tho vui
Đi VÊ SINH
Anh lặng lẽ nhìn cứt rơi xuống hố
Cục cứt dài nhu nước mắt em rơi
Trong vài phút nhọc nhằn anh ngồi ỉa
Bước ra về trong vui vẻ hân hoan
Tờ giấy trắng giờ đây in màu cứt
Nước xả rồi bồn lại chẳng còn chi
MẶC THẾ NHÂN
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro