.
Nhớ em anh nhớ hột xoàng
Nhớ em anh nhớ lượng vàng em đeo.
Ra về anh nhớ rất nhiều
Nhớ em thì ít, nhớ nhiều rượu ngon.
Còn duyên làm chảnh má hồng
Hết duyên làm gái cho ông quan làng.
Còn duyên làm chảnh má hồng
Hết duyên thành gái chưa chồng lỡ duyên.
Anh đi anh nhớ quê nhà
Nhớ cô em nhỏ gần nhà tắm sông
Nhớ cô em chửa có chồng
Xuống sông em tắm mà không mặc đồ.
Ba năm quân đội anh về
Cô chị đi mất, anh kề cô em.
Hỡi cô em gái má hồng
Cho ông hỏi nhỏ, bỏ chồng hay chưa?
Tuổi mười bảy bẻ gẫy sừng trâu
Tuổi về hưu sừng trên đầu vợ cắm.
Vợ có công thì chồng không phụ
Vợ không ** thì chồng ngủ với bồ.
Ớt nào là ớt chẳng cay
Gái nào mà gái chẳng hay phụ bần.
Kê giường phải kê cho cân
Lấy vợ mấy tuần mà giường vẫn xiêu.
Dấu chân khắp chốn giang hồ
Mà sao tôi vẫn ngây ngô đường tình
Hôm nay mùng 8 tháng 3
Chị em phụ nữ đi ra sân đình
Ra đình chỉ đứng một mình
Ngẹn ngào chờ mãi mà tình vẫn xa.
Làm hoa phải có người hái
Cuộc đời con gái phải có đàn ông.
Không chồng mà vẫn đông con
Thử hỏi trên đời ai còn tài hơn.
Đứng ngoài bờ rào đái vào bờ rào
Cho nhà em ở biến thành ao.
Khi đi trúc chửa mọc măng
Khi về em chửa nhọc nhằn lắm thay.
Làm thân con gái phải lo
Chỉnh chu sắc đẹp khỏi cho ế chồng.
Cô kia sao đứng u sầu
Đưa tay lên gãi trên đầu rận rơi
Em ứ lấy chồng phi công đâu,
Máy bay lượn lượn ở trên đầu,
Đêm về hai đứa đang yên giấc,
Giật mình anh hỏi toạ độ đâu!
Em ứ lấy chồng bộ đội đâu
Mũ cối luôn luôn đội trên đầu,
Đêm về hai đứa đang yên giấc,
Giật mình anh hỏi bắn vào đâu!
Em ứ lấy chồng IT đâu,
Máy tính luôn luôn ở trong đầu,
Đêm về hai đứa đang yên giấc,
Giật mình anh hỏi: ổ MềM đâu !
Em ứ lấy chồng thầy giáo đâu,
Giáo Án Anh luôn soạn gối đầu,
Đêm về hai đứa đang yên giấc,
Giật mình Anh truy trả bài mau!
Em ứ lấy chồng công chức đâu,
Bổ túc văn hóa luôn trên đầu,
Đêm về hai đứa đang yên giấc,
Giật mình Anh hãi: Bổ túc mau!
Thơ tình kế toán
Yêu em, anh phải đầu tư dài hạn
Dẫu biết mình tài sản chẳng hơn ai
Phải bổ sung bằng nguồn vốn đi vay
Chỉ mong được có em trong vòng tay duyên nợ.
Ta quen nhau cũng gần hai niên độ
Biết bao nhiêu nghiệp vụ đã phát sinh
Tình yêu đâu là tài sản hữu hình
Mà sao cứ hao mòn theo năm tháng.
Ta gặp nhau trong mỗi kỳ kế toán
Cứ ngỡ tình mình lãng mạn quá đi
Gặp thường xuyên, anh sợ khoản phải chi
Mà định kỳ em lại không đồng ý.
Em đâu hiểu cùng tình yêu còn song hành tình phí
Anh phải hạch toán làm sao cho hợp lý cả hai
Xa em rồi anh mới lại hiểu thêm
Đường đến tim em phải dự phòng đau khổ.
Để có tình yêu đôi khi đành chịu lỗ
Nhưng tình yêu đâu phân bổ nhiều lần
Đến bây giờ anh vẫn mãi phân vân
Không hiểu tình yêu có cần tìm nguyên giá.
Nỗi đau kia có thành nợ mà anh phải trả
Xin để anh kết chuyển hết vào tim
Em có về xem lại nhật ký chung
Kỷ niệm một thời ta cùng nhau ghi sổ.
Anh dự toán tình ta không dang dở
Em thì thầm: “Đừng ghi đỏ nhé anh!”
Thư tình anh bản báo cáo mong manh
Anh trao vội không thuyết trình gì cả.
Bởi anh nghĩ ta không còn gì xa lạ
Chế độ hiện hành đã nói hộ lòng anh
Những lời yêu thực tế đích danh
Những tâm sự bình quân anh nói được
Những ước mơ nhập sau mà xuất trước
Em mỉm cười ghi nhận hết lòng anh.
Còn nhớ không em những buổi chiều
Những chiều mưa chứng từ nào tả xiết
Lời nồng nàn anh trao em chi tiết
Thật dịu dàng em tổng hợp hết tình anh.
Em trở về nhận lại vốn liên doanh
Kiểm kê lại những lần anh sơ ý
Kỷ niệm dẫu thừa xin em đừng xử lý
Để anh mãi coi là chi phí dở dang...
Tình yêu modem cũng đẹp như thơ
Khác chi chuyện Romeo thời hiện đại
Cuối tháng cầm tờ hóa đơn điện thoại
Chàng Romeo bỗng cảm thấy… hơi buồn.
Chàng không thể nhìn nàng qua modem
Chàng không thể hôn nàng qua bàn phím
Chàng không thể cầm tay nàng âu yếm
Chàng chỉ nói “yêu em” và cứ thế Enter.
Và hai người cứ yêu vậy trong mơ
Trong chiếc khung con mỗi lần hội thoại.
Đêm càng khuya, họ càng mê mải
Nói chuyện trăng sao, mật ngọt thiên đường.
Nàng hỏi chàng: “Anh cứ nói yêu thương…”
Thế mà bỗng nhiên anh biến đi đâu mất”
Chàng vội vã: “Ơ kìa, anh nói thật…
Anh bị out, vừa lập tức chui vào”.
Họ cứ yêu nhau như mận yêu đào
Ôm computer mỗi ngày mấy tiếng
Chat mãi chat hoài không hết chuyện
Tình yêu cứ theo năm tháng vơi đầy.
Và bên ngoài kia trái đất vẫn quay
Qua chiếc modem những mối tình vẫn nở
Cũng lắm gian truân, cũng nhiều trắc trở
Cũng “I love you”, rồi cũng lại Enter.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro